Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1370: Chương 1370



Ặc...

Mặt Diệp Ninh đen kịt.

Nơi này là rạp chiếu phim, xung quanh đều kín gió, sao có thể có thứ gì bay vào mắt được chứ?

Anh nghĩ ra được cũng hay thật!

“Không có!”

Cô lập tức trừng to mắt, tránh khỏi tay anh.

Bởi vì không khống chế được cảm xúc, âm lượng cũng lớn hơn rất nhiều, lập tức ảnh hưởng đến người ngồi ở hàng phía trước.

Cố Phong lập tức xin lỗi, hơn nữa còn làm ra thế tay im lặng, người ở đằng trước mới chịu thôi.

Diệp Ninh chỉ lo tự giận một mình.

Cô đã sớm biết anh là một khúc gỗ ngốc không hiểu chuyện tình cảm rồi mà.

Mọi suy nghĩ mờ ám đều biến mất sạch sẽ, cô lại dồn lực chú ý về phía bộ điện ảnh kia lần nữa.

Mãi đến vài phút sau, Cố Phong mới nhẹ nhàng nắm lấy tay của cô.

Lòng bàn tay thô ráp của người đàn ông toàn là vết chai, hoàn toàn bao phủ lấy lòng bàn tay mềm mại của cô.

Diệp Ninh đầu tiên là thoáng sửng sốt, sau đó rũ mắt xuống, nhìn về phía hai bàn tay đang nắm chặt của hai người, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía Cố Phong.

Cố Phong vẫn cứ nhìn thẳng về phía trước, giống như không có chuyện gì xảy ra cả.

Diệp Ninh hơi cong khóe môi, rõ ràng cũng chỉ là nắm tay mà thôi, lại đã làm trong lòng cô cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

Mà lúc này trong ánh mắt của Cố Phong cũng chứa chút ý cười nhàn nhạt.

Điện ảnh hơn một tiếng đồng hồ kết thúc, Diệp Ninh và Cố Phong nắm tay nhau ra khỏi rạp chiếu phim.

Cố Phong nhìn thoáng qua đồng hồ, đã gần trưa rồi.

“Chúng ta đi ăn cơm nha?”

“Được đó. Em muốn ăn...”

“Diệp Ninh? Cô ấy có phải là Diệp Ninh không?”

Diệp Ninh còn chưa nói hết lời đã bị tiếng la kích động ở bên cạnh truyền đến ngắt ngang.

Lúc này Diệp Ninh chỉ mang khẩu trang chứ không đội nón, đột nhiên bị nhận ra như thế, cô cũng không ngờ được.

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1372.html.]

Không đợi cô và Cố Phong phản ứng lại, đối phương đã sốt ruột chạy đến trước mặt hai người xác nhận.

Diệp Ninh bình tĩnh phản bác: “Tôi không phải, cô nhận nhầm người rồi.”

Nói xong lập tức chuẩn bị nắm tay Cố Phong nhanh chóng rời đi.

Nhưng mà đối phương rõ ràng cũng không dễ bị đuổi đi như thế, đôi mắt giống như dính chặt lên trên mặt cô.

“Không đúng, cô là Diệp Ninh! Là Diệp Ninh!”

Cô ta không chỉ tự nhận ra mà còn gân cổ lên nói cho mọi người xung quanh biết.

Nháy mắt lập tức làm xung quanh xôn xao.

Diệp Ninh muốn phát điên, nếu thật sự để người xung quanh xúm lại, cô muốn chạy thoát sẽ khó khăn rất nhiều.

Lúc này Cố Phong lại đột nhiên nắm chặt lấy tay cô.

Sau đó Diệp Ninh lập tức nhìn thấy Cố Phong dùng khẩu hình miệng nói với cô một chữ.

Chạy!

Đầu óc của cô còn chưa kịp phản ứng lại, cơ thể đã bắt đầu di chuyển theo Cố Phong.

Hai người nhanh chóng chạy lướt qua người cô gái đang la to kia, chạy ra bên ngoài.

Mà lúc này người bên cạnh cũng đều ý thức được thân phận của Diệp Ninh, thét chói tai đuổi theo.

“Diệp Ninh! là Diệp Ninh!”

Đằng sau càng ngày càng hỗn loạn, đầy tiếng la hét kích động.

Diệp Ninh bị Cố Phong kéo, thậm chí không dám quay đầu lại nhìn cái nào.

Hai người cứ thế chạy như điên trên đường lớn.

Tiếng gió lướt qua gương mặt của Diệp Ninh.

Bởi vì có Cố Phong ở ngay bên cạnh, cô không chỉ không cảm thấy bất an chút nào, ngược lại còn chạy vội theo tiết tấu của Cố Phong.

Chạy qua đường lớn, vòng hẻm nhỏ.

Trong lòng cô dần dần lộ ra chút cảm xúc phấn khởi mà từ trước đến nay chưa từng có.

Giờ phút này, giống như toàn bộ thế giới đều bị cô ném lại ở đằng sau.

Không biết qua bao lâu sau, những người ở đằng sau càng lúc càng xa bọn họ, cuối cùng tất cả đều biết mất không thấy đâu nữa.

Cố Phong nắm tay Diệp Ninh dừng lại ở đầu hẻm một con hẻm nhỏ...
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1371: Chương 1371



“Hồng hộc! Hồng hộc!”

Diệp Ninh há to miệng thở hổn hển, cảm thấy mỗi một lỗ chân lông trên người đều giãn ra, tuy rằng rất mệt nhưng cũng vô cùng vui sướng.

Thể lực của Cố Phong thì tốt hơn cô rất nhiều, ngoại trừ hơi thở có chút dồn dập ra thì chẳng còn có biểu hiện gì giống như anh vừa mới vận động kịch liệt xong nữa.

“Có còn ai đuổi kịp nữa không?” Diệp Ninh dựa vào tường, thậm chí không muốn quay đầu lại nhìn.

Cố Phong nhìn về phía bọn họ mới chạy đến xác nhận nói: “Đều bị chúng ta cắt đuôi hết rồi.”

“Xem ra sau này khi đi ra ngoài em phải võ trang đầy đủ mới được.” Diệp Ninh nỉ non, nếu không thì cô không thể nào hẹn hò được.

Cố Phong không nói gì.

“Nhưng mà.” Diệp Ninh đột nhiên nghĩ đến gì đó, dở khóc dở cười nhìn anh: “Không phải chúng ta lái xe đi ra ngoài chơi sao? Vì sao lại phải chạy đi xa như thế?

Rõ ràng xe của bọn họ đậu ở cách rạp chiếu phim không xa.

Cố Phong đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó cũng lộ ra vẻ mặt không khác gì cô.

“Anh quên mất.”

“Phụt! Ha ha ha!”

Diệp Ninh cười ngửa tới ngửa lui.

Bọn họ đã chạy như điên trên đường ít nhất hơn mười phút đó.

Cố Phong nhìn gương mặt tươi cười xinh đẹp của cô, không nỡ dời mắt đi.

Chờ đến khi Diệp Ninh cười đủ rồi mới hỏi thêm lần nữa: “Vậy hiện tại chúng ta phải làm sao đi? Quay về lái xe hả?”

Cố Phong suy nghĩ nói: “Chúng ta đã chạy đi xa như thế rồi, đi ăn cơm trước đi, sau đó lại đi về.”

Huống chi bọn họ cũng không biết tình hình hiện tại bên rạp chiếu phim kia như thế nào, lỡ như còn có fans mê ca nhạc đứng ở bên đó chờ, như vậy chẳng khác nào dê vào miệng cọp.

“Được rồi, nghe lời anh.” Diệp Ninh đồng ý vô cùng dứt khoát.

Dù sao thì chỉ cần ở chung với anh, muốn đi nơi nào cũng được hết.

Hai người tìm một tiệm cơm ở gần đây ăn cơm, ngồi ở phòng bao riêng.

Chờ đi vào trong phòng, toàn bộ đồ ăn đều được bưng lên đầy đủ, Diệp Ninh mới dám cởi khẩu trang ra.

“Cái giá của việc nổi tiếng chính là mất đi tự do.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1373.html.]

Cố Phong nghe cô cảm thán mà bật cười: “Cho nên?”

Diệp Ninh nghiêm túc nhìn anh nói: “Cho nên phải làm anh tủi thân rồi, sau này anh phải sống cuộc sống trốn đông trốn tây với em.”

“Vô cùng sẵn lòng.” Cố Phong vô cùng ga lăng mà bày chén đũa ra cho cô.

Diệp Ninh vô cùng vui vẻ, cảm giác thèm ăn hơn rất nhiều.

Chờ ăn cơm được một nửa, hai người mới phát hiện hiệu quả các âm của phòng ở nơi này kém đến mức nào.

“Mấy anh em, tối nay chúng ta đến Hồng Hải chơi ha?”

“Được đó! Có người mời, chúng tôi đương nhiên là vui vẻ đi rồi!”

“Nghe nói Phùng Ninh Ninh ở Hồng Hải giống Diệp Ninh đến bảy tám mươi phần trăm, chuyện này có phải là thật không?”

“Thật mà thật mà! Nhưng mà Phùng Ninh Ninh phong tao hơn Diệp Ninh rất nhiều, chỉ cần bỏ ra đủ tiền là còn có thể làm cô ta hát riêng cho chúng ta nghe nữa đó!”

“Tôi thấy anh làm thế giống như là gãi không đúng chỗ ngứa vậy? Cho dù giống cỡ nào thì cô ta cũng không phải Diệp Ninh!”

“Có thể có phong thái giống Diệp Ninh vài phần cũng đã tốt lắm rồi, nếu không không lẽ mấy người định làm gì với Diệp Ninh thật à?”

...

Tâm trạng vui vẻ của Diệp Ninh bị cuộc nói chuyện dơ bẩn của mấy người đàn ông ở bên cạnh phá hủy hoàn toàn.

Cô theo bản năng nhìn về phía Cố Phong.

TBC

Cố Phong chỉ là cho cô một ánh mắt “đừng tức giận”, hơn nữa còn chủ động gắp đồ ăn cho cô.

Diệp Ninh cố gắng đè nén cảm xúc không vui trong lòng xuống.

Tuy rằng cô rất giận, nhưng cũng không thể đi qua đó mắng người ta được.

Cố tình mấy người kia lại còn tiếp tục trêu chọc, hơn nữa càng nói càng quá đáng.

“Mấy cậu nói coi rốt cuộc thì Diệp Ninh và Mục Văn Hạo có quan hệ như thế nào? Có khi nào bọn họ đang yêu đương với nhau thật không?”

“Tôi cảm thấy có khả năng đó. Đến cả ảnh hai người bọn họ hẹn hò cũng bị tuôn ra ngoài rồi, hơn nữa bọn họ cũng chưa từng phủ nhận, chắc chắn là có vấn đề.”

“Mục Văn Hạo có phúc thật đó, không ngờ lại có thể thành đôi với Diệp Ninh.”

“Tuy rằng hiện tại Diệp Ninh rất nổi tiếng, nhưng dù sao cũng là người từng ly hôn, còn chưa biết được ai lời hơn ai đâu!”

“Đương nhiên là Mục Văn Hạo lời hơn rồi, gương mặt xinh đẹp và dáng người kia của Diệp Ninh, chậc chậc, nếu để tôi ngủ với cô ấy một lần, cho dù bảo tôi c.h.ế.t đi ngay thì tôi cũng đồng ý. Ha ha ha!”

...
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1372: Chương 1372



Khớp xương của bàn tay đang cầm đũa của Diệp Ninh trở nên trắng bệch, những lời nói dơ bẩn kia làm cô ước gì có thể thiến mấy tên đàn ông đáng c.h.ế.t kia!

Lúc này Cố Phong đột nhiên vươn tay, bịt chặt lỗ tai của cô lại.

Tiếng cười d*m đ*ng ở phòng bên cạnh bị bàn tay của Cố Phong ngăn cản ở bên ngoài.

“Đừng nghe.” Giọng của Cố Phong có chút trầm thấp.

Diệp Ninh mạnh mẽ kéo lực chú ý về trên người Cố Phong.

Thật ra hiện tại có lẽ anh còn giận hơn cả cô nữa nhỉ?

Cô bình tĩnh lại, sau đó mỉm cười nhìn về phía Cố Phong.

“Em không có việc gì, ăn cơm đi.”

Cần gì phải để loại người khốn nạn không liên quan gì đến bọn họ ảnh hưởng tâm trạng của bọn họ chứ.

Cố Phong cảm nhận được cảm xúc của cô đã bình tĩnh trở lại, lúc này mới buông tay ra.

Diệp Ninh cười gắp đồ ăn cho anh, hoàn toàn ngó lơ tiếng nói chuyện ở phòng bên cạnh.

Cố Phong rõ ràng cũng thả lỏng hơn rất nhiều, hai người lại bắt đầu vừa nói vừa cười ăn cơm.

Cơm nước xong, ra khỏi tiệm cơm, Diệp Ninh lại đeo khẩu trang lên lần nữa.

Bởi vì hiện tại đang là buổi trưa, trên đường phố cũng có rất ít người.

Cố Phong xác định xung quanh không có vấn đề gì rồi mới nói với Diệp Ninh: “Em ở chỗ này chờ anh một chút, anh để quên đồ trong tiệm cơm rồi.”

“Anh để quên gì thế? Có quan trọng lắm không?” Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt khó hiểu, cảm thấy nếu không phải thứ gì đó quan trọng thì không cần phải đi vào lấy nữa.

Cố Phong lộ ra vẻ mặt dịu dàng: “Ừm, chờ anh vài phút là được.”

Diệp Ninh nghe anh nói như thế, khẽ gật đầu.

Cố Phong xoay người lại đi vào tiệm cơm vừa mới đi ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1374.html.]

Mà lúc này mấy người đàn ông trong phòng kia đã uống say mèm, nhưng vẫn còn đang thảo luận xem dáng người của Diệp Ninh và Phùng Ninh Ninh ai đẹp hơn.

Cửa phòng mở ra, Cố Phong không chút hoang mang đi vào...

Diệp Ninh đứng ở trên đường phố, ánh mắt trời chiếu vào trên cơ thể vô cùng ấm áp, làm cô cảm thấy có chút lười biếng.

Đại khái không đến năm phút sau, Cố Phong đã đi ra ngoài.

Trông anh không có gì khác với lúc đi vào cả.

Diệp Ninh quan tâm hỏi anh: “Anh đã tìm được đồ chưa?”

Cố Phong khẽ “ừ” một tiếng, nắm lấy tay cô.

“Đi thôi, chúng ta đi về lấy xe.”

Hai người vừa mới rời khỏi phạm vi của tiệm cơm, mấy người đàn ông bị đánh đến mặt mũi bầm dập kêu la oai oái từ bên trong đi ra...

Viện gia thuộc của quân khu.

Vương Hinh Tuyết vốn nên ở trong bệnh viện tâm thần lại cũng đang ngồi dưới bậc thang phơi nắng.

Cô ta được chữa trị và khống chế hơn một năm, trạng thái tinh thần của cô ta cũng không khác gì người bình thường.

Nhưng mà tất cả mọi người trong đại viện đều biết cô ta bị bệnh thần kinh, mỗi ngày đều né xa cô ta ba bước, giống như cô ta là thứ gì đó đáng sợ lắm.

Vương Hinh Tuyết nhìn hai đứa nhỏ đang chạy nhảy đùa giỡn ở nơi xa, không biết đang suy nghĩ thứ gì.

Cửa cầu thang bên cạnh truyền đến tiếng Lý Kim Phượng chào hỏi, nói chuyện với hàng xóm.

Trước kia Vương Hinh Tuyết thường xuyên ở bên cạnh Lý Kim Phượng, mối quan hệ khá thân thiết.

Nhưng mà từ sau khi danh tiếng của cô ta không được tốt thì Lý Kim Phượng cũng né xa cô ta ba thước.

TBC

Hiện tại trông cô ta giống như có tâm trạng bình tĩnh như nước, cho dù là ai hoặc sự việc gì cũng không thể làm lòng cô ta dậy sóng được.

Mãi đến khi cô ta nghe Lý Kim Phượng nói chuyện phiếm nghe được tên của Lý Trường Đông...
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1373: Chương 1373



“Ngày hôm qua tôi và ông chồng nhà tôi cùng nhau đi tham dự hôn lễ của phó doanh trưởng Lý, thật sự rất náo nhiệt đó!”

Ánh mắt Vương Hinh Tuyết hơi d.a.o động, theo bản năng v**t v* phần bụng phẳng lì của mình.

Nơi đó đã từng có một đứa bé, là con của Lý Trường Đông.

“Vợ của phó doanh trưởng Lý nhỏ hơn anh ấy năm sáu tuổi, trông trẻ đẹp lắm, là giáo viên tiểu học đó.”

“Nghe nói phó doanh trưởng Vương cũng sắp sửa lên chức chính thức rồi, cũng coi như là tương lai sáng lạn!”

Hai người Lý Kim Phượng nói nói chuyện với nhau, lại giống như một cây kim đ.â.m vào trái tim của Vương Hinh Tuyết.

Tại sao Lý Trường Đông hủy hoại cô ta xong rồi lại còn có thể cưới vợ hiền, tương lai sáng lạn chứ?!

Mà cô ta lại phải gắn theo cái nhãn bệnh thần kinh, bị người ta khinh bỉ châm chọc cả đời chứ?

“Dạo gần đây chị có gặp qua doanh trưởng Cố và Diệp Ninh không?”

Lúc nghe được hai cái tên này, trái tim Vương Hinh Tuyết run lên, mặt mày trắng bệch.

“Sao tôi có thể gặp được chứ, nhưng mà Thế Thành nhà tôi thì có thể thường xuyên nhìn thấy Cố Phong. Còn Diệp Ninh, hiện tại người ta đã trở thành người nổi tiếng rồi, muốn gặp cô ấy một lần cũng chẳng dễ dàng gì.”

“Câu này cũng không sai chút nào. Lúc trước thật sự không có ai phát hiện ra Diệp Ninh giỏi như thế, không ngờ cô ấy đã trở thành ca sĩ nổi tiếng nhất cả nước, bên ngoài toàn là tin tức về cô ấy, còn được lên tivi nữa đó.”

“Chứ còn gì nữa, nếu như mà chúng ta biết được từ sớm thì chúng ta đã đối xử tốt với cô ấy rồi, cũng có thể để lại ấn tượng tốt cho cô ấy. Nhưng mà sao tự nhiên chị lại nhắc đến Diệp Ninh vậy?”

“Tôi nghe nói, chỉ là nghe nói thôi nha. Mấy ngày hôm trước doanh trưởng Cố nộp đơn xin phục hôn với trong đoàn, sau đó thái độ của doanh trưởng Cố cực kỳ kiên định, nói là cho dù không làm binh thì cũng muốn phục hôn với Diệp Ninh.”

TBC

“Thật à? Doanh trưởng Cố yêu Diệp Ninh c.h.ế.t đi được nhỉ, biết trước như thế thì lúc trước hai người bọn họ đã không nên ly hôn!”

Lý Kim Phượng lại da mặt dày nói gì đó, nhưng Vương Hinh Tuyết đã không nghe lọt tai nữa rồi.

Hiện tại trong đầu óc của cô ta toàn là Cố Phong yêu Diệp Ninh c.h.ế.t đi sống lại, Diệp Ninh trở thành siêu sao.

Móng tay cào mu bàn tay, mãi đến khi m.á.u tươi chảy xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1375.html.]

Chiều tối.

Cố Phong và Diệp Ninh đến nhà ăn ăn cơm chiều xong, lại đi dạo cùng với nhau.

Ở trong viện gia thuộc hoàn toàn không cần lo lắng đến chuyện sẽ có fans mê ca nhạc đi vào.

Hai người giống như vợ chồng son mới cưới, vừa đi vừa nói chuyện, nói nói cười cười.

Thỉnh thoảng lại gặp được một ít người mà Cố Phong quen biết, đôi bên cũng chào hỏi lẫn nhau.

Nhưng mà những người này luôn sẽ quay sang nhìn Diệp Ninh vài lần, giống như đang xác nhận cái gì đó.

Diệp Ninh rõ ràng cảm nhận được ánh mắt khác thường của những người này, nhưng mà cô cũng không để ý.

Khi hai người đi ngang qua cửa nhà họ Trịnh, vừa lúc nhìn thấy Trịnh Hồng Xương đang ở ngoài sân chăm sóc hoa cỏ.

Hai người chủ động dừng lại chào hỏi với Trịnh Hồng Xương.

“Chào đoàn trưởng.” Cố Phong theo bản năng đứng thẳng người.

Trịnh Hồng Xương nhìn thấy hai người bọn họ, đầu tiên là thoáng sửng sốt, sau đó phất tay gọi: “Vào nhà ngồi chút.”

Cố Phong và Diệp Ninh liếc nhìn nhau, thật ra bọn họ cũng không có ý định đi vào.

Nhưng mà hiện tại Trịnh Hồng Xương đã lên tiếng, bọn họ đương nhiên phải nghe theo rồi.

Ba người cùng nhau ngồi ở đình hóng gió trong sân.

Cố Phong đối diện với ánh mắt đánh giá của Trịnh Hồng Xương, trong lòng vẫn còn có chút bất an.

Dù sao thì thẩm tra chính trị yêu cầu phục hôn của anh và Diệp Ninh còn chưa được phê duyệt, anh lo lắng Trịnh Hồng Xương sẽ trực tiếp ra lệnh bảo bọn họ hạn chế tiếp xúc với nhau.

“Diệp Ninh, công việc dạo gần đây của cô thế nào rồi? Hiện tại cô chính là người nổi tiếng trong quân đoàn của chúng ta đó.”

Trịnh Hồng Xương cũng không lộ ra dáng vẻ lạnh lùng như những gì Cố Phong tưởng tượng, mà lại giống hệt như bậc cha chú trong nhà, quan tâm hỏi thăm tình hình gần đây của Diệp Ninh.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1374: Chương 1374



Diệp Ninh cũng thoải mái hào phóng trả lời: “Công việc vẫn còn khá tốt, trong đoàn chăm sóc tôi rất nhiều, làm tôi có thể dung hòa được việc trong đoàn và bên ngoài.”

“Vậy là tốt rồi. Cơ thể cô thế nào? Cũng ổn đúng không?” Trịnh Hồng Xương nhìn cô, lập tức giống như nhìn thấy Trịnh Thư Vân, đến cả ánh mắt cũng trở nên hiền hòa hơn rất nhiều.

Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đã khỏe hẳn rồi.”

Cố Phong nghe được cuộc nói chuyện của hai người, trong lòng hơi thả lỏng lại.

Nhưng mà cũng chỉ vài giây sau, câu nói tiếp theo của Trịnh Hồng Xương lập tức làm cho thần kinh của anh lập tức trở nên căng thẳng.

“Đơn xin phục hôn của cô và Cố Phong còn chưa được phê duyệt, Cố Phong đã nói chuyện này với cô chưa?”

Biểu cảm trên gương mặt Diệp Ninh cũng trở nên nghiêm túc không ít, dưới ánh nhìn chăm chú của Trịnh Hồng Xương, cô khẽ gật đầu.

“Chuyện phục hôn cũng không đơn giản như những gì hai người nghĩ, hơn nữa hiện tại công việc của cô có chút đặc biệt, tổ chức cũng là xuất phát từ việc suy xét thận trọng, sau đó mới đưa ra quyết định này. Nếu cô có bất mãn gì thì có thể nói với tôi.”

Trịnh Hồng Xương vô cùng nghiêm túc nói ra những lời này, rõ ràng là đang nói Diệp Ninh đang không hài lòng với quyết định này.

Trái tim của Cố Phong nhảy lên đến cổ họng, anh cũng không biết Diệp Ninh có nói ra lời gì làm anh hoảng sợ hay không.

Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc nói: “Nếu tôi nói tôi muốn nhanh chóng phục hôn với Cố Phong thì ông có thể giải quyết giúp tôi sao?”

Trịnh Hồng Xương xấu hổ ho khan: “Cái này chỉ e là không được rồi. Tình hình hiện tại chắc trong lòng hai người cũng biết rõ, ít nhất còn phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa.”

Hình như Diệp Ninh đã sớm đoán được kết quả sẽ là như thế này, cho nên cũng không hề thất vọng.

“Vậy thì không còn chuyện gì nữa.”

Trịnh Hồng Xương biết chuyện lần này thật sự đã làm hai người bọn họ tủi thân, nhưng cũng không tiện nhúng tay quá nhiều vào quy trình thẩm tra chính trị.

Ông ấy quay đầu nhìn về phía Cố Phong: “Cậu thì sao, có bất mãn gì không?”

“Không có.” Cố Phong trả lời khá dứt khoát, dứt khoát đến mức Trịnh Hồng Xương cũng cảm nhận được cảm xúc bất mãn của anh.

Nhưng ông ấy cũng không nói tiếp, mà lại nhìn về phía Diệp Ninh.

“Mấy ngày trước Thư Vân vừa mới gửi thư về, cô có muốn đọc không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1376.html.]

Ông ấy chủ động thay đổi đề tài.

TBC

Tâm trạng của Diệp Ninh lập tức kích động hơn một chút, từ sau khi Trịnh Thư Vân đi nước ngoài rồi, bọn họ không còn liên lạc gì với nhau nữa.

Cô thật sự rất muốn biết Trịnh Thư Vân ở nước ngoài sống có ổn không?

“Tôi có thể xem sao?”

“Có cái gì mà không được chứ, cô đi theo tôi lấy thư đi.”

Trịnh Hồng Xương vừa nói vừa từ trên ghế đứng lên.

Không chỉ có Diệp Ninh lập tức đứng lên mà đến cả Cố Phong cũng có hành động như thế.

Trịnh Hồng Xương liếc nhìn Cố Phong: “Cậu ngồi ở đây chờ đi”

“...”

Cố Phong chỉ có thể đứng tại chỗ, nhìn theo Diệp Ninh và Trịnh Hồng Xương cùng nhau đi vào.

Cảm xúc bất an quanh quẩn trong lòng anh.

Diệp Ninh nhanh chóng cùng Trịnh Hồng Xương đi đến phòng khách.

Trịnh Hồng Xương mở ngăn kéo lấy ra một lá thư, đưa qua cho cô.

Diệp Ninh vội vàng cầm lấy thư mở ra.

Trong thư Trịnh Thư Vân kể lại những chuyện nhỏ nhặt mà cô ấy đã trải qua khi ở nước ngoài, cô ấy không chỉ tìm được trường học thích hợp để học tập đào tạo chuyên sâu ở bên đó mà chỉ cần có thời gian thì sẽ đi khắp nơi du lịch ngắm cảnh.

Từ những hàng chữ mà cô ấy viết, Diệp Ninh có thể cảm nhận được Trịnh Thư Vân lạc quan rộng rãi, xinh đẹp của quá khứ đã về rồi.

Trong lòng cô cuối cùng cũng thả lỏng lại, xem ra quyết định của Trịnh Thư Vân là đúng, cô ấy sống ở nước ngoài rất vui vẻ.

Trịnh Hồng Xương biết hai người bọn họ khá thân thiết với nhau, cho nên mới chủ động đưa thư của con gái cho Diệp Ninh xem.

Sau khi Diệp Ninh xem xong bức thư này, toàn thân lập tức trở nên nhẹ nhàng rất nhiều.

“Đoàn trưởng Trình, Thư Vân có nói chừng cào cậu ấy sẽ về không?”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1375: Chương 1375



“Thư Vân chưa nói, nhưng mà mẹ con bé đã tính toán bảo con bé là tết năm nay về nhà.” Trịnh Hồng Xương đương nhiên cũng rất nhớ con gái, dù sao thì bọn họ cũng chỉ có một đứa con gái là Trịnh Thư Vân mà thôi.

Diệp Ninh nghĩ chờ đến ăn tết là có khả năng sẽ gặp lại Trịnh Thư Vân, cũng bắt đầu chờ mong.

Cô đọc thư xong, còn tưởng rằng Trịnh Hồng Xương sẽ dẫn cô ra ngoài, nhưng cô lại không ngờ rằng nói chuyện của Trịnh Thư Vân xong, Trịnh Hồng Xương lại dời đề tài về phía cô và Cố Phong.

“Dạo gần đây ở bên ngoài có rất nhiều lời nói không hay về cô và Cố Phong.”

Diệp Ninh hơi nhíu mày, khó hiểu nhìn ông ấy.

“Cố Phong không nói với cô sao?” Trịnh Hồng Xương nhìn thấy phản ứng hiện tại của cô ấy, cũng đã đoán được.

Diệp Ninh lắc đầu, thầm thở dài trong lòng. Thật ra cho dù không hỏi thì cô cũng biết ông ấy nói đến chuyện gì.

TBC

Dù sao thì tai tiếng của cô và Mục Văn Hạo đã bay đầy trời, cũng không cố tình lảng tránh việc tiếp xúc với Cố Phong, chắc chắn sẽ có không ít lời ra tiếng vào.

“Đoàn trưởng Trịnh, những ngôn luận không hay đó có ảnh hưởng gì đến Cố Phong hay không?”

Cô thì không sao hết, nhưng Cố Phong thì lại khác.

Hai mắt Trịnh Hồng Xương sâu thêm một chút: “Nếu có ảnh hưởng đến cậu ấy thì cô sẽ rời khỏi cậu ấy sao?”

Ông ấy nói xong, toàn bộ phòng sách đều rơi vào bên trong yên tĩnh.

Nhưng mà cũng chỉ vài giây ngắn ngủi sau đó, giọng của Diệp Ninh đã vang lên lần nữa.

“Không.”

“Cô kiên định như thế sao? Cô là một cô gái thông minh, chắc là cũng biết cục diện hiện tại bất lợi cho Cố Phong đến mức nào.” Trịnh Hồng Xương tăng thêm âm lượng nhấn mạnh điểm này với cô.

“Tôi biết, nhưng tôi sẽ không rời khỏi anh ấy.” Diệp Ninh thậm chí còn tăng thêm âm lượng.

Sắc mặt của Trịnh Hồng Xương càng thêm nghiêm túc, tung ra vấn đề càng nghiêm trọng hơn: “Vậy nếu tôi cầu xin cô rời khỏi Cố Phong thì sao? Nếu sự tồn tại của cô sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Cố Phong thì thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1377.html.]

Bàn tay rũ ở bên người của Diệp Ninh siết chặt lại thành nắm đấm, hít một hơi thật sâu.

“Vậy ông cứ bảo Cố Phong chính miệng nói với tôi, chỉ cần anh ấy không buông bỏ tình cảm của chúng tôi, tôi sẽ không rút lui trước!”

“Vậy cô có đồng ý từ bỏ sự nghiệp hiện tại và tất cả những gì cô đang có vì Cố Phong sao?”

Diệp Ninh cảm thấy câu hỏi của Trịnh Hồng Xương chẳng khác nào hỏi cha mẹ và chồng cùng nhau rơi xuống nước, cô sẽ cứu người nào trước?

“Đoàn trưởng Trịnh, ông đã giả thiết hay là muốn tôi nhất định phải đưa ra sự lựa chọn?”

Nếu chỉ là giả thiết, vậy vấn đề này hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả.

Trịnh Hồng Xương nghe Diệp Ninh hỏi, chần chừ một lúc, cũng đã làm cô bắt được trọng điểm.

“Cho nên đây chỉ là giả thiết, vậy thì hiện tại tôi hoàn toàn có thể dựa theo sở thích của ông, đưa ra câu trả lời làm ông hài lòng.”

Trịnh Hồng Xương cảm thấy cô thật sự quá thông minh, rõ ràng là ông ấy muốn xác định mức độ tình cảm của cô dành cho Cố Phong, nhưng hiện tại lại bị cô tránh đi một cách dễ dàng như thế.

“Được rồi, tôi thu hồi vấn đề lúc nãy. Thật ra trong lúc Cố Phong nộp đơn xin phục hôn với tôi, tôi cũng đã hỏi cậu ấy vấn đề giống y như thế. Nếu cậu ấy muốn phục hôn với cô thì phải cởi bộ quân trang này ra. Cô có muốn biết lúc đó cậu ấy đã trả lời như thế nào không?”

Trái tim Diệp Ninh khẽ run lên, cô hoàn toàn không biết còn có chuyện này.

Từ trước đến nay Cố Phong chưa từng nhắc đến chuyện này với cô.

Cô dùng ánh mắt nhìn thẳng vào ông ấy để thay cho câu trả lời.

Trịnh Hồng Xương thả chậm tốc độ nói chuyện: “Cố Phong chọn cô.”

Diệp Ninh ngơ ngẩn, giờ phút này không có ngôn từ nào có thể hình dung được tâm trạng hiện tại của cô.

Chấn động, cảm động.

Trịnh Hồng Xương đi đến bên cạnh cô, dùng giọng điệu của bậc cha chú trịnh trọng nói với cô: “Cô phải trân trọng tình cảm của hai người, tương lai của hai người còn có cả đời nữa.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1376: Chương 1376



Chờ đến khi Diệp Ninh lấy lại tinh thần thì cô đã đi ra ngoài sân rồi.

Cố Phong rõ ràng là có chút căng thẳng và bất an: “Tiểu Ninh, em có bị làm sao không?”

Bọn họ đi vào phòng sách bảy tám phút, rõ ràng không chỉ xem thư thôi.

Diệp Ninh nhìn anh, trong nháy mắt này cô thật sự rất muốn khóc.

Nhưng mà cô vẫn cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình lại.

“Có gì đâu chứ, không lẽ tôi là hồng thủy mãnh thú à?” Tiếng nói đầy khó chịu của Trịnh Hồng Xương ở bên cạnh vang lên.

Thằng nhóc này cái gì cũng tốt, nhưng mỗi lần gặp phải chuyện liên quan đến Diệp Ninh thì sẽ lập tức rối loạn ngay.

Cố Phong vội vàng giải thích: “Đoàn trưởng, tôi không có ý này.”

“Được rồi, trong lòng cậu nghĩ cái gì tôi đều biết rất rõ. Cũng trễ rồi, hai người các cậu mau đi về đi.” Trịnh Hồng Xương đã đạt được mục đích của mình.

Lúc nãy ông ấy chỉ muốn thử tình cảm của Diệp Ninh đối với Cố Phong mà thôi.

Dù sao thì tương lai bọn họ còn phải đối mặt với rất nhiều phiền phức và tình cảnh khó khăn, nếu chỉ có một mình Cố Phong trả giá đơn phương, vậy đoạn tình cảm này cũng sẽ không thể gắn bó quá dài lâu.

Đây cũng là ý đồ của ông ấy khi nói ra sự kiện kia cho Diệp Ninh biết, chủ yếu là vì làm Diệp Ninh càng thêm hiểu được tình cảm của Cố Phong dành cho cô.

Nhưng mà thông qua cuộc nói chuyện lúc nãy, tuy rằng Diệp Ninh cũng không đưa ra câu trả lời rõ ràng, nhưng ông ấy cũng nhận ra được Diệp Ninh rất nghiêm túc đối với đoạn tình cảm này.

Như vậy ông ấy cũng hoàn toàn yên tâm rồi.

Cố Phong lập tức chào tạm biệt ra về, sau đó ra hiệu cho Diệp Ninh đi cùng với anh.

Trịnh Hồng Xương tiếp tục ngồi xuống loay hoay với mớ cây cỏ trong đình hóng gió.

Mà Cố Phong thì lại nắm tay Diệp Ninh, nhanh chóng đi về nhà.

Bên ngoài không phải nơi thích hợp để nói chuyện, anh muốn biết Trịnh Hồng Xương đã nói với cái với Diệp Ninh ngay lập tức.

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1378.html.]

Chờ sau khi vào đến nhà, Cố Phong vừa định mở miệng, Diệp Ninh đã xoay người ôm chầm lấy anh.

Cố Phong trực tiếp ngây người, giây tiếp theo, một ý tưởng không hay lắm dần xuất hiện trong lòng.

Cô đột nhiên khác thường như thế, chắc chắn là đã gặp phải chuyện ấm ức gì đó.

“Có phải đoàn trưởng nói cái gì với em không? Cho dù đoàn trưởng nói cái gì thì em cũng đừng để trong lòng, đó không phải là suy nghĩ của anh!”

Anh ấy sốt ruột trấn an lại đổi lấy một cú đ.ấ.m vào n.g.ự.c của Diệp Ninh.

“Đoàn trưởng Trịnh nói, anh vì muốn kết hôn với em mà có thể không làm lính nữa, đây cũng không phải là suy nghĩ của anh sao?”

“Hả?” Cố Phong ngơ ngác, hoàn toàn không ngờ rằng Trịnh Hồng Xương lại nói chuyện này với cô: “Chuyện này thì anh nghiêm túc.”

“Sao anh lại ngốc như thế chứ.” Diệp Ninh run giọng nỉ non.

Cố Phong siết c.h.ặ.t t.a.y lại: “Anh không ngốc, anh thông minh lắm.”

Cuối cùng Diệp Ninh cũng bị anh chọc cười, đôi mắt đỏ ửng dần dần bình tĩnh lại.

“Ngoại trừ việc này ra thì đoàn trưởng có còn nói gì với em không?” Cố Phong cẩn thận hỏi, lo lắng cô sẽ giấu diếm, cố ý quan sát những biểu cảm nhỏ nhặt nhất trên mặt cô.

Diệp Ninh đương nhiên biết anh đang lo lắng chuyện gì, vô cùng nghiêm túc nói: “Ông ấy bảo em phải trân trọng tình cảm giữa hai chúng ta, còn bảo em phải đối xử tốt với anh, còn thúc giục em nhanh chóng sinh cho anh một đứa con.”

Cố Phong cẩn thận nghe, nhưng mà chờ đến khi cô nhắc đến chuyện sinh con thì biểu cảm lập tức nứt ra.

Mấy câu trước có thể là do đoan trưởng dặn dò thật, nhưng câu cuối cùng bảo đảm là không phải.

Diệp Ninh nhìn thấy vẻ mặt anh thả lỏng lại, cười nhéo nhẹ lên cánh tay rắn chắc của anh.

“Anh không lo lắng nữa rồi đúng không?”

Cố Phong gật đầu, xem ra anh đã lo lắng dư thừa rồi.

Đoàn trưởng không chỉ không có ý định muốn chia rẽ anh và cô mà còn rất ủng hộ cho tình cảm của bọn họ nữa.

Mấy ngày nay Cố Phong vẫn luôn rất căng thẳng lo lắng, hiện tại biết được thái độ của Trịnh Hồng Xương rồi, cuối cùng anh cũng có thể thả lỏng lại.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1377: Chương 1377



Đoàn văn công, nhà ăn.

“Chị dâu!”

Diệp Ninh vừa mới múc đồ ăn xong, lập tức nhìn thấy Chu Giai Bội hưng phấn chạy đến.

Cô đã về được mấy ngày rồi, mãi vẫn không gặp được cô gái này.

“Chị dâu, chị đã khỏe hẳn chưa? Em đã muốn đến đội nhạc khí tìm chị từ lâu rồi, nhưng mà dạo gần đây có hai buổi biểu diễn, đến hôm qua em mới về!”

Chu Giai Bội vẫn cứ tung ta tung tăng đáng yêu nghịch ngợm như trước.

Chỉ cần nhìn thấy cô ấy là khóe môi của Diệp Ninh lại không nhịn được cong lên.

“Chị không có việc gì. Mấy ngày nay em có ổn không?”

“Em ổn lắm!” Trên mặt Chu Giai Bội tràn ngập ý cười vui vẻ, trạng thái trông có vẻ khá tốt.

Tuy rằng Diệp Ninh không đến bộ phận diễn kịch thăm cô ấy, nhưng mà trước đó cũng hỏi thăm tình hình của cô ấy với Từ Minh Vũ rồi.

Từ sau khi cô ấy đi tham gia quay chụp điện ảnh xong quay về, địa vị của cô ấy ở bộ phận diễn kịch cũng nước lên thì thuyền lên, đã không còn ai dám ăn h**p, khinh thường cô ấy nữa.

“Chị dâu, hiện tại anh Cố vẫn khỏe đúng không? Lâu lắm rồi em không gặp được anh ấy. Lúc trước em nghe nói chị và anh ấy đều gặp chuyện không may, làm em sợ muốn chết. Em còn muốn qua đó thăm chị với anh ấy, nhưng mà đoàn trưởng nói em đi qua đó cũng không giúp được cái gì.”

Hiện tại khi Chu Giai Bội nhắc đến sự kiện kia, trong lòng cô ấy vẫn cứ cảm thấy có chút sợ hãi.

“Anh ấy cũng rất khỏe, cũng nhớ em lắm. Sau này sắp xếp thời gian rảnh rỗi, ba người chúng ta cùng nhau đi ăn cơm.”

Diệp Ninh đối xử với Chu Giai Bội giống như em gái ruột của mình.

Chu Giai Bội gật đầu như giã gạo, sau đó làm nũng nói: “Chị dâu, tối nay chị đi tiệc giao lưu với em được không? Chị cho em ý kiến với.”

Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Tiệc giao lưu gì thế?”

Chu Giai Bội sửng sốt, sau đó giải thích: “Chị dâu, chị không biết hả? Tối nay trong đoàn của chúng ta có tiệc giao lưu, mọi người đều muốn tham gia đó.”

Diệp Ninh nhớ đến lúc trước cô cũng từng Trịnh Thư Vân tham gia tiệc giao lưu do trong đoàn tổ chức, nhưng mà thân phận hiện tại của cô đã không còn phù hợp xuất hiện ở nơi như thế nữa, cho nên không ai nói cho cô biết cũng là chuyện bình thường.

“Chị không đi đâu, em cứ chơi cho vui vẻ đi.”

Chu Giai Bội nghe cô nói không đi thì có chút thất vọng: “Chị dâu, em không phải rũ chị đi giao lưu, chỉ là muốn chị đi qua đó xem chung với em thôi.”

Diệp Ninh càng nghe càng khó hiểu.

Gương mặt xinh đẹp của Chu Giai Bội đỏ lên, cố ý nhích lại gần người cô hơn.

“Bọn họ giới thiệu một người cho em, tối nay sẽ lại đây gặp mặt, nhưng mà em cũng rất lưỡng lự. Chị dâu, chị có thể nhìn giúp em xem đối phương có ổn hay không được không?”

Cuối cùng Diệp Ninh cũng hiểu ý của cô ấy, nhìn cô ấy xấu hổ như thế, trong lòng cũng mừng thay cho cô ấy.

Đúng là cô bé này cũng đã đến tuổi tìm chồng rồi.

“Cái nhìn của người khác không quan trọng, quan trọng là cảm giác của chính em.”

Mặt Chu Giai Bội đỏ hơn nữa: “Em cũng không biết... Chị dâu, chị đi xem giúp em đi mà.”

Cô ấy thật sự không có kinh nghiệm ở phương diện này, hơn nữa người nhà của cô ấy cũng không có ở nơi này, chỉ có thể dựa vào Diệp Ninh và Cố Phong.

Diệp Ninh thấy cô ấy còn chưa nhìn thấy nhà trai đã bắt đầu căng thẳng như thế, cũng không yên tâm cho lắm.

TBC

“Được rồi.”

“Chị dâu, em biết ngay là chị thương em nhất mà!” Chu Giai Bội giống như một con ch.ó con đang vui vẻ phất đuôi, chỉ thiếu điều nhào lên l.i.ế.m Diệp Ninh vài cái mà thôi.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1378: Chương 1378



Chờ Diệp Ninh ra khỏi nhà ăn, đi gọi điện thoại báo cho Cố Phong, nói cho anh biết tối nay cô muốn đi đến tiệc giao lưu cùng với Chu Giai Bội.

“Là sơ sót của anh, quên mất con bé cũng đã đến tuổi yêu đương rồi. Em đi qua đó xem thử, anh cũng có thể yên tâm.”

Cố Phong cũng đồng ý để Diệp Ninh đi theo cùng cô ấy.

“Được rồi. Vậy có khả năng em sẽ về muộn một chút.”

“Tối nay anh cũng có công việc có lẽ không qua đó được, anh bảo Vương Kim đi đón em.” Cố Phong cũng vừa lúc báo cáo hành trình cho cô biết.

“Không thành vấn đề.” Diệp Ninh đồng ý xong lập tức chuẩn bị cúp máy, nhưng mà giọng của Cố Phong lại từ bên trong ống nghe truyền đến: “Nghe có vẻ như em vui vẻ lắm nhỉ?”

“Hả?”

“Tối nay em đi hội giao lưu với Giai Bội nên vui lắm hả?” Cố Phong lại lặp lại lần nữa, sặc mùi ghen tuông.

Diệp Ninh thuận miệng nói: “Cũng bình thường thôi.”

Trong lòng cô còn nghĩ, để tránh đi phiền phức, cô nên gọi Từ Minh Vũ đi theo cùng mới được.

Cố Phong ở đầu dây bên kia lại ghen lồng ghen lộn, ngang ngược dặn dò: “Em chỉ có thể nhìn xem giúp Giai Bội, không được đến gần những người khác.”

Ặc.

Lúc này cuối cùng Diệp Ninh cũng nhận ra được cơn ghen của anh, lập tức cười tươi như hoa.

“Được rồi. Em chắc chắn sẽ không nhìn mấy người đàn ông khác, hơn nữa mấy người đàn ông khác làm gì đẹp bằng chồng của em chứ.”

“Em lặp lại câu lúc nãy lần nữa.” Giọng điệu nói chuyện của Cố Phong thay đổi một trăm tám mươi độ.

Diệp Ninh hoàn toàn phối hợp: “Mấy người đàn ông khác làm gì đẹp bằng chồng của em chứ.”

Tiếng cười sung sướng của Cố Phong truyền đến: “Vợ của anh tinh mắt nhất.”

Diệp Ninh thật sự rất muốn hôn anh một cái.

Hai người lại nấu cháo điện thoại trong chốc lát, sau đó mới lưu luyến không rời cúp máy.

TBC

Mà Diệp Ninh lại luôn cong khóe môi, suốt buổi chiều cũng chưa từng hạ xuống.

Chiều tối.

Lúc Diệp Ninh nhìn thấy Chu Giai Bội, nhìn thấy cô ấy ăn diện lộng lẫy như thế, suýt chút nữa đã sợ hết hồn.

Cô ấy không chỉ trang điểm tỉ mỉ mà đến cả lễ phục mặc trên người cũng là loại quần áo chỉ mặc khi lên sân khấu biểu diễn mà thôi.

“Chị dâu, em thế này có đẹp không?”

Diệp Ninh hơi co giật khóe miệng, vừa định nói là có phải hơi lố rồi xong?

Bên cạnh lại có mấy cô khác cũng ăn mặc y như thế đi đến.

Nhìn thấy mọi người đều ăn diện giống hệt như nhau, Diệp Ninh nuốt lời nói đã đến bên miệng nuốt trở vào.

“Đẹp.”

Được cô khen ngợi, Chu Giai Bội lập tức thả lỏng lại rất nhiều.

Những cô gái kia cũng cung cung kính kính chào hỏi Diệp Ninh và Từ Minh Vũ đang đứng bên cạnh cô, sau đó cùng nhau đi đến nơi nhiều người nhộn nhịp nhất.

Diệp Ninh và Từ Minh Vũ lại cố ý chọn một góc hẻo lánh nhất trong sảnh ngồi xuống, nhìn các thanh niên nam nữ ở bên trong đang vui vẻ trò chuyện với nhau.

Hình ảnh này làm Diệp Ninh cảm thấy có chút quen thuộc, cô nghĩ đến chuyện cô và Cố Phong cùng nhau khiêu vũ, hơn nữa cô còn đạp lên chân anh vài phát, chuyện đó thật sự rất là ba chấm.

Trong nháy mắt đã hai năm qua đi, thời gian đúng là trôi đi quá nhanh.

“Mỗi lần nhìn thấy mấy người thanh niên này tổ chức tiệc tùng, tôi lại cảm thấy mình đã già rồi.” Từ Minh Vũ nhìn thấy bầu không khí nhộn nhịp lại vui sướng này, phát ra tiếng cảm thán.

“Đội trưởng Từ, anh chỉ mới ba mươi tuổi mà thôi.” Diệp Ninh trêu chọc nhấn mạnh.

Từ Minh Vũ cười nói: “Không thể so được với mấy thanh niên mới hơn hai mươi tuổi như cô, nếu hiện tại tôi mới hai mươi thì chắc chắn sẽ còn làm ra rất nhiều chuyện điên cuồng khác.”

“Hiện tại anh làm cũng còn kịp mà!”

Diệp Ninh nói ra những lời này làm Từ Minh Vũ dở khóc dở cười, hiện tại anh ta có quá nhiều thứ phải kiêng dè.

“Người nào là bạn mới mà Chu Giai Bội muốn gặp đêm nay thế?”

Hiện tại có ba bốn quân nhân trạc tuổi nhau đang đứng xung quanh Chu Giai Bội, đúng là cũng không thể xác định ngay được.

Diệp Ninh cũng lắc đầu: “Xem thêm chút nữa xem sao.”

Nói xong cô lại cố ý quan sát mấy người kia.

“Sao anh ta cũng đến đây?” Tiếng nói đầy kinh ngạc của Từ Minh Vũ ngắt ngang suy nghĩ của cô.

Diệp Ninh nhìn theo tầm mắt của Từ Minh Vũ, khi nhìn thấy bóng dáng cách đó không xa trong đám đông thì cũng nhíu mày lại.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1379: Chương 1379



Lý Trường Đông đứng ở khu vực nhộn nhịp đông người nhất trò chuyện vui vẻ.

Từ Minh Vũ hạ thấp giọng nói khẽ nói chuyện với Diệp Ninh: “Mấy ngày trước phó doanh trưởng Lý vừa mới kết hôn, không ngờ hôm nay lại đến tiệc giao lưu này.”

Ánh mắt của Diệp Ninh sâu không thấy đá, cô còn hiểu biết con người của Lý Trường Đông hơn Từ Minh Vũ rất nhiều.

Nếu không phải tên khốn nạn này thì Vương Hinh Tuyết cũng sẽ không rơi xuống nông nỗi như hiện tại nhanh như thế.

“Có lẽ anh ta cũng đến đây xem giúp bạn của mình.”

Cô ra vẻ cực kỳ châm chọc nói ra lý do này.

Từ Minh Vũ khinh thường bĩu môi, hiển nhiên cũng không đánh giá cao về vấn đề tác phong của Lý Trường Đông.

Không bao lâu sau, Lý Trường Đông đã dùng hành động thực tế để nói cho Diệp Ninh biết lý do của anh ta là gì.

Ánh mắt của anh dồn hết lên trên người một cô gái xinh đẹp, cử chỉ biểu tình vừa dâm dê lại mập mờ.

Từ Minh Vũ liên tục lắc đầu, vừa khinh bỉ Lý Trường Đông, lại vừa lo lắng thay cho cô gái kia.

Diệp Ninh đã thu hồi tầm nhìn từ lâu, lại nhìn về phía Chu Giai Bội.

Dù sao thì đối với cô mà nói, Lý Trường Đông chỉ là một người chẳng liên quan gì.

Lúc này Chu Giai Bội cũng đã tách ra khỏi mấy người bạn, đang ngồi nói chuyện với một người đàn ông trẻ tuổi.

Diệp Ninh lập tức xác định người đàn ông này chính là đối tượng xem mắt tối hôm nay của cô ấy.

“Đội trưởng Từ, anh có quen người kia không?”

Từ Minh Vũ nhìn về phía Chu Giai Bội, cố gắng nhìn một lúc rồi lắc đầu.

Dù sao thì quân đoàn lớn như thế, anh ta cũng không thể quen biết hết được.

“Nếu cô muốn biết thì tôi có thể lén đi hỏi thăm giúp cô.”

Đây cũng không phải chuyện khó khăn gì.

Diệp Ninh không từ chối: “Vậy làm phiền đội trưởng Từ rồi.”

Chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời của Chu Giai Bội, cô đương nhiên là phải thận trọng.

Chu Giai Bội ngồi ở bên kia vừa lúc nhìn thấy ánh mắt của Diệp Ninh nhìn sang, lập tức lộ ra vẻ mặt vui vẻ, theo bản năng muốn đứng lên, dẫn người đàn ông kia đi qua giới thiệu cho Diệp Ninh.

Nhưng mà không đợi cô ấy làm gì, Diệp Ninh đã khen lắc đầu với cô ấy.

Ý tứ của cô đã quá rõ ràng, ý bảo cô không cần làm như thế.

Chu Giai Bội lộ ra vẻ mặt khó hiểu, nhưng mà vẫn ngồi xuống lần nữa.

“Sao thế?” Hình như người đàn ông kia phát hiện ra sự khác thường của cô ấy, nhìn theo tầm mắt của cô ấy.

Chu Giai Bội lập tức tìm đề tài dời đi lực chú ý của người đàn ông kia.

“Hình như tôi chưa nói với anh về tình hình gia đình tôi đúng không?”

Người đàn ông lại nhìn vê phía cô, dịu dàng nói: “Người tôi thích là em, cho dù gia đình em như thế nào thì tôi cũng không để ý.”

Từ trước đến nay Chu Giai Bội chưa từng nghe được lời tỏ tình nào như thế này, lập tức xấu hổ đến mức mặt đỏ tai hồng.

Cô ấy bưng ly nước trước mặt lên uống một ngụm lớn.

“Shh... Sao lại là rượu?”

Cô ấy phản ứng lại, lại bị rượu cay đến mức liên tục suýt xoa.

Người đàn ông vội vàng đẩy ly rượu vang đỏ ở bên cạnh qua: “Em uống cái này đi, cái này không cay như thế.”

TBC

Chu Giai Bội chỉ cảm thấy cổ họng vô cùng khó chịu, chỉ muốn uống ly nước để súc miệng, nhưng mà bị người đàn ông kia nhìn chăm chú như thế, cô ấy cũng ngại từ chối, chỉ có thể bưng ly lên uống cạn.

Tuy rằng nó không khó uống như ly rượu lúc nãy, nhưng cô ấy cũng không thích vị này.

“Em không biết uống rượu à?” Người đàn ông nhìn thấy gương mặt nhăn nhó của cô ấy, đưa ra kết luận này.

Chu Giai Bội ngây thơ lắc đầu, từ trước đến nay cô ấy thật sự chưa từng uống giọt rượu nào.

Hai mắt người đàn ông kia sáng lên: “Con gái thì cũng cần có một ít tửu lượng, nếu không sau này đi ra bên ngoài sẽ rất thiệt thòi. Hôm nay có tôi ở đây, em có thể yên tâm uống, cho dù uống say thì tôi cũng có thể đưa em về nhà an toàn.”

Chu Giai Bội nghe anh ta cam đoan như thế, lại thêm một ít hảo cảm với anh ta.

Nhìn anh ta lại đưa một ly rượu sang, cô ấy muốn từ chối cũng không nói nên lời.

Diệp Ninh vẫn luôn để ý đến tình hình ở bên này, tuy rằng không nghe được bọn họ nói cái gì, nhưng mà nhìn thấy Chu Giai Bội uống rượu, gương mặt vẫn lộ ra vẻ hơi căng chặt.

Xem ra hôm nay cô đến đây là quyết định đúng đắn, dựa theo cách uống hiện tại của Chu Giai Bội, không bao lâu sau cô ấy sẽ say mèm ngay.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back