Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Tổ Thần Chí Tôn

Tổ Thần Chí Tôn
Chương 205



Hắn đối với Diệp Thần cũng rất chờ mong, Lê Hủ nguyện ý cho Diệp Thần đến ở biệt viện của hắn, này không còn gì tốt hơn.

- Đúng vậy, sư tôn.

Lê Hủ gật đầu nói.

Từ trong lúc bọn họ nói chuyện với nhau, Diệp Thần xem như làm rõ quan hệ những người này, Lê Hủ ở bên ngoài địa vị cao thượng, nói một không hai, không nghĩ tới ở trong sư môn, cảnh ngộ thật không ngờ quẫn bách, bất quá Lê Hủ đối với mình giữ gìn, Diệp Thần còn là cảm kích trong lòng.

- Tốt lắm, các ngươi đi thôi.

Hiên Dật dược tôn khoát tay áo nói.

- Vâng, sư tôn.

Bọn người Lê Hủ, Lôi Nghị đều lui ra.

Hiên Dật dược tôn nhìn xem bóng lưng mọi người, bùi ngùi thở dài, hắn cả đời này, tu vi đan đạo đạt đến cấp bậc Dược tôn, tại Tây Vũ đế quốc cũng có địa vị tôn sùng, hai đệ tử Lôi Nghị cùng Lê Hủ cũng làm cho hắn cảm thấy đắc ý, đáng tiếc đệ tử trong lúc đó ở chung không hòa thuận, tóm lại là có một chút tai hoạ ngầm, nhớ tới năm đó chuyện tình mình bị ép rời đi sư môn, trong nội tâm khó tránh khỏi có chút tiêu điều.

Mọi người rời khỏi đại đường, Lê Hủ chẳng muốn cùng bọn người Lôi Nghị khách sáo, mang theo Diệp Thần cùng nhau đi tới biệt viện của mình, biệt viện của hắn có tất cả sáu gian phòng, dọn ra hai nơi cho Diệp Thần, A Ly cùng Tiểu Dực ở là dư dả.

Nhìn xem Lê Hủ cùng Diệp Thần đi xa, Lôi Nghị mặt âm trầm nói:

- Tiểu tử kia là tu vi gì, đã điều tra xong chưa?

- Ta đã cho gia tộc đi thăm dò, nghe nói thời điểm Lê Hủ ở Vân Gia Bảo chọn lựa, tiểu tử kia là bát giai đỉnh phong, hiện tại mới qua ba bốn tháng, tối đa cũng chỉ là cửu giai sơ kỳ.

Hách Phong nói:

- Nghe nói Diệp Gia Bảo giết Đông Lâm Quận Vương Lưu Huân cùng Binh bộ Thượng thư Lưu Kham, là tiểu tử này làm, bất quá ta suy đoán có thể là đồn đãi, Lưu Huân cùng Lưu Kham đều là thập giai cao thủ, một bát giai đỉnh phong làm sao có thể ở trong ngắn ngủi ba bốn tháng lên tới thập giai.

- Bất kể như thế nào, nghĩ biện pháp ở trước khi hắn trở thành đệ tử chánh thức diệt trừ hắn!

Lôi Nghị trầm giọng nói, Lê Hủ đối với Diệp Thần giữ gìn như thế, làm cho Lôi Nghị cảm thấy một ít áp lực, vạn nhất Diệp Thần này ở trước mặt sư tôn được sủng ái, đối với bọn họ mà nói, kia chính là một cái đả kích. Trẻ tuổi như vậy liền tu luyện tới bát giai đỉnh phong, đối với bọn họ mà nói còn là rất có uy h**p.

- Cái này chỉ sợ không ổn.

Diêm Thành cau mày nói.

- Có gì không ổn? Chỉ cần không ở trên đảo động thủ là được.

Lôi Nghị lạnh lùng nói:

- Chúng ta cũng sẽ không tự thân động thủ, tìm mấy cao thủ xử lý hắn là được, cũng sẽ không tra được trên người chúng ta. Chết một người ký danh đệ tử, sư tôn cũng sẽ không như thế nào.

Như Lôi Nghị loại cao cấp dược sư này, đừng nói cửu giai cao thủ, một ít thập giai cao thủ cũng có thể đem ra sử dụng, chỉ cần đưa ra ngoài một ít đan dược, tự nhiên có người giúp bọn hắn bãi bình.

- Nếu tiểu tử kia một mực ở trên đảo thì làm sao bây giờ?

Diêm Thành hỏi.

- Ta không tin hắn một mực ở trên đảo không đi ra!

Lôi Nghị hừ lạnh nói.

- Con bạch hồ trên bờ vai tiểu tử kia, nhìn xem làm người yêu mến. Đoán chừng là hai ba giai yêu thú, khi nào bắt được nó, đưa cho ta a.

Hách Phong nhìn xem bóng lưng bọn người Lê Hủ, Diệp Thần, cười hì hì nói.

Diệp Thần đem thần hồn thu trở về, vừa rồi bọn người Lôi Nghị nói chuyện những lời kia, hắn cũng nghe được, trong lòng một mảnh âm lãnh. Nhất là câu nói cuối cùng kia của Hách Phong, làm cho hắn triệt để căm tức, Hách thị vừa mới đem mình đắc tội còn chưa đủ, Hách Phong này lại muốn đánh chủ ý A Ly, nếu không có đụng vào trong tay của ta khá tốt. Nếu như đụng vào trong tay của ta, nhất định phải làm cho các ngươi biết rõ, người nào là các ngươi không thể trêu vào!

Một nhóm Diệp Thần đi theo đằng sau Lê Hủ, tiến nhập một tòa biệt viện, thông qua cổng vòm hình tròn, là một tiểu hoa viên, trên mặt đất phần lớn đều là trồng các loại dược thảo, mùi thuốc bốn phía. Những dược thảo này năm không cao, tạm thời chỉ có thể dùng làm xem xét, trung ương xếp đặt ghế đá bàn đá, chung quanh có sáu gian phòng.

- Chỗ này của ta có chút loạn, các ngươi trước ở chỗ này chờ một chút, ta cho hạ nhân giúp các ngươi thu thập hai gian phòng, các ngươi ở đông sương a.

Lê Hủ nói, xoay người tiến vào, thanh âm phân phó hạ nhân xa xa truyền đến.

- Diệp Thần ca ca. A Ly tỷ tỷ nói, Lê đại sư này rất tốt.

Tiểu Dực ở một bên lên tiếng nói.

- Ân.

Diệp Thần nhẹ gật đầu, trong nội tâm đối với Lê Hủ cũng rất có hảo cảm.

- Diệp Thần ca ca...

Con mắt ngập nước của Tiểu Dực nhìn xem Diệp Thần.

- Làm sao vậy?

Diệp Thần hỏi.

- Ta đói bụng.

Tiểu Dực đáng thương nói.

Diệp Thần cười ngất nói:

- Ta không phải ở trong túi càn khôn của ngươi lí thả rất nhiều đùi dê sao?

- Cũng đã ăn xong rồi.

Tiểu Dực có chút nhăn nhó, không có ý tứ nói.

A Ly cười đến ở trên bờ vai của Diệp Thần lảo đảo, Diệp Thần buồn cười, ở trong không gian bao tay lại làm không ít đùi dê thịt bò, nhét vào túi càn khôn của Tiểu Dực, cái ăn hàng này, sức ăn thật sự là quá kinh người, người bình thường thật đúng là nuôi không nổi, phải chuẩn bị nhiều chút thịt dê bò mới được.

Rất nhanh, hai gian phòng bị quét dọn đi ra, Diệp Thần cùng A Ly một gian, Tiểu Dực một mình một gian, bọn họ xem như ở nơi này ngừng tạm.

Mỗi bữa cơm đều có thị nữ mang đến gian phòng mỗi người, ăn uống là hoàn toàn không cần sầu, rất nhanh có thể cùng Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan thuật, Diệp Thần cảm thấy hưng phấn.

Trong biệt viện của Lê đại sư có hai gian phòng là chuyên môn dùng để luyện đan, được đến Lê Hủ cho phép, Diệp Thần có thể tùy ý đi thăm.

"Chi nha" một tiếng, Diệp Thần đẩy ra cửa một gian phòng, hướng trong đó nhìn lại, gian phòng này cực kỳ rộng rãi, trung ương bầy đặt một lô đỉnh cự đại, khoảng ba mét tả hữu, phía dưới có ba cây trụ chống đỡ ở nơi đó, rất có khí thế, trên tủ thuốc dựa vào tường bày đầy các loại dược thảo, trên đài bên cạnh án thả rất nhiều dược thảo xử lý qua, có vẻ có chút mất trật tự, thị nữ là không thể tiến vào gian phòng này, cho nên không có người nào thu thập.

A Ly đứng ở trên bờ vai của Diệp Thần, cũng là tò mò nhìn quanh bốn phía.

Diệp Thần đi đến trước một tủ sách, chỗ đó bầy đặt một ít sách vở, là về luyện đan, còn có một ít luyện đan tâm đắc của Lê Hủ, nhìn vài sách vở về luyện đan một chút, hắn không khỏi nhăn lông mày, nội dung phương pháp luyện đan trên mấy bản đan thư này ghi lại cùng Thái thượng đan đạo ghi, hoàn toàn không có bất kỳ tính có thể so sánh.

Nội dung trên vài bản đan thư này, trên Thái thượng đan đạo đều có, hơn nữa là bộ phận nửa phần trước trụ cột nhất của Thái thượng đan đạo, về phần bộ phận phần sau, thì cao thâm hơn nhiều lắm.
 
Tổ Thần Chí Tôn
Chương 206



Rất nhanh, Diệp Thần đối với mấy bản đan thư này cũng không sao hứng thú, cầm luyện đan bút ký của Lê Hủ nhìn lại, luyện đan bút ký của Lê Hủ ghi chép được càng thêm tường tận, không đơn giản ghi phương pháp lại luyện đan, cách điều chế, ngay cả lúc luyện đan mỗi một bước biến hóa, các điểm dễ dàng sơ sẩy, đều ghi chép được phi thường tinh tường.

Nguyên lai lúc luyện đan có nhiều bí quyết như thế, khó trách mình luyện đan xác xuất thành công thấp như vậy, những bí quyết này đều là thông dụng, phỏng chừng cũng có thể làm cho mình ở thượng cổ luyện đan pháp tăng lên rất nhiều. Diệp Thần chuẩn bị trở về đi thử xem, hắn muốn luyện chế càng nhiều Tụ Hồn Đan, sau khi vận dụng những bí quyết này, xác xuất luyện đan thành công hẳn là sẽ có chút ít tăng lên.

Bình thường luyện đan pháp phải cần thời gian so với thượng cổ luyện đan pháp dài hơn nhiều, luyện chế một lò Tụ Khí Đan bình thường nhất cũng không sai biệt lắm ba ngày thời gian, còn phải có dược đồng chuyên môn đốt hỏa, Diệp Thần tạm thời còn không có biện pháp nếm thử.

Dùng Hiên Dật dược tôn cùng Lê Hủ mà nói, hắn còn cần học tập rất nhiều thứ, chỉ có đem trụ cột đánh vững chắc, mới có thể làm ít công to.

Luyện đan một đạo, đối với tu luyện giúp ích phi thường lớn, bởi vì có thể tự luyện chế cao cấp đan dược, có chút đan dược cao cấp sau khi ăn, có thể chống đỡ được người bình thường mấy năm thậm chí mấy chục năm khổ tu! Học luyện đan cùng tĩnh tọa khổ tu, trăm sông đổ về một biển. Đương nhiên hoàn toàn dựa vào ăn đan dược, mà không chú trọng tu luyện, thực chiến, cũng là không được.

Diệp Thần hoàn toàn đắm chìm ở bên trong bút ký của Lê Hủ.

Lê Hủ từ cửa ra vào trải qua, chứng kiến bộ dạng Diệp Thần chuyên chú, mỉm cười, âm thầm lặng lẽ ly khai, không có quấy rầy Diệp Thần.

Thẳng đến đã khuya, ánh sáng ám xuống, Diệp Thần mới trở về gian phòng của mình, một ngày này còn là tương đối có thu hoạch, ở chỗ Lê Hủ, cũng ở được phi thường thích ý, duy làm cho Diệp Thần có chút buồn bực, chính là mấy người Lôi Nghị kia.

Trở lại gian phòng của mình, Diệp Thần xếp bằng ở trên giường, người bình thường chứng kiến Diệp Thần như vậy, phỏng chừng đều nghĩ Diệp Thần đây là tu luyện, nhưng trên thực tế, thần hồn của Diệp Thần lại chìm vào trong không gian bao tay, đang thử luyện đan, đem một ngàn phần tài liệu để vào lô đỉnh trong không gian bao tay, sau đó thao túng khí linh hỏa diễm.

Khí linh hỏa diễm là Chân dương chi hỏa, so với hỏa diễm bình thường thì mãnh liệt nhiều lắm, tốc độ luyện đan cực nhanh, đồng thời cũng dễ dàng thất bại hơn.

Diệp Thần hồi tưởng đến những kỹ xảo luyện đan kia, kiên nhẫn áp chế khí linh hỏa diễm, dẫn đạo nhiệt lượng hỏa diễm xuyên thấu qua lô đỉnh, khống chế mỗi một tia nhiệt độ biến hóa trong lô đỉnh, dược liệu phản ứng cũng toàn bộ ở trong lòng bàn tay Diệp Thần.

Hỏa diễm chậm rãi thiêu đốt, dược liệu đang phát sinh biến hóa kỳ dị.

Lần này luyện đan quả nhiên so với trước thuận buồm xuôi gió nhiều hơn, Diệp Thần cảm giác được, lần này mình luyện đan nhất định sẽ có đột phá.

Trước kia tự mình một người mò mẫm cân nhắc, hỏa hầu rất dễ dàng không bị khống chế, nhưng hiện tại, tình huống không hề cùng dạng.

Thời gian từng điểm từng điểm trôi qua, Diệp Thần có thể rõ ràng cảm giác được, ở thời điểm dùng thần hồn thao túng khí linh hỏa diễm, thần hồn của mình cũng từng điểm từng điểm tăng lên, ở trấn nhỏ trúng một ít lưu quang kia, thần hồn của hắn bị hao tổn có chút nghiêm trọng, nhưng hiện tại cũng đã khôi phục hơn phân nửa.

Luyện đan đến giai đoạn sau, có chút không quá lý tưởng, không có đạt tới hiệu quả Diệp Thần muốn, nhưng mà kết quả đi ra, y nguyên làm cho Diệp Thần thập phần kinh hỉ, một ngàn phần tài liệu, tổng cộng luyện chế ra hai mươi ba khỏa đan dược, tất cả đều là Tụ Hồn Đan, xác xuất thành công đạt đến 2%, đây đã là tương đương rất giỏi.

Đây không phải Tụ Khí Đan, mà là Tụ Hồn Đan so với Tụ Khí Đan trân quý vô số lần!

Thu hoạch như thế, Diệp Thần có thể nào không kích động, hưng phấn ôm A Ly mãnh hôn mấy ngụm, A Ly vội giãy giụa chạy qua một bên, hai má phấn hồng, đây cũng không phải là lần đầu tiên bị Diệp Thần đùa giỡn.

Đem những Tụ Hồn Đan này cất kỹ, nghĩ nghĩ, hắn và A Ly đều nếm qua Tụ Hồn Đan, trước khi dược lực của Tụ Hồn Đan không có tiêu hóa, không thích hợp ăn một khỏa nữa, không biết Tiểu Dực có thể ăn được Tụ Hồn Đan hay không, bất quá hiện tại Tiểu Dực đã ở cách vách ngủ say, đợi ngày mai lại hỏi a.

Tụ Hồn Đan đối với tu luyện giả mà nói, tuyệt đối là chí bảo, đan dược phổ thông chỉ có thể tăng lên huyền khí tu vi của tu luyện giả, mà Tụ Hồn Đan lại có thể tăng lên thiên phú của tu luyện giả, hai người này là khái niệm hoàn toàn bất đồng!

Trong lòng Diệp Thần vừa động, ngoại trừ Tụ Hồn Đan, không biết còn có thể luyện chế đan dược cao cấp hơn hay không?

Sau khi có cái ý nghĩ này, Diệp Thần lập tức hành động, làm một ngàn phần tài liệu Ngưng Khí Đan, thử xem xem có thể luyện chế ra những đan dược khác hay không. Tài liệu Ngưng Khí Đan so với Tụ Khí Đan cao hơn rất nhiều, nhưng đối với Diệp Thần đại tài chủ như vậy mà nói, lại không coi vào đâu.

Đem tài liệu toàn bộ xử lý tốt, Diệp Thần liền vùi đầu vào trong quá trình luyện đan.

Cùng luyện chế Tụ Khí Đan so sánh, độ khó cùng thời gian luyện chế Ngưng Khí Đan đều có tăng lớn.

Một đêm không nói chuyện.

Qua trọn vẹn năm giờ, trời cũng đã sáng rõ, sắp đến thời gian Hiên Dật dược tôn giảng bài, nhưng mà Ngưng Khí Đan còn không có luyện chế thành công, Diệp Thần có chút nôn nóng, luyện chế hơn năm giờ, đến bước ngoặt cuối cùng gián đoạn mà nói, liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Cắn răng một cái, trước tiên đem một lò Ngưng Khí Đan này luyện chế thành công nói sau!

Giảng đường góc đông bắc của Trí Hiên Các, nơi này thập phần khoáng đạt, góc trên thả rất nhiều lô đỉnh dược thảo… các loại gì đó, Hiên Dật dược tôn ngồi ở trên thủ tịch, đám người còn lại ngồi trên mặt đất.

Hiên Dật dược tôn nói nội dung so sánh thô thiển, là nhằm vào đệ tử ký danh, bốn đệ tử chánh thức Lê Hủ, Lôi Nghị, Hách Phong cùng Diêm Thành cũng không có mặt.

- Mọi người đến đông đủ chưa?

Hiên Dật dược tôn nhìn quét mọi người dưới đài hỏi.

- Báo cáo sư tôn, ba mươi hai đệ tử ký danh tất cả đều đến.

Một đệ tử ngồi ở phía trước nhất nói.

Hiên Dật dược tôn nhìn quét mọi người, Diệp Thần không có xuất hiện, lần đầu tiên giảng bài, Diệp Thần rõ ràng đến muộn, hắn không khỏi nhăn lông mày một chút.

- Diệp Thần không có tới sao? Có phải là tìm không thấy địa phương không? Tuyên Vũ, tìm người qua nhìn một chút.

Hiên Dật dược tôn trầm túc nói.

Một đệ tử lên tiếng đạp đạp đạp chạy ra ngoài.

Một đám ký danh đệ tử châu đầu ghé tai nghị luận.

- Diệp Thần này là ai?

- Nghe nói là một đệ tử ký danh Lê sư huynh dẫn tiến vào.

- Lê sư huynh dẫn tiến?

Hắn đối với Diệp Thần cũng rất chờ mong, Lê Hủ nguyện ý cho Diệp Thần đến ở biệt viện của hắn, này không còn gì tốt hơn.

- Đúng vậy, sư tôn.

Lê Hủ gật đầu nói.

Từ trong lúc bọn họ nói chuyện với nhau, Diệp Thần xem như làm rõ quan hệ những người này, Lê Hủ ở bên ngoài địa vị cao thượng, nói một không hai, không nghĩ tới ở trong sư môn, cảnh ngộ thật không ngờ quẫn bách, bất quá Lê Hủ đối với mình giữ gìn, Diệp Thần còn là cảm kích trong lòng.

- Tốt lắm, các ngươi đi thôi.

Hiên Dật dược tôn khoát tay áo nói.

- Vâng, sư tôn.

Bọn người Lê Hủ, Lôi Nghị đều lui ra.

Hiên Dật dược tôn nhìn xem bóng lưng mọi người, bùi ngùi thở dài, hắn cả đời này, tu vi đan đạo đạt đến cấp bậc Dược tôn, tại Tây Vũ đế quốc cũng có địa vị tôn sùng, hai đệ tử Lôi Nghị cùng Lê Hủ cũng làm cho hắn cảm thấy đắc ý, đáng tiếc đệ tử trong lúc đó ở chung không hòa thuận, tóm lại là có một chút tai hoạ ngầm, nhớ tới năm đó chuyện tình mình bị ép rời đi sư môn, trong nội tâm khó tránh khỏi có chút tiêu điều.

Mọi người rời khỏi đại đường, Lê Hủ chẳng muốn cùng bọn người Lôi Nghị khách sáo, mang theo Diệp Thần cùng nhau đi tới biệt viện của mình, biệt viện của hắn có tất cả sáu gian phòng, dọn ra hai nơi cho Diệp Thần, A Ly cùng Tiểu Dực ở là dư dả.

Nhìn xem Lê Hủ cùng Diệp Thần đi xa, Lôi Nghị mặt âm trầm nói:

- Tiểu tử kia là tu vi gì, đã điều tra xong chưa?

- Ta đã cho gia tộc đi thăm dò, nghe nói thời điểm Lê Hủ ở Vân Gia Bảo chọn lựa, tiểu tử kia là bát giai đỉnh phong, hiện tại mới qua ba bốn tháng, tối đa cũng chỉ là cửu giai sơ kỳ.

Hách Phong nói:

- Nghe nói Diệp Gia Bảo giết Đông Lâm Quận Vương Lưu Huân cùng Binh bộ Thượng thư Lưu Kham, là tiểu tử này làm, bất quá ta suy đoán có thể là đồn đãi, Lưu Huân cùng Lưu Kham đều là thập giai cao thủ, một bát giai đỉnh phong làm sao có thể ở trong ngắn ngủi ba bốn tháng lên tới thập giai.

- Bất kể như thế nào, nghĩ biện pháp ở trước khi hắn trở thành đệ tử chánh thức diệt trừ hắn!

Lôi Nghị trầm giọng nói, Lê Hủ đối với Diệp Thần giữ gìn như thế, làm cho Lôi Nghị cảm thấy một ít áp lực, vạn nhất Diệp Thần này ở trước mặt sư tôn được sủng ái, đối với bọn họ mà nói, kia chính là một cái đả kích. Trẻ tuổi như vậy liền tu luyện tới bát giai đỉnh phong, đối với bọn họ mà nói còn là rất có uy h**p.

- Cái này chỉ sợ không ổn.

Diêm Thành cau mày nói.

- Có gì không ổn? Chỉ cần không ở trên đảo động thủ là được.

Lôi Nghị lạnh lùng nói:

- Chúng ta cũng sẽ không tự thân động thủ, tìm mấy cao thủ xử lý hắn là được, cũng sẽ không tra được trên người chúng ta. Chết một người ký danh đệ tử, sư tôn cũng sẽ không như thế nào.

Như Lôi Nghị loại cao cấp dược sư này, đừng nói cửu giai cao thủ, một ít thập giai cao thủ cũng có thể đem ra sử dụng, chỉ cần đưa ra ngoài một ít đan dược, tự nhiên có người giúp bọn hắn bãi bình.

- Nếu tiểu tử kia một mực ở trên đảo thì làm sao bây giờ?

Diêm Thành hỏi.

- Ta không tin hắn một mực ở trên đảo không đi ra!

Lôi Nghị hừ lạnh nói.

- Con bạch hồ trên bờ vai tiểu tử kia, nhìn xem làm người yêu mến. Đoán chừng là hai ba giai yêu thú, khi nào bắt được nó, đưa cho ta a.

Hách Phong nhìn xem bóng lưng bọn người Lê Hủ, Diệp Thần, cười hì hì nói.

Diệp Thần đem thần hồn thu trở về, vừa rồi bọn người Lôi Nghị nói chuyện những lời kia, hắn cũng nghe được, trong lòng một mảnh âm lãnh. Nhất là câu nói cuối cùng kia của Hách Phong, làm cho hắn triệt để căm tức, Hách thị vừa mới đem mình đắc tội còn chưa đủ, Hách Phong này lại muốn đánh chủ ý A Ly, nếu không có đụng vào trong tay của ta khá tốt. Nếu như đụng vào trong tay của ta, nhất định phải làm cho các ngươi biết rõ, người nào là các ngươi không thể trêu vào!

Một nhóm Diệp Thần đi theo đằng sau Lê Hủ, tiến nhập một tòa biệt viện, thông qua cổng vòm hình tròn, là một tiểu hoa viên, trên mặt đất phần lớn đều là trồng các loại dược thảo, mùi thuốc bốn phía. Những dược thảo này năm không cao, tạm thời chỉ có thể dùng làm xem xét, trung ương xếp đặt ghế đá bàn đá, chung quanh có sáu gian phòng.

- Chỗ này của ta có chút loạn, các ngươi trước ở chỗ này chờ một chút, ta cho hạ nhân giúp các ngươi thu thập hai gian phòng, các ngươi ở đông sương a.

Lê Hủ nói, xoay người tiến vào, thanh âm phân phó hạ nhân xa xa truyền đến.

- Diệp Thần ca ca. A Ly tỷ tỷ nói, Lê đại sư này rất tốt.

Tiểu Dực ở một bên lên tiếng nói.

- Ân.

Diệp Thần nhẹ gật đầu, trong nội tâm đối với Lê Hủ cũng rất có hảo cảm.

- Diệp Thần ca ca...

Con mắt ngập nước của Tiểu Dực nhìn xem Diệp Thần.

- Làm sao vậy?

Diệp Thần hỏi.

- Ta đói bụng.

Tiểu Dực đáng thương nói.

Diệp Thần cười ngất nói:

- Ta không phải ở trong túi càn khôn của ngươi lí thả rất nhiều đùi dê sao?

- Cũng đã ăn xong rồi.

Tiểu Dực có chút nhăn nhó, không có ý tứ nói.

A Ly cười đến ở trên bờ vai của Diệp Thần lảo đảo, Diệp Thần buồn cười, ở trong không gian bao tay lại làm không ít đùi dê thịt bò, nhét vào túi càn khôn của Tiểu Dực, cái ăn hàng này, sức ăn thật sự là quá kinh người, người bình thường thật đúng là nuôi không nổi, phải chuẩn bị nhiều chút thịt dê bò mới được.

Rất nhanh, hai gian phòng bị quét dọn đi ra, Diệp Thần cùng A Ly một gian, Tiểu Dực một mình một gian, bọn họ xem như ở nơi này ngừng tạm.

Mỗi bữa cơm đều có thị nữ mang đến gian phòng mỗi người, ăn uống là hoàn toàn không cần sầu, rất nhanh có thể cùng Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan thuật, Diệp Thần cảm thấy hưng phấn.

Trong biệt viện của Lê đại sư có hai gian phòng là chuyên môn dùng để luyện đan, được đến Lê Hủ cho phép, Diệp Thần có thể tùy ý đi thăm.

"Chi nha" một tiếng, Diệp Thần đẩy ra cửa một gian phòng, hướng trong đó nhìn lại, gian phòng này cực kỳ rộng rãi, trung ương bầy đặt một lô đỉnh cự đại, khoảng ba mét tả hữu, phía dưới có ba cây trụ chống đỡ ở nơi đó, rất có khí thế, trên tủ thuốc dựa vào tường bày đầy các loại dược thảo, trên đài bên cạnh án thả rất nhiều dược thảo xử lý qua, có vẻ có chút mất trật tự, thị nữ là không thể tiến vào gian phòng này, cho nên không có người nào thu thập.

A Ly đứng ở trên bờ vai của Diệp Thần, cũng là tò mò nhìn quanh bốn phía.

Diệp Thần đi đến trước một tủ sách, chỗ đó bầy đặt một ít sách vở, là về luyện đan, còn có một ít luyện đan tâm đắc của Lê Hủ, nhìn vài sách vở về luyện đan một chút, hắn không khỏi nhăn lông mày, nội dung phương pháp luyện đan trên mấy bản đan thư này ghi lại cùng Thái thượng đan đạo ghi, hoàn toàn không có bất kỳ tính có thể so sánh.

Nội dung trên vài bản đan thư này, trên Thái thượng đan đạo đều có, hơn nữa là bộ phận nửa phần trước trụ cột nhất của Thái thượng đan đạo, về phần bộ phận phần sau, thì cao thâm hơn nhiều lắm.
 
Tổ Thần Chí Tôn
Chương 207



Vài người lộ ra vui vẻ cổ quái, trước kia Lê sư huynh dẫn tiến vài đệ tử ký danh, đều bị bọn họ trêu cợt, bảy người có sáu người ly khai nơi này, còn lại một cái, cũng bị dạy được dễ bảo.

- Ngày đầu tiên, rõ ràng cũng dám đến muộn, sư tôn đối với hắn ấn tượng khẳng định kém tới cực điểm.

- Quả thực là không biết trời cao đất rộng!

Một lát sau, người đệ tử ra đi kia chạy trở về, khom người nói:

- Sư tôn. Diệp Thần sư đệ không biết ở đâu, ta ở cửa ra vào biệt viện của Lê sư huynh kêu vài tiếng, nhưng không có người đáp lại.

Hiên Dật dược tôn có chút không vui, Diệp Thần này thiên phú không tồi, đáng tiếc quá mức bại hoại, chỉ sợ tương lai thành tựu có hạn. Hắn được chứng kiến rất nhiều thiên tài, rất nhiều người thiên phú ở trên hắn, nhưng bởi vì vô cùng lười biếng, cuối cùng sa vào hạng người tầm thường, Diệp Thần này tuổi còn nhỏ, xem ra phải tìm thời gian dạy bảo mới được, lắc đầu nói:

- Được rồi, không đợi hắn, chúng ta bắt đầu học a.

Một đám đệ tử ký danh nghiêm nghị tĩnh thanh.

- Các ngươi trở về luyện đan, xảy ra vấn đề gì, cũng có thể hỏi. Vi sư giúp các ngươi giải đáp.

Giảng đến luyện đan, biểu lộ của Hiên Dật dược tôn cùng chậm lại.

- Tuyên Vũ, ngươi nói trước đi.

- Vâng, sư tôn.

Tuyên Vũ lập tức ưỡng ngực, ở trong một đám đệ tử ký danh, Tuyên Vũ là đệ tử mà Hiên Dật dược tôn tương đối thoả mãn, trước mắt cũng đã là trung cấp dược sư, chỉ là hỏa hầu còn chưa đủ một ít, là trong phần đông đệ tử ký danh có khả năng trở thành đệ tử chánh thức nhất.

- Ta trở về luyện chế ba lô Tụ Khí Đan. Một lò Ngưng Khí Đan, luyện chế Tụ Khí Đan xác xuất thành công có đại khái mười phần ba bốn, nhưng mà thời điểm luyện chế Ngưng Khí Đan, xảy ra một vài vấn đề, ngày đầu tiên luyện chế quá trình còn tính thuận lợi, ngày thứ hai, dược liệu biến bụi, đệ tử muốn cứu vãn, nhưng mà vô lực xoay chuyển trời đất, cuối cùng thất bại, đệ tử có chút khó hiểu.

- Đối với khống chế hỏa diễm, còn chưa đủ thuần thục, phải hiểu luyện đan là một loại tài nghệ, phải làm cực kỳ cẩn thận, nhất là khống chế đối với hỏa hệ huyền khí...

Hiên Dật dược tôn chậm rãi nói, giảng thuật một ít chi tiết lúc luyện chế Ngưng Khí Đan, dược thảo ở giữa thúc hóa phản ứng,…

- Tính nết Dược thảo, có Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại thuộc tính trụ cột, đồng thời bởi vì hoàn cảnh sinh trưởng bất đồng, lại có một chút diễn hóa, mà Ngưng Khí Đan, có tất cả sáu lần dung hợp, trong đó phức tạp, so sánh với Tụ Khí Đan khó hơn mấy chục lần, rất dễ dàng thất bại, ngày thứ hai chính là thời kì cuối lần đầu tiên dung hợp, dược liệu ở dưới hỏa diễm thúc hóa, dược lực linh thảo bởi vì dược lực dung hợp, nếu ở trong quá trình này, hỏa hầu thoáng nắm chắc không đến, dung hợp thất bại, sẽ làm cho luyện đan thất bại...

Nghe Hiên Dật dược tôn giảng giải mấy phút đồng hồ, Tuyên Vũ cung thanh nói:

- Đệ tử thụ giáo.

- Ngươi khiêm tốn chăm chú, nếu đối với hỏa hệ huyền khí khống chế có thể càng tiến một bước, lúc luyện đan càng dốc lòng chuyên chú một ít, luyện đan chi đạo có thể càng tiến một bước. Luyện đan, một chữ trọng yếu nhất, chính là tĩnh, lòng yên tĩnh tắc thần đạt!

Hiên Dật dược tôn ân cần dạy bảo.

- Vâng.

Tuyên Vũ có chút xấu hổ, Hiên Dật dược tôn nói không sai, hắn ở lúc luyện đan, quả thật có chút phân tâm.

Một đám đệ tử ký danh tất cả đều cực kỳ hâm mộ mà nhìn xem Tuyên Vũ, Hiên Dật dược tôn đối với Tuyên Vũ còn là có vài phần thiên vị, cái này cũng khó trách, ai bảo Tuyên Vũ thiên phú hảo, hơn ba mươi đệ tử ký danh, Tuyên Vũ nhập môn muộn nhất, bây giờ cũng đã là chuẩn trung cấp dược sư, tu vi cũng đạt tới bát giai sơ kỳ, tiến độ so với bọn hắn nhanh không biết bao nhiêu.

Lúc trước, Tuyên Vũ càng là ở trước mặt mọi người tuyên bố, đệ tử chánh thức kế tiếp của Dược tôn, không phải hắn không ai có thể hơn. Có ít người tuy đỏ mắt, cảm thấy Tuyên Vũ lỗ mũi chỉ lên trời, nhưng cũng chỉ có thể cẩn thận nịnh nọt.

Một đám đệ tử ký danh phân tranh không ngừng, nhưng ở trước mặt Hiên Dật dược tôn, từng người đều bày ra bộ dạng khiêm tốn thụ giáo, hết sức chuyên chú.

Lại có mấy đệ tử hỏi vấn đề, Hiên Dật dược tôn đều kiên nhẫn giải đáp.

Nửa giờ sau, trong biệt viện, Diệp Thần chuyên tâm mà chăm chú nhìn hỏa diễm phía dưới lô đỉnh, hoàn toàn quên thời gian, hỏa diễm ở dưới khống chế của hắn, yên tĩnh thiêu đốt lên, mỗi một tia hoả diễm biến hóa, Diệp Thần đều nắm chắc được tinh chuẩn đúng chỗ, lĩnh hội tinh túy của thượng cổ luyện đan pháp.

Thượng cổ luyện đan pháp, tinh tế dư vị lên, thật là ảo diệu vô cùng.

Cổ nhân lúc dùng thượng cổ luyện đan pháp luyện đan, đều là dùng huyền khí khống chế hỏa diễm, huyền thú mới có hồn niệm, nhưng mà huyền thú sẽ không biết luyện đan, mà Diệp Thần, lại dùng thần hồn luyện đan, được cho là độc nhất, trong chuyện này lại diễn sinh rất nhiều biến hóa, cùng thượng cổ luyện đan pháp bình thường không hề cùng dạng.

Dược liệu không ngừng biến hóa, thời khắc cuối cùng, một cổ khói khí bạch sắc bay lên, trong lòng Diệp Thần vừa động, luyện chế hoàn thành!

Đem những dược bùn luyện chế hoàn thành kia dời ra bao tay không gian, chế thành từng viên từng viên đan dược, tổng cộng hai mươi mốt viên, xác xuất thành công hai phần ngàn, cũng coi là không tệ.

Những đan dược này mỗi một khỏa đều lớn như móng tay cái, toàn thân đen nhánh thông thấu, phía trên tản ra năng lượng tinh khiết, là gấp Tụ Hồn Đan bình thường mấy chục lần, Diệp Thần lập tức tìm kiếm một chút sách vở trong không gian bao tay, tra tìm được đây là đan dược gì.

Ngưng Hồn Đan!

Tác dụng cùng Tụ Hồn Đan đồng dạng, nhưng hiệu quả lại là mấy chục lần Tụ Hồn Đan, tu luyện giả trong vòng thập giai không thể dùng, chỉ có Địa tôn cấp cường giả mới có thể sử dụng!

Thứ tốt!

Diệp Thần hưng phấn không thôi, xuất ra một cái bình sứ, chính là trước kia ở Hách thị dược đ**m hướng lão nhân kia mua xuống tam phẩm linh bảo, hiện tại bình sứ này đã bị Diệp Thần rửa sạch sẽ, tản ra ngọc trạch sâu kín, dùng để sưu tầm đan dược tương đối khá.

Diệp Thần cẩn thận đem những Ngưng Hồn Đan này thu vào bình sứ, cảm thấy mỹ mãn mỉm cười, hiện tại hắn đã có thể luyện chế hai chủng đan dược cực phẩm, hai loại đan dược cực phẩm nếu bị những người khác biết được, phỏng chừng sẽ điên cuồng.

Cái đan dược này, là phải tuyệt đối giữ bí mật, trừ người nhà mình ra, A Ly cùng Tiểu Dực, tuyệt đối sẽ không cho những người khác.

- Không tốt, đến muộn!

Lúc này Diệp Thần mới nhớ tới, hôm nay mình hẳn là đi nghe Hiên Dật dược tôn giảng bài, cái này đều đã qua hơn nửa canh giờ!

- Tiểu Dực, ngươi cùng A Ly tỷ tỷ ở trong biệt viện hảo hảo đợi!

Dặn dò Tiểu Dực một tiếng, Diệp Thần tranh thủ thời gian hướng về phương hướng giảng đường chạy như điên.

Trong giảng đường, Hiên Dật dược tôn trả lời hết vấn đề của vài đệ tử, đã giảng tới yếu lĩnh tu luyện cùng luyện đan.
 
Tổ Thần Chí Tôn
Chương 208



Diệp Thần đi tới cửa ngoài, nghe được thanh âm êm tai của Hiên Dật dược tôn trong giảng đường truyền đến, không khỏi gãi gãi đầu, tựa như học sinh đi học bị trễ đồng dạng xấu hổ.

Hắn nghĩ nghĩ, kiên trì đi vào, ngồi ở đằng sau một đám đệ tử ký danh.

Hiên Dật dược tôn chứng kiến Diệp Thần lén lút tiến đến, thanh âm không có ngừng, tiếp tục chậm rãi nói, từ luyện đan yếu lĩnh, giảng đến điều khiển hỏa hệ huyền khí.

Vài đệ tử ký danh quay đầu lại liếc nhìn Diệp Thần, khóe miệng lộ ra một chút đùa cợt vui vẻ, Diệp Thần ngày đầu tiên liền đến muộn gần nửa giờ, khẳng định để lại cho Dược tôn ấn tượng xấu.

Nghe Hiên Dật dược tôn nói đến một ít tâm đắc phương diện điều khiển hỏa hệ huyền khí, Diệp Thần giống như có điều ngộ ra, cũng không trông nom biểu lộ những đệ tử ký danh kia, nhập thần lắng nghe, luyện đan một đạo này, đều là dùng hỏa hệ huyền khí điều khiển hỏa diễm, dùng cái này đến luyện chế đan dược, hỏa hệ huyền khí luyện đến trình tự nhất định, đối với hỏa diễm điều khiển có thể đạt tới trình tự tùy tâm sở dục, cũng thông qua luyện đan, đến đề thăng tu vi hỏa hệ huyền khí bản thân.

Muốn đạt tới cảnh giới Dược sư cao cấp, nhất định phải làm cho tu vi hỏa hệ huyền khí đạt tới cửu giai trở lên, mà muốn đạt tới cấp bậc Dược tôn, tu vi hỏa hệ huyền khí phải tới Địa Tôn cấp trở lên.

Diệp Thần dùng thần hồn nhìn lướt qua Hiên Dật dược tôn, tu vi của Hiên Dật dược tôn, so với lúc trước hắn ở Hạ Địa Quỳnh Lâu gặp được Thiên Khôi Tinh Tông Tam đại trưởng lão còn phải mạnh hơn rất nhiều, trước mắt hẳn đã là Địa Tôn đỉnh phong, cách Thiên Tôn cấp chỉ vẹn vẹn có một đường.

Về phần phương diện luyện đan, Hiên Dật dược tôn có tri thức vô cùng uyên bác, nghe Hiên Dật dược tôn giảng bài, Diệp Thần đối với hắn cũng là trong lòng có kính ý, Hiên Dật dược tôn giảng gì đó, rõ ràng dễ hiểu, không chút nào tối nghĩa, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, hơn nữa đều là từ trong luyện đan thực tế được đến kinh nghiệm.

Nói một đoạn, ánh mắt Hiên Dật dược tôn quét đến Diệp Thần, thấy Diệp Thần nghe được nhập thần, khi thì nhíu mày, khi thì giãn ra, trong nội tâm bởi vì Diệp Thần đến muộn mà sinh ra không vui, cũng biến mất hầu như không còn, khẽ gật đầu, trẻ con cũng không phải là không thể giáo!

- Diệp Thần, đối với phương diện điều khiển huyền khí hỏa diễm, ngươi còn có gì không hiểu, nói nghe một chút?

Hiên Dật dược tôn nhìn về phía Diệp Thần, mỉm cười nói.

Một đám đệ tử ký danh nghe được Hiên Dật dược tôn điểm danh gọi Diệp Thần trả lời, phát ra tiếng cười nhỏ vụn, Diệp Thần này vừa mới đến học tập, cho dù tu vi cao tới đâu, đối với dùng hỏa hệ huyền khí điều khiển hỏa diễm, phỏng chừng cũng là dốt đặc cán mai, bọn họ đều chờ đợi xem Diệp Thần chê cười.

Tuyên Vũ quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Thần, khinh thường cười lạnh, lúc trước hắn cũng là do Lê Hủ dẫn tiến vào, sau khi bị bọn người Lôi Nghị chèn ép, đầu phục Lôi Nghị, lúc này mới giữ lại nơi này, chứng kiến Diệp Thần, hắn liền nghĩ tới mình tao ngộ lúc trước, trong nội tâm ác độc nghĩ, Diệp Thần đến tột cùng là như sáu người kia rời khỏi đây, hay là sẽ như hắn, đầu nhập vào Lôi Nghị? Phỏng chừng kế tiếp một khoảng thời gian, Diệp Thần cũng sẽ không dễ chịu.

Diệp Thần nghe được mình bị điểm danh, phản xạ có điều kiện đứng lên.

Một đám đệ tử ký danh cười vang.

Diệp Thần khó hiểu, những người này là cười cái gì.

Hiên Dật dược tôn khoát tay áo, cười nói:

- Không cần câu nệ, ngồi xuống nói là được rồi.

Diệp Thần giờ mới hiểu được, Hiên Dật dược tôn so sánh tùy ý, thời điểm đệ tử trả lời vấn đề không cần đứng dậy, hắn lại ngồi xuống nói:

- Dùng hỏa hệ huyền khí áp chế điều khiển hỏa diễm, lại là không ổn, đệ tử cho rằng, ngoại trừ áp chế, càng nên dẫn đạo, chắn không bằng sơ. Áp chế hỏa diễm tuy có thể tăng lên tu vi hỏa hệ huyền khí, nhưng phải chính thức cùng hỏa diễm tan ra làm một thể, mới có thể chân chánh đạt tới cảnh giới tâm đến tắc đến.

Diệp Thần nói, làm cho một đám đệ tử ký danh ngây ngẩn cả người, những cái này trước kia bọn họ hoàn toàn không có nghĩ tới, tâm đến tắc đến, loại cảnh giới đó căn bản không phải bọn họ trước mắt có thể lĩnh hội.

Hiên Dật dược tôn trong lòng vừa động, Diệp Thần nói, rõ ràng làm cho nội tâm của hắn cực không bình tĩnh, vuốt cằm mỉm cười nói:

- Tâm đến tắc đến, tổng kết rất khá, dưới Dược sư cao cấp, đều là dùng huyền khí áp chế hỏa diễm, tới cấp bậc Dược tôn, mới có thể dẫn đạo hỏa diễm, cũng là tâm đến tắc đến ngươi nói, các ngươi trước mắt còn đang ở giai đoạn đặt nền móng, muốn đạt tới cảnh giới kia, phi thường khó khăn, chớ nóng vội.

- Ngươi có thể lĩnh ngộ đến tầng này, nói rõ ngươi thiên phú tuyệt hảo, nhưng mà tốt thiên phú, không cần phải lãng phí mới được, chỉ có đủ cố gắng, mới có thể có chỗ thành tựu. Luyện đan một đạo, mênh mông pha tạp, kém sai một ly, đi một dặm, phải có thành kính cẩn thận chi tâm, mới có thể thành tựu phi phàm, không thể bởi vì nhất thời bại hoại, liền có điều buông lỏng.

Hiên Dật dược tôn là nói sự tình đi trễ, gò má Diệp Thần nóng lên nói:

- Học sinh ghi khắc trong long.

Diệp Thần một câu nói đó, rõ ràng làm cho Hiên Dật dược tôn thay đổi cách nhìn, một đám đệ tử nghị luận tới tấp, bọn họ đến bây giờ mới ngừng, vẫn không có lĩnh hội ra cái gì gọi là tâm đến tắc đến, Hiên Dật dược tôn lại còn nói, đó là cảnh giới Dược tôn mới có thể đạt tới, tiểu tử vừa tới này, chẳng lẽ là cao thủ thâm tàng bất lộ sao?

Sắc mặt Tuyên Vũ tái nhợt, Hiên Dật dược tôn đối với Diệp Thần tán dương, làm cho trong lòng của hắn lo sợ, theo hắn tấn chức trung cấp dược sư, hắn ở bên trong phần đông đệ tử ký danh, là thụ chú ý nhất. Diệp Thần xuất hiện làm cho hắn không hiểu sinh ra một ít cảm giác nguy cơ.

Đương nhiên, bằng vào mấy câu của Diệp Thần, cũng không có khả năng đoán được thiên phú củaDiệp Thần, một đám đệ tử ký danh đều ác ý nghĩ, Diệp Thần chỉ là nói không mà thôi.

Hiên Dật dược tôn khen ngợi gật đầu, tiếp tục giảng giải đan đạo, hơn nữa nội dung có chút sâu sắc.

Một đám đệ tử đưa mắt nhìn nhau, Hiên Dật dược tôn giảng giải nội dung, bọn người Tuyên Vũ cũng chỉ có thể nghe hiểu năm sáu phần mười. Đệ tử bình thường chỉ có thể nghe hiểu hai ba phần mười. Diệp Thần một bên nghe, một bên liên lạc nội dung trên Thái thượng đan đạo. Còn có bút ký của chủ nhân bao tay không gian, trong lúc nhất thời cảm thấy diệu dụng vô cùng.

Hiên Dật dược tôn ở thời điểm truyền thụ tri thức, rất vô tư, trên cơ bản nội dung hắn biết đến đều giảng, chỉ là học sinh có thể hiểu nhiều ít, thì phải xem phú cùng tạo hóa.

Tới nơi này quả nhiên có thể học được rất nhiều!

Trở về thực tế một phen, nhất định có thể làm cho xác xuất luyện đan thành công so với trước rất cao, một ít đan dược đẳng cấp cao, nói không chừng cũng có thể luyện chế.
 
Tổ Thần Chí Tôn
Chương 209



Nguyên lai trong luyện đan có nhiều lý luận như thế, trước kia Diệp Thần chỉ biết quá trình luyện đan. Nhưng không biết mỗi một bước luyện đan cẩn thận biến hóa, sau khi xuất hiện sai lầm nên bổ cứu như thế nào.

Đối với Hiên Dật dược tôn tri thức uyên bác, càng phát lên một tia sùng kính chi tâm, lúc này, Diệp Thần mới chính thức đem Hiên Dật dược tôn trở thành lão sư thụ nghiệp giải thích nghi hoặc.

Một buổi sáng rất nhanh đã trôi qua.

- Diệp Thần mới tới đây, ta một lần nữa giảng môn quy của Hiên Dật một môn ta, môn hạ Hiên Dật ta, qua lại tự do, bất quá chỉ cần là đệ tử của ta, trong đồng môn, phải hỗ trợ hữu ái, không thể lấy mạnh h**p yếu, phàm là phát hiện có đồng môn tương tàn, sẽ bị trục xuất sư môn, lúc đối mặt kẻ thù bên ngoài, cũng phải đồng tâm hiệp lực, lúc xuất môn bên ngoài, không thể gây chuyện sinh sự, thận trọng từ lời nói đến việc làm, an phận làm người, những thứ khác mà nói, cũng không cós quá nhiều yêu cầu. Hiên Dật môn nhân ta, không được tùy ý khi dễ người khác, nhưng nếu có người lấn đến trên đầu chúng ta, có thể tìm ta phân trần, nếu như là lỗi của bọn hắn, vi sư tự nhiên sẽ giúp các ngươi lấy lại công đạo.

Hiên Dật dược tôn ân cần dạy bảo.

Hiên Dật dược tôn ở Tây Vũ đế quốc địa vị cao thượng, nhưng môn hạ rất ít ở bên ngoài gây chuyện thị phi, coi như là một cái dị số, Diệp Thần nhìn ra được, Hiên Dật môn hạ dược tôn, ước thúc còn là phi thường ít, bởi vì bản tính của Hiên Dật dược tôn thập phần hiền lành.

- Đệ tử ghi nhớ.

Diệp Thần đi theo một đám đệ tử ký danh ầm ầm xác nhận.

- Trở về đi, Diệp Thần lưu lại, ta còn có một chút chuyện muốn nói.

Hiên Dật dược tôn khoát khoát tay nói.

Một đám đệ tử nối đuôi nhau đi ra, Tuyên Vũ quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Thần ngồi tại nguyên chỗ, sắc mặt có chút âm trầm, cũng đi ra giảng đường.

- Tuyên sư huynh, ngài có biết Diệp Thần này là lai lịch gì không?

Một đệ tử ký danh khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi nhìn về phía Tuyên Vũ hỏi.

- Nghe nói là người Đông Lâm quận Diệp Gia Bảo.

Tuyên Vũ trầm giọng nói.

- Đông Lâm quận Diệp Gia Bảo? Trước kia như thế nào chưa nghe nói qua.

Những đệ tử ký danh này rất ít nghe chuyện bên ngoài, bọn họ phần lớn đến từ tất cả gia tộc của Tây Vũ đế quốc, bình thường có chuyện gì, gia tộc sẽ xử lý, sẽ không phiền nhiễu đến bọn họ.

- Lần này trở về, ta hỏi phụ thân một chút, tiểu tử này rốt cuộc là cái địa vị gì.

- Tuyên sư huynh, sư tôn đối với tiểu tử kia rất coi trọng.

Vài đệ tử ký danh vây đến bên cạnh Tuyên Vũ, đánh cái ha ha nói, mấy người bọn họ đều là người của Lôi Nghị, thiên phú không tồi, trong đó có ba người vừa mới đạt tới trung cấp dược sư, so với Tuyên Vũ thoáng chút thua kém.

- Lôi sư huynh nói để cho chúng ta hảo hảo thu thập hắn.

Một người tuổi trẻ mặt đen âm trầm cười nói, hắn gọi Thành Hiển, là một trong các tâm phúc của Lôi Nghị, cũng là một trung cấp dược sư.

- Hắn đắc ý không được bao lâu, hắn vừa mới tới, cho dù thiên phú tốt, không có hai ba năm cũng không có khả năng thành trung cấp dược sư, chúng ta còn có đầy đủ thời gian chậm rãi thu thập hắn.

Tuyên Vũ âm tàn nói, tiểu tử, đừng trách ta, ai bảo ngươi cũng là Lê Hủ đề cử chứ.

Vài đệ tử ký danh tụ cùng một chỗ, nghĩ như thế nào xa lánh Diệp Thần, duy nhất có chút buồn bực chính là, Diệp Thần ở trong biệt viện Lê Hủ, bọn họ cũng không dám quá mức làm càn.

Trong giảng đường, Diệp Thần cùng Hiên Dật dược tôn ngồi đối diện nhau.

- Diệp Thần, ngươi mới vừa nói phen lời nói kia, đến tột cùng là lúc tu luyện tâm có điều ngộ ra, hay là ở địa phương nào xem?

Hiên Dật dược tôn uống một ngụm trà, ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Thần nói.

- Chính là đệ tử lúc tu luyện tâm có điều ngộ ra.

Diệp Thần cung kính nói.

- Ngươi bây giờ là cái tu vi gì?

Hiên Dật dược tôn hòa ái cười cười nói.

- Đệ tử là thập giai.

- Thập giai?

Hiên Dật dược tôn cũng không nhịn được động dung, Diệp Thần ở cái tuổi này liền có thể đạt tới thập giai, đã là thành tựu khó lường. Nguyên bản hắn còn lo lắng Diệp Thần sẽ bị một đám sư huynh đệ khi dễ, hiện tại xem ra, lại là suy nghĩ nhiều, trong mấy đệ tử của mình, còn không có một người nào đạt tới thập giai, chứng kiến trên mặt Diệp Thần một chút cũng không có vẻ tự đắc, âm thầm gật đầu, tuổi còn nhỏ đã có tâm tính như thế, rất là khó được.

- Vận chuyển hỏa hệ huyền khí, vi sư nhìn xem hỏa hệ công pháp của ngươi tạo nghệ như thế nào?

- Vâng.

Diệp Thần nhẹ gật đầu, vận chuyển hỏa hệ huyền khí, huyền khí ngưng hóa hỏa diễm, một cổ sóng nhiệt bốc lên, Diệp Thần vẫn chỉ là phóng thích hỏa hệ huyền khí mà thôi, nếu gia nhập mộc hệ công pháp, dùng mộc sinh hỏa, cái hỏa hệ huyền khí này còn có thể cường đại mấy lần.

- Hỏa hệ huyền khí rất tinh thuần.

Cảm thụ được năng lượng hỏa hệ đập vào mặt kia, Hiên Dật dược tôn vốn bình tĩnh như nước hồ thu, cũng là tình tiết phức tạp, ở trên tu vi hỏa hệ công pháp, Diệp Thần tuyệt đối là một người cực kỳ có thiên phú mà hắn gặp qua, Diệp Thần rất có thể là một người đệ tử thiên phú lớn nhất mà hắn gặp được. Hiên Dật dược tôn nghĩ tới sư môn của mình, sư môn của hắn tuy nhân tài xuất hiện lớp lớp, nhưng thiên tài như Diệp Thần, cũng là hiếm thấy.

- Ngày mai chúng ta sẽ đi Tử Minh hồ câu cá, hậu thiên ngươi cứ tới đây cùng vi sư chung một chỗ luyện đan, vi sư nhìn xem ngươi đối với luyện đan ngộ tính như thế nào.

Hiên Dật dược tôn nói, đệ tử bình thường đều phải cùng hắn tu tập hai ba năm, mới có thể bắt đầu chính thức luyện đan, nhưng hắn cũng có chút kìm nén không được, muốn xem xem thiên phú của Diệp Thần ở phương diện luyện đan. Nhanh như vậy liền chính thức luyện đan, ở trong phần đông đệ tử, được cho là độc nhất.

Tử Minh Hồ? Câu cá?

Diệp Thần rất là buồn bực, vì cái gì Hiên Dật dược tôn coi trọng chuyện câu cá như vậy? Chẳng lẽ câu cá này, thực có môn đạo gì sao? Tử Minh Hồ là địa phương nào, nghe danh tự có chút cổ quái.

Nghĩ nghĩ, Diệp Thần cũng không có hỏi nhiều, dù sao ngày mai sẽ biết, hậu thiên có thể cùng Hiên Dật dược tôn luyện đan, Diệp Thần còn là tương đối hưng phấn, trước một mực dùng thượng cổ luyện đan pháp luyện đan, bởi vì không có lô đỉnh, hắn còn chưa có thử qua dùng luyện đan pháp bình thường luyện đan, nghĩ thầm trước kia hắn dù sao mới vừa nhập môn, mặc dù luyện đan thất bại, Hiên Dật dược tôn hẳn là cũng sẽ không nói cái gì.

- Diệp Thần, ngươi có bằng lòng bái lão phu vi sư, trở thành đệ tử chính thức thứ năm của lão phu hay không?

Hiên Dật dược tôn suy nghĩ một chút nói.

- Chỉ là ta còn chưa có bắt đầu luyện đan, không biết ở trên luyện đan một đạo, sẽ có tiến triển hay không.

Diệp Thần sửng sốt một chút, nếu có thể trực tiếp tấn chức thành đệ tử chính thức, hắn đương nhiên phi thường cam tâm tình nguyện.

- Không sao không sao, ngươi lại nói ngươi có nguyện ý hay không.

Hiên Dật dược tôn cười khoát khoát tay nói.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back