Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí
Chương 120: Ngoại truyện 3



Kèn xô na, nhị hồ, sáo trúc, sáo đất... ngay cả Mã Quyên cũng lấy sáo bầu ra.

Trước đó mọi người học nhạc cụ truyền thống trong chương trình "Thời gian nhàn nhã" mùa thứ hai, hợp thành dàn nhạc nghiệp dư, bây giờ tái xuất giang hồ trong đám cưới của Vưu Cầu Cầu.

Chẳng qua dù cho mấy nhạc cụ đồng thời vang lên, vẫn không thắng nổi kèn xô na của cô dâu.

Kèn xô na vừa ra, ai dám tranh phong.

Danh tiếng lưu manh trong giới âm nhạc cũng không phải chỉ là nói suông.

Vưu Cầu Cầu mặc váy cưới trắng tinh thánh khiết, cầm một chiếc kèn xô na hoàn toàn không cùng phong cách với váy cưới, chẳng liên quan gì tới nhau, chẳng qua nhìn lại thấy hài hòa một cách kỳ diệu.

Khách mời ở hiện trường cười ngã trái ngã phải, thế này cũng tuyệt quá rồi!

Đám cười của Vưu Cầu Cầu không mời truyền thông, khách mời ở đây c*̃ng rất có lễ phép không quay chụp, nhưng nhìn thấy Vưu Cầu Cầu thổi kèn xô na trong đám cưới của mình, cũng muốn quay lại, truyền sự vui vẻ này cho dân mạng, niềm vui này không thể chỉ có bọn họ được hưởng!

Thịnh Thời Quân hiểu rất rõ suy nghĩ của mọi người.

Khi có người nói Vưu Cầu Cầu thổi kèn trong đám cưới, đám dân mạng cào tâm đào phổi tỏ ý muốn xem, sau khi Thịnh Thời Quân nhận được sự đồng ý của Vưu Cầu Cầu, cố ý biên tập lại đoạn này rồi đăng lên mạng.

Vưu Cầu Cầu không thèm để ý mấy cái này, mọi người muốn xem thì xem thôi, cô có thể chế tạo niềm vui cho mọi người, chính điều này cũng là một công việc hạnh phúc.

...

Sau khi cưới cuối cùng Vưu Cầu Cầu cũng có thể không chút kiêng kỵ nhìn cơ ngực của Tiểu Thịnh.

Không riêng có thể nhìn, cô còn có thể sờ!

Đương nhiên, sau khi sờ rất nguy hiểm, là phải trả giá đắt.

Dù hai người đã kết hôn, Thịnh Thời Quân vẫn không có tránh thoát được thuộc tính đổi màu bằng âm thanh, mỗi lần Vưu Cầu Cầu khen anh một câu, hoặc là động tay động chân, người đàn ông tinh anh mặc âu phục giày da luôn có thể biến đỏ trong một giây.

Trước khi kết hôn Vưu Cầu Cầu c*̃ng thích cố ý chọc anh như vậy.

Chẳng qua sau khi kết hôn, Thịnh Thời Quân thoát khỏi việc bị Vưu Cầu Cầu ức h**p trêu chọc đơn phương.

Bởi vì anh không chỉ có thể biến đỏ, còn có thể biến thành màu khác, làm chút việc không thể miêu tả.

Người đàn ông tinh anh điển trai vừa đỏ mặt, vừa bình tĩnh kiềm chế người khác.

Vưu Cầu Cầu ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, vội vàng nhận lỗi xin tha: "Em sai rồi, em sai rồi."

Nhận được câu trả lời lạnh lùng vô tình.

"Muộn rồi."

Trong vòng tuần hoàn sai còn dám, dám sẽ bị tính sổ này, Vưu Cầu Cầu đã thành công mang thai.

Cái thai của Vưu Cầu Cầu được dân mạng gọi là bóng trong bóng.

...

Tinh Cầu từ fan baba mama, sắp thăng chức thành bà ngoại ông ngoại, rất nhiệt tình với đứa cháu trai (gái) online này.

Bọn họ bị bố mẹ giục cưới cả ngày, hiện tại thì hay rồi, không cần thúc giục, bởi vì bọn họ không không chỉ có con gái, cháu trai (gái) c*̃ng sắp có rồi!

Bóng trong bóng là một bé trai, tên là Thịnh Đô Hành.

Là Vưu Cầu Cầu đặt.

Vào lúc ông ngoại bà ngoại và ông nội chân chính của bóng trong bóng tụ tập với nhau, thảo luận nên đặt tên cho đứa trẻ là gì, bố Thịnh nhắc đến Vưu Cầu Cầu.

Đứa trẻ là con của Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân, quan trọng vẫn phải tham khảo ý kiến của bọn họ.

Vưu Cầu Cầu không có ý kiến: "Đều được ạ."

Cô nói kiểu này, bố Thịnh đã bắt đầu nghiên cứu: "Đều được à, chữ đều nào, chữ được nào(*)?”

(*) Nữ chính nói “đều được” - dōuxíng (都行), từ Đô Hành (都行) có cách viết tương tự, tác giả có chú thích âm đọc của từ 都 là dū trong từ thủ đô chứ không phải dōu trong từ đều.

Vưu Cầu Cầu: ???

Đều trong đều được, được trong đều được.

Thế là bố Thịnh ghép với họ: "Thịnh Đô Hành."

Khi Vưu Cầu Cầu còn đang mờ mịt, bố Thịnh vỗ tay khen ngợi.

"Cái tên này không tệ, nói rõ về sau thằng bé làm cái gì cũng có thể đảm đương được, toàn năng!"

Vưu Cầu Cầu: Hở?

Bố Vưu mẹ Vưu liếc nhau, dựa theo sự hiểu biết của họ về con gái họ, hẳn là không phải con gái họ đang đặt tên, đều được hẳn là chỉ một câu trả lời tùy tiện.

Không riêng bố Vưu mẹ Vưu không hiểu sai, Thịnh Thời Quân c*̃ng rõ ràng, anh đã hiểu rõ tư duy của Vưu Cầu Cầu, chẳng qua người đàn ông rơi vào bể tình, bị tình yêu che mờ mắt, vợ nói cái gì cũng đúng.

Vả lại Thịnh Thời Quân cũng cảm thấy cái tên này đọc còn rất thuận miệng.

Thế là Thịnh Đô Hành bạn nhỏ danh tự bị trời đất xui khiến xác định ra, xác định rất qua loa.

Bạn Tiểu Thịnh Đô Hành còn chưa ra đời đã nhận được các loại chú ý và chờ mong, nhưng mà cậu nhóc không chỉ có được một cái tên được lấy qua loa, còn có một danh hiệu đi theo cậu nhóc rất lâu…

Hiệp sĩ gánh tội.

...

Trong thời gian mang thai bạn nhỏ bạn Tiểu Thịnh Đô Hành đã trở thành người gánh tội cho mẹ.

Thời gian đầu thai kỳ Vưu Cầu Cầu đã sờ bụng dưới bằng phẳng gần như không nhìn ra đang mang thai, nói với Thịnh Thời Quân.

"Nó muốn ăn chân giò heo."

Chỉ vào bụng mình.

Thịnh Thời Quân: Làm.

Vưu Cầu Cầu: "Nó muốn ăn cả cá nướng nữa."

Thịnh Thời Quân: Làm.

Vưu Cầu Cầu cảm thấy mang thai tốt thật, cô mang thai bụng không lộ lắm, mãi đến trước lúc sinh hai ba tháng bụng mới lộ ra một chút khiến mọi người nhìn ra, vả lại tình huống chán ăn thường gặp ở những người phụ nữ mang thai hoàn toàn không xuất hiện trên người cô.

Vẫn ăn uống tốt như trước đây, ngủ vẫn ngon như cũ.

Thậm chí còn ngủ nhiều hơn trước kia.

Lúc Vưu Cầu Cầu sinh Thịnh Thời Quân còn hơi lo lắng, chẳng qua hết thảy đều thuận lợi đến không thể tưởng tượng nổi, bạn nhỏ Thịnh Đô Hành ra đời.

Câu đầu tiên nói Vưu Cầu Cầu nói sau khi nhìn thấy Thịnh Thời Quân là: "Nó muốn ăn kem ly."

Thịnh Thời Quân nhìn thoáng qua đứa trẻ đang nắm tay gào khóc, đẩy gọng kính, sinh ra nghi ngờ đối với câu nói của Vưu Cầu Cầu.

Trẻ sơ sinh làm sao muốn ăn kem ly được.

Trước đó Vưu Cầu Cầu một mực lấy cớ con muốn ăn còn chưa tính, Thịnh Thời Quân c*̃ng không muốn vạch trần cô, thật ra cô muốn ăn nói thẳng cũng không thành vấn đề, nhưng... Con muốn ăn kem ly thì thật quá mức.

Vưu Cầu Cầu trợn tròn mắt nói dối: "Mẹ con đồng lòng, anh tin em!"

Thịnh Thời Quân: Không, nó chỉ muốn bú sữa mẹ thôi.

Lần này Vưu Cầu Cầu không được như ước nguyện, vừa sinh con xong ăn kem ly không thích hợp.

Từ hồi còn trong bụng mẹ Thịnh Đô Hành đã thành hiệp sĩ gánh tội, là người công cụ để mẹ cậu nhóc gọi món ăn.

Mà bố cậu nhóc là người đạo cụ luyện tập cảnh hôn.

Vào ngày Thịnh Đô Hành ra đời, Weibo náo nhiệt đến suýt sập.

Dân mạng: Lại có thể rút thăm dê con.

Thật nhiều thật nhiều dê con!

Ngay cả Thi Tĩnh c*̃ng trực tiếp dùng tài khoản chính để chia sẻ, thay avatar thành ảnh người chị em nhựa Cầu Cầu, rất có cảm giác nghi thức, hi vọng lần này có thể may mắn được chọn trúng.

...

Mấy năm nay rất thịnh hành chương trình về gia đình, nói chính xác ra là từ khi nghệ sĩ độc thân đến yêu đương đến kết hôn đến sinh con, gần như đều có thể tìm tới gameshow để tham gia.

Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân chính là cặp đôi vô cùng được chú ý trong những gameshow kiểu này.

Vưu Cầu Cầu cực có duyên với người xem, lại có tác phẩm tiêu biểu, nữ chính xuất sắc nhất của giải Mẫu Đơn, hài hước ; còn Thịnh Thời Quân mặc dù không phải nghệ sĩ, nhưng vì ngoại hình xuất sắc, còn cưới Vưu Cầu Cầu, dân mạng cũng đã rất quen thuộc với anh.

CP Cầu Sinh cũng có không ít fan hâm mộ.

Hiện tại công ty Văn hóa Giải trí Chức Mộng không còn là công ty nhỏ trước đó nữa, nhanh chóng phát triển trong thời gian mấy năm, Vưu Cầu Cầu biết Tiểu Thịnh không dựa vào gia đình, có thể đi đến hiện tại đều là nhờ năng lực của bản thân anh.

Suy nghĩ của Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân rất nhất trí, không muốn cho bạn nhỏ Thịnh Đô Hành tham gia gameshow lắm, dù có rất nhiều gameshow về gia đình đã mời họ.

Chẳng qua mọi thứ mà đều có ngoại lệ.

Vưu Cầu Cầu nhận được điện thoại của đạo diễn chương trình.

Đạo diễn chương trình là đạo diễn trước kia quay “Nhật ký quan sát con gái”, xem như người quen, lâu như vậy c*̃ng không cắt đứt liên hệ, trước đó đạo diễn c*̃ng rất chăm sóc Vưu Cầu Cầu.

Hiện tại đạo diễn đã đổi chuyên mục, đổi chuyên mục trong nội bộ rất bình thường, hiện tại ông ấy đang làm chương trình về mẹ con minh tinh nổi tiếng “Không có gì mà mẹ không làm được”.

"Trước đó đã mời XX, nhà cô ấy xảy ra chút truyện, nên đã bùng kèo."

Đạo diễn chương trình rất sốt ruột, tới gần thời gian ghi hình mà khách mời lại không thể tham gia, nghĩ đến trước đó hợp tác với Vưu Cầu Cầu cũng không tệ lắm, ông ấy muốn tìm cô hỏi thử, để Vưu Cầu Cầu hỗ trợ.

Hoàn toàn là ôm tâm trạng bất chấp tất cả.

Vưu Cầu Cầu khó mời cỡ nào, nhà bọn họ không muốn cho con lộ mặt, những điều này ông ấy đều biết, dù sao mấy chương trình cạnh tranh đều đã từng mời Vưu Cầu Cầu rất nhiều lần, cô đều không đồng ý.

Không nghĩ tới Vưu Cầu Cầu đồng ý.

Vưu Cầu Cầu c*̃ng không qua loa đến thế, là trải qua sự đồng ý nhất trí của cả gia đình.

Thịnh Thời Quân nghe theo Vưu Cầu Cầu, cô muốn tham gia, vậy thì đi tham gia.

Thịnh Đô Hành ba tuổi rưỡi c*̃ng không có ý kiến khác.

Cậu nhóc chỉ nghe bố giải thích, tỏ vẻ cực kỳ lo âu đối với việc phải ở riêng một ngày với mẹ.

Mẹ… Mẹ cậu nhóc có thể chứ?

Chính xác ra là nói, là cậu nhóc có thể chứ?

Bạn nhỏ Thịnh Đô Hành ba tuổi rưỡi nhíu mày, rơi vào trầm tư.
 
Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí
Chương 121: Ngoại truyện 4



Bởi vì sự qua loa của người nhà và sự hiểu lầm của ông nội, bạn Tiểu Thịnh Đô Hành có một cái tên như vậy, chẳng qua người bố ruột tri kỷ, Thịnh Thời Quân vẫn thay đổi một chút âm đọc trong tên cậu nhóc.

Thoạt nhìn vẫn là Đô Hành, đọc lại là “du”.

Cuối cùng hơi có mặt mũi một chút.

Chẳng qua trong tình huống bình thường người nhà gọi cậu nhóc bằng âm “dou”, người dẫn đầu là mẹ cậu bé.

Vưu Cầu Cầu hiếm thấy muốn dẫn con tham gia “Không có gì mà mẹ không làm được”, tin tức đã truyền ra bên ngoài, ngay cả Tinh Cầu c*̃ng rất kích động, a a a, bọn họ có thể nhìn thấy cháu ngoại hờ ư?!

Cả nhà Vưu Cầu Cầu bảo vệ Thịnh Đô Hành rất tốt, cơ bản là không lộ ra một tấm ảnh nào, chỉ có lúc Thịnh Đô Hành một tuổi ra ngoài cùng người nhà bị lộ mặt một lần.

Lúc ấy Thịnh Đô Hành được Thịnh Thời Quân bế, đứa trẻ đáng yêu trắng nõn như ngọc ngồi trên cánh tay của người đàn ông cao lớn, mặc dù chưa nảy nở, nhưng cũng là một đứa trẻ xinh đẹp.

Hai người đẹp kết hợp với nhau, tự nhiên cũng sẽ đẻ ra một đứa trẻ đẹp, chỉ là sau đó lại không được nhìn thấy cháu ngoại hờ nữa.

Bên ngoài lan tin thì lan, tổ chương trình “Không có gì mà mẹ không làm được” còn chưa ra thông báo chính thức, bọn họ định làm một cú nổ.

Đến nhà Thịnh Thời Quân để hẹn thời gian quay, biên đạo chương trình hơi căng thẳng, ở bên ngoài gõ cửa.

Vưu Cầu Cầu vẫn ở căn hộ trước đó Thịnh Thời Quân ở.

Không phải là không có nơi ở to hơn, không nói trước khi Vưu Cầu Cầu tốt nghiệp đã mua hai căn hộ có vị trí cực tốt, diện tích cũng không nhỏ, ở những năm này không biết giá trị tài sản đã tăng bao nhiêu lần, ngay cả tài sản hiện tại của cô cũng không nhỏ; mà Thịnh Thời Quân bỏ đi thân phận hoàng tử nông trường, quản lý công ty ngay ngắn rõ ràng, tài sản cũng không ít.

Đối với bọn họ mua nhà là một việc rất nhẹ nhàng, bố Thịnh còn chuẩn bị cả biệt thự cho bọn họ.

Nhưng hai người kia đều cảm thấy chỗ này đủ ở rồi.

Nơi này cất giấu rất nhiều hồi ức.

Lần đầu tiên Vưu Cầu Cầu bước vào căn hộ này, là vì thăm dò có phải sếp Thịnh thật sự ở trong nhóm fanclub không, vì thế còn cưỡng ép đối phương mời cô ăn một bữa cơm; lần thứ hai bước vào căn hộ này là đón sinh nhật với Thịnh Thời Quân, mặc dù cô cũng không biết đối phương sinh nhật...

Lúc ấy vẫn là một nơi ở đầy phong cách người đàn ông độc thân, hiện tại khắp nơi tràn ngập ấm áp, chiếc bàn góc cạnh đã bị đổi đi, sợ Thịnh Đô Hành va phải.

Biên đạo chương trình gõ cửa, bên trong vang lên tiếng của Vưu Cầu Cầu, hỏi bọn họ là ai, sau khi biên đạo tự báo tên họ, có tiếng bước chân dần dần tới gần cửa.

Cửa mở.

Người mở cửa lại không phải là Vưu Cầu Cầu, ánh mắt của biên đạo chậm rãi dời xuống, thấy được bạn Tiểu Thịnh Đô Hành.

Lúc ấy mắt biên đạo và người quay phim lập tức sáng lên.

Cậu nhóc mặt âu phục, còn cài nơ, mắt vừa sáng vừa tròn, da thịt trắng nõn.

Trên mạng có không ít suy đoán về con trai của Vưu Cầu Cầu, rốt cuộc thì "Cháu ngoại quốc dân" trông giống bố hay mẹ, biên đạo chương trình cũng rất tò mò, hiện tại cuối cùng cũng gặp được Thịnh Đô Hành.

Đây rõ ràng là đúc ra cùng một khuôn với Vưu Cầu Cầu!

QUQ!

Vưu Cầu Cầu phiên bản nam còn không phải là QUQ à, đây là QUQ bản đáng yêu, quá xinh đẹp, tuổi còn nhỏ đã có thể mường tượng ra vẻ đẹp sau này.

Gần như trong nháy mắt, biên đạo trực tiếp bị vẻ đáng yêu này bắn trúng tim, một giây sau Thịnh Đô Hành ngoan ngoãn lễ phép chào hỏi.

"Chào chị ạ, chị vào nhà đi.”

Gọi chị, không phải gọi dì.

Điều này khiến biên đạo càng thêm cảm động.

Cô ấy vừa tốt nghiệp đại học mấy năm, nhưng bắt đầu từ cấp ba đã bị trẻ con thuộc nhiều độ tuổi gọi là dì, từ lúc mới bắt đầu kinh ngạc khó lòng chấp nhận, đến cuối cùng chậm rãi tâm lặng như nước, không muốn so đo với trẻ con, cô ấy cảm thấy mình đã quen rồi, không ngờ thế mà Thịnh Đô Hành lại gọi cô ấy là chị!

Đây là thiên sứ ở đâu xuống trần vậy?

Thịnh Đô Hành vừa mới gặp mặt tổ chương trình đã bắt được trái tim của không ít người bằng vẻ ngoài đáng yêu và cái miệng biết ăn nói.

...

Lúc tổ chương trình tới Thịnh Thời Quân c*̃ng đang ở nhà, dựa theo quy tắc của chương trình anh cần phải tạm thời rời đi, Thịnh Thời Quân c*̃ng không ở lại lâu lắm, sau khi chào hỏi nhân viên công tác của tổ chương trình thì lập tức tạm biệt vợ con.

Chẳng qua lúc rời đi, Thịnh Thời Quân đứng trước cửa giang tay ra, Vưu Cầu Cầu tiến tới, hai người ôm lấy nhau.

Tổ chương trình: !!!

Không nghĩ tới, bọn họ chỉ quay chương trình gia đình cũng phải ăn cơm chó!

Chủ yếu là động tác và vẻ mặt của hai người đều vô cùng tự nhiên, bạn nhỏ Thịnh Đô Hành cũng không cảm thấy kinh ngạc, thậm chí còn đuổi theo, nhón chân, cũng muốn ôm một cái.

Đây là trạng thái bình thường ở nhà bọn họ, không phải là vì có máy quay nên cố ý giả vờ.

Vưu Cầu Cầu lưu luyến không rời tạm biệt chồng: "Baba đi làm rồi."

Sau khi bóng dáng Thịnh Thời Quân hoàn toàn biến mất trong máy quay, Vưu Cầu Cầu nói với Thịnh Đô Hành như vậy.

Đạo diễn chương trình: ???

Không đúng, sao ông ấy lại cảm thấy giọng điệu Vưu Cầu Cầu như đang mừng thầm vậy chứ.

Đã nói là lưu luyến không rời, vợ chồng tình cảm đâu?

Nét mặt của Vưu Cầu Cầu biểu lộ nụ cười có hàm ý đặc biệt.

"Đô Hành, đến giờ ăn vặt của con rồi."

Ngay sau đó Vưu Cầu Cầu vội vàng không kịp chờ đợi mở ra ngăn tủ chứa đồ ăn vặt, lấy từ bên trong ra các loại đồ ăn vặt cực kỳ nhiều calo và đường.

Ngoài miệng nói đây là Đô Hành thích ăn, nhưng tốc độ cô xé giấy gói cho đồ ăn vào mồm không hề chậm.

Tổ chương trình: "..." Đừng lừa chúng tôi!

Đây là giờ ăn vặt của Đô Hành, hay là giờ ăn vặt của Vưu Cầu Cầu?

Đô Hành còn là trẻ con, nhưng bọn họ không phải.

Sau khi Thịnh Thời Quân rời đi, Vưu Cầu Cầu giống như chim nhỏ xổng chuồng, vô cùng hưng phấn.

Ví dụ như những đồ ăn vặt này, trong nhà dự trữ không ít, nhưng cô vẫn còn di chứng, luôn luôn không dám ăn nhiều trước mặt Tiểu Thịnh, hiện tại thì tốt rồi, hôm nay Tiểu Thịnh không ở nhà.

Ngược lại là Thịnh Đô Hành rất biết tự kiềm chế, chỉ ăn một ít, do dự một hồi, bắt đầu khuyên nhủ mẹ mình.

"Mẹ, ăn ít một chút, không khỏe mạnh."

Vưu Cầu Cầu: "Khoai lang chiên, khoai tây chiên vị dưa leo, khỏe mạnh."

Trong quan điểm của Vưu Cầu Cầu, khoai lang, dưa leo khỏe mạnh = đồ ăn vặt được chế tạo từ bọn chúng c*̃ng khỏe mạnh.

Đối mặt với cách nói ngang ngược của mẹ mình, Thịnh Đô Hành ngơ ngác.

Những người mẹ minh tinh khác đều phải nhắc nhở con mình, không cho phép ăn nhiều đồ ăn vặt, đến Vưu Cầu Cầu bên này, mẹ thì vui sướng ăn đồ ăn vặt, con còn phải khuyên nhủ mẹ.

...

Vưu Cầu Cầu ăn xong đồ ăn vặt, dẫn Thịnh Đô Hành đi đánh răng, cô rất chú trọng chuyện đánh răng, răng bị sâu khá là phiền toái, đặc biệt là Đô Hành còn nhỏ.

Đương nhiên, đánh răng ngoài phòng ngừa sâu răng ra, còn có thể phòng ngừa Tiểu Thịnh có mũi chó nghe được mùi vị.

Sau khi kết thúc giờ ăn vặt, Vưu Cầu Cầu còn dẫn và bạn nhỏ Thịnh Đô Hành đi ngủ trưa.

Ngủ hơn ba tiếng mới tỉnh.

Trẻ con ngủ không được lâu như vậy, cuối cùng Thịnh Đô Hành liền tự mình cùng mình chơi, thực hiện mình mang mình, còn đặc biệt kiềm chế để không ồn ào, phòng ngừa đánh thức Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu vẫn nhớ rõ họ đang quay chương trình, không ngủ một giấc đến tận trời tối, sau khi thức dậy thì chơi xếp hình với Thịnh Đô Hành.

Đây coi như là một trò chơi khá bình thường, đạo diễn chương trình âm thầm gật đầu.

Chẳng qua nếu người chơi là Vưu Cầu Cầu thì cuối cùng cũng sẽ lệch lạc.

Ban đầu tất cả rất bình thường, Vưu Cầu Cầu giảng nguyên lý xếp hình cho phiên bản thu nhỏ của mình, hai người một lớn một nhỏ ngồi đối diện nhau trên sàn nhà trải đầy thảm xốp, Vưu Cầu Cầu nói với Thịnh Đô Hành chơi ghép hình có thể rèn luyện tính kiên nhẫn, rèn luyện trí não.

"Chúng ta có thể hoàn thành đúng không?!" Vưu Cầu Cầu vẫn không quên cổ vũ sĩ khí.

"Không thể bỏ dở nửa chừng."

Thịnh Đô Hành rất nể mặt lớn tiếng đáp lại: "Có thể!"

Đạo diễn chương trình chờ đợi mẹ dẫn theo tiểu bằng hữu vượt qua khó khăn, cuối cùng rốt cục hoàn thành ghép hình, cùng một chỗ hưởng thụ thắng lợi vui sướng tình tiết.

Sau đó Vưu Cầu Cầu bắt đầu xé bao bì, đối mặt với một đống mảnh ghép lộn xộn trên sàn nhà, sự kiên nhẫn của cô dần dần biến mất.

"Cái này rốt cuộc phải ghép kiểu gì?"

Sau khi ghép mười phút, sự kiên nhẫn của Vưu Cầu Cầu hoàn toàn tan biến.

Cô ngồi bệt trong khu đồ chơi: "Được rồi được rồi, Đô Hành, chúng ta dọn dẹp một chút, không chơi cái này nữa."

Thịnh Đô Hành đang cẩn thận nghiên cứu các mảnh ghép hình, trên tay còn cầm một mảnh ghép, đột nhiên nghe thấy mẹ cậu nhóc nói không chơi nữa.

Trên khuôn mặt đáng yêu của Thịnh Đô Hành đầy vẻ nghi hoặc.

"Nhưng không phải mẹ nói không thể bỏ dở giữa chừng ạ?”

Đạo diễn chương trình c*̃ng ở một bên gật đầu phụ họa bạn nhỏ Thịnh Đô Hành.

Đúng.

Đã nói là không thể bỏ dở nửa chừng, Vưu Cầu Cầu, sao cô lại thế hả?

Vưu Cầu Cầu rất hùng hồn.

"Đúng vậy."

Đầu tiên cô thừa nhận mình quả thật đã nói thế.

Sau đó kéo con trai qua: "Nhưng nếu như rất khó khăn thì từ bỏ sớm một chút, sẽ vui sướng sớm một chút."

"Chúng ta làm thế này không tính là bỏ dở nửa chừng..."

Cô nhìn bức tranh mới xếp được một phần mười: "Chúng ta là vừa bắt đầu đã bỏ dở.”

Vừa bắt đầu đã bỏ dở, thì càng không lãng phí thời gian.

Tổ chương trình: Cô nói rất có lý...

Có lý cái quần què!

Vưu Cầu Cầu, cô làm vậy thật sự ổn chứ?

Nhà khác đều con quậy, bên Vưu Cầu Cầu thì là con thiên sứ mẹ quậy.

...

Lần này bạn nhỏ Thịnh Đô Hành không bị quan niệm ngang ngược của mẹ kéo đi, cậu nhóc vẫn cảm thấy hứng thú với trò xếp hình, nói mẹ đi nghỉ trước, cậu nhóc tiếp tục thử một chút.

Thế là Vưu Cầu Cầu không hề xấu hổ nằm trên ghế sofa cách đó không xa, quan sát bạn nhỏ Thịnh Đô Hành chơi xếp hình.

Thịnh Đô Hành chơi rất nghiêm túc, vả lại thế mà cậu bé còn ghép xong, khi cậu nhóc vui vẻ gọi Vưu Cầu Cầu sang xem bức tranh đã ghép xong với khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, ngay cả nhân viên công tác của tổ chương trình xúc động.

Mặc dù bức tranh cũng không to, nhưng đối với một đứa trẻ ba tuổi rưỡi mà nói, đây hoàn toàn là một cuộc khiêu chiến độ khó cao, bọn họ hoàn toàn không ngờ thế mà Thịnh Đô Hành lại làm được.

Vưu Cầu Cầu c*̃ng không hề keo kiệt ôm lấy con mình, hôn lên trán cậu bé một cái rất vang.

"Đô Hành tuyệt quá.”

"Mẹ biết là con làm được mà, cho nên mẹ mới không làm cùng con, con lợi hại quá, quả nhiên đã làm được!"

Thịnh Đô Hành bị mẹ thổi phồng đến mức vừa kích động vừa vui vẻ, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Thật ra cậu nhóc c*̃ng không lợi hại như mẹ nói đâu.

Tổ chương trình: ???
 
Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí
Chương 122: Ngoại truyện 5



Tổ chương trình cảm thấy Vưu Cầu Cầu chính đồ lừa đảo, người thi môn chính trị được 95 điểm, hiện tại sao lại thế này?!

Nói với một đứa trẻ như vậy, lương tâm sẽ không cắn rứt à?

Rất hiển nhiên, lương tâm Vưu Cầu Cầu sẽ không cắn rứt, bởi vì cô không có lương tâm.

Chính Thịnh Đô Hành hoàn thành trò xếp hình Vưu Cầu Cầu vừa bắt đầu đã bỏ cuộc, sau khi hoàn thành cậu c*̃ng không để mặc nó ở đó, mà là nghiêm túc dọn dẹp lại một lần nữa.

Vưu Cầu Cầu bắt gặp hành động này của Thịnh Đô Hành, sờ đầu của con trai, lần nữa lớn tiếng khen ngợi hắn.

Đương nhiên Vưu Cầu Cầu khen thì khen, nhưng sẽ không ra tay, tất cả các mảnh ghép của trò xếp hình đều do Thịnh Đô Hành dọn dẹp.

Thịnh Đô Hành thu dọn trò xếp hình xong cũng không ngừng lại.

Cậu nhóc còn muốn lấy trái cây cho người mẹ đang ngồi bệt trên ghế sofa, bận bịu rót nước cho mẹ.

Cậu nhóc bước những bước chân ngắn ngủn của trẻ nhỏ, hai tay nhỏ bưng ly nước cẩn thận đến gần Vưu Cầu Cầu.

Không dám cử động quá mạnh, sợ làm đổ nước.

"Mẹ ơi, uống nước đi." Cậu nhóc nói với Vưu Cầu Cầu.

Ngay lúc đó, trong đầu đạo diễn chương trình vang lên âm thanh lồng ghép tưởng tượng:

Bốn giờ chiều, Thịnh Đô Hành mới chỉ ba tuổi rưỡi không nô đùa với bạn bè như thường lệ, bởi cuộc sống của cậu không giống những đứa trẻ khác. Thịnh Đô Hành rót một ly nước, đưa cho người mẹ xinh đẹp ‘liệt’ trên ghế sofa. Đôi vai nhỏ nhắn của cậu từ sớm đã gánh vác trách nhiệm của cuộc sống.

Mắt đạo diễn chương trình rưng rưng, sau đó Vưu Cầu Cầu đang "tê liệt" trên ghế sofa bỗng lộn người dậy, nhận lấy ly nước: "Cảm ơn bé cưng."

"..."

Không phải.

Nước mắt của đạo diễn chương trình nghẹn lại, ông ấy lắc đầu, nhầm kênh rồi, đây là “Không có gì mà mẹ không làm được”, không phải nhật ký biến thân.

Mặc dù hình như người mẹ Vưu Cầu Cầu này không giống những người mẹ khác lắm.

Đương nhiên bạn Tiểu Thịnh Đô Hành c*̃ng không giống những bạn nhỏ khác.

Kết thúc một ngày ghi hình, nhân viên công tác của tổ chương trình ở hiện trường muốn phun sữa vì sự đáng yêu của bạn Tiểu Thịnh Đô Hành ngoan ngoãn, cậu nhóc tự trông bản thân luôn ý?

Không riêng việc có thể tự trông bản thân, còn có thể chăm sóc mẹ mình, vừa ngoan ngoãn vừa săn sóc.

Đây là seri lừa người sinh con đúng không?

Ngay cả cô nàng biên kịch không hề có hứng thú với trẻ con cũng sinh ra suy nghĩ muốn sinh con, đương nhiên cũng chỉ là suy nghĩ, dù sao ai cũng không thể cam đoan đứa trẻ sinh ra đều giống Đô Hành.

Mấy đứa trẻ con nhà minh tinh khác hơi tí là lại gào khóc.

Bên này chính là…

Đô Hành, Đô Hành, làm cái gì cũng Đô Hành.

Ngoài ngoại hình đáng yêu và tính cách ngoan ngoãn, Thịnh Đô Hành còn khiến trái tim nhân viên công tác của tổ chương trình sắp tan chảy khi được biên kịch chương trình dẫn đi phỏng vấn.

Chị gái biên kịch hỏi Thịnh Đô Hành: "Đô Hành làm việc giúp mẹ, có thấy không vui không?" Ý chỉ việc Thịnh Đô Hành giúp Vưu Cầu Cầu lấy đồ, rót nước, lấy hoa quả.

Cô ấy cảm thấy bạn nhỏ bận trước bận sau, mẹ lại ngồi bệt một chỗ, bạn nhỏ sẽ có cảm xúc khác.

Thịnh Đô Hành lộ ra vẻ mặt khó hiểu.

Hỏi lại: "Tại sao lại không vui ạ?"

"Vô cùng vô cùng vui vẻ."

Dùng hai từ vô cùng để nhấn mạnh.

Thịnh Đô Hành ngồi trên ghế nhỏ, lắc chân: "Bố nói, mẹ là hòn ngọc quý trên tay hai bố con con, hai bố con phải dốc lòng che chở mẹ, bảo vệ mẹ."

Biên đạo lần nữa bị nhồi thức ăn cho chó.

Đây thật sự là chương trình mẹ và bé ư?

Tại sao còn ngọt hơn cả chương trình yêu đương thế, còn lại bị nhồi thức ăn cho chó gián tiếp qua trẻ con nữa.

Thịnh Đô Hành coi mẹ như hòn ngọc quý, cậu nhóc hoàn toàn thích thú, khua tay múa chân: "Hi vọng con có thể lớn hơn một chút, cao to hơn một chút, hiện con vẫn quá nhỏ."

Quá nhỏ, cậu nhóc không thể làm giúp mẹ nhiều việc hơn, lớn thêm một chút thì tốt rồi.

...

Mặt trời chiều ngả về tây, bắt đầu từ giây phút Thịnh Thời Quân về nhà, nhiệm vụ tự trông bản thân, thuận tiện trông cả mẹ ruột một ngày của Thịnh Đô Hành cuối cùng cũng hoàn thành.

Thịnh Đô Hành lặng lẽ thở hắt ra, cậu nhóc rất thích ở cùng mẹ, nhưng vẫn có rất nhiều chuyện không giải quyết được.

Cậu nhóc chạy vội về phía người đàn ông mặc tây trang giày da: "Bố ơi!"

Thịnh Thời Quân bế con trai lên.

Vưu Cầu Cầu đang ngồi bệt trên ghế sofa c*̃ng học theo con trai, chạy tới, há mồm: “Bố ơi!”

Thịnh Thời Quân: ???

Thịnh Thời Quân vốn đang định hỏi xem con trai có chăm sóc mẹ cẩn thận không nháy mắt khựng lại, khuôn mặt tuấn tú nhanh chóng đỏ lên.

Thế này thì bảo anh giải thích thế nào đây, đến nay bên ngoài vẫn có không ít người hoài nghi "Tình thương của bố” của anh biến chất, từ fan baba biến thành bạn trai lại đến chồng, Vưu Cầu Cầu gọi như thế càng thêm nhảy vào trong sông cũng không rửa sạch được.

Có vẻ anh rất b**n th**.

Giống như anh có sở thích đặc biệt này.

Vưu Cầu Cầu lại không khiến Tiểu Thịnh khó xử, cô lại bổ sung một câu: “Bố của Đô Hành, anh về rồi."

Thịnh Thời Quân muốn véo má Vưu Cầu Cầu, chẳng qua quá nhiều người, chỉ có thể từ bỏ.

Vưu Cầu Cầu và Thịnh Đô Hành bắt đầu gọi món ăn, sau đó người quay phim thấy người đàn ông tinh anh sấm rền gió cuốn ở bên ngoài cởi áo vest, mặc tạp dề vào phòng bếp.

Biến thành người đàn ông nội trợ trong một giây, mặc kệ là thái thịt hay là làm đồ ăn đều vô cùng thuần thục.

Dưới ánh đèn khuôn mặt người đàn ông vô cùng dịu dàng.

Thịnh Thời Quân cảm giác cả trái tim đều là tràn đầy, rất ấm áp, rất yên bình, sau lưng đột nhiên không có động tĩnh khác, Thịnh Thời Quân quay đầu.

Thấy hai người một lớn một nhỏ, dùng tư thế giống nhau ngồi trên ghế sofa.

Ngủ thiếp đi.

Tư thế ngủ của Thịnh Đô Hành rất giống Vưu Cầu Cầu, đây là điều tổ chương trình vừa phát hiện, tư thế ngủ tổ truyền.

...

Vì thỏa mãn ý tưởng có thể thoải mái nằm dài trên ghế của Vưu Cầu Cầu, Thịnh Thời Quân cố ý đặt làm ghế sofa riêng, vừa to vừa mềm, hai người ngủ trên đó cũng không thành vấn đề.

Lần này Vưu Cầu Cầu đáng tin cậy hơn, cô ôm Thịnh Đô Hành bảo hộ ở bên trong.

Thịnh Thời Quân đứng ở cửa phòng bếp nhìn một hồi, ánh mắt rơi xuống người hai mẹ con, khóe miệng nhếch lên.

Người quay phim cũng không dám cử động, cố gắng thở nhẹ hết mức có thể.

Không muốn phá vỡ bầu không khí này.

Màn này, cảm giác này, thật sự quá tốt đẹp.

Thịnh Thời Quân vẫn cử động, anh đi vào phòng ngủ lấy một cái chăn, đắp cho Vưu Cầu Cầu và Thịnh Đô Hành.

Đề phòng bị cảm.

Mùi đồ ăn lan ra trong phòng bếp, mẹ con hai người đang ngủ say.

...

Mãi đến ngày sắp chiếu “Không có gì mà mẹ không làm được” mới thông báo mẹ con Vưu Cầu Cầu cũng tham gia chương trình, Tinh Cầu và dân mạng vô cùng kích động.

Sau đó tất cả đều sa vào sự ngoan ngoãn của QUQ bản đáng yêu.

Đây không nên gọi là không có gì mà mẹ không làm được, đây gọi là không có gì mà Đô Hành không làm được!

Giống như đã biết tại sao Thịnh Đô Hành rất ít xuất hiện trước công chúng, dù sao thì một đứa trẻ đáng yêu như vậy, ai chịu nổi?

Ngay cả người đã làm mẹ rồi vẫn nhây lầy như Vưu Cầu Cầu, cũng muốn bắt cóc.

Con thiên sứ mẹ quậy, đều bị dân mạng bao trọn.

Thịnh Thời Quân bị gạt ra rìa: "..." Anh lại sắp ghen rồi.

Đặt điện thoại di động xuống, ôm hai mẹ con vào lòng.

"Tiểu Thịnh?" Vưu Cầu Cầu còn chưa tỉnh, ngủ mơ màng, phát hiện khác thường, miễn cưỡng mở mắt ra.

Thịnh Thời Quân cúi đầu hôn lên mí mắt cô, giọng điệu dịu dàng.

"Ngủ đi."

Bọn họ đều ở trong lòng anh.

Thịnh Thời Quân ôm hai người, tựa như ôm cả thế giới.
 
Back
Top Bottom