Siêu Nhiên tóc và hoa ; năm bốn

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
344344282-256-k340309.jpg

Tóc Và Hoa ; Năm Bốn
Tác giả: _iamnagn
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"nếu hữu duyên gặp lại, anh hãy cài hoa lên tóc của tôi, một lần nữa nhé.

"
không có thật.​
 
Tóc Và Hoa ; Năm Bốn
Toc Va Hoa Nam Bon


cậu có tò mò về chuyện tình của một đội trưởng cai ngục và một tù binh sẽ ra thế nào không?nếu tò mò thì lại đây tôi nói nhỏ cho cậu biết nhé, nhớ không kể với ai thì tôi mới yên tâm kể cho nghe đấy. (tất cả là giả tưởng nên không có thật) -----------------------------------------------------------------"bùi hoàng việt anh, yêu cầu anh làm việc nghiêm túc lên xem nào, còn không nghiêm túc là tôi sẽ tăng án phạt tù lên cho anh đấy!"

"tôi biết rồi, thưa đội trưởng"cậu có tin là có một nhà tù nằm ngoài hành tinh không? cậu không tin thì tôi mặc kệ cậu. dù không muốn tin nhưng với tôi đây là sự thật. một sự thật tàn ác mà tôi không thể chấp nhận được.sự thật là tôi đang đi tù vì hành vi không tố giác tội phạm lại không gọi báo cáo cho cảnh sát địa phương nhưng mà tôi bị oan, tôi bị oan, tôi bị oan.

điều quan trọng nhắc ba lần đấy.để tôi kể cho mà nghe là hôm đấy là đứa em gái tôi bảo trông nôm cửa hàng hộ nó để nó đi lấy hàng tầm năm đến mười phút gì đấy. vì trách nhiệm của người anh tốt bụng nên cũng đành trông coi mà lòng không có một chút tự nguyện. trong lúc coi thì nhờ bản tính tâm linh của mình nên tôi cảm nhận một chuyện xấu sắp và sẽ diễn ra, chuyện đấy tới nhanh thôi, không còn lâu nữa đâu.khi hoàn thành xong việc thì đang trên đường về đến ngôi nhà thương yêu thường ngày thì tôi bị một tiểu đội lính mặc quần áo toàn thân toàn là màu đen chặn lại. bọn họ đội chiếc nón kepi. trên mặt thì họ bịt kín bằng mặt nạ lại hết chỉ có duy nhất hai con ngươi lấp ló bên ngoài. trên lưng mỗi người toàn vác theo vài cây súng ngắn súng dài có đủ cả. thì tôi đã biết linh cảm của mình đã đúng.lúc đó tôi khá bất ngờ nên có hỏi lý do và yêu cầu họ đưa ra bằng chứng phạm tội của tôi và họ phải chứng minh họ là ai mà tại sao đến đây và bắt tôi, thì một người có vẻ là chỉ huy đứng ra đáp ứng toàn bộ yêu cầu cần thiết của tôi.

đời tôi sắp tàn rồi.theo mắt nhìn của người của tôi thì người trước mặt còn khá trẻ, mặt thì nhìn dễ ưa nhìn lắm. cũng tầm tuổi tôi hoặc có thể thấp hơn tôi vài tuổi, dáng người nhỏ nhắn, lướt qua thì có thể thấy được bảng tên, hình như tên phan tuấn tài thì phải?"xin chào cậu Việt Anh, chúng tôi là cai ngục đến từ nhà tù xx. chúng tôi nhận lệnh của cấp trên là bắt cậu về. vui lòng cậu hợp tác!" khi còng tay tôi vào còng số tám thì họ bảo tôi đi vào một cánh cổng màu tím, chà trông cũng bắt mắt. nhớ lại thì hình như lúc đấy tôi bị ngu hay sao ấy, bỗng nhiên tôi có một ý nghĩ là sẽ trốn thoát để không bị bắt nữa nên tôi lại gần một anh lính ngẫu nhiên rồi đập đầu mình vào đầu của anh ta rồi bỏ chạy."xin lỗi nhé nhưng tôi không thể bị bắt vào lúc này được" có vẻ hành động ngu ngốc ấy mà tôi đã phải gánh chịu một cái giá rất đắt. cậu thanh niên tên phan tuấn tài đã nổi đóa lên và lấy điện thoại ra gọi cho ai đó."cậu Việt Anh, lời cảnh cáo cuối cùng từ tôi dành cho anh là hãy dừng lại và quay về hợp tác với chúng tôi, ngay lập tức!

Nếu không thì đừng trách chúng tôi mạnh tay."tôi mắt nhắm mắt mở coi như không nghe thấy lời cảnh cáo của người chỉ huy mà cứ lao đầu như mấy tên đầu đường xó chợ mới ăn cắp đồ của hàng xóm.đang chạy thì tôi cảm thấy toàn thân mình rã rời, vì phải chịu một cơn đau trời gián như thế cộng thêm cú dư âm từ lúc nãy tôi dùng hết sức để đập đầu vào anh lính kia nên tôi lăn đùng ra đất, phần đầu thì cứ đau nhức dữ dội, cảm giác choáng váng cứ bao trùm trí óc của tôi vậy. mắt không hẹn mà cùng nhau nhắm lại. trước khi mắt kịp nhắm lại thì mũi tôi có đánh hơi được mùi tanh tanh nồng nồng, ôi không, máu đang rỉ ra từ trên đỉnh đầu của tôi xuống. cả thế giới trong mắt tôi bị biến thành màu đen vô tận.trước khi kịp nhắm mắt thì tôi thấy có thêm một người thanh niên đang nói chuyện với cậu thanh niên phan tuấn tài , họ nói gì đấy nhỉ? với tình thế và lí trí hiện tại thì tôi chả nghe rõ họ nói gì nữa. sau khi tỉnh dậy thì tôi đã được đưa tới một phòng photo để chụp hình, đầu tôi thì đã được băng bó kĩ càng, vô số vết tích hồi nãy đã được chăm sóc dán băng đầy đủ không xót một chỗ nào.họ bắt tôi cầm một cái bảng ghi rõ tên, tuổi, nghề nghiệp và cả tội danh của tôi khi bị bắt nữa?

ôi tôi không nghĩ bản thân mình lại như thế.khi chụp xong tôi được một anh lính cai ngục phát cho một bộ đồ tù nhân màu cam với một bộ đồ tù màu trắng sọc đen. họ bảo tôi đi vào nhà phòng thay đồ để thay.

đồ họ đưa cũng vừa vặn quá đấy chứ.căn phòng tôi ở trong tù nếu không nhìn mà đánh giá thì có thể gọi là tốt ấy chứ, không tồi tàn như tôi nghĩ.

ở dưới sàn có trải một cái thảm lông to màu đen tuyền. trên trần ở giữa có gắn một cây quạt cỡ lớn hình tròn. còn có tủ sách, tivi để xem cho đỡ chán nữa này.

điều tôi không thích ở trong này là cái giường nó quá cứng, ngủ dậy thì người tôi cứ ê ẩm kiểu gì ấy. sống trong tù vậy thì cũng tạm rồi.lúc chụp hình tôi có nghe anh lính dặn dò là tối nay sẽ có người đưa tôi lên phiên tòa để xem xét tội của tôi, để đưa ra án phạt mức án phạt cuối cùng. trước khi rời đi, anh lính đấy không quên gửi một lời đe dọa đến cho tôi."

Chắc cậu không ngờ đâu nhỉ?

Người bắt cậu là một trong những đội trưởng cộm cán của nhà tù này đấy, và cậu đã đắc tội với người ấy.

Thê thảm cho cậu rồi." sau khi nghe những lời đó thì không còn nghi ngờ mà tôi có thể khẳng định là đời tôi tàn thật rồi. tối đến cửa phòng giam mở ra cùng với một cậu con trai trên mặt có dán một vài cái băng keo cá nhân, hai bên tay trái tay phải đều dán những miếng băng gạc trắng.người này tóc xoăn đen có pha chút màu nâu nhạt, áo sơ mi đen của người này còn có một chiếc khăn trắng ở giữa. những chiếc cúc áo màu đỏ thẫm được đính lên trên áo, một thiết kế thật đặc sắc. bên ngực trái của áo thì có gắn một chiếc logo nhỏ có hình hoa hướng dương. chiếc quần tây đen ôm trọn vòng ba căng tròn ấy. hèn gì ở đây tôi có nghe mấy tên tù nhân nam khác đồn là có một đội trưởng ở đây ngon và xinh lắm thì ra là cậu ta. nhưng tôi vẫn không hiểu tại sao lại dùng từ xinh thay vì từ đẹp trai nhỉ? bên vai trái là băng tay đỏ. theo tôi đoán là để phân biệt với các tiểu lính canh nhỏ. tại vì khi nãy đứng trước mặt tôi, tôi cũng thấy cậu thanh niên phan tuấn tài đeo một cái y chang như vậy.khác hẳn với cậu tuấn tài hồi nãy. người này trông trưởng thành hơn nhiều. trông cáu gắt, khó chịu lắm cơ. hàng lông mày này cứ cau lại suốt. chứng tỏ người này rất nóng tính không thể tùy tiện chọc giận."tù nhân mới, cậu tên gì?"

"bùi hoàng việt anh."

"tù nhân việt anh, mời anh theo tôi lên phiên tòa nào."giọng của người này nghe có bảy phần nghiêm túc còn ba phần còn lại nghe như bảy phần.nhìn kĩ thì nhan sắc người này cũng không tệ. cũng xinh trai lắm.trong suốt quãng đường lên phiên tòa thì tôi chứng tỏ mức độ ngoại giao của mình để hỏi tên, quê quán và một vài thông tin cá nhân khác thì người ấy chỉ lạnh lùng mà nhả ra một số chữ ít ỏi." tôi là đội trưởng đội 1, nguyễn thanh bình. cũng là người làm cho anh bất tỉnh và chảy máu đầu đấy." hết

#17.06.2023
 
Tóc Và Hoa ; Năm Bốn
1


"tù nhân việt anh, anh có thể im lặng không? tôi là đội trưởng nguyễn thanh bình, người hồi nãy đánh cho anh bất tỉnh rồi bắt anh về đây đấy.

được chưa?"

----------------------------------------------------vừa bị nói một tràng dài nên não của việt anh không có tiếp nhận thông tin một cách nhanh nhất được. việt anh đứng bất động một chỗ rồi ngẫm. việt anh sững người ra, người trước mặt nhìn vậy thôi mà đã đánh cho hắn bất tỉnh còn chảy máu đầu nữa? có phải thật không đấy? trông lúc việt anh đang suy thì thanh bình không nghe tiếng bước chân của người theo sau nên cũng quay mặt lại nhìn thì thấy hắn đang đứng xịt keo một chỗ. nhìn vẻ mặt bất ngờ như thế thì thanh bình đã biết trong bộ óc nhỏ xíu đấy của việt anh đang có những suy nghĩ gì rồi. trường hợp này thanh bình gặp quá nhiều rồi nên đâm ra nhìn phát là biết."tù nhân việt anh, anh nhanh cái chân lên. tôi còn bận việc lắm. anh không tin đây là sự thật hay gì? nếu không tin thì lại đây"nghe thanh bình bảo mình lại gần thì tính máu chó tò mò lại nổi lên. muốn nghe xem thanh bình định nói gì với hắn. chắc là muốn kiểm tra trán hắn chứ gì. người gì mà cơ hội thế, kiếm cớ đụng chạm người ta cơ đấy."tôi đánh cho anh bất tỉnh thêm lần nữa nhé?"

"cám ơn ý tốt của đội trưởng đây nhưng tôi xin lỗi, tôi không dám nhận" nhìn hắn có vẻ run sợ như thế trong lòng thanh bình cũng thấy khá dễ thương đấy chứ, phải không?thôi xin người đấy. tưởng thanh bình sẽ nói lời hay ý đẹp với hắn nhưng thanh bình quay xe gắt quá. không ngờ lại muốn đánh cho hắn một chập nữa. một lần là tởn tới già rồi không có nhu cầu thử thêm lần thứ hai đâu ạ.

đấy là những suy nghĩ trong đầu chứ có dám nói ra đâu, sợ chọc giận người kia nữa thì mệt.nhìn xinh trai đến thế mà lại có hành động bạo lực như vậy thì hắn đã âm thầm đánh giá nhân phẩm trong lòng rồi, thật độc ác mà...sau khi đến phiên tòa, việt anh đứng ở trung tâm của một căn phòng rộng lớn. hai bên mỗi bên có hai dãy bàn và mấy cái ghế. giống phòng họp thế nhỉ? còn có nhiều cuốn sách như đang bay lơ lửng trong không khí vậy.

đây là hành tinh kì quái gì vậy?trước mặt việt anh là một vị thẩm phán có tóc dài màu trắng bạch kim. có đôi mắt xanh dương, làn da trắng mịn có thể được so sánh gần bằng với bạch tuyết. sống mũi cao vút, chân mày đậm. trên người đang khoác măng tô màu nâu, ở bên trong thì có thêm một chiếc áo sơ mi. chiếc giày sneaker nữ màu đen trơn. style nhìn đẹp đấy chứ."bị cáo bùi hoàng việt anh, bị phạt tù với lý do không tố giác tội phạm nguy hiểm cộng thêm việc chống đối người thi hành công vụ. bị phạt tù hai năm rưỡi. phiên tòa kết thúc"kết thúc phiên tòa thì việt anh được thanh bình dẫn về khu giam mà thanh bình quản lý. trong lúc đi thì có hẹn lại gặp lại đội trưởng phan tuấn tài."chào đội trưởng bình, hôm qua phiền anh đã giúp em bắt tội phạm rồi ạ."

"không có gì, lúc đấy anh có đi gần chỗ đấy để thực hiện nhiệm vụ thì thấy em gọi nên lại giúp em thôi."hình như thanh bình và tuấn tài thân lắm thì phải. gặp mấy người khác thì thanh bình toàn xưng tôi-cậu hoặc tôi-anh thôi còn xưng hô với tuấn tài là anh-em. khác lạ quá nên việt anh mới nghĩ ra cái thắc mắc vớ va vớ vẫn này."

à cậu tù nhân mới này, cậu tên gì thế?"

"chào đội trưởng ,tôi tên bùi hoàng việt anh."

"còn tôi là đội trưởng phan tuấn tài, gọi là tuấn tài thôi cũng được nhé. có gì cần tôi giúp thì cứ nói."

"à vâng thưa đội trưởng."chỉ nghe vài câu nói của tuấn tài thôi thì việt anh đã biết được con người của tuấn tài ra sao. não nhảy số nhanh đã nghĩ ra ngay thắc mắc tiếp theo là tính cách hai người này trái ngược nhau như thế sao lại thân thiết được hay nhỉ? tính cách của tuấn tài thì dễ gần, tốt bụng, hiền lành, dịu dàng như thế còn thanh bình thì chỉ có ngược lại.về phòng giam, hình như khi nãy việt anh đã thấy tuấn tài cười, cười rất đẹp là đằng khác. không biết thanh bình cười lên có đẹp giống thế không nhỉ? hết

#18.06.2023-----------------------------------------------------các bồ xem lịch chuẩn bị quân cho trận sắp tới chưa? tui buồn là hỏng có bùi đoàn các cậu ạ. tui hít hint otp chưa đã mà đã bị cắt rồi. nản ghê
 
Back
Top Bottom