Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu

[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 10


Chuyện phát triển đến như bây giờ, Lạc Phong thậm chí chưa từng gọi một cuộc điện thoại nào cho nàng, điều đó đủ để chứng minh người đàn ông kia không đáng để nàng lưu luyến, nàng cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua!Vương Dịch phải thừa nhận, cô giữ người phụ nữ này ở bên cạnh mình là một quyết định không tồi.Châu Thi Vũ thản nhiên cười.

Ở trước mặt cô, nàng lựa chọn là một tờ giấy trắng, kết hôn không phải là một nghi thức.

Cho dù bọn họ quen biết không lâu nhưng Châu Thi Vũ có thể cảm nhận được một lực hút nàng đến gần người phụ nữ này."

Thưa cô, đồ cô căn dặn chuẩn bị đã được đưa đến phòng ngủ và phòng tắm."

Người giúp việc cung kính nói.Châu Thi Vũ nắm chặt dao nĩa trong tay, trong lòng dường như có con nai nhỏ đang chạy loạn, nhìn Vương Dịch mà gương mặt nhỉ nhắn chợt đỏ bừng.Đêm tân hôn!Châu Thi Vũ theo sau lưng Vương Dịch chậm rãi đi vào phòng ngủ.

Cả gian phòng đều là những cánh hoa hồng và những ngọn nến màu.

Nàng đã sớm chuẩn bị kỹ càng, nhưng thật sự đi đến bước này cẫn cảm thấy sợ hãi và khẩn trương.Hai chân nàng dẫm lên tấm thảm màu xám nhạt mềm mại và ấm áp, cũng cảm nhận được sự dịu dàng của người phụ nữ nhìn như lạnh lùng, hà khắc này.

Sự sắp xếp của cô là muốn làm cho nàng được thoải mái hơn.Vương Dịch nhìn thấy phản ứng cửa nàng thản nhiên mở miệng nói:"Em đi tắm trước, chị có thể chuẩn bị một lát.

Em hy vọng chị có thể không ngại làm mợ chủ Vương.

Nếu như chị muốn chờ thêm, tối nay, em sẽ không làm gì cả."

Lời của cô ấm áp như vậy, nhưng cuộc hôn nhân này là lựa chọn của bản thân Châu Thi Vũ.

Quan hệ của bọn họ là ngang hàng.

Nàng không thể để cho Vương Dịch phải chịu trách nhiệm vì quá khứ của mình được.Châu Thi Vũ lấy hết cam đảm giơ cổ tay lên nắm lấy áo sơ mi của cô.Một giây tiếp theo, nàng hơi nhón chân lên chạm vào môi của cô.

Sau một chút dừng lại ngắn ngủi, Châu Thi Vũ đang muốn ther hiện tấm lòng của mình của mình thì cô đã kéo vào lòng.

Tiếp theo trời đất quay cuồng, nàng bị cô ôm lấy vòng eo, ngã nhào trên chiếc giường mềm mại.Giọng nói của Vương Dịch đầy kìm nén lại thâm trầm vang lên:"Chị thật sự đã chuẩn bị xong rồi sao?

Qua đêm nay, chị sẽ không có khả năng quay đầu lại đâu."

Qua lòng bàn tay, hơi nóng trên người cô được truyền đến trên người nàng, cô nhíu mày, chờ Châu Thi Vũ trả lời."

Chị tin em sẽ không làm chị phải hối hận."

Cô không chờ nữa, cúi đầu hôn nàng thật sâu, sự dịu dàng và ngang ngược của cô hoà lẫn với nhau, tiếng thở gấp gáp quấn quít trong không khí.Trái tim và linh hồn Châu Thi Vũ đều bị thiêu đốt, từ trước đến nay nàng chưa từng biết đến cảm giác giống như điện giật này.Nàng cố gắng hết sức phối hợp với cô, trong ánh mắt si mê đã hiện ra sự xúc động, bỗng nhiên nàng nhận thấy động tác của cô chợt dừng lại, cô dịu dàng ôm lấy nàng, từng nụ hôn phớt nhẹ của cô hạ xuống và gọi tên nàng:"Châu Thi Vũ..."

"Vâng?"

Châu Thi Vũ giơ tay ôm cổ của cô, khẽ hỏi.Vương Dịch hít sâu một hơi, cố làm cho dục vọng trong lòng bình tĩnh lại.

Cô chưa từng nghĩ đến đây sẽ là lần đầu tiên của Châu Thi Vũ, cảm giác vừa rồi... làm cho cô kinh ngạc, nhưng cô cũng nhanh chóng đưa ra quyết định.Cô không cần vội vàng nắm giữ một đêm đáng quý như vậy.Chỗ bờ vai cô chỉ cách nàng trong gang tấc:"Tối nay chị rất đẹp, nhưng em không muốn làm chị bị thương, hay là để... lần sau đi."

"Chị... chị làm gì khiến em không hài lòng sao?"

Châu Thi Vũ cho rằng mình đã làm gì sai nên dè dặn hỏi.Vương Dịch mặc lại quần áo, cố gắng ép xuống dục vọng của mình:"Về sau chị vẫn nên nói sớm cho em biết chuyện này, nếu không em làm tổn thương đến chị thì sao?"

"Vừa rồi chúng ta rốt cuộc có... chuyện kia không?"

Châu Thi Vũ nhìn dáng vẻ cô khẩn trương thì không nhịn được liền hỏi."

Bất kể có hay không, chị đều là mợ chủ Vương của em."

Vương Dịch nói xong liền bế Châu Thi Vũ lên và đi vào phòng tắm:"Thuận tiện để cho em kiểm tra xem chị có bị thương không?"

Châu Thi Vũ bật cười, giãy giụa:"Vì sao em lại tốt với chị như vậy?"

Màu mắt cô dần sẫm lại, bỗng nhiên nghiêm mặt nhìn nàng:"Đây là số phận, cho dù bỏ lỡ thì em vẫn có được chị."

Sự bất ngờ và ngang ngược của cô làm cho nàng ấm lòng.

Cô đã thật sự nói ra suy nghĩ của mình, không phải chính là không phải, điều đó rất hợp với Châu Thi Vũ.Nàng bằng lòng làm con mèo nhỏ trong lòng cô, chìm đắm trong sự dịu dàng lại ngang ngược của cô.Chỉ có hai bên quý trọng nhau, thẳng thắn với nhau, mới có thể làm cho hai trái tim càng gần với nhau.Ít nhất cho đến bây giờ, Châu Thi Vũ cũng không hối hận vì hành vi chủ động bước về phía cô.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 11


Sáng sớm hôm sau, Châu Thi Vũ lại nhận được điện thoại của Thẩm Mộng Dao."

Bây giờ chủ đầu tư đang gây sự với Lạc Phong.

Danh tiếng của Giải trí Hoàng Huy không còn lớn như trước.

Hơn nữa, bởi vì liên quan đến dư luận nên Dương Vũ phải thoái thác vài chương trình đã được thu xếp trước.

Châu Thi Vũ, cậu chống đã qua giai đoạn nhất rồi."

Trong giọng nói của Thẩm Mộng Dao khó giữ được vẻ vui sướng.Cô ấy đi theo bên cạnh Châu Thi Vũ, sớm đã không quen nhìn thủ đoạn xấu xa của những người đó.

Bọn họ có kết quả hôm nay là do bọn họ tự chuốc hoạ vào thân.Châu Thi Vũ biểu hiện đặc biệt bình tĩnh trước kết quả này."

Vậy còn chuyện vai diễn kia thế nào?"

Nàng làm như vậy cũng là bất đắc dĩ, hy vọng sẽ không ảnh hưởng đến đạo diễn Trần."

Còn chưa có kết luận."

"Được rồi, Thẩm Mộng Dao, cậu tạm thời tránh đi đã.

Mình nghĩ Lạc Phong nhất định sẽ gây phiền phức cho cậu."

Châu Thi Vũ hiểu rõ phong cách làm việc của Lạc Phong hơn bất cứ ai.Nàng không ngốc đến mức để người khác lợi dụng, xem mình là quân cờ.Sau khi Châu Thi Vũ tắt máy liền mỉm cười nhẹ nhõm.Người phụ nữ ngồi đối diện nàng khẽ cong mày:"Nếu như cần cậu ra tay, mình cứ nói bất cứ lúc nào."

"Được."

Châu Thi Vũ gật đầu đồng ý đầy tự nhiên.

Trải qua tối hôm qua, nàng đã không cần xem cô là người ngoài nữa.Sự thoải mái và không từ chối của nàng làm cho Vương Dịch rất hài lòng."

Một lúc nữa mình phải đi đến công ty họp, cậu chăm sóc tốt cho mình đấy."

Châu Thi Vũ mỉm cười và lên tiếng nói.

Bọn họ đều đặc biệt đối với nhau, cảm xúc hiểu nhau, luyến tiếc lẫn nhau quấn quýt xung quanh căn phòng, đầy hơi thở của hạnh phúc.Châu Thi Vũ nhìn đồng hồ.

Nàng cũng nên xuất hiện rồi, nếu không thì làm sao có thể khiến cho chuyện này ầm ĩ hơn được!Chìa khoá của trò chơi này phải nằm trong tay nàng, lại để cho Lạc Phong xem nàng chuyển bại thành thắng như thế nào!Vào lúc mọi người trong Giải trí Hoàng Huy đều bận rộn từ trên xuống dưới, khi Lạc Phong tuyên bố có đào ba mét đất cũng phải tìm được nàng.

Châu Thi Vũ đã chủ động xuất hiện oẻ cửa lớn công ty.Nàng mặc chiếc váy bò liền thân gọn gàng, buộc tóc đuôi ngựa đơn giản nhưng đầy sức sống, vẻ mặt rạng rỡ đi vào văn phòng của Lạc Phong.Thư ký của Lạc Phong cũng há hốc mồm:"Cô Châu Thi Vũ."

Vẻ mặt của Châu Thi Vũ vẫn bình thường, tự nhiên ngồi ở trên sô pha, hoàn toàn không để ý đến Lạc Phong bên cạnh.Lúc này Lạc Phong tức giận quát một tiếng:"Em còn dám trở về à?

Em xem chuyện tốt em đã oàm đi!"

Hắn ném thông tin nới nhất hôm nay xuống đất, trên trang đầu chính là tin tức Dương Vũ bỏ ra số tiền lớn để mua vai diễn."

Em có biết công ty đã ném bao nhiêu tiền lên trên người Dương Vũ không?

Em có biết nếu không có cách nào tẩy trắng cho cô ấy, công ty sẽ tổn thất đến mức nào không?"

Châu Thi Vũ cố ý chớp mắt, làm ra vẻ hoàn tianf không biết gì:"Lạc Phong, anh đang nói gì?

Sao em nghe, chẳng hiểu gì thế?"

"Thẩm Mộng Dao cũng dám diễu võ oai dương ở trước mặt anh, em còn cố ý giả vờ ngu ngốc với anh sao?

Chơi vui lắm à?

Nếu em có ý kiến gì thì có thể nói sớm với anh, cần gì dùng thủ đoạn như vậy để chỉnh Dương Vũ, chỉnh anh, chỉnh cả công ty chứ?"

Châu Thi Vũ nghe từng tiếng chất vấn này, nhiws lại trước đây anh ta đã từng vì Dương Vũ mà lớn tiếng ầm ĩ với nàng như vậy.

Khi đó, sao nàng không thể nhìn thấy rõ được trái tim của người đàn ông này chứ?

Sự quan tâm và muốn bảo vệ của anh ta vẫn luôn chỉ dành cho một mình Dương Vũ thôi!"

Lạc Phong, em thật sự không hiểu anh đang nói gì cả.

Chúng ta sắp kết hôn rồi, em làm sao có thể hại anh, hại công ty được chứ.

Điều này chẳng có lợi ích gì cho em cả."

Châu Thi Vũ giả vờ bất lực, vẻ mặt đặc biệt đơn thuần."

Được!"

Lạc Phong hít sâu một hơi, anh ta căn bản không biết có phải Châu Thi Vũ đang diễn trò hay không:"Vậy em nói cho anh biết hai ngày nay em đi đâu vậy?

Vì sao sau khi em bị người ta vạch trần thân phận, anh tìm mãi không tìm được em?"

Ánh mắt Lạc Phong nhùn chằm chằm vào Châu Thi Vũ như muốn nuốt sống nàng."

Em..."

Châu Thi Vũ ho khan vài tiếng:"Ngày đó ở trường quay có nhiều phóng viên như vậy, em thật vất vả mới thoát khỏi bọn họ.

Nếu như lúc đó em quay về tìm anh luôn thì nhất định sẽ bị người ta phát hiện ra chuyện này có liên quan đến anh."

"Thật à?

Nhưng em làm như vậy khiến cho anh rất bị động, em biết không?"

Lạc Phong rất tức giận, nhưng không dám nói quá nặng lời.

Mấy năm qua, anh ta lợi dụng Châu Thi Vũ bao nhiêu lần, trong lòng anh ta đều biết.

Nếu nàng thật sự phản bội anh ta thì đúng là tổn thất nặng nề đối với công ty.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 12


"Lạc Phong, xin lỗi, lúc đó em cũng không có cách nào khác."

Kỹ năng diễn xuất của Châu Thi Vũ thì khỏi phải nói, nàng nói mấy câu đã uất ức oà khóc.Lạc Phong nhíu mày, nghiêm mặt truy hỏi:"Vậy còn chuyện của chị Hy là sao?

Nếu em không căn dặn, chị ta dám chống đối lại anh à?"

"Lạc Phong, đến bây giờ anh vẫn còn nghi ngờ em sao?

Nếu anh không tin em, vậy em đi là được chứ gì!"

Châu Thi Vũ cắn môi dưới, vẻ mặt uất ức quay đầu muốn đi ra khỏi văn phòng.Nhưng nàng đi rồi, ai sẽ đến tẩy trắng cho Dương Vũ, ai sẽ đến gánh tội đây?Châu Thi Vũ vừa có ý định muốn đi, Lạc Phong vội vàng bước đến ngăn cản, dáng vẻ vô cùng chân thành:"Không phải là anh không tin em!

Anh chỉ quá sốt ruột thôi!

Bây giờ anh cần sự trợ giúp của em, em sẽ giúp anh đúng không?"

"Em phải làm sao mới có thể giúp được anh đây?"

Đôi mắt của Châu Thi Vũ lưng tròng nhìn về phía Lạc Phong, ngập ngừng một lát mới hỏi."

Thật ra chuyện này rất đơn giản."

Lạc Phong kéo cánh tay của nàng:"Em chủ cần giải thích với chủ đầu tư và tổ đạo diễn, nói tất cả chuyện này đều là do em muốn đi diễn lại nên mới tự biên tự diễn, vậy mọi vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng thôi!"

"...

Thật sao?"

Châu Thi Vũ cười ngượng, trong lòng biết rất rõ, một khi nàng đứng ra thì mọi người sẽ chĩa mũi nhịn vào nàng, danh tiếng của Dương Vũ sẽ được rửa sạch.Sợ nàng sẽ phát hiện ra điều gì, Lạc Phong đứng ở trước mặt nàng thề:"Châu Thi Vũ, anh làm vậy cũng là vì tương lai của hai chúng ta thôi.

Nếu như công ty không phát triển tốt, anh làm gì còn mặt mũi đi đến nhà họ Châu nữa.

Em yên tâm, chờ sau khi chuyện này qua đi, anh sẽ lập tức kết hôn với em!"

Đúng là cảnh tượng quá sức nực cười.

Vì sao trước đây nàng lại ngu ngốc đến mức bị những lời như vậy che mờ đôi mắt chứ.Châu Thi Vũ chậm rãi gật đầu:"Em có thể đồng ý với anh, nhưng đây là một lần cuối cùng."

"Được, anh sẽ lập tức phái người đi thu xếp, em cứ ở đây nghỉ ngơi đi, đừng đi đâu hết đấy."

Lạc Phong dặn dò vài câu liền dẫn theo trợ lý nhanh chóng rời đi.Trong phòng rộng rãi, Châu Thi Vũ tai nhã rút ra một tờ khăn giấy, vừa lau vệt nước mắt thì tài xế đã đẩy cửa đi vào:"Cô Châu Thi Vũ, cậu Phong bảo tôi đưa cô đến khách sạn nghỉ ngơi.

Cậu ấy xử lý xong việc sẽ đến tìm cô."

"Thật sao?"

Anh ta nhất định vội đi nói cho Dương Vũ biết tiến triển mới nhất của chuyện này thôi."

Không sao, cứ để cho anh ấy đi làm việc của mình, tôi có thề tự..."

Châu Thi Vũ nói được một nửa đã bị tài xế ngắt lời:"Ý của cậu Phong là bảo tôi chắc chắn phải đưa cô đến khách sạn."

Châu Thi Vũ hiểu ý.

Đây là Lạc Phong muốn tìm người theo dõi mình.

Nhưng nàng đã sớm có kế hoạch, Lạc Phong phái người theo dõi nàng hay không đều không sao cả.

Bởi vì nàng sẽ không thoả hiệp với bọn họ nữa, càng không chịu tiếng xấu cho người khác thay họ!"

Được, vậy tôi sẽ đến khách sạn chờ anh ấy."

Ép xuống cảm xúc trong đáy mắt, Châu Thi Vũ siết chặt cái túi trong tay, giả vờ nghe lời đi theo tài xế rời khỏi Giải trí Hoàng Huy.Ở phía sau xe của bọn họ, cấp dưới của Vương Dịch vẫn lái xe theo.

Cô có thể thả tay để cho Châu Thi Vũ xử lý, nhưng nhất định phải bảo vệ an toàn cho nàng.Châu Thi Vũ thấy tài xế nhìn gương chiếu hậu vài lần thì quay đầu nhìn về phía sau.Nàng biết rõ biển số xe kia là của ai, đôi môi nàng hơi cong lên.

Lựa chọn của nàng làm cho nàng rất yên tâm.Châu Thi Vũ đi vào khách sạn, bước vào thang máy trong ánh nhìn chăm chú của tài xế.

Thẩm Mộng Dap đội mũ lưỡi trai đi đến, tháo cái mũ xuống:"Lạc Phong chắc hẳn đã tìm thêm mấy người theo dõi cậu."

"Dao Dao."

Châu Thi Vũ vừa cảm động lại vừa áy náy:"Cạu đã phải chịu khổ vì mình rồi."

"Cậu đừng xúc động như thế nữa.

Bước tiếp theo chúng ta sẽ làm thế nào?

Xem ra, Lạc Phong khoing để mặc cho cậu tự do hoạt động đâu."

Thẩm Mộng Dao phân tích."

Không sao, mình có cậu giúp đỡ, còn có...

Chắc chắn có thể khiến cho bọn họ phải trả giá đắt."

Châu Thi Vũ đột nhiên nghĩ đến Vương Dịch, khoé miệng vô thức cong lên, mỉm cười.Thẩm Mộng Dao thấy vẻ mặt nàng như thế thì nghiêng đầu hỏi:"Vẻ tươi cười của ạu rất kỳ lạ đấy.

Có phải còn có người ở phía sau giúp cậu không?"
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 13


Châu Thi Vũ cười thần bí:"Cái này sau này hãy nói, bây giờ mình cần chứng cứ có thể chứng minh Dương Vũ và Lạc Phong có gian tình, ví dụ như giấy chứng nhận có thai, hoặc là ảnh chụp bọn họ hẹn hò."

"Mình tìm mấy đội paparazzi, không chừng sẽ có thu hoạch.

Cậu có một mình phải cẩn thận một chút đấy ."

Thẩm Mộng Dao lại đội mũ, ra khỏi thang máy trước tầng một và đi theo lối an toàn rời.Châu Thi Vũ hít sâu một hơi, đi thang máy lên tầng trên.

Nàng vừa mở cửa phòng đã thấy phục vụ của khách sạn đang chờ sẵn."

Cô Châu Thi Vũ, đây là cậu Phong chuẩn bị cho cô."

Người phục vụ đẩy cửa phòng ra.

Trên bàn ăn toàn là bánh matcha, còn có bóng bay đầy phòng...Nàng nhìn Lạc Phong chậm rãi đến trước mặt mình:"Em có thích không?"

Châu Thi Vũ kéo khoé miệng, lúng túng nói"Ừ...

Thich."

Lạc Phong vẫy tay bảo người phục vụ đưa bữa trưa lên:"Đây là hai phần ăn lãng mạn, mời quý khách dùng từ từ."

Châu Thi Vũ chậm rãi thả túi xuống.

Nàng không ngờ Lạc Phong sẽ chuẩn bị những thứ này.

Có lẽ hắn sợ nàng nói lung tung với chủ đầu tư và tổ đạo diễn nên cố dùng những thứ này để lấy lòng nàng.Nàng dễ bị lung lay như vậy sao?

Lạc Phong thực sự xem nàng thành kẻ ngu si rồi"Mạn Nhu, em nếm thử đi..."

Châu Thi Vũ cúi đầu ăn rất yên tĩnh.

Xem ra, Lạc Phong vẫn nhớ món nàng thích ăn, nhưng giờ đã là cảnh còn người mấtCảm giác được phản ứng lãnh đạm của Châu Thi Vũ, Lạc Phong vội vàng tỏ thái độ:"Lần sau anh chắc chắn sẽ thu xếp tốt hơn!"

"Không sao, em cũng hiểu gần đây anh quá bận rộn."

Trong lòng Châu Thi Vũ thầm nòi, tâm tư của nh đều đặt trên người Dương Vũ, hơn nữa tôi cũng không cần sự quan tâm giả vờ của anh.Một lát sau, Lạc Phong ra ngoài nghe diện thoại.Một lá thư tuyệt đẹp được đưa đến trước mặt nàng.

Châu Thi Vũ ngẩng đầu nhìn.

Đó là người phục vụ."

Cho tôi à?"

Nàng mở ra thấy hai vé xem buổi hoà nhạc cổ điển.

Đó là dàn nhạc nàng thích nhất!

Bên trong còn kẹp một tờ giấy, chữ viết phia trên mạnh mẽ đầy sức sống."

Món tráng miệng là do em tặng thêm, chúc tân tôn hôn chúng ta vui vẻ.

Mặt khác, hẹn gặp ở buổi hoà nhạc, không gặp không về."

Ngoại trừ Vương Dịch, không có người thứ hai sẽ làm chuyện này.Châu Thi Vũ ấm lòng cười, cảm nhận được sự quan tâm và bảo vệ của Vương Dịch.

Người phụ nữ này giống như thần hộ mệnh của nàng vậy, không chỗ nào không có mặt.Châu Thi Vũ cẩn thận cất lá thư vào trong túi.

Đây hình như là món quà thứ hai cô tặng ngf rồi."

Tất cả đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể qua đó."

Lạc Phong cầm điện thoại đi dến, thấy vẻ mặt của Châu Thi Vũ thì nhíu mày:"Có chuyện gi mà em vui vẻ thế?"

Châu Thi Vũ ngước mắt, mỉm cười nhìn về phía hắn:"Anh có thể bớt thời gian ở bên em, em đương nhiên phải vui mừng rồi."

Chỉ là ý cười không có cách nào nhuộm lên đôi mắt xinh dẹp ủa nàng."

Vậy...

đi thôi, người của bên quan hệ xã hội dều đang chờ chúng ta."

"Bên quan hệ xã hội?"

Châu Thi Vũ kinh ngạc nhìn hắn.

Xem ra Lạc Phong đã chuẩn bị thật đầy đủ."

Đúng, bọn anh sẽ đi cùng em, xem em ứng phó với chủ đầu tư thế nào.

Tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm được."

Lạc Phong nghiêm mặt nói.

Châu Thi Vũ không thể làm gì khác hơn là chậm rãi đứng dậy:"Được rồi, chỉ đáng tiếc cho một bàn ăn như thế."

"Về sau sẽ còn có hội."

Lạc Phong đã đẩy cửa phòng ra:"Chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là làm sáng tỏ chuyện này.

Lần này Dương Vũ có cơ hội tham dự ảnh hậu Kim Khê , không thể xảy ra vấn đề vào lúc này được."

"Em biết."

Hoá ra cũng là vì Dương Vũ, bằng không anh ta căn bản sẽ không ăn bữa cơm này với mình, cũng sẽ không nhọc lòng lừa gạt mình.Trên mặt Châu Thi Vũ không lộ ra cảm xúc gì, tất cả bữa trưa hôm nay đều là do Lạc Phong giở thủ đoạn nhằm lấy lòng nàng mà thôi.

Cái tốt của Lạc Phong chính là thuốc độc đối với nàng.Xế chiều hôm đó, Châu Thi Vũ theo Lạc Phong đi vào phòng họp, phát hiện Tổng giám đốc Trương-chủ đầu tư và tổ đạo diễn đều có mặt, còn có các nhà báo lớn được Lạc Phong mời đến nữa.Châu Thi Vũ ngồi ở bên cạnh Lạc Phong, trên mặt không có chút cảm xúc dư thừa thừ nào, tao nhã yên lặng mỉm cười.Các phóng viên nhìn đồng hồ, hông chậm trễ nữa, lập tức lắp giá điều hỉnh camera về phía Châu Thi vũ."

Châu Thi Vũ, mong cô nói một chút, tại sao cô lại xuất hiện trong buổi diễn thử?

Cô xuất phát từ sự ghen ghét với Dương Vũ, hay đã sớm có kế hoạch ượn cơ hội để đi diễn lại?"
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 14


Lạc Phong sớm đã nắm giữ đúng chừng mục, anh ta không tổ chức buổi họp báo lớn là muốn khống chế tình thế trong tay mình."

Tất cả đều không phải.

Chuyện lần này là ngoài ý muốn.

Tôi không ngờ cử chỉ vô tâm của tôi mang đến phiền toái lớn cho Giải trí Hoàng Huy như vậy, cũng chưa từng nghĩ qua sẽ thay thế được vị trí của Dương Vũ trong bộ phim này."

Qua micro, giọng nói của Châu Thi Vũ ôn hoà mà bình tĩnh vang lên ở trong đại sảnh."

Tôi rất xin lỗi đạo diễn Trần về hành vi của mình.

Tôi cũng mong công chúng tin tưởng, buổi tuyển chọn vai diễn của bộ phim này đặc biệt công bằng sạch sẽ, tuyệt đối không có bất kỳ người nào mua vai diễn.

Về phần những tin tức trên mạng là do tôi mượn cơ hội tuyên truyền, không liên quan gì đến bất cứ ai cả."

"Ý của cô là cô sẽ một mình chịu mọi trách nhiệm?

Không liên quan gì với Giải trí Hoàng Huy sao?"

"Đúng."

Châu Thi Vũ đứng lên, đôi mắt trong veo nhìn lướt qua tất cả mọi người ở đó."

Bất kể tôi làm như thế là vì nguyên nhân gì, tôi sẽ gánh chịu mọi hậu quả."

Các phóng viên liếc mắt nhìn nhau.

Bọn họ luôn cảm thấy Châu Thi Vũ làm như thế không giống người bị uy hiếp, nhưng làm gì có nghệ sĩ nào giống cô, ôm hết tất cả trách nhiệm lên người mình.

Làm vậy không phải là tự chặn đường lui sao?Châu Thi Vũ hít sâu một hơi.

Nàng cho rằng sau khi mình làm vậy, đám người Lạc Phong sẽ thu tay lại, nhưng...Tổng giám đốc Trương lập tức mở miệng nói:"Như vậy thì tốt rồi.

Tất cả những lời thành thật đều đã nói ra.

Chúng tôi làm điện ảnh luôn coi trọng thực lực của diẽn viên, làm sao có thể có quy tắc ngầm, giao dịch ngầm được!"

Bọn họ đã sớm soạn trước lời để đổ tất cả trách nhiệm lên trên ngươi Châu Thi Vũ."

Châu Thi Vũ, hy vọng cô có thể học được bài học từ chuyện này, về sau đừng làm chuyện như này nữa."

Lạc Phong bỗng nhiên vỗ vai của nàng nói.Lạc Phong nói một câu đã lau sạch cho Giải trí Hoàng Huy và Dương Vũ.Đúng là máu lạnh vô tình!Châu Thi Vũ không giải thích, chỉ nhìn về phía đạo diễn Trần cúi chào một cái.

Vừa ra khỏi phòng họp, nàng thoáng mỉm cười.

Bắt đầu từ lúc này, cuộc chiến mới từ từ bắt đầu.Các nhà báo là do Lạc Phong mời đến những, lời Châu Thi Vũ nói ở trong phòng họp đều được đưa lên mạng từ đầu đến cuối.Chẳng mấy chốc, trang đầu của các tạp chí giải trí đều là tin tức nàng ghen ghét với vị trí của Dương Vũ, mạo danh thế thân, dự tính tuyên truyền.Lạc Phong còn mua người trợ giúp ở trên mạng.Tổng giám đốc Trương rèn sắt còn khi nóng, ép đoàn làm phim xác định vai diễn Trần Nhi cho Dương Vũ, bọn họ cứng rắn ép nặng xuống, tổ đạo diễn chỉ có thể đồng ý.Thiên Duyệt cũng nhận được tin tức gây ra sóng gió lần này.

Sau khi Tưởng Thư Đình đến văn phòng của Vương Dịch báo cáo, còn hỏi thêm một câu:"Chúng ta có cần giúp bà chủ diệt trừ tận gốc những cản trở này không..."

"Để xem ý của chị ấy trước đã."

Vương Dịch lạnh giọng trả lời.

Nếu như cô ra tay, tất cả sẽ giống như bọt biển, lập tức biến mất.Nhưng cô muốn xem đòn đánh trả của Châu Thi Vũ.Người phụ nữ của Vương Dịch cô làm sao có thể bị huỷ hoại bởi chuyện này được.Châu Thi Vũ chủ động gánh chịu tất cả trách nhiệm, cứu vãn tổn thất của Hoàng Huy, cũng để cho bộ phim của đạo diễn Trần có thẻ bắt đầu quay theo đúng kỳ hạn.

Cũng bỏi vì Dương Vũ là người bị hại trong chuyện này nên mức độ nôi tiếng của cô ta cũng tăng lên rất nhiềuNhưng Châu Thi Vũ vẫn bị những người trên mạng tấn công không ngừng.Những danh hiệu như "đồ thảo mai", "diễn viên hết thời", "người phụ nữ mưu mô xảo quyệt" đều bị dán lên trên người của Châu Thi VũChâu Thi Vũ ngồi ở trong gian phòng nghỉ tại tầng một của Giải trí Huy Hoàng.

Nàng để điện thoại xuống và thở dài.

Nàng sẽ ghi nhớ những gì mình phải chịu ngày hôm nay.

Về sau nàng sẽ bắt Lạc Phong và Dương Vũ phải bồi thường lại gấp nhiều lần.Nàng vừa ngẩng đầu đã thấy mấy người mới vừa kí hợp đồng với Giải trí Hoàng Huy đang chủ trỏ nói xấu nàng."

Các người đang nói gì vậy?"

Châu Thi Vũ trầm mặt nói"Nói thủ đoạn của cô thấp hèn, dùng cách thức này để tăng độ quan tâm, thật không biết xấu hổ!"
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 15


"Công ty của chúng ta sao có thể ký hợp đồng với loại ngôi sao hết thời như cô chứ?

Cô nhanh thu dọn đồ đạc rồi đi, đừng làm ảnh hưởng đến tiền đồ của chúng tôi nữa"Châu Thi Vũ quan sát bọn họ, trẻ tuổi, dáng người đẹp nhưng không có nghĩa là có thể nổi tiếng được...

Nàng không thể không có cách nào khống chế được dư luận trên mạng nhưng ít nhất có thể làm trước mặt mình được yên tĩnh, không phải người nào cũng có thể bắt nạt nàng"Muốn nổi tiếng thì trước hết phải học cách làm người đã."

Nàng gọi điện đến văn phòng của Lạc Phong:"Có mấy người mới ở công ty bàn luộn chuyện của em thế thân Dương vũ, em thấy điều này không tốt lắm cho danh tiếng của công ty.

Nếu như các cô ấy nói lung tung ở trên chương trình phát sóng trực tiếp thì có thể khiến cho những vất vả của anh bị uổng phí đấy."

"Anh sẽ lập tức qua đó!"

Từ bên kia của điện thoại truỳen đến giọng nói của Lạc Phong.Năm phút sau, Lạc Phong dẫn theo thư ký chạy đến, lập tức tuyên bố ba người mới kia không được nhận bất kỳ hoạt động nào trong thời gian ngắn, cấm túc toàn diện.Ba người kia cúi đầu không ngừng xin lỗi Châu Thi Vũ, sợ đến mức mặt trắng bệch."

Chị Thi Vũ, xin lỗi, bọn em biết sai rồi!"

Châu Thi Vũ không để ý bọn họ, nói giống như tự giễu:"Xem ta, bây giờ ai cũng thể cười trên đầu tôi.

Hay là tôi chính thức rời khỏi giới giải trí, trở về kế thứa tài sản nhà họ Châu, ít nhất không ai iams khinh thường tôi."

Nàng không phải là một người thích tranh đấu cùng người khác, nhưng nếu như người khác cứ muốn bắt nạt nàng, nàng sẽ không nương tay."

Châu Thi Vũ, em đừng gây ầm ĩ nữa.

Vừa lúc anh có việc muốn làm phiền em đây."

Vẻ mặt Lạc Phong trầm xuống, kéo nàng lại:"Cho dù đạo diễn Trần đồng ý để cho Dương Vũ diễn vai Trần Nhi kia, nhưng lần nào cô ấy diễn cũng không tốt.

Em dạy cho cô ấy một chút nhé?

Anh sẽ bảo cô ấy nói giúp vài lời trước mặt đạo diễn Trần, có lẽ có thể kiếm cho em một vai diễn nhỏ."

Châu Thi Vũ cố nén tức giận trong lòng mới không mắng ra tiếng.Lạc Phong thực sư xem nàng là như nhược, yếu đuối dễ bắt nạt à, chắc hẳn ý này là do Dương Vũ nói với anh ta, muốn mượn cơ hội để sỉ nhục Châu Thi Vũ.

Chỉ là,,, không ngờ Lạc Phong nói ra miệng được!"

Dương Vũ diễn tốt cũng có lợi cho công ty và anh.

Em cứ xem như là vì anh, em cố gắng dạy cho cô ấy, cũng làm dáng một chút cho bên ngoài xem.

Bọn em đều là nghệ sĩ của công ty, quan hệ quá căng thẳng, truyền đi trước sau đều không tốt."

Lạc Phong cũng chỉ làm theo ý của Dương Vũ thuận miệng nhắc lời, không ngờ Châu Thi Vũ thật sự đồng ý."

Được, anh dẫn em qua đi."

Châu Thi Vũ lập tức nhận lời, hoàn toàn không do dự."

Tốt quá, anh biết em rất tốt bụng mà."

Tốt bụng à?Châu Thi Vũ cười rất thản nhiên, theo Lạc Phong lên xe.

Nàng sẽ chỉ tốt bụng với người xứng đáng thôi.

Người như hắn và Dương Vũ thì không xứng.Mà vào lúc này, ai thắng ai thưa còn chưa biết đâu.Nhận được vai nữ số ba thì có thể xem là ảnh hậu à?

Ai nói cho cô ta biết thế?Dọc đương đi, Lạc Phong đều nghịch điện thoại, có lẽ đang nhắn tin với Dương Vũ.

Châu Thi Vũ ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa kính, vừa vặn đi qua Thiên Duyệt."

Lạc Phong, xét về thực lực thì Hoàng Huy với Thiên Duyệt, ai lợi hơn ai?"

"Cái này à...

Trước mắt Thiên Duyệt vẫn là công ty giải trí mạnh nhất."

Lạc Phong trả lời thật.Trợ lý của Lạc Phong ở phía trước nói một câu:"Cậu Phong, sang năm chúng ta chắc chắn có thể vượt qua được Thiên Duyệt.

Chờ Dương Vũ nhận được giải ảnh hậu, tất cả đều không thành vấn đề."

Châu Thi Vũ không để ý đến bọn họ.

Người phụ nữ kia làm sao có thể tuỳ tiện làm cho ai đó vượt qua được chứ.Chỉ dựa vào chút mánh khoé này của bọn họ, có qua mấy đời nữa cũng không thể làm được.

Trong giây lát, Châu Thi Vũ cảm thấy nàng hơi nhớ gương mặt đẹp đến lạ thường kia, nhớ nụ hôn và sự dịu dàng của cô...Khi trong đầu hiện lên dáng vẻ của cô, trong mắt Châu Thi Vũ đầy ý cười.

Chỉ là Lạc Phong vẫn đang cố dỗ Dương Vũ, căn bản không để ý đến nàng.Chờ đến lúc xe chạy dến đầu đường kế tiếp, Châu Thi Vũ cúi đầu nhìn một tin nhắn chưa đọc trên điện thoại.'Mọi chuyện đều đã làm xong, ảnh chụp có thể để lộ ra bất kì lúc nào."

Thẩm Mộng Dao làm việc, quả nhiên khiến người ta yên tâm.Châu Thi Vũ không nhắn tin lại cho Châu Thi Vũ, xuống xe như không có chuyện gì xảy ra, đi đến phòng bệnh của Dương Vũ.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 16


Bởi vì tin tức bên ngoài dang ầm ĩ nên Dương Vũ căn bản không dám ra khỏi viện.

Cô ta làm mình bị thương trong lúc huấn luyện người mới, chính là muốn ngăn chặn Lạc Phong, không để cho anh ta đăng ký kết hôn với Châu Thi Vũ.Châu Thi Vũ chỉ cảm thấy Dương Vũ đã dồn hết tâm tư lên trên người đàn ông rồi, thảo nào nhiều năm qua cũng không thể nổi tiếng đượcTrong phòng bệnh, Dương Vũ nghe trợ lý báo cáo thì vô cùng đắc ý:"Không ngờ Châu Thi Vũ còn thực sự dám đến.

Tôi nhất định sẽ làm cho cô ta hối hận vì quyết định này, làm cho cô ta vĩnh viễn cũng không dám nhắc chuyện kết hôn với Lạc Phong."

"Dương Vũ, tôi đã sắp xếp phóng viên xong rồi, chỉ cần cô kêu lớn một tiếng, tôi sẽ lập tức dẫn người xông vào!"

"Yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng làm nư mình vứa bị thương, để cho Châu Thi Vũ biết ai ,ới là người phụ nữa Lạc Phong yêu thương nhất.'Cô ta siết chặt nắm tay.

Mỗi ngày ở Huy Hoàng đều đang thử thách sự kiên trì của cô ta.

Cô ta đã sớm muốn đẩy Châu Thi Vũ tư trên đám mây xuống.

Cứ chờ xem đi, người phụ nữ nổi bật nhất bên Lạc Phong chỉ có thể là cô ta!

"A, đúng rồi, chúng tôi đã lên kế hoạch cho cô làm ảnh hậu.

Bất kể tốn bao nhiêu tiền, nhất định cho cô nhận được giải thưởng kia!"

Dương Vũ nhíu mày:

"Nhỏ giọng một chút, đừng để người khác nghe được."

"Ở đây không phải không có ngươi ngoài sao?"

Trợ lý mỉm cười không để ý nói:

"Cô sắp đến rồi, cô nhanh nắm xuống đi."

Dương Vũ vội vàng năm xuống giường bệnh, giả vờ yếu ớt.

Lát sau, Lạc Phong dẫn Châu Thi Vũ đi đến.

"Dương Vũ, Châu Thi Vũ đến thăm em, muốn thảo luận với em một chút về chuyện kỹ năng diễn xuất...

Em làm sao vậy?"

Lạc Phong nói được một nửa đã thấy Dương Vũ miễn cưỡng chống tay xuống giường để ngồi dậy.

Anh ta vội vàng đỡ cô ta

"Lạc Phong, xin lỗi, em quá vô dụng.

Chỉ vì chút vết thương nhỏ này mà làm phiền anh nhiều lần như vậy, còn làm cho Châu Thi Vũ phải chịu uất ức."

Dương Vũ từ trong lòng Lạc Phong ngẩng đầu lên;

"Châu Thi Vũ, cô sẽ không giận tôi chứ?"

Châu Thi Vũ lạnh lùng nhìn hai người bọn họ.

Ở trước mặt nàng mà bọn họ cững không hề e ngại gì cả.

Lạc Phong lúng túng mỉm cười, bản thân cũng ý thức được hành động của mình có phần không thích hợp:

"Thi Vũ sẽ không nghĩ như vậy đâu.

Em bị thương cũng không phải là cố ý."

"Lạc Phong, em thấy tình trạng của Dương Vũ không tốt lắm, anh đi mua cho cô ấy chút nước quả đi."

Châu Thi vũ đặt túi xuống, ôn hoà mở miệng nói

Đây là phép lịch sự cuối cùng của nàng

"Sao cô có thể sai cậu Phong làm việc chứ?"

Mắt trợ lý của Dương Vũ trợn ngược lên sắp rơi ra ngoài rồi:

"Cậu chủ Phong, để tôi đi cho"

Châu Thi Vũ chợt nghiêm mặt, lập tức nổi giận:

"Owr đây đến lượt anh nói chuyện sao?

Là ai nói cho anh biết là tôi không thể sai được Lạc Phong, tôi là vợ chưa cưới của anh ấy, còn anh tính là gì?"

Nàng vừa nói dứt lời, trợ lý của Dương Vũ muốn giải thích nhưng Dương Vũ đã ngắt lời của anh ta:

"Đừng nói nữa, Lạc Phong, vậy làm phiề anh.'

Châu Thi Vũ lùng liếc nhìn trợ lý này, nhìn anh và Lạc Phong một trước một sau đi ra khỏi phòng bệnh.

Dương Vũ cắn răng.

Rõ ràng câu nói kia là nói cho cô ta nghe.

Cho dù Lạc Phong rất ân cần với cô ta, nhưng vợ hính thức chưa cưới của anh ta chính là Châu Thi Vũ.

Nghĩ đế đây, trong mắt Dương Vũ liền lộ ra sự ghen tị thâm độc.

"Cô đến tìm tôi là muốn dạy cho cô đống phim như thế nào à?"

Châu Thi Vũ giống như không biết gì, lấy kịch bản ra.

"Thật ra hôm nay tôi muốn cầu xin cô rời khỏi Hoàng Huy."

Dương Vũ ho khan một tiếng:

"Tôi nhận được tin tức, dư luận bên ngoài vè cô đã ảnh hưởng đến danh dự của công ty, vì tốt cho Lạc Phong, cô nên chủ động rời khỏi công ty."

"Nên?"

Châu Thi Vũ sắp khong kìm chế nổi cơn giận của mình lạnh lùng nói:

"Dương Vũ, mời cô hãy chú ý lại lời nói này của mình đi.'"

Cô ở bên cạnh Lạc Phong bỏ công bỏ sữc bao nhiêu năm, cho dù không nói lời tình cảm, chỉ riêng chuyện trước đây cô giúp Hoàng Huy kiếm bao nhiêu lợi ích, bố mẹ Lạc Phong cũng không dám nói với cô những lời như vậy.

Dương Vũ tính là gì, có tư cách gì chứ?

"Châu Thi Vũ, tôi nói vậy cũng là tốt cho cô thôi.

Tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi, chờ sau khi cô rời khỏi công ty sẽ tuyên bố..."

Rầm.

Châu Thi Vũ tận mắt nhìn thấy Dương Vũ tự mình đẩy rơi bình hoa ở đầu giường.

Ở trong phòng bệnh, tiếng vỡ nát vô cùng chói tai, tiếp theo liền nghe được phía ngoài có tiếng bước chân vội vàng truyền đến, còn có tiếng thét chói tai của Dương Vũ ở trong phòng bệnh...
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 17


"Dương Vũ!

Cô không sao chứ?"

Trợ lý của Dương Vũ xông vào trước tiên, giống như đã sớm biết trong phòng sẽ xảy ra chuyện vậyTiếp thep là phóng viên ùa vào, vây quanh giường bệnh, không ngừng chụp dáng vẻ như hoa lê trong mưa của Dương Vũ."

Tôi...

Các người đừng chụp, đừng chụp nữa, Châu Thi Vũ không phải cố ý làm tổn thương tôi, cô ấy chỉ quá tức giận thôi.

Là tôi có lỗi với cô ấy, tôi không tốt, tôi bằng lòng nhường lại vai diễn, giúp cô ấy có lại công việc.

Cầu xin các người đừng chụp nữa!"

Trong miệng cô ta nói vậy, nhưng vẫn cố tỏ ra dáng thương trước ống kính.Mà tất cả những điều này rơi vào trong mắt Châu Thi Vũ chỉ là một trò xiếc nhỏ đã sớm được thu xếpNgay sau đó, các phóng viên chĩa ống kính vapf Châu Thi Vũ:"Mời cô giải thích một chút, vừa rồi trong phòng bệnh đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Châu Thi Vũ bình tĩnh ngước mắt lên:"Sao tôi phải giải thích?"

Trên giường bệnh, Dương Vũ hô lên:"Châu Thi Vũ, cô đi nhanh đi, tôi sẽ giải thích giúp cô."

Nếu như cô ta có kỹ năng diễn xuất như vậy trong lúc đóng phim thì sớm đã nổi tiếng rồi.Châu Thi Vũ thu hồi tầm mắt, không có hứng thú ở lại nữa.

Nàng đang muốn rời khỏi đó thì Lạc Phong đi đến.

Nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trong phòng bệnh, anh ta nghiêm khắc nhìn Châu Thi Vũ.

Ở dưới tình huống như vậy, Châu Thi Vũ không ngờ còn gây phiền toái cho anh ta!

Cô trở nên không bớt lo như thé từ bao giờ vậy?Anh ta đi thẳng đến bên cạnh Dương Vũ, quan tâm hỏi:"Em thế nào?

Có bị thương ở đâu không?"

"Em không sao, chỉ là châu Thi Vũ, cô ấy hiểu lầm em."

Dương vũ lộ vẻ tủi thân.Châu Thi Vũ vừa muốn mở miệng đã bị Lạc Phong quát một tiếng:"Đủ rồi, còn ngại ở đây không đủ loạn sao?

Đưa cô ấy về!"

Anh ta quát trợ lý.Châu Thi Vũ nhìn bọn họ trong dáng vẻ trong anh có em, trong em có anh thì rời ánh mắt đi.Nếu đây là lựa chọn của Lạc Phong, anh ta tốt nhất không nên hối hận.

Vẻ mặt Châu Thi Vũ không cảm xúc đi ra khỏi phòng bệnh, nói với người trợ lý:"Tôi không cần anh đưa đi, tự tôi sẽ về."

Cho dù Lạc Phong không nói, nàng cũng không rảnh ở đây nhìn bọn họ khoe khoang ân ái.

Trợ lý của Lạc Phong nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng.

Trong mắt đám cấp dưới bọn họ, bà chủ Lạc tương lai là Dương Vũ, không phải Châu Thi Vũ!

Nhưng một trận gió bão đang kéo đến.

Chẳng mấy chốc, tin tức Châu Thi Vũ giả vờ đến thăm bệnh để ép Dương Vũ phải nhường lại vai diễn đã lần nữa leo lên đầu vị trí hotseach.

Hoàng Huy lập tức đứng ra bảo vệ Dương Vũ mà hoàn toàn không để ý đến Châu Thi Vũ.

Trong lúc mọi người đang bàn luận xôn xao về Châu Thi Vũ, một tập ảnh đột nhiên xuất hiện.

Những tấm ảnh chụp thân mật giữa Lạc Phong và Dương Vũ bắt đầu bốn năm trước bị vạch trần, cho dù là lúc ánh mắt hai người nhìn nhau từ lúc tham dự hoạt dộng đến khi hai người lén gặp mặt đều bị người của đội paparazzi chụp được, quan hệ giữa hai người bọn họ dều giống một đôi yêu nhau.

Phía dưới vẫn gắn một tấm ảnh của Dương Vũ ra vào khoa phụ sản.

Hoá ra Dương vũ mới là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của người ta!

Đồng thời, ở trên mạng có người đăng về biểu hiện đặc sắc của Châu Thi Vũ khi thử vai, nói rõ nếu bộ phim này được công chiếu, diễn viên diễn vai Trần Nhi mà không diễn tốt bằng Châu Thi Vũ, chứng tỏ khâu tuyển chọn vai diễn có mờ ám.

Có người suy đoán, Châu Thi Vũ vì yêu nên mới bị ép, bắt buộc phải chứng minh năng lực của mình.

Có người còn nói, dựa vào độ nổi tiếng của Châu Thi Vũ năm dó tuyệt đối nghiền ép được Dương Vũ.

Nàng bởi vì Lạc Phong mới phải uất ức chính mình, bây giờ lại rơi vào kết quả như vậy, là Hoàng Huy nợ nàng.

Lúc này, người của đoàn làm phim đến thảo luận với Dương Vũ về công việc sau này.

Phó đạo diễn vừa nói được vài câu đã nhạn được điện thoại của cấp trên.

"Được rồi, tôi sẽ lập tức tìm hiểu."

Dương Vũ còn không biết chuyện gì xảy ra, đã thấy phó đạo diễn lấy điện thoại ra, đưa một ảnh chụp phóng to cảnh cô ta và Lạc Phong thân mật đến trước mặt cô ta

"Cô Dương, quan hệ giữa cô và Tổng giám đốc Lạc là như vậy sao?"

Dương Vũ ngơ ngác, vẻ mặt bối rối:

"Sao các người có thể có được tấm ảnh này chứ?"

Phản ứng đầu tiên của cô ta đã chứng minh tấm ảnh không phải là ảnh ghép.

Phó đạo diễn thu lại kịch bản:

"Cô Dương, cho dù chúng tôi không có quyền hỏi đến chuyện riêng của cô, nhưng chuyện phát triển đến mức này, chúng tôi chỉ có thể chờ mong vào lần hợp tác tiếp theo thôi."
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 18


"Không!

Anh chờ một lát, tôi có thể giải thích!"

Bên cạnh có nhân viên thì thầm nói một câu:"Vừa giả vờ thê thảm, vừa ngủ với chồng chưa cưới của người khác, thật lợi hại!"

"Anh nói gì?"

Dương Vũ buồn bực kêu lên một tiếng, trong đầu hoàn toản rối loạnNgười nhân viên này nhìn cô ta:"Sự thật đã bày ra trước mắt rồi, lẽ nào là người khác hãm hại vu oan cô sao?

Không có kỹ năng diễn xuất thì cũng thôi, không ngờ nhân phẩm của cô lại thấp kém đến vậy."

"Anh!"

Dương Vũ vội vàng dùng ánh mắt ra hiệu cho trợ lý:"Còn không mau đuổi bọn họ ra ngoài!"

Trợ ký kịp phản ứng, muốn hành động thì nhân viên của tổ đạo diễn đều đã đi rồi.Dương Vũ tức giận đến run cả người, nắm chặt lấy ga giường:"Châu Thi Vũ, cô thật độc ác!"

Cô ta vội vàng gọi điện cho Lạc Phong, nhưng anh ta đang đau đầu về chuyện ảnh chụp, tính tình lúc này tất nhiên không tốt lắm."

Lạc Phong...

Em rất sợ!"

Dương Vũ nói ra giọng điệu quen thuộc, khóc lóc làm nũng.Người đàn ông này căn bản không có tâm trạng đâu mà dỗ cô ta:"Công ty đã phái người đi xử lý rồi, sẽ không tạo ảnh hưởng quá lớn đâu.

Nhưng trong thời gian tới, chúng ta vẫn không nên gặp mặt thì hơn."

"Lạc Phong..."

"Được rồi, em đừng gây chuyện nữa!"

Anh ta nghiêm mặt ngắt máy, ngồi ở trong phòng làm việc và cảm thấy không biết giải quyết thế nào.Ba giờ Châu Thi Vũ căn bản không nghe điện thoại của anh ta, không biết rốt cuộc nàng muốn thế nào mà bằng lòng bỏ qua nữa.Bỗng nhiên màn hình điện thoại sáng lên.

Đó là tin nhắn gửi từ một số điện thoại lạ:"Muốn biết địa chỉ mới ả Châu Thi Vũ hì lập tức đến quán cà phê đường Gia Hưng."

Đây là tin nhắn của ai gửi đến vậy?Lạc Phong không kịp suy nghĩ cẩn thận, lập tức chạy ra ngoài.Tại phòng riêng trong quán cà phê.

Châu Thi Vũ và Vương Dịch ngồi đối diện nhau, mùi cà phê thơm thuần khiết nhẹ nhàng lan toả trong không trung"Hắn đến rồi."

Vương Dịch nhìn về phía cửa, lạnh giọng nói.Cô muốn biết bước tiếp theo của Châu Thi Vũ sẽ làm gì.Châu Thi Vũ thản nhiên "Ừm" một tiếng tiếp tục xem tin tức trên điện thoại, không hề dể ý đến Lạc Phong bên ngoài."

Chị không gặp à?"

Ánh mắt cô vẫn nhìn khuôn mặt Châu Thi Vũ, vẻ đẹp trên người cô gái này đầy khoa trương mà lại bình thản, mê người giống như vòng xoáy vậy."

Chị không định gặp anh ta, chỉ muốn tăng chút thú vị cho trò chơi này mà thôi."

Vương Dịch cong môi cười nhạt:"Em còn tưởng chị cố ý hẹn em, không nghĩ là vì người đàn ông khác."

"Không phải!"

Ở trước mặt cô, Châu Thi Vũ vĩnh viễn không thể dấu được tình cảm thật sự của mình.

Nàng vừa hoảng loạn lại vừa khẩn trương giải thích, nghe giọng nói trầm lặng cửa cô, trái tim nàng lại đập chậm mất nửa nhịp."

Vậy thì là gì?"

Vương Dịch tiến hành hỏi theo tuần tự, tay giữ lấy nàng, động tác ngang ngược nói:"Nói."

"...

Chị chỉ muốn gặp em."

Châu thi Vũ chưa từng nói với ai như vậy.

Khác với ở trước ống kính máy quay, nàng nói xong mấy từ này thì gương mặt đã đỏ bùng, trái tim đập thình thịch.Cho dù nàng rất xấu hỏ nhưng mỗi từ nói ra đều rất chân thành."

Vậy sao chị ngồi xa thế?"

Đôi môi mỏng của Vương Dịch khẽ nói rồi đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Châu Thi Vũ, ôm lấy vai của nàng.Châu Thi Vũ ngoan ngoãn dựa ở trong ngực cô cười tươiTrong góc độ của bọn họ có thể thấy rõ ràng tình hình trong đại sảnh, thấy Lạc Phong đang ngồi lo lắng chờ đợi.

Bao nhiêu lần nàng thức trắng đêm chờ anh ta, khi trái tim chân thành của nàng bị anh ta giẫm đạp trên mặt đất, nàng ngu xuẩn như vậy đấy.Đại khái khi đó Dương Vũ đang nằm trên giường của anh ta!Vương Dịch nhìn người phụ nữ bên cạh, im lặng không nói."

Có phải chị quá ngây thơ không?"

Châu Thi Vũ từ trong lòng ngẩng đầu hỏi."

Ừ,"Vương Dịch nghiêng đầu nhìn gương mặt của nàng.

Không thể không nói cách làm của nàng giống như một đứa trẻ, nhưng cô có thể thấy được quyết tâm của nàng."

Nhưng em cảm thấy người phụ nữ trẻ con như vậy càng thích hợp với em hơn."

Vương Dịch tự nhiên cầm cốc cà phê trên bàn lên.Châu Thi VŨ khẽ nói:"Đó là của chị."

Vương Dịch vẫn uống, nhìn dấu môi đỏ mờ nhạt trên miệng cốc nói:"Đây có tính là hôn gián tiếp không?'Châu Thi Vũ xấuoor, gò má ửng hồng, dường như đã hiểu được ẩn ý trong ánh mắt của cô, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, chờ đợi nụ hôn của cô.Vương Dịch không do dự nữa, nghiêng người cúi đầu.

Người phụ này giường như là kiếp nạn đã định sẵn rong cuộc đời cô.

Vừa gặp được nàng là cô rất khó để khống chế bẳn thân không đến gần nàng, không ôm nàng được.Cô làm sao nỡ nhìn người vợ yểu điệu của mình bị đám người rác rưởi kia bắt nạt được.

Chỉ có thể là Châu Thi Vũ bắt nạt họ thôi!
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 19


Lạc Phong cờ đợi sốt ruột không chịu được, không ngừn gọi điện cho số kia, nhưng trước sau không có người nào nghe máy.

Anh ta lại không dám rời đi.

Qua một giờ, người phục vụ dựa theo lời sắp xếp của Châu Thi Vũ, đưa cho Lạc Phong một tờ giấy.

Phía trên dĩ nhiên không phải địa chỉ mới của nàng.

Mà đó là một câu nói:"Trong vòng ba ngày phải làm cho Dương Vũ rút khỏi cuộc cạnh tranh ảnh hậu.

Đổi lại, tôi sẽ cho anh địa chỉ mới của Châu Thi Vũ."

Lạc Phong thầm mắng ột câu, nhìn xung quanh một lượt rồi mới đứng dậy rời đi.Không cần nhìn mặt anh ta cũng biết anh ta chắc chắn đang giận điên lên.Tâm trạng của Châu Thi Vũ không hề thay đổi.

Ở trong cuộc đời của nàng, Lạc Phong không dáng để cho nàng phải lưu luyến, để ý nữa."

Về nhà thôi, em muốn làm chút chuyện khác."

"Chuyện gì?"

Châu Thi vũ kinh ngạc nhìn về phía cô.Vương Dịch không nói nữa, toàn thân tản ra hơi thở lạnh lùng.

Châu Thi Vũ lại nhìn chằm chằm vào cô, muốn nhìn thấu cô."

Chị nhìn em như vậy là muốn mời..."

"Thật ra, chị còn muốn đi đến một chỗ nữa"Châu Thi Vũ bình tĩnh, chủ dộng khoắc lên cánh tay Vương Dịch, tránh ánh mắt nóng bỏng của cô."

Sau khi qua đó rồi, tối về nhà chúng ta có thể tiếp tục chuyện chưa làm không?"

Vương Dịch cố ý cám dỗ nàng...

Mà sau khi Châu Thi Vũ nghe được cũng rất khẩn trương, im lặng không lên tiếng.Hai người không về nhà, đi đến nhà thờ bên bờ biển - nơi Châu Thi Vũ muốn đi.Châu Thi Vũ không hề hy vọng mình có bất kỳ chuyện gì giấu Vương Dịch.

Cô cho nàng thời gian để cắt đứt quá khứ, Châu Thi Vũ hiểu điều này có ý nghĩa như thế nào.

Nếu như nàng hoàn toàn không thể buông bỏ chuyện cũ giữa mình và Lạc Phong, cũng không có tư cách làm người phụ nữ của cô.Chiếc xe dừng lại trước cửa nhà thờ.

Châu thi Vũ và Vương Dịch cùng nhau sánh vai đi vào trong."

Tôi muốn lấy lại ảnh chụp mà tôi đã gửi ở đây."

Châu Thi Vũ nói với cha xứ.Vương Dịch nhìn mặt nàng nhưng không hề mở miệng hỏi thăm lấy nửa lời.

Chờ đến khi nàng nhận được quyển album dày, cô mới hỏi:"Vì lấy cái này sao?"

'Ừ, trog này là sợi chỉ cuối cùng quấn quýt lấy chị.'Châu Thi Vũ nhớ đến từng chuyện giữa nàng với Lạc Phong lúc trước.

Khi đó nàng còn ngây thơ cho rằng ngời đàn ông đó thật sự yêu nàng, sau đó mới phát hiện tất cả cũng chỉ là lời nói dối bịa đặt mà thôi.

Nàng chắc chắn phải làm cho Lạc Phong trả giá đắt về những gì anh ta đã làm.Vương Dịch nhìn nàng nem album vào trong lửa, ngọn lửa cháy bùng lên trước mặt bọn họ, chút lưu luyến cuối cùng trong lòng nàng đối với Lạc Phong đã bị đốt cháy."

Từ hôm nay trở đi, chị sẽ chỉ sống với bản thân mình, sống xứng đáng với em thôi."

Châu Thi Vũ ngẩng đầu cười, rong sự dịu dàng đang lộ rõ quyết tâm.Châu Thi Vũ nắm tay cô, cảm nhận hơi ấm từ trong lòng bàn tay cô truyền đến.

Nàng tự nhủ với mình, tuyệt đối sẽ không cho người khác koiwj dụng, tổn thương nữa.

Những người này đã làm những gì với nàng, nàng sẽ phải bắt họ trả giá gấp bội.Vương Dịch lẳng lặng chờ nàng, một lúc lâu mới nói:"Bây giờ, mợ chủ Vương có bằng lòng với em chưa?"

Châu Thi Vũ xấu hổ khẽ gật đầu, mỉm cười ôm lấy cổ cô và dể cô bế lên xe."

Chị đương niên bằng lòng rồi."...Lạc Phong tìm kiếm Châu Thi Vũ khắp nơi, nhưng điên thoại của nàng tắt máy, người thì không liên lạc được, anh ta thậm chí tìm thám tử tự thăm dò địa chỉ mới của Châu Thi Vũ.Chuyện xảy ra gần đây làm cho anh ta cảm thấy rất kỳ lạ.

Trước đây Châu Thi Vũ căn bán sẽ không làm vậy với anh ta.Nhưng bất kể thế nào, anh ta đều sẽ không thể buông bỏ Châu Thi Vũ, không thể không buông bỏ thế lực nhà họ Châu phía sau nàng."

Lạc Phong, sao mãi mà không thấy anh đến tìm em vậy?"

Dương Vũ dẫn theo trợ lý xông vào văn phòng.Thấy Dương Vũ, trên mặt Lạc Phong lập tức tười cười, ra hiệu cho trợ lý và thư ký ra ngoài.

Anh ta đi đến ôm thắt lưng cô ta:"Anh muốn để em ở lại bệnh viện nghỉ ngơi cho tốt, không muốn làm phiền em."

"Thật sao?

Sao em nghe nói anh đang tìm kiếm Châu Thi Vũ ở khắp nơi."

Dương Vũ chu cái miệng nhỏ, uất ức lôi áo sơ mi của anh ta:"Em vì anh mà chịu khổ nhiều như vậy, lẽ nào trong lòng anh cũng chỉ có cô ta thôi sao?

Em không quan tâm đến danh phận, chỉ xin anh đừng bỏ con của chúng ta.

Nếu không, em thà bỏ nó."

Em đừng nói nhảm!"

Vừa nhắc đến đứa bé, Lạc Phong lại khẩn trương:"Anh chỉ vì em với con mới phải nhất định tìm được Châu Thi Vũ thôi.

Trước khi em sinh con, anh chắc chắn sẽ làm cho em nhạn được danh ảnh hậu này!"

"Lạc Phong...

Hy vọng anh vĩnh viễn nhớ lời hứa của mình."

Lúc này Dương Vũ mới hôn môi thơm lên.
 
Back
Top Bottom