Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thiên Cơ Điện

Thiên Cơ Điện
Chương 50: 50: Phù Thế Châu 2



Kẻ hạ độc chính là bản thân Ninh Dạ, đương nhiên y không thể hận được, sát tâm khó mà nổi lên, nhưng Ninh Dạ ngưng thần tĩnh khí, tưởng tượng lại quang cảnh khi Nhạc Tâm Thiện diệt Thiên Cơ môn, hận ý trong lòng bộc phát, sát ý như bão táp.Rõ ràng y đang nằm trên giường bệnh, bị thương nặng chưa khỏi nhưng lúc này một luồng khí thế đã bộc phát từ trong cơ thể.Thất Sát đao, giết người tru tâm, chỉ muốn giết địch, không tiếc thân mình!Đây là một công pháp tốt nhất để kích hoạt tiềm lực bản thân, có thể nói mỗi khi giao chiến ắt sẽ bùng phát, không bùng phát không phải Thất Sát đao.Chỉ cần sống được, vậy tốc độ tu luyện Thất Sát đao sẽ cực kỳ nhanh chóng.Ngay sau đó, Ninh Dạ dùng tay làm đao, đã chém một nhát về phía bóng đen.Bóng đen vốn là ảo thuật, không phải thực chất nhưng khi Sát Tâm đao của Ninh Dạ đánh vào, hình ảnh kia lại phát ra tiếng kêu thê lương, như có sinh mệnh thật sự.

Hình ảnh đó biến ảo, cực kỳ khó đoán.Đồng thời cơ thể Trương Liệt Cuồng hơi dịch về phía pháp châu, dư âm của đao thế đánh thẳng vào cánh tay hắn.“Sư phụ!” Ninh Dạ kinh hãi.Trương Liệt Cuồng tùy ý vung tay lên ngăn Ninh Dạ lại: “Không sao, ta cố ý thôi.”Nói đoạn hắn khép hờ hai mắt, cảm thụ đao này của Ninh Dạ.Chốc lát sau, Trương Liệt Cuồng nói: “Rất tốt, sát tâm ác liệt, dũng mãnh thẳng tiến, có tiến không lùi, một đòn giết iêt sđịch...!đúng là đã có đôi chút hỏa hầu.

Xem ra ngươi chuyện tu luyện phù đạo thật sự không khiến ý chí chiến đấu của ngươi hạ thấp.

Cố gắng duy trì!”“Vâng!” Ninh Dạ đáp lời nhưng ánh mắt vẫn nhìn Phù Thế pháp châu.Trương Liệt Cuồng nhận ra ánh mắt của y: “Ngươi muốn thứ này?”“Vâng!” Ninh Dạ lớn tiếng đáp: “Đệ tử to gan, mong được mua lại bảo vật này.”“Mua?” Trương Liệt Cuồng hừ một tiếng: “Ta thiếu linh thạch à?”Ninh Dạ ngây ra như phỗng.Trương Liệt Cuồng nói: “Ngươi là đệ tử của ta, sư phụ còn phải bán báo vật cho đệ tử, chẳng phải thành trò cười cho thiên hạ à? Không phải ta không muốn cho ngươi mà với thực lực hiện giờ của ngươi còn chưa đủ để sử dụng bảo vật này.

Quan trọng nhất là đạo của ảo thuật còn bất lợi cho Thất Sát đao hơn cả phù đạo, sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng của ngươi.”Ninh Dạ lớn tiếng nói: “Sư phụ hiểu lầm rồi, đệ tử chỉ muốn dùng Phù Thế châu để tu luyện Sát Tâm đao.”“Hả? Tu luyện thế nào?”Ninh Dạ đáp lời: “Giống như vừa rồi, huyễn hóa ra kẻ thù, sát tâm tự dâng lên, mài giũa tinh thần, khổ luyện đao pháp.”“Vậy à?” Trương Liệt Cuồng trầm ngâm một chút rồi tiện tay ném Phù Thế châu sang phía Ninh Dạ: “Cho ngươi.

Nhưng ba tháng sau ta sẽ kiểm tra, nếu trong thời gian này ngươi không thể tu luyện Sát Tâm đao tới mức sát phạt tùy tâm, có địch không có ta, vậy giơ đao tự xử đi.”Ninh Dạ lớn tiếng đáp: “Nhất định không phụ lòng sư phụ!”Trương Liệt Cuồng đã xoay người bỏ đi.Nhìn bóng lưng của hắn, Ninh Dạ lẩm bẩm: “Sát phạt tùy tâm, có địch không có ta...!Ài, đúng là yêu cầu nghiêm ngặt, tiểu chuẩn cao thật.”‘Sát phạt tùy tâm, có địch không có ta’ là chỉ cảnh giới của Sát Tâm đao, tu luyện tới bước này có thể coi là Sát Tâm đao đã đại thành, có thể tu luyện đệ nhị sát, Sát Thân đao.Thất Sát thiên đao chia làm Sát Tâm đao, Sát Thân đao, Sát Khí đao, Sát Thế đao, Sát Ý đao, Sát Thần đao cùng với Thiên Sát đao cuối cùng.

Mỗi cảnh giới có hai sát, Thiên Sát đao cuối cùng nhất định phải đạt tới cảnh giới Vô Cấu mới có thể thi triển, vì vậy ngay cả Trương Liệt Cuồng cũng chưa thể luyện thành.Phải tu luyện Sát Tâm đao tới đại thành trong vòng ba tháng, yêu cầu này không thấp, mang ý nghĩa trình độ đao đạo của Ninh Dạ nhất định phải tiến bộ nhanh hơn cả tu vi.Yêu cầu này là do Trương Liệt Cuồng thấy trình độ phù đạo của y khá cao, trong lòng khó chịu.Nhưng với Ninh Dạ, đây lại không phải việc khó.Sát Tâm đao tập trung vào tâm chí, Ninh Dạ thân ở Hắc Bạch thần cung, đưa mắt nhìn khắp nơi đâu đâu cũng là kẻ thù, không cần cố gắng thì sát tâm cũng nổi lên, nếu toàn tâm toàn ý tu luyện, chỉ một tháng là thành công.Ninh Dạ không vội tiến bộ, y không muốn Trương Liệt Cuồng đặt quá nhiều kỳ vọng vào bản thân, quan trọng hơn là muốn mình có thời gian rảnh.Lúc này Ninh Dạ chơi đùa Phù Thế châu một chút rồi cất nó đi.Nhìn ra ngoài trời, đêm đã khuya, Ninh Dạ cười nhẹ hai tiếng.Y nằm trên giường bệnh, khẽ huýt sáo, nhìn bên ngoài thì là vui vẻ vì nhận được bảo vật, nhưng ở một nơi xa xa bên ngoài, dưới một gốc cây nhiều tuổi, con rối chuột ddất đang đứng im bất động đột nhiên vểnh tai lên vài lần rồi “xoạt” một tiếng, chui xuống lòng đất..
 
Thiên Cơ Điện
Chương 51: 51: Cháy 1



Bóng đêm âm u, lặng ngắt như tờ.

Hắc Bạch thần cung tạm biệt ban ngày huyên náo, trở nên cực kỳ yên tĩnh.

Chỉ có điều ẩn dưới vẻ yên tĩnh này lại là dòng nước ngầm chảy xiết - mỗi đệ tử tuần tra ban đêm đều trợn tròn hai mắt quan sát tất cả những kẻ khả nghi.

Chuyện trúng độc lần trước khiến tất cả mọi người căng thẳng, số người tuần tra ban đêm tăng gấp đôi, đặc biệt là phòng kho được bố trí thêm trận pháp bảo vệ, chỉ sợ bị hạ độc lần nữa.

Thế nhưng lần này, nơi gặp xui xẻo không phải là phòng kho.

“Cháy rồi! Giám Sát đường cháy rồi!”Một ánh lửa bùng lên, theo đó là tiếng kêu la của vô số đệ tử.

Thế lửa tăng lên với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã phủ khắp gian điện.

Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên tiếng hừ tức giận, tiếp đó là một bàn tay che trời ấn từ không trung xuống.

Theo nhát ấn này hạ xuống, ngọn lửa hoàn toàn biến mất, chỉ có điều Giám Sát đường cũng bị chưởng này đánh cho sụp đổ, biến thành một phế tích.

Sau đó trước phế tích Giám Sát đường đã có một người xuất hiện, chính là Nhạc Tâm Thiện.

Nhạc Tâm Thiện đứng chắp tay, không giận mà uy: “Phó Đông Lưu đâu?”“Có thuộc hạ!”Một luồng sáng đen bay tới, Phó Đông Lưu đã chạy đến, nhưng tiếc là tốc độ của hắn có nhanh đến đâu cũng không nhanh bằng Nhạc Tâm Thiện.

Ánh sáng đen chưa ngưng tụ thành hình, Nhạc Tâm Thiện đã giơ tay tóm lấy.

Luồng sáng đen kia lập lòe trong tay hắn, miễn cưỡng hiện ra diện mạo của Phó Đông Lưu: “Đại điện chủ, thuộc hạ! ”“Sào huyệt của ngươi bị người ta đốt.

” Nhạc Tâm Thiện nói với vẻ âm trầm: “Chuyện trúng độc còn chưa giải quyết đã xảy ra chuyện như vậy, tên giám sát sứ nhà ngươi còn có mặt mũi tới gặp ta?”“Điện chủ bớt giận!” Phó Đông Lưu kêu lên: “Thuộc hạ đã tra được chút manh mối.

”Nhạc Tâm Thiện vừa buông tay, ánh sáng đen đã rơi xuống hóa thành bản thân Phó Đông Lưu.

Hắn quỳ rạp xuống trước mặt Nhạc Tâm Thiện, lần này không giám giấu diếm nữa mà thuật lại tất cả những chuyện xảy ra trước đó.

Nhạc Tâm Thiện nghe vậy lại nổi giận, tát một phát lên mặt Phó Đông Lưu: “Khốn kiếp, giám giấu diếm không báo cáo!”“Thuộc hạ biết sai rồi!”“Lạc Cầu Chân đâu?”“Có thuộc hạ.

”Nhạc Tâm Thiện nói: “Ngươi thấy việc này thế nào?”Lạc Cầu Chân quỳ xuống đất trả lời: “Khởi bẩm điện chủ, đệ tử nghi ngờ chuyện này có liên quan tới Mộc Khôi tông.

”“Lý do?”“Kẻ hành động trong bóng tối am hiểu pháp thuật hệ mộc, ngoài ra khi hắn đột nhập vào phòng kho chắc đã sử dụng một con rối loại nhỏ.

Mọi người đều biết Mộc Khôi tông giỏi về hệ mộc và điều khiển con rối, lại bất hòa với thần cung từ lâu, đệ tử nghi ngờ người của Mộc Khôi tông nấp trong bóng tối âm thầm phá hoại.

”Nhạc Tâm Thiện nghe vậy gật đầu liên tục, xưa nay Hắc Bạch thần cung và Mộc Khôi tông không hợp nhau, hai phái cài gián điệp vào nhau cũng là chuyện thường.

Lời nói của Lạc Cầu Chân rất có lý.

Nhưng hắn không muốn câu trả lời đại khái như vậy, bèn nói thẳng: “Mau tìm ra kẻ đó.

”Lạc Cầu Chân: “Đã có phạm vi đại khái.

”“Ồ? Nói đi.

”Lạc Cầu Chân đáp: “Lần này đối phương đốt Giám Sát đường, mục đích là hủy hoại hồ sơ, đề phòng chúng ta tra được ra hắn.

ĐIều này cũng mang ý nghĩa rất có thể mục tiêu nằm trong số những đối tượng đang bị nghi ngờ.

”“Nhưng bây giờ hồ sơ đã bị đốt.

”Lạc Cầu Chân trả lời: “Hồ sơ đã bị đốt nhưng tên của một trăm hai mươi sáu đối tượng bị nghi ngờ vẫn đang trong đầu thuộc hạ, không thể trộm đi được.

”“Hả? Ngươi nhớ được toàn bộ?” Nhạc Tâm Thiện hơi ngạc nhiên.

Cho dù là tu sĩ cũng khó lòng đọc một lần mà không quên, Lạc Cầu Chân chỉ tra xét hồ sơ vài ngày mà nhớ được tất cả mục tiêu bị tình nghi.

Lạc Cầu Chân đáp: “Vâng, đệ tử đã nhớ toàn bộ.

”Nhạc Tâm Thiện thỏa mãn nhìn Lạc Cầu Chân, lại nhìn sang Phó Đông Lưu, sắc mặt trầm xuống: “Trợ thủ của ngươi làm rất khá, còn ngươi lại quá ngu.

Cho các ngươi ba ngày, tìm ra hung thủ!”Nói xong đã phất tay áo bỏ đi.

Phó Đông Lưu bị Nhạc Tâm Thiện giáo huấn, mất hết thể diện, không những không cảm kích Lạc Cầu Chân mà ánh mắt nhìn hắn còn nảy sinh chút ác ý.

Thấy hắn như vậy, Lạc Cầu Chân thầm hiểu mình đã bị Phó Đông Lưu ghen ghét, thù hận, nhưng gương mặt vẫn không đổi sắc.

Ninh Dạ quan sát được cảnh tượng này từ xa, khẽ mỉm cười.

.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 52: 52: Cháy 2



Khác với lần trước, lần này y đích thân tới xem trò hay.

Thời đại này không có chuyện đuổi những người không liên quan đi khi tra án, vì vậy khi xảy ra chuyện mọi người đều ồ ạt chạy tới.

Chuyện lần này dính tới Nhạc Tâm Thiện, Ninh Dạ không thể dùng Côn Lôn kính để quan sát, chỉ có thể tự mình đi tới.

May là lần này Phó Đông Lưu không nổi điên bắt hết mọi người lại -- dù sao đa số người tới chỉ là để cứu hỏa, tuy thực tế họ chẳng làm được gì.Thu hoạch cũng không tệ, không ngờ Lạc Cầu Chân lại cho rằng Mộc Khôi tông làm ra, đây cũng là chuyện tốt.

Một thu hoạch thêm vào là Phó Đông Lưu lại ghen tị với Lạc Cầu Chân, như vậy rất tốt, suy nghĩ của Lạc Cầu Chân rất chu đáo, khó lòng đối phó, rất có thể hắn sẽ trở thành một chướng ngại vật trong kế hoạch tương lai của Ninh Dạ.

Nhưng bây giờ xem ra, muốn đối phó với hắn, mình không cần tự ra tay.Lúc này, mọi người đi khỏi, Phó Đông Lưu nhìn Giám Sát đường rách nát, nói: “Tây Giang, gọi người này tới xây dựng lại Giám Sát đường.

Cho ngươi hai ngày.”Đệ tử tên là Tây Giang vội vàng đáp lời, Phó Đông Lưu đi khỏi, Tây Giang đã lớn tiếng nói: “Xây dựng lại Giám Sát đường, tất cả những người giỏi pháp thuật hệ thổ và mộc có thể tới ghi danh, hoàn thành trong vòng hai ngày, thù lao cao thấp ra sao dựa theo mức độ cống hiến!”Ninh Dạ đã lập tức đi tới: “Đệ tử xn được gia nhập.”“Ngươi biết pháp thuật hệ thổ hay mộc?”“Đệ tử không biết.”“Vậy ngươi tới làm cái gì?”“Nhưng đệ tử biết phù, có thể dùng phù pháp sử dụng pháp thuật hệ thổ và mộc.”Dùng phù pháp thi triển pháp thuật hệ thổ mộc? Chuyện này sẽ tốn tiền.Tây Giang kinh ngạc nhìn Ninh Dạ, Ninh Dạ nói: “Đệ tử là người trúng độc lần trước, tới giờ thân thể vẫn chưa khỏi hẳn.

Lần này Giám Sát đường bị cháy, chắc cũng do kẻ hạ độc lần trước làm.

Đệ tử căm ghét cách làm của hắn, chỉ muốn dốc hết sức mọn này bù đắp lại, không muốn tính toán tới chuyện vốn liếng.”“Hóa ra là vậy, được rồi, tính thêm cả ngươi nữa.” Tây Giang cũng hiểu một chút về tâm trạng của Ninh Dạ.Có lúc làm việc không phải vì lợi ích mà đa phần là do tình cảm.Do đều là tu tiên giả, tốc độ làm việc của mọi người rất nhanh, chỉ mất có một đêm đã dọn sạch phế tích.

Có đệ tử dùng thuật dịch chuyển, dời cây gỗ lớn tới dựng phòng ốc, có đệ tử bày trận pháp củng cố điện đường, phòng ngự xung quanh.Do Ninh Dạ am hiểu phù pahps nên có thể tham gia trong mọi chuyện.

Tuy thân thể y ốm yếu nhưng vẫn dốc hết khả năng, khiến các đệ tử Giám Sát đường rất có hảo cảm.Không ai chú ý tới Ninh Dạ cứ đi tới đâu là lại có một số điểm sáng màu xanh lam rơi vào nền nhà, cột nhà, xà nhà, mái ngói rồi nhanh chóng biến mất.Hai ngày sau, Giám Sát đường được xây dựng xong.——————————————————Giám Sát đường.Phó Đông Lưu ngồi trên ghế chính, sắc mặt âm trầm: “Mai là ngày thứ ba rồi, các ngươi còn chưa có thành quả gì à?”Số mục tiêu bị nghi ngờ lên tới hàng trăm, nhiều mục tiêu như vậy cũng như không có mục tiêu nào.Đặc biệt là trong số họ có nhiều người có sư thừa, một khi tính sai còn đắc tội với rất nhiều người.Nhưng hắn buộc phải hoàn thành nhiệm vụ của Nhạc Tâm Thiện!Cả đám người câm như hến, không ai dám đáp lời.Ánh mắt Phó Đông Lưu đã chuyển sang phía Lạc Cầu Chân: “Cầu Chân, ngươi thì sao? Có thành quả gì không?”Lạc Cầu Chân thần sắc bình tĩnh: “Thuộc hạ đã có một mục tiêu đáng nghi ngờ.”“Nói.”Lạc Cầu Chân lấy một hồ sơ ra đặt lên trên bàn: “Người này tên Vương Sâm, quê ở Thiên châu, am hiểu pháp thuật hệ mộc, tinh thông Kỳ Hoàng, còn học pháp thuật ẩn giấu tung tích, bây giờ đã là Tàng Tượng trung kỳ, tu luyện tâm pháp cơ bản tới tầng thứ sáu.

Tám mươi ngày trước hắn từng tới Hòe Âm sơn, hành tung bí ẩn, sau khi ra ngoài thực lực lại đột nhiên tăng cường.

Có người nghi ngờ hắn gặp kỳ ngộ ở trong núi.”“Thiên châu?” Ánh mắt Phó Đông Lưu nheo lại: “Là vị trí của Mộc Khôi tông?”“Đúng vậy.”“Sao lại tới Hắc Bạch thần cung chúng ta?”“Theo lời hắn thì Mộc Khôi tông giết người nhà của hắn, hắn tới để báo thù.”Phó Đông Lưu nói: “Nhưng cũng có thể là Mộc Khôi tông cố ý làm giả chuyện này để phái gián điệp tới?”“Đúng vậy.”“Có sư thừa không?”“Không, đệ tử ngoại môn bình thường.”“Có chứng cứ không?”Lạc Cầu Chân khẽ lắc đầu..
 
Thiên Cơ Điện
Chương 53: 53: Hãm Hại 1



Nhìn gương mặt Lạc Cầu Chân, Phó Đông Lưu đột nhiên hiểu ra điều gì.

Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Tra xét kỹ một chút sẽ tìm ra chứng cứ đúng không?Lạc Cầu Chân cúi đầu: “Rõ!”Thiên Cơ điện, Côn Lôn kính.

Hình ảnh Lạc Cầu Chân cúi đầu dừng lại trên mặt kính.

Nhìn gương mặt giảo hoạt đó, Ninh Dạ cười rộ lên:“Vương Sâm, Mộc Khôi tông? Ha ha, nghĩ hay lắm, quả không hổ là Hắc Bạch thần cung, chiêu đổi trắng thay đen này đúng là dùng tới mức xuất thần nhập hóa.

”Đương nhiên Vương Sâm bị oan, vấn đề là người hiểu chuyện này không chỉ là Ninh Dạ, mà còn là Lạc Cầu Chân, Phó Đông Lưu, thậm chí chưa chắc đã giấu được Nhạc Tâm Thiện.

Nhưng tiên môn chú trọng thể diện, đã nói phải giao người trong vòng ba ngày thì phải giao cho bằng được người trong vòng ba ngày, cho dù không tìm ra, có bị oan cũng phải lôi bằng được người ra.

Ninh Dạ hoàn toàn không thấy kỳ lạ giết ì về puhơng thức làm việc này của Hắc Bạch thần cung, điều duy nhất vượt ngoài dự liệu của y vẫn là Lạc Cầu Chân.

Y không ngờ cách này lại do Lạc Cầu Chân đưa ra, dù sao trước đó hắn luôn thể hiện tương đối chuyên nghiệp.

Chuyện này cũng kiểm nghiệm một điều khác: Xưa nay nhân phẩm và năng lực không liên quan, đương nhiên Lạc Cầu Chân cũng muốn tìm chân tướng nhưng không nghĩa là hắn không biết làm giả.

Hắn theo đuổi chân tướng có lẽ là để làm giả càng giống thật.

Nếu không có chút tâm cơ thủ đoạn đó, chắc hắn đã chẳng thể sống tốt ở Hắc Bạch thần cung.

Hơn nữa làm như vậy cũng có thể loại bỏ lòng ghen tị của Phó Đông Lưu đối với hắn.

Quả nhiên không sợ đối thủ không có năng lực, chỉ sợ có năng lực lại không có liêm sỉ.

Nhưng Lạc Cầu Chân có lợi hại đến đâu cũng không ngờ được, hung thủ chẳng những không nằm trong danh sách tình nghi, thậm chí còn có thể theo dõi đoạn đối thoại của bọn họ.

Bây giờ Ninh Dạ không thể theo dõi người có thực lực như Phó Đông Lưu, lần này y thấy được đương nhiên là vì y tham gia xây dựng Giám Sát đường - y đã bỏ Nguyệt Ảnh Hàn Sa vào đó.

Trước đây y phát minh ra thứ này còn bị sư phụ nói là sáng tạo mới mẻ mà chẳng có tác dụng gì, nhưng sự thật chứng minh, thứ mà Ninh Dạ vượt qua những người khác là lối tư duy đặc biệt mà người khác không hề có.

Chính vì vậy Ninh Dạ mới bố trí vụ cháy của Giám Sát đường.

Đương nhiên không phải y định hủy diệt chứng cứ, đó chỉ là danh nghĩa, mục đích thực sự của y là để tham gia vào việc xây dựng lại Giám Sát đường, rải Nguyệt Ảnh Hàn Sa vào trong điện.

Vì vậy này chỉ có y mới tạo ra được, cho nên dù người khác phát hiện cũng không thể hiểu được.

Khác với vụ án hạ độc, rõ ràng mục đích của vụ cháy này hiệu quả hơn nhiều, nhưng nếu không có vụ hạ độc để phát tiết, chưa chắc Ninh Dạ đã có thể suy nghĩ bình tĩnh như vậy - có lúc sai lầm chính là bậc thang tất yếu của chính xác.

Quả nhiên mới qua hai ngày, Ninh Dạ đã biết kế sách ứng phó của bọn họ.

“Vương Sâm! ” Lúc này Ninh Dạ đã chìm vào trầm tư.

Tên Vương Sâm này đã định sẵn sẽ trở thành hình nhân thế mạng cho mình.

Nhưng có thể mượn danh hắn giở trò một chút không? Ninh Dạ suy nghĩ.

——————————————————Vương Sâm là một đệ tử ngoại môn bình thường của Hắc Bạch thần cung, không có sư thừa.

Đây cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến hắn bị chọn làm hình nhân thế mạng.

Đêm nay cũng như mọi đêm khác, Vương Sâm tu luyện trong gian nhà của mình, đột nhiên phát hiện có thứ gì đó, hắn nhảy thẳng ra ngoài phòng, chứng kiến một bóng đen lóe lên ở phía xa, một vật đã bay tới.

Vương Sâm tránh né, nhìn lại, thấy hóa ra là một bức thư.

Vương Sâm cũng khá cẩn thận, đầu tiên dùng pháp thuật kiểm tra một lượt, xác nhận bức thư này không bị động tay động chân, bấy giờ mới mở ra xem kỹ, sau khi đọc xong lại kinh hãi tới mức toàn thân run rẩy: “Không ngờ lại! ”Chuyện trong thư quá kinh khủng nhưng Vương Sâm liên tưởng lại những chuyện xảy ra trước đây, biết chắc nó không phải là giả, đang muốn cất bức thư đi thì thấy chữ viết trong thư đã biến mất, không để lại cho mình chút cơ hội nào.

Vương Sâm biết mình không còn nhiều thời gian, lập tức chuẩn bị.

Sáng sớm hôm sau, Vương Sâm ra cửa tới vườn thuốc như thường ngày - đệ tử không có sư thừa thường phải nhận thêm một số công việc, Vương Sâm tu luyện hệ mộc, đương nhiên chọn làm việc ở vườn thuốc.

Buổi chiều làm xong công việc, Vương Sâm trở về nơi ở.

.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 54: 54: Hãm Hại 2



Vừa tới cửa nhà đã thấy một đám người bao vây hắn lại, tầng tầng lớp lớp.Người của Giám Sát đường.Quả nhiên!Vương Sâm mắng thầm trong lòng.Một đệ tử Giám Sát đường đã đi tới nói: “Vương Sâm, chuyện của ngươi đã bại lộ, mau đi theo chúng ta.”Vương Sâm vờ như không biết gì: “Chuyện gì?”Đệ tử kia gằn giọng: “Chuyện ngươi hạ độc mưu sát đệ tử bổn môn, đốt cháy Giám Sát đường.”Vương Sâm mỉm cười: “Có chứng cứ không?”“Chứng cứ ở đây.” Một đệ tử đi ra, tay cầm một bình ngọc và một con chim gỗ.Đệ tử kia nói: “Đây là thứ chúng ta tìm ra trong nhà của ngươi, trong bình là bột phấn Tam Khô hoa, chim gỗ là thứ ngươi dùng để phóng hỏa, ngoài ra còn một bức mật thử của Mộc Khôi tông giao cho ngươi.

Ngươi còn gì để ngụy biện?”Lúc này đã có khá nhiều đệ tử thấy động tĩnh nên tới xem, nghe lời này bèn trừng mắt nhìn Vương Sâm.Vương Sâm mỉm cười: “Đúng là đã muốn đổ tội thì không từ thủ đoạn.”“Còn dám chối cãi!” Một đệ tử đã nhào tới.Vương Sâm không phản kháng, chỉ nói: “Nếu thế, ta yêu cầu nhận tuyên án công khai.”“Đương nhiên rồi.”Đã bắt được gián điệp của Mộc Khôi tông, đương nhiên Giám Sát đường sẽ ra thông báo cho mọi người yên lòng.

Bây giờ đã có chứng cớ chính xác, có tuyên án công khai cũng có sao?Chỉ có Lạc Cầu Chân đứng bên cạnh quan sát, thấy Vương Sâm như vậy trong lòng bỗng có cảm giác bất an nhưng lại không biết vấn đề nằm ở đâu.Một canh giờ sau, trong đại điện của Giám Sát đường, Nhạc Tâm Thiện đã xuất hiện trong điện, bên dưới là vô số đệ tử đứng xem.Nhạc Tâm Thiện đã nói: “Vương Sâm, ta nghe nói ngươi chủ động yêu cầu tuyên án công khai, ngươi có gì muốn nói?”Vương Sâm lớn tiếng trả lời: “Khởi bẩm điện chủ, đệ tử bị hãm hại, đệ tử vô tội!”Nhạc Tâm Thiện không lấy làm lạ: “Chứng cứ chính xác, sao lại nói là hãm hại?”Vương Sâm mỉm cười, không hiểu sao nụ cười này lại khiến trong lòng Phó Đông Lưu và Lạc Cầu Chân bên cạnh phát lạnh.Vương Sâm đã nói: “Hai thứ mà Giám Sát đường tìm ra đều không phải của đệ tử, ít nhất tối hôm qua chúng chưa từng tồn tại.

Vì vậy nếu đệ tử đoán không sai sáng nay khi đệ tử ra ngoài làm việc ở vườn thuốc, có người cố tình bỏ vào, hãm hại đệ tử.”Nhạc Tâm Thiện nói: “Ngươi có bằng chứng gì mà nói vậy?”Vương Sâm trả lời: “Khởi bẩm điện chủ, nơi đệ tử sống chỉ là căn nhà rách nát, năng lực của đệ tử lại có hạn, không thể bố trí thủ đoạn bảo vệ cường đại.

Vì vậy để an toàn, đệ tử dùng cách đơn giản nhất là bố trí một viên Lưu Ảnh thạch trên xà nhà, có thể ghi chép tất cả tình hình những người ra vào nhà của đệ tử trong ngày hôm đó.”Cái gì?Suýt nữa thì Phó Đông Lưu không kiềm chế nổi.Ánh mắt Nhạc Tâm Thiện cũng bừng sáng, giơ tay ra, Chấp Tử Chi Thủ đột nhiên xuất hiện ở chân trời, xuyên qua không gian bao la, hạ xuống nóc nhà của Vương Sâm, môt nhát trảo này đã chụp cả nóc nhà tới.Trong bụi đất đầy trời đó, một viên Lưu Ảnh thạch đã xuất hiện trong tay.Nhạc Tâm Thiện không trực tiếp kích hoạt Lưu Ảnh thạch mà chỉ khiến hình ảnh của Lưu Ảnh thạch phát ra trên viên đá, người ngoài không thấy được.Hình ảnh nhanh chóng thay đổi trong mắt Nhạc Tâm Thiện, hắn nhanh chóng chứng kiến tầm giữa trưa có một bóng người lén lút lẻn vào trong phòng, đặt chim gỗ và bình ngọc vào phòng của Vương Sâm.Thấy tình cảnh này, Nhạc Tâm Thiện tức giận, tay niết một cái, Lưu Ảnh thạch đã hóa thành tro bụi, thân thể tỏa ra ý giận kinh thiên, ép cho tất cả mọi người ở đây không đứng nổi.Thấy tình cảnh này, lẽ nào Phó Đông Lưu còn không biết chuyện gì xảy ra, hắn sợ tới mức run lên lẩy bẩy.Chỉ có điều lửa giận này tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, ngay một khắc sau Nhạc Tâm Thiện đã bình tĩnh trở lại, nói: “Đã xem, đúng như lời ngươi đã nói, trong chuyện này có kẻ giá họa cho ngươi.

Nhưng rất đáng tiếc, kẻ giá họa không đệ lộ gương mặt thật, chắc là một tên gian tế nào đó nâp trong môn phái gây ra, cũng khó mà tra ra được.

Phó Đông Lưu!”Phó Đông Lưu giật mình, vội vàng bước tới quỳ xuống: “Có Đông Lưu!”“Xem chuyện tốt mà ngươi đã làm đi! Suýt nữa thì hại một đệ tử vô tội rồi.

Ngươi lập tức tra cho ra thủ phạm, trả lại trong sạch cho Vương Sâm!”Nói xong, Nhạc Tâm Thiện đã đứng thẳng người, biến mất không thấy đâu nữa..
 
Thiên Cơ Điện
Chương 55: 55: Hợp Tác 1



Thiên Linh phong, sau Tùng Lâm sơn.Vương Sâm bước từng bước một, mãi tới khi phía sau có một giọng nói xa lạ vang lên: “Đứng lại, đừng quay đầu.”Thân thể Vương Sâm cứng đờ, cố nén cơn kích động muốn quay đầu lại, nói: “Ta nên cám ơn vì ngươi đã nhắc nhở ta? hay nên lập tức ra tay bắt lấy ngươi? Nếu ta đoán không sai, chắc kẻ phóng hỏa là ngươi đúng không?”Giọng nói sau lưng cười khẽ: “Ngươi cũng thông minh đấy.”Vương Sâm đã nói: “Người khác sẽ không cứu ta, quan trọng là họ cũng chẳng biết chuyện cơ mật như vậy.

Chỉ có ngươi mới muốn dùng ta để bẫy Giám Sát đường.

Nhưng đáng tiếc, Giám Sát đường hành động bí mật, cùng lắm thì chuyện này khiến bọn họ mất mặt thôi, chưa đến mức lật đổ được bọn họ.”“Cơ mật?” Giọng nói sau lưng hắn cười lạnh: “Xưa nay Giám Sát đường tự đại đã quen, ngươi thật sự nghĩ rằng khi hãm hại ngươi bọn chúng cải trang rồi mới đi vào à? Hơn nữa lúc đó là ban ngày, nhiều người qua lại, nếu cải trang lẻn vào không sợ có người phát hiện rồi hiểu lầm ư?”Vương Sâm ngẩn ra: “Ý ngươi là...!đại điện chủ bao che cho bọn họ?”“Không thì việc gì phải bóp nát Lưu Ảnh thạch? Thể diện của tiên môn rất quan trọng, Giám Sát đường vu oan cho người vô tội, hãm hại đồng môn, chuyện này mà lan truyền sẽ thành trò cười.”“Nói vậy cũng phải.” Vương Sâm nhanh chóng phản ứng lại: “Nhưng chuyện này thì liên quan gì tới ta? Chuyện này qua rồi, bọn họ còn muốn hãm hại cũng là hại người khác, ta có thể yên tâm tu luyện, không cần phải nhúng tay vào chuyện của các người.”Giọng nói sau lưng lại vang lên: “Nếu ngươi thật sự muốn yên tâm tu luyện, vậy khi ta bảo ngươi tới gặp ta, ngươi nên lập tức báo lên cho Giám Sát đường chứ không phải một mình tới gặp ta.”“Ta chỉ muốn cám ơn ngươi.”“Nhưng ngươi lại không thể hiện chút cảm kích nào, hơn nữa từ đầu ngươi đã đoán ra là ta làm, sao ngươi lại bỏ qua cơ hội lập công tốt như vậy?”Vương Sâm đờ ra một chút rồi nói: “ĐƯơng nhiên là vì ta cảm kích ân tình của ngươi, không muốn bán đứng ngươi.”“Mấy lời vớ vẩn như vậy mà cũng nói?” Giọng nói sau lưng khinh thường: “Là vì ngươi thật sự là người của Mộc Khôi tông phái tới đúng không?”Vương Sâm kinh hãi: “Ngươi nói linh tinh gì đấy?”“Đừng căng thẳng, không phải ta nói linh tinh, ngươi khai lý lịch rất tốt nhưng ngươi nghĩ Lạc Cầu Chân là thằng ngố chắc? Ngươi tưởng hắn tùy ý tìm một người để chết thay? Không, thưc ra hắn vốn đã nghi ngờ ngươi rồi, khổ nỗi không có bằng chứng, vì vậy thẳng thắn giá họa cho ngươi.

Sự thật cũng chứng minh, ngươi thật sự là gián điệp của Mộc Khôi tông.”Vương Sâm nổi giận: “Sự thật ở đâu ra?”“Rất nhiều! Ví dụ như vì sao ngươi lại tới Hòe Âm sơn một mình? Vì ngươi cũng có thủ đoạn riêng nhưng lại không muốn bại lộ.

Hơn nữa tuy ta đã nhắc nhở nhưng người bình thường sao lại thong dong đối mặt với đại điện chủ như vậy? Ta chỉ nói với ngươi là bọn họ sẽ hãm hại ngươi, còn Lưu Ảnh thạch là tự ngươi bố trí.

Sao ngươi lại có Lưu Ảnh thạch? Kế hoạch của ngươi trông thì đơn giản nhưng lại không biết kế hoạch càng đơn giản, độ khó khi chấp hành càng lớn, lại có càng nhiều vấn đề cần suy nghĩ! Còn nữa, hôm qua khi ta đưa thưa cho ngươi, ta chưa vào trong sân đã bị ngươi phát hiện, tu sĩ tầng chót bình thường sao lại cảnh giác như vậy? Cuối cùng, ngươi đi một mình tới gặp ta như vậy, bản thân chuyện này đã là chứng cứ lớn nhất!”Vương Sâm đờ ra, đối phương nói câu này khiến hắn không thể đáp lại, đành cười lạnh nói: “Dù sao mấy thứ này cũng không phải chứng cứ, chỉ là suy đoán.”Người phía sau cười lạnh, giọng nói âm u: “Ta không cần bắt ngươi thì việc gì phải có chứng cứ.

Đừng lo, ta đã giúp ngươi thì sẽ không hại ngươi.

Ta chỉ muốn hợp tác với ngươi.”“Hợp tác?” Vương Sâm cười lạnh: “Ta còn chẳng biết ngươi là ai, làm sao mà hợp tác?”“Kẻ thù của ngươi không phải là ta, kẻ thù của ta cũng không phải là ngươi, vậy là có cơ sở hợp tác rồi.

Huống hồ ta đã giúp ngươi.”“Nếu ta không đồng ý thì sao?”“Quên nói với ngươi, thật ra ta cũng có Lưu Ảnh thạch, ta đã ghi lại đoạn đối thoại vừa rồi của chúng ta.”“Chết tiệt!” Ngón tay Vương Sâm gảy khẽ ra một thứ, là một con ve gỗ đen sì, râu của nó rung động trên không, bay lơ lửng trên không, nhưng nó lượn một vòng mà không phát hiện ra mục tiêu.Lúc này Vương Sâm mới quay đầu lại, chỉ thấy sau lưng trống không, chẳng có bóng dáng một ai, con ve gỗ kia đã hạ xuống vai Vương Sâm, biến mất trong cơ thể hắn, nhưng rõ ràng đây không phải thủ đoạn của Hắc Bạch thần cung.Nhìn xuống dưới đất là một tờ giấy trắng như tuyết.Vương Sâm nhặt lên, trên đó viết mấy chữ lớn: “Hợp tác cùng có lợi.”Trong lòng hắn bỗng thấy mờ mịt.——————————————————.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 56: 56: Hợp Tác 2



Bảy ngày sau, Giám Sát đường tuyên bố bắt được hung thủ.

Rõ ràng đây lại là một kẻ chết thay.

Chỉ có điều lần này Giám Sát đường làm việc cẩn thận hơn nhiều, trước khi giá họa đã kiểm tra kỹ lưỡng, quan trọng nhất là đối phương đúng là gián điệp do một tông môn nào đó phái tới, đã bị Giám Sát đường nắm giữ từ trước, giờ mới tung ra làm kẻ thế mạng, cũng coi như lấy lại thể diện của Hắc Bạch thần cung.

Ninh Dạ không biết Nhạc Tâm Thiện có biết việc này không, có lẽ cũng không gạt được hắn, nhưng hắn tự lờ đi.

Nhưng bất luận Nhạc Tâm Thiện hay Phó Đông Lưu đều là kẻ say mê tu luyện, với họ thì phiền toái càng ít càng tốt.

Nhưng không có nghĩa là mọi chuyện đã qua, Lạc Cầu Chân vẫn đang điều tra, chỉ tiếc là tất cả thủ đoạn điều tra của hắn đều bị Ninh Dạ nắm được, thậm chí trong danh sách tình nghi không có tên y, đương nhiên có điều tra cũng chẳng tác dụng gì.

Có điều, tiếc là từ đầu đến cuối Ninh Dạ vẫn không tra ra nơi hạ lạc của mảnh vỡ Thiên Cơ điện - Cấp bậc của Giám Sát đường quá thấp, quan trọng nhất là bọn họ vốn không nghĩ tới Thiên Cơ môn.

Ninh Dạ không thể chủ động nhắc nhở, vì vậy chuyện này buộc phải kéo dài.

Trong thời gian này, Ninh Dạ đã liên lạc với Vương Sâm một lần, hiển nhiên người sau đã nghĩ xong, đồng ý hợp tác với Ninh Dạ.

Hai bên để lại cách liên lạc rồi tự đi khỏi.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt đã lại hai tháng trôi qua.

Sát Tâm đao của Ninh Dạ đã đại thành từ lâu, nhưng Trương Liệt Cuồng không hỏi tới, y cũng chẳng muốn nhắc tới.

Ngược lại y vẫn cách tâm pháp cơ bản tầng thứ tư một quãng.

Rốt cuộc vẫn do tư chất có hạn, Ninh Dạ lại không muốn dùng tài nguyên chồng chất đẩy lên, nhưng dựa theo kinh nghiệm có lẽ trước khi thời hạn khảo sát một năm kết thúc, muốn tiến vào tầng thứ tư không thành vấn đề.

Hôm đó Ninh Dạ vẫn đang thử chế tạo phù lục, y đã bắt đầu thử chế tác phù lục thất phẩm.

Nếu trước đây tiến bộ nhanh chóng là nhờ căn cơ tu hành ở Thiên Cơ môn, vậy bây giờ Ninh Dạ thật sự đứng trên khởi điểm mới.

Ninh Dạ nghiêm túc chế phù, phù bút phác họa rất ổn định trên giấy phù, linh lực truyền vào, vẽ ra từng đường nét huyền bí của đất trời, từng hoa văn phù chú đặc biệt được hình thành, một luồng ánh sáng huyền ảo xuất hiện.

“Rốt cuộc cũng thành công.

” Nhìn lá bùa trong tay, Ninh Dạ lộ vẻ vui mừng.

Đây là một tấm phù lục thất phẩm, chế tạo thành công mang ý nghĩa rốt cuộc phù đạo của Ninh Dạ cũng lên một tầm cao mới.

Đáng tiếc đạo về tu hành xưa nay càng đi lên càng khó khăn, trong thời gian ngắn cũng khó lòng đột phá.

Lúc này đang vui mừng thì con rối chuột đất đột nhiên chui ra, nhảy lên bàn, há miệng phun ra một lá thứ.

Ninh Dạ mở bức thư, thấy trên đó viết giờ tý đêm nay, gặp ở chỗ cũ.

Không có ký tên.

Bức thư này của Vương Sâm, sau khi thành lập phương thức liên lạc, Ninh Dạ không hề tới tìm hắn, ngược lại Vương Sâm chủ động liên hệ.

“Xem ra tên này có chuyện rồi.

” Ninh Dạ mỉm cười, châm lửa vào bức thư rồi lẩm bẩm: “Thôi được, xem thử hắn có kế hoạch gì.

”Trên một sườn dốc nhỏ sau núi, một gốc cây cổ thụ lẻ loi, bốn phía trống trải.

Vương Sâm đi tới đây, thấy một hư ảnh đứng dưới gốc cây, mờ mờ ảo ảo, khó lòng thấy rõ.

“Ảnh Huyễn thuật?” Vương Sâm cười nói: “Không mấy ai học thứ này, nếu ta kiểm tra một chút có lẽ sẽ tìm ra ngươi.

”Ninh Dạ trả lời: “Thế thì e là ngươi sẽ thất vọng rồi.

”Vương Sâm đã hiểu, chắc chắn thứ này không nằm trong số những năng lực mà đối phương công khai.

Vương Sâm không lãng phí nước bọt nữa mà nói thẳng: “Ta có một chuyện muốn nhờ ngươi giúp.

”Ninh Dạ vui vẻ: “Ta còn chưa tới nhờ ngươi giúp ngươi lại tới nhờ ta giúp?”“Như ngươi nói thôi, hợp tác cùng có lợi.

Chuyện này cũng tốt cho ngươi.

”“Nói thử đi.

”Lúc này Vương Sâm mới nói.

Hắn nhập môn sớm hơn Ninh Dạ một năm, bây giờ tâm pháp cơ bản đã lên tầng thứ bảy nhưng thực tế Vương Sâm còn tu luyện luyện vài bí pháp của Mộc Khôi tông, e rằng thực lực thật sự của hắn còn mạnh hơn Tàng Tượng đỉnh phong một chút.

Đương nhiên đây không phải trọng điểm,Trương Liệt Cuồng rọng điểm là khoảng thời gian vừa qua Vương Sâm đã rút ra kinh nghiệm xương máu, hắn cho rằng vấn đề lớn nhất của bản thân là không có sư thừa.

Không có sư thừa không chỉ mang ý nghĩa hắn không được chiếu cố thêm, quan trọng nhất là không có chỗ đựa.

.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 57: 57: Hợp Tác 3



Đừng nhìn Ninh Dạ có vẻ không được Trương Liệt Cuồng ưa thích, nhưng thực ra ngoại trừ Trần Trường Phong, thường thì y không gặp phiền toái gì.

Không phải vì Hắc Bạch thần cung hòa hợp mà vì y có sư phụ, cũng là có chỗ dựa.Con đường tu hành trước nay chưa ừng yên ổn, chuyện ức h**p lẫn nhau thường xuyên xảy ra.Nhưng có ức h**p thế nào đi nữa, thường thì các đệ tử đều không ức h**p những người đã có sư thừa, trừ phi là môn hạ Thiên Cương như Hứa Ngạn Văn bắt nạt môn hạ Nhân Ma, đấy mới là bình thường.Chính vì vậy Vương Sâm vẫn muốn nương nhờ một vị cường giả, giúp bản thân có chỗ dựa, như vậy mới có thể phát triển tốt hơn.“Ngươi muốn tìm sư phụ thì liên quan gì tới ta?” Ninh Dạ hỏi.Vương Sâm trả lời: “Đoạn Hồn Nhân Ma vừa mất một đệ tử, hắn định bổ sung nhưng không định nhận người mới mà trực tiếp thu nhận một người đã có cơ sở trong số đệ tử ngoại môn.”Đoạn Hồn Nhân Ma - Thường Đoạn Hồn?Một trong Cửu Đại Nhân Ma?Tứ Cửu Nhân Ma của Hắc Bạch thần cung chia thành Cửu Ma, Cửu Quân, Cửu Tuyệt, Cửu Vương.Thất Sát Thiên Đao là một trong Cửu Tuyệt, Đoạn Hồn Nhân Ma là một trong Cửu Ma, thực lực cường đại, hành xử còn tàn nhẫn hơn cả Trương Liệt Cuồng.Trương Liệt Cuồng giết người ít nhất còn là đối phương chọc tới ta, ta mới tới giết.Đoạn Hồn Nhân Ma giết người lại chẳng cần lý do.

Hôm nay tâm trạng tốt, giết vài người, tâm trạng không tốt cũng giết vài người, thời tiết tốt giết vài người, thời tiết không tốt cũng giết vài người.Với hắn mà nói, giết người chính là thú vui.Đã là thú vui thì cần gì lý do?Vương Sâm nói: “Mấy ngày qua ta cố gắng móc nối, đã khá thân thiết với Tống Cửu Miêu, một đệ tử dưới trướng Đoạn Hồn Nhân Ma, được hắn đề cử.

Ta đã là một trong số những người được xem xét, nhưng còn hai đối thủ cạnh tranh khá phiền phức.”“Ngươi muốn ta giải hai đối thủ cạnh tranh này giúp ngươi?”“Đúng vậy?”“Có lợi gì cho ta?”“Ta trở thành đệ tử của Đoạn Hồn Nhân Ma, có thể giúp được ngươi nhiều hơn.

Ngươi giết bọn chúng cũng có thể thu được đủ lợi ích từ người bọn chúng.”“Ta muốn giết người cướp của đâu cần ngươi sắp xếp.

Còn lợi ích của chuyện ngươi trở thành đệ tử của Thường Đoạn Hồn lại quá mờ mịt với ta.”“Vậy ngươi muốn gì?”Ninh Dạ cúi đầu suy nghĩ: “Mộc Khôi tông giao cho ngươi nhiệm vụ ra sao?”Vương Sâm không ngờ y lại hỏi câu này, hơi đờ người ra nhưng vẫn đáp lời: “Không có nhiệm vụ cụ thể, nhiệm vụ chủ yếu bây giờ là tăng cường bản thân, chỉ khi đúng trên vị trí đủ cao mới có thể phát huy tác dụng.”Nói vậy cũng đúng, nếu thực lực thấp kém thì có làm mưa làm gió đến đâu cũng chỉ là gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ.Cũng như Ninh Dạ làm nhiều chuyện như vậy nhưng Hắc Bạch thần cung thậm chí chẳng có cảm giác gì.Đương nhiên, khác với Vương Sâm, mỗi chuyện Ninh Dạ làm đều là bậc thang cho hành động trong tương lai, ví dụ như bố trí tại Giám Sát đường thành công đã giúp Ninh Dạ quan sát được mọi hành động của Giám Sát đường rõ như lòng bàn tay, từ đó có thể bảo vệ bản thân tốt hơn.Trong chuyện này, Vương Sâm không bằng Ninh Dạ.Lúc này nghe Vương Sâm nói vậy, Ninh Dạ hỏi: “Đẫu sao cũng phải có phương hướng đại khái chứ? Chẳng lẽ vì Tống Cửu Miêu mà ngươi lựa chọn Đoạn Hồn Nhân Ma?”Vương Sâm không ngờ Ninh Dạ lại suy nghĩ kín kẽ như vậy, đành phải trả lời: “Gián điệp cấp cao của Mộc Khôi tông tìm hiểu được không lâu sau Hắc Bạch thần cung sẽ có một hành động lớn, có lẽ có liên quan tới Mộc Khôi tông, mà Thường Đoạn Hồn là một trong những người phụ trách chuyện này.

Tông môn muốn ta có thể tra rõ mục đích của hành động lần này.”Có liên quan tới Mộc Khôi tông? Thường Đoạn Hồn trong Tứ Cửu Nhân Ma là một trong những người phụ trách?Ninh Dạ cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ngươi chờ ta một chút.”Nói xong bóng đen đã biến mất.Vương Sâm không hiểu gì nhưng đành phải chờ đợi.Cùng lúc, tâm thần của Ninh Dạ đã tiến vào Thiên Cơ điện, khởi động Côn Lôn kính.Dính tới hành động của Tứ Cửu Nhân Ma, Ninh Dạ không thể nhìn trộm được, nhưng kế hoạch đã được đặt ra là quá khứ, việc thể suy diễn tính toán của Ninh Dạ sẽ thuận tiện hơn nhiều, điều kiện là đối thủ không thi pháp che giấu.Cũng may là Hắc Bạch thần cung không dùng nhiều thủ đoạn bảo mật đối với hành động lần này -- Thật ra người trong tiên môn rất ít khi có ý thức bảo vệ thông tin, trừ phi là đại sự cần bảo mật tuyệt đối, trong tình huống bình thường bọn họ chỉ che giấu các thứ bảo vật tài nguyên..
 
Thiên Cơ Điện
Chương 58: 58: Hợp Tác 4



Chính vì vậy Ninh Dạ rất khó tra được mảnh vỡ của Thiên Cơ điện nhưng tra xét nội dung khảo hạch hay tin tức về hành động sắp tới lại rất dễ dàng.Chỉ chốc lát sau, Ninh Dạ đã hiểu đầu đuôi mọi chuyện, sau khi suy nghĩ rõ ràng, y rời khỏi Thiên Cơ điện, trở lại bên cạnh Vương Sâm.Y nói: “Có phải Mộc Khôi tông có một phân đà bí mật ở Mộc Lưu trấn không?”Vương Sâm kinh hãi: “Ngươi biết cái gì rồi?”Mộc Lưu trần nằm ở biên giới của Thiên Châu và Mặc Châu, thực tế nó nằm trong khu vực cuối cùng Mặc Châu.

Thế nhưng Mộc Khôi tông đã xây dựng một phân đà bí mật ở đó, thật ra Vương Sâm cũng không biết chuyện này, nhưng hắn là người có tâm cơ thâm sâu, sẽ không thừa nhận.Ninh Dạ đã nói: “Phân đà bí mật này đã bị Hắc Bạch thần cung phát hiện, lần hành động này của Thường Đoạn Hồn chính là diệt trừ phân đà.”Vương Sâm lấy làm lạ: “Sao một phân đà thôi mà cần Thường Đoạn Hồn đích thân ra tay?”Ninh Dạ trả lời: “Vì Mộc Khôi tông phát hiện một vùng đất ngầm ở đó, trong vùng đất dó có một gốc cổ thụ Ký Hồn, một thời gian nữa nó sẽ trưởng thành.”Cổ thụ Ký Hồn?Vương Sâm nhanh chóng hiểu ra, đây là đồ tốt, đặc biệt là với Mộc Khôi tông, nó là tài liệu thượng đẳng để chế tạo con rối cao cấp.Chẳng trách họ lại thành lập phân đà ở đó, cũng chẳng trách Thường Đoạn Hồn lại đích thân ra tay, vì chắc chắn người phụ trách phân đà đó có thực lực khá mạnh.Ninh Dạ đã nói: “Ta đã giúp ngươi điều tra tin tức, ta cũng có thể giết người giúp ngươi, còn điều kiện à...!ta muốn một chút cổ thụ Ký Hồn.”Vương Sâm lộ vẻ khó xử: “Chuyện này...”Ninh Dạ trả lời: “Nếu không có tin tức này, chắc chắn cổ thụ Ký Hồn sẽ không thuộc về Mộc Khôi tông, thậm chí người phụ trách khu vực mật đó sẽ chết rất thảm.

Nhưng bây giờ đã nhận được tin, chuẩn bị từ trước, chắc chắn cổ thụ sẽ là của các ngươi.

Ngươi lập công lớn như vậy, đưa ra chút điều kiện cũng không quá đáng.”“Nói thì nói vậy nhưng dù sao ta cũng là người của Mộc Khôi tông, không thể đưa điều kiện như vậy được.”“Đó là chuyện của ngươi, chẳng lẽ ngươi không có năng lực giải quyết vấn đề này à?”“Chuyện này...!Thôi được, ta sẽ cố gắng hết sức.”“Ta chờ.”——————————————————Ba ngày sau.Có người phát hiện hai thi thể dưới chân núi, chính là hai đối thủ cạnh tranh của Vương Sâm.Theo tình hình tại hiện trường, có lẽ hai người giao chiến, cuối cùng thành ra đôi bên cùng chết.

Vừa hay hai người này đanh tranh giành làm đệ tử của dhnt, như vậy đã có động cơ.Cứ thế, Vương Sâm chính thức trở thành đệ tử của Đoạn Hồn Nhân Ma.Khi biết chuyện này, Vương Sâm đờ ra rất lâu.Hắn đã tưởng tượng ra rất nhiều thủ đoạn Ninh Dạ dùng để giết người, cũng tìm đủ loại lý do để tẩy trắng cho bản thân, nhưng không ngờ kết cục cuối cùng lại như vậy.Kết hợp với những điều hắn thấy đêm hôm đó, cuối cùng Vương Sâm xác nhận một chuyện.Ảo thuật!Người âm thầm liên lạc với mình chắc chắn cực kỳ tinh thông thủ đoạn ảo thuật, chuyện này cũng cực kỳ phù hợp với sự việc ở Hòe Âm sơn ngày trước.Có thể khiến hai người có tâm pháp tầng thứ bảy tự đánh nhau tới chết mang ý nghĩa thủ đoạn ảo thuật của đối phương đã cao minh tới mức độ nhất định.

Tuy đối phương luôn miệng nói thủ đoạn của y không được công khai, nhưng chưa chắc thủ đoạn này đã có thể ẩn giấu toàn diện.Vương Sâm âm thầm thiết lập danh sách nghi ngờ của bản thân, Ninh Dạ nắm giữ Phù Thế châu nên cũng nằm trong đó.Không phải hắn muốn bán đứng ai, chỉ có điều đối phương biết về mình nhưng mình lại không biết gì về đối phương, có vẻ quá bị động.Vương Sâm không thích bị động.Không ai thích bị động.————————————————Một tháng sau, một tin tức kinh khủng lan truyền.Tam đại nhân ma của Hắc Bạch thần cung dẫn theo đội hình tập kích phân đà ở Mọc Lưu trấn, không ngờ Mộc Khôi tông đã chuẩn bị mai phục từ trước.

Tứu Cửu Nhân Ma có hai người chết ngay tại chỗ, vô số đệ tử mất mạng,của hỉ có Đoạn Hồn Nhân Ma may mắn thoát thân.

Đệ tử vừa thu nhận là Vương Sâm liều mình cứu giúp, thân thể bị trọng thương nhưng thoát được cảnh nguy hiểm, tránh được truy đuổi, cõng Đoạn Hồn Nhân Ma về Cửu Cung sơn.Cùng ngày, Đoạn Hồn Nhân Ma tuyên bố thời hạn thử thách của Vương Sâm kết thúc, chính thức nhận hắn làm đệ tử chân truyền, ban cho Đoạn Hồn đao kinh, danh tiếng của Vương Sâm lập tức vang xa.Lại qua nửa tháng, Ninh Dạ nhận được quà của hắn.Một tấm Ký Hồn cổ mộc..
 
Thiên Cơ Điện
Chương 59: 59: Ký Hồn Trù 1



Ký Hồn cổ mộc là vật liệu đỉnh cấp trong việc chế tạo con rối, tác dụng lớn nhất của nó là có thể ký thác tâm thần, khiến con rối có linh tính hơn, trở thành con rối bản mệnh, thực lực tăng trưởng theo chủ nhân.

Nhưng Ninh Dạ không phải người của Mộc Khôi tông, không đi theo đạo về con rối, đối với y việc chế tạo con rối bản mệnh không có ý nghĩa gì, ngược lại còn khiến bản thân có thêm một tử huyệt, quan trọng nhất là thực lực hiện giờ của y cũng chẳng thể làm được.

Hơn nữa ngoại trừ chế tạo con rối ra, Ký Hồn cổ mộc còn có một tác dụng đặc biệt, đó là chế tạo quẻ bói.

Đây là bí pháp của Thiên Cơ môn, quẻ bói được chế tạo từ Ký Hồn cổ mộc có thể tăng cường năng lực bói toán lên rất nhiều.

Ninh Dạ biết rõ năng lực bói toán suy tính của Côn Lôn kính mới là chỗ dựa lớn nhất của y, mượn sức của Côn Lôn kính y không cần tự đặt mình vào nơi nguy hiểm cũng thu được nhiều tin tức quan trọng.

Thế nhưng Côn Lôn kính không cách nào suy tính tương lai, khó mà nhìn ngó thiên cơ, khó quan sát được bậc đại năng, cũng khiến Ninh Dạ khó lòng thu được những tin tức cơ mật quan trọng hơn - chuyện Mộc Lưu trấn đúng là vận may.

Đã có Ký Hồn cổ mộc, mọi việc cũng thuận tiện hơn nhiều, nếu may mắn không khéo có thể bói toán tính luôn được nơi hạ lạc của mảnh vỡ Thiên Cơ điện.

Nhưng muốn chế tạo Ký Hồn cổ mộc thành quẻ bói còn cần thêm rất nhiều chuẩn bị, đầu tiên cần nguyên thần của một sinh vật có linh tính gửi vào trong cổ mộc, như vậy mới có thể hình thành Ký Hồn cổ mộc hoàn chỉnh.

Hơn nữa sinh vật có đặc tính bất đồng cũng sẽ ảnh hưởng tới bói toán.

Đương nhiên tốt nhất là sinh vật thời không, tính toán quá khứ tương lai, không gì không chuẩn.

Kém một chút thì là nguyên thần của sinh vật cường dại có thể phá tan hạn chế bí mật của người khác, suy tính về cường giả.

Kém hơn nữa thì chỉ suy tính được về nhân vật trung lưu bình thường.

Thật ra có thể sử dụng nguyên thần của tu sĩ nhưng Ninh Dạ tự có giới hạn riêng, y không định dùng.

Nguyên thần của sinh vật mạnh mẽ không phải thứ dễ kiếm nhưng Ninh Dạ tự có cách.

————————————————“Cái gì? Ngươi muốn nguyên thần của sinh vật cấp Vạn Pháp đỉnh phong?” Vương Sâm kinh ngạc.

Đây là lần thứ tư Vương Sâm tiếp xúc với Ninh Dạ, không ngờ Ninh Dạ lại quăng cho mình một yêu cầu như vậy.

Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Với Mộc Khôi tông, chắc đây chẳng phải việc khó khăn gì?”Cái này thì đúng, nguyên thần của sinh vật cấp bậc Vạn Pháp đỉnh phong tuy khó mà kiếm được nhưng với Mộc Khôi tông thì không thành vấn đề, ít ra cái giá phải trả cũng thấp hơn Ký Hồn cổ mộc nhiều.

Thật ra nếu có thể, Ninh Dạ muốn nguyên thần của sinh vật thời không hơn, cho dù là cảnh giới Hoa Luân cũng có giá trị hơn sinh vật Vạn Pháp đỉnh phong bình thường nhiều, nhưng không thể đưa ra yêu cầu này, nếu không Mộc Khôi tông sẽ phát hiện ra thân phận của y.

Vương Sâm cười lạnh: “Vấn đề là vì sao chúng ta phải giúp ngươi?”Hắn đã trả thù lao cho chuyện lần trước, vì vậy bây giờ có thể từ chối thẳng thừng.

“Danh sách gián điệp của Hắc Bạch thần cung ở Mộc Khôi tông, được không?” Ninh Dạ tung một đòn sấm sét.

Vương Sâm lập tức kinh hãi: “Ngươi lấy được à? Toàn bộ?”Ninh Dạ khinh thường: “Ngươi nghĩ hay nhỉ? Chỉ có thể cho ngươi những kẻ cảnh giới Tàng Tượng thôi.

”“Thế thì yếu quá, không có tác dụng gì.

” Vương Sâm lắc đầu.

Không có tác dụng gì?Ninh Dạ chính là kẻ dùng cảnh giới Tàng Tượng bẫy chết hai Nhân Ma.

Nhưng y sẽ không nói câu này với Vương Sâm: “Không phải không thể đưa Hoa Luân cảnh, nhưng để sau này hợp tác chậm rãi bàn bạc.

”Vương Sâm nghe vậy chấn động.

Rốt cuộc tên này là ai mà có thủ đoạn như vậy?Không phải hắn không nghĩ tới chuyện suy tính thiên cơ, chỉ có điều Thiên Cơ môn đã bị hủy diệt, tuy những tiên môn khác cũng có người tinh thông nhưng còn xa mới đạt tới trình độ của Thiên Cơ môn.

Hơn nữa trong tình huống không có Côn Lôn kính, Thiên Cơ môn cũng chẳng thể làm được như vậy.

Vì vậy bất luận thế nào Vương Sâm cũng không nghĩ ra, chỉ cảm thấy năng lực của người này rất cao.

Chẳng qua, có năng lực như vậy mà còn tới tìm Mộc Khôi tông đòi nguyên thần sinh vật Vạn Pháp đỉnh phong, thật không biết phải nói gì.

Nhưng Ninh Dạ nói không sai, đã có lần hợp tác khởi đầu rất tốt, đương nhiên sau này cũng có thể hợp tác tiếp.

Bây giờ xem ra, một nguyên thần sinh vật Vạn Pháp đỉnh phong có linh tính, đổi lấy danh sách gián điệp cảnh giới Tàng Tượng của Hắc Bạch thần cung là tuyệt đối đáng giá.

“Có chắc là không sót kẻ nào không?” Hắn hỏi.

“Chỉ cần có ghi chép thì sẽ không bỏ sót.

Còn nếu không ghi chép thì là mới nhập môn, ta cũng chẳng có cách nào.

Nhưng có sao đâu? Năm nào cũng có gián điệp thì năm nào ta cũng có thể bán.

” Ninh Dạ cười nói.

Ngươi biết cách làm ăn quá nhỉ!Vương Sâm đã gật đầu: “Được, ta đồng ý.

”——————————————————.
 
Back
Top Bottom