Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3732: “Diệt ngươi chỉ cần mình ta là đủ”



“Ngươi tưởng ta là kẻ ngốc sao?”, Diệp Thành liếc nhìn ba thần tử, “nếu như lấy ra một món đồ nào đó trong túi đựng đồ của ta rồi các ngươi bảo là của nhà mình thì ta đi tìm ai để giải thích?”

“Theo chúng ta thấy thì ngươi sợ rồi phải không?”, ba Thần Tử bật cười mỉa mai.

Advertisement

“Bảo vật thánh địa, mong tiểu hữu giao ra”, lại là Thần Tử Thiên Phạt, giọng điệu uy nghiêm hơn thấy rõ, “nếu không phải ngươi chính là cố hữu của thần nữ Dao Trì thì lão phu đã đưa ngươi xuống hoàng tuyền từ lâu rồi”.

“Đã biết là cố hữu của vãn bối thì nên nể mặt vãn bối”, Cơ Tuyết Băng lạnh lùng lên tiếng.

“Thần nữ đừng làm khó lão phu, ta cũng chỉ là phụng mệnh hành sự mà thôi”, sáu Đại Thánh cười, nói.

“Vậy thì tiền bối và ta mỗi người lui một bước”, Cơ Tuyết Băng khẽ mỉm cười: “Ta không bảo vệ hắn, sáu vị tiền bối cũng đừng nhúng tay, mọi thứ dựa vào ngươi và ba thần tử kia tự tính với nhau”.

“Vẫn là thần nữ Dao Trì sáng suốt”, sáu Đại Thánh mừng thầm trong bụng, “cứ làm theo thần nữ nói, thần nữ không bảo vệ hắn, chúng ta cũng không nhúng tay vào, sinh tử tuân theo thiên mệnh”.

“Đường đường là Đại Thánh, đừng nuốt lời”, Cơ Tuyết Băng khẽ giọng lên tiếng, sau đó cô chậm rãi lùi về sau, trong lúc này còn không quên nháy mắt với Diệp Thành, cô hiểu rõ khả năng chiến đấu của Diệp Thành, tuyệt đối không hề kém so với cô, đến cả Chuẩn Thánh Vương còn bị hắn đánh cho thê thảm thì ba tên thần tử này không thể là đối thủ của hắn được.

Cũng giống như cô, sáu Đại Thánh lùi về sau thể thể hiện lập trường của mình không nhúng tay vào chuyện này. Mặc dù lùi về sau nhưng bọn họ lại nở nụ cười tôi độc, vẫn là câu nói đó, bọn họ thừa biết khả năng chiến đấu của thần tử nhà mình thế nào, hiện giờ là trận dung ba đấu một, bọn họ không có lý do gì mà thua trận.

Ba thần tử bật cười, ánh mắt hung tợn thấy rõ, vả lại còn tỏ ra cực kì hưng phấn, người nào người nấy l**m cái miệng đỏ chót.

Diệp Thành cũng mỉm cười, trong lúc này hắn không quên chớp mắt nhìn Cơ Tuyết Băng, thầm nghĩ Cơ Tuyết Băng không chỉ là một con mọt sách mà cũng rất cao minh sáng suốt, chỉ cần sáu Đại Thánh kia không nhúng tay vào thì hắn sẽ không rơi vào tử cục, hắn có đủ tự tin có thể tiêu diệt ba tên thần tử này.

Một khi tóm được ba tên này thì vương bài sẽ nằm trong tay, cho dù là Đại Thánh cũng không dám ra tay, việc bắt người chính là việc mà hắn thuần thục nhất.

Đây chỉ là một trong những dự định của hắn, hắn cũng hoàn toàn có thể kéo dài thời gian, cho tới khi ra được thông đạo không gian này, một khi thoát ra được sự kiểm soát của Đế Vương Thành thì cũng có thể dùng đến thiên đạo để thoát thân.

“Diệt ngươi chỉ cần mình ta là đủ”, khi Diệp Thành còn đang tính toán thì Thần Tử Thiên Phạt đã xông tới, sát phạt về phía hắn, một chưởng giáng từ trên trời xuống, lòng bàn tay với lôi chớp bao quanh, rất nhiều thần thông dung hợp lại với nhau tạo nên ngoại tướng, mang theo uy lực tịch diệt như muốn tiêu diệt Diệp Thành chỉ trong một đòn.

“Đúng là to mồm, cẩn thận bị quật lại”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn tung ra một chưởng đánh tan chưởng ấn của Thần Tử Thiên Phạt, cho dù là Thần Tử Thiên Phạt cũng bị trấn áp lùi về sau.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3733: Đó là một loại thánh binh



Sáu Đại Thánh cau mày rất sâu, không nhìn thì không biết nhưng chỉ cần nhìn thôi đã đủ thót tim rồi, bọn họ không ngờ Diệp Thành còn có khả năng chiến đấu mạnh đến vậy, ba thần tử liên thủ lại với nhau còn bị trấn áp đến thất bại.

Thế rồi cả sáu người nheo mắt, bọn họ nhìn chằm chằm vào Diệp Thành như muốn g**t ch*t hắn, một Chuẩn Thánh mà lại hung hãn bá đạo đến vậy, đây là việc đi ngược lại quy luật thông thường.

Advertisement

Khi cả ba cau mày thì ba Thần Tử lần lượt gào thét, trong chốc lát khí thế lên đến đỉnh phong, mặt mày bọn họ tôi độc, nghiến răng nghiến lợi như ác quỷ, khí thế ác sát sục sôi một phương.

Trận đại chiến lên cao khiến cho thông đạo không gian liên tục vang lên những tiếng động mạnh chói tai.

Bên trong thông đạo không gian có động tĩnh lớn nên Thiên Khuyết Đế Vương Thành đương nhiên cảm nhận được, đã có không ít người của Đế Vương Thành có đại thần thông mở ra màn nước hoan thiên, “bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên có người đánh nhau trong truyền tống thông đạo của Đế Vương Thành, cái gan của ba thánh địa cũng không vừa mà”.

“Một người chiến với ba thần tử mà còn có thể chiếm ưu thế, tên tiểu tử đó thật dị thường”, không ít ánh mắt của lão bối nhìn Diệp Thành, ánh mắt mang theo bao ý tứ.

“Lẽ nào chỉ có lão phu nhìn thấy thần nữ Dao Trì?”, có lão bối vuốt râu mỉm cười.

“Ấy?”, lão tu sĩ kia vừa dứt lời thì rất nhiều ánh mắt của các lão bối khác lần lượt dừng lại ở Cơ Tuyết Băng, thấy dung mạo và tiên vân trên trán cô, bọn họ đều sững sờ.

Khi rất nhiều lão bối của Đế Vương Thành còn đang kinh ngạc thì Thần Tử Thiên Phạt đã mở cấm pháp, phần trán có hắc hoạ thần vân, khả năng chiến đấu tăng vọt, trên trán còn có lôi điện b*n r*, cuốn theo một viên thần châu lôi chớp.

Đó là một loại thánh binh, vả lại còn là thánh binh rất mạnh, bên trên có lôi chớp bao quanh, mang theo khả năng tịch diệt, có lẽ vì đều là những bậc mang theo đại thần thông nên còn tàn lưu đạo tắc vô thượng.

Cũng giống như hắn, Thương Linh Thần Tử và Vũ Hoá Thần Tử với hình thái thảm hại cũng sử dụng tới pháp khí mạnh mẽ, vả lại cũng mở cấm pháp tăng khả năng chiến đấu, đây đều là bí thuật của thánh địa không truyền ra ngoài.

Thấy vậy, Diệp Thành không nói lời nào, hắn quay đầu bỏ chạy, vả lại tốc độ bỏ chạy còn rất nhanh.

Ba đại Thần Tử mặt mày tôi độc, sát khí ngút rời, bọn chúng đều di chuyển điên cuồng truy sát Diệp Thành như ba đạo thần mang, sát khí lạnh băng khiến cho từng tấc trong thông đạo không gian trở nên lạnh lên thấy rõ.

Sáu Đại Thánh cau mày, bọn họ liếc nhìn Cơ Tuyết Băng ở bên và cũng nhấc chân đi.

Cơ Tuyết Băng cứ thế ngó lơ, di chuyển nhẹ nhàng chậm rãi theo, bước đi không nhanh không chậm, cô không hề tỏ ra hoài nghi với sự tự tin về khả năng chiến đấu của Diệp Thành, cho dù là về tốc độ hay khả năng chiến đấu thì hoàn toàn có thể đánh bại ba Thần Tử.

Phía trước, Diệp Thành bị đuổi theo, hoặc có thể nói là tốc độ Diệp Thành chậm lại, cố ý để chúng đuổi kịp, nếu không thì sáu Đại Thánh kia chưa biết chừng sẽ ra tay, hắn vẫn đang dùng chiêu dụ người.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3734: Các lão cứu ta!



Cảnh tượng tiếp theo thực sự đủ dị thường, tên này rõ ràng có khả năng chiến đấu vượt qua ba Thần Tử kia nhưng lại vừa đánh vừa chạy, đợi tới khi chạy được một đoạn thì lại quay đầu lại chiến tiếp.

Sau nhiều lần như vậy, ba thần tử suýt chút nữa thì bị ép đến phát điên, tên nào tên nấy đầu tóc rối xù, máu me be bét, nếu nói thì cũng phải công nhận chúng đủ nghị lực, rõ ràng biết không đánh lại được Diệp Thành nhưng vẫn cố đuổi theo, không dễ gì mới đuổi kịp, còn chưa đứng vững đã bị đánh cho tới tấp mặt mũi.

Advertisement

“Không đúng, hắn là Hoang Cổ Thánh Thể”, Đại Thánh của thánh địa Thiên Phạt như nhận ra điều gì đó, như nhìn ra được huyết mạch của Diệp Thành trong khí huyết dồi dào đó, đó chính là Hoang Cổ Thánh Thể.

“Chẳng trách mà khả năng chiến đấu lại mạnh đến vậy”, Đại Thánh của Hoá Vũ Thánh Địa hắng giọng lạnh lùng, huyết mạch có thể sánh ngang với Đế thì có gì mà không biết, thánh thể cùng cấp vô địch, cũng chẳng trách mà ba thần tử lại bại.

“Bắt lấy rồi nói tiếp”, sáu người nói rồi định tiến lên, trong đôi mắt loé lên ánh nhìn tham lam.

“Sáu vị tiền bối, chúng ta đã giao hẹn từ trước, các vị muốn huỷ bỏ giao hẹn sao?”, Cơ Tuyết Băng chắn trước sáu người, “thân là Đại Thánh mà lại ra tay với Chuẩn Thánh, không sợ hậu nhân chê cười sao?”

“Thần nữ thật sự chỉ vì một tên Chuẩn Thánh mà muốn quay lưng lại với ba thánh địa sao?”, Đại Thánh của Thiên Phạt Thánh Địa trầm giọng, “hay là cô cố ý muốn làm khó chúng ta?”

“Tiền bối nói gì vậy chứ?”, Cơ Tuyết Băng lãnh đạm, “vãn bối chỉ là tuân theo giao hẹn thôi, nếu như chư vị muốn ra tay thì lần này không cần tới thánh địa Dao Trì tham gia yến tiệc nữa, Dao Trì có thể nói với các vị một cách đầy trách nhiệm rằng, các vị có thể vào mà không thể ra”.

“Cô...”, câu này của Cơ Tuyết Băng khiến cho sáu Đại Thánh đều á khẩu, bọn họ không cho rằng cô đang doạ mình mà thánh địa Dao Trì chắc chắn sẽ làm vậy.

“Đương nhiên, sáu vị tiền bối cũng có thể diệt ta ở đây”, Cơ Tuyết Băng khẽ mím môi.

Chỉ một câu nói của cô nhưng lại khiến sáu Đại Thánh run rẩy.

Diệt thần nữ Dao Trì? Bọn họ muốn như vậy nhưng lại không có cái gan làm vậy.

Mặc dù cùng là thánh địa nhưng ba thánh địa lớn và thánh địa Dao Trì lại có khoảng cách một trời một vực, vì thánh địa Dao Trì từng xuất hiện Đại Đế từ thời vạn cổ, không phải là nơi mà bọn họ có thể đụng đến.

Các lão cứu ta!

Khi sáu người còn đang phân vân thì từ không gian phía xa vang lên tiếng kêu cứu.

Nghe vậy, sáu người vội thu lại suy nghĩ, nhanh chóng sát phạt đến.

Tới khi bọn họ tới nơi thì mới thấy khung cảnh khiến người ta không dám nhìn thẳng, ba Thần Tử đều quỳ xuống, bị một sợi dây thừng trói thành nhóm, tất cả đều bị đánh không còn hình dạng con người.

Lại nhìn sang Diệp Thành, một tay cầm vò rượu, một tay cầm sát kiếm, hắn đặt trên cổ ba tên này, nếu không phải Cơ Tuyết Băng ở đây thì hắn nhất định sẽ l*t s*ch ba tên này từ lâu rồi.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3735: “Không biết, chỉ là ta muốn cười thôi”



“Các vị nên thức thời thì chúng ta bình an vô sự”, Cơ Tuyết Băng cũng đi theo, cô để lại một câu và quả quyết rằng động tĩnh lớn ở nơi này đã đến tai người của Đế Vương Thành cho nên trước đó mới dám thể hiện uy thế, nếu như ở bên ngoài thì cô chắc chắn sẽ thu mình hơn.

Advertisement

“Khốn kiếp”, nhìn Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng rời đi, sáu Đại Thánh nghiến răng, bọn họ lo lắng cho sự an nguy của Thần Tử nên không dám ra tay với Diệp Thành, chỉ đành để phía Diệp Thành bỏ đi.

Bọn họ cũng không dám ra tay với Cơ Tuyết Băng, tu sĩ mạnh của Thiên Khuyết Đế Vương Thành đang nhìn, đụng tới Cơ Tuyết Băng thì Đế Vương Thành chắc chắn biết, rồi có ngày thánh địa Dao trì điều tra xuống thì việc này không thể che giấu, làm không tốt thì sẽ gây chiên sự, cơn phẫn nộ của Dao Trì không phải bọn họ có thể gánh nổi.

Người của Đế Vương Thành quả thực đang quan sát bên này, vả lại từ đầu tới cuối đều rất chăm chú quan sát Diệp Thành xử lý ba tên Thần Tử kia thế nào, lúc này bọn họ đều đang chép miệng.

Ba Thần Tử nổi điên, gào thét như chó dại.

Đường đường là Thần Tử, ba đấu một mà lại bị đánh tới mức không ngẩng nổi mặt lên, đây là sự sỉ nhục vô cùng lớn, bọn họ bại không chỉ vì tranh đấu mà còn bại bởi đạo tâm nữa, sự cao ngạo của bọn họ trong trận chiến này hoàn toàn bị xoá bỏ.

Thấy tiếng gào thét của ba người, sắc mặt của sáu Chuẩn Thánh khó coi thấy rõ, nếu không phải bọn họ là Thần Tử thì đã bị giáng cho một bạt từ lâu rồi, ba đánh một lại để bị bại, còn đâu thể diện.

Phía này, Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng đã lần lượt bước ra khỏi thông đạo truyền tống.

Cả hai người không dừng chân mà như hai đạo tiên quang rẽ qua thiên tiêu, đợi sáu Đại Thánh dẫn ba Thần Tử ra ngoài thì bọn họ đã biến mất tung mất tích, thiên địa không còn khí tức của bọn họ nữa.

Cho tới khoảng cách cách đó tám mươi nghìn dặm thì Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng mới dừng chân lại ở một cổ thành dồi dào đại khí.

Cho tới lúc này, Diệp Thành mới thả Kì Vương ra, Kì Vương vừa đáp đất, còn chưa đứng vững, ở thông đạo không gian thật chẳng khác quỷ môn quan, sáu Đại Thánh kia thật đáng sợ.

Cơ Tuyết Băng lại khôi phục hình thái nữ giả trang nam đeo gùi sách trên lưng, cô lấy ra vô tự thư vả lại còn vừa đọc vừa mỉm cười giống như một cô nương ngây ngốc không màng thế sự.

“Cô cười gì thế?”, Kì Vương liếc nhìn Cơ Tuyết Băng từ đầu tới chân, ánh mắt còn có phần kì lạ.

“Không biết, chỉ là ta muốn cười thôi”, Cơ Tuyết Băng đáp lại một câu rồi tiếp tục vùi đầu đọc sách.

“Ta cho rằng cô trong hình dạng nữ nhân trông xinh đẹp hơn”, Kì Vương đi theo sau Cơ Tuyết Băng, tham lam hít hà mùi hương nữ nhân, “thần nữ Dao Trì, thật là thơm”.

“Ngươi mà còn dở trò lưu manh là ta đánh đấy”, Cơ Tuyết Băng nhấn tay vào đầu Kì Vương.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3736: “Đây không phải là bảo bối mà là một cái răng”



“Mặt dây này không tồi, có thể bán được giá tốt”, Kì Vương hoá thành hình người, nhận lấy mặt dây chuyền hình trăng khuyết, đôi mắt nó sáng lên, nhìn đi nhìn lại như thể biết được đây là bảo bối vậy.

“Đây không phải là bảo bối mà là một cái răng”, Cơ Tuyết Băng đang vùi đầu đọc sách cũng lãnh đạm lên tiếng, “chính là chiếc răng của Đấu Chiến Thánh Viên, vả lại còn là Đấu Chiến Thánh Viên với huyết mạch Hoàng tộc”.

Advertisement

“Đấu Chiến Thánh Viên?”, Diệp Thành lẩm bẩm rồi lại cầm lấy mặt dây chuyền hình trăng khuyết, xong xuôi còn hả hơi lên đó lau đi lau lại, “chẳng trách mà có khí tức bá đạo đến vậy, răng của Đấu Chiến Thánh Viên chỉ cần đem đi bán thôi cũng được giá tốt rồi”.

“Ra giá đi, ta mua”, Kì Vương toét miệng cười.

“Chín mươi triệu”.

“Đừng ồn ào”.

“Ta không rảnh chơi đùa với ngươi”, Diệp Thành nhận lấy mặt dây chuyền kia rồi tiếp tục quay người đi vào trong một tửu lâu ở bên đường, nơi này có người chuyển kiếp, sau khi hắn đi vào mới phát hiện ra, chỉ tiếc là bên trong này chỉ có một người chuyển kiếp, có điều có còn hơn không.

“Làm gì vậy, ngươi làm gì thế hả?”, không lâu sau đó, bên trong tửu lâu liền vang lên tiếng nạt nộ, tiếp đến là tiếng leng keng như thể có ai đó đang đánh nhau.

Không lâu sau đó, Diệp Thành liền ra ngoài, hắn còn lôi theo một người với khuôn mặt xấu xí, kiếp trước là đệ tử của nhà Thượng Quan ở Đông Nhạc, hắn không quen người này cho lắm nhưng cũng có duyên gặp gỡ vài lần.

Diệp Thành cho người này vào trong Hỗn Độn Thần Đỉnh sau đó còn gảy vào đó một luồng tiên quang kí ức, chỉ đợi thêm vài người chuyển kiếp nữa thì cho bọn họ lên đường đi tìm những người chuyển kiếp khác.

Tới khi quay về chỗ cũ thì Kì Vương vẫn đang chờ đợi nhưng lại không thấy Cơ Tuyết Băng đâu.

Diệp Thành đảo mắt nhìn tứ phía rồi mới nhìn sang Kì Vương: “Người đâu? Đi đâu rồi?”

“Ta cũng đang tìm, tìm một lúc rồi mà không thấy bóng dáng đâu”, Kì Vương hất đầu, “tám phần là nhận được triệu gọi của thánh địa Dao trì nên quay về trước rồi, chẳng để lại lời nào”.

“Đi tới thánh địa Dao Trì”, Diệp Thành lập tức sải bước đi về phía trung tâm của cổ thành.

Đây là một dải tiên sơn với sương mù bao quanh, tựa như nàng tiên đeo mạng che mặt, mang theo vẻ đẹp huyền bí.

Nhìn từ xa, tiên hà rực rỡ sắc màu uốn lượn, phác hoạ nên bức tranh tuyệt đẹp, như mộng như ảo, tiên cảnh ảo diệu khiến người ta khao khát, nhưng không thể chạm tới.

Đây chính là Dao Trì Thánh Địa, sừng sững ở Đông Hoang suốt bao năm dài vô tận, cũng là nơi chứng kiến những thăng trầm của cuộc đời.

Dao Trì đã có lịch sử từ rất lâu đời, tổ tiên của họ là Đại Đế cuối cùng thời đại Hoang Cổ, Chư Thiên Vạn Vực gọi bà là Dao Trì Nữ Đế, truyền thuyết về bà đều là thần thoại.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3737: “Ngươi cũng là Chuẩn Thánh thì ra vẻ cái gì?”



Trong màn đêm xa xăm, hai bóng người bay vụt tới như thần hồng, đáp xuống nơi cách tiên sơn Dao Trì không xa, nhìn kỹ thì thấy là Diệp Thành sau khi đã thay đổi diện mạo và Kỳ Vương đã biến thành hình người.

Hai người đi đường mệt nhọc, liên tục chín ngày đêm không ngừng nghỉ, đi qua hàng trăm cổ thành mới tới nơi này, may mắn là cuối cùng họ cũng tới kịp để tham dự yến tiệc.

Advertisement

Trong chín ngày qua, Diệp Thành thu hoạch được rất nhiều, tìm được hàng trăm người chuyển kiếp sau đó hắn đã phân tán họ đi khắp các nơi, bây giờ đi qua Dao Trì Thánh Địa, hắn cũng sẽ lại lên đường đi tìm người.

“Nơi từng có Đại Đế có khác, khí thế này, tiên sơn này không phải nơi Thánh Địa bình thường có thể so sánh”, Kỳ Vương nhìn tiên sơn Dao Trì từ xa, luôn miệng tặc lưỡi xuýt xoa.

“Có Đế binh che giấu huyền cơ, đến Tiên Nhãn cũng không thể nhìn thấu”, Diệp Thành cũng nhìn từ xa, trong mắt hắn là vẻ kính nể, truyền thừa bất hủ của Đại Đế không đơn giản như trong tưởng tượng.

“Nhìn thấy chưa? Lại một vị Chuẩn Đế nữa”, Kỳ Vương ra hiệu cho Diệp Thành nhìn về hư không xa xôi.

Diệp Thành liếc nhìn nhưng không ngạc nhiên, hoặc là từ lâu hắn đã không còn thấy lạ nữa, suốt chặng đường đi tới đây, họ đã thấy không dưới chín Chuẩn Đế, tất cả đều tới tham dự đại hội Dao Trì.

Hai người dời mắt, đi tới trước sơn môn của Dao Trì Thánh Địa.

Ập vào mắt họ là hai hàng nữ đệ tử áo trắng đứng ngay ngắn ngoài sơn môn, áo của họ khẽ tung bay, dung mạo xinh đẹp tựa như tiên nữ cửu tiêu hạ phàm, không nhuốm khói lửa trần gian.

Phía trước hai hàng nữ đệ tử là hai bà lão áo trắng đang liên tục đón khách vào tiên sơn, tu vi của hai người họ không thấp, đều là Thánh Vương, Diệp Thành và Kỳ Vương nhìn thấy mà không khỏi ngoác miệng tặc lưỡi, nếu không sao lại nói Dao Trì có lai lịch sâu xa? Đến người tiếp khách cũng là cấp Thánh Vương.

Nói rồi hai người đi vào, nhưng bị một bà lão trong số đó đưa tay chặn lại, thấy hai người chỉ có tu vi Chuẩn Thánh, giọng điệu của bà ta không được tốt lắm: “Thiệp mời đâu?”

“Chúng ta không có thiệp mời”, Kỳ Vương lắc đầu ngúng nguẩy làm Diệp Thành rất muốn cười, ngươi không có thiệp mời mà còn ngông nghênh như vậy, hơn nữa nhìn dáng vẻ đắc ý này của ngươi còn có vẻ rất tự hào là sao?

“Không có thiệp mời thì đi về”, bà lão áo trắng trầm giọng, giọng điệu càng thêm trang nghiêm.

“Tiền bối, chúng ta là cố hữu của thần nữ nhà bà, xin châm chước”, so với Kỳ Vương, Diệp Thành lịch sự hơn nhiều, hắn chắp tay hành lễ nói.

“Bạn cũ của tiên tử Dao Trì, bản thần tử không nghe nhầm chứ?”, không đợi bà lão đó lên tiếng, một tiếng cười nhàn nhạt từ phía sau đã vang lên, khi mọi người qua đầu lại thì thấy là một thanh niên áo trắng, thoạt nhìn khá quen, nhìn kỹ lại thì thấy đúng là quen thật, đó chẳng phải thần tử Nhật Nguyệt sao?

“May mà Sở Linh Ngọc không ở đây, nếu không đã một chưởng g**t ch*t ngươi rồi”, Diệp Thành nhìn thần tử Nhật Nguyệt với vẻ đầy ẩn ý, ngày trước chính tên này đã bắt cóc và trói Hồng Trần lại.

“Hai Chuẩn Thánh mà cũng dám tự xưng là bạn cũ của tiên tử Dao Trì?”, thần tử Nhật Nguyệt đi tới, nhìn Diệp Thành và Kỳ Vương với vẻ mặt đùa bỡn và khinh bỉ: “Đúng là trò cười”.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3738: “Có phải chúng ta rất mất mặt không?”



“Chút quà nhỏ của vãn bối, xin tiền bối vui lòng đón nhận”, thần tử Nhật Nguyệt hoàn toàn phớt lờ Diệp Thành và Kỳ Vương, lấy một viên thần châu trong túi ra đưa cho bà lão Thánh Vương đón khách.

“Thần tử Nhật Nguyệt có lòng quá”, bà lão nhận lấy, càng cười tươi hơn, dường như bà ta đã nhìn ra được độ phi thường của thần châu ấy, bà ta thích nhất kiểu người khéo hiểu lòng người này.

Advertisement

“Mời thần tử vào trong”, các nữ đệ tử của Dao Trì phất tay áo làm động tác mời, ai nấy đều cười ngọt ngào, chỉ tại thần tử Nhật Nguyệt cũng hơi đẹp trai, các cô nhìn thấy mà lòng rạo rực, nói thẳng ra là si mê.

“Được, được”, thần tử Nhật Nguyệt phất nhẹ chiếc quạt sơn hà, phong độ phóng khoáng, trước khi đi còn nhếch môi nhìn Diệp Thành và Kỳ Vương phía sau.

“Không phải ta nói phét với ngươi đâu, người như hắn, một mình ta có thể đánh mười tên”, Kỳ Vương nhìn theo bóng lưng thần tử Nhật Nguyệt rời đi, nghiêm túc nói, thoáng chốc lấy lại vẻ ngông nghênh.

“Còn không lui đi?”, bà lão liếc nhìn hai người, lại tăng thêm vẻ uy nghiêm vô thượng.

“Chúng ta thật sự là bạn cũ của thần nữ nhà bà”, Kỳ Vương vuốt tóc: “Mấy ngày trước chúng ta còn cùng nhau đi dạo thanh lâu đó, hai bà không tin thì gọi ra đây hỏi thử xem!”

“Hoang đường”, bà lão nổi giận, quát lớn làm đầu óc Kỳ Vương ong ong, đến Diệp Thành cũng bị tiếng hét ấy làm cho trước mắt toàn sao: “Các ngươi mà còn quấy rối nữa thì đừng trách lão thân nghiêm trị”.

“Đi đi đi”, Diệp Thành vừa dụi mắt vừa kéo Kỳ Vương còn đang lảo đảo rời đi, tên này ăn nói không biết giữ kẽ chút nào, chuyện gì cũng nói ra, không mắng ngươi thì mắng ai!

Vì thế hai người còn chưa vào sơn môn đã bị quát đuổi đi, hơn nữa đi đường còn lảo đảo lắc lư, tiếng quát giận dữ của Thánh Vương không phải người bình thường có thể chịu nổi, không hộc máu là tốt lắm rồi.

Hai người đi thẳng tới nơi cách sơn môn trăm trượng mới dừng lại, ngồi xổm hai bên đường khiến những người tới tham dự đại hội đi vào sơn môn đều quan sát họ một lượt.

“Có phải chúng ta rất mất mặt không?”, Kỳ Vương mặt dày lau vết máu chảy ra từ lỗ mũi, đến giờ đầu óc hắn ta mới bình thường lại, nhưng máu mũi lại chảy ra hơi nhiều.

“Đi cùng ngươi, tới đâu cũng mất mặt”, Diệp Thành khinh thường nhìn Kỳ Vương.

“Đừng đùa”.

“Xuỳ”, Diệp Thành chẳng quan tâm, lấy vò rượu ra ngồi bệt xuống đất, vừa uống rượu vừa nhìn từng người đi qua, ai cũng có thiệp mời.

Hắn còn thấy không ít người quen, chẳng hạn như người của Thái Thanh Cung, Chí Tôn Thành, Phiếu Miểu Cung, từ rất xa hắn đã nhìn thấy thần tử Thái Thanh, thần tử Chí Tôn và thần tử Phiếu Miểu.

Ba tên kiêu ngạo hống hách, dường như được Dao Trì Thánh Địa mời là rất có thể diện, khi đi qua nhìn thấy Diệp Thành và Kỳ Vương, đến ánh mắt nhìn hai người họ cũng đều ngạo nghễ.

Diệp Thành thẳng thừng phớt lờ, nếu có thể, hắn sẽ bớt chút thời gian quay lại đập cho bọn chúng một trận.

Ngoài đám Thái Thanh Cung, thần tử của Thiên Phạt Thánh Địa, Vũ Hoá Thần Triều và Thương Linh Điện cũng tới.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3739: “Nên là vinh hạnh của chúng ta mới đúng”



Sau đó còn có rất nhiều người tới nữa, Diệp Thành nhìn hết một lượt nhưng không thấy có người chuyển kiếp nào.

Điều đáng khẳng định là trong tiên sơn Dao Trì ngoài Cơ Tuyết Băng còn có người chuyển kiếp khác, đây cũng là lý do vì sao hắn nhất định phải đi vào, dù phải đi thì cũng giải trừ phong ấn cho họ trước đã.

Advertisement

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, số người tới tham gia đại hội Dao Trì cũng ít đi rất nhiều.

Diệp Thành mong ngóng nhìn từ đầu tới cuối cũng không thấy người chuyển kiếp nào, chẳng những không có người chuyển kiếp mà đến người có thể đưa hắn vào tiên sơn cũng chẳng có, chẳng hạn như Phượng Hoàng của Phượng Hoàng tộc, Xích Dương Tử của Đông Hoa hay chủ mẫu của Nam Minh Ngọc Thu, nhưng tiếc là chẳng có ai.

So với hai người ở đây, trong tiên sơn Dao Trì sôi động hơn rất nhiều, thật sự là người đông như biển.

Nhìn từ xa, trong mây mù vờn quanh có từng chiếc bàn ngọc, trên mỗi chiếc bàn ngọc đều được đặt Quỳnh Tương Ngọc Lộ và bàn đào căng mọng tươi ngon, hương thơm tràn ngập khắp tiên sơn.

Đây mới là tiên cảnh thực sự, không nhiễm bụi trần, mỗi bông hoa mỗi ngọn cỏ, mỗi cái cây mỗi khúc gỗ đều tản ra tiên khí, đến bạch hạc cũng đang múa lượn trong đám mây.

Tất cả những người tới tham dự đại hội đều đã vào chỗ ngồi, nói chuyện với nhau, chờ đại hội bắt đầu.

Không biết tới lúc nào mới thấy tiếng trò chuyện dừng lại, ánh mắt của mọi người đều hướng về một phía.

Nơi đó có một bóng người yêu kiều chậm rãi bước tới, áo trắng tinh khôi, quanh người có tiên hoa rực rỡ tựa như hoa sen đang nở rộ, thánh khiết hoàn mỹ.

Đó là Cơ Tuyết Băng, cô đã thay quần áo nữ nhi, dung nhan tuyệt thế, phong hoa tuyệt đại, đệ nhất mỹ nữ Đông Hoang, một cái nhíu mày một nụ cười đều hút hồn, hoàn mỹ không có một chút khuyết điểm.

Tu sĩ trẻ tuồi nhìn cô mà mê mẩn, say mê, tu sĩ cũng thích người đẹp, huống chi đây còn là một nữ tử hoàn mỹ, đừng nói bọn họ, rất nhiều tu sĩ già cũng còn rung động.

Cơ Tuyết Băng ngồi uống, đôi mắt đẹp như nước nhìn xung quanh, dường như đang tìm kiếm gì đó.

Cô vừa nhìn như vậy, rất nhiều tu sĩ trẻ lập tức ngồi ngay ngắn, ai nấy đều tỏ ra phóng khoáng khẽ đung đưa quạt xếp, tưởng rằng cô đang tìm lang quân như ý tương lai nên vội vàng thể hiện.

Nhưng họ nghĩ nhiều rồi, hơn nữa còn là quá nhiều, Cơ Tuyết Băng nhìn quanh một lượt rồi dời mắt, dường như không tìm được người muốn gặp, ánh mắt cô không khỏi tối lại.

“Tiên mẫu Dao Trì tới rồi”, có người khẽ nói, thu hút sự chú ý của tất cả những người đang có mặt về hướng đó, trên vân đài có tiên hà uốn lượn, Tiên mẫu Dao Trì hiện thân, cũng phong hoa tuyệt đại, dù cách không xa nhưng dường như còn xa hơn cả trong mộng, mọi người lại lần nữa thất thần.

“Cảm tạ tất cả các vị đạo hữu đã nể mặt, Dao Trì Thánh Địa rất lấy làm vinh hạnh”, Tiên mẫu Dao Trì cười nhẹ, lời nói nhẹ nhàng không uy nghiêm, dễ nghe hơn cả âm thanh tự nhiên, khiến người ta say mê.

“Nên là vinh hạnh của chúng ta mới đúng”, mọi người đều đứng lên, hành lễ về hướng đó.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3740: “Không tôn trọng Dao Trì thì phải trả giá”,



Tiếng hét của Kỳ Vương khiến cho đại hội Dao Trì vốn đang sôi động ngay lập tức trở nên im lặng.

Tất cả mọi người tại đại hội Dao Trì đều sửng sốt, ly ngọc nâng lên cũng đều dừng lại giữa không trung, Tiên mẫu Dao Trì cũng không ngoại lệ, đường đường là cấp Chuẩn Đế mà cũng không phản ứng kịp.

Advertisement

“Đây là ai vậy? Ăn gan hùm à?”, sau một thoáng yên tĩnh, đại hội Dao Trì trở nên huyên náo, phát ngôn bừa bãi, khiêu khích trắng trợn như vậy rõ ràng là tới để phá đại hội mà.

“Đây là lần đầu tiên lão phu thấy có người không tôn trọng Dao Trì như thế đấy”, không ít lão già vuốt râu cảm thán: “Đưa thần nữ Dao Trì tới thanh lâu, chỉ nghe thôi đã thấy mới mẻ rồi”.

“Bắt lại”, Tiên mẫu Dao Trì lên tiếng giữa cuộc thảo luận, ly ngọc giơ lên cũng dần hạ xuống, như thể đã nhìn thấy hai người đang chạy trốn bên ngoài núi xuyên qua những đám mây mù.

“Tự tìm đường chết”, chín Đại Thánh của Dao Trì lần lượt bay ra ngoài, sắc mặt ai cũng khó coi.

“Ta… Ta cũng đi”, Cơ Tuyết Băng ho khan rồi đứng dậy, vẻ mặt khá đặc sắc, người khác không biết nhưng sao cô lại không biết, cô đã nghe ra đó là giọng của Kỳ Vương, đến cô cũng không ngờ tên đó lại gan to bằng trời như vậy, đúng là không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng là chỉ có khiến người khác phải kinh ngạc.

“Ngươi bị điên à!”, bên ngoài tiên sơn Dao Trì, Diệp Thành vừa chạy trốn vừa mắng Kỳ Vương, ai ngờ được giây trước tên này vẫn còn ngoan ngoãn ngồi đó, giây sau đã hét lên như vậy, hắn ta hét lên một cái đã chọc giận Dao Trì Thánh Địa luôn.

“Ta muốn vào trong ăn đào”, Kỳ Vương ngoáy mũi, lắc đầu ngông nghênh, bất cần đời.

“Sao ngươi không ăn phân luôn đi!”, Diệp Thành suýt thì tức hộc máu, bật thốt câu chửi thề.

“Đi đâu?”, tiếng quát vang lên từ phía sau, lời còn chưa dứt, chín bóng người đã băng qua hư thiên, chặn đường hai người họ, chín Đại Thánh của Dao Trì Thánh Địa đồng loạt bay ra, uy thế mạnh mẽ trấn áp chư thiên, Diệp Thành và Kỳ Vương đang chạy trốn lập tức quỳ tại chỗ.

“Thật to gan”, một Đại Thánh của Dao Trì lạnh lùng lên tiếng, lời này khiến cả hai bị chấn động nôn ra máu.

“Hiểu lầm, hiểu lầm”, Diệp Thành cười gượng, Kỳ Vương cũng sợ rồi, ngoan ngoãn như một con cừu nhỏ.

“Không tôn trọng Dao Trì thì phải trả giá”, Dao Trì Đại Thánh chợt giơ tay lên.

“Xin bà hãy nương tay”, trước khi Dao Trì Đại Thánh giết Diệp Thành, Cơ Tuyết Băng đã vụt tới như một đạo thần hồng, đáp xuống vùng đất này, đầu tiên cô lườm Kỳ Vương sau đó kính cẩn hành lễ với Dao Trì Đại Thánh đó: “Xin bà bà nương tay”.

“Dao Trì, con quen biết họ?”, Dao Trì Đại Thánh nhìn Cơ Tuyết Băng với vẻ mặt kỳ lạ.

“Quen chứ quen chứ, ba chúng ta còn cùng tới thanh… ưm ưm”, Cơ Tuyết Băng còn chưa lên tiếng, Kỳ Vương đã cất lời, nhưng không đợi Kỳ Vương nói xong, Cơ Tuyết Băng đã bịt miệng hắn ta lại, dường như cô biết Kỳ Vương định nói gì, nếu nói ra thì mới đúng là náo nhiệt thật sự.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3741: “Ngoài ý muốn, thật sự là ngoài ý muốn”



“Thật ạ, Dao Trì đương nhiên không dám lừa bà”, trong nụ cười của Cơ Tuyết Băng mang theo sự ngượng ngùng, xấu hổ.

“Nhưng dù là vậy thì lời nói của bọn họ cũng quá hoang đường”, Dao Trì Đại Thánh nghiêm nghị nói.

Advertisement

“Chúng ta cũng vì hết cách thôi”, Kỳ Vương ho khan: “Không có thiệp mời, họ không cho chúng ta vào núi ăn đào, ta cũng chỉ đành gọi như vậy, sự thật chứng minh cách này rất hiệu quả”.

“Các vị tiền bối, các vị kéo hắn mang đi hầm đi! Ta không có ý kiến gì”, Diệp Thành cất lời.

“Đưa đi”, Dao Trì Đại Thánh hạ lệnh, không rảnh để nói nhảm với hai tên sinh vật lạ này.

“Bà bà”.

“Lão thân không truy cứu, không có nghĩa là Tiên mẫu cũng không truy cứu”.

“Vâng”, Cơ Tuyết Băng bĩu môi sau đó đi theo, còn tức giận lườm Diệp Thành, ánh mắt như muốn nói: Ngươi trông chừng con lừa này kiểu gì thế?

“Ngoài ý muốn, thật sự là ngoài ý muốn”, Diệp Thành cũng ho khan, day mạnh đầu mày.

“Ta nói này, bọn họ sẽ không thật sự giết hai chúng ta luôn đấy chứ?”, Kỳ Vương đưa tay chọc Diệp Thành.

“Cút, không muốn nói chuyện với ngươi”, Diệp Thành đen mặt, hắn thấy mình đã kỳ quái lắm rồi, không ngờ Kỳ Vương còn hơn cả hắn, một câu hét lên thôi đã suýt làm hắn són ra quần.

Cơ Tuyết Băng cũng day đầu mày, trách mình sơ suất quên mất chuyện thiệp mời, nếu không cũng không có chuyện hoang đường thế này, lần này thần nữ Dao Trì thật sự nổi tiếng rồi.

Tốc độ của chín Đại Thánh Dao Trì cực nhanh, đưa Diệp Thành và Kỳ Vương vào đại hội Dao Trì.

Phải nói rằng hai tên này cũng được chú ý, từ trên trời bay xuống dưới sự chú ý của mọi người, tất cả mọi người đều quan sát hai tên từ đầu đến chân, chính hai tên sinh vật lạ này đã nói lời không tôn trọng Dao Trì Thánh Địa.

Vừa mới đáp xuống, Diệp Thành đã thấy lạnh cả người, đó là do trưởng lão và đệ tử của Dao Trì Thánh Địa đang lườm bọn hắn, còn có người kính mến Dao Trì, trong mắt họ cũng toát lên ánh sáng lạnh lẽo.

Tiên mẫu Dao Trì nhìn Cơ Tuyết Băng bằng ánh mắt kỳ lạ, không ngờ thần nữ nhà mình còn có hai người bạn như sinh vật lạ thế này, còn dám ngang nhiên đưa thần nữ tới thanh lâu?

Cơ Tuyết Băng cũng rất hiểu chuyện, nhìn bên này, nhìn bên kia, cuối cùng nhìn vào hư vô, dù sao cũng là bạn cũ của con, ít nhiều gì người cũng phải cho con chút thể diện.

Tiên mẫu Dao Trì lập tức bị chọc cười, hứng thú nhìn xuống phía dưới, ánh mắt lướt qua Kỳ Vương rơi vào Diệp Thành, nhìn một lúc bà bất giác nheo mắt lại.

Không chỉ bà đang nhìn mà rất nhiều Chuẩn Đế lớn tuổi có mặt ở đây cũng đang nhìn, trong mắt họ loé lên ý tứ sâu xa, dường như đã nhìn ra huyết mạch của Diệp Thành, chính là Hoang Cổ Thánh Thể trong truyền thuyết.
 
Back
Top Bottom