Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3422: Không biết bao lâu sau những tu sĩ này mới dời mắt.



“Nhất định sẽ không phụ sự giao phó của Kiếm Thần”.

“Đa tạ”, đạo thân Kiếm Thần nói rồi khẽ phất tay áo, một dải tinh hà xuất hiện trên tinh không, đó là cảm ngộ đạo của ông, ngưng tụ trong tinh hà này, cũng coi như là kết nhân quả.

Thấy vậy, tu sĩ các nơi đều dời mắt khỏi Diệp Thành, kích động nhìn dải tinh hà đó, nó cực kỳ loá mắt, lấp loé những ánh sáng huyền bí, mang theo đạo uẩn không thể nói bằng lời, đó là cảm ngộ đạo của Kiếm Thần, ông đang cho họ cơ hội cảm ngộ!

Advertisement

Đạo thân Kiếm Thần khẽ cười, nhẹ nhàng xoay người đi về nơi xa, sau lưng vẫn còn vang lên những tiếng cung tiễn như sóng thuỷ triều.

Diệp Thành nhìn người chuyển kiếp lần cuối rồi cũng đi theo, phía sau hắn cũng là những tiếng cung tiễn vang dội.

Dưới con mắt dõi theo của mọi người, Diệp Thành và đạo thân Kiếm Thần sóng vai rời đi, bóng lưng tiêu điều dần trở nên mơ hồ cho đến khi biến mất trong đôi mắt của mọi người, họ đến nhanh mà đi cũng nhanh.

Không biết bao lâu sau những tu sĩ này mới dời mắt.

Những người chuyển kiếp được lão tổ nhà mình đưa về, nhiều người hỏi thăm nhưng người chuyển kiếp chỉ mỉm cười, không tiết lộ gì về Đại Sở khiến lão tổ các nhà đều gãi đầu gãi tai khó hiểu.

Điều đáng nói là tu sĩ bốn phương đều nhìn người chuyển kiếp bằng ánh mắt với ẩn ý sâu xa, có thể khiến Chư Thiên Kiếm Thần đích thân lên tiếng gửi gắm, thân phận của họ không đơn giản, không thể đụng đến.

Một khúc nhạc đệm qua đi, tu sĩ đông như thuỷ triều đều ngồi xếp bằng dưới tinh hà, tĩnh tâm cảm ngộ, tinh hà đó là tạo hoá cơ duyên, đại đạo của thần thoại Chư Thiên chỉ có thể cầu chứ không thể gặp.

Vì thế không lâu trước đó tinh không còn náo nhiệt, thoáng chốc đã trở nên cực kỳ yên tĩnh.

Trong bóng tối chỉ có âm thanh đại đạo cổ xưa mang theo đạo uẩn vô tận vang lên trong tinh vực, món quà này của thần thoại Chư Thiên có ảnh hưởng tới cả thế hệ, đó là sự lột xác và niết bàn của đạo.

Ra khỏi Thiên Tuyệt Tinh Vực, hai người lại đến một tinh vực mới.

Cả chặng đường Diệp Thành đều im lặng không nói gì.

Đạo thân Kiếm Thần cũng vậy, họ lặng lẽ đi trong màn đêm tĩnh lặng.

Phần lớn thời gian Diệp Thành đều dành để rưới rượu, hay nói cách khác từ khi đặt chân đến Chư Thiên Vạn Vực hắn vẫn luôn như vậy, dường như đang làm lễ truy điệu, trong sự im lặng có một nỗi buồn sâu thẳm.

Không phải tất cả chín mươi triệu anh hồn đều chuyển kiếp thành tu sĩ, trong đó cũng có rất nhiều người phàm.

Từ khi Diệp Thành rời khỏi Đại Sở đến nay đã hơn một trăm năm, anh hồn của Đại Sở chuyển kiếp thành người phàm phần lớn đã về với đất mẹ, đến chết cũng chưa từng được mở ký ức kiếp trước, đến chết cũng không biết mình còn có một quê hương tên là Đại Sở, họ không còn được luân hồi nữa, biến mất hoàn toàn.

Đạo thân Kiếm Thần không chỉ một lần quay đầu lại nhìn Diệp Thành, dường như biết hắn đang tế lễ ai.

Không biết đến khi nào hai người mới tới tinh không của một vùng tinh vực.

Cũng như ở Thiên Tuyệt Tinh Vực, Diệp Thành lặp lại cách cũ, mượn uy thế của Kiếm Thần triệu hồi tất cả sinh linh ngoại trừ người phàm ở tinh vực này, tìm kiếm người chuyển kiếp tập thể, tiết kiệm thời gian và công sức.

Hai người lại lên đường, chặng đường dài đằng đẵng.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3423: “Ngươi có biết lai lịch của nó không?”



Trên tinh không bao la, Diệp Thành và đạo thân Kiếm Thần sánh bước bên nhau, hai người đều tóc bạc, bóng lưng có phần chút cô đơn.

Dù là thần thoại Chư Thiên hay là Hoang Cổ Thánh Thể thì đều có câu chuyện riêng của mình, mỗi bước họ đi đều thể hiện dấu vết của năm tháng, trăm nghìn năm sau quay đầu nhìn lại, thế gian này đầy rẫy tang thương.

Ngày đêm luân phiên, mặt trăng mặt trời liên tục thế chỗ cho nhau.

Advertisement

Thời gian lặng lẽ trôi qua, cả hai đã rời khỏi Bắc Đẩu Tinh Vực được ba tháng.

Trong ba tháng qua, họ đã đặt chân tới hàng chục tinh vực, lần nào cũng có thể khiến tinh không rung chuyển.

Thu hoạch của Diệp Thành khá phong phú, mỗi vùng tinh vực đều có người chuyển kiếp, số lượng cũng không ít, tìm kiếm suốt chặng đường tổng cộng đã tìm thấy không dưới ba mươi nghìn người nhưng không có người nào hắn cực kỳ quen thuộc.

Tháng thứ tư, hai người dừng lại ở một vùng tinh không.

Xa xa phía trước có một cái khe hàng triệu dặm vắt ngang tinh không, khe ấy tối tăm không gì sánh được, giống như hố đen không gian, tựa như địa ngục Cửu U, không ai dám tuỳ tiện đặt chân vào đó.

Diệp Thành cau mày, mở Tiên Nhãn sau đó nheo mắt, nhìn chằm chằm cái khe triệu dặm đó.

Dường như hắn nhìn thấy một bóng lưng thẳng tắp, vững chãi như núi, uy áp phủ khắp chư thiên rộng lớn, tựa như thần linh thời cổ, ngạo nghễ nhìn xuống thế gian.

So với hắn, đạo thân Kiếm Thần bình tĩnh hơn nhiều, trong đôi mắt sâu thẳm như giếng cổ không gợn sóng có thêm sự thăng trầm.

Diệp Thành dời mắt, nhìn đạo thân Kiếm Thần: “Tiền bối, cái khe hàng triệu dặm kia có lai lịch gì thế?”

“Ngươi đã nghe về Tiên Võ Đế Tôn chưa?”, đạo thân Kiếm Thần từ tốn lên tiếng, giọng nói khẽ khàng cực kỳ hư ảo.

“Vị Đại Đế cuối cùng của Chư Thiên Vạn Vực, đương nhiên vãn bối đã từng nghe”, ánh mắt Diệp Thành đầy vẻ kính nể, Đại Đế thống nhất Vạn Vực, chí cao vô thượng, truyền thuyết của họ đều là thần thoại.

“Khe dài triệu dặm đó là do Tiên Võ Đế Tôn năm đó chém ra mà thành”.

“Một kiếm chém được cả triệu dặm”, lòng Diệp Thành run lên, đây là thần thông bậc nào?

“Có lẽ Chư Thiên Vạn Vực chẳng ai biết Tiên Võ Đế Tôn chính là ân sư khai sáng của Chư Thiên Kiếm Thần”, lời nói của đạo thân Kiếm Thần đều đều, như đang kể chuyện cổ tích xa xưa: “Năm tháng thăng trầm, ai có thể ngờ được rằng chín nghìn năm trước, khi Tiên Võ Đế Tôn dẫn một triệu thần tướng đánh vào Thái Cổ Hồng Hoang… Nhát kiếm cuối cùng chém ra lại trở thành thần thoại của Chư Thiên hậu thế”.

“Tiên Võ Đế Tôn là ân sư khai sáng của Chư Thiên Kiếm Thần?”, Diệp Thành nghe vậy thì sửng sốt.

“Đều là chuyện xưa rồi”.

“Tiền bối, Thái Cổ Hồng Hoang là nơi nào ạ?”, Diệp Thành khiêm tốn xin đạo thân Kiếm Thần chỉ bảo.

“Ta không biết”, đạo thân Kiếm Thần nhẹ nhàng lắc đầu: “Tất cả mọi người ở Chư Thiên Vạn Vực đều muốn biết rốt cuộc Thái Cổ Hồng Hoang cất giấu bí mật gì mà có thể khiến một vị Đại Đế không tiếc dẫn theo cả triệu thần tướng cũng phải tới đó, nhưng chín nghìn năm trôi qua vẫn không ai có thể tìm ra bí mật”.

“Chư Thiên Vạn Vực còn thần bí hơn cả Đại Sở”, Diệp Thành hít sâu một hơi.

“Có thể nói cho ta biết tiên hoả của ngươi từ đâu mà có không?”, đạo thân Kiếm Thần quay đầu, yên lặng nhìn Diệp Thành.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3424: “Ngươi đã vào Minh Giới chưa?”



Đa

“Ta đang nghĩ ngươi có được Cửu Võ Tiên Viêm thật sự chỉ là trùng hợp thôi sao?”, đạo thân Kiếm Thần nhẹ giọng nói.

“Tiền bối muốn nói gì?”, Diệp Thành dời mắt khỏi đan hải, thăm dò nhìn đạo thân Kiếm Thần.

Advertisement

“Tiên Võ Đế Tôn đánh vào Thái Cổ Hồng Hoang, nhưng Cửu Võ Tiên Viêm của ngài ấy lại lưu lạc đến Đại Sở, rốt cuộc là trùng hợp hay là Đế Tôn muốn gửi thông điệp nào đó đến Chư Thiên Vạn Vực?”

“Nó đã theo vãn bối hơn một trăm năm rồi, chưa từng thấy có thần thức gì lạ”, Diệp Thành gọi tiên hoả ra cho nó lơ lửng trong lòng bàn tay, ngọn lửa đung đưa rực rỡ, không hề có gì khác thường.

“Có lẽ là ta nghĩ nhiều thôi”, đạo thân Kiếm Thần khẽ cười.

“Chắc là vậy rồi”, Diệp Thành lại cất tiên hoả đi, chỉ là hắn và đạo thân Kiếm Thần đều không phát hiện ra, khi tiên hoả quay về đan hải đã khẽ rung lên, trong nháy mắt lại im lặng trở lại.

“Tiền bối, vãn bối có chuyện này không hiểu, mong người giải đáp giúp vãn bối”, cất tiên hoả đi, Diệp Thành quay sang nhìn đạo thân Kiếm Thần.

“Nếu biết ta sẽ nói”.

“Ví dụ như Đông Hoàng Thái Tâm tiền bối, từ thời Sở Hoàng bà ấy đã ở Đại Sở, từ thời Sở Hoàng đến nay ít nhất cũng gần một trăm nghìn năm, một cảnh giới Chuẩn Đế có thể sống lâu vậy sao?”

“Bà ấy vốn là người từ một trăm nghìn năm trước”, đạo thân Kiếm Thần kể ra bí mật: “Bà ấy hơn Tiên Võ Đế Tôn hai thế hệ, là người của Chư Thiên Vạn Vực duy nhất ngoài Viêm Đế sống kiếp thứ hai, còn một trăm nghìn năm mà ngươi nói thì phần lớn thời gian bà ấy đều ở trạng thái tự phong ấn, chỉ khi người của Đại Sở phong Hoàng đế mới giải trừ phong ấn”.

“Ra là vậy”, Diệp Thành gãi đầu, như hiểu như không, hơn nữa ánh mắt nhìn đạo thân Kiếm Thần có phần kỳ lạ: “Tiên Võ Đế Tôn là ân sư khai sáng của Chư Thiên Kiếm Thần, Tiên Võ Đế Tôn hơn Kiếm Thần một thế hệ, Đông Hoàng Thái Tâm hơn Tiên Võ Đế Tôn hai thế hệ, vậy lấy Tiên Võ Đế Tôn làm tiêu chuẩn thì Đông Hoàng Thái Tâm hơn Kiếm Thần ba thế hệ?”

“Nếu tính từ kiếp thứ nhất của bà ấy thì đúng là hơn Kiếm Thần ba thế hệ”, đạo thân Kiếm Thần mỉm cười: “Nhưng nếu tính từ kiếp thứ hai của bà ấy thì lại cùng thế hệ với Kiếm Thần, vai vế và năm tháng của tu sĩ có lẽ hơi ngược với lẽ thường, phần lớn là không thể giải thích bằng lời, thế giới này bí ẩn hơn ngươi nghĩ nhiều, đến khi ngươi đạt tới đẳng cấp như Kiếm Thần tự nhiên sẽ hiểu thôi”.

“Đúng là rất bí ẩn”, Diệp Thành cười tươi, một trăm nghìn năm phải dài nhường nào?

“Ngươi đã vào Minh Giới chưa?”, khi Diệp Thành đang cười thì đạo thân Kiếm Thần đã lại lên tiếng.

“Vãn bối vào rồi”, Diệp Thành trả lời ngay không giấu giếm: “Mục đích là để tìm một hồn ba phách bị mất của người chuyển kiếp Đại Sở, nhưng vãn bối chỉ nhớ đã từng vào chứ không thể nhớ được chuyện đã xảy ra khi ở trong đó”.

“Không ngờ lại có thể mang được hồn phách từ Minh Giới ra, ngươi đúng là người đầu tiên ở Chư Thiên Vạn Vực này”, đạo thân Kiếm Thần nói lời đầy ẩn ý, nói xong đặt tay lên vai Diệp Thành, lòng bàn tay ông có tiên quang lượn lờ, hoà vào Thánh thể của Diệp Thành, âm thầm triệt tiêu một luồng sức mạnh không rõ ràng.

“Thành thật mà nói vãn bối rất tò mò về Minh Giới”, Diệp Thành thở dài, không phát hiện ra điều gì khác thường.

“Vùng đất xấu, đừng vào lại nữa”, đạo thân Kiếm Thần khẽ nói.

“Vậy Thiên Giới ở đâu? Đó là sự tồn tại thế nào ạ?”, Diệp Thành chờ mong nhìn đạo thân Kiếm Thần, hy vọng ông ta có thể nói cho mình một ít bí mật của Thiên Giới: “Khi ở Đại Sở vãn bối từng có được roi Đả Thần Tiên, nhưng đã bị Ti Mệnh Tinh Quân của Thiên Giới lấy đi rồi, nói rằng nó là của Khương Thái Công”.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3425: “Vãn bối hiểu rồi”



“Đó là cấm kỵ, đừng hỏi nhiều, đến khi ngươi đạt Chuẩn Đế tự khắc sẽ hiểu”, đạo thân Kiếm Thần không giải thích nhiều về Thiên Giới, lúc này bỗng thấy khoé miệng ông ta rỉ ra một giọt máu tươi.

“Tiền bối, người…”, Diệp Thành biến sắc, với tu vi của đạo thân Kiếm Thần mà lại chảy máu.

“Vì tìm Đại Sở mà bất đắc dĩ phải nhờ sự giúp đỡ của khu vực cấm sao?”, đạo thân Kiếm Thần hơi ngẩng đầu lên nhìn về hư vô, dường như có thể nhìn thấy bản thể Chư Thiên Kiếm Thần đang bị thương qua vô số tinh vực.

Advertisement

“Khu vực cấm?”, tuy đạo thân Kiếm Thần nói nhỏ nhưng Diệp Thành vẫn nghe thấy, tâm trạng hắn không thể bình tĩnh được: “Với sức chiến đấu và tu vi của Chư Thiên Kiếm Thần mà cũng bị thương, còn ảnh hưởng đến đạo thân ư?”

“Bản thể Kiếm Thần bị thương, ta có thể tiêu tán bất cứ lúc nào”, đạo thân Kiếm Thần vẫn nhìn vào hư vô, lời này như đang nói với chính mình, cũng như đang nói với Diệp Thành bên cạnh.

“Vãn bối hiểu”.

“Đi thôi”, đạo thân Kiếm Thần dời mắt khỏi hư vô, đưa Diệp Thành bước qua khe triệu dặm kia.

Vượt qua khẽ vạn dặm lại đến một tinh vực mới lạ.

Thế nhưng vừa đáp xuống Diệp Thành liền cảm thấy một cơn gió lạnh thổi tới, cho dù một người với tu vi cảnh giới như hắn cũng bất giác cảm thấy lạnh toát, từng cơn gió lạnh đó thổi vào nguyên thần, lạnh đến dị thường.

Trong vô thức, Diệp Thành đưa mắt nhìn tứ phương.

Tinh vực này thực sự rất dị thường, ập vào mắt hắn là cả vùng đất mênh mang với âm khí sục sôi.

Nếu nghe kĩ còn có thể nghe thấy tiếng lệ quỷ thét gào hết sức thê lương, mê hoặc tâm trí con người như thể đây không phải là một tinh vực mà là địa ngục âm minh, cô tịch đến mức không thấy nổi chút sinh khí.

Diệp Thành khẽ cau mày, hắn mở tinh không đồ ra và tìm thấy chính xác tinh vực âm u lạnh lẽo này, nơi này có tên gọi Âm Minh Tinh Vực, quả đúng như cái tên, âm u lạnh lẽo khiến người ta rụng mình.

“Tinh vực này có truyền thừa đáng sợ, đừng quá cao ngạo”, đạo thân Kiếm Thần ở bên lãnh đạm lên tiếng.

“Vãn bối hiểu rồi”, Diệp Thành gật đầu, trong lòng chợt cảm thấy kinh ngạc, có thể khiến đạo thân của Kiếm Thần gọi với cái tên truyền thừa đáng sợ thì nhất định là một sự tồn tại khủng khiếp, lần này ắt không thể thuận lợi như trước.

“Sẽ có người hỏi ngươi là Lục Đạo có mối quan hệ gì thì ngươi nói Lục Đạo là tiên tổ của ngươi”, Diệp Thành của Kiếm Thần dằn dò Diệp Thành xong thì liên bước đi trước, bay qua tinh không như một đạo thần hồng.

“Tiên tổ?”, Diệp Thành thẫn thờ, vẻ mặt tỏ ra khso hiểu, trong lòng không khỏi lẩm bẩm, “Lục Đạo đến từ thời không tương lai, tính ra thì phải có ta rồi mới có ông ấy”.

Nghĩ một lát, Diệp Thành cũng cất bước đi theo đạo thân của Kiếm Thần.

Cả hai người giống như hai đạo tiên mang, tốc độ cực nhanh bay qua tinh không.

Cả chín canh giờ hai người không hề dừng chân.

Diệp Thành nhìn trái ngó phải cả chặng đường.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3426: “Diệp Thành mà ở đây thì cô ấy sẽ vui mừng lắm”.



Tinh vực mênh mông này quả thực dị thường, cũng không thiếu vì sao nhưng lại có rất nhiều vì sao tử tịch, cả chặng đường bay đến đây bọn họ chưa từng thấy cổ tinh nào có sinh linh, thậm chí bên trong cổ tinh còn không thấy có bóng dáng người nào.

Diệp Thành nhìn đạo thân của Kiếm Thần trầm lắng không nói gì, có điều chốc chốc lại nhìn vào tinh không vời vợi như thể trông thấy một bóng hình đang đứng trên đỉnh núi dù cách đó rất xa.

Advertisement

Thấy đạo thân của Kiếm Thần trầm lắng, Diệp Thành cũng không nói gì, hắn lặng lẽ đi bên cạnh.

........

Đại Sở về đêm vốn dĩ nên yên bình nhưng lại liên tiếp vang lên từng tiếng động mạnh trên tinh không.

Nhìn từ xa, đó là một vùng thiên địa với lôi chớp bao quanh, từng luồng lôi chớp giống như từng con rắn bạc đang trườn qua.

Đó là thiên kiếp, thần phạt cái thế, có người khiến áp lực bao trùm khắp thiên địa, trấn áp cả Đại Sở, chỉ cần những người nhìn thấy thì vẻ mặt đều tái nhợt, tâm trí hoang mang run sợ.

Lại nhìn sang người độ kiếp, đó chính là một nữ tử áo trắng tóc bạc đang nhảy múa, phong hoa tuyệt đại, tắm mình dưới thiên kiếp, mỗi lần vung tay thì lôi chớp từ trên trời đều giáng xuống như muốn huỷ diệt.

Lôi chớp cuồng thế kéo theo tất cả những người của Đại Sở tới xem, người đông như nêm đứng choán lấp cả tứ phương trong chư thiên.

“Cách trăm năm, cuối cùng Đại Sở cũng xuất hiện vị Hoàng Đế mới”, bên dưới thiên không vang lên tiếng trầm trồ kinh ngạc.

“Nếu như liệt đại Hoàng Đế của Đại Sở mà thấy thì nhất định sẽ được an ủi”.

“Kiếp trước là người phàm, kiếp này lại thành công như vậy, với khả năng thiên bẩm này thì nhất định có thể sóng ngang với Diệp Thành”.

“Diệp Thành mà ở đây thì cô ấy sẽ vui mừng lắm”.

“Kiếp này có thể chứng kiến hai người phong vị Hoàng Đế cũng không uổng phí”, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn trời cao, hi vọng có thể tìm thấy vì sao sáng nhất, không biết thế gian hồng trần này còn có Diệp Thành nữa hay không.

“Lại là một vị Hoàng Đế”, nhìn thiên địa này, Đông Hoàng Thái Tâm mỉm cười, bao nhiêu năm tháng rồi, Đại Sở hộ thần, bà ta chứng kiến hết Hoàng Đế của thời đại này đến thời đại khác, từ thời Sở Hoàng đến giờ, vị Hoàng Đế nào cũng là bậc tuyệt thế, mỗi người đều khắc sâu trong tâm trí bà ta.

“Đáng tiếc Đại Sở và Chư Thiên Vạn Vực đã mất đi mối liên hệ, cho dù cô ta có thành Hoàng Đế thì cũng khó có thể rời khỏi vùng đất này”, Phục Nhai thở dài, “hơn một trăm năm rồi, không biết Diệp Thành đã tìm thấy Chư Thiên Vạn Vực chưa?”

“Hắn chưa bao giờ khiến ta phải thất vọng”, Đông Hoàng Thái Tâm mỉm cười thê lương, khoé miệng còn trào máu.

“Thần nữ”, Phục Nhai vội tiến lên trước chỉ điểm vào trán Đông Hoàng Thái Tâm, thi triển thần thông sau đó lại phong ấn và không quên phất ra từng tiên quang rực rỡ.

.........

Trong tinh không, đạo thân Kiếm Thần và Diệp Thành đã dừng chân.

Nhìn vào tinh không xa xôi có một vì sao rất to, còn to hơn cả Tử Vi Tinh với cái tên Âm Minh Tinh.

Âm Minh Tinh Vực không hổ với cái tên Âm Minh, Âm Minh Tinh này cũng vậy, xung quanh âm khí bao phủ, mỗ một luồng âm khí đan xen nhau khiến Âm Minh Tinh như ẩn như hiện.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back