Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 250



“Không, đầu tư cổ phiếu là bài giảng và khái niệm, khả năng tách ra độc lập và rời khỏi bài giảng và khái niệm là cực kỳ nhỏ bé, tôi không xem xét phương diện này. ” Trần Chí Khiêm nhìn về phía trước, mỉm cười bất lực, không nói chuyện nữa.

Lúc này xe đã chạy đến câu lạc bộ, Phàn Kỳ mỉm cười: “Mài s.ú.n.g khi lâm trận là đã muộn rồi, đến lúc lâm trận đều nhờ anh phát huy. ”

Phàn Kỳ xuống xe, bên cạnh họ là chiếc Lamborghini hào nhoáng của Phùng Học Minh.

Trần Chí Khiêm nắm lấy tay cô, cả hai cùng đi vào.

Phùng Học Minh đang đợi ở cửa ra vào của câu lạc bộ, xe của anh ta hôm nay rất phô trương nhưng cả người anh ta rất khác với lúc quay quảng cáo, nhìn qua trông nghiêm túc hơn.

Câu đầu tiên anh ta nói khi nhìn thấy Trần Chí Khiêm chính là: “Cảm ơn!”

“Hy vọng anh được như ý nguyện. ” Trần Chí Khiêm cười nói.

Phùng Học Minh: “Nhất định. ”

Hai chiếc xe golf đang đi tới, Trần Chí Khiêm và Phàn Kỳ ngồi cùng một xe, Phùng Học Minh ngồi một mình ở chiếc xe đằng sau, xe đi đến cổng một biệt thự. Ở cửa ra vào có một nhân viên đang chờ, người tạo mẫu lần này chính là người lần trước, chị kia nhìn thấy cô: “Cô Phàn, không biết có phải ảo giác của tôi hay không, dáng người của cô đẹp hơn rồi. ”Phàn Kỳ cũng không ngờ hiệu quả của tập thể hình lại nhanh đến vậy, mới có nửa tháng, khoảng thời gian không đến phòng tập thể thao Trần Chí Khiêm sẽ lôi cô đi chạy bộ, gần đây cô cảm thấy cơ thể mình săn chắc hơn.

"Tôi tập thể hình. ”Chị ấy nhìn Trần Chí Khiêm cười nói: “Phải gọi là “bà Trần. ”

“Vẫn gọi là Phàn Kỳ đi?”

Hôm nay chụp ảnh chủ yếu là chụp lúc chạng vạng tối và buổi tối, buổi sáng đến thử trang phục và trao đổi kịch bản, buổi chiều quay cảnh nam nữ chính gặp nhau lúc làm việc. Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm đến ngồi chỗ hóa trang và nghe cách nhân viên trao đổi kịch bản với nhau. Đoạn quảng cáo trên TV này không có thoại chủ yếu là trao đổi ánh mắt, hơn nữa yêu cầu đối với bạn nữ cũng không cao, đều là ánh mắt đơn phương theo đuổi của người đàn ông.

Trần Chí Khiêm được yêu cầu phải luôn thể hiện sự chung tình trong ánh mắt, lần sau gặp mặt phải thể hiện sự vui vẻ. . .

“Các người đang trình diễn thời trang hay là chạy theo hiệu quả của bộ phim điện ảnh ngắn này?” Trần Chí Khiêm hỏi.

“Chúng tôi đã trao đổi kịch bản của quảng cáo này với ông chủ Phùng rất nhiều lần rồi, chúng tôi đều sửa đổi theo ý của ông chủ Phùng. ”

Phùng Học Minh đi vào nghe thấy vậy hỏi: “Sao vậy?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Tôi cảm thấy quảng cáo này nên phô trương quần áo ít hơn, tập trung nhiều vào câu chuyện của chính câu chuyện. Cho dù muốn quay một cảnh quảng cáo nghệ thuật nhỏ cũng có cảm giác đầu đuôi lẫn lộn. ”

“Anh nói xem. ”

“Trong cảnh quay đầu tiên hai người gặp nhau ở bãi biển, có thể đặt cho nam chính một sở thích, anh ta là một nhiếp ảnh gia, cô gái này bước vào ống kính của anh ta. Cảnh thứ hai anh ta rửa bức ảnh này ra rồi suy nghĩ về nó. Ở trong cảnh quay này nhân vật nam chính mặc hai bộ quần áo, nữ chính mặc một bộ. Sau này mới dẫn xuất ra cảnh quay thứ hai, từ cửa phòng làm việc nam chính có thể nhìn thấy cánh cửa của tòa văn phòng đối diện. Anh ta thường xuyên nhìn thấy cô gái bước ra từ tòa văn phòng kia với những bộ quần áo khác nhau, ở đây chính là biến trang, nữ chính vội vàng qua lại thay hết bộ này đến bộ khác. Ngược lại chúng ta có thể giảm bớt tình tiết gặp mặt ở phòng làm việc, chỉ cần mở cửa đi vào, hai người đứng nhìn nhau từ xa là đủ rồi. Không nên lãng phí thời gian vào những tình tiết không hiệu quả. ”

“Đúng vậy! Thông qua việc nam chính nhìn nữ chính, thể hiện trang phục rồi dung nhập vào bên trong tình tiết câu chuyện. ” Nhân viên công ty quảng cáo gật đầu.

“Có lý. ” Phùng Học minh nói.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 251



“Gợi ý cá nhân, vậy cũng không thể khiến đầu đuôi lẫn lộn được, cốt lõil trình diễn thời trang, cốt truyện chỉ để hỗ trợ làm nổi bật quần áo mà thôi. Cho dù chuyện tình cảm ở đây rất súc tích nhưng phải hạn chế cực kỳ, giống như quần áo phải đơn giản và trang nhã. Tôi cảm thấy nụ hôn ở cảnh cuối cùng, trọng điểm có hơi lệch. ” Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ đang trang điểm: “Em đứng lên, chúng ta so sánh. ” Phàn Kỳ đứng dậy, Trần Chí Khiêm bảo cô nhìn về phía trước: “Đừng cười, chỉ cần đứng như vậy. ”

Anh đứng bên cạnh và đứng chéo cô, khẽ quay đầu lại, không vui nhưng trong ánh mắt có tình cảm: “Tôi nghĩ hành động này cũng đủ rồi, giống như hội họa và thư pháp, giữ lại một không gian riêng tư. Có thể khiến khán giả cảm nhận được hương vị nhưng lại không chú ý quá nhiều đến câu chuyện này, tập trung vào trình diễn thời trang thôi, mọi người thấy sao?”

Phàn Kỳ tức giận, người này nhất định đã suy nghĩ kỹ từ lâu rồi mà không nói cho cô biết. Để cô lo lắng nhiều ngày như vậy? Hơn nữa còn nói muốn tập luyện kỹ thuật hôn với anh, thật sự rất giận.

Đã xong, đã xong, đã xong! Anh sẽ không nghĩ trong lòng mình muốn hôn anh chứ?

Quả thật những người trong công ty quảng cáo cũng có ý tưởng này, cảnh tượng ôm hôn cũng không thích hợp nhưng Phùng Học Minh nói nhất định phải có, nói muốn thể hiện sự lãng mạn.

Bây giờ Trần Chí Khiêm nói ra nên người của công ty quảng cáo lập tức hỏi Phùng Học Minh: “Ý của anh Phùng thế nào? Tôi cảm thấy anh Trần nói rất có lý. ”

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc đầu Phùng Học Minh muốn cảnh quay này khiến cho Trần Chí Khiêm cảm thấy không thoải mái, rồi đến quay thay Trần Chí Khiêm, anh ta đâu muốn nhìn thấy hai người bọn họ hôn nhau?

Không ngờ Trần Chí Khiêm lại rất nghiêm túc với quảng cáo và trung thức đưa ra ý kiến, anh ta gật đầu: “Sau khi sửa lại có cảm giác tốt hơn nhiều, vậy nghe anh đi. ”

Chuyện này đã được giải quyết, buổi chiều còn phải đến một toàn nhà dưới trướng tập đoàn Thiên Hòa để quay cảnh thứ hai, Phàn Kỳ ngồi lên xe Trần Chí Khiêm: “Tại sao anh lại không nói cho tôi biết anh đã tính toán tốt rồi? Chuyện khác anh sẽ nói trước với tôi? Tại sao anh lại lừa tôi?”Nhìn dáng vẻ tức giận của cô, Trần Chí Khiêm trêu chọc cô: “Có người ngớ ngẩn cũng rất thú vị. ”

“Ha. ” Phàn Kỳ chỉ cảm thấy các mạch m.á.u trên đầu mình đang nhảy múa, nhìn thấy tay anh để ở trên cần lái, Phàn Kỳ không kiềm chế được mà đưa tay ra nhéo tay anh: “Trần Chí Khiêm. . . ”Sắc mặt Trần Chí Khiêm không thay đổi chút nào, để mặc cho cô nhéo, nhéo một khúc gỗ thì có nghĩa gì? Phàn Kỳ buông tay.

Bởi vì Trần Chí Khiêm tạm thời sửa lại kịch bản, Phùng Học Minh đã tìm một người bạn để mượn phòng làm việc của anh ta. Phòng làm việc ở tầng ba, đứng ở cửa sổ có thể nhìn thấy cảnh phố ở đối diện, rất thích hợp. Đến để chụp ảnh, hôm nay là chủ nhật, những người trong phòng làm việc đều được nghỉ, bạn của Phùng Học Minh đã đợi ở đó từ sớm.

Một người đàn ông cao gầy đeo kính gọng vàng, Phùng Học Minh giới thiệu: “Đây là bạn học cùng trường của tôi Hạ Bằng Trình, là nhà thiết kế kiến trúc, giống thiết kế Phồn Viên. ”Trần Chí Khiêm nhìn thấy người quen cũ ở kiếp trước, là một nhà thiết kế kiến trúc nổi tiếng, tự xưng là học trò chưa từng gặp của Trần Uyển Âm, bố của anh ta là bạn vong viên của Hạ Bằng Trình, anh ta giơ tay ra: “Xin chào. ”

“Xin chào. Khi còn học đại học tôi đã đến nhà ông ngoại của Phùng Học Minh, thấy được thiết kế của Phồn Viên. Vì Phồng Viên mà tôi đi tìm cơ hội để thăm quan tòa nhà Viên Thị, tôi thích phong cách kiến trúc đơn giản, nhìn thấy thiết kế xây dựng của bà Trần, nó vừa là phong cách Bắc Âu lại là điểm đặc biệt rất cá nhân, nhìn qua là có thể nhận ra. ”Hạ Bằng Trình nhiệt tình dẫn bọn họ vào, phòng làm việc riêng của anh ta cũng đơn giản.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 252



Trần Chí Khiêm rất đơn giản, chỉ cần quay một cảnh anh đứng nhìn đường phố trong phòng làm việc là được, Phàn Kỳ rất mệt mỏi, một trong những đề xuất của anh là để Phàn Kỳ thay nhiều trang phục hơn. Buổi chiều tháng bảy, mặc áo lông, áo gió, áo khoác ngoài. . .

Chạng vạng tối ở bãi biển là quần dài, cái váy buổi tối tốt hơn so với ban ngày.

Về nhà sau khi quay quảng cáo xong, khi tắm Phàn Kỳ sờ sờ lưng mình. Lưng cô đầy rôm, khi dội nước nóng lên thì rất ngứa nên cô chỉ có thể điều chỉnh sang nước lạnh, cô cúi đầu nhìn, nhược điểm của người đầy đặn là ngực, bộ n.g.ự.c ở giấu dưới bộ áo lót cũng đỏ một mảng.

Phàn Kỳ tắm rửa bằng nước lạnh xong đi ra ngoài, quay lại căn phòng điều hòa, dù sao cô cũng không thể ở bên ngoài một khắc nào nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trần Chí khiêm tắm rửa xong đi vào hỏi: “Phàn Kỳ, sao em tại dùng nước lạnh?” Nghe thấy vậy, Phàn Kỳ rất khó chịu: “Tất cả là tại anh, đưa ra một ý tưởng tồi? Một chiều nay khiến tôi suýt chút nữa bị say nắng. ”

“Tôi chỉ đề nghị với mọi người nhất định không chỉ nói không ôm hôn được, chỉ góp ý kiến toàn diện hơn cho mọi người, chuyện không ôm hôn này hợp lý hơn. Em đang thầm nghĩ muốn ôm hôn sao?“

“Ai nghĩ?” Phàn Kỳ kêu lên, bàn tay lại vươn ra.

Trần Chí Khiêm lập tức vén ống tay áo lên, để lộ vết bầm tím, anh xắn tay áo lên vòng nữa rồi chỉ vào một chỗ: “Lên trên một chút, đừng chồng lên nhau. Chủ nhật anh phải đến câu lạc bộ Jockey, phải mặc áo tay ngắn. ”Tay của Phàn Kỳ dừng lại ở đó, khi bị véo mặt anh không có biểu lộ gì làm cô tưởng anh da dày, da anh trắng như tuyết nên vừa nhéo một chút đã có vết bầm tím, giống như anh bị ngược đãi rất nhiều.

Phàn Kỳ thả tay xuống, biết cô đã gặp các nhân vật phụ trong cuốn sách thông qua cuốn sách, không biết còn tưởng cô xuyên sách chính là nữ chính xinh đẹp, da trắng và ngoan hiền, chạm một cái cả người đầy vết bầm tím. Đầu óc cô đột nhiên trở nên không trong sạch, hình ảnh trong đầu cô chính là sau khi Trần Chí Khiêm làm xong việc, trên người đầy vết xanh tím, dáng vẻ rất xấu hổ.

Nhất là khi cô tình cờ nhìn thấy dáng vẻ đó, rất dễ tưởng tượng, trên mặt Phàn Kỳ nóng bỏng, cơ thể cũng nóng khiến lưng cô ngứa ngáy, cô nằm xuống ôm lấy đầu mình. Trời ơi! Miệng thổi ôm lấy n.g.ự.c khiến nó càng ngứa hơn. Cô ném nó đi, đêm dài yên tĩnh, ở đằng trước mình còn có thể gãi nhưng phía sau cần người giúp.

Cô vặn vẹo làm loạn khiến Trần Chí Khiêm không thể ngủ được, hỏi: “Lưng rất ngứa sao?”

“Ừm?”

“Tôi gãi giúp em? Trước kia anh và anh trai Tuần ở Đại Hạ Thiên đều giúp nhau gãi ngứa. ” Trần Chí Khiêm nói. Anh gãi cho cô? Điều này không ổn vô cùng, nhất là trong tâm cô đang có suy nghĩ về anh: “Tôi tự mình làm. ”

Phàn Kỳ cố gắng gãi nhưng có một số chỗ không giã đến, càng không gãi được càng ngứa, bây giờ cô không còn cách nào khác: “Trần Chí Khiêm, giúp tôi gãi một chút, ở dưới xương bả vai bên phải một chút. ”Tay Trần Chí Khiêm chạm vào vai cô, lực gãi của anh rất nhẹ nhàng.

"Bên phải một chút. . . Ở trên . . . Đúng, ở đó. "Trước kia, trời nóng cả gia đình bị ép trong một không gian nhỏ hẹp hai mươi mét vuông, không có hệ thống thông gió, cũng không mua được một cái quạt điện, anh và Phàn Tuần hai đứa con trai ở cùng nhau, ôm lấy nhau rồi gãi ngứa cho nhau khi có rôm, hận không thể phá bỏ ngôi nhà đó.

Được một người bà tốt thưởng cho túi hạt dẻ mới yên tĩnh lại.

Sau khi yên tĩnh, người bà tốt dùng đôi bàn tay chai sần của mình lần lượt v**t v* lưng cho hai người, hơn nữa không thể bên nặng bên nhẹ nên bà lại gãi lúc đang ngủ.

Anh cố gắng dùng tâm lý của người bà gãi cho Phàn Kỳ, như vậy anh có thể kiềm chế tài phán đoán trong lòng mình.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 253



Phàn Kỳ được gãi nên rất thoải mái, thở đài: “Quay quảng cáo, tự biến mình thành con cóc. ” Con cóc? Trần Chí Khiêm nhớ đến lúc mới đến Sùng Minh, em họ nghịch ngợm của anh, trong tay cầm một con cóc cho anh để anh đi dọa một cô gái. Anh sẽ không dọa con gái nhưng Cô gái sẽ không sợ hãi, nhưng trên lưng con cóc sần sùi tại đen sì tại khiến anh buồn nôn.

Trần Chí Khiêm dừng tay lại, vô ích nghĩ về bà, nhưng bà ấy có thể khiến anh bình tĩnh bất cứ lúc nào.

Phàn Kỳ nằm ngửa ra, Trần Chí Khiêm mượn chút ánh sáng nhìn vào môi cô.

Ngón tay khẽ chạm vào môi của cô, có chút bối rối, rốt cuộc tự mình sửa lại kịch bản là đúng hay sai? Anh luôn dung túng cho cô, phải chờ đến lúc nào?

Trong lúc ngủ mơ, Phàn Kỳ thò tay vào n.g.ự.c gãi gãi, Trần Chí Khiêm lập tức đắp chăn cho cô rồi nằm xuống bên cạnh ngủ.

*

Phàn kỳ ngưỡng mộ hiệu quả của Hồng Kông, mới mấy tháng đã quay xong một bộ phim điện ảnh, nên đương nhiên một bộ đoạn quảng cáo một phút có thể được phát sóng trong vài ngày.

Quảng cáo với dàn trai xinh gái đẹp này, quảng cáo với hình đẹp như vậy khiến nhiều người hận không thể đẩy thương hiệu sản phẩm đến khán giả, nổi bật giữa những đoạn quảng cáo, bức ảnh cuối cùng sẽ ghi dấu ấn trong lòng khán giả, dòng chữ phía dưới quảng cáo: “WO

trở lại như cũ, WO

truy tìm chân thật. "

Vân Mộng Hạ Vũ

Toàn bộ quá trình Phàn Kỳ không có quá nhiều biểu cảm, trong quá trình Trần Chí Khiêm luôn dùng ánh mắt theo đuổi, nụ cười rất nhẹ, cảm xúc kìm nén nhưng không cách nào khiến người ta lờ đi nam chính và nữ chính trong quảng cáo. Phàn Kỳ lại quay quảng cáo, hơn nữa còn dẫn cả chồng đi quay, không phải cô sẽ trở lại ngành công nghiệp giải trí chứ? Sẽ không phải muốn dẫn chồng ra mắt chứ? Đây chính là chuyện cười, những ngôi sao nam ở trong ngành giải trí ở thành phố Hồng Kông có người nào đã kết hôn? Thậm chí không có một chút tình yêu?Phùng Học Minh đã ra mặt để bác bỏ tin đồn, nói rằng Phàn Kỳ quay quảng cáo rất tốt cho nên anh ta mới mời Liêu Nhã Triết bạn tốt của mình để mời Phàn Kỳ quay quảng cáo. Bởi vì cảm thấy chồng Phàn Kỳ cũng rất thích hợp với trang phục của bọn họ nên mới kéo chồng cô vào. Hai người cũng không lấy tiền và không có kế hoạch tham gia vào ngành công nghiệp giải trí. Cho nên câu hỏi được đặt ra là, Trần Chí Khiêm không phải là cháu trai thất lạc từ lâu của Lưu Tương Niên sao? Phùng Học Minh là cháu trai của Lưu Tương Niên. Sao hai người này lại đi cùng nhau?

Sáng sớm, Lưu Tương Niên ngồi trên ghế dài trong vườn hoa, nhắm mắt nghỉ ngơi, lắng nghe cuộc phỏng vấn trên đài phát thanh. Người dẫn chương trình hỏi: “Lại Sinh, gần đây có tin Trần Chí Khiêm và Phàn Kỳ quay quảng cáo WO

của Phùng Học Minh, có phải Phùng Học Minh sẽ là người hòa giải, để Lưu Tương Niên mời Trần Chí Khiêm về không? Cho nên nguy cơ người thừa kế của Thiên Hòa có thể được giải quyết, Ông nghĩ gì về chuyện này?Ông Lại này tự mình điều hành một công ty tư vấn, bình thường tự nhận mình thuộc tầng lớp thượng lưu, hiểu rõ những ân oán chằng chịt trong giới hào môn.

“Kỳ thật các người đã xem nhẹ một điểm rồi, gần đây Trần Chí Khiêm đã nhận được một khoản đầu tư năm trăm vạn đô la từ MLY Hoa Kỳ. Hơn nữa tờ báo địa phương ở Hoa Kỳ có nói, lúc trước Hàn Quốc đã thể hiện sự quan tâm lớn đối với chất bán dẫn, gần đây, một chàng trai trẻ mới hai mươi tuổi ở Hồng Kông chỉ có một phòng làm việc đã nhận được rất nhiều khoản đầu tư như vậy. Hơn nữa anh ấy còn ăn tối với tổng giám đốc của CP computer, mặc dù không biết nói gì với đối phương nhưng chỉ một bức ảnh thôi đã rất giỏi rồi. Dựa vào công bố trước mắt, Trần Chí Khiêm đã thành lập được chìa khóa của chất bán dẫn. . . ”

Lưu Tương Niên nghe nói rất nhiều về người này.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 254



Ngày hôm đó, ông ta đang ăn cơm với cháu trai, ông cụ nói mình muốn làm chất bán dẫn và ông cụ cũng đã nói với anh rằng đừng quá tham vọng mà hãy đạp vào thực tế, nhưng đứa cháu trai này lại chạy đến Hoa Kỳ và có thể mở nhà máy ở Hồng Kông. Nhưng ông ta vẫn không lạc quan về việc anh mở nhà máy như vậy, đầu tư quá lớn và cần liên quan đến các khía cạnh. Tại sao Cảng Anh tại ủng hộ một xí nghiệp như vậy?

Người trong đài phát thanh đang phân tích: “Trần Chí Khiêm chắc chắn sẽ không ở lại Thiên Hòa. Nếu như vậy, giải pháp tối ưu cho Lưu Tương Niên là để cháu trai của ông ấy thừa kế Thiên Hòa nhưng cũng phải ủng hộ cháu trai kinh doanh. ”

“Cho nên xét từ góc độ này, Trần Chí Khiêm và vợ anh ấy quay quảng cáo cho Phùng Học Minh, có phải phát tín hiệu giải hòa hay không?”

“Nhưng tại sao Trần Chí Khiêm lại muốn giải hòa với Lưu Tương Niên? Cách đây không lâu, Phàn Kỳ vợ anh ấy cũng từ chối nhà ở mà Lưu Tương Niên gửi cho, không có dấu hiệu nào cho thấy anh ấy sẽ hòa giải với Lưu Tương Niên. Về phần Phùng Học Minh, nghe nói anh ta đã hoàn toàn rút lui ra khỏi hoạt động kinh doanh của Thiên Hòa, dồn tất cả tâm tư vào WO . Năm đó Dung Viễn và Trang Linh Linh đã giúp đỡ bà chủ Trâu Bích Quân của nhà họ Lâm khỏi khó khăn, xử lý hàng tồn kho mà nhà họ Lâm đã ném cho bà ấy, hơn nữa còn giúp đỡ bà ấy khởi nghiệp thuận lợi và thành công. Dung Viễn không chịu quay về nhà họ Lâm, nhưng điều đó không ngăn cản vợ chồng họ làm bạn với con gái lớn nhà họ Lâm. ”

Cuối cùng người này nói một câu: “Dung Viễn có thể ném cho Trần Chí khiêm năm trăm vạn đô la Mỹ, có thể thấy mối quan hệ giữa hai người không tầm thường. Trần Chí Khiêm có cùng ý tưởng với Dung Viễn cũng là điều rất bình thường. ”

“ Ông nói Trần Chí Khiêm sẽ hỗ trợ WO

của Phùng Học Minh sao?”

“Không phải sẽ mà là đã giúp, tại sao anh ấy lại đi quay quảng cáo? Không phải Phùng Học Minh đã giải thích rõ rồi sao? Là quay miễn phí, đó không phải là giúp Phùng Học Minh sao?”

“. . . ”

Trong đài phát thanh vẫn đang thảo luận, Lưu Tương Niên ngẩng đầu nhìn cây phượng đã bị cưa thành từng khúc, cơ thể của ông ta còn không bằng gốc cây phượng này, cây phượng này còn có một ngày để phát triển tươi tốt, ông ta còn không có ngày đó,Bây giờ cháu gái đã đi sang nước Anh du học, cháu trai cũng đã nhiều ngày không quay về, nhiều lắm cũng chỉ gọi điện thoại cho bà ngoại. Trước kia Ngô Mỹ Vân liên tục khóc cạnh anh ta, bây giờ chỉ cần ở nhà bà ta sẽ nấu một ngày ba bữa cho anh ta, gần như không nói chuyện với anh ta. Nhìn người làm đi ra đi vào cửa, nơi này vẫn còn chút cái gọi là nhà?

Ông ta nhìn ra cửa, mãi đến khi nhìn thấy một chiếc Mecedes lái vào, xe dừng ở chỗ đậu xe, cháu trai bước xuống xe. Phùng Học Minh xuống xe và nhìn ông ngoại đang nằm tựa dưới gốc cây. Thấy cháu trai đi vào, Lưu Tương Niên chống tay ngồi dậy, đợi cháu trai đến nói chuyện với mình. Phùng Học Minh đứng trước cửa xe và nói với ông ngoại: "Ông ngoại, cháu vào thăm bà ngoại trước. "

Lưu Tương Niên nhìn cháu trai vào nhà, trước đây khi anh ta tới, người đầu tiên anh ta nói chuyện luôn là ông cụ. Phùng Học Minh vào phòng, bà cụ Lưu từ trên lầu đi xuống: "Học Minh. ”

“Bà ngoại. "Bà cụ Lưu đi xuống lầu, vừa lo lắng vừa bất lực: "Cháu làm cái gì vậy? Tại sao cháu lại lăn lộn cùng thằng nhãi con kia vậy?"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Bà ngoại, kinh doanh là kinh doanh. Người ta có thể giúp cháu bán hàng, tại sao cháu lại không cần chứ?" Với cái IQ đó của mình, bà ngoại không tài nào hiểu nổi sự phức tạp trong đó, Phùng Học Minh cứ nói thẳng vào chuyện làm ăn là được rồi. "Cháu thế này sẽ chọc tức cậu ta. ”

“Không sao. ” Phùng Học Minh ngồi xuống với bà ngoại, “Gần đây bà thế nào rồi?”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 255



Bên ngoài, Lưu Tương Niên cáu kỉnh tắt đài đi, thỉnh thoảng nhìn về phía hướng cửa. Bên trong cơ thể của Học Minh đang chảy dòng m.á.u của Ngô Mỹ Vân và ông ta, không giống như đứa cháu của Uyển Âm, Chí Khiêm, tính tình anh kiêu ngạo, Học Minh quan tâm đến việc được và mất, ông ta muốn thương tượng các điều khoản với anh ta, lúc này điều đó phụ thuộc vào sự thỏa thuận giữa ông cháu bọn họ.

Nửa giờ sau, Phùng Học Minh ra khỏi phòng, Lưu Tương Niên cầm ấm trà rót trà vào cốc, vẻ mặt thư thái.

Phùng Học Minh đi tới và ngồi xuống bên cạnh ông cụ: "Ông nội, hai ngày nay sức khỏe của ông thế nào rồi?"

“Vẫn còn ổn. ” Lưu Tương Niên nói: “Gần đây bận rộn nhiều việc lắm à?”

"Vâng, cũng khá bận rộn. Cháu đang chuẩn bị cho đợt ra mắt quần áo thu đông. Hiện tại có vẻ khá tốt, doanh số tiêu thụ đang tăng tiên tục. Đương nhiên, giai đoạn mới thành lập công ty nên việc doanh thu tăng cao như vậy cũng là điều bình thường. Bây giờ là giai đoạn làm mọi thứ một cách nghiêm túc, cháu đã mời Diệu Hoa làm cố vấn, nếu tốc độ tăng trưởng cao như vậy được duy trì, nó sẽ có thể mở rộng sau hai năm niêm yết và huy động vốn. Cháu muốn nó trở thành một thương hiệu nội địa chất lượng cao ở thành phố Hồng Kông. Sau khi tích lũy được số tiền nhất định, đầu tiên cháu sẽ bắt đầu mua lại một số thương hiệu quốc tế và tiến hành hội nhập. Trước đây, ông đã để cho cháu quản lý Trung tâm mua sắm Heli nên cháu đã quen thuộc cách vận hành của các thương hiệu lớn. . . . "

Lưu Tương Niên yên lặng nghe cháu trai nói về tình hình sự nghiệp của mình, giống như cách anh ta từng báo cáo với ông ta về hoạt động kinh doanh của Trung tâm mua sắm Hợp Lợi, hoàn toàn là cháu trai ngoan ngoãn nhất của ông ta, Lưu Tương Niên hỏi: “Cháu để cho Chí Khiêm và Phàn Kỳ quay quảng cáo cho cháu à?"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Vâng, những quảng cáo mà Phàn Kỳ quay cho cháu trước đây rất hiệu quả. Cháu đã nhờ cô ta quay quảng cáo. Ông cũng gặp Chí Khiêm rồi đúng không. Ngoại hình hay khí chất của hầu hết các nam minh tinh khác đều không thể so sánh với anh ta. Anh ta đã đồng ý giúp đỡ thì còn gì tốt hơn điều đó nữa. Hơn nữa, Chí Khiêm có mối quan hệ tốt với Dung Viễn, mà Dung Viễn đó là ân nhân của Trâu Bích Quân. Nếu doanh số bán quần áo của chúng ta tiếp tục tăng thì sẽ mở rộng chủng loại, thế nên chúng ta phải tìm một xưởng may mặc chất lượng cao. Không còn nghi ngờ gì nữa, Tây Mỹ Dương Minh của Trâu Bích Quân là sự lựa chọn tốt nhất. Bà ấy là OEM lnhà sản xuất thiết bị gốc cho các thương hiệu quốc tế, và chất lượng luôn được đảm bảo. "

Dung Viễn, Trâu Bích Quân? Nhà họ Lận vừa được nhắc đến trên đài phát thanh, mà cháu trai ông ta lại nhắc đến hai người này. Điều mà Lưu Tương Niên nghĩ đến là sản nghiệp của nhà họ Lận đã đổi chủ, ông cụ Lận c.h.ế.t không nhắm mắt.

“Ở cái Hồng Kông này có rất nhiều xưởng sản xuất quần áo, chẳng lẽ không có người nào khác ngoài Trâu Bích Quân sao?” Lưu Tương Niên tức giận trừng mắt nhìn Phùng Học Minh.

Phùng Học Minh kiềm chế bản thân để không mở miệng châm chọc, anh ta nói: "Ông ơi, ông luôn dạy cháu rằng kinh doanh là kinh doanh, trên thương trường chỉ có lợi ích vĩnh viễn, đừng bao giờ để tình cảm cá nhân xen lẫn quá nhiều. Trâu Bích Quân không chỉ là có mỗi cái xưởng sản xuất quần áo đó đâu, sau lưng bà ấy là toàn bộ ngành may mặc. Ông không cho cháu hợp tác với bà ấy là gì lý do gì?"

Lý do? Lý do riêng của ông ta đã bị cháu trai của mình phá hỏng rồi. Lưu Tương Niên nín nhịn trong lồng ngực, không thể đứng dậy.

Phùng Học Minh lại chuyển chủ đề sang sức khỏe của Lưu Tương Niên: "Cháu nghe bà ngoại nói gần đây ông ăn ít lắm phải không? Ông phải ăn uống đầy đủ. Canh bà hầm cho ông cũng phải uống đấy. "
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 256



Nghĩ đến việc ngày nào Ngô Mỹ Vân cũng cho ông ta uống canh cá, Lưu Tương Niên liền cảm thấy buồn nôn: "Bà ấy không chịu nghe ông nói, ông đã nói với bà ấy là đừng nấu canh cá cho ông nữa. "

Ngô Mỹ Vân đi tới: "Canh cá dưỡng âm bổ thận, bốc thuốc đúng bệnh, trước kia ông vẫn uống mà tại sao bây giờ lại không chịu uống nữa?"

Phùng Học Minh đã nghe Liêu Nhã Triết kể cho anh ta về cuộc nói chuyện giữa Phàn Kỳ với ông ngoại ngày hôm đó, có lẽ ông ngoại không muốn uống canh cá nữa chắc là vì Phàn Kỳ mắng ông ta là “con rùa già”.

Nhiều năm như vậy, mặc kệ anh ta có thích hay không, chỉ cần ông ngoại muốn anh ta thích thì anh ta phải thích, kể cả việc anh ta không được học kiến trúc mà phải học kinh doanh.

"Ông ngoại, ông đừng trẻ con nữa, cái gì nên ăn thì phải ăn. " Phùng Học Minh quay sang Ngô Mỹ Vân và nói, "Bà ngoại, cứ cách ngày bà lại hầm canh cá dưỡng âm cho ông uống đi."

Anh ta học em họ mình, anh đặt tay lên mu bàn tay của ông ngoại: "Ông ngoại, uống nhiều uống ít gì cũng phải uống hai ngụm để bồi bổ cho cơ thể khỏe mạnh. "

Khi Phàn Kỳ mắng ông ta, Lưu Tương Niên chỉ có thể để trong lòng, nhưng cháu trai đã nói vậy, ông ta muốn từ chối cũng không thể từ chối được đành nói: "Được. "

“Lần này Học Minh nói ông mới chịu nghe à?” bà cụ Lưu nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phùng Học Minh đứng dậy: "Ông ngoại, cháu có việc phải làm, cháu đi trước đây. Ông phải chăm sóc bản thân, đừng để bản thân bị ốm đấy. "

Lưu Tương Niên nhìn Phùng Học Minh lên xe, nhìn chiếc xe quay đầu và lái ra khỏi Phồn viên. Thấy cháu trai đã đi khỏi, bà cụ Lưu đi vào trong bưng ra một bát canh. Bà bê ra một bát canh cá đặt ở trên bàn: "Sáng tôi đã dậy sớm để hầm đấy, ông mau uống đi!"Bà ta đặt bát xuống rồi đi vào, Phồn viên lại trở nên yên tĩnh, chỉ có hai người giúp việc đang quét rác ở cửa. Lưu Tương Niên nhìn trên bát canh cá trên bàn, da mặt run lên, ông ta cố nén chính mình, nghẹn lâu như vậy sao có thể chịu được? Ông ta bưng bát canh cá sền sệt, cố gắng chịu đựng khuôn mặt đáng ghét của Phàn Kỳ hiện lên trước mắt, ông ta húp hai ngụm canh, nhưng vẫn còn ngậm canh trong miệng mà chưa nuốt xuống, ông ta ném bát canh ấy xuống mặt đất, mảnh vỡ đập xuống nền đá hoa cương vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.

Người giúp việc đi tới lặng lẽ dọn dẹp mảnh sứ vỡ trên mặt đất, tay Lưu Tương Niên run run ấn nút đài, ông ta muốn nghe tin tức của cháu trai nhưng lại rất khó chịu khi nghe thấy tin tức nhắc đến Phàn Kỳ: Tòa nhà Đại học Bắc Kinh" Hôm nay bắt đầu cuộc thi "Ai là thần cổ phiếu", nữ ngôi sao Phàn Kỳ trong nháy mắt trở thành thí sinh dự thi. . . "Nhân vật chính của tin tức trên báo, Phàn Kỳ, vừa mới đi mua xe cùng với Trần Chí Khiêm cũng đang nghe đài này. Phàn Kỳ gãi đầu, cảm ơn thời đại này không có Weibo, nếu không cái trạng thái này của Liêu Kế Khánh và Hứa Hạt nhất định sẽ xé xác nhau trên Weibo nhỉ?

Trong giai đoạn đầu của một thị trường chứng khoán tăng giá thường sẽ có sự tăng chậm và giảm mạnh, sau vài ngày tăng sẽ một ngày giảm mạnh khiến người ta sợ hãi. Thời điểm nó tăng, mọi người sẽ cho rằng Liêu Kế Khánh là một vị thần, nhưng nếu nó sụp đổ, Hứa Hạt sẽ như một người cha cứu mạng. Hai người thay nhau khẩu chiến trên đài phát thanh và đài truyền hình, nhưng trong cùng một tòa nhà, cho dù họ có đi chung thang máy thì họ cũng phớt lờ nhau, cuộc trận khẩu chiến ngày càng gay gắt, Phàn Kỳ cũng hùa theo. Hứa Hạt nói: "Thị trường chứng khoán tăng giá cần phải tích trữ tiền. Hoa Kỳ thực sự đã thoát khỏi suy thoái, nhưng toàn bộ tình hình chung đã ổn định chưa? Hai ngày trước, Công ty thép LV với quy mô lớn nhất trong lịch sử đã đệ đơn phá sản.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 257



Nếu các người bằng lòng tin tưởng loại nữ minh tinh dùng phim cấp 3 để lăng xê bản thân, lúc nào cũng vì mấy đồng tiền hoa hồng mà bất chấp sự thật, chiều lòng nhà đầu tư, vậy thì tôi cũng chắng còn gì để nói cả. Hứa Hạt này chỉ một mực cho rằng cô đóng phim cấp ba, thật là quá nhàm chán, Phàn Kỳ cúi đầu nhìn tờ báo:

Nữ minh tinh Phàn Kỳ không có não mặc áo ba lỗ tham gia cuộc thi "Ai là thần cổ phiếu".

Phàn Kỳ không biết bài báo này có phải do tên Hứa Hạt nhỏ nhen kia tìm người viết hay không?

Trong bản tin tức này, đầu tiên phải xem nguyên chủ vừa tới Hồng Kông đã gây ra bao nhiêu trò cười, nhưng những cái gọi là trò đùa này chẳng qua là vì nguyên chủ mới đến Thành phố Hồng Kông, cô nóng lòng muốn hòa nhập vào nơi này nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Nếu nói tiếng Quảng Đông không chuẩn sẽ bị xem như trò hề, nếu một nữ diễn viên không biết giữ khoảng cách, bắt chước trong phim gọi một nam diễn viên có tiếng tăm trong làng giải trí là chú sẽ bị người khác dị nghị là loại không biết nghĩ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thật là một suy nghĩ ngu ngốc, vậy mà cô lại bị mấy tay săn ảnh này công khai chỉ trích, bọn họ nói cô đã dốt nát rồi còn không trong sạch.

Hiện tại còn muốn biến cô thành một nhà môi giới chứng khoán vì sĩ diện của Trần Chí Khiêm ư, ảo tưởng muốn biến một ngôi sao k.h.i.ê.u d.â.m đóng phim cấp ba thành một học viên tài chính quyến rũ. Nhưng cô cũng giống như trước kia mà thôi, đúng kiểu không biết tự lượng sức mình, cứ nhất định phải tham gia một giải đấu lớn như thế, cô không sợ làm trò cười cho mọi người à?

Khi người khác có định kiến về bạn, thì ngay cả khi bạn thở bọn họ cũng thấy ghét. Đối với Phàn Kỳ mà nói, hôm qua khi cô đứng trên sàn thi đấu lớn của “Ai là thần cổ phiếu” và nhận được câu phỏng vấn kia, cô đã nói: “Đầu tư cổ phiếu là cuộc chiến lâu dài, kiên trì tới cùng cũng là thắng lợi. ” Đây là một cách giải thích mới.

Bởi vì trong cuộc thi có một quy tắc, chỉ cần giá trị thị trường của tài khoản chứng khoán cộng với số dư thấp hơn tám mươi phần trăm của năm vạn tiền vốn, bạn sẽ bị loại ngay lập tức.

Trong bài báo này, người ta nói rằng những người môi giới chứng khoán khác đến đầu cơ chứng khoán, còn Phàn Kỳ đến để làm sôi động bầu không khí thôi. Hơn nữa, bài báo đã hiểu sai lời của Phàn Kỳ, viết rằng: "Phàn Kỳ có khả năng chưa đọc kỹ các quy tắc cụ thể, cô ấy nghĩ rằng chỉ cần không mua cổ phiếu thì cô ấy có thể giữ năm vạn tiền gốc của mình đến vòng cuối cùng. "

Mượn câu nói này, bài báo bắt đầu mô tả chi tiết các quy tắc của cuộc thi giao dịch chứng khoán này, cần phải nắm giữ nhiều hơn hai cổ phiếu, một cổ phiếu không được giữ quá hai tuần và cổ phiếu giá trị nhất phải chiếm từ 30% tổng giá trị tài khoản trở lên. Không thể không nói rằng, Phàn Kỳ muốn trụ đến cuối cùng trong cuộc thi đầy những cao thủ trong ngành này quả thật không dễ dàng gì, nhưng cũng có người hy vọng cô có thể trụ lại đến cuối cùng: "Cuộc thi đầu tư cổ phiếu mà toàn đàn ông thì quá nhàm chán, nếu có mỹ nữ n.g.ự.c lớn để xem thì chương trình sẽ càng thêm đặc sắc. "

Trần Chí Khiêm nhìn thấy sắc mặt của Phàn Kỳ thì hỏi: "Bọn họ viết gì bên trong vậy?"Cô nghiến răng đọc bài báo, đọc xong cô tức giận đập vào bảng điều khiển trung tâm: "Phụ nữ n.g.ự.c to mà không có não, nếu theo logic của anh ta thì đàn ông thì sao? Chẳng lẽ chỉ số IQ của đàn ông cũng tỷ lệ nghịch với cái phía dưới à?"

Trần Chí Khiêm ho khan một tiếng, nhắc nhở: "Nói chuyện chú ý một chút. "Phàn Kỳ lúc này mới sực tỉnh, quay đầu nhìn anh, lại nghĩ tới câu mình vừa nói: "Anh khác à nha! Tôi chỉ là mắng những người này. . . "

Trần Chí Khiêm không nói nên lời, anh thì khác ở chỗ nào nhỉ? Anh chỉ muốn cô nói chuyện kiềm chế lại một chút thôi mà.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 258



Đến nơi, Phàn Kỳ đang muốn đẩy cửa xuống xe, Trần Chí Khiêm nói với cô: "Giữ vững tâm lý, chúng ta hãy chứng minh cho họ thấy bằng thực lực của mình. "

“Tôi biết rồi. ” Phàn Kỳ xuống xe.

Trần Chí Khiêm vươn tay cầm lấy tờ báo trên ghế, liếc nhìn rồi lái xe đi.

Phàn Kỳ tiến vào Diệu Hoa, hôm nay Liêu Kế Khánh và con trai của ông ấy cũng đến sớm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Liêu Kế Khánh giống như một giáo viên chủ nhiệm lớp gọi ba thí sinh ông ấy đưa đi dự thi lại với nhau, phân tích một lần nữa tình hình ngày hôm qua, động viên Liêu Nhã Triết và một vị môi giới chứng khoán khác.

Ông ấy đặc biệt nói với Phàn Kỳ: "Đừng quan tâm bên ngoài nói gì, tài năng của cô có thể khiến mọi người kinh ngạc. "

"Tôi hiểu rồi. " Đối với cô mà nói, Liêu Kế Khánh là Bá Nhạc*, không có Liêu Kế Khánh thì ngay cả khi cô có kinh nghiệm sống trước đó rồi nhưng cô cũng khó có thể gia nhập vào mảng này nhanh như vậy trong thời đại Hồng Kông này.

l*Bá Nhạc là người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và trọng dụng nhân tài. )

Trước đây, mọi người đều biết về giao dịch chứng khoán, tức là một nhóm người môi giới chứng khoán trả lời điện thoại, làm điệu bộ gọi giá, viết giá giao dịch lên bảng đen, sàn giao dịch mới ra mắt, hầu hết mọi người chưa từng thấy máy tính là gì, hệ thống đó hỗ trợ là như thế nào.

Sàn giao dịch chứng khoán cũng có ý định cho công chúng hiểu về mô hình giao dịch mới, đó là lý do tại sao Thang Viễn Siêu lên kế hoạch cho cuộc thi này và trường quay được đặt tại tòa nhà Exchange. Phàn Kỳ bước vào hậu trường, lúc này trong hậu trường có bảy tám thí sinh đến từ các công ty môi giới khác nhau, Liêu Nhã Triết kiên quyết muốn đưa cô đi gặp đồng nghiệp.

Phàn Kỳ kéo anh ta lại: "Không cần, đầu tư cổ phiếu dựa vào thực lực. ”

“Chuyến này đi cần phải kết giao với nhiều người. "

Phàn Kỳ chưa bao giờ muốn làm quen với người khác, dù sao sau này Intenet phát triển, nhóm người này sẽ là những ID huyền thoại trên diễn đàn và là những con rồng con hổ của giới đầu tư, lúc đấy bọn họ sẽ không muốn giao thiệp với nhiều người. Cô nói: "Không cần nhiều như vậy đâu. Đối với tôi, chỉ cần Diệu Hoa là có thể có đủ thông tin rồi. Khiêm tốn một chút đi. "

Các nhân viên đến để sắp xếp vị trí cho sân khấu, trước mặt họ là một cánh cửa, ngoài đó là sân khấu khi họ mở cửa ra, mọi người đang chờ bọn họ lên sân khấu. Phàn Kỳ muốn tỏ ra khiêm tốn, nhưng cô phát hiện ra rằng không có cách nào để giữ sự khiêm tốn, cô được sắp xếp ở ghế giữa, bên cạnh Hứa Diệu Nhi. Hứa Diệu Nhi liếc nhìn cô rồi làm ra vẻ hổ thẹn. Phàn Kỳ không chớp mắt, cô nhìn về phía trước, bên ngoài là giọng nói của Thang Viễn Siêu đang dẫn chương trình: "Xin chào các vị khán giả, chào mừng các vị đã đến xem "Ai là thần cổ phiếu" được phát sóng dưới tiêu đề trò chơi "Siêu giàu". Thương hiệu thời trang WO . . . "

Sau khi giới thiệu xong quảng cáo, Thang Viễn Siêu nói: "Bây giờ chúng tôi cho mời các thí sinh tham gia thi đấu bước vào bàn. "Phàn Kỳ đẩy cửa ra, cô bước vào một chỗ ngồi trông giống như những vách ngăn trong phòng làm việc. Một bàn làm việc, một máy tính, hai điện thoại, cấu hình giống như sàn giao dịch, điểm khác biệt là mỗi thí sinh sẽ ngồi trong một vách ngăn làm việc khác nhau và các thí sinh không nhìn thấy được nhau.

Điều này là để tránh bị ảnh hưởng bởi suy nghĩ của người khác, đúng không? Nói cách khác là ngăn chặn những con mắt tò mò của người khác và tập trung suy nghĩ mua sao cho phù hợp. Thang Viễn Siêu đứng ở phía trước, quay lưng về phía bọn họ, giới thiệu khách mời hôm nay: "Mời. . . "

Ông ta đọc danh sách các giám sát viên và bình luận viên chuyên nghiệp được mời tới và bắt đầu giới thiệuĐể giới thiệu các thí sinh, ông ta yêu cầu bọn họ bước ra vách ngăn làm việc và đứng thành một hàng ở phía trước.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 259



Tổng cộng có 18 thí sinh thực sự tham gia cuộc thi này, bọn họ đến từ mười công ty môi giới khác nhau, trong số mười công ty môi giới này, Diệu Hoa và Trường Hưng cử ba người, các công ty môi giới khác cử hai người hoặc một người. Khi giới thiệu Phàn Kỳ, ông ta còn cố tình nhất mạnh: "Phàn Kỳ là tuyển thủ trẻ nhất và có giấy phép ngắn nhất. Phàn Kỳ, bạn đã được cấp phép bao lâu rồi?"

“Hai tuần. ” Phàn Kỳ nói.

Sau khi giới thiệu các thí sinh, Thang Viễn Siêu đi đến bên cạnh một vị môi giới lão làng và nói: “Chúng tôi vẫn có những nhà môi giới như ông Trần, người đã tham gia giao dịch chứng khoán từ những năm 1950. Ông đã từng thấy dòng tiền chảy như điên vào Hồng Kông sau những năm chiến tranh đúng không?"

"Đúng vậy, bao nhiêu ông trùm ở Thượng Hải đã mất những thỏi vàng cuối cùng của họ trên thị trường chứng khoán vào thời điểm đó. "

Ông ta bước tới một nhà môi giới chứng khoán khác và nói, "Anh Ngô đã trải qua sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 1973. "

Vân Mộng Hạ Vũ

"Thật đáng sợ khi chứng kiến sự giàu có bị xóa sạch trong một ngày. "

Ông ta lại đi tới bên cạnh Hứa Diệu Nhi: "Diệu Nhi chắc chưa trải qua những giai đoạn này, nhưng cô là con cháu trong gia đình có truyền thống học uyên thâm. "

“Cha tôi thường nói rằng những người đầu cơ chứng khoán luôn nhớ rằng thanh kiếm ở trên đỉnh đầu của họ. ”

Thang Viễn Siêu đi đến giữa: "Tôi vẫn muốn nhắc nhở khán giả trước TV: thị trường chứng khoán đến rồi đi, bạn cần phải suy nghĩ kỹ về việc đầu tư. "Sau khi kết thúc câu cảnh báo này, ông ta tuyên bố cuộc thi chào hàng quy mô lớn bắt đầu. Phàn Kỳ trở lại chỗ ngồi của mình và bật máy tính lên, vẫn còn năm phút nữa trước khi bắt đầu giao dịch đấu giá. Số tiền ban đầu trong tài khoản tham gia của mọi người là năm vạn nhân dân tệ, đây là số tiền các công ty hoặc cá nhân tương ứng của họ đưa tới.

Vì các thí sinh đều là nhà môi giới chứng khoán và có khách hàng riêng để phục vụ nên họ được phép giao dịch thay cho khách hàng, nhưng lài khoản mà họ giao dịch thay cho khách hàng phải được giám sát bởi một ban giám khảo thẩm định chuyên nghiệp. Chẳng hạn như vì để đề cao lợi ích của tài khoản dự thi nên thời điểm bọn chuẩn bị mua cổ phiếu thì bọn họ phải dùng tài khoản dự thi mua trước, những tài khoản khác mua sau, nếu số tiền giao dịch của tài khoản mình giao dịch thay cho khách hàng đủ lớn để ảnh hưởng đến giá cổ phiếu thì giao dịch này sẽ bị hủy. . . Nếu đặt mình ở kiếp trước thì những số liệu có thể được chiếu trực tiếp lên màn hình, nhưng ở thời đại này thì không có chức năng đó. Sau khi thí sinh giao dịch, trong vào nửa tiếng họ bọ phải viết nội dung giao dịch lên trên bảng đen và đưa cho khán giả xem. Tất nhiên, những gì được chiếu cho công chúng sẽ được tổ chương trình chỉnh sửa cho hợp lý sau mỗi một tập phát sóng, nên nó sẽ không phải là những hình ảnh dài dằng dặc và nhàm chán đâu. Ban đầu, phán đoán của ngày hôm nay là thị trường sẽ tiếp tục giảm, nhưng tình hình bây giờ hơi khác một chút, kể từ khi mở sàn giao dịch nó đã tăng lên.

Nửa tháng qua đã tăng quá nhiều, tích lũy được rất nhiều lợi nhuận, mặc dù trước đó đã thả ba cửa lớn để thiết lập một thị trường giá lên, nhưng hầu hết các cổ đông vẫn đang dừng lại suy nghĩ ở thời điểm d.a.o động hộp, bọn họ nghĩ rằng nếu nó tăng quá nhiều thì có lẽ nó sẽ giảm xuống. Chỉ cần ai đó phá vỡ thị trường và bán tháo thì những người khác sẽ làm theo, nhưng cũng có những người sẽ mua đáy vì giá giảm mạnh, vì vậy lúc này là lúc các quỹ săn đáy vào cuộc. Phàn Kỳ cho rằng đây không phải là đáy và có lẽ đáy nó nằm ở giữa. Thị trường này rất tốt, Phàn Kỳ tiếp quản Công ty thương mại Ích Hòa từ Liêu Nhã Triết, hôm qua cô thấy thị trường không tốt nên đã bán dần cổ phiếu của Ích Hòa.
 
Back
Top Bottom