Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Tổ Thần Chí Tôn

Tổ Thần Chí Tôn
Chương 250



A!!!

Hai tay Diệp Thần che lỗ tai, thống khổ gọi, thanh âm này thật sự quá cường hoành, phảng phất muốn oanh phá màng nhĩ của hắn, tựa như vô số cương châm bén nhọn đâm thẳng trong óc.

Ông một tiếng, phi đao trong đầu Diệp Thần kịch liệt run run, huyền khí điên cuồng tuôn ra, thoáng giảm bớt Diệp Thần thống khổ.

A Ly ở một bên lo lắng và tự trách, nó không biết Diệp Thần tại sao phải như vậy, nó dùng giọt máu của Diệp Thần nhập Thiên Tinh Ấn, hẳn là thu phục một kiện bảo vật mới đúng. Một sừng yêu thú này nói những lời kia, nó lại một chút cũng nghe không được, chỉ có Diệp Thần có thể nghe được.

- Tử Hỏa Tinh Sư ta đã bị Thiên Tinh Phục Ma Ấn nhốt mấy ngàn năm, mấy ngàn năm thời gian này, giống như tuyên cổ dài dằng dặc, bất quá chỉ cần tiếp qua hai mươi năm, ta liền có thể ra khỏi, hai mươi năm, ta liền có thể đạt được tự do! Ngươi muốn áp đảo ta, trở thành hộ thể thần thú của ngươi, đây là quyết định không có khả năng!

Tử Hỏa Tinh Sư chân trước phẫn nộ giẫm mặt đất, mặt đất run rẩy dữ dội, nguyên một đám ấn pháp lên không mà dậy.

Rầm rầm rầm!!!

Những ấn pháp kia ở trên người Tử Hỏa Tinh Sư nổ tung, thần sắc Tử Hỏa Tinh Sư này lại héo úa vài phần, nhưng mà y nguyên phẫn nộ không thôi nhìn chằm chằm vào Diệp Thần.

Sau nửa ngày, Diệp Thần mới chậm rãi hồi phục xong, lau đi giọt máu bên tai chậm rãi chảy xuống, hắn vô lực cuộn mình trên mặt đất, chậm rãi vận chuyển cửu tinh trong cơ thể, khôi phục thương thế, từ trong miệng Tử Hỏa Tinh Sư, Diệp Thần cuối cùng là đối với Thiên Tinh Ấn có một chút giải.

Thiên Tinh Ấn này xác thực như nó nói, hẳn gọi là Thiên Tinh Phục Ma Ấn, chẳng biết tại sao, tiền nhân đem Tử Hỏa Tinh Sư này phong ấn ở trong đó, lại không biết tính sao, đã rơi vào trong tay Diệp gia, thành ấn tín của Diệp gia gia tộc, nếu có người đánh bại phục Tử Hỏa Tinh Sư, Tử Hỏa Tinh Sư này liền sẽ trở thành hộ thể thần thú của người kia!

Không biết Tử Hỏa Tinh Sư thực lực như thế nào, thực lực của nó tuyệt đối không kém hơn Tiểu Dực thời kì đỉnh phong! Này ít nhất là Yêu Vương cấp bậc, hơn nữa thực lực của Tử Hỏa Tinh Sư, bị Thiên Tinh Phục Ma Ấn áp chế rất nhiều, nếu như hoàn toàn thích phóng đi ra, không biết sẽ mạnh bao nhiêu!

- Trong hai mươi năm hàng phục ngươi, dư dả!

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, cùng Tử Hỏa Tinh Sư nói chuyện, ở trước mặt Tử Hỏa Tinh Sư, tuyệt đối không thể yếu đi khí thế!

Diệp Thần cùng Tử Hỏa Tinh Sư nói chuyện, dùng chính là ý niệm trao đổi, A Ly là nghe không được.

- Chỉ bằng ngươi? Tu vi loại Địa Tôn cấp, trong hai mươi năm nghĩ đánh bại ta?

Tử Hỏa Tinh Sư phảng phất nghe được thiên đại chê cười, ha ha ha nở nụ cười, thanh âm của nó khàn giọng trầm thấp.

- Cho dù thực lực của ta bị phong ấn, cũng không phải ngươi có thể đối phó được, nếu như ngươi đánh nát Thiên Tinh Ấn, ta có thể bỏ qua ngươi!

Tử Hỏa Tinh Sư chỉ sợ là lão quái vật đã sống không biết bao lâu!

- Đánh nát Thiên Tinh Ấn? Ngươi cảm thấy có khả năng sao? tunghoanh.com là 1 lũ ăn trộm truyện khốn nạn

Diệp Thần hừ lạnh nói, đánh nát Thiên Tinh Ấn, thả Tử Hỏa Tinh Sư đi ra? Nếu Tử Hỏa Tinh Sư đi ra, cái mạng nhỏ của mình chẳng phải là muốn ở trong tay Tử Hỏa Tinh Sư sao?

Tử Hỏa Tinh Sư này đã bị phong ấn mấy ngàn năm, hai mươi năm sau liền nhất định có thể đi ra? Diệp Thần không tin!

Mặt khác còn có một chút, Thiên Tinh Ấn này cùng phi đao còn có Cửu Tinh Thiên Thần Quyết trong lúc đó, tựa hồ có một ít liên quan như vậy, trong chuyện này rốt cuộc ẩn tàng bí mật gì?

Thiên Tinh Ấn có tất cả hai cái, một cái trong đó phong ấn Tử Hỏa Tinh Sư, vậy một cái khác thì sao? Khi nào đó lấy Thiên Tinh Ấn trong tay phụ thân nhìn một cái, trong chuyện này đến tột cùng có huyền diệu gì?

Diệp Thần chứng kiến ánh mắt A Ly ân cần lo lắng, nỗ lực cười cười nói:

- A Ly, ta không sao!

Dùng hết khí lực đứng lên, Diệp Thần cuối cùng là không lại sợ hãi thanh âm như sét đánh bên tai của Tử Hỏa Tinh Sư, ngẩng đầu nhìn hướng Tử Hỏa Tinh Sư, chỉ thấy con mắt như chuông đồng của Tử Hỏa Tinh Sư căm tức chính mình, giống như hận không thể đem mình ăn hết vậy, đáng tiếc Tử Hỏa Tinh Sư không cách nào đột phá pháp trận trói buộc!

Nhìn xem ấn phù thần bí trên bàn tay trái kia, Diệp Thần chậm rãi nắm chặt tay trái, hắn hạ quyết tâm nhất định phải phục tùng đầu sư tử này, khiến nó ngoan ngoãn thành hộ thể thần thú của mình!

Cùng Thiên Tinh Ấn thành lập liên lạc, Diệp Thần cảm giác mình như biến thành Thiên Tinh Ấn vậy, hướng ra phía ngoài nhìn lại có thể chứng kiến tình hình bên trong gian phòng.

Mà Thiên Tinh Ấn, cũng dung nhập đến bên trong thân thể của Diệp Thần.

Đây là một loại cảm giác kỳ quái, Thiên Tinh Ấn này ngoại trừ phong ấn Tử Hỏa Tinh Sư ra, phỏng chừng còn có chỗ dùng khác, hắn còn phải chậm rãi lục lọi.

Diệp Thần không khỏi suy nghĩ, Thiên Tinh Ấn rốt cuộc thuộc về mấy cấp linh bảo? Chỉ sợ ít nhất là sáu bảy phẩm trở lên! Bất quá Thiên Tinh Ấn này giống như không có khí linh, cho nên không có biện pháp giám định phẩm cấp của nó.

Lắc đầu, tạm thời không nghĩ những thứ này.

Ý niệm vừa động, Diệp Thần lần nữa xuất hiện ở trong phòng, Thiên Tinh Ấn cũng đã biến mất không thấy, Diệp Thần có thể cảm giác được, Thiên Tinh Ấn ở trong lòng bàn tay trái của hắn, nhưng mà lòng bàn tay trái, chỉ lưu lại một ấn phù thần bí, không có vật gì khác.

A Ly cũng đi theo Diệp Thần ra Thiên Tinh Ấn, bộ dạng có chút mờ mịt.

Không ngừng mà ra vào Thiên Tinh Ấn, Diệp Thần cảm giác được, hắn đã có thể tùy tâm sở dục khống chế Thiên Tinh Ấn, trận pháp trong Thiên Tinh Ấn kia, cũng hiểu rõ tại tâm, trình độ trận pháp này phức tạp, so với trước nhìn thấy tụ linh pháp trận còn muốn khó vô số lần, Diệp Thần trầm tư suy nghĩ, chỉ cảm thấy ảo diệu vô cùng, lại không cách nào lĩnh hội.

Trong Thiên Tinh Ấn, Tử Hỏa Tinh Sư càng không ngừng phát ra thanh âm rống giận cuồng bạo, Diệp Thần cảm giác được, trận pháp ở dưới Tử Hỏa Tinh Sư giãy dụa, cũng đã sinh ra một tia vết rạn như vậy.

Diệp Thần kinh hãi không thôi, nếu vết rạn duy trì liên tục mở rộng, Tử Hỏa Tinh Sư tất nhiên sẽ phá ấn ra!

Xem ra hai mươi năm theo lời của Tử Hỏa Tinh Sư, không có giả!

Nhắm mắt cảm thụ được mỗi một tia khí cơ của Thiên Tinh Ấn, đối với hết thảy trong Thiên Tinh Ấn, rốt cục có cảm ứng vi diệu mà lại rõ ràng, pháp trận trong Thiên Tinh Ấn phong ấn đại bộ phận thực lực của Tử Hỏa Tinh Sư, trước mắt thực lực của Tử Hỏa Tinh Sư, hẳn là không kém hơn Thiên Sư cấp đỉnh phong cường giả, là nhân loại Thiên Tôn cảnh đỉnh phong, nhưng theo vết rạn của pháp trận không ngừng mở rộng, thực lực của Tử Hỏa Tinh Sư sẽ không ngừng tăng lên.

Từ khí tức phản ứng có thể cảm giác ra, thực lực đỉnh phong kỳ của Tử Hỏa Tinh Sư, là Tiểu Dực không cách nào bằng được! Chẳng lẽ Tử Hỏa Tinh Sư này cũng là thượng cổ dị chủng?
 
Tổ Thần Chí Tôn
Chương 251



Như thế nào mới có thể ở trước khi Tử Hỏa Tinh Sư khôi phục toàn bộ thực lực, đem nó phục tùng thành hộ thể thần thú? Chẳng lẽ phải đánh bại nó? Diệp Thần nhíu mày, dùng thực lực của hắn bây giờ, sợ là không đủ.

Đợi trận pháp tiến thêm một bước vỡ tan, hi vọng Diệp Thần đánh bại Tử Hỏa Tinh Sư sẽ càng xa vời, chỉ có hiện tại, thời điểm Tử Hỏa Tinh Sư yếu nhất, mới có cơ hội đánh bại Tử Hỏa Tinh Sư!

- A Ly, tìm Tiểu Dực đến!

Diệp Thần suy nghĩ một chút, đối với A Ly nói, dùng thực lực của Tiểu Dực, nói không chừng có thể đánh bại Tử Hỏa Tinh Sư, dù sao Tử Hỏa Tinh Sư cũng mới là Thiên Sư cấp đỉnh phong mà thôi.

A Ly vèo nhảy ra gian phòng, một lát sau liền dẫn Tiểu Dực vào.

- Diệp Thần ca ca, ngươi tìm ta?

Tiểu Dực miệng đầy nước bọt, nâng lên khuôn mặt đỏ bừng hỏi.

Diệp Thần ý niệm vừa động, muốn mang theo Tiểu Dực cùng một chỗ tiến vào Thiên Tinh Ấn, lại bỗng nhiên phát hiện, căn bản không được!

Vì cái gì Tiểu Dực không được, A Ly lại có thể? Thần sắc Diệp Thần cứng đờ, lập tức hiểu rõ rồi, nhất định là thần hồn! Sinh vật có thần hồn mới có thể ra vào Thiên Tinh Ấn!

- Không có việc gì.

Diệp Thần từ trong không gian bao tay lấy ra vài khỏa Tử Kim Thần Đan đưa cho Tiểu Dực.

- Ngươi trở về tiếp tục tu luyện đi.

- Nha.

Tiểu Dực có chút nghi hoặc khó hiểu, nhưng vẫn là rất vui vẻ ra khỏi phòng, lại có Tử Kim Thần Đan ăn rồi.

Diệp Thần ngẫm nghĩ một lát, xem ra không thể mượn nhờ lực lượng Tiểu Dực đánh bại Tử Hỏa Tinh Sư, ảo thuật của A Ly đối với Tử Hỏa Tinh Sư loại sinh vật cường đại này, chỉ sợ cũng là không có hiệu quả, này cũng chỉ có thể dựa vào chính mình. Nghĩ nghĩ, thần hồn của mình, có thể đánh bại Tử Hỏa Tinh Sư hay không? Tuy hi vọng xa vời, nhưng mà có thể thử một lần!

- A Ly, đi, chúng ta tiến vào Thiên Tinh Ấn!

Diệp Thần ý niệm vừa động, mang theo A Ly tiến nhập Thiên Tinh Ấn.

Tử Hỏa Tinh Sư chân trước càng không ngừng giẫm mặt đất, rống giận liên tục, trừng mắt nhìn Diệp Thần cùng A Ly đột nhiên xuất hiện, quát:

- Tiểu tử, ngươi không thả ta đi ra ngoài, sớm muộn sẽ hối hận!

Diệp Thần cúi đầu nhìn xem A Ly nói:

- A Ly, ngươi đợi ở một bên, ta đi gặp nó!

Chứng kiến ánh mắt A Ly lo lắng, Diệp Thần cười cười nói.

- Yên tâm đi, ta sẽ không liều mạng!

Ngẩng đầu nhìn hướng Tử Hỏa Tinh Sư, trong đôi mắt lập tức bốc cháy lên chiến ý nóng bỏng.

Tử Hỏa Tinh Sư cảm giác được thần sắc Diệp Thần biến hóa, đùa cợt mà nhìn xem Diệp Thần:

- Tiểu tử, ngươi lại muốn đánh với ta, này là muốn chết! Rống, sư gia ăn ngươi một miếng!

- Ai thua ai thắng còn không nhất định đâu!

Diệp Thần bỗng nhiên ngẩng đầu, trầm rống một tiếng, thần hồn ra cơ thể, trong hư không sau lưng ngưng hóa ra một kim giáp binh sĩ cao tới năm sáu thước, một cổ khí tức cường hoành trải ra.

- Ngưng thần biến hóa, Yêu Vương cảnh?

Ánh mắt Tử Hỏa Tinh Sư rùng mình, nếu như là trước khi bị phong ấn, đừng nói một Yêu Vương, cho dù trăm ngàn Yêu Vương, cũng sẽ bị nó một ngụm tử hỏa oanh giết, nhưng mà hiện tại, nó bị pháp trận phong ấn, bổn mạng tử hỏa bị áp chế, căn bản phun không ra, thực lực cũng chỉ có Thiên Sư cấp, căn bản không phải đối thủ của Yêu Vương, bỗng nhiên khẽ dừng.

- Không đúng, không phải Yêu Vương, Yêu Vương ngưng thần biến hóa cũng đã ngưng hóa thật thể, mà ngươi, tuy hồn niệm cường hoành, nhưng chỉ là một hư ảnh!

Tử Hỏa Tinh Sư so với những Yêu Vương kia tồn tại còn muốn Cổ lão, kiến thức lịch duyệt cùng nhãn lực của nó, căn bản không phải những Yêu Vương kia có thể so sánh, liếc mắt liền nhìn ra thần hồn của Diệp Thần sơ hở.

- Không sai, hồn niệm của ta xác thực chỉ là hư ảnh, nhưng mà sớm muộn sẽ ngưng hóa thực hình, đến lúc đó, sẽ cho ngươi ngoan ngoãn làm hộ thể thần thú của ta!

Diệp Thần yên lặng nhìn chằm chằm vào Tử Hỏa Tinh Sư, trên người kim giáp binh sĩ bốc cháy lên hỏa diễm hừng hực, tay cầm trường đao, ở trong hư không từng bước một hướng Tử Hỏa Tinh Sư đi đến.

- Ha ha, chỉ là hồn niệm hư ảnh, đã muốn đánh bại ta sao? Chờ ngươi tu luyện tới Yêu Vương cảnh, chỉ sợ còn phải mấy trăm năm, thời điểm đó ta sớm đã phá ấn ra, hắc hắc, tới lúc đó, đừng nói là một Yêu Vương, coi như là Thái thượng cảnh, cũng không phải đối thủ của ta!

Tử Hỏa Tinh Sư cười lạnh nói.

- Vậy thì xem xem chúng ta ai nhanh hơn!

Diệp Thần quát to một tiếng, kim giáp binh sĩ trong hư không vung trường đao lên, đột nhiên bạo khởi, hướng Tử Hỏa Tinh Sư đánh tới.

- Không biết tự lượng sức mình!

Chứng kiến kim giáp binh sĩ đánh tới, Tử Hỏa Tinh Sư đùa cợt hừ lạnh một tiếng, vung lên hữu trảo thiêu đốt tử hỏa vỗ tới. Ở trong năm tháng kéo dài, nó đánh tan hồn niệm không biết có bao nhiêu, tuy thực lực trước mắt chỉ có Thiên Tôn cấp đỉnh phong, nhưng cường độ hồn niệm của nó, vượt xa Thiên Tôn cấp đỉnh phong, hơn nữa thân thể của nó, gần so với đỉnh phong kỳ hơi kém mà thôi.

"Bùm" một tiếng vang thật lớn, kim giáp binh sĩ một đao chém ở trên móng vuốt của Tử Hỏa Tinh Sư.

Oanh!!!

Không tốt! Diệp Thần tranh thủ thời gian điều khiển kim giáp binh sĩ trốn tránh, nhưng đã không còn kịp rồi, Tử Hỏa Tinh Sư một trảo vỗ vào bụng kim giáp binh sĩ.

"Bùm", trong cơ thể kim giáp binh sĩ nổ vang một tiếng, kim giáp binh sĩ lộ ra thần sắc thống khổ, trong nháy mắt tiêu tán.

Tử Hỏa Tinh Sư huy chưởng trong lúc đó, đều dẫn theo hồn niệm chi lực kh*ng b*, dùng cường độ hồn niệm của nó, hoàn toàn có thể phá hủy thần hồn của Diệp Thần!

"Oa" một tiếng, Diệp Thần che ngực, nhổ ra một ngụm máu tươi, ánh mắt tan rã.

Hồn niệm của Tử Hỏa Tinh Sư thực sự quá cường đại rồi, căn bản không phải đối thủ của nó!

A Ly đôi mắt rưng rưng, rất nhanh từ trong túi càn khôn của Diệp Thần cầm khỏa Ngưng Hồn Đan ra.

- A Ly... Ta không sao!

Diệp Thần cười khổ miễn cưỡng nói, giờ phút này thần hồn của hắn, vỡ vụn đến rối tinh rối mù, so với trước trúng một ít thần quang bị thương còn muốn nghiêm trọng, toàn thân giống như là bị lửa thiêu thống khổ, chứng kiến A Ly đem Ngưng Hồn Đan cho mình, hắn cầm tới, ngửa đầu nuốt xuống.

- Tiểu tử, nếm thử uy lực tử hỏa của sư gia a, không dùng được một ngày, tử hỏa sẽ đem hồn niệm của ngươi thiêu đốt hầu như không còn, mất đi hồn niệm, ngươi sẽ biến thành một hoạt tử nhân!

Thanh âm đắc ý của Tử Hỏa Tinh Sư truyền đến.

Thần hồn của Diệp Thần đã trúng một kích của Tử Hỏa Tinh Sư, giống như là hỏa, từng điểm từng điểm thiêu đốt, ăn đi một khỏa Ngưng Hồn Đan, thần hồn bị đánh tan hội tụ một ít, nhưng vẫn không ngăn cản được uy lực tử hỏa này!

Chẳng lẽ, thật muốn biến thành một hoạt tử nhân?

Không, ta không cam lòng!

Ta còn muốn làm cho Diệp gia, biến thành thế gia mạnh nhất, ta còn muốn đi Trung Ương đế quốc, cướp Nhu nhi về, ta còn muốn nhìn xem bộ dạng A Ly sau khi biến hóa, ta muốn nhìn xem thế giới này! Giống như vạn trùng phệ tâm vậy, loại thống khổ đó làm cho ý thức Diệp Thần dần dần mơ hồ.
 
Tổ Thần Chí Tôn
Chương 252



Chứng kiến bộ dạng Diệp Thần thống khổ, nước mắt A Ly càng không ngừng rơi xuống, nó thật sâu tự trách, vừa rồi không nên cho Diệp Thần l* m*ng sử dụng thần hồn cùng Tử Hỏa Tinh Sư đối lay như vậy!

Trong lòng Diệp Thần không cam lòng rống giận, nội tâm của hắn, còn có rất nhiều quyến luyến!

Phảng phất là cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt trong nội tâm Diệp Thần, phi đao trong đầu ong ong chiến minh lên, huyền khí nhanh chóng chảy xuôi, bên trong huyền khí này, tựa hồ ẩn chứa một tia lực lượng thần hồn, chậm rãi bốc hơi đến không trung, dung hợp vào bên trong thần hồn của Diệp Thần.

Chuyện gì xảy ra? Ánh mắt Tử Hỏa Tinh Sư khẽ dừng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Thần, hắn cảm nhận được, thần hồn của Diệp Thần đang thôn phệ một tia lực lượng tử hỏa của hắn ở lại trong cơ thể Diệp Thần, trước kia thần hồn Diệp Thần bị thương, cũng đang từng điểm từng điểm khôi phục.

Chẳng lẽ, bên trong huyền khí của phi đao, ẩn chứa lực lượng thần hồn? Trong lòng Diệp Thần vừa động, lúc trước hắn đúng là hấp thu huyền khí trong phi đao, mới tu luyện ra thần hồn, A Ly cũng là hấp thu huyền khí trong cơ thể hắn dật tán ra, hồn niệm mới chậm rãi hướng thần hồn chuyển biến!

Phi đao thần bí, không có ai biết lai lịch của nó, nó một lần lại một lần gây cho Diệp Thần rung động.

Khôi phục a, thần hồn!

Diệp Thần rống giận, điên cuồng thúc dục phi đao, huyền khí trong người cuồng bạo, cửu tinh khí xoáy giống như là cảm nhận được Diệp Thần triệu hoán, ở trong cơ thể của Diệp Thần điên cuồng ngưng tụ thành một dòng xoáy cực lớn, huyền khí như giang hà tràn ra, lực lượng thần hồn từ bên trong chút ít huyền khí này bốc hơi ra, toàn bộ dung nhập đến bên trong thần hồn của Diệp Thần.

Trong hư không sau lưng Diệp Thần, kim giáp binh sĩ từ hình thái tán loạn, chậm rãi hội tụ, cuối cùng một lần nữa ngưng hóa thành bộ dáng nguyên lai!

Cảm giác được Diệp Thần đang khôi phục, A Ly lòng tràn đầy vui mừng, nó nhìn xem Diệp Thần, tuy nó bây giờ còn là hình thái ly miêu, nhưng nó sớm đã có trí tuệ cùng tình cảm tiếp cận nhân loại, cùng Diệp Thần cùng nhau đi tới, đã trải qua nhiều như vậy, nó cùng Diệp Thần trong lúc đó sinh ra tình cảm nồng hậu, nó không biết có phải gọi là tình yêu hay không, nó chỉ là biết rõ, thời điểm Diệp Thần thống khổ, nó sẽ đau lòng, thời điểm Diệp Thần vui vẻ, nó cũng sẽ cùng theo vui vẻ.

Diệp Thần ngẩng đầu, trong đôi mắt bỗng nhiên tách ra một đạo thần quang, thần hồn triệt để thôn phệ tử hỏa, trong khoảng thời gian ngắn, cũng đã khôi phục đến cường độ vốn có, còn có một tia tiến triển rất nhỏ như vậy, tuy chỉ có một chút tiến triển, nhưng Diệp Thần cũng đã phi thường vui vẻ, dù sao thần hồn muốn tiếp tục tu luyện lên, là một quá trình rất khó.

- Tử hỏa cư nhiên bị thôn phệ, điều đó không có khả năng!

Tử Hỏa Tinh Sư cuồng nộ gầm rú.

Diệp Thần ngẩng đầu, nhìn xem Tử Hỏa Tinh Sư, hừ lạnh một tiếng nói:

- Xem ra tử hỏa của ngươi đối với ta không có hiệu quả, chúng ta đánh một lần nữa!

A Ly chứng kiến ánh mắt Diệp Thần kiên định, cùng Diệp Thần tâm ý tương thông nó đã hiểu, Diệp Thần muốn lợi dụng Tử Hỏa Tinh Sư rèn luyện thần hồn, chỉ là thần hồn bị đánh nát đến một lần nữa cô đọng, này sẽ là một quá trình rất thống khổ, Diệp Thần thật sự muốn làm sao như vậy?

Trong lòng Diệp Thần loại cố chấp cùng quật cường đó, làm cho trong nội tâm A Ly sinh ra từng đợt sóng gợn, nó cũng muốn trở nên càng mạnh, không thể luôn bị Diệp Thần bảo vệ, nó cũng muốn bảo vệ Diệp Thần!

- Chúng ta lại đánh tiếp!

Diệp Thần lau máu tươi khóe miệng, sau lưng kim giáp binh sĩ lăng không mà dậy, huy vũ trường đao hướng Tử Hỏa Tinh Sư đánh tới.

- Lần này ta nhất định phải giết ngươi!

Tử Hỏa Tinh Sư cảm giác mình nhận lấy khiêu khích, rống giận một tiếng, ngọn lửa nóng bỏng trên hữu trảo thiêu đốt mà dậy, một chưởng hướng kim giáp binh sĩ đập đi.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn, kim giáp binh sĩ lần nữa bị Tử Hỏa Tinh Sư đánh nát bấy.

Thần hồn Diệp Thần chấn động, tựa như xuyên tim đau đớn, mặc dù ánh mắt có chút tan rã, nhưng y nguyên vô cùng kiên định, cái thống khổ khó có thể chịu được này đối với Diệp Thần mà nói, là một loại ma luyện, làm cho ý chí của hắn càng thêm kiên định, cửu tinh khí xoáy trong cơ thể không ngừng vận chuyển, thần hồn bị đánh tan lại một lần nữa chậm rãi hội tụ, đem tử hỏa lưu lại trên thần hồn cắn nuốt sạch, kim giáp binh sĩ lần nữa ngưng tụ, so với vừa rồi lại tăng cường từng chút.

- Lại đến!

Diệp Thần ngẩng đầu, có chút cười lạnh, thúc dục kim giáp binh sĩ hướng Tử Hỏa Tinh Sư đánh tới.

- Không, điều đó không có khả năng!

Tử Hỏa Tinh Sư rõ ràng cảm giác được thần hồn của Diệp Thần có một ít tăng cường, hồn niệm bị đánh tan vẫn có thể một lần nữa hội tụ, chuyện như vậy làm sao có thể sẽ phát sinh? Nhưng mà hết thảy trước mắt, lại để cho hắn không thể không tin tưởng, chứng kiến kim giáp binh sĩ đánh tới, hắn lại không thể không đánh trả, nếu đứng tại nguyên chỗ bị đánh, hồn niệm của nó cũng là sẽ bị thương!

"Oanh" một tiếng, kim giáp binh sĩ lại một lần nữa bị đập toái.

Tử Hỏa Tinh Sư nhìn thiếu niên trước mắt vô cùng quyết tuyệt này, trong nội tâm không khỏi có một tia e sợ, nó chính là hiểu rõ, thần hồn bị đánh nát là một loại đau đớn kịch liệt như thế nào, thiếu niên này rõ ràng ở trong khoảng thời gian ngắn, thừa nhận ba lượt thống khổ như vậy, y nguyên như một đầu lang, nhìn chằm chằm vào nó, khiến trong nội tâm nó có chút sợ hãi.

- Ta không tin, ngươi có thể một mực chịu được loại thống khổ này!

Tử Hỏa Tinh Sư không tin tà nhìn chằm chằm vào kim giáp binh sĩ lại một lần nữa đánh tới, huy chưởng đập đi.

Oanh!!!

Thần hồn của Diệp Thần một lần lại một lần bị đánh nát, liên tục hơn mười lần, thần hồn chấn động thống khổ đau nhức triệt nội tâm, nhưng Diệp Thần một mực cắn răng kiên trì, bởi vì hắn cảm giác được chính mình thần hồn biến hóa, mỗi khi thần hồn bị đánh tan một lần, sẽ tăng cường vài phần! Ngoại trừ tăng lên trên thực lực, cường độ thần hồn cũng có gia tăng trên phạm vi lớn.

Trước kia thần hồn của Diệp Thần tuy tiến triển rất nhanh, nhưng dù sao không có trải qua thực chiến, thời điểm đối địch rất dễ dàng chấn động bị thương, nhưng mà hiện tại, thần hồn một lần lại một lần bị oanh toái lại lần nữa cô đọng, chấn động bình thường đối với Diệp Thần mà nói, không đáng kể chút nào.

Ở lần lượt giữa sự thống khổ như tê liệt, Diệp Thần không ngừng tăng lên cường độ thần hồn, thực lực của kim giáp binh sĩ, cùng Thiên Tôn trung kỳ cường giả chính thức cũng chỉ thua kém một đường.

Ánh mắt của Tử Hỏa Tinh Sư nhìn về phía Diệp Thần, mang theo một tia sợ hãi, bởi vì hắn cảm nhận được tốc độ tăng lên kinh khủng kia của Diệp Thần. Mỗi lần kim giáp binh sĩ nhào lên, Tử Hỏa Tinh Sư đều không thể không ứng chiến, nếu không kim giáp binh sĩ một đao chặt xuống, hắn cũng là sẽ bị một ít thương tích.

Liên tục mấy mươi lần, rốt cục có một loại cảm giác tinh bì lực tẫn, Diệp Thần mang theo A Ly đi ra Thiên Tinh Ấn.
 
Tổ Thần Chí Tôn
Chương 253



Từ nay về sau có thể dùng loại phương pháp này, tăng lên thực lực thần hồn, thẳng đến phục tùng Tử Hỏa Tinh Sư, làm cho Tử Hỏa Tinh Sư thành hộ thể thần thú của mình mới ngừng!

Cúi đầu nhìn xem ấn phù thần bí trên tay trái kia, Diệp Thần có chút mệt mỏi mỉm cười, nhìn thoáng qua A Ly, duỗi lưng một cái nói:

- A Ly, ta mệt mỏi quá, muốn ngủ một giấc.

Liên tục dùng thần hồn chiến đấu, đã đem hắn tiêu hao được tinh bì lực tẫn, nếu không có huyền khí phi đao duy trì, hắn đã sớm nằm trên mặt đất.

Diệp Thần nằm ở trên giường rất nhanh trầm vào ngủ say.

Nhìn xem bộ dạng Diệp Thần ngủ say, A Ly ngơ ngác nhìn, trong đôi mắt tràn đầy ôn nhu, nó thả người nhảy đến trong lòng của Diệp Thần, cái đầu nhỏ cọ xát gương mặt của Diệp Thần, thoải mái nằm xuống, đúng lúc này, nó đột nhiên toàn thân run lên, da lông toàn thân nổi lên một tia màu hồng phấn khác thường, bởi vì nó cảm giác được, tay phải Diệp Thần đặt ở trên mông của nó, bóp nhẹ vài cái, ngẩng đầu oán hận trừng mắt liếc Diệp Thần, lại phát hiện Diệp Thần đang ngủ say, A Ly có điểm bất đắc dĩ, đầu tựa ở ngực của Diệp Thần, cũng đi theo ngủ.

Diệp Thần xác thực là quá mệt mỏi, thần hồn lần lượt bị oanh toái, loại thống khổ này không phải người bình thường có thể thừa nhận được, tựu như năm đó thời điểm kinh mạch đứt đoạn, cho dù Diệp Thần ý chí kiên cường dẻo dai, cũng là chịu đựng không được. Năm đó thời điểm kinh mạch đứt đoạn, mỗi lần đều đau đến chết đi sống lại, nhưng mà rèn luyện ý chí của Diệp Thần, mỗi lần chịu được khuất nhục, cũng rèn luyện tâm tính Diệp Thần, nếu không Diệp Thần căn bản không cách nào ở trong thời gian thật ngắn, hiểu được đến võ đạo chân ý, cũng vô pháp ở trong thời gian thật ngắn, liên tục đột phá nhiều đẳng cấp như vậy. Hiện tại thần hồn lần lượt vỡ vụn, với hắn mà nói, cũng là một loại tôi luyện.

Lại nói tiếp, còn phải cảm tạ những địch nhân kia, làm cho hắn trở nên càng mạnh!

Vừa ngủ là cả ngày, ngày thứ hai tinh lực khôi phục, Diệp Thần theo thường lệ đi chỗ Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan, buổi tối liền vào Thiên Tinh Ấn cùng Tử Hỏa Tinh Sư đánh nhau, rèn luyện thần hồn.

Khoảng thời gian này, đối với Diệp Thần mà nói, còn là tương đối phong phú, bởi vì Diệp Thần có thể rõ ràng cảm giác được tiến bộ của mình.

Mấy ngày sau, Diệp Thần nhận được thư của phụ thân, Hiên Dật dược tôn phối trí giải dược bọn họ đều thu vào, độc trên thân bọn người Diệp Chiến Long, Diệp Mông cũng cởi ra, một ít tộc nhân Diệp gia ăn Diệp Thần Tử Kim Thần Đan, tu vi đều có tăng lên trên phạm vi lớn, mà ngay cả Diệp Mông một đám tuổi trẻ tộc nhân, cũng bắt đầu đánh sâu vào cửu giai.

Trên thư phụ thân còn nói, gần đây một khoảng thời gian Diệp gia đột nhiên cùng Diệp Tuyền đang ở Thanh Vân Tông mất đi liên lạc, Diệp Chiến Hùng tiến đến thăm hỏi, lại bị người của Thanh Vân Tông cản lại, các tộc nhân Diệp gia đều lo lắng tình cảnh của Diệp Tuyền.

Chẳng lẽ Tuyền Nhi ở Thanh Vân Tông có gì bất trắc? Diệp Thần đang ngồi ở trên giường đọc thư tín, nhìn đến đây, liền thông suốt lên, Nhiếp Thanh Vân cái lão quỷ kia, nếu dám đem Tuyền Nhi như thế nào, hắn nhất định sẽ hủy đi Thanh Vân Tông!

Thanh Vân Tông cách đế đô không xa, qua lại cũng bất quá hai ngày lộ trình.

Diệp Thần kêu lên Tiểu Dực cùng A Ly.

- A Ly, Tiểu Dực, chúng ta cùng đi Thanh Vân Tông!

Tu vi trước mắt của Diệp Thần, mặc dù mới Địa Tôn sơ cấp, nhưng cũng đã có thể đánh bại Địa Tôn trung kỳ cao thủ, đơn thuần thần hồn, có thể ổn thắng Thiên tôn sơ cấp cường giả, mặt khác tăng thêm thực lực Tiểu Dực, căn bản không sợ lão quỷ Nhiếp Thanh Vân kia!

- Diệp Thần ca ca, chúng ta đi Thanh Vân Tông làm gì?

Tiểu Dực nghi hoặc hỏi thăm.

- Đánh nhau.

Diệp Thần trầm giọng nói, trong lòng của hắn có chút lo lắng, hi vọng còn có thể tới kịp.

- Đánh nhau? Đánh nhau ta thích nhất!

Tiểu Dực tung tăng như chim sẻ nói.

Bọn họ cùng tới phòng luyện đan của Hiên Dật dược tôn, trước khi đi Thanh Vân Tông, Diệp Thần phải hướng Hiên Dật dược tôn chào từ biệt.

- Diệp Thần, có muốn chúng ta cùng đi với ngươi hay không, Thanh Vân Tông này dù sao cũng là một đại tông môn, cao thủ như mây.

Hiên Dật dược tôn có chút bận tâm nói.

- Sư tôn yên tâm, Nhiếp Thanh Vân không phải đối thủ của Tiểu Dực, mặc dù chúng ta đánh không lại, tự bảo vệ mình là có dư.

Diệp Thần tự tin nói.

Trước kia ở Trí Hiên Các, Nhiếp Thanh Vân đã bị Tiểu Dực hung hăng giáo huấn một chút, mọi người vẫn là ký ức hãy còn mới mẻ, Hiên Dật dược tôn nghĩ nghĩ, cũng liền gật đầu nói:

- Các ngươi một đường chú ý, hiện tại ở bên ngoài có không ít người nhìn chằm chằm vào ngươi.

- Chúng ta sẽ cẩn thận, nhiều nhất mười ngày, chúng ta sẽ trở lại.

Diệp Thần gật đầu nói.

- Xin sư tôn chuyển cáo Minh Vũ Đại Đế, gần nhất một khoảng thời gian, ta không thể cùng hắn đi câu cá.

Hiên Dật dược tôn khẽ gật đầu nói:

- Các ngươi đi thôi.

Cáo biệt Hiên Dật dược tôn, Diệp Thần thay đổi một thân trang phục, mang theo Tiểu Dực, A Ly ngồi trên Hỏa Linh Điêu.

Hỏa Linh Điêu thấp minh một tiếng, vỗ cánh bay cao, nhắm phương hướng Thanh Vân Tông bay đi.

Không biết Diệp Tuyền ở Thanh Vân Tông thế nào, Diệp Tuyền ôn nhu thiện lương, Diệp Thần còn là rất yêu mến đường muội này của mình, tại Diệp Gia Bảo cùng nhau lớn lên, tuy lẫn nhau trong lúc đó nói chuyện không nhiều lắm, nhưng mà tình huynh muội ở giữa lẫn nhau phi thường thâm hậu.

Thanh Vân Sơn chủ phong, nơi này dãy núi dốc đứng, tùng lâm rậm rạp, trong sơn cốc thỉnh thoảng sẽ có một chút yêu thú ẩn hiện, một sơn đạo đá xanh uốn lượn đi thông đỉnh núi, chỗ này mây mù lượn lờ, một mảnh kiến trúc rộng rãi như ẩn như hiện.

Đây là Thanh Vân Tông trong truyền thuyết, một trong ba đại tông môn của Tây Vũ đế quốc, nghe nói Thanh Vân Tông môn hạ đệ tử có mấy vạn, thu đều là các thế gia võ đạo thiên tài của Tây Vũ đế quốc.

Lúc Diệp Thần còn rất nhỏ, các tộc nhân mỗi lần nói lên Thanh Vân Tông, đều mang theo sùng bái kính yêu chi tâm, đối với bọn họ mà nói, Thanh Vân Tông là một tồn tại bọn họ xa không thể chạm, nếu có một tộc nhân có thể được Thanh Vân Tông chọn trúng, gia nhập Thanh Vân Tông, này là tất cả tộc nhân kiêu ngạo. Cho nên lúc ban đầu, Diệp Thần cũng không có ngăn cản Tuyền Nhi gia nhập Thanh Vân Tông, nếu như thời gian quay trở lại quá khứ, Diệp Thần khẳng định đối với Thanh Vân Tông này cười nhạt.

Một ngày nào đó, Diệp gia sẽ trở thành tồn tại làm cho Thanh Vân Tông ngưỡng mộ!

Ở trong một vùng kiến trúc khổng lồ như thế, tìm được Tuyền Nhi, cũng là một chuyện phiền phức.

A Ly thả người nhảy xuống Hỏa Linh Điêu, chạy vội tiến nhập trong Thanh Vân Tông, Diệp Thần thì dùng thần hồn, ở trong một đám kiến trúc của Thanh Vân Tông đảo qua.

Hai luồng khí tức cường hoành, bị thần hồn của Diệp Thần nhận thấy, trong đó một cổ là một Thiên Tôn cấp cường giả, hẳn là Nhiếp Thanh Vân, một cổ khác ở trong một huyệt động nham bích, lại là một con Thiên Sư cấp đỉnh phong huyền thú?
 
Tổ Thần Chí Tôn
Chương 254



Hiện tại Nhiếp Thanh Vân đang cùng Thiên Sư cấp huyền thú kia chung một chỗ!

Này cũng có chút mới lạ, không biết huyền thú này là cái gì, thần hồn kéo dài đi vào, chứng kiến tướng mạo huyền thú này, nó huyễn hóa thành hình người, là một lão giả râu tóc đều hồng giống như Liệt Hỏa, lưng eo còng xuống tuổi già sức yếu, bản thể lại là một con hỏa điểu. Con hỏa điểu này không biết sống nhiều ít tuổi, rõ ràng tu đến cấp bậc Thiên sư đỉnh phong.

Ở trước mặt lão giả kia, Nhiếp Thanh Vân có vẻ cực kỳ cung kính, hắn một thân thịt béo thẳng tắp eo, nhưng y nguyên như viên cầu.

- Lão tổ tông, con ta Nhiếp Thừa Phong mặc dù có chút không nên thân, nhưng ba mươi lăm tuổi đạt tới thập giai sơ kỳ, thiên phú cũng được cho không tệ, nếu cam lòng cho một khỏa Nhân phẩm đan dược, chưa hẳn không thể đảm đương việc lớn, mà Trang Triết này, chính là Đại Trưởng lão thứ xuất, tuy thiên phú trác tuyệt, hai mươi bảy tuổi liền đã là thập giai sơ kỳ, nhưng mà khó nói hắn có thể ở ba mươi lăm tuổi trước tấn chức thập giai trung kỳ hay không.

Nhiếp Thanh Vân trên mặt thịt bỗng nhúc nhích, thấp giọng khẩn cầu.

- Kẻ ham tửu sắc, khó làm việc lớn.

Lão giả kia đối với Nhiếp Thừa Phong cười nhạt.

- Chỉ là, lão tổ tông, Trang Triết này cũng không cùng một người nữ đệ tử mắt đi mày lại sao?

Nhiếp Thanh Vân buồn bực nói, lão tổ tông đã là sáu trăm tuổi, ở trong Thanh Vân Tông địa vị cao thượng, năm đó nếu không có một câu của lão tổ tông, hắn cũng không thành được Thanh Vân Tông Chưởng môn, nếu lão tổ tông cố ý không cho Nhiếp Thừa Phong làm kế nhiệm Chưởng môn, hắn cũng không có thể làm gì.

- Dù sao Nhiếp Thừa Phong cũng không thích hợp làm Chưởng môn, ngươi trở về đi.

Lão già không kiên nhẫn khoát khoát tay.

Diệp Thần tâm niệm vừa động, hỏa điểu biến thành lão giả kia, ở Thanh Vân Tông địa vị tựa hồ có chút cao thượng, cư nhiên còn có thể quyết định nhân tuyển Chưởng môn?

Đúng lúc này, lão giả kia giống như cảm thấy cái gì, nộ quát một tiếng:

- Ai?

Diệp Thần đem thần hồn thu trở về.

- Lão tổ tông, làm sao vậy?

Nhiếp Thanh Vân nghi hoặc hỏi thăm.

Lão giả nghi hoặc lắc đầu nói:

- Đại khái là ta đa nghi, không có gì, ngươi đi đi.

Xem ra ở thời điểm sử dụng thần hồn nếu có thoáng cảm xúc ba động, vẫn có thể bị Thiên Sư cấp huyền thú phát giác được, mình đối với thần hồn thao túng, còn là không đủ thuần thục! Trong Thanh Vân Tông này, rõ ràng cất dấu một con Thiên Sư cấp huyền thú, cái này thật đúng là không thể tưởng được.

Bất quá Thiên Sư cấp huyền thú cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần không phải Yêu Vương đích thân đến, Diệp Thần còn không sợ! Chỉ cần hắn hơi chút phóng xuất ra một ít khí tức thần hồn, một con Thiên Sư cấp huyền thú còn không bị dọa đến tè ra quần?

Một chỗ biệt viện trong Thanh Vân Tông.

- Diệp Tuyền, củi chuẩn bị xong chưa! Nhanh lên, phòng bếp vẫn chờ xử dụng đây này!

Một mập bà nương mặt mũi tràn đầy dữ tợn một cước đá văng đại môn biệt viện, đi đến, nghiêm nghị quát.

- Cũng sắp xong rồi.

Diệp Tuyền có chút ủy khuất cúi đầu xuống, tiếp tục bổ củi, trên tay nguyên bản trắng nõn non mịn của nàng, hiện tại hiện đầy vết thương, đều là gần đoạn thời gian này lưu lại.

Mập bà nương này quét nhìn Diệp Tuyền, hừ lạnh một tiếng:

- Nhiếp đại thiếu vừa ý ngươi, là phúc khí của ngươi, ngươi đừng cho mặt không biết xấu hổ, nếu không từ nay về sau sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ!

Diệp Tuyền gia nhập Thanh Vân Tông có gần nửa năm, nàng thiên phú trác tuyệt, tu luyện lại rất khắc khổ, tăng thêm trước có ăn thai sâm các loại linh dược, mười sáu tuổi liền đạt đến cửu giai trung kỳ, hơn nữa tu luyện tiến triển cực nhanh, rất nhanh liền thành nhân tài kiệt xuất trong trẻ tuổi, nhưng mà phiền toái cũng tùy theo mà đến, Nhiếp Thừa Phong con trai Chưởng môn Nhiếp Thanh Vân coi trọng Diệp Tuyền, mấy lần muốn bức bách Diệp Tuyền đi vào khuôn khổ, Diệp Tuyền thề chết không theo. Nhiếp Thừa Phong không dám làm cho thật chặt, để cho thủ hạ không ngừng làm khó dễ Diệp Tuyền, an bài công tác nặng nề cho Diệp Tuyền.

Lúc trước gia nhập Thanh Vân Tông, Diệp Tuyền đầy cõi lòng chờ mong, muốn luyện thành một thân tu vi, sau đó lại hồi Diệp gia, chỉ là sự thật so với mộng tưởng tàn khốc hơn nhiều, một nữ hài tử muốn ở bên ngoài xông ra một mảnh bầu trời thật sự quá khó khăn, nàng rất ủy khuất, muốn trở lại Diệp Gia Bảo, ở Diệp Gia Bảo, phụ thân, các vị bá bá thúc thúc, thúc công còn có Diệp Thần ca ca, đều đem nàng trở thành hòn ngọc quý trên tay đối đãi, mấy lần muốn chạy ra Thanh Vân Tông, nhưng vẫn là đem nước mắt hướng trong bụng nuốt ở lại, tuy ở nơi này bị người làm khó dễ, nhưng nàng vẫn cắn răng, khắc khổ tu luyện, ban ngày không thể tu luyện, vậy thì buổi tối tu luyện, đốn củi nấu nước bị mập bà nhục mạ, nàng đều nhịn xuống.

Bởi vì nàng không muốn vĩnh viễn đều sống ở dưới cánh chim của cha mẹ trưởng bối còn có Diệp Thần ca ca, nàng muốn như Diệp Thần ca ca, trở thành các tộc nhân dựa vào, trở thành thần giữ nhà gia tộc! Cho dù lại khổ lại mệt mỏi, nàng cũng muốn kiên trì!

- Làm xong thì đem đến phòng bếp!

Mập bà này phẫn nộ quát.

- Đừng lòng và lòng vòng!

Diệp Tuyền cắn răng đem bó củi bế lên.

- Nói không thể dùng huyền khí, ta cho ngươi dùng huyền khí sao?

Mập bà đi tới, một cái tát phiến ở trên mặt của Diệp Tuyền.

Diệp Tuyền trúng một cái tát, ngã nhào trên đất, gò má trắng nõn cao cao sưng lên, nước mắt một mực ở trong hốc mắt đảo quanh.

- U a, bộ dáng đáng thương như vậy, thật đúng là ta thấy càng thương, nếu như ta là ngươi, khẳng định sớm nên đáp ứng Nhiếp đại thiếu, Nhiếp đại thiếu là Chưởng môn chi tử, ngươi theo hắn, khẳng định cẩm y vinh hoa, Thanh Vân Tông tại Tây Vũ đế quốc địa vị hiển hách hạng nào! Tổng so với ở lại trong một gia tộc lụi bại hảo, tuy nghe nói gia tộc các ngươi giống như có người làm cái gì Quận Vương, nhưng mà một cái Quận Vương có cái rắm dùng, Nhiếp đại thiếu nói giết sẽ giết, đừng tìm phiền toái cho trong nhà các ngươi!

Mập bà ngồi chồm hổm xuống, đại thủ nặng nề vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Tuyền.

- Ta biết rõ ngươi muốn chạy, chỉ là ngươi lại có thể chạy trốn đi nơi nào, về nhà sao, gia tộc của ngươi, có thể bảo hộ được ngươi sao?

Mập bà nói nói, trở nên thanh sắc nghiêm túc, nàng là nữ nhi của Thanh Vân Tông Đại Trưởng lão, tu vi cũng không sai, ba mươi lăm tuổi, trước mắt đã là thập giai sơ kỳ, tại Thanh Vân Tông địa vị rất cao, bằng không cũng sẽ không tùy ý khi dễ nữ đệ tử phía dưới như vậy, duy nhất làm cho nàng cảm thấy sỉ nhục chính là, thể trọng nàng đạt ba trăm cân, bởi vì một thân thịt béo này, nàng không ít bị các trưởng bối đùa cợt, nàng bình sinh hận nhất, chính là những nữ đệ tử phía dưới như hoa như ngọc kia, suốt ngày chỉ biết cấu kết nam nhân!

Đối với Diệp Tuyền, trong lòng của nàng cất giấu lòng ganh tỵ thật sâu, thời điểm làm nhục Diệp Tuyền, trong lòng của nàng tổng có một loại kh*** c*m nói không nên lời, đẹp như Thiên Tiên thì thế nào, thiên phú trác tuyệt thì thế nào, còn không phải bị ta dẫm nát dưới chân?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back