Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
581,922
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczNcUbrDUk3QtnwVcSn55GLrGaJsI08J7d75gf9TZdynZdmGDPmI2X-6bjrUNVswRZrTAmUuI33Br1mtd0ldAF86r9k2iE7DfiDt_9ohpIDiHTfqoOsIZhpYjTAMHHf6r2WTUw6CphAYAY830ELYYJsx=w215-h322-s-no-gm

Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Tác giả: Hoa Trong Gương (镜中花)
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Hài Hước
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Tên truyện: Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh

Tác giả: Hoa Trong Gương (镜中花)

Thể loại: Hiện đại, hài hước.

Số chương: 18 + 1 phiên ngoại

Chuyển ngữ: Thu Vũ Miên Miên

- --

Giới thiệu

Sau khi bị chia cắt uyên ương, tôi đành phải bao nuôi thế thân của ánh trăng sáng.

Người đó là đàn anh của tôi, cực kỳ đẹp trai, khí chất lạnh lùng, mang theo chút cảm giác uể oải, như thể cả thế giới chẳng đáng để anh bận tâm.

Để không bị anh áp đảo, lúc nào tôi cũng cầm ly rượu vang trên tay, ánh mắt chất chứa sự từng trải và lạnh nhạt nhìn anh.

Sau đó, tôi lạnh giọng nói một câu: "Anh trai, ngoài tình yêu ra, tôi có thể cho anh mọi thứ."

Tôi còn nói với bạn bè: "Anh ta chẳng qua chỉ là một món đồ chơi của tôi mà thôi."

Bao nuôi anh được hai năm, không biết từ khi nào tôi lại dần nảy sinh những cảm xúc mà tôi không nên có.

Nhưng rồi, ánh trăng sáng trong lòng tôi đã trở về.

Đúng ngày hôm ấy lại là sinh nhật của thế thân.

Tôi gửi cho anh một tin nhắn lạnh lùng: [Anh ấy về rồi, tôi phải đi đón anh ấy.]

Sau khi nghĩ ngợi một lúc, tôi lại nhắn thêm một câu: [Đừng làm loạn, chẳng đáng yêu chút nào.]

Nhưng xe tôi vừa đi được nửa đường thì bị hơn chục chiếc siêu xe chặn lại.

Dẫn đầu là một chiếc Bugatti Veyron, người bước xuống chính là thế thân mà tôi đã bao nuôi bấy lâu.

Ánh mắt anh lạnh như băng, nhìn tôi chằm chằm, ngăn chặn ý định giả vờ ngã xuống để lừa lấy một khoản bồi thường của tôi.

Từ các siêu xe khác, một nhóm cậu ấm cũng bước xuống, vừa huýt sáo vừa cười: "Ô kìa, Thái tử gia Bắc Kinh, đầu cậu sắp mọc cỏ rồi, hahaha!"​
 
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 1: Chương 1+: 2



Hồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện.

Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi.

Anh ta lập tức đồng ý.

Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi.

Rồi anh ta đi du học.

Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh.

Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi.

Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường!

Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp.

Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai.

Anh thường xuyên vắng mặt ở trường.

Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có.

Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh.

Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt.
 
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 2: Chương 3+: 4



Một hôm, tôi lại thấy anh bước xuống từ xe của một người đàn ông.

Hả? Anh chơi cả nam lẫn nữ luôn à?

Lại có một hôm khác, tôi và mấy người bạn đến bar chơi.

Đó là lần đầu tiên chúng tôi đi bar, vì trước đây đều bị cấm.

Tôi lại gặp anh.

Anh lướt qua đám đông, hình như định đi ra cửa sau?

Chắc là đi thay đồ để làm phục vụ.

Tôi uống ngay một chai rượu, sau đó lao đến, túm lấy anh.

Anh nhìn thấy tôi, khẽ nhíu mày, hỏi: "Em làm gì ở đây?"

Tôi hỏi lại: "Anh biết tôi à?"

Anh ngửi ngửi mùi trên người tôi, không hài lòng nói: "Em còn uống rượu nữa hả?"

Tôi kéo anh ra ngoài, vừa bước qua cửa lập tức lấy hết can đảm, cố gắng dùng chiều cao chẳng ăn thua gì của mình để nói ra những lời như thể tôi đang ở trên cao nhìn xuống: "Đi theo tôi, đừng làm mấy công việc cực khổ như vậy nữa."

Anh: "..."

Tôi khoanh tay trước ngực, nheo mắt nhìn anh: "Đừng diễn nữa, tôi biết chắc chắn anh thiếu tiền mới phải để mấy bà cô giàu có hay mấy ông già bao nuôi. Nói giá đi, sau này theo tôi."

Tôi lén liếc anh một cái, sau đó rút ra một tấm thẻ ngân hàng: "Trong đây có hai vạn. Đừng kích động quá, đây chỉ là tiền tiêu vặt một tháng thôi. Chỉ cần anh ngoan ngoãn, sau này tôi cũng sẽ mua xe cho anh."

Anh im lặng hồi lâu, rồi mới hỏi: "Em uống bao nhiêu rồi?"

Tôi đáp: "Hai chai, chỉ bấy nhiêu rượu thì không đủ dính kẽ răng tôi đâu."

Ngay sau đó tôi ngất đi.

Lúc ngất, tôi cảm giác được anh đã ôm lấy tôi. Cánh tay rắn chắc mạnh mẽ, lồng n.g.ự.c cũng cứng cáp.

Người ta đúng là có vốn liếng thật mà.
 
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 3: Chương 5+: 6



Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy trên giường khách sạn.

Anh ngồi trên sofa bên cạnh, đang gõ bàn phím laptop.

Quần áo trên người tôi vẫn chỉnh tề.

Anh đưa nước cho tôi: "Sau này đừng uống rượu nữa."

Tôi "chậc" một tiếng:

"Chuyện của tôi anh đừng quản. Mà lời tôi nói tối qua, anh đồng ý chưa?"

Anh nhíu mày: "Ồ, còn nhớ rõ cơ à?"

Tôi hừ một tiếng:

"Nếu anh chê ít, tôi có thể trả hai vạn năm một tháng! Chị đây không thiếu gì, chỉ thiếu người tiêu tiền giúp thôi!"

Anh bật cười trầm thấp: "Được thôi."

Anh rút chiếc thẻ ngân hàng ra, nói: "Nhưng số dư trong này không đủ trả tiền khách sạn đâu."

Tôi giật mình. Hai vạn vẫn không đủ?

Mặt tôi đen sì, bước xuống quầy lễ tân thanh toán.

Nhân viên nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu.

Cái khách sạn c.h.ế.t tiệt gì mà một đêm tận hai vạn tám.

Biết thế tối qua phải tắm một trận cho đáng tiền rồi mới đi.

Từ đó, tôi chính thức có một chú chim hoàng yến.

Dựa vào kinh nghiệm đọc ngôn tình tổng tài bá đạo của mình, tôi quyết định mua một căn hộ cao cấp gần trường.

Ờ thì... là ba tôi mua cho.

Tiền phí quản lý tài sản cũng là ba tôi chi trả.

Ba cho tôi năm vạn tiền tiêu vặt mỗi tháng, giờ chi phí cố định của tôi đã mất hai vạn năm.

Tôi còn phải tiết kiệm để mua xe cho chim hoàng yến nữa.

Dù tôi có chút tiền để dành nhưng động vào khoản lớn là ba mẹ sẽ hỏi ngay.

Thế là tôi bắt đầu cuộc sống nuôi dưỡng chú chim hoàng yến của mình.
 
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 4



Để thể hiện tình cảm sâu đậm dành cho ánh trăng sáng, tôi luôn giữ thái độ lạnh nhạt với anh.

"Qua đây, ăn cơm với tôi."

Tôi gọi điện chỉ nói đúng một câu rồi dập máy ngay lập tức, không quên ném điện thoại sang một bên, suýt thì rơi xuống đất.

Tôi vỗ n.g.ự.c tự nhủ, phong thái của kim chủ phải thể hiện cho đàng hoàng.

Nhưng hình như anh đang cầm kịch bản "vả mặt".

Hai mươi phút trôi qua, dưới ký túc xá của tôi vẫn chẳng thấy bóng dáng anh đâu.

Tôi nghiến răng nghiến lợi gọi lại: "Tên đàn ông kia, anh đang thử thách sự kiên nhẫn của tôi đấy à?"

Giọng anh lười biếng vang lên: "Cô bé à, không phải anh không muốn đến, mà là em không nói địa điểm, anh biết đi đâu?"

Giọng anh thế mà hay kinh khủng.

Có cái chất khàn khàn đầy gợi cảm.

Tôi lập tức hừ lạnh: "Cái này cũng phải hỏi sao? Anh đúng là chẳng thể so được với anh ấy."

Tôi tiếp lời: "Tôi đang ở dưới ký túc xá, cho anh sáu mươi giây."
 
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 5: Chương 8+: 9



Kết quả là, tôi chờ đúng mười phút anh mới xuất hiện.

Tôi cố gắng kìm nén cơn giận: "Tự biết thân biết phận mình đi, anh chẳng qua chỉ là thế thân mà thôi, đừng có thái độ."

Anh nói một câu ngắn gọn: "Ồ."

Chúng tôi đi ăn ở căn-tin.

Vì anh chậm chạp lề mề mà món thịt viên sốt mà tôi thích đã hết sạch.

Tôi không nhịn được càu nhàu: "Anh mà cứ không tích cực như thế thì sớm muộn gì cũng bị tôi đuổi đấy."

Anh đáp: "Vậy anh đi đây."

Đúng là cầm kịch bản truyện ngược tổng tài mà!

Tôi suýt tức chết, đành nghiến răng nghiến lợi nói: "Lần này tôi tha cho anh!"

Ăn xong, tôi dẫn anh về căn hộ gần trường của mình.

Tôi nói: "Từ nay, anh sẽ ở đây."

"Đưa báo cáo sức khỏe của anh cho tôi xem."

Anh nói: "Anh rất khỏe mạnh, trước giờ chỉ bán nghệ, không bán thân."

Tôi trừng mắt. Nhưng sách truyện đều viết là đến một giai đoạn nào đó, tôi sẽ phải say rượu rồi nhầm anh với ánh trăng sáng mà ngủ với anh cơ mà!

Gì chứ?

Anh bán nghệ, không bán thân.

Nuôi chim hoàng yến kiểu này thì còn ý nghĩa gì nữa?

Không lẽ thật sự không bán thân à?

Mắt tôi đột nhiên sáng lên, khinh thường nói: "Đâu phải tôi muốn ngủ với anh, anh chỉ là một thế thân. Tôi nhìn anh để hoài niệm về ánh trăng sáng của tôi mà thôi."

Anh lười nhác ngồi trên sofa, vỗ vỗ chỗ bên cạnh, ý bảo tôi lại gần.

Tất nhiên tôi không thèm qua. Tôi thành thục cầm lên ly rượu vang, định uống một cách thật tao nhã.

Rượu này do tôi lén trộm từ hầm rượu của ba.

Anh trực tiếp giật ly rượu: "Không được uống."

Anh đanh mặt, nhìn tôi chằm chằm, như thể tôi mà dám phản kháng là sẽ bị đánh ngay lập tức.

Không lẽ tôi là kim chủ đầu tiên bị đánh?

À không...

Trong truyện, kim chủ nào cũng bị đánh cả.

Nhưng mà chỉ bị khi chim hoàng yến quyết bảo vệ sự trong sạch của mình thôi.
 
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 6: Chương 10+: 11



Vậy nên, tôi biết điều đặt ly rượu xuống, hừ một tiếng: "Tôi bị đau dạ dày, đúng ra là không nên uống."

Anh bật cười: "Em còn đau dạ dày nữa à?"

Tôi lại hừ một tiếng: "Thì sao? Căn bệnh này cao quý lắm à? Chỉ nam tổng tài bá đạo mới mắc được, còn nữ tổng tài thì không chắc?"

Anh lại cười, không kìm nén được nữa.

Tôi gửi cho anh thực đơn: "Từ nay trở đi phải nấu cơm cho tôi."

Anh đáp: "Ừm."

Tôi cảm thấy lúc này chẳng có việc gì khác để làm, bèn hỏi anh: "Nhà anh thế nào? Thiếu tiền không?"

"Thiếu tiền."

Tôi nói: "Đúng là một người đàn ông hám hư vinh."

Nghĩ đến ánh trăng sáng cũng vì tiền mà rời bỏ tôi, tôi đập mạnh tay xuống bàn trà, đau đến mức mặt mày méo mó.

Nhưng tôi vẫn nhịn đau, cố thốt ra câu thoại đã chuẩn bị sẵn: "Đàn ông đúng là chẳng có ai ra gì cả."

Cuối cùng anh cũng không nhịn được mà bật cười lớn.

Tôi cảm thấy mình vừa mất hết mặt mũi.

Cuộc sống đại học của tôi rất bận rộn.

Lịch học năm nhất vốn đã kín mít.

Những lúc không có giờ học, tôi còn phải đến công ty thực tập.

Tiền tiêu vặt ba tôi cho mỗi tháng là năm vạn, nếu tôi biểu hiện tốt thì có thể xin tăng thêm hạn mức.

Tôi có ba anh trai và hai chị gái.

Bọn họ giờ đã đứng vững ở công ty rồi, chỉ có tôi là lép vế nhất.

Vậy nên tôi phải nhanh chóng thể hiện năng lực làm việc của mình, để giành thêm tài sản từ ba.

Hơn nữa, tôi còn bị ảnh hưởng sâu sắc bởi mấy motip văn học tổng tài bá đạo, biết rằng muốn trở thành một nữ tổng tài thành công, nhất định phải sở hữu một đế chế thương mại riêng.

Có như vậy thì khi chim hoàng yến của tôi có ý định bay đi, tôi mới có thể cướp máy bay để bắt anh lại rồi cưỡng chế yêu đương!
 
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 7: Chương 12+: 13



Vì vậy, tôi thường xuyên phải làm việc đến 9 hoặc 10 giờ tối mới về.

Hạ Yến Nghiêu cũng coi như có trách nhiệm, anh thường lái xe đến đón tôi.

Xe anh đi là xe Land Rover của tôi.

Mỗi lần về nhà, trong nhà đều có sẵn bữa khuya chờ tôi.

Nếu buổi trưa tôi ăn ở công ty, anh cũng biết đường chuẩn bị cơm gửi đến cho tôi.

Dĩ nhiên là không phải anh tự mang đến.

Tôi đã cảnh cáo anh từ trước: "Không được xuất hiện trước mặt người nhà của tôi. Thân phận của anh chỉ là người tình bí mật thôi. Đừng mơ tưởng đến chuyện trèo cao."

Tôi liếc nhìn bụng anh, châm chọc: "Dù sao thì, anh cũng đâu thể mang thai được."

Anh chỉ đáp: "Ừ."

Vì vậy, anh nấu xong là nhờ người giao hàng chuyển đến cho tôi.

Rất nhanh, kỳ nghỉ đông năm nhất đã tới.

Tôi phải về nhà để tham gia 'cuộc chiến giành quyền thừa kế' nên để anh ở lại căn hộ một mình.

Đêm giao thừa, tôi và gia đình quây quần bên nhau vui vẻ.

Chợt nghĩ đến chim hoàng yến của mình là một cô nhi, lòng tôi thoáng nhói đau.

Nhưng tôi cố gắng kìm lại, không muốn tỏ ra quan tâm anh.

Tôi không muốn anh có thêm bất kỳ ảo tưởng nào về tôi nữa.

Kết quả là, anh gửi cho tôi một tin nhắn, bên trong là hình pháo hoa.

Lòng tôi có chút vui mừng, nhưng vẫn giữ sự kiêu kỳ, đợi năm phút sau mới trả lời: [Ở đâu thế?]

[Ở nhà.] Anh trả lời.

Tôi chỉ "ừm" một tiếng.

Rồi bất giác nghĩ vài năm nữa, khi anh đã già nua, còn tôi đã có cuộc sống mới, có lẽ lúc ấy anh sẽ chỉ là một nhân viên phục vụ đầu tóc bạc trắng trong một quán bar nào đó. Tôi khẽ thở dài.

Vậy nên, tôi gửi thêm một tin nhắn: [Đợi tôi.]

Sau đó, tôi lén lái xe ra ngoài.
 
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 8: Chương 14+: 15



Khi tôi về đến nhà thì anh ra mở cửa.

Nhưng nhìn anh có vẻ hơi gấp.

Chắc là vừa nghe tiếng chuông đã vội vã chạy ra.

Nghĩ đến hôm nay là ngày đầu năm mới, tôi mỉm cười với anh: "Chúc mừng năm mới."

Rồi tôi lấy ra một bao lì xì thật lớn đưa cho anh.

Bên trong là tám vạn tám.

Tiền này là mẹ tôi cho, nhưng tôi lôi ra để làm màu.

Anh cười nhận lấy, sau đó bất ngờ nắm lấy tay tôi, tiến gần hơn, một tay anh vòng qua sau gáy tôi, giữ chặt, rồi hôn…

Trong đầu tôi mơ màng nghĩ chắc anh phải cảm động lắm nên mới chủ động như vậy.

Sau đó tôi cũng không cưỡng lại được, cứ thế chìm đắm trong sự dịu dàng của anh...

Khi tỉnh lại đã là hơn bốn giờ sáng.

Đầu óc tôi vốn đã hơi mơ màng giờ càng rối bời hơn.

Tôi để mặc anh giúp tôi tắm rửa, thay đồ, sấy tóc.

Anh đúng là người thù dai.

Chỉ vì tôi buột miệng nói một câu: "Người đàn ông kia, tốt nhất là nên biết giữ gìn chút sự rụt rè đi. Ánh trăng sáng của tôi chắc chắn sẽ không trơ trẽn như anh."

Vậy mà anh cứ "trừng phạt" tôi suốt, liên tục hỏi xem tôi có còn dám nhắc đến người đàn ông khác trên giường nữa không...

Sức tôi sao mà đấu lại được với anh...

Cuối cùng, tôi chỉ có thể tạm thời đầu hàng.

Tôi mệt mỏi quá nên lại ngủ thiếp đi.

Nhưng tôi có cảm giác chỉ vừa chợp mắt một chút đã bị ai đó lay tỉnh.

Mở mắt ra, tôi phát hiện mình đang ở trong xe, mà xe thì đang đỗ ngay trước biệt thự nhà tôi.
 
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 9: Chương 16+: 17



Mùng một Tết, theo phong tục thì phải dậy sớm ăn sáng, không được ngủ nướng.

Tôi vội vàng bước xuống xe, quay sang nói với Hạ Yến Nghiêu: "Anh về đi, lái xe đi chỗ khác."

Anh khẽ "ừ" một tiếng, nhìn tôi rồi nói: "Tối về để tôi bôi thuốc cho em."

Phía dưới có hơi đau thật.

Làm tổng tài bá đạo đúng là phải chịu không ít khổ sở mà, nhưng vẫn phải giữ vẻ lạnh lùng.

Vì vậy, tôi chỉ lạnh lùng gật đầu.

Về đến nhà, mẹ tôi hỏi: "Con đi đâu giờ này mới về thế?"

Tôi xoa xoa cổ tay, nói: "Con đi chạy bộ ấy mà."

Nói xong tôi cắn răng nhịn đau mà bước lên lầu.

Tôi cảm thấy mình và anh đã rơi vào một mối tình nồng cháy.

Đặc biệt là sau khi học kỳ mới bắt đầu, chúng tôi chuyển hẳn vào sống chung...

Mỗi ngày, anh đều ngoan ngoãn tiễn tôi ra cửa, còn hôn tạm biệt ngay lối vào.

Trông ngoan ngoãn hết sức.

Tôi thì ngày nào cũng phải ra khỏi nhà từ rất sớm.

Tiết đầu tiên bắt đầu lúc 8 giờ sáng.

Đi làm cũng phải đến sớm để tăng ca.

Vốn dĩ sáng hay tối đều vậy.

Nếu không chăm chỉ làm việc, tôi sẽ chỉ có thể sống dựa vào tiền ba cho chứ không thể trở thành tổng tài bá đạo được.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back