Hôm nay là ngày cập nhật chap mới của bộ truyện tôi theo dõi.
Xuyên suốt mấy tháng hè tôi đã suýt thành "lệ quỷ" chỉ vì bộ truyện đang hot gần đây, tác giả bộ truyện thật đáng sợ.
Cô ta sao có thể thao túng tâm lý người khác chỉ qua vài tấm hình vẽ như vậy chứ.21h, PM.Ting ting.."
Em yêu à, anh mua đồ ăn tới rồi đây""Anh tới rồi, em có thể là đói ch/ết luôn đấy""Do anh bận quá, công ty bắt tăng ca suốt"Nói thì nói vậy, nhưng bạn trai tôi thực sự là người tuyệt vời nhất trên đời.
Tôi từ nhỏ đã lớn lên từ cô nhi viện, trộm vía học giỏi lại còn lanh lợi nên cuộc đời tôi bắt được rất nhiều cơ hội tốt.
Chúng tôi gặp nhau khi anh ấy còn thử việc tại nhà hàng, gương mặt soái ca ấy làm tôi xao xuyến đến tận bây giờ.
Có thể gọi là may mắn vì anh ấy đã chấp nhận tôi haha."
Sao em ngơ ra thế""Ah"Dương lấy khăn giấy lau nhẹ lên má tôi"Vụng quá, anh không tranh ăn với em đâu nha haha""Hứ, ai hỏi mà anh trả lời" - dỗi"Nào nào, anh chỉ đùa thôi mà" - dỗ dành"Mà anh không ăn à""Anh ăn rồi, chỉ mua cho em thôi"Tuyệt thật, ai lại chả thích người yêu chu đáo như vậy chứ.
Mắt tôi muốn sáng hơn đèn ôtô rồi."
Anh này"
"Sao anh tăng ca suốt thế, cả tháng rồi anh cứ đi sớm về khuya""Do sếp mới của anh mới đến, lượng công việc cứ dồn lại anh cũng chịu""Mệt quá thì nghỉ ngơi nhiều nhé, sau chưa cưới em mà đã thành x/ác sống thì em xót đấy haha"Cả hai cùng cười phá lên.
Ước gì chúng tôi cứ hạnh phúc mãi như vậy...22h, PM."
Anh về cẩn thận nhó""Ừ, em ngủ ngon nhé" - hôn lên trán"Ỏ, yêu thía"Anh ấy về rồi, chúng tôi không sống chung với nhau.
Một phần vì tôi muốn tập trung vào việc học của mình hơn, sắp tới tôi phải thi tốt nghiệp rồi.22h30p, PM."
Ahss, tôi mong cô ra chap mới để cô hành hạ tinh thần tôi à" - hét lên "Sao lại như vậy được cơ chứ, nếu cô cứ tiếp tục ngược bọn họ thì tôi tức có thể tới ch/ết luôn ấy huhuhu""Áa, tức giận quá đi" - tắt điện thoại Tôi đã đều đặn mỗi tuần để chờ bộ truyện yêu thích của mình như vậy mà, sao tác giả ai cũng thích độc giả cảm nhận nỗi đâu thế hả???
Nếu tôi tức ch/ết thì tôi sẽ tìm tác giả đầu tiên đó huhu
Mắt tôi sắp sưng húp cả rồi, tôi khó ngủ quá.
Làm ơn đừng ngược các "bé con" của tôi nữa mà.23h, PM.Mệt quá, tự dưng khó thở quá...
Bây giờ chỉ có tôi ở nhà, anh Dương đã về rồi.
Lại cơn đau thắt ở ngực, tình trạng này bắt đầu vào hai tuần trước.
Tôi cứ nghĩ mình vô tình đập vào đâu đó trong lúc ngủ nên chỉ đi mua thuốc qua loa rồi thôi.
Có lẽ chỉ cần ngủ một chút thì sẽ không còn cảm thấy đau nữa.03h, AM.Cơn đau hành hạ tôi không còn nữa, tôi thầm nghĩ nếu nó hết nhanh thì cũng đỡ tiền thuốc rồi.
Cười nhạt một cái rồi tôi mở mắt.
Có lẽ tôi mở mắt không đúng cách nên nó có vẻ hơi lạ.
Vơ tay cầm lấy điện thoại thì không chạm vào được nữa, lúc tôi bật dậy thì đã thấy cái x/ác mình nằm trên giường rồi.
Hình như không phải ảo giác, tôi ch/ết mất rồi, không lẽ tức tới mức ch/ết có thật luôn à.
Tôi là minh chứng..06h, AM.Điện thoại tôi sáng lên, tôi đã ngồi trên giường cũng vài giờ rồi.
Chuông báo thức réo liên tục nhưng không thể tắt nó, vì cơ thể tôi đã lạnh ngắt rồi thì sao mà chạm vào nó được nữa.
Tin nhắn đến khiến điện thoại tôi tiếp tục sáng lên, lần này là anh Dương nhắn tôi ăn uống đầy đủ.
Anh ấy thương tôi vậy mà, tôi bắt đầu muốn khóc rồi nhưng không thể khóc được, kì lạ quá.
Nếu tôi chạm vào điện thoại được đã nhắn cho anh rồi, nếu lỡ làm rơi thì tiếc lắm.
Điện thoại anh mua tặng tôi lúc sinh nhật năm trước.
Tôi không nỡ làm hỏng nó đâu.20h, PM.Sao hôm nay yên ắng thế, do xung quanh tôi cũng rất ít người thuê nhà nên có thể họ không phát hiện ra tôi.
Anh Dương đi làm về muộn quá, anh ấy khi phát hiện ra tôi trong bộ dạng này sẽ suy sụp đến mức nào cơ chứ..21h, PM.Chán quá đi, nếu bây giờ tôi tìm anh ấy thì chắc sẽ không sao đâu nhỉ, cũng chả thấy được tôi mà, sẽ không làm phiền anh làm việc.
Nghĩ vậy tôi liền bay ra khỏi phòng"Tiện ghê, tưởng sẽ phải đi bộ, giờ biết bay cũng đỡ phải mỏi chân" - chua xót"Tiếc là lời hứa cưới anh sẽ không thể thực hiện được nữa rồi"Đến trước cửa công ty A, nơi anh ấy làm sang trọng thật đấy."
Haha Dương à, anh giỏi thật đấy.
Con ng/u kia nó cứ thế thì sau anh cưới em nó cũng chẳng hay"Nghe được tiếng nói đó tôi quay lại nhìn, cô gái mặc chiếc đầm bó cắt xẻ đang đi cùng một người đàn ông.
Chẳng phải người yêu tôi sao?
Hai người họ đang đi đâu vậy.
Tôi đi theo họ đến tận một căn hộ, có thể là nhà cô gái ấy.
Vừa vào trong là họ đã ôm nhau quấn quýt, đúng bọn mèo mả gà đồng."
Anh yêu, hôm nay không qua thăm nó à""Cứ mặc kệ nó đi em, anh nói vài ba câu là nó tin sái cổ.
Cả tháng nay ngủ với em nó cũng chả hay, còn hỏi sao anh tăng ca nhiều thế haha""Ôi, nó ng/u đến vậy à"Nghe bọn nó nói mà răng tôi kêu lên ken két, vốn dĩ tôi cũng tập trung vào cuộc sống của mình hơn hắn.
Cũng thoải mái trong tình yêu, vậy mà lại nghe lũ này dùng những từ ngữ như vậy nói về mình.
Tôi thề nếu tôi có đủ sức mạnh thì tôi đã bẻ gãy "cây gậy phát sáng" của hắn ngay lập tức.
Chắc do tôi tức giận quá nên nội công đã tăng lên một bậc, lúc hắn và con ả sắp ăn nhau thêm một hiệp thì tôi đấm thẳng vào cậu em kia.
Hắn la lên một tiếng rồi lăn xuống giường bất tỉnh.
Con ả thì cuống cuồng kêu tên hắn, vừa lây vừa gọi cấp cứu.23h, PM.Bác sĩ từ trong phòng cấp cứu đi ra, bảo rằng tên ch/ó ch/ết dương vật bị biến dạng bất thường, bị tụ máu nên có thể sẽ bị cắt đi cậu em của hắn.
Nghe xong tôi hả hê lắm, uổng công thương mày thế, mày ăn không được tao lại ăn con mắm này.
Cứ tưởng tao hiền à.
Nhưng mà tôi cũng ch/ết mất rồi, cũng chả buồn đ/ánh ghen con kia.
Nó cũng bị đã kích tinh thần đấy chứ.
Cho chúng mày vụng trộm nhé.
Nhưng giờ tôi nên đi đâu đây, tôi không có nhà, không có bạn bè, cũng không có nơi để về...23h, PM.Tôi lững thững đi trên đường, không biết đi đâu nữa, đột nhiên tôi nhớ đến tác giả bộ truyện mình đọc.
Nhắc đến lại tức giận quá đi, tôi phải tìm cô ta.
Cô ta làm tôi tức ch/ết vì bị bạo lực bằng thị giác, tôi phải kiếm cô ta cho bằng được.
Phải thay đổi cốt truyện của "tụi nhóc" của tôi huhu.