Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 220


An Như Cố buổi tối nay cũng chưa ăn, bèn thuận nước đẩy thuyền, đồng ý ở lại.

Khách sạn lớn quả nhiên không giống những nơi khác, những điều cấm kỵ đều

được cân nhắc trước, tay nghề đầu bếp rất tốt, món nào cũng sắc, hương, vị đều

đủ cả.

Bữa tiệc kết thúc trong không khí vui vẻ.

Lúc sắp đi, Lâm Sơ Tễ cố ý xin An Như Cố phương thức liên lạc. Những người

khác thấy vậy cũng lần lượt để lại phương thức liên lạc, bởi vì bọn họ đều rất tò

mò về An Như Cố.

An Như Cố và Lâm Sơ Tễ cùng nhau rời khỏi khách sạn, Hứa Hãn đã cho người

chuẩn bị xe đưa bọn họ về.

An Như Cố đi đến trước cửa xe, đột nhiên cảm thấy có người đang theo dõi

mình, bèn ngẩng đầu nhìn sang bên phải.

Không biết từ lúc nào, trong bụi cỏ xa xa có một người đang đứng, ngoại hình

bình thường, trên mặt có rất nhiều mụn, làn da sần sùi, giống hệt người mà cô

đã nhìn thấy ở trước cửa khách sạn.

Hắn ta nhìn chằm chằm An Như Cố với ánh mắt oán hận. Nhưng thấy An Như

Cố nhìn qua, liền lập tức dời mắt đi, lén lút rời khỏi.

Lâm Sơ Tễ bên cạnh nhìn theo ánh mắt của cô, tò mò hỏi: “Cô đang nhìn gì

vậy?”

An Như Cố trầm ngâm: “Không có gì.”

Sau đó, An Như Cố và Lâm Sơ Tễ tạm biệt nhau, lên xe trở về quán Xuất Vân.

Trên đường về, An Như Cố chìm vào suy nghĩ, người này từ đầu đến cuối đều

muốn vào khách sạn, như thể rất lo lắng cho bệnh tình của Hứa Hãn. Bị người

phục vụ ngăn cản, lúc đó liền quay đầu bỏ đi, bây giờ xem ra hắn ta vẫn luôn

đợi ở bên ngoài.

Rốt cuộc là đang đợi cái gì?

An Như Cố lấy điện thoại ra, gọi cho Hứa Hãn, một lúc sau, trong điện thoại

truyền đến giọng nói trầm ổn của Hứa Hãn: “Đại sư, tìm tôi có chuyện gì vậy?”

An Như Cố thản nhiên nói: “Có phải ông đã mời một người đàn ông khoảng hai

mươi ba, hai mươi tư tuổi, trên mặt có rất nhiều mụn, làn da sần sùi, tình trạng

da không được tốt lắm hay không?”

“Cô đợi chút, tôi hỏi thư ký.”

Hứa Hãn hỏi han thư ký một vòng, cầm điện thoại lên, giọng điệu nghi hoặc:

“Hình như không có ai trẻ như vậy, có thể là trợ lý do người được mời khác dẫn

theo.”

Giọng điệu của An Như Cố trở nên kỳ lạ: “Nhìn hắn ta không giống trợ lý, lúc

tôi đến, tôi thấy hắn ta cãi nhau với người phục vụ ở cửa, nói rằng mình quên

mang thẻ, còn nói có thể giải quyết được bệnh tình của ông. Lúc tôi ra ngoài, tôi

thấy hắn ta vẫn chưa đi, tôi cảm thấy hình như hắn ta đến vì bệnh tình của ông.”

Hứa Hãn không phải người ngu ngốc, lăn lộn trên thương trường nhiều năm,

ông ta rất nhạy bén, lập tức nhận ra điều bất thường: “… Ý của cô là, hắn ta có

liên quan đến bệnh tình của tôi, chẳng lẽ là hắn ta giở trò người sống bị lập linh

đường với tôi?”

“Rất có khả năng.”

Căn phòng mà An Như Cố nhìn thấy khi sử dụng bùa truy tung, rất chật hẹp,

bừa bộn, có chút giống nơi mà người đàn ông đó ở.

Trong nháy mắt, trong đầu Hứa Hãn hiện lên vô số đối thủ cạnh tranh từng có

xích mích với mình, giọng điệu phẫn nộ: “Không được, tôi phải điều tra xem rốt

cuộc là ai sai khiến hắn ta, nếu không tôi ngủ không yên mất.”

Nhưng An Như Cố lại như nghĩ đến điều gì đó, nói: “Cục Quản lý Đặc biệt là

cơ quan quản lý những chuyện này, nhưng bọn họ rất coi trọng bằng chứng, hắn

ta biết ông đã khỏe lại, chắc chắn sẽ lập tức tiêu hủy những thứ đó.”

Hứa Hãn hiểu ý của cô: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ theo dõi hắn ta, đợi đến khi hắn ta

giở trò lần nữa, bắt quả tang tại trận.”

“Ừm.”

**

Một khu ổ chuột ở Nam Thành

Một người đàn ông trẻ tuổi đang nhét linh đường mà hắn ta đã lập vào trong

thùng carton, vội vàng mang ra ngoài vứt bỏ.

Trong lúc đó, Lý Văn nhìn chiếc nhẫn sắt trên tay mình, hoảng sợ nói: “Ông

bảo tôi ra tay với Hứa Hãn để kiếm tiền, nhưng bọn họ đã phát hiện ra chuyện

người sống bị lập linh đường, tên Hứa Hãn đó đã được cứu trước khi tôi đến,

bây giờ phải làm sao đây?”

Một tháng trước, hắn ta vẫn chỉ là một người bình thường, nhưng trước đó khi

hắn ta đến chợ đồ cổ, tiện tay mua một chiếc nhẫn sắt, không ngờ bên trong

chiếc nhẫn sắt này lại có người, hay nói đúng hơn là… một linh hồn.

Linh hồn này vừa mở miệng đã nói có thể dạy hắn ta thuật pháp huyền học, để

hắn ta hưởng thụ vinh hoa phú quý.

Ngày hôm đó, cánh cửa bước vào giới huyền học đã mở ra cho hắn ta.

Hắn ta lập tức liên tưởng đến vô số bộ tiểu thuyết huyền huyễn đô thị có ông lão

đi theo bên cạnh nhân vật chính, trong lòng trỗi dậy cảm giác như được định

mệnh an bài, vừa vui mừng vừa phấn khích.

Gia cảnh hắn ta nghèo khó, thành tích học tập lại kém, sống một cuộc sống bình

thường suốt hai mươi năm. Nhưng hắn ta không tầm thường, hóa ra hắn ta là

nhân vật chính của thế giới này…

Hắn ta sẽ giống như những nam chính trong tiểu thuyết mạng, thần cản g.i.ế.c

thần, phật cản g.i.ế.c phật, trở thành bá chủ thế giới. Nữ tổng tài xinh đẹp, tiểu

thư nhà giàu, đàn em đáng yêu đều là hậu cung của hắn ta.

Quả nhiên, ông lão đi theo bên cạnh này đã dạy hắn ta thuật pháp, sau khi học

được một chiêu nửa thức, mục tiêu đầu tiên mà hắn ta nhắm đến chính là người

giàu nhất Nam Thành, hy vọng từ đó có thể một bước lên mây.

Thế nhưng sự việc không như mong muốn, lại bị một người phụ nữ phá hỏng kế

hoạch!

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn ta tràn đầy phẫn nộ, tức giận đến mức muốn cắn

người. Cướp mất miếng cơm manh áo của người khác, chẳng khác nào g.i.ế.c

cha g.i.ế.c mẹ, hắn ta và người phụ nữ đó không đội trời chung.

Trong chiếc nhẫn sắt truyền đến giọng nói khàn đặc của người đàn ông: “Bị hóa

giải thì thôi, cậu mau chóng xử lý sạch sẽ những thứ đó đi, chúng ta tìm người

khác, người giàu có rất nhiều.”

“Tôi biết rồi.” Lý Văn sờ sờ cổ mình, luôn cảm thấy cơ thể mình không còn

khỏe như trước, bèn nói: “Sao tôi lại thấy mệt mỏi thế này, đặc biệt là lúc về,

chân tay bủn rủn, không có sức.”

Người đàn ông khựng lại, thản nhiên nói: “Nghỉ ngơi nhiều một chút là được.”

Lý Văn “ừm” một tiếng, không để tâm đến chuyện này, dù sao thì ông lão đi

theo bên cạnh hắn ta cái gì cũng biết, chắc chắn sẽ không lừa hắn ta, chắc là do

hắn ta nghỉ ngơi không đủ.

**

Thời gian trôi qua rất nhanh, buổi livestream thứ tám sắp bắt đầu.

An Như Cố đã chuẩn bị xong thiết bị livestream từ sớm, đăng nhập vào tài

khoản, nhấn nút bắt đầu livestream. Ngay khi vừa kết nối tín hiệu, trong

livestream đã có hàng nghìn người ùa vào.

Những người hữu duyên và khán giả bình thường trước đó bắt đầu donate, hiệu

ứng đặc biệt lộng lẫy của quà tặng hiện lên trên điện thoại của mỗi khán giả. Ba

phút sau, lượng người xem đạt năm triệu người, vững vàng chiếm giữ vị trí đầu

bảng xếp hạng.

Livestream được đẩy lên trang chủ, lượng người xem vẫn đang tăng lên chóng

mặt.

[Cả ngày hôm nay tôi đã đợi streamer livestream, cuối cùng cũng đợi được rồi,

tuyệt quá.]

[Tôi khuyên cô hôm nay nên xem ba mươi quẻ, đừng ép tôi phải quỳ xuống cầu

xin cô.]

An Như Cố: “… Vậy chẳng phải là tôi không cần ngủ sao? Quy tắc cũ, hôm nay

chỉ xem ba quẻ, sau khi xem xong sẽ dừng lại, bây giờ tôi sẽ bắt đầu bốc thăm

chọn người xem may mắn.”

[Cầu mong cho tôi đừng trúng!]

[Chưa bao giờ tôi mong mình không trúng thưởng như lúc này.]

[Chỉ cần follow và tham gia bốc thăm, là có thể biết được mình có xui xẻo hay

không, thật tuyệt vời.]
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 221: Người Hữu Duyên Thích Làm Màu


Mười phút sau, ba vị khách hữu duyên đã lộ diện.

An Như Cố gửi tin nhắn riêng cho người đầu tiên, có nickname là "Mưa Tan

Nắng Lên". Có vẻ như cô nàng này vừa bấm quay thưởng xong và chưa rời đi,

bởi vì cô ấy trả lời ngay lập tức, đồng ý kết nối video call.

An Như Cố mở trang cá nhân của cô nàng, định bấm nút gọi thì ánh mắt lại liếc

thấy thông tin hiển thị 80 nghìn người theo dõi. "Hình như là một hot girl mạng

nhỉ?". Cô khẽ khựng lại, rồi mới ấn nút gọi.

Ba giây sau, đầu dây bên kia nhấc máy. Gương mặt của vị khách hàng hữu

duyên hiện lên trên màn hình.

Đó là một cô gái trẻ, xinh đẹp, ăn mặc toàn đồ hiệu. Phía sau cô là tủ quần áo,

bàn học và những món đồ nội thất khác đều vô cùng tinh xảo, chứng tỏ gia cảnh

rất giàu có.

Cô nàng mỉm cười, chào hỏi An Như Cố: "Chào chị streamer, em là Mưa Tan

Nắng Lên."

An Như Cố lịch sự đáp: "Ừm, chào em."

Một số người xem trong livestream nhận ra Mưa Tan Nắng Lên, liền bàn tán

xôn xao.

[Trời ơi, đây chẳng phải là hot girl Mưa Tan Nắng Lên nổi tiếng đó sao? Không

ngờ cô ấy cũng xem livestream của chị streamer này. Mọi người ơi, nổi hết cả

da gà!]

[Ai vậy? Không quen.]

[Cô ấy là một blogger chuyên viết về tình yêu, thường xuyên chia sẻ cuộc sống

thường ngày với chồng lên mạng. Cách hành văn sến súa vô cùng, lại còn hay

làm màu nữa. Nhìn mà nhức cả mắt.]

[Thật á? Không tin đâu. Làm màu cỡ nào được chứ?]

Làm màu là từ ngữ mạng xã hội thịnh hành trong những năm gần đây. Chỉ

những người cố tình hay vô tình khoe khoang gia thế hoặc những thứ khác của

bản thân.

Mưa Tan Nắng Lên thấy một số khán giả trong livestream tỏ vẻ nghi ngờ mình,

liền tỏ ra tức giận: "Sến súa với khoe khoang là sao? Em chỉ đang chia sẻ cuộc

sống thường ngày thôi, bây giờ nói thật cũng bị đánh giá nữa hả?"

Cô nàng cầm điện thoại, đứng dậy, cho mọi người xem căn biệt thự sang trọng

của mình, làm như rất bất mãn: "Em nói trên Weibo là chồng em giàu, cũng có

nói sai đâu. Nhưng mà em đồng ý với một phần lời của các người, chồng em có

chỗ thật sự không được. Ví dụ như..."

Cô nàng đi đến bên cửa sổ, hướng camera về phía chiếc xe sang trọng đang đỗ

trong sân: "Lần Valentine vừa rồi, chồng em tặng em một chiếc xe thể thao, thế

mà lại là màu hồng phấn chứ. Em đã ba mươi rồi, lái xe màu này dễ bị người ta

cười nhạo lắm. Haizz, thẩm mỹ của mấy ông thẳng nam đúng là chịu hết nổi."

Nói đến cuối, cô nàng thở dài thườn thượt, như thể rất bất mãn với chồng mình.

Khán giả trong livestream: "..."

[Cảm giác sai sai chỗ nào đó, mà không nói ra được.]

[Rõ ràng là đang mắng chồng là "thẳng nam", nhưng trọng tâm câu chuyện là

chồng cô ta đã tặng cô ta một chiếc xe sang, cô ta đang khoe khoang kìa mọi

người ơi!]

[Chê bai đểu, đúng là khoe khoang trá hình!]

Mưa Tan Nắng Lên liếc nhìn những dòng bình luận này, không những không

tức giận mà còn có chút hưởng thụ. Cô ta vốn dĩ muốn khoe khoang chồng con

giàu có, nếu không ai nhận ra thì còn gì là thú vị nữa.

Đối với việc bị mắng là "khoe khoang trá hình", cô ta cũng chẳng có cảm giác

gì, chỉ cảm thấy người khác đang ghen tị mà thôi.

Sau đó, cô ta giả vờ vô tình cầm lấy một chiếc túi xách Chanel màu hồng: "Lần

trước chồng em mua cho em một cái túi Chanel, đi chợ bất tiện quá, vẫn là túi

Hermes đựng được nhiều đồ, đi chợ thoải mái hơn. Cảm giác như mất trắng một

đống tiền, đúng là mấy ông thẳng nam chẳng tinh tế gì cả."

Khán giả trong livestream: "???"

[Phú bà ơi, túi Chanel không dùng đến thì cho em đi.]

[Nồng độ khoe khoang quá cao, tôi chịu hết nổi rồi.]

[Ha ha ha ha, tại sao chồng cưng chiều như vậy mà lại để cô phải tự mình đi

chợ?]
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 222


Mưa Tan Nắng Lên vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra: "Em là nội

trợ toàn thời gian, bình thường cũng chẳng có gì giải trí, rất nhàm chán, nên mới

đi học nấu ăn, bắt đầu từ việc tự đi chợ. Nhưng mà lần trước em suýt nữa thì đốt

cháy cả nhà bếp, chồng em nói căn nhà này không ở được nữa, phải đổi sang

căn khác. Thuê người sửa sang lại nhà bếp tốn kém lắm, haizz, đều tại em cả."

Khán giả trong livestream: "???"

Mưa Tan Nắng Lên không buồn để ý đến những dòng bình luận hỗn loạn kia,

giả vờ như vô tình nhắc đến chuyện gần đây của mình: "Bởi vì em không có

năng khiếu nấu nướng, nên rảnh rỗi quá, chỉ có thể cùng bạn bè đi tập gym. Bây

giờ tập ra cơ bụng rồi, chồng em lại bảo vẫn là lúc trước mềm mại ôm thoải mái

hơn. Mọi người có cách nào làm cơ bụng biến mất nhanh chóng không?"

Khán giả trong livestream: "???"

[Tôi nghi ngờ cô đang "khoe khoang trá hình" đấy, hơn nữa tôi có bằng chứng.]

[Phải công nhận là chồng của Mưa Tan Nắng Lên tốt với cô ấy thật! Ghen tị

quá! Tôi đã ăn hết 10.000 quả chanh rồi.]

[Mặc dù tôi thấy Mưa Tan Nắng Lên giả tạo, nhưng mà cô ấy sống sung sướng

thật đấy, ai mà chẳng muốn trở thành Mưa Tan Nắng Lên cơ chứ?]

[Thêm một phiếu nữa, Mưa Tan Nắng Lên kiếp trước chắc chắn đã cứu cả thế

giới nên kiếp này mới có người chồng tốt như vậy?]

Hướng gió trong livestream dần dần xoay chiều về phía Mưa Tan Nắng Lên, rất

nhiều người bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với cô nàng.

An Như Cố vẫn điềm nhiên như không, chẳng có chút cảm xúc nào.

Cô bưng chén trà lên, nhấp một ngụm, sau đó nói: "Bây giờ bắt đầu xem bói,

mời em thanh toán phí xem bói, một quả pháo năng lượng cao."

Mưa Tan Nắng Lên gật đầu, hào phóng tặng ngay một quả pháo năng lượng

cao. Hiệu ứng rực rỡ của món quà lóe sáng trên màn hình livestream.

An Như Cố nhìn chằm chằm vào gương mặt cô nàng, ánh mắt khẽ dừng lại.

Nhân duyên của cô ta...

Ngay sau đó, cô dời mắt, nhắm mắt lại, bấm đốt ngón tay tính toán. Trong lòng

đã có kết quả, cô thản nhiên nói: "Theo lệ cũ, trước tiên nói về gia đình của em.

Em sinh ra trong một gia đình khá giả, em và bố em không có duyên phận, ông

ấy đã qua đời khi em mới ba tuổi, mẹ em sau đó tái giá, đúng chứ?"

Mưa Tan Nắng Lên lập tức ngồi thẳng dậy, ừm một tiếng: "Đúng vậy, hồi bé bố

em bị ung thư mất, lúc đó em mới ba tuổi. Sau đó mẹ em và bố dượng đến với

nhau. Bố dượng đối xử với em rất tốt, gia đình cũng khá giả. Em cũng là thông

qua bố dượng mà quen biết chồng em."

Nói đến đây, gương mặt cô nàng thoáng hiện lên vẻ e thẹn.

Từ lúc bước vào livestream, gần như câu nào của Mưa Tan Nắng Lên cũng đều

nhắc đến chồng mình, ngay cả khi nhắc đến bố dượng cũng phải tiện thể nói

thêm một câu. Có thể thấy cô nàng coi trọng người chồng này đến mức nào.

"Con đường học hành của em cũng bình thường, thi vào một trường đại học

bình thường, hơn nữa còn chưa tốt nghiệp."

Mưa Tan Nắng Lên nghe vậy, có chút ngượng ngùng, ánh mắt đảo đi: "Bởi vì

bạn cùng phòng đối xử với em không tốt, cả phòng cùng tẩy chay em, quá đáng

lắm, em thật sự không chịu đựng nổi, nên đã bảo lưu kết quả học tập. May mà

bố mẹ chồng và chồng em không chê bai việc em chưa tốt nghiệp đại học."

Ánh mắt An Như Cố có chút vi diệu. Mưa Tan Nắng Lên đang đánh trống lảng.

Bạn cùng phòng của cô ta không phải chủ động tẩy chay cô ta, mà là do cô ta có

phẩm hạnh không đoan chính, xảy ra mâu thuẫn với họ, cuối cùng dẫn đến việc

cạch mặt nhau.

Tuy nhiên, cô ta đã nói như vậy rồi, An Như Cố cũng lười vạch trần lời nói dối

của cô ta, bèn hỏi: "Vậy lần này em đến muốn xem bói chuyện gì?"

Mưa Tan Nắng Lên đưa tay xoa xoa bụng mình, ánh mắt tràn đầy hy vọng:

"Thật ra thì, em muốn cầu xin một đứa con. Lúc trước khi kết hôn, em đã nói

với chồng em là sẽ sinh cho anh ấy thật nhiều con. Nhưng mà đã mấy năm rồi,

bụng em vẫn chưa có động tĩnh gì."
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 223


Nói đến đây, cô nàng hiếm khi bộc lộ cảm xúc thật của mình, trên gương mặt

hiện lên vẻ lo âu.

Cô ta luôn khoe khoang rằng chồng đối xử với mình rất tốt, nhưng số lần hai

người "gần gũi" lại rất ít, thời gian thân mật vô cùng ngắn ngủi.

Cô ta đã dùng mọi cách để quyến rũ chồng mình, nhưng chồng cô ta vẫn luôn

không mấy hứng thú, chỉ được vài phút là kết thúc.

Chính vì vậy, cô ta mới liên tục lặp đi lặp lại những hành động thể hiện sự ân ái

ít ỏi của chồng dành cho mình, như thể như vậy là có thể chứng minh chồng yêu

cô ta.

An Như Cố nghe vậy, khẽ thở dài. Suy nghĩ một hồi, cô vẫn quyết định nói

thẳng: "Vấn đề không nằm ở em, mà là ở chồng em!"

Mưa Tan Nắng Lên sững sờ, trợn tròn mắt, giọng điệu nghi ngờ: "Lúc trước mẹ

chồng giục gấp quá, em đã cùng anh ấy đến bệnh viện kiểm tra rồi, cơ thể hai

đứa em đều bình thường mà."

"Vậy thì tôi nói thẳng luôn-- Chồng em có người khác ở bên ngoài."

Mưa Tan Nắng Lên: "???"

Toàn thân cô nàng như bị sét đánh trúng, đứng chôn chân tại chỗ, há hốc mồm

nhưng không nói nên lời. Mất một lúc lâu sau cô ta mới khó tin thốt lên:

"Không thể nào! Anh ấy đối xử với em tốt như vậy, sao có thể có người khác

được chứ?!"

An Như Cố thản nhiên nói: "Tôi có cần thiết phải lừa em sao?"

Mưa Tan Nắng Lên mặt mày tái mét. An Như Cố và cô ta không phải họ hàng

thân thích, cũng chẳng quen biết chồng cô ta, chắc chắn không phải vì chồng cô

ta mà lừa gạt cô ta. Xem ra là không có lý do gì để lừa gạt cô ta cả.

Chẳng lẽ chồng cô ta thật sự có người khác?

Trong lúc đầu óc đang quay cuồng, cô ta chợt nhớ đến số lần "gần gũi" ít ỏi

cùng thời gian thân mật ngắn ngủi với chồng mình, liền cắn chặt môi đến bật

máu.

Thảo nào chồng cô ta không mấy hứng thú với mình, hóa ra là có "tiểu yêu

tinh" ở bên ngoài rồi!

Phản ứng đầu tiên của Mưa Tan Nắng Lên không phải là chửi mắng chồng, mà

là bắt đầu tìm kiếm vấn đề ở bản thân.

Cô ta ôm đầu, cố gắng kìm nén để bản thân không được mất bình tĩnh, biện

minh cho bản thân và chồng: "Anh ấy ưu tú như vậy, lại còn giàu có nữa, có

người khác là chuyện quá đỗi bình thường. Đàn ông thành đạt nào mà chẳng

vậy."

[Trời ơi, cô bị tẩy não rồi hả? Đàn ông xung quanh tôi đều rất tốt đấy thôi.]

[Đàn ông thành đạt bị oan uổng quá.]

[Tự thôi miên bản thân, buồn cười thật.]

[Tôi, một người cũng coi như là đàn ông thành đạt, không muốn bị cô bôi nhọ

đâu nhé.]

Trong lòng Mưa Tan Nắng Lên dâng lên một cỗ lửa giận, trong đầu đã nghĩ ra

cả chục cách để dạy dỗ "tiểu tam" kia.

Dám quyến rũ chồng cô ta, con hồ ly tinh c.h.ế.t tiệt!

Cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên, mắt đỏ hoe: "Đại sư, con hồ ly tinh kia làm việc

ở đâu, em muốn vạch trần bộ mặt thật của cô ta!"

Dù sao cô ta cũng là hot girl mạng, cũng có chút tiếng nói, con "tiểu tam" kia

đừng hòng sống yên ổn. Cô ta muốn cho người thân bạn bè của "tiểu tam" đều

biết chuyện đê tiện mà ả ta đã làm, khiến ả ta thân bại danh liệt!

An Như Cố thấy cô ta như phát điên, ánh mắt có chút vi diệu: "Em thật sự muốn

biết sao?"

"Vâng!" Mưa Tan Nắng Lên nghiến răng ken két: "Loại hồ ly tinh này đừng

hòng bước chân vào nhà em, bố mẹ chồng em sẽ không đồng ý đâu."

Cô ta không hề công kích chồng mình, hiển nhiên cho rằng chỉ cần đánh gục

"tiểu tam" là chồng cô ta sẽ hồi tâm chuyển ý, quay về nhà.

An Như Cố thấy cô ta kiên quyết như vậy, khẽ thở dài: "Em có ảnh của chồng

em không?"

"Có!"

Mưa Tan Nắng Lên lau nước mắt, đi vào phòng, hướng camera về phía bức ảnh

cưới của hai người.

Người đàn ông trong bức ảnh cưới đeo kính gọng đen, da dẻ trắng trẻo, ngoại

hình bình thường, bụng hơi phệ. Bên cạnh là Mưa Tan Nắng Lên mặc váy cưới,

trên gương mặt lộ rõ nụ cười hạnh phúc.

An Như Cố nhắm mắt lại, bấm đốt ngón tay tính toán, nhớ lại khung cảnh vừa

nhìn thấy, nói ra số phòng của một khách sạn sang trọng.

Mưa Tan Nắng Lên nghe vậy, càng thêm tức giận. Bây giờ rõ ràng chồng cô ta

đang đi làm, thế mà lại đi thuê phòng khách sạn! Con hồ ly tinh kia đúng là có

bản lĩnh!

Ánh mắt cô ta lóe lên tia hung ác, cô ta muốn xé nát mặt mũi con "tiểu tam" kia!

Cô ta lập tức liên lạc với mấy người bạn thân, bảo họ đến khách sạn đó tìm

mình, cùng nhau bắt gian.

Bạn bè nghe nói còn có chuyện bắt gian k*ch th*ch như vậy, gần như ai có thời

gian là lập tức đồng ý ngay.

Như chợt nhớ ra điều gì đó, cô ta cầu cứu An Như Cố: "Chị streamer, em có thể

mượn livestream của chị một lát được không?"
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 224


Livestream của An Như Cố hiện tại có hơn 8 triệu lượt xem, cao hơn cô ta rất

nhiều, chắc chắn sẽ khiến con "tiểu tam" kia bị bêu riếu trên mạng xã hội.

An Như Cố suy nghĩ một chút, gật đầu: "Được."

Mưa Tan Nắng Lên xách túi, hùng hổ bước ra ngoài, lái xe đến khách sạn sang

trọng cách nhà một đoạn. Cô ta đi thang máy lên tầng 13, đến phòng 1306.

Cô ta đứng trước cửa, hướng camera về phía cánh cửa, sau đó hít một hơi thật

sâu, điều chỉnh lại cảm xúc rồi mới gõ cửa.

Bên trong đột nhiên vang lên giọng nói quen thuộc: "Ai vậy?"

Đúng là giọng của chồng cô ta, vì vậy mắt cô ta càng thêm đỏ ngầu.

Cô ta hạ giọng, nói lí nhí: "Là khách lúc nãy, tôi bỏ quên đồ ở trong phòng."

Sau một hồi tiếng động lộn xộn, cửa phòng được kéo ra. Gương mặt quen thuộc

của người chồng hiện ra trước mắt.

Anh ta mặc áo choàng tắm của khách sạn, trên cổ có dấu hôn mờ ám, tóc tai hơi

ướt đẫm mồ hôi, vừa nhìn là biết vừa trải qua chuyện gì đó. Còn căn phòng này

lại là phòng "tình thú", trên trần nhà nhấp nháy ánh đèn màu hồng phấn.

Khi nhìn rõ gương mặt của Mưa Tan Nắng Lên, trong mắt người chồng lóe lên

vẻ kinh hãi, vội vàng hỏi: "Sao em lại đến đây?!"

Tim Mưa Tan Nắng Lên như bị d.a.o đâm, không muốn quan tâm đến chồng

mình nữa.

Cô ta đẩy người chồng ra, lao thẳng đến chỗ "tiểu tam".

Đi thêm hai bước nữa, vượt qua phòng vệ sinh, tấm rèm màu hồng phấn đập

vào mắt, bên trong là chiếc giường nước khổng lồ. Người trên giường nước

đang đắp chăn trắng, nằm úp sấp, tóc hơi ngắn, lộ ra cặp đùi hơi thô, chắc hẳn là

đang không mặc gì.

Người nọ nghe thấy tiếng động lạ bên tai, cũng không buồn ngẩng đầu lên, cất

giọng nói có chút từ tính: "Ông xã, ai vậy?"

Mưa Tan Nắng Lên nghe thấy hai chữ "ông xã", cả người như phát nổ, cũng

không còn quan tâm đến việc giọng nói này có gì đó kỳ lạ nữa.

Cô ta lao thẳng đến bên giường, chĩa điện thoại vào mặt người nọ, hét lớn: "Con

khốn kiếp nhà mày, dám quyến rũ chồng tao, mày sẽ không có kết cục tốt đẹp

đâu!"

Cả mạng xã hội này sẽ nhớ kỹ gương mặt ghê tởm của con "tiểu tam" này, cô ta

sẽ biến "tiểu tam" thành chuột chạy qua đường.

Người nọ nghe thấy tiếng hét, toàn thân run lên, vội vàng quay đầu lại, liền nhìn

thấy người phụ nữ đang cầm điện thoại chĩa về phía mình với vẻ mặt điên

cuồng.

Anh ta hét lên một tiếng, vội vàng ngồi dậy, dùng chăn che kín cơ thể trần

truồng của mình, co rúm người lại trong góc giường.

Mưa Tan Nắng Lên nhìn rõ gương mặt góc cạnh của người nọ, cả người như bị

điện giật, đứng chôn chân tại chỗ, điện thoại "bịch" một tiếng rơi xuống đất.

"Tiểu tam"-- hóa ra lại là đàn ông!

Tin tức vừa được tung ra, cả livestream xôn xao.

[Mẹ kiếp, mẹ kiếp, mẹ kiếp, hóa ra chồng cô ta ngoại tình với đàn ông.]

[Phòng "tình thú", giường nước, dân thành phố đúng là biết cách chơi.]

[Mưa Tan Nắng Lên vừa nói chồng cô ta là "thẳng nam", cho nên thẩm mỹ có

vấn đề, tặng cô ta chiếc xe màu hồng phấn, định nghĩa lại "thẳng nam" luôn

rồi!]

Chồng cô ta thấy Mưa Tan Nắng Lên như phát điên, vội vàng đi đến bên

giường, đưa tay ôm lấy "tiểu tam", ra vẻ che chở.

Người đàn ông có thân hình gầy yếu hơn dựa vào lòng chồng cô ta, ánh mắt sợ

hãi, cả người toát lên vẻ yếu đuối, nũng nịu nói: "Ông xã, anh nói gì đi chứ!"

Người chồng lập tức nói: "Em bình tĩnh đã, có gì về nhà rồi nói!"

Mưa Tan Nắng Lên thấy hai người họ tình cảm mặn nồng, con ngươi như bị

kim châm, đau đớn vô cùng. Vẻ mặt che chở "tiểu tam" của chồng còn khiến cô

ta khó chịu hơn cả việc biết chồng ngoại tình.

Nước mắt nóng hổi thi nhau lăn dài trên gương mặt cô ta: "Tại sao anh lại đối

xử với em như vậy? Có phải anh vốn dĩ không thích phụ nữ không?"

Người chồng thấy chuyện đã bại lộ, bèn quay đầu đi, nói huỵch toẹt: "Phải, anh

vốn dĩ là gay, cưới em-- là để đối phó với mẹ anh."

Mưa Tan Nắng Lên: "!!!"

Cả người cô ta như mất hết sức lực, ngã khuỵu xuống đất.

Thảo nào chồng cô ta rất ít khi "gần gũi" với cô ta, mỗi lần đều không mấy

hứng thú. Chỉ khi nào mẹ chồng giục giã chuyện sinh con, chồng cô ta mới

nghiêm túc một chút.
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 225


Hóa ra từ đầu đến cuối anh ta chưa từng yêu cô ta, chỉ coi cô ta như một cái

máy đẻ!

Cả người cô ta như suy sụp, cảm giác thế giới của mình sụp đổ, giá trị con

người bị phủ nhận, trở nên vô giá trị.

Ngay lúc cô ta đang đau khổ tột cùng, trong tai nghe vang lên tiếng thở dài của

An Như Cố: "May mà em chưa có con, ít nhất ly hôn cũng có thể dứt khoát."

Mưa Tan Nắng Lên ngẩn ngơ, như chợt hiểu ra điều gì đó, nói: "Đại sư, có phải

chị đã sớm biết "tiểu tam" là đàn ông rồi đúng không?"

Đã có thể tính ra được người nọ ở khách sạn này, không thể nào không biết

"tiểu tam" là đàn ông được.

"Ừm."

Mưa Tan Nắng Lên cảm thấy bản thân thật nực cười.

Cô ta đã vô số lần nhắc đến chồng mình trên Weibo và livestream, nói rằng

chồng đối xử với mình rất tốt, tình cảm của hai người rất mặn nồng. Nếu người

mà anh ta yêu là phụ nữ, cô ta sẽ không đau khổ như vậy, ít nhất thì anh ta đã

từng yêu cô ta, chỉ là người cũ không bằng người mới, cô ta thua cuộc mà thôi.

Nhưng chồng cô ta lại yêu đàn ông, chứng tỏ cuộc hôn nhân hoàn hảo của cô ta

từ đầu đến cuối chỉ là một trò hề. Chỉ có cô ta như kẻ ngốc, diễn trò một mình

trước mặt vô số người.

An Như Cố cũng chẳng trách móc cô gái này, cô ta có tính cách nhạy cảm, tự ti,

cho nên mới ra sức khoe khoang sự giàu có và tình cảm của chồng dành cho

mình. Trong mắt cô ta, bản thân cô ta không có giá trị, chỉ có có được tiền tài và

tình yêu của chồng thì mới có giá trị.

Thật đáng buồn!

Trải qua cú sốc quá lớn, giọng nói trong trẻo, lanh lảnh của Mưa Tan Nắng Lên

trở nên khàn đặc: "Em hiểu rồi, cảm ơn chị."

Nói xong, cô ta định cúp máy.

Lúc này, trong tai nghe lại vang lên giọng nói của An Như Cố: "Tốt nhất em

nên đi kiểm tra sức khỏe."

"Vâng." Mưa Tan Nắng Lên ghi nhớ trong lòng.

Điện thoại cúp máy, bình luận trong livestream như sóng trào dâng. Sau màn bắt

gian tại trận, vô số người hiếu kỳ đổ xô đến, lượt xem đã lên đến hơn 10 triệu.

Bình luận hiện lên liên tục, nhanh đến mức người xem không thể nào nhìn rõ

người trước đó đã bình luận gì.

[Má ơi, tao biết chồng của Mưa Tan Nắng Lên nè, bình thường nhìn anh ta cũng

bình thường mà, không ngờ lại là gay.]

[Bạn thân "xã hội" của tôi sau khi xem livestream xong đã nhắn tin cho tôi, nói

rằng anh ta từng "hẹn hò" với chồng của Mưa Tan Nắng Lên.]

[Biết người ta là gay mà vẫn "leo lên", đúng là "vì yêu bất chấp tất cả".]

[Chậc chậc, Mưa Tan Nắng Lên ngày ngày khoe khoang "trá hình" hóa ra lại là

vợ của gay. So với chồng cô ta, tôi lại thấy cô ta có chút đáng thương, dù sao thì

lừa dối để kết hôn là đáng trách.]

[Nước ta có đến hàng chục triệu người phụ nữ là vợ của gay...]

[Chị streamer bảo vị khách kia đi kiểm tra sức khỏe, chẳng lẽ là vị khách kia bị

bệnh lây truyền qua đường t*nh d*c?]

[Không loại trừ khả năng này, dù sao thì quan hệ đồng tính rất dễ bị tổn thương

và mắc bệnh.]

An Như Cố bưng chén trà bên cạnh lên, cúi đầu nhấp một ngụm, làm ẩm cổ

họng, không nói gì thêm.

Dựa theo những gì cô vừa nhìn thấy, chồng của Mưa Tan Nắng Lên và "tiểu

tam" kia bát tự ngũ hành đều thuộc Thủy vượng. Thủy đại diện cho thận, ham

muốn t.ì.n.h d.ụ.c mạnh mẽ. Hoàn toàn không phải là tình yêu đích thực gì cả,

mỗi người bọn họ đều có ít nhất mười mối quan hệ đồng tính trở lên, đời sống

t.ì.n.h d.ụ.c vô cùng hỗn loạn.

Hơn nữa, hai người này còn có dấu hiệu mắc bệnh nặng, may mà Mưa Tan

Nắng Lên "gần gũi" với chồng rất ít, cho nên mới không bị lây bệnh.

Khán giả trong livestream vẫn đang bàn tán xôn xao về chuyện của Mưa Tan

Nắng Lên, An Như Cố bèn liên lạc với vị khách thứ hai có nickname là "Thầy

Châu".

Người này lựa chọn xem bói qua video call, An Như Cố bấm nút gọi. Màn hình

được chia làm hai nửa, vị khách hữu duyên xuất hiện trong livestream.

Người đàn ông này trông khoảng hơn 40 tuổi, hơi béo, đeo kính, giữa hai đầu

lông mày có nếp nhăn mờ nhạt, có vẻ như thường xuyên cau mày.

An Như Cố chỉ nhìn lướt qua, đã biết đây là thầy giáo thật.

Khán giả trong livestream thấy vị khách tiếp theo đã đến, lập tức hùa theo chào

đón.

[Chào mừng "người xui xẻo" thứ hai!]
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 226


[Chào mừng câu chuyện thứ hai!]

[Chào mừng "vụ tai nạn" thứ hai!]

[Má ơi, vị khách này trông giống thầy giáo của tôi quá.]

[Cũng giống thầy giáo của tôi hu hu hu, thầy cô giáo trên khắp thế giới này đều

hung dữ như nhau.]

Thầy Châu tuy trông có vẻ dữ tợn, nhưng tính tình có vẻ không tệ, trên gương

mặt nở nụ cười, lịch sự chào hỏi An Như Cố: "Chào cô streamer, tôi có xem

video của cô, không ngờ lần này quay thưởng lại trúng."

"Chào anh, anh muốn xem bói chuyện gì?"

An Như Cố nhìn anh ta một cái, liền nhận ra anh ta không gặp phải vận xui, khí

chất toàn thân đều bình thường, chắc là không gặp phải chuyện gì nan giải, cho

nên mới trực tiếp hỏi mục đích của đối phương.

Thầy Châu ngày thường không xem livestream, cả ngày chỉ lo sửa bài tập và

quản lý học sinh, đã kiệt sức rồi. Anh ta biết đến livestream này là bởi vì lúc đó

thấy học sinh trong lớp học thêm buổi tối lén xem điện thoại, mà trên điện thoại

lại đang chiếu livestream này.

Thầy Châu là người theo chủ nghĩa duy vật kiên định, không tin trên đời này có

số phận, đương nhiên là cũng không tin xem bói.

Nghĩ ngợi một hồi, ánh mắt anh ta lóe lên tia tinh ranh, cầm một

bức ảnh trên bàn lên, vì để bảo vệ sự riêng tư, anh ta chụp ảnh lại rồi gửi tin

nhắn riêng cho An Như Cố.

An Như Cố mở tin nhắn, ánh mắt rơi vào bức ảnh này. Trong ảnh là ảnh chụp cả

lớp, tổng cộng có hơn 60 học sinh, tất cả đều mặc đồng phục, toát lên hơi thở

thanh xuân.

"Cô streamer, hay là cô xem bói giúp tôi xem trong lớp tôi có ai đang yêu sớm

không? Trường chúng tôi không cho phép học sinh yêu đương, sắp lên lớp 9 rồi,

kỳ thi chuyển cấp rất quan trọng."

Khán giả trong livestream: "???"

[66666666, thầy giáo này thế mà lại dùng kỹ năng xem bói như vậy?

Đúng là "giết người không dao"!]

[Lại xuất hiện tình huống chưa từng nghĩ đến.]

[May mà hồi cấp 2 tôi không gặp phải thầy Châu, những cặp đôi

"bất hạnh" kia, chúc các em yên nghỉ!]

An Như Cố: "..."

Cô không ngờ thầy Châu lại đưa ra yêu cầu như vậy, nhất thời không biết nên

đồng ý hay không.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, kỳ thi chuyển cấp quả thật rất quan trọng.

Những mối tình "đào hoa" không ảnh hưởng đến việc học thì thôi, còn những

mối tình "đào hoa" thối nát dễ ảnh hưởng đến việc học thì có thể "chia rẽ" một

chút. Đối với những học sinh này mà nói, chưa chắc đã là chuyện xấu.

"Mời anh thanh toán phí xem bói, một quả pháo năng lượng cao."

"Được!"

Sau khi nhận được quà, cô chăm chú nhìn bức ảnh, sau đó nhắm mắt

lại, bấm đốt ngón tay tính toán. Vô số đường chỉ tay hiện lên trong đầu cô, như

một mê cung số học phức tạp, bắt đầu tính toán.

Một lúc lâu sau, cô mở mắt ra, trong mắt lóe lên tia phức tạp:

"Lớp anh yêu sớm không nhiều lắm, chỉ có một cặp thôi."

"Là ai?" Thầy Châu tò mò hỏi.

"Hàng đầu tiên từ trái sang, nữ sinh thứ năm, hàng cuối cùng

từ trái sang, nam sinh thứ sáu, hai người này là một đôi."

Thầy Châu tìm thấy hai học sinh này, trong mắt lóe lên tia sáng.

Là giáo viên, mắt anh ta nhìn thấu mọi việc, hơn nữa kênh thông tin cũng rất

phong phú, nắm rõ mọi chuyện lớn nhỏ trong lớp, rất nhiều chuyện không thể

qua mắt anh ta được.

Hai học sinh này quả thực có chút mờ ám, là đối tượng được anh ta đặc biệt chú

ý. Bởi vì nữ sinh là lớp trưởng của lớp, thành tích rất tốt. Còn nam sinh thì học

lực đội sổ, thường xuyên tụ tập với đám học sinh trường khác, có chút hư hỏng.

Không biết vì sao hai người này lại nhìn trúng nhau, quan hệ ngày càng thân

thiết. Gần đây, nữ sinh là lớp trưởng có vẻ như bị phân tâm, thường ngủ gật

trong giờ học, thành tích tụt dốc thảm hại.

Anh ta đang định tìm cô bé lớp trưởng để trò chuyện cho rõ ngọn ngành.

Không ngờ An Như Cố, một người xa lạ, chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra hai

người này có gian tình, xem ra nữ streamer xem bói nổi tiếng này quả thật có

bản lĩnh.

Anh ta thu hồi suy nghĩ, thái độ khác hẳn so với lúc trước, vô cùng nghiêm túc:

"Bây giờ tâm lý của trẻ con rất yếu đuối, nếu tôi tìm chúng nó nói chuyện, nhỡ

đâu chúng nó bị kích động mà làm chuyện dại dột thì sao?"

An Như Cố lắc đầu: "Sẽ không đâu."

Nếu như có khả năng đó, cô cũng sẽ không nói ra.

"Hơn nữa, dù cho chia tay có đau khổ đến mức nào, cũng tốt hơn là tiếp tục ở

bên nhau."

"Tại sao?" Thầy Châu có chút tò mò.

"Hai người này là "đào hoa dữ" của nhau. Nửa năm sau, nữ sinh kia sẽ mang

thai, sau đó phá thai. Lúc phá thai bị băng huyết, cả đời không thể sinh con

được nữa, thành tích học tập cũng vì thế mà tụt dốc không phanh, thi đại học

trượt. Sau đó, hai người bọn họ còn dây dưa với nhau rất nhiều năm."

"Để bọn họ chia tay sớm một chút, chưa chắc đã là chuyện xấu."

Lời An Như Cố vừa dứt, bình luận trong livestream lập tức sôi nổi hẳn lên.

[Trời đất ơi, phá thai, băng huyết... Yếu tố drama quá nhiều, tôi nghi ngờ đây là

kịch bản ngược luyến tình thâm.]

[Không phải ngược luyến tình thâm đâu, ADN của tôi nó "rung động" rồi,

motip con ngoan trò hư, rõ ràng là câu chuyện thanh xuân vườn trường đầy đau

khổ!]

Thầy Châu nghe thấy hậu quả nghiêm trọng như vậy, sắc mặt trở nên nghiêm

nghị. Anh ta rất có thiện cảm với cô bé lớp trưởng kia, đặt rất nhiều kỳ vọng

vào cô bé, cảm thấy cô bé có thể thi đỗ đại học top đầu. Vậy mà nghe nói cô bé

ấy sẽ rơi vào vòng xoáy đáng sợ như vậy, anh ta không thể nào chấp nhận được.
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 227


Anh ta cau mày nói: "Tôi biết rồi, tôi sẽ thông báo cho phụ huynh của em ấy,

bàn bạc kỹ càng xem nên làm thế nào. Nếu không được thì khuyên một trong

hai người bọn họ chuyển trường." Hiển nhiên là đã chuẩn bị ra tay "chia rẽ" cặp

đôi học sinh này.

An Như Cố ừm một tiếng, sau đó như cảm nhận được điều gì đó, nhắm mắt lại,

lần nữa bấm đốt ngón tay tính toán.

Dưới sự can thiệp của giáo viên và cha mẹ hai bên, vận mệnh của nữ sinh kia đã

thay đổi, đi theo hướng tốt đẹp hơn.Lúc này, trong livestream đột nhiên xuất

hiện thêm một người. Vợ của thầy Châu thấy anh ta đang nói chuyện với điện

thoại, liền tò mò đi tới.

"Anh đang xem gì vậy?"

Thầy Châu có chút ngượng ngùng: "Anh đang tìm người xem bói."

Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tin vào những chuyện thần thần bí bí

này, hôm nay là lần đầu tiên, cứ tưởng rằng sẽ bị vợ mắng cho một trận, không

ngờ vợ anh ta đột nhiên thay đổi sắc mặt.

"Có chuẩn không?"

"Cực kỳ chuẩn!"

Mắt vợ thầy Châu sáng lên: "Vậy có thể xem bói giúp tôi được không? Gần đây

trường chúng tôi gặp chuyện kỳ lạ lắm."

Thầy Châu kinh ngạc vô cùng, lần đầu tiên biết vợ mình lại tin vào chuyện xem

bói.

Anh ta bèn hỏi An Như Cố.

An Như Cố thấy quầng thâm dưới mắt cô ấy, có vẻ như đang gặp phải chuyện

phiền lòng, cho nên không từ chối, thuận nước đẩy thuyền đồng ý.

Vợ thầy Châu tặng một quả pháo năng lượng cao, giọng điệu lo lắng: "Gần đây

trường tiểu học của chúng tôi bị ma ám."

An Như Cố nghe vậy, ánh mắt sắc bén: "Chuyện là như thế nào?"

"Gần đây có một số giáo viên phát hiện ban đêm thường có tiếng động lạ phát

ra từ dãy nhà học bị bỏ hoang. Có người đánh liều đi vào dãy nhà đó kiểm tra,

kết quả là tìm khắp cả tầng thượng cũng không thấy ai."

"Quan trọng là, một năm trước, khi dãy nhà này còn chưa bị bỏ hoang, có một

học sinh không may bị ngã từ cửa sổ xuống đất tử vong, đó cũng là lý do khiến

dãy nhà này bị bỏ hoang."

"Bây giờ trong trường đều đồn thổi là học sinh đó đã quay về."

"Tin đồn lan truyền khắp nơi, ai nấy đều hoang mang lo sợ, mới đầu năm học

không lâu mà trường chúng tôi đã phải cho học sinh nghỉ học."

"Không có camera giám sát sao?"

"Đó là góc khuất, hơn nữa đã bị bỏ hoang từ lâu, không có lắp đặt camera giám

sát."

Vừa dứt lời, những người đang xem livestream đều cảm thấy ớn lạnh sống lưng.

[Mẹ ơi, con sợ quá. Nghe nói rất nhiều người sau khi c.h.ế.t sẽ trở thành oan

hồn, biết đâu thật sự là cậu học sinh kia đã quay về.]

[Tối muộn rồi mà còn kể chuyện ma, vô nhân tính quá!]

[Tủ quần áo của tôi vừa động đậy kìa, tôi không xem nữa đâu!]

Tuy nhiên, An Như Cố lại lắc đầu: "Thông thường chỉ có những người tự tử

mới trở thành oan hồn. Loại người c.h.ế.t oan uổng này chắc chắn đã đầu thai

chuyển thế từ lâu rồi. Cô có ảnh của học sinh kia không?"

"Có!" Vợ thầy Châu gửi tin nhắn riêng cho cô một bức ảnh.

An Như Cố chăm chú nhìn bức ảnh: "... Cậu ta không còn ở nhân gian, không

phải do cậu ta giở trò đâu."

"Vậy là ai?" Cô ấy trợn tròn mắt. Vậy mà lại không phải bị ma ám?

Ánh mắt An Như Cố rơi vào người vợ của thầy Châu, cô ấy đang công tác ở

trường tiểu học kia, nếu như thật sự có tà ma, trên người cô ấy ít nhiều gì cũng

sẽ nhiễm phải tà khí, không thể nào "sạch sẽ" như vậy được.

"Là do con người giở trò, không phải yêu ma quỷ quái gì đâu."

Vợ thầy Châu nghiến răng nghiến lợi, lập tức gọi điện thoại thông báo cho hiệu

trưởng của mình. Trước đây bọn họ đều sợ hãi là do ma quỷ, cho nên không ai

dám lục soát kỹ càng, dù cho có gan lớn đến đâu cũng không dám manh động.

Nhưng nếu như là do con người giở trò, vậy thì dễ xử lý rồi.

Hiệu trưởng nghe vậy, kinh ngạc vô cùng, vội vàng dẫn người đến trường kiểm

tra, đồng thời báo cảnh sát.

Gia đình thầy Châu cũng đi theo.

An Như Cố nhìn dãy nhà học trong camera, càng thêm chắc chắn về suy đoán

của mình. Toàn bộ dãy nhà học này không hề có chút âm khí nào, sao có thể là

do tà ma quấy phá được?

Vô số người chia nhau tìm kiếm, lật tung cả dãy nhà học lên.

Lúc này, một viên cảnh sát đột nhiên báo tin vui: "Tìm thấy người rồi!"
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 228


Anh ta túm một cậu học sinh mặc đồng phục từ gầm bục giảng ra.

Cậu học sinh có vẻ ngoài đáng yêu, ôm đầu khóc lớn: "Cháu không cố ý, đừng

bắt cháu đi tù hu hu hu!"

Mạch đập của cậu bé rất đều đặn, nhất cử nhất động đều rất linh hoạt, tiếng

khóc như xé toạc cả bầu trời, rõ ràng là người sống sờ sờ.

Hiệu trưởng thấy cậu bé lại xuất hiện ở trường học, trong lòng đã hiểu rõ:

"Chính là em giở trò phải không?!"

"Ban đêm trường học đã khóa cửa rồi, sao em vào được? Giả thần giả quỷ dọa

người rất vui sao?"

Cậu học sinh ấp úng trả lời: "Em, em chui qua lỗ chó vào ạ."

Mọi người: "..."

Hiệu trưởng vừa tò mò vừa tức giận: "Một mình em chạy đến dãy nhà học này

làm gì, em có biết là nguy hiểm lắm không?!"

Cậu học sinh ấp a ấp úng: "Em, em muốn nghỉ hè tiếp, không muốn đi học. Nếu

như trường học có ma... thì có phải là không cần đi học nữa đúng không ạ?"

Hiệu trưởng: "???"

Mọi người: "???"

Khán giả trong livestream: "???"

Vì muốn được nghỉ học, cho nên cố tình tạo ra tin đồn trường học bị ma ám?

[Từng thấy con nít nghịch ngợm, chưa thấy đứa nào nghịch ngợm như đứa này,

dám một mình xông vào dãy nhà học bị bỏ hoang, gan to thật.]

[Cách này hay đấy, lần sau đừng có mà nghĩ nữa.]

[Đứa nhỏ này thông minh như vậy, không đánh cho một trận thì thật đáng tiếc.]

Tuy nhiên, An Như Cố nhìn gương mặt cậu bé, lại cảm thấy có chút kỳ lạ, bấm

đốt ngón tay tính toán, thì ra cậu học sinh này và cậu học sinh xấu số kia từng là

bạn học cùng lớp.

Quả nhiên, dưới ánh mắt giận dữ của mọi người, cậu bé òa khóc nức nở: "Hơn

nữa, em còn muốn chơi với bạn cùng bàn, em muốn tìm bạn ấy về!"

Vợ thầy Châu sững sờ, chợt nhớ ra tấm bảng tên lớp học này, lớp 3/4, hình như

đúng là lớp học mà cậu học sinh kia bị ngã xuống.

Cô ấy quay đầu nhìn về phía bàn học, trên chiếc bàn dài cạnh cửa sổ đặt ngay

ngắn hai quyển sách, hơn nữa bên trên còn có cờ cá ngựa, cờ nhảy.

Cậu học sinh này chắc hẳn là ban đêm đã lẻn vào lớp học trống không này, ngồi

vào chỗ của mình, bày trò chơi ra, giả vờ như hai người đang chơi cùng nhau.

Cô ấy không nhịn được lên tiếng: "Em không sợ sao?"

Cậu bé lau nước mắt, như thể rất tò mò tại sao cô ấy lại hỏi như vậy: "Không sợ

ạ, nếu bạn ấy quay về, cũng sẽ không hại em."

Giọng nói tràn đầy sự ngây thơ và tin tưởng.

Mọi người lúc này mới biết, hóa ra là cậu bé muốn tìm người bạn của mình về,

để chơi cùng, đồng thời cũng không cần phải đi học, một công đôi việc.

Một cậu học sinh tiểu học đi tìm người bạn ma của mình, kết quả lại tự mình tạo

ra tin đồn ma ám.

[Tình bạn cảm động trời xanh.]

[Nói thật, nếu là người thân bạn bè của tôi, mà họ tỉnh táo, không làm hại tôi,

tôi nghĩ tôi cũng sẽ không sợ.]

[Thêm một phiếu nữa, bà nội tôi cả đời lam lũ, mấy năm trước qua đời, bây giờ

tôi đã đi làm, có tiền rồi, rất muốn gặp lại bà một lần.]

Mặc dù có thể hiểu được cậu học sinh này, nhưng sự việc đã gây ra ảnh hưởng

quá lớn, khiến trường học phải cho học sinh nghỉ học mấy ngày liền.

Vì vậy, cảnh sát và các thầy cô giáo đã dạy dỗ cậu bé một trận ra trò.

Bị mắng mỏ một hồi lâu, cậu bé òa khóc nức nở, tiếng khóc vang vọng khắp

trường học, khiến người ta không khỏi tò mò, tại sao thân hình nhỏ bé như vậy

lại có thể phát ra âm thanh lớn đến thế.

An Như Cố cúp máy xong, liền liên lạc với vị khách thứ ba có nickname là

"Tiểu Vương Tử".

Người này lựa chọn xem bói qua video call, vì vậy cô mở trang cá nhân của đối

phương, tìm nút kết nối video, bấm vào.

Điện thoại vừa kết nối, một người đàn ông xuất hiện trong livestream, anh ta

khoảng hơn 30 tuổi, da dẻ trắng trẻo, ngoại hình cũng coi như ưa nhìn.

Anh ta cười tươi rói, để lộ hàm răng trắng đều: "Chào cô streamer, tôi là fan

cứng của cô, từ lúc cô mới livestream tôi đã theo dõi rồi."

"Cảm ơn anh, mời anh thanh toán phí xem bói, một quả pháo năng lượng cao."

"Tôi biết quy tắc của cô mà!" Người đàn ông hào phóng tặng ngay một quả

pháo năng lượng cao.

Sau khi nhận được quà, An Như Cố nhìn chằm chằm vào gương mặt đối

phương, nhắm mắt lại, bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó nói: "Theo lệ cũ,

trước tiên nói về gia đình của anh. Anh sinh ra trong một gia đình khá giả, dòng

họ đông người."

"Anh có một người em trai, hiện tại cha mẹ đều khỏe mạnh, tuy nhiên cha anh

bị anh khắc chế, dẫn đến sức khỏe hơi yếu, đúng không?"

Tiểu Vương Tử lập tức gật đầu, trong mắt hiện lên tia sùng bái: "Đúng vậy ạ,

gia đình tôi cũng coi như khá giả. Ông nội tôi sinh được năm người con trai, hai

người con gái, cho nên dòng họ nhà tôi rất đông."

"Tôi và em trai tôi là anh em sinh đôi, bố tôi sức khỏe không được tốt, mắc

bệnh mãn tính."

"Ba năm trước, anh có vận đào hoa, quen bạn gái, bất quá là kiểu "hồng nhạn

truyền thư" của thời xưa, nói cách khác là kiểu yêu xa qua mạng, hai người chắc

là quen nhau trên mạng đúng không?"

Vừa nghe đến chuyện yêu đương qua mạng, cư dân mạng trong livestream lập

tức xôn xao.

[Chàng trai ơi, yêu đương qua mạng cần phải thận trọng đấy!]

[Không nói đến những nơi khác, chỉ riêng trong livestream này thôi, yêu đương

qua mạng là y như rằng "lật xe" không trượt phát nào.]

Anh ta nhìn thấy những bình luận này, lập tức phản bác: "Chuyện yêu đương

của tôi không phải là kiểu yêu đương qua mạng thiếu tin tưởng như bọn họ nói

đâu, chúng tôi đã từng gọi điện thoại, gửi ảnh cho nhau rồi, chuyện tình yêu qua

mạng của tôi chắc chắn sẽ không "lật xe"!"

Nghĩ đến bạn gái, trên gương mặt anh ta hiện lên vẻ dịu dàng, rõ ràng là rất yêu

cô gái kia: "Chúng tôi đã yêu nhau được hơn một năm rồi. Năm sau tôi 30 tuổi,

mối tình này là tôi nghiêm túc, tôi đã chuyển cho cô ấy hơn 20 vạn tệ để chuẩn

bị kết hôn, tôi định mấy hôm nữa sẽ cầu hôn cô ấy."

"Hai chúng tôi ở khá xa nhau, cô xem khi nào thì tôi nên đến tìm cô ấy thì thích

hợp hơn?"

An Như Cố khẽ thở dài: "Nói thật lòng, đối tượng yêu đương qua mạng của anh

"xa tận chân trời, gần ngay trước mắt" đấy!"

Tiểu Vương Tử: "???"

Khán giả trong livestream: "???"

-
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 229: Tìm kiếm cổ mộ


Tiểu Vương Tử ngơ ngác nhìn An Như Cố: "... Đại sư, ý cô là bạn gái tôi đến

thành phố của tôi tìm tôi sao?"

An Như Cố dời mắt, trong ánh mắt thoáng qua một tia thương hại: "Ý tôi là -

bạn gái online của anh từ đầu đến cuối vẫn luôn ở bên cạnh anh."

Cô đã gặp qua những người bị lừa dối qua mạng, nhưng chưa bao giờ gặp ai

thảm như Tiểu Vương Tử này. Về mặt nào đó, anh ta còn thảm hơn cả ba sinh

viên bị bạn cùng phòng lừa dối mà cô gặp lần trước.

【Tôi nhớ rồi, lần trước ba sinh viên đó đến xem bói, streamer cũng nói với họ

rằng bạn gái online của họ ở rất gần. Tôi nghi ngờ cũng là bạn của Tiểu Vương

Tử lừa anh ta.】

【Ha ha ha ha ha ha, đó là một trong những phân cảnh kinh điển nhất trong sự

nghiệp livestream của streamer. Vẻ mặt ngơ ngác của ba người đó, tôi có thể

nhớ cả đời.】

【Thêm nữa, bạn gái online rất có thể là nam, dù sao đàn ông là người hiểu đàn

ông nhất.】

Tiểu Vương Tử liếc mắt nhìn thấy những dòng bình luận này, kinh ngạc đến

mức toàn thân run rẩy, cả thế giới trở nên méo mó.

Anh ta đã xem buổi livestream của An Như Cố, nhớ rõ ba sinh viên đó. Lúc đó,

cô ấy thực sự đã nói "Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt".

Lúc đó, Tiểu Vương Tử đang uống nước, kết quả là phun hết ra ngoài, cười đến

mức đau cả bụng. Ba sinh viên đó trong mắt anh ta trở thành những kẻ ngốc.

Thế nhưng bây giờ, chú hề lại là chính anh ta?

Tiểu Vương Tử không dám tin, nuốt nước miếng, với một tia may mắn nói: "Có

phải cô ấy đã nói dối tôi về địa chỉ thường trú của mình không?"

Nếu chỉ là lừa dối địa chỉ, anh ta có thể chấp nhận được.

An Như Cố thấy anh ta tự lừa dối bản thân, khẽ thở dài, quyết định nói thẳng:

"Bạn gái online của anh thực ra là... người thân của anh."

Tiểu Vương Tử: "???"

Khán giả trong phòng livestream: "???"

Tiểu Vương Tử mặt mày tái mét, sau đó đỏ bừng, cuối cùng xanh lét như thể bị

ai hất cả bảng màu lên mặt. Anh ta suýt chút nữa thì ngã khỏi ghế, khung cảnh

trước mắt chao đảo, đầu óc choáng váng, lắp bắp nói:

"Làm sao có thể? Không thể nào, giả, tất cả đều là giả!"

Bạn gái mà anh ta quen biết sao có thể là người thân của anh ta được?

Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, anh ta lại nghĩ An Như Cố không có lý do gì để lừa

dối mình, vì vậy run rẩy lên tiếng: "Là ai?"

Nghĩ đến kết quả vừa bói toán được, An Như Cố khẽ nhíu mày: "Anh có người

dì nào không?"

Tiểu Vương Tử lập tức đáp: "Có."

Trước đó, Tiểu Vương Tử đã nói, ông nội anh ta có năm con trai và hai con gái,

dẫn đến gia tộc rất lớn.

Nghĩ đến đây, đồng tử của anh ta co rút lại từng chút một, há hốc mồm: "Không

phải như tôi nghĩ chứ?"

Dì của anh ta đã ly hôn nhiều năm, chỉ có một con trai, gia cảnh bình thường.

An Như Cố không thể vô cớ nhắc đến dì của anh ta, chẳng lẽ dì vì tiền mà cố ý

lừa dối mình?

【Trời ạ, bạn gái online của tôi hóa ra lại là dì tôi!】

【Quả nhiên, tình yêu cuối cùng đều trở thành tình thân.】

【Chàng trai trẻ yêu đương qua mạng, rất không may bị lừa dối, luôn muốn gặp

mặt, kết quả gặp mặt lại là dì, thà không gặp còn hơn, xa mặt cách lòng.】

【Mọi người không thể nghĩ như vậy, "nương" trong thời cổ đại có nghĩa là mẹ,

vì vậy "cô nương" chính là dì, rất hợp lý.】

【Giải thích kiểu doanh nghiệp, ha ha ha ha.】

Khán giả trong phòng livestream cười ầm ĩ, quả nhiên nỗi buồn của người này

là niềm vui của kẻ khác, Tiểu Vương Tử tức giận đến mức muốn nổ tung.

Vừa nghĩ đến người đã trò chuyện với mình nhiều năm qua là dì của mình, anh

ta liền ước gì mình có thể biến mất khỏi thế giới này. Mặc dù chuyện này không

phải lỗi của anh ta, nhưng với tư cách là hậu bối, anh ta vẫn ở thế yếu, làm sao

đối mặt với những người thân khác đây?

May mắn thay, An Như Cố nhấp một ngụm trà, chuyển chủ đề: "Dì của anh có

phải có một cậu con trai không?"

Tiểu Vương Tử hoàn hồn, vội vàng gật đầu: "Vâng, em họ tôi chưa đến hai

mươi tuổi, tôi và nó có quan hệ khá tốt."

"Cậu ta chính là bạn gái online của anh!"

Tiểu Vương Tử: "???"

Khán giả trong phòng livestream: "???"

【Em họ tôi hóa ra lại thích tôi, lừa dối tôi ba năm.】

【Tình anh em này thật cảm động trời đất.】

【Này này này, các người đang ở khoa xương khớp Đức à? Ở đây có một cặp

anh em họ cần được điều trị.】

Tiểu Vương Tử không còn tâm trí nào để ý đến những dòng bình luận này nữa,

cả người bốc hỏa.

Nếu là dì, anh ta không biết nên xử lý như thế nào.

Nếu là em họ, vậy thì dễ giải quyết hơn.

Anh ta cầm điện thoại lao ra ngoài, bắt xe đến một khu chung cư với vẻ vội

vàng.

"Cốc cốc cốc! Dì ơi, mở cửa!"

"Ai đấy?" Một người phụ nữ trung niên mở cửa, thấy Tiểu Vương Tử đến, trên

mặt lộ ra nụ cười: "Sao cháu lại đến đây? Ăn tối chưa? Nếu chưa ăn thì ăn ở đây

luôn đi? Vừa hay Tiểu Trần cũng ở nhà, hai đứa có thể trò chuyện."
 
Back
Top Bottom