- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 412,033
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #61
Tiểu Sư Muội Rõ Ràng Rất Mạnh, Nhưng Lại Quá Tấu Hề [Edited]
59_Quả nhiên vẫn sập thôi.
59_Quả nhiên vẫn sập thôi.
Nàng tiện tay tóm cái tên không biết bay Tiết Ngọc đi, phóng thẳng qua hai tên sư huynh xong còn thâm tình hô to: "Các huynh đệ chạy mau."
Sau khi bốn người bọn họ chạy ra khỏi địa đạo, Tiết Ngọc là người đầu tiên quan sát được trạng thái xung quanh, "Bí cảnh muốn sụp."
Chiến trường thượng cổ hoàn toàn dựa vào quyển trục này chống đỡ, giờ nó bị Diệp Kiều lấy đi, bí cảnh không còn linh khí trung gian đương nhiên phải đóng trước thời hạn.Cũng may những bí cảnh được sử dụng trong đại bỉ được trưởng lão năm tông thiết lập rào cản cấm tán tu đi vào, nói cách khác, chỉ có thân truyền mấy tông khác là xui xẻo.Chu Hành Vân nghe được lời này, bỗng nhiên có cảm giác biết ngay kiểu gì cũng thế.Quả nhiên vẫn sập thôi."
Tình huống gì đây?"
Tần Hoài sợ ngây người.Hắn nhìn đám yêu thú đang ngủ ngon lành trong sào huyệt đột nhiên bật dậy chạy loạn khắp nơi, có con còn bắt đầu mất kiểm soát phát cuồng cả lên.
Trên trời lá chắn bí cảnh loáng thoáng có dấu hiệu nứt vỡ.Đoạn Hoành Đao: "Bí cảnh kết thúc trước hạn?"
Lúc này mới ngày thứ ba mà.Vì cái gì chứ.Hắn không hiểu, đang êm đẹp đột nhiên có chuyện gì mà có thể làm bí cảnh kết thúc sớm?
Đại bí cảnh trận trước với cái đại bí cảnh hồi hắn đi chung cùng Diệp Kiều đều là đợi hết năm ngày mới đóng mà.Loại tình huống này quá kỳ lạ, làm thủ tịch đệ tử, Tần Hoài tất nhiên có quyền quyết định, thoát ra ngoài hay là tiếp tục ở lại chỉ là chuyện hắn muốn thế nào mà thôi.
Tần Hoài cuối cùng nhìn thoáng xếp hạng trên ngọc giản, vì các sư đệ an toàn, phất tay ra hiệu: "Đi."
"Bóp nát lệnh bài đi."
Nguyệt Thanh tông vẫn ổn định ở hạng đầu, 4300.Trường Minh tông thứ hai, 4000.Thành Phong tông thứ ba, 2200.Cuối cùng dưới tình huống không còn thời gian để tiếp tục giãy giụa nữa, Tần Hoài nhìn thoáng qua bí cảnh đang ở trạng thái có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, đáy lòng nhịn không được cười lạnh.
Kế hoạch biến hóa khôn lường, Nguyệt Thanh tông bị loại trừ, theo lý thuyết Trường Minh tông chỉ cần tốn thêm vài ngày, vị trí đầu gần như đã nằm chắc trong tay bọn họ.Chỉ sợ đến cả Diệp Kiều cũng không ngờ bí cảnh sẽ đóng cửa trước thời hạn đi?Hắn có chút ngóng trông được nhìn thấy biểu tình trên mặt của mấy người Trường Minh tông hiện giờ."
Chúng ta đi."
Cùng với thông báo lệnh bài thân phận của đám người Thành Phong tông bị bóp nát, Bích Thủy tông lệnh bài cũng vỡ vụn theo.
Hiển nhiên hầu hết mọi người đều không tính toán tiếp tục giãy giụa nữa, dưới loại tình huống này thì chạy nhanh ra ngoài mới là điều quan trọng nhất.Diệp Kiều nhìn tên mấy đệ tử tông khác đều chuyển về xám xịt trên ngọc giản, hiện giờ còn sáng chỉ có bốn người bọn họ."
Chúng ta còn kém nhiều ít?"
Tiết Ngọc trả lời: "300."
Diệp Kiều nhìn bí cảnh trên đầu lung lay sắp đổ, lấy ra Cướp Của, "Vậy kiếm đủ lại đi."
Bốn tông khác đã bị loại hết, hiện giờ chỉ còn Trường Minh tông, tất cả mọi người gần như dồn hết chú ý lên hình ảnh của đá Lưu thạch, trưởng lão Thành Phong tông nhịn không được quát lớn một tiếng: "Đám hài tử này còn không nhanh chạy ra."
Lại còn dám tiếp tục ở lại bí cảnh.Mộc Trọng Hi: "Tốt thôi."
Bí cảnh không dễ dàng đóng như vậy, Diệp Kiều tốt xấu gì cũng từng vào bí cảnh hai lần, thời gian cho tới khi kết thúc đã đủ dùng cho bọn họ rồi.
Hơn nữa nàng vẫn muốn thử xem bản thân có thể hoàn thành Thanh Phong Quyết thức thứ hai ở đây không.Chu Hành Vân thấy một màn này, khóe môi mím chặt.
Mấy cái chuyện nhàm chán này đó trước giờ hắn lười quản, nhưng tình huống hiện tại thì khác.
Hắn thở dài, sờ đến thanh kiếm bên hông, ra hiệu cho hai người phía sau lưng, "Xem kỹ."
Đoạn Trần kiếm trong tay thanh niên ra khỏi vỏ.
Trong nháy mắt, kiếm quang sáng như tuyết trắng, chiếu đến nơi đâu cũng chỉ để lại khí lạnh chìm vào mặt đất.Chu Hành Vân cố tình thả chậm tốc độ cho bọn họ, Diệp Kiều miễn cưỡng nắm bắt được động tác huy kiếm của hắn.Đại đạo lấy đơn giản làm trọng, như gió thoảng qua như trăng trong nước.Không có bất luận chiêu thức hoa hòe loè loẹt nào.Hai người xem đến sửng sốt, lập tức không chút do dự học theo bộ dáng của hắn thực hiện lại thức mở đầu.Giây tiếp theo, Chu Hành Vân lạnh lùng đập tay phải của Mộc Trọng Hi, "Sai rồi.
Lại."
"Đau."
Mộc Trọng Hi kêu to: "Đại sư huynh, đau lắm đó."
Diệp Kiều không nói gì, yên lặng điều chỉnh tốt tư thế."
Ê.
Bọn họ điên thật rồi hả?"
Sau khi nhận ra đám người kia đang làm cái gì, Đoàn Dự trợn tròn mắt.
Bí cảnh sắp sập là thời điểm cho bọn họ dùng để lĩnh ngộ thức thứ hai kiếm chiêu à?Ai tiêm nhiễm cái ý tưởng này cho đám nhỏ nhà hắn hả?Vấn Kiếm tông trưởng lão bình luận: "Lá gan lớn thật."
Nhưng tạo nghệ trên phương diện kiếm đạo, chỉ có thể xem thiên phú.Hắn từng thấy Diệp Kiều dùng kiếm, so với sự thành thạo của thân truyền khác, Diệp Kiều ngược lại không đủ thành thục, cũng không đủ chuẩn chỉnh, từ đó suy đoán được đứa nhỏ này căn cốt không đủ tốt.Diệp Kiều hít một hơi thật sâu, dồn lực chém ra.
Trước đây những lần nàng thử thực hiện thì kiếm quyết trong đầu vẫn còn quá trừu tượng, quá khó để hiện thực hóa, nếu không kiếm biện pháp nhập định thì không thể nhìn thấy hình ảnh trình chiếu trực tiếp của kiếm pháp như lần trước.Khiến cho nàng chỉ có thể mơ hồ sờ được đến ngưỡng cửa của thức thứ hai.Chu Hành Vân kiếm thức trong đầu nàng lập tức được diễn họa lại rõ ràng.Nàng huy kiếm trong tay, kiếm phong không tiếng động xẹt qua đám yêu thú trước mặt lưu lại máu me tung tóe, nhìn như nhu hòa lại tràn đầy sát ý.Thức thứ nhất cùng thức thứ hai chênh lệch đại khái ở chỗ thức thứ nhất thích hợp đánh nhau, thức thứ hai thích hợp săn giết.
Nếu dùng thành thạo hoàn toàn có thể sử dụng để ám sát.Chẳng qua hiện tại chỉ có thể dùng nó đi diệt yêu thú.Cái Tu chân giới này so với tình trạng đao quang kiếm ảnh tinh phong huyết vũ trong tưởng tượng của nàng hơi khác nhau.
Thân truyền ở đây đều là bảo bối, là Tu chân giới tương lai, coi như đánh đấm đùa giỡn cỡ nào chứ bất cứ tên nào cũng không thể để xảy ra chuyện.Rốt cuộc đều là thiên tài do các tông dồn toàn lực bồi dưỡng ra.Cho nên mới nuôi đám thân truyền này thành mấy tên cừu non ngây thơ ngốc nghếch.Nói đơn giản là đám chưa trải sự đời, bị mấy tông chủ cùng các trưởng lão bảo hộ quá mức.Ba người tốc độ rất nhanh, thức thứ hai Thanh Phong Quyết có thể dùng để tấn công diện rộng, giải quyết yêu thú càng dễ dàng.
Tiết Ngọc nhìn xếp hạng trên ngọc giản, vội vàng nói: "Đủ rồi, đủ rồi."
"Chúng ta đi thôi!"
"......"
Khán giả bên ngoài đã lặng ngắt như tờ.
Các trưởng lão nhịn không được phải cảm thán rằng Trường Minh tông đợt này, thật đúng là kinh ngạc hết lần này tới lần khác.Thân truyền khác thấy tình huống như vậy đã sớm nhanh hơn cả chó rồi.Đám Diệp Kiều lại cứ thảnh thơi không biết sợ là gì, gan to tày trời, dám vòng về tích đủ 300 con yêu thú."
Bí cảnh sụp đổ không nhanh vậy đâu, rốt cuộc cũng là nơi lớn như vậy.
Hiện tại thân truyền chẳng qua không có lá gan ở lại mà thôi."
Trưởng lão Bích Thủy tông vuốt râu, nói thực chứ lúc nãy hắn còn thở phào nhẹ nhõm một hơi cơ.Lâu rồi mới thấy có tên thân truyền nào chơi lớn như vậy.Thế mà dám ngay lúc bí cảnh sắp đóng cửa để học kiếm chiêu, kỳ quái nhất là còn để bọn họ học xong rồi.Khi Diệp Kiều cùng mấy cái sư huynh mới vừa ra ngoài, một đám người phóng lên lập tức vây quanh nàng, tất cả đều là tu sĩ từ bên ngoài vọt vào, thiếu chút hù nàng sợ tới mức cất bước chạy ngược về."
Diệp Kiều ra rồi!!"
"Diệp Kiều!!"
Có người tiến lên cùng nàng bắt tay lắc lên lắc xuống điên cuồng: "Ngươi chính là kiếm phù song tu thật đúng không?
Thật sự rất hân hạnh được gặp ngươi."
"Ngưỡng mộ đã lâu nha Diệp Kiều."
"......"
Diệp Kiều thiếu chút nữa bị chôn vùi trong biển người.Đang lúc nàng gian nan chui được ra từ đám đông fan cuồng này, tính toán cùng các sư huynh đứng chung một chỗ thì ngay khu vực các tông chủ cách đó không xa, Vấn Kiếm tông tông chủ dồn khí vào đan điền hét ra thanh âm lớn đến độ tất cả thân truyền nhóm ở đây nghe muốn thủng màn nhĩ:"Là ai?!"
"Là ai khiến bí cảnh sụp hả?!"