- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 30 : Tôi Với Em.
Chương 30 : Tôi Với Em.
Về tới Sa Đéc thì trời nó cũng tối.Khiêm do sáng nay tung tăng bay nhảy quá trời nên giờ mệt , ngủ rồi.Cậu bế người đang say ngủ kia vào nhà.Lòng cậu vẫn còn lâng lâng.Vui quá đó !Cưới vợ phải cưới liền tay chớ đứng không nè ?"..."
Đặt Khiêm xuống chiếc giường mềm mại.Cậu thay đồ.Nhìn người kia ngủ ngon lắm , cậu chẳng muốn gọi dậy đâu nhưng mà chơi cả ngày rồi không tắm thì cũng phải thay đồ chớ.Cậu ngồi xuống giường.Tay ghẹo hai má Khiêm."
Ưm "Khiêm chợt mở mắt dậy.Thấy mặt cậu sát bên mà hoảng hồn."
Á !
Trời ơi !
"Khiêm bật ngồi dậy."
Cậu..Cậu tính hù chết em hả ?
"Cậu cười."
Ai lại đi hù chết vợ mình bao giờ ?
"Khiêm lia mắt nhìn cậu."
Cậu gọi em dậy mần chi ?
"Tay cậu đưa bộ đồ mới ra."
Em chơi cả ngày mà tính không thay đồ hả đa ?
"Lúc này Khiêm mới nhớ.Tại lúc nãy buồn ngủ quá nên ngủ lúc nào cũng chẳng hay ho gì hết.Khiêm nhận lấy đồ từ tay cậu , chưa kịp nắm lấy tay nắm cửa đã bị cậu gọi."
Em đi đâu đó ?
"Khiêm quay đầu nhìn cậu khó hiểu."
Cậu biểu em đi thay đồ mà ?
"Cậu chẳng đáp nhưng miệng cậu cứ cười mãi.Khiêm như nghĩ ra gì đó mà tự ngượng ngang."..Cậu !
Cậu tập mắc cỡ như người ta là vừa rồi đó đa !
"Cạch.Cửa phòng mở nhanh rồi đóng lại.Để lại người trong phòng ngồi cười ngây cười ngóc.Cậu nằm phịch xuống giường.Quyết định hôm nay có lẻ là lần quyết định đúng đắn nhất trong cả cuộc đời của cậu.Lấy được người mình thương thì đó là may.Lấy được người thương mình thì đó là phúc.Thế nhưng cậu lại có cả hai rồi đó đa."
Cậu cười chi đó ?
"Cậu chợt giật mình."
Sao em thay đồ nhanh dị ?
"Khiêm cười , xong nhanh chóng đi lại giường với cậu."
Tại..Em sợ ma "À , thì ra cũng có thứ khiến chàng vợ của cậu cả sợ đấy nhé !Chỉnh lại tư thế nằm.Khiêm nép mình bên cậu.Tận hưởng làn hơi ấm từ người cậu.Vòng tay rắn chắc đủ để Khiêm cảm thấy an toàn.Và bờ ai vững trãi ấy đủ để cho Khiêm dựa vào cả đời.Trái tim người đó đủ để cho Khiêm một đời hạnh phúc.Cậu siết nhẹ tay như chẳng muốn buông người trong lòng ra một chút xíu nào."
Sáng nay em nói chịu rồi cho nên là em phải giữ lời đấy "Khiêm dụi vào lòng ngực người kia."
Gả cho cậu á ?
Thôi , em suy nghĩ lại rồi cậu đánh em đau lung lắm "Người đang ôm nhìn xuống Khiêm."
Thế cậu không đánh em nữa là em chịu gả cho cậu đúng không ?
"Má Khiêm chợt ửng lên.Cậu hỏi mà không biết ngại chi hết à !"
Cậu muốn hong ?
"Cậu không trả lời.Nhưng đáp lại Khiêm bằng hành động.Môi cậu đặt nhẹ một nụ hôn lên mắt Khiêm.Thay cho câu trả lời của cậu vậy.Khiêm đỏ mặt từ lúc nãy , giờ lại càng ngượng ngùng hơn.Cậu này !
Người ta mới lớn đó nhá."
Cậu..Mần chi kì vậy đa ?
"Cậu cười."
Có chi đâu mà kì ?
Kì chỗ nào sao mà cậu hỏng thấy ?
"Giọng điệu cậu rõ ý trêu ghẹo người trong lòng.Khiêm ngước lên nhìn cậu."
Cậu chắc chưa ?
Em hư lắm đó hong biết cậu cả có chịu nổi hong mà đòi cưới , đòi gả ha ?
"" Nếu là em thì cậu có chịu cả đời nay hay cả kiếp sau cậu cũng không than đâu "Khiêm bật cười."
Cậu hong những hỏng biết mắc cỡ mà miệng còn dẻo lắm đa !
""..."
Trăng lên cao rồi đấy.Nhưng đôi uyên ương kia vẫn chưa chợp mắt.Họ nói với nhau nhiều chuyện lắm , hết tò mò chuyện này thì lại tới tò mò chuyện kia.Nhiều không đếm xuể !Người nhỏ kia thắc mắc nhiều lắm nhưng người lớn chẳng có nổi một tiếng than.Em thắc mắc thì tôi trả lời.Mấy chóc mà trời nó tối khuya rồi mà hai người vẫn chưa ngủ."
Mà..Cậu làm vậy cậu hỏng sợ người ta nói , người ta cười hả ?
"Cậu lắc đầu."
Cậu cưới em chớ cậu đâu có cưới người ta mà cậu sợ "Khiêm cảm nhận được trái tim mình và cả trái tim người kia.Nó như đang đập cùng một nhịp."
Vậy hả ?
"" Ừm "Cậu tựa nhẹ đầu mình lên đầu Khiêm.Mắt cậu nhìn ở đâu đó."
Cậu không muốn em chịu thiệt , họ cười thì để cho họ cười đi tại mình cũng chẳng thiếu người chúc phúc đâu đa "Khiêm ở trong lòng cậu , nghe hết những gì cậu nói."
Cậu muốn cưới hỏi đàng hoàng đặng cho ai cũng biết em là vợ đường đường chính chính của cậu "Cậu khẽ cười."
Cậu muốn đủ lễ hết nhưng không biết em chịu không thôi "Khiêm ngước lên nhìn cậu."
Lễ ?
"Cậu gật đầu."
Tam thư , lục lễ "" Ba quỳ , chín lạy "Nghe cậu nói , lòng Khiêm khẽ rung lên.Hình như người này thương Khiêm nhiều lắm rồi.Hmmmm..Không phải hình như nữa , mà là chắc chắn !Và Khiêm cũng vậy."
Cậu không muốn em thiệt hơn người ta , cậu chỉ muốn hơn thôi "Khiêm khẽ cười."
Cậu lớn tuổi hơn em mà sao cậu hơn thua với người ta quá dị ?
"Nhắc mới nhớ đó.Tại...Cậu lớn hơn Khiêm 9 tuổi^^27-18."
Đâu ?
Cậu không hơn thua , cậu hơn hẳn cơ !
"Nghe cậu nói xong , Khiêm chẳng kiềm được mà cười phá lên.Tính tình cậu giờ cứ như con nít ấy nhỉ ?"
Cậu hay quá hen ?
"Cậu nhìn Khiêm một hồi.Khoé môi nhếch nhẹ lên."
Không hay thì sao mà tôi lo cho mình được ?
"Mình ?Cậu ơi , chưa dạm ngõ người ta nữa đấy nhá !?"
Cậu bớt bớt đi đa , nói năng riết hỏng biết ngượng hà !
"Cậu cười khẽ."
Mình nói chuyện sao nghe xa lạ quá đa ?
"Khiêm mắc cỡ.Càng nép sâu vào trong lòng cậu.Tay cậu cũng ôm lấy người trong lòng.Tối đó.Cả phòng này vang vọng tiếng cười.Những câu hỏi rồi câu trả lời vang lên chẳng ngưng.Người hỏi người đáp.Hai tiếng cười khúc khích cứ thế mà quấn vào nhau.Vợ chồng son đấy à !?