Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?

Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 10 : Cậu Cả Kì Quá !


Sau một đêm quạt cho cậu ngủ chẳng ngơi tay thì hai con mắt của Khiêm nó cũng sắp ngang ngửa con gấu trúc.Còn cậu cả á hả ?

Vừa được quạt mát vừa được ngắm người đẹp thế kia mà sao ngủ không ngon cho được."..."

Sáng nay Khiêm lại làm một công việc quen thuộc.Tách hạt sen nấu cho cậu cả ăn chớ chi.Cái đôi tay hôm qua quạt cho cậu ngủ giờ lại đang tách hạt sen cho cậu , sướng nhất Thế Huân nhá !"

Oaaa "Khiêm nó ngồi làm mà ngáp ngắn ngáp dài.Đâu ?

Ai hôm qua nói nó được làm hầu cưng của cậu đâu ?

Bị hành muốn chết luôn chớ ở đó mà cưng với chả nựng.Tách hết cái này tới cái kia cuối cùng cũng xong."..."

Một ngày làm việc của Khiêm như được cậu cả sắp xếp sẵn.Ngày nào cũng như ngày náy.Sáng hái sen cho cậu , không hái sen thì đi tưới mấy khóm hoa quỳnh của cậu.Trưa thì Khiêm ngủ bù.Chiều đem cơm vô phòng cho cậu.Xong tối lại quạt cho cậu ngủ.Mà hỏng biết cậu biểu nó tưới riết mấy khóm hoa kia có úng không mà thấy ngày nào cậu cũng biểu nó ra vườn.Hmm..Biểu nó tưới cây là lợi 1 , còn cậu ngồi trong nhà ngắm là lợi 10.Haiz , chỉ có Khiêm là nó chẳng có lợi chỉ có lỗ thôi.Cốc , cốc , cốc."

Cậu ơi , canh của cậu "Tay nó đặt chén canh xuống bàn nhưng thứ cậu chú ý lại là thứ khác.Tay trắng nhỏ của cậu sao nay tự dưng đỏ lên hết rồi ?"

Tay bị sao nữa ?

"Nó nhìn xuống tay , xong cũng rụt tay lại."

Dạ..Tại mấy cái đài sen hôm nay nó hơi già nên nó hơi cứng chút xíu thôi cậu "À , tại cậu chớ ai mà cậu thắc mắc ?Người ta làm cho cậu ăn mà người ta bị đau đó đa !Cậu nghe nó trả lời xong trong lòng bỗng hơi chột dạ.Hình như cậu lo hưởng thụ quá mà cậu quên người ta " da mỏng , thịt mềm " rồi đó nghen."

Ờ , vậy thôi sáng nay tao cho mày nghỉ đó , khỏi ra tưới cây "Nghe cậu cho nghĩ mà mắt nó lập tức sáng rực lên."

Thiệt hả cậu ?

"Cậu gật đầu."

Dạ !

Dị con cám ơn cậu nhiều nhiều luôn nghen !

"Khiêm nó lại cười , nhưng nó đâu biết nó cười là tim người kia lại đập nhanh hơn 1 nhịp đâu."..."

Ái chà chà.Giây phút tận hưởng của Khiêm tới rồi đó nhe.Nó phi liền xuống giường mà ngủ bù cho mấy đêm thức chăm cậu.Phải nói cái cảm giác này nó đã ơi là đã.Vừa đặt lưng xuống , Gia Khiêm đã chìm vào giấc mộng đẹp của riêng mình.Mà chắc lần này hong có ngủ tới chiều nữa đâu hen ?"..."

" Dạ , con chào cậu cả "Cậu gật đầu."

Ừ , thằng Khiêm nó ngủ ở trỏng , tao cấm đứa nào vô gọi nó dậy nghe chưa ?

"" Dạ cậu ""..."

Khiêm say giấc nồng.Mà cái giấc nồng này cũng hơi lâu à nghen.Dưới bếp người ta dạo này cũng tò mò lắm à !Chắc thằng này hầu được lòng cậu lắm phải hong đa ?Giấc mộng đẹp của Khiêm kéo dài đến tận xế chiều."

Ưmmmm "Người kia vươn vai xong mới mở mắt dậy.Ngồi dậy nhìn nó vẫn còn mơ ngủ lắm.Nhưng nhìn cái màu nắng này...Nó tự dưng tỉnh liền à.Nó lật đật chạy ra ngoài.Thấy chị Mùi vừa đi ngang nó cũng tiện hỏi."

Chị Mùi !!

Sao chị hỏng kêu em dậy gì hết trơn vậy !

"Chị Mùi tay cầm rỗ rau , bị nó kéo lại mà giật mình."

Thôi ông tướng ơi , để tao yên à "" Tao mà kêu mày dậy chắc cậu cả đập tao chết trước "Nói xong chỉ đi luôn.Bỏ lại thằng Khiêm đứng đớ người chưa hiểu sao mà chị Mùi nói vậy."

Ủa gì dị trời ?

""..."

Dọn cơm chiều cho ông bà đồ xong thì Khiêm làm gì ?Àaaaa !Khiêm đi tắm chớ làm gì nữa !Nhưng Khiêm cũng biết ngại à nghen , nó đợi người ta tắm táp gì xong hết trơn rồi nó mới dám mò đầu ra nhà tắm , mà hình như nó quên mất một người rồi...Chỗ này dựng lên bằng lá , chủ yếu để che chắn thôi.Dựng bốn mặt như hình chữ nhật được dựng đứng lên.Nhưng ở phía trên hỏng có nóc , chỉ có bốn mặt vậy thôi đó.Ra tới nơi , Khiêm máng đại quần áo lên vách lá đó.Xong nó cũng xối nước.Tắm rửa gì xong hết trơn nó mới với tay lên kia lấy quần áo.Nhưng mà ơ kìa ?Nay đâu có gió nhưng sao quần áo nó rớt ra ngoài mất tiêu rồi ?"

Ủa ?

Sao đâu mất tiêu ời "Nó đang mò mẫm thì bỗng ở ngoài có cái giọng nói quen thuộc vang lên."

Rớt rồi "Nó đứng hình.Cái giọng này là..?Trịnh Thế Huân !!!"

Cậu cả hả ?

"Người ngoài kia im lặng một hồi mới đáp."

Ừ "Nghe được cậu trả lời mà nó mừng húm , tưởng cậu đi là nó ở trong này tới tối luôn mới dám ra á !"..Cậu ơi...Cậu thương tình..Cậu lấy đồ dùm con đi cậu..

"Người kia cũng không đáp vội.Nhưng nó nghe tiếng bước chân xào xạc đang tới gần."

Sao ?

Mày nói gì , lúc nãy tao đứng xa quá nghe không rõ ?

"Khiêm trong này hít sâu một hơi , bỏ qua sự ngượng ngùng mà nói vọng ra một lần nữa."

Cậu cả..Cậu...Cậu lấy đồ dùm con với..Đồ con rớt ra ngoài rồi "Người ở ngoài vẻ mặt thoáng chút sự đắc ý."

Mày chắc chưa ?

"Khiêm nó nghe cậu đáp liền trả lời ngay."

Dạ !

"Rẹttt !Ủa ?

Sao cậu hỏng đưa phía trên mà cậu kéo màng chắn ra vậy..."

Cậu !

"Cậu đứng ở ngoài , nó đứng ở trong , hai người bốn mắt nhìn nhau.Cậu nhìn xuống.Nhưng xui cho cậu quá đa !Cái tánh Khiêm nó tắm là nó hay mặc quần , thay đồ mới cởi nốt."

Quần còn mặc mà sợ cái gì ?

Sao lúc nãy không tự ra lấy "Rồi tự dưng cậu cọc ngang vậy chèn ?Khiêm nó hơi đơ , đưa tay nhận lấy quần áo của mình."

Con xin lỗi cậu...Tại con hơi ngại..Cậu thông cảm "Cậu nhìn nó một chút."

Đàn ông con trai với nhau , ngại ngùng cái gì ?

"Khiêm nó nắm chặt quần áo."

Dạ..Nhưng..Nhưng mà cậu ra ngoài được hong..Con thay đồ.."

Nghe nó nói cậu cũng xoay đi.Haiz , cậu cả lần này hơi thấy vọng rồi hen ?

Hụt rồi hụt rồi !Khiêm nó thay đồ nhanh nhanh.Nhưng vừa mới ra ngoài đã đụng mặt cậu cả.Trời hơi sụp tối rồi , thế nhưng tâm hồn thiếu niên 18 mới lớn nó hay ngại lắm đa !"

Ơ..Cậu..Sao cậu còn đứng đây ?

"Mài cậu hơi cau lại một chút."

Đất nhà tao , tao muốn đứng đâu tao đứng , mày ý kiến hả ?

"Khiêm lắc lắc đầu."

Dạ con hong dám...Dị thôi thưa cậu con xin phép vô nhà trước "Xong nó chạy tọt mất tiêu luôn.Chớ đứng đây hồi chắc nó ngại chết à.Cậu cả gì đâu mà kì cục thấy ớn !"

Đệch !

Đâu ra cái kiểu tắm mà không cởi hết đồ vậy ?

"" Làm ra đây muỗi cắn muốn chết "Xong cậu cũng đi vô chớ đứng đây hồi mấy con muỗi này cắn mình vàng thân ngọc của cậu hết trơn.Khiêm nó đi mà mặt nó đỏ bừng.Nóng phừng phực."..Cậu cả kì cục quá !

Hỏng thích "Hé hé , cậu tính gì mà hụt vậy cậu ?Cậu tính mần gì con trai nhà lành ?Cậu có ý gì với con nhà người ta đây ?Nhắc nhẹ Trịnh Thế Huân nhé ☺️ !
 
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 11 : Khiêm...Nhớ ?


Nay xưởng vải dưới Sa Đéc của cậu có chuyện nên sáng nay đi sớm rồi.Khiêm nó nay cũng làm việc như mọi khi nhưng được cái cậu hỏng ở nhà nên cậu cũng bớt hành xác nó.Được cái nay hết đi hái sen cho cậu ời.Cũng hết phải ngồi tách hạt sen đến mỏi cả lưng , đau tay nữa.Từ lúc qua đây đến giờ chắc có được bữa nay là nó nhàn nhất."

Haizz , chưa thấy hôm nào khoẻ như hôm nay ""..."

Nay nhà vắng cậu cả nên thành ra nhà cũng dễ thở hẳn.Khiêm nó cũng được hôm khoẻ cái thân.Chân nhỏ bước từng bước đều ra ngoài vườn.Nay nó vẫn tưới khóm hoa quỳnh của cậu , cậu hỏng sai cũng hỏng biểu mà hình như cái này thành thói quen của nó rồi.Tay nhỏ múc từng gáo nước mà tưới.Nhưng nay sao nó thấy trong lòng cứ là lạ.Bình thường cũng tưới vậy mà , sao nay cứ thấy thiếu thiếu thứ gì đó nhưng mà nó không biết đó là thứ gì.Hay là thiếu người ngồi từ bên trong dõi ra nhìn nó hả ?Nhưng nó tưới hoài mà đâu có biết sự hiện diện của người đó đâu."

Nay lạ dị trời ?

Có thiếu cái gì đâu ta ?

Xô nước đồ đầy đủ mà ?

"Đầu nó nghĩ vậy nhưng tay cũng tưới cho xong mới thôi.Nay nó rảnh quá nên thành ra trưa rồi cũng hỏng biết làm gì.Bình thường giờ này lúc nó ngủ cũng có người nhìn đó đa , mà được cái có mình người đó biết chớ nó ngủ say như chết rồi làm gì biết."

Ưm..Ư..Chán quá à !

"Khiêm nằm dài trên phảng , lăn qua lộn lại nó vẫn thấy nay cứ thiếu thiếu cái gì đó nhưng mà nó hong có nhớ cái đó là cái gì hết.Nó chỉ biết nay sao mà chán hơn mọi ngày.Lạ lắm à nghen.Hỏng lẻ bình thường mần nhiều , nay mần ít nên nó thấy hong quen hả ta ?Kì cục ghê hen , người ta được bớt việc người ta vui còn hỏng hết dị mà Khiêm nó được bớt việc thì nó thấy hỏng quen gì hết trơn."..."

Trưa nắng chang chang , vậy mà nó khi không lại có hứng ra vườn.Nay nó lại gặp cái dáng áo bà ba kia nữa rồi."

Mợ hai !

"Khiêm chạy lại , người kia đang ngồi rũ mặt xuống."..Khiêm hả ?

"Nó lại nhìn mợ thiệt kĩ , vết đỏ kia nay cũng phai nhiều rồi nhưng sao nay mợ lại ra đây nữa ?"

Mợ bị sao nữa hả đa ?

Sao trông mợ buồn thiu vậy ?

"Đuôi mắt thiếu nữ khẽ cụp xuống.Nhìn nó đượm buồn."..Mợ không có sao , chắc tại mợ thấy nhớ cha má "Nó nhìn mợ , thiệt là lòng nó muốn nói cho ông bà bên đó biết lắm nhưng mà...Mợ đâu có chịu.Khiêm nó im lặng hồi lâu , xong mới làm liều mà hỏi đại."

Bộ...Bộ cậu hai làm gì mợ nữa hả mợ ?

"Nghe tới hai từ " cậu hai " mà lòng mợ lại nặng thêm.Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng.Nhưng chắc mợ thua người ta rồi."...Không , cậu không có làm gì mợ hết"Khiêm nhìn mợ , thoáng qua cái liền biết mợ đang nói dối."

Mợ , tới con mà mợ cũng muốn giấu nữa hả mợ ?

"Mợ thở dài , như cố đẩy ra hết nổi lòng của mình."...Mợ , mợ không muốn người ngoài nhìn vô nói gia đình mợ là cơm không lành canh không ngọt "Khiêm nó nhìn mợ vậy mà lòng nó cũng nặng theo.Biết sao giờ , tánh mợ đó giờ vốn hiền lành , dù nó có tức cậu hai tới đâu nhưng nhìn mợ vậy nó cũng đâu dám nói."..."

Hai chân ngắn của Khiêm nó chạy tung ta tung tăng vô nhà.Tay còn cầm rổ khoai lang vừa mới đào."

Hì hì , chị Mùi !

Khoai lang hong đa ?"

Chị Mùi nhìn nó.Mình mảy lắm lem hết trơn rồi.Da trắng mà giờ nhìn đen thui hết trơn."

Cha má ơi , Khiêm !

Đào khoai hay bây đi đánh trận vậy ?

"Khiêm nó đặt rổ khoai xuống.Lấy tay phủi phủi nhẹ quần áo."

Đâu có , em thấy bình thường mà !

"Chị Mùi cười , trai mới lớn cũng có khác hen."

Thôi đi ông , dơ dáy quá trời đi "Xong chị cũng lại lấy rổ khoai lên coi thử."

Chèn ơi , coi bộ khoai này ngon à nghen !

"Khiêm nó nghe được chị Mùi khen mà cười tít mắt."

Chớ gì nữa !

Khoai em đào mà "" Thôi thôi ông nhõi con ơi !

Đi tắm táp gì đi rồi ra chị nướng khoai cho ăn !

""..."

Khiêm thưởng thức xong mấy củ khoai nướng ngon ngọt thì lại lăn ra phảng.Hỏng biết sao mà mấy nay Khiêm thích ra nằm ngoài này quá hen ?Nhưng mà lòng nó vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó.Nằm ở trỏng không được bao lâu thì nó lại lê thân ra ngoài hiên nhà.Ngoài này mát hơn ở trong đó.Nay đúng ngày 16 , trăng tròn trăng sáng lắm à nghen.Khiêm nó ngước lên nhìn trăng , nhìn mãi.Vừa nhìn nó lại vừa nghĩ đến cái thứ mà nó thấy thiếu thiếu đó.Ủa thiếu gì ta ?

Hết nhìn trăng thì mắt nó lại vô thức nhìn qua hướng tay trái.Cái chỗ mà có mấy khóm hoa quỳnh của cậu mà ngày nào Khiêm cũng tưới đấy !"

Chèn ơi , sao hỏng nhớ ra cái chi hết trơn vậy nè ?

"Khiêm nó lặng thin.Nhìn cái khóm hoa quỳnh đó mãi.Xong , trong cái đầu trống trãi của nó bất giác hiện lên 3 chữ.* Trịnh Thế Huân *" Ý !

Cái dì dị trời ?

"Khiêm như bừng tỉnh khỏi cái suy nghĩ đó."

Bậy bạ hong à !

Sao mà tự nhiên nhớ cậu cả ?

"" Nhớ cậu cả hả ?

"" Ừ , nhớ cậu....Cả !

"Nó nghe câu hỏi , cứ trả lời theo phản xạ mà tự dưng nghe giọng người hỏi quen quen.Ngoảnh mặt lên thì..Cậu cả mà nó nhớ đây chớ đâu ?"

Cậu !

Cậu mới về hả ?

"Cậu không trả lời , chỉ càng ngày càng tiến bước gần về phía nó.Cậu ngồi phịch xuống."

Sao ?

Mày nhớ ai ?

"Khiêm nó đột nhiên cứng đơ hết người.Lúc nãy nó vô thức nhớ ra tên cậu nên nó mới tự hỏi mình.Ai mà dè cậu đứng đó cậu nghe hết đâu ?"

Dạ..Con hả ?

Con đâu có nhớ ai đâu cậu..."

Chân mài người kia nghe nó nói xong tự dưng cau lại."

Mày không nhớ tao nói tao ghét nhất mấy người nói dóc nói láo hả Khiêm ?"

Khiêm nó muốn đổ mồ hôi hột.Nó nuốt ực."

Sao ?

Lúc nãy mày nói gì ?

"Khiêm đứng dậy , nhắm tịt mắt xong mới nói."

Con nói con nhớ cậu cả !

"Xong Khiêm nó chạy luôn vô nhà trong để lại người kia ngồi một mình.Môi người ấy cũng theo câu nói mà cong lên nhẹ.À , mặt cậu chắc đắc ý lắm đa !Thế Huân thắng An Đình 1 - 0 😇
 
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 12 : Cậu...Mần Chi Đó ?


Khiêm nó bí quá , nói lớn một hơi xong chạy mất dạng.Còn cậu cả thì ngồi cười cười như đứa mới biết yêu."..."

Cậu về trời cũng đã khuya.Vậy nên Khiêm nó chạy một mạch vô trong ngủ luôn.Ngủ cho đỡ quê chớ gì nữa.Mà sao...Phòng này bình thường 3 người ngủ lận mà.Giờ sao nó vô nó thấy hai bên kia trống trơn vậy đa ?Khiêm nó cũng thắc mắc , nhưng rồi cũng thôi.Chắc người ta đi đâu á mà , mình quan tâm làm gì.Ngã lưng xuống , Khiêm chìm vào giấc ngủ.Khiêm thiếp đi tầm hơn 30 phút , tự dưng cửa phòng bật mở.Hai người kia vô rồi hả ta ?À...Nhưng sao người mở cửa thấy hong giống lắm.Ai vậy ?Cậu cả !Ban đêm ban hôm , người ta đang ngủ cậu vào đây mần chi ?Người kia ngồi xuống ngay cạnh Khiêm.Mắt nhìn nó hồi lâu.Nhìn từ nước da trắng , cặp mài ngài , đôi mắt phượng , xong dời xuống cái mũi nhỏ rồi dừng lại trên làn môi son.Khiêm ngủ say ời.Người kia tính mần chi đó ?Cậu nhìn người ta ngủ , tay bất giác đưa lên sờ vào má phải.Cái nơi mà cậu lỡ tay làm xước ấy.Lành rồi , nhưng mà trong lòng cậu sao nó vẫn còn xót quá đa.Tay lướt nhẹ bên má.Da thịt cái độ 18 đôi mươi ta nói nó...Nhưng giờ cậu ngồi đây mần chi ?Xem vết thương của nó hả ?Hmmmm..Tay người kia rời khỏi má.Cúi đầu xuống đặt nhẹ môi trên chính cái vết thương kia.Dù không để lại sẹo , cũng chẳng có giấu vết gì nhưng mà...Cậu vẫn xót.Lần nào cậu cũng thế.Âm thầm trong màn đêm bất tận kia.Chỉ lướt nhẹ qua , không dám lâu cũng chẳng dám mạnh...Tại cậu sợ người ta thức đấy !"..."

5 giờ sáng.Gà vừa gáy xong cũng là lúc Khiêm thức dậy.Nó nhìn quanh , cũng chẳng có ai như lúc nó ngủ.Trong đây chỉ có mình nó.Nhưng chợt , tay Khiêm đụng phải thứ gì đó.Ngước xuống xem mới thấy."..Cái-..Kẹo hả ?

"Chèn ơi , ai để kẹo ở đây cho Khiêm vậy ?Mà loại này ở đây hong có bán đâu.Nhưng dưới " Sa Đéc " thì có !Khiêm nó nhìn nhìn , cũng tò mò ai cho nó đó nhưng mà phải cất đi trước đã , lỡ ai ăn mất của Khiêm rồi sao ?Mà lạ đa , nay mới 5 giờ trời còn chưa tỏ nữa mà sao cậu cả thức rồi ?Hay là tại cậu thấy vui quá nên ngủ không được ?Tại câu của người kia nói hả ?Tại cậu được thơm má người ta rồi hả ?Hay người ta nhận quà của cậu rồi ?"..."

Ú oà !Bà con ơi !

Nay Khiêm lại đi hái sen nữa nè !Được cái từ bữa Khiêm bị đĩa cắn cũng ít thấy cậu ăn hạt sen.Nhưng nay cậu muốn ăn nữa ời , thế thì Khiêm lại phải ra chào ao sen nữa thôi.Mà nay lòng Khiêm thấy vui nghen , tại hôm qua hỏng ra đây hái được nên thấy thiếu đó phải hơm ?Tay nhỏ kia chọn từng đài xong mới hái.Mà Khiêm chọn khéo lắm à nghen , đài nào đài náy cũng to với hạt nhiều nữa.Cái kiểu này hong được cậu khen cũng uổng à.Không biết cậu thấy không ta ?Hay...Cậu núp sau đó nữa ời ?"..."

Cốc , cốc , cốc."

Cậu ơi ,canh của cậu xong ời "Chén canh nóng hổi.Khiêm đặt xuống bàn xong cũng vội rút tay lại vì nóng."

Hôm nay bị đĩa cắn nữa không ?

"Khiêm cười."

Dạ hong , mấy nay sao con thấy đĩa dưới ao sen nó bớt đi nhiều lắm cậu "Cậu không trả lời , chỉ lấy muỗng múc canh ăn.* Tại tao biểu tụi nó đi bắt bớt chớ sao trăng gì ở đây *Khiêm nó nhìn cậu ăn , xong tự dưng lại nhớ tới cái kẹo nhỏ kia.Bức quá Khiêm mới hỏi đó à nghen !"

Cậu ơi , cậu cho con kẹo hả ?

"Cậu giật bắn mình , trúng ngay chăng rồi chớ gì nữa."

Ờm..Tại , người ta cho tao mà tao không thích ngọt nên mới đem cho mày đó "Khiêm lại cười."

Dạ !

Con cảm ơn cậu nghen !

"Cậu nhìn Khiêm.* Đừng có cười nữa coi ! *" Ờ..Có gì đâu mà cảm ơn , có mấy cục kẹo mà ""..."

Hù !Khiêm lại đi tưới hoa cho cậu nữa rồi nè !Mà coi bộ tay nó khéo lắm nghen , mấy cây hoa của cậu xanh tốt nở hoa trông đẹp lắm !Nhưng nay ra tưới sao Khiêm hết thấy thiếu ời ta ?Kì lạ ghê nơi."

Sao nay thấy bình thường dị ta ?

Hôm qua thấy thiếu thiếu mà ?

"Đúng rồi.Nay có người ngắm nữa rồi nên thành ra đâu có thiếu cái chi nữa đâu."

Nhìn trong nó ngo-n...Ngoan quá đa ?

"Cậu này , liếu lưỡi nữa hen.Khiêm tưới xong mấy khóm hoa cho cậu mà mệt lã người.Nhưng may sao mà đất chỗ này được ai đắp lên thêm rồi.Đi hết dóc cũng hết trượt luôn , lên xuống khoẻ re !"

Phù !

Mỏi tay quá à "Nhưng mà nó chăm mấy cái hoa của cậu nhìn mê ghê nhỉ ?Cây nào cũng nở hoa đều đều thế kia mà.Cây thì nở hoa ở ngoài , còn cậu thì nở hoa trong lòng rồi đó đa.Người đẹp ngay trước mắt , không giữ thì lại tiếc !"..."

Khiêm nó rảnh tay , ra ngoài hiên ngồi hóng gió tiếp.Trong miệng còn ngậm viên kẹo của người kia " cho" nữa đó nhe.Kẹo ngọt lung lắm.Ngon nữa.Chắc giống người cho rồi.Gió thổi hiu hiu.Thổi nhẹ mấy cọng tóc của Khiêm.Kì ghê , tóc thì cháy nắng mà sao...Người thì lại trắng bóc thế kia nhỉ ?Thật , ở đây chẳng có nơi nào bằng ngoài hiên hết.Nó yên tĩnh và nó mát.Chắc do vậy nên nó dẫn dụ thêm người tới đây rồi kìa."

Kẹo ngon không đa ?

"Khiêm gật gật đầu , chẳng thèm ngoái lại nhìn người hỏi.Mắt nó nhắm tịt , tận hưởng làn gió mát.Nhưng tự nhiên..Nó khó thờ ngang à.Mở mắt lên coi thử.Ai bóp mũi Khiêm dị ?Thế Huân."

Ư..Cậu , cậu con thở hỏng có được "Tay người kia lúc này mới bỏ cái mũi nhỏ ấy ra.Đúng thật là da trắng ha.Mới đụng có xíu mà ửng hồng lên rồi."

Biết khó thở luôn hả ?

Học đâu ra cái thói trả lời tao kiểu đó vậy ?

Dạ thưa đồ đâu ?

"Khiêm lấy tay xoa xoa mũi."

Dạ..Con xin lỗi cậu , tại con hỏng biết cậu hỏi con..

"Người kia hơi nhếch nhẹ lông mài."

Nay bày đặt lý do lý trấu nữa hả Khiêm ?

"Khiêm lắc đầu."

Con hỏng có lý do lý trấu !

"Chớ hong phải cậu lý do lý trấu trước hả☺️...?
 
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 13 : Phát Hiện ?!!


Mũi của nó bị cậu bóp có xí mà đỏ hết lên rồi.Còn cậu ngồi đó thấy dị mà cũng cười người ta cho bằng được à."

Cậu cười dì dạ ?

"Bị hỏi tới , người kia cũng lập tức trở về khuôn mặt thường ngày của mình."

Cười chi kệ tao chớ ""..."

Cậu cả dạo này đổi tính đổi nết thấy rõ luôn à nghen.Cậu hết cọc cằng ời.Cũng dần bớt cái thói sơ hở là đánh người.Nhưng chửi thì còn.Mà hỏng sao , thà cậu chửi chớ cậu đừng đánh."

Chị Mùi , sao phòng trong kia bình thường 3 người ngủ lận mà sao em thấy qua nay có mình em dợ ?

"Khiêm nó kè kè bên hỏi chị Mùi.Thiệt chớ chỉ như nguồn thông tin hữu ích của Khiêm vậy đó , tại hỏi cái chi thì chỉ cũng biết hết trơn á !"

Sao mày hỏng đi hỏi cậu cả á "Khiêm khó hiểu.Sao tự dưng biểu nó đi hỏi cậu cả ?"

Ủa , hỏi cậu cả chi dị ?

"Chị Mùi tay lặt rau mà vẫn phải trả lời cái thằng nhóc nhoi nhoi kế bên."

Trời , bộ mày hỏng biết cái gì hết trơn hả Khiêm ?

"Nó lắc đầu , xác nhận là nó hong có biết gì hết."

Biết cái gì á đâu "Tay chị ngưng ngang , ngước lên nhìn nó."

Chớ không phải cậu cả biểu hai thằng kia ra chỗ khác ngủ đặng để riêng cái phòng đó cho mày ngủ hả ?

"Chị nói xong rồi nhìn cái mặt ngơ ngơ của nó một hồi."

Ê , đừng có nói ai cũng biết mà chỉ có mình mày hỏng biết nghen ?

"Khiêm gật đầu."

Dạ "Chị Mùi bĩu môi.Coi bộ cậu cả mần chuyện gì cũng giấu nó hen."

Ở dưới này ai mà hỏng biết , có mình bây là không biết thôi đó nghen ""..."

Đoán xem...Nay Khiêm làm gì ?À há , nay Khiêm tự nấu canh cho cậu luôn nè.Mà chắc cũng ngon như chị Mùi nấu hen ?Cốc , cốc , cốc."

Cậu ơi , canh con nấu xong ời "Vẫn là chén canh hạt sen đó , mà sao nay nhìn nó kì kì.Cậu nhìn chén canh xong lại nhìn ngược lên nó."

Canh..Này ai nấu ?

"Khiêm gãi đầu."

Dạ...Con nấu..Tại nay chị Mùi đi gửi đồ cho bà rồi...Mà chắc cũng ăn được mà cậu..

"Lần đầu Khiêm nấu ăn , nó chỉ làm theo những gì chị Mùi chỉ thôi.Khiêm nhìn cậu với vẻ mặt mong chờ gì đó.Chờ cậu ăn hả ?Tay cậu cũng lấy muỗng múc canh như thường lệ.Mà sao nay tay cậu run vậy ?Muỗng canh vừa đưa vào miệng.Mặt cậu có chút biến đổi nhẹ xong rồi lại thôi."

Sao dị cậu ?

"Cậu đặt cái muỗng xuống xong nhìn Khiêm."

Sao đâu..Ngon mà "Mặt Khiêm nó lập tức hớn hở.Như đứa con nít mới được khen."

Thiệt hả cậu ?

"Cậu gật đầu."

Dị con ra ngoài nghen , cậu ăn ngon miệng !

"Cạch."

Khụ !

"Hmm.Tuy cái chén canh này nó hơi lạ , nhưng mà cậu cũng đâu nỡ chê.Lạ càng không nỡ bỏ nên cậu đành phải ráng ăn cho hết thôi chớ sao."..."

Kể ra , từ lúc Khiêm nó theo mợ qua đây cũng 1 tháng rồi đó.Mà trong 1 tháng đó ai đã cảm thấy mệt mỏi nhất ?Chị Mùi chớ ai.Đụng đâu hay có chuyện gì Khiêm nó thắc mắc là nó đều kêu rõ hai tiếng " Chị Mùi "Haiz , biết dị lúc đó chị hỏng làm thân với nó đâu.Mà nay chị đi công chuyện mất tiêu ời , Khiêm buồn miệng quá mà có dám hỏi ai đâu.Nhưng không sao , nay Khiêm cũng vui tại Khiêm được khen nấu ăn ngon đó đa !Còn cậu ăn xong chén canh đó chắc lần sau cậu hết dám ăn canh luôn."..."

Tới giờ ời , Khiêm đi tưới cây cho cậu nghen.Tay nhỏ hì hục xách xô nước.Cậu ngồi thoải mái trong nhà mà dõi ra.Vẫn cái chỗ đó nhưng nay...Cậu bị làm phiền nữa rồi.Đang ngắm cảnh đẹp cũng chằng yên nữa.Cậu hai lại vác xác tới hang cọp rồi."

Sao ?

Ngắm thằng hầu đó anh có thấy vui không đa ?

"Cậu hai nói vọng từ đằng sau.Cậu đang nhâm nhi tách trà cũng đột nhiên buông xuống."

Mày nói gì ?

"Cậu hai cười khẩy."

Tôi nói gì chẳng phải anh là người rõ nhất sao ?

"Cậu đột nhiên đứng dậy."

Muốn gì ?

Nói luôn "Người đang đối diện cậu mặt vẫn nhỡn nhơ."

Tôi muốn..Anh từ bỏ cái việc kế thừa cái nhà hương hoả này "Cậu nhìn đứa em mình , đứa em mà cậu vui cười tít mắt ẩm bồng hồi đó mà giờ nó đang..Đe doạ cậu đấy à ?"

Từ bỏ ?

Để giao nó cho cái thằng phá gia chi tử như mày à ?

"Mắt người kia bỗng cụp xuống nhẹ.Nhưng rồi lại lấy về cái vẻ tự tin."

Anh tự cao cái gì ?

Đừng tưởng tôi không biết hằng đêm anh làm gì "Cậu nhếch nhẹ môi lên , nhìn thẳng vào người đối diện."

Muốn nói cho cha má thì mày cứ tự nhiên , xem cha má tin mày..Hay là tao "Xong cậu xoay đi , nhưng người kia vẫn bám riết không buông."

Tất nhiên là cha má tin anh nhưng...Tôi muốn nói cho thằng hầu đó nghe hơn !

"Cậu bỗng khựng lại.Xoay mặt nhìn cậu hai."

Sao ?

Không biết lúc thằng hầu đó biết anh...Hằng đêm đều lén hôn nó...Thì nó sẽ ra sao nhỉ ?

"Nói xong , mặt cậu hai lại thoáng qua chút vẻ châm chọc."

Nếu nó biết...Cậu cả cao cao tại thượng mà nó luôn tôn kính...Làm những chuyện trái luân thường đạo lý với nó thì nó sẽ nhìn anh với con mắt như nào đây ?

"Cậu xoay hẳn lại , tiến lại phía người kia.Tay cậu nhanh nắm lấy , siết chặt cổ áo người đó mà kéo lên.Dẫu gì người kia cũng thấp hơn cậu."

Mày thử đụng đến Khiêm xem ?

Có là em ruột tao cũng giết !

"Mắt cậu long lên sồng sộc.Tia máu cũng dần hiện rõ."

Mày là em tao nhưng không có nghĩa là tao sẽ nương tay với mày !

"Phịch !Tay cậu quăng mạnh người kia xuống đất.Xong cậu ngồi xuống nhìn cái người lúc nãy nói chuyện với vẻ mặt đắc ý."

Đừng có đi quá giới hạn của tao , và cũng đừng đụng vào giới hạn của tao "" Mày biết tính tao mà ?

Đúng không em trai cưng ?

"Cậu đứng dậy , phủi tay.Đứng từ trên nhìn xuống người ở dưới đất."

Nhớ cho kĩ , đừng để tao phải ra tay với chính em ruột của mình !

""..."

Khiêm tưới xong cây , đi vào nhà vừa hay đụng ngay mặt cậu cả.Nhìn cậu hình như hơi bực."

Khiêm !

"" Dạ ?

"Khiêm vừa đặt xô nước xuống đã bị cậu gọi lại."

Sau này đừng có bao giờ lại gần cậu hai , hiểu chưa ?

"Khiêm nó đứng đơ."

Sao dị cậu ?

"" Tao không thích , mày nghe hiểu không ?

Khiêm ?

"Khiêm vội gật đầu."

Dạ hiểu "" Ừm , tốt "Xong cậu rời đi.Còn Khiêm lúc nãy nó gật đại chớ nó có biết hay hiểu gì đâu.
 
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 14 : Đụng Nhầm Người !


Ú oà !Khiêm chào đón một ngày mới với tâm trạng tươi tắn.Nhưng mà mợ của Khiêm thì hong có như vậy.Tại chồng của mợ...Khiêm nó thương mợ của nó lắm , nhưng mà nó làm sao nói được cậu hai nhà này.Tánh cậu hai trăng hoa không nói , giờ cưới mợ về tưởng là cậu đã quay đầu nhưng không !Lại thêm cái tính vũ phu đó của cậu...Không phải nói quá chớ dường như ngày nào mợ cũng rửa mặt bằng nước mắt.Mợ của Khiêm , cô ba của Khiêm , chị của Khiêm...Sao giờ ra nông nổi này rồi ?"..."

Khiêm vươn vai , lăn một vòng trên giường rồi mới xuống.Ta nói cái cảm giác nằm một mình trên cái giường lớn nó đã lắm đa.Huống chi phòng này giờ cũng chỉ có mình Khiêm ở."

Ưmmm...

"Cạch.Vừa bước ra nó đã nhìn thấy một người.Không phải cậu cả mà là...Cậu hai.Nó đứng chết trân , hai mắt mở to nhìn người đối diện.Mới hôm qua cậu cả biểu không lại gần cậu hai mà giờ Khiêm nó gặp ngay chăng rồi.Cậu hai này là muốn làm cái gì đây hả ?"

Nhìn cái gì ?

"Khiêm mím môi."

Dạ..Cậu hai "Người kia nhìn nó từ trên xuống dưới."

Nhìn cũng ra gì , hèn chi làm anh ta mê mẩn cỡ đó "Khiêm khó hiểu.Mới sáng sớm , cậu hai dậy sớm đi đến đây chỉ để nói một câu khó hiểu vậy thôi hả ?Nhưng chưa để Khiêm kịp hỏi , cậu hai đã bỏ đi chỗ khác."

Anh ta ? anh ta nào , mê mẩn cái chi vậy ?

""..."

Tánh cậu hai xưa giờ , ai làm lâu trong nhà này chắc cũng rõ.Trăng hoa chẳng kém gì cậu cả.Nhưng cái tài thì lại chẳng bằng một gốc nhỏ.Đồng ý là cậu cả có trăng hoa nhưng về việc kiếm tiền , làm ăn buông bán thì cậu ăn đứt đứa em của mình !Nhìn cái xưởng Vải dưới Sa Đéc của cậu là cũng đủ biết.À , còn vài cái ở Ba Tri lẫn Mỹ Tho nữa đó đa.Khiêm sáng nay bị cậu hai nói cho một câu khó hiểu cũng thắc mắc.Anh em nhà này ai cũng lạ vậy hả ?Mà nay Khiêm hết buồn miệng ời nghen !Chị Mùi về chơi với Khiêm rồi nè !"

Hì hì , chị Mùi !

Ăn cá lóc nướng hong ?

"Khiêm nhìn chị cười cười.Tay lấy đâu ra trong mình một con cá lóc khá to."

Ơi là trời , mới sáng sớm định tắm xìn luôn hả Khiêm ?

"Chị nói thì nói dị chớ tay vẫn lấy con cá à nghen."

Có đâu , tại nó hỏng chịu nằm yên cho em bắt nó cứ chạy quài à !

"" Thôi thôi , muốn ăn thì đợi chị mày nấu cơm xong thì nướng cho "Số Khiêm tốt lắm à nghen.Bên nhà thì có cô ba thương , bên đây thì có chị Mùi."..."

Ta daa !Tới giờ gì rồi nhỉ ?Giờ tưới hoa cho cậu đó !Việc này Khiêm làm riết quen ời , tay xách nước cũng hết nặng luôn.Nhưng mà nay nó có duyên với cậu hai hay sao á nghen.Đi chưa tới nơi đã đụng ngay cậu hai."..Ơ , cậu hai "Cậu hai chẳng làm gì nó nhưng nó nhớ lời của cậu cả hôm qua dặn nên tay nó vô thức siết chặt lấy xô nước.Khiêm mới nói được hai chữ đã cảm nhận được bước chân ở đằng sau."

Khiêm !

Qua đây "Khiêm quay đầu lại.Là cậu cả chớ ai.Nó lon ton xách xô nước đi về phía cậu."

Dạ !

"Khiêm chạy lại chỗ cậu , còn cậu thì nhìn người kia với gương mặt không thể nào ghét bỏ hơn."

Nay khỏi tưới , đi vô nhà nhanh lên "Khiêm nó hơi ngơ.Ủa ?

Nhớ bình thường cậu thích tưới hoa lắm mà sao nay kì dị ?Mà cũng kệ , hong tưới thì Khiêm khoẻ chớ có gì đâu !"

Dạ cậu "Khiêm đi rồi để lại hai người đối mặt với nhau.Cậu cả trông mặt nhìn đáng sợ lắm đa."

Mày muốn tao hành động không Vỹ ?

Tao nói lơi với mày à ?

"Người kia với vẻ mặt thản nhiên đáp."

Tôi có đụng có chạm gì nó đâu mà anh lo ?

""..."

Nay Khiêm lại thấy mợ khóc nữa rồi.Tội mợ.Bị đánh chẳng dám nói ai , khóc cũng chỉ dám trốn khóc có một mình.Khoé môi mợ bị đánh đến chảy máu.Mặt hoa da phấn nay còn đâu ?Mợ hai nhà quyền quý mà bị đối xử vậy sao ?"

Khiêm..Mợ đau quá..Mợ nhớ cha nhớ má , nhớ anh chị của mợ nữa "Khiêm đưa tay lau giọt nước mắt lăn dài trên má mợ."

Mợ đừng khóc , mợ khóc là con khóc theo đó "Khiêm nó xưa nay đâu có biết dỗ người khác nín khóc là sao đâu.Có người ta dỗ nó thôi à !"

Hay...Mợ cho con về nhà bển báo chuyện đi mợ..Chớ mợ như này...Con sợ lắm mợ ơi "Mợ lắc đầu , hít vài hơi dài để ổn định tâm trạng."

Thôi..Mợ sợ lỡ đắc tội lại ảnh hưởng đến cha má , chuyện làm ăn của anh mợ nữa "Nó chẳng biết làm sao nữa , chỉ biết an ủi mợ.Tay cố gắng lau những giọt nước mắt kia."

Hai người mần chi đó !!

"Bỗng giọng nói kia cất lên.Làm cả Khiêm với mợ giật mình.Đâu ai xa lạ.Cậu hai chớ đâu ?"

Mình- "" Qua đây !

"Mợ chưa kịp mở lời đã bị cậu hai hung hăng kéo mạnh về phía mình.Khiêm nó thấy vậy xót mợ lắm."

Cậu hai !

Làm vậy lỡ mợ đau- "" Câm !

"Cậu hai quát lớn làm Khiêm nó giật thót tim."

Mình..Ra đây mần chi ?

"Cậu hai xoay đầu nhìn mợ , mắt đỏ ngầu."

Tôi không ra đây thì sao chứng kiến được cảnh hai người tơ tình vụng trộm ?

"Khiêm nó nghe tới đây liền lên tiếng."

Đâu có đâu cậu , con với mợ làm gì có chuy- "Câu của Khiêm chưa thốt ra hết đã bị chặn lại."

Không có gì ?

Không có gì mà hai người lén lén lút lút ra đây ?

"" Một trai một gái lén la lén lút , không phải vụng trộm thì là gì ?

"Mợ nghe đến đây , lòng bỗng nhói lên.Cậu trăng hoa mợ không nói , cậu vũ phu mợ cũng chẳng dám trách mà giờ cậu còn gán cho mợ cái mác ngoại tình ?"

Mình !

Mình nói năng gì kì vậy ?

"Chát !"

Còn cãi ?

"Lực tát mạnh làm mợ ngã xổng xoài ra đất.Tay ôm lấy bên má đỏ ửng , mắt mợ cay lên ngay lập tức."

Mợ !

"Khiêm lo cho mợ , trong phút chóc nó mặc kệ hết mà lao tới."

Mợ , mợ có sao không ?

Mợ đưa con coi "Nhìn Khiêm nó ríu rít hết lên mà cậu hai bỗng sôi sục."

Mẹ kiếp !

Có tao ở đây mà hai đứa mày còn dám ?!

"Tay cậu hai kéo Khiêm lên."

Ư..Cậu bỏ tui ra !

"Cậu hai nhìn nó chằm chằm."

Bỏ ?

Bỏ để mày đi qua quan tâm vợ tao à ?

"Mợ thấy Khiêm sắp bị đánh cũng đứng lên can ngăn nhưng vô ích.Bốp.Bốp.Khiêm nó nằm co rút lại.Còn mợ bị đẩy ngã ra trên đất.Vết thương mới vết thương cũ của mợ chồng lên nhau làm mợ đau điếng người."

A !

Khiêm..."

Tay cậu hai lại giơ lên , Khiêm nó nhắm chặt mắt chờ đợi con thịnh nộ kia giáng xuống.Nhưng nó nhắm hồi lâu vẫn chẳng thấy đâu.Tay cậu hai bị ai đó giữ lại , lơ lửng giữa không trung.Cậu cả !Cậu quăng tay cậu hai sang một bên xong mới đi lại xem xét người kia ra sao."

Đưa mặt đây tao xem "" Cậu.."

Cậu nhìn kĩ một lượt.Trầy hết da thịt của cậu rồi.Phải nói Khiêm nó như miếng vảy ngược của cậu.Lần này cậu hai..Đụng sai người rồi."

Làm cái chi vậy ?

Không thấy tôi đang dạy nó à ?

"Cậu đứng dậy , nhìn người kia."

Ai cho phép mày ?

"Cậu hai vẫn chưa nhận thức được mức độ quan trọng của thằng hầu trong lòng cậu cả."

Cho phép ?

Nói chuyện nực cười vậy ?

Tôi dạy dỗ một thằng hầu cũng cần người cho phép à ?

"BỐP !!!Mặt cậu hai đột nhiên nhận lấy một cơn đau đớn vô cùng."

Anh ?!

"BỐP !!!BỐP !!!BỐP !!!Liên tục 3 nắm đấm giáng xuống.Lần nào giáng xuống cậu cũng dùng hết lực tay."

Anh !

Mắc gì anh đánh tôi ?

"Cậu buông cậu hai ra.Cười khẩy."

Sao ?

Biết gọi anh rồi à ?

"" Tao dạy em tao thì có chi sai ?

"Cậu hai đứng phắt dậy."

Dạy ?

Tôi mần chi sai mà anh dạy ?

"Cậu nhìn cậu hai , tóc tai bù xù.Máu nơi khoé miệng vẫn còn chảy.Chát !Một cái tát , tiếng tay chạm vào mặt coi bộ vang lắm đa."

Vô phép vô tắc !

"" Nói năng không dùng kính ngữ , mở miệng ra nói không biết chừng mực "" Ngỗ nghịch hỗn hào "" Vai vế là em là út mà xem thường anh cả "" Thân là hậu bối mà coi khinh bề trên" " MẤY DẠY !!!

"" Nhiêu đó , đủ để tao dạy mày chưa ?"

Cậu cả nói một tràn dài làm cậu hai chẳng kịp phản bác.Cậu đi lại , đỡ Khiêm đứng dậy."

Mấy đứa nhỏ ra đỡ mợ hai vô nhà trong "Cậu đỡ Khiêm đi được mấy bước thì đã bị giọng nói đằng sau làm khựng lại."

Anh đợi đó !

Đợi cha má về tôi sẽ nói hết với cha má !

"Cậu xoay mặt lại nhìn.Môi nhếch lên."

Ừ nói đi "" Nhưng nói cho rõ là mày ăn nói mất dạy với anh cả , trăng hoa gái gú bỏ bê vợ hiền.."

" Còn cả việc mày vũ phu đánh đập vợ mày nữa "Cậu hai nghe đến đây liền sững người."

Nhớ nói cho rõ , không thì để tao !

"Xong cậu dìu Khiêm vô nhà trong.
 
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 15 : Cậu Thương.


Dìu được Khiêm nó vô trong nhìn mặt cậu trông hoảng hơn lúc nãy nhiều.Cậu không biết lỡ cậu ra trễ hơn chút nữa thì mọi chuyện sẽ ra sao.Cậu dặn Khiêm đừng lại gần cậu hai , nhưng lại quên dặn cậu hai mất rồi."

Nằm xuống đi , để tao xem "Khiêm nó nằm xuống , nhưng nó không trả lời cậu.Tại nó đau quá.Thân hình nó mảnh mai , thịt cũng hỏng có nhiêu mà bị đánh nhiêu đó cũng đủ để nó thở không ra hơi."

Đau ở đâu ?

"Khiêm đưa tay lên , chỉ vào eo."

Dạ..Chỗ này "Cậu nhìn tay nó chỉ , tự dưng hơi ngượng nhưng cũng phải lật ra coi.Eo nó thon , kèm với cái nước da trắng càng làm nổi mất vết tím bầm kia.Cậu nhìn , lúc nãy ngượng bao nhiêu giờ lại chuyển thành bực bấy nhiêu.Từ lúc nó vào đây , cậu chưa đánh nó nổi một cái.Vậy mà cậu lơ là có chút là Khiêm của cậu ra nông nổi này rồi.Xem ra lần trước cảnh cáo còn nhẹ lắm đa.Cậu nhìn , tay sờ lên mất vết xanh tím đó.Khiêm nó cảm nhận được , chỗ đó hơi nhói lên một chút.Mặt nó hơi cau nhẹ nhưng cố cắn chặt môi không phát ra tiếng."

Đau lắm hả ?

"Cậu hỏi , xong tự dưng trong vô thức cậu lại thốt ra 3 từ."

Cậu xin lỗi "Khiêm đang đau nhưng nghe lời xin lỗi của cậu tự nhiên cái nó quên luôn cái đau đó."

Cậu...Cậu nói..Xin lỗi con hả ?

"Cậu nhìn lên."

Nằm đó đi , tao ra ngoài chút rồi vô liền đừng có nhúc nhích "Khiêm khẽ gật đầu."..Dạ "Cạch.Cậu đi rồi , để lại Khiêm một mình trong căn phòng trống trãi và hàng tá suy nghĩ cứ chạy đi chạy lại trong đầu.Từ câu hỏi cứ văng vẳng bên tai Khiêm.Sao cậu đối tốt với Khiêm quá vậy ?Sao cậu lại xin lỗi Khiêm ?Sao cậu lại vì Khiêm mà ra tay đánh cậu hai ?Sao cậu trông có vẻ lo lắng quá vậy ?Từng suy nghĩ một , nó cứ nghĩ mãi nhưng chẳng có câu trả lời nào cả."..."

Cậu đi xuống bếp , gặp chị Mùi đang nướng cá cho Khiêm."

Mùi , đi nấu nước cho tao "Chị Mùi đang nướng cá , bị cậu kêu cũng giật mình."

Dạ cậu "Chị đi lấy cái nồi đặng nấu nước nhưng đi chưa tới chỗ đã bị cậu hỏi thêm."

Bình thường quần áo của Khiêm để ở đâu ?

"Chị Mùi hơi bất ngờ , nhưng nhìn mặt cậu nghiêm trọng vậy chị cũng chẳng thể chần chừ lâu."..Dạ , để ở tủ trong phòng nó..Ngăn thứ hai thưa cậu "" Ừ "Xong cậu quay lên , để lại cho mọi người dưới bếp một sự thắc mắc to đùng.Cậu nay lạ ghê.Chẳng biết cậu đi lên trước có vào phòng không nhưng cậu cứ đi lên rồi đi xuống.Như cậu đang canh cái nồi nước đó vậy.Đợi nước đun xong , cậu pha thành nước ấm mới bưng lên nhà.Cạch.Cửa phòng mở , Khiêm nó vẫn nằm đó.Mắt nó cứ nhìn lên trần nhà mãi , chăm chú đến mức cậu vào cũng chẳng phát giác."

Khiêm "" Ơ..Dạ ?

"Nghe cậu gọi , Khiêm nó mới dời mắt đi khỏi trần nhà."

Còn quần áo để thay không ?

"Khiêm nó hơi ngơ nhưng cũng gật đầu.Cậu đặt thau nước xuống , xong đi lại tủ lục lọi ngăn thứ hai như lúc nãy chị Mùi nói.Quần áo ?Này mà là quần áo á hả ?Vải chi mà thô , có vài cái còn mỏng đến nổi như chỉ cần dùng tí sức là có thể khiến nó tách toạc ra.Cậu nhìn xong lại quăng đống đó trở về tủ."

Sao dị cậu ?

"Cậu nhìn Khiêm."

Đợi tao chút "Xong cậu lại đi ra ngoài để Khiêm ở lại nữa.Mặt nó bây giờ hiện lên đúng hai chữ thắc mắc.Hành động lời nói hôm nay của cậu cái nào nó cũng kì nhưng hong biết là kì chỗ nào.Xong Khiêm ngồi dậy , nhìn thấy thau nước ấm , cả khăn cũng để đó làm nó càng thấy kì.Bộ cậu lo cho nó nhiều lắm hả ?Vừa thắc mắc xong thì cậu cũng vừa quay lại.Tay cậu cầm một bộ đồ không quá mới nhưng nó tốt hơn mấy bộ kia nhiều."

Gì vậy cậu ?

"Cậu đặt quần áo đó xuống bàn."

Lau người xong thì thay cái này ra "Nó nhìn bộ đồ xong lại nhìn cậu đang vắt cái khăn."

Đồ..Của ai dị cậu ?

"Cậu chẳng thèm nhìn nó , nhưng lại trả lời nó ngay lập tức , chẳng có chút gì là do dự."

Của tao "" Hả ?

"Nghe Khiêm nó hả lên vì ngạc nhiên , cậu mới ngước lên nhìn nó."

Sao ?

Chê à ?

"Khiêm lắc lắc đầu."

Dạ hong , nhưng con...Con sợ làm dơ đồ cậu "Cậu vắt xong cái khăn , đứng lên ngồi xuống chỗ nó."

Tao cho , giờ thì cởi áo ra nhanh lên"Khiêm nó nhìn cái khăn trên tay cậu , ngờ ngợ ra cái gì đó."...Cậu...Cậu để con tự làm "Mài cậu có chút cau lại."

Tao biểu mày cởi áo ra "Tới đây Khiêm nó cũng chỉ biết làm theo chớ chẳng dám cãi cọ gì nữa.Tay Khiêm cởi áo ra.Lộ trước mặt cậu là một mảng da thịt non nớt , trắng nõn trắng nà.Nhưng lại bị cái vệt tím kia làm xấu đi bớt rồi.Cậu nhìn , mặt tự dưng nó hơi hồng lên nhưng tay vẫn lau cho Khiêm."

Xong rồi , cởi quần- "" Cậu !

Cái này..Để con lau đi cậu "Nhìn nó vậy cậu cũng không ép.Đưa cho nó cái khăn xong cậu cũng ra ngoài."

Lau xong nhớ mặc đồ vô "" Dạ "Kể từ lúc đó , người ta thấy cậu cả nhà này cả ngày cứ trong tình trạng lo lắng bồn chồn.Nhưng nó lại yên bình hơn thường ngày.Tại cậu chẳng bận tâm thứ gì khác ngoài thằng hầu.Nhưng cái sự yên bình đó chẳng kéo dài được bao lâu cho đến khi ông bà về."..."

" Cha má gọi con là có chuyện chi ?

"Nhà trước , trên bàn có mặt đầy đủ.Đặc biệt là cậu hai.Ông thấy cậu ra cũng hỏi."

Cha nghe thằng hai nói bây vì cái thằng hầu gì đó mà đánh nó "" Chuyện này là sao ?

Bây nói cho cha má nghe coi "Mắt cậu liếc qua nhìn cậu hai.Cảm nhận được ánh mắt , cậu hai có hơi lại sống lưng."

Đúng , con đánh nó đó "Ông nghe xong lại hỏi."

Sao con lại đánh em ?

Nó dạy một thằng hầu thôi có chi mà sai ?

"Cậu nhếch nhẹ môi , nhìn cậu hai."

Con đánh nó là thật , nhưng cha có muốn biết lí do không ?

"Cậu đi chậm lại phía ghế , ngồi xuống.Cậu vừa ngồi xuống , cái không khí này tự dưng nặng thêm."

Ý bây là sao ?

"Cậu lia mắt nhìn cậu hai chằm chằm."

Sao cha không thử hỏi nó đi ?

"" Hay cha không biết nó từ ngày lấy vợ cứ bỏ bê thím hai ở một mình , phòng đơn gối chiếc "" Ra ngoài thì gái gú cờ bạc ?

"Cậu hai đập bàn , đứng dậy chỉ thẳng vào cậu hai mà nói."

Anh im đi !

Chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện anh đánh tôi ?

"Ông bà thấy vậy cũng quát."

Ngồi xuống !

"Cậu nhìn cậu hai , miệng cười khẩy."

Mày lấy con gái nhà người ta , một chút trách nhiệm cũng không có "" À quên , còn cả chuyện mày vũ phu đấy ?

Cần tao nói luôn không ?

"Cậu hai nghe đến đây muốn phản bác nhưng nhìn qua thấy ông đang nhìn nên thôi."

Con cái cũng như mặt mũi của cha mẹ , nó đánh đập vợ con ăn chơi trác tán "" Còn thằng hầu nó đánh , cha má biết là ai không ?

Là hầu hồi môn bên nhà thím hai đó "" Đánh con gái người ta , đánh luôn người bên nhà người ta , cha má nghĩ coi có khác gì nó xem thường nhà vợ nó "" Chuyện này đồn ra ngoài có khác chi nó đang bôi tro trét trấu lên mặt cha má , làm xấu tiếng tâm cái nhà này ?

"" Rồi chuyện làm ăn của con , người ta hay tin nhà có thằng em như vậy thì con còn làm ăn sao nữa hả cha má ?

"Mặt ông tối sầm lại nhìn cậu hai.Bà thì quay ra nhìn mợ."

Nhung , có thiệt là vậy không con ?

"Mợ nghe bà hỏi , miệng muốn trả lời nhưng mợ lại nhìn thấy cậu hai.Bà cũng thấy."

Con qua đây ,khỏi sợ ai hết nói má nghe "Mợ hai đi qua , mợ chẳng nói gì chỉ kéo hai tay áo bà ba lên.Vết bầm tím hiện rõ mồn một.Rầm !!!Ông đập bàn , mắt đỏ ngầu mặt mũi đen sầm nhìn cậu hai."

Mày nằng nặc đòi tao thấy vợ chi xong sau lưng tao mày làm ra mấy chuyện vậy đó hả !?

"" Ông Thanh là bạn lâu năm của tao , mày làm vậy thì tao biết nhìn mặt người ta ra sao ?

"Bà thấy ông nóng cũng lên tiếng."

Thôi ông , bình tĩnh đã rồi giải quyết"Cậu cả thấy chuyện đã xong cũng xin lui trước."

Cha má cứ xử lý , con xin phép vào trong ""..."

Trăng lên cao.Tối rồi.Cạch.Cửa phòng Khiêm mở.Nhưng nó vẫn chưa ngủ."

Ơ cậu ?

"Cậu thấy nó chưa ngủ cũng đi vô chớ lỡ rồi không lẻ đóng cửa lại ?"

À..Mày chưa ngủ hả ?

"Cậu đi lại giường , ngồi xuống bên Khiêm."

Dạ..Con còn hơi đau nên chưa ngủ được "Nghe nó kêu đau mặt cậu trông hoảng lên liền."

Đưa tao xem "Cậu nháo nhào , muốn lật áo nó lên xem thử nhưng...Tay cậu bị Khiêm giữ lại rồi.Cậu nhìn nó , nhìn nó hồi lâu nhưng chẳng ai nói gì.Nhưng cuối cùng Khiêm lại là người lên tiếng trước."..Sao..Cậu lo cho con quá vậy ?

"Cậu nghe nó hỏi , tay rút về phía mình chớ chẳng đặt lên eo nó nữa.Mặt cậu có hơi quay đi hướng khác."

Cậu sao dị cậu ?

"Cậu nhìn Khiêm , tay tự dưng nắm lấy tay nó.Nó đơ người.Còn cậu thì lúc này mới mở miệng."

Tại tao thương mày "Cậu nói ra nhẹ tênh.Không chần chừ không do dự.Chỉ duy nhất 5 chữ thôi.Nói xong cậu lại nhìn biểu cảm của nó.Nó chẳng khó chịu hay ghê tởm , chỉ có hơi bất ngờ thôi."

Cậu..Cậu nói lại lần nữa đi "Cậu nghe vậy , mặt cũng nghiêm túc.Mắt cậu nhìn thẳng vào mắt Khiêm."

Cậu thương em "Cách xưng hô cậu đổi.Làm cho Khiêm nó càng ngại hơn."...Cậu ?

"Tay kia đang nắm tay nó cũng khẽ siết lại."

Cậu xin lỗi..."

" Em không thương cậu , không thích cậu cũng được chớ đừng ghê đừng ghét cậu..."

" Cậu thương em thiệt mà..Nên...Cho nên em đừng có coi thường tình cảm này của cậu...Được không Khiêm ?

"Khiêm chẳng đáp , nó chỉ nhìn cậu.Cái ánh sáng từ đèn dầu , hắc bóng hai người lên trên tường.Rồi hai cái bóng đó cứ từ từ tiến gần lại nhau.Môi người kia chạm môi người này.Lần này cậu hôn Khiêm được rồi , chẳng cần lén lút như bao đêm nữa.Trong một khắc nào đó...Cậu cả cũng có ngày rơi nước mắt sao ?Khóc vì điều gì ?Vì hạnh phúc hay vì người kia cũng đáp lại tình cảm của cậu.Rời môi nhau , mắt cậu vẫn lưng tròng."

Em- "Cậu chưa nói hết câu đã...Chụt."

Em không ghê cũng chẳng ghét cậu đâu "" Cậu thương em thì em thương cậu "Hẹ hẹ , cậu cả thắng An Đình 2-0😋
 
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 16 : Cởi Áo Qua Đầu.


Cậu nhìn Khiêm , nhìn người cậu thương.Cái ánh sáng le lói từ ngọn đèn dầu như càng thấp lên ngọn lửa cháy rực trong lòng cậu."

Vừa rồi..Em nói gì ?

"Khiêm tự dưng nghĩ về câu nói nó vô thức nói ra lúc nãy mà ngượng ngùng.Nó chẳng biết sao nó lại nói ra được câu đó.Nhưng nó biết nó đang thành thật với trái tim , với cảm xúc và tình cảm của mình."..Em nói , em cũng thương cậu "Trước mắt cậu bây giờ chẳng còn thấy gì nữa , chỉ thấy mỗi Gia Khiêm của cậu thôi.Khiêm không ghê , không ghét cậu.Mà ngược lại...Khiêm nói thương cậu.Là thương cậu đấy , chẳng phải những câu từ chối ghét bỏ như trong những cơn mộng mị của cậu.Người cậu thầm thương...Cũng thương cậu.Lần đầu cậu cả thật lòng với một người.Lần đầu cậu biết lo lắng.Lần đầu cậu chỉ suy nghĩ về duy nhất một người.Và lần đầu cậu sợ bị từ chối tình cảm."

Cậu...Làm gì vậy ?

"Cậu chẳng nói chẳng rằng.Cứ tiếp tục tiến lại gần Khiêm.Tay lúc nãy đang nắm tay Khiêm cũng từ từ dời lên phía eo nhỏ.Tay cậu lớn nhưng eo Khiêm nhỏ , chỉ một bàn tay nhưng như muốn bằng cả eo Khiêm.Khiêm nhìn chằm chằm vào đôi mắt cậu.Đôi mắt chẳng còn tí kiêu ngạo nào.Mà trong đó chỉ còn có người mang tên " Phan Gia Khiêm " thôi."

Ưm !

"Khiêm đột nhiên không trụ vững mà ngã người xuống sau.Môi cũng bị chặn lại.Từng hành động của cậu đều rất chậm nhưng lại khiến Khiêm ngứa ngáy vô cùng.Khiêm bị sao vậy ?Mắt Khiêm nhắm tịt , chẳng nhìn vào người trước mắt nữa.Và vẫn chưa hay rằng người đó đang...Đè trên người mình.Thân hình to lớn kia che mất hoàn toàn thân nhỏ của Khiêm.Tay cậu cũng từ eo mà chuyển lên nơi cao hơn."

Ư..Ưm..Cậu !

"Khiêm gọi , nhưng cậu chẳng trả lời.Dường như 4 từ " em cũng thương cậu" đã khơi dậy một con mãnh thú.Cậu chui rút vào hõm cổ trắng nõn.Tay mân mê hai hạt đậu kia.Khiêm chẳng la hét cũng chẳng chống cự.Cứ như bị thôi miên vậy.Khiêm chiều theo mọi hành động của cậu , chẳng chút phản kháng.Tay này cậu ở trên thì tay kia cậu xuống dưới.Khiêm cảm nhận được , nơi riêng tư của mình bị cậu nhắm đến rồi.Khiêm giật bắn mình."

Ức..Cậu !

Đừng..Ưm "Tay trái cậu mân mê , tay phải cậu vuốt ve.Cậu làm cho Khiêm chẳng còn lý trí để phản kháng."

Suỵt , em la lớn nữa là cả nhà này biết đấy "Khiêm nghe vậy như vực lại chút lý trí mơ hồ."

Nhưng..Ưmm..Cậu bỏ , tay ra !

"Cậu lại im lặng mà hành động.Càng nhanh càng nhanh.Làm người đang nằm dưới thân mình mất đi hoàn toàn chút lý trí vừa vực lại.Chụt.Tay cậu cứ vuốt đều , vùng riêng tư đó của Khiêm cứ đón nhận sự kích thích đó mãi.Chịu trận cũng chẳng được lâu.Người Khiêm đã tiết ra một thứ chất lỏng trắng đục."

Ức !

Hah..Cậu..

""..."

Khiêm mơ màng , chẳng biết từ bao giờ và bằng cách nào thì quần áo Khiêm đã không cánh mà bay.Nó nằm gọn hết dưới đất.Người nằm trên Khiêm thì cứ được nước lấn tới.Tiếng giường gỗ kêu cót két trong màn đêm tĩnh lặng."

Cậu đừng..Mà..

"Người kia lúc nãy dịu dàng với Khiêm bao nhiêu thì bây giờ lại trái ngược lại bấy nhiêu.Âm thanh của da thịt chạm vào nhau vang lên từng hồi.Mùi hương ái dục lan toả khắp phòng.Giọng người nằm dưới khẽ kêu lên nhẹ."

Cậu , em đau.."

" Cậu xin lỗi em "Tay cậu nắm chặt lấy hông người kia tha hồ mà dùng sức.Mồ hôi trên mặt Khiêm ngày càng nhiều.Mắt Khiêm cũng lờ đờ đi thấy rõ.Bởi 18 năm nay có ai làm vậy với Khiêm đâu...Cậu là lần đầu !Khiêm chẳng có kinh nghiệm , da thịt càng nhạy cảm sau mỗi cái chạm của cậu."

Hah..Ưm..

"Cậu nhìn Khiêm từ trên cao.Người mà cậu tơ tưởng suốt bao lâu nay...Giờ đã thật sự là người của cậu rồi.Cậu lại rút vào trong hõm cổ của Khiêm.Hít lấy mùi mồ hôi , mùi da thịt của tuổi 18.Tay Khiêm vô thức mà vòng qua cổ người đang ôm mình.Bên dưới thân chẳng được nghỉ ngơi bởi cậu vẫn cứ nhiệt tình."

Ưm..Một chút nữa"Cậu nói khẽ bên tai Khiêm còn bên dưới thì cứ gọi là liên tục.Tay này cậu ôm lấy đầu , tay kia cậu siết eo chẳng cho Khiêm một lối thoát nào cả.Trăng lên cao , trăng tàn rồi rạng sáng âm thanh cót két kia mới giảm dần.Khiêm thở hỗn hển , đầu Khiêm nằm lên tay người kia.Chụt.Một cái thơm má nhẹ của cậu cả dành cho Khiêm."

Ưm..Cậu đi ra đi "Khiêm đuổi nhưng tay người kia lại càng ôm chặt."

Sao em đuổi cậu đi ?

"Khiêm quay mặt đi chỗ khác , cố che giấu cái mặt đỏ phừng phừng của mình.Hình như..Khiêm lỡ làm chuyện vợ chồng với cậu cả rồi.Lần đầu của Khiêm cũng trao cậu nốt."..Cậu...Em đau "Tay đang siết chặt kia cũng được nới lỏng ra một chút."

Em chưa trả lời cậu mà ?

Sao em đuổi cậu đi ?

"Khiêm mím chặt môi.Còn người kia cứ ngày càng lấn tới."

Cậu làm em đau mà..

"Người kia cười khẽ , úp mặt vào cổ Khiêm.Giọng điệu của cậu tự dưng thay đổi."

Cậu xin lỗi em mà , cậu đâu có cố tình làm em đau..Hồi nãy em cũng-"" Cậu nín đi !

"Cậu càng nói người ta càng ngại đó à !Cậu kì quá !Thấy người kia ngại , cậu càng cười tươi hơn."

Cậu..Cười cái chi ?

Ai cho cậu cười ?"

Cậu chống cằm nhìn Khiêm."

Cậu cười người yêu cậu , ai mà cấm cậu được ?

"Khiêm khẽ lia mắt nhìn người kia."

Ai là người yêu cậu ?

"Cậu cười."

Thế cậu cười người cậu yêu nhé ?

"Khiêm ngại , mặt lại thêm đỏ phừng.Còn người kia coi bộ có danh có phận rồi thì khoái chọc Khiêm lắm à nghen !"

Cậu...Cậu đừng có chọc em nghen !?

"Mặt cậu tiến gần lại phía Khiêm."

Cậu chọc em lúc nào ?

Cậu thương em , cậu yêu em lúc nào cũng là thật chớ cậu có chọc đâu ?

"Khiêm nghe cậu nói , ngại quá chẳng biết làm sao nên đành kéo mền lên che hết mặt xinh."

Ơ ?

Mặt xinh thế không cho cậu nhìn xíu nào à ?

"Khiêm trốn dưới mền lắc đầu.Vút !Cái mền kia bị cậu quăng mất tiêu.Khiêm hết cái che òi !"

Cậu !

Mền của em mà ?

"Cậu nhìn Khiêm , tay đặt lên môi nhỏ."

Em muốn làm mợ cả không ?

"Khiêm đớ người.Cậu hỏi gì kì vậy ?Nhìn Khiêm vậy , cậu lập tức sửa lại lời nói."

Không , em có muốn làm cậu cả không ?

"" Cậu..Cả ?

"Đúng rồi còn gì.Khiêm đâu phải đàn bà mà gọi mợ.Phải gọi cậu mới đúng chứ !"

Suỵt !

Em chỉ được quyền đồng ý thôi không có quyền từ chối đâu "" Em là của riêng cậu !

"Cậu nói xong , mặt Khiêm giờ chẳng biết giấu đâu.Khiêm ngại...Mà cậu nói nhiều quá à !Chụt.Người kia lại thơm lên má Khiêm."

Im lặng thế...Là em chịu rồi nhé ?

Cậu cả à !

"Khiêm đã kịp trả lời đâu cậu.Người ta còn ngại mà !*Sốp viết xong sốp đọc - sốp tự ngại^^
 
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 17 : Ghen !


Sáng nay Khiêm vẫn dậy như bình thường vẫn làm những việc như cũ.Nhưng sao...Cậu cả lại bước ra từ phòng Khiêm thế ?

Chuyện đó thì cũng chả ai biết , chỉ có thắc mắc.Nhưng chắc Khiêm là người rõ nhất.Cậu vẫn là cậu , Khiêm vẫn là Khiêm.Mà sao nay nhìn hai người cứ khác khác.Hôm qua nhìn mặt cậu nghiêm trọng lắm mà sao mới qua một đêm nhìn cậu tươi tắn hẳn.Cậu có chuyện chi vui hả ?Cốc , cốc , cốc."

Cậu..Canh "Chà , nay Khiêm kiệm lời dữ đa ?Nói đúng hai chữ thôi đó.Vẫn là Khiêm đem canh cho cậu , vẫn chén canh đó nhưng sao nay cậu hỏng ăn mà cậu nhìn Khiêm dữ dạ ?Nhìn hồi thủng luôn đó cậu ơi !"

Cậu nhìn chi vậy ?

"Cậu cười."

Nhìn người đẹp "Chỉ 3 chữ ngắn ngủi đã làm Khiêm đỏ mặt.Cậu kì quá đa !"

Cậu !

Cậu nói chi kì vậy ?

"Mặt cậu thoáng lên chút vẻ trêu đùa."

Đúng mà ?

Em ngại hả ?

"Mặt xinh kia của Khiêm đỏ hết lên rồi kìa cậu ơi."

Thôi..Cậu ăn đi , Khiêm ra ngoài à "Cạch.Cửa đóng , cậu cười càng rõ hơn.Cứ như đứa lần đầu yêu ấy.Khiêm không phải tình đầu của cậu nhưng...Khiêm chắc chắn là tình cuối của cậu !Mà hỏng biết Khiêm có biết cậu nghĩ vậy hong đa ?"..."

" Chị Mùi !

"Khiêm đứng sau tự dưng kêu lớn làm chị Mùi giật thót tim.

" Má ơi !

Khiêm , chị mày già rồi Khiêm ơi !

"Khiêm cười hì hì."

Cá của em đâu ?

"Chị Mùi chóng nạnh nhìn Khiêm."

Cá hôm qua nướng xong để nguội ngắc hết có thấy mày mò mặt ra ăn đâu ?

Ở trong đó miết à !

"Nghe chị Mùi nói , Khiêm tự nhiên giật mình.Tại..Cậu hỏng cho Khiêm ra ngoài mà đâu phải tại Khiêm đâu."

Tại...Em quên mà "Chị Mùi cốc đầu Khiêm một cái rõ đau."

Ui da !

"" Bây chối là giỏi à !

Còn con cá trong khạp kìa , đợi tao nấu cơm xong tao nướng cho "Khiêm mới bị cốc đau mà nghe có cá ăn nên cũng vui lại."

Dị em cám ơn chị nghen !

"Xong Khiêm lại chạy lon ton lên nhà.Tại nay ông với bà qua thăm mợ á.Hình như...Có anh Đình nữa á nghen !Mén thấy chin vậy cũng lại hỏi."

Chèn ơi , chị chìu nó riết vậy à "Chị Mùi cười."

Con nít mà ""..."

Nay ông Thanh với bà qua nhà thăm mợ hai , sẵn tiện bàn mấy việc với ông.Anh Đình thì hầu cận của ông xưa giờ nên lúc nào cũng đi theo hết.Mà qua đây gặp Khiêm nữa kiểu gì anh Đình hỏng qua !"

Chào anh sui , ngồi đi anh "Ông Thanh cười đáp lại."

À , cảm ơn anh ""..."

Nhà trước ông bà hai bên đang bàn chuyện.Anh Đình thì...Đi kiếm Khiêm chớ đâu.Mà Khiêm đang tưới cây cho cậu á !Ngộ hen !

Anh Đình đi kiếm người ta mà sao để người ta thấy anh trước vậy ?"

Anh Đình !

"Anh Đình đang đi ngang qua đó , nghe tiếng gọi cũng quay đầu lại nhìn.Khiêm bỏ ngang xô nước , chạy xuống phía anh."

Anh Đình , anh qua đây chi vậy ?

"Anh cười , tay theo thói quen mà đưa lên xoa đầu Khiêm."

Ông với bà qua thăm cô ba , sẵn anh đi theo qua luôn "Khiêm cũng cười đáp lại , lâu ời Khiêm mới gặp lại anh Đình đó."

Dị hả ?

Lâu quá trời mới gặp lại anh Đình á !

"Anh nhìn Khiêm cười.Tay vẫn theo thói của mà đưa lên cưng nựng hai má nhỏ.Khiêm cũng chẳng phản kháng hay chối bỏ tại lúc bên nhà ông anh Đình cũng làm vậy với Khiêm mà."

Coi bộ dạo này ốm quá đa "" Hì hì , em đâu có ốm "Nựng xong hai cái má đó , anh Đình tự dưng nhớ ra gì đó mới hỏi."

Đồ anh gửi cho em có mặc vừa hong ?

"Nghe anh Đình hỏi mà Khiêm ngớ người.Đồ ?

Đồ nào ?

Có ai gửi đồ cho Khiêm đâu ?"

Đồ hả ?

Đâu có !

"Anh Đình thấy lạ , bộ cậu quên đưa cho Khiêm hả ?"

Ủa ?

Bữa đó em không ra gặp anh cái anh đứng ở ngoải gặp cậu cả , cậu nói để cậu về đưa cho em mà ?

"Anh Đình càng nói thì Khiêm càng ngơ.Làm gì có !Trong cái lúc anh Đình với Khiêm đang ngơ ngơ thì đâu đó bên trong nhà.Từ một góc nhỏ.Đôi mắt kia nhìn nãy giờ , dõi theo hai người từ lúc gặp nhau tới khúc xoa đầu rồi cả nựng má.Mắt ấy sao mà..Nó đỏ , nhìn nó ghê lung lắm !"..."

Ông Thanh thăm con gái , bàn chuyện xong cũng về.Anh Đình cũng theo ông về nhà bên đó.Còn bây giờ tới lúc Khiêm kiếm cậu cả nè !Cốc , cốc , cốc."

Cậu ơi , cậu có trong đó hong dạ ?

"Khiêm mở cửa , cậu ngồi yên trong phòng nhưng chẳng trả lời."

Cậu..Sao dị ?

"Lúc này cậu mới xoay lại nhìn.Cậu cười , mà sao cái điệu cười này cảm giác nó hỏng có an toàn nghen."

Khiêm !

"Cậu gọi , nhưng sao cậu gọi tên Khiêm có vẻ nặng quá vậy ?"

D..Dạ ?

"Cậu đi lại giường , ngồi xuống đó xong mới nói tiếp."

Qua đây "Khiêm nghe lời , nhưng vừa bước tới gần cậu thì.."

A !!

"Cậu kéo mạnh Khiêm , theo lực đó mà Khiêm nằm dài lên đùi cậu.Tay kia cậu kéo , tay này cậu giữ người Khiêm."..Cậu làm gì vậy ?

"" Hôm nay em gặp ai ?

"Cậu hỏi , tự dưng khúc này Khiêm quên ngang à."

Dạ ?

Có gặp ai đâu ?

"Chát.Tay lớn của cậu đánh đau hết mông xinh của Khiêm ời !"

Ưm !

"Xong cậu lại hỏi."

Hôm nay em có gặp ai không ?

"Câu hỏi vừa buông xuống , Khiêm đang nghĩ chưa kịp trả lời đã...Chát."

Ư !

Đau mà "" Biết đau thì trả lời ?

"Đầu Khiêm chợ loé lên cái gì đó.Anh Đình ?"..Nay em gặp..Anh Đình "" Rồi sao nữa ?

"" Dạ ?

"Chát."

Em muốn tự khai hay là muốn tôi hầu em ăn đòn ?

"Khiêm nhăn mặt."

Em có làm gì đâu mà khai ?

"Chát.Chát.Chát.Cậu đánh liên tục ba cái."

Không có ?

"Khiêm lắc đầu.Chát."

Xoa đầu ?

"Chát."

Cười ?

"Chát."

Nựng má ?

"Chát.Cậu kể từng cái , sau những cái cậu kể thì cậu lại thêm 1 tiếng chát.Khiêm chịu hết nổi rồi.Khiêm khóc đây."

Hức..Cậu..Hức..Cậu hỏng thưa em nữa hả..Huhuhu..Cậu đánh được cậu đánh cho chết luôn đi..Hức !

"Thấy người kia khóc , cậu cũng nguôi ngoai được phần nào."

Hức..Hức..Cậu..Ô..Ô..Cậu cũng giấu đồ của..Khiêm mà..Hức "Đồ ?Cậu tự dưng nhớ ra gì đó.Cái túi mà cậu ném xuống sông á hả ?Cậu đỡ người ta dậy , ôm vào lòng mà bắt đầu dỗ dành."

Cậu !

Hức..Cậu đi ra..Hức..Hỏng có ôm..

"Giọng cậu dịu lại , từ từ an ủi người đang khóc nấc kia."

Cậu xin lỗi , tại cậu giận quá "Tay cậu ôm , tay cậu xoa xoa lấy chỗ vừa bị mình đánh."..Cậu...Cậu đâu có thương tui !

"Ấy chà !

Sao Khiêm nói dị ?"

Ai nói cậu không thương em ?

"Người kia hít hít vài hơi , thút thít trong lòng cậu."

Cậu..Hức..Cậu đánh đau..Cậu hỏng cho người ta nói !

"Cậu ôm chặt Khiêm.Môi đặt nhẹ vài nụ hôn lên má."

Cậu xin lỗi em nhiều nhiều luôn á , em tha lỗi cho cậu nghen ?

Cậu lỡ mà"Lỡ mà đánh người ta đau dị đó."

Tại..Tại cậu thương em nên cậu mới giận mà..

"Khiêm không trả lời , chỉ nép vào trong lòng cậu mà cảm nhận hơi ấm."

Cậu..Hỏng muốn em ở gần thằng đó đâu , cậu không thích "Khiêm dụi dụi mắt ngước lên nhìn cậu."

Sao cậu hỏng thích ?

Anh Đình tốt mà ?

"Cậu bĩu môi.Lấy cái mặt tiền đó ra mà dỗ Khiêm."

Cậu hỏng thích !

Em thích chơi với nó không à , em có chơi với cậu đâu "" Ở nhà cậu mà em nhớ nó miết !

"Cằm cậu tựa lên vai Khiêm."

Nhưng mà..

"Cậu lại ngắt lời Khiêm."

Em nói em thương tui mà em nhớ mỗi anh Đình anh Đình của em không à !

"Ôi trời ơi ?

Cậu cũng biết xài mỹ nam kế nữa hả ?Yêu vô là vậy hả cậu ơi ?"

Ơ ?

Đâu có...Em cũng nhớ cậu mà "Đầu người kia cứ dụi dụi vào người Khiêm."

Nhưng mà..Em đừng có giận cậu nữa nghen ?

"Khiêm nhìn cậu , mặt này mà hỏng tha lỗi coi bộ cũng tội à !"

Em hỏng giận nữa..Nhưng mà em đau "" Cậu xin lỗi em , mai mốt cậu hỏng dị nữa đâu , nghen ?

"Khiêm gật đầu.Ôi , sao dễ dụ thế Khiêm ơi ?
 
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 18 : Đồ Của Khiêm Đâu ?


Tay cậu ôm Khiêm cứng ngắt , như sợ người ta đi mất dị á.Khiêm nín khóc rồi , nhưng để cậu ôm một hồi nữa cái tự dưng Khiêm nhớ ra cái gì á ?Đồ của Khiêm đâu ?"

Cậu ơi "Khiêm gọi khẽ.Người đang tựa cằm trên vai Khiêm của trả lời."

Hửm ?

"Khiêm quay đầu sang nhìn người đang ôm mình."

Nhưng..Đồ của Khiêm đâu cậu ?

"Nghe Khiêm hỏi , cậu tự nhiên chột dạ.Tại cậu quăng mất tiêu của người ta rồi chớ đâu !"..À..Ờm..Cậu..Đâu có biết "Khiêm nhăn mặt."

Nhưng anh Đình nói đưa cho cậu rồi mà ?

"Cậu hơi cau mài.Lần này chắc anh Đình sống hơi cực."

Ê , tui ôm em mà mắc chi miệng em nhắc thằng đó không vậy ?

"Mặt cậu nhìn bực thấy rõ.Chắc Khiêm hong giận cậu nhưng mà cậu giận Khiêm rồi.Khiêm chẳng đáp , chỉ để cậu ôm mình.Một hồi , cậu cũng hỏi trước."

Mà..Hồi đó em ở chung nhà với nó hả ?

"Khiêm thản nhiên đáp."

Đúng ời "Tay trên eo Khiêm khẽ siết lại một chút.Khổ quá , nổi lòng này của cậu ai thấu Khiêm ơi ?"

Hèn gì lúc nào em cũng nhắc "Giọng điệu của cậu hình như cậu dỗi rồi.Phụng phịu cứ như đứa con nít đang giận ấy.Khiêm chẳng trả lời , nhưng Khiêm hành động.Môi nhỏ kia khẽ hôn lên má người đang giận dỗi như một lời dỗ dành."..."

Tính ra kể từ lúc bị ông phạt nhìn cậu hai cũng an phận hơn.Nhưng ngoài mặt như vậy , còn bên trong thế nào thì đố ai mà lần được.Đầu óc cậu hai cũng chẳng kém cậu cả là bao , nhưng tánh hơi hấp tấp nên thành ra phải thua cậu cả 1 bậc.Nhìn vào trong đôi mắt kia , chắc hẳn cậu hai không bỏ qua chuyện này đâu.Không công khai , thì âm thầm ?Dẫu gì điểm yếu của cậu cả đã lộ rõ mồn một rồi.Nhưng khó cái cậu cả kể từ ngày Khiêm bị đánh đó độ nhạy và cảnh giác của cậu luôn ở mức cao nhất.Khó nhưng cũng không khó."..."

Khiêm nay lại đi hái sen cho cậu nè.Nhưng nay Khiêm chẳng đi một mình đâu.Tại có người đang ngắm Khiêm đấy.Chẳng biết chuyện này là do thói quen hay do cậu sợ điều chi mà lóng rày cứ bám theo Khiêm chẳng rời nửa bước.Không đi công khai thì cậu đi âm thầm , nhưng chắc chắn lúc nào bên cạnh Khiêm cũng có bóng dáng của cậu.Khiêm thì nó chẳng hay chẳng biết gì đâu , tại cậu hai còn nhiều mặt lắm đa !Đúng thật là chỉ có người trong cuộc mới hiểu.Nhưng Khiêm nó còn chưa biết nó là tâm điểm.Hái được một mớ , Khiêm mới lon ton chạy vào nhà.Nhưng oan gia ngõ hẹp thế nào lại đụng ngay...Cậu hai."

Đi đâu ?

"Khiêm sững người , eo tự dưng đau lên."

C..Cậu hai "Cậu càng tiếng gần , thì Khiêm nó càng lùi lại.Lùi mãi.Phịch.Khiêm như va vào thứ gì đó sau lưng.Bàn tay ai đó đột nhiên vòng qua ôm lấy eo Khiêm kéo vào lòng , giữ chặt Khiêm ở đó."

Muốn gì ?

"Giọng nói từ trên đầu Khiêm vang lên , cậu hai đứng trước mặt Khiêm cũng khựng lại.Cậu cả !"

Bầm còn chưa phai dấu đấy ?

Muốn tao tặng thêm không ?

"Cậu buông lời đe doạ , cậu hai tự biết khó mà lui.Khiêm thì mặt nó còn đơ.Sao tự dưng cậu lại ở đây vậy ?"

Cậu..Cậu ra đây từ hồi nào dị ?

"Cậu cười."

Từ lúc em ra đây "Chà , cậu theo Khiêm mà Khiêm hỏng hay hả ?"..."

Cậu hai lần này lại bị hố rồi.Ai mà ngờ cậu cả lại kè kè bên Khiêm mãi đâu ?Nhưng nhìn cậu hai như có vẻ toang tính chuyện chi khác rồi đó đa.Còn cậu cả thì lúc nào chả đề phòng cậu hai.Cậu biết là cậu dặn Khiêm thì Khiêm sẽ nghe nhưng cậu hai thì không !"

Khiêm , lần sau nếu thấy cậu hai từ xa thì cứ tránh mặt đi trước , biết chưa ?

"Khiêm gật đầu."

Dạ biết "Cậu cứ nhìn theo hướng cậu hai vừa bỏ đi.* Đừng có quên là tao đi trước mày 6 năm đấy *Khiêm nắm áo cậu kéo nhẹ."

Cậu...Bỏ tay ra đi cho em đi vô nhà "Ờ , tay cậu từ nãy tới giờ còn nằm trên eo Khiêm mà."

À , cậu quên "Khiêm đi trước , cậu đi theo sau."..."

Mợ hai nay về nhà ông bà không biết nay hay mai về nữa.Về bên đó cũng tốt.Đỡ hơn bên đây.Không phải là ông bà bên này không tốt mà là do cậu hai thôi.Khiêm thì bình thường thấy mợ vậy đã có ác cảm với cậu hai bây giờ cái cảm giác đó còn tăng lên nhiều hơn.Nhưng cậu hai thì cậu cả còn biết được.Nhưng Khiêm thì làm sao biết được cậu hai như thế nào ?Âu cũng do Khiêm nó còn ngây thơ quá , còn cậu hai thì đầu nghĩ gì cũng chỉ có mình cậu cả biết."..."

Cốc , cốc , cốc."

Cậu ơi , canh xong rồi "Khiêm đặt chén canh xuống , xong ngồi cạnh cậu.Cậu nhìn Khiêm , mắt như đang suy nghĩ điều gì đó.Lần đầu cậu biết vị ngọt của tình yêu.Và lần đầu cậu sợ vì cậu mà làm tổn thương một người.Nhưng có một điều cậu nói đúng.Nếu đụng tới Khiêm , có là em ruột cậu cũng giết !Quá tam ba bận , nếu hôm đó cậu không vì Khiêm đang nằm co trên đất thì giờ này chắc cậu hai cũng chẳng còn.Cậu hai thì nhắm vào Khiêm.Nhưng đối với cậu cả , mạng sống của Khiêm là đi đôi với mạng sống của cậu hai đấy.Anh em ruột nhưng nếu cậu làm vậy người ta cũng sẽ nói ra nói vào.Nhưng cậu hết hy vọng vào đứa em này lâu lắm rồi.

" Cậu , sao hỏng ăn đi ?

Cái này là chị Mùi nấu á hong phải em nấu đâu "Lúc này cậu mới như hoàn hồn , thoát ra những đống suy nghĩ ấy."

Ờ..Tại cậu muốn nhìn em chút nữa"Khiêm nghiêng đầu nhìn cậu."

Ngày nào cậu cũng nhìn em mà ?

"Cậu cười.Cái nụ cười mà chỉ có mình Khiêm được thấy."

Thì nay ngắm thêm chút nữa , mặt xinh thế mà hỏng chi cậu ngắm hả ?

"Khiêm cũng cười.Cậu cả xem việc đánh người khác như thú vui ấy vậy mà sao giờ đây cậu cả khác quá ?Có phải là cậu cả hong đa ?"

Cậu hỏng biết mắc cỡ hả !?

"Cậu đưa mặt lại gần Khiêm."

Không biết mắc cỡ nên cậu mới có được em đó !

"Khiêm lấy tay đẩy mặt cậu ra."

Ghê quá à !

"Cậu lại cười.Cậu biết lần này là cậu thương Khiêm thật lòng , cậu yêu Khiêm cũng thật lòng.Vì thế nên cậu mới sợ.Nhưng cậu chẳng dám nói cho Khiêm biết.Cậu không muốn Khiêm lo đâu.Chỉ mình cậu lo được rồi.Bởi vì em cậu thì cậu là người hiểu rõ nhất !Hẹ hẹ hẹ 😇
 
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 19 : Người Con Thương.


Nay tự dưng anh An , quản lí dưới xưởng ở Sac Đéc lên đây tìm cậu.Coi bộ dưới đó có chuyện gì rồi đó đa.Đây còn là xưởng chính , chuyện này chắc cũng lớn lắm."

Cậu !

"An hớt ha hớt hãi chạy vào , mặt cắt không còn giọt máu.Cậu đang ngồi thưởng trà cũng giật mình."

Chuyện chi ?

Sao lại lên đây ?

"Anh An thở vài hơi , bình tĩnh lại mới nói."

Lô hàng đợt trước nay tự dưng có người kêu chất lượng kém , họ đòi trả hàng còn đòi mình trả lại tiền nữa "Mặt cậu thoáng nhăn lại."

Lô hàng đó giao cho ai ?

"" Dạ..Cô Lệ ạ "Lệ ?À , người tình bị cậu đá đi từ lâu rồi đó hả ?Tay cậu nắm chặt chén trà.Đợt trước hàng là do cậu chọn , đâu thể nào kém được ?Cô Lệ đó xưa nay nhát như thỏ đế , làm sao mà dám tráo hàng của cậu ?"

Lấy xe đi "Cậu đi gấp , nhưng hình như cậu quên một thứ quan trọng ở nhà rồi."..."

Dưới Sa Đéc lúc này.Trước xưởng có cả đống người kêu gào đòi bồi thường.Xe cậu lăn bánh đều , thoáng cái cũng tới Sa Đéc.Người đứng trước xưởng cũng vơi đi bớt.Cậu dặn anh An xử lý bên ngoài rồi mới vào xem.Hàng được trả về , để yên trong xưởng.Lật từng tấm ra coi."

Cái này ?

"Vải này chẳng phải của xưởng cậu dệt , lại càng không phải hàng cậu nhập bên nhà cậu Vũ.Loại này nhìn đắt tiền chớ thật ra bán ra ngoài cũng chẳng đáng một cắt.Tánh cậu xưa giờ kĩ càng , chuyện này chắc chắn có người dàn xếp rồi.Cậu nhìn tấm vải.Đầu chợt nhớ ra Khiêm ở nhà."

Mẹ kiếp !

"Xoẹt !Tấm vải bị xé rách chẳng chút thương tiếc.Anh An xử lý mọi chuyện xong mới chạy vào hỏi."

Sao vậy cậu ?

"Mắt cậu đỏ ngầu.Cầm miếng vải bị xé nát ra đưa trước mặt anh An."

Hàng thật hàng giả , mắt cả cái xưởng này bị mù hết rồi sao !?

"" Đến hàng xưởng hay hàng ngoài nhìn cũng đếch biết à ?

"Cậu quăng mạnh miếng vải xuống đất.Từ Cần Thơ xuống Sa Đéc , xong từ Sa Đéc lại về Cần Thơ.Thời gian này cũng đủ để khiến ở nhà xảy ra chuyện ngoài ý muốn.* Dương đông kích tây ? *" Mẹ nó , về Cần Thơ !

""..."

Trên xe , cậu vẫn không quên cầm theo một miếng vải.Tính chơi cậu ?Non nớt quá đi , nhìn một cái cũng biết là ai giở trò ném đá giấu tay.Nhưng lần này cậu hơi hớ hên rồi.Tâm lý cậu sẵn sàng rồi , chỉ cần người thương của cậu xây xước một vết nhỏ thì có bao nhiêu cậu giết bấy nhiêu !Xe chạy , lòng cậu như lửa đốt.Cậu muốn làm gì cũng được , nhưng chắc chắn Khiêm không làm lại ai hết."..."

Tới Cần Thơ.Trời chuyển sang chiều , sắp tối rồi.Cậu lao nhanh vào nhà.Gọi lớn."

KHIÊM !

"Nhưng chẳng ai đáp cậu.Cả nhà đều tập trung ra sau hết rồi.Khiêm của cậu ở đâu ?"..Tiếng...Cậu..Cậu cả !

"Người nằm dưới đất yếu ớt gọi , mắt ráng nhìn lên trên.Cậu cả của Khiêm về rồi.Nhưng..Có hơi muộn quá không ?"

Mẹ kiếp !

Tụi mày chán sống à ?

"" Anh chửi bới ai ?

Nó trộm đồ của tôi , tang chứng vật chứng có rõ anh còn muốn gì nữa ?

"Chị Mùi vùng ra khỏi hai người kia , chạy xuống dưới chân cậu."

Cậu cả !

Thằng Khiêm nó không ăn cắp !

"Bình thường mợ ở nhà mợ còn nói được , nay mợ đi rồi chị Mùi có nói cỡ nào thì Khiêm nó cũng bị đánh.Khiêm của cậu ?Cậu mới đi vài tiếng , sao lại thành ra như thế này ?Tay cậu đưa miếng vải kia lên trước mặt cậu hai."

Cái này là cái gì ?

"Cậu hai nhìn miếng vải , lòng hơi chột nhẹ nhưng vẫn chối."

Vải rách chứ gì ?

"Lạch cạch."

Anh !

Anh làm cái chi vậy hả ?

"Họng súng nhỏ , chỉa thẳng vào đầu cậu hai."

Mùi , dìu Khiêm vô trong nghỉ ""..."

Chị Mùi dìu Khiêm vô nhà trong.Mặt mũi , người ngợm đều bị đánh hết rồi.Nhưng Khiêm đâu có làm đâu mà Khiêm khai ?

Nên đành phải chịu trận thôi."

Trịnh .

Thế .

Vỹ "Cậu gọi thẳng tên cậu hai.Họng súng kia càng dí sáng hơn."

Mày quên tao nói gì rồi à ?

Để tao nhắc cho mày nhớ "" Đụng tới Khiêm "" CÓ LÀ EM RUỘT TAO CŨNG GIẾT !!!

"Cả nhà sau im phăng phắt.Chẳng ai dám lên tiếng.Chỉ cần tay cậu bóp cò thì mọi chuyện coi như xong."

Vỹ !

Tao từng xém giết người đấy ?

Mày coi lời nói của tao như gió thoảng qua tai à ?

"" Tao đã nói , mày đừng có đụng vào GIỚI HẠN CỦA TAO !

"" HUÂN !

"Tay cậu định bóp cò chợt khựng lại.À , ông bà về rồi này.Coi như mạng của cậu hai còn lớn.Chưa tới số đâu."..."

Nhà trước.Ông bà gọi hai người ra nói chuyện.Tay cậu cả cứ cầm chắc cây súng , chẳng buông.Mặt cậu hai thì vì trãi qua một chuyến dạo quỷ môn quan nên cũng trắng bệt."

Anh em thì có gì từ từ nói , bây tính giết em bây sao ?

"Cậu nhìn cậu hai chằm chằm , tay siết nhẹ vật đang cầm.Đúng , cậu muốn giết.Giết chết hết những ai đụng vào người của cậu.Chẳng phải cậu đã dặn trước rồi sao ?Là do nó tự chuốc lấy !"

Chuyện gì ?

Nói cha má nghe "Cậu hai mặt lúc xanh lúc trắng.Lại gần ông bà mới dám nói."

Cha má..Anh cả vì một thằng hầu thôi mà định giết con đó cha má "Ông nhìn cậu , mặt hơi hoài nghi."

Đúng không Huân ?

"Cậu cả lia mắt nhìn cậu hai.Trong đôi mắt sâu thẩm chỉ hiện lên đúng một chữ " giết "."

Nếu con nói đúng thì sao ?

"Ông đập bàn."

Sao ?

Bây vì một thằng hầu đó mà muốn giết chết em ruột bây hả ?

"Cậu nhìn ông.Mắt từ chỉ có giết chóc giờ chợt trở nên vẻ kiên định."

Cha , con đã dặn nó rồi chuyện ngày hôm nay là do nó tự chuốc lấy "Cậu quăng miếng vải xuống bàn."

Vậy cha hỏi nó đi ?

Xem nó làm gì dưới xưởng của con ?

"Ông bà nhìn miếng vải bị xé rách xong lại nhìn cậu hai.Ông cầm miếng vải lên , đưa trước mặt cậu hai."

Anh cả bây nói vậy là sao ?

"Cậu hai chột dạ , mắt chẳng dám nhìn thẳng."

Không nói thì để tao "Cậu gõ mạnh khẩu súng xuống bàn.Làm cho cậu hai một phen thót tim."

Là nó , nó tráo hàng của con khiến cho người ta kéo tới xưởng của con mà làm loạn "" Anh nói cho đàng hoàng , bằng chứng đâu mà anh nói tôi ?

"Cậu nhìn cậu hai , mắt hằng lên tia máu đỏ rực."

Vậy mày có nhớ cô Lệ không ?

Chẳng phải hai người định bắt tay chơi tao một vố à ?

"Cậu hai nghe nói , liền đổ mồ hôi.Ông thấy vậy cũng hỏi.Nhưng hỏi xong thì cậu hai im lặng.Vậy thôi cũng đủ hiểu rồi.Chắc chắn là cậu hai.Xong cậu chợt nhớ người đang nằm trong kia."

Cậu cả !

"Chị Mùi hớt ha hớt hãi chạy ra.Chẳng quan tâm có ông bà ở đó mà chỉ quan tâm có cậu cả hay không."

Cậu !

Thằng Khiêm..Thằng Khiêm nó hôn mê rồi !

"Cậu như chết sững."

Mẹ nó , kêu thằng Ba gọi đốc-tờ mau lên !

"Chị Mùi chạy nhanh đi.Mắt cậu cả lại dán lên người cậu hai.Súng trên tay cũng chỉa thẳng về người đó."

Mạng sống của mày đi đôi với mạng sống của Khiêm , Khiêm bị một tao bắt mày trả mười !

"Cậu hai run như cầy sấy.Ông bà thì lại càng ngơ ngác hơn."..."

Thương tích trên người Khiêm không ít.Đốc-tờ khám xong , kê thuốc dặn dò đầy đủ cả.Cậu nhìn người mình thương.Mới sáng nay còn cười nói với cậu mà ?

Sao giờ Khiêm chẳng thèm mở mắt nhìn cậu thế kia ?Khiêm ổn hơn rồi nhưng vẫn mê mang.Còn ông bà thì vẫn còn hoang mang về chuyện vừa rồi.Rốt cuộc mọi chuyện này là sao ?Thấy cậu vừa ra khỏi phòng ông liền gọi lại.Hình như ông đã ngờ ngợ ra thứ gì đó nhưng ông vẫn không chắc."

Huân , chuyện này là sao ?

Nói rõ đầu đuôi cho cha nghe ?

"Cậu hít sâu một hơi.Nhìn cha má một hồi lâu.Chuyện này sớm muộn gì ông bà cũng biết.Vậy thôi thà biết sớm.Mắt cậu nhìn cậu hai , đôi mắt chỉ mang toàn sát khí.Cậu ngồi xuống.Nhìn thẳng vào ông.Mắt cậu kiên định , lưng ngồi thẳng tấp.Mặt nghiêm túc."

Cha , người con thương không phải đàn bà !

"Bà nghe tới đó liền kêu lên."

CÁI GÌ !?

"Ông cũng ngay ngóc.Sao ?

Con trai của ông..Không thích đàn bà ?Cậu đứng dậy.Định đi vào trong.Chứ cậu chẳng biết nói gì thêm nữa."

Huân !

Chuyện này là thật ?

"Cậu chẳng đáp nhưng nhìn vẻ mặt cậu thì ông cũng đoán được.Bà thì suy sụp.Sao có thể như vậy được ?"..."

Cậu lau người cho Khiêm.Mắt cậu đỏ hoe , nước mắt tuông ra chẳng người.Tay cậu sờ lên mặt.Mặt ?

" Cậu xin lỗi..Cậu xin lỗi em "" Em mở mắt ra nhìn cậu đi ?

Khiêm ?"

Cậu gục bên giường.Cậu sợ.Cậu biết chắc chắn sẽ có ngày này , nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ nó đến nhanh như vậy."..."

Bên ngoài , ông và cậu hai thì vẫn ngồi đó.Bà thì vào trong phòng rồi."

Cha muốn nói gì với con nữa ?

"Ông nhìn cậu , mắt chợt mang vẻ thất vọng."

Chỉ vì một thằng hầu cùng đinh mạc hạn đó sao ?

"Cậu thở dài một hơi.Tay nắm lại siết chặt."

Con xin lỗi , nếu cha không chấp nhận thì con xin phép cha cho con ra khỏi ngôi gia này "Nhà cậu ở Sa Đéc cũng có.Mua lâu rồi nhưng chưa có ở thôi.Vậy thì giờ dọn vào đó cũng tiện."

Mùi !

Dọn đồ đi , mày với Khiêm đi theo tao "Chị Mùi nói vọng lên."

Dạ !

""..."

Cậu dọn đi thật , cậu đi luôn trong đêm.Bà cũng chẳng biết.Cậu cho Khiêm vào xe trước , dù gì Khiêm cũng còn mệt.Chị Mùi ngồi ở đằng trước , còn cậu ngồi với Khiêm.Để hai người lên đó trước , còn cậu thì đứng lại nói chuyện chi đó.Nhưng chỉ thấy người cậu dần hạ thấp xuống.Cậu quỳ.Dập đầu đúng 3 cái xong cậu mới đứng dậy mà đi.Không phải cậu muốn vậy.Cậu chẳng muốn bị gọi là bất hiếu.Nhưng người đi với cậu cả đời là người cậu thương chớ không phải cha má cậu.Và người cậu thương cũng là do cậu chọn , cậu chọn xong rồi nên giờ phải từ giã cha má thôi."

An , đi đi "" Dạ "Tay cậu ôm lấy người Khiêm.Khiêm vẫn còn chưa thức.Đúng như cậu nghĩ mà.Khiêm nó là tình cuối của cậu , là người mà cậu xác định đi cùng cả đời.Thôi , quỳ cũng quỳ rồi.Đầu cũng dập rồi.Đường cậu chọn thì cậu đi , cậu chẳng có gì hối tiếc !
 
Back
Top Bottom