Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
417,517
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AIL4fc8RECuqxhgfppFvWUk6O9SbUXN3HtOr2wdINRA_z1OTXVbtSKJzf_vmL-lCurxc2vKYdwxj6Mdb7C3-AalM8vGUDotgAxscAFiNc_84JiEDaFvTPdQw7bOd8LjYbvwh3AnVF9UdUtbj6SYdgJ7VPBu8=w215-h322-s-no

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Tác giả: Quan Oánh Oánh
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Cường, Điền Văn, Sủng
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Lạc Di, một cô gái sống trong một thế giới hư cấu, với cha mẹ và bản thân đều là những kẻ không đáng để người ta quan tâm. Trong một cuốn sách mà cả gia đình cô xuất hiện, nữ chính tốt bụng và ngoan hiền bên cạnh nhà cô sinh và trở thành kẻ đáng ghét, khiến cả gia đình của Lạc Di thê thảm tơi bời.

Tuy nhiên, cô quyết tâm thay đổi số phận bằng việc chăm chỉ học hành. Trong quá trình này, cô đã phải đối mặt với nhiều rắc rối và bị kiện cáo sai trái. Nhưng may mắn thay, cô luôn nhận được bồi thường và trở nên giàu có.

Sau đó, khi cô được chấp nhận vào đại học thủ đô, một nữ chính khác tuyên bố rằng chính cô mới là nhân vật trùng sinh trong cuốn sách. Thế nhưng, Lạc Di đã không để ý đến điều đó và cộng điểm hơn nữa khi tìm được tình yêu đích thực của mình trong một nhà khoa học nổi tiếng.

Và cuối cùng, họ hai đã tuyên bố kết hôn và quyết định đi đăng ký cục dân chính. Cuộc sống của Lạc Di đã hoàn toàn thay đổi, và cô trở thành một nữ cường trong tình yêu và sự nghiệp. Hãy đọc truyện để cảm nhận hành trình của cô ấy.​
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1: 1: Giả Vờ Ngất - Cả Thôn Tổng Động Viên



Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng.

Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu.

Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi.

Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng.

Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào.

Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái.

Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố gắng ra sức nhặt bông lúa.

Không riêng gì hai chị em bọn họ, bọn trẻ con trong thôn cũng đang làm việc, ngày mùa bận rộn không một ai là rảnh rỗi hết, cả thôn tổng động viên.

Sắc mặt Lạc Di đỏ bừng, miệng đắng lưỡi khô, mệt mỏi thở hổn hển, cái lưng đau nhức đến nỗi không đứng thẳng lên được, bụng thì đói sôi ùng ục, mồ hôi hột to như hạt đậu lăn từ trên trán xuống mắt, cay cay, nhịn không được mà chớp chớp mắt.

Cô biết là làm ruộng vất vả, nhưng mà không ngờ lại vất vả như vậy, chỉ là cúi người nhặt lúa mà đã đòi cái mạng nhỏ rồi.

Cô là người lớn lên ở thành thị, từ trước đến giờ chưa từng xuống ruộng, ai ngờ lại xuyên vào một cuốn niên đại văn, thành một cô bé vào năm 1970 ở thôn Lạc Gia, hơn nữa còn sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ.

Thời kỳ năm 1970 thiếu ăn thiếu mặc, thức ăn chính là cơm khoai lang, cũng không nhất định là được ăn no.

Cổ họng cô khô đến bốc khói, hai chân nặng nề như đeo chì, dứt khoát đặt mông ngồi xuống mặt đất, không muốn nhúc nhích.

Không thể tiếp tục sống những ngày tháng như thế nào nữa rồi, hu hu.

Lạc Nhiên nện bước chân ngắn lon ton chạy đến, nghiêng đầu lo lắng nhìn chị gái mình, dáng vẻ nhỏ bé có chút đáng yêu.

Lạc Di đưa tay kéo một phát, lôi kéo cả em trai ngồi xuống luôn, ừm, nghỉ ngơi thích hợp là vì để làm việc tốt hơn.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 2: 2: Giả Vờ Ngất - Cả Thôn Tổng Động Viên 2



Một giọng nói đàng hoàng chính nghĩa vang lên: “Em họ Di, tất cả mọi người đều đang làm việc, em lại trốn ở bên cạnh lười biếng, hành vi này không tốt đâu, nghe chị nào, đứng lên tiếp tục làm đi.

”Một cô bé chải kiểu tóc thắt bím nhìn cô với vẻ không hài lòng, chau mày, sắc mặt nghiêm túc.

Lạc Di vừa nhìn thấy cô ta đã đau đầu, là chị họ con nhà bác cả, Lạc Xuân Mai, một cô gái dịu dàng, thiện lương, giản dị, chăm chỉ, danh tiếng ở trong thôn rất tốt.

Còn là người có phúc nổi tiếng khắp gần xa, cái kiểu người rất may mắn nữa.

Nghe nói, sau khi Lạc Xuân Mai sinh ra được một năm thì hai người em trai sinh đôi của cô ta liền ra đời, nói là cô ta mang đến phúc phận, người nhà cô ta rất thích cô ta.

Mà trong quá trình trưởng thành của cô ta thì vận may liên tục kéo đến, lúc người khác hái nấm không được, bắt cá không xong thì cô ta có thể.

Thỉnh thoảng cô ta còn giúp người trong thôn phá giải khó khăn và tai họa, nhân duyên với mọi người rất tốt, chức đội trưởng của Lạc Quốc Cường cũng là nhờ cái duyên tốt của con gái nên mới được chọn.

Đây cũng là nguyên nhân mà người nhà họ Lạc coi cô ta như hòn ngọc quý trên tay, ngay cả bà cụ Lạc trọng nam khinh nữ cũng coi cô ta như là vận mệnh của mình, có thể nói cô ta là một đứa cháu được yêu thương nhất nhà nhọ Lạc, cháu trai cũng phải xếp đằng sau cô ta.

Điều này rất thích hợp với thiết kế nhân vật nữ chính.

Còn cô, chì là một nữ phụ làm bia đỡ đạn thôi, ôi.

Một câu này rất vang, dẫn đến không ít ánh mắt của người dân trong thôn, các bà các cô thay nhau mở miệng.

“Cũng đều là cháu gái nhà Lạc A Ngưu, một đứa thì siêng năng, ngoan ngoãn, để tâm đến công việc, một đứa thì chỉ biết lười biếng, chênh lệch lớn quá.

”“Không chỉ có siêng năng thôi đâu, còn rất có phong thái của chị cả, lại rất yêu thương anh chị em, biết bảo ban em gái em trai, nếu như tôi có cháu gái như thế này thì nằm mơ cũng cười tỉnh luôn ấy.

”Té đi, cái bảo ban này cô đâu có thèm, ai thấy cần thì mang đi đi, trong lòng Lạc Di điên cuồng cà khịa.

“Ai nói không phải đâu chứ, tôi cũng rất thích cô bé Xuân Mai này, nói chuyện thì nhẹ nhàng, ấm áp dịu dàng, ngoan ngoãn hiểu chuyện, lòng dạ lương thiện, số phận may mắn, là điều đặc biệt của thôn Lạc Gia chúng ta.

Còn cô bé Lạc Di này thì không được, cả ngày chỉ biết ham chơi tham ăn, làm gì cũng không xong.

”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 3: 3: Giả Vờ Ngất - Cả Thôn Tổng Động Viên 3



Lời này của mọi người rõ ràng đã truyền đến tai Lạc Di, khóe miệng cô kéo ra, khen nữ chính thì cứ khen thôi, tại sao phải hạ người khác xuống thế chứ?Thần quỷ ơi? Cô chỉ là một cô bé mười tuổi, cánh tay bắp chân nhỏ bé, không ăn không uống nhặt bông lúa đến trưa, mệt mỏi thành như thế này rồi còn làm gì cũng không xong saoLạc Xuân Mai lớn hơn cô bốn tuổi, làm cô cháu gái có phúc phần được yêu thương chiều chuộng nhất, bình thường cũng không xuống ruộng, chỉ ở trong nhà nhúng nhúng rửa rửa, chỉ là đến mùa vụ thì ra ruộng một chút, cũng chỉ là làm việc nhặt bông lúa thôi mà, rốt cục thì nhìn tài giỏi hơn cô từ chỗ nào vậy?Lạc Di không nhịn được mà nhìn Lạc Xuân Mai một chút, à, cô ta cúi đầu xuống và khóe miệng hơi nhếch lên… Này là đang âm thầm vui sướng? Đắc ý?Trong lòng cô run lên, cảm giác thật sự không ổn, hình như nữ chính không biểu hiện ra sự lương thiện.

Cô vừa xuyên đến chưa bao lâu, chỉ biết hoàn cảnh nhà mình và những chuyện đã từng xảy ra, còn đối với kịch bản sau đó thì cô hoàn hoàn không biết gì cả.

Ai bảo cô không lấy được kịch bản nữ chính chứ.

Lạc Di vừa muốn nói gì đó thì tiếng kèn trong đội vang lên: “Các đồng chí cố gắng thêm một chút nữa, thức trọn đêm nay, tranh thủ đưa lúa vào nhà kho trong đêm, các đồng chí, thời điểm để thử thách mọi người đến rồi…”Đội trưởng Lạc Quốc Cường cầm một cái loa lớn động viên kí.ch thích tinh thần người dân trong thôn, từng câu từng chữ đều cổ vũ mọi người, người dân trong thôn đều bị kí.ch thích lòng nhiệt tình, từng người đều nhiệt tình hơn một trăm phần trăm.

Lạc Xuân Mai mỉm cười nhìn cha mình, dường như còn mang theo cả sự kiêu ngạo nữa.

Nhưng mà vào lúc này, một tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang lên, làm cho người dân trong thôn giật mình thốt lên, nhao nhao nhìn sang.

Cách đó không xa, một bóng dáng lung lay sắp ngã, sau đó lập tức ngã xuống trong ruộng.

Sắc mặt Lạc Di trở nên rất khó coi, cô vội lao ra: “Cha cháu ngất xỉu rồi, cứu mạng với.

”Lạc Nhiên cũng chạy đến, hai mắt Lạc Quốc Vinh nhắm chặt, không nhúc nhích, trên trán chảy ra máu tươi, nhìn rất ghê người.

Hai chị em quỳ xuống đất, nước mắt rơi xuống lộp bộp: “Cha ơi, cha ơi.

”Một bên khác, Ngô Tiểu Thanh điên cuồng lung lay thân thể của chồng mình, kêu gào khóc lóc:“Cha nó ơi, ông đừng dọa tôi, đừng có xảy ra chuyện gì đấy, nếu như ông có chuyện gia bất trắc thì ba mẹ con chúng tôi phải sống thế nào đây? Mẹ ông là một người bất công, anh cả ông lại là người chỉ lo thanh danh của mình, mặc kệ sự sống chết của anh em…”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 4: 4: Giả Vờ Ngất - Cả Thôn Tổng Động Viên 4



Cảnh tượng này kết hợp với tiếng kêu khóc thảm thiết của hai đứa bé, đừng nhắc đến là thê thảm như thế nào, nhưng mà sắc mặt những người dân trong thôn thì đều mang vẻ mặt kỳ quái, không có ý định đi lên giúp đỡ.

Đội trưởng Lạc Quốc Cường bị kêu réo điên cuồng, tức đến nỗi xanh cả mặt, lại nữa, lại nữa!“Đây là lần thứ mấy ngất xỉu trong tháng này rồi? Hả? Làm được một chút việc là lại ngất xỉu, có còn là đàn ông nhà nông không hả? Nhanh đứng lên làm việc cho tôi.

”Bản thân ông ta là đội trưởng, phải lấy mình làm gương thì mới có thể làm mọi người phục được, cái đứa em ba này từ lần này đến lần khác hết ăn lại nằm, không chịu một chút thua thiết nào hết, còn thích giả bệnh, làm mất hết mặt mũi của ông ta.

Ngô Tiểu Thanh tức giận hét lên: “Anh cả, anh như này là có ý gì? Nói chồng em giả vờ ngất sao? Cùng là anh em với nhau, thể trạng của anh cường tráng, chồng em lại không có, từ nhỏ đã yếu ớt nhiều bệnh, tất cả là do khi còn bé anh quá ngang ngược cướp hết đồ ăn trong nhà ăn đấy…”Giọng nói chua ngoa ầm ĩ làm cho Lạc Quốc Cường đau cả đầu, bực bội lau mặt một cái, phiền chết đi được.

“Nói lung ta lung tung, nó chưa từng ăn ít chút nào hết, từ nhỏ nó đã lười biếng, điểm này mọi người đều biết.

”Ông ta có uy tín rất cao trong đội, duy chỉ có không giải quyết được nhà em ba, thật sự là nén giận, một người thì khôn lỏi, một người thì là người đàn bà đanh đá có chút văn hóa.

Ngô Tiểu Thanh phẫn nộ đến nỗi mặt đỏ bừng, quát lên lớn tiếng hơn bất kỳ người nào: “Anh cả, có người nói như anh vậy sao? Còn là người một nhà đấy, tôi thấy còn không bằng so với hàng xóm bên nhà nữa.

”Ngô Tiểu Thanh cũng không dễ chọc, miệng mồm rất biết nói chuyện, nhanh nhảu lanh lợi:“Cũng đúng, hàng xóm thì không có lợi ích mâu thuẫn gì, anh đó, ước gì chồng tôi chết rồi đuổi hết mẹ góa con côi chúng tôi ra đường cho chết đói luôn.

”Lời này rất nghiêm trọng, ánh mắt mấy người dân trong thôn nhìn đội trưởng có chút kỳ lạ.

Anh chị em cãi nhau thì rất bình thường, nhưng mà cãi nhau xong thì vẫn là người một nhà, người trong thôn coi trọng nhất là tình thân huyết thống, kiên trì không chia nhà ở riêng cũng là một nét đẹp truyền thống.

Bà cụ Lạc vẫn còn sống, chưa chia nhà ở riêng, người ba gia đình đều ở sống chung cùng bà cụ.

Lạc Quốc Cường nhíu mày, cảm thấy cãi nhau với đàn bà thì quá thấp kém, mà còn là em dâu của mình, cãi nhau thắng cũng mất mặt.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 5: 5: Giả Vờ Ngất - Cả Thôn Tổng Động Viên 5



Lạc Xuân Mai đứng ra giải vây rất đúng lúc, dịu dàng ấm áp nói:“Thím ba, mặc dù thím là người lớn, cháu là con cháu, nhưng mà cháu vẫn muốn nói một câu, câu này nói xong rồi, bất kể là cha mẹ cháu, hay là cháu, hay là bà nội thì đều hy vọng người một nhà hòa thuận, mong chờ chú ba tiến bộ đi lên, thím ba, thím cũng nghĩ như vậy, đúng không ạ?”Trên mặt cô ta là nụ cười ôn hòa, lại có lễ phép, lời nói rất có lý, lộ vẻ rất có tố chất, người khóc lóc om sòm gào thét như Ngô Tiểu Thanh không thể nào so sánh với cô ta được.

Trong lòng Ngô Tiểu Thanh bực bội, không nói nên lời phản bác, nhưng mà luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Cô cháu gái này từ nhỏ đã ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhưng mà bà không thể thích nổi, giống như là cách một cái gì đó.

Những người dân trong thôn ở bên cạnh thì khen ngợi không dứt miệng:“Xuân Mai còn hiểu chuyện hơn là chú ba thím ba của cô bé nữa, không dễ dàng gì mà.

”“Tôi rất thích nghe cô bé nói đạo lý, giọng nói ấm áp dịu dàng, còn dễ nghe hơn hát nữa.

”Người trong thôn không nhìn ra cái nào không đúng, nhưng mà người trải qua những tin tức bùng nổ như Lạc Di thì lại nhìn rất rõ, hừ, người chị họ này không đơn giản, sở trường nhất là giẫm lên người khác để đề cao thanh danh của mình, còn làm cho người khác khen ngợi nữa.

Cô có chút không vui, dựa vào cái gì mà cô ta lại giẫm lên gia đình cô? Chỉ dựa vào cô ta là nữ chính sao?“Đừng ồn ào nữa, tính mạng cha cháu quan trọng hơn.

” Lạc Di nước mắt rưng rưng nhìn về phía Lạc Quốc Cường, hốc mắt đỏ bừng: “Bác cả, cầu xin bác rủ lòng từ bi mau cứu cha cháu với, cháu quỳ xuống dập đầu với bác…”Đã nói như vậy rồi, còn từ chối thế nào được nữa?Nếu thật sự có gì đó xảy ra thì không ai chịu được trách nhiệm này, cho dù trong lòng Lạc Quốc Cường có không thích đi nữa thì cũng phải cân nhắc đến dư luận.

Lạc Quốc Cường vội vàng ngăn cản cháu gái quỳ xuống, cô cháu gái này từ trước đến nay không hề có chút cảm giác tồn tại nào, không ngờ là cũng có một mặt hiếu thảo như vậy, ông ta có chút mềm lòng:“Ai đến đây đi, đưa Quốc Vinh đến phòng y tế.

”Lạc Di cũng chỉ là giả vờ giả vịt một chút thôi, chứ không hề có ý quỳ xuống, nhanh chóng đứng thẳng lên luôn, ai mà không biết diễn chứ?Người sống trên đời, tất cả nhờ vào kỹ năng diễn xuất.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 6: 6: Giả Vờ Ngất - Cả Thôn Tổng Động Viên 6



Lạc Xuân Mai nhìn cô em họ với vẻ sâu xa, ánh mắt lóe lên.

Một người dân trong thôn cõng Lạc Quốc Vinh đi về phía phòng y tế, Ngô Tiểu Thanh một tay kéo con gái, một tay kéo con trai chạy theo phía sau, chạy còn nhanh hơn thỏ.

Những người dân khác vô cùng ghen tỵ, nhao nhao xông đến ầm ĩ với đội trưởng:“Đội trưởng, lần này bảo thầy thuốc nói rõ ràng một chút, là thật sự có bệnh hay là giả vờ? Ông cũng không thể lúc nào cũng bao che cho anh em nhà mình được.

”“Đúng đó, đội trưởng, tôi không có ý kiến gì với ông, nhưng mà vợ chồng Quốc Vinh quá không ra gì, hở một chút là lại lười biếng, ông phải dạy dỗ cho đàng hoàng đấy.

”“Lần nào cũng lảng tránh làm việc, còn chẳng bằng mấy thanh niên tri thức kia nữa, mất mặt quá đi mất.

”Lạc Quốc Cường còn có thể làm gì được? Chỉ có thể cười khổ.

Ông ta không muốn dạy dỗ sao? Là không dạy được ấy!Một đoàn người xông vào phòng y tế, bác sĩ vừa nhìn thấy Lạc Quốc Vinh thì khóe miệng lại giật giật một cái, nhưng mà lại nhanh chóng tiến lên đón: “Mau đặt xuống trên giường, tôi khám xem thế nào.

”Người dân trong thôn nhìn thầy thuốc đi tới đi lui kiểm tra thân thể, tò mò hỏi: “Bác sĩ Lý, thật sự là bị ngất xỉu sao?”Lạc Di căng thẳng nhìn bác sĩ, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, tóc hơi bạc, ông ta cau mày rồi nói: “Vừa đói vừa khát cộng thêm làm việc quá sức, thể lực không thể chịu đựng được nữa nên mới ngất xỉu.

”Ngô Tiểu Thanh lập tức kêu khóc, kêu từng tiếng cha nó ơi làm cho người ta thấy chua xót, trong lòng Lạc Di kéo căng lên, âm thầm lo lắng, là thật sự ngất xỉu sao?Người dân nghe thấy lời này thì im lặng, được rồi, nếu thật sự ngất xỉu thì không có gì có thể soi mói được nữa rồi.

Chỉ là có chút tò mò nên hỏi tiếp: “Vậy sao mà cứ động một tý là ngất xỉu vậy?”“Thân thể yếu ớt.

” Bác sĩ chỉ nói câu này.

Người dân lại im lặng, chào hỏi một tiếng rồi vội vàng đi làm việc, thật sự là một đồng chí tốt yêu quý lao động.

Đợi người vừa đi thì bác sĩ lại đưa tay bóp nhân trung của Lạc Quốc Vinh, chỉ nghe một tiếng hét thảm thương vang lên, Lạc Quốc Vinh dùng một tay xua tay ông ta đi, ngồi bật dậy: “Đau đau đau.

”Tiểu Lạc Nhiên lập tức hé miệng cười, cha khỏe rồi, vui quá.

Ngô Tiểu Thanh nhếch miệng, tìm một chỗ rồi ngồi xuống, thả lỏng như ở trong nhà mình, dáng vẻ nhìn mãi thành quen.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 7: 7: Cả Nhà Đều Là Cực Phẩm 1



Bác sĩ tức giận trừng mắt nhìn: “Lần nào cũng làm như vậy, sớm muộn gì cũng lộ tẩy.

”Lạc Quốc Vinh lập tức hoạt bát nhanh nhẹn như người không có chuyện gì, cười đùa hớn hở vòng tay lại thành quyền: “Hì hì, không lộ tẩy được, có ông giúp đỡ tôi mà, nhanh kê đơn vài cái đường đỏ để tôi bồi bổ.

”Đường đỏ là thứ quý hiếm, nhưng mà bệnh nhân thì có phúc lợi này.

Bác sĩ lắc lắc đầu, móc ra một cái chìa khóa mở ngăn kéo ra, cẩn thận lấy ra một bọc đường đỏ nhỏ, nói: “Thật sự là đời trước nợ ông mà.

”Lạc Di trợn mắt há mồm, vô cùng sửng sốt, cái này… là giả vờ sao? Không phải chứ? Kỹ năng diễn xuất còn tốt hơn cô nữa? Chuyện này không khoa học!Vấn đề là, tại sao vị bác sĩ này lại đồng ý giúp đỡ chứ?Nước đường đỏ ngọt ngào trôi xuống bụng, cả người đều cảm thấy thoải mái hơn, Lạc Di l**m môi một cái, lần đầu tiên cô cảm thấy nước đường đỏ ngon như vậy.

Cả nhà mỗi người một ngụm uống hết một chén nước đường đỏ lớn, trên mặt đều tươi cười, trong lòng rất vui vẻ.

Lạc Di nhìn khuôn mặt vui mừng của cha mẹ, rồi lại nhìn em trai, trong mắt cũng hiện lên ý cười ấm áp.

Ở trong xã hội trọng nam khinh nữ này, vợ chồng Lạc Quốc Vinh đối xử với các con như nhau, có cơm thì cùng ăn, có canh thịt thì cùng uống, điều này làm Lạc Di rất hài lòng.

Ông thầy thuốc nhìn cả nhà này với vẻ ghét bỏ, lần nào cũng đến uống ké nước đường: “Nhanh nhanh xéo đi.

”Nếu không phải là vào lúc thiên tai ba năm trước, Lạc Quốc Vinh đã cho ông ta hai củ khoai lang, cứu được mạng con ông ta thì ông ta cũng không thèm che giấu cho.

Lạc Quốc Vinh lập tức nằm bẹp ra giường bệnh, tỏ ra dáng vẻ yếu ớt, giả vờ giống như thật, có thể thấy được là một người lão luyện.

Ngô Tiểu Thanh nhìn ra ngoài một chút, sắc trời đã rất muộn rồi, bình thường đến giờ này đã được ăn cơm tối: “Không biết là bữa tối ăn cái gì, chắc là mẹ đã chuẩn bị xong rồi đấy nhỉ.

”Vừa dứt lời, Lạc Quốc Vinh vừa rồi còn thoi thóp ngồi bật dậy, đôi mắt sáng lấp lánh: “Người là sắt, cơm là thép, không ăn một bữa là đói hoảng, đi, đi về nhà ăn cơm thôi.

”Ngô Tiểu Thanh lập tức làm ra vẻ đỡ Lạc Quốc Vinh suy yếu đi về nhà, hai người phối hợp rất ăn ý, gặp được người trong thôn thì giải thích, đây là do làm việc mệt mỏi quá nên mới đổ bệnh, thầy thuốc bảo về nhà tĩnh dưỡng.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 8: 8: Cả Nhà Đều Là Cực Phẩm 2



Vừa đi vừa tuyên truyền, chỉ sau chốc lát đã truyền khắp toàn thôn.

Lạc Di nắm tay em trai chậm rãi đi theo phía sau, khóe miệng không nhịn được mà hơi vểnh lên.

Nhà họ Lạc chỉ có bốn gian phòng nhà đất mái lá rách rưới, bà cụ ở nửa gian, nửa gian là chỗ ăn cơm, còn lại mỗi nhà được chia một gian, ở đằng trước thì dựng một cái phòng bếp nhỏ.

Bà cụ Lạc làm chủ gia đình, trông coi tất cả mọi chuyện từ to đến nhỏ trong nhà, mỗi ngày ăn gì uống gì đều do bà cụ quyết định.

Tất cả tiền đều giao cho bà cụ, không thể giữ tiền riêng, cho dù con trai cả là đại đội trưởng thì cũng phải nghe bà cụ, chính là ngang ngược như vậy đó.

Bình thường thì ba cô con dâu thay phiên nhau nấu cơm, nhưng mà ngày mùa đều xuống ruộng làm việc nên bà cụ Lạc tự mình ra tay, chuẩn bị cơm nước cho mười mấy miệng ăn.

Hôm nay là ngày mùa, vì để bổ sung thể lực cho nhóm con cháu, bà cụ cố ý lấy ra một chút gạo mà bình thường không nỡ ăn, nhặt thêm mấy củ khoai lang rồi cho vào một cái nồi nấu chung với nhau, chỉ một lát sau đã có một nồi cơm khoai lang nóng hổi.

Còn chưng thêm một nồi bánh bột ngô, xào một ít rau và làm dưa chuột trộn gia vị, đây đều là những món thường xuyên ăn.

Bà cụ còn cố ý mua hai miếng đậu hũ, làm một nồi canh trứng đậu hũ, trứng gà lơ lửng trong bát canh, nhìn rất hấp dẫn.

Ngay đúng lúc bưng nồi lên thì Lạc Xuân Mai đi vào: “Bà nội, cháu đến giúp bà, bà vất vả rồi.

”Dưới ánh đèn lờ mờ, cô ta cầm lấy một cái gáo nước múc nước vào chậu, rửa mặt và tay sạch sẽ, còn lấy một chút dầu con sò để xoa tay.

Mặc dù cô ta mặc quần áo chắp vá, nhưng mà trên mặt lại mang nụ cười, nói chuyện nhỏ nhẹ dịu dàng, đặc biệt thích sạch sẽ, làn da trắng nõn, không giống cô gái được nuôi ở nông thôn.

Dầu con sò cũng chỉ có một mình cô ta dùng, là đặc quyền mà bà cụ cho.

bà cụ Lạc quay đầu nhìn thấy đứa cháu gái mình yêu quý nhất, cười híp cả mắt: “Vẫn là cháu ngoan nhất.

”Bà cụ nhanh chóng múc thêm một bát canh đậu hũ nữa ra, còn cố ý múc nhiều trứng và đậu hũ, Lạc Xuân Mai cũng không thấy nóng, uống một ngụm hết sạch, không hề thừa chút nước canh nào cả.

Sau khi uống xong, cô ta không nhịn được mà l**m môi một cái: “Ngon lắm ạ, bà nội, tay nghề nấu ăn của bà tốt quá.

”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 9: 9: Cả Nhà Đều Là Cực Phẩm 3



Dạo này chỉ khi có thân thích đến nhà thì mới có thể mua một miếng đậu hũ mời khách, bình thường thì tiền đâu ra mà mua?Người trong thành muốn ăn đậu hũ còn phải dùng phiếu nữa đấy.

Bà cụ Lạc nhìn mà xót xa trong lòng, đâu phải tay nghề nấu ăn của bà cụ tốt? Rõ ràng là bình thường ít khi được ăn.

Không biết bà cụ lấy ở đâu ra một quả trứng gà nóng: “Ăn đi, bà cho cháu bồi bổ thân thể, hôm nay đã mệt lắm rồi phải không? Bà đã nói rồi, bảo cháu ở nhà giúp bà nấu cơm.

”Bình thường bà cụ không cho cháu gái xuống ruộng, cháu gái mới mười bốn tuổi, qua mấy năm nữa đã có thể lấy chồng rồi, phải bảo dưỡng da dẻ cho tốt.

Bà cụ còn tính gả cháu gái đến trong thành, làm người trong thành hưởng phúc, cả nhà còn có thể được nhờ.

Nhưng mà cháu gái mình lại kiên trì, nói gì mà không thể ngáng chân, không thể làm chủ đề của mọi câu chuyện, không thể để cho người cha đội trưởng khó xử, muốn lấy mình làm gương.

Đứa bé hiểu chuyện biết bao.

Hai mắt Lạc Xuân Mai sáng lên, thỉnh thoảng cũng được ăn một quả, nhưng mà vẫn thấy thèm, cô ta cầm lấy quả trứng luộc cũng không vội vàng ăn ngay, mà là chia thành hai phần, một nửa thì cứng rắn đút vào miệng cho bà cụ Lạc, khó có khi bà cụ Lạc được ăn miếng ngon như thế, trong lòng còn ngọt hơn uống nước đường.

“Xuân Mai, nhanh ăn đi, đừng để những người khác nhìn thấy.

”Tất cả đều nói bà cụ thiên vị cháu gái lớn, cháu gái lớn hiếu thuận bà cụ như vậy, có thể không thiên vị sao?Thực ra thì bà cụ Lạc thường xuyên thiên vị Lạc Xuân Mai, lén lút cho ăn gì đó bồi bổ thân thể, nhưng mà nếu như để những người khác trong nhà biết thì chắc chắn sẽ không vui.

Lạc Xuân Mai cầm nửa quả trứng, vẻ mặt có chút bất an: “Như vậy không tốt đâu ạ, đều là người một nhà, sau này cùng nhau ăn.

”bà cụ Lạc chỉ thích đứa nhỏ hiểu chuyện biết điều như vậy: “Cháu đó, cái gì cũng tốt, chỉ là lương thiên quá.

”Khóe miệng Lạc Xuân Mai hơi nhếch lên, vừa định cho trứng gà vào trong miệng thì một bàn tay to từ bên cạnh đưa qua, lập tức cướp đi quả trứng gà.

Lạc Xuân Mai chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay trống rỗng, cơn tức từ trong lòng dâng lên, quay đầu trừng mắt nhìn về phía người đến, là Lạc Quốc Vinh, sắc mặt ông rất khó coi.

Cô ta thầm than một tiếng không ổn, lui về phía sau mấy bước trốn phía sau lưng bà cụ Lạc, dáng vẻ sợ hãi khiếp đảm, làm cho bà cụ Lạc đau lòng không thôi: “Con một đống tuổi rồi sao có thể cướp đồ ăn của cháu gái, nhanh trả lại đi.

”.
 
Back
Top Bottom