Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thiên Cơ Điện

Thiên Cơ Điện
Chương 70: 70: Cổ Tuyền Trấn 4



Không ngờ Ninh Dạ lại dùng Việt Tú Tú làm mồi, lúc mấu chốt mới chịu ra tay.

Lúc này trúng một đòn, bị thương, cũng may thân thể ưng yêu rất mạnh mẽ, vấn đề cũng không lớn.

Thời khắc này, nó giang hai cánh lao về phía Ninh Dạ, tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Ninh Dạ không hề né tránh, nghiêng người đón thẳng con ưng yêu kia, tay phát ra đao mang va chạm với mở ưng, phát ra tiếng leng keng giòn giã, đồng thời hai khuỷu tay chia ra đánh vào hai cánh, nhảy lên xuất cước đá liên tiếp, chớp mắt đã tạo ra hàng loạt đao quang.

“Sát Thân đao?” Ưng kiêu kia cũng là kẻ có kiên thức, kinh hãi thốt lên.

Ninh Dạ cũng đáp lại: “Thực Thi ưng?”“Ha ha, đúng vậy!” Ưng yêu gầm lên, giương hai cánh, yêu phong phần phật, bay lên trên không.

Đệ tử Tàng Tượng cảnh trước khi tu luyện pháp thuật chuyên về phi hành thì không biết bay, còn Thất Sát đao lại chú trọng vào cận chiến.

Ưng yêu này có thiên phú phi hành, lại giỏi yêu thuật, biết năng lực cận chiến của Ninh Dạ rất mạnh vì vậy kéo dài khoảng cách, rõ ràng định dùng chiến thuật thả diều để tiêu diệt đối thủ.

Ninh Dạ chỉ cười khẽ một tiếng, một lá bùa từ tay bay ra, dán lên người ưng yêu kia.

Ưng yêu chỉ cảm thấy thân thể nặng trĩu, không bay lên được.

“Thiên Quân phù?”“Còn có Liệt Diễm phù.

”Lại một lá bùa bay ra, lần này trực tiếp đốt lửa trên người ưng yêu.

Ưng yêu rên lên một tiếng, yêu phong cuốn qua, nhanh chóng thổi tắt ngọn lửa trên người, Ninh Dạ đã lại lao tới, Sát Tâm đao vô tình chém xuống.

Y mới tu luyện Sát Tâm đao uy lực bình thường, thế nhưng Ninh Dạ dán thêm Nhuệ Kim phù và Thần Lực phù trên người, dùng lục lục để bù đắp năng lực công kích thiếu sót khiến cho mỗi đòn của y đều khiến ưng yêu cực kỳ đau đớn.

Nếu Trương Liệt Cuồng ở đây chắc chắn sẽ mắng chửi Ninh Dạ dùng tiểu xảo, đã là Thất Sát đao thì gặp mạnh càng mạnh, cần khổ chiến mới k*ch th*ch được bản thân, bộc phát năng lực, g**t ch*t kẻ địch, ngươi dùng phù đạo áp đảo đối thủ như thế còn bộc phát cái quái gì?Nhưng đây mới là Ninh Dạ, y có kế hoạch của mình, đương nhiên việc k*ch th*ch bản thân tăng cường thực lực rất tốt nhưng cũng khiến mình bị thương khắp nơi, không thể kéo dài, thậm chí để lại thương tích ngầm gây họa về sau.

Y có kế hoạch của mình, không định khiến bản thân tiêu hao vì mục tiêu của Việt Tú Tú.

Đây là trận đánh bình thường chứ không phải trận quyết chiến cuối cùng!Lúc này một người một yêu đại chiến, ưng yêu kia phát hiện mình bị Ninh Dạ áp chế toàn giận, tức giận tới mức kêu la ầm ĩ.

Ninh Dạ đã nói: “Còn không mau gọi trợ thủ của ngươi ra?”Cái gì? Còn trợ thủ?Huyết ma, ưng yêu và Việt Tú Tú đều kinh ngạc.

Huyết ma hét lớn: “Sao ngươi biết?”Ninh Dạ trả lời: “Ma uống máu, yêu ăn thịt, quỷ hút linh hồn.

Những người bị các ngươi hại chết trong thôn không còn máu thịt, linh hồn tiêu tan, đọc tài liệu là biết, việc gì phải nghĩ?”Việt Tú Tú đỏ mặt, chính cô nàng đưa tài liệu cho Ninh Dạ nhưng bản thân chỉ lật xem qua loa, không ngờ Ninh Dạ chỉ tùy tiện xem qua đã phân tích được nhiều tin tức như vậy.

“Chẳng trách đã dùng Sát Thân đao lại biết cả dùng phù, hóa ra là kẻ có đầu óc.

” Một giọng nói lanh lảnh vang tới.

Theo âm thanh này, chỉ thấy quả nhiên cách đó không xa có một bóng đen xuất hiện, da xanh mặt trắng, hai mắt lồi ra, là một thanh quỷ.

Còn tên nữa thật?Thấy tình hình như vậy, Việt Tú Tú hoảng hốt.

Ninh Dạ cũng nhíu mày.

Y cau mày là vì không ngờ đối thủ là quỷ hư thể, quỷ chia ra làm hư và thực, hư quỷ bay lượn giỏi về chiến đấu lâu dài, hình thể lại hư ảo, Sát Tâm đao có tác dụng với cơ thể thật, còn với hư quỷ chỉ là có còn hơn không.

Dùng phù lục tấn công thì có tác dụng, nhưng cái này thì tốn tiền.

Bỏ ra chút ít phù lục thì thôi, nhưng đây là nhiệm vụ của Việt Tú Tú, bỏ nhiều phù ra đánh chết quỷ thì quá tốn kém.

Quan trọng nhất là, Việt Tú Tú, ngươi có trả tiền không?Ninh Dạ không muốn kết bạn trong Hắc Bạch thần cung, đương nhiên không lấy lòng Việt Tú Tú, vì vậy suy nghĩ xoay chuyển, y nhanh chóng quyết định.

Y xông tới!Đẩy con ưng yêu kia cùng xông tới phía trước, ly khai chiến trường, để lại thanh quỷ cho Việt Tú Tú.

Việt Tú Tú kinh hãi, một mình cô giao đấu với huyết ma đã khá vất vả, bây giờ còn phải đối phó thêm một con thanh quỷ, làm sao chống đỡ được đây? Cô nàng hét lớn: “Ngăn con quỷ này giúp ta, đợi ta giải quyết huyết ma bên này xong sẽ tới giúp ngươi.

”Ninh Dạ không buồn để ý tới, nực cười, ngươi lấy gì mà giải quyết? Tốt nhất là chờ ta giải quyết con ưng yêu này xong sẽ đến giúp ngươi.

.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 71: 71: Cổ Tuyền Trấn 5



Miệng không nói gì, Sát Thân đao lại càng lúc càng hung hăng, đánh thẳng lên người ưng kia, khiến nó tru tréo liên hồi.Thanh quỷ cũng là kẻ xảo trá, nó không sợ Sát Thân đao nhưng xem ra đối phương có khá nhiều phù lục, thân thể mình đâu cứng cỏi như ưng yếu, nếu qua đó khéo lại bị hại trước.

Vì vậy nó hét lớn: “Nhị ca cố chống đỡ!”Nói đoạn, nó lao về phía Việt Tú Tú.Phải kiếm quả mềm mà ăn chứ.Chỉ chớp mắt, Việt Tú Tú và ưng yêu cùng gặp nạn.Việt Tú Tú cuống lên, thấy không địch nổi bèn móc một vật ra tế lên, đó là một hạt châu lấp lóe ngũ quang thập sắc, ánh sáng bùng lên, đã bọc cả huyết ma và thanh quỷ lại.Đây là một bảo vật hộ thân mà Công Tôn Dạ cho cô, không phải bảo bối tốt, chỉ có thể sử dụng một lần, thấy ánh sáng của bảo vật từ từ ảm đạm,Trương Liệt Cuồng rong lòng Việt Tú Tú cũng cực kỳ tiếc nuối, càng lúc càng căm tức Ninh Dạ, cứ như Ninh Dạ phải xả thân vì cô nàng.Ngay lúc này, rốt cuộc Ninh Dạ cũng dùng đòn sát thủ.Ba tấm Bạo Liệt phù liên tục, thêm bốn đòn Sát Tâm đao đánh lên người ưng yêu, cuối cùng cũng khiến nó chia năm xẻ bảy.Ngay sau đó Ninh Dạ đã lao tới, ra tay với con huyết ma.Huyết ma này giao chiến với Việt Tú Tú cả nửa ngày, cũng bị thương không nhẹ.Chỉ còn một con thanh quỷ, rốt cuộc Việt Tú Tú cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.Chỉ chốc lát sau trận chiến đã kết thúc, một yêu một ma một quỷ đều bị tiêu diệt.

Việt Tú Tú đánh tới mức tóc tai rối bời, trên người còn bị vài vết thương, ngược lại Ninh Dạ hoàn toàn không bị làm sao.Việt Tú Tú oán hận trừng mắt nhìn Ninh Dạ, cô nàng đang trách cứ Ninh Dạ ném thanh quỷ lại cho mình.Ninh Dạ chẳng buồn tính toán với Việt Tú Tú, tự mình đi tới thu hồi thi thể yưng yêu và huyết ma, yêu có yêu đan, ma có ma châu, tuy chiến lợi phẩm của tiểu yêu tiểu ma không đáng giá nhưng tốt xấu gì cũng bù đắp được tổn thất bùa chú của y.Bên kia Việt Tú Tú cũng thu hồi quỷ nguyên, đi tới nói: “Ít nhất cũng phải chia ta chút tiền lời của ngươi chứ? Nếu không có ta kiềm chế ngươi đã chẳng thành công.”Nếu không có ngươi, ông đây lôi thủ đoạn ẩn giấu ra, một mình diẹt ba kẻ này cũng chẳng thành vấn đề.

Quan trọng nhất, đây là nhiệm vụ của ngươi cơ mà!Thấy cô nàng này không biết điều như vậy, Ninh Dạ càng lúc càng căm ghét, nhưng y không muốn kết oán công khai, vì vậy chỉ đáp: “Sư muộn muốn thì ta cho là được.”Nói xong ném ma châu cho Việt Tú Tú, Việt Tú Tú cầm ma châu, vẫn không quên trừng mắt với Ninh Dạ.Thấy cô nàng như vậy, Ninh Dạ thầm cười lạnh.Nếu không phải Cổ Tuyền trấn là nhiệm vụ của Việt Tú Tú, nơi này lại có lắm phàm nhân, không khéo Ninh Dạ đã g**t ch*t cô ta cho xong việc.

Đằng nào thì hễ là người của Hắc Bạch thần cung, vậy đều phải chết.Đúng lúc này, Ninh Dạ bỗng chú ý tới con sư tử đá bên cạnh.Con sư tử đá này được đặt trước phủ trong trấn, vốn không có chỗ nào thần kỳ, chỉ có điều vừa rồi máu tươi của huyết ma đã rơi trên đá.Ninh Dạ để ý là vì y phát hiện máu kia như được truyền vào sư tử đá.Thế này là sao? Ninh Dạ kinh ngạc nhìn lại, sau đó cảnh tượng khiến y ngạc nhiên hơn xuất hiện.Không ngờ y lại thấy con mắt của sư tử đá chuyển động một chút.Chỉ một chút thôi nhưng lại thành đối mặt với sư tử đá.

Khoảnh khắc đó, hai bên đều đờ ra một chút.Lúc này Ninh Dạ đã biết không ổn, y vội vàng lui lại.Cái lui này lại để lộ Việt Tú Tú.Chỉ thấy con sư tử đá kia đã mở rộng miệng cắn tới.“Quái vật?” Việt Tú Tú kinh hãi hét lớn.Nhân gian tứ hại, yêu ma quỷ quái.Trong đó yêu là cỏ cây chim thú biến thành, ma là từ Ma giới xâm nhập vào, quỷ là tử linh không tiêu tán, quái lại từ thiên địa khí vận, cực kỳ hiếm thấy, không ngờ hôm nay lại gặp một con ở đây.Thấy là một quái, Ninh Dạ đột nhiên hưng phấn hẳn lên.Y biết cơ duyên của mình là đây.Quái vật không chia cấp bậc, vì bất cứ vật thể gì cũng có thể thành quái, sư tử đá chỉ là vỏ ngoài, yếu tố then chốt là hạt nhân khiến vật phàm thành quái.Tiên môn gọi loại hạt nhân này là Dị Cực Chi Tinh.Cái gọi là dị, tức là khác với bình thường.Cái gọi là cực, là giới hạn của pháp tắc.Vì vậy quái vật còn gọi là quái dị.Lại có người nói bên trong Dị Tinh ẩn chứa pháp tắc đại đạo, thậm chí có năng lực vượt ra ngoài đại đạo, vì vậy Dị Tinh là bảo vật quý giá mà các tiên môn đều khao khát, có giá trị hơn quỷ nguyên yêu đan ma châu kia nhiều..
 
Thiên Cơ Điện
Chương 72: 72: Cổ Tuyền Trấn 6



Quỷ nguyên yêu đan ma châu chỉ là vật liệu luyện bảo, đâu sánh được với giá trị quý hiếm của Dị Tinh, nếu có thể tìm hiểu được pháp tắc đại đạo trong đó sẽ được lợi về lâu về dài.Vì vậy Việt Tú Tú thấy là một quái vật, vừa mừng vừa sợ, cô nàng cũng phản ứng rất nhanh, ngay lúc sư tử đá há miệng cắn, thân thể đã hóa thành một làn nước.Xoạt!Con sư tử đá cắn lên làn nước khiến nước bắn tung rồi tụ lại cách đó không xa, lại tạo thành hình Việt Tú Tú.

Sắc mặt cô nàng đã trắng bệch, hiển nhiên chiêu này khiến Việt Tú Tú phải trả giá không nhỏ.Chỉ có điều đối thủ là quái vật, so với lợi ích kếch xù đó thì chút tổn thất này có là cái gì.Việt Tú Tú hưng phấn đang định chiến đấu thì Ninh Dạ lại quay đầu bỏ chạy.“Này, ngươi làm gì vậy?” Việt Tú Tú tức giận kêu gào.Ninh Dạ không buồn để ý.Bây giờ y chỉ mong Việt Tú Tú chết ở đây, chết trong miệng quái vật.Ngay sau đó đã thấy con sư tử đá kia chậm rãi há miệng, mặt đất chấn động, phòng ốc rung chuyển, vô số trụ đá lớn từ dưới đất chui lên, bao phủ toàn bộ thôn trấn.Việt Tú Tú kinh hãi, cuối cùng cũng hiểu vì sao Ninh Dạ lại bỏ chạy.Pháp thuật mà quái vật này sử dụng đã đạt tới cấp bậc Hoa Luân, không phải thứ bọn họ đối phó nổi.Trời cao có mắt cho gặp được quái vật nhưng lại không thể g**t ch*t để kiếm lợi, Việt Tú Tú cực kỳ tiếc nuối.

Mắt thấy sư tử đá sắp vây kín thôn trấn, Ninh Dạ chạy nhanh đã trốn ra khỏi trấn từ trước, Việt Tú Tú không chạy kịp nên hạ quyết tâm.

Cô nàng lấy một lá bùa ra, chớp mắt đã biến mất không còn tung tích.Lại là Độn Quang phù, khi cô nàng xuất hiện đã là bên cạnh Ninh Dạ, chạy ra ngoài thôn cùng y.Thấy Việt Tú Tú không chết, Ninh Dạ cũng bất đắc dĩ.Chẳng trách cô nàng dám đến đây một mình, năng lực chiến đấu bình thường nhưng lại có rõ lắm thủ đoạn giữ mạng.Việt Tú Tú đã chạy thẳng ra ngoài: “Cần nhanh chóng báo cho sư phụ!”Bây giờ thực lực của cô nàng còn thấp, tạm thời không thể dùng hỏa phù hoặc phi kiếm đưa thư, chỉ có cách chạy về.

Cũng may khoảng cách không xa, chạy một ngày là được.Báo cho sư phụ?Ninh Dạ thầm cười lạnh, chưa nói tới chuyện đợi đến lúc Công Tôn Dạ đến thì đồ ăn đã nguội, cho dù hắn đến kịp thì mình có được lợi lộc gì?Nhưng y không nói gì, chỉ đáp: “Đúng vậy, chạy mau!”Tốc độ lại không nhanh không chậm - xem ra con quái vật kia không định truy đuổi, thấy bọn họ chạy không ngờ lại ngừng tay, lại hóa thành sư tử đá bất động.Việt Tú Tú chú ý tới điểm này, lấy làm lạ: “Sao nó không đuổi? Vừa nãy khi trảm yêu trừ ma sao nó không ra tay?”Ninh Dạ đáp lời: “Ba con yêu ma kia vốn không phải đồng bọn của nó, e là chính bọn nó cũng không biết ở đây còn một quái vật.

Còn vì sao nó không đuổi, ta cũng biết.”Sao Ninh Dạ lại không biết cho được.Tiên môn cực kỳ hứng thú với quái vật, hứng thú tới mức chỉ cần biết có quái vật xuất hiện, họ sẽ chẳng ngại chạy ngàn dặm tới đây.Nếu quái vật này không bị máu của huyết ma làm bại lộ, nó sẽ không xuất hiện, còn giờ nếu đã bại lộ, chuyện đầu tiên nó cần nghĩ là chạy chứ không phải giết.Nhưng y sẽ không nói chuyện này cho Việt Tú Tú, cứ để cô nàng nghĩ là quái vật bỏ qua cho họ là được.Lúc này hai người chạy phăng phăng trên đường, tốc độ của Ninh Dạ càng lúc càng chậm, Việt Tú Tú tức giận nói: “Này, ngươi nhanh lên có được không?”Ninh Dạ tức giận nói: “Ta chưa học pháp thuật Khinh Thân, không nhẹ nhàng như sư muội.”Việt Tú Tú bị y oán trách như vậy lại không nói gì, ngẫm lại thấy quái vật quan trọng hơn, đành đáp: “Vậy ngươi cứ ở phía sau chạy từ từ, ta về núi trước.”Nói đoạn, cô nàng tự tăng tốc đi trước.Quả nhiên là kẻ thiêu snghĩa khí.

Nhìn bóng lưng cô nàng, Ninh Dạ cười lạnh.Nhưng thực rất Ninh Dạ thà để cô nàng thiếu nghĩa khí còn hơn, không thì làm sao đối phó với con quái vật kia được?Lúc này thấy Việt Tú Tú đã đi xa, Ninh Dạ bèn vòng lại trấn.Chỉ có điều vừa tới trấn đã thấy một tu sĩ từ phía xa đi tới.Chết tiệt, vẫn có kẻ phát hiện động tĩnh ở đây, đang đi tới rồi.Ninh Dạ thâm hô không ổn, vội vàng tránh sang một bên.

Lúc này tu sĩ đã tới trong trấn, hắn mặc một bộ áo choàng tu sĩ màu trắng, bên trên còn viết một chữ “Nhạc” lớn.Thấy chữ cái này, Ninh Dạ đã hiểu, hóa ra là Cực Nhạc môn.Cực Nhạc môn là một môn phái nhỏ thuộc Mặc châu, thực lực kém cỏi.

Nhưng môn phái này có một pháp thuật chế được đặc thù, có thể chế ra một thứ tên là Cực Nhạc tán, sau khi dùng nó, ý chí bay bổng như vào thế giới cực lạc, các tiên nhân hết sức hoan nghênh.

Đặc biệt là những kẻ tự biết tư chất bản thân có hạn, thường sẽ mê muội trong thư snày, cảm nhận thú vui trong thế giới cực lạc..
 
Thiên Cơ Điện
Chương 73: 73: Quái Vật 1



Thứ này rất giống m* t** trong kiếp trước của Ninh Dạ, chỉ có điều nó không gây nghiện, nhưng sinh lý không nghiện thì tâm lý cũng nghiện, vì vậy co sr nhiều tiên nhân căm ghét thứ này nhưng không ngăn nổi đám tiên nhân ưa thích.

Cũng vì vậy Cực Nhạc môn được Hắc Bạch thần cung che chở.Thời khắc này thấy đây là tu sĩ của Cực Nhạc môn, Ninh Dạ suy nghĩ một chút rồi tránh vào rừng cây nhỏ bên cạnh, cởi bỏ quần áo đại biểu cho Hắc Bạch thần cung, đeo chiếc mặt nạ Tử Hồn của mình lên, thi phảp ẩn giấu hành tung đi vào trong trấn.Cùng lúc, tu sĩ Cực Nhạc môn kia lượn quanh phế tích của trấn một vòng, miệng lẩm bẩm: “Quái lạ, rõ ràng xuất hiện ở đây cơ mà, sao lại không còn?”Đúng lúc này hắn thấy Phượng Cửu, tu sĩ Cực Nhạc môn kia tóm lấy lão hỏi: “Nói mau, vừa rồi có chuyện gì xảy ra?”Phượng Cửu lắp ba lắp bắt thuật lại mọi việc, tu sĩ Cực Nhạc môn kia nghe xong cực kỳ kinh hãi.Quái vật? Không ngờ lại là quái vật?Hắn nổi máu tham, giơ tay lên, đã đánh chết Phượng Cửu, sau đó xoạt một tiếng, vô số bươm bướm màu trắng đã bay từ trong tay áo ra, chui vào trong các gian nhà.Hắn muốn g**t ch*t tất cả mọi người ở đây.Khi Ninh Dạ thay quần áo xong đi vào thì toàn bộ tiểu trấn đã không còn một người sống, chỉ thấy vô số bươm bướm màu trắng lao nhao bay vào ống tay áo của tu sĩ Cực Nhạc môn.“Thật quá độc ác!” Ninh Dạ cũng kinh ngạc trước thủ đoạn tàn nhẫn của tu sĩ này.Lúc này tu sĩ Cực Nhạc môn đã giết hết cả trấn, hắn nhìn con sư tử đá rồi lắc đầu: “Đã không còn ở đây nữa rồi.”Sư tử đá không phải quái vật mà chỉ bị quái vật điều khiển, nếu đã bại lộ đương nhiên phải chạy.Ngay sau đó hắn khoanh chân thi pháp, một luồng hào quang sinh ra dưới chân hắn, sau đó tu sĩ kia quát lớn, chỉ thấy vô số máu tươi từ thi thể dân chúng trong trấn bay ra, bắn tới các nơi.Nếu máu tươi có thể khiến quái vật hiện hình, vậy là dùng máu dân chúng trong trấn ép nó xuất hiện.Toàn bộ Cổ Tuyền trấn lập tức bị máu tươi nhuộm đỏ.Đúng lúc này, một vật đột nhiên bay ra.Rõ ràng đó là một chén trà nhưng lại mọc ra hai chân, chạy thẳng đi.“Hóa ra ngươi ở đây!” Tu sĩ kia cười ha hả, đã thi pháp, một phiến sương mù màu xám đã ập về phía quái vật.Chén trà quái vật rít lên một tiếng, lại thi pháp đâm gai nhọn bằng đá về phía tu sĩ.Bướm trắng trong tay áo tu sĩ bay lượn, thả vô số phấn hoa ra, kết hợp với làn khói xám tạo thành lớp sương màu xám trắng.

Dưới tác dụng của lớp sươing xám trắng này, tất cả đất đá gai nhọn đều tan thành mây khói.Thật lợi hại.

Thực ra tu vi của người này chỉ mới cảnh giới Hoa Luân sơ kỳ mà thôi nhưng hai bên đều là Hoa Luân sơ kỳ, quái vật lại thiếu pháp thuật thần thông chân chính, chiến lực kém hơn đối phương nhiều.Thấy tình cảnh này, Ninh Dạ đã hiểu, cho dù tu sĩ Hoa Luân này tiêu diệt quái vật, hao tổn rất lớn, mình vẫn không thể địch nổi đối phương.Nhất định phải giúp quái vật kia một tay.Ý thức được điều này, đã đốt quẻ bói, tâm thần tiến vào Thiên Cơ điện.Dùng một quẻ Ký Hồn tính toán cảnh giới Hoa Luân, đúng là lãng phí, nhưng Ninh Dạ không có cách nào tốt hơn.Lúc này hình ảnh trên Côn Lôn kính xoay chuyển, Ninh Dạ đã thấy được thứ mình muốn.Hóa ra là thế, Ninh Dạ vui mừng, rời khỏi Thiên Cơ điện, truyền âm cho quái vật kia: “Trong số bươm bướm kia có một con là bươm bướm bản mệnh của hắn, ta giúp ngươi khóa chặt lấy nó, tiêu diệt nó đi, chắc chắn hắn sẽ bị trọng thương.”Quái vật không ngờ lại có người nhắc nhở mình, tuy biết tiên nhân nấp trong bóng tối chắc cũng chẳng có ý tốt nhưng nó vẫn làm theo lời Ninh Dạ, đuọc tâm thần chỉ dẫn, nó khóa chặt lấy một con bươm bướm màu trắng trong góc, ngưng tụ một bàn tay lớn đánh tới.Tu sĩ Hoa Luân kia không ngờ lại có biến cố này, trong lúc cấp bách hắn vội vàng bảo vệ bươm bướm bản mệnh của bản thân, thế nhưng hắn cũng không thể ngăn nổi đòn tấn công tập hợp toàn bộ lực lượng của quái vật.

Chỉ thấy con bướm trắng bị đánh trọng thương, tu sĩ Hoa Luân đã kêu “Á” một tiếng rồi ngã xuống.Hắn còn chưa chết, trong lúc nguy kịch còn lấy một lá bùa ra định dán lên người.Nhưng ngay lúc hắn dán phù lên, ánh sáng lấp lóe, không ngờ lại có thêm một Quang Giáp thuật.Quang Giáp thuật là pháp thuật hộ thể bình thường, cường độ không cao, nhưng tấm phù hộ thể này lại khiến hắn không thể dán phù lên người mình được.Gặp biến cố này, chẳng lẽ tu sĩ kia còn không hiểu đã có chuyện gì xảy ra.

Hắn hét lớn: “Cao nhân phương nào? Lữ mỗ đã biết sai, đồng ý rời khỏi, nhường lại quái vật!”.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 74: 74: Quái Vật 2



Ninh Dạ không buồn để ý tới hắn, một tấm Phi Kiếm phù thất phẩm bay ra, đâm thẳng vào con bướm bản mệnh.Đây là phù lục mạnh nhất trong tay y, con bướm bản mệnh trúng đòn này lập tức nổ tung, tu sĩ kia kêu lên một tiếng rồi ngã xuống.

Bản mệnh bị hủy thì chưa chắc bản thân đã chết nhưng chắc chắn đã bị thương rất nghiêm trọng, thậm chí khó lòng thi pháp.Ninh Dạ đang định bồi thêm một đòn lại thấy hàng loạt trụ đá dâng lên hóa thành một nhà lao đá bảo vệ tu sĩ kia, sau đó mặt đất hóa thành cát, tu sĩ kia chìm xuống.Là con quái vật kia, không ngờ nó lại bảo vệ tu sĩ này.Ninh Dạ nhìn lại, chỉ thấy chén trà quái vật kia đã phát ragiọng nói khàn khàn: “Ngươi giúp ta là vì giết ta đúng không? Ngươi là người lúc trước cải trang quay lại, chắc chắn không muốn đồng bọn phát hiện.

Nếu ngươi giết ta, ta sẽ thả hắn đi, bại lộ chuyện ngươi là đệ tử Hắc Bạch thần cung.”Mẹ nó chứ!Không sợ kẻ địch cường đại, chỉ sợ kẻ địch thông minh!Cục diện trở nên bế tắc, ngay cả Ninh Dạ cũng không biết nên làm thế nào.Sau khi suy nghĩ, y giải quyết quăng vấn đề khó này trở lại: “Thế ngươi muốn ra sao?”Quái vật kia cũng thấy khó xử.Nếu đối phương nói dừng ra tay rồi đi khỏi, chắc chắn nó không tin, không thể thả tu sĩ Cực Nhạc môn này được, cũng không thể g**t ch*t.

Nó chiến đấu với tên tu sĩ này đã tiêu hao cực lớn, hơn nữa còn không phải đối thủ của người này - đối phương đã biết rõ thực lực của nó mà còn dám tới, rõ ràng là có chỗ dựa, đặc biệt là y còn có thể tra xét được nhược điểm của tu sĩ Hoa Luân.Cần biết đại cảnh giới khác với tiểu cảnh giới, giữa Tàng Tượng và Hoa Luân có khác biệt rất lớn về mặt thực lực.

Trong cùng cảnh giới tầng thấp thắng tầng cao tuy không nhiều nhưng không quá hiếm thấy.Tàng Tượng đỉnh phong muốn chiến thắng Hoa Luân sơ cảnh lại hết sức khó khăn, mỗi người làm được đều là rồng phượng trong chốn người, thiên tài trong thiên tài.Tu vi của người này hơi kém nhưng lai lịch bí ẩn, lại có gan khiêu chiến Hoa Luân sơ cảnh, chỉ riêng điều này đã chứng tỏ mình không bằng y.Đánh thì không đánh nổi, thả thì không thả được, chạy lại chạy không thoát.Quái vật kia cũng thấy khó xử.Ninh Dạ đã nói: “Tốt nhất ngươi nên nghĩ nhanh lên, nơi này đã xảy ra hai trận đánh, chẳng mấy chốc sẽ có người phát hiện.

Ta thì đi được nhưng chưa chắc ngươi đã trốn thoát được đâu.”Quái vật nôn nóng: “Ta biết, đám tu tiên giả các ngươi thật quá đnsg ghét, sao lại không chịu bỏ qua cho chúng ta? Nếu không phải ta khá thông minh, e là đã chết trong tay các ngươi từ lâu rồi.”Ninh Dạ mỉm cười nói: “Ta có một ý tưởng, không biết ngươi có muốn nghe không?’“Ngươi nói đi.”“Ngươi quy thuận ta, làm thủ hạ của ta.” Ninh Dạ nói.“Không được.” Quái vật kia kêu lên: “Vậy chẳng phải ta đánh mất tự do à? Hơn nữa làm sao ta biết liệu xong việc ngươi có giết ta không?”“Tự do?” Ninh Dạ cười lạnh: “Ngươi thật sự nghĩ bây giờ mình tự do à?”Quái vật ngơ ngác, ngẫm lại mình suốt ngày chạy như chó nhà có tang, chỉ sợ không sống qua ngày hôm nay.

Cái gọi là tự do thật ra còn chẳng dễ chịu bằng con chó người ta nuôi trong nhà.

Vì vậy, nếu người kia có thể đối xử tốt với mình một chút, có bán mình cũng không sao.

Nhưng vấn đề là làm thế nào để đảm bảo y sẽ không phân giải mình rồi hấp thu?Ninh Dạ đã nói: “Ngươi là quái vật hệ thổ sở trường là pháp thuật hệ thổ, như vậy rất tốt.

Đạo mà ta tu luyện cần quá nhiều thứ nhưng lại không thể phân thân, không cách nào chu đáo.

Nếu co Sơn Nhu tút, ta có thể buông lỏng đạo bên hệ thổ.

Trong số quái vật cực ít kẻ có trí tuệ.

Ta thấy ngươi rất có tiềm lực, đi theo ta, ngươi sẽ có nhiều không gian trưởng thành hơn.

Hơn nữa ta biết cực nhiều bí pháp, có thể truyền cho ngươi pháp thuật độn thổ, có pháp thuật này sau này ngươi bỏ trốn sẽ dễ dàng hơn nhiều.”Quái vật kia không nhịn được nói: “Nói nhiều như vậy, vì sao ta phải tin ngươi?”Ninh Dạ trả lời: “Không có nhiều thời gian đâu, ngươi chỉ có cách tin tưởng.

Nếu không tiếp tục kéo dài e là ngươi chẳng đi được đâu.

Đối với ta thì cùng lắm là chuyện âm mưu trộm lấy quái vật bị tông môn phát hiện, bị trách phạt thôi; còn với ngươi lại là nguy hiểm đến tính mạng đấy.”Câu nói này mới thật sự đánh vào tử huyệt của quái vật kia.Tuy nó khống chế tu sĩ Hoa Luân cảnh kia nhưng không cán cân không đủ nặng, đâu thể khiến Ninh Dạ khuất phục?Quái vật kia cũng ý thức được thời gian không đợi mình, đành phải đánh cược nói: “Ngươi không hại ta thật không?”“Cho dù ta có giết ngươi, hấp thu ngươi, cũng chưa chắc đã được lợi mấy, đặc biệt là bây giờ thực lực của ta còn kém, cho dù ngươi có huyền ảo lớn bằng trời đi nữa ta cũng chẳng tiêu hóa nổi.

Nhưng nếu giữ ngươi lại, vậy chẳng khác nào ta có thêm một trợ thủ Hoa Luân cảnh sơ kỳ, tuy trong Hoa Luân cảnh có lẽ ngươi là kẻ yêu snhất.”.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 75: 75: Quái Vật 3



“Vậy sau này thực lực của ngươi mạnh lên thì sao?”“Vậy ngươi cũng sẽ mạnh mẽ hơn.

Quái vật vốn không thể khống chế.

Từ xưa tới nay mục tiêu của tiên môn luôn là hấp thu quái vật, xưa nay không hề nghiên cứu phương pháp khống chế, ta cũng chẳng có cách nào.

Nếu ngươi cảm thấy không thể tin tưởng ở ta thì tìm cơ hội bỏ trốn là được...!Ngươi...!chẳng qua chỉ tiêu hao bản nguyên mà thôi, qua một thời gian là khoi phục được.

Nhưng tin ta đi, đi theo ta, sau này có đuổi ngươi đi ngươi cũng chẳng đi.”Quái vật khinh thường, nó không tin lời Ninh Dạ nhưng hiện thực ép nó không thể không tin, đành phải nói: “ĐƯợc rồi, ta đánh cược lần này.”Nói đoạn, nó thả tu sĩ Hoa Luân cảnh kia ra.Ninh Dạ không động thủ, nói: “Ngươi giết hắn đi.”"Ta?" Quái vật kinh ngạc.“Sao nào? Vừa mới nói làm thủ hạ của ta, bây giờ đã định làm trái ý ta rồi à?” Ninh Dạ nói.Quái vật không những không giận mà còn vui mừng, nghe câu này, đúng là Ninh Dạ định tuân thủ lời hứa, gai đá xuất hiện, đã g**t ch*t tu sĩ kia.Tiếp đó Ninh Dạ kiểm tra thi thể, lấy hết đồ của tu sĩ này rồi cầm một cái hộp gỗ nhỏ lên, mỉm cười nói: “Đúng là cơ hội trời cho, đi theo ta.”Chén trà bèn nhảy tưng tưng theo Ninh Dạ.Chỉ thấy Ninh Dạ đi tới trước sư tử đá, thi páp với cái hộp gỗ, cuối cùng dán một lá bùa lên, nói: “Ngươi có thể giấu cái hộp này vào sư tử đá không?”Quái vật kia đã hiểu suy nghĩ của y, kinh hãi nói: “Nhà ngươi đúng là gian xảo!”“Không làm thế thì làm sao bảo vệ ngươi được?” Ninh Dạ hỏi ngược lại.“Đúng vậy! Đúng vậy!” Quái vật thích nhất là câu này, bèn làm theo lời Ninh Dạ, đặt hộp gỗ vào con sư tử đá, tiếp đó lại làm theo lời dặn của Ninh Dạ, động tay động chân với con sư tử đá này một lúc rồi mới đi khỏi.——————————————Trên đường trở về, thực lực quái vật vừa tiêu hao đã dần khôi phục.Nhưng lúc này nó đã chẳng muốn chạy nữa.Đúng như Ninh Dạ đã nói, không phải quái vật thật sự khao khát tự do, chỉ là giá trị đặc biệt của bản thân nó khiến nó không còn lựa chọn nào.Bây giờ khó khăn lắm mới kiếm được một tu giả chịu che chở cho mình, có điên mới bỏ chạy.Ninh Dạ cũng dần dần hiểu được, quái vật này sinh ra từ hỗn độn, hoàn toàn không biết lai lịch bản thân, vốn là không có linh trí nhưng một lần bị tiên nhân bắt được, định luyện hóa, nào ngờ lại bị kẻ thù truy sát, luyện hóa thất bại.

Nhưng cũng từ đây nó có thần trí, sau đó ngày qua ngày chỉ có ẩn nấp, không dám để lộ chân tướng, một khi hiện hình là phải nghĩ cách bỏ trốn mất dạng.Cũng do có trí tuệ cho nên mới trốn thoát được vài lần.

Nếu đổi lại là quái vật bình thường hoàn toàn không có linh trí, e rằng đã bị tiên nhân bắt đi từ lâu.Sau khi biết tình hình của quái vật, Ninh Dạ cười nói: “Nếu ngươi không có tên, vậy ta đặt tên cho ngươi nhé.”“Được, được!” Quái vật kia vui mừng đáp.Ninh Dạ suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy gọi là Thiên Cơ.”"Thiên Cơ?"“Đúng, Thiên Cơ.

Từ nay về sau ngươi chính là Thiên Cơ Thạch!”Kẻ có Thiên Cơ Thạch, là có căn cơ của Thiên Cơ môn.Ninh Dạ rất mong chờ về con quái vật này.————————————————Một ngày sau.Ngũ Dương Công Tử - Công Tôn Dạ đứng trên Cổ Tuyền trấn, bên cạnh chính là Việt Tú Tú.Việt Tú Tú báo cáo nơi này, tuy biết hy vọng không lớn nhưng Công Tôn Dạ vẫn nhanh chóng bay tới.Có điều nhìn toàn bộ tiểu trấn hoang tàn này trong lòng Công Tôn Dạ cũng phát lạnh.Thời khắc này hắn nhìn xung quanh, cau mày nói: “Có ít nhất bốn đợt tu sĩ tới đây, nhưng chỉ có một kẻ động thủ...!là Cực Nhạc môn.”Với kiến thức của Công Tôn Dạ đương nhiên chỉ nhìn một lượt là nhận ra thủ đoạn của tu sĩ kia.Chỉ có điều, không biết người đoạt được bảo vật có phải là hắn không.Việt Tú Tú vẫn lưu luyến bên cạnh con sư tử đá.Cho dù Công Tôn Dạ đã nói với cô nàng, có thể con quái vật đã rời khỏi đó, bây giờ đã không trong sư tử đá, nhưng Việt Tú Tú vẫn không nỡ bỏ đi.Lúc này cô nàng chỉ hiếu kỳ quan sát sư tử đá, chỉ cảm thấy dường như trong đó có khí tức thu hút bản thân, không khỏi lên tiếng: “Sư phụ, sao con cảm thấy hình như trên con sư tử đá này có thứ gì thu hút mình?”Công Tôn Dạ không buồn quay đầu lại, đáp thẳng: “Ngươi tu luyện Tố Nữ Thanh Cương, Thủy Vân Kiếm Quyết, tương đối mẫn cảm với linh khí, không biết vì sao trên con sư tử đá kia lại dính khí tức của Vân Thủy đan, khí cơ phù hợp cho nên thu hút ngươi, chẳng có gì lạ.”“Hóa ra là vậy.” Việt Tú Tú lẩm bẩm, vỗ lên đầu sư tử đá.Đúng lúc này, con sư tử đá kia đột nhiên nổ tung, ‘xoạt’ một tiếng, vô số châm độc b*n r*.

Việt Tú Tú không kịp đề phòng, chớp mắt đã bị đâm như tổ ong vò vẽ,Trương Liệt Cuồng hân thể run rẩy, ngã thẳng xuống.“Tú Tú!” Công Tôn Dạ kinh hãi ôm lấy Việt Tú Tú, chỉ thấy toàn thân cô nàng đã máu me đầm đìa, còn trúng kịch độc, chết ngay tại chỗ.“Khốn kiếp!!!” Công Tôn Dạ hét lớn.Ám toán đồ đệ của mình ngay trước mặt mình, Công Tôn Dạ cảm thấy chẳng khác nào bị người ta tát thẳng vào mặt.Nhìn lại cái hộp và châm độc b*n r* từ trong sư tử đá, Công Tôn Dạ không kìm chế được run lên lẩy bẩy: “Cực Nhạc môn...!Đây là cơ quan của Cực Nhạc môn...!Gan chó của các ngươi to lắm!”Công Tôn Dạ đã đứng phắt dậy..
 
Thiên Cơ Điện
Chương 76: 76: Thiên Cơ Thạch 1



Ba ngày sau, Công Tôn Dạ trở về.Toàn thân đẫm máu, đằng đằng sát khí.Vừa về tới Ngũ Dương động, hắn đã phái môn hạ đệ tử tới tìm Ninh Dạ.Chuyện cơ quan trong sư tử đá g**t ch*t Việt Tú Tú có một vấn đề rất lớn, đó là có mục tiêu quá rõ ràng.Chuyện ra tay nhắm vào một đệ tử như vậy không giống tác phong của Cực Nhạc môn, nhất là trên đường tới Cổ Tuyền trấn, Việt Tú Tú có nhắc tới Ninh Dạ.Đương nhiên, quá nửa là những lời chẳng hay ho gì.Nhưng Công Tôn Dạ không vì vậy mà bỏ qua cho Cực Nhạc môn - hắn giết tới Cực Nhạc môn, tự tay g**t ch*t ba đệ tử Cực Nhạc môn, còn đe dọa trấn lột một lượng lớn của cải rồi mới rời khỏi, sau đó vừa về đến nơi đã gọi Ninh Dạ.Chỉ có điều hắn vừa hạ lệnh, một nữ đệ tử dưới gối đã nói: “Ninh Dạ tới Thiên Bình sơn, nơi đó đang bị phong tỏa.”“Thiên Bình sơn phong tỏa? Có chuyện gì vậy?” Công Tôn Dạ hơi run rẩy.Nữ đệ tử kia lóng ngóng đáp lời, lúc này Công Tôn Dạ mới biết hóa ra ngày hôm qua không ngờ trên Thiên Bình sơn lại xảy ra chuyện cơ quan giết người.“Cơ quan giết người? Chuyện gì xảy ra?”Nữ đệ tử trả lời: “Là quái vật.

Quái vật này thuộc tính thổ, có thể khoét rỗng tượng đá, bố trí cơ quan trong tượng đá rồi bôi đan dược luyện thể lên để thu hút.

Vừa vặn có một vị sư đệ đi ngang qua bị ảnh hưởng, không ngờ khiến cơ quan phát động, chết ngay tại chỗ.”“Thật to gan!” Công Tôn Dạ vỗ bàn đứng dậy.Bây giờ thì hắn đã hiểu.Con quái vật kia báo thù.Hiển nhiên, sau khi bị Ninh Dạ và Việt Tú Tú phát hiện ra tung tích, con quái vật kia thầm căm hận, sau khi g**t ch*t tu sĩ của Cực Nhạc môn lại dùng hộp cơ quan của hắn cài bẫy, ám toán Việt Tú Tú.

Không ngờ sau đó nó còn to gan tới mức lẻn vào Cửu Cung sơn, cố ám sát Ninh Dạ.Nhưng hiển nhiện vận may của nó không được tốt, Hắc Bạch thần cung có rất nhiều nhân tài, không chỉ có một mình Ninh Dạ đi theo con đường luyện thể cận chiến cường công, kết quả có người khác trúng chiêu thay y.Sau khi biết quái vật xuất hiện ở Thiên Bình sơn, Hắc Bạch thần cung lập tức phong tỏa quy mô lớn, ngay cả Ninh Dạ cũng tham gia vào chuyện này.Sau khi biết mọi việc, Công Tôn Dạ không còn nghi ngờ Ninh Dạ nữa chỉ ngạc nhiên vì mức độ to gan của con quái vật này.

Nhưng ngẫm lại chuyện trước, hắn cũng biết, đúng là con quái vật có trí tuệ, cũng không phải chuyện lạ.Chỉ tiếc nó xuất hiện ở Cửu Cung sơn, vậy cho dù có bắt được cũng chẳng tới lượt mình.Nữ đệ tử kia liếc mắt nhìn lên, ánh mắt như làn nước nhìn Công Tôn Dạ: “Hay là chờ sau khi phong tỏa kết thúc, đệ tử tới gọi hắn?”Công Tôn Dạ xua tay: “Bỏ đi, chỉ tiếc ho Tú Tú.”Nữ đệ tử kia hé miệng cười khẽ: “Một Việt Tú Tú chết đi, đồ nhi sẽ tìm mười Việt Tú Tú về cho ngài, được không?”Công Tôn Dạ nheo mắt: “Được, được lắm!”Hắn vung tay lên, quần áo nữ đệ tử rơi sạch, Công Tôn Dạ đã nhào lên.——————————————————Trong căn phòng nhỏ.Sau một đêm phong tỏa, rốt cuộc Ninh Dạ cũng trở về.Vừa ngồi xuống bàn đã thấy nghiên mực bên cạnh đứng lên, chính là Thiên Cơ Thạch.

Trên nghiên mực biến thành một gương mặt âu sầu: “Ngươi muốn thoát khỏi cảnh bị tình nghi mà bắt ta lộ diện, bây giờ nơi nào cũng đang tìm ta, iên môn có rất nhiều kỳ công diệu pháp, ta sợ sớm muộn gì cũng tìm ra ta.”Ninh Dạ lười biếng nói: “Yên tâm đi, ta đã che giấu thiên cơ giúp ngươi, trong thời gian ngắn bọn họ không tìm được ngươi đâu.”Thiên Cơ lấy làm lạ: “Ngươi chỉ là một đệ tử bình thường, sao lại có thể che giấu thiên cơ cho ta được? Chẳng lẽ ngươi còn là đại sư thuật số dịch lý?”Ninh Dạ che giấu thiên cơ đương nhiên là nhờ và quẻ bói Ký Hồn mộc và Đoạt Thiên thuật - Thiên Cơ môn có tam đại thần thuật bản thiếu sót, trong đó Ninh Dạ biết Vấn Thiên Thuật và Đoạt Thiên thuật, chỉ có một môn bí thuật không được ghi chép lại, tới giờ Ninh Dạ vẫn chưa biết.Nhưng Đoạt Thiên thuật của Ninh Dạ kém hơn Việt Tú Tú một chút, lại không có tâm pháp của Thiên Cơ môn làm căn cơ, miễn cưỡng thi triển thuật này, cho dù có dùng quẻ bói Ký Hồn thì vẫn kém hơn Đoạt Thiên thuật của Tân Nhiễm Tử nhiều, chỉ che giấu được khoảng ba năm.Bây giờ Ninh Dạ và Thiên Cơ còn chưa thân cận, vì vậy y không định nói những điều cơ mật này cho Thiên Cơ.Ninh Dạ bèn đáp: “Đừng nói linh tinh nữa, ngoan ngoãn ngồi đợi đi, không có chuyện gì thì đừng chui ra.

Nếu ngươi còn tùy tiện lên tiếng như vậy, ta cũng chưa chắc đã bảo vệ được ngươi.”.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 77: 77: Thiên Cơ Thạch 2



“Ừm.” Thiên Cơ thành thật nằm lại, nhưng vẫn không nhịn được nói: “Thật chán ngắt.”“Lúc trước ngươi bị truy đuổi thành chó rơi xuống nước, lúc đóng giả thành tượng đá không dám cử động, sao không kêu chán?”Thiên Cơ đáp cợt nhả: “Chẳng phải bây giờ có chủ nhân rồi à?”Không ngờ ngươi lại vô sỉ như vậy.Ninh Dạ suy nghĩ một chút rồi nói: “Không phải không có cách nào giúp ngươi hành động tự do.”Thiên Cơ vui mừng: “Nói mau nói mau.”Ninh Dạ nói: “Tìm một con rối, bỏ ngươi vào, cứ nói là truyền linh tính cho con rối là được!”Thiên Cơ vui mừng: “Đúng thế đúng thế, đúng là ý hay!”Ninh Dạ đã nói: “Nhưng điều kiện là, một, ta phải có loại con rối này, hai, ta phải có linh tính thích hợp, ba, ta phải có lý do thích hợp để nắm giữ con rối.”Thiên Cơ bèn nói: “Có thể mua con rối, linh tính thì có thể săn, lý do thì chọn bừa cũng được, cùng lắm thì chọn tu luyện một pháp thuật con rối.”Ninh Dạ cười lạnh: “Nói nghe hay nhỉ, ngươi có biết một con rối ra dáng cần bao nhiêu linh thạch không? Ngươi có biết loại lắm mồm như ngươi cần linh tính cao cỡ nào không? Ngươi có biết khi còn ở cảnh giới Tàng Tượng bị giới hạn lựa chọn tu luyện không? Ngươi cos biết sư phụ ta không thích ta chọn thứ gì khác đao đạo không? Quan trọng nhất là, rốt cuộc ngươi là thủ hạ của ta hay ta là thủ hạ của ngươi? Sao ta nghe như mình thành nô bộc của ngươi, phải làm việc cho ngươi vậy?”Thiên Cơ im lặng, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói ra sao.Thấy nó như vậy, Ninh Dạ bèn nói thêm: “Thôi được rồi, ngươi ngoan ngoãn cho ta, đợi tới thời cơ thích hợp ta sẽ tìm một thân thể cho ngươi.”“Vâng vâng vâng, đại ca cứ nói ngài muốn gì đi?” Thiên Cơ vội vàng đáp ứng.Ta muốn gì ư? Ta muốn toàn bộ Hắc Bạch thần cung này long trời lở đất!Chỉ có điều, bây giờ Ninh Dạ sẽ không nói chuyện này cho nó, y chỉ lạnh nhạt đáp: “Đương nhiên là muốn mình trở nên mạnh mẽ hơn.

Thời gian tới ta sẽ tĩnh tâm khổ tu, xung kích tầng thứ tư, không có chuyện gì thì đừng tới làm phiền ta.”Còn hai tháng nữa là thời hạn nhập môn một năm, Ninh Dạ muốn thăng cấp lên tầng thứ tư trước khi kỳ khảo sát kết thúc, ngoài ra là tiếp tục tìm kiếm cơ hội đoạt lấy mảnh vỡ Thiên Cơ điện.Hôm nay, Ninh Dạ đang tu luyện, Hứa Ngạn Văn lại tới.Tháy Ninh Dạ, Hứa Ngạn Văn nói: “Lần trước nhờ có ngươi nên Vãn Ngưng đã thân mật với ta hơn, không thì vì sao ba ngày sau lại cố tình gọi ta tới Ngưng Tâm Tiểu Trúc của nàng ấy tụ tập?”Ninh Dạ cười nói: “Cơ hội tốt thế cơ mà, vừa vặn ở cùng giai nhân, ta có đi cũng là dư thừa thôi?”Hứa Ngạn Văn lắc đầu: “Ta cũng không muốn nhưng khổ cái Vãn Ngưng chỉ đích danh muốn ngươi đi.

Xem ra lần trước ngươi thể hiện như vậy đã lọt mắt Vãn Ngưng.”Giọng nói lại không mấy ghen tị, chắc là vì chắc cú Trì Vãn Ngưng sẽ không thích y.Với Hứa Ngạn Văn, bây giờ hắn như đang tranh sủng trong hậu cung, khi mình không tự tranh giành được thì muốn kéo đồng bọn, điều kiện là đồng bọn không bằng mình.Ninh Dạ vừa vặn puhf hợp với tiêu chuẩn này, tướng mạo xấu xí nhưng tâm cơ thâm sâu, dẫn ra ngoài không khiến mình rớt giá mà còn tôn lên sự vĩ đại anh tuấn tiêu sát bất phàm của bản thân, có thể nói là lựa chọn phù hợp nhất.Ninh Dạ cũng chờ cơ hội này đã lâu, nghe vậy y cười nói: “Đã vậy cung kính không bằng tuân lệnh.”Trong căn phòng nhỏ, Ninh Dạ chắp tay đi qua đi lại, lông mày đã nhăn tít.Nghiên mực trên bàn đột nhiên đứng dậy hóa thành một người đá nho nhỏ, hai chân lắc lư bên cạnh bàn: “Ngươi đang phiền muộn?”Ninh Dạ thuận miệng đáp: “Chỉ đang nghĩ một số chuyện thôi.”Thiên Cơ bèn thở dài: “Ngươi vẫn chưa tin ta.”Nghe nói vậy, Ninh Dạ lại thấy vui.Nửa tháng trước, vấn đề còn là Thiên Cơ có tin Ninh Dạ hay không, bây giờ vấn đề đã đảo ngược rồi.Ninh Dạ bèn cười nói: “Ngươi biết ta đang nghĩ gì không?”Thiên Cơ đáp: “Chắc chuyện Ngưng Tâm Tiểu Trúc rất quan trọng với ngươi phải không? Thế nhưng ngươi có chuyện phải dè chừng, vì vậy ngươi thấy do dự.

Ngươi muốn làm một chuyện nhưng còn lo lắng gì đó.

Chuyện đó có liên quan tới thân phận thực sự của ngươi à?”Ninh Dạ ngạc nhiên: “Thân phận thực sự?”Thiên Cơ chu mỏ: “Tuy ngươi không nói gì với ta, tất cả mọi hành động của ngươi chỉ như hành vi của một đệ tử môn phái bình thường, lựa chọn vậy chỉ vì ham mốn của bản thân.

Thế nhưng ngươi quên mất một chuyện, ta đã đi theo ngươi nửa tháng, cũng biết được một số chuyện của Hắc Bạch thần cung.

Ví dụ như đệ tử Hắc Bạch thần cung trước khi chính thức bước vào trung kỳ chỉ có thể học tập một loại pháp thuật cơ bản, mà sư phụ ngươi, Trương Liệt Cuồng cũng chỉ truyền cho ngươi một môn đao pháp.

Nói cách khác đáng lẽ ra bây giờ ngươi chỉ biết Dương Phù kinh và Sát Tâm đao.

Thế nhưng thủ đoạn ngươi thể hiện ở Cổ Tuyền trấn lúc trước với pháp thuật Thổ Độn ngươi truyền cho ta đều không phải thứ ngươi của bây giờ nên biết.”.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 78: 78: Thảo Luận 1



Nghe nói vậy, Ninh Dạ lại vui mừng.Không phải Ninh Dạ không nghĩ sẽ để lộ manh mối nhưng thứ nhất y không ngờ đầu óc của Thiên Cơ lại tốt như vậy, thứ hai Thiên Cơ vốn là nô bộc của y, y để lộ chút tin tức cũng là có ý định thăm dò.Bây giờ xem ra Thiên Cơ quả thật không khiến y thất vọng - nói ra trước mặt y dẫu sao cũng hơn nói với người khác.Ninh Dạ bèn nói: “Vậy ngươi cảm thấy ta là người như thế nào?”“Còn phải hỏi?” Thiên Cơ lại chu mỏ: “Gián điệp môn phái khác chứ gì nữa.”Ninh Dạ suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Cứ coi là thế đi, chỉ có điều môn phái khác này đã không còn tồn tại.”“Hả?” Thiên Cơ ngạc nhiên.Ninh Dạ đáp lời: “Ta vốn là đệ tử của Thiên Cơ môn, hơn một năm trước đã bị Hắc Bạch thần cung tiêu diệt.”Thiên Cơ giật nảy mình: “Chẳng trách ngươi đặt tên ta là Thiên Cơ.”“Đúng, ta hy vọng ngươi sẽ trưởng thành, trở thành nền tảng tương lai cho Thiên Cơ môn.” Ninh Dạ gật đầu.Thiên Cơ vui mừng: “Thế là bây giờ ngươi tin tưởng ta rồi? Còn kể chuyện quan trọng như vậy cho ta biết?”Ninh Dạ thở dài: “Không tin cũng không được, dù sao chuyện sau này buộc phải có ngươi giúp.”Thiên Cơ bất mãn: “Ngươi không thể nói mấy lời dễ nghe một chút để dỗ dành ta à?”Trí tuệ của Thiên Cơ thì đủ nhưng tính tình lại khá giống trẻ con.Ninh Dạ cưởi ha hả, xoa đầu Thiên Cơ, kể lại chuyện mảnh vỡ Thiên Cơ điện cho nó biết.Rốt cuộc Thiên Cơ cũng hiểu ra: “Vậy vừa rồi ngươi phiền muộn là vì chuyện trộm mảnh vỡ cần ta giúp, không biết có nên nói cho ta không?”“Không chỉ có thế.” Ninh Dạ trả lời: “Chuyện mảnh vỡ Thiên Cơ điện hết sức quan trọng, hơn nữa với người khác thì nó không có tác dung gì, chỉ có tác dụng đối với người nắm giữ Thiên Cơ điện như ta.

Ta có làm mưa làm gió trong Hắc Bạch thần cung thế nào đi nữa thì Hắc Bạch thần cung cũng không ngờ được lại có đệ tử Thiên Cơ môn, dù sao bọn họ có quá nhiều kẻ địch.

Nhưng nếu mảnh vỡ bị lấy trộm, bọn họ sẽ lập tức nhận ra có người của Thiên Cơ môn xâm nhập.”“Biết là người của Thiên Cơ môn thì có sao? Không tìm ra ngươi là được mà.” Thiên Cơ không hiểu.Nó có trí tuệ nhưng lại thiếu kinh nghiệm, còn rất nhiều chuyện chưa thể hiểu nổi, thậm chí không nghĩ ra điểm bất lợi của Ninh Dạ trong chuyện bại lộ Thiên Cơ môn.Ninh Dạ dạy dỗ nó: “Khác biệt rất lớn.

Thiên Cơ môn bị người ta tiêu diệt một năm trước, vì vậy chỉ cần biết người ra tay có thể là người của Thiên Cơ môn, như vậy có thể suy đoán được kẻ làm việc này chắc chắn là đệ tử mới gia nhập trong vòng một năm.

Cứ như vậy phương hướng tìm kiếm sẽ thu hẹp hơn nhiều.

Hơn nữa nếu đã là người mới, vậy khó lòng dùng thực lực bản thân lẻn vào Thanh Mọc điện, quá nửa phải có thân phận để ngang nhiên đi vào.

Vậy những người vào Ngưng Tâm Tiểu Trúc trong ngày hôm đó sẽ là đối tượng tình nghi trọng điểm.

Coi điều này là manh mối tiếp tục tra xét sẽ phát hiện kẻ hủy dung là ta là đối tượng đáng nghi ngờ nhất.

Cuối cùng lại đối chiếu mọi việc ở Hòe Âm sơn, Cổ Tuyền trấn, phát hiện ta cũng từng xuất hiện...”Kết hợp tất cả manh mối lại có thể dễ dàng tìm ra y.Thiên Cơ đã hiểu ý Ninh Dạ, bèn nói: “Nếu đã vậy thì tạm thời đừng lấy.”“Không được.” Ninh Dạ lắc đầu: “Có quá nhiều chuyện phải làm, mảnh vỡ Thiên Cơ điện chỉ là bước đầu tiên, hơn nữa ta yêu cầu bản thân phải hoàn thành bước này trong khi còn Tàng Tượng.”“Sao lại vội vàng như vậy?” Thiên Cơ lấy làm khó hiểu.“Vì sau khi lên tới cảnh giới Hoa Luân ta buộc phải rời khỏi Hắc Bạch thần cung, tới Hạo Thiên môn và Thái Âm môn.”Ninh Dạ vẫn rất quan tâm tới cảnh ngộ của Thanh Lâm và Tân Tiểu Diệp.

Y không biết bên phía bọn họ bây giờ ra sao.

Trong tiên môn có rất nhiều cạnh tranh, rất nhiều đá đá.

Với thực lực và đầu óc của mình mà còn phải cẩn thận từng chút một, e rằng Thanh Lâm và Tân Tiểu Diệp sẽ rất khó khăn.Vì vậy Ninh Dạ không những phải giải quyết vấn đề của bản thân mà còn phải nhanh chóng tới giúp Thanh Lâm và Tân Tiểu Diệp.

Chỉ khi ba người cùng trưởng thành mới có thể lật úp tam đại tiên môn.Ngoài ra y còn muốn tới những tiên môn khác tìm kiếm càng nhiều mảnh vỡ đồng thời kích động nội chiến giữa các môn phái.Có nhiều chuyện cần làm như vậy nên y không thể kéo dài.“Nếu đã thấy, làm đồ giả đi?” Thiên Cơ tiếp tục nghĩ kế.Ninh Dạ lắc đầu: “Ta còn chưa từngt hấy mảnh vỡ trông ra sao, làm giả thế nào đây? Hơn nữa làm giả thì sớm muộn gì cũng bị phát hiện.”“Vậy kiểm tra trước rồi mới ra tay, lần sau lại tới.”.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 79: 79: Thảo Luận 2



Ninh Dạ vẫn lắc đầu: “Sẽ không còn lần sau.

Phải biết mảnh vỡ chắc chắn không ở chỗ của Trì Vãn Ngưng, trên người cô ta không có khí tức của mảnh vỡ.

Hơn nữa cho dù ta được mời tới Ngưng Tâm Tiểu Trúc nhưng không thể đi lung tung trong Thanh Mộc điện.

Vì vậy muốn tìm ra vị trí của mảnh vỡ, ta buộc phải tạo ra sự cố.

Chuyện như vậy một lần đã là nhiều rồi.

Ngoài ra bây giờ Thanh Mộc Lão Tổ không ở Hắc Bạch thần cung, bỏ qua cơ hội lần này, nếu trở về thì có năng lực cao bằng trời ta cũng chẳng thể thành công được.

Vì vậy hoặc không ra tay, còn đã ra tay thì phải làm xong trong một lần.”“Thế này không được, thế kia cũng không được, vậy phải làm sao?” Thiên Cơ cũng thấy đau đầu.Ninh Dạ trả lời: “Không phải không có cách, đó là bê trọn cả ổ, giả bộ là trộm cắp bảo vật, mảnh vỡ chỉ là kèm theo.”“Bê trọn cả ổ? Hay lắm hay lắm, kiếm thêm được bao nhiêu bảo vật.” Thiên Cơ vui mừng, thằng nhóc này chỉ sợ thiên hạ không loạn.Ninh Dạ hừ một tiếng: “Ngươi nghĩ hay nhỉ, đồ dạc của các đại tiên môn đều được lưu lại ấn ký, một khi thi phảp sẽ dễ dàng tra ra được.

Mảnh vỡ Thiên Cơ điện thì sau khi thu hồi còn có thể dùng bản thân Thiên Cơ điện để tẩy xóa ấn ký, những thứ khác không thể giữ lại.”“Thế à.” Gương mặt nho nhỏ của Thiên Cơ gục xuống.Đúng là đáng tiếc.“Nhưng đây chưa phải điều uan trọng nhất.” Ninh Dạ nói: “Chưa nói chuyện bưng trọn ổ quá khó khăn, cho dù có làm được thì cực kỳ đáng ngih ngờ.

Những điểm đáng ngờ này có lẽ lừa được Phó Đông Lưu nhưng chưa chắc đã lừa được một người khác.”Trong đầu Ninh Dạ đã xuất hiện bóng dáng Lạc Cầu Chân.“Vậy thì giết hắn đi.” Thiên Cơ không buồn để ý.g**t ch*t?Ừ, nghe thì chẳng có tí kỹ thuật nào nhưng có lẽ đây là cách tốt nhất.Giờ tý.Ninh Dạ đi tới chỗ hẹn, thấy Vương Sâm đã ở đó.Vương Sâm hơi mất kiên nhẫn: “Tìm ta có chuyện gì?”Ninh Dạ trả lời: “Ta còn nợ ngươi một cái mạng nên muốn hỏi xem dạo này ngươi có cần giết ai không?”Nghe y nói câu này, Vương Sâm vui vẻ đáp: “Ta thấy nhiều kẻ đòi nợ rồi nhưng đây là lần đầu thấy người đòi trả nợ đấy.”Ninh Dạ trực tiếp nói: “Ngươi nói luôn có mục tiêu hay không đi.”Vương Sâm suy nghĩ một chút rồi đáp: “Có thì cũng có, tuy bây giờ ta không vội lắm.”“Ai?”“Sư huynh của ta, Lệ Bách Đao.”“Thực lực ra sao?”“Hắn là đại đệ tử của sư phụ ta, vừa đạt đến Hoa Luân trung kỳ, đã luyện Đoạn Hồn ma đao của sư phụ, cũng là đệ tử được sư phụ coi trọng nhất.

Hắn không chết thì ta cũng khó mà ngóc đầu lên được.”“Nhưng sư phụ ngươi còn những đệ tử khác.”“Không sao, bây giờ đối thủ duy nhất của ta chính là hắn.”Ninh Dạ lắc đầu: “Chuyện này không phù hợp với ước định của chúng ta.”Ước định lúc trước là giúp Vương Sâm diệt trừ đối thủ trong cảnh giới Tàng Tượng, không bao gồm cảnh giới Hoa Luân, nhất là còn trung kỳ.Hoa Luân trung kỳ và sơ kỳ không khác biệt về chất, chỉ khác về lượng nhưng cho dù chỉ vừa đạt tới trung kỳ thì Ninh Dạ cũng chẳng mong mình đánh được - thực lực của y hiện tại cộng thêm Thiên Cơ, tối đa đối phó được với một đệ tử Hoa Luân sơ kỳ.“Là ngươi chủ động muốn trả nợ mà.” Vương Sâm cười lạnh.Nhìn ánh mắt của Vương Sâm, Ninh Dạ đột nhiên ý thức được, e rằng lần này Vương Sâm cố ý.Hắn đang thăm dò thực lực của mình.Sau khi ý thức được điều này, Ninh Dạ nói: “Chờ ta một chút.”Nói xong, Ninh Dạ đã biến mất.Một lát sau y lại xuất hiện, ném một tờ giấy sang: “Ta có thể diệt trừ hắn giúp ngươi, nhưng ngươi phải bồi thường thêm những điều kiện này.”Nói đoạn y ném một tờ giấy ra, không ngờ trên giấy là một số tài nguyên đặc biệt, có thứ để trợ giúp việc tu hành, cũng có thứ độc dược giết người.Đối với đệ tử cảnh giới Tàng Tượng thì những tài nguyên này khá quý giá, nhưng với Mộc Khôi tông lại chẳng đáng gì, thậm chí Vương Sâm tự móc tiền túi ra cũng kiếm được, có thể thấy Ninh Dạ không yêu cầu quá đáng.Chuyện khiến Vương Sâm giật mình là không ngờ Ninh Dạ lại đáp ứng!Nói cách khác, sau lưng kẻ này thật sự có người? Có lẽ không tới cấp bậc Vạn Pháp đỉnh phong nhưng ít nhất cũng đối phó được với cảnh giới Hoa Luân?Tiên môn luôn tuân theo ý tưởng cường giả xưng vương, cho dù chiến tranh gián điệp, họ vẫn tin rằng càng là cường giả thì càng thu được tin tức quý giá.Biểu hiện của Ninh Dạ rốt cuộc cũng khiến Vương Sâm coi trọng.Chỗ tài nguyên này không khó kiếm, hắn trực tiếp đồng ý: “ĐƯợc.”“Đưa ta tin tức về hắn.”————————————.
 
Back
Top Bottom