Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
410,217
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczO92iew2KNR3z_byR3RR3gdXYjeG6Rs3P47lxpYEI0DG6tuk0bOg0zEeAYM3CHrBxXA1GHXo2U5owBZBMasmGTLDzAA6tVWW0EWl_mvCW_BvgqhU1vJFWIG5i7pZKVudUDD4E2TlPQZADy2AH9EIR_q=w215-h322-s-no-gm

Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Xuyên Không, Sủng
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Lộ Tuệ Tuệ xuyên vào thiên kim thật trong một cuốn tiểu thuyết giải trí dở tệ, khi người bố giàu có tới tìm cô, tình trạng của cô cũng không được tốt đẹp cho lắm.
Ngược lại, Lộ Niên Niên là thiên kim giả được nuôi dưỡng ở nhà họ Lộ đã nổi đình nổi đám trên mạng, có hàng chục triệu fans.
Hai người bọn họ hoàn toàn ở hai thế giới khác nhau.
-
Theo cốt truyện, thiên kim thật giả sẽ bị người ta châm ngòi thổi gió, trở mặt thành thù, tranh đấu sống chết với nhau và cuối cùng bị buộc thành bia đỡ đạn.
Lộ Tuệ Tuệ biết chân tướng bày tỏ, là do sự nghiệp không suôn sẻ hay là do kiếm tiền không vui?
Mặc dù cô không định trở thành chị em tốt với Lộ Niên Niên nhưng cô cũng không muốn tranh đấu với cô ấy.
Điều mà cô không ngờ được là Lộ Niên Niên rất khác với những gì cuốn tiểu thuyết miêu tả. Cô ấy không chỉ không ghét cô mà còn luôn lén tặng quà cho cô, sau đó thận trọng tới chỗ cô ăn trực bữa lẩu cay.
Lộ Tuệ Tuệ: …? Không thể mua nổi nồi lẩu cay luôn hả? Thật, thật đáng thương!!!
Lộ Niên Niên: Nồi lẩu cay chị mời ăn ngon quá.
-
Một thời gian sau, các cộng đồng mạng phát hiện rằng người bị họ xua đuổi - Lộ Tuệ Tuệ không những không cút khỏi giới giải trí mà còn ngày càng nổi tiếng hơn.
Tổ chức tôn giáo X bất ngờ xuất hiện và CP "Niên Tuệ" giương cao biểu ngữ.
Mỗi ngày Lộ Tuệ Tuệ đều hợp tác với ảnh đế, quay quảng cáo với những người nổi tiếng hàng đầu, quan trọng hơn là có tin đồn rằng chồng sắp cưới của Lộ Tuệ Tuệ là một ông chủ sở hữu hàng chục công ty trên danh nghĩa… Bùi Chi Hành.
Anti fans: ???
Chơi lớn thế? Vậy anti fans họ còn làm ăn kiểu gì nữa?
Fans: A a a a a, CP "Tuế Tuế Niên Niên" đã khoá chết rồi đó, đừng hòng chia cách hai người họ, nuốt chìa khoá.
Bùi Chi Hành: Còn anh thì sao? @Lộ Tuệ Tuệ
Lộ Tuệ Tuệ: :)
-
Ngày nọ, Lộ Tuệ Tuệ phát hiện anti fans bắt đầu khen cô.
Lộ Tuệ Tuệ: ?
Anti fans: Chị gái à, chị có muốn thấy anti trở thành fan không á?
Một câu tóm tắt: Có chị em thì cần gì đàn ông.
Quan điểm: Cùng là phụ nữ, tội gì phải làm khó nhau.​
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 1: Chương 1



"Lộ Tuệ Tuệ cút ra khỏi giới giải trí."

"Tuệ Tuệ, bố không có tiền, bây giờ con chuyển cho bố hai trăm nghìn đi."

"Lộ Tuệ Tuệ, người đại diện của cô nói cô từ chối một bộ phim có thù lao rất cao, cô điên rồi à?"

"…"

"Tôi không muốn sống tiếp nữa, cô sống thay tôi đi."

Đầu Lộ Tuệ Tuệ ong ong, rối như tơ vò. Cô cố gắng mở mắt ra và nhìn khung cảnh vừa quen thuộc vừa xa lạ này.

Một ngày trước, khi tỉnh dậy, cô không còn ở trong bệnh viện nồng nặc mùi thuốc sát trùng và cũng không còn nghe tiếng máy móc lạnh băng, mà là ở trong một môi trường hoàn toàn xa lạ.

Cô đứng dậy đi quanh phòng thì phát hiện mình đã từ Lộ Tuệ Tuệ trong phòng chăm sóc đặc biệt trở thành một nữ sinh khác có cùng tên cùng họ với cô.

Cô xuyên vào trong sách, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết giải trí dở tệ.

Nội dung của cuốn tiểu thuyết này là thứ nội dung gây bực và thái quá nhất mà cô từng đọc.

Trong tiểu thuyết, Lộ Tuệ Tuệ vốn là thiên kim của gia đình giàu có họ Lộ, khi còn nhỏ bị bắt cóc và sống trong trại trẻ mồ côi. Năm mười hai tuổi, cô ấy được vợ chồng nhà họ Lộ hiện tại nhận nuôi, cô vui vẻ hào hứng đến ngôi nhà mới để chào đón một cuộc sống mới khác biệt nhưng không ngờ lại bước chân vào bóng tối vô tận.

Vợ chồng họ Lộ nhận nuôi cô ấy chỉ vì thấy cô ấy xinh đẹp, muốn nuôi cô ấy vài năm rồi cho cô ấy đi kiếm tiền.

Năm mười sáu tuổi, vợ chồng họ Lộ ký một bản hợp đồng cho cô ấy, từ đó, cô ấy bắt đầu đi trên con đường ‘bán mình’.

Cô ấy không thể đi học được nữa, ngày nào cũng bị công ty và bố mẹ Lộ ép phải đóng phim liên tục, chỉ cần đạo diễn muốn thì cô ấy phải diễn bất kỳ nhân vật nào.

Mấy năm qua, cô ấy vất vả lắm mới nổi tiếng hơn được một chút thì công ty bắt đầu tìm đường chết, ép cô ấy ké fame của nghệ sĩ khác, nếu không làm được thì sẽ đăng Weibo ám chỉ để fans của các nghệ sĩ khác đuổi cô ấy ra khỏi giới giải trí.

Dù sao thì nổi tiếng bằng scandal cũng là nổi tiếng, cũng có thể kiếm tiền cho công ty.

Trước đó không lâu, Lộ Tuệ Tuệ nhận một bộ phim và quay cùng với một số minh tinh xuất thân từ các cuộc thi tuyển chọn, có lượng fan hùng hậu.

Sau khi khởi động máy, công ty yêu cầu cô ấy ngày nào cũng phải đăng hình mập mờ lên Weibo để ké fame của nam nữ chính và thậm chí cả các vai phụ nữa. Điều này đã chọc giận rất nhiều fans có sức chiến đấu lớn, bị bọn họ kêu gọi đuổi ra khỏi giới giải trí, thậm chí đến mức đạo diễn đoàn làm phim phải yêu cầu cô ấy nghỉ việc.

Cũng chính vì điều này mà người nhà họ Lộ thật sự nhìn thấy ảnh của cô ấy, tìm thấy cô ấy và đón cô ấy về nhà họ Lộ.

Nhưng sau khi về nhà, tình hình của Lộ Tuệ Tuệ vẫn không được cải thiện.

Bố mẹ nuôi của cô ấy năm lần bảy lượt đến tìm cô ấy đòi tiền, không cho thì họ sẽ uy h.i.ế.p cô ấy.

Họ hàng nhà họ Lộ lúc nào cũng nhắc đi nhắc lại những khó khăn mà cô ấy phải chịu, khiến cô ấy nghĩ Lộ Niên Niên mà nhà họ Lộ nhận nuôi hiện tại là tu hú chiếm tổ, cướp hết tất cả của cô ấy, từ đó sinh hận và chán ghét Lộ Niên Niên.

Lộ Niên Niên cũng như thế, bị người kề cạnh châm ngòi thổi gió, cảm thấy Lộ Tuệ Tuệ về sẽ cướp đi tất cả của mình, sợ mình không còn nhà để về nên bắt đầu nghĩ cách lừa cô ấy, hãm hại cô ấy.

Cuối cùng, thiết lập của hai chị em bị người đọc chỉ trích kịch liệt, nói người phụ nữ xấu xa như vậy không xứng làm nữ chính.

Tác giả cứ do dự không thôi, cuối cùng vậy mà đổi nữ chính thành con gái nhà chú hai của Lộ Tuệ Tuệ, vừa xuất hiện đã có hào quang.

Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên vì không còn là nhân vật quan trọng nữa nên cuối cùng bị tác giả tạo kết cục cho họ c.h.ế.t đi.

Đọc đến đây, Lộ Tuệ Tuế giận đến mức để lại một bình luận dài hơn nghìn chữ ở dưới bài viết để bày tỏ sự bất mãn của mình.

Ai ngờ bình luận dài này lập tức bị tác giả xóa ngay sau khi vừa đăng.

Ngay lập tức, Lộ Tuệ Tuệ nhọc nhằn ngồi dậy khỏi giường bệnh, mở máy tính lên và chuẩn bị viết một bài phê bình cho tác giả, nhưng vừa chạm vào máy tính thì cơ thể cô lập tức kháng nghị.

Tỉnh lại, cô đã ở đây.

-

Sau khi nhớ lại cốt truyện của cuốn tiểu thuyết này, Lộ Tuệ Tuệ vẫn thấy rất bực bội.

Nghĩ đến giọng nói trong giấc mơ, mặc dù cô không biết chính xác cụ thể ra sao, nhưng đại khái có thể đoán được Lộ Tuệ Tuệ ở thế giới này không muốn sống nữa, mà cô - người sắp c.h.ế.t vẫn còn bênh vực cô ấy đã được chọn nên tới nơi này.

Trong lúc nằm viện, Lộ Tuệ Tuệ đọc rất nhiều thể loại tiểu thuyết cô không cảm thấy quá kinh ngạc với tình tiết xuyên sách này.

Tới đâu hay tới đó.

Cô ngắm khuôn mặt xinh đẹp trong gương, nghĩ đến câu nói đó của cô ấy, nhẹ giọng đáp.

“Tôi sẽ thay cô sống thật tốt.”

Nhất định, nhất định sẽ không để cô phải khổ như vậy nữa.

Cô cầm điện thoại lên xem giờ, bây giờ là 8 giờ sáng.

Nếu cô nhớ không nhầm thì trong tiểu thuyết có viết chiều nay người nhà họ Lộ sẽ tìm được cô và đưa cô về nhà họ Lộ.

Hiện tại còn mấy tiếng nữa mới đến buổi chiều, Lộ Tuệ Tuệ thấy hơi đói.

Cô nhìn xung quanh, nguyên chủ sống trong một khu chung cư tập thể do công ty cung cấp, tiện để theo dõi cuộc sống hàng ngày của cô ấy. Chung cư được thiết kế một phòng ngủ và một phòng khách, vừa đủ cho một người ở.

Nhưng đôi khi mẹ nuôi của nguyên chủ sẽ tới đây, dẫn tới việc cô ấy chỉ có thể ngủ ghế sô pha.

Nghĩ vậy, Lộ Tuệ Tuệ siết chặt nắm tay.

Cô không hiểu, tại sao trên đời này lại có tồn tại một kiểu bố mẹ nuôi ‘ăn thịt người’ này chứ.

Cô hít sâu, kìm nén cơn giận và quyết định ăn gì đó trước khi lên kế hoạch tiếp theo.

Trong tủ lạnh chỉ có một gói mì và mấy quả trứng gà, cô lấy ra nấu một bát mì trứng.

Đã lâu rồi Lộ Tuệ Tuệ không xuống bếp, mì có hương vị bình thường nhưng cô ăn rất ngon lành.

Có thể là vì đã lâu chưa từng ăn đồ do bản thân nấu.

Lộ Tuệ Tuệ vốn có một gia đình hạnh phúc, bất hạnh là năm cấp ba xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bố mẹ lần lượt qua đời. Năm lớp 12, cô cũng được chẩn đoán có vấn đề về sức khỏe và phải nhập viện điều trị.

Nhưng Lộ Tuệ Tuệ ngoan cố đợi đến khi thi đại học xong mới nhập viện, sau đó bắt đầu cuộc sống điều trị đau khổ.

Mỗi ngày đều phải uống thuốc trước khi ngủ, thức dậy thì chích thuốc, trải qua nhiều cuộc phẫu thuật và tiếp nhận những phương pháp điều trị khác nhau.

Dù vậy, cô cũng không thể sống được lâu.

Lúc đầu, Lộ Tuệ Tuệ nghĩ không thông.

Tại sao cô lại gặp phải chuyện xui xẻo như vậy, mãi về sau cô mới dần lạc quan hơn.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 2: Chương 2



Có lẽ vì khát vọng sống sót của cô quá mãnh liệt, hơn nữa còn trùng tên họ với nguyên chủ cho nên mới được sắp xếp đi tới thế giới này.

Cô nghĩ.

Ăn được một nửa bát mì, Lộ Tuệ Tuệ nhận được cuộc gọi của Trần Phái - người đại diện của nguyên chủ.

Vừa nhấn nghe máy, giọng nói lạnh nhạt của Trần Phái đã truyền tới.

“Cô đăng Weibo xin lỗi đi.”

Tay cầm đũa của Lộ Tuệ Tuệ khựng lại.

“Weibo xin lỗi gì?”

“Cô đoán là gì?”

Trần Phái hỏi lại.

“Nói xin lỗi mấy nghệ sĩ kia thì việc này coi như cho qua, tôi cũng đã trao đổi với bên đạo diễn rồi, ông ấy đã đồng ý chỉ cần cô xin lỗi thì ngày mai sẽ để cho cô tiếp tục quay lại trường quay.”

Không đợi Lộ Tuệ Tuệ trả lời, Trần Phái tiếp tục nói.

“Bài xin lỗi tôi đã gửi cho cô rồi đấy, bây giờ đăng luôn đi.”

Cúp máy, điện thoại Lộ Tuệ Tuệ kêu reng reng, là tin nhắn Trần Phái gửi tới.

Cô click mở lên đọc, tức đến bật cười.

Bài Trần Phái gửi tới rõ ràng là muốn cô lấy scandal để nổi tiếng hơn nữa.

Vài phút sau, Weibo của Lộ Tuệ Tuệ vẫn không có động thái gì.

Trần Phái lại gọi điện cho cô.

“Cô đang lề mề cái gì đấy? Sao còn chưa đăng Weibo?”

“Ồ.”

Lộ Tuệ Tuệ chậm rãi ăn mì, nhẹ giọng nói: “Chị Phái, câu hỏi của chị hơi ngốc á, em không đăng là vì em không muốn đăng thôi.”

Trần Phái nghi ngờ tai mình có vấn đề, to giọng như không thể tin nổi.

“Cô nói gì?”

Lộ Tuệ Tuệ bĩu môi, chậm rãi nói.

“Chị không nghe rõ à? Không nghe rõ em cũng không lặp lại đâu.”

Nói xong, cô cúp máy, tiện thể còn kéo số Trần Phái vào danh sách chặn.

Nguyên chủ là do không còn cách nào khác mới trở thành bánh bao mềm bị bọn họ đe dọa, nhưng cô thì không.

Cuối cùng bên tai cũng được yên tĩnh, Lộ Tuệ Tuệ ăn hết bát mì.

Ăn xong, điện thoại của cô lại vang lên.

Lần này, người gọi cho cô là mẹ nuôi của nguyên chủ, Lộ Tuệ Tuệ không nghe.

Cô tắt tiếng điện thoại, mở TV lên, bắt đầu suy nghĩ về những nhân vật có liên quan tới nguyên chủ, suy nghĩ sau này trở về nhà họ Lộ thì cô nên xử lý như thế nào.

Đương nhiên không thể đi theo cốt truyện gốc, mặc dù cô không có ý định ở thành chị em tương thân tương ái với Lộ Niên Niên, nhưng cũng không định quyết đấu sống c.h.ế.t với nhau.

Với lại, lúc đọc tiểu thuyết cô đã cảm thấy thiết lập của nhân vật Lộ Niên Niên này rất lạ. Trong tiểu thuyết, cô ấy được người ta đặt trước cửa nhà họ Lộ, sau đó được hai vợ chồng nhặt về nuôi, cho nên từ nhỏ Lộ Niên Niên đã biết bản thân không phải con gái ruột của Lộ Cảnh Sơn.

Cũng bởi vậy mà chuyên ngành học đại học của cô ấy là diễn xuất chứ không phải quản lý.

Trước khi Lộ Tuệ Tuệ xuất hiện, cô ấy chưa từng thể hiện mình có ý muốn trở thành người thừa kế nhà họ Lộ.

Cho nên sau này cô ấy đột nhiên nhằm vào Lộ Tuệ Tuệ và gây đủ loại rắc rối, cua gắt khiến người đọc không kịp đội mũ bảo hiểm, hoàn toàn không hiểu tại sao cô ấy dễ bị người khác kích động như vậy, trở nên vừa xấu xa vừa thiếu não.



Đột nhiên có tiếng gõ cửa.

Lộ Tuệ Tuệ cảnh giác, đứng dậy nhìn qua mắt mèo, là một cô nữ sinh có gương mặt tròn.

Cô còn chưa nhớ ra đây là ai thì người ngoài cửa đã lên tiếng.

“Chị Tuệ Tuệ ơi, chị có nhà không?”

À.

Là trợ lý của nguyên chủ, Nhạc Nhạc.

Cô mở cửa, Nhạc Nhạc sốt ruột hỏi.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy với vẻ khó hiểu.

“Chị có thể xảy ra chuyện gì được chứ?”

“Em không gọi được cho chị.”

Nhạc Nhạc cầm điện thoại trong tay, buột miệng nói.

“Chị Phái nói chị…”

Hai chữ sau tới đầu môi nhưng cô ấy nhịn không nói.

Cô ấy biết, Trần Phái cố ý nói vậy.

Lộ Tuệ Tuệ hỏi.

“Chị ta nói gì chị à?”

Nhạc Nhạc lắc đầu, im lặng không nói.

Lộ Tuệ Tuệ đoán.

“Nói chị điên hay nói chị bị tâm thần?”

“… Điên ạ.”

Cô ấy dè dặt nhìn cô, nhỏ giọng nói.

“Chị Tuệ Tuệ, xin lỗi chị nhé, em không có ý đó đâu ạ.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ cười.

Cô biết Nhạc Nhạc làm công ăn lương ở công ty, bản tính không xấu, trong tiểu thuyết cũng có rất nhiều lần bảo vệ nguyên chủ, là một trong số ít người đối tốt với nguyên chủ.

“Chị biết, chị không giận đâu.”

Nhạc Nhạc ngẩn ra, kinh ngạc nhìn cô.

“Chị Tuệ Tuệ, chị đang cười kìa?”

“… Chị không được cười à?”

“Không phải, không phải ạ.”

Nhạc Nhạc không biết phải nói như thế nào, nhưng cô ấy đi theo Lộ Tuệ Tuệ được mấy tháng vẫn chưa từng thấy cô cười thoải mái như vậy.

Cô ấy có thể thấy nụ cười trước đây của cô rất giả và cũng rất cay đắng.

Lộ Tuệ Tuệ không định đề cập nhiều về vấn đề này với cô ấy, đi thẳng vào chủ đề.

“Ngoài việc nhờ em đến đây xem chị có điên hay không, Trần Phái còn bảo em làm gì không?”

“…”

Nhạc Nhạc khẽ nhếch môi, chị Tuệ Tuệ của cô ấy có gì đó không ổn, còn gọi cả tên họ của người đại diện nữa.

Cô ấy gật đầu.

“Không có gì… Có điều vừa rồi chị Phái đã đăng Weibo thay chị rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

-

Lộ Tuệ Tuệ tìm thấy điện thoại tắt tiếng ở một góc sô pha, khi mở lên, cô thấy mấy cuộc gọi nhỡ của mẹ nuôi nguyên chủ, cô làm lơ, đăng nhập vào Weibo.

Không có gì đáng ngạc nhiên, cô lại lên hot search và bị mắng.

Cô bấm vào bình luận dưới Weibo mà Trần Phái đã đăng và không ngạc nhiên khi tất cả bình luận đều đang mắng cô.

Những từ tục tĩu đều đập vào mắt.

Những lời fans mắng cô không khác gì hôm qua, cũng chỉ có vài câu đó lặp đi lặp lại, bảo cô cút khỏi giới giải trí, bảo cô c.h.ế.t đi, nói cô ghê tởm các thứ.

Lộ Tuệ Tuệ đọc chút rồi không muốn đọc tiếp nữa.

Nhạc Nhạc ở bên cạnh quan sát vẻ mặt của cô, an ủi.

Chị Tuệ Tuệ, chị đừng đọc mấy thứ này nữa.”

Nhìn nó chỉ tổ khiến bản thân ngột ngạt hơn.

Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn chằm chằm cô ấy vài giây, rồi lại cúi xuống nhìn mấy thứ Trần Phái đăng hộ kia.

Chẳng mấy chốc, cô nhướng mày, khóe môi hơi cong.

Nhạc Nhạc còn chưa kịp nhìn rõ, ngón tay cô đã nhanh chóng soạn một nội dung mới.

Lộ Tuệ Tuệ: “Bài viết trên không phải tôi đăng.”

Đăng xong, cô háo hức đọc phần bình luận.

Đương nhiên, bình luận đầu tiên vẫn là mắng cô, nói miệng cô suốt ngày nói dối, hỏi cô tại sao vẫn còn mặt mũi đăng mấy thứ này lên được.

Cô ké fame đã chưa, rốt cuộc khi nào mới chịu dừng.

Trong những bình luận phản cảm, cuối cùng Lộ Tuệ Tuệ đọc được một bình luận mà cô muốn thấy nhất. Có người chỉ ra rằng dưới cuối bài post trên có một câu mà cô không hay dùng lắm, rất có thể không phải cô đăng thật.

Đương nhiên, dù không phải cô đăng thì cũng là ekip của cô đăng, mắng cô không sai chút nào.

Lộ Tuệ Tuệ lướt vài lần, không tiếp tục tự làm bản thân khó chịu nữa.

Ngược lại, cô đi xem lại những Weibo mà nguyên chủ từng đăng, phát hiện thật đúng là… loại có thể chọc giận fans của đối phương.

“Chị Tuệ Tuệ ơi, chị không sao chứ ạ?”
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 3: Chương 3



Cô thở dài thườn thượt, tự hỏi có nên xóa những bài Weibo đó không, nhưng còn chưa kịp nghĩ thì Nhạc Nhạc đột nhiên đưa điện thoại cho cô, thận trọng nói.

“Là chị Phái ạ.”

Trần Phái phát hiện mình bị Lộ Tuệ Tuệ chặn vì vẫn luôn không gọi được cho cô.

Chị ta hết cách, đành phải gọi điện cho Nhạc Nhạc.

Lộ Tuệ Tuệ không làm khó bé trợ lý của mình, đặt điện thoại xuống và mở loa ngoài.

Vừa mở lên, chất giọng chói tai của Trần Phái vang lên.

“Lộ Tuệ Tuệ, cô điên rồi hả? Hôm nay cô bị điên cái gì thế? Cô có biết cô vừa đăng cái gì không…”

Lộ Tuệ Tuệ lùi về sau để tránh tai bị thương.

Nghe Trần Phái mắng xong, cô mới bình tĩnh nói một câu.

“Chị Phái à, em thấy chị mới là người nên đi khám bác sĩ, chị không chỉ không nghe rõ lời em nói mà chị còn không hiểu nội dung bài đăng Weibo của em là gì, vấn đề này nghiêm trọng lắm.”

Nghe thấy lời cô nói, Trần Phái suýt nữa không thở nổi.

“Lộ Tuệ Tuệ!”

Chị ta cắn răng cảnh cáo.

“Có phải cô cho rằng mình cánh cứng rồi không, cô đừng quên cô còn điểm yếu trong tay tôi đấy.”

Chị ta kìm nén cơn tức và nói.

“Bây giờ cô lập tức xóa bài đăng vừa rồi ngay đi.”

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra, cô muốn biết điểm yếu đó là gì.

Lúc đọc tiểu thuyết, cô thường xuyên đọc đến đoạn bố mẹ và người đại diện của nguyên chủ thường xuyên nhắc đến hai chữ điểm yếu này, nhưng mãi đến khi cái kết cục dở tệ kia kết thúc, cô vẫn không biết điểm yếu này là gì.

Thấy cô im lặng, Trần Phái cười lạnh.

“Thế nào, biết sợ rồi à?”

Chị ta nói tiếp.

“Cho cô một phút để xóa bài Weibo đi, cô mà không xóa thì tôi sẽ công bố mấy thứ kia của cô cho người ta biết.”

Cuộc gọi lại kết thúc.

Nhạc Nhạc nhìn Lộ Tuệ Tuệ ngồi tại chỗ không động đậy, nhẹ giọng nói.

“Chị Tuệ Tuệ, không thì để em xóa thay chị nhé?”

“Không cần.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn lên.

“Thật ra chị cũng rất muốn biết điểm yếu mà Trần Phái nói là cái gì.”

“A?”

Vài phút sau, bài Weibo vừa rồi đã biến mất.

Là Trần Phái xóa.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn điện thoại, đau khổ nghĩ, cô đã làm đến thế rồi mà tại sao Trần Phái vẫn không chịu lấy điểm yếu ra?

-

Buổi chiều, Nhạc Nhạc vừa đi, căn chung cư nhỏ hẹp của Lộ Tuệ Tuệ lại có một vị khách tới.

Mở cửa, Lộ Tuệ Tuệ nhìn người đàn ông trung niên nho nhã trước mặt mình. Ông mặc tây trang tối màu, thân hình cao lớn, có khí chất áp bách của người đứng trên cao đã lâu.

Hai bên người đàn ông là hai vệ sĩ cao lớn.

Lộ Tuệ Tuệ biết đây là bố ruột của nguyên chủ - Lộ Cảnh Sơn.

Cô nhìn Lộ Cảnh Sơn, Lộ Cảnh Sơn cũng nhìn cô.

Đến tận bây giờ ông vẫn không dám tin rằng cô con gái mình tìm gần hai mươi năm đang đứng trước mặt mình và đang sống cùng một thành phố với mình.

Ông nhìn gương mặt này, hoàn toàn là phiên bản thời trẻ của Tô Từ, người vợ đã khuất của ông.

“Tuệ Tuệ…”

Người đàn ông trưởng thành như Lộ Cảnh Sơn vào lúc này cũng sụt sùi: “Bố là bố của con, Lộ Cảnh Sơn.”

Ông ấy đi thẳng vào vấn đề.

Lông mi Lộ Tuệ Tuệ run lên, cô mở to mắt nhìn ông, cố gắng diễn biểu cảm kinh ngạc.

“Không thể nào.”

Cô không tin và nói với ông.

“Cháu lớn lên trong trại trẻ mồ côi.”

Nghe vậy, Lộ Cảnh Sơn vô cùng đau lòng.

“Xin lỗi con, là do bố mẹ không chăm sóc tốt cho con, cho nên mới làm mất con.”

Ông nói.

“Nếu con không tin, con có thể đi giám định DNA với bố.”

Tuy rằng ông cảm thấy điều này không cần thiết vì dung mạo này của cô đã đủ để chứng minh cô là con gái của ông và Tô Từ.

Lộ Tuệ Tuệ bán tín bán nghi, hỏi ông thêm mấy câu hỏi để tỏ ra mình cẩn thận.

Hỏi xong, cô mới theo Lộ Cảnh Sơn lên xe.

Lộ Cảnh Sơn dẫn cô đi làm xét nghiệm DNA ở bệnh viện tư nhân, chỗ đó đã có người đang chờ sẵn rồi.

Không mất nhiều thời gian để hoàn thành thủ tục.

Kết quả giám định nhanh nhất sẽ có vào buổi tối, bởi vậy Lộ Tuệ Tuệ yêu cầu cô muốn về nhà mình.

Lộ Cảnh Sơn đưa cô về, trước khi cô vào nhà, ông nói: “Nếu có kết quả thì bố tới đón con về nhà được không?”

Nguyên chủ mong muốn thoát khỏi nơi này, cho nên không từ chối.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Vâng, được ạ.”

Nghe vậy, Lộ Cảnh Sơn kích động.

“Được, được, được, vậy con chờ nhé, tối bố tới đón con.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

-

Chín giờ tối, Lộ Cảnh Sơn gọi vào số điện thoại Lộ Tuệ Tuệ để lại cho ông, nói với cô rằng đã có kết quả giám định, cô là con gái ruột của ông.

Mười giờ, lần đầu tiên Lộ Tuệ Tuệ đặt chân vào biệt thự nhà họ Lộ.

Nghe tiếng động, người ngồi trong phòng khách lập tức đứng lên, quay đầu nhìn qua bên này.

“Bố ơi…”

Lộ Niên Niên đi tới cửa, giọng nói trong trẻo ngọt ngào.

“Bố và chị về rồi ạ?”

Lộ Cảnh Sơn đáp lại, nhìn con gái ruột đang đứng bất động ở ngoài cửa, cố gắng tỏ ra vẻ dịu dàng.

“Tuệ Tuệ, có phải con sợ không?”

Ông nói.

“Người vừa nói là con gái bố mẹ nhận nuôi, con bé nhỏ hơn con nửa tuổi, tên là Niên Niên. Con có biết con bé không?”

Lộ Niên Niên là ngôi sao nhí có hàng chục triệu fans.

Cô ấy đáng yêu, kỹ năng diễn xuất tốt, thỉnh thoảng sẽ lên hot search.

Hot search của cô ấy khác hẳn với Lộ Tuệ Tuệ, cô ấy được khen còn Lộ Tuệ Tuệ thì bị mắng.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Con biết.”

Lộ Cảnh Sơn thở phào.

“Niên Niên rất háo hức chờ con về, sau này hai chị em các con sẽ có bạn rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “… Vâng.”

Dứt lời, Lộ Niên Niên đi tới bên cạnh hai người.

Cô ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ, dừng bước và reo lên.

“Chị ơi, em là Niên Niên.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy và nói.

“Lộ Tuệ Tuệ.”

“…”

Bầu không khí tĩnh lặng hai giây, Lộ Cảnh Sơn cười nói.

“Tuệ Tuệ vẫn chưa ăn cơm, Niên Niên, con đi bảo dì chuẩn bị đồ ăn đi.”

Lộ Niên Niên: “Vâng ạ.”

Cô ấy quay người bước vào trong, đi được hai bước thì dừng lại, cúi người lấy một đôi dép lê màu đen cho Lộ Tuệ Tuệ, nhỏ giọng nói:

“Em có search Bách Khoa toàn thư Baidu nói là chị thích màu đen.”

Nói xong, đôi mắt to của cô ấy lấp lánh như đang chờ mong được cô khen.

Lộ Tuệ Tuệ im lặng, dưới cái nhìn chăm chú của cô ấy, cô đi dép lê vào rồi nói:

“Tư liệu của chị ở trên Bách Khoa toàn thư Baidu là do anti fans viết.”

Cô không thích màu đen.

Lộ Niên Niên: “…”



Trước cửa đột nhiên có một cơn gió thổi qua, lạnh căm.

Lộ Niên Niên ngẩn người nhìn sang Lộ Cảnh Sơn, như đang xác minh: Bố có biết chuyện này không?

Lộ Cảnh Sơn cũng không biết chuyện này.

Chẳng mấy chốc, Lộ Niên Niên quay đầu chạy lên tầng trên, vừa chạy vừa gọi to.

"Dì Dương ơi, dì mau lên lầu đi."

Lộ Tuệ Tuệ hơi sững sờ, chưa kịp bày tỏ sự khó hiểu của mình, Lộ Cảnh Sơn che miệng và nói với cô.

"Chiều nay Niên Niên đã tìm kiếm nhiều tư liệu về con, tưởng rằng con thích màu này nên đã nhờ dì giúp việc đổi tấm ga giường thành màu đen."
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 4: Chương 4



Ngoài tấm ga giường, Lộ Niên Niên còn nhét rất nhiều đồ đen vào trong phòng cô.

Lộ Tuệ Tuệ nháy mắt.

"Bố cũng đã đọc rồi à?"

"..."

Lộ Cảnh Sơn sượng nên ho khẽ một tiếng, rũ mắt nhìn con gái trước mặt, trầm giọng nói.

"Tuệ Tuệ đừng để ý mấy thứ vô bổ trên mạng nhé, bố đã cho người xử lý rồi."

Lộ Tuệ Tuệ hơi ngẩn ra, nhanh chóng nói.

"Không cần xử lý đâu ạ."

"Không cần ư?"

Lộ Cảnh Sơn nhíu mày.

"Tại sao vậy con gái?"

Sau khi nhìn thấy ảnh của Lộ Tuệ Tuệ, Lộ Cảnh Sơn đã cho người điều tra thu thập tất cả thông tin về cô và đưa đến văn phòng của mình. Ông đã biết tất cả thông tin được công khai trên mạng của cô.

Ké fame, ăn vạ, kỹ năng diễn xuất kém, cãi nhau với diễn viên trong phim trường, bắt nạt trợ lý, vv...

Lộ Cảnh Sơn không tin những gì được viết trên mạng, nhưng những điều đó rõ rành rành trước mặt ông.

Ông không thể thay đổi những điều đã xảy ra trong quá khứ, chỉ có thể bù đắp cho cô theo cách của mình, con gái làm sai, người bố này sẽ bồi thường.

Cũng như vậy, với tư cách là một người bố, Lộ Cảnh Sơn không thể chịu đựng việc con gái mình bị mắng chửi. Ở phương diện này, Lộ Cảnh Sơn là một người bênh vực người mình vô điều kiện, vậy nên ông đã sắp xếp người gỡ bỏ những hot search về Lộ Tuệ Tuệ, xóa bỏ những thông tin tiêu cực về cô trên mạng.

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ về cốt truyện của cuốn tiểu thuyết, sau khi nguyên chủ trở về nhà, Lộ Cảnh Sơn đã gỡ bỏ hot search chỉ trích cô, nhưng không ngờ hành động này không chỉ không làm giảm lượng người mắng cô, mà ngược lại còn ngày càng nhiều hơn.

Cộng đồng mạng ghét nhất cái kiểu xóa hot search như thế này.

Lộ Tuệ Tuệ trầm ngâm một lúc và đưa ra câu trả lời.

"Con nghĩ việc gỡ hot search không thể giải quyết tận gốc vấn đề được đâu ạ."

Cô nhìn Lục Cảnh Sơn với đôi mắt phượng xinh đẹp trong trẻo tương tự Tô Từ.

"Bố có tin con không?"

Lộ Cảnh Sơn vội vàng tỏ thái độ.

"Tất nhiên bố tin con rồi."

"Vậy, trước tiên bố có thể không can thiệp vào việc này được không ạ?"

Lộ Cảnh Sơn định nói thêm gì đó, nhưng khi đối mặt với ánh mắt của con gái, ông không thể nói từ chối.

"Thôi được rồi, nhưng nếu gặp chuyện thì con nhất định phải tìm bố nhé. Bố có thể giải quyết mọi thứ cho con."

Lộ Tuệ Tuệ: "Vâng ạ."

---

Không lâu sau, Lộ Niên Niên và dì Dương đi từ tầng trên xuống.

Mặt cô ấy đỏ ửng, không biết là do mệt hay do bối rối.

Đến bàn ăn và ngồi xuống, Lộ Tuệ Tuệ chú ý thấy Lộ Niên Niên lén nhìn cô một cái.

Cái nhìn đó có chút e thẹn của một cô gái nhỏ.

Lộ Tuệ Tuệ: ?

Cả gia đình quây quần bên nhau thưởng thức bữa tối. Trong lúc ăn, Lộ Cảnh Sơn bất ngờ nói một câu.

"Tốt quá, thật tốt."

Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn, ông có phần kích động, tay cầm đũa run nhẹ.

Trong một khoảnh khắc cô cảm thấy lúng túng, bỗng nhiên có một ảo giác như thể tại thời điểm này, cô chính là nguyên chủ. Cô có thể cảm nhận được tình cảm của bố mình, người có mối quan hệ huyết thống với cô.

Sự phấn khích, hạnh phúc và buồn bã.

Lộ Niên Niên cũng bất ngờ đỏ mắt, cô ấy cắn môi, đáng thương nói.

"Bố ơi, chị mới về, bố đừng làm chị sợ."

Lộ Cảnh Sơn lập tức kiềm chế cảm xúc của mình, nhẹ nhàng nói.

"Tuệ Tuệ, con đừng sợ, bố chỉ là kích động quá thôi."

Lộ Tuệ Tuệ: "... Con không sợ."

Cô nhìn vào đôi mắt Lộ Cảnh Sơn, không biết nên nói gì để an ủi ông. Sau khi suy nghĩ một lúc, Lộ Tuệ Tuệ dùng đũa chung gắp một miếng thịt kho tàu cho ông.

Nhìn thấy miếng thịt đó, sự kích động mà Lộ Cảnh Sơn vừa đè xuống lại trỗi dậy.

"Cảm ơn con gái."

Lộ Tuệ Tuệ nhẹ nhàng đáp lại. Vừa định để đôi đũa chung xuống thì lại nhìn thấy Lộ Niên Niên cẩn thận bưng bát lên, mắt nhìn cô đầy mong đợi.

Hai người cùng nhìn nhau, Lộ Tuệ Tuệ ngẫm lại hành động của cô ấy, ngập ngừng gắp một miếng thịt đưa về bát của cô ấy.

Còn chưa kịp đặt vào bát của cô ấy, Lộ Niên Niên đã chủ động bê bát lên nhận lấy, cười tươi nói:

"Cảm ơn chị ạ."

"..."

Bữa ăn kết thúc, Lộ Tuệ Tuệ ăn no căng.

Sau khi cô gắp thức ăn cho hai người, bỗng nhiên hai người này bắt đầu gắp thức ăn lại cho cô, bảo cô thử món này một chút, món kia một chút, Lộ Tuệ Tuệ hoàn toàn không từ chối được sự nhiệt tình của họ.

---

Sau khi ăn xong, Lộ Niên Niên hỏi cô có muốn đi xem phòng không, Lộ Tuệ Tuệ không từ chối.

Phòng của hai chị em ở tầng ba, một bên là phòng của Lộ Niên Niên, một bên là phòng của Lộ Tuệ Tuệ. Lộ Cảnh Sơn luôn mong ngóng tìm lại con gái ruột của mình, vì vậy trong quá trình thiết kế nhà, ông đã để ra một không gian để làm phòng cho cô.

Mở cửa phòng, Lộ Niên Niên ngay lập tức quan sát biểu cảm của Lộ Tuệ Tuệ.

"Chị ơi, chị có thích không?"

Lộ Tuệ Tuệ nhìn vào căn phòng rộng rãi sáng sủa, được dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp trước mặt, từ đáy lòng cô thực sự rất thích.

Phong cách tổng thể của căn phòng đã được quyết định từ trước, tường màu trắng, một số thiết kế trang trí được thêm sau đó, bộ chăn trên giường được thay bằng màu vàng cam dịu dàng, bên cửa sổ có một bó hoa hồng phấn, xinh xắn và nữ tính.

Để ý thấy ánh mắt của Lộ Tuệ Tuệ, Lộ Niên Niên sờ chóp mũi mình, chột dạ nói.

"Bó hoa này là em mới mang từ phòng em qua đây."

Lộ Tuệ Tuệ nhìn Lộ Niên Niên, nghĩ về thông tin được viết trên Baidu, cô đoán: "Trước đã để hoa tulip ở đó phải không?"

Lộ Niên Niên gật đầu.

Cô ấy sẽ không còn tin tưởng vào Baidu nữa.

"Cái này thì đúng."

Cô nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Lộ Niên Niên, nói với cô ấy.

"Chị thích hoa tulip thật."

"Vậy ạ?"

Mắt của Lộ Niên Niên sáng lên.

"Vậy bây giờ em đi lấy cho chị ngay đây."

"... Ừm."

Nhìn Lộ Niên Niên lại chạy ra khỏi phòng, Lộ Tuệ Tuệ bất giác cười khẽ.

Cô nhận ra Lộ Niên Niên khác xa so với những gì được viết trong tiểu thuyết, rõ ràng là một cô bé dễ thương.

Sau khi mang hoa tulip tới, Lộ Niên Niên lén nhìn Lộ Tuệ Tuệ, thử hỏi.

"Bó hồng phấn này em mang về nhé?"

Đó là hoa người cô ấy thích tặng.

Lộ Niên Niên lại chạy đi chuyến nữa, khi quay lại, Lộ Tuệ Tuệ đã vào phòng thay đồ.

Trong phòng thay đồ có giày dép, túi xách và nhiều bộ quần áo hợp với cô, nếu không ngoài dự đoán của cô thì có vẻ như Lộ Cảnh Sơn đã sắp xếp cho người mang đến nhà.

Lộ Niên Niên giới thiệu sơ qua cho cô, sợ cô sẽ thấy phiền nên không ở lâu trong phòng của Lộ Tuệ Tuệ.

Trước khi đi, cô ấy nhắc nhở Lộ Tuệ Tuệ.

"Chị muốn gì thì có thể gọi cho em bất cứ lúc nào."

Lộ Tuệ Tuệ đồng ý.

Sau khi cô ấy đi, Lộ Tuệ Tuệ đi quanh phòng một vòng, lúc này mới nằm phịch lên giường.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 5: Chương 5



Sau một ngày vất vả, cả thể xác và tinh thần của Lộ Tuệ Tuệ đều cảm thấy mệt mỏi.

Cô nhắm mắt, đang chuẩn bị nghỉ ngơi một lát rồi đi tắm thì điện thoại reo lên.

Ngay khi cô nhấc máy, Nhạc Nhạc kích động nói.

"Chị Tuệ Tuệ! Chị quen Lộ Niên Niên hồi nào vậy?"

Lộ Tuệ Tuệ: "Gì?"

Nhạc Nhạc nói to.

"Cách đây năm phút, Lộ Niên Niên đã ấn follow chị trên Weibo! Chị không biết sao ạ?"

"... Chị không lướt Weibo."

Nhạc Nhạc: "Chị không phấn khích à?"

Lộ Tuệ Tuệ bình tĩnh nói: "Phấn khích."

Nhạc Nhạc: "..."

Sao cô ấy không cảm nhận được tí tẹo nào vậy cà.

Nhạc Nhạc thở dài, lẩm bẩm.

"Có điều hiện tại mọi người đều nói là Lộ Niên Niên lỡ tay, đợi lát nữa chắc chắn sẽ unfollow chị."

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ nằm lăn trên giường.

"Chắc không phải lỡ tay đâu."

Nhạc Nhạc sửng sốt, ngạc nhiên hỏi.

"Sao chị biết?"

"Đoán."

Lộ Tuệ Tuệ thấy hơi đau đầu, chuyển sang chủ đề khác.

"Em gọi điện cho chị chỉ vì chuyện này à?"

Lúc này, Nhạc Nhạc mới nhớ đến việc cần nói.

"Chị Phái bảo em nói với chị rằng đạo diễn đã đồng ý cho chị đóng phim lại, nhưng suất diễn của chị sẽ bị cắt đi một nửa."

Lộ Tuệ Tuệ: "Chị biết rồi."

Nhạc Nhạc ngẩn người.

"Chị Tuệ Tuệ không giận à?"

"Bình thường."

Lộ Tuệ Tuệ ngáp một cái, nói.

"Bị cắt vai diễn thì chị sẽ nhẹ nhàng hơn một chút."

Nhạc Nhạc : "..."

Sau khi cúp máy, Lộ Tuệ Tuệ nằm trên giường nghĩ về bộ phim cô sẽ quay vào ngày mai.

Bộ phim này được chuyển thể từ một cuốn tiểu thuyết rất nổi trên web tiểu thuyết mạng, nội dung nguyên tác rất táo bạo, sau khi chuyển thể, rất nhiều phần không thể tái hiện nhưng vẫn nhận được sự kỳ vọng của nhiều người.

Tương tự, có người kỳ vọng đương nhiên cũng sẽ có người tức giận.

Fans của bộ truyện không muốn thấy cuốn tiểu thuyết mà họ yêu thích bị hủy hoại khi chuyển thể thành phim truyền hình. Sau khi quay xong, bộ phim bỗng bị khiếu nại.

Do đó, phần cuối của cuốn tiểu thuyết đã không được phát sóng.

Lộ Tuệ Tuệ rất ghét hành vi khiếu nại này, nhưng vai diễn của cô bị cắt bớt, cô thật sự cảm thấy mừng rỡ và nhẹ nhõm.

---

Sau khi tắm xong, Lộ Tuệ Tuệ trực tiếp đi ngủ, quên béng việc cần phải follow lại Lộ Niên Niên.

Cô không biết rằng, trên mạng vẫn đang rất sôi nổi. Cô vẫn đứng đầu trên bảng xếp hạng hot search, nhưng không còn chỉ bị chỉ trích nữa.

Mọi người đang chờ đợi, chờ xem chừng nào Lộ Niên Niên phát hiện ra mình đã lỡ tay ấn follow cô và chừng nào cô ấy mới unfollow.

Họ cứ chờ, chờ cả một tiếng, nhưng không có bất kỳ động tĩnh nào từ phía Lộ Niên Niên.

Trong nhất thời, mọi người đều khó hiểu.

Dù Lộ Niên Niên không xem điện thoại và không biết chuyện gì đang xảy ra thì đội ngũ ekip của cô ấy cũng nên phản ứng lại chứ.

Không lâu sau đó, các fan của Lộ Niên Niên bắt đầu chỉ trích studio làm việc không hiệu quả, không xử lý vấn đề kịp thời.

Tất nhiên cũng có những người qua đường không biết gì nói có thể Lộ Niên Niên không phải lỡ tay mà thực sự muốn follow Lộ Tuệ Tuệ.

Mới phát ngôn xong, người qua đường đó đã bị dằn mặt cho tự bế luôn.

Người dằn mặt nhiều nhất không phải fans của Lộ Niên Niên mà là anti fans của Lộ Tuệ Tuệ. Với tư cách là anti fans, bọn họ không muốn tin rằng Lộ Tuệ Tuệ có thể được con gái quốc dân - Lộ Niên Niên follow.

Trong lúc mọi người đang tranh cãi rất sôi nổi, studio của Lộ Niên Niên đăng Weibo, vô cùng ngắn gọn và lạnh lùng.

"Studio của Lộ Niên Niên: Đã hỏi rồi, không phải lỡ tay."

Sau khi bài viết này được đăng, các fans điên cuồng.

"Không phải lỡ tay???"

"Vậy có nghĩa là vợ của bọn này cố ý tìm để follow à? Why?"

"Vợ tôi có quyền kết bạn, follow một người thì sao chứ?"

"Ah ah ah, vợ hãy tránh xa Lộ Tuệ Tuệ đi, cô ta là một quả b.o.m nổ chậm. Cô ta sẽ nổ làm vợ tanh bành đó."

"Câu của lầu trên hơi sai sai rồi không?"

"Vợ chạy mau!"

"Vợ yêu, nếu vợ bị bắt cóc, hãy chớp mắt cho bọn này biết, chắc chắn bọn này sẽ giải cứu em."

...

Dưới bài đăng của studio Lộ Niên Niên có nhiều bình luận đa dạng từ các fan.

Nhưng lúc này, đương sự không những không muốn chạy mà còn muốn gõ cánh cửa đóng kín đối diện.

"Chị Trân ơi."

Lộ Niên Niên nhìn chằm chằm Weibo hồi lâu, Lộ Tuệ Tuệ vẫn chưa follow lại cô ấy. Cô ấy nhụt chí gọi điện cho người quản lý của mình.

"Chị ấy vẫn chưa follow lại em. Chị nói xem, có phải chị ấy vẫn chưa thấy không?"

Uông Trân là người đầu tiên biết về thân phận thực sự của Lộ Tuệ Tuệ, chị ấy là người đại diện được Lộ Cảnh Sơn sắp xếp cho Lộ Niên Niên, chị ấy cũng được biết một số chuyện của nhà họ Lộ.

Nghe Lộ Niên Niên phàn nàn, chị ấy dở khóc dở cười, nói.

"Em rất thích Lộ Tuệ Tuệ à?"

Lộ Niên Niên: "Vâng, chị ấy không giống như những gì ở trên mạng nói."

Buổi tối ở cùng với nhau vài tiếng đồng hồ, Lộ Niên Niên cảm thấy Lộ Tuệ Tuệ tốt tính hơn đại đa số người trong giới. Chị ấy không phải là kiểu người hay nổi nóng và thiếu lý lẽ.

Hơn nữa, chị ấy rất trầm lặng, đó là điều mà Lộ Niên Niên ngưỡng mộ, bởi vì mọi người xung quanh cô ấy đều nói cô ấy ồn ào.

Uông Trân bất ngờ.

"Em cảm nhận được à?"

"Vâng chị."

Lộ Niên Niên tự tin nói: "Trực giác của em rất chuẩn á nha."

Uông Trân cười cười, suy nghĩ một lát rồi nói.

"Chị biết một số thông tin về cô ấy, có những việc có lẽ không phải cô ấy tự nguyện làm."

Lộ Niên Niên: "Vâng, em cũng nghĩ vậy."

Cô ấy thở dài, làm nũng.

"Chị Trân ơi, tại sao chị ấy vẫn chưa follow lại em? Có phải chị ấy không thích em không?"

"..."

Uông Trân khựng lại, nghĩ về tâm hồn nhạy cảm cô nghệ sĩ của mình, an ủi.

"Không đâu, chị đoán là có thể cô ấy đã ngủ quên mất nên chưa xem điện thoại, ngày mai thức dậy cô ấy sẽ follow lại em thôi."

Nghe lời, Lộ Niên Niên hưng phấn.

"Thật không chị?"

"Thật đấy."

Uông Trân bất đắc dĩ.

"Bà cô của chị ơi, đi ngủ trước đi. Ngày mai còn một buổi biểu diễn thương mại, nếu em xuất hiện với bọng mắt gấu trúc đó thì chị sẽ xoá trò chơi của em đấy."

Lộ Niên Niên bĩu môi, miễn cưỡng.

"Vâng ạ."

Cô ấy nhắc nhở: "Nếu chị gái của em có ấn follow em thì chị phải thông báo cho em ngay nha."

"Được rồi."



Hôm sau, Lộ Tuệ Tuệ ra khỏi nhà rất sớm. Cô cảm giác như mình đã quên mất điều gì đó, nhưng nhất thời không thể nhớ ra được.

Xe lạ không thể vào khu biệt thự của nhà họ Lộ, vì vậy cô đã nhờ tài xế đưa cô đến ngã tư để chờ Nhạc Nhạc.

Nhạc Nhạc đến, khi thấy cô ấy lên xe, ngạc nhiên hỏi.

"Chị Tuệ Tuệ, mới sáng sớm sao chị lại ở đây?"

Nhận được tin Lộ Tuệ Tuệ nhắn nói đến đón cô ở đây, Nhạc Nhạc còn sốc một lúc, đây không phải là khu người giàu à?

Lộ Tuệ Tuệ chỉ cười và nói:

"Vì bố ruột của chị đã tìm thấy chị, nên tối qua chị ở đây."

"Hả?"
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 6: Chương 6



Nhạc Nhạc đưa tay sờ vào trán cô.

"Chị Tuệ Tuệ có phải vẫn chưa tỉnh ngủ không?"

Sao mà mới sáng sớm đã nằm mơ vậy?

Lộ Tuệ Tuệ: "..."

Cô nhìn vẻ mặt không tin của Nhạc Nhạc, nghĩ thôi vậy, sau này cho cô ấy một bất ngờ là được.

Tác giả có lời muốn nói:

Trợ lý: Đúng là bất ngờ.

Niên Niên: Tại sao chị vẫn còn chưa follow mình, đã một ngày trôi qua rồi, có phải chị không thích mình không?

Nam chính: Khi nào tôi mới được lên sân khấu?



Trên đường đến trường quay, Nhạc Nhạc nói với cô nhiệm vụ mà Trần Phái giao cho, bảo Lộ Tuệ Tuệ đến nơi thì phải đi xin lỗi nghệ sĩ và đạo diễn.

Lộ Tuệ Tuệ nghe xong cảm thấy nực cười.

Cô không biết Trần Phái rốt cuộc là ngu ngốc hay thông minh, hôm qua cô đã phản kháng như vậy rồi, chị ta còn tưởng rằng mình sẽ ngoan ngoãn nghe lời chị ta sao?

Hay chị ta cho rằng việc đồng ý đến quay phim có nghĩa là thỏa hiệp?

Lộ Tuệ Tuệ đến đóng phim là bởi vì nguyên chủ có ước mơ trở thành diễn viên, nếu như cô đã đến đây thì nhất định phải thay đổi vận mệnh của nguyên chủ, trước hết phải giúp cô ấy thực hiện ước mơ.

Tất nhiên, một lý do cá nhân khác là cô cũng thích nghề diễn viên.

Trước đây, khi cô bị bệnh, ở bệnh viện ngoài việc đọc sách thì chính là xem phim, cô ngưỡng mộ các diễn viên vì có thể trải nghiệm cuộc sống của các nhân vật khác nhau, ngưỡng mộ sự tự do của họ.

Cô cũng muốn được như vậy.

Có điều, Lộ Tuệ Tuệ không có kỹ năng diễn xuất, muốn trở thành một diễn viên thực sự thì phải bắt đầu lại từ đầu.

Tám giờ, hai người đến trường quay, ở đây không một bóng người.

Nhạc Nhạc cau mày, cô chợt nhận ra rằng Trần Phái đã lừa bọn họ.

Cô mở miệng, tức giận và bất lực nói.

"Chị Tuệ Tuệ ơi."

Lộ Tuệ Tuệ hỏi.

"Kịch bản đâu?"

Nhạc Nhạc đưa cho cô.

"Chị có muốn đến quán nào đó gần đây nghỉ ngơi không? Để em hỏi nhân viên đoàn phim xem hôm nay mấy giờ bắt đầu công việc."

"Không cần."

Lộ Tuệ Tuệ tùy ý ngồi ở trên một tảng đá lớn sạch sẽ: "Chị lười đi bộ lắm."

Nhạc Nhạc nhìn cô bằng vẻ mặt không thể tin nổi, luôn cảm thấy hai ngày nay chị Tuệ Tuệ của cô ấy có điều gì đó không đúng.

Trước đây chị ấy tùy tiện như vậy sao?

Đâu có.

Mặc dù trước đây Lộ Tuệ Tuệ luôn bị áp bức bằng nhiều cách khác nhau, nhưng bản chất cô là một người có chút kiêu kỳ.

Nếu như không biết hoàn cảnh của bố mẹ cô, đôi khi Nhạc Nhạc sẽ nghi ngờ rằng cô xuất thân là một cô chiêu, rất bắt bẻ ở phương diện ăn uống, tính tình lại thất thường, không giống như những gì bố mẹ hiện tại của cô có thể nuôi dạy.

Nhưng sự thật đã chứng minh, cô lớn lên trong một gia đình hút m.á.u người.

Nghĩ đến đây, Nhạc Nhạc lại thấy thương xót về những điều mà Lộ Tuệ Tuệ đã trải qua trong con đường trưởng thành. Nếu chị ấy có một gia đình khác, một bố mẹ khác, chắc chắn chị ấy sẽ không khổ như vậy.

-

Lộ Tuệ Tuệ không biết trợ lý của mình đang nghĩ gì, cô đang cố gắng học thuộc lời thoại của mình.

Thật ra thoại của cô chỉ có vài câu, trong bộ phim này cô là một tiểu thư kiêu căng ngang ngược, một diễn viên phụ ác độc, ghen tị với cả nữ chính lẫn nam chính.

Khi biết cô nhận vai này, nhiều anti fan cho rằng cô đang diễn đúng y như bản chất con người cô nên không cần bất kỳ kỹ năng diễn xuất nào vẫn có thể diễn tốt nhân vật này.

Vì lý do này mà Lộ Tuệ Tuệ thường xuyên bị chế giễu.

Đọc xong lời thoại, Lộ Tuệ Tuệ lấy điện thoại ra tìm kiếm các video liên quan đến dạy diễn xuất, đúng kiểu nước đến chân mới nhảy.

Mặc dù giờ mới xem cũng không hữu ích lắm nhưng cũng còn đỡ hơn bây giờ không làm gì.

Sau khi xem đi xem lại vài lần, cô lại tiếp tục đọc lời thoại

Lúc đang đọc, bên tai vang lên một giọng nữ không mấy dễ nghe: "Ủa, tôi còn tưởng đây là ai? Sớm như vậy đã tới làm chó canh cổng ngồi đọc kịch bản, hóa ra là cô Lộ à. "

Lộ Tuệ Tuệ nghe thấy lời phán xét không thân thiện này, ngước mắt lên nhìn người đang đến.

Nhận được ánh mắt không thiện cảm của cô, Ôn Vũ Đồng cau mày, bất mãn nói.

"Cô nhìn kiểu gì vậy?"

"Cô cảm thấy sao?"

Lộ Tuệ Tuệ nhẹ nhàng hỏi.

"Nếu tôi là chó canh cổng, vậy cô là cái gì?"

Ôn Vũ Đồng còn chưa kịp trả lời, Lộ Tuệ Tuệ nói ngay.

"Để tôi nghĩ xem nào, chắc hẳn là chó điên."

Cắn người lung tung.

"Cô..." Ôn Vũ Đồng bị lời nói của cô chọc giận, tức muốn hộc máu, nói.

"Cô nói gì cơ?"

"Haiz."

Lộ Tuệ Tuệ thở dài.

"Tại sao hai ngày nay mình toàn gặp phải người điếc vậy, toàn không nghe được mình nói gì."

Cô nhìn trợ lý.

"Nhạc Nhạc, tiếng phổ thông của chị không chuẩn à?"

Mặc dù Nhạc Nhạc rất sốc khi Lộ Tuệ Tuệ dám nói chuyện với Ôn Vũ Đồng như vậy, nhưng cô ấy vẫn giữ vẻ bình tĩnh, trả lời.

"Đâu có, chị Tuệ Tuệ, chị mà đi thi tiếng phổ thông thì chắc chắn đạt cấp Ất."

Cấp Giáp là cấp tiêu chuẩn nhất.

Ôn Vũ Đồng nghe hai người một tung một hứng, tức quá hoá cười.

"Lộ Tuệ Tuệ, tôi muốn xem xem cô dám ăn nói vậy bao lâu!"

Cô trừng mắt lại và nói.

"Vậy cứ để xem."

Nhìn Ôn Vũ Đồng tức giận đi vào, Lộ Tuệ Tuệ mới nhớ ra nữ chính này có liên quan tới nguyên chủ.

Phần lớn những người muốn cô cút khỏi giới giải trí, muốn các đạo diễn hủy hợp đồng với cô đều là fan của Ôn Vũ Đồng.

Ôn Vũ Đồng là một nghệ sĩ nữ bước ra từ một cuộc thi tuyển tú, giọng hát và vũ đạo ở mức trung bình, nhưng cô ta xinh đẹp và có dáng người chuẩn, cũng biết cách làm nũng tỏ vẻ dễ thương, biết cách dẫn dắt fans đi chiến nhau để bảo vệ cho mình.

Điều cô ta giỏi nhất là bắt nạt kẻ yếu, thùng rỗng kêu to.

Nhưng Lộ Tuệ Tuệ nghĩ chắc hẳn fans của Ôn Vũ Đồng không biết rằng thần tượng của họ lại là một kẻ như vậy.

Nghĩ đến đây, Lộ Tuệ Tuệ thực sự rất mong chờ ngày chiếc mặt nạ giả tạo của cô ta bị vạch trần.

"Chị Tuệ Tuệ ơi, chị đang cười gì thế?"

Nhạc Nhạc nhìn bóng dáng rời đi của Ôn Vũ Đồng, vội vàng nói.

"Không biết cô ta có tiếp tục đăng Weibo giả vờ đáng thương nữa không? Nếu cô ta lại tỏ vẻ, vậy chúng ta thảm thật rồi."

Ôn Vũ Đồng rất giỏi tỏ vẻ đáng thương, nhưng không phải kiểu thể hiện quá rõ ràng, vì thế mỗi lần giả vờ, người hâm mộ sẽ vì cô ta mà oanh tạc khắp mặt trận, thậm chí còn hận không thể hy sinh cả tính mạng, tiền bạc cho cô ta.

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày, suy nghĩ rồi nói.

"Không biết."

Cô không phải Ôn Vũ Đồng, làm sao có thể biết được cô ta sẽ làm gì.

Nhạc Nhạc nghẹn lời, khóc không ra nước mắt hỏi.

"Chị Tuệ Tuệ, chị không lo lắng chút nào sao ạ?"

"Thường thôi."

Lộ Tuệ Tuệ cất kịch bản, đi vào trong.

"Binh đến tướng chặn."

"..."
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 7: Chương 7



Lúc mười giờ, đoàn làm phim đã đông hơn.

Lộ Tuệ Tuệ không có phòng thay đồ riêng, cô dùng chung với các diễn viên phụ khác, nhưng hiện tại có một vấn đề, không những không đủ thợ trang điểm mà còn họ còn không xếp chỗ cho cô trong phòng trang điểm công cộng.

Ngoại trừ một trợ lý, nguyên chủ không có nổi một thợ trang điểm nào.

Tình cờ là cảnh quay hôm nay của cô lại được xếp quay sớm nhất.

"Chị Tuệ Tuệ."

Nhạc Nhạc lo lắng nói.

"Để em qua đó hỏi xem có thợ trang điểm nào có thể giúp không nhé?"

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ đến ban nãy thợ trang điểm và các nhân viên khác vừa mới phớt lờ cô, mỉm cười lắc đầu.

"Không cần."

Cô suy nghĩ một lúc rồi dặn dò cô ấy.

"Em vào trong lấy một ít đồ trang điểm cần thiết ra đây, chúng ta đi qua đó."

Nhạc Nhạc: "Dạ?"

"Đi nhanh đi."

Lộ Tuệ Tuệ thúc giục cô ấy.

Nhạc Nhạc còn muốn hỏi gì đó, nhưng Lộ Tuệ Tuệ liếc cô ấy một cái, cô ấy đi như bay.

Chờ Nhạc Nhạc đi xa, đạo diễn nghiêm mặt đi tới, cau mày nói

"Lộ Tuệ Tuệ, sao cô còn đứng ngây ra đây?"

Ông ta nhìn đồng hồ trên tay và nói.

"Chưa đầy hai mươi phút nữa là bắt đầu quay phim rồi, sao vẫn còn chưa trang điểm?"

Lộ Tuệ Tuệ nhìn ông ta, cũng lười đôi co, bình tĩnh nói.

"Đi ngay bây giờ đây."

"Đừng đến muộn." Ông ta cảnh cáo cô.

"Cô nhìn lại bản thân mình xem đã gây ra bao nhiêu rắc rối cho đoàn làm phim rồi. Nếu hôm nay cô lại phạm sai lầm nữa, sếp công ty cô có cầu xin cũng vô ích."

Ông ta không thích Lộ Tuệ Tuệ, nếu không vì cô, bộ phim của họ sẽ không bị trì hoãn do bị fans tẩy chay.

Nhưng ông ta không thể không để cô diễn, không có diễn viên thù lao thấp nào có thể khắc hoạ vai diễn đại tiểu thư trong tiểu thuyết.



Một lúc sau, Nhạc Nhạc cầm đồ trang điểm đi tới.

Lộ Tuệ Tuệ tìm đại một cái ghế, ngồi xổm dưới mặt đất và bắt đầu trang điểm cho mình.

Xuất thân gia đình trước kia của cô rất tốt, cấp ba đã bắt đầu biết trang điểm. Sau này, khi bị bệnh phải nhập viện, mỗi lần có thể xuống giường đi lại, cô đều kiên trì trang điểm cho mình, để bản thân có một tâm trạng mới mẻ.

Nguyên chủ cũng biết trang điểm nên khi thấy cô tự trang điểm cho mình, Nhạc Nhạc không thấy lạ.

Nhưng cô ấy lại rất ngạc nhiên.

"Chị Tuệ Tuệ, sao giờ chị trang điểm nhanh thế?"

Cô ấy còn chưa kịp nhìn thấy gì mà cô đã trang điểm xong một phần rồi.

Lộ Tuệ Tuệ "Ừ" một tiếng.

"Quen tay hay việc."

Mười lăm phút sau, Lộ Tuệ Tuệ đã trang điểm xong.

Cô đã đọc kịch bản nên biết rõ vai diễn hôm nay của mình cần trang điểm như thế nào. Sau khi trang điểm xong, Lộ Tuệ Tuệ đi thay trang phục của đại tiểu thư.

Đúng giờ, Lộ Tuệ Tuệ xuất hiện kế bên thợ quay phim.

Nhìn khuôn mặt trang điểm xinh đẹp phù hợp với thân phận đại tiểu thư của cô, những nhân viên khác đều sửng sốt, vô cùng kinh ngạc, từ khi nào mà tại trường quay lại có một thợ trang điểm có kỹ năng tốt như vậy?

"Tuệ Tuệ, cô trang điểm xong rồi à?"

Lộ Tuệ Tuệ: "Ừ."

"Không phải tất cả các thợ trang điểm đều bận sao?"

Phó đạo diễn hỏi.

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ khẽ mỉm cười, rạng rỡ nói.

"Phó đạo diễn, hóa ra ông cũng biết việc này."

Đao diễn cứng họng, nghe rõ giọng điệu mỉa mai của cô.

Đạo diễn Vương xuất hiện đúng lúc này, nhìn cách trang điểm của Lộ Tuệ Tuệ, không phát hiện ra vấn đề gì.

Ông ta nhẫn nhịn, nhìn cô.

"Cô đi diễn đi."

Người diễn thử cùng Lộ Tuệ Tuệ là Ôn Vũ Đồng.

Hai kẻ oan gia ngõ hẹp.

Nhìn thấy lớp trang điểm của cô, hiển nhiên Ôn Vũ Đồng cũng sửng sốt.

Rõ ràng cô ta đã hối lộ tất cả các thợ trang điểm bảo họ đừng trang điểm cho Tuệ Tuệ, vậy lớp trang điểm đẹp đẽ và tinh tế này ở đâu ra?

"Ai đã trang điểm cho cô?"

Lộ Tuệ Tuệ không thèm nhìn cô ta, trực tiếp bắt đầu cảnh quay.

Cô đọc xong lời thoại của mình, Ôn Vũ Đồng vẫn không nhúc nhích.

Đột nhiên, đạo diễn Vương hét lên.

"Ôn Vũ Đồng, cô đang làm gì vậy, chưa chịu diễn nữa à?"

Ôn Vũ Đồng cắn môi.

"Xin lỗi đạo diễn, vừa rồi tôi hơi mất tập trung."

Cô nhìn Lộ Tuệ Tuệ nói.

"Làm lại lần nữa."

Cảnh quay này là cảnh đại tiểu thư mà Lộ Tuệ Tuệ đang dạy dỗ nữ chính yếu đuối Ôn Vũ Đồng. Cô sẽ đẩy Ôn Vũ Đồng, thậm chí nắm tóc cô ta, ấn đầu cô ta xuống bàn, cảnh cáo cô ta phải biết tự lượng sức mình, đừng có cướp người đàn ông của cô.

Trước đây khi đọc tiểu thuyết, Lộ Tuệ Tuệ không thích kiểu cốt truyện này, cô luôn cảm thấy nó ngớ ngẩn tới mức khiến người ta cạn lời.

Nhưng hiện tại, cô lại khá vui khi được đóng vai nữ phụ độc ác này.

Chính thức quay phim.

Lộ Tuệ Tuệ định đẩy Ôn Vũ Đồng, nhưng cô còn chưa chạm vào người cô ta thì cô ta đã lùi lại, diễn rất giả.

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt, vẻ mặt rất mờ mịt.

Diễn đi diễn lại mấy lần, đạo diễn Vương mắng.

"Lộ Tuệ Tuệ, cô diễn như nào vậy? Nghiêm túc đi!"

Lộ Tuệ Tuệ ấm ức nói.

"Đạo diễn, tôi còn chưa chạm vào chị Đồng, chị ta đã trốn ra sau rồi. Tôi... tôi không biết phải diễn như thế nào."

Vẻ mặt cô khi nói lời này không khiến người ta cảm thấy chán ghét mà ngược lại cảm thấy cô thật đáng thương.

Đạo diễn Vương cau mày, nhìn sang Ôn Vũ Đồng.

Đôi mắt Ôn Vũ Đồng lập tức đỏ lên.

"Thật xin lỗi đạo diễn Vương, đây là lỗi của tôi, tôi chỉ sợ Tuệ Tuệ không kiểm soát được lực của mình, đẩy tôi ngã."

Cô ta đề nghị.

"Cô chưa từng quay cảnh này bao giờ, để tôi diễn trước một lần cho cô nhé? Tôi sẽ thấy yên tâm hơn."

Tất nhiên đạo diễn Vương đồng ý với đề nghị của cô ta.

Hai người đổi vai cho nhau.

Sau khi nghe được quyết định này, không ít nhân viên ở trường quay đều rất mong đợi.

Nửa phút sau, Ôn Vũ Đồng đột nhiên hét lên.

Mọi người ngẩng đầu nhìn sang bên đó, chỉ thấy cô ta không lao về phía trước, còn Lộ Tuệ Tuệ đang đứng đối diện thì quay người sang một bên.

Một tiếng 'Ầm' vang lên, Ôn Vũ Đồng ngã xuống đất.

"Ôi trời ơi! Chị Đồng."

Trợ lý của cô ta hét lên, vội vàng chạy nhanh tới.

"Lộ Tuệ Tuệ! Cô đã làm gì chị Đồng vậy hả?"

Cô ta nghĩ đến những gì Ôn Vũ Đồng đã dặn dò cô ta trước đó, tố cáo cô.

"Sáng nay cô vừa cãi nhau với chị Đồng thì thôi đi, bây giờ lại cố tình gài bẫy chị Đồng để chị ấy ngã. Cô thật ác độc!"

"..."

Lộ Tuệ Tuệ nghe vậy, mỉm cười quay lại, nhìn về phía các nhân viên công tác nãy giờ vẫn đứng im, hỏi.

"Xin hỏi, có ai nhìn thấy tôi gài bẫy khiến chị ta ngã không?"

Các nhân viên không dám nói gì, thực ra họ không thấy rõ.

"Nếu không phải do cô thì tại sao chị Đồng lại ngã thế này?"

Trợ lý hét lên.

"Đạo diễn Vương, ông nhất định phải đứng về phía chị Đồng. Bây giờ chị Đồng bị ngã đến mức không đứng dậy nổi rồi đây này"

Đạo diễn Vương nhìn Lộ Tuệ Tuệ nói.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 8: Chương 8



"Lát nữa tôi sẽ tính sổ với cô."

Ông ta hỏi Ôn Vũ Đồng.

"Cô vẫn đứng dậy được chứ?"

Ôn Vũ Đồng bật khóc nức nở.

"Không được."

Đầu gối cô ta đau quá.

Đạo diễn Vương lập tức bố trí người đưa cô ta đến bệnh viện.

Trợ lý của Ôn Vũ Đồng nói.

"Đạo diễn Vương, để tôi đi cùng chị Đồng là được."

Cô ta đỡ Ôn Vũ Đồng rời khỏi trường quay, trong lòng mừng thầm.

"Chị Đồng, phía sau không có người nữa rồi..."

Vừa nói, cô ta vừa buông cánh tay đang đỡ Ôn Vũ Đồng.

Không kịp đề phòng, Ôn Vũ Đồng còn chưa kịp nói mình thực sự bị thương, cô ta đã hôn đất một lần nữa.

Trợ lý lại hét lên.

"Chị Đồng."

-

Nửa tiếng sau, xe cấp cứu đến trường quay.

Cùng lúc đó, một nhân viên đoàn làm phim đã tung tin Lộ Tuệ Tuệ cố tình ngáng chân làm Ôn Vũ Đồng vấp ngã, khiến cô ta phải vào bệnh viện, chủ đề này trở thành đã lên hẳn hot search.

Sau khi đọc được những gì nhân viên nói trong bài đăng, fans của Ôn Vũ Đồng lập tức ra mặt chiến đấu, điên cuồng mắng Lộ Tuệ Tuệ trên weibo của cô, chế ảnh thờ cho cô, đuổi cô cút khỏi làng giải trí, còn bảo cô xin lỗi Ôn Vũ Đồng và bồi thường cho cô ta.

Ngay lúc mọi người đang chửi hăng say thì một đoạn video hoàn chỉnh trong phim trường đã bị lộ ra ngoài.

Là do một tài khoản marketing nào đó đăng.

"Chuyện hot nhất hôm nay V: Mặc dù tôi không thích Lộ Tuệ Tuệ nhưng phải xem video này trước. Chúng ta không thể chọn đội một cách mất não được."

Cư dân mạng hóng chuyện lập tức bấm vào video, trong video Ôn Vũ Đồng đề nghị đổi vai với Lộ Tuệ Tuệ, sau đó cô ta đẩy Lộ Tuệ Tuệ rồi tự mình ngã lăn quay.

Từ đầu đến cuối, ngoại trừ việc Lộ Tuệ Tuệ có hơi nghiêng người lúc Ôn Vũ Đồng ngã nhào về phía mình thì cô thực sự không hề làm gì thêm, làm gì có chuyện hãm hại như Ôn Vũ Đồng nói?

Sau khi xem xong…

"Nhà nào đó bị vả mặt cũng thật đỉnh nha!"

"Để tôi phân tích đoạn video này. Việc đổi vai diễn giữa hai người là hợp lý, nhưng Ôn Vũ Đồng bị ngã thì hoàn toàn không thể trách Lộ Tuệ Tuệ được, phải không? Cô ấy chỉ tránh thôi mà, nhưng nếu tôi dựa trên độ mạnh của lực để phân tích, giả dụ Ôn Vũ Đồng không đẩy mạnh như vậy thì làm sao cô ta có thể mất kiểm soát dẫn đến bị ngã được? Chẳng phải là hại người không thành, cuối cùng lại tự hại bản thân sao?"

"Sau khi xem xong video, tôi chỉ muốn nói rằng nếu không có đoạn video hoàn chỉnh này, Tuệ Tuệ sẽ phải chịu nỗi oan Thị Kính rồi."

"Công bằng mà nói, mặc dù tôi không thích Lộ Tuệ Tuệ, nhưng trong video ngày hôm nay, rõ ràng là Ôn Vũ Đồng muốn hại cô ấy, nhưng cuối cùng lại hại chính mình."

"Đột nhiên cảm thấy Lộ Tuệ Tuệ thảm quá đi mà."



Lộ Tuệ Tuệ, người bị mọi người nói là rất thảm đã quay xong cảnh phim ngày hôm nay và đang ngồi trên xe về nhà.

Bên cạnh cô, Nhạc Nhạc đang vui vẻ lướt qua weibo.

"Chị Tuệ Tuệ, chị mạnh mẽ quá. Làm sao chị biết rằng Ôn Vũ Đồng sẽ cố tình ngã vậy?"

Đoạn video bị lộ là do Nhạc Nhạc đang trốn gần đó ghi lại.

Trước khi quay phim, Lộ Tuệ Tuệ đã nói với cô ấy, bảo cô ấy quay lại toàn bộ quá trình quay phim hôm nay, cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không được gián đoạn.

"Không chắc chắn."

Lộ Tuệ Tuệ nói.

"Chỉ là đoán thôi."

Dù sao cô cũng là người xem nhiều phim truyền hình và tiểu thuyết như vậy, cô biết tâm tư tiểu nhân của những người như Ôn Vũ Đồng nên đã có sự chuẩn bị từ trước.

Nếu như cô ta không bày mưu tính kế thì hẳn mọi thứ đã không sao, còn đã chọn gây sự, vậy thì phải chịu hậu quả thôi.

Nghe vậy, Nhạc Nhạc nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ.

"Chị đỉnh quá đi."

Lộ Tuệ Tuệ:"..."

Cô cầm kịch bản gõ nhẹ vào đầu Nhạc Nhạc, trong lòng vui vui, nói.

"Cũng thường thôi."

Nhạc Nhạc vẫn muốn nói chuyện, nhưng điện thoại di động của Lộ Tuệ Tuệ reo lên, là Lộ Cảnh Sơn gọi tới

"Tuệ Tuệ, con đến đâu rồi?"

Quay phim xong, cô thấy tin nhắn Lộ Cảnh Sơn gửi cho cô, hỏi cô có muốn giải quyết chuyện trên mạng không và khi nào cô về đến nhà.

Sản nghiệp nhà họ Lộ rất lớn, Lộ Cảnh Sơn có em trai và em gái, sau khi biết tin đã tìm được cô, họ đều bày tỏ ý định muốn đến thăm cô, cùng dùng bữa, giúp cô giải quyết phiền muộn.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn khung cảnh xa lạ ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng nói.

"Khoảng hơn hai mươi phút."

Phải mất hơn hai tiếng để từ trường quay về nhà.

Lộ Cảnh Sơn: "Được, vậy bố sẽ sắp xếp người đến đón con nhé."

Trước đó cô đã nói với Lộ Cảnh Sơn rằng cô sẽ xuống xe buýt ở ngã tư đi lên núi.

Khi Lộ Tuệ Tuệ bước xuống xe, có vẻ Nhạc Nhạc định nói gì đó nhưng lại thôi.

Cô đoán Nhạc Nhạc đang nghĩ đến những thứ linh tinh nhưng cô lười giải thích, chủ yếu là vì hiện tại dù có giải thích cô ấy cũng sẽ không tin, nên thôi cứ để cô ấy hiểu lầm đi.

-

Đến ngã tư, Lộ Tuệ Tuệ cầm điện thoại nhìn xung quanh để tìm xe có biển số trùng với biển số Lộ Cảnh Sơn gửi cho cô, chiếc xe đó không cách quá xa.

Nhìn lướt qua, cô cảm thấy Lộ Cảnh Sơn long trọng quá mức, chỉ xuống chân núi đón cô thôi mà cũng phải sắp xếp tài xế lái Maybach.

Đi đến bên cạnh xe, Lộ Tuệ Tuệ gõ cửa sổ, cửa tự động mở ra, cô bước vào trong ngồi.

Lên xe, Lộ Tuệ Tuệ đang định nói chuyện thì Lộ Niên Niên gọi tới.

"Chị ơi."

Cô nghe máy, một giọng nói ngọt ngào lọt vào tai cô.

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười.

"Sao vậy?"

"Chị đến nhà chưa?"

Lộ Niên Niên thấp giọng nói.

"Hơn nửa tiếng nữa em mới về."

"Chưa đến nơi."

Lộ Tuệ Tuệ nói: "Còn mười phút nữa chị mới tới."

"Ồ."

Lộ Niên Niên đáp lại, dặn cô.

"Khi chị về đến nhà, nếu họ hàng nói mấy thứ linh tinh vớ vẩn thì chị cũng đừng để trong lòng nhé."

Cô ấy nói mơ hồ.

"Em sẽ không giành của chị thứ gì đâu."

Cô ấy được Lộ Cảnh Sơn và Tô Từ nhận nuôi và chăm sóc, từ nhỏ bọn họ đã đối xử với cô ấy rất tốt, Lộ Niên Niên là người biết trả ơn, cô ấy sẽ không tranh giành với chị mình bất cứ thứ gì kể cả nhà cửa, cổ phần hay là chồng chưa cưới.

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, nghĩ đến những tình tiết trong tiểu thuyết.

Nguyên chủ và Lộ Niên Niên bị người ta châm ngòi thổi gió, cuối cùng quay ra phản bội nhau. Mà câu Lộ Niên Niên mới nói dường như muốn nói với cô rằng cô ấy biết họ hàng của nhà họ Lộ sẽ nói gì với cô.

Cô trả lời.

"Chị biết rồi."

Lộ Niên Niên có vẻ không yên tâm, nhấn mạnh.

"Trong số đó có một vài người không thích bố, chị tuyệt đối đừng tin họ."

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười, đồng ý rồi tắt máy.

Gọi điện xong, xe cũng lái vào biệt thự nhà họ Lộ.

Biệt thự nhà họ Lộ nằm ở lưng chừng núi, xung quanh là biệt thự sang trọng, giá nhà khởi điểm đều bắt đầu bằng đơn vị tỷ.

Sau khi xuống xe, Lộ Tuệ Tuệ luôn cảm thấy có gì đó là lạ.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 9: Chương 9



Chưa kịp nghĩ rõ ràng, cô nhìn lướt qua người tài xế vừa mới xuống xe. Sau khi nhìn mặt tài xế, cô chợt dừng lại.

Tài xế họ Lộ lại trẻ trung, đẹp trai như vậy?

Lộ Tuệ Tuệ hơi ngơ ngác.

"Anh…"

Chưa kịp hỏi thì giọng nói của Lộ Cảnh Sơn đã vang lên sau lưng: "Tuệ Tuệ."

Lộ Tuệ Tuệ quay lại, nhìn thấy Lộ Cảnh Sơn và một nhóm người phía sau, cô nói.

"Bố."

Lộ Cảnh Sơn gật đầu, nhìn người đàn ông đối diện.

"A Hành, vất vả con đi một chuyến rồi."

Vốn dĩ Lộ Cảnh Sơn muốn tự đi đón Lộ Tuệ Tuệ, nhưng ở nhà có rất nhiều khách đang đợi, ông cũng rất khó rời đi. Tình cờ Bùi Chi Hành cũng đến đây, nên ông hỏi nhờ một chút, bảo anh đợi chút rồi đón người cùng lên luôn.

Bùi Chi Hành gật đầu và lễ phép đáp.

"Chú Lộ, không có gì đâu ạ."

Giọng anh ấm áp trầm trầm, nghe rất dễ chịu.

Khi đó Lộ Tuệ Tuệ mới nhận ra đây không phải là tài xế của nhà họ Lộ.

Cô sửng sốt, trực tiếp hỏi.

"Bố ơi, đây là ai?"

Lộ Cảnh Sơn đang định trả lời, phía sau có một người phụ nữ mặc hàng hiệu tiến tới cười nói: "Đây chắc là Tuệ Tuệ nhỉ, trông xinh quá."

Bà ta chỉ chỉ: "Đây là Chi Hành, là chồng sắp cưới của em gái Niên Niên con."

Tác giả có lời muốn nói:

Niên Niên: Thím đừng có nói lung tung, con không có chồng sắp cưới, đây là của chị.

Tuệ Tuệ: Thật ra chị cũng không cần chồng sắp cưới lắm đâu.

Bùi Chi Hành: ?



Ánh mắt họ giao nhau.

Lúc này Lộ Tuệ Tuệ mới nhìn rõ ràng dáng vẻ của người đàn ông trước mặt, anh có khuôn mặt rất thanh tú, lông mày kiếm sắc sảo, đôi mắt sáng, sống mũi cao, đôi môi mỏng, hoàn mỹ như tạc tượng.

Anh đứng trong sân với bộ quần áo thoải mái nhưng vẫn toát ra khí chất tự nhiên,, điềm đạm.

Cô nhìn Bùi Chi Hành, người trong mắt cũng đang nhìn cô.

Hôm nay Bùi Chi Hành đến đây hoàn toàn vì mẹ anh, bà Nghiêm Tư Nhân, đang ở nước ngoài không về được, bà ấy ép anh phải đến gặp con gái ruột của người bạn thân nhất thay bà ấy.

Tốt nhất là quay video lại cho bà ấy.

Bùi Chi Hành không đồng ý với yêu cầu cuối cùng này.

Trước đây anh đã gặp Tô Từ nhiều lần, cũng được bà chăm sóc trong một khoảng thời gian.

Cô gái trước mặt trông giống bà, nhưng lại có sự khác biệt. Tô Từ có tính cách nhẹ nhàng, dịu dàng nhưng cô thì hoàn toàn trái ngược.

Hai người đang đánh giá lẫn nhau, Lộ Cảnh Sơn nghe người phụ nữ nói thì cau mày, nhưng không nói gì, tiếp tục đón mọi người vào nhà, chính thức giới thiệu thân phận của Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn quanh, thấy có khá nhiều họ hàng của nhà họ Lộ, có người lớn tuổi, có người bằng tuổi, cũng có người nhỏ tuổi hơn cô.

Sau khi Lộ Cảnh Sơn giới thiệu từng người một với cô để chào hỏi, ông đã bị một người đàn ông mà Lộ Tuệ Tuệ phải gọi là chú hai kéo đi, ông ta nói muốn bàn chuyện làm ăn.

Xung quanh Bùi Chi Hành cũng có rất nhiều người.

Lộ Tuệ Tuệ bị bỏ lại không hề đơn độc, bên trái cô là vợ chú ba của nguyên chủ, thím ba của cô, người ban nãy lúc đứng ngoài cửa đã giới thiệu Bùi Chi Hành cho cô.

Lộ Tuệ Tuệ cố gắng nhớ lại,trong tiểu thuyết nhân vật này đóng vai trò then chốt trong cuộc giằng co khiến cô và Lộ Niên Niên trở mặt thành thù.

Và chồng sắp cưới chính là một ngòi nổ không lớn không nhỏ.

Trong tiểu thuyết, chồng sắp cưới này chính là mối hôn ước được người lớn trong gia đình đặt ra từ khi mới lọt lòng. Mẹ nguyên chủ và mẹ Bùi Chi Hành là bạn thân, từ lâu họ đã hẹn ước với nhau rằng khi kết hôn và có con, nếu cùng giới tính sẽ là chị em, nếu khác giới thì sẽ đính hôn từ bé.

Tất nhiên, đây chỉ là thỏa thuận miệng giữa hai người mẹ, không tính.

Nhưng sau đó, vì nhiều lý do, tin Bùi Chi Hành đã có vợ sắp cưới đột nhiên lan truyền. Không biết vì lý do gì mà người trong cuộc không bao giờ phủ nhận nên mọi người đều coi là thật.

-

Trong tiểu thuyết, thím ba của Lộ Tuệ Tuệ sẽ truyền đạt cho cô ấy nhiều quan điểm, chẳng hạn như Bùi Chi Hành - người mà tất cả phụ nữ ở Lộc Thành này đều muốn kết hôn, vốn là chồng chưa cưới của cô ấy, nhưng vì cô ấy chưa được tìm về nên bị Lộ Niên Niên chiếm.

Nếu không có Lộ Niên Niên, Bùi Chi Hành đã là của cô ấy.

Lấy ví dụ khác, thím ba sẽ nhiều lần nhắc lại nỗi khổ mà cô ấy đã phải chịu, những bài báo bôi nhọ cô ấy đăng đầy trên mạng, những lời lẽ bẩn thỉu của anti fan, bà ta luôn lấy nó ra đọc cho cô ấy nghe, sau đó chọn những bình luận của fans Lộ Niên Niên để đọc, cho thấy sự hoàn toàn trái ngược với cô ấy, điều này khơi dậy sự oán giận trong nội tâm, khiến cô ấy cảm thấy thế giới này bất công.

Nói chung, bà ta muốn để Lộ Tuệ Tuệ biết rằng nếu không có Lộ Niên Niên, cô ấy sẽ không phải chịu đau đớn, cổ phần của nhà họ Lộ, vị trí vợ chưa cưới của Bùi Chi Hành, con gái quốc dân trong mắt cư dân mạng đều sẽ thuộc về cô ấy.



"Tuệ Tuệ."

Thím ba mỉm cười nắm tay cô, thân mật nói.

"Vừa mới về nhà con đã quen chưa?"

Lộ Tuệ Tuệ: "Cũng tạm."

Thím ba nhìn cô, mắt bỗng đỏ hoe: "Nhìn con gầy quá, chắc mấy năm nay con vất vả lắm."

Bà ta vỗ vỗ mu bàn tay cô, nức nở nói.

"Khi thím ba nghe tin tìm được con, thím rất vui mừng. Thím ba không biết thì ra Tuệ Tuệ lại sống cùng thành phố với chúng ta, còn là người nổi tiếng nữa."

Lúc này, bà ta ngập ngừng, nhìn Lộ Tuệ Tuệ, nhỏ giọng nói.

"Tuệ Tuệ, cư dân mạng mắng con, chắc con buồn lắm phải không?"

"..."

Lộ Tuệ Tuệ nghe đến đây, trong lòng cô chỉ có một suy nghĩ.

— Đến rồi, bà ta đến rồi, bà ta đến châm ngòi ly gián rồi.

Cô lẳng lặng nói.

"Không sao."

Thím ba sửng sốt: "Hả?"

Bà ta trợn mắt nhìn chằm chằm Lộ Tuệ.

"Tuệ Tuệ à, con đừng cố chịu đựng, nếu thấy không khó chịu thì có thể nói với thím ba, chúng ta là gia đình của con mà."

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ cong môi, cười rạng rỡ.

"Thím ba, tôi thật sự thấy không sao cả, tôi đã quen rồi."

Nghe xong, thím ba lại bắt đầu trò biểu diễn của mình.

"Đứa nhỏ này, ai mà quen bị mắng chứ. Con thật là ngốc, sau này đừng nói như vậy, thím ba thấy rất đau lòng cho con."

Bà ta nói.

"Trước đây thím đã nói chuyện với Niên Niên, con bé có rất nhiều người hâm mộ, hầu như họ đều khen ngợi con bé, thi thoảng có người mắng nó vài câu, nó sẽ khóc cả ngày. Còn con lại chỉ toàn anti fan thôi, sao có thể không buồn cho được?"

Lộ Tuệ Tuệ: "…"

Cô chớp mắt, nhìn vào đôi mắt mong chờ của thím ba, khẽ nói.

"Vì trái tim của tôi làm bằng sắt đá, không cảm nhận được niềm vui hay nỗi buồn."

Thím ba: "?"
 
Back
Top Bottom