Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng

Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 150: Chương 150



Bà cụ cười càng ngày càng vui vẻ, chỉ cảm thấy những khổ sở mà trước đây trải qua là xứng đáng.

Lúc giúp bà cụ chuyển nhà, Cố Nghiên vô tình nhìn thấy Cố Nguyệt về nhà mẹ đẻ.

Nói đến cũng thật là trùng hợp, Cố Nguyệt cũng nhìn thấy cô.

Khi bốn con mắt nhìn nhau, thời gian như ngừng lại ngay lúc đó, im ắng yên tĩnh.

Không biết có phải là Cố Nghiên bị ảo giác hay không, cô phát hiện sắc mặt của Cô Nguyệt hình như so với trước đây kém hơn nhiều lắm, ngày hè như này, mà còn mặc quần dài áo dài, trên cổ cũng quấn một cái khăn lụa.

Nhưng Cổ Nguyệt rõ ràng là rất thích làm đẹp, mùa hè năm nào cũng đều mặc váy dài, vả lại chị ta rất sợ nóng, trước kia cô chưa bao giờ nhìn thấy chị ta mặc đồ dài vào mùa hè.

Nhưng hiện tại...

Có điều hình như Cố Nghiên rất nhanh nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt liền trầm xuống ngay tức thì.

Cái này sợ là đã bị bạo lực gia đình rồi cũng nên.

Cố Nguyệt nhìn thấy ánh mắt sắc bén tựa như đã nhìn thấu mọi việc đó của Cố Nghiên, lập tức dời đi ánh mắt lúng túng, theo bản năng đem khăn lụa trên cổ quấn chặt thêm chút, bước chân cũng bước nhanh hơn, giống như rất sợ bí mật bị bại lộ vậy.

Phản ứng thế kia, hoàn toàn giống hệt với Cố Nghiên ngày trước.

Lúc mới đầu, cô cũng rất sợ hãi bị người khác biết được những chuyện mất mặt đó, luôn luôn che che đậy đậy, nhìn thấy người liền trốn đi.

Tâm tình Cố Nghiên đang tốt cũng cô cũng giảm đi không ít, cô có chút thương hại nhìn theo hình dáng cô gái đang bước vội để nhanh chóng rời khỏi, giống như là nhìn thấy dáng vẻ của bản thân trước đây, không nhịn được mà lắc lắc đầu.

Cố Nguyệt à Cố Nguyệt, cô cũng không phải là kẻ ngốc, chỉ hy vọng cô có thể sớm tỉnh ngộ, thoát khỏi bể khổ.

Đợi sau khi đi xa, Cố Nguyệt cuối cùng mới thở nhẹ ra một hơi, cô ta ngồi bệt xuống trên đống rơm sau người, run run rẩy rây vén ống tay áo lên, lộ ra một mảng vết sẹo trên cánh tay do tàn t.h.u.ố.c lá làm bỏng mà thành.

Bởi vì không có kịp thời xử lý, lại chỉ rắc một ít tro đốt từ cây thuốc ra, cho nên lúc này da thịt bầy nhầy tụ lại một chỗ.

Cái loại đau đớn đến thấu xương đó, cùng với cái mùi m.á.u thịt cháy khét, cho đến tận bây giờ Cố Nguyệt vẫn còn nhớ rõ ràng cảm giác đấy, cô ta run lẩy bà lẩy bẩy, trong mắt toàn là sợ sợ hãi tột độ.

Cô ta ôm chân thật chặt, vùi đầu thật sau vào giữa hai đầu gối, có lẽ muốn tìm lấy cho bản thân một cảm giác thật an toàn.

Mỗi khi nhớ lại những chuyện mà bản thân đã phải chịu đựng trong thời gian qua, nước mắt của cô ta lại không thể khống chế được mà trào ra như suối.

Chính bản thân cô ta cũng chẳng thể ngờ được rằng một người đàn ông lịch lãm phong độ như vậy, lại có thể tàn nhẫn hung ác đánh đập người phụ nữ như thế.

Từ sau cái ngày vào cửa, cũng không biết anh ta từ đâu mà kết giao với mấy cái người không nên thân, bắt đầu học đánh bài cá cược.

Sau khi thua tiền rồi, bắt đầu mắng nhiếc cô ta rồi đập vỡ bát đĩa đồ đạc, sau đó nữa thì biến thành đánh đập cô ta.

Anh ta bóp lấy cổ cô ta, sau đó ấn cô ta trên mặt đất tát cô ta một cái thật mạnh, làm cho cô ta không thể thở nổi mà ngất lịm đi, trước mắt rõ ràng vẫn là khuôn mặt quen thuộc như thế, bọn họ đã từng ở trên giường thủ thỉ những lời ngọt ngào tư mật, nhưng hiện tại ở trước mặt đối phương lại giống như dã thú ăn thịt người không nhả xương, hận đến mức muốn đem cô ta đánh c.h.ế.t mới hả giận.

“Đồ rẻ tiền kia, dạo gần đây ông mày nhìn thấy mày là phiền chết, ngay cả con trai cũng không sinh được cho ông, đúng là đồ bỏ đi.

“Đậu xanh rau má, xem ông có đánh c.h.ế.t mày không, nhất định là bởi vì cái loại rẻ tiền như mày cho nên ông mày mới thua tiền"
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 151: Chương 151



“Mày nhìn Cố Nghiên mà xem, giỏi giang bao nhiêu, còn mày thì sao? Đúng là cái loại rác rưởi vô dụng nhất trần đời, ông mày sao lại lấy phải cái loại đàn bà như mày chứ."

“Nếu không phải Cố Nghiên không muốn gả cho ông mày, ông mày muốn làm cô ta tức c.h.ế.t nên mới lấy mày đấy!"

Đủ các loại mắng chửi sỉ nhục ùn ùn tuôn ra giống như thủy triều, vang vọng trời đất, xé rách tất cả lớp mặt nạ ngụy trang của người đàn ông này, đồng thời cô ta cũng rơi vào trong địa ngục vô tận.

Bố mẹ nhà họ Triệu cũng đồng thời thay đổi sắc mặt, trước khi kết hôn cười híp mắt nói rằng sẽ đem cô ta coi như con gái ruột thịt, nhưng bây hiện tại thì sao, không nói đến việc suốt ngày xem cô ta như trâu như ngựa mà sai bảo, thậm chí cái lúc mà tên cầm thú kia đánh đập người còn khóa cả cửa lại.

Thật...không còn ai để cầu cứu nữa!

Cố Nguyệt cuối cùng cũng hiểu ra...hóa ra Cố Nghiên đã từng khuyên nhủ cũng là vì muốn tốt cho cô ta mà thôi.

Nghĩ đến đây, Cố Nguyệt liền khóc không thành tiếng, trong lòng hối hận cực kỳ.

Cho nên lúc nãy cô ta mới không dám đối mặt với Cố Nghiên, quá xấu hổ nhục nhã rồi, thật sự là quá nhục nhã rồi.

Cũng đừng có nhắc cô ta về các tình yêu chó má gì đấy nữa, cô ta thích Triệu Kiến Minh cũng không có gì sai, nhưng cô ta thích là cái dáng vẻ dịu dàng lịch thiệp của Triệu Kiến Minh, chứ không phải là cái người đàn ông hiện tại, người có thói bạo lực gia đình làm cho người ta căm hận Não cô ta cũng không phải bị úng nước, bị người ta đánh đập thành cái bộ dạng này rồi vẫn còn tiếp tục thích người ta.

Hôm nay cô ta về nhà là bởi vì bị Triệu Kiến Minh đe dọa, cô ta bởi vì chịu không nổi nữa cho nên muốn ly hôn, nhưng Triệu Kiến Minh lại nói nếu cô ta dám ly hôn thì anh ta liền gϊết cô ta!

Cô ta thật sự rất sợ hãi, vốn dĩ muốn về nhà mẹ đẻ tìm người giúp đỡ cho cô ta, ai mà đến nhà mẹ đẻ cô ta sợ mất mặt với người ngoài, còn nói cái gì mà làm gì có người đàn ông nào không đánh vợ chứ, lại còn nói là sinh được đứa con là không có vấn đề gì hết nữa.

Cô ta có thể không nổi điên lên hay sao, sinh con cho một người đàn ông bạo lực gia đình ư, rồi sau đó thì sao, cùng nhau chịu bạo lực gia đình hay gì?

Cô em gái Nhị Ni mà cô ta luôn coi thường nói với cô ta, chị à, chị đừng có nghe lời ba mẹ nói, hôn nhân cái kiểu này nhất định phải ly hôn, càng đừng có nói đến chuyện sinh con gì đó, điên rồi hay sao?

Vì chuyện đó, Nhị Ni còn bị ba mẹ đánh cho mấy bạt tai, bảo con bé đừng có mà ở đây nói nhăng nói cuội.

Nhưng cô ta làm sao có thể nghe mấy lời quỷ quái của bọn họ chứ, còn sinh con cho cho một người đàn ông bạo lực gia đình. Ha! rồi sau đó cùng nhau chịu bạo lực gia đình à?

Cố Nguyệt hoàn toàn c.h.ế.t tâm rồi, cô ta biết người trong nhà không có khả năng giúp đỡ cô ta.

Cho nên... cô ta chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà thôi!

Cố Nguyệt gạt đi hết nước mắt trên mặt, ngửa mặt hướng lên trời, từ đống rơm nhìn hướng lên.

“Con tiện nhân lẳng lơ kia lại đi đâu rồi?”. Sau khi về đến nhà, lúc vừa mở cửa thì chào đón cô ta là mấy lời mắng nhiếc bực dọc của Triệu Kiến Minh cùng với mùi rượu xộc thẳng vào mũi.

Mắng cái kiểu kia, Cố Nguyệt đã lập tức run lẩy bẩy rồi vì sợ hãi, lấy tay bịt miệng lại, chẳng dám tiếp tục phát ra một chút âm thanh nào.

“Nghe nói con đàn bà đê tiện Cố Nhiên kia xây nhà mới rồi hả?” Anh ta lạnh dùng giọng điệu rét lạnh hỏi.

Cô Nguyệt gật gật đầu theo bản năng.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 152: Chương 152



“Con đàn bà này, sống cũng thật dễ chịu nhỉ, chờ mà xem, sớm muộn tôi cũng sẽ chỉnh c.h.ế.t cô ta!” Triệu Kiến Minh bực tức liền giáng cho Cố Nguyệt một cái bạt tai: “Đến lúc đó ông mày nhất định sẽ bắt cô ta quỳ trước mặt ông, dập đầu nhận sai trước mặt ông mày!"

Cổ Nguyệt hét lên một tiếng, bị đánh cho nằm lăn quay ra đất.

Cô ta nhìn cái dáng vẻ người đàn ông hết sức ghê tởm lúc này, che lại cái má đang sưng đỏ, trong lòng cười lạnh hết lần này đến lần khác.

Cái đồ ngu đần, lại bắt đầu ăn nói mạnh miệng rồi đấy!

Trước khi kết hôn đến cả bản lĩnh làm cho Cố Nguyệt gả cho anh ta còn không có, bây giờ còn muốn chỉnh c.h.ế.t cô ấy, quả thật là làm trò cười cho thiên hạ.

Chỉ là không có ngờ được lần này...

Sau khi đưa bà nội về nhà, Cố Nguyệt liền nhìn thấy hai đứa trẻ đang ngồi chồm hổm trước một cái thùng giấy, trong thùng giấy đó đựng mấy con gà con đáng yêu.

Đây là Cố Nghiên đặc biệt mua cho hai đứa nhỏ, bù đắp lại những mất mát và tiếc nuối của bọn nhỏ khi mất đi gà con trước kia.

“Bây giờ bọn cháu có rất nhiều gà con rồi."

Qua nhiên đúng là làm cho hai đứa lập tức nhỏ mang ý cười đầy mặt, không ngừng đưa tay v**t v* cái đầu nhỏ của những chú gà con đáng yêu.

“Các bạn gà con ơi, sau này bọn tớ sẽ thường xuyên đào giun cho các bạn ăn nha, đem các bạn nuôi trắng trẻo mập mạp, các bạn cũng phải đẻ thật nhiều trứng nhé, nếu không thì bọn tớ sẽ ăn các bạn đó biết không"

Chíp chíp chíp: Mấy chú gà con dường như là vừa bị kinh sợ, lập tức liền kêu lên những tiếng non nớt.

“Chị dâu, chị tốt thật đấy, đợi sau này bọn em lớn lên rồi nhất định sẽ hiếu thuận với chị ạ.” Đương nhiên hai đứa nhỏ cũng không nói quên cảm ơn với Cố Nghiên, một bộ dạng nghiêm túc cực kỳ.

“Được!"

Cố Nghiên cười híp mặt đáp lại.

Vốn dĩ nghĩ ngày tháng trôi qua sẽ luôn luôn gió yên biển lặng, hạnh phúc như vậy...

Nhưng nào ai ngờ được...

“Cô là bà chủ của nhà máy que cay, Cố Nghiên sao?” Các đồng chí trong ngành thực phẩm nhìn cô gái trẻ khoảng hai mươi tuổi trước mặt, trong mắt là sự ngạc nhiên, dĩ nhiên không ngờ rằng đối phương còn trẻ như vậy.

“Đúng vậy, là tôi."

Sau khi thấy Cố Nghiên gật đầu, đối phương nghiêm túc nói cho cô biết mục đích tới đấy của bọn họ: “Chúng tôi nhận được một báo cáo nặc danh nói rằng gia vị xưởng que cay của cô có chứa chất phụ gia không tốt nên hương vị mới ngon như vậy, ảnh hưởng nghiêm trọng tới an toàn tính mạng của người tiêu dùng"

“Không thể nào!” Không đợi Cố Nghiên mở miệng, những công nhân phía sau cô lập tức đứng ra phản bác: “Que cay là do chúng tôi sản xuất ra, chúng tôi không hề biết bên trong có thứ bậy bạ như thế, làm sao người khác có thể biết được?"

Tuy đối phương không nói thẳng là thêm vào thứ gì nhưng bọn họ đều hiểu.

“Đúng vậy, chính chúng tôi cũng ăn mà."

“Không chỉ mỗi tôi ăn mà thậm chí tôi còn yên tâm để đám con nít trong nhà ăn nữa."

“Nếu món này thật sự có vấn đề thì làm sao chúng tôi dám cho người nhà ăn?"

“Đồng chí này, cho dùng chúng tôi hại ai cũng không có khả năng hại người nhà của mình, các cậu không nên nghe người khác nói bậy!"

“Tiên sư chúng nó, nếu tôi biết là ai báo cáo, tôi sẽ vặn đầu tên đó xuống. Sao cứ nghĩ ngon là thêm thứ gì vào chứ, chính bản thân không có bản lĩnh lại đi cắn bậy, thú vị thật"

“Ai nói không phải, đây là đạo lý gì đấy!"

Các công nhân trong nhà máy lần lượt lên tiếng, ai nấy đều rất tức giận.

Một mặt là đúng sự thật, mặt khác cũng không ai muốn mất đi một công việc tốt như vậy.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 153: Chương 153



Nhìn từng khuôn mặt chất phác đang tức giận này, Cố Nghiên cảm thấy lòng mình ấm áp.

Các đồng chí tới kiểm tra lần đầu thấy một nhà máy làm việc đoàn kết đến như vậy, mấy lần muốn nói mà không chen vào được.

“Mọi người đừng nóng vội, tôi tin rằng các đồng chí này sẽ điều tra rõ sự thật, trả lại sự trong sạch cho nhà máy của chúng ta." Cố Nghiên nhanh chóng giơ tay, ý bảo mọi người bình tĩnh trước đã.

“Chắc chắc là vậy rồi, chúng tôi sẽ không đổ oan cho người tốt, nhưng cũng sẽ không bỏ qua cho kẻ xấu.” Thấy cục diện đã được khống chế, các đồng chí vội vàng gật đầu.

Sau đó đối phương lại bổ sung: “Hiện tại theo thông lệ thì chúng tôi cần điều tra xưởng của mọi người và lấy que cay về để kiểm nghiệm."

“Không thành vấn đề.” Cố Nghiên đồng ý.

Nếu như nhìn kĩ sẽ phát hiện trong mắt cô tràn ngập sự lạnh lùng, trên mặt cũng không có chút gì gọi là kinh ngạc.

Đó là bởi vì.

Mấy hôm trước, Cố Nguyệt vốn dĩ luôn xung đột với cô bỗng nhiên lặng lẽ đến nhà máy tìm cô vào buổi tối.

Cô ta dường như rất sợ bị người khác nhìn thấy, dọc đường còn rất lén lút. Cho dù đã vào nhà rồi nhưng cô ta vẫn thò đầu ra nhìn, giống như sợ bị phát hiện.

“Chị tìm em có việc gì?” Cố Nghiên khoanh tay nhìn cô ta, cho rằng cô ta tìm đến mình nhờ giúp đỡ.

Từ miệng của Nhị Ni, cô đã biết được chính xác chuyện cô ta bị gia đình bạo hành, hơn nữa còn có ý nghĩ muốn ly hôn.

Tuy nói Cố Nghiên không hợp với cô ta nhưng sau khi biết cuối cùng cô ta cũng chịu tỉnh ngộ thì không khỏi thở phào.

Thế nên cô mới không đuổi cô ta đi, chỉ cần cô ta bằng lòng thì cô sẽ giúp cô ta ly hôn. Cô không đơn giản là vì cô ta, mà còn là vì tất cả những người phụ nữ đã từng chịu khổ.

Cố Nguyệt dường như đã quên hết những chuyện không vui trước đấy, lúc này cô ta vội vàng tiến lên nắm lấy cánh tay của cô: “Cố Nghiên, tên khốn Triệu Kiến Minh muốn hãm hại nhà máy của em. Anh ta muốn gϊếŧ c.h.ế.t em, lần này thật sự không phải là lời nói quá đâu!"

Thì ra trong lúc vô tình Cố Nguyệt nghe thấy anh ta dùng điện thoại gọi cho đám bạn bè hỗn tạp của mình, định cho đối phương 500 tệ để người đó nghĩ cách âm thầm đưa thứ đồ vật đó vào nhà máy.

Sau đó anh ta sẽ đi tố cáo, tiếng xấu nhà máy que cay của Cố Nghiên sẽ lan xa, trực tiếp phá sản.

Sau khi nghe xong, Cố Nghiên cau mày thật chặt, đôi môi đỏ mọng gần như mím lại thành một đường thẳng. Tất nhiên cô không nghĩ đến lại có chuyện này xảy ra.

“Lời chị nói là sự thật, em nhất định phải tin chị!” Cố Nguyệt sợ cô không tin, vội giơ tay thề: “Nếu lời chị nói có cái gì không đúng sự thật thì Cố Nguyệt chị sẽ c.h.ế.t không được yên thân..."

“Em tin đây là thật.” Cố Nghiên ngắt lời, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt chân thành của cô ta.

Đã rất lâu rồi cô chưa thấy sự mở lòng này của cô ta đối với cô.

Ngay cả khi cô biết, lý do mà cô ta nói với cô cũng chỉ sợ rằng còn có yêu cầu khác.

Lúc này Cố Nguyệt mới yên tâm thở phào. Cô ta hít sâu một hơi, sau đó khẩn trương bổ sung thêm: “Vậy em phải phòng bị cẩn thận, đừng để tên súc sinh này thành công!"

“Em biết rồi.” Cố Nghiên gật đầu, nói tiếp: “Sở dĩ chị nói với em chuyện này là vì còn chuyện khác cần nhờ vả đúng không?"

Ai ngờ Cố Nguyệt không trả lời mà hỏi ngược lại: “Sau khi em biết chuyện này có bỏ qua cho nhà họ Triệu không?"

“Sẽ không” Giọng của Cố Nghiên lạnh lẽo như vừa được kéo ra từ đống băng.

Một kế hoạch thâm độc như vậy nếu không thành công sẽ rất kinh tởm, còn nếu thành công thì nhà máy que cay của cô sẽ bị nước bọt dìm cho chết. Nếu như không chứng minh được sự trong sạch, rất có khả năng cô sẽ bị kết án.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 154: Chương 154



Khi dễ cô như vậy, cô bỏ qua cho anh ta mới là lạ đấy!

“Vậy là đủ rồi. Cố Nguyệt đột nhiên cười lên một tiếng, nụ cười vừa cố chấp vừa điên cuồng: “Đây chính là mục đích của chị!"

Cô ta biết Cố Nghiên sẽ không buông tha cho tên khốn kiếp này.

“Chị muốn trả thù Triệu Kiến Minh, nhưng chị cũng biết mình không có năng lực làm được chuyện đấy nên chỉ có thể trông cậy vào em, em nhất định sẽ làm được!” Lúc nói chuyện cô ta còn cười một tiếng, nhưng nét mặt lại dữ tợn giống loài dã thú hung tợn, tràn đầy vẻ thù hận.

Sẽ không có ai biết được sự tra tấn và sỉ nhục mà cô ta phải chịu được về cả thể chất và tinh thần trong suốt khoảng thời gian này.

Cả một đời kiêu ngạo của Cố Nguyệt bị anh ta huỷ hoại, bị huỷ hoại hoàn toàn!

Tất cả những gì mà cô ta có bây giờ chẳng qua chỉ là sự tự ti, cảm giác hổ thẹn và ghê tởm, thậm chí muốn tự sát. Cô ta không hiểu được mình đã làm sai điều gì mà vì cái gì anh ta lại đối xử với cô ta như thế Hân!

Vô cùng hận thù!

Hận không thể phanh thây xé xác, băm anh ta thành từng mảnh!

Cố Nghiên đỡ cô ta đang lung lay sắp ngã, vỗ vỗ phía sau lưng tiếp thêm hy vọng cho cô ta: “Cố Nguyệt, chị sẽ sớm được thoát khỏi căn nhà đó"

Rõ ràng giọng nói của cô vẫn nhàn nhạt nhưng lọt vào tai của Cố Nguyệt lại vô cùng dễ chịu.

Bởi vì đây là cọng rơm cứu mạng của cô ta...

“Cảm ơn em, A Nghiên, thật sự cảm ơn em. Cố Nguyệt biết rõ cô nhất định đã nghĩ ra biện pháp để đối phó với Triệu Kiến Minh. Cô ta vui mừng đến phát khóc, nhào vào trong n.g.ự.c cô khóc như một đứa trẻ.

Vào lúc này, tất cả thể diện đều bị cô ta vứt lên chín tầng mây.

Đây là người duy nhất ngoại trừ Nhị Ni bằng lòng giúp đỡ cô ta.

Vậy mà buồn cười chính là cô ta còn tự mình từng xem cô là kẻ thù.

“Chị... trước đấy chị thật không tốt, luôn ghen ghét với em, nhằm vào em. Còn nữa, rõ ràng em từng nói với chị Triệu Kiến Minh có vấn đề nhưng chị vẫn không tin em, ngược lại còn vu oan em. Chị thật đúng là đáng đời mà!"

Bốp!

Chỉ thấy Cố Nghuyệt trực tiếp mở to miệng, trên khuôn mặt sưng phù tràn đầy sự hối hận.

Rõ ràng khi còn bé, cô ta, A Nghiên và Nhị Ni chơi với nhau rất thân thiết. Nhưng không biết từ khi nào, người trong thôn bắt đầu so sánh cô ta với A Nghiên, nói chỗ nào của cô ta cũng kém A Nghiên.

Tuy đây là lời nói thật nhưng lòng tự trọng của cô ta vẫn bị đả kích. Thế rồi cô ta đơn phương tuyên bố cắt đứt tình bạn với các cô.

Sau lại có sự xuất hiện của tên súc sinh Triệu Kiến Minh đã trực tiếp đóng băng mối quan hệ giữa hai chị em họ.

Nghĩ đến những chuyện đấy, Cố Nguyệt không khỏi lại tát mình một cái.

Thật buồn cười, đoạt tên cặn bã mà em mình không cần coi như bảo bối không nói, lại còn ba lần bảy lượt khoe khoang mỉa mai cô, quả thật không dám nhìn thẳng!

“Chuyện trước kia không cần nhắc lại” Cố Nghiên đã không còn để bụng những chuyện đó từ lâu rồi, cô chỉ nói: “Rồi cũng sẽ tốt thôi, cuộc sống sẽ tốt hơn, cuộc đời của chị sẽ không vì một tên khốn nạn mà huỷ bỏ. Chỉ cần chị tình nguyện vực dậy, bên kia lúc nào chào đón người mới cả!"

Giọng nói của cô vang vang mạnh mẽ, giống như mặt trời xua tan đám mây đen che kín bầu trời bấy lâu, hé ra tia sáng rực rỡ.

Cố Nguyệt ngẩng đầu nhìn người con gái trước mặt, đôi mắt chăm chú nhìn cô, một giây cũng không chịu dời đi.

Cô ta cảm thấy dường như A Nghiên có phép thuật.

Rõ ràng vừa rồi trong lòng cô ta còn đau, còn thống khổ, còn tuyệt vọng như vậy, nhưng bấy giờ sau khi nghe cô nói xong, trong cô ta lại dấy lên sự hy vọng về một tương lai.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 155: Chương 155



Đúng vậy, chỉ cần cô ta bằng lòng đứng lên thì sao lại phải lo cuộc sống tồi tệ kia chứ?

Không bản chính A Nghiên là một ví dụ điển hình sao?

“A Nghiên, chị đã biết vì sao mọi người đều rất thích em rồi” Cố Nguyệt nín khóc mỉm cười: “Hơn nữa, chị thật sự kém cỏi so với em.

Vốn dĩ lời này rất khó nói, nhưng khi thực sự nói ra lại thấy cũng không khó khăn đến thế.

“Mỗi người ai cũng có điểm đặc biệt. Có lẽ về điểm này chị không bằng em, nhưng sẽ có điểm em không bằng chị.” Cố Nghiên trả lời, nở nụ cười trên môi.

Dưới ánh đèn sáng rỡ, hai chị em nhìn nhau mỉm cười. Ngay tại thời điểm này, họ đã hoàn toàn làm hoà với nhau.

Có lẽ sẽ không hoàn hảo như lúc ban đầu nhưng nhất định sẽ không tranh cãi nhau nữa!

“Thế nào? Có phát hiện gì không?” Giọng nói của đồng chí kiểm tra vang lên, Cố Nghiên thoát khỏi dòng hồi ức.

“Không tìm được cái gọi là chất phụ gia." Đối phương lắc đầu, cũng báo cáo lại: “Hơn nữa nhà máy này có đầy đủ giấy chứng nhận và thủ tục, các dây chuyền sản xuất và vận hành đều rất sạch sẽ, các công nhân cũng đều có giấy chứng nhận sức khỏe, có đủ điều kiện kinh doanh".

Có thể nói, đây là nhà máy thực phẩm an toàn vệ sinh nhất mà bọn họ từng kiểm tra, ngay cả một hạt bụi cũng không có, thậm chí công nhân ra vào xưởng đều phải đi giày bảo hộ, đeo bao tay được khử trùng không dưới mười lần một ngày.

“Vậy cứ mang mẫu vật về kiểm tra trước đi", đồng chí Lãnh đạo gật gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Cố Nghiên: “Đến lúc đó sẽ thông báo kết quả cho cô, dù có vấn đề hay không thì chúng tôi vẫn sẽ nói rõ tình hình trên báo, kêu gọi người tiêu dùng an tâm mua hàng.

“Việc nên làm mà. Cố Nghiên lên tiếng, tự mình tiễn bọn họ rời đi: “Mọi người đi thong thả."

Mãi đến khi bọn họ hoàn toàn đi xa, Cố Nghiên mới xoay người trở về.

Cô nhẹ nhàng hít sâu vào một hơi rồi thở ra.

Đương nhiên bọn họ tìm không thấy được gì, bởi vì từ sau khi Cố Nguyệt nhắc nhở, cô với Trình Kính Tùng đã phải kiểm tra nhà máy vô số lần trong một ngày.

Cuối cùng họ đã tìm thấy thứ bị người ta cố ý đặt ở trong góc nhà kho, sau đó bọn họ đã mang nó đi phá hủy ngay trong đêm.

Nếu như không xử lý sạch sẽ, đến lúc đó đất dính vào ống quần, dù không phải là phân thì cũng bị coi là phân!

Không thể không nói, chiêu này thật sự là quá ghê tom!

Cố Nghiên vừa mới trở lại văn phòng, đã nhận được điện thoại của quản lý Ngô.

“Em gái Cố, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, sao bộ thực phẩm lại đến tìm các cô, tôi tuyệt đối không bao giờ tin que cay bên cô làm có vấn đề!” Giọng nói của anh ấy vừa lo lắng vừa quan tâm, cuối cùng cũng tỏ ra vô cùng tin tưởng Cố Nghiên.

Là đối tác với nhau, anh ấy biết rất rõ nhà máy của cô sạch sẽ thế nào.

Thấy anh ấy cũng biết rồi, Cố Nghiên cũng không thấy quá bất ngờ.

Mặc dù việc này chưa bị làm lớn, nhưng lần này nhóm đứng đằng sau và đồng bọn của họ không biết đã làm ra bao nhiêu hành động nhỏ, bởi vậy truyền tới bên phía quản lý Ngô cũng là bình thường.

Chắc bọn họ muốn hàng hóa của cô bị rút khỏi thị trường, nhưng tiếc rằng lần này mơ tưởng của những kẻ tiểu nhân đã thất bại ngoài ý muốn rồi.

“Cảm ơn anh Ngô đã tin tưởng, Cố Nghiên tôi dùng tính mạng để thề, que cay sản xuất ở nhà máy bên tôi không có chút vấn đề nào cả, anh cứ việc yên tâm bán, vừa rồi kiểm tra rồi, không điều tra ra được vi phạm quy định gì cả.”

Mặc dù chưa nói trước được kết quả, nhưng dựa theo hợp đồng thì đối phương không thể rút hàng của bên cô, nhưng Cố Nghiên vẫn cho anh ấy một liều thuốc an thần.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 156: Chương 156



“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."

Lúc này quản lý Ngô càng thêm yên tâm, anh ấy thật lòng coi Cố Nghiên là bạn bè, cho nên cũng có lòng tốt nhắc nhở nói: “Em gái Cố, chẳng lẽ chuyện này có người đ.â.m sau lưng em?"

“Anh Ngô, anh nói không sai.” Cố Nghiên cũng không định lừa anh ấy, cô cười khổ gật gật đầu.

Nghe thấy giọng điệu vô cùng chắc chắn của cô, quản lý Ngô cũng hiểu ra, có lẽ cô cũng đã đón được cụ thể là ai rồi.

Anh ấy lập tức nói: “Nếu có yêu cầu gì cần giúp đỡ, cô cứ việc nói."

“Cảm ơn anh Ngô, nhưng tôi có thể tự mình xử lý được.” Cố Nghiên uyển chuyển từ chối.

“Vậy được rồi." Quản lý Ngô cũng thức thời không có nói thêm gì nữa.

Hai người lại nói chuyện về công việc thêm một lúc, sau đó cũng cúp máy.

“Nhà họ Triệu, các người giả trò xấu với tôi đúng không, vậy cứ rửa mắt mong chờ đi!” Giờ phút này, Cố Nghiên dựa vào ghế quản lý, khuôn mặt lạnh băng, cô nhìn cuốn lịch trên bàn, đôi môi đỏ mọng nhếch lên một đường cong.

Cô nghĩ, cũng sắp đến lúc rồi.

Phải biết rằng, vào ngày biết chuyện này, cô đã trực tiếp trở tay báo cáo ba Triệu.

Tham ô tiền của nhà máy thực phẩm, thông đồng với một kế toán đã có gia đình, âm thầm ăn chặn tiền hoa hồng...tất cả những tội danh này cũng đủ khiến nhà họ Triệu của ông ta tan cửa nát nhà, ở tù một gông!!

Sở dĩ Cố Nghiên biết rõ ràng như vậy, là bởi vì kiếp trước những chuyện này đã bị nhà máy vạch trần rồi.

Lúc ấy ba Triệu muốn lợi dụng việc nhà máy đóng cửa để kiếm thêm chút lợi nhuận, kết quả không ngờ lại khiến bản thân chơi quá trớn, làm cho người ta phát hiện ra.

Sau đó nhà máy bắt đầu kiểm toán lại, chuyện này không kiểm tra thì không sao, nhưng một khi tra ra đúng là bị dọa sợ, dưới sự trợ giúp của kế toán, ông ta lại dám biển thủ cả trăm vạn.

Đồng thời những chuyện dơ bẩn như ông ta qua lại với nữ kế toán đã kết hôn, còn cả chuyện ăn chặn tiền hoa hồng, tất cả đều bị người ta vạch trần.

Cuối cùng trực tiếp bị còng tay đưa đến ngục giam không hẹn ngày phán xử.

Vào tù chung với ông ta còn có cả mẹ Triệu, mặc dù đối phương không biết chuyện chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng bà ta biết rõ việc ông ta tham ô, hơn nữa lúc ấy còn tìm thấy rất nhiều thỏi vàng dưới gầm dưới của bà ta.

Còn về phần Triệu Kiến Minh, anh ta lại khá may mắn, với sự bảo vệ của hai người kia, anh ta vẫn bình an vô sự.

Cũng chính vì vậy, đối phương chơi cờ b.ạ.c thiếu nợ không trả được, nên sau đó anh ta mới nghĩ tới việc bán cô đi để trả nợ.

Nhưng hiện giờ, ngoại trừ cô, kết cục cuối cùng của bọn họ vẫn sẽ là như vậy!

Cùng lúc đó, nhà họ Triệu.

“Đã bỏ đồ vật kia vào nhà máy rồi, sao cuối cùng lại không lục soát ra được chứ?” ba Triệu nhận được tin tức, ông ta tỏ ra nghi hoặc.

Đặc biệt là Triệu Kiến Minh, anh ta thực sự không hiểu tại sao.

Rõ ràng... người anh ta mua chuộc đó đã làm rồi, đã bỏ đồ vào trong đó rồi mà.

Nhưng vì sao lại không điều điều tra ra chứ?

Giờ phút này trong lòng hai cha con họ đều là sự nghi hoặc.

Dù sao ba Triệu cũng có nhiều thủ đoạn, cuối cùng ông ta cũng đã ý thức được có gì đó không thích hợp: “Không biết vì sao, trong lòng ba lại rất bất an, chẳng lẽ con nhỏ Cố Nghiên kia đã biết trước rồi?"

“Chuyện này không thể nào đâu!” Triệu Kiến Minh lập tức phủ nhận.

Cố Nghiên không thể biết trước được, sao cô lại biết bọn họ sẽ hãm hại cô chứ?

“Ba, ba đừng nghĩ nhiều, có lẽ chỉ là có chút ngoài ý muốn, bây giờ con đi tìm Đạo Sẹo để hỏi xem. Nói xong, Triệu Kiến Minh cũng rời đi.

Đao Sẹo chính là người lúc trước anh ta mua chuộc.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 157: Chương 157



Chỉ là anh ta còn chưa đi ra tới cửa, thì đã phải nghênh đón một đoàn người đang hùng hổ đi tới.

Là quản lý của nhà máy thực phẩm dẫn theo cảnh sát tới.

“Quản lý trưởng?” Triệu Kiến Minh không hiểu chuyện gì nhìn đối phương: “Mấy người có chuyện gì vậy?"

Vẻ mặt đối phương vô cùng khó coi, trực tiếp làm lơ anh ta, trực tiếp nói với đồng chí cảnh sát: “Đây chính là nhà của Triệu Đông!"

“Mau bắt bọn họ lại!"

Nói đến đây, ông ấy nghiến răng nghiến lợi, mấy người phía sau quản lý trưởng cũng căm phẫn nhìn ông ta, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn ông ta như muốn ăn tươi nuốt sống.

Ai có thể ngờ được, một người đàn ông nhìn vẻ ngoài có vẻ tôn nghiêm, chưa nói đến nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng phía sau lại biển thủ nhiều tiền của nhà máy như vậy!

Đối mặt với đội ngũ này, ba Triệu đột nhiên rùng mình một cái, cảm giác bất an trong lòng càng tăng lên.

“Các người là..."

Còn không đợi ông ta hỏi xong, đồng chí cảnh sát đã nói mục đích của mình.

“Triệu Đông, chúng tôi là Cục Cảnh sát huyện, chúng tôi đã điều tra ra ông với kế toán của nhà máy đã làm giải sổ sách, lén nhận hối lộ, ăn chặn tiền hoa hồng, mới chỉ một năm ngắn ngủi đã biển thủ tổng cộng 30 vạn. Hiện tại chứng cứ đã vô cùng chắc chắn, mời ông đi theo chúng tôi!"

Đồng chí cảnh sát vừa nói xong, ba Triệu bị một đôi còng tay lạnh cóng còng vào tay.

Thì ra vào cùng ngày nhận được thư báo cáo, nhà máy thực phẩm ở huyện đã hợp tác với cảnh sát bắt đầu âm thầm điều tra.

Không điều tra thì không biết, nhưng một khi đã tra ra, đúng là người xảo quyệt, tất cả vụ việc đều là sự thật.

Ngoại trừ các khoản tiền giả hợp tác với kế toán bắt đầu trong sáu tháng qua, những chuyện khác cũng không thiếu, chỉ sợ bọn họ còn biển thủ nhiều hơn con số hiện tại đã điều tra ra.

Đặc biệt còn quang minh chính đại làm giả sổ sách, tham ô tiền của nhà máy, những thứ này đề là tài sản của tập thể, sao ông ta lại dám làm ra!

Nghe vậy, hai mắt ba Triệu lập tức trợn to lên, cả người run như cầy sấy.

Hiển nhiên là ông ta không ngờ tới những chuyện mình cho là bí mật như vậy sẽ bị người ta phát hiện.

Nhưng dù đã đến nước này rồi, ông ta vẫn còn tâm lý cầu may.

“Bậy bạ, tôi không làm, tôi không làm!!” Ba Triệu còn trắng trợn phủ nhận.

“Chứng cứ vô cùng xác thực, ông còn có mặt mũi kêu oan?” Lão quản lý trưởng oán hận dậm chân, ánh mắt chỉ hận không thể lột da róc gân của ông ta ra.

Người này chính là đích thân ông ấy dẫn tới, vốn định sau khi về hưu sẽ hết lòng đề cử ông ta tiếp nhận công việc, hiện tại thì hay rồi, ông ta lại chính là con sâu mọt lớn nhất của nhà máy.

Cả 30 vạn, tính theo tiền lương tiêu chuẩn hiện tại, có lẽ đây chính là con số mà người thường dùng cả mấy đời cũng không kiếm được.

Ông ta biển thủ lặng lẽ không ai biết, tham lam như một điều đương nhiên.

Vốn dĩ ông ấy đã có thể an tâm về hưu, nhưng việc này lại trực tiếp khiến ông ấy tức giận muốn hộc máu, cái mạng già cũng khó giữ được.

Ông ấy cảm thấy hổ thẹn với nhà máy, vì chính ông ấy đã nuôi ra một tên cặn bã như vậy cho nhà máy.

Cho nên giờ phút này lão quản lý trưởng thật sự có suy nghĩ muốn gϊếŧ ông ta.

“Kế toán Dương đồng phạm của ông đã bị bắt rồi, cô ta đã nhận tội toàn bộ, cũng thừa nhận đã tham ô tiền quỹ với ông!” Cảnh sát lại lạnh lùng nói thêm.

Lúc này, mặt mũi ba Triệu hoàn toàn mặt xám xịt.

Ông ta biết rõ rằng mình đã hoàn toàn không còn cơ hội lật tẩy nữa rồi.

Đôi môi trắng bệch của ba Triệu không ngừng run rẩy, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa khϊếp sợ của Triệu Kiến Minh, cuối cùng cũng thừa nhận: “... Không sai, là tôi làm, tất cả đều là một mình tôi làm, xin đừng liên lụy đến người nhà tôi."
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 158: Chương 158



Ông ta biết bản thân đã không thể trốn thoát được nữa, cho nên ông ta đã nhận tất cả tội lỗi lên đầu mình.

“Đúng vậy, tất cả đều là ông ta làm, tôi với con trai tôi hoàn toàn không biết chuyện gì cả!!” Bên này, mẹ Triệu nghe thấy tin tức vừa ôm con trai vừa tức giận mắng ba Triệu.

“Ông đồ khốn nạn, đúng là không biết xấu hổ, còn dám biển thủ tiền của nhà máy, còn dám ngoại tình, từ nay về sau chúng tôi đoạn tuyệt quan hệ với ông!"

Lời nói của bà ta cùng lắm cũng chỉ làm ba Triệu cảm thấy hổ thẹn, nhưng cũng chẳng thể làm ông ta thấy tổn thương chút nào.

Triệu Kiến Minh cũng nói khác, vì tự bảo vệ mình, anh ta lập tức không chút khách khí nói: “Ba, sao ba có thể tham ô tiền của nhà máy chứ, ba thật sự làm con quá thất vọng, con thật sự không ngờ tới ba lại có tể làm ra chuyện như thế này"

Chỉ thấy anh ta căm ghét chỉ trích ông ta như kẻ thù, chỉ ước bản thân không có người ba như ông ta.

Nhưng nếu như anh ta thật sự không biết chuyện ba Triệu ăn chặn tiền hoa hồng với tham ô, vậy có lẽ cũng không tới mức đó.

Dù sao anh ta cũng có tiền lương, nhưng ở dưới tầng hầm nhà anh ta lại có nhiều tiền như vậy, muốn nói bên trong không có gì mờ ám thì liệu có ai tin?

Ba Triệu biết rõ con trai cũng chỉ là tự bảo vệ mình nên mới nói ra những lời này, mặc dù đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi thật sự nghe thấy, đáy lòng ông ta vẫn như có con d.a.o cứa vào.

“Các người có tham gia vào hay không, có biết chuyện hay không, chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng." Cảnh sát nghiêm túc bổ sung nói.

“Nên vậy, nên vậy", giờ phút này mẹ Triệu với Triệu Kiến Minh còn có thể nói gì nữa, chỉ có thể liên tục gật đầu.

Sau đó nhóm cảnh sát tìm thấy một lượng tiền mặt lớn ở nhà họ Triệu, cũng lục soát được không ít vàng thỏi ở dưới gầm giường Triệu Mẫn.

Lúc này, sắc mặt mẹ Triệu cũng mặt xám như tro.

So với Triệu Kiến Minh thật sự không biết chuyện, bà ta thực sự biết rất rõ chồng mình vẫn luôn tham ở ô tiền ở nhà máy.

“Với tiền lương của bà, chắc không mua nổi mấy thứ này đâu nhỉ?” Cảnh sát chất vấn.

Trong đầu mẹ Triệu hỗn loạn, lắp bắp phủ nhận: “Tôi...tôi không biết...những cái đó không phải của tôi...?"

“Còn có trang sức cháu báu, chẳng lẽ cũng không phải của bà??"

“Tôi...tôi” mẹ Triệu càng luống cuống hơn, rõ ràng muốn phủ nhận, nhưng đối mặt với sự hỏi cung của cảnh sát, lưỡi bà ta lại như bị buộc chặt vào nhau.

Cuối cùng, ba Triệu, mẹ Triệu đều bị áp giải lên xe cảnh sát.

Đám người vây xem nhìn một rương tiền bị dọn đi, bọn họ cũng sợ đến ngây người.

Ngày thường mặc dù bọn họ cũng biết nhà họ Triệu có điều kiện tốt, một nhà ba người đều là công nhân của nhà máy thực phẩm, đặc biệt hai vợ chồng họ còn là lãnh đạo trong nhà máy.

Nhưng thế nào cũng không thể ngờ tới, nhà bọn họ lại có nhiều tài sản không hợp pháp như vậy!

“Cả nhà này đúng là không phải thứ gì tốt đẹp, thế mà lại dám tham ô nhiều tiền như vậy!"

“Thảo nào tiền lãi của nhà máy càng ngày càng thiếu hụt, thì ra là có sâu mọt ở bên trong!"

“Còn không phải sao, không biết sao bọn họ lại dám làm như vậy nữa!"

Nhà hàng xóm xung quanh hầu như cũng đều là người nhà của công nhân nhà máy thực phẩm, bọn họ vô cùng căm phẫn, chỉ hận không thể lấy nước miếng dìm c.h.ế.t cả nhà kia.

Mặt mũi của Triệu Kiến Minh cũng biến sắc tím như màu gan lợn, giờ phút này anh ta chỉ cảm thấy mình giống như tên hề đứng nhảy nhót vậy!

Cố Nguyệt đứng một bên nhìn nhà họ Triệu nháo nhào như vậy, khóe môi cô ta cong lên, trong lòng cũng vô cùng vui sướng.

Đúng là A Nghiên ra tay vô cùng tàn nhẫn!!
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 159: Chương 159



Do chứng cứ xác thực, cho nên tòa đã nhanh chóng đưa ra phán quyết.

Ba Triệu bị phán chung thân, mẹ Triệu vì là đồng phạm nên phán 30 năm.

Triệu Kiến Minh vì đạo đức gia đình có vấn đề nên cũng bị đuổi khỏi nhà máy ngay ngày hôm đó, bây giờ chỉ ngủ ở nhà, uống rượu với đánh bạc.

Sau khi nghe được tin thì càng thêm chán chường.

Thế mà “đã tuyết lại còn thêm sương”, chuyện khiến anh ta càng thêm nhục nhã và xấu hổ chính là, anh ta vậy mà lại bị con tiện nhân Cố Nguyệt kiện ra tòa đòi ly hôn.

Đã tuyết lại còn thêm sương: Đã đen đủi lại còn đen đủi hơn nữa.

Ai mà ngờ rằng, một Cố Nguyệt luôn nhẫn nhục chịu đựng, ngay ngày hôm sau lại chạy đến toà án kiện anh ta đòi ly hôn. Thậm chí còn vạch trần toàn bộ chuyện anh ta có khuynh hướng bạo lực.

Hôm diễn ra phiên toà đó.

Cố Nguyệt khóc lóc kể lể, tố cáo: “Tên vũ phu này, trong vòng một năm đã đánh gãy sau cái xương sườn. Ba lần đánh gãy xương cổ tay của tôi. Số lần bị bỏng lại càng không đếm xuể. Đây là những chẩn đoán mà bệnh viện đã chẩn đoán cho tôi. Tôi không thể tiếp tục chung sống với người đàn ông như vậy được."

Người phụ nữ nước mắt giàn giụa, vén tay áo lên, chỉ thấy trên tay toàn là những vết thương dữ tợn và những dấu vết do bị đầu t.h.u.ố.c lá cố ý gây ra.

Ngoài ra còn có các loại báo cáo kiểm tra về gãy xương.

Nhìn thấy mà giật mình!

Khiến người ta vô cùng phẫn nộ.

Các phóng viên có mặt tại phiên toà nhao nhao chụp lại, chuẩn bị viết bài, giúp đỡ những người phụ nữ phải chịu bạo lực gia đình như cô ta.

Ly hôn không đáng xấu hổ, người bạo lực gia đình mới đáng xấu hổ!!

Dưới những bằng chứng như vậy, Cố Nguyệt thành công ly hôn.

Khoảnh khắc nhận được giấy chứng nhận ly hôn, Cố Nguyệt nhìn ánh mặt trời rực rỡ trước mặt, cảm thấy bản thân mình giống như được sống lại một lân.

Mà người giúp cô ta sống lại, là chính cô ta, đặc biệt là A Nghiên.

A Nghiên đã kiến nghị cô ta kiện ra toà, cho cô ta chi phí kiện tụng, tìm luật sư giỏi nhất trong ngành cho cô ta.

A Nghiên sắp xếp ổn thoả tất cả mọi thứ chỉ vì cứu cô ta thoát khỏi khổ ải.

"A Nghiên, cảm ơn em"

Cố Nguyệt trịnh trọng cúi người với Cố Nghiên.

Nếu không có sự giúp đỡ của A Nghiên, cô ta thật sự không biết phải làm sao.

Ít nhất thì ngay cả chi phí kiện tụng cô ta cũng không có.

“Tôi chỉ mong trên đời không còn chuyện như vậy nữa.” Cố Nghiên trả lời.

Cô nhìn mặt hồ gợn sóng lăn tăn phía xa, lại không kìm được nghĩ bản thân mình cũng đã từng như vậy.

Khi đó, cô vẫn luôn trông chờ có người đến cứu cô.

Cho nên cô quá thấu hiểu nỗi đau và sự bất lực trong lòng người phụ nữ bị bạo lực gia đình.

Đừng nói lý do tại sao không tự mình ly hôn, trên thực tế, có rất nhiều khó khăn như tiền bạc, con cái, hoặc là sợ hãi sự uy hϊếp, đe dọa của đối phương.

Cố Nguyệt biết ơn sự giúp đỡ to lớn của cô từ tận đáy lòng, cô ta khâm phục nói thêm: "A Nghiên, chị sẽ nhanh chóng hoàn trả lại chi phí mà em đã giúp chị."

“Được. Biết cô ta vui mừng, Cố Nghiên cũng không từ chối.

"Đùng rồi A Nghiên, chị chuẩn bị rời khỏi nơi này Hai tay Cố Nguyệt đặt lên lan can bên hồ, quay đầu nhìn cô, nói.

Ở đây cất giấu quá nhiều hồi ức mà cô ta không muốn nhắc lại.

Cô ta không muốn tiếp tục ở đây nữa, cô ta muốn đổi nơi ở, bắt đầu lại.

"Chị có một người bạn học nữ làm việc ở phía nam, chị chuẩn bị đến đó, bắt đầu lại cuộc sống." Cô ta tiếp tục nói, trong mắt đều là niềm hy vọng về tương lại "Có đáng tin cậy không?" Cố Nghiên hỏi.

"Đừng lo lắng, đáng tin cậy."

"Được rồi, vậy chị họ, chúc chị thuận buồm xuôi gió"

Cố Nghiên không nói nhiều mà chỉ chúc phúc cho cô ta.
 
Back
Top Bottom