Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tối Cường Hệ Thống

Tối Cường Hệ Thống
Chương 1039: Tề Thiên lão tổ giờ này đã hiểu.


Một đạo sức mạnh kinh khủng lao nhanh giống như cầu vồng đánh thẳng vào Tiên Môn do Hàn Quân Thiên tạo ra, thanh âm như sấm chớp chấn động thiên địa, dư uy cường đại khiến hư không xung quanh vặn vẹo sụp đỗ, dường như có một bàn tay khổng lồ giữ hư không lại rồi sau đó hung hăng nghiền ép nó.

- kh*ng b*, thật sự quá kh*ng b* mà, không ngờ thực lực Hàn Quân Thiên mạnh như thế.

- Không nghĩ tới tiềm lực Hàn Quân Thiên còn lớn như vậy, hắn hiện tại muốn giao thủ với Tề Thiên lão tổ vì muốn mượn cỗ áp lực này đánh vỡ bình phong bước vào Tiên Vương.

- Sau khi Hàn Quân Thiên trở thành tông chủ Thiên Địa Tông, tu vi hắn vẫn không đột phá nên giờ hắn muốn mượn tay đệ tử này để đối đầu với Tề Thiên lão tổ, muốn đánh vỡ bình phong bản thân để tiến cấp, không biết hắn có thể thành công hay không, nếu thành công thì Thiên Địa Tông sẽ có thêm một cường giả Tiên Vương, như vậy sau này địa vị Thiên Địa Tông trong chín đại tông môn sẽ có cải biến rất lớn.

- Để xem thế nào đã, chẳng lẽ các ngươi cho rằng Tề Thiên lão tổ không biết điều này? Hắn không thể để Thiên Địa Tông có thêm một tên cường giả Tiên Vương nữa đâu?

...

Lâm Phàm nhìn một màn đang xảy ra trước mắt, tâm thần cũng hơi kinh hãi, hắn không nghĩ tông chủ mình lại mạnh như thế, hình như tông chủ còn muốn mượn một tay Tề Thiên lão tổ giúp hắn đột phá bình phong thì phải.

Quá lợi hại, quá trâu bò đi.

- Hàn Tông chủ, ngươi muốn mượn tay bản tổ để đánh vỡ bình phong sao? Tính toán thật là hay đó.

Tề Thiên lão tổ cười gằn.

Hắn làm sao để Thiên Địa Tông trở nên mạnh mẽ được, nguyên bản lúc vừa bắt đầu, hắn cũng không thật sự muốn động thủ cùng Hàn Quân Thiên, nhưng hiện giờ Hàn Quân Thiên đã tự tìm đường chết, cũng đừng trách hắn tâm ngoan thủ lạt.

Coi như đám lão gia hỏa kia muốn cứu Hàn Quân Thiên thì cũng phải xem tốc độ bọn họ có nhanh hay không.

- Tiên môn đại đạo, tự ta vĩnh hằng.

Hàn Quân Thiên chợt quát lớn, Tiên môn đại đạo đột nhiên chấn động, trên Tiên môn hộ bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt.

Đúng lúc này, Hàn Quân Thiên triển khai toàn bộ thần thông vô thượng mà mình tu luyện ra sau đó ngưng tụ thành một khoả thần thông tiên văn.

Một ít cường giả đang trốn trong hư không giật mình kinh hãi.

- Lá gan Hàn Quân Thiên cũng quá lớn rồi, hắn dĩ nhiên muốn ngưng luyện toàn bộ thần thông của bản thân, hắn muốn chuyển hoá tất cả thần thông của bản thân thành vô thượng tiên thuật mà.

- kh*ng b*, các ngươi nhìn những thần thông vô thượng kia đi, ta đếm chỗ đó chí ít cũng phải trăm loại đấy, nếu có thể chuyển hóa toàn bộ số đó thành vô thượng tiên thuật, chỉ sợ sau khi hắn lên cấp Tiên Vương, thực lực sẽ cường đại hơn so với bất kỳ Tiên Vương thông thường khác.

- Nhưng Tề Thiên lão tổ sẽ không để hắn tấn thăng dễ dàng như vậy đâu.

Tề Thiên lão tổ nhìn Hàn Quân Thiên bày ra một màn trước mắt, ánh mắt hắn ngày càng phát lạnh, nhất thời giơ một tay lên, tuy chỉ là một chiêu thức hời hợt không có bất kỳ gợn sóng pháp lực nào nhưng mỗi một ngón tay đều có từng đạo sức mạnh kinh khủng quấn quanh, Tề Thiên lão tổ không thể để Hàn Quân Thiên đột phá Tiên Vương được, giờ đối phương muốn mượn tay hắn để đột phá, vậy để hắn đánh Hàn Quân Thiên về nguyên hình đi.

- Diệt!

Tề Thiên lão tổ sải bước ra, năm ngón tay đã biến thành trảo đánh thẳng đến Tiên Môn.

Ầm ầm!

Thần sắc Hàn Quân Thiên chấn động, Tiên Môn đã bị Tề Thiên lão tổ nắm trong tay, một luồng sức mạnh mênh mông đang không ngừng huỷ diệt Tiên Môn khiến nó phai nhạt dần.

Tạp sát!

Một đạo ân thanh giòn giã vang lên, trên Tiên Môn kia xuất hiện rất nhiều vết nứt nhưng sắc mặt Hàn Quân Thiên vẫn như thường không có bất kỳ biến hóa nào, hắn vẫn tiếp tục rót thêm sức mạnh vào dung hợp thần thông thành tiên thuật, những thần thông vô thượng kia chợt bùng ra một đạo hào quang óng ánh trực tiếp rót vào tiên môn.

Giờ khắc này, sức mạnh Hàn Quân Thiên bùng nổ, có thể nói gần như vô địch dưới Tiên Vương, nhưng tất cả điều này trong mắt Tề Thiên lão tổ mà nói đều không đáng để nhìn.

- Trấn áp!

Sức mạnh cuồng bạo triệt để trấn áp khiến thân thể Hàn Quân Thiên bị trọng thương, làn da bị nổ tung, còn Tiên Môn cũng không ngừng tan vỡ, bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tan.

- Hàn Quân Thiên ngươi muốn mượn tay bản lão tổ đột phá cảnh giới nhưng đáng tiếc, ngươi còn kém lắm, ngươi sẽ phải trả giá thật lớn cho hành vi ngu xuẩn này.

Tề Thiên lão tổ lạnh lùng quát.

Hắn bạo phát uy nghiêm Tiên Vương, thần uy này không phải người thường có thể thừa nhận.

Cho dù Hàn Quân Thiên đã làm tốt chuẩn bị nhưng dưới thế tiến công hủy diệt của Tề Thiên lão tổ, hắn cũng liên tục bại lui, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống vậy.

Lâm Phàm giờ này chuẩn bị ra tay, hắn cảm giác được tông chủ giống như không chống đỡ nổi.

- Tông chủ, chống đỡ không nổi thì cứ nói một câu chứ đừng cậy mạnh nha.

Lâm Phàm hô lên vì hắn sợ tông chủ vì mặt mũi mình mà cố gắng chống đỡ, lời đã nói ra thì coi như bị trấn cho quỳ rạp xuống đất cũng phải hoàn thành.

Thiên Địa Tông!

Các đệ tử đều đanh chăm chú nhìn màn hình trong không trung, một màn kia khiến nội tâm bọn họ thắt lại, bọn họ không biết đến cuối cùng Tông chủ sẽ như thế nào cũng không biết Tông chủ có thể chống đỡ được kiếp này hay không.

Dù sao đối phương cũng là Tiên Vương, còn là loại Tiên Vương lâu năm, pháp lực hùng hậu chất phác, khi xuất thủ càng kinh thiên động địa không giống như bình thường.

Một ít trưởng lão trong tông nhìn tình huống trong màn ảnh, tâm tình cũng biến hóa theo.

- Không biết tông chủ có thể chịu được một kiếp này hay không? Tông chủ đã chuẩn bị từ lâu cho cảnh giới Tiên Vương này rồi.

- Nhìn tình huống trước mắt có thể thấy Tề Thiên lão tổ đã động sát tâm, mặc dù hắn sẽ không giết tông chủ nhưng hắn có thể đánh nát căn cơ tông chủ, đoạn tuyệt con đường Tiên Vương của người.

- Có lẽ mấy vị lão tổ vẫn đang quan sát tình hình, chỉ cần tông chủ không chống đỡ được, các ngài nhất định ra tay can thiệp.

Đến giờ mà những Thái Thượng lão tổ của Thiên Địa Tông vẫn không hề động thì khẳng định họ đang đợi, nhìn tình huống hiện tại có thể thấy Hàn Quân Thiên vẫn còn chống đỡ được, nếu lát nữa hắn không được thì ra tay cũng không muộn, dù sao đây cũng là tông chủ Thiên Địa Tông nha, họ sao để lão tổ Côn Lôn Thần Tông giết hắn được.

Hiện trường.

Gương mặt Thái Càn Thiên hoàn toàn chấn kinh, hắn không ngờ thực lực Hàn Quân Thiên đã đạt đến mức độ này, Hàn Quân Thiên có thể chống đỡ được trong tay Tề Thiên lão tổ đến hiện tại cũng quá kinh khủng đi, đổi lại là hắn chắc đã sớm ngỏm rồi.

Dưới áp lực vô tận mới có thể dục hỏa trùng sinh, triệt để đánh vỡ bình chướng bản thân đạt đến cảnh giới cao hơn.

- Tề Thiên lão tổ, thực lực của ngươi chẳng lẽ chỉ như vậy?

Lúc này, sắc mặt Hàn Quân Thiên đỏ như máu nhưng vẫn gắng gượng mỉa mai Tề thiên lão tổ, huyết dịch trong cơ thể hắn đã hoàn toàn sôi trào, hắn hiện tại phải thừa nhận áp lực vô cùng to lớn, nhưng bình chướng bấy lâu trong cơ thể hắn đã có dấu hiệu dãn ra, khoảng cách tới Tiên Vương vẫn còn một chút nhưng không phải quá lớn.

- Muốn chết!

Tề Thiên lão tổ nổi giận gầm lên, sau đó gia tăng lực đạo trong tay, pháp lực cùng sức mạnh khổng lồ trực tiếp bao phủ Hàn Quân Thiên.

Tạp sát!

Thanh âm nghiền nát vang vọng khắp nơi, Hàn Quân Thiên đã biến thành một người máu, nhìn bề ngoài cực kỳ doạ người, không chỗ nào không bị nứt toát cả.

- Ha ha!

Hàn Quân Thiên cuồng tiếu.

- Tề Thiên lão tổ, bản vương có thể tiến cấp Tiên Vương hay không là nhờ vào ngươi rồi.

Đúng lúc này, trên người Hàn Quân Thiên đột nhiên bạo phát một ngọn lửa đỏ tươi nhìn rất huyền diệu.

- Dục hỏa trùng sinh, vô thượng thần thông.

Sắc mặt Tề Thiên lão tổ hơi đổi nhìn cảnh này, hắn không nghĩ tới Hàn Quân Thiên lại biết thần thông như thế.

- Ta đã đạt cảnh giới đỉnh cao dục hỏa trùng sinh của sinh mệnh, chẳng lẽ còn không phá mở cánh cửa Tiên Vương hay sao.

Hàn Quân Thiên hét dài, khí tức xông thẳng thương khung, một đạo tiên quang xuyên thấu thời không đánh thằng vào Tiên Môn.

Ầm ầm!

Tiên Môn mở ra, một đạo tiên quang giáng lâm bao phủ Hàn Quân Thiên.

Tề Thiên lão tổ giờ này đã hiểu.

- Ngươi đang lợi dụng ta để thúc đây môn thần thông này đến đỉnh phong?

Hàn Quân Thiên nở nụ cười, hắn vẫn ngao du trong vô tận thời không, chỉ vì muốn tìm được thần thông có thể chứng Tiên Vương đại đạo, nhờ áp lực của Tề Thiên lão tổ mà môn thần thông này của hắn rốt cục viên mãn.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1040: Muốn chết...!


- Đa tạ Tề Thiên lão tổ đã giúp sức, ta nghe đồn Chấn Toái Vô Thượng Đại Thủ Ấn của ngươi có thể phá nát vạn vật thế gian, nay tự mình thể nghiệm quả không sai, lần này ta mạo hiểm rất đáng giá, bình cảnh Dục Hỏa Trùng Sinh cũng chỉ có Chấn Toái Vô Thượng Đại Thủ Ấn mới có thể phá vỡ, bây giờ tiên linh đang rót vào cơ thể ta đánh phá bình phong Tiên Vương, giờ không lên cấp thì còn chờ tới khi nào ha ha?

Hàn Quân Thiên cười to, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, sau đó hắn chợt quát một tiếng.

- Tiên Vương cảnh, ta tới đây!

Ầm ầm!

Thiên địa rung động, một đạo tiên khí từ trên thân thể Hàn Quân Thiên bạo phát, Tiên Môn bị phá nát không chịu nổi giờ lại nổ vang một tiếng rồi mở ra, trong đó, một đạo tiên khi huyền diệu truyền ra bao bọc vô số thần thông của Hàn Quân Thiên, những thần thông này đều được gột rửa trong đạo tiên khí, từng cái từng cái đều sống động như có linh hồn.

Từng tôn thần thông chi linh tức giận rít gào diễn biến ra vô số biến hoá sau đó tự động thu nạp tiên khí rồi cuối cùng rít gào một tiếng, toàn bộ thăng cấp.

Đây là biểu hiện tối trọng yếu của cảnh giới Tiên Vương, chuyển hóa thần thông thành tiên thuật là biến hoá về chất lượng bởi vậy chỉ cần đạt đến Tiên Vương cảnh thì sinh linh dưới Tiên Vương tuyệt đối không thể chiến thắng cường giả Tiên Vương được, vì giữa hai bên đã có sự khác nhau giống như phàm nhân và tiên nhân vậy.

- Đáng ghét...

Trong lòng Tề Thiên lão tổ như đang rỉ máu, hắn không ngờ mình lại bị lợi dụng.

Hàn Quân Thiên vừa mới bắt đầu cũng không phải muốn mượn áp lực của hắn mà muốn mượn Chấn Toái Vô Thượng Đại Thủ Ấn giúp Dục Hoả Trùng Sinh đạt đến viên mãn, sau khi môn thần thông này tiến giai thành tiên thuật thì nó sẽ có lực lượng khó lường, thiên địa vạn vật đều có thể đập vỡ, trong tất cả các tiên thuật, tính chất công kích của nó mạnh nhất.

Lâm Phàm cũng không nghĩ tông chủ thật sự có thể tấn thăng, ông này cũng quá kinh khủng rồi, làm ra những việc khiến người khác không dám tưởng tượng, nhưng điều này kể ra cũng không có gì lạ, bởi Hàn Quân Thiên có thể trở thành tông chủ của một đại tông, há là hạng người hời hợt.

Trên dưới Thiên Địa Tông như sôi trào, mọi người đều hết sức vui mừng, tông chủ thật sự thành công rồi, cường giả Tiên Vương a, Thiên Địa Tông lại có thêm một vị cường giả Tiên Vương rồi. Hiện giờ, Thiên Quân không ra thì Tiên Vương là mạnh nhất, một vị tiên vương đủ để khống chế thiên địa, chi phối tất cả.

Trong lịch sử, Côn Lôn Thần Tông cùng Thiên Địa Tông rất ít khi phát sinh chiến đấu kịch liệt giống hôm nay, nhưng bây giờ chỉ vì một tên đệ tử mà dẫn tới chiến tranh, quả là chuyện kinh thiên, nhưng qua trận chiến này, Hàn Quân Thiên lại tấn thăng lên Tiên Vương cảnh, rõ ràng cuộc chiến này không chút nào thiệt thòi, Thiên Địa tông còn kiếm lời rất nhiều là đằng khác.

- Ha ha, Tề Thiên lão tạp mao ngươi thấy chưa, Côn Lôn Thần Tông các ngươi sắp không xong rồi, ngươi

vậy mà ngươi lại trợ giúp tông chủ ta tiến vào Tiên Vương cảnh, việc này không cám ơn ngươi không được nha, tuy ngươi lớn tuổi rồi nhưng vẫn có chút tác dụng đấy chứ.

Lâm Phàm cười lớn.

Tề Thiên lão tổ tuổi tác tuy lớn nhưng vẫn duy trì được bộ dáng tuổi trẻ, bây giờ bị Lâm Phàm nói thành lão tạp mao thì sao nhịn được.

Tuy rằng hiện tại Hàn Quân Thiên đã tấn thăng lên Tiên Vương nhưng vẫn là miệng cọp gan thỏ, vừa rồi bị thương cũng rất nặng, nhất định phải điều dưỡng mới được. Nếu như vẫn để Tề Thiên lão tổ trấn áp hắn chắc chắn vô lực xoay chuyển, mà chuyện như vậy cũng không có khả năng phát sinh vì những Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông đâu có ngồi xem không.

Mấy vị cường giả đang ẩn giấu trong hư không nhìn thấy vậy cũng ước mong không thôi.

Bọn họ không nghĩ tới Hàn Quân Thiên thật sự tấn thăng lên Tiên Vương, tất cả việc này đều do một tay Tề Thiên lão tổ tạo thành.

Nếu không nhờ tiên thuật đặc thù của Tề Thiên lão tổ, Hàn Quân Thiên muốn phá vỡ bình phong Tiên Vương cảnh sợ cần tốn công rất nhiều. Mà giờ bình chướng đã phá, tự nhiên nước chảy thành sông thăng cấp thôi.

Lâm Phàm giờ đang nghĩ đến chuyện khác, những chuyện tốt đều bị Hàn Quân Thiên hốt hết rồi, còn mình ngay cả một sợi lông cũng không có, đâu thể để chuyện này kết thúc như thế, nhất định phải vơ vét một phen.

Nghĩ là làm, Lúc này Lâm Phàm ngăn trước mặt Hàn Quân Thiên nói.

- Tông chủ nên trở về đi, chuyện còn lại cứ giao cho ta đi.

Hắn muốn bạo phát, hắn muốn phát uy, đâu thể tay không trở về được, nhìn tình huống hiện tại sắp kết thúc rồi, hắn không cam lòng.

- Đừng hồ đồ, ta đã bị thương nặng không thể không lui.

Hàn Quân Thiên thấp giọng nói.

- Tông chủ, ta biết người bị thương nặng nhưng người cũng thấy rồi đó, chỗ tốt đều bị người chiếm hết rồi, người đã trở thành Tiên Vương cường giả. Thế nhưng đệ tử vẫn chưa được cái gì mà, bất kể nói thế nào đệ tử cũng phải mò ra được cái gì chứ.

Lâm Phàm bất đắc dĩ, kịch bản hắn muốn không phải như vậy nha.

Hàn Quân Thiên sững sờ, hắn có cảm giác tên nhóc này không sợ chết ta ơi, giờ này còn đòi chỗ tốt quái gì không biết. Hắn vì tấn thăng lên Tiên Vương mà suýt phải bỏ cả mạng già ra rồi, mà thằng ôn con này còn nói mình chiếm hết chỗ tốt, hình như nó xem Côn Lôn Thần Tông trở thành một nơi đào mỏ rồi hay sao mà muốn kiếm chát nữa không biết.

Lâm Phàm cũng không đợi Hàn Quân Thiên nói thêm gì mà trực tiếp bước về phía trước vượt qua Hàn Quân Thiên, hắn nhìn Tề Thiên lão tổ đang tức giận mở miệng nói.

- Tề Thiên lão tổ, tông chủ ta chiếm tiện nghi của ngươi nãy giờ rồi, nên đến lượt ta ra tay, đừng nói ta bắt nạt ngươi nha. Ta cho ngươi một nén nhang để nghỉ ngơi, ngươi cũng có thể tìm kiếm ngoại viện đến giúp, ngươi yên tâm đi, Lâm Phàm ta tuyệt đối không nói thêm câu nào nữa đâu.

Ầm ầm!

Thời khắc này, tất cả mọi người xung quanh như bị sét đánh.

Tiểu tử này không phải bị choáng rồi chứ, dám nói như vậy với Tề Thiên lão tổ, hắn muốn làm gì đây?

- Hỗn xược, Hàn Quân Thiên ngươi đừng tưởng rằng lên được Tiên Vương cảnh thì có thể làm càn, chẳng lẽ Côn Lôn Thần Tông ta dễ bắt nạt?

Thái Càn Thiên giận dữ hét lên, hai mắt hắn đỏ ngầu, một ngọn lửa đang thiêu đốt trong lòng.

Hiện tại hắn rất hận, hắn hận vì trước giờ hắn và Hàn Quân Thiên đều có cảnh giới như nhau nhưng bây giờ đối phương đã phá tan bình cảnh thăng lên Tiên Vương bỏ hắn rất xa rồi.

Hai người là nhân vật cùng thời đại nên vẫn thường so đấu với nhau, nhưng Hàn Quân Thiên nhanh hơn hắn một bước tiến thẳng đến Tiên Vương cảnh. Chuyện này khiến nội tâm kiên cường của hắn bắt đầu run rẩy, chẳng lẽ mình thật sự không bằng hắn?

Trong lòng Hàn Quân Thiên vô cùng bất đắc dĩ, vừa muốn nói chuyện, Lâm Phàm đã trực tiếp ngăn lại.

- Tông chủ ta van người, người để cho ta lấy một ít chỗ tốt đi. Ngài cứ trở lại nghỉ ngơi thật tốt, chuyện ở đây thật sự không cần người nữa đâu.

Hàn Quân Thiên đột phá Tiên Vương cảnh, tâm tình trở nên rất tốt, nhưng khi hắn thấy vẻ mặt Lâm Phàm như vậy, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nói cái gì.

Hắn không nghĩ ra đại gia này đến cùng muốn làm gì? Sao lại thích tự tìm đường chết như thế.

Tề Thiên lão tổ kia dễ đối phó à? Nếu chọc quạo Tề Thiên lão tổ, hắn có thể hạ sát thủ chứ chẳng chơi. Lâm Phàm cũng không cùng Hàn Quân Thiên nói nhiều nữa mà trực tiếp quát.

- Thái Càn Thiên ngươi là cái quái gì? Còn không mau câm miệng, ngươi nhìn bộ dạng của ngươi bây giờ xem. Ngươi hỗn lâu như vậy rồi mà cũng chưa lên Tiên Vương cảnh, ngươi nói xem ngươi có mất mặt không, mau mau thối vị nhượng chức cố gắng bế quan chứ đừng đi ra ngoài nữa, mất mặt lắm. Còn ngươi nữa, cái tên Tề Thiên lão tạp mao, đợi lát nữa ông nội đây sẽ thông nát đít ngươi, ngươi có gì không phục thì lên đây chứ đứng ngáp ngáp miệng rồi chỉ chỉ trỏ trở như thế.

- Muốn chết...!

Tề Thiên lão tổ rống giận.

Hắn không ngờ sự tình sẽ phát triển đến mức độ này, xung quanh đang có vô số người nhìn như thế. Nếu cứ để như vậy thì thể diện Côn Lôn Thần Tông xem như mất hết, chắc chắn thành chuyện cười cho người khác. Tề Thiên lão tổ căm tức nhìn Lâm Phàm nhưng vẫn cố lắng xuống, thanh âm phát ra cực kỳ âm trầm.

- Cũng được, hôm nay lão tổ ta sẽ bầm thây ngươi để rửa sạch nỗi nhục Côn Lôn Thần Tông ta. Sau đó Tề Thiên lão tổ đưa mắt nhìn vào hư không.

- Các vị lão tổ Thiên Địa Tông, ta biết các ngươi đang nhìn chuyện ở đây, nhưng Tề Thiên lão tổ ta vẫn muốn nói lời này. Nếu như các ngươi dám cứu tiểu tử này thì cho dù Côn Lôn Thần Tông ta diệt môn cũng phải tử chiến đến cùng với Thiên Địa Tông các ngươi...

Thời khắc này, Tề Thiên lão tổ triệt để bạo nộ rồi, hiện tại hắn chỉ muốn ăn tươi nuốt sống Lâm Phàm mà thôi.

Lâm Phàm ha hả cười một tiếng, sau đó cũng ngẩng cao đầu lên.

- Các vị Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông, hôm nay Lâm Phàm ta muốn nói lời này, nếu như chút nữa ta có giết lão tạp mao này mà các ngươi ra tay ngăn cản thì ta sẽ xin từ chức rời khỏi tổng môn.

Mọi người: "..."

Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông: "..."
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1041: Ta có một cục xà phòng muốn đưa cho ngươi.


- Ngươi đang muốn chết!

Tề Thiên lão tổ không thể nhịn được nữa gầm lên một tiếng kinh thiên, toàn bộ thiên địa cũng bị chấn động vì tiếng gầm này, Tề Thiên lão tổ hắn, đường đường một cường giả Tiên Vương nhưng giờ này lại bị một tiểu bối khiêu khích, thử hỏi sao có thể nhịn.

Bị Hàn Quân Thiên tính kế một lần hắn đã rất giận rồi nhưng hắn vẫn coi như không, vậy mà hôm nay một tiểu oa oa cũng dám hô to hét lớn trước mặt hắn thậm chí nói năng l* m*ng. Nếu hắn không cố gắng dạy dỗ đối phương một trận, e rằng tên kia còn không biết trời cao đất rộng là gì.

Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, không để Tề Thiên lão tổ để trong lòng chút nào, Tề Thiên lão tổ xác thực rất kh*ng b* nếu như dựa vào bản lãnh thật sự thì hắn sẽ bị đối phương g**t ch*t trong nháy mắt.

Nhưng tình huống bây giờ lại không như vậy, bởi vì hắn cũng có nội tình rất sâu.

- Ta muốn chết hay không cũng không phải ngươi nói, Tề Thiên lão tạp mao ngươi hôm nay phải nằm lại đây rồi.

Lâm Phàm bình tĩnh đáp lời, sau đó vung tay một cái, chắp tay sau lưng yên lặng lấy xà phòng Lâm thị nắm trong tay.

Khuôn mặt anh tuấn của Tề Thiên lão tổ sớm đã bị Lâm Phàm cùng Hàn Quân Thiên làm tức giận đến tím tái, con mắt thứ ba của hắn toả ra bích quang ngày càng đậm, tia sáng kia khóa thân thể Lâm Phàm lại.

Hiện trường lúc này hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang mong đợi bởi vì bọn họ không biết tình huống sẽ ra làm sao. Tề Thiên lão tổ tất nhiên muốn giết tên tiểu bối trước mắt rồi, nhưng Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông cũng sẽ xuất thủ cứu viện, không ai chắc sẽ có chuyện gì diễn ra tiếp theo cả.

Vừa rồi Tề Thiên lão tổ cũng có nói nếu như Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông xuất thủ thì cho dù Côn Lôn Thần phải đối mặt nguy cơ diệt tông cũng quyết chiến đến cùng với Thiên Địa Tông, nhưng tình huống như thế sẽ không xảy ra đâu, nếu hai tông mà liều một trận thì chỉ có một kết quả duy nhất, lưỡng bại câu thương bốn từ để hình dung, nếu chuyện này xảy ra, những tông môn khác đương nhiên sẽ nắm lấy cơ hội này hung hăng đạp hai ông lớn này xuống, chuyện này rất có khả năng.

Thiên Địa Tông.

Nội tâm Thanh Dương Tử đột nhiên nhảy lên nhìn hình ảnh trước mắt, hắn hận không thể đến hiện trường lôi cái tên tiểu tử này đi, tình huống bây giờ thật sự quá nguy hiểm, hắn vậy mà vẫn làm càn trước mặt Tề Thiên lão tổ, đây không phải muốn chết thì là gì?

- Lâm sư huynh cũng quá bá đạo rồi, quá lợi hại đi.

Thanh Dương Tử nghe có người nói như thế, nhất thời gào lên.

- Lợi hại cái rắm ấy, tên này đang muốn chết thì có, Tề Thiên lão tổ là nhân vật cỡ nào, đó là cường giả Tiên Vương cảnh nha, hắn lấy cái gì để đối đầu với Tề Thiên lão tổ đây? Ai!! thực sự không khiến người ta bớt lo được mà.

Tên đệ tử kia yên lặng cúi đầu, Thanh Dương Tử trưởng lão nói không sai nhưng hắn vẫn cảm giác Lâm sư huynh rất bá đạo.

Lúc này, Lâm Phàm phong khinh vân đạm đứng yên một chỗ, ống tay áo nhẹ vung giống như không để Tề Thiên lão tổ để trong mắt, hắn ngoắc ngoắc ngón tay.

- Đến đây đi, ngươi nên tỏa ra hào quang rực rỡ nhất của mình vào thời khắc cuối cùng này, nếu không sẽ không còn cơ hội nữa.

Cả thiên địa dường như chết đứng.

Tất cả mọi người đều nín thở, hình ảnh trước mắt thật quá bá rồi, ôn con này quả thực vô pháp vô thiên mà.

Nếu như là đệ tử tông môn bọn họ thì họ đã sớm dìm chết hắn rồi, họa tinh to đùng như cái thùng thế này ai chịu nổi.

Hơn nữa, người trước mắt chính là Tề Thiên lão tổ nha, ngươi cho rằng ngươi là ai?.

Tề Thiên lão tổ hít sâu một hơi, hắn cảm giác mấy nghìn năm nay mình sống uổng rồi, thật sự sống quá uổng, uy nghiêm hiển hách được người người kính nể nhưng hôm nay không còn sót gì, lại bị một tiểu bối càn rỡ. Nếu như không giết hắn, sao này chắc đội quần ra đường mất.

Không thể lưu, tuyệt không thể lưu thằng nhóc kia.

Ầm!

Lão bước ra một bước, pháp lực dâng trào một vòng lại một vòng như những gợn sóng, sau đó khuếch tán ra ngoài, nhìn qua rất phi phàm.

-Tiểu tử, giờ chết của ngươi đã đến, hôm nay không ai có thể cứu được ngươi.

Tề Thiên lão tổ hừ lạnh, sau đó tung ra một chưởng ẩn chứa tiên thuật vô thượng, khí tức một chưởng này cực kỳ phi phàm, sức mạnh kinh thiên động địa, chấn nhiếp vạn cổ.

- Chấn Toái Đại Thủ Ấn, tiên thuật vừa rồi đã trợ giúp Hàn Quân Thiên tấn thăng Tiên Vương cảnh, hiện tại Tề Thiên lão tổ lại muốn dùng chiêu này để trấn áp tên kia.

- Không biết những Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông

có động thủ hay không nữa, những ta nghĩ hẳn không đâu.

- Hàn Quân Thiên giờ đã là cường giả Tiên Vương cảnh rồi, có lẽ hắn sẽ tự mình ra tay.

- Không thể nào, vừa rồi Hàn Quân Thiên bị thương nặng, mặc dù đã là cường giả Tiên Vương nhưng tuyệt đối sẽ

không xuất thủ, coi như hắn ra tay cũng không đỡ nổi một chưởng này đâu.

Mọi người thảo luận chuyện này sôi nổi, theo bọn họ

thấy, Thiên Địa Tông đã chiếm quá nhiều tiện nghi rồi, không cần làm càn như vậy đâu.

Nhưng có ai ngờ Lâm Phàm chẳng những không thối lui mà càng thêm càn rỡ, khiêu khích Tề Thiên lão tổ.

Bọn họ không biết tiểu tử này rốt cuộc có nội tình thế nào lại dám làm ra hành vi như vậy.

Tâm thần Hàn Quân Thiên hơi kinh hãi khi thấy cảnh này, hắn tự nhiên không thể để tiểu tử kia chết ở chỗ này, hắn đành chuyển ánh mắt nhìn về phía hư không vô tận, hi vọng Thái Thượng lão tổ có thể ra tay giúp đỡ.

- Tông chủ, Thái Thượng lão tổ, các ngươi đừng có ra tay đấy nhé, tên Tề Thiên lão tạp mao này vẫn chưa thể làm gì ta được đâu.

Tâm tình Lâm Phàm hiện giờ vô cùng kích động vì hắn đang chờ đợi, đợi chứng kiến thời khắc kỳ tích xuất hiện, hắn không cho phép bất kì người nào quấy nhiễu hắn sáng tạo kỳ tích.

- Ngươi...

Hàn Quân Thiên cuống lên.

Hắn không biết tiểu tử này đến cùng muốn thế nào, ngươi làm cái quái gì? Đừng ngại mình sống lâu chứ? Uy lực một chưởng này kinh thiên như thế, ngươi có cái c*c gì mà chống đỡ, chẳng lẽ dựa vào mấy thanh Tiên khí gì đó?

Những cường giả Tiên Vương chân chính chả thèm để những Tiên khí này vào mắt đâu.

- Tiểu bối, chết đi cho ta!

Tề Thiên lão tổ nổi giận gầm lên, uy nghiêm vô thượng từ trên hư không giáng xuống, một chưởng kia to lớn như một thế giới, ẩn chứa sức mạnh cuồn cuộn vô song, khiến người khác nhìn thấy cũng phải run sợ.

Lâm Phàm đứng nơi đó chỉ cười nhạt, vì hắn không thèm để vào mắt cái loại phô trương thanh thế này. Lâm Phàm vẫn bày ra tư thế dị thường trâu bò những chỉ khiến vô số người lắc đầu, họ đồng thời có cảm giác hận không thể lao lên thông chết thằng trẻ trâu này. Có lẽ chỉ một giây nữa thôi, tiểu tử này sẽ biến thành thịt vụn, giờ hắn đã không có bất kỳ hy vọng nào nữa rồi.

Tề Thiên lão tổ tuy chịu bị thiệt thòi nhưng hắn không phải kẻ yếu.

Trong chớp mắt sau đó, Lâm Phàm mới chậm rãi hành động, hắn lấy ra một vật bình thản nói.

- Ta có một cục xà phòng muốn đưa cho ngươi.

Lâm Phàm cười nói, rồi ném cục xà phòng ném ra ngoài, bánh xà phòng kia tản ra tia sáng chói mắt giữa không trung.

Tề Thiên lão tổ nhìn thấy vật đang bay tới có hơi nghi hoặc, chẳng biết vì sao hắn lại đưa tay ra bắt nó.

Thơm!

Thơm quá, thơm nức mũi luôn, màu sắc lại còn trắng như tuyết, quả thật rất đẹp mà.

Tề Thiên hiếu kỳ đánh giá cục bông trong tay, không biết đây là thứ đồ chơi gì.

Xì xì!

Nhưng lúc này, bánh xà phòng lại rớt xuống dưới chân

hắn.

- Ặc!

Tề Thiên lão tổ nhìn cực xà bông đang phiêu phù dưới chân, nội tâm đột nhiên khẽ run, lúc này, một loại cảm giác rất kỳ diệu tràn ngập trong đầu hắn.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1042: Thái Càn Thiên đã bị khóa lại.


- Làm sao vậy?

Tất cả mọi người đều an tĩnh, uy áp kinh khủng đã tiêu tán, một chiêu cường hãn của Tề Thiên lão tổ đột nhiên biến mất giữa không trung giống như nó chưa từng xuất hiện, tất cả mọi người đều không biết đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Lâm Phàm cũng chăm chú theo dõi, hắn thật sự không biết tình huống bây giờ ra làm sao.

Hắn hiện tại chỉ có thể trông chờ vào Xà Bông Nhãn Hiệu

Lâm Thị mà thôi nếu như nó thành công, từ nay về sau nó trở thành bảo bối trâu bò nhất của hắn, nhưng nếu như thất bại, Lâm Phàm phải kêu cha gọi mẹ cầu cứu mà thôi. Tất cả đệ tử Côn Lôn Thần Tông đều như bị cấm khẩu không thể mở miệng, từng ánh mắt đều nhìn chằm chằm về hướng Tề Thiên lão tổ, bọn chúng không hiểu lão tổ sao đột nhiên dừng lại, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi?

Tề Thiên lão tổ nhìn bánh xà phòng tràn ngập cám dỗ dưới chân, nội tâm hắn giống như bị một sức mạnh huyền diệu nào đó dẫn dắt, một đạo thanh âm tràn ngập sự mê hoặc vang lên trong lòng.

- Nhặt lên đi.

- Xà phòng của ngươi.

- Xà phòng của ngươi rơi trên đất rồi ngươi mau nhặt nó lên.

Tề Thiên lão tổ ngây người một chút sau đó tay phải hắn khẽ run, hắn cảm giác mình thật giống như không nhịn được muốn nhặt đồ vật kia lên, nhưng hắn thấy chuyện này có gì đó không đúng.

Trong khoảng thời gian ngắn này hiện trường đều yên tĩnh, mọi người nhìn thấy Tề Thiên lão tổ hạ thấp đầu xuống nhìn chằm chằm vào khối xà phòng, không ai biết lão ta đang làm gì.

Hàn Quân Thiên cũng vô cùng kinh ngạc, hắn cũng như mọi người đều không biết chuyện gì đang xảy ra với Tề Thiên lão tổ, hắn muốn hỏi Lâm Phàm một chút xem tên này đã ném đồ chơi gì ra nhưng hắn lại phát hiện vẻ mặt Lâm Phàm còn nghiêm túc hơn hắn rất nhiều, giống như đang chờ đợi cái gì đó.

Bởi vậy hắn đành ngậm miệng đứng sau lưng Lâm Phàm đợi chuyện xảy ra tiếp theo, nếu như tình huống không đúng, vô luận trả giá thế nào hắn cũng phải mang tiểu tử này đi.

Mấy vị Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông ẩn nấp trong hư không cũng kinh ngạc, bọn họ thấy tình huống này có gì đó không đúng, bọn họ biết rõ hơn ai hết về thực lực Tề Thiên lão tổ, hơn nữa tâm trí hắn giống như thiên địa, một thứ không thể nào phá diệt nhưng bây giờ hắn lại bị một món đồ vật kỳ quái hấp dẫn lâu như vậy.

Chuyện này quả thực rất kỳ, khẳng định có vấn đề, nhưng bọn hắn nhìn mãi cũng nhìn không ra đồ vật kia có gì đó không ổn.

Nội tâm Lâm Phàm lúc này cũng hơi nhúc nhích vì hắn nhìn thấy trên bánh xà phòng có một sợi dây nhỏ đã quấn Tề Thiên lão tổ lại, xung quanh cũng có rất nhiều dây nhỏ đang tung bay giống như đang đợi động tác kế tiếp của Tề Thiên lão tổ.

Nhặt lấy đi! Ngươi làm quái gì mà cứ đứng đó không chịu nhặt lấy vậy. Trong lòng Lâm Phàm reo hò như cổ động

viên quá khích.

Nhanh nhặt lấy xà phòng rồi phá trinh tiết ngươi đi,

nhanh nhặt lên nào.

Lâm Phàm cũng không biết tình huống hiện tại sao thành ra như vậy, chẳng lẽ thực lực Tề Thiên lão tổ quá mạnh nên hắn có thể chống đỡ được tác dụng của xà phòng? Trong lòng Tề Thiên lão tổ cũng đang thoáng suy tính. Xà phòng rơi ngay dưới gót chân, nếu như nhặt nó lên từ góc độ này thì tư thế khẳng định không đúng lắm, có lẽ mình nên lùi ra sau một bước rồi hãy khom lưng nhặt lên. Không đúng! Tư thế khom lưng cũng nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, bởi vì chỗ mình đứng là hướng nam, phía sau có các đệ tử Côn Lôn Thần Tông nên không thể làm mất hình tượng được.

Trí tuệ Tiên Vương có thể nói thông minh nhất trong đất trời, trong mọi tình huống đều có thể suy tính rõ ràng.

- Đúng, nên làm như vậy!

Tề Thiên lão tổ bỗng nhiên làm ra một động tác khiến tất cả mọi người khiếp sợ, hơi khom lưng sau đó mân mê cái mộng rồi đưa tay nhặt lấy đồ vật kia.

Mấy động tác liên tiếp như nước chảy mây trôi.

- Mẹ kiếp! Cuối cùng cũng xong rồi.

Lâm Phàm thấy cảnh này trong lòng đại hỉ, lần này rốt cuộc nhặt được chỗ tốt rồi.

- Tề Thiên lão tổ đang làm gì vậy?

- Không biết, đồ vật màu trắng kia là thứ gì mà có thể khiến hắn phải cúi người nhặt lên ạ.

- Quỷ dị!

- Không biết chuyện gì đang xảy ra nữa, tên đệ tử Thiên

Địa Tông kia rốt cuộc muốn làm gì?

Khỏi phải nói, tâm tình Lâm Phàm hiện tại có bao nhiêu hưng phấn, thời điểm Tề Thiên lão tổ cúi người nhặt bánh xà phòng thì những sợi tơ nhỏ trên bề mặt xà phòng cuồng bạo tản ra hướng đến những đệ tử Côn Lôn Thần Tông. Những sợi tơ như những đường nét không có hình thể, không tạo ra bất kỳ gợn sóng nào cho dù cường giả Tiên

Vương cũng không thể phát hiện.

Khóa!

Thái Càn Thiên đã bị khóa lại.

Thái Càn Thiên đang cực kỳ kinh ngạc khi thấy lão tổ có hành động lạ, sau khi bị đường nét vô hình kia khóa chặt, ánh mắt hắn đột nhiên thay đổi, khi hắn nhìn thấy Tề Thiên lão tổ nhặt cục xà phòng, cả người bắt đầu tản ra

khí tức cuồng bạo.

Xèo!

Thân hình hắn lấp loé rồi biến mất, Thái Càn Thiên trong nháy mắt xuất hiện bên người lão tổ.

Đùng!

Đùng!

Tay trái tay phải hắn vỗ lên hai b* m*ng của lão tổ, còn mặt hắn thì lộ vẻ cười rất quái dị.

- Nhặt lấy xà phòng...

- Cmn!

- Giời ạ, tình huống cm gì đây?



- Ta đemn... giời ạ, chọc mù mắt ta rồi, ta bị mù cmn rồi.

- Ai mau tới cứu ta với, chuyện này rốt cuộc là như thế

nào vậy?

- Ông trời ơi! ta nhìn thấy cái gì thế này? Ta nhìn thấy cái

gì đây?

- Hay người họ xảy ra chuyện gì vậy, bọn họ đang muốn

làm cái gì kia?

Đám người đang ẩn giấu trong hư không cũng sợ ngây

người.

Cường giả các đại tông môn đứng một bên cũng trợn tròn mắt.

Con mắt Hàn Quân Thiên như muốn lòi ra ngoài nhìn một màn trước mắt, không hiểu chuyện này rốt cuộc như thế nào, sau đó hắn chuyển ánh mắt nhìn Lâm Phàm, phát hiện thần sắc tên này có gì đó không giống, mặt hắn đang hiện ra thần sắc cực kỳ hưng phấn.

Tất cả những thứ kia đều do tên đệ tử này làm ra hay sao?

Bên Côn Lôn Thần Tông.

- Tông chủ...

- Lão tổ...



Các ngươi đang làm gì vậy...??

- Không nên mà, có gì thì đóng cửa tắt đèn bảo nhau chứ, chứ lộ thiên thế này thì Côn Lôn Thần Tông chúng ta để

đâu đây hả trời.



Cứu mạng a, có ai không mau tới cứu lão tổ và tông chủ chúng ta đi, đừng để bọn họ làm tư thế như vậy nữa, con bà nó, quá k*ch th*ch rồi...

Xì xì!

Một ít đệ tử Côn Lôn Thần Tông phun máu vì thấy một màn trước mắt khiến cho tâm thần họ run lên, họ không có cách nào chịu đựng được sự đả kích, đau lòng thật quá đau lòng, như thế này thì còn thể thống gì nữa chứ, uy nghiêm Tông chủ, uy nghiêm lão tổ để đâu, trời ơi? Bọn họ hiện tại không biết mình đang làm gì sao?

Nơi sâu thẳm trong thần thức Thái Càn Thiên đang rống giận.

- Đmn, chuyện gì đang xảy ra, sao ta lại làm ra những hành động này?

Tuy thâm tâm hắn gào thét nhưng miệng lại bộc nói lời khác hẳn.

-

- Ha ha, cơ hội ta chờ mãi cũng đến, ngươi rốt cục cũng nhặt lấy xà phòng...

Tâm thần Tề Thiên lão tổ cũng giống như Thái Càn Thiên, hắn không thể tin được mình sẽ làm ra những động tác như thế, tâm nghĩ khác mà lời ra lại khác.

- Đúng đấy, ta nhặt lấy xà phòng đó, ngươi muốn làm gì?

Tâm thần Lâm Phàm chấn động khi thấy cảnh này, thầm nghĩ cơ hội tới rồi, sau đó hắn biến mất ngay tại chỗ. Mặc dù rất muốn nhìn tình huống phía sau nhưng hắn biết Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông tuyệt đối không chỉ có một người, nếu như những lão tổ khác đi ra, lúc đó mình cũng đành bó tay thôi.

Tuy Lâm thị xà phòng có thể sử dụng ba lần nhưng người ta chỉ mắc mưu một lần đầu thôi.

- Hai người các ngươi quả thực cầm thú, ban ngày ban mặt lại làm ra sự tình như thế, thật sự nhục nhã a, để ta cố gắng giáo huấn các ngươi.

Lâm Phàm nhanh chóng xuất hiện trước mặt hai người, không chờ bọn họ mở lời hắn nhanh chóng cầm Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên đập ngất hai người rồi vứt vào họ vào Thiên Địa Dung Lô.

- Ầm ầm! Đúng lúc này, Côn Lôn Thần Tông mãnh liệt chấn động.

Uy thế ngập trời nhất thời bạo phát. Những Thái Thượng lão tổ khác đã đi ra.

Lâm Phàm thấy vậy nhanh chân lui về trốn sau lưng Hàn Quân Thiên.

- Tông chủ, chúng ta trước tiên đừng rút lui vội, để ta xem ai đến coi có thể kiếm thêm chút nữa không nha? Lâm Phàm vô cùng hưng phấn nói.

Hàn Quân Thiên nhìn Lâm Phàm như nhìn quái vật.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1043: Khí tức thật cường hãn.


- Cmn, tình huống này là thế nào? Tề Thiên lão tổ và Thái Càn Thiên đi đâu rồi?

- Chẳng lẽ hai người đều bị đối phương hàng phục?

- kh*ng b*, thật sự quá kinh khủng rồi, sợ rằng điều này sẽ trở thành đại sự hạng nhất trong Vô Tận đại lục ta đi.

- Được chứng kiến tận mắt chuyện như vậy quả không uổng chuyến đi tới đây rồi.

Vào đúng lúc này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Hàn Quân Thiên nghe Lâm Phàm nói thế cũng không biết làm gì hơn, giống như thấy quỷ.

- Tất cả những thứ này đều do ngươi làm?

Hàn Quân Thiên hỏi.

Ánh mắt Lâm Phàm chuyển động sau đó rống to.

- Không phải ta làm đâu, do nội tâm bọn hắn có d*c v*ng nên mới như vậy đó, đồ chơi này của ta có thể khiến đối phương bộc lộ ý muốn từ trong sâu thẳm nội tâm mình thể hiện ra thôi, ta khẳng định trước đây Tề Thiên lão tạp mao cùng Thái Càn Thiên thường làm những việc như thế. Chính vì vậy khi bọn họ thấy món đồ chơi nhỏ này của ta mới không để ý đến mọi người ở đây mà làm ra loại sự tình đồi bại, mất thuần phong mỹ tục như thế này, Côn Lên Thần Tông thật sự quá loạn rồi.

Hàn Quân Thiên cảm thấy lời nói Lâm Phàm không đáng tin chút nào, mặt hắn biểu thị hoài nghi sâu sắc, có ngu mới tin ngươi nói ấy, cmn.

Nhưng đám cường giả đứng ngoài đang theo dõi chuyện này lại khá tin chuyện này nha.

Chẳng lẽ cao tầng Côn Lôn Thần Tông thật sự loạn như vậy hay sao?

Lâm Phàm lại mở miệng nói tiếp.

- Ta chỉ là một tên Thánh Tiên nho nhỏ, sao có bản lãnh bắt hai người kia làm như thế chứ, nhất định do Tề Thiên lão tổ cùng Thái Càn Thiên thường làm những chuyện thế này, không thử một lần thì thật không tin được quý tông lại loạn như thế.

- Im miệng, Canh Dương Thiên, đây là thái độ Thiên Địa Tông ngươi đối với tông môn ta?

Một đạo thanh âm như tiếng sấm từ Côn Lôn Thần Tông truyền đến, kèm theo đó là một luồng thần thức cường hãn đang bộc phát.

Thần niệm của một vị siêu cấp cường giả xuyên qua thời không ngưng tụ thành thực thể đứng trước mặt đám người Lâm Phàm.

Bóng người này mặc trường bào màu trắng, thân thể to lớn như che kín bầu trời.

- Khí tức thật cường hãn.

Lâm Phàm nhìn thấy người đến, trong lòng nhất thời vui vẻ, tồn tại này còn cường đại hơn Tề Thiên lão tổ nhiều lám.

- Bạch Thánh, Thái Thượng lão tổ có hy vọng trở thành cường giả Thiên Quân nhất của Côn Lôn Thần Tông, không ngờ chuyện này dĩ nhiên đã kinh động đến hắn.

- Ha ha, phát hiện loại tình huống này sao hắn có thể không ra chứ, thể diện cả tông môn cũng sắp mất hết rồi, ngươi nói hắn có thể không ra không?

Xoẹt!

Xoet!

Lại có thêm mấy bóng người xuất hiện sau lưng Bạch Thánh.

Bọn họ đều là Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông, những người này đều là gốc rễ của Côn Lôn Thần Tông. Khi những người này xuất hiện thì toàn bộ hư không giống như bị cô đặc, có cảm giác sền sệt như bùn, nhiều cường giả đứng chung một chỗ, uy thế tản ra cũng khiến thiên địa không chịu nổi.

Hàn Quân Thiên cùng Lâm Phàm lui về phía sau vài bước, tình huống bây giờ đã không phải chuyện nhỏ nữa, không phải những người bình thường như họ có thể ứng phó. Mười mấy vị cường giả Tiên Vương hình thành thế trận không phải người thường có thể đối mặt.

- Bạch Thánh, chúng ta từ đầu đến cuối cũng không có ra tay, tất cả những thứ này đều do bọn tiểu bối bên ta thực lực hơn người thôi, có trách thì trách Côn Lôn Thần Tông các ngươi hiện tại quá khiến người ta thất vọng, đường đường một tên lão tổ vậy mà ngay cả một tên tông chủ dự bị của tông ta cũng không địch lại, ngay cả tông chủ cũng bị hàng phục, chuyện này nói ra sợ sẽ làm trò hề cho thiên hạ đi.

Lúc này Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông cũng xuất hiện.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1044: Thả người đi.


Canh Dương Thiên, thái thượng lão tổ Thiên Địa Tông, tu vi thông thiên triệt địa, uy năng vô biên là cường giả cùng thời với Bạch Thánh của Côn Lôn Thần Tông.

- Tham kiến lão tổ!

Hàn Quân Thiên cúi đầu hướng về Canh Dương Thiên chào.

- Tham kiến lão tổ!

Hiện tại Lâm Phàm cũng phải dựa vào lão tổ bảo vệ cánh mạng nên tự nhiên đàng hoàng một chút.

Canh Dương Thiên liếc mắt nhìn Lâm Phàm sau đó gật đầu.

- Rất tốt, ngươi đã làm tăng chí khí tông môn, thật sự rất tốt.

Lâm Phàm cười ha ha trả lời.

- Đa tạ lão tổ khen ngợi, nhưng đây cũng là việc đệ tử phải làm.

Toàn bộ Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông cũng đến rồi, nguyên bản bọn họ đều đang bế quan tu luyện, nhưng không nghĩ tới chuyện hôm nay lại náo động đến mức như vậy.

Bây giờ, không khí hiện trường có chút bị đè nén, Tiên Vương đối Tiên Vương, trận thế này rất khó gặp một lần nha.

Trong lòng những cường giả đang vây xem cực kỳ kích động, loại chuyện như thế này bọn chưa nhìn thấy bao giờ. Hơn nữa, toàn bộ Tiên Vương trong truyền thuyết đều đã xuất hiện, chuyện này quả thực quá doạ người.

Bạch Thánh liếc mắt nhìn Lâm Phàm sau đó nhìn phía Canh Dương Thiên nói.

- Thả người đi.

Canh Dương Thiên khẽ mỉm cười nói.

- Chuyện này ta không làm chủ được, phải hỏi vị đệ tử này có muốn thả hay không đã?

Lâm Phàm nhìn Thái Thượng lão tổ rồi sau đó lại nhìn Bạch Thánh một chút.

Bạch Thánh này tu vi rất cao còn có chút hung hãn, người bình thường vẫn không dám trêu chọc hắn thế nhưng mà...

Lâm Phàm bước lên trước một bước, nhìn Bạch Thánh cao giọng nói.

- Thả cái cmm ngươi ấy, lão tử bằng bản lĩnh bắt được hai tên kia còn ngươi dựa vào cái gì mà kêu ta phải thả, ngươi thì tính là cái rắm gì?

Hiện tại đã có lão tổ làm chỗ dựa, mình còn sợ cái quái gì nữa?

Lâm Phàm vừa xong, tất cả mọi người đều sợ ngây người. Tiểu tử này đang muốn chết nữa thì phải, người trước mắt này là Bạch Thánh nha, là cường giả có hy vọng tấn thăng lên Thiên Quân nhất của Vô Tận đại lục đó.

Mà bây giờ tiểu tử này dám mắng hắn, chẳng lẽ hắn không sợ sau mày không thể ra khỏi tông môn? Chọc giận cường giả loại này thì trừ phi hắn vĩnh viễn

trốn trong tông môn chứ chỉ cần hắn ra ngoài là sẽ bị chém giết trong nháy mắt. Canh Dương Thiên hơi lắc đầu.

- Tiểu tử ngươi phải chú ý ngữ khí một chút khi nói chuyện cùng Bạch Thánh tiền bối, nghe chưa?

- Há, biết rồi!

Lâm Phàm gật gật đầu, sau đó đổi sang giọng khác.

- Bạch Thánh tiền bối thật ngại quá, ta không thể thả người được vì mặt mũi của ngươi còn không đủ.

Giờ khắc này, Bạch Thánh đã bị Lâm Phàm chọc giận hoàn toàn, tiểu tử này đang muốn chết.

- Tốt, rất tốt a...

Bạch Thánh không những không giận mà còn cười cười sau đó nhìn Canh Dương Thiên.

- Rất tốt, Thiên Địa Tông có thể có được tên đệ tử như vậy, đích thật là phúc khí của cả tông, Bạch Thánh ta bế quan quá lâu sợ rằng có rất ít người nhớ tới năng lực của ta, nếu hôm nay mọi người đều có mặt ở đây thì cũng không cần đi nữa, tất cả cố gắng lưu lại luyện tay chân một chút đi.

Đùng!
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1045: Ngươi sợ...


- Nghe nói ngươi là Thái Thượng lão tổ của Côn Lôn Thần Tông nhưng ta nhìn ngươi cũng không có gì đặc biệt cả. Vừa lúc đó, tất cả mọi người đều bị thanh âm này làm cho ngây ngốc, thời điểm mọi người phóng tầm mắt nhìn tới mới phát hiện không biết từ khi nào tiểu tử này đã xách Tề Thiên lão tổ ra.

Trong tay hắn cầm một viên gạch trực tiếp đập vào mặt Tề Thiên lão tổ một cách rất bạo lực. Đồng thời hắn còn đánh một quyền vào mặt Tề Thiên lão

tổ nữa, Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền bạo phát khiến khuôn mặt Tề Thiên lão tổ bị sưng húp, nhìn qua vô cùng thể thảm.

Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông bị người ta xách trong tay tùy ý lăng nhục, chuyện này nói ra cũng đủ dọa chết người.

Bạch Thánh nhìn một màn trước mắt, lửa giận trong lòng cũng bị đốt cháy, hắn không nghĩ tới Thiên Địa Tông lại dám đối đãi với Thái Thượng lão tổ của Côn Lôn Thần Tông hắn như vậy.

Canh Dương Thiên đứng dậy nói.

- Bạch Thánh, nếu như ngươi muốn chiến thì Thiên Địa

Tông ta tiếp tới cùng, nhưng ngươi phải suy nghĩ cho kỹ hậu quả đấy.

-

- Ha ha...

Bạch Thánh cười lớn, trong mắt lập loè vẻ điên cuồng.

- Canh Dương Thiên, ngươi đã quên một danh hào khác của Bạch Thánh ta rồi thì phải, ngươi cho rằng Bạch Thánh ta sợ những hậu quả này hả?

- Ngươi...

Canh Dương Thiên khẽ nhíu mày, hắn chợt nhớ khi Bạch Thánh tiếp nhập Tiên Vương cảnh giới, hắn đã là một nhân vật điên cuồng, chưa bao giờ kiêng kỵ bất kỳ hậu quả gì.

- Ngươi sợ...

Bạch Thánh mở miệng khinh thường. Lâm Phàm nhìn Canh Dương Thiên thì phát hiện lão tổ thật có chút sợ, hình như có nỗi lo về sau.

Điên cmn rồi.

Đám cường giả đang vây xem cũng không biết nên nói cái gì nữa, sao Thiên Địa Tông lại có một tên đệ tử như vậy chứ? Tên này làm gì mà cứ thích gây thế nhỉ?

Hiện tại, bọn họ xem như đã hiểu, tiểu tử này xác thực có nội tình chứ không phải chơi, nếu không như thế sao hắn có thể bắt được Tề Thiên lão tổ chứ.

Chuyện khiến bọn họ cảm thấy kinh khủng chính là tiểu tử này lại dám đâm chết Thái Càn Thiên, hắn muốn làm chuyện nghịch thiên thì phải.

Hàn Quân Thiên nhìn Lâm Phàm, hiện tại hắn cũng không biết nên nói gì nữa rồi, tiểu tử này cũng quá biết cách tạo oanh động đi hơn nữa ra tay cũng quá nhanh, một câu cũng không nói đã đâm chết Thái Càn Thiên, chuyện này đã không thể dừng rồi.

- Lão tổ còn do dự cái gì nữa chứ, con đường tu luyện vốn là thích làm cái gì thì làm cái đó, ai không phục thì cứ đánh hắn, bọn họ đã thiếu một tên Thái Thượng lão tổ, chúng ta còn pải sợ cái gì?

Lâm Phàm vội la.

Hắn giờ đang cuống lên, phải tận dụng cơ hội tốt như vậy mới được, bằng không là thua thiệt lớn rồi.

Canh Dương Thiên vẫn do dự không quyết, vì chuyện này quá lớn sao có thể nói đánh là đánh, hơn nữa, trong lòng hắn cũng một hồi bị thương, hắn cảm thấy may mắn khi mình phát hiện đúng lúc, nếu như để tiểu tử này làm tông chủ thì Thiên Địa Tông còn không biến thành cỗ máy chiến tranh mới lạ, nhưng nói thật, hắn rất yêu thích tính cách của nó, chỉ có loại tính cách cường ngạnh như vậy mới có thể dẫn dắt tông môn phát dương quang đại.

Đương nhiên loại tính cách này có hai mặt, nếu không thành thần, sẽ sớm biến thành quỷ.

Bạch Thánh giờ lửa giận công tâm, đôi mắt tràn đầy nỗi uất hận nhìn chằm chằm đám người Thiên Địa Tông.

- Được rồi, ngươi đã giết tông chủ Côn Lôn Thần Tông ta, hôm nay vô luận như thế nào các ngươi đều phải lưu lại.

- Này Bạch Thánh lão tạp mao.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1046: Lâm Phàm, chậm một chút đừng quá kích động!


Lúc này Lâm Phàm lại ngẩng đầu hô to.

Bạch Thánh ngưng thần nhìn tới, trên mặt lộ vẻ cực kỳ âm trầm.

- Tiểu tử, hôm nay...

Không chờ Bạch Thánh nói xong, Lâm Phàm đã ngắt lời hắn.

- Bạch Thánh lão tạp mao, ngươi đừng nói chuyện nữa, chỉ cần ngươi há mồm ta đã biết ngươi muốn nói gì rồi, không phải ngươi muốn nói sẽ khiến ta ngôm củ tỏi, cửu thiên thập địa cũng không có người nào có thể cứu chúng ta sao, nhưng hôm nay ta nói cho ngươi biết một chuyện đó là Côn Lôn Thần Tông nhất định phải quỳ xuống, còn nữa muốn đánh thì đánh đi đừng phí lời, thế gian này có quá nhiều người chết vì nói nhiều rồi đó, ngươi có biết không? Có thể tên Thái Càn Thiên kia ngươi không có để trong lòng nhưng cái lão tạp mao này thì ngươi thấy thế nào?

Lâm Phàm đang nắm Tề Thiên lão tổ trong tay, nhìn Tề Thiên lão tổ giờ này đang vô cùng thê thảm, làm gì còn chút phong độ của Thái Thượng lão tổ một đại tông nữa.

- Làm sao?

Lâm Phàm nắm Tề Thiên lão tổ trong tay, mặt hướng về phía Bạch Thánh hỏi.

Trong lòng Hàn Quân Thiên run lên nhìn một màn xảy ra trước mắt.

- Lâm Phàm, chậm một chút đừng quá kích động!

Lâm Phàm cười nói.

- Tông chủ yên tâm đi, ta chưa từng quá ch động bao giờ. Những Thái Thượng lão tổ khác của Côn Lôn Thần Tông đều phẫn nộ nhìn một màn trước mắt, tên này đang cố tình làm nhục Côn Lôn Thần Tông bọn họ.

Bạch Thánh lạnh lùng.

- Nếu như ngươi dám làm gì hắn, ngươi sẽ...

Xì xì!

Lời Bạch Thánh còn chưa nói hết, Lâm Phàm đã ra tay, chủy thủ thần bí đâm vào người Tề Thiên lão tổ, một đao đâm xuống phá ra một cái lỗ nhỏ, máu tươi đang ào ào chảy ra.

Sau khi bị Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên đập ngất, toàn bộ pháp lực của Tề Thiên lão tổ đều bị ngăn chặn, hắn không thể bảo vệ được bản thân, nếu không phải vậy thì lấy thực lực của Tề Thiên lão tổ thì một đao này chả có vấn đề gì lớn cả.

- Cmn, tiểu tử này đâm thật kìa!

- Mọi người mau mau né xa một chút đi, trận chiến này tuyệt đối không tránh khỏi rồi, nói không chừng chúng ta cũng sẽ bị liên luỵ đó.

- kh*ng b*! thật sự quá kinh khủng, chẳng lẽ tiểu tử này không sợ chết hay sao.

Trong lòng tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, mặt ai cũng hiện vẻ không dám tin.

Thời điểm hắn đâm chết Thái Càn Thiên thì bọn họ cũng bị doạ hết hồn rồi, hắn giờ đang đam một đao vào người Tề Thiên lão tổ nữa, bọn họ đã không còn từ nào dễ tả tâm trạng mình lúc này nữa rồi.

Lâm Phàm xách Tề Thiên lão tổ lên, liếc mắt nhìn Bạch Thánh.

- Đến đây, lại nói tiếp xem nào...

Bạch Thánh đã sớm bị khí huyết công tâm lửa giận phần thiên, hắn hận không thể hung hăng chém giết tiểu tử này ngay lập tức.



- Ngươi dám...

Bạch Thánh gầm lên vang vọng đất trời, uy thế vô biên bạo phát, toàn bộ thiên địa đều rung động mãnh liệt, một số cường giả vây xem có tu vi không đủ bị chấn cho khí huyết sôi trào, vẻ mặt ảm đạm đi rất nhiều.

Tuy Bạch Thánh là cường giả số một Côn Lôn Thần Tông

nhưng hôm nay cũng bị Lâm Phàm chọc tức điên lên. Loại người này hắn chưa bao giờ gặp qua cũng không nghĩ tới thế gian lại có tồn tại vô liêm sỉ như thế.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1047: “Tu vi: Tiên Tôn”


Rõ ràng chỉ là một con giun dế, nhưng dám khiêu khích uy nghiêm hắn.

Lâm Phàm chính là người không sợ trời không sợ đất,

mặc kệ ngươi có trâu bò như thế nào thì ta cũng không sợ, ta không phục thì ta đánh, ngươi không chết thì chính ta vong, nếu ta thấy ngươi lợi hại mà không dám làm gì ngươi, ta chịu nhục nuốt giận vào bụng, vậy cuộc sống trên đời còn có ý nghĩa gì nữa?

Tình huống lấy yếu thắng mạnh cũng không phải chưa từng xảy ra.

Xì xì!

Bạch Thánh vừa nói hai chữ, Lâm Phàm lại đâm Tề Thiên lão tổ một đao, loại người một lời không hợp liền đâm người khác như Lâm Phàm đã khiến Bạch Thánh nổi giận hoàn toàn.

Giờ Canh Dương Thiên cùng mấy vị Thái Thượng lão tổ khác không nói gì nhưng bọn hắn đang dùng thần thức trao đổi với nhau.

Bọn họ đang trao đổi nên phân chia đối thủ và phối hợp như thế nào nếu có giao chiến xảy ra.

Cuộc chiến của tiên vương không phải chuyện nhỏ, nhất định phải phân công rõ ràng.

Hàn Quân Thiên không biết gì đứng một bên nhưng đột bị thần niệm các lão tổ bao lại, các lão tổ muốn hắn lui về phía sau không muốn hắn tham chiến, vì hắn mới lên cấp, hơn nữa lại bị thương khá nặng, một khi bị cuốn vào chiến đấu, sợ không có bất kỳ tác dụng gì mà còn có nguy cơ bỏ mình.

Hàn Quân Thiên bảo Lâm Phàm phải chú ý an toàn của chính mình xong, hắn lui ra ngoài vòng chiến đấu. Hiện tại Lâm Phàm đứng nơi đó mặc dù trong lòng có một chút căng thẳng nhưng hưng phấn lại nhiều hơn.

Nếu hắn đâm chết Tề Thiên lão tổ, tu vi của hắn nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.

Bên trên Thánh Tiên chính là Tiên Tôn.

Đâm chết một tên Tiên Tôn xong lại đâm chết một tên Tiên Vương, lượng kinh nghiệm nhận được tuyệt đối đủ rồi.

Lâm Phàm quát Bạch Thánh.

- Cmn! Ngươi cho rằng ngươi dọa được chúng ta sao, ngươi tưởng chúng ta sẽ sợ hãi lời ngươi nói? Muốn đánh thì đánh đi, xem ai sợ ai, còn tên Tề Thiên lão tạp mao này hôm nay nhất định xong đời rồi! Bạch Thánh lão tổ ngậm miệng không nói nữa, vì tâm tình hắn hiện giờ khẩn trương hơn rất nhiều so với bất kỳ ai.

Tề Thiên lão tổ nhất định phải cứu trở về, đây là một cường giả Tiên Vương rất quan trọng của bọn hắn. Côn Lôn Thần Tông muốn bồi dưỡng ra một vị Tiên Vương cũng phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên, hơn nữa còn cần vô số thời gian, vấn đề này không phải đan dược có thể giải quyết được.

- Sao không nói lời nào nữa?

Chân mày Lâm Phàm cau lại, sau đó cười nhạt một tiếng.

- Coi như ngươi không nói lời nào thì lão tử vẫn muốn đâm hắn.

Xoẹt!

Ba đao kết thúc.

Thế gian cũng trở nên tốt đẹp hẳn lên.

“Keng, chúc mừng chém giết cường giả Tiên Vương cảnh.

“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường..” “Keng, tu vi tăng lên.

“Tu vi: Tiên Tôn”

Thời khắc này, khí tức toàn thân Lâm Phàm bắt đầu trở lên cuồng bạo.

- Ha ha, có phải Côn Lôn Thần Tông các ngươi đã bị choáng váng hết rồi, Bạch Thánh các ngươi còn muốn đánh nữa hay thôi?

Lâm Phàm quát.

- Hỗn trướng...

Bạch Thánh đã không nhịn được nữa rồi, hắn tung một chưởng đánh tới Lâm Phàm.

Lâm Phàm nhìn một màn trước mắt, lập tức lui về sau.

- Các lão vị tổ lên đi, tên này đệ tử liền giao cho các

người.

Lâm Phàm quát lớn.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1048: Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước...


Đám người Canh Dương Thiên trợn mắt nhìn, thầm nghĩ tiểu tử này cũng quá bỉ ổi đi, nhưng lúc này bọn họ cũng không nghĩ nhiều nữa, trận chiến này nhất định không thể tránh khỏi, dù họ có muốn trốn, Côn Lôn Thần Tông cũng không cho họ cơ hội đâu, trong chuyện này bọn họ chưa hẳn không có chỗ tốt.

Bọn họ đã tính qua, nếu Côn Lôn Thần Tông tổn thất một tên Thái Thượng lão tổ sẽ là tổn thất hết sức to lớn cho chúng, nếu xảy ra đại chiến, Thiên Địa Tông bọn họ cũng sẽ không ăn thiệt thòi quá lớn.

Tiên Vương quyết đấu với Tiên Vương, không thể phân thắng bại trong khoảng thời gian ngắn được, mọi người cũng đã rõ ràng kết quả cuối cùng ra sao, khi kết thúc chiến đấu, từ nay về sau tiềm lực Côn Lôn Thần Tông sẽ bị giảm mạnh, còn Thiên Địa Tông không những không thiệt hại mà lại còn kiếm lời to.

Hàn Quân Thiên thăng cấp Tiên một chuyện đại hỉ của Thiên Địa Tông, còn một chuyện tốt hơn nữa là tên tiểu tử kia biểu hiện ra năng lực vạn phần quỷ dị.

Bạch Thánh vừa định giết nhanh Lâm Phàm nhưng đã bị Canh Dương Thiên cản lại.

- Ngươi thật muốn như vậy?

Bạch Thánh giận dữ hét lớn.

Hiện tại Canh Dương Thiên cũng rất bất đắc dĩ nhưng giờ trong lòng hắn lại có một đoàn chiến ý mãnh liệt.

- Muốn đánh thì đánh đi, ngươi lắm lời quá!

Ầm ầm!

Thiên địa giờ khắc này có rất nhiều tiếng nổ phát ra.

Những cường giả đang vây xem cũng vội vàng tìm đường lui, bọn họ sợ bị vạ lây.

Tình huống hiện tại thật sự quá cuồng bạo, cuồng bạo đều mức khiến người ta run sợ.

Nhân vật cao tầng nhất của hai đại tông môn chiến đấu, một sự việc không bình thường chút nào, đây không phải chuyện mà bọn hắn có thể tham dự vào, nếu như bị dính đến, cho dù bị giết cũng không thể tìm ai phân xử được. Lâm Phàm mừng rỡ nhìn một màn đang xảy ra trước mắt, hắn bắt đầu phân tích tình huống, chiến đấu hiện giờ rất cuồng, lấy thực lực bản thân nhất định không giúp được gì, nhưng cái đồ chơi Xà Bông Nhãn Hiệu Lâm Thị này lại có tác dụng rất lớn nha, tuy chỉ còn hai lần công năng nhưng nó tuyệt đối có thể khiến vài tên Thái Thượng lão tổ của đối phương ăn thiệt thòi lớn.

Hiện tại hắn cũng không vội, phải cố gắng kiếm lời một trận thật lớn mới được, trước tiên cứ để Thái Thượng lão tổ hai phe cứng rắn đập nhau một hồi đi, sau đó mình sẽ làm ngư ông đắc lợi, thu hồi chiến quả hí hí.

Lúc này, Lâm Phàm đưa mắt nhìn chằm chằm vào tổng bộ Côn Lôn Thần Tông.

Bây giờ ở đó tự nhiên không có cường giả canh giữ, với tu vi Tiên tôn của mình tuyệt đối có thể quét ngang.

Xèo!

Lâm Phàm không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng trốn vào hư không chạy về hướng Côn Lôn Thần Tông.

Bạch Thánh tự nhiên nhìn thấy thân ảnh Lâm Phàm vì hắn vẫn luôn chăm chú theo dõi tên này, bây giờ hắn thấy tiểu tử này đang chạy nhanh về phía Côn Lôn Thần Tông, tâm thần hắn nhất thời cuống lên.

- Bạch Thánh, đối thủ của ngươi là ta, chớ có khinh thường chứ!

Canh Dương Thiên đánh xuống một chưởng, hư không hoàn toàn phá diệt, hắn cùng Bạch Thánh rất khó phân thắng bại, nếu còn tiếp tục đánh thì ai thắng ai thua quả thực rất khó nói.

Không phân ra thắng bại trong khoảng thời gian ngắn được.

Những cường giả Tiên Vương đều có nội tình tương đương, nên không thể giải thích ai mạnh ai yếu, mà giờ Canh Dương Thiên nhìn thấy tiểu tử kia đang như một cơn gió chạy về phía Côn Lôn Thần Tông, trong lòng cũng cười nhạt một tiếng, xem ra tổng bộ Côn Lôn Thần Tông gặp xui xẻo lớn rồi.

Mặc dù tu vi tiểu tử này không phải Tiên Vương nhưng với thực lực của mấy tên còn lại trong Côn Lôn Thần Tông bây giờ, không có ai là đối thủ của hắn.

Cho dù là những cường giả Tiên Tôn cảnh kia nói không chừng cũng phải ăn thiệt lớn trong tay tên đệ tử này mất. Mà lúc này, mấy tên đệ tử Côn Lôn Thần Tông giống như gặp ma.

- Tên kia đang bay về hướng chúng ta kìa!

- Mau lui lại đi, chúng ta không phải đối thủ của hắn.

- Cứu mạng a, ai tới cứu chúng ta với. Tình cảnh nãy giờ diễn ra như thế nào bọn họ đều tận mắt nhìn thấy, tàn nhẫn, thật sự quá tàn nhẫn, tên kia không phải người đâu.

Tông chủ họ đã chết trong tay của đối phương, hơn nữa ngay cả Tề Thiên lão tổ cũng bị hắn giết.

Ầm!

Lâm Phàm từ trên cao hạ xuống rơi vào tổng bộ Côn Lôn Thần Tông, một ít đệ tử xung quanh nhìn thấy hung nhân này, lập tức kêu lên một tiếng rồi nhanh chóng lùi về phía sau.

Bây giờ, Lâm Phàm cũng chưa dùng tới đám Tiên khi sau lưng, chúng vẫn đang trôi nổi phiêu phù ở đó, khiến bọn họ bị doạ cho ngốc.

Cái tên này nhất định không phải con người. Khóe miệng Lâm Phàm lộ vẻ tươi cười nhìn tất cả mọi thứ trước mắt, đây là tổng bộ của Côn Lôn Thần Tông nha, bây giờ đám Thái Thượng lão tổ của chúng đang bận đánh nhau rồi, nơi đây đã không còn tuyệt thế cường giả trấn thủ, như vậy có nghĩa không ai có thể ngăn cản đường đi của Lâm Phàm ta nữa.

- Côn Lôn Thần Tông bất diệt, ta liều mạng với người.

Vừa lúc đó, trong đám người có một đệ tử giết tới Lâm Phàm.

Lâm Phàm cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn, một tát đánh bay.

- Nhìn ngươi cũng không tệ lắm nên ta không giết ngươi.

Vào lúc này mà vẫn còn đệ tử đứng ra, Lâm Phàm không thể không phục được, nên hắn hạ thủ lưu tình, không muốn giết người kia.

Huống hồ, hắn cũng không phải Cuồng Ma thích giết người, chỉ có cường giả chân chính mới là mục tiêu của hắn thôi, còn những tôm tép nhỏ này hắn không muốn đụng đến, để cho bọn họ cố gắng trưởng thành, nói không chừng sau này lại xuất hiện một tên cường giả ấy chứ, chuyện này rất khó nói nha.

- Bảo khố Côn Lôn Thần Tông nằm ở đâu vậy? Ai đó nói cho ta biết được không?

Lâm Phàm hỏi đám đệ tử đứng xung quanh. Nhưng bọn họ chỉ đều cảnh giác nhìn Lâm Phàm, họ sao khai ra nơi quan trọng nhất của tông môn nói cho đối phương biết được.

- Thiên Địa Tông các ngươi khinh người quá đáng!

Đúng lúc này, một đạo cầu vồng từ trên trời giáng xuống.

Đệ tử Côn Lôn Thần Tông nhìn thấy người tới, nhất thời đại hỉ.

- Phó tông chủ Hình Thiên đến rồi... Lâm Phàm định nhãn nhìn tới, khóe miệng khẽ nhếch, cường giả Tiên Tôn cảnh không sai nhưng yếu hơn Thái Càn Thiên rất nhiều.

- Ngươi đừng làm càn nữa được không? Thiên Địa Tông chúng ta xưa nay không khi dễ người bao giờ, chúng ta công bằng quyết đấu ngươi có hiểu hay không, ta nghĩ ngươi nên nói một chút về nơi đặt tàng bảo các của Côn Lên Thần Tông đi?

Lâm Phàm hỏi.

- Nằm mơ.

Hình Thiên giận dữ hét lớn, hắn không ngờ Thiên Địa Tổng dám làm càn như vậy, càng không nghĩ tới bọn chúng dám khai chiến với Côn Lôn Thần Tông hắn, hơn nữa tình hình chiến đấu còn hết sức kịch liệt, chiến đấu mãi mà Côn Lôn Thần Tông cũng không chiếm được thượng phong.

- Aiii, thực sự không biết hợp tác chút nào.

Lâm Phàm bất đắc dĩ lắc đầu. Những người này không phối hợp chút nào cả, mình cũng không muốn đại khai sát giới mà chả ai biết điều hết.

Ai u, ai u... Đúng lúc này, Hình Thiên đột nhiên ra tay, hắn bay đến trước mặt Lâm Phàm rồi đấm ra một quyền, dư chấn một quyền toả ra chấn động thiên địa.

Chết đi...

Những đệ tử xung quanh hưng phấn gào thét nhìn thấy cảnh này.

- Phó tông chủ, cố lên.

- Hãy để người này biết lợi hại của tông môn chúng ta.

- Không sai, nhất định phải báo thù cho tông chủ.

- Tông chủ chết rất thảm a, người tốt như vậy mà lại bị tên kia chém giết, quả thật đáng hận mà. Trong mắt Hình Thiên lập loè tinh quang, hắn phải xuất ra thực lực mạnh nhất đối phó tên này, hắn muốn báo thù cho tông chủ.

Lâm Phàm khẽ cười nhìn nắm đấm không ngừng phóng đại trước mắt.

- Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước...

Đã rất lâu rồi hắn không thi triển chiêu này, xem tý nữa thì quên mất luôn nó.

Nhưng nhìn tình huống bây giờ không thể không sử dụng,đối phương đã d*ng h** ch*n để lộ ra chỗ yếu nhất như thế, tự dưng làm mình nhớ đến chiêu này.

Ầm!

Một tiếng động vang lên giòn giã. Côn Lôn Thần Tông trở nên an bình hẳn, những đệ tử đang vui mừng kia cũng an tĩnh, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, giống như gặp phải quỷ.
 
Back
Top Bottom