Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1360: Chương 1360



Vương Kim cũng hơi thay đổi sắc mặt, anh ấy miễn cưỡng khống chế làm bản thân mình đừng nổi giận. Công việc hiện tại của anh ấy là bảo vệ sự an toàn của Diệp Ninh chứ không phải rước thêm phiền phức cho cô.

Nghĩ đến đây, anh ấy còn thúc giục Diệp Ninh.

“Chúng ta đi thôi, không cần thiết đi so đo với loại người này.

Giọng nói của anh ấy khá đè nén, rõ ràng mấy lời nhục nhã của đối phương làm anh ấy rất tức giận.

Diệp Ninh cũng đi thật, nhưng mà cô không đi về phía cửa, mà là xoay người đi ngược lại đến chỗ Cao Tuấn và nhân viên bán hàng.

Cao Tuấn cũng không ngờ nhân viên bán hàng lại ăn nói không biết lựa lời như thế, cho dù muốn phát tiết thì cũng nên chờ người ta đi rồi tính chứ.

TBC

Hiện tại đối phương quay đầu lại, hiển nhiên sẽ không dễ dàng đuổi đi như thế nữa.

Anh ta nghiêm khắc trừng mắt nhìn nhân viên bán hàng, đành phải bày ra gương mặt áy náy tiếp tục xin lỗi.

Vương Kim phản ứng lại, vội vàng đuổi kịp bước chân của Diệp Ninh. Tuy rằng anh ấy không muốn Diệp Ninh vì anh ấy mà trêu chọc phải chuyện phiền phức, nhưng cũng không ngăn cản, thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng để quậy một trận rồi.

Cho dù là anh ấy hay là Diệp Ninh thì cũng không phải là người dễ ăn h**p.

Diệp Ninh đi đến gần, bầu không khí cũng dần dần trở nên căng thẳng.

Trên mặt nhân viên bán hàng vẫn cứ lộ ra vẻ mặt khinh thường, cô ta cũng không phải là nhân viên bán hàng bình thường mà là nhờ vào mối quan hệ của bản thân để được sắp xếp đến nơi này đi làm, đến cả Cao Tuấn cũng phải nể mặt cô ta vài phần.

Nếu làm lớn chuyện, Cao Tuấn chắc chắn cũng sẽ đứng về phe của cô ta mà thôi.

Nhưng mà tất cả mọi người lại không ngờ rằng, Diệp Ninh cũng không la lối kiếm chuyện ở trong đại sảnh, cũng không cãi nhau với nhân viên bán hàng, mà lại vô cùng bĩnh tĩnh chỉ tay về phía chiếc xe mà Vương Kim đã ưng ý.

“Tôi muốn chiếc xe này.”

“...”

Trong nháy mắt, toàn bộ cửa hàng bán xe đều lặng ngắt như tờ.

Cao Tuấn nhìn về phía cô chỉ, đó là chiếc xe đắt nhất trong cửa hàng.

“Chiếc xe này có giá ba vạn tám nghìn sáu trăm đồng.”

Anh ta nói giá ra cũng là vì cảm thấy có lẽ Diệp Ninh chưa biết giá của nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1362.html.]

Diệp Ninh thậm chí không hề chớp mắt tí nào, tiếp tục lặp lại câu nói kia: “Tôi muốn mua nó.”

Không chỉ Cao Tuấn thay đổi sắc mặt mà những người khác đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Nhất là nhân viên bán hàng kia, cô ta càng ngơ ngác hơn, trợn to mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Ninh.

Giống như chuyện Diệp Ninh muốn mua chiếc xe này là chuyện gì đó đáng sợ lắm.

Đối với bọn họ mà nói, đây đúng là một chuyện rất đáng sợ.

Bởi vì không phải người nào cũng có thể tùy tiện lấy ra hơn ba vạn để mua một chiếc xe xa hoa như thế.

Ngay từ đầu bọn họ đều cho rằng một nam một nữ cực kỳ bình thường, cho nên cho dù là đắc tội bọn họ thì cũng sẽ không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì.

Nhưng mà hiện tại thì lại khác, nếu thân phận của bọn họ không bình thường thì sao.

Dựa theo thái độ đáng ghét của người bán hàng lúc này, chuyện này chắc chắn sẽ không chấm dứt một cách dễ dàng như thế.

Thần kinh Cao Tuấn hơi căng thẳng, muốn nhìn xuyên thấu qua khẩu trang để nhìn thấy rõ gương mặt của Diệp Ninh.

Nhân viên bán hàng có phản ứng càng kịch liệt hơn, cơ bắp trên mặt cô ta run rẩy, miễn cưỡng giữ bình tĩnh.

“Tôi nói nè, mấy người giả vờ đủ chưa đó? Đừng có chờ lát nữa đến lúc trả tiền lại bỏ chạy, đến lúc đó sẽ mất mặt lắm đó!

Cô ta tuyệt đối không muốn tin rằng Diệp Ninh là người mua nổi chiếc xe này.

Cao Tuấn không nói lời nào, chỉ đang khôn khéo quan sát tình hình phát triển của sự việc.

Vương Kim đại khái cũng hiểu được vì sao Diệp Ninh làm như thế, cô cũng chỉ là muốn trút giận mà thôi.

“Diệp Ninh, thôi đi, chúng ta không cần thiết tạo thêm thành tích cho loại cửa hàng bán xe này.”

Tuy rằng làm thế có thể trút giận, nhưng mà cũng làm cho người ta kiếm tiền, không có lời chút nào!

Anh ấy mở miệng nói như thế càng làm cho nhân viên bán hàng chắc chắn rằng bọn họ chỉ là vì mặt mũi nên mới cố ý diễn kịch thôi.

“Ha hả, thời buổi này đúng là loại người gì cũng có, giả vờ giả vịt cái gì chứ.”

Diệp Ninh lạnh nhạt nhìn cô ta, sau đó nói ra một câu làm cho mọi người trợn mắt há hốc mồm.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1361: Chương 1361



“Xe, tôi mua. Đồng thời tôi còn muốn khiếu nại nhân viên bán hàng này, cô ta không có nghiệp vụ bán hàng, còn sỉ nhục khách hàng, tấn công khách hàng.

Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh biểu đạt thái độ bất mãn của mình đối với nhân viên bán hàng cho Cao Tuấn biết.

Nếu trước đó Cao Tuấn còn ra vẻ đứng bên ngoài xem xé tình thế thì hiện tại thái độ vững vàng, bình tĩnh của Diệp Ninh trực tiếp làm anh ta hoàn toàn đánh mất khái niệm này.

Giờ phút này anh ta đã hoàn toàn có thể khẳng định, Diệp Ninh thật sự có năng lực mua sắm chiếc xe hơi này.

Đồng thời anh ta cũng càng thêm khó xử nhìn về phía nhân viên tiêu thụ.

Chỉ e là lần này cô ta đụng trúng người khó chơi thật rồi.

Mặt mày của nhân viên nhăn thành một cục, trong lòng đã bắt đầu có dự cảm chẳng lành.

Dù sao thì nếu cô thật sự đang giả vờ giả vịt thì sẽ không dám ăn nói một cách đương nhiên như thế.

Ngay sau đó Diệp Ninh nói: “Chúng ta xử lý thủ tục mua xe trước hay là xử lý khiếu nại của tôi trước.

Cao Tuấn đã hiểu ý của cô, trong lòng trầm xuống.

TBC

Người ta có tiền, có thể đi đến bất cứ đâu mua xe.

Nhưng mà bọn họ làm cô khó chịu, cô muốn trở thành khách hàng của cửa hàng bán xe, buộc bọn họ nhất định phải coi trọng giải quyết vấn đề khiếu nại này.

Vương Kim cũng lập tức phản ứng lại, anh ấy biết Diệp Ninh nghe xong mấy lời nhân viên bán hàng sỉ nhục anh ấy cho nên mới muốn dùng cách này để buộc cửa hàng bán xe đưa ra giải pháp xử lý.

Anh ấy thật sự quá thích cái tính bênh vực người phe mình của Diệp Ninh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1363.html.]

“Chúng ta có thể xử lý thủ tục mua xe trước, chúng tôi sẽ nghiêm túc xử lý khiếu nại của cô, sau đó chúng tôi sẽ cho cô một câu trả lời khiến cô hài lòng.” Lần này thái độ của Cao Tuấn nghiêm túc hơn nhiều, bởi vì anh ta biết rõ đối phương chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này.

Diệp Ninh hỏi: “Sau đó là bao lâu? Tôi cần thời gian xác định.”

Cao Tuấn rõ ràng là thoáng sửng sốt, đảo mắt: “Ba ngày.”

“Hiện tại tất cả mọi người đều đang ở hiện trường, sự việc đầu đuôi như thế nào đã quá rõ ràng rồi, chỉ là một vấn đề khiếu nại nho nhỏ mà còn phải chờ đến ba ngày sau mới có thể xử lý sao?” Diệp Ninh nói xong lời cuối cùng đã khó chịu cất cao tiếng nói: “Nếu các anh không biết cách quản lý tốt công nhân thì tôi có thể đi tìm lãnh đạo cấp cao hơn của mấy người.”

Cao Tuấn bị cô nói mà á khẩu không trả lời được, nếu như đổi thành công nhân bình thường thì đương nhiên sẽ không cần đến ba ngày, nhưng mà nếu anh ta muốn xử lý nhân viên bán hàng này thì cũng cần phải kiêng dè đôi chút.”

Nhân viên bán hàng không ngờ thái độ của Diệp Ninh lại kiên cường như thế, nói cô ta không hối hận thì là giả, nhưng mà cô ta vẫn không thèm để mắt đến Diệp Ninh.

“Cô không cần phải làm khó quản lý Cao, cho dù đúng là tôi làm không đúng thật đi, cùng lắm thì cũng chỉ bị cảnh cáo xử phạt một chút thì thôi, tôi không thèm để ý!”

Cô ta cố ý dùng giọng điệu nhẹ nhàng không thèm quan tâm nói, muốn k*ch th*ch cảm xúc của Diệp Ninh.

Diệp Ninh nhìn thấy cô ta làm ra vẻ không thèm sợ hãi như thế, hơi híp mắt lại.

Cho dù đối phương có chỗ dựa lớn đến mức nào thì cô cũng muốn xả cục tức này ra ngoài.

Cô hoàn toàn ngó lơ nhân viên bán hàng này, nói thẳng với Cao Tuấn: “Tôi yêu cầu cô ta khom lưng xin lỗi bạn của tôi, còn những kết quả xử lý khác, các anh cũng phải đưa ra kết luận ngay một tiếng đồng hồ sau,”

Cao Tuấn biết yêu cầu của cô chẳng quá đáng chút nào, nhưng mà anh ta còn chưa kịp bày tỏ thái độ thì nhân viên bán hàng đã mất kiên nhẫn gầm nhẹ: “Bắt tôi xin lỗi mấy người đó hả, nằm mơ đi!”

Cao Tuấn tức giận trừng mắt nhìn cô ta, đã đến nước này rồi mà cô ta còn không biết ngoan ngoãn lại nữa.

“Thưa quý khách, tôi thay mặt cô ấy...”

“Người làm sai, nói sai, sỉ nhục người khác là cô ta, tại sao anh lại phải thay mặt cô ta chứ? Nếu như sau này cô ta g.i.ế.c người phóng hỏa, anh cũng có thể chịu tội thay cô ta sao?” Diệp Ninh thậm chí không cho anh ta có cơ hội nói hết câu, đã nhanh chóng xen lời ngắt ngang.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1362: Chương 1362



Cao Tuấn thật sự rất khó xử, chỉ có thể tăng thêm âm lượng nói với nhân viên bán hàng: “Lần này thật sự là thái độ của cô có vấn đề, cô mau xin lỗi khách hàng đi.”

Nhân viên bán người xụ mặt, không cam lòng nhìn tới nhìn lui giữa Diệp Ninh và Vương Kim.

Nhất là khi nhìn thấy Vương Kim đang đứng khoanh tay ôm ngực, rõ ràng là đang hóng chuyện vui của cô ta thì trong lòng lại càng mâu thuẫn nhiều hơn nữa.

Bắt cô ta khom lưng xin lỗi loại người quê mùa như thế này, đúng là đang sỉ nhục nhân cách của cô ta mà.

“Tôi sẽ không xin lỗi!”

Cô ta gân cổ lên bày tỏ rõ thái độ của mình, cô ta tuyệt đối sẽ không chịu ấm ức như thế này.

Cao Tuấn nhức đầu, thân là quản lý cửa hàng bán xe, anh ta cần phải bày tỏ rõ thái độ củ mình mới được.

Cố tình lúc này Diệp Ninh còn nói thêm: “Thì ra cửa hàng bán xe này quản lý nhân viên như thế, hôm nay tôi cũng coi như là mở mang tầm mắt.”

Câu nói này chẳng khác nào đang vẻ mặt Cao Tuấn.

TBC

Nhân viên bán hàng nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Diệp Ninh, ước gì có thể chọc thủng cơ thể cô.

“Cô cũng đừng khó xử quản lý Cao, ở nơi này không có ai có thể ép tôi làm việc cả. Cô muốn mua xe thì mua, không mua thì mau biến đi!”

Toàn bộ cửa hàng bán xe, ngoại trừ tiếng la hét của cô ta ra thì không còn bất cứ âm thanh nào khác.

Cao Tuấn hoàn toàn không thể nào ngăn cản được nhân viên bán hàng, mếu mặt.

Hiện tại anh ta chỉ có thể trông mong rằng người phụ nữ đeo khẩu trang này sẽ không có bối cảnh thân phận gì quá lớn.

Đến cả Vương Kim cũng nhíu chặt mày, đây là lần đầu tiên anh ấy nhìn thấy một nhân viên bán hàng kiêu ngạo đến mức này.

“Diệp Ninh, xem ra người này có chỗ dựa đó.”

Anh ấy cũng không hề cố ý hạ thấp âm lượng, mặt ngoài thì giống như đang nhắc nhở Diệp Ninh, nhưng trên thực tế lại đang cố ý làm cho tất cả mọi người đều có thể nghe được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1364.html.]

Nhân viên bán hàng đắc ý ưỡn thẳng ngực, giống như đây là chuyện quang vinh gì lắm.

“Đúng vậy, tôi có chỗ dựa đó, hơn nữa chỗ dựa của tôi là người mà mấy thứ như các người cả đời này cũng không đắc tội nổi! Cho nên mấy người muốn tìm lại tôn nghiêm trước mặt tôi đó hả, nằm mơ đi thôi!”

Vương Kim và Diệp Ninh liếc nhìn nhau, sau đó Vương Kim thở dài một cách khoa trương.

“Quả nhiên người có chỗ dựa đúng là quá ghê gớm nhỉ, loại dân chúng tầm thường như chúng ta cũng chỉ có thể bị nhục mạ.”

Nhân viên bán hàng nghe anh ấy tự nhận mình là dân chúng tầm thường thì lại càng tự tin hơn nữa: “Nếu mấy người đã biết thì mau cút đi.”

Vương Kim nhìn gương mặt xấu xí của cô ta, giống như đang nhìn một đứa ngu.

Chuyện nên nói cũng đã nói hết rồi, tiếp theo đây cũng đã đến lúc Diệp Ninh ra trận rồi.

“Kiểu gì cũng sẽ có chỗ để nói lý mà thôi.” Diệp Ninh nói lời này càng giống như là đang tự lầm bầm nói chuyện một mình.

Vương Kim cũng phối hợp gật đầu.

Diệp Ninh ra hiệu với anh ấy nói: “Vậy chúng ta đi đổi một nơi khác đi.”

Cao Tuấn lộ ra vẻ mặt khó hiểu nghe hai người bọn họ nói chuyện với nhau, không rõ Diệp Ninh nói đổi chỗ khác để nói lý là có ý gì?

Nhưng mà không bao lâu sau Vương Kim đã cho anh ta một câu trả lời: “Hay là chúng ta trực tiếp đi khiếu nại với chủ tịch tỉnh đi? Dù sao thì nơi này cũng là công ty của quốc gia, quần chúng nhân dân bị ăn h**p, lãnh đạo chắc chắn sẽ làm chủ chúng ta.”

Khóe miệng Cao Tuấn không nhịn được run rẩy, nghĩ kiểu gì cũng không ngờ rằng bọn họ lại còn có ý tưởng này?

Rốt cuộc thì bọn họ có bị ngu không thế?

Không lẽ ai muốn gặp chủ tịch tỉnh là đều có thể gặp được sao?

Ý tưởng hoang đường này rõ ràng là chuyện không thể nào thực hiện được.

Diệp Ninh lắc đầu: “Cũng không cần phải phiền phức như thế. Chúng ta đi liên hệ với phóng viên của tòa soạn báo đi, tôi nghĩ bọn họ sẽ rất muốn đưa tin về loại tin tức này.

Vương Kim bừng tỉnh hiểu ra: “Đúng vậy, tại sao tôi lại không nghĩ đến vấn đề này. Nhân viên cửa hàng bán xe ỷ thế h.i.ế.p người, nhục mạ, ăn h.i.ế.p khách hàng. Quản lý của cửa hàng bán xe cũng không chịu ra mặt xử lý, bao che, không thèm để ý đến danh dự và quyền lợi của người tiêu thụ. Tin tức này chắc chắn sẽ làm cho xã hội coi trọng.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1363: Chương 1363



Cao Tuấn tỏ ra khá khinh thường trước lời đe dọa đi tìm chủ tịch tỉnh khiếu nại của Diệp Ninh và Vương Kim, nhưng mà nghe được bọn họ nói sẽ đi tìm phóng viên của tòa soạn tỉnh thành công khai chuyện này, anh ta lập tức sốt ruột.

Anh ta bước nhanh vài bước, ngăn cản đường đi của hai người bọn họ.

“Xin chờ chút đã! Chuyện này đúng là sai lầm của cửa hàng bán xe chúng tôi, xin quý khách cho chúng tôi có cơ hội sửa lỗi!”

Nếu chuyện này thật sự bị đăng lên báo, như vậy sẽ tạo ra ảnh hưởng cực kỳ ác liệt.

Đến lúc đó đến cả anh ta cũng sẽ bị xử phạt.

Diệp Ninh cười nói: “Đến cả một nhân viên bán hàng nho nhỏ mà anh cũng không quản lý được, sao có thể sửa lỗi được chứ?”

Cao Tuấn biết rất rõ vấn đề chính nằm ở trên người nhân viên bán hàng.

Nhân viên bán hàng lộ ra vẻ mặt khinh thường và mất kiên nhẫn, cô ta thật sự không rõ vì sao Cao Tuấn lại bị một người như thế này hù dọa chứ?

“Quản lý Cao, anh định làm thế nào đây, không lẽ anh thật sự bị người ta nói vài ba câu lừa dối thật à? Anh nhìn dáng vẻ của bọn họ mà xem, cho dù bọn họ đi tìm phóng viên thì cũng sẽ không có ai tin tưởng. Hơn nữa cho dù phóng viên tin tưởng viết bài thì tôi cũng có cách làm bài viết của bọn họ không đăng lên báo được!”

Cao Tuấn ước gì có thể nhào lên bịt miệng của cô ta lại.

Nhưng mà lời cô ta nói ra cũng cô như là nhắc nhở anh ta, người sau lưng cô ta đúng là có đủ khả năng để làm như thế.

Diệp Ninh nhìn thấy anh ta chần chờ, lập tức không muốn lãng phí thời gian thêm nữa.

Cô trực tiếp nói với Vương Kim: “Đi thôi.”

Trước khi rời đi, Vương Kim cho Cao Tuấn một ánh mắt tràn ngập thâm ý nói: “Chúng tôi đã cho anh cơ hội rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1365.html.]

TBC

Cao Tuấn nhìn theo bóng dáng của hai người rời đi, trong lòng lại dâng lên chút bất an khó diễn tả được thành lời.

Thậm chí từ đầu đến cuối anh ta cũng chưa biết được thân phận của người phụ nữ kia.

Anh ta còn muốn đuổi theo, lại bị nhân viên bán hàng kéo tay lại.

“Quản lý Cao, anh không nhận ra bọn họ đang giả vờ giả vịt à? Tới cuối cùng bọn họ cũng có mua xe đâu!” Nhân viên bán hàng nói một cách khẳng định, tin chắc vào phỏng đoán của chính mình.

Cao Tuấn do dự muốn nói lại thôi, đúng là đối phương không mua xe thật, nhưng không biết vì sao, anh ta vẫn cứ có cảm giác bọn họ không phải dạng vừa.

Nhân viên bán hàng tiếp tục châm chọc: “Bên ngoài xã hội có rất nhiều loại người như thế này, trong túi không có bao nhiêu tiền, nhưng mà đi ra ngoài lại thích làm ra vẻ lắm. Lẽ ra lúc nãy chúng ta nên gọi bảo vệ quăng bọn họ đi ra ngoài ngay từ đầu luôn rồi!”

Nói đến lời cuối cùng cô ta còn có vẻ như là đang oán trách Cao Tuấn.

Cao Tuấn thở dài, người ta cũng đã đi rồi, cho dù muốn làm cái gì nữa thì cũng đã không còn kịp.

“Vương Điềm, hôm nay cô làm hơi quá đáng rồi đó. Cho dù bọn họ có mua nổi xe hay không thì cô cũng không nên dùng thái độ chanh chua như thế với khách hàng.”

Thật ra trước kia cô ta cũng là như thế này, nhưng mà những người khách hàng từng bị cô ta châm chọc lúc trước đều không thèm so đo quá nhiều với cô ta, cho nên mới làm cho tính cách của cô ta càng lúc càng kiêu ngạo như vậy.

“Tôi khinh thường bọn họ đó, rõ ràng bọn họ có mua nổi xe đâu, lại còn muốn đi vào vừa xem vừa sờ.” Vương Điềm không hề cảm thấy mình sai.

Cao Tuấn cực kỳ bất đắc dĩ, có một người có quan hệ riêng làm chỗ dựa giống như Vương Điềm ở nơi này, anh ta muốn quản lý nơi này cũng rất phiền phức.

Anh ta cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của những người khác, cố ý xụ mặt xuống quát to: “Có cái gì hay mà nhìn, lo làm tốt chuyện của mình đi!”

“Quản lý Cao, vậy tôi cũng đi về đi làm đây.” Vương Điềm không hề lo lắng chút nào, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt đắc ý.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1364: Chương 1364



Diệp Ninh và Vương Kim ra khỏi cửa hàng bán xe, Vương Kim phun một ngụm nước bọt lên trên cửa.

“Đúng là đi đến nơi nào cũng không thể thiếu loại người thích tự cho mình cao quý khinh thường người khác mà!”

Anh ấy thật sự quá tức giận, nếu hôm nay anh ấy đến đây một mình, có lẽ anh ấy cũng không giận đến mức như thế, nhưng dù sao thì nơi này còn có Diệp Ninh.

Diệp Ninh còn an ủi ngược lại anh ấy: “Loại người này không đáng để chúng ta tức giận.”

TBC

Vương Kim cũng thu hồi suy nghĩ nói: “Tôi không giận, cô cũng đừng giận, đúng là chẳng đáng chút nào.”

Diệp Ninh không nói gì, trực tiếp leo lên xe.

Vương Kim thắt chặt dây an toàn hỏi: “Chúng ta đến cửa hàng bán xe khác sao?”

Hôm nay bọn họ đi ra ngoài chủ yếu là vì muốn mua xe, đương nhiên không thể vì chút chuyện nhỏ này mà trễ nải chuyện quan trọng.

“Chúng ta đến tòa soạn báo tỉnh thành trước đã.” Diệp Ninh bình tĩnh nói.

Vương Kim rõ ràng cũng có hơi sững sờ, sau đó hai mắt lập tức sáng rực.

“Chúng ta đi thật à?”

Lúc nãy ở bên trong cửa hàng bán xe, anh ấy còn tưởng rằng cô chỉ là thuận miệng nói chơi mà thôi.

Diệp Ninh khẽ “ừ” một tiếng.

“Được rồi, cô ngồi cho vững ha!” Trên mặt Vương Kim đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn, đạp chân ga hết ga.

Hơn mười phút sau, hai người đã đứng trong đại sảnh của tòa soạn báo tỉnh thành.

“Ai là người phụ trách ở nơi này?” Diệp Ninh hỏi thăm nhân viên công tác đang bận rộn.

Lời cô nói ra lập tức hấp dẫn lực chú ý của những người bên cạnh.

Giây tiếp theo, cô không chút hoang mang cởi nón và khẩu trang xuống…

Ngày hôm sau.

Diệp Ninh dậy rất sớm, rửa mặt xong mở tủ quần áo ra, cẩn thận lựa chọn quần áo cô sẽ mặc ngày hôm nay.

Hôm nay cô đã hẹn với Cố Phong là sẽ cùng nhau đi hẹn hò xem phim điện ảnh, đương nhiên là phải trang điểm cho xinh đẹp rồi.

“Bộ này đơn giản quá.”

“Bộ này trông có hơi già.”



[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1366.html.]

Cô nhìn tủ quần áo treo đầy quần áo, cảm thấy bộ nào cũng không làm cô cảm thấy hài lòng.

Thấy đã sắp đến giờ hẹn rồi, cô đành gian nan quyết định ý kiến.

Cố Phong đậu xe dưới lầu, sau đó nhìn thoáng qua đồng hồ, nghĩ thầm anh có nên đi lên lầu không nhỉ?

Lúc này bóng dáng của Diệp Ninh đã xuất hiện ở ngoài cửa.

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy cô, hai mắt Cố Phong lập tức trở nên sáng rực.

Bình thường khi Diệp Ninh đi ra ngoài đều sẽ võ trang đầy đủ, nón và khẩu trang đều không thể thiếu, nhưng mà hôm nay cô lại không có ý định đội nón, mái tóc dài suôn mượt được cột lên cao.

Gương mặt của cô cho dù không trang điểm cũng đã đủ đẹp rồi, bây giờ được cô trang điểm tỉ mỉ thì lại càng thêm trắng nõn không tì vết.

Cô mặc một cái áo khoác lông dê màu hồng nhạt phối hợp với áo sơ mi màu trắng cổ sen, trông lại càng thêm xinh đẹp trẻ trung.

Nhịp tim của Cố Phong đập nhanh hơn vài phần, không thể nào khống chế được cảm giác rung động này.

Diệp Ninh cười vui vẻ nhìn anh hỏi: “Anh đến lúc nào thế?”

“Vừa mới đến.” Khoé môi Cố Phong cũng nhịn không được cong lên, sau đó vô cùng ga lăng mà mở cửa xe ra giúp cô.

Diệp Ninh nghịch ngợm nói một câu “cảm ơn”, sau đó đi lên xe.

Xe nhanh chóng chạy ra khỏi viện gia thuộc.

“Hôm qua em đi mua xe thế nào rồi?” Cố Phong cũng biết chuyện ngày hôm qua Vương Kim cùng cô lên tỉnh thành mua xe.

Tâm trạng của Diệp Ninh khá vui vẻ nói: “Mua xong rồi. Nhưng mà phải đợi thêm khoảng nửa tháng nữa xe mới có thể đến tay.”

Cố Phong tiếp tục hỏi: “Có xảy ra chuyện gì không?”

Diệp Ninh nhìn chằm chằm vào mặt của anh hỏi: “Anh biết hết rồi hả?”

Cố Phong gật đầu nói: “Anh mới xem báo tỉnh thành ngày hôm nay xong.”

Diệp Ninh nhịn không được lầm bầm nói: “Rõ ràng em đã nói với bọn họ là đừng nhắc đến tên của em rồi mà.”

Cố Phong thấy cô chu môi lên, chỉ cảm thấy cô vô cùng đáng yêu.

“Trên báo không có đăng tên của em, nhưng mà ngày hôm qua em vừa mới đi tỉnh thành mua xe, cho nên anh mới đoán được đó là em.”

Diệp Ninh ngẫm lại cũng cảm thấy đương nhiên thôi, dù sao thì anh thông minh như thế.

“Chỉ là chuyện nhỏ thôi, anh không cần để ý đến.”

Cố Phong biết cô không cần anh nhúng tay vào, nhưng mà anh đang dự định trong mấy ngày này sẽ hành động, hôm nay lại xảy ra chuyện này, vậy anh lại chờ thêm vài ngày nữa vậy, ít nhất cũng phải làm cô xả cục tức này đi ra ngoài mới được.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1365: Chương 1365



Vương Điềm đến cửa hàng bán xe đi làm giống như mọi hôm.

Cô ta còn chưa đi đến gần đã nhìn thấy có không ít người đứng ở ngoài cửa.

Trên mặt cô ta thoáng hiện lên chút khó hiểu, không biết vì sao mới sáng sớm mà đã có nhiều người tụ tập như thế chứ?

Cô ta vừa mới đi thêm vài bước, đột nhiên bị một người đứng ở trước cửa nhận ra, người kia hưng phấn kêu to: “Cô ta là nhân viên bán hàng kia đó!”

Vương Điềm còn chưa kịp phản ứng lại thì một đám người đã chạy vèo vèo đến, xúm lại quanh cô ta.

Vương Điềm sững sờ đứng yên tại chỗ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Chúng tôi là phóng viên của toà soạn, xin hỏi ngày hôm qua cô là nhân viên bán hàng đã tấn công nhân thân khách hàng, sỉ nhục mắng đối phương nếu không mua nổi xe thì không được xem, không được sờ đúng không?”

TBC

“Xin hỏi, vì sao cô lại có được tâm thái tự cho bản thân mình ưu việt như thế?”

“Nghe nói cô thông qua con đường không chính quy mới có thể đến cửa hàng bán xe làm việc, là dựa vào mối quan hệ đặc biệt nào đó, không biết chuyện này có phải là thật không?”



Những vấn đề mà mấy người hỏi đều vô cùng sắc bén, làm trán Vương Điềm đều toát mồ hôi lạnh.

Sắc mặt của cô ta trở nên vô cùng khó coi, cuối cùng cũng hiểu được vì sao mấy người này sẽ xuất hiện ở đây.

“Tránh ra! Mấy người tránh ra hết cho tôi!”

Cô ta quá hoảng loạn, nhất là khi đối mặt với mấy gương mặt nghiêm khắc tràn ngập chỉ trích kia, hoàn toàn không biết phải ứng phó như thế nào.

Nhưng mà các phóng viên đương nhiên sẽ không buông tha cho cô một cách dễ dàng, cứ liên tục đặt câu hỏi.

“Dựa theo những hiểu biết của chúng tôi, đây cũng không phải lần đầu tiên cô sỉ nhục và khinh thường khách hàng đến xem xe, mục đích của cô là cái gì?”

Mặt Vương Điềm nóng rát, cô ta làm gì có mục đích gì chứ, chỉ là khinh thường mấy kẻ nghèo hèn kia mà thôi!

“Mấy người mau tránh ra đi, nếu không… nếu không tôi sẽ báo công an đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1367.html.]

Nhưng mà cho dù cô ta có la lối thế nào thì các phóng viên cũng đều không nhường một bước.

Lúc này Cao Tuấn cũng đã chen vào trong đám đông, nắm chặt lấy cổ tay của Vương Điềm, hô to với các phóng viên ở xung quanh: “Tôi là quản lý của cửa hàng bán xe này, xin mọi người cho chúng tôi một ít thời gian, chúng tôi chắc chắn sẽ cho mọi người một lời giải thích rõ ràng hợp lý.”

“Các anh cũng không cần cho chúng tôi lời giải thích gì cả, đi mà giải thích với các khách hàng từng bị mấy người nhục nhã và công chúng ngoài xã hội đi!”

Các phóng viên lộ ra sắc mặt nghiêm túc nhắc nhở.

Cao Tuấn không dám phản bác câu nào, kéo c.h.ặ.t t.a.y Vương Điềm, khó khăn lắm mới đi được đến cổng chính của cửa hàng bán xe.

Ngay khoảnh khắc đi vào trong cửa hàng, anh ta nhanh chóng đóng chặt cửa lại, cản tất cả các phóng viên ở bên ngoài.

Các nhân viên khác trong cửa hàng bán xe cũng đều đã đến đi làm, ai nấy đều sợ hãi quan sát tình huống ở bên ngoài.

Cao Tuấn thở dài, muốn mượn hành vi này để giảm bớt cảm xúc bực bội và bất an trong lòng.

Sau đó anh ta quay đầu nhìn về phía Vương Điềm đang lúng túng không biết nên làm cái gì.

Cuối cùng thì cô ta cũng gây ra họa lớn rồi.

“Cô đi vào trong đây với tôi!”

Anh ta gọi, sau đó đi vào trong văn phòng.

Đầu óc Vương Điềm vẫn còn đờ ra, vài giây sau mới cảm nhận được ánh mắt phức tạp của các đồng nghiệp xung quanh, dùng giọng điệu chanh chua nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, mấy người không cần phải làm việc đúng không?”

Phát tiết cảm xúc xong rồi, cô ta mới nhanh chóng đuổi theo Cao Tuấn.

“Quản lý Cao, hai đứa đê tiện ngày hôm qua dám đến tòa soạn báo tỉnh thành thật à?”

Mãi đến giờ phút này, Vương Điềm vẫn không thể nào chấp nhận được sự thật này.

Chỉ là hai kẻ nhà quê nghèo khó có vẻ ngoài bình thường mà thôi, sao bọn họ có thể tạo ra sóng to gió lớn như thế chứ?!

Cao Tuấn cũng không trả lời ngay lập tức, mà là thò tay vào bộ áo vest nhăn nhúm nhó của mình, móc ra một tờ báo đưa đến trước mặt cô ta.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1366: Chương 1366



Khi Vương Điềm nhìn thấy bài viết đăng trên báo, lập tức cảm thấy tức n.g.ự.c khó thở.

“Mấy tên phóng viên này đúng là quá đáng thật mà, chuyện này làm gì mà nghiêm trọng đến mức như bọn họ viết chứ? Chắc chắn là do hai người kia dặm mắm thêm muối, bây giờ tôi lập tức liên lạc với tòa soạn ngay!”

Cô ta tức muốn hộc m.á.u nói, sau đó lập tức muốn cầm lấy điện thoại nói chuyện.

Cao Tuấn lập tức cản cô ta lại: “Cô gọi điện thoại qua đó roiif định nói như thế nào đây? Nói là cô không nhục nhã hai khách hàng ngày hôm qua sao? Cho dù các nhân viên trong cửa hàng có thể làm chứng giả cho cô, nhưng mà cô đừng quên rằng, lúc đó trong cửa hàng còn có rất nhiều khách hàng khác nhìn thấy được.”

Hiện tại tuyệt đối không thể làm việc xúc động được.

Vương Điềm khựng lại, sắc mặt còn khó coi hơn bị bắt ăn phân nữa.

“Tôi chỉ là thuận miệng nói mấy câu mà thôi, bọn họ lại làm căng như thế, đúng là chuyện bé xé ra to mà. Hơn nữa ngày hôm qua hai người kia cũng có mắng tôi, bây giờ tôi lập tức đi ra ngoài giải thích rõ ràng với mấy phóng viên kia.”

Cao Tuấn nhìn cô ta như đang nhìn một người ngu ngốc, đến lúc này rồi mà cô ta vẫn còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.

“Cô đi giải thích đi, cứ nói là ngày hôm qua cô là người nói chỉ được xem không được sờ, mua không nổi thì mau biến đi với khách hàng trước.”

Mặt mày Vương Điềm nhăn nhó lại với nhau, trông cực kỳ đáng ghét.

“Tôi nói sai chỗ nào chứ?”

Cao Tuấn giận quá hóa cười: “Nếu cô thật sự cảm thấy mình nói không sai thì bây giờ lập tức đi ra ngoài nói chuyện với phóng viên ngay đi!”

Anh ta vừa nói vừa chủ động mở cửa văn phòng ra.

Anh ta thật sự chịu đủ cái tính đáng ghét của cái cô tiểu thư này rồi, gây chuyện rồi còn bắt anh ta ra mặt xử lý.

Thấy Cao Tuấn thật sự nổi giận, Vương Điềm cũng hơi thu hồi chút vẻ đương nhiên của mình lại, nghĩ đến lúc nãy các phóng viên không chịu buông tha cho cô ta như thế, trong lòng cuối cùng cũng có thêm một chút sợ hãi.

Cô ta im lặng một lúc, chủ động đóng cửa lại.

“Giám đốc Cao, tôi biết anh đứng về phe của tôi đúng không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1368.html.]

Tình hình hiện tại chính là cô ta không thể nào đối mặt một mình được, nhưng Cao Tuấn chắc chắn sẽ có cách xử lý.

TBC

Cao Tuấn hít thở sâu: “Chuyện đã đến mức này, ít nhất cô cũng nên có thái độ đoan chính một chút, chủ động đứng ra xin lỗi.”

Vương Điềm nghe được hai chữ xin lỗi, toàn thân đều kháng cự.

Hiện tại cô ta xin lỗi, chẳng khác nào thừa nhận cô ta đã sai rồi sao?

“Quản lý Cao, tôi chỉ là một nhân viên bán hàng nho nhỏ, không thể nào đại diện cho cả cửa hàng bán xe được. Thay vì bảo tôi xin lỗi thì còn không có sức thuyết phục bằng quản lý là anh đứng ra đâu.”

Cơ bắp trên gương mặt điển trai của Cao Tuấn đều đang co giật, con nhỏ này tính toán hay thật, định đẩy anh ta ra gánh trách nhiệm đúng không?

“Cô suy nghĩ đơn giản quá rồi đó, mục tiêu của mấy phóng viên ở bên ngoài là cô. Nếu không nhìn thấy lời xin lỗi thành ý của cô, bọn họ chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua, nói không chừng còn sẽ k*ch th*ch đến cảm xúc của bọn họ.”

Những lời phân tích của anh ta cực kỳ có lý.

Vương Điềm im lặng.

Cao Tuấn cũng không thúc giục, dù sao thì chuyện này nhất định phải làm cô ta ra mặt gánh vác.

Vương Điềm đột nhiên châm chọc nói: “Thật ra cũng không phải chuyện lớn gì. Hiện tại tôi lập tức gọi điện thoại cho bác cả của tôi ngay, bảo ông ấy xử lý hết các bài váo kia, sau đó đuổi mấy người này đi là được rồi.”

Cao Tuấn nhíu mày, không ngờ hiện tại cô ta vẫn cứ nghĩ đến chuyện lợi dụng chức quyền.

Vương Điềm nói xong lập tức cầm điện thoại lên, gọi đến một dãy số điện thoại.

Mà lần này Cao Tuấn cũng không cản, anh ta đương nhiên biết bác cả của Vương Điềm có năng lực này, nếu thật sự có thể giải quyết một cách thuận lợi thì cũng không cần anh ta phải làm thêm cái gì.

“Alo, bác cả...”

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, Vương Điềm đầu tiên là làm nũng với đối phương, sau đó mới kể lại chuyện đã phát sinh ngày hôm nay.

“Bác cả, bọn họ đều ăn h.i.ế.p con. Nếu bác không giúp con, con thật sự không biết phải làm cái gì nữa. Hu hu hu...”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1367: Chương 1367



Vương Điềm nói xong lời cuối cùng không ngờ lại còn ấm ức nức nở thành tiếng.

Nhưng mà cũng chỉ là vài giây mà thôi, sau đó cô ta lại lộ ra nụ cười vui sướng.

“Con biết ngay đại bá thương con nhất mà, vậy con có thể yên tâm chờ đợi rồi.

Cô ta cúp điện thoại.

Vương Điềm vô cùng tự tin nhìn về phía Cao Tuấn, vô cùng đắc ý hứa hẹn: “Bác cả của tôi đã đồng ý rồi, lát nữa mấy người ở bên ngoài sẽ rời đi ngay thôi.”

Cao Tuấn cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Vương Điềm tiếp tục kiêu ngạo nói: “Hai cái thứ đê tiện kia dám chơi tôi, đúng là nằm mơ! Đừng để tôi gặp được bọn họ, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hai người kia!”

Cao Tuấn không trả lời, anh ta không ủng hộ, thậm chí là chán ghét hành vi của Vương Điềm, nhưng mà người ta lại có chỗ dựa.

Anh ta thậm chí đã có thể đoán trước được, sau sự việc lần này, Vương Điềm sẽ lại càng thêm ngang ngược ở cửa hàng bán xe hơn nữa.

Reng reng reng.

Mới một vài phút sau, điện thoại bàn trong văn phòng lại vang lên lần nữa.

Vương Điềm chỉ thiếu điều viết hai chữ “đắc ý” lên trên mặt mình nói: “Chắc là bác cả của tôi gọi điện thoại đến, chuyện này chắc đã giải quyết xong rồi.”

Cao Tuấn không hề nghi ngờ gì nữa, trực tiếp bảo cô ta nghe máy.

“Bác cả...”

Không biết đối phương nói gì đó, biểu cảm trên mặt Vương Điềm lập tức cứng lại.

Giây tiếp theo cô ta nhanh chóng đưa ông nghe điện thoại cho Cao Tuấn.

“Lãnh đạo tìm anh.”

Cô ta chỉ nói một câu lập tức làm trái tim của Cao Tuấn nhảy lên đến cổ họng.

“Lãnh đạo, tôi là Cao Tuấn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1369.html.]

Anh ta vô cùng cẩn thận nói chuyện với người trong điện thoại.

“Đúng vậy. Tình hình đúng là như thế, ngày hôm qua tôi cũng có mặt... Tôi đã xin lỗi đối phương rồi, nhưng mà... Đây đúng là lỗi của tôi... Tôi đang dự tính sẽ xử lý thái độ của Vương Điềm... Lãnh đạo, ông nghe tôi giải thích, tôi cũng đã bảo Vương Điềm xin lỗi người ta, nhưng mà cô ta...”

Cao Tuấn trả lời gập ghềnh, nói không được một câu hoàn chỉnh thì đã bị người ở đầu dây bên kia ngắt ngang.

Sắc mặt của anh ta càng lúc càng khó coi, trán và chóp mũi toàn là mồ hôi lạnh.

Vương Điềm đứng ở một bên, thậm chí không dám thở mạnh tiếng nào, gióng lỗ tai lên muốn nghe rõ xem rốt cuộc lãnh đạo đang nói cái gì?

“Vâng, tôi biết rồi. Lãnh đạo, ông cứ yên tâm, lần này tôi bảo đảm sẽ không có sơ suất gì nữa.”

Cuối cùng Cao Tuấn còn vô cùng trịnh trọng bảo đảm, đối phương mới cúp máy.

Vương Điềm cũng ý thức được sự việc có lẽ không ổn cho lắm, nhưng mà cô ta vẫn cứ kiên quyết cho rằng đây không phải là vấn đề gì quá lớn.

“Quản lý Cao, có phải lãnh đạo phê bình anh không? Nếu không tôi nhờ bác cả của tôi giải thích với lãnh đạo...”

“Không cần.” Cao Tuấn không đợi cô ta nói hết lời đã lạnh lùng ngắt lời.

Không biết có phải Vương Điềm ảo giác hay không, cô ta cảm thấy Cao Tuấn của hiện tại không giống như bình thường cho lắm.

Bình thường cho dù cô ta phạm phải lỗi lầm lớn gì thì khi Cao Tuấn mắng cô ta cũng sẽ cố khống chế một chút, nhưng mà hiện tại anh ta lại nghiêm khắc đến mức làm da đầu cô ta tê rần.

“Quản lý Cao, anh làm sao thế?”

Ánh mắt của Cao Tuấn khi nhìn về phía cô ta ngoại trừ vẻ lạnh nhạt ra thì cũng không còn tình cảm gì khác.

“Cô bị đuổi việc.”

Bốn chữ ngắn ngủi lại giống như một cột sấm sét nổ tung trong đầu Vương Điềm.

Vương Điềm hoàn toàn ngơ ngác, vài giây sau mới cứng ngắc giật giật khóe miệng.

“Ha ha, quản lý Cao, trò đùa này của cô không vui chút nào.”

TBC

Cho dù lãnh đạo có phê bình anh ta thì anh ta cũng không nên phát tiết lửa giận lên người cô ta chứ?

“Tôi không nói đùa, Vương Điềm, cô bị đuổi việc rồi.” Cao Tuấn lạnh nhạt lặp lại lần nữa.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1368: Chương 1368



Hơi thở của Vương Điềm trở nên dồn dập, cảm xúc cũng dần dần trở nên kích động.

“Sao anh có thể đuổi việc tôi được chứ? Ai cho anh cái quyền này?! Anh đừng quên, bác cả của tôi là...”

“Tôi là quản lý của cửa hàng bán xe này, có quyền lợi quyết định việc đi hay ở của mỗi một người nhân viên. Cô không có đủ năng lực nghiệp vụ, tấn công sỉ nhục khách hàng, ảnh hưởng xấu đến danh dự của cửa hàng bán xe không thể nào cứu vãn được.” Cao Tuấn bày ra khí thế của người quản lý, cung cấp ra lý do không thể nào phản bác được.

Ngực Vương Điềm phập phồng kịch liệt, khó có thể chấp nhận được sự thay đổi bất thình lình này.

“Cao Tuấn! Tôi kêu anh là quản lý là đang nể mặt của anh, anh đừng tưởng rằng anh có thể lấy thân phận của anh ra để đè đầu tôi thật! Tôi là công nhân chính thức của cửa hàng bán xe, không phải anh muốn đuổi là đuổi!”

Cô ta cũng biết giận, trực tiếp trở mặt với Cao Tuấn.

“Hiện tại tôi lập tức gọi điện thoại cho bác cả của tôi ngay, tôi sẽ không bị đuổi việc, hơn nữa người bị đuổi đi sẽ là anh!”

Vương Điềm tức giận gầm rú, sốt ruột cầm lấy điện thoại, ấn số điện thoại mà mình mới gọi lúc nãy.

TBC

Cao Tuấn cứ đứng yên tại chỗ, không hề có ý định ngăn cản cô ta.

“Bác cả, người trong cửa hàng bán xe ăn h.i.ế.p con...”

“Vương Điềm, khách hàng mà con sỉ nhục ngày hôm qua là người nào?”

Không đợi Vương Điềm mách lẻo xong, bác cả của cô ta đã lập tức chất vấn.

Vương Điềm rõ ràng có thể cảm nhận được giọng điệu của bác cả không giống như bình thường, trong lòng có chút căng thẳng.

“Chỉ là khách hàng bình thường mà thôi.”

“Sao có thể là khách hàng bình thường được chứ? Bọn họ tên gì, trông như thế nào?”

Thần kinh trong đầu Vương Điềm căng cứng: “Con, con không biết...”

Sao cô ta lại đi hỏi thăm tên của bọn nhà quê kia chứ.

“Lần này con gặp rắc rối to rồi, con biết không hả? Hiện tại thái độ bên tòa soạn tỉnh thành cực kỳ kiên quyết, là muốn dùng sự việc lần này để làm ví dụ điển hình.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1370.html.]

Đầu óc Vương Điềm kêu lên ong ong, hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi.

“Tại sao lại như thế được chứ? Bác cả, bác nhất định phải giúp con đó!”

“Giúp con? Bác cũng sắp bị con liên lụy rồi nè! Hiện tại lãnh đạo bên trên đã hỏi bác về chuyện con đến cửa hàng bán xe đi làm. Bác đã nhắc nhở con từ trước rồi, bảo con làm việc phải khiêm tốn, nhưng mà con vẫn cứ không nghe lời. Chuyện này ta bác không thể ra mặt, con tự mà giải quyết đi!”

Đối phương lạnh lùng nói, sau đó cúp điện thoại.

“Bác cả, bác không thể bỏ mặc con được...”

“Tút tút tút...”

“Bác cả!”

Vương Điềm nghe được âm thanh từ trong ống nghe truyền ra, toàn thân lập tức rơi vào trong nỗi sợ hãi khó nói nên lời.

Bình thường bác cả là người yêu thương cô ta nhất, hiện tại lại vì loại chuyện nhỏ này mà bỏ mặc không thèm quan tâm đến cô ta?

Cao Tuấn nhìn đôi mắt đỏ bừng và vẻ mặt bất an của cô ta, cũng đã biết được kết quả rồi.

Nhưng mà hiện tại anh ta đã không còn cần phải sợ cô ta nữa rồi, tiếp theo đây chuyện anh ta cần phải làm chính là nhanh chóng công bố tin tức đuổi việc Vương Điềm cho các phóng viên ở bên ngoài biết, dùng việc này để làm dịu sự tức giận của dân chúng, thu nhỏ tầm ảnh hưởng của việc này đối với cửa hàng bán xe.

“Quản lý Cao, rốt cuộc là có chuyện gì thế? Anh nói cho tôi biết đi, rốt cuộc là có chuyện gì?”

Cuối cùng Vương Điềm cũng đặt lực chú ý lên người Cao Tuấn, hoảng loạn túm chặt lấy cánh tay của anh ta, muốn biết cho rõ rốt cuộc vì sao mọi chuyện lại biến thành như thế này.

Cao Tuấn nhìn thấy rõ sự hoảng loạn trong mắt cô ta, lại không hề thương hại chút nào.

“Cô còn không rõ sao? Hai người mà cô khinh thường ngày hôm qua là người mà cô không thể đắc tội được.”

Mặc dù anh ta cũng hoàn toàn không biết thân phận thật sự của đối phương, nhưng mà bọn họ có thể tạo nên sóng to gió lớn như thế, chắc chắn không phải người thường.

Vương Điềm giống như bị sét đánh trúng, một lúc lâu sau vẫn chưa hoàn hồn lại được.

Người mà cô ta không đắc tội được?!

Rõ ràng bọn họ trông bình thường và ti tiện như thế, sao lại là người mà cô ta không đắc tội lỗi chứ?
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1369: Chương 1369



Bên cửa hàng bán xe đang ở trong dầu sôi lửa bỏng, mà Diệp Ninh thì lại đang thảnh thơi xem điện ảnh với Cố Phong.

Bọn họ chờ đến khi điện ảnh mở màn mới đi vào.

Tuy rằng ánh sáng ở bên trong khá tối, nhưng mà cũng vừa khéo có thể che giấu thân phận của Diệp Ninh.

Cố Phong thậm chí còn cố ý lựa chọn vị trí một góc hẻo lánh.

Điện ảnh đã bắt đầu được ba năm phút, nhưng mà hơn một nửa vị trí ở bên trong rạp đều trống trơn.

Chuyện này nằm ngoài dự đoán của Diệp Ninh.

Dù sao thì Trương Quốc Trụ và Từ Minh Vũ cũng đã nói với cô rồi, bộ điện ảnh của Đan Thăng khá ăn khách.

Lúc trước Diệp Ninh đã xem qua kịch bản, cho nên khá quen thuộc với nội dung cốt truyện.

Diễn viên được chọn cũng khá phù hợp với nhân vật.

Đối với các quay chụp thì Diệp Ninh là người ngoài nghề, không thể đánh giá quá nhiều.

Cố Phong ở bên cạnh thì lại xem mê mẩn, rất nhập tâm.

Diệp Ninh xem xong nửa đoạn trước, suy nghĩ đã bắt đầu có chút mơ màng.

Cô đã biết trước điểm yếu của kịch bản này, cốt truyện khúc sau rất bình thường, không quá hấp dẫn người xem.

Hơn nữa đoạn cốt truyện này lại chiếm dần một phần ba thời lượng chiếu của bộ phim.

Đây cũng là ý kiến mà lúc trước cô đã nói cho Lý Hiểu và Xà Hoanh Minh, nhưng hiển nhiên bọn họ không hề tiếp thu, cốt truyện hoàn toàn không hề thay đổi chút nào.

Mà đây cũng không phải là cảm nhận của một mình cô, có không ít khán giả khác cũng lộ ra vẻ mặt nhàm chán.

Đến cả Cố Phong cũng bắt đầu dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ có thể nghe thấy được nói: “Em có cảm thấy nội dung chỗ này quá bình thường không?”

Diệp Ninh cho anh một ánh mắt khen ngợi, dùng âm lượng tương tự trả lời: “Anh hùng có ý kiến giống nhau.”

Cố Phong cười cười.

Diệp Ninh tiếp tục nói: “Anh có phát hiện ra không, khoảng cách chỗ ngồi ở nơi này đã rộng rãi hơn nhiều rồi đó.”

Thật ra trước đó cô cũng đã cảm nhận được rồi.

Cố Phong nhìn quanh một vòng.

Diệp Ninh còn tưởng rằng anh không để ý đến: “Năm ngoái chúng ta cũng đến nơi này xem điện ảnh, lúc đó em muốn chui vào cũng rất vất vả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1371.html.]

Cô vất vả tuyệt đối không phải là bởi vì lúc đó cô quá béo, mà là bởi vì không gian lúc đó thật sự rất hẹp.

Nếu như đổi thành khoảng cách như bây giờ, cho dù là cô chưa giảm cân thành công trong quá khứ thì cũng có thể đi lại một cách dễ dàng.

Ý cười dưới đáy mắt của Cố Phong càng nhiều hơn: “Có lẽ là rạp chiếu phim cũng cảm thấy việc sắp xếp ghế lúc trước là không hợp lý.”

Diệp Ninh cũng không suy nghĩ quá nhiều, phụ họa gật đầu.

Cô đang chuẩn bị xem điện ảnh tiếp, trong lúc vô tình lại đảo mắt nhìn về phía một góc khác.

Nơi đó cũng có một nam một nữ đang ngồi, nhưng mà bọn họ lại không xem phim, mà lại không chút kiêng dè gì ôm nhau, khó mà buông bỏ.

Trong rạp chiếu phim vốn dĩ đã rất tối rồi, hơn nữa bọn họ còn ngồi ở hàng cuối cùng, vị trí bên cạnh lại trống rỗng, hoàn toàn không cần phải kiêng dè quá nhiều thứ.

Diệp Ninh có chút xấu hổ thu hồi ánh mắt, ngược lại nhìn về phía cô và Cố Phong.

Cố Phong ngồi rất ngay ngắn, mắt nhìn thẳng, thậm chí giữa hai người bọn họ còn có một khe hở không nhỏ.

TBC

Diệp Ninh đột nhiên có chút hâm mộ cặp trai gái kia.

Cô theo bản năng nhích lại gần bên người Cố Phong, kéo gần khoảng cách của hai người.

Cô đảo mắt nhìn về phía tay của Cố Phong.

Không hôn, nhưng mà nắm tay cũng được mà đúng không?

“Sao thế?” Ngay lúc cô đang chuẩn bị hành động thì hình như Cố Phong đã nhận ra sự khác thường của cô, quan tâm hỏi.

Gương mặt xinh đẹp của Diệp Ninh đỏ lên, cũng không thể nói là cô muốn thân thiết với anh đúng không?

Cô ho khan, bỏ quyết định nắm tay anh sang một bên.

“Không có gì.”

Cố Phong hơi nhướng mày, quan sát gương mặt của cô.

Diệp Ninh cảm thấy đây có lẽ là một cơ hội tốt, cố ý chu đôi môi đỏ ngay lúc anh nhìn chăm chú vào mình.

Cô đã biểu hiện chủ động và rõ ràng như thế rồi, chắc anh cũng biết cô đang muốn anh hôn cô đúng không.

Một giây.

Hai giây.

“Có phải có thứ gì chui vào mắt em không?” Cố Phong dịu dàng hỏi, sau đó lại còn duỗi tay vạch mí mắt của cô lên.
 
Back
Top