Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Toàn Trí Độc Giả

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
401413379-256-k602111.jpg

Toàn Trí Độc Giả
Tác giả: YuPhan8
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Re-up từ chương 167 Tags: orv​
 
Toàn Trí Độc Giả
Chương 167: Tình yêu của Kim Dokja (6)


Không gian như bị chia cắt thành từng phần.

Những nơi mà năng lượng màu vàng xoẹt qua đều nứt toác.

Những con quái vật bị kẹt trong vết nứt bị cắt đứt đôi cơ thể khi chưa kịp kêu lên một tiếng.

Ánh sáng vàng thổi bay hết những loài cấp 4, cấp 5.

Phá Thiên Kiếm.

Chỉ với một đường kiếm đã có thể rạch ngang bầu trời.

Ngay đến cả những con quái vật cấp 3, có thể dễ dàng phá hủy một khu vực trong 10 phút, cũng phát ra những tiếng kêu khủng khiếp.

Yoo Jonghyuk đã sử dụng thanh kiếm này trong bao lâu rồi?

10 năm?

20 năm?

Nếu anh ấy luyện tập ngay trong khoảng tối thời gian, nó có lẽ đã kéo dài hơn 100 năm.

Qua ngần ấy năm, Yoo Jonghyuk đã có thể đạt đến đỉnh cao của con người.

"Thể chất của ta còn kém nhưng ta vẫn đủ sức thực hiện nó."

Yoo Jonghyuk kiểm soát cơ thể bị quá tải của mình và liên tục vung kiếm.

Sức mạnh siêu việt này không thể tồn tại lâu, cho dù anh ấy có mạnh đến đâu.

Trình độ của anh vẫn kém xa so với sư phụ của mình, Phá Thiên Kiếm Thánh.

Tuy thế, các đòn tấn công của anh vượt xa danh mục "kỹ năng" thông thường.

Quái vật nổ tung như pháo trong khi Reinheit thì sững sờ.

> [Tin đồn về sự siêu việt là thật.

Nhưng làm thế nào một con người không phải là người quay trở về lại có thể...]

Reinheit chưa kịp nói hết.

Nơi anh ta vừa đặt chân đã bị chẻ đôi bởi những lưỡi dao năng lượng của Phá Thiên Kiếm Thánh của Yoo Jonghyuk.

Một sức mạnh hủy diệt đáng sợ.

Đây là năng lượng của Chia cắt Bầu trời.

"Làm ơn để ý mọi người xung quanh nữa!

Họ đang bị cuốn vào đấy!"

Yoo Sangah hét vào mặt Yoo Jonghyuk, nhưng anh phớt lờ cô.

Anh ta ngay từ lúc bắt đầu cũng chỉ giỏi phá hoại chứ không phải cứu người.

"Không dễ gì để đánh bại một người là chủ nhân của một câu chuyện huyền thoại...

Ở Paradise, sức mạnh của hắn ta tương đương với quái vật cấp 2."

Trên thực tế, Perpetual Motion của Reinheit không hề có dấu hiệu yếu đi mặc dù đã bị hư hại.

Những cành cây càng tỏ ra giận dữ và nhanh chóng hấp thụ thêm càng nhiều người xung quanh chúng.

"Aaaaack!"

Tốc độ phát triển của Perpetual Motion nhanh hơn tốc độ giải cứu người dân.

Thêm vào đó là số lượng lớn quái vật.

Yoo Sangah nói khi sử dụng và để giết những con thú xung quanh:"Chúng vẫn tiếp tục xuất hiện.

Chúng đã được giấu ở đâu cơ chứ?"

"Những con quái vật được sinh ra từ Paradise."

"Sinh ra?"

Yoo Jonghyuk nhìn lên không trung trong giây lát.

Những dokkaebi nói rằng sẽ không can thiệp đang tụ tập lại với nhau, như thể đây là một khung cảnh hài hước.

> [Hả...

điều này khó đây.]
> [Có vẻ như cần phải có một trang trại mới rồi.]

Yoo Sangah không lập tức hiểu ra điều họ nói đến là gì.

Giữa những con quái vật đang ngày một đông, cô có thể nhìn thấy những con quái vật quen thuộc trong các kịch bản trước.

Chuột đất cấp 9, chuột cống cấp 8...

"Những con quái vật được sử dụng trong kịch bản.

Cô có bao giờ tự hỏi chúng đến từ đâu không?"

Yoo Jonghyuk hỏi.

"Chúng đến từ một thế giới khác..."

"Có một giới hạn khi sử dụng phương pháp đó.

Các dokkaebi bận rộn và không có thời gian cho việc có năng suất kém này."

Yoo Sangah nhìn chằm chằm vào Jonghyuk, các dokkaebi và những con quái vật của Paradise.

Cô sửng sốt, và Jung Heewon – đang sử dụng Lửa Địa Ngục bên cạnh – là người phản ứng đầu tiên.

"Điều đó có nghĩa là..."

Yoo Jonghyuk gật đầu:
"Paradise là nguồn gốc của những con quái vật trong Star Stream.

Chính xác mà nói, nó là một trong số đó."

Trong tâm trí của Jung Heewon, một số điều mơ hồ cuối cùng đã khớp với nhau.

Tầng hai của Lâu đài bóng tối.

Lý do tại sao dokkaebi – kẻ can thiệp đến mọi thứ – lại để yên ngay từ đầu.

Nếu cô ấy nghĩ về nó, mọi thứ đều có lý do.

> [Dokkaebi!

Một Paradise mới có thể được tạo ra!]

Ở phía xa, nửa trên của Reinheit được phục hồi lại trên Perpetual Motion.

> [Trong khoảng thời gian trước, lượng quái vật cung cấp hơi ít nhưng nó sẽ sớm được bổ sung!

Đừng hủy bỏ hợp đồng của chúng ta!]

Nỗi đau đớn và tuyệt vọng trong anh ta là thứ không thể san sẻ được.

Đây là một thế giới hy sinh các hóa thân để bảo vệ các hóa thân.

Reinheit đã dốc hết sức với điều mà anh ta tin tưởng, ngay cả khi niềm tin đó khiến anh ta trở thành một con quái vật.

Các hóa thân muộn màng phát hiện ra dokkaebi lơ lửng trong không khí và hét lên:

"Dokkaebi!

Dokkaebi!"

"Ugh, kịch bản đã bắt đầu rồi sao?"

"Tại sao?

Tại sao lại làm điều này chứ?

Chúng tôi không làm gì sai cả!"

Các dokkaebi chỉ cười.

> [Tại sao ư?

Các bạn không làm gì sai cả.]
> [Đây cũng không phải là những gì chúng tôi dự định.

Hahaha!]

Jung Heewon cắn môi trước cảnh tượng đó.

Cô không muốn nhìn thấy nữa.

"Không có cách nào sao?"

Tất nhiên là còn một cách.

Nếu anh ấy sử dụng và sau đó là , anh ấy sẽ có thể nhấn chìm Reinheit bằng sức mạnh của mình.

*'Tuy nhiên, sức tàn phá là quá lớn.

Cả Paradise cũng sẽ bị thổi bay.'*

Hồi quy giả Yoo Jonghyuk không tán thành lối đánh kém hiệu quả như vậy.

"Nếu muốn giết hắn ta, chúng ta phải loại bỏ gốc rễ của Perpetual Motion."

Nguồn năng lượng cốt lõi của Perpetual Motion nằm trong rễ.

Nếu rễ cây bị loại bỏ, anh ấy có thể chế ngự Perpetual Motion.

Vấn đề là con quái vật trong 'gốc rễ' là một con quái vật hùng mạnh mà ngay cả Reinheit cũng không thể kiểm soát.

*'Ngay cả khi mình có con quỷ xếp thứ sáu, Sephirot...'*

Nếu anh ấy có Sephirot làm đồng minh như đã lên kế hoạch thì việc tấn công Paradise sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Tuy nhiên, Sephirot đã chết trong khoảng thời gian anh đến đón.

*'Cũng có một người săn bảng xếp hạng như mình.'*

Người đầu tiên anh nghĩ đến là Kim Dokja, nhưng không có gì đảm bảo rằng đó là Kim Dokja.

Có quá nhiều biến cố trong lần hồi quy này.

"Chúng ta không thể xuống dưới lòng đất.

Giờ chúng ta phải làm gì?"

"Không cần phải vào đó.

Tôi đã giao xong nhiệm vụ rồi."

Jung Heewon mở to mắt:
"Anh...

đừng nói với tôi...!"

Cô ấy đã nhận ra những người vắng mặt.

Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk đã nói trước:
"Kim Dokja sẽ không bỏ lại mọi người mà không có lý do."

Có lẽ anh ấy có thể nghĩ ra điều đó bởi vì anh ấy là hồi quy giả.

Từ trước luôn là Kim Dokja đơn phương hiểu ý anh nhưng lần này anh cũng đã hiểu được ý định của Kim Dokja.

> [Chòm sao không tên đang mỉm cười.]

Yoo Jonghyuk cảm nhận được ánh nhìn và biểu cảm của anh trở nên méo mó.

---

Giữa bầy quái vật, Shin Yoosung và Lee Gilyoung nằm cuộn tròn vào nhau.

Chúng nhiều đến nỗi không thể nhìn thấy được cơ thể nhỏ bé của hai đứa trẻ.

Trong một khoảnh khắc, chúng đã cùng nhau thuần hóa một số quái vật cấp 8 và ong bắp cày khổng lồ.

Những con ong bắp cày nhảy múa bao quanh Shin Yoosung và Lee Gilyoung, đánh lạc hướng con mắt của lũ quái vật.

Tuy nhiên, điệu múa của ong bắp cày có giới hạn.

Ánh mắt hai đứa trẻ chạm nhau.
*'Chúng ta nên làm gì đây?'*
*'Tôi không biết.'*

Bậc thầy quái thú Shin Yoosung và Bậc thầy côn trùng Lee Gilyoung.

Hai đứa trẻ hiện đang là những người thuần hóa thú vật mạnh nhất ở Seoul.

Tuy nhiên, ngay cả chúng cũng không thể thuần hóa tất cả những con quái vật này.

Não của chúng sẽ nổ tung và chết.

Trên thực tế, giới hạn Thuần hóa mà chúng làm được là loài cấp 4.

Các loài cấp 3 cũng có thể nếu chúng cố hết sức, nhưng chỉ được trong chốc lát.

*'...Mình sẽ chết như thế này sao?'*

Những con quái vật mạnh hơn giẫm đạp lên những con quái vật xung quanh và hệ sinh thái của cả khu vực dần dần lắng xuống.

Những con sói quỷ và những mảnh tối nhe nanh và đánh hơi xung quanh.

Những con ong bắp cày sợ hãi càng ra sức nhảy múa nhưng việc bị tìm thấy chỉ còn là vấn đề thời gian.

Ngoài ra còn có một mối đe dọa khác ngoài những con quái vật.

Các nhánh của Perpetual Motion di chuyển qua đám quái vật và quật về phía bọn trẻ.

Lee Gilyoung ôm chầm lấy Shin Yoosung và có vẻ như cành cây sắp đập vào hai đứa trẻ.

Lúc này, cành cây dừng lại do một nguồn năng lượng cực mạnh từ đâu đó tỏa ra.

Cành cây có vẻ hoảng sợ và cuối cùng bỏ qua lũ trẻ.

Shin Yoosung quay đầu theo hướng năng lượng đã khiến cành cây dừng lại.

*'Đó là gì?'*

Một con quái vật đã nhìn thấy vũ điệu của ong bắp cày và đang nhìn chằm chằm về phía này.

Lúc đầu, Shin Yoosung không nghĩ "nó" là một con quái vật.

Nó quá lớn để hiểu như một sinh vật sống.

Cơ thể của nó chiếm chính xác một phần ba hang động này.

Đôi mắt màu vàng nhấp nháy trong bóng tối khiến lông tơ trên cơ thể Shin Yoosung dựng đứng lên.

Đây không phải là một "con quái vật".

Cô bé không nghĩ nó có thể dùng từ đấy để mô tả.

Đây là một sự tồn tại lấn át tất cả quái vật.

Mọi ồn ào trong khu vực đều lắng xuống.

Tất cả đều cúi đầu kinh ngạc trước con quái vật.

Sinh vật với sự hiện diện vô lý như vậy đang nhìn về phía này với ánh mắt hứng thú.

'Ngươi là ai?'

Nó dường như đang hỏi.

Shin Yoosung không sẵn lòng trả lời câu hỏi lắm.

Bên cạnh, Lee Gilyoung cũng ở trong tình trạng tương tự.

Shin Yoosung đã can đảm tiến lên phía trước.

"...Xin chào."

Lee Gilyoung sợ hãi lắc đầu:
"Không được đâu.

Chúng ta không thể làm được."

Chúng đã nâng cấp đến mức giới hạn để có thể hiểu ý định của nhau mà không cần nói gì cả.

"Dù sao chúng ta vẫn sẽ chết nếu tiếp tục như thế này."

Shin Yoosung cẩn thận đứng dậy và bước đi lảo đảo về phía con quái vật.

Những con quái vật xung quanh cô bé gầm gừ dữ dội nhưng đứa trẻ không quan tâm.

Lúc này, Shin Yoosung mới nhận ra sự hữu dụng của mình.

*'Đây là lý do tại sao Ahjussi bỏ mình ở đây.'*

Chỉ có cô mới có thể làm được điều này.

"Chết tiệt."

Lee Gilyoung chửi tục và đi theo sau cô bé.

Ngay khi họ đến gần, sự hiện diện của con quái vật to lớn mạnh hơn trước rất nhiều.

Shin Yoosung cảm thấy mình như bị lột da ra trước cái nhìn của nó.

> [Kỹ năng độc quyền 'Truyền thông Đa dạng Nâng cao Lv.5' đã được kích hoạt!]

Luồng khí trong suốt bắn về phía con quái vật trong tích tắc.
.

Một kỹ năng để giao tiếp với các sinh vật.

Khoảnh khắc ánh hào quang chạm vào con quái vật, Shin Yoosung bị lấp đầy bởi ký ức của nó.

*'Ah, ahh...'*

Những ký ức khủng khiếp về con quái vật tràn vào đầu cô bé.

Một tồn tại đã rơi xuống đáy của Paradise khốn khổ này và lớn lên nhờ ăn thịt những con quái vật khác.

Ăn, ăn, tuyệt vọng và la hét.

Một con quái vật đã đi qua một địa ngục không thể diễn tả bằng ngôn ngữ của con người.

Các mạch máu phồng lên như sắp vỡ bởi lượng thông tin quá nhiều.

Máu từ mũi và miệng của Shin Yoosung chảy ra.

Đôi mắt của cô bé thậm chí chảy ra máu.

Lee Gilyoung cố gắng kiểm soát Shin Yoosung nhưng tình hình đã vượt quá tầm kiểm soát.

Cuối cùng, Lee Gilyoung cũng kích hoạt

Hai đứa trẻ, luôn đánh nhau, đã chung tay vào lúc này.

Sức mạnh của Lee Gilyoung thêm vào và độ hiểu biết được nâng cấp.

Tuy nhiên, nó vẫn còn rất gian nan.

Ngay sau đó, mũi của Lee Gilyoung chảy xuống hai dòng máu đỏ.

"U...

Uwaaaack!"

Shin Yoosung hiểu được nỗi khổ của con thú kỳ lạ này và lần đầu tiên muốn từ bỏ mọi thứ.

Có tiếng nứt vỡ khi tinh thần của Shin Yoosung và Lee Gilyoung sụp đổ từng chút một.

Đó là cái giá phải trả của việc cố gắng chế ngự một bản ngã mà họ không thể đối phó, một đối thủ mà họ không thể chạm vào.

Vào lúc này, Shin Yoosung cảm thấy có ánh mắt từ phía sau lưng cô bé.

Như thể ai đó đang nhìn.

Một sinh vật không hề bị ảnh hưởng bởi sự hiện diện của con quái vật đang theo dõi cô.

> [Chòm sao không tên đang nhìn bạn.]
 
Toàn Trí Độc Giả
Chương 168: Tình yêu của Kim Dokja (7)


Chòm sao không tên.

Shin Yoosung biết rõ nó đang ám chỉ ai.

'Ahjussi.'Chỉ là một ánh mắt nhưng đã có rất nhiều người phải chết vì không có được 'ánh mắt' đó vào thời khắc quan trọng.

Từ đó suy ra Shin Yoosung đã rất may mắn.[Chòm sao không tên gật gù.]Shin Yoosung nhận được sự chú ý của duy nhất một người trên thế giới này và tiến về phía trước.

Cô có thể làm được.

Tuy chân cô bé tê cứng và môi như bị đóng băng, nhưng cô bé tin chắc mình sẽ làm được.Một bước, rồi lại một bước..Đôi tay nhỏ bé của đứa trẻ đã chạm được đến lớp vỏ bên ngoài của con quái vật.

Có một vết thương rất nhỏ trên đó.

Đôi mắt con quái vật giật mình tỏa sáng.

Shin Yoosung nhìn thẳng vào con quái vật mà không tránh đi ánh mắt của nó.

"Nhìn thẳng vào ta."

Nhìn kỹ hơn, không phải chỉ có một vết thương.

Nhiều vết sẹo bao phủ toàn bộ lớp vỏ bên ngoài con quái vật.

Con quái vật kêu lên một tiếng nhỏ.

Có lẽ chưa ai nhìn thấy vết thương của nó trước đây.

Các vết cắt đã được tạo ra từ rất lâu trước đó.

Những vết thương này là minh chứng cho sự tồn tại của nó.

Do những vết thương này, con quái vật trở nên mạnh mẽ hơn nhưng đồng thời cũng càng cô đơn.Khuôn mặt của Shin Yoosung méo mó như thể cô bé cảm nhận được rõ ràng nỗi đau đó.

"Dù có bị thương tổn thì ngươi cũng không nên trở thành một con quái vật như này."

Shin Yoosung từ từ chạm vào vết thương của con quái vật.

Nhưng những vết thương này vẫn không thể lành dù đã trôi qua rất lâu.

Điều đó không có nghĩa là cô sẽ bỏ cuộc.

Rồi sẽ có một phép lạ.

Giống như Kim Dokja đã cứu Shin Yoosung vòng 41 vậy.

Ngay cả những người tưởng như không thể được chữa lành cũng có thể được cứu.Shin Yoosung nhìn những gốc rễ của Perpetual Motion đã đẩy con quái vật xuống.

Có lẽ con quái vật này đã bị trói ở nơi này cả cuộc đời của nó.Shin Yoosung lấy ra một quả màu vàng.
[Trái cây của Quái thú Cổ đại].

Đó là vật phẩm cấp SSS xuất hiện từ chiếc hộp ngẫu nhiên mà Kim Dokja đã đưa cho cô bé vào một ngày nọ.

Nó là một vật phẩm tiêu hao có thể được sử dụng để thuần hóa một con quái vật cấp trên không thể thuần hóa.Cô bé từ từ cúi đầu trước con quái vật và nói:
"Chúng ta hãy đi cùng nhau nhé."
_______
Có vẻ như Paradise đang trải qua một trận động đất và Reinheit hét lên với vẻ bối rối.

"Khụ, khụ... cái gì...!"

Perpetual Motion đột nhiên sụp đổ.

Từng chút một, cành và lá của cây dần héo úa.

Năng lượng cung cấp bị hút về một nơi xa.

Vào thời điểm Reinheit nhận ra có điều gì đó không ổn, những cành cây trên không đã mục nát.

"L-Làm thế nào?

Làm sao...!"

Reinheit bắt đầu nôn mửa.

Nhựa cây chảy ra như máu.

Có thứ gì đó đang nghiền nát cơ sở của Perpetual Motion.

Khi những chiếc răng kỳ quái xuyên qua bộ rễ sắc nhọn, Reinheit hét lên như thể cơ thể anh đang bị xé nát.

Sinh vật bị trói trong gốc rễ của Paradise một thời gian dài, giờ đang phá hủy các gốc rễ.

Perpetual Motion mất dần sức mạnh và bắt đầu sụp đổ.

"K-Không.

Không...!"

Một thứ gì đó khổng lồ bùng nổ từ dưới mặt đất.

Nó không có xếp hạng vì nó chưa từng lộ diện với thế giới bên ngoài.Cơ thể nó to lớn như một con rồng khổng lồ, một đôi cánh của quỷ và đôi mắt của côn trùng.

Nó là con quái vật tối thượng tiến hóa từ sự lai tạp giữa các loài quỷ, vua côn trùng và các loài quái vật khác.

Mọi người ở Paradise đều chứng kiến điều kỳ diệu này và Yoo Jonghyuk cũng là một trong số đó.

"...Rồng Chimera."

Đây là con quái vật bên dưới Paradise.

Sức mạnh gần bằng cấp 2 nhưng lại có tiềm năng vượt xa cấp 1.

Mặc dù bắt đầu từ phía dưới, nhưng nó có sức đe dọa đối với một con rồng hay loài quái vật mạnh nhất.

Vậy mà Shin Yoosung và Lee Gilyoung đang chảy máu trên lưng nó.Jung Heewon vui mừng hét lên.

"Yoosung!

Gilyoung!"

Cuối cùng thì hai đứa trẻ đã làm được điều đó.Con rồng Chimera gầm lên và tất cả quái vật trong Paradise rút lui ngay lập tức.

Có những con trốn trở lại dưới lòng đất, có con sợ hãi bất tỉnh tại chỗ và có con kịp thoát ra ngoài bức tường.

Giữa mớ hỗn độn này, Reinheit lảo đảo rời khỏi Perpetual Motion và chạy trốn.Yoo Jonghyuk đã không bỏ lỡ cơ hội này.

Phá Thiên kiếm di chuyển và Reinheit không thể tránh thoát khỏi thanh kiếm.

"Uh...

Uhhh... khụ..."

Máu đen từ miệng anh tuôn ra.

Bất kể anh ta là một con quỷ mạnh mẽ đến đâu, anh ta không thể sống sót với trái tim bị xuyên thủng.

Reinheit từ từ sụp xuống, Yoo Jonghyuk cùng các thành viên trong nhóm tiến lại gần anh.Vị chủ nhân sắp chết của Paradise nói:
"Hahaha... tất cả những điều này... cuối cùng thì, chỉ là vở kịch nhỏ cho những thứ không tưởng đó..."

Yoo Jonghyuk nhìn xuống dòng máu và Reinheit đang lẩm bẩm.

Reinheit nhìn chằm chằm vào Perpetual Motion đang dần biến mất trên bầu trời và hơi thở của anh trở nên gấp gáp.

"Cậu có thể không tin nhưng tôi... tôi chỉ muốn tạo ra một thế giới tốt đẹp."

Một số người nghe thấy điều này đã hét vào mặt anh ta.

Họ đều là những người đã được Paradise bảo vệ.

Một số gọi anh ta là đạo đức giả trong khi những người khác hét lên rằng họ nên giết Reinheit ngay lập tức.Bây giờ, khi họ đã biết bí mật của Paradise, họ không còn bảo vệ Reinheit nữa.

Tuy nhiên, không ai trong số họ tiến lên phía trước.

Bởi Yoo Jonghyuk không cho phép điều đó.Nước mắt chảy ra từ mắt Reinheit.

"Tôi, tôi thực sự..."

"Tôi biết."

Reinheit từ từ nhắm mắt trước câu trả lời ngắn gọn đó.Yoo Jonghyuk lên tiếng một lần nữa.

"Mọi người đều biết."

Tất nhiên họ biết.

Reinheit bật cười khi thấy cuộc sống mà mình đang sống quá dễ dàng.

"Lạ thật.

Tại sao... tôi cảm thấy như anh thực sự hiểu nó..."

Yoo Jonghyuk nhìn chằm chằm xuống Reinheit.

Không phải trong vòng hồi quy này nhưng Yoo Jonghyuk cũng đã từng đồng cảm với ý chí của Reinheit.

Những kỷ niệm về việc cùng nhau nâng đỡ Paradise và sau đó phá hủy Paradise vẫn còn hiện hữu ở đó.Như để đáp lại cảm xúc này, Reinheit nói với giọng đau đớn.

"Cậu... sẽ lên tầng tiếp theo?"

Tầng tiếp theo.

Đây là địa điểm kịch bản cuối cùng của Lâu đài bóng tối."

Cậu... sẽ không thể tìm thấy thứ mà cậu tìm kiếm đâu.

Lâu đài này, nó chỉ là sân chơi của các chòm sao.

Vì vậy, hãy cẩn thận.

Tầng tiếp theo..."

Vào ngay lúc này, cơ thể của Reinheit phát nổ.

Yoo Jonghyuk lặng lẽ nhìn chằm chằm vào không trung nơi những dokkaebi đang mỉm cười.[Ây ây, điều đó bị cấm.]
[Đúng thế, đúng thế.

Điều này không vui chút nào đâu.]Sau đó tin nhắn của các chòm sao đến như họ đã chờ đợi.[Nhiều chòm sao ngưỡng mộ hóa thân 'Yoo Jonghyuk.']
[Các chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối đồng ý với nhận định của 'Yoo Jonghyuk'.]
[Một số chòm sao bày tỏ sự tiếc nuối về sự sụp đổ của Paradise.]
...[Nhiều chòm sao đã tài trợ 150.000 xu!]Biểu cảm của Yoo Jonghyuk không thay đổi.

Đôi mắt không nhìn ra được bất kỳ cảm xúc nào, niềm vui hay nỗi buồn.[Bạn đã đánh bại Quỷ Hầu tước Reinheit!]
[150.000 xu đã được nhận.]
[Câu chuyện cấp độ huyền thoại 'Paradise tuyệt vọng' đã được mua lại.]
[Xếp hạng Lâu đài Bóng tối của bạn đã được điều chỉnh!][Một kịch bản chính mới đã xuất hiện.]
[Kịch bản chính #10 - 'Quỷ vương thứ 73' tạm thời được mở.]Mọi thứ đã được giải quyết hoàn hảo đến mức anh ấy không thể làm gì tốt hơn.

Nó không theo kế hoạch của anh nhưng anh đã vô tình nâng cao thứ hạng của mình, thu thập tiền xu và có manh mối về kịch bản tiếp theo.Tuy nhiên...

Yoo Jonghyuk không biết những cảm xúc phức tạp này là gì.

Anh nhìn xuống tay mình và bắt đầu nghiền ngẫm.

"Vị cứu tinh của tôi!"

"Anh hùng!"

Anh nhìn lại những tiếng hét và thấy mọi người đang lao về phía mình.

Họ coi anh như Đấng Messiah rồi quỳ gối trước anh và khóc.

Họ biết ơn anh vì đã phá hủy Paradise."

Cảm ơn anh!

Cảm ơn rất nhiều!"

"Nếu không nhờ có anh, chúng tôi..."

Yoo Jonghyuk nghe thấy những lời này và nhìn xuống bàn tay đầy máu của mình.

Sau đó anh nhận ra tên của những cảm xúc này.Vốn dĩ anh không có ý định cứu những người này.

Người dân Paradise không quan trọng với anh một chút nào.

Nếu Reinheit coi họ là vật hy sinh cho Paradise thì Yoo Jonghyuk lại coi họ là vật hy sinh để hoàn thành kịch bản.

"Thật sự rất cảm ơn anh."

Yoo Jonghyuk lắng nghe tiếng nói và suy nghĩ về nó.

Từ khi nào điều này lại xảy ra?

Từ lần hồi quy thứ hai?

Không, có lẽ tiền thân đã có ở đó.Mục tiêu của anh là hoàn thành tất cả các tình huống và cứu thế giới.

Dưới niềm tin to lớn này, anh tiếp tục chạy về phía trước.

Trên đường chạy đầy cô đơn và chậm chạp này, anh đã bị mài mòn từng chút một.Không có ý nghĩa khi cứu thế giới nếu tất cả mọi người đều đã chết.

Vậy mà anh lại đứng nhìn người ta chết.

Nó như thể anh coi những sự hy sinh là điều hiển nhiên.Sau khi chứng kiến cái chết của Reinheit, Yoo Jonghyuk lần đầu tiên bắt đầu suy nghĩ lại về mục tiêu của mình.

"Tôi có thể hỏi tên của anh không?"

Có người hỏi tên anh.Mức độ nổi tiếng trong Star Stream liên quan trực tiếp đến sức mạnh của câu chuyện.

Bằng cách trả lời bằng chính tên của mình, anh sẽ có thể đạt được những thành tựu mới.

Yoo Jonghyuk nhận thức rõ điều này.Yoo Jonghyuk suy nghĩ một lúc trước khi chậm rãi mở miệng.

"Tên tôi là Kim Dokja."
______
"Tên tôi là Kim Dokja."

Khi tôi đang quan sát bằng cách sử dụng 'góc nhìn thứ ba', tôi nghe thấy những lời của Yoo Jonghyuk và cảm thấy ớn lạnh. [Một thành tựu mới đã được thêm vào câu chuyện thứ năm của bạn.]
[Cư dân của Paradise sẽ nhớ đến 'Người giải phóng Paradise Kim Dokja'.]
[Câu chuyện về 'Lone Messiah' trở nên phong phú hơn.]Tình huống này là sao đây.

Tôi hoảng hốt khi nghĩ người dân Paradise sẽ nhớ đến cái tên 'Kim Dokja.' Không, tại sao tên của tôi đột nhiên được nhắc đến?[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang rơi nước mắt trước tình đồng đội này.]Uriel, người đã im lặng một thời gian, bắt đầu nhảy lên vì phấn khích.

Trước đây tôi đã gắt gỏng với cô ấy, nhưng sau bữa tiệc, những lời cay nghiệt không thể nói lên lời.Tuy nhiên, tên khốn Yoo Jonghyuk đó... anh ta rất thần bí.

Tên ích kỷ đó không thể giao thành tích của mình cho người khác.

Và giờ anh ta muốn làm bạn với tôi hả?Không thể nào.Điều đó làm tôi nhớ lại, tất cả các thành viên trong nhóm trừ tôi và Han Sooyoung đều tập trung ở nơi đấy.

Không, Gong Pildu không có mặt... chết tiệt, tên đó đi đâu vậy?"

Ngoài ra, tại sao anh lại tìm kiếm Dokja ahjussi?"

Những người đang bị rồng Chimera do Shin Yoosung và Lee Gilyoung thuần hóa thu hút bắt đầu nói về tôi.

"Cái đó..."

Khuôn mặt của các thành viên trong nhóm thay đổi sau khi nghe Yoo Sangah giải thích.Tôi không quá ngạc nhiên.

Yoo Sangah chắc hẳn đã đánh cắp lời tiên tri từ Moerae.

Có lẽ giống như Dionysus, cô ấy đã rất vất vả để cứu tôi."

Ahjussi sẽ chết?"

"Bởi người anh ấy yêu nhất?"[Hóa thân Kim Dokja sẽ bị giết bởi người anh ấy yêu thương nhất.]Các thành viên có biểu hiện vô cùng bối rối.

Jung Heewon tỏ vẻ khó hiểu, Shin Yoosung lo lắng và Lee Hyunsung đang đấu tranh với điều gì đó.

Lee Jihye là người đầu tiên mở lời.

"Ahjussi sẽ chỉ hồi sinh trở lại sau khi chết.

Không phải nó ổn rồi sao?"

Yoo Sangah trả lời câu hỏi của Lee Jihye.

"Nó là một khả năng tốt nhưng ta không biết anh ấy có thể sống lại bao nhiêu lần..."

"Đây là một lời tiên tri của Olympus và không dễ dàng để thoát khỏi nó."

Lời nói của Jung Heewon khiến các thành viên trong nhóm nghiêm túc trở lại.

Họ đã lo lắng về tôi.Jung Heewon hỏi, "Vậy thì ai là người mà Dokja-ssi yêu nhất?

Chúng ta không cần biết điều này trước sao?"
 
Toàn Trí Độc Giả
Chương 169: Tình yêu của Kim Dokja (8)


Mọi người đều phát hiện muộn màng.

Giờ họ mới nhận ra họ chưa nghĩ về vấn đề cơ bản.

Lúc này, Lee Jihye lại mở miệng.

"Cái đó..."

Lee Jihye giơ tay.

Tôi cảm thấy hơi bất an."

Sao thế, Jihye?

Em biết gì sao?"

"Không, chị không nghĩ đó là em sao...?"

Cô nhóc này đang nói cái thứ nhảm nhí gì vậy trời?

Lời nhận xét của Lee Jihye dường như khiến các thành viên trong nhóm thả lỏng hơn.

Jung Heewon hỏi, "Sao cơ?

Dokja-ssi đã làm gì?

Tên đó, với một đứa trẻ vị thành niên...?"

"Không, không phải ý đó..."

"Vậy thì là gì?"

"Em chỉ nghĩ về nó theo lẽ thường.

Em là một nữ sinh trung học mà.

Vậy thì ông chú ấy nên thích em..."

Các thành viên trong nhóm phớt lờ Lee Jihye và tiếp tục cuộc thảo luận.

Jung Heewon là người đưa ra ý kiến của cô trước.

"Tôi đoán rằng người Dokja-ssi yêu nhất là Yoo Sangah-ssi."

"Huh?"

Yoo Sangah giật mình.

Cô ấy thể hiện quá ngạc nhiên khiến tôi cảm thấy bị tổn thương đấy.

"Tại sao lại là tôi...?"

"Nó nên như thế này.

Trên thực tế, sắc đẹp của Yoo Sangah-ssi...

à, tôi không cần phải đề cập đến nó."

Các thành viên gật đầu và mặt Yoo Sangah đỏ bừng.Jung Heewon tiếp tục nói.

"Cô còn đang chạy khắp nơi để tìm cách cứu Dokja-ssi...

Tôi thực sự nghĩ sẽ rất lạ nếu Dokja-ssi không thích Yoo Sangah-ssi."

Chắc chắn rồi, không ai là không thích Yoo Sangah.

Cô ấy xinh đẹp, tốt bụng, có một nhân cách tốt...

Không thể phủ nhận điều đó."

Huh?

Chỉ là... tôi chỉ là đồng nghiệp trong công ty và đã nhận được sự giúp đỡ từ Dokja-ssi thôi..."

Yoo Sangah hành động như thể đây là một tình huống khó khăn trước khi cô ấy bất ngờ trả lại Jung Heewon.

"Thực ra tôi nghĩ đó là Heewon-ssi."

"Uh... gì cơ?

Tôi?"

"Đúng thế, tôi nghĩ rằng Dokja-ssi thích Heewon-ssi."

Jung Heewon bị ngạc nhiên trước đòn phản công bất ngờ này và mắt cô mở to.

Lee Hyunsung cũng giật bắn mình.

Đây cũng là một giả thuyết thú vị đối với tôi."

Nó...

Dokja-ssi thực sự tốt với Heewon-ssi.

Anh ấy đã tặng cho cô thanh kiếm và...

Heewon-ssi dường như cười rất tươi khi nói chuyện với Dokja-ssi..."

Đúng ha, dường như thật sự có điều này.

Tôi rất thoải mái khi nói chuyện với Jung Heewon.

Theo mặt nào đó, cô ấy là một 'nhân vật' mà tôi đã tìm thấy và tự mình nâng đỡ.Jung Heewon bối rối nắm tay lại với khuôn mặt đỏ bừng.

"Huh?

Không, chờ một chút.

Cái đó..."

Các thành viên lại bắt đầu bàn tán xôn xao.

Tôi có dự cảm không tốt chút nào.

Lee Jihye đứng một mình và lẩm bẩm "Kim Dokja là đồ rác rưởi."

Không, tôi đã làm gì sai cơ chứ...Lần này, Lee Gilyoung là người chen ngang.

"Em không nghĩ 'yêu' ở đây nhất thiết phải có nghĩa là tình yêu giữa nam và nữ!"

"Có lẽ... vậy thì em nghĩ như thế nào, Gilyoung?"

"Dokja hyung thích em."

"Tại sao em nói như vậy?"

"Cái đó..."

Lee Gilyoung ngập ngừng trước câu hỏi.

Dù có nghĩ thế nào đi nữa, tôi cũng không thể tìm ra lý do tại sao mình lại yêu cậu nhóc.

Sau đó Lee Hyunsung nói.

"Hm...

Có lẽ đó là tình đồng chí chăng...?"

Mọi người đồng loạt nhìn chằm chằm vào Yoo Jonghyuk.

Yoo Jonghyuk, người đang khoanh tay đứng đó, cau mày.

"Nhìn cái gì?"

Lee Jihye và Jung Heewon thì thầm với nhau.

"...À ha, có lẽ..."

"Đúng không?"[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang gật đầu dữ dội!]Lúc này, Shin Yoosung đang yên lặng lắng nghe đã giơ tay lên.

"Xin lỗi..."

Các thành viên nhận ra điều gì đó.

Trong số những người ở đây, người có thể hiểu rõ tâm tư của tôi nhất là Shin Yoosung, hóa thân của tôi."

Phải rồi!

Yoosung!

Nói đi!"

"Em biết cái gì không?"

Shin Yoosung từ từ lắc đầu.

Các thành viên thất vọng.

Tuy nhiên, lời nói của Shin Yoosung vẫn chưa kết thúc."

Tại sao mọi người không hỏi Ahjussi luôn?"

"Gì cơ?

Dokja-ssi ư?

Nhưng làm như nào được?"

Tôi chợt thấy lạnh sống lưng.

Shin Yoosung đang nhìn chính xác nơi tôi đang nhìn họ.

Như mọi khi, trực giác của tôi đã đúng.Hóa thân đáng yêu của tôi mỉm cười và chỉ vào tôi.

"Ahjussi đang nghe cuộc trò chuyện của chúng ta mà."
...Chết tiệt.
______
[Chòm sao không tên đã sai.]
"Lần nữa."
[Chòm sao không tên đã sai.]
"Một lần nữa."
[Chòm sao không tên nói rằng anh ấy đã thực sự biết lỗi rồi.]Sau nhiều lần xin lỗi, các thành viên trong nhóm, đặc biệt là Jung Heewon và Yoo Sangah, vẫn không chịu tha thứ cho tôi.

Jung Heewon nói, "Vậy thì nói đi... ai là người mà Dokja-ssi yêu nhất?"

Tôi định trả lời thì Lee Hyunsung lên tiếng.

"Nghĩ kỹ thì, có thể không phải ai ở đây."

"À, tôi quên mất, Dokja-ssi đã bỏ đi cùng người phụ nữ đó.

Tên là...

Han Sooyoung?"

Jung Heewon cũng nói thêm.

Biểu cảm của Yoo Sangah đanh lại trước lời nói của Jung Heewon "Hiện giờ anh đang ở với người phụ nữ đó?"

Biểu cảm của Yoo Sangah vô cùng thất vọng vì cô ấy không thích Han Sooyoung....Tôi cần phải nói trước khi mọi chuyện trở nên tệ thêm.

Tôi hít thở sâu và gửi một tin nhắn gián tiếp.[Chòm sao không tên nói rằng anh ấy không yêu ai.]Một bầu không khí kỳ lạ bao trùm các thành viên.

Một số thất vọng trong khi một số lại vui mừng.

Tại sao họ lại quan tâm đến đời sống tình cảm của người khác chứ?Jung Heewon nói, "Anh phải trả lời chính xác.

Là không có ai 'ngay bây giờ' thôi.

Theo định mệnh, chắc chắn Dokja-ssi sẽ yêu một người."

Chà... cô ấy không sai.

Jung Heewon tiếp tục nói.

"Vậy thì tôi sẽ thay đổi câu hỏi.

Gu của Dokja-ssi là gì?

Nó có giống với ai trong chúng tôi không?"

Không, tại sao tôi phải nói với họ chứ?"

Tôi biết anh đang tự hỏi tại sao anh nên trả lời nhưng nó quan trọng với chúng tôi.

Nếu Dokja-ssi thích một người trong chúng tôi, chúng tôi có thể ngăn chặn số phận đó."...Nó hơi thuyết phục đấy.

Số phận rất mạnh mẽ nhưng như tôi đã nói, điều đó không thể tránh khỏi.

Nếu tôi biết tôi sẽ yêu ai, tôi có thể đi ngược lại số phận.Tôi cảm thấy có lỗi vì nhóm đã quá lo lắng về cái chết của tôi.

Tuy nhiên...[Chòm sao không tên không chắc.]Cuối cùng, Jung Heewon phát cáu.

"Hừ, tại sao anh lại kháng nghị như vậy?"

"Ahjussi, nó ổn khi nói với chúng tôi mà!

Đã đến lúc lịch sự rồi đó?"[Chòm sao không tên nói rằng không có chuyện đó.]Chết tiệt, tôi đã phải sử dụng rất nhiều xu để gửi tin nhắn gián tiếp đấy. [Chòm sao không tên chưa biết lòng mình.]"Dokja-ssi thực sự..."[Chòm sao 'Tù nhân của vòng Kim cô' thích thú với câu chuyện mới.]
[Chòm sao 'Kẻ mưu phản Bí mật băn khoăn về lựa chọn của bạn.]
[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' đang nhìn về phía này.]
[Nhiều chòm sao đang mắc nghẹn vì câu trả lời bực bội đến từ bạn.]Ngay cả các chòm sao cũng lắng nghe cuộc trò chuyện của chúng tôi.[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang nói với bạn rằng đừng tự lừa dối mình .]
[Một số chòm sao tuyên bố rằng không có ai ngoài hóa thân 'Yoo Sangah.']
[Một số chòm sao ủng hộ hóa thân 'Shin Yoosung.']
[Một số chòm sao yêu những người bạn tốt ủng hộ hóa thân 'Lee Hyunsung.']...Thật là một mớ hỗn độn.[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' có một ý kiến hay.]Khoảnh khắc tiếp theo, một vật phẩm xuất hiện trong không khí.[Thông tin vật phẩm
Tên: Nhìn thấu tâm tư
Đánh giá: SS
Mô tả: Một vật phẩm cho phép bạn biết người khác nghĩ gì về bạn.

Sau khi nhấn nút và nghĩ về tên và ngoại hình của người kia, mã số tình cảm sẽ tự động xuất hiện trong không khí.]Ngay khi nhìn thấy vật phẩm này tôi cảm thấy thật sự bất lực.

Nhìn thấu tâm tư là một vật phẩm xa xỉ mà chỉ những thành viên bạch kim của Túi Dokkaebi mới có thể mua được.

Không, sử dụng 100.000 xu cho trò giải trí trẻ con này?

Cô ấy bị điên à?"

Đúng như mong đợi từ một thiên thần!

Thứ này thật tuyệt vời!"

Jung Heewon hét lên. [Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' nói rằng hãy thử và sử dụng nó.] "Vậy thì ai đầu tiên đây?"

"Đó là nhà tài trợ của Heewon unnie nên hãy để chị ấy thử trước đi."

"Ừm, được chứ?"

Jung Heewon trở nên hơi lo lắng khi phải sử dụng nó.

Tôi cũng căng thẳng.

Tại sao tôi lại lo lắng như vậy khi cuối cùng tôi đã biết được trái tim mình?...Cảm giác như tôi đang khỏa thân vậy.

Tôi cảm thấy thực sự kỳ lạ khi mọi người tập trung vào Nhìn thấu tâm tư.

Sau một lúc...

Có một âm thanh bíp và tin nhắn từ từ xuất hiện.[Điểm tình cảm của chòm sao 'Kim Dokja' đối với hóa thân 'Jung Heewon' là 54 điểm.]Jung Heewon đang lo lắng đã thất vọng khi nhìn thấy điểm số.

"54 điểm?

Nó cao chứ?"

"Em muốn thử!"

Lee Jihye cầm vật phẩm và hét lên một cách tinh nghịch khi cô nhóc nhấn nút.

"Hãy cho tôi biết trái tim của Kim Dokja!"[Điểm tình cảm của chòm sao 'Kim Dokja' đối với hóa thân 'Lee Jihye' là 6 điểm.]"...."

Lee Jihye sững sờ khi các thành viên khác sử dụng nó.

Sau đó là Lee Gilyoung, Lee Hyunsung và Shin Yoosung.

Điểm của họ lần lượt là 49 điểm, 50 pints và 56 điểm.

Trong góc, Lee Jihye đang lẩm bẩm, "Kim Dokja là tên rác rưởi."

Mặt khác, Shin Yoosung rất phấn khích.Cuối cùng, chỉ còn lại Yoo Sangah và Yoo Jonghyuk.

"J-Jonghyuk-ssi lên..."

"Tôi không có ý định đùa giỡn lúc này."

Yoo Jonghyuk đi kiểm tra xác quái vật đằng xa và mọi ánh mắt tự nhiên hướng về Yoo Sangah.

Yoo Sangah cầm lấy Nhìn thấu tâm tư.

Sau đó, ngay trước khi cô ấy sử dụng nó...[Chòm sao 'Nữ hoàng của Mùa xuân đen tối' giới thiệu một vật phẩm đặc biệt cho hóa thân 'Yoo Sangah.']Quần áo rơi ra ngoài không khí và quần áo của Yoo Sangah đã thay đổi.

Nó là một chiếc váy đen của Trung Quốc với thắt lưng màu đen.

Yoo Sangah lắp bắp trước tình hình đột ngột.

"Đ-Đây là..."

Tôi cảm thấy tuyệt vọng khi nhìn thấy Yoo Sangah và thầm nguyền rủa.

Bà cô đáng ghét của Olympus đó.Jung Heewon, người không biết gì, gật đầu.

"Ah, nó là một vật phẩm của chòm sao?"

"Sangah noona, tiến lên."

Yoo Sangah nhấn nút.[Điểm tình cảm của chòm sao 'Kim Dokja' đối với hóa thân 'Yoo Sangah' là 481 điểm.]"4-481 điểm?

Cao một cách điên rồ luôn?

Cái này tăng thêm điểm sao?"

"Người Dokja-ssi yêu thích thực sự là..."

Yoo Sangah nói lắp với khuôn mặt đỏ bừng khi Lee Jihye cảm thấy có gì đó lạ và mở miệng.

"Không, đợi đã...

Sangah unnie.

Chị có thể cho em mượn bộ quần áo đó không?"

"Uh, được chứ."

Lee Jihye vào một tòa nhà gần đó để thay quần áo trước khi bấm nút.[Điểm tình cảm của chòm sao 'Kim Dokja' đối với hóa thân 'Lee Jihye' là 481 điểm.]Mọi người đều không nói nên lời.Tôi không thể nói bất cứ điều gì với sự xấu hổ này.

Lee Jihye hét lên chế giễu về phía không trung, Jung Heewon ôm lấy bụng cô ấy và cười đến run cả người còn Yoo Sangah thì thầm với đôi mắt vô hồn
"Đó không phải là người anh ấy yêu nhất..."

Lee Gilyoung và Lee Hyunsung đều lắc đầu.

Chết tiệt, đây là lý do tại sao tôi không muốn làm điều này...Shin Yoosung rùng mình khi nhìn tôi.

Tôi muốn xin lỗi khi nhìn thấy phản ứng của hóa thân, nhưng Shin Yoosung đã hét lên trước.

"A-Ahjussi!"

Đúng vậy, xin lỗi Yoosung, tôi...

"Ahjussi!

Chuyện gì vậy?

Ajusshi!"

Shin Yoosung xanh xao đưa tay về phía không trung.

Có một cái gì đó kỳ lạ....Hở?

Giọng của Shin Yoosung trở nên nhỏ dần và tầm nhìn của tôi quay cuồng như khi tôi bị chóng mặt.

Chờ đã.

Đây có lẽ là...Khoảnh khắc tiếp theo, ý thức của tôi bị cắt đứt cùng với tin nhắn.[Bạn đã chết.]
 
Toàn Trí Độc Giả
Chương 170: Đọc lại (1)


Tôi nhớ lại khoảnh khắc lần đầu tiên tôi đọc một cuốn tiểu thuyết.Xúc cảm khi đầu ngón tay tôi chạm vào những tờ giấy mượt mà.

Các câu chữ màu đen trên trang giấy trắng xóa.

Khoảng khắc khi tôi gấp lại quyển sách."

Không quan trọng con đọc nhiều như thế nào.

Quan trọng là những con chữ dẫn con đến đâu."

Mẹ tôi, một người yêu sách, đã từng nói như vậy.

Ít nhất đối với tôi, đó không chỉ là một câu nói.Các khoảng trống trên bản in ấn.

Khu vườn nhỏ bé tự do của tôi nằm giữa các chữ cái.

Không gian này quá nhỏ để ai đó có thể đi vào, là một nơi hoàn hảo cho một đứa trẻ thích ẩn mình.

Mỗi khi một âm thanh vui tai vang lên, các chữ cái xếp chồng lên nhau như tuyết trắng.Trong đó, tôi là một anh hùng.

Tôi đã có những cuộc phiêu lưu, được yêu và mơ ước.

Vì vậy, tôi đọc, đọc và lại đọc.

Tôi nhớ lần đầu tiên tôi chuẩn bị đọc xong một cuốn sách.

Nó giống như tôi bị đẩy ra khỏi thế giới của chính mình.Nhân vật chính và các nhân vật phụ bỏ đi với câu kết 'Họ đã sống hạnh phúc mãi mãi về sau' và bỏ lại tôi một mình ở cuối câu chuyện.

Trong sự phù phiếm của chính mình và cảm giác bị phản bội, phiên bản trẻ tuổi của tôi đã phải vật lộn vì không thể chịu đựng được sự cô đơn."

Như vậy... là kết thúc rồi sao?"

Có lẽ nó cũng tương tự như việc nhận thức được về cái chết.

Lần đầu tiên, tôi nhận ra rằng một thứ là hữu hạn.

Mẹ tôi nói,"Đây là kết thúc."

"Không có gì xảy ra tiếp theo sao?"

"Không có 'tiếp theo'."

Mẹ tôi lạnh lùng nói với tôi một sự thật tàn khốc.

"Dù thế, chỉ vì nó đã kết thúc không có nghĩa là con đã xem hết toàn bộ câu chuyện."

Rồi bà lại đưa cho tôi những lời khuyên sáng suốt.

"Vâng?"

"Hãy đọc lại lần nữa."

Đọc lại một câu chuyện mà bạn đã đọc đến hồi kết.

Khi còn nhỏ, tôi không biết điều này có nghĩa là gì."

Tại sao lại đọc lại một câu chuyện mà con đã biết kết thúc chứ?"

"Nếu con đọc lại, nó chắc chắn sẽ là một câu chuyện khác."

"...Con không muốn."

Tôi bướng bỉnh vì tôi sợ phải trải qua cảm giác trống vắng một lần nữa.Rồi mẹ tôi nói,"Con có muốn đọc nó cùng nhau không?"

Vì vậy, tôi đã học được cách đọc lại.Ban đầu, tôi chỉ nhìn từ vị trí của nhân vật chính.

Lần đọc thứ hai lại cảm nhận được từ vị trí của những nhân vật phụ và lần đọc thứ ba là vị trí của kẻ thù.Câu chuyện thay đổi mỗi khi tôi đọc nó.

Chuyện đã qua nhưng vẫn chưa kết thúc.

Câu chuyện sẽ không kết thúc trừ khi người đọc từ bỏ câu chuyện.Tôi vẫn nghĩ về nó thường xuyên.

Điều gì sẽ xảy ra nếu mẹ tôi nói điều gì khác vào lúc đó?Tất cả những câu chuyện viễn tưởng đó đều là giả và tôi sẽ lãng phí đời mình chỉ để đọc nó.Và rồi tôi sẽ có thêm nhiều bạn?

Rồi điều gì sẽ xảy ra nếu tôi học tập chăm chỉ, không bị bắt nạt và không chạy trốn khỏi thực tế?

Tia lửa điện xuất hiện trong không khí và phá vỡ hồi ức của tôi[Kim Dokja.

Ngươi trông thư giãn quá nhỉ]Tôi quay đầu lại và thấy ai đó đang đứng trong bóng tối.

Một sự hiện diện có thể dễ dàng xuyên thủng giấc mơ của người khác.

Ngoài một vị thần hùng mạnh, những người duy nhất có thể làm được điều này là các nhà tiên tri.

Tuy nhiên, người này không phải là Anna Croft.['Số phận' liệu có chống đỡ được không?]Tôi biết khuôn mặt này.

Đó là một người lang thang trong bộ quần áo cũ.

Điều đó nhắc nhở tôi, trong số các chòm sao có một nhà tiên tri.'Poked Out His Eyes.'Đó là Vua Oedipus của Olympus, người tôi đã gặp trong bữa tiệc.

Vua Oedipus nói với tôi.[Số phận của ngươi đang đến gần.]
'Số phận?

Không phải nó đã diễn ra rồi sao?

Chẳng phải tôi đã chết như dự định của anh sao?'[Đây không phải là một số phận có thể tránh được với một câu chuyện đáng xấu hổ như này.

Ngươi phải sớm quyết định xem mình sẽ đứng về phía nào.

Ta tin rằng ngươi sẽ lựa chọn đúng.]'Tôi không định đứng về phía ai cả.'Vua Oedipus bật cười.
[Ngươi chắc chắn sẽ đến Olympus.

Không có một hóa thân nào phù hợp với câu chuyện của Olympus nhiều như ngươi.]'Anh đang nói cái gì...'
Tôi chưa kịp nói xong thì ký ức của tôi lại ùa về."

Dokja."

Chết tiệt, tôi biết nó.

Một căn phòng khách đẫm máu.

Mẹ tôi đang cầm một con dao và đứng trước một người đàn ông đã chết."

Từ bây giờ, mẹ sẽ nói lại tất cả những điều này."

Mẹ tôi mỉm cười về phía tôi và nói."

Vì vậy, con phải nhớ kỹ, hiểu chứ?"

Một cơn ác mộng bao vây tôi.

Tôi nghe thấy tiếng la hét.

Giọng của Vua Oedipus vang lên, như thể đang cười cợt những ký ức này.[Chiến thắng Lễ hội Tia chớp.

Nếu không, ngươi sẽ chết 'mãi mãi' trong kịch bản tiếp theo.]
________
[Thuộc tính 'Tám mạng sống' đã được kích hoạt.]
[Cơ thể của bạn sẽ hồi sinh.]Hơi thở của tôi bật ra.[Đầu thứ hai của con rắn đã được hiến tế.]
[Sức mạnh của cái đầu là 'trí thông minh.']Làn da lạnh giá của tôi ấm áp trở lại và các cơ bắp căng ra của tôi có thêm sức mạnh.

Đây là cái chết thứ tư mà tôi đã trải qua.

Một lần chống lại rồng lửa, một lần chống lại Thảm họa lũ lụt và một lần khi đối đầu với Nirvana.

Tại thời điểm này, có lẽ tôi nên nghĩ xem rốt cuộc Yoo Jonghyuk hay tôi mới là cá mặt trời."...Ugh, đây là đâu?"

Tôi nhìn quanh nhưng không thể biết được mình đang ở đâu.

Tôi chỉ thấy được mặt đất trắng như mây và bầu trời rộng mở.
...

Đây là Lâu đài Bóng tối?[Hiệu ứng tặng kèm đã tăng tốc các hoạt động của bộ não của bạn.]Do hiệu ứng tặng kèm hồi sinh, khả năng phán đoán tình hình của tôi trở nên rõ ràng và nhanh hơn.

Tôi quyết định suy xét lại từ đầu.

Đầu tiên, có một câu hỏi lớn nhất.

'Tại sao mình lại chết?'Tôi đã sử dụng góc nhìn thứ ba để xem Paradise và để lại cơ thể của mình với Han Sooyoung.

Đột nhiên, ý thức của tôi mờ đi và thông báo về cái chết hiện ra.Chỉ có một kết luận.

Ai đó đã giết tôi khi tôi đang ngủ.

Là ai?

Han Sooyoung sao?[Một thành tựu mới đã được thêm vào câu chuyện thứ năm của bạn.]
[Mọi người sẽ biết đến bạn với cái tên 'Đấng Messiah hổ thẹn'.]Tôi chết vào một thời điểm kỳ lạ rồi một thành tích kỳ lạ đã được thêm vào câu chuyện của tôi.
...Tôi không nghĩ nó thực sự đáng xấu hổ.Lời tiên tri là 'Hóa thân Kim Dokja sẽ bị giết bởi người anh ấy yêu nhất'.

Vậy thì để giết tôi, họ phải là người tôi yêu."

Này Kim Dokja!

Anh còn sống chứ?"

Ở đằng xa, Han Sooyoung đang đi về phía này.

"Chuyện gì xảy ra với Trái Đất?"

"Một cuộc phục kích."

Han Sooyoung càu nhàu khi nhìn vào cánh đồng mây.

Đây là một nơi không thể nhìn thấy gì ngoại trừ những đám mây bồng bềnh.

Một cảnh tượng quá yên bình để có thể gọi là một cuộc tập kích."

Ngay khi anh vừa chìm vào giấc ngủ, một số người đã xuất hiện đằng sau anh.

Tôi đã cố gắng ngăn họ lại nhưng không được.

Anh đã chết với một vết thương chí mạng và tôi đã bế anh đi trong nước mắt.

Đột nhiên, tôi xuất hiện ở nơi này".

Câu chuyện trôi chảy tự nhiên như thật, nhưng thật khó để tin.[Kỹ năng độc quyền 'Phát hiện nói dối Lv.

2' được kích hoạt!]
[Bạn đã xác nhận rằng tuyên bố là đúng.]"...Cô có nhìn thấy khuôn mặt của những người đã tấn công không?"

"Chúng đều đeo mặt nạ và tôi không thể nhìn rõ.

Tôi thấy một vài người sử dụng Thuộc tính phát hiện nhưng tôi không biết họ."

Hành trình ba ngày đã khiến Han Sooyoung mạnh hơn đáng kể.

Bây giờ Han Sooyoung đang đứng thứ 20 trong bảng xếp hạng Lâu đài bóng tối.

Vậy mà người ta đã chống lại cô ấy để giết được tôi, rồi đưa chúng tôi đến đây.

Tôi không thể nghĩ ra nhóm nào phù hợp với điều kiện giả thuyết này, cho dù tôi có nghĩ kỹ đến đâu."

Cô không tìm thấy bất cứ điều gì khác?"

"Mà này, anh thực sự không cảm thấy gì lạ à?

Anh đã chết trong ba ngày..."

"Ba ngày?"

"Anh đã chết được ba ngày.

Anh không biết điều này luôn hả?"

Điều đó nhắc nhở tôi, Tám mạng sống cần một chút thời gian để thực hiện.

Ba ngày... chết tiệt.

Điều gì đã xảy ra với các thành viên bên kia?

Chắc họ chưa chuyển sang kịch bản tiếp theo đâu ha?

Nếu không mọi kế hoạch của tôi sẽ chệch hướng mất.Han Sooyoung thở dài.

"Dù tôi có đi bao xa thì cũng chỉ có mây.

Tôi bỏ cuộc."

"...Đó là lý do tại sao cô tạo ra nhiều bản sao như vậy?"

Bản sao của Han Sooyoung đang tự huấn luyện các lĩnh vực khác nhau cách xa nhau trên những đám mây.

Han Sooyoung huấn luyện Kỹ thuật ẩn vũ khí, Han Sooyoung luyện kỹ năng chân... mỗi Han Sooyoung đều tự luyện cho mình một kỹ năng.

"Đó là khóa huấn luyện của riêng tôi.

Tôi không muốn mất thời gian trong khi chờ đợi anh và một khi tôi thu lại bản sao của mình, trình độ kỹ năng của tôi sẽ tăng lên nhanh chóng."

Một cách vô tình, tôi đã khám phá ra bí mật đằng sau việc Han Sooyoung có thể trở nên mạnh mẽ như vậy trong một thời gian ngắn."

Sao cơ?

Anh có phải là ■ không?"

"'Tôi là ■?' Chết tiệt... nó lại lọc một thứ như thế này.

Chà, tôi hiểu ý mà cô định nói."

Trong mọi trường hợp, cô ấy dường như không chỉ là một kẻ đạo văn nữa.

Tôi đột nhiên tò mò.

Mô tả ban đầu trong Con đường sinh tồn không mô tả chi tiết kỹ năng Hóa thân.

Sẽ không tồi nếu học thêm một chút về kỹ năng này."

Không có ràng buộc nào về kỹ năng sao?

Cô có thể tạo ra vô số bản sao miễn cô còn sức mạnh ma thuật?"

"Như vậy sẽ giống lừa đảo đấy.

Tất nhiên là sẽ có những hạn chế.

Mỗi khi tôi sử dụng kỹ năng, tôi chia sẻ một số kỷ niệm của mình với hóa thân."

"...Một số kỷ niệm của cô?

Vậy sau khi hóa thân chết thì sao?"

"Vậy thì tôi sẽ mất ký ức."

Tôi cảm thấy hơi ngạc nhiên khi Han Sooyoung đáp lại một cách thản nhiên như thế.

Đó không phải là kỹ năng khiến cô ấy bị Alzheimer nếu cô ấy mắc sai lầm sao?Han Sooyoung đọc được suy nghĩ của tôi và mỉm cười.

"Đừng lo lắng thế.

Tôi thường sử dụng những ký ức không cần thiết.

Ngoài ra, ký ức sẽ quay trở lại nếu tôi khôi phục được các phân thân.

Đôi khi... nó là một vấn đề bởi vì một số bị mất kiểm soát."

"Mất kiểm soát?"

"Lần đầu tiên tôi thử tạo một bản sao bằng cách sử dụng hóa thân...

Tôi đã cho đi quá nhiều ký ức của mình và nó thoát khỏi tầm kiểm soát."

"...Điều đó có thể sao?

Vậy cô đánh mất những ký ức đó rồi?"

Han Sooyoung nhún vai.

"Tôi không biết.

Nhưng bây giờ tôi dùng ít ký ức nên không sao cả."

"Đấy chỉ là suy nghĩ của cô khi nghĩ rằng cô đang ổn thôi."

"Câm miệng đi."

Một bản sao chết cùng với những ký ức quan trọng do một sai lầm.

Tôi rùng mình khi nghĩ về một Han Sooyoung khác có thể vẫn đang di chuyển đâu đó ở Seoul.Một là một, phân thân tan thành mây khói và trở về với Han Sooyoung.

Nó có lẽ là để phục hồi mức độ thành thạo kỹ năng tích lũy.

Han Sooyoung đột nhiên kêu lên, "A!

Có điều tôi chưa nói với anh.

Tôi chợt nhớ ra.

Một chòm sao đã đến tìm tôi khi anh chết đấy."

Tại sao lại đưa ra một ký ức quan trọng như vậy cho bản sao của cô ấy?"

Tôi quên tên nhưng chòm sao đó thuộc về một tinh vân.

Vedas hay...

Tamna?"

Những tên này rất nguy hiểm.

Mặc kệ tôi cảm thấy thế nào,
Han Sooyoung lẩm bẩm một cách thoải mái,
"Tôi nghe thấy một số từ không rõ ràng.

Chọn đáp án đúng..."

"Cô không thể nhớ nó một cách chính xác?"

"Tôi xin lỗi.

Nếu tôi thu hồi lại được tất cả hóa thân của mình thì có lẽ đó...

ồ, đó là một chiến binh Goryeo kỳ lạ."

"Chiến binh Goryeo?"

"Anh ta bỏ đi mà không nói gì.

Anh ta nhìn chằm chằm vào xác của anh một lúc rồi bỏ đi ngay lập tức".Nếu là một chiến binh Goryeo, có lẽ đó là Cheok Jungyeong.

Ngoài ra còn có Olympus, Vedas và Tamna.

Các tinh vân lớn đang di chuyển nên có vẻ như điều gì đó sắp xảy ra.Vào lúc này, một thứ thoáng qua trong đầu tôi.

"Chờ đã, một chòm sao trực tiếp xuất hiện?

Có phải là một biểu tượng không?"

"Đúng.

Đó là một vật biểu tượng.

Thì sao?"

"...

Cô không nhìn ra được vấn đề sao?"

"Hở?"

"Cho dù mang tính biểu tượng như thế nào, một chòm sao không thể xuất hiện trong khu vực kịch bản mà không tốn nhiều xác suất."

Các chòm sao sợ xác suất nhất và sẽ không đi xuống đây như một biểu tượng.Tôi từ từ nhìn xung quanh.

"...Tôi nghĩ tôi biết nơi này là đâu rồi."

Nơi này là một khu vực nhưng nó không phải là một khu vực bình thường.

Đây là nơi mà các chòm sao có thể xuất hiện dưới dạng biểu tượng.Han Sooyoung muộn màng nhận ra điều gì đó.

"...Mechanical Gateway Array Method."

Mechanical Gateway Array Method là một kỹ thuật được sử dụng bởi các chòm sao nắm vững nguyên lý của ngũ hành, bốn phương trời và ba tai họa.Nhân tiện, thật khó để thấy mọi người sử dụng kỹ thuật này.

Gia Cát Lượng của Trung Quốc có thể thoải mái sử dụng.

Tuy nhiên, đây là Hàn Quốc.

Vậy thì..."

Cô không định đi ra sao?"

Tôi nói vào không khí.Ngoại trừ Gia Cát Lượng, còn có một chòm sao khác có thể thoải mái sử dụng.

Đó cũng là một chòm sao mà tôi đã từng gặp."...Có vẻ như không thể đánh lừa cậu với hình dạng của một chòm sao."

Một giọng nói vang lên khi những đám mây tụ lại trong không khí và tạo thành hình ảnh của một người.

Đó là một phụ nữ trạc 30 tuổi mặc đồng phục tù nhân."

Chúng ta đã từng gặp nhau trước đó?"

"Đó không phải là một cuộc hội ngộ tốt đẹp cho lắm."[Chòm sao 'Nhà tâm linh đầu tiên của Joseon' đang cười khúc khích với bạn.]Nhà tâm linh đầu tiên của Joseon, hóa thân của Jeon Woochi.

Cô ấy là 'tay chân' đầu tiên của Vua lang thang."

Nhà vua đang đợi cậu."

Bằng cách nào đó, tôi biết ai đã giết tôi.

Tình hình này có vẻ là tồi tệ nhất.

Dù bằng cách nào, tôi cũng không còn lựa chọn nào khác.

Tôi gật đầu và nói.

"Dẫn đường đi."
 
Toàn Trí Độc Giả
Chương 171: Đọc lại (2)


"Tên Kim Dokja ngu ngốc đó... cậu ta lại lần nữa bỏ quên mình."

Nơi đây là một pháo đài nhỏ mọc lên trên vùng đồng bằng rộng rãi.

Trên thực tế, nó chỉ có kích thước của một ngôi nhà chứ không thể so được với một pháo đài.

Tuy vậy, vũ khí của nó được trang bị không thua kém gì một pháo đài.Không cần phải nói cũng có thể đoán ra, đó là Pháo đài vũ trang của Gong Pildu.

'Dudududu!'Gong Pildu nã đạn vào những con quái vật đang tiếp cận pháo đài.

Trong vài tuần sau khi vào Lâu đài bóng tối, Gong Pildu đã sống trong vùng đất quái quỷ khắp nơi toàn quái vật.

Một đống quái vật dường như vô tận.

Nếu không phải có số xu mà Kim Dokja đã cung cấp cho ông trước đó, ông có thể đã cạn kiệt ma lực và chết rồi.[Chòm sao 'Bậc thầy phòng thủ' hào hứng với trò chơi phòng thủ.]Tình hình sẽ không đến bước này nếu không phải nhà tài trợ biến thái này.

"Chết tiệt!"

Thứ hạng trong Lâu đài bóng tối của ông tăng mạnh do số lượng quái vật mà ông đã giết được.

Vấn đề là sức mạnh tinh thần và sức mạnh ma thuật của ông đang đã cạn."

Vậy đây là giới hạn..."

Gong Pildu thất vọng khi nhìn Pháo đài Vũ trang dần bị phá vỡ bởi móng vuốt của những con quái vật.Lúc này, một thứ năng lượng màu vàng dội đến từ phía xa.

Một cơn bão năng lượng cực mạnh phá tan toàn bộ cánh đồng.

Ông tự hỏi liệu nó có phải Kim Dokja không nhưng sự thật lại khiến ông càng thêm bất ngờ."...Yoo Jonghyuk?"

Một con rồng khổng lồ đang bay trong cơn bão.

Trên hết, có hai người mà Gong Pildu biết đang ở trên nó.

Sức mạnh của Gong Pildu đồng thời vào lúc này cũng cạn kiệt và pháo đài sụp đổ.

Yoo Jonghyuk chạy nhanh như chớp và đỡ được Gong Pildu đang rơi xuống.'Lạm dụng quá nhiều sức mạnh của sự siêu việt.

Hiện tại, mình cần phải tiết kiệm sức lực.' Yoo Jonghyuk vừa nghĩ vừa liếc nhìn cánh tay phải của mình.Bàn tay đang cầm kiếm sưng tấy lên.

Tuy đấy không phải sức mạnh của nhà tài trợ của anh nhưng sự siêu việt cũng bị xác suất kiểm soát.Tình hình sẽ cải thiện khi các hạn chế dần được dỡ bỏ.

Tuy nhiên, xác suất được cho phép trong kịch bản thứ chín không đủ để anh tận dụng hết khả năng của sự siêu việt.'Gong Pildu đã được phục hồi.

Lee Seolhwa đang dần nâng cao thứ hạng của mình ở phương Tây...' Kế hoạch của anh đang tiến triển đều đặn.

Tình hình suôn sẻ hơn bất kỳ kịch bản nào trước đây.'Bây giờ vấn đề duy nhất là Kim Dokja.' Yoo Jonghyuk nghĩ khi nhìn về phía đồng bằng phía tây.

'Số phận của Star Stream không dễ dàng thoát ra như vậy.

Cậu sẽ làm gì đây, Kim Dokja?'
_______
"Đừng lo lắng quá.

Có một lối thoát ở đây."

"...Người phụ nữ đó không phải là vấn đề duy nhất.

Còn nhiều người còn khó xơi hơn.

Hơn nữa, anh định làm gì để xử lý Mechanical Gateway Array Method?

""Không có cách nào để phá vỡ Mechanical Gateway Array Method."

Han Sooyoung và tôi dạo bước qua Mechanical Gateway Array Method trong khi theo chân hóa thân của Jeon Woochi, Cho Youngran.

Tôi thấy cô ấy đang lơ lửng, không cần bước đi và nghĩ rằng cô ấy chắc chắn phù hợp làm hóa thân của Jeon Woochi.Jeon Woochi.

Cùng với Hong Gildong, anh ấy là một trong những người có sức mạnh để bước vào đỉnh cao trong số các chòm sao của Hàn Quốc...Han Sooyoung nhận ra cô ấy và nói lại.

"Bên cạnh đó thì, Vua lang thang không bị giết bởi người tái sinh hả?"

"Bà không phải là người dễ bị giết như vậy đâu."

"Nghĩ lại thì anh đã nói rằng anh biết vị vua này nhỉ?

Nói rõ đê.

Mối quan hệ giữa hai người là gì thế?"

Một tiếng thở dài nhẹ xuất hiện trước câu hỏi.

"Một mối quan hệ phức tạp nhất trên thế giới."

"Tôi cảm thấy hơi kinh rồi đấy nhé.

Bạn gái cũ hả?"

"Mẹ tôi."

"Gì cơ?

Thật đấy à?

Uh... tôi xin lỗi."

Han Sooyoung nói lắp với một vẻ vẻ xấu hổ khác thường.Như thể nghe thấy cuộc trò chuyện của chúng tôi, Cho Youngran nhìn lại với vẻ mặt cứng đờ.

"Hãy dẫm chính xác theo bước chân của tôi.

Nếu hai người dẫm sai, hai người sẽ bị lạc đấy."

Tôi cũng đã nghĩ như vậy.

Tất cả Mechanical Gateway Array Method đều giống nhau.

Nếu bạn không đi đúng con đường, bạn sẽ bị lạc.

Tôi hỏi với giọng hơi bất mãn, "Cô không thể tắt nó đi được à?"

"Thật là khó cho tôi.

Tôi không biết cậu sẽ làm gì."

"Buồn cười làm sao.

Cô đã giết tôi và giờ thì lại sợ tôi."

"Tôi biết cậu có khả năng sống lại."

"Điều đó cho phép cô giết tôi mặc kệ mong muốn của tôi hả?"

"Tôi xin lỗi vì điều đó.

Mà, tôi không có ý định giết cậu.

Tôi chỉ tấn công cô gái này và cô ấy sử dụng cậu như một tấm khiên."...Gì cơ?

Tôi quay lại và thấy Han Sooyoung đang huýt sáo.

Tôi nhìn Han Sooyoung cười và nghĩ đến việc đập đầu cô ấy.

Tôi sẽ hỏi cô ấy về nó sau.

Tôi có thể có tám mạng sống nhưng... khoan đã, giờ chỉ còn sáu.Tôi quay lại nhìn Cho Youngran và hỏi, "Tại sao cô lại giúp mẹ tôi chứ?"

Cho Youngran dừng lại trước câu hỏi đột ngột của tôi.

"Thực lòng tôi không biết tại sao một người như cô lại tình nguyện đi theo một hóa thân.

Nhà Tâm linh đầu tiên của Joseon có thể trở thành vua ngay bây giờ."

"...Làm sao cậu biết được nhà tài trợ của tôi?"

"Rõ ràng là Hàn Quốc chỉ có một chòm sao có thể sử dụng Mechanical Gateway Array Metho."

Jeon Woochi không phải là một chòm sao tường thuật nhưng anh ta có nhiều lợi thế trong các tình huống ban đầu vì mức tiêu thụ xác suất khi sử dụng sức mạnh khá nhỏ.Hơn nữa, theo diễn biến của kịch bản, danh tiếng và câu chuyện có thể gây dựng được là điều áp đảo so với các chòm sao cùng rating.

Đó là lý do tại sao Yoo Jonghyuk cố gắng khiến Jeon Woochi đi theo mình rong các kịch bản ban đầuCho Youngran trả lời, "Tôi không thích hợp để trở thành một vị vua."

"Mẹ tôi đã nắm được điểm yếu của cô hay gì đó à?"

Cho Youngran định nói gì đó, nhưng cô lại dừng lại.

Tôi nói với cô ấy, "Hãy nói thật với tôi.

Tôi có thể giúp cô."

"..."

"Cô đang bị bà ấy lừa đấy."

Jeon Woochi sẽ là một sức mạnh tuyệt vời nếu tôi thu phục được hóa thân của anh ấy về phía tôi.

Tất nhiên, tôi cũng chả mong đợi gì nhiều.

"Cô ấy đã cứu con gái tôi."

Đúng thế nhỉ."

Tôi hiểu rồi.

Cứu mạng đứa con của cô... tất nhiên rồi, cô sẽ trung thành sau một việc như thế."

Cho Youngran nhíu mày lại trước lời nói của tôi.

"Cậu đang châm biếm đấy hả?"

"Đúng vậy.

Tôi nghĩ việc 'cứu mạng đó' là có chủ đích."

"...Cố ý?"

"Mẹ tôi, có điều gì đó rất lạ ở bà ấy đúng chứ?"

"Sao cơ?"

"Bà ấy thích nghi nhanh quá mức với thế giới này hoặc biết rất nhiều thông tin không nên biết vào thời điểm này."

Han Sooyoung nhìn tôi với vẻ bối rối vì cô ấy không biết tôi đang cố gắng làm gì.

Cho Youngran tự hỏi, "...

Cậu đang muốn nói gì?"

"Tôi muốn nói gì hả?

Mẹ tôi biết cô sẽ được chòm sao nào tài trợ."

"..."

"Có thể bà ấy đã cứu con gái của cô để có thể chiếm được lòng tin của cô.

Bà ấy là như vậy đấy."

Cho Youngran...

Tôi không nhớ chính xác nhưng có vẻ như một người phụ nữ với cái tên này đã từng là hóa thân của Jeon Woochi.Một nhân vật bị mất con gái và trở thành hóa thân của Jeon Woochi với quyết tâm trả thù thế giới.Tôi không biết tôi đã kể cho mẹ tôi câu chuyện khi nào, nhưng nếu mẹ nghe tôi kể lại và ghi nhớ thông tin, thì việc mẹ tôi sử dụng nó không phải là nói quá.Tuy nhiên, những lời nói không ngờ được xuất hiện từ miệng Cho Youngran.

"Cậu không hiểu cô ấy."

"Không hiểu?"

Cho Youngran nhìn tôi một cách kỳ lạ.

Nó chứa đầy sự thương cảm khó chịu và là kiểu nhìn mà tôi ghét.

"Sookyung-ssi không tệ như cậu nghĩ đâu."

Có phải sự căm ghét đang trào dâng trong tôi không?

Tôi trả lời thẳng thừng, "Không ai hiểu bà ấy hơn tôi."

"Vốn dĩ những đứa trẻ mới là người không hiểu gì về bố mẹ chúng.

Trong mọi trường hợp, luôn là chúng tôi bắt đầu trước."

Tôi đột nhiên nhìn thấy một thứ giống như một cánh cửa trước.

Cho Youngran nói về phía Han Sooyoung.

"Cô gái, cô không được vào.

Đợi ở đây với tôi.."

"Chậc, mẹ anh có vẻ khá nhút nhát.

Cẩn thận nhé."

Tôi gật đầu và đưa tay ra trước cửa.

Đứng sau cánh cửa này có lẽ là kẻ thù mạnh nhất trong kịch bản hiện tại.Cho Youngran nói với tôi, "Có một cái chuông."

'Ding Dong.'Bằng cách nào đó, bản nhạc chuông kỳ lạ lại gợi lên trong tôi những ký ức quen thuộc.

Đó là một bản nhạc chuông mà tôi dường như đã nghe từ rất lâu rồi.

Rồi tiếng mẹ tôi vang lên từ trong cửa.

"Mời vào."

Cánh cửa mở ra và lối vào quen thuộc của một ngôi nhà hiện ra.

Một vài đôi giày được đặt ngay ngắn với nhau.

Một số trong số chúng đủ nhỏ để thuộc về trẻ em.

Cảm giác về deja vu của tôi thậm chí còn tệ hơn.

Nội thất quen thuộc.

Nó không quá hào nhoáng hay theo phong cách cũ, nhưng những đồ trang trí nhỏ cho thấy phong cách cá nhân của người nào đó.Tôi bước vào phòng khách và nhìn thấy một căn phòng quen thuộc.

Chiếc đồng hồ treo tường và ti vi bị bỏ quên.

Tôi biết kết cấu của chiếc ghế sofa mà không cần ngồi lên nó.

Vị trí của chiếc bàn cũng quen thuộc.['Bức tường thứ tư' đang rung chuyển.]Thực sự... một sở thích kinh khủng.Mẹ tôi đang ngồi trên ghế sô pha của phòng khách, mặc một bộ quần áo lịch sự.

Bà hỏi tôi, "Phải mất một thời gian dài rồi.

Cảm giác như thế nào khi trở về nhà sau một thời gian dài?"

"Thà chết đi còn hơn."

"Ta rất vui vì con vẫn khỏe."

"Nhờ có ai đó, tôi vừa chết đi rồi sống lại đây."

Có lẽ mẹ tôi chọn nơi này để giành thế chủ động.

Cuộc đối thoại kể từ bây giờ sẽ là chiến trường quyết định kết quả của hai kịch bản tiếp theo.

"Tôi nghe nói Nirvana đã giết bà.

Bà làm như nào mà sống sót vậy?"

"Mẹ sẽ không bị lừa bởi một người như vậy.

Con đã quên rồi sao?

Mẹ cũng nắm được nhiều thông tin về tương lai."

Tôi đã biết trước điều này.

Tuy thế, mẹ tôi vẫn lừa được Nirvana.

Tôi không biết người này có khả năng gì.

Có lẽ điều đe dọa nhất đối với tôi lúc này không phải là Yoo Jonghyuk hay các chòm sao, mà là người phụ nữ này."

Bà còn sống nhưng lại không đến dự đám tang của con trai bà."

"Tại sao ta lại phải đi dự đám tang khi ta là người không may bị bỏ lại."

"Bà nghĩ như vậy là chưa đủ và để người của bà giết tôi thêm lần nữa."

"Mẹ đã giết con một lần vì con là một đứa con vô trách nhiệm.

Lần này con có cần đám tang không?

Mẹ thấy rằng có vẻ con có nhiều đồng đội tốt đấy.

Họ đã không biết con sẽ sống lại và rồi khóc lóc..."

Người đang nói điều này là mẹ tôi.

Tôi hít một hơi thật sâu.

Tôi không bao giờ có thể bất cẩn khi nói chuyện với mẹ tôi.

Từ bây giờ, nó sẽ là cuộc đấu tranh thật sự.

"Tại sao bà lại giết tôi?"

Mẹ tôi cười đáp.

"Hóa thân Kim Dokja sẽ bị giết bởi người cậu ấy yêu thương nhất."

"...Làm sao bà biết điều đó?"

"Yoo Sangah-ssi nói với mẹ.

Cô ấy đã cầu xin mẹ cứu con."

Yoo Sangah chắc đã đến thăm mẹ tôi.

"Nhân tiện, lần này con lại đi cùng một cô gái khác.

Sở thích của con đã thay đổi sao?

Thành thật mà nói, mẹ thích Yoo Sangah hơn."

"Đừng để ý đến những thứ không cần thiết.

Tôi càng không hiểu bà càng nói nhiều.

Tại sao bà lại giết tôi trong khi được nhờ vả để cứu tôi?"

"Lời tiên tri đã trở thành sự thật nhờ ta.

Đúng không?"

"Huh?"

Tâm trí tôi trở nên phức tạp.

Không, bà ấy đang nói...

Mẹ tôi tiếp tục, "Nó đã nói điều đó trong lời tiên tri.

'Người bạn yêu nhất.' Vì vậy, mẹ đã giết con.

" Thật nực cười khi người tôi ghét hơn ai hết lại nói điều này.

Mặc dù vậy, ngay khi tôi nghe nó, tôi đã bị xáo trộn bởi một cảm giác mà tôi không thể diễn đạt được.

Tôi chắc chắn ghét mẹ tôi.

Cuộc sống của tôi là một mớ hỗn độn vì mẹ tôi đã phá hỏng nó.

Tuy nhiên... tâm trạng của tôi rất phức tạp."

Tôi hiểu rồi.

Bà giết tôi vì cho rằng bà là người mà tôi yêu nhất.

Định mệnh sao?"

"Nó không phải thường xuyên xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết yêu thích của con sao?"

"Nếu vậy, bà đã hoàn toàn thất bại."

Rõ ràng, số phận đã nói với tôi rằng tôi sẽ bị giết bởi người tôi yêu nhất.

Nếu vậy, cái chết cuối cùng của tôi lẽ ra đã biến số phận của tôi thành sự thật."

Tôi vẫn đang nhận được thông điệp định mệnh."

Đó là sự thật.

Một lúc trước, một tin nhắn vẫn lọt vào tai tôi.[Một số phận lớn đang hy vọng cho cái chết chắc chắn của bạn.]Một sửa đổi thậm chí đã được thêm vào.

Đó là một 'cái chết chắc chắn.'Những lời của Vua Oedipus trong giấc mơ của tôi là chính xác.

Tôi không thể thoát khỏi số phận này với câu chuyện 'Tám mạng sống.' "Ít nhất, bà không phải là người mà tôi yêu nhất."
 
Toàn Trí Độc Giả
Chương 172: Đọc lại (3)


Mẹ tôi im lặng một lúc.

Sự im lặng này như cổ vũ tôi một chút.

Việc bà trông mong rằng tôi yêu bà và ý nghĩ rằng tôi có thể làm tổn thương cảm xúc của bà khiến tôi cảm thấy kích động.

Tuy nhiên, mẹ tôi nói với một giọng giống như bà đã đoán trước được điều này "Hmm... ta hiểu rồi."

"..."

"Ta vẫn muốn thử nó.

Nó có thể sẽ kết thúc được định mệnh mà con được đoán trước là sẽ phải chịu.

Và trong trường hợp nào đi nữa thì con cũng có rất nhiều mạng sống."

"Đừng nói như thể bà đang làm điều này cho tôi."

"Ta yêu con."

Da mẹ da con nổi hết cả lên.

Tại sao bà ấy đột nhiên nói điều này?

"Bà rốt cuộc định nói cái gì?"

"Ta là mẹ của con."

Nụ cười của bà khiến một góc trong tim tôi trở lên nhức nhối.

Bà tin rằng tôi có thể chấp nhận được những câu chữ đấy sao?

Chỉ vì điều đó mà tôi phải chịu những năm tháng cô độc dài đằng đẵng.Tôi trừng mắt nhìn bà.

Mẹ, tình thương.....Tôi không định sử dụng tính năng Phát hiện nói dối với bà ấy.

Đôi khi có những điều như vậy trên thế giới này đấy.

Ngay cả dù nó là sự thật, vẫn thật đau đớn khi phải thừa nhận điều đó là sai lầm.Tôi thở dài và nói, "Đã quá muộn rồi."

"Ta biết."

"Vậy thì tại sao..."

"Ta chỉ muốn nói điều đó một lần.

Ta không nghĩ rằng ta đã từng nói với con điều này trước đây."

Chúng tôi im lặng và không nói bất cứ điều gì trong một thời gian.

Chỉ có kim giây của chiếc đồng hồ treo tường cho tôi biết thời gian đang trôi qua.

Nó giống như một trang giấy trắng tinh.

Giống như nhà văn bị mắc kẹt ngay tại câu mở đầu, tôi gần như không mở miệng được.

"...Cuộc sống của bà trong tù như thế nào?"

"Cần thiết phải hỏi khi con thường đến gặp ta sao?"

"Bà không kể cho tôi chuyện gì cả."

"..."

"Tại sao lúc đấy bà lại không nói gì?

Tôi đã đến thăm bà rất nhiều lần..."

Tôi không ghét mẹ tôi ngay từ đầu.Kể cả khi bà giết bố tôi.Kể cả khi bà vào tù.Ngay cả khi những người họ hàng lao vào tranh đoạt tài sản của chúng tôi và ngay cả việc tôi bị đối xử như một món đồ thừa thãi.Tôi không ghét hay oán trách gì bà."

Làm thế nào để một người có thể không biết xấu hổ như vậy?"

Lý do tại sao tôi ghét bà rất đơn giản.

"Tại sao bà luôn không nói gì?

Và tại sao... lại viết ra một câu chuyện như thế?"

Có người nói thế này: 'Cậu đã trở nên giàu có đấy thôi.

Cô ấy đã làm tốt khi bán cuốn sách đó'.

Tôi không biết tiền nhuận bút từ mẹ có giúp ích gì cho cuộc sống của tôi không.

Nhưng những người thân chưa từng coi tôi là con người luôn khinh thường tôi."

Tôi đã có một khoảng thời gian thực sự rất khó khăn.

Mỗi khi tôi đến trường, đi trên đường hay gặp ai đó, dường như mọi người đều bàn tán về tôi.

Ngay cả khi tôi chuyển trường.

Lần nào cũng thế, tôi cũng là con của một kẻ sát nhân."

Người chưa từng trải qua sẽ không thể nào biết được.

Thế giới này luôn thật cứng đầu.

Các phóng viên đứng trước cửa nhà tôi và nó khiến tôi cảm giác mọi con mắt đều đổ dồn về hướng này."

Có lẽ, chỉ có lẽ... tôi đã có thể chịu được nó."

Có thể nó sẽ ổn nếu mẹ tôi nói điều gì đó với tôi.

Nếu bà bảo tôi phải chịu đựng nó, tôi có thể làm được.

Giá như bà nói với tôi rằng bà luôn đứng về phía tôi, ngay cả khi bà bán câu chuyện của chúng tôi vì tiền.['Bức tường thứ tư' đang rung chuyển dữ dội.]
[Dấu ấn 'Tự hợp lý hóa Lv.

2' được kích hoạt!]Tôi nhìn mẹ tôi.

Tôi đã đúng.

Mẹ tôi đã bán cuộc đời của chúng tôi để kiếm tiền.Rồi mẹ tôi mở lời.

"Ta muốn biết."

"Biết gì chứ?"

"Sự thật."

"...Sự thật sao?

Mẹ, không phải bà đã giết ông ấy sao?"

"Con không biết."

"Tôi biết điều đó rất rõ.

Kể từ khi bị chia cắt với bà, tôi đã nhìn đi nhìn lại trí nhớ mình."

Nói cách khác, tôi đã đọc lại nó.

Tôi trở nên nhập tâm vào các nhân vật của cuốn tiểu thuyết vì mẹ tôi."

Dokja, từ bây giờ, mẹ sẽ nói lại tất cả những điều này."

"Cha con, ông ta đã làm sai và đáng bị chết."

"Đây chỉ là tự vệ thôi.

Con hiểu không?"

Tôi đã đọc lại nó hàng trăm, hàng nghìn và thậm chí hàng chục nghìn lần.

Không, tôi đã phát lại nó nhiều lần đến nỗi tôi thậm chí không thể nói nó là sự thật nữa."

Đó là quá đủ cho cái chết của ông ta.

Ông ta nghiện cờ bạc và lại còn cư xử bạo lực với chính gia đình của mình.

Gia đình này sẽ gặp nguy hiểm nếu ông ta còn sống."

Bà nhìn tôi và gật đầu.

"Ừ, ta nhớ rất rõ.

Vậy tại sao con lại tức giận?"

Tôi đã cố gắng hỏi mẹ tôi vài lần.Tại sao bà không chạy trốn với tôi?

Tại sao bà lại để một đứa trẻ một mình như thế?

Tại sao bà không đến gặp tôi sau khi bà được thả ra chứ?Những câu hỏi chồng chất trong tôi và tôi đã có câu trả lời cho riêng mình.[Sự rung chuyển của Bức tường thứ tư đã giảm xuống.]Sự sợ hãi đến từ câu trả lời.

Một câu trả lời mà tôi đã cố gắng xóa bỏ.

Tôi sợ rằng một khi câu trả lời được đưa ra, tôi sẽ không thể chấp nhận nó.Trong khi đó, mẹ tôi đã liên tục mở và ngậm miệng một lúc lâu sau đó mới có thể cất lên lời.

"...Đã quá muộn để nói bất cứ điều gì."

Đúng vậy, tôi biết.[Nhiều chòm sao đã tài trợ cho bạn 5.000 xu cho lịch sử gia đình của bạn.]Đây là cái giá đưa ra cho một bộ phim chết tiệt.[Chòm sao 'Tù nhân của vòng Kim cô' đang mong đợi khoai lang của bạn.]
[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' gợi ý bạn nên suy nghĩ lại.]
[Chòm sao 'Poked Out His Eyes' đang cười một cách quỷ quyệt.]Vai trò này ngay từ đầu đã không phù hợp với tôi.

"Tại sao con cố gắng thay đổi tiểu thuyết gốc?"

Mẹ tôi chuyển chủ đề.

"Nếu con để nó đi theo dòng chảy ban đầu, để những con người đó chết đi, kịch bản sẽ không khó đến vậy."

"Tôi phải thay đổi nó.

Mẹ à, mẹ biết rằng Yoo Jonghyuk không thể đi đến đoạn kết trong lần hồi quy thứ ba mà."[Nhiều chòm sao thất vọng vì quá trình lọc.]Thông tin về tiểu thuyết gốc đã được lọc để chòm sao không thấy được."

Phần kết?"

"Đúng.

Đoạn kết."

"...Con đang đấu tranh chỉ vì điều đó?

Con đâu có bị đần."

"Phần kết của câu chuyện này quan trọng đối với tôi.

Chính thế giới này đã giúp tôi sống sót khi không có bà ở cạnh."

Chính nhờ cuốn tiểu thuyết mà tôi có thể sống sót qua những năm tháng cuối cùng đó mà không có mẹ và cha.

"Bà không bao giờ có thể hiểu được."[Ba cách để sống sót trong một thế giới đổ nát.]Tôi không biết tác giả có ý định gì khi đặt tiêu đề này.

Tuy nhiên, danh hiệu này là thực tế đối với tôi, không phải là một phép ẩn dụ.

Bởi đối với tôi, đây đã trở thành một 'thế giới hoang tàn' từ rất lâu rồi.Tôi đọc cuốn tiểu thuyết này hàng ngày và tồn tại.

Vì vậy, tôi không thể từ bỏ câu chuyện này.Mẹ tôi bác bỏ, "Đây không phải là một cuốn tiểu thuyết.

Không có kết thúc như "Mọi người đều sống hạnh phúc mãi mãi" trong thực tế.

""Tôi sẽ đi đến đoạn kết cùng với nó.

Với lại tôi nói tôi muốn đoạn kết như vậy lúc nào?"

"Dừng lại.

Thế giới này quá điên rồ.

Nó không phải là điều con có thể đạt được chỉ vì con biết trước tương lai.

Không phải con đã biết rồi sao?

Các tình huống tiếp theo―""Dừng lại đi."

Thật vô nghĩa khi tôi tiếp tục cuộc tranh cãi này.

"Chỉ cần nói bà muốn gì.

Tại sao lại gọi tôi đến đây?"

"Ở lại đây."

Ừ, tôi đã nghĩ bà sẽ nói điều này.

Một cách hành xử đậm chất của bà ấy."

Tại sao tôi lại phải làm một điều như vậy?"

"Ta không thể để mất con trai mình một lần nữa.

Ta sẽ bằng cách nào đó thực hiện nó ở các kịch bản sau."

"Bỏ ý định đó đi."

Tôi nâng cao năng lượng của mình."

Hãy trung thực.

Bà nghĩ rằng tôi sẽ là một trở ngại.

Tôi không biết mục đích của bà là gì nhưng tôi sẽ không hỏi bà bất cứ điều gì."

Lần đầu tiên, một cảm xúc xa lạ lướt qua khuôn mặt mẹ tôi.

Trông bà ấy buồn.

Buồn?

Bà ấy có tư cách gì để cảm thấy như thế này?"...Con thực sự giống ai đây?"

Một làn sóng ma lực trỗi dậy trong cơ thể mẹ tôi khi bà nói.

"Ta không thích phương pháp này nhưng không thể làm khác được."[Một số chòm sao thích nội chiến gia đình.]
[Một số chòm sao coi trọng lòng hiếu thảo không thích tình huống này.]Đồ đạc trong nhà bị cơn bão ma thuật cuốn đi khiến Han Sooyoung chú ý và chạy vào trong.

"Kim Dokja!"

Hóa thân của Jeon Woochi, Cho Youngran cũng đứng sau Han Sooyoung.

Phòng khách nhanh chóng chuyển sang tình thế đối đầu.

Cho Youngran đang chuẩn bị một trò lừa trong khi mẹ nhìn tôi với ánh mắt trầm lặng.

Kỹ thuật của Jeon Woochi rất phức tạp nhưng tôi có thể chống lại chúng bằng cách nào đó.

Vấn đề là ở phía mẹ tôi.

Tôi vẫn chưa biết nhà tài trợ của mẹ tôi là ai.

Điều này chỉ có thể biết khi kỹ năng của mẹ tôi được bộc lộ. [Kỹ năng độc quyền 'Đánh dấu' được kích hoạt!]"Chọn dấu trang thứ tư, 'Lycaon Isparang'."[Kỹ năng độc quyền 'Con đường của gió' Lv.

10 (+1) đã được kích hoạt!]Con đường của gió đạt đến giới hạn và cả căn phòng bị cuốn vào một cơn bão ma thuật.

Tôi ngưng tụ gió lại và phá hủy toàn bộ phòng khách.

Sau đó tôi cùng Han Sooyoung trốn ra khỏi nhà.

Khi làn khói đen che khuất tầm nhìn của tôi, tôi nói với Han Sooyoung.

"Tôi sẽ kết thúc nó ngay lập tức nên hãy sẵn sàng đi."

"Hiểu rồi."

Han Sooyoung bắt đầu tọa ra một 'ngọn lửa đen' mạnh mẽ trong tay.Tôi ngay lập tức thay đổi Dấu trang.

"Tôi sẽ chọn dấu trang thứ năm, Kyrgios Rodgraim."

Sự kết hợp của Biến nhỏ và Điện khí thế cùng với Con đường của gió.

Cách nhanh nhất và hiệu quả nhất để chế ngự mẹ tôi là sử dụng kỹ năng tốt nhất mà tôi có.Tuy nhiên, ngay lúc tôi chuẩn bị sử dụng kỹ năng, hàng chục người xuất hiện trong làn khói.

Họ vây quanh tôi và nói.

"Cậu đã hiểu lầm tất cả mọi thứ.

Xin cậu đấy.

Cậu phải ở lại nơi này."

Họ là cấp dưới của mẹ tôi.

Hàng chục người phụ nữ mặc đồng phục tù nhân nhìn tôi với vẻ mặt thương cảm.

Han Sooyoung hét lên, "Cái gì thế này?"

Han Sooyoung ngạc nhiên trút ngọn lửa đen về phía họ nhưng nó đụng phải sự phòng thủ của Jeon Woochi và phân tán ra mọi hướng.

Cho Youngran hét lên, "Kim Dokja!

Dừng lại đi!

Sookyung đang làm điều này vì cậu!"

Chính mẹ tôi đã chặn miệng họ.

Bà đưa một ngón tay lên miệng, bảo họ đừng nói gì cả.

Sau đó, một luồng điện lớn bắt đầu xuất hiện từ cơ thể mẹ tôi.Tia lửa điện hình thành do sử dụng quá nhiều xác suất.

Sự đồng bộ hóa mãnh liệt hơn bất cứ thứ gì tôi từng thấy trước đây.

Mẹ tôi rõ ràng đã làm quá lên.[Nhà tài trợ của hóa thân 'Lee Sookyung' đã tiết lộ biệt hiệu của cô ấy.]
[Chòm sao 'Mẹ của người sáng lập' cảm thấy rất buồn với bạn.]Mẹ của người sáng lập?

Ôi trời ạ.

Đừng nói với tôi....[Chòm sao 'Mẹ của người sáng lập' nói rằng sức mạnh của bạn là mối đe dọa đối với kịch bản của Hàn quốc.]
[Chòm sao 'Mẹ của người sáng lập' nói rằng cô ấy sẽ không lấy mạng bạn nếu bạn không nổi loạn.]Tôi vội vàng sử dụng Biến nhỏ và Điện khí thế cùng một lúc.
[Năng lượng của vùng đất cũ đã phong ấn kỹ năng của bạn.]Tầm nhìn của tôi trở nên mờ nhạt, như thể tôi đã bước vào một hang động tối tăm.

Sức mạnh bị dập tắt khỏi cơ thể tôi và tôi trở thành một con người bình thường.

Tôi đã chìm sự bất lực của một con vật nhỏ bé.[Năng lượng của vùng đất cũ đóng dấu 'giá trị của bạn.']Tôi biết dấu ấn này.

Chỉ có một 'câu chuyện' liên quan đến việc niêm phong trên Hàn quốc"...Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng bà có thể sử dụng cái này."

Phải... thật lạ là tôi đã không nghĩ về nó, đây là Hàn quốc.

Tuy nhiên, có một tinh vân vẫn chưa liên lạc với tôi.

Đáng lẽ tôi nên liên lạc với họ trước nhưng tôi vẫn chưa đến gần họ được vào thời điểm này."

Ta đã nói với con rằng ta yêu con."

Mẹ tôi vừa cười vừa khua chiếc chuông đồng trên tay.Mẹ của Người sáng lập.

Một trong những chòm sao xếp hạng cao nhất của Hongik và là một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất trên vùng đất này.Nhà tài trợ của mẹ tôi là Ungnyeo, mẹ của Dangun Wangeom.
(*Dangun Wangeom: là vị vua thần thoại sáng lập ra nước Vương Kiệm Triều Tiên (vì thế nước này còn được gọi là Đàn Quân Triều Tiên).

Tương truyền, con của Thượng Đế trên thiên đình giáng phàm, dùng phép biến một con gấu cái thành một người đàn bà xinh đẹp, thụ thai cho nó.

Nó đẻ ra một đứa bé, chính là vua Dangun.)Tôi thở dài và nói.

"...Được rồi.

Tôi đầu hàng."

"Gì cơ?

Ê này!

Kim Dokja!"

"Chỉ cần đợi ở đây.

Dù sao thì cô cũng không thể thắng được."

Một cảm giác mệt mỏi tràn ngập khắp cơ thể tôi.

Bây giờ tôi không khác gì một người bình thường.

"...Bỏ qua nhà tài trợ của bà, làm thế nào bà có được Chuông tám hạt?"

Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc chuông đồng trên tay mẹ.

Chuông tám hạt là một trong ba 'ấn thiên đường' trong thần thoại của Dangun.

Nó là một trong những di tích vĩ đại nhất của Hàn quốc và có khả năng phong ấn 'câu chuyện' của người khác.Bất kể tôi nghĩ về nó như thế nào, không có cách nào để lấy được di vật ngôi sao này thông qua các phương pháp bình thường.

Mẹ tôi chắc đã phải trả giá để có được nó."

Ta sẽ cho con biết khi đến lúc.

Chỉ cần ở lại đây vào lúc này."

Cuối cùng, mẹ tôi và những người lang thang biến mất.

Han Sooyoung và tôi đã bị mắc kẹt trong Mechanical Gateway Array Method.

Tôi có thể đoán được mẹ tôi đã đi đâu.

Có lẽ bà ấy sẽ đến gặp Yoo Jonghyuk.

Tôi không muốn tưởng tượng nhưng sẽ là thảm họa nếu hai người họ gặp nhau."

Chết tiệt, làm sao bây giờ?

Làm cách nào để chúng ta thoát khỏi đây?"

Han Sooyoung hỏi khi cô ấy cố gắng phá vỡ Mechanical Gateway Array Method.

Kỹ năng của một chòm sao của tôi đã bị phong ấn nên không thể phá hủy ngay lập tức.Chà, đây là sức mạnh của riêng tôi.

Tôi đã nghĩ xong rồi.

"Có một cách."

"Cách gì?"

"Có một sự hiện diện có thể phá vỡ Mechanical Gateway Array Method."

"Thế á?

Ai vậy?"

Nếu tôi gọi anh ta, bằng cách nào đó, phong ấn sẽ bị phá vỡ.

Vốn dĩ đó là chòm sao tôi không dám gọi nhưng giờ thì không biết nữa.

Tôi rút ra Ganpyeongui.

Tôi đã lưu nó trong một khoảng thời gian quan trọng và bây giờ nó là thứ duy nhất tôi có thể tin tưởng.[Tùy chọn đặc biệt của 'Ganpyeongui', Echo of the Stars đã được kích hoạt.]
[Echo of the Stars cho phép bạn yêu cầu sự giúp đỡ từ một chòm sao cấp trên.]"Tôi sẽ gọi các chòm sao."[Trong dòng chảy của các vì sao, các chòm sao cấp trên nghe thấy giọng nói của bạn.]Tôi gọi ra biệt hiệu của chòm sao.[Địa vị của chòm sao này quá cao.]
[Năm điểm trên Đĩa bầu trời là bắt buộc đối với chòm sao này.

Bạn sẽ chấp nhận điều này chứ?]Chỉ còn năm điểm vì tôi đã dùng phần còn lại để gọi Bắc Đẩu Bội tinh và Nhà hoạt động vì Độc lập của Quốc gia.

Bây giờ chòm sao này yêu cầu tất cả các điểm sao còn lại trên Ganpyeongui.Điều đó là cần thiết bởi vì sức mạnh của sinh vật này đã vượt qua cấp trên.[Hoạt động của các vì sao đã bắt đầu.]Trong bóng tối của bầu trời đêm sâu thẳm, một ngôi sao đơn độc đang tỏa sáng.

Tôi tuyên bố về phía anh ta.

"Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo, tôi cần sức mạnh của anh."
 
Toàn Trí Độc Giả
Chương 173: Đọc lại (4)


Những tia lửa quấn quanh người tôi ngay khi tôi cảm nhận được dấu hiệu của một cơn bão xác suất.

Đối với một chòm sao không thuộc cấp độ tường thuật mà nói, thì đây là một gánh nặng lớn để có thể chịu đựng.Tôi nghĩ rằng những ghi chép về cách Cheok Jungyeong làm đối đầu với một đội quân một mình đã bị phóng đại.

Tuy nhiên, thay vì cường điệu nó, các câu chuyện đã được giảm bớt.

Trên thực tế, Cheok Jungyeong đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì được ghi trong hồ sơ của Trái đất sau khi trở thành một chòm sao.

Nói cách khác, có những bậc thầy kiếm thuật sẽ lo lắng khi nghe về chòm sao này.Dù vậy, tôi vẫn phải chịu đựng nó.

Nếu tôi không chống đỡ được tinh thần của Cheok Jungyeong, tôi không thể phá vỡ cái Phong ấn 100 ngày. ['Trạng thái' của bạn hiện đã được niêm phong.]
[Các kỹ năng chính của bạn hiện đang được phong ấn.]
[Thời gian còn lại: 100 ngày]Phong ấn 100 ngày, có thể được thực hiện bởi ba sinh vật cao nhất của chòm sao 'Hongik', là phong ấn cao cấp nhất trong việc phong ấn khả năng của mục tiêu.[Ăn tỏi, ngải cứu và chịu đựng trong 100 ngày.]Tất nhiên, phong ấn này không hẳn là một điều xấu.

Nếu tôi có thể ăn tỏi và ngải cứu trong 100 ngày, tôi có thể nhận được sự phù hộ của Hwanin và đánh thức tiềm năng trong cơ thể tôi.

Nhưng mà bây giờ tôi không có đủ thời gian.

Han Sooyoung nhìn đống tỏi và ngải cứu từ trên trời đổ xuống và hỏi: "Sắp xong chưa hả?"

"Năng lực quá mạnh nên khó kiểm soát, đợi chút."

Tôi hít thở sâu và kiểm soát sức mạnh ma thuật của mình.

Cheok Jungyeong cho tôi sức mạnh để đáp lại lời kêu gọi của tôi nhưng không nói gì bằng giọng thật của anh ta.

Anh ta chỉ truyền cho tôi một chút sức mạnh của mình, như thể nói 'thử nó nếu cậu tự tin.'Kết quả là tôi đã kiểm soát được câu chuyện đang diễn biến một cách điên rồ trong 30 phút.

Tôi cảm tưởng như toàn bộ cơ thể tôi sẽ nổ tung vậy.Tôi nhìn Han Sooyoung đang càu nhàu và rồi đột nhiên trở nên khó chịu.

"Tất cả là do cô.

Điều này sẽ không xảy ra nếu cô không lấy tôi ra làm lá chắn."

"Tôi đâu có cố ý."

"Và cô mong tôi sẽ tin nó hả?

Dựa vào tất cả những gì mà cô luôn làm từ..."

Có vẻ như có nhiều sự ức chế đang chồng chất lên nhau ở đây và tôi không thể không cằn nhằn.

Đã bao nhiêu phút trôi qua rồi?Han Sooyoung dần phát chán và hét lên, "Được rồi, tôi xin lỗi!

Đúng thế đấy, tôi đã sử dụng anh như một lá chắn.

Anh muốn tôi làm gì bây giờ hả?"

Tôi muốn nói rằng cô ấy thật trơ trẽn nhưng rồi một sự hiện diện đột nhiên chen vào.[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' cắt ngang với một tiếng ho.]
[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' nói rằng Han Sooyoung chưa bao giờ sử dụng bạn làm lá chắn.]
[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' nói rằng cái chết của bạn là trách nhiệm của bạn.]Han Sooyoung hét lên, "Tên kia, anh mau im lặng và nằm yên đi!

Không cần thiết..."

"Ý anh ta là sao cơ?"

"Chả có gì cả.

Đừng để ý đến nó làm gì."[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' nói rằng Han Sooyoung đã không bảo vệ trái tim của bạn để bảo vệ rồng lửa đen của bạn.]...Rồng lửa đen của tôi?

"Đó là lý do tại sao tôi..."

Han Sooyoung ngập ngừng trước khi bắt đầu nói.

"Ý tôi là, đòn tấn công của Jeon Woochi...

đã bay đến chỗ đó."

"...Hả."

Tôi thẫn thờ đến mức quên cả chuyện quan trọng và thở hắt ra.

Han Sooyoung ngập ngừng khi cô ấy nhìn chằm chằm vào mắt tôi và cắn môi.

"Điều đó... anh sẽ hơi không vui nếu mất chức năng đó nên...

Tôi đã chuyển hướng."

"Đấy là lý do nó đã đâm vào tim tôi?"

"...Chà, câu chuyện là như vậy đấy."

Đó là một câu chuyện phi lý.

Han Sooyoung không đợi xem tôi làm như nào chấp nhận nó và nhanh chóng bổ sung."

T-tôi không có bất kỳ suy nghĩ kỳ lạ nào.

Đừng nhẫm lẫn.

Tên Hắc hỏa Vực long khốn khiếp kia tự dưng hét lên rằng tôi nên bảo vệ con cá voi...

"[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' đang nhìn vào hóa thân của mình với sự bối rối và lo lắng.]Tôi thở nhẹ ra và nói, "...Tôi không quan tâm đến điều đó.

Lần sau chỉ cần bảo vệ trái tim tôi thật tốt thôi."

Han Sooyoung ngạc nhiên trước những lời tôi nói và gật đầu.

Một bầu không khí khó xử thoáng qua.Han Sooyoung nghiêm túc xem xét điều gì đó và mở miệng.

"Nhân tiện Kim Dokja, tôi có một câu hỏi..."

"Hỏi đi."

"Tại sao anh ta lại gọi nó là rồng lửa đen?"
_______
'Đứa nhóc đó... nó rất nhỏ bé khi còn là một đứa trẻ.'Lee Sookyung đắm chìm trong ký ức khi cô nhìn chằm chằm vào vùng đồng bằng tối tăm và hoang vắng của Lâu đài Bóng tối.Mất bao nhiêu thời gian để đến được đây?Không có kịch bản nào là dễ dàng và tất cả các kế hoạch đều bị bóp méo hoặc đổ vỡ.

Đã bao nhiêu lần bà trải qua hiểm nguy vì không đủ thông tin?'Nó thật sự nguy hiểm khi mình gặp Nirvana.'Người tái sinh.

Lee Sookyung chưa bao giờ nghĩ rằng một sinh vật như vậy có thể tồn tại trên đời.

Mà nó vốn đủ bất thường ngay từ đầu khi mà một cuốn tiểu thuyết trở thành hiện thực.

Cô quay lại và nhìn thấy Cho Youngran, hóa thân của Jeon Woochi.

"Vị vua của tôi."

"Đừng gọi như thế nữa."

"...Sookyung-ssi."

Cho Youngran xuất hiện với một ánh mắt phức tạp.

"Không có gì lạ."

Lee Sookyung nghĩ.Cho Youngran là kẻ lang thang duy nhất biết mọi hoàn cảnh của bà.

"Ngài không cần phải chiến đấu với cậu ta.

Nếu ngài thành thật về lý do viết cuốn sách..."

"Trung thực còn khó hơn chiến đấu.

Đặc biệt là khi nó nằm giữa cha mẹ và con cái."

Trên thực tế, bà đã nói chuyện với Kim Dokja vì lời đề nghị của Cho Youngran.Cho Youngran tiếp tục bức xúc.

"Tuổi tác hiện tại của cậu ta đã có thể chấp nhận sự thật.

Cậu ta không còn là cậu bé 10 tuổi mà cô từng biết."

"Đối với tôi thì nó vẫn chỉ là một đứa trẻ.

Không quan trọng là nó 30 hay 40 tuổi."

"...Đó là niềm tự hào của cha mẹ."

Tự hào...Đúng vậy, đó là niềm tự hào.

Lee Sookyung cụp mắt xuống.

"Lúc đầu, tôi đã cố lấy can đảm.

Tôi cố gắng để nói cho nó sự thật."

"..."

"Tuy thế, sau khi tôi nhìn vào mắt nó thì... cảm giác giống như tôi đang tìm một cái cớ để bước vào cuộc sống của nó vậy."

Thực tế khác với tiểu thuyết.

Một người mang trên mình vết thương có thể được cứu nhưng một người bị tổn thương trong lòng sẽ không dễ dàng chữa lành."

Tôi không biết đứa trẻ đó có cần biết sự thật hay không.

Có lẽ đó là thứ tôi cần.

Tôi không muốn cứ làm một người mẹ tồi như thế...

"Bà trở nên quanh co để bảo vệ Kim Dokja.

Bà trở nên như vậy do kết quả của sự yêu thương của bà[Hóa thân Kim Dokja sẽ bị giết bởi người anh ấy yêu thương nhất.]Lee Sookyung nhớ lại khoảnh khắc lần đầu tiên cô nghe Yoo Sangah nói về số phận của con mình.

Số phận của Olympus chắc chắn sẽ được thực hiện."...Một ngày nào đó đứa trẻ đấy sẽ hiểu được cô."

Để tìm cách cứu con trai mình, Lee Sookyung đã dành ba ngày ba đêm với Mẹ của người sáng lập.Ba món đồ cấp SSS được trao tặng như một lời tri ân dành cho Hongik và bà cũng đã cống hiến 20 năm cuộc đời của mình.

Đổi lại, bà có thể đánh cắp một dòng số phận mà Olympus đã che giấu.[Nếu anh ấy không đi đến kịch bản tiếp theo, Hóa thân Kim Dokja có thể sống.]Lee Sookyung mỉm cười.

"Đã tập hợp đủ chưa?"

"Rồi ạ.

Họ đang tập hợp lại."

Ở rìa của đồng bằng, nhóm người lang thang do bà dẫn đầu đã được tập hợp.

Tất cả họ đã ở đây vì họ tin tưởng vào bà.

Lee Sookyung đã mở cửa sổ kịch bản chính.[Kịch bản chính #9 - Quỷ vương thứ 73

Thể loại: Chính
Độkhó:SS
Điều kiện: Bạn đủ điều kiện tham gia vào kịch bản cuối cùng của Lâu đài bóng tối.

Tập hợp bốn người xếp hạng để đi lên tầng ba của Lâu đài Bóng tối và bước vào kịch bản cuối cùng.

Thời gian giới hạn: 30 ngày
Phần thưởng: 100.000 xu
Thấtbại:
-Chết
-Xếp hạng ở Lâu đài bóng tối hiện tại của bạn là vị trí thứ 2.

-Chỉ những hóa thân nằm trong top 10 của bảng xếp hạng mới có thể cùng bạn thử thách kịch bản cuối cùng.]Lee Sookyung liếc nhìn Cho Youngran.

Bà hiện có hai trong số 10 người xếp hạng cao nhất.

Họ là Cho Youngran và Lee Boksoon.

Để hoàn thành kịch bản và thách thức tầng cuối cùng của Lâu đài Bóng tối, cần thêm hai người xếp hạng.Cho Youngran nói, "Họ đang đến."

Một đội quân đang đến từ phía bên kia của Đồng bằng Abyss.

Họ đến từ Paradise.

Bà nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc ở đầu quân đội.Lee Sookyung chào một trong những người trong lực lượng chống đối.

"Yoo Sangah-ssi, cũng lâu rồi nhỉ."

"Ah!

Thực sự, tôi thực sự vui mừng... cô còn sống!

Dokja-ssi..."

"Chúng ta có thể nói về nó sau."

Lee Sookyung nhìn nhóm người đối diện với bà.'Từ trái sang phải là Lee Hyunsung, Shin Yoosung, Jung Heewon, Lee Jihye và Lee Gilyoung.'Bà đã nghe nói về Lee Hyunsung, Shin Yoosung và Lee Jihye từ Kim Dokja nhưng bà chưa bao giờ nghe nói về Lee Gilyoung và Jung Heewon.

Có lẽ họ là những người mới mà con trai bà đã tuyển dụng, bất kể tiểu thuyết gốc là gì.'Sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nếu chỉ có các nhân vật gốc.

Tên nhóc con ngốc nghếch.'Ngay khi còn nhỏ, Kim Dokja đã làm nhiều điều khó lường.

Vì vậy, Lee Sookyung đã tin rằng con mình sẽ trở thành một nghệ sĩ."

Vua lang thang."

Giọng nói phát ra từ người mà bà đang chờ đợi.

Người mà bà đã nghe rất nhiều từ con trai mình khi ở trong tù.

Bà chưa bao giờ tưởng tượng được mình có thể tận mắt nhìn thấy cậu ta."

Yoo Jonghyuk."

Vua tối cao Yoo Jonghyuk.

Nhân vật chính của câu chuyện này mở miệng.

"Tại sao bà muốn gặp tôi ở đây?"

"Tôi đã quyết định sẽ kết thúc kịch bản này."

Yoo Jonghyuk liếc nhìn Lee Sookyung và hỏi, "Bà cũng đang tập hợp tứ thiên vương?"

"Tứ thiên vương?"

"Bà cần bốn người xếp hạng để đi đến kịch bản tiếp theo.

Bà không biết à?"

"À...

đúng vậy.

Ta đang muốn tập hợp họ.

Ta đoán họ được gọi là tứ thiên vương.

Ta thật không thể theo kịp những từ thời thượng của lớp trẻ ngày nay."

Lông mày của Yoo Jonghyuk nhíu lại trước lời nói của Lee Sookyung.

"Bà lằng nhằng quá đấy."

"Cậu là một đứa trẻ khôn ngoan."

Ánh mắt của hai người chạm nhau và làn sóng năng lượng cuồn cuộn dâng lên.

Chỉ cần trao đổi ánh nhìn, Lee Sookyung có thể mơ hồ thấy được sức mạnh của Yoo Jonghyuk.Nó là siêu việt.

Cậu ta phải ở cấp độ này để trở thành nhân vật chính của câu chuyện.Lee Sookyung thở một hơi ngắn và mở miệng.

"Ta muốn hợp tác với cậu.

Hãy cùng nhau tập hợp những người xếp hạng còn lại."

"...

Người xếp hạng?"

"Đúng.

Mục tiêu của cậu không phải là cứu thế giới này sao?

Cậu cần đội hình hóa thân mạnh mẽ nhất có thể nếu muốn hoàn thành kịch bản tiếp theo.

Ta có thể giúp cậu.

Người bảo trợ của ta là Mẹ của Người sáng lập."

Đôi mắt của Yoo Jonghyuk hơi mở to lên trước dòng chữ 'Mẹ của người sáng lập.' Tuy nhiên, đó chỉ là một khoảnh khắc.

Những lời thốt ra từ miệng Yoo Jonghyuk hoàn toàn bất ngờ.

"Kim Dokja đang ở đâu?"

"...Tại sao cậu muốn tìm nó?"

"Tôi nghe nói bà đã tóm được cậu ta."

"Vậy thì sao?"

Lee Sookyung có một cảm giác kỳ lạ về thái độ bác bỏ đấy trước lời đề nghị của bà.

Đó là một cảm giác đáng lo ngại mà chỉ những bà mẹ có con nhỏ mới cảm nhận được.Bà băn khoăn, "Chắc là cậu không định để đứa trẻ đó làm một trong tứ thiên vương của cậu chứ?"

"Tôi không có nghĩa vụ phải trả lời điều đó."

"Tính cách của cậu giống hệt những gì mà nó nói."

"...Kim Dokja đã kể cho bà chuyện của tôi?"

"Nó đã nói với tôi rất nhiều."

Bà nhìn chằm chằm vào mắt Yoo Jonghyuk và sự nghi ngờ của Lee Sookyung tăng lên.Lee Sookyung hỏi, "Ta nghe nói rằng cậu đã trao chiến thắng ở Paradise cho con trai tôi.

Tại sao cậu làm vậy?"

"Cậu ta có thể cứu thế giới nếu cậu ta trở nên mạnh mẽ hơn."

"Aha, cậu định sử dụng thằng bé cho 'chuyện đó'?"

Lee Sookyung cố ý nhấn mạnh một từ.

Đó là một giọng điệu thoải mái, như thể bà đã biết điều đó từ trước.

Sau đó Yoo Jonghyuk trả lời, "Kim Dokja là cần thiết cho thế giới này.

Tôi cần cậu ta."

"..."

"Cậu ta sẽ là đồng đội của tôi và cậu ta sẽ nhìn thấy kết thúc của kịch bản."

Vẻ mặt của Lee Sookyung từ từ cứng lại.

Đồng đội?

Trong tâm trí cô hiện lên giọng nói của đứa con trai bé nhỏ.

"Tên ngu đó, hắn hoàn toàn là một tên tâm thần mà."

"Anh ta không biết gì về cách dùng người.

Anh ta sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết chỉ để đạt được mục tiêu của mình."

"Điều này thật kỳ lạ.

Yoo Jonghyuk mà ta từng được nghe kể sẽ không bao giờ nói chuyện như cậu."

"Gia đình bà có lẽ luôn thích nói chuyện như thể mình biết rõ ai đó?"

Yoo Jonghyuk rút kiếm ra.

Thái độ cứng rắn cho thấy không cần đối thoại nữa.

"Đưa Kim Dokja cho tôi, tôi sẽ tha cho bà."

Lee Sookyung nhìn chằm chằm vào đôi mắt rực lửa của Yoo Jonghyuk và nhớ lại giọng nói của con trai bà.

Bất chấp lời phàn nàn của nó, con trai của bà luôn trông có phần hào hứng.

"Nhưng câu chuyện sẽ không tiếp tục nếu không có anh ta.

Con đường sinh tồn là một cuốn tiểu thuyết như vậy."

Lúc này, Lee Sookyung đột nhiên hiểu được.[Hóa thân Kim Dokja sẽ bị giết bởi người anh ấy yêu thương nhất.]Lee Sookyung đã nhận ra ý nghĩa thực sự của định mệnh này.

Bà biết ai sẽ giết đứa con trai yêu quý của mình.

Có thể đó là một cái nhìn sâu sắc mà chỉ Lee Sookyung có thể tiếp cận vì bà đã quen với những kiểu ẩn dụ và biểu tượng này."

Ta hiểu rồi."

Lee Sookyung hiểu ra mọi chuyện và bật cười.

Đây không phải là kế hoạch ban đầu của bà.

Tuy nhiên, lời tiên tri có nghĩa là kế hoạch phải được sửa đổi ở đây."

Ta xin lỗi nhưng ta không thể để cậu gặp con trai của ta được."

"Tại sao?"

"Trách nhiệm của một người mẹ là kiểm soát con mình nếu nó giao du với người xấu".

Đôi mắt của Lee Sookyung lạnh lùng khi bà lấy ra Chuông tám hạt."

Ta phải dẫn nó về với thực tại."
 
Toàn Trí Độc Giả
Chương 174: Đọc lại (5)


Vào thời điểm này, Bihyung đang ở Cục hành chính Seoul của văn phòng.Sẽ sớm đển thời gian cho kịch bản giải phóng mái vòm Seoul.

Tất cả các dokkaebi trong mái vòm đều bận rộn cố gắng hoàn thành kịch bản.Bihyung đi qua các sảnh của văn phòng và nhìn thấy những dokkaebi cấp thấp mới được thuê đang di chuyển cùng người hướng dẫn.Các dokkaebi mới sinh được giáo dục cơ bản tại trung tâm giáo dục của Cục, được chỉ định kênh riêng và được tái sinh thành người phát trực tiếp."

Đừng do dự can thiệp nếu thấy sự quan tâm của các chòm sao giảm sút.

Bạn không thể can thiệp trực tiếp vào một kịch bản chính, vì vậy hãy sử dụng các kịch bản phụ để làm trầm trọng thêm mâu thuẫn giữa mọi người hoặc tạo ra tình huống nguy hiểm."

"Không được tạo ra những tình huống khiến các chòm sao khó chịu vì xung đột tính cách.

Người tốt là người tốt, người xấu là người xấu.

Đảm bảo sự phân đôi rõ ràng.

Bằng cách này, các chòm sao có thể dễ dàng xác định đối tượng của cơn giận dữ của họ."

"Các hóa thân luôn luôn là trung tâm sự kiện.

Tuy nhiên, hãy theo dõi hóa thân chính và làm cho sự kiện di chuyển xung quanh hóa thân.

Và cũng không được mang lại cảm giác giả tạo."

Những dokkaebi cấp thấp đang bận rộn ghi chép lại những lời được hướng dẫn.Đã có lúc Bihyung là một trong số họ.

Nó học cách tiếp tục kịch bản và được dạy cách mỉm cười và nói chuyện.

Nó không thể quá kỳ lạ hoặc quá sáo rỗng.

Để có thể trở thành một streamer không bị quấy rầy bởi diễn biến kịch bản."

Cậu đang nhớ lại thời gian trước hả?"

Bihyung quay lại và nhìn thấy Baram dokkaebi cao cấp, trưởng chi nhánh Seoul.

Bihyung thấy lo lắng và nét mặt thay đổi.

Baram vuốt râu và nhìn chằm chằm vào những dokkaebi cấp thấp.

"Đó là một cảnh tượng khủng khiếp.

Mỗi lần nghe có vẻ mới mẻ đối với các chòm sao, nhưng đây là điều đã học được từ giáo dục chính quy của dokkaebi."

"Không ngờ rằng một dokkaebi cao cấp lại nói điều này."

'Chính anh là người đặt ra các nguyên tắc.' Bihyung nuốt xuống những lời này.Baram cười khổ.

"Chả làm gì khác được.

Những kịch bản này bán chạy."

"Có thể có ngoại lệ."

"Nên có.

Tuy nhiên, 'ngoại lệ' đó là có khả năng bởi vì các kịch bản thông thường được sửa đổi công khai."

Một số dokkaebi cấp thấp đã tập trung trước màn hình và xem các kịch bản đang diễn ra ở Mái vòm Seoul.

Trên màn hình, những câu chuyện về những hóa thân thuộc kênh lớn nhất mái vòm Seoul đang tuôn trào.

Bihyung thấy mặt mình trở nên hơi nóng.[Vậy tôi buộc phải giết bà.]
[Yoo Jonghyuk-ssi!

Không!]Yoo Jonghyuk và Lee Sookyung đã đối đầu với nhau trên tầng hai của Lâu đài bóng tối.[Chết tiệt, tại sao ■■ và ■■■ còn chưa xuất hiện?]
[Nó sẽ ra.

Chỉ không biết là khi nào.]Ở phía bên kia, Kim Dokja và Han Sooyoung đang thảo luận về một câu chuyện chưa được tiết lộ trong Mechanical Gateway Array Method.Bihyung chìm đắm trong dòng suy nghĩ miên man.

'Tôi đã cảnh báo cậu đừng nói về những thông tin được lọc mà, chết tiệt.'
Dokkaebi cao cấp Baram mở miệng.

"Những ngày gần đây, kênh của cậu rất phổ biến.

Kênh của cậu được nhắc đến ở khắp mọi nơi trong chi nhánh Seoul.

Đặc biệt, hóa thân đó..."

"Tôi cũng nhận được rất nhiều lời nguyền rủa."

"Như vậy là đủ.

Trong mọi trường hợp, nó đang làm tăng sự tò mò.

Cậu có biết rằng hiện giờ cậu là dokkaebi số một được tôn trọng bởi các dokkaebi cấp thấp?"

"Tôi muốn biết tại sao anh gọi tôi đến đây."

Có vẻ hơi thô lỗ nhưng Bihyung không còn cách nào khác.

Sẽ là một tình huống khó khăn nếu nó không quay lại kênh của mình ngay bây giờ.Baram im lặng và Bihyung một lần nữa lên tiếng."

Tôi xin lỗi nhưng hiện tại nó đang bước vào giai đoạn cuối của kịch bản thứ chín rồi.

Tôi phải quay lại kênh của mình..."

"Đó là lý do tại sao tôi gọi cho cậu."

Bihyung nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Baram và nhận ra có điều gì đó không ổn.Một tiếng động lớn vang lên từ màn hình và trận chiến chính thức bắt đầu.

Các hóa thân với nhà tài trợ mạnh mẽ đang chiến đấu, nâng cao sự đồng bộ một cách liều lĩnh.

Dấu hiệu cho một cơn bão xác suất xuất hiện khắp nơi.Nếu những dấu hiệu mạnh mẽ như vậy tiếp tục, các vị thần sẽ giành được quyền can thiệp.

Nếu vậy, sự an toàn của Kim Dokja không thể được đảm bảo.Bihyung lo lắng định rời khỏi nơi này thì Baram lạnh giọng.

"Các chòm sao không muốn sự can thiệp của cậu."

Hiện tại, kênh của Bihyung là kênh có ảnh hưởng nhất ở mái vòm Seoul.

Việc Bihyung bị giữ lại ở Cục hành chính Seoul đã làm rõ một số thứ.

"Từ khi nào mà chi nhánh Seoul lại để ý những chòm sao như vậy?"

"Tôi vẫn luôn theo dõi.

Tôi không chỉ quan tâm sự giáo dục của những dokkaebi cấp thấp."

"Không phải đó chỉ là mặt ngoài thôi sao?

Kịch bản chính...!"

"Một số lượng lớn các tinh vân phàn nàn về kịch bản này."

Một số lượng lớn các tinh vân.

Bihyung ngay lập tức biết họ là ai.Olympus.

Vedas.

Papyrus. ...Các tinh vân có ảnh hưởng trong Star Stream đang can thiệp vào tiến trình của kịch bản này.Tại sao?

Bihyung biết rõ tại sao.

"Bởi vì hóa thân đó."

Kim Dokja không biết gì và vẫn đang vật lộn với Mechanical Gateway Array Method với Han Sooyoung.

"Trên hết, cậu ta vẫn là một hóa thân.

Cậu ta không thể ảnh hưởng đến toàn bộ kịch bản."

Bihyung bác bỏ.

"Chỉ là một hóa thân... cậu thực sự nghĩ như vậy sao?"

"..."

"Không, cậu ta không còn là một hóa thân nữa rồi."

Trước kịch bản thứ 10, một hóa thân không có nhà tài trợ lại trở thành một chòm sao.

Điều này là không thể nếu xét đến độ khó của kịch bản."

Cậu ta sẽ là một con quái vật.

Cậu đã quên về sự cố của Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo?

Rất khó để nhìn thấy một sự tồn tại vượt tiêu chuẩn như vậy một lần nữa."

Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo - Cheok Jungyeong.Người mạnh nhất trên bán đảo Triều Tiên và trong số các chòm sao cấp trên đã gây ra sự cố.Bihyung cũng biết về những gì đã xảy ra vào thời điểm đó.

Một người là tâm điểm của nhiều sự căm ghét vì tài năng thiên bẩm của anh ta không phù hợp với sự cân bằng của kịch bản.

Rất nhiều xác suất đã được sử dụng để 'loại trừ' anh ta khỏi kịch bản, chỉ để anh ta trở lại như một 'chòm sao'."

Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo là một trường hợp đặc biệt.

Kim Dokja trở thành một chòm sao nhanh hơn anh ta nhưng tiềm năng của Kim Dokja không cao.

Nếu nói đến tiềm năng, hóa thân Yoo Jonghyuk đã đạt đến siêu việt rồi...

""Tôi biết.

Điều đó không quá nghiêm trọng.

Trên thực tế, Yoo Jonghyuk mới là người giống với Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo.

Đó là lý do tại sao Kim Dokja nguy hiểm hơn."

Bihyung bực bội hét lên, "Tôi có thể hiểu một số phàn nàn của các chòm sao.

Kim Dokja không chấp nhận họ nên họ rất bực mình."

"..."

"Tuy nhiên, đây không phải là tình huống mà họ được hành động như vậy?

Đã bao giờ có trường hợp nào sử dụng 'số phận' trước kịch bản thứ 10 chưa?"

"Cậu đang bảo vệ một hóa thân."

"Nó không phải bảo vệ!

Tôi đang nói về sự đối xử bất công trong kịch bản!"

"Tôi không nghĩ rằng cậu đang ở vị trí có thể nói điều đó."

Bihyung bất ngờ nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh.

Dokkaebi Baram mỉm cười.

"Tốt thôi, tôi không gọi cậu đến đây để bắt lỗi cậu."

Nó giống như một lời đe dọa khi anh ta có ý định bắt lỗi Bihyung.

Bihyung hỏi, "Vậy thì tại sao..."

"Nếu cậu thông minh thì cậu sẽ biết.

Cậu đã bao giờ nghĩ rằng nó kỳ lạ chưa?

Tại sao các chòm sao lại sử dụng hành động quá mức như là 'số phận'?"

"..."

"Trong hầu hết các trường hợp, họ có thể nhìn thấy tương lai thông qua giao dịch của họ với các nhà tiên tri, những người có thể sử dụng Tầm nhìn Tương lai, mà không cần sử dụng số phận.

Nếu họ đoán trước được mục tiêu sẽ hoạt động như thế nào, họ có thể thay đổi tương lai với một xác suất vừa phải.

Tuy vậy, lần này họ đã không làm điều đó.

Tại sao?"

Đó là điều mà Bihyung chưa từng nghĩ tới trước đây.

Sức mạnh buộc số phận cũng đặt lên vai tinh vân một gánh nặng.

Có nhiều hóa thân mạnh mẽ hơn Kim Dokja.

Tại sao lại ép buộc số phận lên Kim Dokja?"

Đừng nói với tôi..."

Nếu tinh vân kêu gọi số phận, điều đó có nghĩa là họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng số phận.

Nói cách khác...

Dokkaebi cao cấp Baram gật đầu.

"Điều đó có nghĩa là không ai trong Star Stream có thể nhìn thấy tương lai của Chòm sao Kim Dokja."

"...Làm thế nào mà có thể được?"

"Tôi cũng không biết nữa.

Có một điều chắc chắn là nhiều chòm sao sợ rằng Kim Dokja đạt ■■■.

Rất tiếc, nó vẫn đang được lọc.

Vì vậy... tất cả là dành cho 'kết thúc'."

Ánh mắt của Baram dán chặt vào màn hình."

Cậu cần phải làm điều này.

Một khi nó kết thúc, tôi sẽ giới thiệu cậu trở thành một dokkaebi cấp cao."

Cần có một quá trình sàng lọc để trở thành một dokkaebi cấp cao.

Bihyung đã đoán được Baram sẽ làm gì.

Bihyung xem màn hình và bất giác ôm chặt quả trứng.
_______
"Này, làm tốt lắm."

"Tôi biết."

Có lẽ là do sự cố với tên rồng lửa đen trước đó mà bầu không khí với Han Sooyoung có chút u ám.Việc Han Sooyoung liên tục cố gắng bắt đầu một cuộc tranh cãi có lẽ là vì cô ấy nhận thức được sự khó xử này.[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' đang mỉm cười hài lòng.]
[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' ghét bầu không khí này.]Mất nhiều thời gian hơn tôi nghĩ để tiêu thụ sức mạnh của Cheok Jungyeong.

Bốn giờ đã trôi qua.

Tôi đã mất rất nhiều công sức chỉ để kiểm soát sức mạnh câu chuyện của anh ta.

Bây giờ mẹ tôi có lẽ đã gặp Yoo Jonghyuk.Han Sooyoung đang ngồi trên sàn ăn ngải cứu.

Sau đó, cô ấy nói, "Nhân tiện, tôi không nghĩ mẹ của anh là một người xấu."

"...Đầu óc cô trở nên kì lạ sau khi ăn tỏi hả?"

"Chà, mối quan hệ giữa hai người có vẻ không tốt.

Tôi không định xen vào chuyện gia đình của ai đó... nhưng dù gì đi nữa, bà ấy đang chăm sóc con của mình."

"Điều này giống chăm sóc chỗ nào hả?"

"Có rất nhiều bậc cha mẹ trên thế giới không quan tâm đến con cái của họ."

Giọng của Han Sooyoung trầm hơn.

Tôi thở dài và trả lời cô ấy, "Mẹ tôi đã nói với tôi về cô.

Bà nghĩ rằng tôi đang hẹn hò với cô đấy."

Han Sooyoung bật cười.

"Mẹ của anh quả là có mắt nhìn mà."

"Ngoài ra thì bà còn nghĩ rằng Yoo Sangah-ssi tốt hơn cô."

"...Vậy khi nào anh định giết bà cô đó vậy?"

Chúng tôi cười.

Một lần nữa, tôi nhận ra Han Sooyoung chắc chắn như thế nào.

Bây giờ cô ấy càng giống một nhân vật hơn bất kỳ ai khác.Han Sooyoung ngừng cười.

"Chúng ta thật giống nhân vật trong truyện."

Cứ như thể cô ấy đọc được suy nghĩ của tôi.

Tim tôi bắt đầu đập thình thịch.

Han Sooyoung không biết điều đó nhưng một ngày nào đó, cô ấy sẽ trở thành một 'nhân vật'.

Nó giống như Lee Sungkook và Jung Minseob.Tôi thích cả nhân vật và phi nhân vật, vì vậy tôi không biết đó là tốt hay xấu.

Chỉ là... tôi cảm thấy không tự tin khi nghĩ về khoảng thời gian đó.

Tại sao tôi không muốn người này trở thành một nhân vật?"

Hở?

Có gì đó đã thay đổi?"

Tôi nhìn xuống tay phải của mình sau khi nghe những lời của Han Sooyoung.

Sức mạnh của câu chuyện vay mượn từ Cheok Jungyeong cuối cùng cũng ổn định.

Tôi gật đầu."

Được rồi, chuẩn bị đi.

Chúng ta trốn thôi."

Tôi kiểm soát sức mạnh của mình và rút Vẹn tín ra.

Khoảnh khắc tôi mượn câu chuyện của Cheok Jungyeong, quỹ đạo cuộc đời anh ta lướt qua đầu tôi như một bức tranh toàn cảnh.[Chém 1.000 người bằng một thanh kiếm.]
[Cắt một ngọn núi vĩ đại bằng hai thanh kiếm.]
[Ngăn cách biển bằng ba thanh kiếm.]Đó là Tam kiếm của Cheok Jungyeong.

Cái tên được đặt cho một người không bao giờ vung kiếm quá ba lần về phía mục tiêu.[Tình trạng bạn không thể có được đã rơi vào cánh tay phải của bạn.]Phong ấn 100 ngày bị nứt vỡ ngay lập tức.

Đó là sức mạnh của Cheok Jungyeong.Phong ấn không hoàn hảo được tạo ra bởi Chuông tám hạt không bao giờ có thể chế ngự được sức mạnh của Cheok Jungyeong.Phong ấn 100 ngày thực sự sẽ chỉ có hiệu lực sau khi thu thập đủ ba báu vật trên trời.[Dòng chảy bùng nổ của câu chuyện đã làm biến dạng không gian của Mechanical Gateway Array Method.]
[Dòng chảy bùng nổ của câu chuyện đã phá vỡ phong ấn 100 ngày.]Tôi tỏa Bạch tinh thuần năng vào không khí.Một thanh kiếm, chém 1.000 người.Giống như một trận mưa sao băng, thanh kiếm cắt ngang không khí và không gian tách ra.

Gateway Array Method và phong ấn, mọi thứ đều trở nên vô nghĩa trước sự tàn phá nặng nề này.Đây là kiếm thuật của một thiên tài đã luyện kiếm hàng vạn năm.

Vết cắt lý tưởng nhất cho sự phá hủy.Tôi không thể nhìn thấy sức mạnh thực sự nhưng tôi cảm thấy một cảm giác tự do giống như khi tôi đạt đến sức mạnh lv.

100 cách đây không lâu.

Đây là sức mạnh của các vì sao.Không gian ảo ảnh sụp đổ và hiện thực bắt đầu xuất hiện.

Thật sự là một kỹ thuật dùng kiếm điên rồ.Tôi cũng cảm thấy tham lam như khi tôi có được Điện khí hóa của Kyrgios.

Sẽ tốt biết bao nếu tôi có thể biến cái này thành của mình?

Rất tiếc, dấu trang chỉ áp dụng cho 'nhân vật.'[Do trạng thái của bạn tăng lên, kỹ năng Đánh dấu sẽ được cập nhật.]
[Một tính năng mới đã được kích hoạt.]...Hở?[Sự hiểu biết của bạn về chòm sao 'Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo' đã tăng lên một chút.]
 
Toàn Trí Độc Giả
Chương 175: Đọc lại (6)


...Cái gì đây?

Tôi rất ngạc nhiên khi thấy tin nhắn.

Đến tận bây giờ, sự hiểu biết của tôi về các chòm sao chưa bao giờ được nhìn thấy.Tôi mở Dấu trang nhưng Cheok Jungyeong không được thêm vào danh sách những người có sẵn.

Nó có thể là do sự gia tăng 'rất nhỏ'.

Có lẽ chỉ là1%.Tuy nhiên, tôi vẫn tràn đầy mong chờ.

Nếu sự hiểu biết của tôi tiếp tục được nâng cao, chẳng phải một ngày nào đó tôi có thể bắt chước kỹ năng của các chòm sao?"...Cái này là cái gì?"

Tôi quay lại trước giọng nói của Han Sooyoung.

Bầu trời trắng xóa, tiền thân của một cơn bão, nhìn xuống tôi với một luồng khí đáng lo ngại.

Một màn đêm trắng xóaLiên tục có những âm thanh ầm ầm và toàn bộ đồng bằng rung chuyển như có một trận động đất.

Hậu quả của hai sứ quân va chạm nhau rải rác khắp vùng đồng bằng.

Tuy nhiên, họ lại không giết nhau.《Tất cả... quỳ... xuống!》Giọng nói thực sự của một chòm sao.

Tôi tự hỏi cần tiêu tốn bao nhiêu xác suất để nói những từ này.

Nhiều hóa thân không chịu nổi đã phải vật lộn trong đau đớn.Những người nhận được sự bảo vệ của nhà tài trợ hoặc những người có sức mạnh tinh thần mạnh mẽ không hề nhượng bộ.

Han Sooyoung là một trong số họ."

Gì thế này?

Cái gì đang xảy ra vậy?"

Han Sooyoung bực bội hét lên.Tôi cùng với cô ấy quan sát.

Tôi cũng đã nghĩ điều này có thể xảy ra nhưng không ngờ nó lại đến mức này."...Thật là một mớ hỗn độn.

Họ đang định giết nhau đó hả?"

Không chỉ có một hoặc hai hóa thân đã nâng tỷ lệ đồng bộ hóa của họ lên giới hạn.Xác suất cho phép của Lâu đài Bóng tối đã bị ép đến giới hạn.

Tia lửa xuất hiện như pháo hoa trên khắp chiến trường.-Kim Dokja, nghe tôi này. nếu cậu làm điều này, cậu sẽ chết.Tôi nghe thấy giọng nói của Bihyung phát ra từ đâu đó khi tôi nhìn vào bãi chiến trường đổ nát.-Chỉ có một cách để thoát khỏi 'số phận'.

Tìm một lực lượng bảo vệ cậu.

Nếu không thì...!Một âm thanh vang lên và giọng nói của Bihyung đã bị cắt đứt.

Ai đó đã chặn Bihyung lại.Cùng lúc đó, hàng trăm con mắt đổ dồn về phía tôi.

Họ là những người thuộc lớp trên và một số chòm sao ở lớp tường thuật, những người đã tối đa hóa sự đồng bộ của họ với hóa thân của họ.Tôi cảm thấy không khí bị thiêu đốt và nuốt nước bọt.

Sau đó, Cheok Jungyeong lần đầu tiên lên tiếng. [Ngươi hẳn phải sợ hãi.] "Không.

Nói đúng hơn là rất vui."

Tôi rất nghiêm túc.[Nhiều chòm sao đang nhìn bạn!]
[Một số chòm sao đang hô vang tên bạn!]
[2.000 xu đã kiếm được như một phần thưởng.]Cheok Jungyeong lại nói, [Bức tường số phận rất cao.]"Chỉ là một bức tường cao mà thôi.

Nếu cần thì tôi sẽ đạp vỡ nó."

Người mà tôi yêu thương.

Và người sẽ giết tôi.

Tôi không biết họ là ai.

Cũng như tôi không biết số phận của mình, họ cũng không biết tôi.

"Đi thôi."

Tôi chạy qua chiến trường.

Lần này tôi không che giấu sức mạnh của mình."

Tôi sẽ chọn dấu trang thứ năm, Kyrgios Rodgraim."

Thời điểm mà Dấu trang hoạt động, tôi lập tức kích hoạt Biến nhỏ và Điện khí thế.[Kỹ năng của một người trở về.

Thật thú vị.]Tôi đã có thể quét qua chiến trường với sức mạnh của Cheok Jungyeong.Tuy nhiên, tôi không nên lạm dụng nó.

Cánh tay phải của tôi gần như biến thành giẻ rách sau khi sử dụng một thanh kiếm từ Tam kiếm.Tôi vừa chạy qua chiến trường vừa rắc lọ thuốc hồi phục thể chất cao cấp mà tôi đã mua từ Túi Dokkaebi."

Tránh ra!"

Một vệt trắng đã lưu lại bất cứ chỗ nào tôi đi qua.

Đây là sức mạnh của Kyrgios - người trở về.

Sức mạnh của sinh vật vượt quá lv.

10 và có được sức mạnh của một chòm sao đã để lại những vệt xanh trắng khi nó đi qua chiến trường."

Aaaaack!

Cái quái gì?"

Giống như một cơn sóng thần bị chia đôi, các hóa thân chiến đấu với nhau gào thét và chạy tán loạn."

Tôi không biết các người đang chiến đấu vì điều gì nhưng tốt hơn là dừng lại đi."

Việc nâng thứ hạng để giải quyết kịch bản thứ chín là tốt nhưng nếu giết nhau kiểu này thì lại khác."

V-Vị vua xấu xí nhất!"

"Tôi nghe bảo anh ta đã chết rồi cơ mà!"

Có những hóa thân vẫn nhớ tôi."

Nếu mọi người đã biết tôi là ai, có ai nắm được tình hình bây giờ không?"

Một số hóa thân bỏ vũ khí của họ xuống trong khi những người khác quay lại.

Có những người đang nhìn tôi với đôi mắt sáng ngời.[Nhiều hóa thân đang bày tỏ lòng kính trọng đối với bạn.]"Cảm ơn vì kịch bản thứ tám.

Tin đồn về sự sống lại của anh là có thật."

Có những người còn nhớ tôi đã hy sinh bản thân như thế nào khi tôi là 'sự hy sinh của người mạnh mẽ nhất.'Họ gật nhẹ và sẵn sàng rút lui.[Câu chuyện về sự phục sinh của bạn được phổ biến rộng rãi.]
[Một thành tựu mới 'Mediating Messiah' đã được thêm vào câu chuyện thứ năm của bạn.]Tôi nghĩ họ là thế lực đến từ Paradise.

Yoo Jonghyuk và các thành viên có lẽ cũng được bao gồm trong đó.Vậy thì phía bên kia?"

Haha.

Chúng ta lại gặp nhau rồi, chàng trai trẻ.

Làm thế nào cậu thoát ra khỏi đó được?"

Quả nhiên, họ là những kẻ lang thang.

Tôi hỏi Lee Boksoon,
"Tại sao các người lại đánh nhau?"

"Tại sao à?

Bởi vì cậu chứ sao."

Lee Boksoon.

Bà ấy là bà lão được xạ thủ của Cáp Nhĩ Tân tài trợ."

Cậu không nên tiếp tục đi đến kịch bản tiếp theo."

"...Đó là những gì mẹ tôi đã nói?"

Lee Boksoon lao về phía tôi mà không trả lời.Kỹ năng Sức mạnh của Người cao tuổi đột ngột tăng sức mạnh cơ bắp của bà lão, cho phép bà ấy xuyên qua các hóa thân mà không gặp trở ngại, đến bên cạnh tôi ngay lập tức.[Dưới biểu ngữ của chòm sao 'Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo', tất cả các chỉ số sẽ tăng thêm 10 trong 30 phút.]
[Tất cả số liệu thống kê của bạn đã tạm thời vượt qua giới hạn của con người.]Tôi không thể nói rằng tôi tôn trọng người lớn tuổi nhưng cần phải lịch sự ở một mức độ nào đó.

Tuy nhiên, lần này sẽ là một ngoại lệ.

"Tôi xin lỗi nhưng tôi sẽ không để bà đi lần này, bà lão."

'Xạ thủ Cáp Nhĩ Tân' là nhà tài trợ chỉ phản ứng mạnh mẽ đối với một số chòm sao nhất định.Nói cách khác, sức mạnh tấn công hiện tại dựa trên sức mạnh của những câu chuyện do Lee Boksoon xây dựng.Nếu vậy, tôi sẽ không bị thúc ép.Khi tất cả các chỉ số đều vượt quá 100 ở trạng thái Điện khí thế, một sức mạnh khổng lồ xuất hiện từ cơ thể tôi.Lee Boksoon bị tôi đấm trúng tay và bay đi mất.

"Dừng lại, Kim Dokja!"

Lực lượng của những kẻ lang thang vượt qua sự tưởng tượng của tôi.

Thật không thể tin được rằng họ đã bị đánh bại bởi Giáo hội cứu rỗi của Nirvana với một lực lượng lớn như vậy.

Nhân tiện, có một số điều kỳ lạ giữa những người lang thang.

Họ là những con người bị biến đổi thành quỷ.Thật không may, tôi biết câu chuyện này.

Han Sooyoung nhìn thấy nó và lẩm bẩm.

"Chết tiệt, ai đó đã có được câu chuyện về người xếp hạng thứ ba."

Đứng thứ ba trên bảng xếp hạng Lâu đài bóng tối, 'Vua của cái chết' Davidtz.Có vẻ như có một người trong số những kẻ lang thang đã giết Davidtz.

Vua của cái chết là một câu chuyện mạnh mẽ như Sự tuyệt vọng của Paradise.

Vua của cái chết là một kỹ năng được sử dụng để biến người chết thành xác sống để chiến đấu."

Sẵn sàng chạy đê, Kim Dokja!

Mau phá vòng vây!"

Han Sooyoung đã tạo hơn 10 hóa thân và tháo băng quấn quanh tay phải.

Ngọn lửa đen tập trung trong tay của họ và quét qua chiến trường.Tôi chạy dọc theo con đường mà Han Sooyoung đã tạo.

Vượt qua nhóm người ma quỷ và xua đuổi những kẻ lang thang.

Sau đó, tôi thấy Cho Youngran sử dụng Vua của cái chết.

Đúng như dự đoán, người phụ nữ này đã lấy được câu chuyện.

Nhà Tâm linh đầu tiên của Joseon, cô ấy có Mechanical Gateway Array Method và Vua của cái chết.Mẹ tôi có một cấp dưới thực sự tài giỏi.

Cô ấy đang uống một lọ ma lực và có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi.

"Kim Dokja?

Làm thế nào mà cậu...

Cậu đã bị Chuông tám hạt phong ấn rồi cơ mà!"

"Tôi cũng gặp chút khó khăn đấy."

Cho Youngran tập hợp sức mạnh ma thuật của mình.

Có lẽ người này hiện đang đứng thứ ba trên bảng xếp hạng của Lâu đài bóng tối.

"Dừng lại và lùi xuống.

Tôi không muốn làm cậu bị thương."

"Tôi không thể..."

Có một dấu hiệu cho thấy cô ấy đang sử dụng lại Mechanical Gateway Array Method và tôi khơi dậy nguồn năng lượng mà tôi đã giấu kín.

Sau đó sức mạnh của Cheok Jungyeong được giải phóng.[Chòm sao 'Nhà tâm linh đầu tiên của Joseon' rất bối rối.]Mechanical Gateway Array Method bị phá vỡ và máu chảy ra từ miệng Cho Youngran.

Tia lửa bắn ra sau lưng cô và một giọng nói vang lên.[H-Hào quang này...!

Tại sao anh lại ở đây?]Cuối cùng, Jeon Woochi đã nói bằng giọng thật của mình.

Sau đó Cheok Jungyeong trả lời, [Lạc đường thôi.] [N-Nhưng anh không phải nhà tài trợ của cậu ta...!]
[Ta không nói hai lần.]
[Khụ...]Jeon Woochi bị đè bẹp bởi sự chênh lệch cấp bậc và nhanh chóng biến mất.Cho Youngran đã không thể đối phó với hậu quả của việc tiêu thụ xác suất và loạng choạng.

Cô không còn có thể duy trì Vua của cái chết và sự cân bằng của chiến trường bắt đầu sụp đổ."

K-Không.

Cậu không thể làm thế, Kim Dokja!"

Tôi phớt lờ Cho Youngran và chạy đi.

Tôi không sợ bất kỳ cuộc tấn công nào đổ dồn về phía mình vì Cheok Jungyeong.

Sự khác biệt về sức mạnh là rất lớn.Sau năm phút, trung tâm của chiến trường đã lộ diện.

Đó là nơi có nhiều tia lửa bắn ra mạnh nhất.

Trên cánh đồng đêm trăng, những người tôi quen đang chĩa vũ khí vào nhau.Han Sooyoung chạy lại phía sau tôi và mở miệng.

"...Mẹ anh đúng là một con quái vật."

Tôi không quá ngạc nhiên.

Mẹ tôi chắc chắn sẽ ở mức này.

Thông tin mà tôi biết...Mẹ tôi đã chiến đấu bình đẳng với Yoo Jonghyuk và các đồng đội khác của tôi.Một hóa thân có thể chiến đấu ngang ngửa với một siêu việt là không tồn tại.

Sau lưng mẹ tôi là bóng của một con gấu khổng lồ.[Con cháu tội nghiệp của ta... ta không muốn chiến đấu...]Tôi đã thấy Yamata no Orochi hạ xuống trong hình dạng tương tự trên Vùng đất Hòa Bình.

Đó là nguồn gốc cái bóng của Mẹ của người sáng lập.Han Sooyoung lắc đầu khi cơn ác mộng về Vùng đất Hòa bình hiện lên.

"Làm thế nào... xác suất?"

"Đó là do Chuông tám hạt."

Một trong ba báu vật trời sáng lên trong tay mẹ.

Sự thiếu xác suất đã được thay thế bằng một thánh tích mạnh mẽ."

Nếu bà không muốn đánh thì tại sao bà cứ đánh chúng tôi!

Uwaahh!"

Bóng của con gấu khổng lồ quét qua cánh đồng, khiến Lee Jihye và Lee Hyunsung bị văng ra ngoài.

Họ không thể đứng vững trước sức mạnh hủy diệt.

Đó rõ ràng là một tình huống khủng khiếp."

Dokja-ssi!"

Yoo Sangah nhận ra tôi đầu tiên.

Sau đó, các thành viên khác tiếp cận tôi.

Jung Heewon hét lên trước.

"Dokja-ssi, nói chuyện với mẹ của anh đi chứ!"

"Hyung, người đó có thật là mẹ của anh không?

Yoosung..."

"Dokja-ssi, tình huống này là gì?"

Những câu nói tuôn ra cùng một lúc và tôi không thể trả lời kịp được.

Cuối cùng, Yoo Jonghyuk tiến đến chỗ tôi.

"Tôi đoán mẹ của cậu không thích tôi."
 
Back
Top Bottom