Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1300: Chương 1300



Mặt Diệp Ninh đen kịt lại.

Hiện tại cô phân rõ ràng quan hệ với thằng nhóc này thì có còn kịp không?

Diệp Quốc Sinh nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Đống, sau đó xấu hổ nhìn về phía Cố Phong cười cười.

TBC

“Cố Phong, con đừng nghe thằng nhóc này nói bậy. Lúc đó Tiểu Ninh đâu có biết yêu đương là gì đâu, đều chỉ là đùa giỡn. Con nhất định đừng có để trong lòng!”

Diệp Ninh cũng không thể không cẩn thận giải thích: “Em chỉ thấy ghét Lý Vân Phong thôi, không còn tình cảm gì khác.”

Câu nói này thật sự không hề giả chút nào, người thích Lý Vân Phong lại không phải cô của hiện tại.

Cố Phong nhìn mấy người bọn họ đều vô cùng hồi hộp căng thẳng, cười gật đầu.

Anh hiểu rất rõ về Diệp Ninh, nếu cô thật sự còn có tình cảm lưu luyến gì đó với Lý Vân Phong thì tình hình ngay hôm nay đã không phải là như thế rồi.

Dựa theo tính cách có thù nhất định phải báo của cô gái này, rõ ràng là cô đang trả thù Lý Vân Phong.

“Chuyện và người của quá khứ, cứ để cho nó dừng lại ở quá khứ đi. Con chỉ trân trọng hiện tại và tương lai đang ở cùng với Tiểu Ninh mà thôi.”

Câu trả lời đạt được điểm tuyệt đối như thế này lập tức nhận được niềm vui và sự yên tâm của Diệp Ninh, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân.

“Được được được!” Diệp Quốc Sinh nói một hơi ba chữ được, vui vẻ muốn chết, mọi lo lắng đều biến mất sạch sẽ.

Diệp Ninh cũng cong môi mỉm cười lần nữa, cô đã sớm biết người đàn ông mà cô lựa chọn ưu tú đến cỡ nào mà.

Nhưng mà chuyện cần phải giải thích thì cô cũng nên giải thích cho rõ ràng.

Nhưng không phải là ngay lúc này mà phải chờ đến lúc chỉ có cô và Cố Phong ở riêng với nhau.

Thời gian tiếp theo đó cô bắt đầu chào tạm biệt cha mẹ, bởi vì thân phận đã bại lộ, nếu cô không nhanh chóng rời khỏi thôn, tình hình lúc nãy rất có khả năng sẽ lại phát sinh thêm lần nữa.

Đến lúc đó người bên ngoài đến không chỉ ảnh hưởng đến cuộc sống của người trong nhà họ Diệp mà còn ảnh hưởng đến tất cả mọi người trong thôn.

Cũng may vốn dĩ cô cũng đã chuẩn bị ngày mốt sẽ khởi hành, hiện tại chỉ là đi sớm hơn hai ngày mà thôi.

Ngày hôm qua cô cũng đã sửa soạn hành lý xong xuôi hết rồi.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đã dặn dò rất nhiều thứ, hiện tại ngược lại cũng không có gì để nói.

Chỉ biết bảo Diệp Ninh chăm sóc Cố Phong cho tốt, cũng bảo Cố Phong nhớ chăm sóc cho Diệp Ninh.

Trước khi rời đi Diệp Ninh còn cố ý nhìn về phía Diệp Đống và Khổng Giai, cô vẫn luôn không quá yên tâm về thằng em trai này.

Đợi đến khi Cố Phong xách theo rương hành lý cùng Diệp Ninh đi ra ngoài thì các bà con trong thôn vẫn còn chưa giải tán.

Nhìn thấy Diệp Ninh lại chuẩn bị rời đi, vô cùng kinh ngạc, rất lưu luyến, chủ động đưa tiễn cô.

Trong đó còn có một bà cụ nắm chặt lấy tay của Diệp Ninh nói: “Tiểu Ninh à, sau này có thời gian thì nhớ thường xuyên về nhà thăm. Nếu ở bên ngoài gặp chuyện gì tủi thân thì cứ đi về.”

Diệp Ninh vốn dĩ cũng không phải là người thích đa sầu đa cảm, nhưng mà nhìn thấy những gương mặt quan tâm đầy giản dị kia, mũi cũng hơi cay cay.

Cô không biết sau này đến lúc này cô mới có thể quay về, nhưng mà thôn Đại Liễu Thụ và những người dân trong thôn, cô vĩnh viễn đều sẽ không quên được.

Cố Phong bỏ rương hành lý vào trong xe, kiên nhẫn đứng trước cửa xe chờ Diệp Ninh chào tạm biệt với cha mẹ và các bà con hàng xóm.

Vài phút sau, thôn trưởng liên tục thúc giục, Diệp Ninh lên xe.

Tài xế khởi động xe, chậm rãi đạp chân ga.

Diệp Ninh xuyên thấu qua cửa sổ xe, nhìn mấy bóng người càng ngày càng xa, mắt đỏ lên.

Cố Phong nhẹ nhàng ôm lấy vai cô, dịu dàng an ủi: “Đừng buồn, sau này nếu chúng ta có thời gian thì lại thường xuyên đi về.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1301: Chương 1301



Xe rời khỏi thôn Đại Liễu Thụ, tâm trạng buồn bực của Diệp Ninh cũng khôi phục lại rất nhiều.

Cô thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Cố Phong ở bên cạnh.

“Sao anh lại đến đây cùng với tài xế Chu thế?”

Tài xế lái xe họ Chu, là người của đoàn văn công, Diệp Ninh đương nhiên là biết ông ấy.

Cố Phong cũng thả lỏng gương mặt lại, giải thích: “Nhiệm vụ diễn tập hoàn thành vượt chỉ tiêu mong muốn, vừa lúc gặp được lúc tài xế Chu đến đây đón em, cho nên anh đi chung luôn.”

“Tôi xuất phát lúc ba giờ sáng, lúc nhìn thấy doanh trưởng Cố đi đến, thật sự cũng giật mình hết hồn.” Tài xế Chu thông qua kính chiếu hậu, cố ý nói chuyện với Diệp Ninh.

Ngay từ đầu ông ấy nghĩ rằng lái xe đường dài thì đi sớm một chút cũng đỡ gặp phải chuyện trục trặc, không ngờ còn vừa lúc gặp được anh.

Nếu như dựa theo kế hoạch chờ sáng sớm mới xuất phát thì ít nhất phải đến chiều tối bọn họ mới có thể đến đây, Cố Phong đã không kịp làm anh hùng cứu mỹ nhân nữa rồi.

Diệp Ninh nghe tài xế Chu nói như thế, lại nhịn không được tò mò hỏi Cố Phong: “Hai người không có hẹn trước, vậy sao anh biết được giờ tài xế Chu khởi hành vậy?”

Cố Phong lắc đầu: “Anh không biết.”

Sự thật là sau khi anh diễn tập xong đi về, lập tức liên lạc với Lâm Thanh.

Anh xác định với Lâm Thanh là hôm nay tài xế sẽ xuất phát, anh sợ bỏ lỡ cho nên trực tiếp lái xe đến trước cửa đoàn văn công, ngủ trong xe.

Sự thật chứng minh quyết định này của anh là vô cùng đúng đắn, nếu không thì chờ đến sáng sớm thì sẽ bỏ lỡ ông ấy mất.

Tuy rằng Cố Phong không nói thêm cái gì, nhưng Diệp Ninh đã đại khái đoán được, sao có thể không cảm động chứ.

“Sao anh lại ngốc như thế chứ.”

Hiện tại Diệp Ninh mới phát hiện ra trong đáy mắt của Cố Phong lộ ra vẻ mỏi mệt và mớ râu lún phún dưới cằm.

Cố Phong thật sự rất sẵn lòng ngu ngốc vài lần, chỉ cần có thể gặp được cô thật nhanh, anh làm cái gì đều xứng đáng.

Lúc này ánh mắt của hai người đều không nỡ rời khỏi mặt đối phương.

Bầu không khí mập mờ chậm rãi lên men trong thùng xe.

Mãi đến khi tài xế Chu ho khan phá hư: “Khụ khụ. Quấy rầy hai người một chút, hiện tại chúng ta đi đâu đây?”

Bọn họ sẽ lên trấn trên nghỉ chân, nghỉ ngơi điều chỉnh trạng thái khỏe lại rồi ngày mai đi về?

Hay là trực tiếp lái xe về luôn?

Nếu như mà trực tiếp lái xe đi về thì có lẽ ông ấy sẽ không đủ sức lái xe. Dù sao thì ông ấy cũng đã lái xe suốt bảy tiếng đồng hồ rồi, đường về cũng cần thêm bảy tiếng đồng hồ nữa.

Gương mặt xinh đẹp của Diệp Ninh hơi đỏ lên, sau đó nhìn thoáng qua đồng hồ.

Hiện tại đã là buổi trưa, bọn họ cũng cần phải ăn cơm nghỉ ngơi.

Nhưng mà trước khi rời đi cũng nên đi đến nhà họ Cố một chuyến, dù sao thì Cố Phong hiếm khi mới có dịp về một lần.

“Chúng ta về nhà thăm cha mẹ trước đi được không?”

Hai thôn còn cách nhau một khoảng cách khá xa, có lẽ bên thôn Hạnh Hoa còn chưa nhận được tin tức bên thôn Đại Liễu Thụ, cho nên hiện tại bọn họ chạy đến cũng không có vấn đề gì.

Cố Phong gật đầu đồng ý, chủ động chỉ đường cho tài xế.

Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga nhìn thấy Cố Phong và Diệp Ninh quay về, vừa bất ngờ cũng vô cùng vui vẻ.

Nhưng mà nghe được bọn họ nói không thể ở lại trong thôn quá lâu, cơn vui sướng ngắn ngủi lập tức bị sự chia ly thay thế.

TBC

Trên đường đến nơi này Diệp Ninh cũng đã nói cho Cố Phong biết chuyện cô đưa ra ý kiến muốn cho Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga cùng nhau dọn đến kinh thành hoặc là quân khu Đông Bắc ở.

Lần này thì Cố Kiến Quốc cũng cho bọn họ một câu trả lời khẳng định.

Bọn họ đồng ý dọn ra ngoài, hai nơi đó nơi nào càng tiện chăm sóc cho bọn họ thì bọn họ đi nơi đó.

Cố Phong biết cha mẹ là vì muốn giảm gánh nặng và để anh bớt lo lắng cho nên mới đồng ý rời khỏi thôn, nhưng mà vì sức khỏe của hai người bọn họ, cách này cũng là biện pháp tốt nhất.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1302: Chương 1302



Thương lượng xong, Cố Phong muốn để lại một ít tiền, lại bị Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga từ chối.

Mấy ngày trước Diệp Ninh đến không chỉ mua cho bọn họ rất nhiều thứ, hơn nữa cũng cho bọn họ một số tiền mà bọn họ xài không thể nào hết được. Hơn nữa không bao lâu sau bọn họ phải chuyển nhà, đúng là cũng không cần thiết.

Anh không thể thuyết phục được hai ông bà cụ, chỉ có thể đành thôi.

Ở lại trong nhà hai tiếng đồng hồ, Cố Phong và Diệp Ninh rời khỏi thôn Hạnh Hoa.

Tài xế Chu trực tiếp lái xe đi đến trấn trên trước, dự định sẽ nghỉ ngơi ở nơi này một đêm trước, sáng mai lại lên đường quay về.

Phòng ca múa Hồng Hải, tiếng người ồn ào.

Mục Văn Hạo ngồi ở chính giữa, xung quanh toàn là phóng viên truyền thông của các tòa soạn lớn.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung về phía cái sân khấu đã được bố trí một cách tỉ mỉ.

Ai nấy đều vô cùng chờ mong vai chính ngày hôm nay xuất hiện.

Mục Văn Hạo vắt chéo chân ngồi đó, trông thì có vẻ rất thảnh thơi, nhưng khóe mắt vẫn luôn chú ý khống chế toàn bộ tình hình nơi này.

Anh ta đã quảng cáo tuyên truyền suốt một tháng mới có thể tạo ra hiệu quả được như bây giờ, tiếp theo đây anh ta phải cho mọi người một bất ngờ cực lớn!

Tiếng âm nhạc vang lên, cảm xúc của các phòng viên cũng dần bị kích động.

Bọn họ hưng phấn như thế cũng không phải là bởi vì ca sĩ sắp sửa lên sân khấu biểu diễn mà là ca khúc mà ca sĩ này sắp hát là ca khúc do đích thân Diệp Ninh sáng tác.

TBC

Hiện tại mức độ nổi tiếng của Diệp Ninh ở trong nước vẫn còn chưa từng có dấu hiệu giảm xuống, mà cô lại bị thương cần phải dưỡng thương nên đã biến mất khỏi giới ca hát hơn hai tháng.

Ngay lúc này Hồng Hải lại đột nhiên tung ra tin tức, muốn cho ra mắt một ca sĩ mới có thực lực cực mạnh, mà ca khúc đầu tiên vị ca sĩ này trình bày lại chính là do Diệp Ninh viết.

Tin tức này lập tức tạo ra một cơn chấn động.

Hơn nữa trong vòng một tháng qua Mục Văn Hạo điên cuồng làm quảng cáo, làm cho người bên ngoài tò mò về vị ca sĩ này lên đến cùng cực.

Trên sân khấu, một bóng dáng mảnh khảnh chậm rãi đi ra, dáng vẻ yểu điệu.

Khi tất cả ánh đèn đều tập trung lại trên người cô gái kia, tất cả mọi người trong phòng khiêu vũ đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Dáng người yểu điệu, gương mặt xinh đẹp, toàn thân đều toát ra sức quyến rũ, nhưng người này lại làm cho bọn họ có cảm giác giống như rất quen thuộc.

“Sao cô ta giống Diệp Ninh thế?”

Không biết là ai đột nhiên phát ra tiếng cảm thán.

Mà những lời này cũng chính là tiếng lòng của mọi người.

Cô gái đang đứng trên sân khấu lúc này có gương mặt giống Diệp Ninh đến năm sáu mươi phần trăm.

Tuy rằng nếu cẩn thận quan sát thì vẫn có thể phân biệt ra được sự khác nhau giữa hai người, nhưng mà nếu nhìn thoáng qua thì bảo đảm là rất dễ khiến người ta nhầm lẫn.

Chẳng trách trước đó Hồng Hải lại không hề tiết lộ ra vẻ bề ngoài của cô ca sĩ này chút nào, thì ra lại là vì nguyên nhân này.

Mục Văn Hạo nhìn thấy hết toàn bộ phản ứng của mọi người, đây cũng là hiệu quả mà anh ta mong muốn.

Anh ta đảo mắt nhìn về phía sân khấu, dưới ánh đèn mà anh ta cố ý thiết kế, gương mặt này thậm chí còn làm cho anh ta bị nhầm lẫn.

Ánh mắt si mê dõi theo bóng dáng kia, giống như muốn xuyên thấu qua cô ta để nhìn thấy người mà anh ta muốn có được.

Không biết bao lâu sau, suy nghĩ thẫn thờ của anh ta bị tiếng vỗ tay kéo về.

Biểu diễn kết thúc, cô gái trên sân khấu đang vô cùng ưu nhã chào cảm ơn.

Mà tiếp theo đó, cô ta sẽ tiếp thu quá trình phỏng vấn của tất cả các phóng viên.

Ca khúc, vẫn cứ làm cho người ta cảm thấy bất ngờ giống như trước đây.

Hoàn toàn là trình độ vốn có của Diệp Ninh.

Các phóng viên lại bị thực lực sáng tác của Diệp Ninh thuyết phục thêm lần nữa.

Nhưng mà so với vẻ bề ngoài cực kỳ giống Diệp Ninh ra, tiếng hát của cô ta lại hoàn toàn không thể nào so sánh được với Diệp Ninh.

Nếu để chính Diệp Ninh đứng ra biểu diễn ca khúc này chắc chắn sẽ tạo lên một cơn sốt mới trong giới ca hát, hiện tại thì thua kém hơn rất nhiều.

Tuy rằng là như thế, nhưng chỉ cần dựa vào vẻ bề ngoài cũng đã đủ làm tên tuổi của cô ta nổi tiếng rồi.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1303: Chương 1303



Mục Văn Hạo long trọng giới thiệu cho tất cả mọi người ca sĩ nữ mà anh ta đã chọn lựa kỹ càng.

Phùng Ninh Ninh.

Đến cả tên cũng khá giống với Diệp Ninh.

Nhưng mà thiếu mất ánh đèn sân khấu phụ trợ, Phùng Ninh Ninh trông đã không còn giống Diệp Ninh quá nhiều nữa.

Chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra điểm khác biệt giữa hai người.

“Từ hôm nay trở đi, Ninh Ninh sẽ trở thành ca sĩ ký hợp đồng lên sân khấu biểu diễn của Hồng Hải, băng từ ca khúc mới cũng sẽ được phát hành ngay lập tức.” Mục Văn Hạo lớn tiếng tuyên bố.

So với bản thân Phùng Ninh Ninh và ca khúc của cô ta, các phóng viên lại càng quan tâm chuyện làm thế nào mà Mục Văn Hạo có được ca khúc mới do Diệp Ninh sáng tác? Cùng với tình hình hiện tại của Diệp Ninh như thế nào?

“Đây là chuyện giữa tôi và Diệp Ninh, không thể công khai cho mọi người biết.”

Mục Văn Hạo lạnh lùng trả lời.

Mộng Kiều Nhuỵ đứng ở góc khuất trong sân khấu, nhìn chằm chằm vào tất cả mọi chuyện đang xảy ra ở nơi này.

Trong mắt cô ta, Mục Văn Hạo đã điên rồi, bắt đầu từ hai tháng trước sau khi anh ta từ kinh thành quay về, lập tức bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, muốn tìm những người phụ nữ giống như Diệp Ninh, giữ bọn họ ở lại bên cạnh, cưng chiều hết mực.

Phùng Ninh Ninh chính là một trong số các người phụ nữ may mắn kia.

Đúng là cô ta có chút giống với Diệp Ninh, nhưng tính cách và khí chất lại hoàn toàn khác biệt.

Nhưng cho dù là thế thì Mục Văn Hạo vẫn không màng lời phản đối của những người bên cạnh, bỏ qua ca sĩ chuyên nghiệp Mao Tuyết Nam, đổi thành dùng hết toàn lực nâng đỡ Phùng Ninh Ninh.

Cô ta biết Mục Văn Hạo là muốn làm cho Phùng Ninh Ninh càng giống Diệp Ninh hơn, cứ như thế mới có thể làm anh ta hoàn toàn coi cô ta thành Diệp Ninh.

Nhưng mà giả cuối cùng vẫn cứ là giả.

Sau khi Mục Văn Hạo điên cuồng xong, phát hiện vẫn không thể nào thay thế được Diệp Ninh, vậy thì tình hình lúc đó sẽ khủng khiếp như thế nào chứ?!

Quá trình phỏng vấn nhanh chóng kết thúc.

Mục Văn Hạo dẫn theo Phùng Ninh Ninh quay về hậu trường.

Khi hai người đi ngang qua người Mộng Kiều Nhuỵ, cả hai đều hoàn toàn làm lơ cô ta.

Quay về văn phòng, Phùng Ninh Ninh lo sợ bất anh nhìn anh ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1305.html.]

“Ông chủ Mục, tôi biểu hiện như thế có được không?”

TBC

Cô ta biết rất rõ thân phận thế thân của mình, cho nên cho dù cô ta chính là người được Mục Văn Hạo yêu thích nhất trong số tất cả các phụ nữ kia thì cô ta cũng hoàn toàn không dám làm càn.

Không đợi cô ta nói hết câu, cảm giác ngạt thở đã lập tức ập đến.

Mục Văn Hạo bóp chặt lấy cổ cô ta, trong mắt chỉ còn lại vẻ lạnh nhạt.

“Tôi đã nói rồi, Diệp Ninh khi ca hát không phải như thế, còn nữa, tại sao cô lại mỉm cười trước mặt mấy phóng viên kia?”

Diệp Ninh chưa bao giờ lộ ra gương mặt nịnh nọt trước mặt phóng viên như thế!

Bởi vì ngạt thở, gương mặt Phùng Ninh Ninh đỏ lên, nhưng cô ta thậm chí còn không dám giãy dụa.

“Tôi... biết lỗi rồi... không dám...”

Ngay lúc cô ta cảm thấy có phải mình sắp c.h.ế.t rồi hay không thì Mục Văn Hạo lại buông lỏng tay ra.

Đầu ngón tay thô ráp xoa nhẹ lên gương mặt trắng nõn của cô ta, nhìn đôi mắt tràn ngập hoảng sợ mất kiểm soát của cô ta, giống như nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ninh.

Anh ta chậm rãi đến gần, muốn hôn cô ta.

Phùng Ninh Ninh cảm nhận được ý đồ của anh ta, nhanh chóng phối hợp dâng lên bờ môi đỏ.

Nhưng mà hành vi đơn giản như thế lại làm Mục Văn Hạo nổi trận lôi đình lần nữa, đẩy mạnh cô ta sang một bên.

Diệp Ninh chỉ biết phản kháng, sẽ không bao giờ phối hợp với anh ta như thế!

Phùng Ninh Ninh không đứng vững, ngã phịch xuống đất.

Nhưng mà cô ta lại không dám k** r*n tiếng nào.

“Chị Dung!”

Mục Văn Hạo giận dữ gầm lên.

Vài giây sau, chị Dung nhanh chóng đi đến.

“Dẫn cô ta đi, dạy dỗ cẩn thận lại cho tôi!”

Toàn thân anh ta có vẻ vô cùng âm u.

Chị Dung nhìn Phùng Ninh Ninh ngã ngồi dưới đất, lập tức biết đã xảy ra chuyện gì, nhanh chóng chạy lên đỡ Phùng Ninh Ninh đang hoảng sợ bất an lên, kéo cô ta đi ra ngoài.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1304: Chương 1304



Trong hai tháng này, chị ta liên tục dạy dỗ những người phụ nữ này, nói chuyện thế nào, đi đứng thế nào, nên dùng biểu cảm gì để đối mặt với Mục Văn Hạo, cố gắng hết sức làm lời nói cử chỉ của bọn họ tương tự với Diệp Ninh.

Nhưng mà chuyện này nói thì dễ, nhưng muốn làm lại rất khó.

Hai người vừa mới ra khỏi văn phòng, đằng sau đã vang lên tiếng thủy tinh vỡ vụn.

Làm người ta hoảng sợ hết hồn.

Chị Dung vô cùng rầu rĩ, tuy rằng trước kia Mục Văn Hạo cũng rất đáng sợ, nhưng Mục Văn Hạo của hiện tại lại càng kinh khủng hơn nữa.

Reng reng reng.

TBC

Điện thoại bàn vang lên.

Mục Văn Hạo không thèm để ý mới hỗn độn dưới đất, cầm lấy điện thoại.

“Ông chủ, cô Diệp có động tĩnh.”

Đối phương vừa mới nói một câu đã làm cho vẻ âm u trên mặt anh ta biến mất, trở nên vô cùng kích động.

“Nói!”

Một lúc sau, Mục Văn Hạo siết chặt tay, gần như muốn bóp nát ống nghe.

Lại là Cố Phong!

Cố Phong c.h.ế.t tiệt!

“Ông chủ, chắc là cô Diệp sắp về rồi.”

Hình như đối phương đã cảm nhận được lửa giận của Mục Văn Hạo, vội vàng trấn an.

Mục Văn Hạo im lặng một lúc, sau đó giọng nói lạnh lùng của anh ta lại vang lên lần nữa: “Điều tra tên Lý Vân Phong kia, cậu tự biết nên làm như thế nào!”

Tất cả những người dám trêu chọc, mơ ước Diệp Ninh đều đáng chết!

Nhà khách.

Ăn cơm chiều xong, tài xế Chu trực tiếp về phòng của mình.

Diệp Ninh đi theo bên cạnh Cố Phong.

Tuy rằng bọn họ thuê hai căn phòng riêng, nhưng Diệp Ninh lại không có ý định ở riêng với anh.

Hơn nữa cô cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ bị Cố Phong đuổi đi, dù sao thì da mặt của cô dày, có thể ở lại bao lâu thì ở lại bấy lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1306.html.]

Quả nhiên trước khi đi vào phòng, Cố Phong đều không nói một lời.

Diệp Ninh cũng không nói gì.

Mãi đến khi Cố Phong mở cửa một căn phòng ra.

Cô nhanh chóng chạy vào trong.

Cố Phong nhìn thấy động tác nhanh nhẹn của cô, biết mắt cá chân của cô đã lành lại khá tốt.

Nhưng mà cô chạy nhanh như thế làm gì?

Diệp Ninh nhìn chằm chằm thấy anh cũng đi vào, đóng cửa phòng lại, lúc này trong phòng mới hơi thả lỏng lại.

Nhà khách ở huyện thành nhỏ được bố trí rất đơn sơ, bọn họ thuê ba căn phòng nhỉ, bên trong ngoại trừ giường đệm, một cái tủ thấp và hai cái ghế ra thì không còn thứ gì khác.

Nhưng mà cũng may đệm chăn trên giường đều rất sạch sẽ.

Cô nhìn thoáng qua, không chút do dự ngồi ở mép giường.

“Hiện tại còn khá sớm, em còn rất nhiều chuyện muốn nói với anh...”

Nhìn Cố Phong đang đi thẳng về phía cô, cô quyết định đánh đòn phủ đầu.

Như vậy thì Cố Phong sẽ không thể tìm lấy cớ bảo cô đi về phòng ngay.

Hơn nữa cô thật sự có rất nhiều, rất nhiều lời nhớ nhung muốn nói với anh.

Cố Phong cũng không trả lời, chỉ là nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt, không bao lâu sau đã đi đến trước mặt cô.

Ngay lúc Diệp Ninh cho rằng anh muốn đứng lại thì không ngờ rằng anh lại tiếp tục đến gần, mãi đến khi toàn thân anh dán sát mép giường.

Diệp Ninh hơi sửng sốt, cô còn chưa kịp phản ứng lại thì cũng đã bị bóng dáng cao lớn của anh hoàn toàn bao phủ.

Lúc này gương mặt của Cố Phong căng chặt, ánh mắt cực sâu, làm người ta không thể nào đoán được anh đang nghĩ gì.

Diệp Ninh đột nhiên cảm thấy miệng và cổ họng của mình khô khốc, từ trước đến nay cô chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt này của Cố Phong.

“Cố Phong, anh... ưm...”

Cô còn chưa kịp nói ra ba chữ làm sao thế thì bờ môi đã bị anh hôn lấy.

Môi của người đàn ông mang theo vẻ ngang ngược và vội vàng, toàn bộ tình cảm bị đè nén dưới đáy lòng từ lâu vào giờ phút này đã hoàn toàn bùng nổ.

Diệp Ninh thậm chí không có cơ hội phản kháng, toàn thân mơ mơ màng màng, giống như lơ lửng giữa đám mây, hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi.

Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng bờ môi của bọn họ dây dưa vào nhau, nóng bỏng, cuồng bạo.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1305: Chương 1305



Diệp Ninh gỗi lên cánh tay của Cố Phong, toàn thân chui vào trong lòng n.g.ự.c anh.

Đến cả ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào đều làm cô cảm thấy vô cùng trong sáng.

“Tốt thật.”

Cô nhẹ nhàng nỉ non.

Cố Phong gác cằm trên tóc của cô, cũng đang hưởng thụ không gian yên tĩnh hiếm có này.

“Vết thương của anh đều đã lành hết rồi sao?” Diệp Ninh quan tâm hỏi.

Cố Phong dùng giọng nói khàn khàn “ừ” một tiếng.

Diệp Ninh xoay người về phía anh, muốn duỗi tay vào bên trong áo sơ mi của anh.

Hơi thở của Cố Phong hơi cứng lại, trực tiếp túm lấy cổ tay của cô.

TBC

“Em làm gì đó?”

Giọng nói đầy áp lực, giống như gặp được kẻ địch.

Diệp Ninh cố nhịn cười nói: “Em muốn sờ mấy vết thương trên người anh.”

Không đích thân kiểm chứng thì làm sao cô biết được có phải anh đã khỏi hẳn thật hay không chứ?

“Không được sao?”

Cô mang theo một chút ý cười hỏi, sau đó ngẩng đầu lên.

Ánh mắt của cô chạm phải đôi mắt sâu không thấy đáy của người đàn ông này.

Cổ họng của Cố Phong lăn lên lăn xuống, hiện tại dùng hết toàn bộ sức lực cố gắng nhẫn nhịn.

Lúc này anh thật sự giống như sợi dây đàn đã bị căng đến cực hạn, chỉ cần chạm nhẹ vào sẽ hoàn toàn đứt gãy ngay.

“Đừng nghịch.”

Diệp Ninh không quan tâm nhiều như thế, vô cùng khí phách tránh khỏi tay của anh, v**t v* vết sẹo trên người anh.

Cố Phong không dám nhúc nhích tí nào, cảm nhận được lòng bàn tay mềm mại của cô tạo ra từng luồng cảm giác tê dại trên người mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1307.html.]

Không biết qua bao lâu sau, Diệp Ninh rầu rĩ nói: “Sau này anh đừng bị thương nữa, có được không?”

“Được.” Đầu óc Cố Phong đã hoàn toàn trống rỗng từ lâu rồi.

Diệp Ninh biết anh không thể nào làm được, nhưng mà nghe thấy anh đồng ý, trong lòng cũng bớt đau lòng hơn một chút.

“Vì sao anh vẫn luôn không hỏi em chuyện của Lý Vân Phong?”

Tuy rằng hiện tại nhắc đến Lý Vân Phong thật sự rất ảnh hưởng đến tâm trạng, nhưng cô không muốn hai người bọn họ có bất cứ ngăn cách nào.

Suy nghĩ mơ màng của Cố Phong bị kéo lại, ôm chặt lấy cô.

“Nếu em không muốn nói thì đừng nói.”

Thật ra anh đều biết, Lý Vân Phong coi như là mối tình đầu của cô, chẳng qua người đàn ông kia lại không đáng để gánh vác trách nhiệm.

Anh không thèm để ý đến tên Lý Vân Phong này, chỉ là ghen tị vì sao người kia lại không phải là anh?

“Phải nói chứ. Đúng là lúc trước em cực kỳ si mê Lý Vân Phong, vì tên đó, em đã làm rất nhiều chuyện làm người nhà tức giận, nhưng mà bọn em cũng chưa từng thật sự hẹn hò yêu đương bao giờ. Lý Vân Phong vẫn luôn lợi dụng em, để em cung cấp điều kiện sinh sống càng tốt hơn cho mình. Cho nên sau khi em nhận thức được điểm này, ngoại trừ cảm thấy chán ghét tên đó ra thì không còn bất cứ tình cảm gì khác.”

Diệp Ninh không thể nào nói cho Cố Phong biết cô không phải là Diệp Ninh của quá khứ, cũng không thể phủ nhận đoạn quá khứ với Lý Vân Phong kia, cho nên hiện tại cô quyết định thẳng thắn thành khẩn thừa nhận.

Cô cũng không đi quan sát biểu cảm của Cố Phong, chỉ là dán sát bên cạnh anh, cảm nhận được nhịp tim đập của anh.

“Lần này em ở trong nhà dưỡng thương đã xảy ra một vài chuyện, sau đó gặp được lvp vừa mới tốt nghiệp đại học đi về. Lý Vân Phong đại khái là đã biết được tình hình hiện tại của em, cho nên mới muốn bắt đầu lại với em lần nữa. Em vốn dĩ cũng không muốn để ý đến tên đó, nhưng mà...”

“Nhưng mà nghĩ đến những tổn thương mà anh ta làm với em, em nuốt không nổi cục tức này, cho nên quyết định cho anh ta một bài học.”

Cố Phong tiếp lời câu nói của Diệp Ninh, đoán không sai chút nào.

“Đúng là như thế.” Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Em làm như thế, anh có giận không?”

Cô cũng không thể xác định Cố Phong có chấp nhận được phương pháp xử lý này của cô hay không.

“Nếu anh giận thì em định làm như thế nào?”

Cố Phong hỏi ngược lại làm Diệp Ninh hơi sửng sốt, sau đó tránh ra khỏi lòng n.g.ự.c của anh, nương theo ánh trăng để quan sát gương mặt của anh.

“Anh nghiêm túc đó hả?”

Nếu anh thật sự để ý chuyện này, sau này có lẽ cô phải thay đổi cách thức xử lý của một vài chuyện rồi.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1306: Chương 1306



Cố Phong nhìn thấy cô lo lắng sốt ruột như thế, giải thích nói: “Anh giận là bởi vì lo lắng sợ em sẽ vì những người không đáng này mà làm bản thân bị ảnh hưởng. Tuy rằng anh biết em có năng lực xử lý tốt chuyện này, nhưng mà anh vẫn sẽ cứ lo lắng sợ hãi. Anh không thể luôn ở bên cạnh em, giúp em ngăn cản những phiền phức đó, làm anh cảm thấy mình thật sự không đủ tiêu chuẩn gì cả.”

Diệp Ninh đang hồi hộp lập tức yên tâm trở lại, cũng mỉm cười lần nữa.

“Anh đang cố ý làm em sợ đúng không?”

Cố Phong cũng cong môi mỉm cười theo: “Anh chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.”

Toàn thân Diệp Ninh hoàn toàn nhẹ nhàng, lại chui vào lòng anh tiếp.

“Sau này sẽ không có việc này nữa.”

Dù sao thì cũng không có khả năng sẽ lại có một tên Lý Vân Phong thứ hai.

Ánh mắt của Cố Phong lập tức trở nên vô cùng nặng nề.

Giữa hai người bọn họ còn có một người càng khó chơi hơn Lý Vân Phong rất nhiều.

Anh cũng không muốn nhắc đến tên kia, phá hư buổi tối gặp mặt của hai người bọn họ.

Trong lúc anh đang ngẩn người thì đột nhiên cảm giác phần hông được thả lỏng.

“Tiểu Ninh, em, em làm cái gì đó?”

Cảm nhận được Diệp Ninh đang c** th*t l*ng của anh, toàn bộ suy nghĩ trong đầu hoàn toàn biến mất sạch sẽ.

“c** q**n áo giúp anh đó, mặc quần áo ngủ khó chịu lắm.

Diệp Ninh nói một cách đương nhiên, đã bắt đầu đi cởi cúc quần ra.

Toàn thân Cố Phong giống như bị lửa đốt, cô chỉ mới nói một câu lập tức làm cho cảm xúc của anh hoàn toàn điên cuồng.

“Cũng trễ lắm rồi, em cũng nên về phòng của mình.”

Anh nhẫn nhịn vất vả như thế, thật sự không muốn đợi đến mấy ngày cuối cùng lại thất bại trong gang tấc.

“Hai chúng ta nằm chung một giường ngủ cũng được mà, không lẽ anh không muốn ở chung với em hả?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1308.html.]

Muốn chứ, lời nói đã đến bên miệng Cố Phong lại bị anh nuốt ngược vào trong.

“Tiểu Ninh, không phải lúc trước chúng ta đã nói...”

TBC

“Em đương nhiên là nhớ rõ hứa hẹn của chúng ta rồi, chờ anh diễn tập lần này xong, chúng ta lập tức đi phục hôn. Hiện tại diễn tập xong rồi, chờ chúng ta đi về đến quân khu, lập tức đi lãnh giấy đăng ký kết hôn ngay.”

Diệp Ninh cảm thấy đây là một chuyện vô cùng đơn giản, tuyệt đối không quan trọng bằng chuyện cô muốn làm ngay bây giờ.

Lý trí và tình cảm của Cố Phong đang giao tranh kịch liệt.

Thậm chí tình cảm đang bắt đầu điên cuồng nghiền áp lý trí.

Đúng vậy, bọn họ sắp sửa phục hôn rồi, cho dù hiện tại làm chuyện đó thì cũng không có vấn đề gì cả.

Hơn nữa anh vốn dĩ đã rất muốn cô, muốn đến phát điên rồi.

“Tiểu Ninh... Không được, nơi này không tiện.”

Dù sao thì hiện tại đang ở nhà khách, anh muốn cho cô có trải nghiệm càng tốt đẹp hơn.

“Có giường, có chăn, có anh, có em, không tiện chỗ nào chứ?” Diệp Ninh vừa nói vừa cùng anh lôi kéo muốn giành lấy quyền khống chế của cái quần.

Trán Cố Phong toát ra mồ hôi mỏng, giữ vững phòng tuyến cuối cùng của mình.

Diệp Ninh cố gắng một lúc lâu cũng không thể nào đẩy tay của anh ra được, tâm trạng muốn thân thiết cũng dần biến mất.

Cô ngừng tay, bỏ cuộc, mặc kệ, nằm dài ở bên cạnh.

“Thôi bỏ đi, dưa hái xanh không ngọt.”

Lần nào cũng làm cô thành một cô gái háo sắc, cô cũng sĩ diện.

Nếu hiện tại anh không muốn, vậy cô cũng chỉ có thể chờ.

Nhưng mà bảo cô rời khỏi căn phòng này thì không có cửa đâu!

Ngay lúc cô nhắm mắt lại, thật sự chuẩn bị đi ngủ thì Cố Phong lại đột nhiên đứng lại, đè cô xuống dưới thân...
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1307: Chương 1307



Đêm khuya tĩnh lặng.

Lúc này trong ánh mắt đỏ đậm của Cố Phong, Diệp Ninh giống như món ăn ngon nhất trên đời, đang cẩn thận nhấm nháp.

Cố Phong hôn môi khắp người cô, âm thanh đè nén, đau đớn lại sung sướng kia của cô chính là âm thanh êm tai nhất mà cô từng nghe được.

Ngay từ đầu Diệp Ninh còn ngượng ngùng, đến sau đó dần dần không khống chế được.

Cố Phong mang đến cho cô sự vui sướng từ trước đến nay chưa từng có.

Không biết qua bao lâu sau, cô đã mệt ngủ say, mà Cố Phong lại chỉ có thể chịu đựng nỗi tra tấn cực lớn, cố gắng đè nén những tình cảm đang sôi trào trong cơ thể của mình.

Nhìn gương mặt ngủ bình yên của Diệp Ninh, anh lại cúi đầu hôn trán của cô lần nữa.

Cô bé ngốc này, chỉ mới như thế thôi cũng đã bị lăn lộn đến chịu không nổi, nếu thật sự đến ngày động phòng, cô có thể chịu nổi sao?!

Anh yên lặng nằm xuống bên cạnh cô, chậm rãi nhắm mắt lại...

Sáng sớm hôm sau.

Diệp Ninh vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh lại thì đã cong môi mỉm cười

“Dậy rồi?”

Giọng của Cố Phong vang lên bên cạnh người cô.

Lúc này Diệp Ninh mới chậm rãi mở mắt ra, sau đó lập tức nhìn thấy gương mặt vừa dịu dàng lại đẹp trai của Cố Phong.

“Mấy giờ rồi?”

“Bảy giờ, em còn có thể nằm thêm một chút nữa.”

Cố Phong đã ăn mặc ngay ngắn, hơn nữa bắt đầu sửa soạn hành lý.

Diệp Ninh ngáp lại, mới vừa mở chăn lên lập tức ý thức được gì đó.

Thông qua chút khe hở nho nhỏ kia, nhìn thấy bản thân sạch bong sáng bóng, trong đầu cô tự động hiện ra những hình ảnh không phù hợp cho trẻ em tối hôm qua, ngay lập tức toàn thân cô giống như trở thành một con tôm chín.

Cố Phong chuẩn bị mở rương hành lý lấy quần áo ra đưa cho cô, bộ quần áo cô mặc tối hôm qua chắc chắn không thể mặc ra ngoài được nữa.

Quay đầu lại lập tức nhìn thấy Diệp Ninh lấy chăn quấn chặt lấy mình, chỉ để lộ ra một đôi mắt ở bên ngoài.

“Sao thế?”

Cô làm thế sẽ cảm thấy ngạt thở lắm đúng không?

“Tối hôm qua chúng ta...” Diệp Ninh ríu rít nỉ non.

Cố Phong ngầm hiểu, trên mặt cũng lộ ra vẻ đỏ ửng vô cùng khả nghi, anh ho khan vài tiếng, nhanh chóng kéo lực chú ý của mình về phía rương hành lý.

Anh tiện tay lấy ra một bộ quần áo hỏi: “Em mặc bộ này có được không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1309.html.]

Diệp Ninh đảo mắt nhìn về phía số quần áo vương vãi ở mép giường.

Không chỉ nhăn nheo bèo nhèo mà còn bị bung mất một cái cúc áo.

“Được rồi.”

Người ta hay nói ở phương diện kia đàn ông không cần ai dạy cũng sẽ tự hiểu, cô cảm thấy tối hôm qua là minh chứng tốt nhất cho câu nói này.

Biểu hiện của Cố Phong thật sự quá tốt.

TBC

“Khụ khụ!”

Đúng là điên thật rồi, sao trong đầu của cô toàn là suy nghĩ vớ vẩn này vậy?!

Cố Phong nghe được tiếng ho khan của cô, lập tức trở nên căng thẳng.

“Có phải em bị cảm không? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không?”

Diệp Ninh vội vàng lắc đầu, sao có thể khó chịu được chứ, sung sướng muốn c.h.ế.t đây nè.

Ặc.

“Anh đưa quần áo cho em đi.”

Cô nhất định phải nhanh chóng rời khỏi cái giường này, ngăn cản những suy nghĩ không nên có kia.

Cố Phong đầu tiên là đặt quần áo đến bên cạnh cô, sau đó lại sờ trán của cô.

Nhiệt độ đúng là hơi cao hơn so với bình thường, nhưng chắc là cũng chưa đến mức bị sốt.

Hơn nữa mặt của cô cũng đỏ rực.

Ngay lúc anh đang muốn xác nhận tiếp, Diệp Ninh lại hờn dỗi nói.

“Anh xoay người sang chỗ khác, em muốn mặc quần áo.”

Cố Phong có chút dở khóc dở cười, từ trên xuống dưới của cô anh đều đã nhìn thấy, sờ xong, cũng hôn luôn rồi, còn có cái gì mà phải xấu hổ nữa chứ?

Diệp Ninh cảm nhận được ánh mắt của anh có chút nóng bỏng, tăng thêm âm lượng nhắc nhở: “Nhanh lên!”

Cố Phong nghe lời xoay người đi, đưa lưng về phía cô.

Diệp Ninh lấy đồ lót bỏ vào chăn mặc vào cẩn thận, sau đó mới bắt đầu mặc quần áo bên ngoài vào.

Động tác của cô rất nhanh nhẹn, một lúc sau đã mặc quần áo xong rồi.

“Được rồi.”

Cố Phong quay đầu lại, cố ý nhịn cười.

“Đi rửa mặt đi, anh đi mua đồ ăn sáng về, ăn sáng xong chúng ta lập tức khởi hành.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1308: Chương 1308



Lúc này Diệp Ninh mới để ý đến đồ ăn đặt trên đầu tủ, không ngờ cô lại hoàn toàn không phát hiện ra anh đã đi ra ngoài.

“Anh thức dậy lúc nào thế?”

Không hổ danh là người tham gia quân ngũ, thời gian làm việc và nghỉ ngơi đúng là quá tốt.

Ánh mắt Cố Phong hơi d.a.o động, có cô ở bên cạnh, sao anh có thể ngủ được chứ.

Đối với anh mà nói, tối hôm qua chắc chắn là buổi tối khó chịu đựng nhất trong cuộc đời này!

TBC

“Chắc khoảng sáu giờ, bình thường ở doanh bộ cũng sẽ thức dậy tập thể dục ở giờ này, cũng đã quen rồi.”

Anh nghiêm túc giải thích, trông không hề có chút khác thường nào cả.

Diệp Ninh hoàn toàn không hề nghi ngờ gì, nhà nghỉ nơi này cũng không có nhà vệ sinh riêng, nhưng mà Cố Phong đã tri kỷ đổ đầy nước vào trong chậu rửa mặt rồi.

Rửa mặt đơn giản xong, hai người cùng nhau đi ăn sáng.

Lúc này tài xế Chu cũng đã đi đến gõ cửa.

Nhìn thấy mới sáng sớm mà hai người bọn họ đã ở chung với nhau, lập tức lộ ra nụ cười ngầm hiểu.

Ba người chính thức khởi hành quay về.

Kinh thành.

Rạp chiếu phim.

“Bộ điện ảnh này hay thật đó! Từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ xem bộ điện ảnh nào có đề tài như thế, biên kịch Lý Hiểu và Xà Hoành Minh đúng là giỏi thật đó!”

“Đúng vậy, cách quay chụp của đạp diễn Đan Thăng cũng hay thật, tuy rằng nếu cẩn thận ngẫm lại thì nội dung vẫn còn có chút tì vết, nhưng mà cũng coi như là tì vết không che được ánh ngọc.”

...

Lý Hiểu và Xà Hoành Minh đứng ở bên ngoài rạp chiếu phim nghe được tiếng bàn tán của mọi người xung quanh, tất cả đều lộ ra nụ cười hài lòng.

Hôm nay là ngày thứ ba điện ảnh của bọn họ công chiếu, phòng bán vé vẫn cứ liên tục tăng cao, đánh giá của người xem đối với bộ điện ảnh này gần như cũng toàn là khen ngợi, rõ ràng điện ảnh đã vô cùng thành công.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1310.html.]

“Biên kịch Lý, hiện tại cô đã yên tâm chưa?”

Giọng nói Xà Hoành Minh vô cùng nhẹ nhàng, bọn họ vốn dĩ không cần thiết phải đến nơi này, nhưng mà Lý Hiểu cứ nằng nặc đòi đích thân đến hiện trường quan sát.

Trên mặt Lý Hiểu tỏa sáng ra thần thái từ trước đến nay chưa từng có.

Không chỉ yên tâm thôi đâu, cô ta còn cảm thấy vô cùng vui vẻ.

“Quyết định của chúng ta là đúng đắn!”

Không để tâm huyết mà bọn họ trả giá bị mai một, cũng vả mặt Ngô Thu Á.

“Anh nói coi hiện tại Ngô Thu Á có hối hận hay không?”

Lý Hiểu vẫn luôn chờ đợi ngày này đến.

Xà Hoành Minh biết đây đã trở thành khúc mắc của cô ta, chủ động khuyên nhủ: “Kịch bản của chúng ta đã thành công, sau này chắc cũng không có cơ hội gì để hợp tác với đạo diễn Ngô nữa, chuyện này đã qua thì cứ để nó qua đi đi!”

Lý Hiểu lại không đồng ý với suy nghĩ của anh ta: “Cũng chính là vì suy nghĩ không thích tranh giành của anh mới có thể làm con nhỏ Diệp Ninh kia thừa nước đục thả câu. Với tôi mà nói, chuyện này không chỉ không phải là chuyện đã qua đi mà nó vẫn còn mới bắt đầu thôi.”

Xà Hoành Minh nhìn vẻ mặt âm u của Lý Hiểu, trong lòng cảm thấy có chút bất an.

“Cô còn muốn làm gì nữa?”

Mấy ngày nay cô ta cố ý công khai với bên ngoài vô số ngôn luận về Ngô Thu Á, cũng đã tạo ra ảnh hưởng xấu về mặt danh dự cho bộ điện ảnh mà Ngô Thu Á đang quay chụp rất nhiều rồi.

Một khi Ngô Thu Á thật sự truy cứu, tất cả mọi người đều sẽ không được yên.

Lý Hiểu cười lạnh nói: “Chuyện Diệp Ninh sao chép kịch bản của chúng ta cũng nên để cho đại chúng biết rồi.”

Điện ảnh giành được thành công cực lớn làm cho cô ta có được sự tự tin chưa từng có, cô ta cũng không bao giờ tin được chuyện Diệp Ninh có thể dùng hai ba ngày là đã có thể viết ra một kịch bản hoàn toàn mới.

Hiện tại chính là lúc bọn họ rửa sạch nỗi nhục nhã này!

Ở trong lòng cô ta, chuyện Diệp Ninh sao chép đã là chuyện ván đã đóng thành thuyền, không có gì phải nghi ngờ nữa.

Sắc mặt Xà Hoành Minh hơi thay đổi, phản ứng đầu tiên chính là muốn ngăn cản.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1309: Chương 1309



“Biên kịch Lý, cô bình tĩnh chút đo. Hơn một tháng sau điện ảnh của đạo diễn Ngô cũng sẽ công chiếu, chờ đến khi chúng ta xem xong nội dung của điện ảnh rồi lại quyết định tiếp chuyện này.”

Tuy rằng anh cũng cảm thấy kịch bản của Diệp Ninh có hiềm nghi sao chép rất lớn, nhưng dù sao thì bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy nội dung kịch bản chân chính.

Để bảo đảm an toàn thì vẫn cần phải chờ thêm một chút nữa.

Hơn nữa thời gian chờ đợi này cũng sẽ không quá dài.

Lý Hiểu nhìn về phía anh ta, trong ánh mắt lộ ra vẻ không vui: “Hoàn toàn không cần thiết! Đã đến lúc này rồi mà Ngô Thu Á cũng chưa hề có động tĩnh gì, đây không phải là chột dạ thì là gì nữa chứ? Hơn nữa sao anh có thể xác định được điện ảnh chắc chắn sẽ chiếu chứ? Lỡ như Ngô Thu Á và Diệp Ninh chột dạ, vì giữ gìn danh dự mà không công chiếu điện ảnh thì phải làm sao?”

Xà Hoành Minh nhíu mày, chỉ cảm thấy phỏng đoán này không có khả năng cho lắm.

Ngô Thu Á đã dốc rất nhiều tâm huyết và công sức cho bộ điện ảnh này, nhìn kiểu gì cũng không thấy nó có dấu hiệu sẽ c.h.ế.t non.

“Nhưng lỡ như không phải sao chép thì sao?”

Dưới tình thế cấp bách, anh ta nói ra loại khả năng mà đến cả anh ta cũng không muốn tin.

Lý Hiểu nhìn chằm chằm anh ta năm giây, sau đó cười châm chọc.

“Nếu kịch bản của Diệp Ninh không phải sao chép của chúng ta thì sau này tôi sẽ gác bút không viết nữa!”

Cô ta vô cùng tự tin nói ra những lời này.

Xà Hoành Minh vẫn cảm thấy không quá yên tâm, nhưng cũng biết anh ta không thể cản cô ta lại được.

Ánh mắt Lý Hiểu phát ra ánh sáng, đã bắt đầu tính kế bảo Đan Thăng nhanh chóng tổ chức tiệc chúc mừng.

Đến lúc đó, cô ta muốn vạch trần chuyện Diệp Ninh sao chép kịch bản của cô ta ở trước mặt mọi người.

Dựa theo mức độ nổi tiếng hiện tại của Diệp Ninh, có được chiêu trò marketing này, điện ảnh của bọn họ sẽ càng hấp dẫn lực chú ý của người khác hơn nữa.

Lần này cô ta muốn đạp lên vinh quang của Diệp Ninh, bước từng bước một bò lên vị trí càng cao hơn.

Viện gia thuộc của quân khu Đông Bắc.

Tài xế Chu lái xe đến dưới lầu tòa nhà Diệp Ninh ở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1311.html.]

“Tài xế Chu, phiền ông báo cáo với đoàn trưởng Lâm một tiếng, ngày mai tôi sẽ đến báo danh.”

Diệp Ninh dặn dò với tài xế Chu.

Kỳ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một tháng dài dòng đến đây là kết thúc.

Bởi vì Diệp Ninh không có quá nhiều hành lý, lại có Cố Phong đi cùng nên tài xế Chu cũng không ở lại, trực tiếp lái xe rời đi.

Không biết là trùng hợp hay như thế nào, Cố Phong vừa mới xách theo hành lý ý bảo Diệp Ninh đi lên lầu thì bóng dáng của Giang Húc Đông đã xuất hiện ở cách đó không xa.

“Doanh trưởng Cố, Diệp Ninh.”

Hai người đồng loạt nhìn sang.

Giang Húc Đông thong thả đi đến.

Trên mặt Diệp Ninh lộ ra một chút bất ngờ và vui vẻ.

“Anh Giang, chân của anh đã khôi phục hoàn toàn rồi sao?”

Lần trước sau khi bọn họ chia tay ở kinh thành, Giang Húc Đông vẫn còn cần phải chống nạng, nhưng hiện tại thì lại không cần nữa rồi.

Tuy rằng tốc độ đi của anh ấy không quá nhanh, nhưng cơ thể lại rất vững vàng.

TBC

Giang Húc Đông lại nhìn về phía Diệp Ninh, cũng mỉm cười đáp lại.

“Tôi khôi phục khá tốt, cô và anh ấy thì sao?”

Anh ấy hỏi Diệp Ninh, cũng đang hỏi Cố Phong.

Trong khoảng thời gian qua, anh ấy hoàn toàn không nhận được tin tức của hai người.

Anh ấy chỉ biết Diệp Ninh quay về quê quán tĩnh dưỡng, mà Cố Phong thì mang theo vết thương đi tham gia nhiệm vụ diễn tập.

“Chúng tôi cũng đều rất khỏe.” Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định.

Giang Húc Đông nhìn gương mặt sáng sủa của cô, lập tức biết thật sự rất tốt.

“Anh Giang, đừng đứng ở chỗ này, chúng ta lên lầu nói chuyện đi?” Diệp Ninh chủ động mời, dù sao thì dưới lầu cũng không phải là nơi thích hợp để nói chuyện.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back