- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 425,508
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #51
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
NT 19 : Cưới - Gả.
NT 19 : Cưới - Gả.
Nhà cậu nay tất bật , nhà dán đỏ chữ Hỷ.Đèn lồng đỏ treo cao.Cổng dựng bên rồng bên phượng.Lời chúc vang lên không ngớt.Khách khứa tấp nập.Đám cưới ?Không , là đám gả !Gả ai ?
Tất nhiên là em trai của cậu rồi.Giữa nhà.Dòng chữ " Trăm Năm Hạnh Phúc ".Bên dưới in đỏ " Thế Vỹ - Gia Minh ".Gian nhà chánh.Một cặp áo dài son đỏ , sánh đôi bên nhau.Trầu , cau , mâm quả.10 hộp đều dán chữ Hỷ đỏ rực.Phải nói đám này có khi còn muốn lớn hơn cả đám của cậu chứ đùa.Cả hai cười rạng rỡ.Vàng cưới trao tay đều đều.Đôi trẻ nắm chặt tay nhau.Cậu đứng cạnh bên Gia Minh , miệng cười rồi thì thầm nói nhỏ."
Thằng hai mà buồn tủi chuyện chi là tao giết mày đó đa "Cậu nói lời đe doạ nhưng mặt vẫn cười tươi như hoa.Tay bắt tay chú rể.Mắt cậu đỏ dần , lùi ra xa để nhìn rõ hơn.Em trai cậu từ nhỏ đã thiệt thòi hơn cậu , giờ cuối cùng nó cũng có được hạnh phúc của riêng mình rồi."..."
Sa Đéc bấy giờ ai cũng biết.Em trai của cậu vừa lên xe hoa.Đường rải đầy hoa đỏ , chân bước lên xe , đường đường chính chính bước về nhà chồng.Tay vẫn trong tay , chẳng phút giây nào buông ra."
Em sợ hả ?
"Gia Minh hỏi nhỏ , Thế Vỹ nhìn rồi gật gật đầu.Tay Gia Minh càng nắm chặt hơn."
Có chi đâu mà sợ "Thế Vỹ cười , tựa đầu vào vai người bên cạnh.Xe lăn bánh chạy đều , từ Sa Đéc rồi cuối cùng dừng lại trên đất Bạc Liêu."..."
Đám tiệc đến tận đêm khuya.Chiếc áo dài đỏ kia cũng loạng choạng bước vào phòng.Mùng mền chiếu gối.Cái nào cũng là màu đỏ.Cạch.Gia Minh mở cửa.Người kia đang ngồi đợi.Dáng vẻ nhỏ nhỏ kia làm Gia Minh bất giác cười.Nghe tiếng mở cửa Thế Vỹ cũng quay lại nhìn.Lật đà lật đật đỡ người kia vô trong phòng.Gia Minh nặng nề nằm xuống nệm."
Anh xỉn dữ rồi hả ?
"Vẫn chưa để Thế Vỹ kịp phản ứng , Gia Minh bỗng ngồi bật dậy."
Em nghĩ sao mà anh xỉn ?
"Thế Vỹ bĩu môi."
Đi đứng còn không xong nữa mà ở đó mạnh miệng quá ha !
"Gia Minh cười khẽ.Dụi đầu vào trong cổ áo người kia."
Em nghĩ sao đêm nay mà anh xỉn được vậy đa ?
"" H-Hả ?
"Phịch !Gia Minh lật người , đè Thế Vỹ xuống dưới thân mình."
A , anh biết đau không vậy ?
"Gia Minh cười cười , cúi sát mặt Thế Vỹ nói."
Lần nào mà hỏng đau ?
"" Ức !
""..."
Kót két , kót két.Giường tân hôn kêu kót két không ngừng.Bốn chân giường trụ vững nhưng vẫn rung rinh.Đôi áo dài son đỏ kia nằm trọn dưới đất.Người nằm dưới thở dốc không ngừng."
Hah..Ức "Sau lưng Gia Minh , từng vết cào cáu in đậm.Chụt.Thế Vỹ mắt lờ đờ , nước mắt giàn giụa trên mặt.Nức nở không ngừng.Eo thon bị Gia Minh nắm chặt.Thế Vỹ ngồi gục trên người Gia Minh.Bên dưới không ngừng nhận lấy khoái cảm dồn dập.Tay vòng qua ôm cổ người kia , đầu gục xuống.Mơ mơ màng màng , chẳng biết đã trôi qua bao lâu nữa.Hai thân thể thoát ẩn thoát hiện sau tấm màng đỏ thẫm.Mùi mồ hôi xen lẫn trong dục vọng toát lên không ngừng.Tay lớn ôm lấy eo Thế Vỹ.Bên dưới vô cùng nhiệt tình mà đưa đẩy."
Ưm..Hức...Kh-Không nổi..Nữa...Ah "Vừa nói dứt câu , bên dưới liền đón nhận lấy một cú thúc mạnh."
Áh !
"Mắt Thế Vỹ trợn tròn.Nơi nào đó ở phía bên dưới phóng thích ra phần dịch trắng buốt lên bụng Gia Minh.Gia Minh cười , môi áp sát vào cổ Thế Vỹ mà hôn.Người kia run bần bật , tay chân bủn rủn chẳng còn chút lực nào.Phập !Giọt nước mắt lăn dài trên mát Thế Vỹ.Cơ thể đón nhận thêm những cơn khoái cảm nữa.Da thịt mềm mịn đỏ ửng hết lên.Môi mở hờ nhưng chẳng nói được thành một câu.Gia Minh rút sây vào hõm cổ mà hôn.Cổ trắng ngần phút chóc đã in đầu vết đỏ.Thế Vỹ ôm chặt lấy đầu Gia Minh mà thở hổn hển.Bụng cũng cảm thấy hơi khó chịu."
Hah..Ức..Bụng..Trướng quá..Ah "" Hửm ?
"Gia Minh nghe rõ nhưng hành động vẫn không ngừng lại , càng lúc càng dồn dập.Càng nhanh , lực tăng lên đáng kể.Hành động đó lặp đi lặp lại liên tục cho tới khi thứ dịch kia được tiết ra....Bên trong."..."
Căn phòng tân hôn quay về dánh vẻ êm đềm ban đầu.Thế Vỹ gối đầu lên tay Gia Minh mà ngủ.Sau gáy cũng bị hôn đến đỏ ửng.Người kia thì đã ngủ say sưa nhưng Gia Minh thì chưa.Nhìn ngắm những chiến tích trên người Thế Vỹ do mình để lại mà cứ cười miết.Eo nhỏ được ôm chặt.Đầu Gia Minh dụi vào sau gáy.Vật bên trong vẫn chưa được lấy ra...Thế Vỹ khó chịu mà nhăn mặt."
Anh !
Lấy ra nhanh lên "Gia Minh cười , cái điệu cười chẳng mang điềm lành ấy khiến Thế Vỹ ám ảnh."
Không , đang ấm "Thế Vỹ trợn mắt , muốn đưa tay đánh nhưng tay chẳng còn dù chỉ là một chút lực.Chân thì lại càng không.Chỉ biết vươn mắt nhìn Gia Minh trêu đùa trên cơ thể mình."
Điên thiệt chớ !
"Gia Minh bĩu môi , cắn nhẹ lên cổ người kia.Thế Vỹ muốn né nhưng né cũng không xong.Tức tối lắm mà người làm gì còn sức để chống trả lại Gia Minh.*Hẹ hẹ , phái rồi phớ hôn
