Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 510



Người thật nhìn khí chất hơn trong ảnh nhiều, có lẽ do cô ấy có tâm hồn thơ ca và văn học chăng? Sự quyến rũ của một người phụ nữ tri thức toát ra từ trong cốt cách của cô ấy. Phàn Kỳ đặt miếng bít tết trong tay xuống rồi bước ra ngoài.

Trần Chí Khiêm mỉm cười với cô khi thấy cô đang đợi ở cửa. Anh lấy chiếc vali từ trong cốp xe rar rồi mời Jennifer và đồng nghiệp cùng đi vào. Đi tới trước mặt Phàn Kỳ, anh giới thiệu ngay với Jennifer: "Vợ của tôi, Gigi."

Phàn Kỳ chào hỏi Jennifer sau đó mời họ cùng nhau vào nhà. Cô và Trần Chí Khiêm rót cà phê cho khách, sau đó cô nói: "Mọi người ngồi nghỉ một lát, tôi đi nấu ăn."

Trần Chí Khiêm đi theo thì Phàn Kỳ quay đầu lại: "Anh cứ đi tiếp khách đi." "Có chị Ngô rồi, để anh giúp em."

Trần Chí Khiêm đến nên Tiểu Nhã cũng không có gì để làm. Ranh giới giữa người giúp việc Philippines và chủ nhân ở Hồng Kông rất rõ ràng nên Tiểu Nhã đi về phòng của mình.

Trần Chí Khiêm nhìn qua nồi đất và con cá bên trong lò hấp.

Khi bước đến gần, anh thấy Phàn Kỳ đang làm món bít tết sốt trứng. Miếng bít tết được phủ một lớp sốt trứng và được chiên cho đến khi vàng giòn.

Tay Phàn Kỳ làm việc trong khi miệng thì nói với anh rằng Liêu Nhã Triết đã đánh Chu Vạn Hiền vào hôm đó, ngược lại còn khiến Hứa Diệu Nhi và Liêu Nhã Triết ở bên nhau. Anh nghe cô nói chuyện của người khác, tại sao cô không hỏi gì về anh vậy?

Phàn Kỳ cắt từng miếng bít tết đã chiên xong, cho một miếng vào miệng mình, một miếng khác thì đút anh. Trần Chí Khiêm đang rối rắm trong lòng thì được đút một miếng thịt nhỏ giòn tan.Các món ăn đã sẵn sàng, cuối cùng là cơm chiên trứng với cải chua của Phàn Kỳ. Hai người cùng nhau bưng đồ ăn ra bàn.

Trần Chí Khiêm giới thiệu món bít tết sốt trứng của vợ mình cho mọi người một cách trịnh trọng. Lời khen của người khác có thể không thật lòng nhưng quả thực Jennifer đã ăn vài miếng.

Ở kiếp trước, cha mẹ cô là kẻ đê tiện nhưng cả hai đều kiếm được rất nhiều tiền nên Phàn Kỳ đã được học trường quốc tế từ nhỏ. Hơn nữa cô từng đi du học vài năm nên trò chuyện với Jennifer dễ dàng hơn những người khác.

Hai người trò chuyện về chuyên ngành của Phàn Kỳ, Jennifer phàn nàn rằng Trang Linh Linh hứa sẽ dạy cô ấy giao dịch chứng khoán nhưng cuối cùng Trang Linh Linh không ở Đức thì ở Trung Quốc, còn nói hai ba năm nữa cũng chưa thể dạy cô ấy.Phàn Kỳ nghĩ không phải Dung Viễn sẽ giúp họ quản lý tài chính sao?

Nghe cô ấy nói muốn tự học, Phần Kỳ mỉm cười: "Vậy thì chị đến Hồng Kông đi, em sẽ dạy cho chị."

Trần Chí Khiêm nhìn Phàn Kỳ vui vẻ trò chuyện với Jennifer nhưng anh biết vợ mình không phải là người thích giao du. Trước đây cô đã nói chỉ thích một mình đầu tư chứng khoán, không giao thiệp nhiều với bất kỳ ai.

Chuyện xảy ra hai ngày nay, cô nửa câu cũng không hỏi còn nhiệt tình xã giao giúp anh như vậy, có thể là do cô không muốn anh buồn phiền?Hai người trò chuyện rất hợp ý, anh còn nghe Phàn Kỳ nói có kế hoạch đến Mỹ vào tháng 12. Jennifer đã hỏi về lộ trình của cô, vừa hay trong đó có một điểm dừng là thành phố của cô ấy nên Jennifer đã mời cô đến nhà làm khách, Phàn Kỳ cũng vui vẻ nhận lời.

Sau bữa tối, Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm đưa Jennifer về khách sạn.Phàn Kỳ không hiểu tại sao Trần Chí Khiêm thỉnh thoảng lại nhìn cô trên đường trở về. Ánh mắt sâu thẳm này giống hệt như lần đầu tiên họ gặp nhau khiến cô cảm thấy không biết anh đang nghĩ gì.

Sau khi vào nhà, anh vẫn nhìn cô như vậy. Phàn Kỳ cảm thấy hơi sợ hãi, cô hỏi: “Sao anh lại nhìn em như vậy?”

Trần Chí Khiêm ôm Phàn Kỳ vào lòng, thì thầm vào tai cô: "Vất vả cho em rồi."

Phàn Kỳ nhìn anh với ánh mắt khó hiểu: "Vất vả gì cơ?"
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 511



"Nếu không phải tại anh, em sẽ không phải giao thiệp với nhiều người như vậy. Em vừa mới xã giao với Jennifer, muốn thay anh xây dựng mối quan hệ. Em không cần phải vì anh mà chịu những lời đàm tiếu như vậy. "

Lúc này, Phàn Kỳ mới hiểu ý của anh. Cô cười: "Vậy thôi hả? Bọn chó săn nói năng bậy bạ, em xem cho vui vậy thôi. Thực ra em cũng không phải không biết giao tiếp! Chuyện đó cũng không tính là cái gì? Em còn tưởng là chuyện gì chê gớm nữa chứ. Anh suy nghĩ quá nhiều rồi."

Vân Mộng Hạ Vũ

Chồng của cô cái gì cũng giỏi, chỉ là anh suy nghĩ nhiều, suy diễn hết lần này đến lần khác. Anh sẽ không nghĩ rằng cô đã khóc bù lu bù loa mấy ngày nay chứ?

Vừa rồi anh còn có hơi ủ rũ thật sự khiến cô giật mình. Phàn Kỳ nhảy lên người anh như con gấu túi: "Mười ngày rồi anh không về nhà, em nhớ anh lắm đó!"

Hóa ra anh đã nghĩ quá nhiều. Trần Chí Khiêm ôm vợ lên lầu.

Có thể nói vị trí của anh ở trong lòng cô không quan trọng bằng vị trí của cô trong lòng anh vậy? Nhìn biểu hiện của cô lúc này, anh lại cảm thấy nhung nhớ không quên. Như vậy cũng tốt! Mmmm... yêu tinh nhỏ...

Trần Chí Khiêm trở lại chừng mười ngày lại phải đi Nhật Bản. Phàn Kỳ tự nhủ mình phải quen với khoảng thời gian lúc đói lúc no này thôi. Lập nghiệp sao? Họ sẽ vượt qua nó.

Cô đích thân tiễn chồng ra sân bay sau đó quay lại WO thử trang phục cho lễ trao giải phim truyền hình do đài truyền hình Vĩnh Tân tổ chức.

Chiều chủ nhật, người trong văn phòng của WO gần như đông đủ. Khi cô xác nhận với lễ tân còn hỏi: "Văn phòng của mọi người cũng làm vào chủ nhật hả?"

Đối phương nói với cô rằng WO bây giờ rất nổi tiếng, chủ yếu là do bọn họ đã mời đồ âu Tây Mỹ làm OEM* nên chất liệu vải và tay nghề hầu như có thể so sánh với sản phẩm của các nhãn hàng lớn. Hơn nữa kiểu dáng là lợi thế của họ. Ông chủ muốn làm cho thương hiệu nổi tiếng hơn nữa, vì vậy anh ta không ngừng cải tiến sản phẩm cho nên mọi người càng bận rộn hơn.

*OEM: Nhà sản xuất thiết bị gốc. Hàng OEM là mặt hàng được sản xuất bởi một nhà máy hoặc doanh nghiệp chuyên thực hiện các công việc như cung ứng sản phẩm và sản xuất theo đơn đặt hàng của đơn vị đối tác.Gần đây, một trong những bộ quần áo của họ đã được mặc bởi một ngôi sao Nhật Bản. Ban đầu họ chỉ mở một cửa hàng ở Tokyo, doanh thu không khả quan. Mấy ngày nay của hàng của họ bỗng nhiên rất nổi tiếng.

Phàn Kỳ hỏi: "Đây là marketing đúng không? Không phải người đó thật sự vừa ý với trang phục của mọi người đúng không?"

"Làm sao cô biết?" Tiếng của Phùng Học Minh truyền đến.

"Khí thế lớn như vậy, thoáng chốc doanh số đã có thể tăng lên, chẳng lẽ thật sự có chuyện một người nhìn lướt qua đã thích sao?" Phàn Kỳ nhận chiếc váy do nhân viên đưa đến: "Sao hôm nay anh lại ở đây?"

“Bình thường tôi hoàn toàn không có thời gian, chủ nhật mới có thể đến.” Phùng Học Minh nói xong, chờ Phàn Kỳ đi vào thay quần áo.

Phàn Kỳ mặc chiếc váy này, có lẽ là do nhân viên ở WO biết kích cỡ của cô nên nó rất vừa vặn. Chiếc váy này vẫn mang phong cách đơn giản thường thấy của WO, một chiếc váy dạ hội màu đen với cổ cao và ôm sát cơ thể, phần trên được thiết kế khá kín đáo.

Điểm đặc biệt của thiết kế này là đường xẻ phía trước, váy màu đen xẻ đến đùi nhưng bên trong có lót một lớp vải cườm bạc. Loại vải này cũng được xẻ tà dài trên đầu gối mười phân. Lớp vải này sẽ tỏa sáng lung linh mỗi khi cô di chuyển, điều này làm giảm bớt sự nặng nề của màu đen, lại tăng thêm vẻ lộng lẫy cho người mặc.

Phàn Kỳ bước ra, Phùng Học Minh nhìn cô: "Rất đẹp, cô đã chọn được trang sức chưa? Tốt nhất nên phối nó với một bộ kim cương chất lượng cao. Nếu không..."
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 512



Anh ta chưa kịp nói gì thì Phàn Kỳ ngắt lời: “Tôi có rồi.” Phàn Kỳ quay vào thay váy để nhân viên đóng gói cho cô.

Phùng Học Minh bước đến trước mặt Phàn Kỳ, cúi đầu nói với cô: "Phàn Kỳ, lần này tôi lấy hai mảnh đất, khoản nợ của Thiên Hòa đã sắp đến hạn rồi, hơn nữa, tin tức tiêu cực sẽ xuất hiện sớm."

"Tôi hiểu rồi." Phàn Kỳ nhận chiếc váy do nhân viên đưa cho. Khi nghe thấy điều này, cô phát hiện nó giống như những gì Trần Chí Khiêm đã dự đoán. Trần Chí Khiêm nói rằng hiện tại Phùng Học Minh đang đi trên băng mỏng, cô nói với Phùng Học Minh "Tôi đi đây, anh nhớ cẩn thận."

Phàn Kỳ thay một bộ quần áo khác rồi đi đến trước sân tập thể hình của thẩm mỹ viện để tập nhảy với Chu Nhã Lan.

Trải qua mấy tháng rèn luyện, Chu Nhã Lan đã giảm được mười mấy ký, dáng người càng ngày càng đẹp, làn da cũng vô cùng tốt, phong thái toả sáng ngời ngời.

Quan trọng nhất là cô ấy đang rất thân với một người đàn ông đã ngoài 30 tuổi. Dù sao trên báo chí cứ suốt ngày nói chồng phú bà đã mất, phú bà bao nuôi trai trẻ. Sau khi tập nhảy xong hai người cùng nhau đi ăn cơm chiều.

Chu Nhã Lan nhìn nhận vấn đề rất cởi mở: "Chị thật sự không muốn kết hôn, mọi người chỉ cần làm những gì họ muốn. Nếu chị chán ghét anh ta, hoặc là anh ta đã có bạn gái, vậy thì chị sẽ chia tay anh ta ngay."

Nhìn thấy cuộc sống hiện tại của Chu Nhã Lan rất tốt, Phàn Kỳ cũng vui vẻ theo. Sau khi tạm biệt Chu Nhã Lan, Phàn Kỳ đi về nhà rồi sau đó tắm rửa thật sạch.

Vào đêm đầu tiên sau khi Trần Chí Khiêm rời đi, cô luôn cảm thấy trống vắng vô cùng. Chơi chán máy chơi game cầm tay rồi, cô chơi trò chơi trên TV, ngồi dưới đất chơi “Siêu cấp phú hào”.

Rõ ràng lúc trước Phàn Kỳ chơi cũng không tồi, nhưng cô đã dẫm phải một hố đen xui rủi, thị trường chứng khoán bị đình chỉ giao dịch trong ba mươi ngày. Cô đã dùng tất cả tiền trong trò chơi để mua bất động sản và cổ phiếu.

Lần này thì hết thật rồi, cô phải ở trong khách sạn của người khác trong ba ngày và không thể chi trả khoản phí, bây giờ cô đã phá sản, trò chơi đã kết thúc.

Phàn Kỳ ném bộ điều khiển trò chơi xuống, ngồi dưới mặt đất và không muốn đứng dậy.Mãi cho đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên, Phàn Kỳ nghe điện thoại, là Trần Chí Khiêm ở Tokyo gọi về báo bình an.

Phàn Kỳ oán trách anh về cái trò chơi mà anh đã phát triển, sao có thể để thị trường chứng khoán tạm dừng giao dịch trong ba mươi ngày được chứ?

"Đó chỉ là phóng đại yếu tố may mắn lên thôi. Khá giống với hiện thực, ban đầu thì có vẻ như là một tương lai tươi sáng, nhưng bước tiếp theo công ty đã nợ nần chồng chất và cuối cùng phải đóng cửa vì vỡ vốn.”

Nói đến chuỗi vốn bị phá vỡ, Phàn Kỳ phát hiện ra mình đã hơi mất tập trung nên quên mất việc chính: "Hôm nay Phùng Học Minh nói với em rằng anh ta đã lấy hai mảnh đất về và cơ bản đã sử dụng hết tiền của Thiên Hoà, các khoản nợ của Thiên Hoà đã lên đến mức cao nhất rồi, các vấn đề của Thiên Hoà cũng sắp tuôn ra ngoài rồi."

"Anh nhớ rõ là đã có một khoảng thời gian thị trường chứng khoán điều chỉnh khá lớn, đúng không?"

"Đúng vậy, nó sẽ xuất hiện vào giữa hoặc cuối tháng một năm sau." Phàn Kỳ nói.

"Thật tốt, chúng ta nhất định phải lợi dụng khoảng trống này làm cơ hội, không phải lần trước đã nói rồi sao? Lợi ích lần đầu của cửa hàng là một cuộc diễn tập, lần này chúng ta lặp lại kịch bản lợi ích này một lần nữa."

Trần Chí Khiêm nói."Nhưng ai có thể quản lý tình hình buôn bán này đây? Em chỉ có tiền vốn của khách hàng trong tay, thế nhưng mục tiêu của em là gia tăng giá trị tài sản. Lần trước anh tìm được ông chủ Phó, lần này thì tìm ai đây?"
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 513



"Ông chủ Vương ở xa đó. Năm đó, khi cuộc khủng hoảng về vận tải đường biển bùng nổ, A Viễn đã giúp ông ta vượt qua giai đoạn khó khăn, phần lớn thuyền mà ông ta thuê đều đưa về đất liền, hiện tại mỗi năm số tiền lời kiếm được nhờ vào việc cho thuê thuyền của ông ta cũng đủ để ông ta sinh sống. Mặt khác ông ta cũng đang đi theo hướng bất động sản. Thiên Hoà chỉ phù hợp với ông ta."

Trần Chí Khiêm suy nghĩ một chút: "Để anh đi nói chuyện với bọn họ." "Được." Phàn Kỳ nhớ đến Phùng Học Minh, cô hỏi: "Phùng Học Minh sẽ không có việc gì đâu nhi? Em có cảm giác hình như hôm nay anh ta có chút không đúng lắm."

Phùng Học Minh lúc này đang ngồi dựa vào ghế sô pha, áo sơ mi mở rộng, vai anh ta được mảnh băng gạc màu trắng bao bọc lại.

Anh ta cầm ly rượu đong đưa, nhìn ly rượu trong lòng mà anh ta chỉ ước mình được nâng ly chúc mừng cho sự thông minh của mình khi đã đưa mẹ sang Canada.

Diệu Nhi đã có Liêu Nhã Triết chăm lo khá tốt. Mình vốn là người thừa kế Thiên Hòa nhưng Thiên Hòa này nội bộ thì lục đục mất cân bằng ghê gớm.

Từ khi ông ngoại đi gặp Trần Chí Khiêm, ông vẫn luôn muốn Trần Chí Khiêm trở về, đến khi tự mình rời khỏi nơi này được một đoạn thời gian thì phát hiện có người có dã tâm bất chính. Ban đầu từ muốn vớt tiền bên trong Thiên Hoà thì bây giờ đã biến thành muốn khống chế Thiên Hòa.

Lúc này mình lại trở về, chẳng khác nào khiến người ta miếng ăn đến miệng rồi phải nhả ra.

Nếu ông ngoại muốn che chở mình thì có lẽ mình cũng sẽ không gặp phải những chuyện như thế này. Nhưng mà trong lòng ông ngoại lại có tâm tư xấu xa, ông muốn dựa vào mình để hủy hoại Thiên Hòa.

Cho nên mình đã trở thành mục tiêu ngắn hạn của người kia, ông ngoại muốn mình hủy hoại Thiên Hoà trong vòng hai năm còn người kia thì muốn mình chết.

Hôm nay, anh ta nhân cơ hội mượn lễ phục Phàn Kỳ, nói với cô ấy vài câu, anh ta không chắc chắn lắm, Trần Chí Khiêm có thể giúp anh ta hay không?

Anh ta uống một hơi hết sạch ly rượu thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên. Anh ta bắt máy, người ở đầu dây bên kia nói: "Phùng Học Minh, thời tiết lạnh như thế này, hay là ngày kia đến Nhật Bản ngâm suối nước nóng đi?"

Phùng Học Minh thở ra một hơi dài, cuối cùng Trần Chí Khiêm cũng đồng ý giúp mình, anh ta nói: "Được!"

Ngày 28 tháng 11, lễ trao giải các bộ phim truyền hình đều được cử hành tại sân vận động, Phàn Kỳ nhìn người người đàn ông vừa mới đáp chuyến bay vào chiều nay mà không biết nên nói cái gì mới tốt.

Bởi vì đêm qua cô miêu tả hình dạng chiếc váy kia cho anh có hơi mơ hồ không rõ, vậy mà hôm nay anh đã bay về bên Phàn Kỳ chỉ vì muốn nhìn xem chiếc váy này.

Từ Nhật Bản bay về cũng đã đủ mệt rồi, thế mà người này còn gọi điện cho Viên lão tiên sinh, nói rằng anh muốn tham dự lễ trao giải với cô.Đều đến thời khắc quan trọng cả rồi, quả thật là nên cho anh một vị trí.

Phàn Kỳ kéo tay anh đi lên thảm đỏ, hai vợ chồng bọn họ vừa xuất hiện thì tất cả các đèn flash đều tụ tập về phía bọn họ.

Để phù hợp với chiếc váy ngày hôm nay, Phàn Kỳ đã tháo chiếc vòng cổ phỉ thúy của bà ngoại ra, cô chỉ đeo một chiếc vòng cổ bằng kim cương, phối với đôi bông tai kim cương hình vuông mà Trần Chí Khiêm đã mua cho cô.Trần Chí Khiêm kéo cô tiến vào bên trong.

Một số nhân vật nổi tiếng ở Hong Kong không muốn tham dự các loại tiệc này nhưng vẫn có một số nhân vật nổi tiếng lại có thể tham gia mãi mà không biết mệt.

Người đang ở bên cạnh bọn họ lúc trước có khen ngợi nguyên chủ nếu nguyên chủ có thể chịu khổ được, nhất định sau này sẽ là tài tử làm rạng danh Châu Á, người này thấy vợ chồng bọn họ đã đứng dậy chào hỏi ngay, trong mắt người này toát lên vẻ kinh diễm.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 514



Trần Chí Khiêm âm thầm thay đổi vị trí với cô, anh ngồi ở giữa tài tử và Phàn Kỳ. Bọn họ vừa định ngồi xuống thìm có người đi đến bên cạnh Phàn Kỳ, anh ta phong lưu tiêu sái bảo mình là ông chủ của một tòa báo nổi tiếng, cũng là nhà tài trợ cho lễ trao giải lần này. Sau khi gật đầu chào hỏi với bọn họ, ánh mắt của ông chủ này cứ hay hướng về phía Phàn Kỳ.

Trần Chí Khiêm vươn tay nắm lấy tay cô, đan mười ngón tay lại với nhau. Anh nhìn về phía ông chủ này, hắn ta bị anh nhìn đến mức không thoải mái nên đã nghiêng đầu nói chuyện phiếm với người khác.

Ở phía trên, một nam một nữ dẫn chương trình đã dùng sự hài hước dí dỏm của mình để nói lời mở đầu cho buổi lễ trao giải lần này.

Với tư cách một người đã lui về phía sau, nếu không phải nể mặt ông cụ Viên, Phàn Kỳ sẽ không đến nơi này. Cho dù đó là điệu nhảy khó nhưng rất đẹp hay một bài phát biểu đầy nước mắt của người đoạt giải trên sân khấu, Phàn Kỳ đều không hứng thú.

Cô chỉ chờ hoàn thành nhiệm vụ hôm nay và xem đoạn phim cắt ngắn trên sân khấu này.

Trên sân khấu, MC nữ nói: "Tiếp theo là vai nữ phụ xuất sắc nhất. Chúng tôi đã mời một vị khách rất quan trọng trong buổi trao giải ngày hôm nay, vị khách này từng là mỹ nhân tuyệt sắc trong giới giải trí nhưng hiện tại lại trở thành người môi giới chứng khoán rất được săn đón."

MC nam nói: "Tuy là cô đã đổi nghề từ giới giải trí sang làm môi giới chứng khoán nhưng cô đã rất thành công, chúng tôi có thể hỏi cô rằng cô có bí quyết gì không? Dù chúng tôi có làm trong giới giải trí nhiều năm như vậy cũng không bằng tiền cô kiếm được trong mấy tháng."

"Tôi nhất định sẽ xin cô ấy chỉ giáo một chút." MC nữ nói: "Mời khách quý lên trao giải, nữ sĩ Phàn Kỳ."

Phàn Kỳ chậm rãi bước lên sân khấu, đứng sau microphone nói: "Chào mọi người!”

“ Vừa rồi chúng tôi có hỏi về gigi, có bí kíp võ công nào để tu luyện giúp cho việc chuyển mình thành công không?" MC nam hỏi Phàn Kỳ.

Phàn Kỳ cười, cô nhìn xuống dưới khán đài: "Chuyển mình giống như tu luyện “Quỳ Hoa Bảo Điển” vậy đó, muốn tu luyện thành công thì phải dẫn đao tự cung (*). Nếu bạn muốn trở thành một người môi giới cổ phiếu xuất sắc, nhất định phải từ bỏ thân phận nghệ sĩ hiện tại, đổi nghề làm một người môi giới cổ phiếu.”

(*) Quỳ Hoa Bảo Điển: Xuất hiện trong bộ tiểu thuyết Tiếu ngạo giang hồ của nhà văn Kim Dung, Quỳ hoa bảo điển là môn tuyệt kỹ võ công vô cùng lợi hại nhưng cũng cực kỳ đáng sợ do yêu cầu quái dị của nó.

Ngay ở trang đầu tiên đã bắt người luyện phải "Dẫn đao tự cung", nghĩa là tự thiến. Nếu không chịu dẫn đao tự cung thì dù luyện 100 năm cũng không thành công được.

"Cho nên, anh Long có nghe thấy không, anh phải trở thành người môi giới cổ phiếu trước tôi đó nha!" MC nữ nói: "Nhưng sau khi làm người môi giới cổ phiếu thì sao? Có thể có thể kiếm được nhiều tiền như vậy không?"

"Thật ra phía dưới “Quỳ Hoa Bảo Điển”còn có một câu." Phàn Kỳ nói: "Tôi nói?" "Ngay cả khi bạn dẫn đao tự cung cũng chưa chắc sẽ thành công." Phàn Kỳ nói."Những lời này có ý nghĩa gì? Có nghĩa là nói cho chúng ta biết, chi phí đổi nghề thường rất cao, cho nên trước khi đổi nghề cần phải suy nghĩ cẩn thận." Phàn Kỳ nói xong lời này, khán giả ở dưới đều cười phá lên.

Câu trả lời của cô đã rất tốt rồi, có thể nói năng lực tùy cơ ứng biến của cô vô cùng cao. Hơn nữa hôm nay cô là khách quý trao giải, không cần phải gây khó xử cho cô.

Rõ ràng hai người này lại không muốn bỏ qua cho cô như vậy, lại nói: "Gigi, cô có biết khách quý trao giải của chúng ta gồm có một nam một nữ không, giữa hai vị minh tinh là Thế Kiệt và Phương Hồng, cô sẽ trao thưởng cùng với ai?"

Ánh mắt Phàn Kỳ tìm tòi dưới khán đài, một người là tiểu thịt tươi trẻ tuổi, một người là lão thịt khô 40 tuổi.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 515



Bây giờ mà cô chọn ai trong đó thì cũng sẽ bị bọn họ hỏi vì sao lại chọn người đó? Những người dẫn chương trình được hoan nghênh này không khác gì những tên paparazzi đó, vì sự chú ý của khán giả, không có điểm giới hạn cuối cùng cũng không có chừng mực gì cả.

Chồng cô đang ở phía dưới, lúc nãy anh đã đổi vị trí với mình, nếu bây giờ mình chọn một trong hai người bọn họ, chẳng phải anh sẽ ăn giấm sao?

"Tôi nghĩ là chỉ có trẻ con mới lựa chọn, tôi là người trưởng thành rồi nên tôi sẽ chọn hai vị cùng lên trao giải với tôi." Phàn Kỳ dùng meme trên mạng ở đời trước của mình để đối phó qua ải này.

Khán giả phía dưới càng cười sôi nổi hơn, hai người dẫn chương trình lộ ra vẻ mặt xấu hổ. Bố trí như thế này rất tốt, sau khi một người bốc thăm giải thưởng với Phàn Kỳ, người còn lại sẽ mở giải thưởng.

Phàn Kỳ vừa cười vừa nhìn xuống dưới khán đài, bộ dạng và vẻ mặt của cô như đang đợi bọn họ đi lên. Ánh mắt của cô nhìn về phía chồng mình, còn khoe khoang cười cười với anh.

Nàng đứng trước microphone: "Tôi nghĩ rằng hiện tại trên thế giới này, việc nam nữ hợp tác với nhau là chuyện bình thường, một nam một nữ có thể hợp tác, một nam hai nữ cũng có thể hợp tác. Khi chúng ta nhìn thấy nam nữ hợp tác với nhau, giữ vững tâm tình bình thường một chút, ít trêu chọc một chút, càng ít nhiều chuyện một chút, không cần ầm ĩ cũng không cần lan truyền lời đồn bừa bãi."

Đơn giản là cô muốn mượn cơ hội này đứng trước mặt truyền thông Hồng Kông phê phán những tin đồn thất thiệt của bọn họ, Phàn Kỳ duỗi tay: "Xin mời hai vị minh tinh là Thế Kiệt và Phương Hồng lên sân khấu trao giải nữ phụ xuất sắc nhất với tôi."

Theo lời mời của cô, hai vị minh tinh cùng nhau đi lên sân khấu đứng với cô. Một người trong số họ mở phong bì và đưa cho Phần Kỳ, nhìn thấy cái tên trong phong bì, cô cười vô cùng vui vẻ: "Người đạt được giải nữ phụ xuất sắc nhất là … cô Mạc Thiển Thiển! Xin mời cô Mạc Thiển Thiển lên sân khấu.”

Phàn Kỳ trao cúp cho Mạc Thiển Thiển, ôm nào một cái: "Thiển Thiển, chúc mừng!"

Mạc Thiển Thiển vừa khóc vừa ôm lấy Phàn Kỳ: "Cảm ơn, Kỳ Kỳ!”

Có thể trao giải cho Mạc Thiển Thiển, Phàn Kỳ vui vẻ như chính mình đoạt giải vậy.

Khi Phàn Kỳ xem những người khác phát biểu cảm nghĩ thì không có chút cảm giác gì, hiện tại cô nhìn Mạc Thiển Thiển rưng rưng nước mắt kể lại quãng thời gian khó khăn lại rất là xúc động.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, cô và Mạc Thiển Thiển đã từng vừa khinh thường lại vừa hâm mộ mà nhìn Phương Gia Mẫn, nguyên chủ có Trần Trí Khiêm liều mạng hỗ trợ còn Mạc Thiển Thiển lại đi lên con đường kia trước nguyên chủ một bước, bạn bè thân mật nhất cũng đi lên con đường kia, từ đó đoạt được một ít tài nguyên, không có gì đáng ngạc nhiên khi nguyên chủ cũng muốn tiếp bước đi theo.

Giới giải trí tựa như là một cái chảo nhuộm, những người lòng đầy mơ mộng đều bị kéo vào nhuộm thành màu đen thối nát.Kỳ thật có mấy ai bằng lòng làm ngâm mình thành cái màu sắc này? Bản thân cô có thể giúp được Mạc Thiển Thiển là tốt lắm rồi.

Mạc Thiển Thiển sau khi cảm ơn rất nhiều người thì vừa cười vừa quay đầu: “Hôm nay tôi thật vinh hạnh được Kỳ Kỳ trao giải, chúng ta đã từng cùng nhau đóng phim, cùng nhau mong ước có thể đứng ở trên sân khấu nhận thưởng. Tôi thật sự, thật sự rất vui!"Phàn Kỳ lại ôm lấy Mạc Thiển Thiển lần nữa.

Nữ MC đi tới, nói: “Tiểu thư Mạc Thiển Thiển về sau không cần nhẫn nhịn nữa rồi, cô có một người bạn như bà Trần đây thì dù bà Trần không giúp được cô thì ông chủ Trần cũng có thể hỗ trợ xử lý!"

Nữ MC này vừa nói vừa đưa mắt nhìn về phía Trần Chí Khiêm đang ngồi dưới sân khấu, máy quay cũng rất tự nhiên nhắm chuẩn Trần Chí Khiêm.Từng câu từng chữ đều mang hàm ý.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 516



Phàn Kỳ dù thích Mạc Thiển Thiển nhưng gần đây bản thân cũng vội mà Mạc Thiên Thiển cũng đóng phim suốt, muốn hẹn uống ly trà còn chưa có thời gian.

Cô có hỗ trợ Mạc Thiển Thiển cũng chỉ là đưa cô ấy đi gặp cha con họ Viên một lần. Chẳng lẽ bên trong có điều gì mà cô không biết sao?

Bởi vì có ký ức của nguyên chủ, Phàn Kỳ biết lễ trao giải ở Hồng Kông khá tùy ý, không có quá nhiều luật lệ, nhưng hôm nay không nói đến trường hợp khó xử mới nãy, nghĩ đến lời nói bóng gió lúc này đều tỏ rõ rằng họ không ngại xúc phạm cô.

Cho dù có chuyện cũ gì, hai vị này nói như thế ở trường hợp này, chẳng phải là không nể mặt ông cụ Viên sao?

Giờ phút này ánh mắt của vị nữ MC kia chuyển về lại trên người Mạc Thiển Thiển, lần đầu tiên Mạc Thiển Thiển nhận thưởng nên hiển nhiên chưa chuẩn bị sẵn câu trả lời cho trường hợp như vậy.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phàn Kỳ đứng ở trước microphone, nói: “Chị Lan dùng từ “nhẫn nhịn” thật sự rất hợp ý tôi, từ này hàm ý là mong muốn sự công bằng. Tôi đổi nghề đi làm môi giới cũng bởi vì thị trường chứng khoán phải dùng bản lĩnh thật sự để kiếm ăn. Nếu bạn bè của tôi gặp chuyện bất công, tôi dĩ nhiên là sẵn lòng hỗ trợ cô ấy.”

Phàn Kỳ lập tức bày tỏ thái độ, lại có thêm điều kiện hợp lý vậy nên không ai có thể chỉ trích cô.

Ngay lúc này nam MC biết ý nói lời giảng hòa: “Chúng tôi cùng chúc mừng cô Mạc Thiển Thiển, đồng thời cảm ơn khách quý trao giải là cô Trần Phàn Kỳ, Hà Thế Kiệt tiên sinh và Phương Hồng tiên sinh."

Dưới sân khấu vỗ tay, Phàn Kỳ lại đi đến trước microphone: "Hôm nay chị Lan và anh Long nếu đã hỏi tôi nhiều đề tài như thế, vừa khéo nếu là về năng lực và sự công bằng thì Hongkong là nơi nhiều người hội tụ và theo đuổi điều đó. Chúng tôi rất hy vọng có sự công bằng giữa người mới và người cũ, giữa nam và nữ, để có một môi trường tốt hơn. Tôi ở đây nhắc một chút như thế này, hy vọng về sau tôi được gọi là cô Phàn Kỳ mà không phải là cô Trần Phàn Kỳ hay bà Trần, nam nữ bình đẳng, xin được bắt đầu từ tôi. Cảm ơn!"

Phàn Kỳ và Mạc Thiển Thiển cùng nhau xuống sân khấu, Mạc Thiển Thiển kéo tay cô đến góc hậu trường: "Kỳ Kỳ, cảm ơn cô!"

"Sao lại thế này?" Gần đây Phàn Kỳ chơi cổ phiếu, chơi game nên không có thời gian xem tin tức mới."Giải thưởng này tôi cạnh tranh với An Cô, An Cô trượt thưởng hai lần rồi, lần này là do tôi đột ngột xuất hiện vì vậy chị Lan với anh Long bênh người yếu thế cả thôi."

Mạc Thiển Thiển cầm cúp: "Hơn nữa nếu không phải cô giúp thì tôi đã không có cơ hội diễn vai này."

Thì ra vai diễn này là diễn hình tượng một nghệ sĩ xuất thân từ cuộc thi sắc đẹp, nổi tiếng có nhan sắc mà không có kỹ thuật diễn xuất, nếu như không có Mạc Thiển Thiển thì vai phụ xuất sắc như An Cô đã được nhận thưởng.

"Vậy không sao, An Cô không lấy được thưởng thì tiếc thật nhưng cô hoàn toàn xứng đáng với giải thưởng này."

Phàn Kỳ nhẹ nhàng dỗ Mạc Thiển Thiển đang khóc: "Không có gì đâu, về sau sẽ càng thuận lợi hơn, thành công hơn!"

“Ừ." Mạc Thiển Thiển nín khóc mỉm cười.Lễ trao giải kết thúc, Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm cùng nhau đi ra ngoài, bởi vì phát sóng trực tiếp nên cho dù lúc này không có internet nhưng paparazzi cũng rất nhạy bén, chắc chắn phát ngôn của Phàn Kỳ sẽ nổi rần rần vậy là vây quanh hai người họ, cầm mic nhắm ngay Trần Chí Khiêm: "Ông chủ Trần, ông có cảm nghĩ gì khi vợ ông không muốn bị gọi là 'Bà Trần'? Ông có cảm thấy điều này sẽ ảnh hưởng tình cảm của hai người không?"

"Ba mẹ của tôi rất ân ái, bọn họ cùng trải qua hoàn cảnh khốn khó, mặc dù xa cách ngàn dặm cũng nhớ về nhau, kết hôn nhiều năm như vậy vẫn còn tay trong tay thắm thiết. Nhưng mọi người đều gọi mẹ tôi là 'cô giáo Tiết', 'giáo sư Tiết', 'bác sĩ Tiết' chứ từ trước đến nay không gọi là 'Bà Trần'.”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 517



“Me tôi là bạn đời của ba tôi, ba tôi sẽ tự hào vì thành tựu của vợ mình, cho nên mẹ tôi tuyệt đối không phải người phụ thuộc vào chồng. Mỗi người đều có thành tựu riêng ở các lĩnh vực khác nhau. Khi ở nhà, lúc mẹ tôi giặt quần áo, ba tôi sẽ nấu cơm, lúc mẹ tôi quét nhà, ba tôi sẽ rửa chén."

Trần Chí Khiêm mang theo nụ cười mỉm trên khuôn mặt, nhìn về phía Phàn Kỳ: "Mưa đầm thấm đất, đương nhiên tôi thấy quan hệ vợ chồng như vậy mới là hoàn hảo nhất."

Trân Chí Khiêm ôm Phàn Kỳ lên xe, Phàn Kỳ lên xe xong thì véo tai chồng: "Nói thật đi, hôm nay anh về có phải vì biết bọn họ làm khó em không?"

"Đời trước, sau này Mạc Thiển Thiển cũng nhận được giải, rõ ràng là nhờ thực lực lấy được nhưng ở lễ trao giải lại bị chị Lan đó cùng một nghệ sĩ nam khác trêu chọc, họ trêu chọc Mạc Thiển Thiển nói là cô ấy ở phim trường rất nghe lời, rất phóng túng, cái gì cũng hi sinh được. Nhưng anh nghĩ với thân phận của em hiện tại bọn họ hẳn cũng không dám làm gì em. Hơn nữa, cái miệng nhỏ này của em không chịu thiệt ai bao giờ. Anh biết là không cần trở về nhưng nghĩ lại vẫn muốn quay lại một chuyến mới được."

Vấn đề nhỏ như thế cũng có thể làm anh rối rắm? Ngồi máy bay năm tiếng để trở về?

Có điều phần quan tâm này cô nhận, Phàn Kỳ hôn lên mặt anh: "Chồng đúng là nhất, rất rất là thích anh luôn đó!"

Kết thành vợ chồng lâu như vậy, đa số thời gian cô đều rất thẳng thắn nhưng những lời âu yếm như thế này lại rất hiếm, cô nói như vậy làm Trần Chí Khiêm không khỏi đỏ mặt, sau đó thản nhiên thừa nhận: "Ừ."

Radio đang phát buổi lễ trao giải hôm nay, trên đài nhắc đến vấn đề hai vị dẫn chương trình gây khó dễ cho Phàn Kỳ.

"An Cô không nhận được giải thưởng, chúng tôi đều tiếc thay cô ấy, nhưng chuyện này cũng không thể trách Mạc Thiển Thiển được. Mạc Thiển Thiển ở trong phim "Bí mật Đường lâu" rất nổi bật, cô ấy đã làm sống lại một thiếu nữ lòng ôm mộng đẹp mà đến HongKong, cuối cùng lại sa ngã thành gái Lâu Phượng. Nhân vật người mẹ của An Cô so với nhân vật của Mạc Thiển Thiển lại đơn giản hơn nhiều. Kỳ thật lần trượt giải trước đó so với lần này thì An Cô càng đáng tiếc hơn! Nhưng lần này mọi người không ai không nghĩ tới nửa đường sẽ xuất hiện Mạc Thiển Thiển."

"Dù như vậy nhưng chị Lan và anh Long cũng không nên làm khó dễ Phàn Kỳ đúng không? Chuyện này vốn không liên quan đến Phàn Kỳ mà."

"Đáng lẽ nhân vật này không phải để Mạc Thiển Thiển diễn mà là cho Lâm Kiều Y diễn. Nghe nói bởi vì Trần Chí Khiêm dựa vào quan hệ với nhà họ Viên, Mạc Thiển Thiển mới có thể thay thế Lâm Kiều Y, vì vậy chị Lan mới cảm thấy bất công thay cho An Cô. Hơn nữa chị Lan còn có mối thù cũ với Phàn Kỳ."

“Thù cũ gì thế?"Đây cũng là chuyện Phàn Kỳ muốn biết, trong trí nhớ của nguyên chủ, nếu đối với người của công chúng như chị Lan thì cô quả thật rất nhỏ bé, sao có thể có thù hằn cũ gì chứ?

Tiếng người nói chuyện trong Radio kể: "Mọi người đều biết trang phục truyền hình luôn được tái sử dụng, trang phục diễn của chị Lan đã mặc một lần sau đó được Phàn Kỳ mặc lại, chuyện này bị người khác mang lên bàn cân rất nhiều lần. Chị Lan không thích bị so sánh với Phàn Kỳ.”

"Hiện tại có muốn đặt cùng mâm để so sánh thì cũng không có cơ hội rồi, người ta sắp thành nữ vương tỏa sáng một vùng trời, dựa theo tốc độ kiếm tiền của Phàn Kỳ hiện tại thì việc trở thành tỉ phú chỉ còn là vấn đề thời gian."

Thì ra là như thế, khó trách trong trí nhớ nguyên chủ không có đoạn thù cũ đó. Phàn Kỳ không biết nói gì hơn, may mắn là cô rời đi giới giải trí sớm. Phàn Kỳ thắc mắc: "Lâu Phượng là cái gì?"

Cô luôn luôn có thể đưa ra vấn đề một cách bất ngờ: "Ở một tòa nhà được chính phủ quy định, trong ấy chỉ có những người phụ nữ hành nghề đặc biệt. Những người phụ nữ đó bị gọi là Lâu Phượng."
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 518



"Thì ra là dạng nhân vật như thế, vậy chắc chắn An Cô chịu thiệt rồi, xưa nay kiểu nhân vật bị sa đọa, sống ở tầng chót như vậy luôn luôn gây được sự ấn tượng, tương phản rất lớn, dễ lấy được thành tích hơn."

Phàn Kỳ nhún vai: "Không nghĩ nữa, dù sao chỉ cần Mạc Thiên Thiên dùng năng lực của bản thân để thắng giải thì em yên tâm rồi."

Phàn Kỳ vui thay cho Mạc Thiển Thiển nhưng cũng không khỏi thốn thức, không biết nếu như đời này không có cô là một biến số thì đời trước Mạc Thiển Thiến sẽ ra sao.

"Đời trước ấn tượng của anh đối với Mạc Thiển Thiển không nhiều lắm, anh cũng chỉ biết có một diễn viên sắm vài vai nhỏ như thế thôi. Anh cũng không biết cô ấy đã từng giúp Phàn Kỳ đó, nếu không anh cũng giúp một tay rồi. Sau lưng cô ấy không có chỗ dựa, ở trong giới này không phát triển thuận lợi cũng là chuyện bình thường."

Phàn Kỳ nhìn bóng mình phản chiếu qua cửa kính ô tô, đúng là càng ngày càng trùng hợp, nếu không cô lại giúp Mạc Thiển Thiển một lần nữa? Cô nói: "Hay là em đề cử cô ấy cho Phùng Học Minh nhé? Cô ấy hiện tại là nữ phụ xuất sắc, cũng coi như có tiếng, khuôn mặt cũng xinh đẹp lại còn có kỹ thuật diễn, khá phù hợp với phong cách nhiều nhãn hàng mà?"

“Lần trước Phùng Học Minh cùng cô ấy đến tham gia lễ ký hợp đồng đấy, thoạt nhìn hai người họ đã từng hẹn hò." Trần Chí Khiêm cười.

“Cũng đúng!" Xem ra không cần đến cô rồi.

"Nhưng mà em cũng có thể nhắc anh ta, bạn gái anh ta từng hẹn hò chưa chắc anh ta đã để tâm, có khả năng là tạm thời không nhớ."

"Cái tên cặn bã này." Phàn Kỳ trợn trắng mắt, hỏi: "Anh có từng nói chuyện với anh ta chưa? Cảm thấy như thế nào?"

"Anh từng tắm suối nước nóng với anh ta, anh xem anh ta và lợi ích từ ông chủ Vương không khác nhau là mấy, ông chủ Vương sẽ bảo đảm anh ta không có việc gì." Trần Chí Khiêm lái xe vào cổng nhà.

Vẻ mặt Phàn Kỳ ghét bỏ: "A! Trần Chí Khiêm, anh thế mà cũng cùng người đàn ông ghê tởm đó cùng tắm suối nước nóng hả?"

"Em ghét bỏ anh hả?" Trần Chí Khiêm đi theo phía sau cô: "Em nói thử xem, tại sao em lại nói là người trưởng thành cái gì cũng muốn?"

À há! Đây là dù muộn nhưng vẫn sẽ đến đúng không? Người này thật là thích ăn dấm lung tung.Không thì dỗ anh ấy một chút?

Phàn Kỳ xoay người ôm cổ anh hỏi: "Vậy anh muốn em trả lời như thế nào? Chẳng lẽ muốn chọn một thật hả? Như vậy không phải làm khó em sao? Chồng em đẹp trai đến long trời lở đất như vậy, đàn ông khác trong mắt em đều là dưa vẹo táo nứt, anh bảo em chọn như thế nào chứ?"

Những lời này làm Trần Chí Khiêm nở hoa trong lòng, cái miệng nhỏ này hôm nay sao lại ngọt thế chứ? Trần Chí Khiêm bế cô lên, Phàn Kỳ ôm cổ anh, oa oa, là ôm kiểu công chúa cơ đấy.

Phàn Kỳ tình ý miên man nhìn anh chằm chằm, cảm giác như được ôm bởi một chú mèo quất, trước mắt cô đang là Trần Chí Khiêm trẻ trung đẹp trai, cảm giác này thật tuyệt.

Trần Chí Khiêm ôm Phàn Kỳ lên trên tầng mới thả cô xuống, cúi đầu hôn cô, vừa hôn vừa kéo khóa váy.Thật hiếm khi cô ngoan như hôm nay!

Lúc anh sắp… Phàn Kỳ mở miệng nói: "Trần Chí Khiêm, em đang đến mùa dâu đấy!"

Trần Chí Khiêm giống một con sư tử đực đã ăn no đang nằm trên giường l.i.ế.m móng vuốt, Phàn Kỳ ngồi ở trên sô pha ôm Phác Phác, cằm chôn vào thân Phác Phác.

"Ngoan, đi lên ngủ!"Hiện tại Phàn Kỳ nghe giọng nói này không khác gì lúc Hoàng Hậu lừa Công chúa Bạch Tuyết ăn quả táo độc.

“Trần Chí Khiêm. Anh làm chuyện xấu gì ở Nhật đúng không?”

Phàn Kỳ hỏi anh. Trần Chí Khiêm lập tức xuống giường, ngồi cạnh cô: “Đừng vu oan cho anh, trong lòng anh chỉ nghĩ đến em.”

“Ý em là có phải anh trộm xem tinh hoa của nước Nhật một mình hay không?" Phàn Kỳ hỏi anh, hiện tại người nào đó có rất nhiều ý tưởng đúng không? Làm cô càng thêm mềm lòng.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 519



Trân Chí Khiêm ôm cô, môi dán ở bên tai cô nói: “Anh cùng Phùng Học Minh đi tắm suối nước nóng, trong phòng khách sạn ban đêm có đấy. Khách sạn đó thật sự không tồi, bên ngoài có thể ngâm nước nóng, bên trong phòng có bể tắm nước nóng đối diện mặt biển, cảnh biển rất đẹp. Em nghĩ xem, chờ em đi Mỹ về, chúng ta đi Nhật Bản chơi mấy ngày, anh dẫn em đi tắm thử nha?"

Anh miêu tả kĩ đến nỗi cô có thể tưởng tượng được ra hình ảnh, đặc biệt là tắm đôi ở suối nước nóng. Phàn Kỳ nhìn về phía Trần Chí Khiêm, xưa nay toàn là cô dung tục: "Không nghĩ tới anh lại là dạng người này!"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Được không?" Trần Chí Khiêm xoa tóc cô, nhẹ giọng hỏi.

"Được cái gì mà được! Hiện tại thị trường chứng khoán tăng giá, đối với những người đầu tư chứng khoán ngắn hạn như em thì một tuần là đã mất tiền nhiều đến đau cả người rồi đó. Đều là tiền đấy!"

Được rồi! Dụ dỗ thất bại. Cũng phải, chờ thị trường chứng khoán tăng giá kết thúc, đến lúc đó cô sẽ có rất nhiều thời gian.

Trần Chí Khiêm nửa đẩy nửa kéo cô lên giường: “Ngoan, hôm nay anh vừa phải đáp máy bay, vừa phải tham gia lễ trao giải, thật sự mệt lắm! Ngủ đi!"

Phàn Kỳ chọc n.g.ự.c anh: "Anh biết mệt mỏi vậy mà còn muốn làm bảy hiệp hả?"

Trần Chí Khiêm đè cô lại: "Nhiều ngày không gặp như vậy, em bảo anh không muốn sao được?"

Nhưng mà chồng đã về, cô cũng muốn ôm chồng ngủ, Phàn Kỳ điều chỉnh tư thế một chút, lập tức đi vào giấc ngủ chỉ trong một giây.

Ngày hôm sau là thứ bảy, Trần Chí Khiêm nếu đã trở lại chắc chắn phải về công ty, buổi sáng anh rời giường, ấn một chút trên mặt cô: “Anh đi làm đây.”

Phàn Kỳ quay đầu, chỉ chỉ môi, Trần Chí Khiêm hôn hôn môi cô rồi mới đi xuống nhà.

Phàn Kỳ ngủ đến gần giờ cơm mới rời giường xuống lầu, cô bưng chén mì bò viên rau củ mà Tiểu Nhã làm cho, ngồi trên sô pha trong phòng khách ăn, vừa ăn mì vừa xem TV.

Bản lĩnh tạo đề tài bàn luận của Đài truyền hình HongKong so với đài truyền hình nội địa mạnh gấp n lần, bên ấy mời hẳn giáo sư đại học môn quan hệ xã hội phân tích phát ngôn của cô.“Những lời của cô Phàn Kỳ ngày hôm qua có rất nhiều ý nghĩa, trên thực tế cô ấy nói từ giới nghệ sĩ chuyển đến quan hệ trong gia đình, tình trạng phổ biến trong xã hội hiện nay là sự bất bình đẳng.”

Vị giáo sư này ủng hộ cô là chủ yếu, nhưng một nhà văn khác lại phê phán cô: “Tôi cho rằng cách nói của cô ấy đối với quan niệm về quan hệ gia đình của tôi là sự khiêu khích, kỳ thật trong quan hệ gia đình, chúng ta không thể nói là phụ thuộc quan hệ gia đình, mà chính xác là trong gia đình mỗi người có vai trò khác nhau, nam giới đã được định sẵn sẽ càng phát triển trên thị trường việc làm. Mặc dù là cô Phàn Kỳ, cô ấy hy vọng chúng ta xưng hô cô ấy là cô Phàn Kỳ, cô ấy hơn hẳn đa số người, được xem là đã ở trên tầng cao nhất của thị trường chứng khoán, nhưng chúng ta nhìn thấy là gì, chồng cô ấy lại càng ưu tú hơn cô ấy. Nữ giới ngưỡng mộ nam giới ưu tú hơn so với mình, đây là lẽ tự nhiên."

Phàn Kỳ biết bản thân nói như vậy ở HongKong, mặc dù theo luật pháp hiện nay hôn nhân quy định là một chồng một vợ, nhưng đàn ông có tiền vẫn có thể cưới hai, ba, bốn người vợ, nếu muốn bình đẳng, chỉ có trong chuyện Nghìn lẻ một đêm.

Dẫu sao đã có sự kiện này, về sau người gọi cô là bà Trần sẽ ít đi nhiều.Phàn Kỳ nhanh chóng ăn chén mì vào bụng sau đó đổi kênh, nằm ở trên sô pha lật xem báo chí, trên báo giải trí người ta chụp cho cô một tấm ảnh toàn thân, báo nói cô đã rửa phèn thành công.

Tối hôm qua cô ăn mặc cao quý tao nhã, xinh đẹp mà không diêm dúa, có thể nói là đẹp nhất trong dàn khách quý.Phàn Kỳ đang xem tin tức giải trí khác trên báo thì nghe thấy thông báo từ đài truyền hình:
 
Back
Top Bottom