Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1540: Chương 1540



Kinh thành.

Từ sáng đến bây giờ Triệu Thu Phân, Ngô Tú Nga và Khổng Giai vẫn luôn bận rộn liên tay.

Hôm nay Cố Phong và Diệp Ninh sẽ về, cả gia đình đều vô cùng vui vẻ, chuẩn bị đầy đủ mọi thứ giống hệt như ăn tết.

Ba người phụ nữ cộng thêm một bảo mẫu ở trong phòng bếp bận rộn.

“Mẹ, không phải chị của con đã nói là đến chiều bọn họ mới về nhà sao. Bây giờ mẹ đã chuẩn bị rồi, có phải hơi bị sớm rồi không?”

Diệp Đống vừa nhắc nhở vừa cầm một miếng thịt bò đã được cắt ra ăn ngấu nghiến.

Triệu Thu Phân trừng mắt nhìn cậu nói: “Chị của con với anh rể còn chưa có ăn đâu, còn đã thèm ăn trước rồi.”

Diệp Đống lại không quan tâm, ai ăn cũng được mà, dù sao cuối cùng vẫn phải ăn.

“Sao anh còn chưa đi làm đi?” Khổng Giai thúc giục.

Tuy rằng cậu đi theo thợ mộc Lý làm học đồ, nhưng mà mỗi ngày vẫn phải đi làm và tan ca đúng giờ.

Diệp Đống nói một cách đương nhiên: “Hôm nay chị và anh rể sẽ về, anh đương nhiên phải ở trong nhà rồi, anh xin thầy Lý cho anh nghỉ một bữa.”

“Vậy anh lấy đệm chăn của chị với anh rể của con ra phơi đi, hôm nay nắng đẹp đó, buổi tối ngủ mới ấm áp.” Khổng Giai suy nghĩ vô cùng chu đáo.

“Được rồi.” Diệp Đống đồng ý vô cùng dứt khoát.

Ngô Tú Nga nhìn cặp vợ chồng son này, nhịn không được nói: “Tình cảm của Tiểu Đống và Tiểu Giai tốt thật đó.”

Lúc trước bà ấy cũng đã từng nghe nói qua tính nết của Diệp Đống không được tốt lắm, nhưng mà ở chung với nhau mấy ngày qua, thật sự thay đổi ấn tượng rất nhiều về Diệp Đống.

Một người đàn ông biết thương vợ thì cũng không đến mức quá tệ.

Triệu Thu Phân cười ha hả gật đầu, tuy rằng con trai của bà không giỏi lắm, nhưng dù sao cũng là một miếng thịt rớt từ trên người bà xuống.

“Cũng chỉ có Tiểu Giai mới có thể trị được nó.

Khổng Giai cũng không trả lời, rũ mắt xuống, giấu đi cảm xúc không dễ phát hiện của mình.

Cố Kiến Quốc và Diệp Quốc Sinh thì không có chuyện gì để làm, hai người thảnh thơi đánh cờ.

Từ sau khi dọn đến kinh thành sinh sống, tuy rằng không có các bà con hàng xóm thân thuộc, nhưng mà cuộc sống lại trở nên vô cùng có quy luật và nhàn rỗi.

Hai ông cụ ngoại trừ chơi cờ ra thì mỗi ngày còn sẽ cùng nhau đi ra công viên dạo chơi, cũng không có vẻ quá nhàm chán.

Cứ như thế, dưới sự mong chờ của cả nhà, bốn giờ chiều, Cố Phong, Diệp Ninh và Vương Kim cùng nhau về đến nhà.

Trong nhà lập tức trở nên vô cùng nhộn nhịp.

Ngô Tú Nga nhìn thấy Cố Phong, lại nhịn không được mắt đỏ lên.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân thì chỉ cảm thấy vui vẻ, bởi vì sau này Diệp Ninh đều sẽ ở lại bên cạnh bọn họ.

Có con trai con gái ở bên cạnh, đây chính là chuyện hạnh phúc nhất của bậc làm cha mẹ.

Cố Phong cũng không nói cho bọn họ biết chuyện Diệp Ninh xảy ra chuyện, cho nên cả gia đình đều không hay biết gì. Thấy Diệp Ninh hơi gầy đi, chỉ cho rằng công việc của cô quá bận rộn mà thôi.

Chiều tối, Chu Giai Bội cũng đến.

Cô ấy vừa đến là lập tức dán sát bên người Vương Kim, hai người cũng đã hơn nửa tháng không gặp nhau, đương nhiên cũng dính lấy nhau không rời.

“Ăn cơm thôi!”

Diệp Đống la to, bàn ăn đã bày đầy món ngon, trông có vẻ vô cùng phong phú.

Tất cả mọi người đều vây quanh trước bàn cơm.

Cố Phong cố ý mở một bình rượu ngon, rót đầy ly cho Diệp Quốc Sinh và Cố Kiến Quốc trước.

“Hôm nay cuối cùng chúng ta cũng đoàn tụ với nhau rồi.” Diệp Quốc Sinh bưng chén rượu lên, trên mặt đều là vẻ vui sướng và hạnh phúc.

TBC

Từ trước đến nay bọn họ còn chưa bao giờ có cơ hội như thế này.

Ông cứ nhìn tới nhìn lui giữa Cố Phong và Diệp Ninh, bởi vì hiện tại có Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga ở đây, ông cũng không tiện hỏi thẳng xem bọn họ đã phục hôn hay chưa.

Hình như Cố Phong đã đoán được suy nghĩ trong lòng cha vợ, chủ động nói: “Cha, hiện tại con và Tiểu Ninh rất tốt, cha mẹ cứ yên tâm đi!”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1541: Chương 1541



Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân và Diệp Đống đều hiểu anh đang muốn ám chỉ cái gì, đồng loạt nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Diệp Ninh cũng cười phụ họa nói: “Đúng vậy. Sau này cha mẹ không cần lo lắng cho bọn con nữa, con và anh Phong sẽ chung sống hạnh phúc với nhau.”

Mọi người nghe được cách xưng hô của cô dành cho Cố Phong, cũng cảm nhận được tình cảm của hai người bọn họ thật sự không còn giống như lúc trước nữa

“Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi! Nào, chúng ta cùng nhau cạn một ly thôi.” Diệp Quốc Sinh đã hiểu, cười híp mắt lại.

Tuy rằng hai người Cố Kiến Quốc và Triệu Thu Phân không biết chuyện bọn họ đã ly hôn, nhưng mà hiện tại nghe bọn họ nói như thế, đương nhiên cũng rất vui vẻ.

Mọi người cùng nhau nâng chén lên.

Uống xong vài chén rượu, bầu không khí trở nên càng thêm náo nhiệt.

Người gào to nhất đương nhiên vẫn cứ là Diệp Đống: “Anh rể, nếu tình cảm của anh và chị em đã tốt như thế thì có một vài việc hai người cũng nên tranh thủ đi chứ!”

Cố Phong hỏi: “Chuyện gì?”

“Đương nhiên là chuyện có con rồi! Cha mẹ còn có bác trai bác gái đều đang chờ ôm cháu đó!”

Tuy rằng Diệp Đống không đáng tin, nhưng mà cậu đã nói ra được tiếng lòng của bốn người bọn họ.

Cậu còn cho rằng Cố Phong vẫn sẽ tiếp tục tìm cớ lãng tránh giống như mấy lần trước, nhưng mà không ngờ rằng lần này anh lại trực tiếp nắm lấy tay Diệp Ninh, ánh mắt của hai người đối diện nhau, trong mắt toàn là tình yêu.

“Yên tâm đi, anh sẽ cố gắng!”

Hơn nữa có lẽ sẽ nhanh chóng có tin tức tốt thôi nhỉ?

Nếu không có, vậy chắc chắn là do anh còn chưa cố gắng đủ!

Trong hai năm qua, đây là lần đầu tiên Cố Phong bảo đảm như thế.

Bốn ông bà cụ đều nở nụ cười.

Không giống.

Thật sự không giống lúc trước nữa.

Trạng thái của Cố Phong và Diệp Ninh hiện tại mới là trạng thái mà một cặp vợ chồng nên có.

“Được rồi, anh rể, anh cứ tranh thủ đuổi theo em đi. Nhưng mà em và Khổng Giai sắp sửa có đứa bé thứ hai rồi.” Diệp Đống nói xong lời cuối cùng, giọng nói tràn ngập khoe khoang.

“A? Tiểu Giai lại có thai sao?” Triệu Thu Phân lập tức phản ứng lại, vô cùng ngạc nhiên nhìn về phía Khổng Giai.

Quả nhiên Khổng Giai bị mọi người nhìn chằm chằm, xấu hổ gật đầu.

“Con mới vừa phát hiện, chắc chỉ mới một hai tháng thôi!”

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân vô cùng hưng phấn, cuộc sống đều chú ý đến chuyện gia đình thịnh vượng, Khiêm Khiêm còn chưa đến một tuổi thì đứa bé thứ hai đã muốn đến, sao bọn họ không vui được chứ.

“Cái con bé này, sao con lại không chịu nói sớm, mấy ngày nay còn làm nhiều việc nặng như thế.”

Mấy ngày nay bọn họ đều rất bận rộn, Khổng Giai làm việc không giống như một người phụ nữ đang mang thai chút nào.

“Mẹ, con đã quen rồi, không làm cái gì mới cảm thấy khó chịu đó.” Khổng Giai tùy tiện nói, cũng không muốn vì chuyện mình mang thai mà làm ra vẻ.

So với cha mẹ vui vẻ thì Diệp Ninh lại để ý đến vẻ mặt của Khổng Giai, hơn nữa còn có chút lo lắng.

Thời đại này không có bất cứ phương pháp tránh thai nào cả, mang thai cũng đều là thuận theo tự nhiên mà sinh ra.

Nhưng mà phụ nữ sinh con thì chẳng khác nào dạo quỷ môn quan một vòng.

Cô ấy mới vừa sinh con xong không được bao lâu, lại mang thai lần thứ hai nhanh như thế, cũng không biết có ảnh hưởng xấu đến cơ thể của cô ấy không nữa?

Vương Kim nhìn Diệp Đống gầy nhom, nhịn không được cảm thán nói: “Nhóc con cậu giỏi đấy.”

Diệp Đống lập tức ưỡn n.g.ự.c thẳng lưng, đây cũng là thứ duy nhất làm cậu có thể kiêu ngạo trước mặt Cố Phong.

Chuyện gì anh rể làm cũng tốt, nhưng ở phương diện này lại không thể nào bằng cậu được!

Cố Phong cảm nhận được ánh mắt khoe khoang của cậu, cảm thấy mình đã bị khiêu khích.

Xem ra thằng nhóc này đã cho rằng anh bị “yếu sinh lý” rồi.

Lúc trước anh và Diệp Ninh chỉ có tiếng là vợ chồng, nhưng hiện tại thì lại khác.

Sớm muộn gì anh cũng sẽ chứng minh được điều này.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1542: Chương 1542



“Chị, chị và anh rể đã phục hôn thật sao?

Ăn cơm chiều xong, Diệp Đống tranh thủ lúc Cố Phong và Cố Kiến Quốc, Diệp Quốc Sinh ở bên ngoài nói chuyện với nhau, trực tiếp chui vào trong phòng ngủ của Diệp Ninh, không quá yên tâm hỏi lại lần nữa.

Diệp Ninh lạnh nhạt liếc nhìn cậu, dưới ánh nhìn chăm chú đầy căng thẳng của cậu, mở túi lấy giấy đăng ký kết hôn của hai người bọn họ ra.

Diệp Đống nhìn thấy giấy đăng ký kết hôn, hưng phấn muốn chết.

“Ui cha, vậy là thật rồi!”

Diệp Ninh cố nhịn cười, cậu nói nghe cứ quái quái thế nào.

“Mấy ngày nay em đi theo thầy Lý học tập thế nào rồi?”

“Khá tốt.” Diệp Đống thuận miệng trả lời.

Diệp Ninh lại tiếp tục nhìn cậu

Diệp Đống hơi thu hồi vẽ đắc ý trên mặt mình, sau đó có chút chột dạ lẩm bẩm nói: “Nghề mộc nghe thì có vẻ rất đơn giản, nhưng thực tế lại rất khó. Nhất là ở phương diện tính toán kích cỡ, chị cũng biết mà, lúc còn đi học em học toán dở lắm.”

Diệp Ninh nghe thế nhíu chặt mày lại.

Nhưng mà Diệp Đống lại lập tức cam đoan ngay: “Nhưng mà chị cứ yên tâm đi, em chắc chắn sẽ không bỏ dở nửa chừng, nhất định sẽ học cho ra trò.”

Lúc này Diệp Ninh mới thở hắt ra: “Tốt nhất là làm được như lời em nói.”

Hiện tại Khổng Giai lại đang mang thai, nếu cậu làm cha mà không thể chống đỡ nổi gia đình này, vậy đó mới là chuyện đáng buồn nhất.

Diệp Đống gật đầu thật mạnh, xem ra lần này cậu thật sự rất tập trung.

Chờ Diệp Đống rời đi không được bao lâu, Cố Phong đã lập tức quay về phòng ngủ.

“Sao không nói chuyện với cha mẹ thêm chút nữa đi?” Diệp Ninh đã chuẩn bị đồ ngủ cho anh rồi.

“Cha cũng đến giờ đi ngủ rồi, với lại em ở nơi này, bọn họ cũng yên tâm, chỉ là muốn dặn dò anh vài câu thôi.” Cố Phong ngửi mùi rượu trên người mình, sợ làm cô khó chịu: “Để anh đi tắm trước đã.”

Diệp Ninh gật đầu: “Ừ, em chờ anh.”

Chờ Cố Phong tắm rửa xong đi ra ngoài, Diệp Ninh đã dựa vào đầu giường thảnh thơi đọc sách.

Hiện tại cũng đã hơn mười giờ rồi.

Cố Phong trực tiếp chui vào trong chăn, có vẻ rất mỏi mệt.

Diệp Ninh để sách lên đầu giường hỏi: “Anh mệt lắm hả?”

“Không mệt. Nhưng mà uống hơi nhiều rượu nên đầu óc cứ mơ mơ màng màng, nhưng mà tắm xong cảm thấy đã đỡ hơn rất nhiều rồi.”

Hôm nay hai ông cụ đều rất vui vẻ, hơn nữa có Diệp Đống và Vương Kim la lối ở bên cạnh, muốn uống ít cũng không được.

Diệp Ninh nhích lại gần anh, chủ động xoa trán cho anh.

Cố Phong hưởng thụ nhắm mắt lại, một lúc lâu sau anh mới mở miệng nói tiếp.

“Tiểu Ninh, sao em lại không hỏi anh xem rốt cuộc anh đã lấy được chứng cứ gì để bắt giữ Mục Văn Hạo thế?”

Mấy ngày nay bọn họ đều không chủ động nhắc đến chuyện của Mục Văn Hạo, nhưng mà ngày mai anh phải đi về rồi, anh cảm thấy mình vẫn nên nói rõ với cô thì tốt hơn.

Diệp Ninh cũng không quá để ý, nhưng vẫn cứ thuận miệng hỏi: “Chứng cứ gì thế?”

TBC

Thật ra cô cũng đã đoán được đại khái rồi.

Mặt ngoài thì Mục Văn Hạo chỉ kinh doanh Hồng Hải, nhưng mà ở trong tối chắc chắn sẽ có không ít hành vi buôn bán không thể để người ngoài phát hiện ra được.

Mà câu trả lời tiếp theo của Cố Phong cũng đã xác minh điểm này.

“Buôn lậu, hơn nữa còn bắt cóc tống tiền như xã hội đen, lại còn dính đến mạng người nữa.” Cố Phong vừa nói vừa mở mắt ra.

Có thể nói bắt đầu từ cái ngày mà Mục Văn Hạo làm giàu thì anh ta vẫn luôn vi phạm pháp luật.

Sắc mặt của Diệp Ninh trở nên nghiêm túc một chút, động tác trên tay cũng hơi dừng lại.

Mục Văn Hạo phạm tội, vậy nên tiếp thu sự trừng phạt của pháp luật.

Nhưng mà nếu như ngay từ đầu cô không được người đàn ông này giúp đỡ thì có lẽ đã không thể được như ngày hôm nay.

Cho nên giờ phút này tâm trạng của cô vẫn cảm thấy vô cùng phức tạp.

“Anh ta che giấu bản thân rất kỹ, sở trưởng Lữ mất hai năm mới tìm kiếm được đủ chứng cứ quan trọng. Hơn nữa trước khi bên anh triển khai hành động bắt giữ thì anh ta còn làm một chuyện nữa.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1543: Chương 1543



Lời nói của Cố Phong làm Diệp Ninh thu hồi suy nghĩ của mình lại: “Chuyện gì thế?”

“Anh ta cho người đi bắt cóc Lý Vân Phong.”

Giọng nói của Cố Phong bất giác trầm hơn vài phần.

Diệp Ninh hơi nín thở: “Lý Vân Phong?!” Cô thật sự không ngờ rằng mình còn có thể nghe được tên của người này!

“Tại sao Mục Văn Hạo lại muốn bắt cóc Lý Vân Phong chứ??”

Hai người kia vốn dĩ chẳng có tí liên quan nào với nhau mà.

“Chắc là anh ta đã biết được quá khứ của em và Lý Vân Phong, cho nên mới làm như thế.”

Cố Phong biết rõ Mục Văn Hạo có d*c v*ng chiếm hữu đối với Diệp Ninh cao đến mức nào hơn bất cứ người nào khác, không hề kinh ngạc khi nhìn thấy Mục Văn Hạo làm ra loại chuyện khác người này.

Diệp Ninh ngơ ngẩn suốt mười mấy giây, cuối cùng nỉ non nói: “Anh ta đúng là điên thật rồi.”

Cố Phong hoàn toàn đồng ý với quan điểm này của cô, nhưng mà cũng may là lần này Mục Văn Hạo tuyệt đối không cơ cơ hội xoay người nữa, nếu không chỉ e là Diệp Ninh sẽ mãi mãi sống trong sự theo dõi giám sát của anh ta.”

“Vậy Lý Vân Phong thì sao? Anh ta có bị làm sao không?” Tuy rằng Diệp Ninh đã không có bất cứ tình cảm gì với Lý Vân Phong nữa, nhưng cũng không muốn người khác vì cô mà chịu những tổn thương không cần thiết.

“Lúc người Mục Văn Hạo ra tay thì đã bị công an khống chế, Lý Vân Phong không bị gì cả. Trước khi chúng ta đến kinh thành thì thật ra Lý Vân Phong cũng đã phối hợp điều tra rồi.”

Lúc trước Cố Phong không nói, là bởi vì anh chắc chắn Diệp Ninh không muốn nhìn thấy anh ta.

Quả nhiên, sau khi Diệp Ninh nghe xong, hoàn toàn không có bất cứ phản ứng gì, chỉ nói một câu: “Vậy là tốt rồi.”

Một lúc lâu sau, Diệp Ninh lại hỏi lại lần nữa: “Mục Văn Hạo... Sẽ bị phán tử hình sao?”

Giờ phút này đến cả chính cô cũng đều không thể nào miêu tả rõ tâm trạng của chính mình.

Cố Phong lắc đầu nói: “Anh cũng không biết, pháp luật sẽ đưa ra phán quyết công bằng công chính nhất!”

Diệp Ninh im lặng.

Cố Phong cũng đã nói xong rồi.

“Tiểu Ninh, có phải em cũng hơi buồn đúng không?”

Giọng của Cố Phong rất trầm, giống như là đang cực lực đè nén gì đó, vô cùng cẩn thận thử hỏi.

Anh biết Diệp Ninh và Mục Văn Hạo đã xảy ra rất nhiều chuyện, cũng biết có lẽ Mục Văn Hạo đã để lại một chút dấu vết trong lòng của Diệp Ninh.

Diệp Ninh đầu tiên là nhìn chằm chằm vào anh, hiểu rõ được ý mà anh muốn nói, sau đó có chút dở khóc dở cười.

TBC

“Em cũng có phải là người thích chịu ngược đâu, anh ta uy h.i.ế.p em lâu như thế, em căm ghét còn không kịp nữa là. Đầu óc anh suốt ngày toàn nghĩ mấy chuyện gì thế? Hơn nữa em yêu ai, không lẽ anh còn không biết sao?”

Nói xong cô còn cảm thấy chưa hết giận, trực tiếp đ.ấ.m anh một cái.

Mọi âm u trong lòng Cố Phong đều biến thành mây khói, nắm lấy tay cô đặt lên mặt mình cọ tới cọ lui.

“Anh sai rồi, anh không nên suy nghĩ lung tung, anh ăn nói bậy bạ, nói chuyện lung tung.”

Diệp Ninh bị chọc cười: “Anh say thật rồi.”

Ăn nói bậy bạ với nói chuyện lung tung không phải đều cùng một nghĩa cả sao.

Cố Phong hoàn toàn không phủ nhận chuyện này, không đợi cô phản ứng lại, bàn tay to của anh đã vói vào trong đồ ngủ của cô.

Một luồng cảm giác tê dại lập tức thổi quét toàn thân Diệp Ninh.

Tuy rằng đã trải qua rất nhiều lần, nhưng mà mặt của cô vẫn cứ lập tức đỏ lên.

“Không phải anh nói anh nhức đầu sao? Với lại ngày mai anh còn phải dậy sớm nữa đó.”

Cố Phong cười xấu xa tiếp tục thâm nhập sâu hơn: “Hiện tại hết đau rồi, với lại anh cũng không thể thua thằng ranh Diệp Đống kia được. Tiểu Ninh, chúng ta cũng sinh một đứa con đi!”

Không đợi Diệp Ninh trả lời, áo ngủ của cô đã bị Cố Phong nhanh chóng cởi ra, sau đó anh đã chui thẳng vào trong chăn.

Tiếng hít thở dồn dập từ trong ổ chăn truyền ra, vô số nụ hôn rập rạp rơi xuống trên người Diệp Ninh...
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1544: Chương 1544



Hai tháng sau.

“Hiện tại tòa án tuyên bố, bị cáo Mục Văn Hạo, tội danh buôn lậu, bắt cóc, tống tiền được thành lập, phán quyết tù có thời hạn mười tám năm lẻ năm tháng, cướp đoạt quyền lợi chính trị mười năm...”

Vụ án buôn lậu, bắt cóc của Mục Văn Hạo oanh oanh liệt liệt kết thúc, báo chí truyền thông ở địa phương điên cuồng đăng tin.

Mà Diệp Ninh cũng nhận được tin tức từ trước.

Mười tám năm lẻ năm tháng, chờ đến khi anh ta ra tù thì người cũng đã đến tuổi xế chiều, mọi thứ đều sẽ hoàn toàn khác biệt.

“Tôi muốn gặp Diệp Ninh một lần.”

Sau khi Mục Văn Hạo bị nhốt vào tù, đây chính là câu đầu tiên anh ta nói với cảnh sát trông tù.

Cảnh sát trông tù đương nhiên không dám tự quyết định, báo cáo cho cấp trên.

Quyền quyết định cuối cùng dừng lại ở trong tay của Cố Phong.

Cố Phong suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho Diệp Ninh.

Diệp Ninh nghe nói Mục Văn Hạo muốn gặp cô, cũng không cảm thấy kinh ngạc chút nào.

“Em không đi đâu.”

Cô không hề do dự chút nào đáp ngay.

Từ nay về sau cô và Mục Văn Hạo sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa.

“Vậy anh sẽ trả lời với bên nhà tù.” Cố Phong xác nhận lại lần nữa với cô.

“Được rồi. Với lại sau này anh cũng không cần báo tin tức của anh ta cho em đâu.” Đối với Diệp Ninh mà nói, Mục Văn Hạo đã hoàn toàn dừng lại ở quá khứ, hoàn toàn biết mất khỏi cuộc đời cô.

Cố Phong nhanh chóng báo cho bên ngục giam biết quyết định này, hơn nữa bảo bọn họ chuyển lời cho Mục Văn Hạo.

Vài ngày sau, cảnh sát trông tù đi đến nhà giam của Mục Văn Hạo.

“Mục Văn Hạo, có người đến thăm tù.”

Mục Văn Hạo đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó ánh mắt bắt đầu d.a.o động, cuối cùng lộ ra vẻ mặt vừa kích động lại chờ mong.

Tuy rằng Diệp Ninh đã từ chối không muốn gặp mặt anh ta, nhưng anh ta vẫn luôn trông ngóng Diệp Ninh có thể đến đây gặp anh ta một lần, cho dù là lần cuối cùng cũng được.

Cho nên cuối cùng thì kỳ tích cũng đã xảy ra rồi sao?

Đoạn đường từ nhà giam đi đến chỗ thăm tù chính là đoạn đường làm anh ta cảm thấy hồi hộp nhất.

Khi anh ta nhìn thấy người đến đây không phải vì Diệp Ninh, mà là Mộng Kiều Nhụy thì mọi cảm xúc lập tức sụp đổ.

Mộng Kiều Nhụy nhìn người đàn ông gầy gò, mặt mày tiều tụy, trong khoảng thời gian ngắn cũng hoàn toàn không dám đứng lên nhận người.

“Sao cô lại đến đây?” Mục Văn Hạo mệt mỏi chán nản nói, thậm chí không còn có sức để tức giận nữa rồi.

Mộng Kiều Nhụy gian nan mở miệng nói: “Em đến thăm anh.”

Mục Văn Hạo cười nhạo: “Tới xem trò hề của tôi hay là xem cảnh tôi nghèo túng?”

Mộng Kiều Nhụy lắc đầu thật mạnh: “Không phải như thế!”

Cô ta sẽ đến đây thăm anh ta là bởi vì đến lúc cuối cùng, Mục Văn Hạo lại chủ động thừa nhận là anh ta lợi dụng, uy h.i.ế.p cô ta đi tìm Diệp Ninh.

Hơn nữa còn nói cô ta hoàn toàn không biết gì về kế hoạch bắt cóc dọc đường của Hà Bân.

Cũng chính vì thế, cô ta mới thoát tội không cần phải ngồi tù.

Mục Văn Hạo thậm chí không thèm liếc nhìn cô ta cái nào.

“Hồng Hải đã bị niêm phong, nhưng mà anh cứ yên tâm, tôi đã sắp xếp cho tất cả mọi người trong Hồng Hải rồi.” Mộng Kiều Nhụy chủ động nói, tuy rằng cô ta biết anh ta cũng sẽ không để ý đến những thứ này.

Nhưng mà cô ta đi theo bên cạnh anh ta nhiều năm như thế, dù sao cũng nên có một kết thúc.

“Cô có thể giúp tôi gặp Diệp Ninh một lần sao?” Mục Văn Hạo đột nhiên nói ra những lời này, thậm chí còn mang theo chút vẻ cầu xin mà từ trước đến nay cô ta chưa bao giờ nghe thấy.

Mộng Kiều Nhụy nhìn anh với vẻ mặt phức tạp, sau đó lắc đầu.

“Diệp Ninh đã không còn ở nơi này nữa, anh ta cho cô ấy, cũng tha cho chính mình đi.”

Nếu như lúc trước có người dám nói với Mục Văn Hạo những lời này, anh ta chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, nhưng mà hiện tại Mục Văn Hạo lại chỉ liên tục nỉ non nói: “Buông tha cho chính mình sao?”

“Chừng nào anh thật sự có thể buông bỏ Diệp Ninh thì cũng chẳng khác nào buông ta cho chính mình.” Mộng Kiều Nhụy tăng thêm âm lượng lặp lại lần nữa, ở trong mắt cô ta, thật ra Mục Văn Hạo vẫn luôn là một người rất đáng buồn.

“Hơn nữa hiện tại Diệp Ninh sống rất hạnh phúc.”

Cô ta cố ý bổ sung thêm câu này, làm anh ta hoàn toàn mất hết hi vọng.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1545: Chương 1545



Mục Văn Hạo giống như mất hồn mất vía, đến cả ánh mắt cũng dần dại ra.

“Buông tha cho chính mình... Cô ấy sống rất hạnh phúc... hạnh phúc sao...”

Một giọt nước mắt chảy xuống theo khóe mắt, cảm xúc đột nhiên mất khống chế, bụm mặt khóc rống lên.

Có lẽ Mộng Kiều Nhụy thật sự có thể hiểu được vì sao Diệp Ninh lại muốn đến đây gặp anh ta, bởi vì mỗi lần Diệp Ninh xuất hiện đều sẽ để lại cho Mục Văn Hạo một chút hi vọng vô vị, làm anh ta cứ tiếp tục cố chấp, mãi vẫn không chịu quay đầu lại.

Có lẽ chỉ có tuyệt tình vĩnh viễn không gặp lại nhau nữa mới có thể làm Mục Văn Hạo hoàn toàn tỉnh táo lại, cũng mới là trừng phạt lớn nhất dành cho Mục Văn Hạo...

Kinh thành.

Màn biểu diễn trên sân khấu kết thúc, trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay to như sấm.

Diệp Ninh đứng ở giữa sân khấu bắt mắt sáng rọi, vừa mới chào cảm ơn, Tiểu Tùng đã ôm một bó hoa tươi xinh đẹp chậm rãi bước lên sân khấu.

Bầu không khí dưới sân khấu lại càng trở nên nồng nhiệt hơn nữa.

“Diệp Ninh, chúc mừng cô, buổi biểu diễn của cô vô cùng thành công!”

Tiêu Tùng thật lòng chúc mừng cô.

“Cảm ơn.” Diệp Ninh cầm lấy bó hoa.

Hôm nay là hiện trường của buổi biểu diễn lớn đầu tiên sau khi cô đến kinh thành.

Không chỉ có Tiêu Tùng đến mà mấy người Lâm Nhiên gần như đều đến cổ vũ, rất nhiều người trong giới cũng đều có mặt.

Diệp Ninh đi vào hậu trường trong tiếng vỗ tay của mọi người.

“Chị Ninh, lúc nãy chị lên sân khấu biểu diễn hay thật đó!” Lưu Chiêu Chiêu là trợ lý mà nhà xuất bản cố ý sắp xếp cho Diệp Ninh, cũng là fan cuồng nhiệt của Diệp Ninh.

Hiện tại mỗi khi cô ấy nhìn Diệp Ninh, hai mắt đều biến thành ngôi sao nhỏ.

Tuy rằng cô đã làm việc chung với Lưu Chiêu Chiêu hơn một tháng, nhưng Diệp Ninh vẫn không chịu được sự nhiệt tình đến thái quá của cô ấy.

“Hôm nay còn có công việc gì khác nữa không?”

Lưu Chiêu Chiêu nhanh chóng lấy sổ nhỏ ghi chép lịch trình làm việc của cô ra xem thử.

“Chiều nay còn nhận phỏng vấn của đài truyền hình, buổi tối có một bữa tiệc.”

Thời gian rất sát sao, nhưng mà đây cũng là công việc hằng ngày của Diệp Ninh.

Dù sao thì hiện tại Diệp Ninh chính là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất trong nước, đương nhiên sẽ có rất nhiều lịch làm việc.

“Ngày mai thì sao?” Diệp Ninh không quá để ý hỏi.

“Ngày mai và ngày mốt đều là công việc bên đoàn văn công.”

Hiện tại Diệp Ninh không chỉ có công việc của nhà xuất bản mà còn có công tác của bên đoàn văn công nữa.

Chẳng qua hiện tại đoàn văn công đã hoàn toàn phối hợp với hành trình của cô, nếu như không có nhiệm vụ biểu diễn thì cô cũng không cần mỗi ngày đều sang đó báo danh.

Diệp Ninh gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Lúc này ba người Lâm Nhiên, Tiêu Tùng và Thủy Du Vi đã cố ý đi vào hậu trường.

Hiện tại ba người bọn họ đều có rất nhiều vai diễn, rất hiếm có cơ hội tập hợp chung với nhau như thế này.

Diệp Ninh nhìn thoáng qua đồng hồ, vừa lúc là giờ ăn cơm trưa, bọn họ cũng canh thời gian này để đến đây.

Bốn người đều tự ngầm hiểu với nhau, đi đến tiệm cơm gần nhất.

“Diệp Ninh, mấy ngày nay cô có tin tức của đạo diễn Ngô không?”

Trên bàn cơm, Lâm Nhiên chủ động hỏi.

Một tháng trước Ngô Thu Á đã mang điện ảnh ra nước ngoài, tính thời gian thì chắc cũng sắp có tin tức rồi.

“Không có. Điện ảnh muốn tham gia thi đấu chắc cũng không đơn giản như thế đâu, chúng ta cứ kiên nhẫn chờ đợi đi.” Diệp Ninh biết rõ Ngô Thu Á coi trọng bộ điện ảnh này đến mức này, mục đích chính là vì muốn đi chinh chiến các giải thưởng quốc tế.

TBC

Nhưng mà tâm trạng của cô vẫn rất bình tĩnh, dù sao thì văn hóa và thẩm mỹ của trong và ngoài nước đều có khác biệt.

Điện ảnh hay phù hợp với trong nước, nhưng quốc tế chưa chắc có thể tiếp thu được.

“Chúng tôi không thể bình tĩnh được như cô, tôi còn đang chờ điện ảnh giành giải, làm giá trị con người của tôi cũng nhờ đó mà được tăng lên.” Thủy Du Vi vẫn cứ lộ ra dáng vẻ kiêu căng như cũ.

Nhưng mà lúc trước cô ta chướng mắt tất cả mọi người, hiện tại lại khá thân thiết với mấy người Lâm Nhiên, Tiêu Tùng và Diệp Ninh.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1546: Chương 1546



Thủy Du Vi nói rất thẳng thắn lại thực tế, nhưng đây cũng là sự thật.

Đây là lần đầu tiên phim điện ảnh trong nước tham gia bình chọn cuộc thi điện ảnh quốc tế, có thể trúng cử đã có ý nghĩa rất lớn rồi, nếu lại có thể giành được giải thưởng gì đó, như vậy tất cả mọi người tham dự vào bộ điện ảnh này sẽ chắc sẽ nổi đình nổi đám, địa vị chắc chắn sẽ hơn xa bây giờ.

“Tôi thì lại khá có lòng tin.” Thật ra Lâm Nhiên cũng đang chờ đợi, dù sao thì cô ấy chính là nữ chính của bộ điện ảnh, cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với cô ấy.

“Hiện tại cô có rất nhiều vao diễn, hơn nữa người đến tìm cô toàn là đạo diễn có tên tuổi trong giới, tôi hâm mộ cô thật đó.” Thủy Du Vi ghen tị nói.

Lâm Nhiên cười nói: “Cô cũng rất tốt mà. Ngoại trừ điện ảnh ra, nghe nói hiện tại cô còn đang tiếp xúc kịch bản phim truyền hình nữa đúng không?”

“Tôi cũng chỉ là muốn phát triển trên nhiều phương diện mà thôi.” Ngoài miệng Thủy Du Vi nói như thế, trên mặt lại mang theo một chút đắc ý, sau đó nói với Diệp Ninh: “Diệp Ninh, cô có ý định sáng tác kịch bản mới không? Đến lúc đó cô đừng quên chúng tôi đó, lần này cho dù diễn nữ ba hay nữ bốn thì tôi cũng đồng ý.”

Thật sự không nói quá chút nào đâu, chỉ cần hiện tại Diệp Ninh gật đầu nói muốn sáng tác kịch bản mới, chỉ e là các đạo diễn tên tuổi lớn trong nước đều sẽ đứng yên mặc cho cô lựa chọn.

Thậm chí không cần đi đánh giá, điện ảnh chắc chắn sẽ trở thành một bộ phim ăn khách khác.

“Thủy Du Vi, cô tính toán hay thế.” Tiêu Tùng nhịn không được trêu chọc, sau đó nghiêm túc nhìn Diệp Ninh: “Tính luôn cả tôi nữa.”

Diệp Ninh bị bọn họ chọc cười nói: “Chờ thêm chút nữa đi.”

Hiện tại lịch làm việc của cô đã kín hết, thật sự không có thời gian rảnh để viết kịch bản mới.

Ăn cơm với mấy người Tiêu Tùng xong, Diệp Ninh lại tiếp tục chân không chạm đất bắt đầu làm việc tiếp.

Chờ đến khi về đến nhà thì đêm đã khuya rồi.

Trong phòng khách vẫn còn sáng đèn.

Đây gần như đã trở thành quy định bất thành văn trong nhà, chỉ cần Diệp Ninh chưa về đến nhà, cho dù khuya đến mức nào thì bọn họ cũng sẽ để lại đèn cho cô.

Giờ này Diệp Ninh còn tưởng rằng mọi người đều đã đi ngủ, kết quả lại nhìn thấy Khổng Giai ngồi trên ghế sofa một mình, trông có vẻ có tâm trạng rất nặng nề.

“Khổng Giai, sao em còn chưa đi ngủ nữa?”

Giọng nói của Diệp Ninh làm Khổng Giai đang sững sờ giật nảy mình, trong nháy mắt làm cô ấy có chút hoảng loạn.

“Chị, chị đã về rồi. Chị ăn cơm chưa? Em đi nấu cơm cho chị.”

Khổng Giai vừa nói vừa né tránh tầm mắt của cô.

Diệp Ninh nắm tay cô ấy nói: “Chị ăn cơm rồi. Có chuyện gì thế, Tiểu Đống ăn h.i.ế.p em hả?”

Cô chỉ cần nhìn thoáng qua lập tức phát hiện được trạng thái của Khổng Giai không đúng lắm.

“Không có...” Khổng Giai thề thốt phủ nhận, nhưng sắc mặt lại càng xấu hơn đã bán đứng cô ấy.

Diệp Ninh nhíu mày, hiện tại Khổng Giai đang mang thai, Diệp Đống chắc chắn lại làm cái gì rồi, nếu không cô ấy chắc chắn sẽ không có trạng thái như thế.

“Nếu như em không nói thì chị đi hỏi Tiểu Đống!”

Hơn hai tháng nay công việc của cô quá bận rộn, không để ý đến tình trạng của Diệp Đống, kết quả thằng ranh này lại gây chuyện gì nữa?!

Hiện tại cô thậm chí bắt đầu suy xét đến việc có cần trực tiếp đuổi Diệp Đống ra khỏi nhà, để cậu tự sinh sống luôn hay không.

Khổng Giai nghe cô nói như thế, mắt đỏ hoe: “Chị, chị đừng đi hỏi anh ấy.”

“Vậy em nói đi!” Diệp Ninh tăng thêm âm lượng nói.

Khổng Giai mím chặt môi, do dự ba bốn phút, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của Diệp Ninh, từ từ mở miệng nói.

“Sáng nay em đi ra ngoài mua đồ ăn, nhìn thấy Tiểu Đống đi cùng với một người phụ nữ...”

Cô ấy còn chưa nói xong, nước mắt đã rơi xuống.

“Người phụ nữ nào chứ?” Diệp Ninh hiểu ý của cô, nhưng cũng muốn tìm hiểu rõ ràng tình hình lúc đó, để tránh xảy ra hiểu lầm gì: “Chị lập tức đi hỏi nó cho ra lẽ.”

Nếu thằng ranh này dám phạm phải một lỗi lầm hai lần, cô sẽ không tha cho cậu!
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1547: Chương 1547



“Chị, đừng!” Khổng Giai nắm chặt cổ tay cô, dùng ánh mắt cầu xin nhìn cô nói: “Em không muốn làm cho cha mẹ biết.”

Diệp Ninh thở hồng hộc, nhìn cô ấy như thế, lửa giận đối với Diệp Đống lại càng bùng lên dữ dội.

“Hơn nữa em cũng chỉ nhìn thấy bọn họ đứng nói chuyện với nhau thôi, có lẽ em hiểu lầm cũng nên.” Khổng Giai ấp úng biện giải thay cho Diệp Đống, nhưng mà những lời này lại càng giống như đang tự thuyết phục mình hơn.

Diệp Ninh biết rất rõ sự tự ti của Khổng Giai, cũng biết từ sau khi đến kinh thành, Khổng Giai vẫn luôn không thể nào yên tâm được.

“Em cứ yên tâm. Rốt cuộc có đúng là như thế hay không, chị đều sẽ điều tra rõ ràng, cho em một câu trả lời công bằng. Mấy ngày nay em đừng suy nghĩ quá nhiều, sức khỏe mới là quan trọng nhất.”

Phụ nữ mang thai kiêng kỵ nhất chính là suy nghĩ lung tung, rất dễ gây ra bệnh lo âu và trầm cảm.

Khổng Giai hiểu biết tính cách của Diệp Ninh, có lời cam đoan này của Diệp Ninh, cô ấy giống như tìm được chỗ dựa.

Ngày hôm sau.

Vương Kim lái xe đưa Diệp Ninh đến đoàn văn công.

“Vương mập, hai ngày nay anh đi theo dõi Diệp Đống giúp tôi đi. Nếu anh thấy nó tiếp xúc với người phụ nữ nào thì lập tức báo cho tôi biết ngay.”

Lúc nói ra những lời này, sắc mặt của Diệp Ninh trở nên vô cùng âm u.

Vương Kim lập tức hiểu ý của cô: “Diệp Đống đi tìm gái ở bên ngoài hả? Thằng nhóc đó điên rồi sao, em dâu của cô đang mang thai đó!”

“Nếu nó dám, tôi sẽ xử lý nó ngay!” Diệp Ninh lạnh lùng nói.

Nếu cậu không thể quản lý được cái thứ dưới đ*ng q**n của mình, vậy cô sẽ quản lý giúp cậu!

Vương Kim gật đầu, cũng cực kỳ chán ghét hành vi này, nghĩ đến bình thường Diệp Đống thích khoe khoang như thế, không ngờ lại còn cảm thấy có chút hả hê cười trên nỗi đau của người khác.

Hôm nay trong đoàn cũng có nhiệm vụ tập luyện, nhưng mà Diệp Ninh lại không cần tham gia.

Hiện tại cô ấy cũng không còn ở đội nhạc khí mà đã thuộc về đội ca hát, hơn nữa sau khi đến nơi này, cô lập tức được thăng chức.

Cấp bậc tương đương với đội trưởng đội ca hát.

Đoàn văn công là một nơi rất chú trọng đến thức lực, hơn nữa yêu quý người tài giỏi, Diệp Ninh đã dùng thực lực chinh phục tất cả mọi người.

Tuy rằng cô mới đến nơi này hơn hai tháng, hơn nữa còn có một nửa thời gian không có mặt trong đoàn, nhưng cô vẫn có mối quan hệ khá thân thiết với những người khác.

Hơn nữa cô còn trở thành bạn thân với Tiêu Lệ Trân.

Mỗi khi ở chung với Tiêu Lệ Trân, cô đều sẽ nhớ đến Trịnh Thư Vân.

Tính cách của hai người bọn họ giống như đến năm sáu mươi phần trăm, có bối cảnh gia đình giống nhau, cũng đều kiêu ngạo phóng khoáng, cũng dám yêu dám hận.

Trịnh Thư Vân đã đi nước ngoài được hơn một năm, từ trước đến nay vẫn chưa từng chủ động liên lạc với Diệp Ninh.

Diệp Ninh rất có kiên nhẫn chờ đợi, chờ Trịnh Thư Vân thật sự buông bỏ quá khứ kia, lại trở thành bạn bè với cô một lần nữa.

TBC

Reng reng reng.

“Diệp Ninh, bên Diệp Đống có động tĩnh rồi!”

Diệp Ninh ngồi trong văn phòng, nhận được điện thoại của Vương Kim, trong lòng lập tức trầm xuống.

Lúc này chỉ mới nửa ngày trôi qua mà thôi, điều này chứng minh Diệp Đống liên lạc rất thường xuyên với người phụ nữ kia.

Đây là tình huống xấu nhất.

Cô hỏi Vương Kim địa chỉ, Diệp Ninh bảo anh nhất định phải coi chừng cậu ta sát sao, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến.

Chờ Diệp Ninh đi đến nơi, Vương Kim đã ở bên ngoài chờ sẵn, hơn nữa còn đã điều tra rõ ràng tình huống của Diệp Đống.

“Bọn họ đang ở trong căn phòng phía đông trên lầu hai của tiệm cơm, tôi đã hỏi thăm rồi, hiện tại trong phòng chỉ có hai người là Diệp Đống và người phụ nữ kia.”

Vương Kim nói xong lập tức chờ lệnh của Diệp Ninh, chỉ cần Diệp Ninh ra lệnh, anh ấy lập tức xông lên lầu đi bắt gian ngay.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1548: Chương 1548



“Cậu đã suy nghĩ kỹ rồi sao?”

“Nghĩ kỹ rồi! Thật ra tôi cũng không phải là loại người giống như cô nghĩ!”

“Cậu không đổi ý thật à?”

“Khoang đã, khoan đã, đợi tôi suy nghĩ thêm một chút.”

Trong phòng riêng của tiệm cơm, Diệp Đống nhìn chằm chằm vào cái chìa khóa ở trên bàn.

Người ngồi đối diện cậu đúng là một người phụ nữ.

Hơn nữa còn là người phụ nữ mà Diệp Ninh quen biết.

Kiều Ni!

Kiều Ni như cười như không nhìn vẻ rối rắm và d.a.o động của Diệp Đống.

“Việc này không khó, tôi chỉ muốn một ca khúc của Diệp Ninh mà thôi. Cậu là em trai ruột của cô ấy, không lẽ chút chuyện nhỏ này mà cô ấy cũng không đồng ý sao?”

Một bài hát đổi lấy một căn nhà ở kinh thành, đối với Diệp Đống mà nói, chuyện tốt như thế chẳng khác nào một cái bánh nhân thịt to từ trên trời rớt xuống.

“Với lại Diệp Ninh sáng tác cho người khác cũng là sáng tác, sáng tác cho tôi cũng giống vậy thôi.” Kiều Ni liên tục dụ dỗ.

Ba ngày trước cô ta đã liên lạc với Diệp Đống, Diệp Đống cũng đã suy nghĩ suốt ba ngày rồi.

Rõ ràng là cậu không chống lại sức quyến rũ này được, nhưng từ đầu đến cuối vẫn cứ không chịu đồng ý.

“Cô nói như thế cũng không sai, nhưng mà chị của tôi đã nói không cho phép tôi dùng tên tuổi chị ấy.” Diệp Đống lẩm bẩm nói, hiển nhiên cậu cũng biết nếu mình đồng ý thì Diệp Ninh chắc chắn sẽ không vui.

Kiều Ni cười thành tiếng: “Thật ra tôi cũng có thể trực tiếp đi tìm Diệp Ninh, nhưng mà nếu tôi làm thế, căn nhà này sẽ không liên quan gì đến cậu nữa.”

Diệp Đống đương nhiên cũng biết vấn đề này: “Ca khúc do chị tôi sáng tác thật sự đáng giá như thế sao?”

Nói thật, chuyện này làm cậu cảm thấy rất khiếp sợ.

“Xem ra cậu vẫn chưa hiểu biết quá nhiều về Diệp Ninh. So với chuyện có đáng hay không thì chúng tôi càng để ý đến độ nổi tiếng của cô ấy hơn.” Kiều Ni cũng coi như chân thành nói.

Diệp Đống lại im lặng, vài giây sau lập tức lắc đầu như trống bỏi.

“Tôi không thể nhận được, cô đi tìm chị của tôi đi.”

Kiều Ni hơi nhướng mày, cũng không cảm thấy cậu thật sự có thể bỏ cuộc: “Hay là tôi lại cho cậu thêm một ít thời gian để suy xét nữa được không?”

“Thôi đi. Nhà thì tốt thật đó, nhưng cũng phải là do chính tay tôi kiếm được mới được. Với lại nếu chị của tôi biết tôi làm ra chuyện này, chị ấy chắc chắn sẽ đánh tôi.” Diệp Đống vô cùng đau lòng nói ra những lời này.

Giờ phút này, lý trí của cậu đang chiếm thượng phong.

Kiều Ni vốn dĩ đã chắc chắn chín mươi phần trăm có thể thuyết phục được cậu, hiện tại trong lòng lại lập tức trầm xuống.

“Cậu đã là người trưởng thành rồi, sao còn sợ bị chị đánh nữa?”

Trên thực tế chỉ cần cậu chịu đồng ý, Diệp Ninh nhất định phải sáng tác ca khúc cho cô ta.

“Vậy là do cô không biết lúc chị tôi nổi giận đáng sợ đến mức nào.” Diệp Đống chỉ cần thử tưởng tượng thôi cũng đã nhịn không được rùng mình.

Tuy rằng hiện tại cậu chưa kiếm được tiền, nhưng ít nhiều gì cũng có nhà để ở, còn có thể đi theo thợ lâu năm học tay nghề, từ từ rồi cũng sẽ tốt thôi.

“Cậu suy nghĩ kỹ chưa, căn nhà này có lẽ là thứ cậu phải phấn đấu cả đời đó.” Kiều Ni tăng thêm âm lượng nhắc nhở.

“Tôi cũng biết tôi chẳng làm nên trò trống gì, từ nhỏ đến lớn đều chỉ dựa vào chị của tôi. Nhưng mà, tôi thật sự đã hứa với chị và vợ của tôi, sau này sẽ không làm bậy nữa.”

Diệp Đống thật lòng nói ra những lời này.

“Với lại tôi đã có con rồi.”

TBC

Kiều Ni không thể nào hiểu được: “Cậu gom góp càng nhiều tài sản cho con mình, không phải sẽ càng tốt hơn sao?”

Diệp Đống đột nhiên thu hồi vẻ cà lơ phất phơ, dùng giọng điệu trịnh trọng từ trước đến nay chưa từng có nói: “Tôi không muốn làm con của tôi trở thành một người giống tôi, ít nhất tôi cũng phải làm tấm gương cho con của mình, đúng không.”

Kiều Ni ngẩng người, không ngờ loại người vô dụng giống như Diệp Đống cũng có thể nói ra những lời nói như thế này.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1549: Chương 1549



Diệp Đống từ trên ghế đứng lên: “Cô Kiều, tôi đã ăn no rồi, cảm ơn cô đã chiêu đãi, tôi đi về trước đây.

Cậu chắc chắn sẽ không trả tiền cơm, dù sao thì người phụ nữ này giàu hơn cậu rất nhiều.

Lần này thì Kiều Ni không cản cậu nữa, để mặc cho cậu rời đi, lần đầu tiên cảm thấy mình đã nhìn lầm một người.

Cửa phòng mở ra, Diệp Đống lại đột nhiên c**ng c*ng trước cửa, sau đó lộ ra nụ cười còn xấu hơn cả khóc.

“Chị, chị...”

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Ninh và Vương Kim, trán cậu lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh.

Trong đầu cậu chỉ còn lại một câu vang vọng.

TBC

Tiêu đời rồi, tiêu đời rồi!

Cậu bị chị bắt quả tang ngay tại trận, lần này cậu phải bị đánh rồi.

“Chị, chị nghe em giải thích, thật sự không giống như những gì chị nghĩ đâu. Lần này em thật sự đã chống cự được viên đạn bọc đường kia, em không có nhận lấy căn nhà đó...”

Cậu hoảng loạn muốn giải thích rõ ràng với Diệp Ninh.

Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh liếc nhìn cậu, sau đó nói với Vương Kim: “Vương mập, anh dẫn nó đi ra ngoài đi.”

“Chị, chị tha cho em đi! Sau này em cũng không dám nữa, chị đừng bảo anh Vương đánh em mà!”

Diệp Đống quỷ khóc sói gào cầu xin, cuối cùng vẫn cứ bị Vương Kim nắm cổ áo lôi đi mất.

Trong phòng yên lặng lại.

Kiều Ni thoáng kinh ngạc một chút, sau đó lại nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình, đi đến trước mặt Diệp Ninh cười vươn tay ra.

“Cô Diệp, chúng ta lại gặp nhau rồi.”

“Tôi không ngờ rằng người đi gặp mặt Tiểu Đống mấy ngày nay sẽ lại là cô Kiều.”

Trên mặt Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng hoàn toàn yên tâm.

“Đúng vậy, là tôi.” Kiều Ni hào phóng thừa nhận: “Lúc trước tôi muốn nhờ cô Diệp sáng tác ca khúc cho tôi, nhưng lại bị cô Diệp từ chối, cho nên lần này...”

“Lần này cô đi tìm thằng em trai không nên thân của tôi.” Diệp Ninh thật sự không ngờ rằng sẽ có người có ý đồ với Diệp Đống.

Kiều Ni lắc đầu nói: “Tuy rằng lúc trước tôi cũng cho rằng như thế, nhưng hiện tại thì lại không cảm thấy như thế nữa. Cậu ấy đã từ chối điều kiện của tôi, lý do là sợ cô sẽ đánh cậu ấy.”

Nói xong lời cuối cùng, cô ta cũng nhịn không được mỉm cười.

Một người đàn ông còn biết sợ bị chị đánh thì có lẽ còn chưa đến mức hết thuốc chữa.

“Lần này là tôi chủ động đến tìm cậu ấy, cô tha cho cậu ấy một lần đi.”

Cô ta chủ động năn nỉ giúp Diệp Đống.

Dù sao thì không thể mời được cô sáng tác ca khúc, cũng đừng liên lụy đến người ta.

“Tôi biết phải xử lý như thế nào.” Diệp Ninh cũng không cho cô ta câu trả lời chính xác.

Kiều Ni cũng không rối rắm, dù sao thì bọn họ cũng là chị em ruột với nhau.

“Cô đã ăn cơm chưa? Có muốn ăn cùng nhau một bữa không?”

“Ăn cơm thì khỏi.” Diệp Ninh mở túi lấy một tờ danh thiếp ra đặt lên bàn cơm.

Kiều Ni lộ ra vẻ mặt khó hiểu.

Diệp Ninh nói: “Nếu cô muốn hợp tác thì phải đi tìm cho đúng người.”

Kiều Ni phản ứng lại, hiểu ý của cô, hai mắt lập tức sáng lấp lánh.

Danh thiếp là số điện thoại của nhà xuất bản ảnh âm kinh thành.

Cô ta đương nhiên biết mọi việc hợp tác về sáng tác ca khúc và soạn nhạc của Diệp Ninh đều là do bên này phụ trách.

“Không phải lúc trước cô đã từ chối rồi sao, sao bây giờ lại...”

“Lúc trước là lúc trước, hiện tại là hiện tại. Với lại cô nói rất đúng, dù sao thì tôi cũng phải sáng tác.” Diệp Ninh vẫn cứ rất bình tĩnh, hiển nhiên lúc nãy khi cô đứng ở bên ngoài cũng đã nghe được cuộc nói chuyện giữa cô ta và Diệp Đống.

“Tôi biết mình phải làm gì rồi!” Trong giọng nói của Kiều Ni mang theo một chút sự hưng phấn khó có thể che giấu được.

Nói xong chuyện công việc, Diệp Ninh cũng chuẩn bị rời đi.

Kiều Ni lại đột nhiên nói thêm: “Xảo Tình và Lý Vân Phong đã chia tay rồi, hơn nữa Lý Vân Phong gặp chút phiền phức trong công việc, đã bị đơn vị làm việc sa thải, nghe nói hiện tại đi xin việc khắp nơi nhưng không ai nhận, rất chật vật khó khăn.”

Cô ta biết hiện tại Diệp Ninh không thèm để ý đến sự sống c.h.ế.t của Lý Vân Phong, nhưng mà nghe được một người cặn bã như thế trở nên nghèo túng, kiểu gì cũng sẽ cảm thấy rất sung sướng.

Diệp Ninh không nói thêm câu nào, chờ cô ta nói hết câu thì nhanh chóng rời đi.
 
Back
Top Bottom