Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết

Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 400: Chương 400



Ngày mùa năm nay chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp không có nhân cơ hội mang thai, các cô đều đi xuống ruộng làm việc, Diệp Tiểu Muội cũng không cần tới căn tin giúp đỡ với mẹ cô nữa, thế nhưng có cô ở nhà một mình phải giặt quần áo quét dọn, còn phải trông bốn đứa nhóc, Diệp Tiểu Muội mệt đến mức sắp trở nên lãnh cảm, vốn là đám cưới vui vẻ, mỗi buổi tối cô đều rất nhiệt tình ác chiến với anh Tống, gần đây bận bịu đến ngủ với anh Tống cũng không có sức ngủ, buổi tối thường hôn anh Tống một hồi rồi nằm nhoài trước n.g.ự.c anh ngủ như lợn c.h.ế.t zzz.

Có điều Diệp Tiểu Muội mệt đến mức nghi ngờ cuộc đời, Vương Thúy Phân bọn họ lại không nghĩ rằng cô thật sự có thể dựa vào sức một người trông bốn đứa nhỏ, điều này nói rõ Tiểu Muội rất có tiềm chất làm vợ đảm mẹ hiền, gần đây ánh mắt Vương Thúy Phân nhìn con gái, lại như đang nhìn một ngọn núi vàng nóng bỏng, chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp càng là nghe một câu đã hiểu ý, thường ở trước mặt mẹ chồng khen ngợi em chồng trông cháu rất tốt, nói không chừng c*̃ng sắp rồi,... nói tới trong lòng Vương Thúy Phân càng thêm hừng hực.

Ở trong mắt Vương Thúy Phân, không còn đôi vợ chồng nào xứng hơn, tình cảm tốt hơn Tiểu Muội và Tiểu Tống, trước kia bà ấy còn có chút lo được lo mất, sợ sau khi kết hôn Tiểu Tống phát hiện bản tính Tiểu Muội yếu ớt lười nhác bất mãn với cô, hoặc là ảnh hưởng tình cảm của hai vợ chồng, không nghĩ tới thành hôn rồi, người cưng chìu Tiểu Muội nhất chính là Tiểu Tống, bà ấy không chỉ một lần nhìn thấy Tiểu Tống đổ nước rửa chân cho cô vào buổi tối.

Đàn ông đổ nước rửa chân cho phụ nữ, còn là lúc ngày mùa, Tiểu Tống giống như bọn họ làm việc vô cùng mệt mỏi, Tiểu Muội cũng không cần kiếm công điểm, còn sai khiến Tiểu Tống đổ nước rửa chân cho cô, con nhóc này muốn trời cao mà. Lúc đó Vương Thúy Phân cuống lên, tìm thời gian lôi kéo Diệp Tiểu Muội trở về nhà dạy dỗ một trận, lúc ấy Tiểu Muội đồng ý với bà ấy sẽ sửa đổi, Vương Thúy Phân cũng không yên tâm, tiếp tục nhìn bọn họ chằm chằm, sau đó lại phát hiện cô sửa đổi chính là cùng ra ngoài đổ nước rửa chân với Tiểu Tống, còn người chân chính bưng trà rót nước vẫn là Tiểu Tống.

Vương Thúy Phân:…

Sau khi bất đắc dĩ, Vương Thúy Phân lại nghĩ những cách khác để Tiểu Muội săn sóc hiểu chuyện một chút, đàn ông là mặt trời, là trụ cột gia đình, làm sao có thể để Tiểu Tống cả ngày làm việc của phụ nữ chứ?

Ngược lại đội trưởng Diệp nghĩ khá thoáng, còn khuyên bà ấy đừng dính líu loại chuyện nhỏ này, "Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, bọn họ vui vẻ là tốt rồi. Tiểu Tống không phải là đàn ông sợ vợ, nó rất có chủ ý, nguyện ý làm những thứ này là còn không phải bởi vì nó cưng chìu Tiểu Muội của chúng ta sao."

Vương Thúy Phân c*̃ng hiểu đạo lý này, nhưng vẫn phát sầu: "Tôi chỉ sợ Tiểu Muội coi trời bằng vung quen rồi, chúng ta mặc kệ, Tiểu Tống c*̃ng tùy ý, ngày sau trở về nhà chồng vẫn tùy theo tính tình như thế, thông gia cũng có thể nuông chiều nó sao?" Con rể đối tốt với con gái, bà ấy đương nhiên cũng vui vẻ, nhưng bà ấy cũng có con trai, ngẫm lại nếu như con trai nuông chiều vợ như vậy, bà ấy nhất định sẽ rất tức giận, không chỉ muốn sửa tật xấu của con dâu, còn phải trừng trị tính tình của cô, để cô học được cái gì gọi là hiền lành hiểu chuyện.

Vì thế Vương Thúy Phân cảm thấy tâm tình của bà thông gia chắc chắn c*̃ng gần giống bà ấy, so với lúc ấy bị thông gia trị tội nặng, còn không bằng bà ấy sửa giúp Tiểu Muội sớm một chút, bà ấy là mẹ ruột, ít nhất sẽ không nhân cơ hội giày vò Tiểu Muội.

Đội trưởng Diệp lại rất yên tâm xua tay, "Tiểu Tống hiểu thấu ngọn nguồn, sau này nó trở về thành phố, quá nửa là dựa vào điều động công tác, có đơn vị là có thể phân ký túc xá, chỗ của cha mẹ Tiểu Tống là đại viện quân khu, chỉ cần không phân chung vào đại viên ấy, Tiểu Muội sẽ không cần ở chung với mẹ chồng."

DTV

Thấy mẹ bọn nhỏ còn đang lo được lo mất, đội trưởng Diệp lại cho bà ấy một ‘viên thuốc an thần’, "Nếu như bà thật muốn bận tâm, không bằng bồi bổ thân thể giúp Tiểu Muội đi, để nó mang thai sớm một chút. Phía trên Tiểu Tống chỉ có một anh trai, không có chị em gái gì, nhân số vẫn ít ỏi; anh cả Tiểu Tống đã kết hôn, nhưng đến bây giờ cũng không có con, Tiểu Muội của chúng ta dù sinh con gái, tôi đoán thông gia cũng sẽ yêu thích không thôi."

Vương Thúy Phân nghe xong lập tức sáng tỏ. Từ rất sớm bà ấy đã có kế hoạch này, muốn dán mắt vào Tiểu Muội sinh thêm mấy đứa trẻ, chỉ là gần đây bị những chuyện nhỏ nhặt này vướng chân trái lại quên mất trọng điểm, dưới sự nhắc nhở của đội trưởng Diệp rốt cục trở về chính đạo, bây giờ quan tâm nhất là cái bụng của Diệp Tiểu Muội. Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú cũng đều biết tâm tư của mẹ chồng, mới thường xuyên nịnh hót đề tài này.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 401: Chương 401



Đáng tiếc mỗi lần các cô nhắc tới cái này, Diệp Tiểu Muội đều cúi thấp đầu không tham dự, không phải bởi vì thẹn thùng, mà là sợ mọi người thấy ha ha trên mặt cô.

Nhưng cô tuyệt đối không ngờ rằng, bởi vì mấy tháng này cô vội vàng kết hôn với ngày mùa, chị gái nữ chính rất lâu không có tâm sự, khi tìm đến cô chơi cũng sẽ nhiều chuyện hỏi cô lúc nào muốn có con,...

Diệp Tiểu Muội không dám nói thật với mấy người bọn họ, sợ bị đánh, ở trước mặt nữ chính lại rất thành thực, "Em còn chưa hưởng thụ đủ, mới không muốn có con sớm như vậy."

Sở Hàm cũng cảm thấy bây giờ cô không thích hợp sinh con, không chỉ bởi vì Diệp Tiểu Muội tuổi còn nhỏ lại ngây thơ, càng lo lắng sang năm khôi phục thi đại học, lỡ như giữa bọn họ có biến cố gì, hoặc là Tiểu Muội c*̃ng thi đậu đại học, Tiểu Muội không có con sẽ không cần hi sinh, cho dù Tống Thanh Huy muốn ly hôn, cô cũng càng dễ dàng tìm mùa xuân thứ hai.

Nghe thấy câu trả lời của Diệp Tiểu Muội, Sở Hàm cũng không có kinh ngạc, mà quan tâm hỏi, "Vấn đề này em đã nói với thanh niên trí thức Tống chưa?"

"Nói rồi." Có thể là vì gia đình đời trước, trái lại Diệp Tiểu Muội không có tùy hứng và chuyên quyền độc đoán như bình thường ở trên vấn đề con cái, cô có kế vặt của mình, nhưng vẫn nghiêm túc bàn vấn đề này với anh Tống, bởi vì sinh con là chuyện của hai người, dù sao cũng phải cùng nhau nhất trí mới được, miễn cho sau này lại tùy tiện vứt bỏ đứa nhỏ.

Đương nhiên trong quá trình cô nói chuyện dùng chút ít tâm cơ, ví như quấn quít lấy anh Tống tưởng tượng thế giới hai người mấy lần, sau đó anh lập tức không hề có sức đề kháng đáp ứng chuyện có con muộn mấy năm ≧▽≦

Sở Hàm có chút bất ngờ nhíu mày: "Đến điều này thanh niên trí thức Tống cũng đồng ý?"

"Bây giờ chúng em chung một chiến tuyến." Diệp Tiểu Muội rất đắc ý gật đầu, anh Tống quả thật bị cô mê muội đến thần hồn điên đảo rồi ~

Sở Hàm quả thật rất khâm phục, c*̃ng kinh ngạc Diệp Tiểu Muội ngốc nghếch, lại có sở trường ở trên chuyện tình cảm, giống như là trời sinh đã biết trêu chọc?

Kế hoạch thúc giục của Sở Hàm nhằm vào Diệp Tiểu Muội, lại lần nữa nhận được sự ủng hộ của người nhà họ Diệp, bởi vì cô ấy quá biết chọn thời gian, những ngày bận rộn nhất trôi qua, bây giờ Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú đều có thể tranh thủ thời gian chăm sóc trong nhà, Diệp Tiểu Muội nhàn rỗi, chẳng phải có thời gian đọc sách học tập sao. Vương Thúy Phân nửa chữ cũng không biết đều vô cùng ủng hộ hành động của Tiểu Sở, Tiểu Muội học càng nhiều tri thức, ở trước mặt nhà chồng lại càng khiến người ta thích, bà ấy đương nhiên rất vui vẻ.

Vương Thúy Phân đã tích cực như vậy, bản thân đội trưởng Diệp và Tống Thanh Huy lại coi trọng học tập chỉ có thể càng hưởng ứng hành động của Sở Hàm.

Sau đó kế hoạch học tập của Diệp Tiểu Muội cứ như vậy vui vẻ định ra, đó gọi là bị đám bạn xa lánh.

Thời gian qua đi nửa năm, chương trình học của Diệp Tiểu Muội đã từ tiểu học thăng lên trung học cơ sở.

Nói thật, cô còn chưa học dốt đến mức hết thuốc chữa, đến chương trình ti học

cũng phải dựa vào nam nữ chính dạy bù mới có thể xem hiểu. Đời trước Diệp Tiểu Muội thi đại học dựa vào chính sách sinh viên nghệ thuật, thế nhưng hồi đó thi đậu trường cấp ba trọng điểm ở địa phương bọn họ là hoàn toàn dựa vào bản lĩnh thật sự, tiểu học và cấp hai miễn cưỡng có thể coi như học sinh giỏi, sách giáo khoa của tiểu học và trung học cơ sở bây giờ, kỳ thực cô cũng có thể ung dung ứng phó.

Nhưng Diệp Tiểu Muội không muốn để cho mọi người phát hiện sự thông minh tài trí của cô, bởi vì theo kinh nghiệm xương m.á.u của cô khi lấy lòng người cha đội trưởng-- biểu hiện quá ưu tú thường rất dễ dàng hãm hại chính mình, người cha đội trưởng bọn họ hình như đều tin tưởng không nghi ngờ đối với tư tưởng phong kiến biết lắm khổ nhiều, không đánh không thành tài, một khi để cho bọn họ phát hiện cô học thuộc lòng sách rất dễ dàng, vậy thì xong đời, nói không chừng cô phải sống đến già học đến già.

Vì cuộc sống hạnh phúc sau này, Diệp Tiểu Muội chỉ có thể giấu tài.

Chị gái nữ chính tăng độ khó lên từng bậc từng bậc, cũng giống như suy đoán của Diệp Tiểu Muội, cô cảm thấy lại qua một năm nửa năm nữa, mình có lẽ sẽ được chuyển cấp.

DTV

Chương trình học của Trung học cơ sở cô còn có thể miễn cưỡng ứng phó, bảo cô đi gặm kiến thức cấp ba một lần nữa đó chính là làm khó dễ Diệp mỹ lệ cô, vì có thể kéo dài thời gian, Diệp Tiểu Muội chỉ có thể càng thêm nỗ lực làm chậm lại tiến độ học tập, nam nữ chính đồng thời nhìn chằm chằm, cô cũng không biết cuối cùng mình có thể trốn được hay không, ít nhất có thể để cho bão táp đến chậm một chút nữa.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 402: Chương 402



Hình tượng học hành dốt nát và ngốc bạch ngọt của Diệp Tiểu Muội xâm nhập quá sâu vào lòng người, tâm cơ của cô đến nữ chính khôn khéo cũng không phát hiện, chỉ là gần đây tần suất chạy tới nhà họ Diệp còn nhiều hơn nửa năm trước, bởi vì phải ôn bài cho Diệp Tiểu Muội.

Sau đó Diệp Tiểu Muội có tận hai gia sư miễn phí dạy kèm ở nhà, ban ngày chị gái nữ chính lên lớp, buổi tối anh Tống dạy học bổ túc.

Ban ngày lên lớp Diệp Tiểu Muội đều rất chăm chú, không hề nỗ lực đục nước béo cò, đến buổi tối thời gian học bổ túc vậy thì khà khà khà. Nói cho cùng Diệp Tiểu Muội lưu lạc tới mức độ này đều do anh Tống, mỗi buổi tối chính là thời gian cô báo thù, anh Tống muốn cô ngoan ngoãn đọc sách luyện chữ, phải để cô hôn đủ sờ đủ mới được, hơn nữa bọn họ "học bù" cuối cùng cũng không phải bù trên tri thức sách giáo khoa, mà ở trên giường tìm kiếm tư thế mới, cùng nhau tiến bộ.

Nói chung, ban ngày Diệp Tiểu Muội bị nữ chính nghiền ép thế nào, buổi tối lập tức muốn nghiền ép anh Tống lại, có anh Tống hiến thân, một quãng thời gian trôi qua, cô cũng không có sinh phiền chán đối với hoạt động học tập này, trái lại càng ngày càng vui đến quên cả trời đất. Sở Hàm c*̃ng rất nhanh phát hiện Diệp Tiểu Muội khác thường, nửa năm trước cô nhóc này vừa nhìn sách đã phờ phạc, ngáp liên tục, mấy ngày tiếp theo khuôn mặt nhỏ vô thần, cả người cũng giống như quả cà dính sương, còn thiếu khắc hai chữ học ngu vào gáy. Mà bây giờ, thái độ khác thường của Diệp Tiểu Muội càng đè ép càng dũng mạnh, nhiệm vụ cô ấy bố trí cũng không nhẹ, cũng không ngăn nổi nét hồng hào trên mặt cô nhóc này.

DTV

Sở Hàm đặt thái độ tương phản trước sau của Diệp Tiểu Muội ở trong mắt, không nhịn được khen ngợi thanh niên trí thức Tống ở trong lòng, đây là lần đầu tiên cô ấy thừa nhận Tống Thanh Huy vẫn có chút tác dụng, anh có thể kéo lên ý chí tự cường của Diệp Tiểu Muội. Nếu như vậy, cô ấy có thể yên tâm tăng thêm cho Diệp Tiểu Muội, dù sao sang năm là khôi phục thi đại học, bây giờ tiến độ học tập của Diệp Tiểu Muội miễn cưỡng có thể thi lên đại học, muốn thi lên Bắc Kinh chỉ sợ là nói chuyện viển vông – cô ấy thậm chí có ý nghĩ kỳ lạ muốn đưa Diệp Tiểu Muội vào đại học, vậy thì đưa Phật đưa đến Tây Thiên, tiện gửi Diệp Tiểu Muội đến Bắc Kinh với Tống Thanh Huy.

Nghĩ như thế, Sở Hàm bố trí bài tập càng ngày càng khó, hậu tri hậu giác Diệp Tiểu Muội vẫn còn tưởng rằng tất cả nằm trong lòng bàn tay, mỗi ngày vui đến quên cả trời đất phát minh tư thế mới với anh Tống.

Tình cảm đều là hai người với nhau, Sở Hàm rất quan tâm Diệp Tiểu Muội, điểm ấy người nhà họ Diệp đều nhìn ở trong mắt, vì thế Vương Thúy Phân c*̃ng rất quan tâm chuyện lớn cả đời của Tiểu Sở. Ngày đó Sở Hàm lại đến ôn tập giúp Diệp Tiểu Muội, Vương Thúy Phân bèn nhân cơ hội hỏi thăm: "Tiểu Sở, thím nghe người ta nói cháu qua lại hơi gần gũi với thanh niên trí thức Thẩm?"

Vương Thúy Phân dùng từ rất khách sáo, Sở Hàm qua lại gần gũi với Thẩm Tư Mặc đã là tin tức của nửa năm trước, Diệp Tiểu Muội cũng nghe thấy tin đồn này từ chị dâu nhà bên, vợ đội trưởng cũng thông thạo tin tức chỉ có thể biết sớm hơn Diệp Tiểu Muội, nhưng lúc này Sở Hàm thường xuyên lại đây chơi, xưa nay Vương Thúy Phân không tìm cô ấy hỏi thăm, trong đó đương nhiên cũng do lúc đó bận bịu không rảnh, nhiều hơn là bởi vì tính chân thực của tin tức không rõ ràng, Vương Thúy Phân sợ tùy tiện lắm mồm, cô gái da mặt mỏng, chuyện không thành sau này cũng không dám đến nhà bà ấy chơi.

Là một người mẹ dường như cũng có chút thiên phú hỏa nhãn kim tình, đến bây giờ Vương Thúy Phân có thể yên tâm hỏi, đương nhiên là bà ấy xác định Tiểu Sở và thanh niên trí thức Thẩm hẳn đã xác thực có việc này rồi.

Bà ấy phán đoán phải vô cùng chính xác, cuối tháng trước, Sở Hàm mới chính thức xác định quan hệ với Thẩm Tư Mặc.

Đến bây giờ Sở Hàm mới xác định quan hệ với Thẩm Tư Mặc, đương nhiên là bởi vì vị đồng chí này thành công chống lại mê hoặc trở về thành phố.

Trong mấy tháng này, Lý Kế Hồng quả thực không từ bỏ, một mực nỗ lực khuyên Thẩm Tư Mặc trở về thành phố với cô ta, nhưng mà đồng chí Thẩm cũng không vì vậy mà lay động, cô ta lại chưa từ bỏ ý định, trước khi đi còn chạy tới trước mặt Diệp Tiểu Muội gây xích mích ly gián.

Lý Kế Hồng nói với Diệp Tiểu Muội: "Trước đây tôi hiểu lầm Sở Hàm có quan hệ mập mờ với Tống Thanh Huy, cô hẳn đã nghe nói, Thường Quyên Quyên cố ý nói dối tôi, điều ấy không sai, thế nhưng ánh mắt tôi c*̃ng không mù, Sở Hàm câu dẫn Tống Thanh Huy cũng là sự thực, cô ta chính là đồ dâm loàn-- đừng trách tôi không nhắc nhở cô, bây giờ hôn nhân tự do, ở trong thành phố kết hôn ly hôn cũng không tính là cái gì, Tống Thanh Huy có điều kiện tốt như vậy tôi nhìn cũng mê tít mắt, Sở Hàm cũng chỉ có xuất thân từ gia đình bình thường, cô ta có thể buông tha bạn trai tốt như vậy sao? Cô qua lại với cô ta, cũng đừng cuối cùng dẫn sói vào nhà, đến chồng cũng bị người ta cướp đi."
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 403: Chương 403



Diệp Tiểu Muội nhìn ngây ngốc, ý của Lý Kế Hồng ngược lại cô cũng đều nghe hiểu, không phải là nói cho cô biết nữ chính ở sau lưng câu dẫn anh Tống, bảo cô đừng buông tha cho con ch.ó cái này, sợ cô không dám ra tay, còn ám chỉ Sở Hàm là gia đình phổ thông, một thiên kim của đội trưởng như cô muốn trả thù thế nào đều được -- thật không nghĩ tới Lý Kế Hồng đầu óc ngu si tứ chi phát triển trong mắt cô cũng có lúc sắc bén như thế, Diệp Tiểu Muội rất cảm thán, tiếp theo nét mặt hưng phấn nói: "Không sao, nếu như chị Sở Hàm coi trọng anh Tống, vậy tôi sẽ đến bên thanh niên trí thức Thẩm, anh ấy trông c*̃ng rất ưa nhìn, tôi cảm thấy như vậy cũng không thiệt thòi."

Kỳ thực lời này của Diệp Tiểu Muội rất thật lòng, năm đó nếu không phải bị thịt hộp của anh Tống làm hoa mắt, một lòng một dạ muốn ăn thịt, nói không chừng cô đã bị Thẩm Tư Mặc hấp dẫn, có thể thay thế nam chính bị nữ chính nhìn trúng, tướng mạo vóc người cái gì cũng tầm cỡ nữ chính, dù cho cô tìm người nào cũng lời.

Thế nhưng hủy tam quan như thế, Lý Kế Hồng đương nhiên sẽ không tin, còn cảm thấy Diệp Tiểu Muội cố ý trào phúng cô ta, Lý Kế Hồng tự rước lấy nhục đương nhiên không chịu đợi tiếp nữa, lúc đó mặt tối sầm lại xoay người rời đi, sau đó không cách hai ngày đã trở về thành phố.

Khi Lý Kế Hồng trở về thành phố chính là vào ngày mùa, thời điểm trong đội bận rộn nhất, người bình thường đều sẽ hết bận đợt này, cũng chỉ trễ hơn nửa tháng rời đi mà thôi, dù sao cô ta ở trong đội mấy năm qua tuy rằng kiếm được công điểm, nói cho cùng cũng phân khẩu phần lương thực của đội viên, làm người nên thiện lương, nhưng mà Lý Kế Hồng cũng không hề để ý, nói đi là đi, cho nên cô ta đi rồi, đội viên và thanh niên trí thức đều rất không vui.

DTV

Có điều Lý Kế Hồng đi dứt khoát thế, trong lòng Sở Hàm theo bản năng thở phào nhẹ nhõm, trên miệng cô ấy có thoải mái đi nữa, nhưng vẫn quan tâm, cũng không thể tránh khỏi bắt đầu lo được lo mất.

Khảo nghiệm Thẩm Tư Mặc xong, c*̃ng nhận rõ nội tâm của mình, ngày mùa vừa kết thúc, Sở Hàm đã chính thức xác định quan hệ với Thẩm Tư Mặc.

Cô ấy cũng không phải người giấu giấu diếm diếm, quen người yêu cũng không có che giấu, có lẽ bởi vì vậy mà đến cả Vương Thúy Phân cũng cảm nhận được, bị Vương Thúy Phân hỏi trước mặt, Sở Hàm cũng hào phóng gật đầu: "Đúng vậy thím Diệp, cháu đang quen đồng chí Thẩm."

"Thanh niên trí thức Thẩm chơi rất thân với Tiểu Tống của bọn thím, cũng là thằng nhóc có tinh thần vĩ đại, các cháu rất xứng đôi." Vương Thúy Phân vỗ tay khen ngợi, tiếp theo lại ân cần hỏi, "Vậy chuẩn bị lúc nào kết hôn?"

Bây giờ Sở Hàm cũng vẫn lo lắng khôi phục thi đại học sẽ khiến hôn nhân của Diệp Tiểu Muội và Tống Thanh Huy xảy ra biến cố, bản thân cô ấy đương nhiên cũng sẽ không bước vào ràng buộc quá sớm, nhưng không thể nói hiện nay cô ấy không có dự định kết hôn, vì thế cười nói: "Không dối gạt thím Diệp, cháu cũng là đứa nhỏ nhỏ nhất trong nhà, cha mẹ anh cả cũng thương cháu như thím thương Tiểu Muội, nếu không phải cháu giành báo danh thành thanh niên trí thức, xuống đội sản xuất thì chính là anh cả chị cả cháu xuống, vì thế cháu quen người yêu cũng phải mang về để cha mẹ anh cả nhìn, nếu không phải bọn họ sẽ không yên tâm."

"Nhưng vừa tới đội sản xuất một năm, cũng không có lý nào về nhà thăm người thân nhanh như vậy, xem sang năm hoặc là năm sau có cơ hội trở về hay không…"

Kéo dài tới sang năm, tin tức khôi phục thi đại truyền ra, cô ấy và Thẩm Tư Mặc có kết hôn hay không cũng không có ai để ý.

Vương Thúy Phân không biết dự định thực sự của cô ấy, chỉ cảm thấy Tiểu Sở quả nhiên hiểu ý, lôi kéo tay cô ấy bảo đảm nói: "Thím nói với chú Diệp cháu, cuối năm sau cố gắng để cho các cháu về nhà thăm người thân, cháu cũng là con gái, việc kết hôn cũng không thể kéo quá lâu." Năm nay để cô ấy thăm người thân quả thực không thích hợp, dù cho Tiểu Sở bỏ công sức rất lớn cho đội cũng không có lý nào mới vừa xuống nông thôn đã được thăm người thân.

Sở Hàm tỏ vẻ cảm kích cười nói: "Thím Diệp, cảm ơn thím."

Sau đó hiện thực lại như dự đính của Sở Hàm, Vương Thúy Phân thổi gió bên gối còn chưa phát huy tác dụng, cô ấy đã không cần cơ hội trở về thành phố thăm người thân, khắp nơi trên cả nước, ngay cả một nhóm nhỏ thanh niên ở Song Cương đều bị một tin tức rung động.

Ngày 21 tháng 10 năm 1977, trên đầu đề xuất bản đầu tiên của Nhật Báo Nhân Dân tuyên bố tin tức《Đại học tuyển sinh tiến hành cải cách lớn 》, xác định rõ đối tượng tuyển sinh là: "Công nhân, nông dân, thanh niên trí thức lên núi xuống nông thôn và thanh niên có văn hoá về quê hương (bao gồm cả người bị chính sách giữ lại ở thành phố mà chưa phân công công việc), quân nhân giải ngũ, cán bộ và học sinh tốt nghiệp trung học thuộc khoá này."

Hầu như hết thảy sinh hoạt bình yên không lay động của người trẻ tuổi, đều bởi vì tin tức này mà trời đất xoay vần.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 404: Chương 404



Trước khi Nhật Báo Nhân Dân chính thức tuyên bố khôi phục thi đại học, Tống Thanh Huy bọn họ cũng đã có linh cảm, tuy rằng anh không ở Bắc Kinh, nhưng xưa nay chưa từng đứt đoạn liên lạc với gia đình, đặc biệt là bắt đầu từ nửa cuối năm năm ngoái, cứ bình quân nửa tháng Tống Thanh Huy gửi một bức thư cho người nhà, đồng thời liên hệ với anh họ Tống và bạn bè cũng trở nên càng ngày càng nhiều, nguyên nhân rất đơn giản, Bắc Kinh sắp có hành động lớn.

Đầu tháng chín năm ngoái, chủ tịch Mao qua đời, tháng mười cùng năm bang Tứ Nhân rơi đài, vào lúc ấy có người nghĩ quốc gia có thể sẽ có sắp xếp với thanh niên trí thức không. Tống Thanh Huy kết hôn ở nông thôn, cũng không định từ đây cắm rễ không đi, anh vẫn đang mong đợi có thể sớm ngày trở về thành phố, vì thế từ năm trước đã tỉ mỉ chú ý hành động ở Bắc Kinh.

Đương nhiên vì lý do an toàn, nhà họ Tống coi như biết tin tức nội tình gì cũng không thể viết một cách hiên ngang ở trong thư, lỡ như bị người ngoài nhìn thấy truyền ra ngoài, hoặc là bị chặn, cả nhà bọn họ có thể bị coi như gián điệp, nói chung bất kể là kết cục nào cũng không tốt, việc nhà họ Tống có thể làm cũng chính là hỗ trợ thu thập những tin tức tình hình chính trị bấy giờ cho mọi người đều biết, Tống Thanh Huy ở nông thôn không chỉ đơn giản gặp phải vấn đề tin tức lạc hậu, mà còn con đường biết tin tức c*̃ng vô cùng có hạn, Nhật Báo Nhân Dân không đăng tin tức, trên căn bản bọn họ cũng không thể nào biết được, vì thế đó chỉ là một vài tin tức người Bắc Kinh đều biết, đối với Tống Thanh Huy phân tích thế cục trước mắt c*̃ng vô cùng cần thiết.

Đều nói một hàng rào ba cái cọc, một hảo hán ba cái bang, bây giờ Tống Thanh Huy cũng không phải người cô đơn, đợi được tin tức đương nhiên cũng sẽ thảo luận phân tích với người thân cận tín nhiệm, nói thí dụ như đội trưởng Diệp, c*̃ng như Sở Hàm và Thẩm Tư Mặc.

DTV

Sở Hàm vẫn rất hiểu rõ sự phát triển phương hướng của tương lai, dựa vào quan hệ của cô và Diệp Tiểu Muội, cũng không chú ý nhắc nhở bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, thế nhưng cô ấy không có lý do gì tuyên truyền ra miệng, vì thế chỉ có thể đè Diệp Tiểu Muội đọc sách học tập, bây giờ có Tống Thanh Huy cung cấp những động thái thời sự này, cô ấy vừa vặn có thể thuyết phục mọi người đặt sự quan tâm lên vấn đề khôi phục thi đại học.

Sở Hàm trong bất tri bất giác, tháng bảy ban chấp hành trung ương Đảng lần thứ mười thông qua《 khôi phục chức vụ của đồng chí Đặng Tiểu Bình 》, tháng tám phân đồng chí Tiểu Bình chủ trì tổ chức cuộc tọa đàm cùng phát biểu nói chuyện về khoa học và giáo dục, lúc đó Tống Thanh Huy bọn họ cũng nhất trí cho rằng lãnh đạo đã có quyết định muốn khôi phục thi đại học.

Cơ hội đều dành cho người có chuẩn bị, bọn họ không thể tuyên truyền suy đoán này ra ngoài, thế nhưng bắt đầu ôn tập sớm, lúc thi đại học có thể thêm một phần nắm chắc, vì thế khi vẫn không có tin tức cụ thể, bọn họ đã bắt đầu phấn khởi chiến đấu vì thi đại học. Chuẩn bị chiến đấu thi đại học đương nhiên không phải đọc sách là được, đời trước Sở Hàm có kinh nghiệm phụ đạo con gái học tập, đưa ra chiến thuật câu hỏi rất tân thời, không có bài tập sách và bài thi, bọn họ dựa vào sách giáo khoa tổng kết điểm tri thức, sau đó ra đề thi cho nhau.

Thanh niên trí thức ít người nhưng lắm lời hỗn tạp, vì lý do an toàn, Sở Hàm và Thẩm Tư Mặc không thể làm gì khác hơn là đến nhà họ Diệp ăn ở chung, bình thường ở ký túc xá chỉ có thể đọc sách như thường lệ. Làm như vậy không phải xuất phát từ hẹp hòi, không muốn để cho thanh niên trí thức khác sớm chuẩn bị, mà là giống như nhà họ Tống không thể nói tin tức bên trong cho Tống Thanh Huy, chuyện như vậy không thể nói, dù cho có đoán đúng hay không, một khi tuyên bố ra ngoài, rất có thể bị xem là gián điệp xử lý, vào lúc này cũng không phải thế kỷ hai mươi mốt an cư lạc nghiệp, quốc gia và người dân tương đối nhạy cảm đối với gián điệp.

Thời kỳ nhạy cảm chỉ có thể lựa chọn bo bo giữ mình. Gần như mỗi ngày Sở Hàm và Thẩm Tư Mặc đều chạy tới nhà họ Diệp, cũng không có dẫn tới các thanh niên trí thức hoài nghi, có thể là bởi vì "cơ sở" hai năm qua Sở Hàm xây dựng rất chắc, quan hệ của cô ấy và Diệp Tiểu Muội khá tốt, trước khi lấy chồng hay sau khi lấy chồng, hai người bọn họ cũng vẫn dính lấy nhau, tốt đến mức mặc chung một cái quần, bây giờ thanh niên trí thức Sở và thanh niên trí thức Thẩm cũng yêu nhau, thanh niên trí thức Thẩm và thanh niên trí thức Tống lại là bạn tốt, lúc Sở Hàm chạy tới nhà họ Diệp dẫn theo Thẩm Tư Mặc cũng không cảm thấy kì lạ chút nào.

Sau đó Diệp Tiểu Muội cứ như vậy trải qua tháng ngày đau khổ bị ba học sinh giỏi thúc giục.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 405: Chương 405



Bầu không khí học tập trong nhà họ Diệp khá dày đặc, đến ngay cả Diệp Quân Hoa được nghỉ trở về cũng chịu sự thúc giục, lúc về đơn vị thuận tiện mang theo vở ghi chép và bài tập của Tống Thanh Huy bọn họ, anh ta cũng phải tranh thủ thời gian ôn tập tri thức trung học phổ thông một chút.

Có điều Diệp Tiểu Muội cày đề thì cày đề, lúc này tâm tình cô vẫn ung dung.

Tống Thanh Huy bọn họ có thể là sợ cô không cẩn thận nói lộ hết với bên ngoài, nên không nói suy đoán thi đại học và kế hoạch cho cô biết. Đương nhiên Diệp Tiểu Muội cũng không phải kẻ ngu si, chồng với bạn thân đột nhiên mê muội học tập càng ngày càng ốm, dùng đầu gối nghĩ cũng biết là thi đại học sắp tới.

Nhưng Diệp Tiểu Muội không nghĩ tới bọn họ phát điên đến mức độ này, chính mình mất ăn mất ngủ còn chưa tính, lại còn muốn lôi kéo cô cùng thi đại học, cô ăn no chờ c.h.ế.t hạnh phúc như thế, nghĩ không thông cỡ nào mới có thể chạy đi thi đại học?

Nếu như ban đầu Tống Thanh Huy nói cho Diệp Tiểu Muội cô cũng phải tham gia thi đại học, Diệp Tiểu Muội chắc chắn liều c.h.ế.t không theo, ai cũng đừng hòng quấy rầy cô làm cá mặn, mỹ nam kế cũng không được; thế nhưng Tống Thanh Huy không nhắc việc này một chữ, Diệp Tiểu Muội cũng không có suy nghĩ nhiều, xét thấy từ hai năm trước chị gái Sở Hàm đã không hiểu sao ép cô đọc sách, Diệp Tiểu Muội chỉ nghĩ giờ chẳng qua là thú vui ác độc của bọn họ thôi, muốn cô theo thái tử đọc sách, vậy thì đọc đi, ngược lại nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.

Tâm thái của Diệp Tiểu Muội ung dung cùng cày đề với bọn họ, cày được một nửa, quốc gia chính thức khôi phục thi đại học, cả nước sôi trào, anh Tống c*̃ng đắc ý nói muốn cùng đi báo danh với cô, lúc này Diệp Tiểu Muội mới ngơ ngác, kiên quyết phản kháng: "Em không thi…"

Mới vừa lộ đầu đã bị đồng chí Vương Thúy Phân tát một cái đập c.h.ế.t ở trên bờ cát, "Không thi đại học, làm sao con cùng về Bắc Kinh với Tiểu Tống?"

Diệp Tiểu Muội vẫn rất cứng đầu, "Bọn họ đều tốt nghiệp trung học, chỉ một

mình con là học sinh cấp hai, thi cũng chưa chắc có thể đậu đại học mà?"

Người cha đội trưởng lên tiếng, "Thi ít nhất có cơ hội, không thi thì cả một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có."

"Con không muốn, thi không đậu rất mất mặt…"

Vương Thúy Phân không nhịn được, lại đập một cái, "Bảo con thi thì thi, nói nhảm nữa đánh gãy chân."

Lại là đánh gãy chân. Diệp Tiểu Muội rất kinh sợ bĩu môi, nhưng đến cùng không dám nói nhiều, vào lúc này Tống Thanh Huy vỗ nhẹ đầu cô, an ủi: "Tiểu Muội, hai năm qua em rất cố gắng, tri thức cấp ba cũng học gần đủ rồi, không hẳn kém hơn mọi người, coi như thi không đậu, thi rớt khoa chính quy, cũng có thể thử trường dạy nghề, đều có công việc giống nhau."

Học dốt cũng có tôn nghiêm, Diệp Tiểu Muội rất khinh thường tỏ vẻ: "Em mới không học trường nghề..."

Đời trước đã học khoa chính quy, đời này lưu lạc thành học sinh trường nghề, cô không cần mặt mũi à ︶︹︺

Ai cũng không để ý tôn nghiêm của Diệp Tiểu Muội, sau khi đội trưởng Diệp và Vương Thúy Phân hỏi thăm tình hình của trường nghề, mặt mày hớn hở vỗ Diệp Tiểu Muội nói: "Trường nghề được, Tiểu Muội, con cứ đi thi trường nghề đi."

Kỳ thực để Tiểu Muội tham gia thi đại học, trong lòng bọn họ c*̃ng không chắc chắn, Tiểu Muội chắc chắn không có cách nào sánh được với thanh niên trí thức ở phương diện học tập, đến cấp ba cũng không thi đậu, bảo cô thi đại học quả thật có hơi nói chuyện viển vông. Có điều có con rể bọn họ phụ đạo, trường nghề có thể sẽ có hi vọng.

Đội trưởng Diệp và Vương Thúy Phân rất thực tế, Tiểu Muội thi đậu trường nghề cũng có thể về Bắc Kinh với Tiểu Tống, tốt nghiệp còn có thể ở lại Bắc Kinh làm việc, như vậy là đủ rồi, bọn họ không mong Tiểu Muội làm rạng rỡ dòng họ, cô có thể đặt chân ở nhà chồng là được.

Diệp Tiểu Muội có gánh nặng hình tượng còn đang tiêu cực chống lại, Tống Thanh Huy rất hiểu ý cười nói: "Tiểu Muội không muốn học trường nghề c*̃ng không sao…"

Diệp Tiểu Muội kích động ngửa đầu nhìn anh: "Vậy em có thể không thi?"

Tống Thanh Huy dịu dàng nói với cô: "Đương nhiên phải thi, lỡ như lần này thi rớt, chúng ta về Bắc Kinh tìm trường cấp ba cho em học lại một năm rồi tiếp tục."

Nụ cười nơi khóe miệng Diệp Tiểu Muội trong nháy mắt cứng đờ: "Học cấp ba…"

Ánh mắt Tống Thanh Huy dịu dàng đến nỗi có thể chảy ra nước, "Chúng ta tìm trường cấp ba tốt nhất, Tiểu Muội thông minh như vậy, học lại một năm nhất định có thể thi đậu đại học."

Diệp Tiểu Muội:…

DTV

Anh Tống anh là ma quỷ sao?

Diệp Tiểu Muội nghi ngờ cuộc đời, Vương Thúy Phân lại vui sướng muốn vỗ tay, cả khuôn mặt hưng phấn gật đầu: "Như vậy không thể tốt hơn, cứ theo kế hoạch của Tiểu Tống!"

Dù cho Tiểu Muội không thi đậu, cũng có thể về Bắc Kinh với Tiểu Tống, bọn họ cũng có thể hoàn toàn an tâm.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 406: Chương 406



Người cả nhà đều hận không thể giơ hai tay hai chân để ủng hộ quyết định của Tống Thanh Huy, Diệp Tiểu Muội tiêu cực chống lại cũng vô ích, hiện tại cô không có bất kỳ việc nhà nào cần làm, đương nhiên cũng mất cơ hội lười biếng, mỗi ngày trừ ăn cơm ngủ cũng chỉ còn sót lại học tập

Lúc khôi phục lúc thi đại học, công việc trong ruộng cũng không bao nhiêu, đội trưởng Diệp dứt khoát cho tất cả người chuẩn bị tham gia thi đại học nghỉ ngơi, bọn họ cũng không cần xuống ruộng, ôn tập chăm chỉ chuẩn bị chiến đấu thi đại học.

Sở Hàm và Thẩm Tư Mặc vẫn quen thuộc đến nhà họ Diệp học tập, thế nhưng lần này bọn họ không phải đến một mình, còn mang tới mấy thanh niên trí thức khác, bởi vì Tống Thanh Huy có tài liệu học tập trong nhà gửi tới, mấy năm qua Sở Hàm c*̃ng chuẩn bị rất nhiều sách, nhiều người sức mạnh lớn, mọi người cùng nhau học tập tiến bộ.

Diệp Tiểu Muội ở trong hoàn cảnh này, lại nghĩ làm cá mặn cũng phải cố gắng, bởi vì cô đã biết quyết tâm của anh Tống, năm nay nếu như cô thi rớt, sang năm còn phải đi học lại, sang năm lại thi rớt có lẽ còn phải tiếp tục học, năm này qua năm khác, thi không đậu cô thậm chí có thể bị học lại bức điên, còn không bằng hiện tại cố gắng một chút, tranh thủ thi qua trong một lần, đến đại học tiếp tục ăn no chờ c.h.ế.t ~

Lớp học tập của nhà họ Diệp nhập học không tới hai ngày, anh ba Diệp đột nhiên cuốn lấy bao quần áo về nhà, nói anh ta cũng phải tham gia thi đại học, cố ý xin nghỉ hai tháng với lãnh đạo trở về học tập.

DTV

Việc này khiến cho Vương Thúy Phân vốn vui vẻ vì khôi phục thi đại học lập tức vỡ tổ, vây quanh anh ba Diệp khuyên nhủ: "Con đã làm ở nhà xưởng, còn tụ tập náo nhiệt làm gì, không cần việc à?"

Diệp Quân Hoa đặt hành lý xuống lau mặt, khó nén hưng phấn: "Trong xưởng thêm vào con có năm người đều ghi danh, lãnh đạo rất ủng hộ chúng con, ông ấy còn trêu ghẹo nói nếu chúng con có thể thi lên đại học, trong xưởng c*̃ng có mặt mũi theo."

"Thế nhưng con vẫn là công nhân thực tập, xin nghỉ lâu như vậy, trở lại còn có thể có vị trí của con sao?" Vương Thúy Phân rất lo lắng khuyên nhủ, "Nếu không con vẫn đừng thi, trở lại đi làm đi?"

Rõ ràng đều là người một nhà, anh ba muốn thi đại học, thái độ của người cha đội trưởng và đồng chí Vương Thúy Phân lại hoàn toàn không giống, Diệp Tiểu Muội ước ao đến đỏ mắt đối với đãi ngộ của anh ba Diệp, không nhịn được giơ tay nói, "Con đồng ý nhường cơ hội thi đại học cho anh ba."

Không nghĩ tới đến lúc này Diệp Tiểu Muội còn đang ảo tưởng, Tống Thanh Huy rất bất đắc dĩ kéo tay cô, "Dù cho Quân Hoa có thi hay không, em cũng phải thi."

Diệp Tiểu Muội thở dài một hơi.

Có điều cô vừa lên tiếng lại làm cho Diệp Quân Hoa có linh cảm, anh ta cười híp mắt nhìn Tiểu Muội nói: "Cha mẹ, con muốn tham gia thi đại học cũng là vì Tiểu Muội, nếu có thể cùng thi lên Bắc Kinh với bọn họ, sau này cũng có thể chăm sóc Tiểu Muội không phải sao?"

Diệp Tiểu Muội rất ngơ ngác, cô đã thảm như vậy, anh ba lại còn bắt cô làm bia đỡ đạn, anh ta cũng là ma quỷ sao?

Mà đội trưởng Diệp nghe xong dự định của anh ba, trầm mặc rít hai ngụm thuốc lá, sau đó gật đầu nói: "Con nói không sai, vậy thì cùng thi đi."

Diệp Tiểu Muội: Meo meo meo?

Ngày 20 tháng 2 năm 1978, ngày 18 tháng 1 âm lịch, bưu tá lại đạp xe đạp tiến vào thôn.

Tại sao nói "lại", là bởi vì tháng một này anh ta đã đến đội sản xuất Song Cương lần thứ tư, ba lần trước lại đây đều là đưa thư thông báo trúng tuyển, vì thế lần này mới vừa vào thôn đã bị các đội viên và thanh niên trí thức bao vây, "Lần này là giấy trúng tuyển của ai?"

"Chú Lâm, đại học nào gửi tới vậy?"

Bưu tá và mọi người cũng đã quen, cười hì hì nói: "Thư của Diệp Quân Hoa và Diệp Thư Hoa, hẳn là nhà đội trưởng mấy người nhỉ?"

Cái tên Diệp Thư Hoa này đến bản thân cô cũng sắp quên, người trong đội đương nhiên cũng có chút xa lạ, nhưng ba chữ Diệp Quân Hoa lại như là sấm sét, đúng là đứa thứ ba nhà đội trưởng! Lúc đó đã có người quay đầu đi làm chim báo tin vui cho đội trưởng Diệp, chạy còn nhanh hơn xe đạp của bưu tá, vừa chạy vừa kéo cổ họng gọi: "Đội trưởng, thím Diệp, thằng ba nhà các chú thi đậu rồi, thư thông báo trúng tuyển tới rồi!"

Vì thế người còn chưa tới, người nhà họ Diệp đã lao ra từ trong sân, chạy nhanh nhất ngược lại là Vương Thúy Phân, cả khuôn mặt bà ấy mừng rỡ hỏi: "Có thật không, thằng ba nhà chúng tôi thật sự thi đậu đại học?"

Không trách Vương Thúy Phân không chắc chắn như thế, thi đậu đại học vốn là chuyện lớn làm rạng rỡ dòng họ, con rể nói rồi, sinh viên đại học là nhân tài quan trọng của quốc gia, tốt nghiệp đều sẽ phân công công tác, kém cỏi nhất cũng tiến vào nhà xưởng, sinh viên đại học tiến vào nhà xưởng cũng không thể chỉ làm công nhân bình thường, nhân tài phải dùng ở trên lưỡi dao, không phải tốp kỹ thuật chính là cấp lãnh đạo, may mắn chút có thể vào đơn vị chính phủ, đó chính là làm quan! Vương Thúy Phân hiểu, sinh viên đại học đặt ở xã hội cũ cũng phải là tiến sĩ, đời đời kiếp kiếp bọn họ đều cuốc đất, phải cần mộ tổ bốc lên khói xanh mới có thể xuất hiện một sinh viên đại học!
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 407: Chương 407



Từ sau khi "hiểu" sinh viên đại học đại biểu ý nghĩa gì, Vương Thúy Phân cũng rất chờ mong mộ tổ bốc lên khói xanh, nhiều lần ngủ đều mơ thấy thằng ba và Tiểu Muội đều thi đậu đại học, nhưng sau khi tỉnh lại, hiện thực lại không tốt đẹp như vậy, người nhận được thư thông báo trúng tuyển sớm nhất chính là Tiểu Sở, ngày chín tháng giêng, thi đậu đại học Bắc Kinh mà mọi người nói là số một số hai, ngày hôm sau, thư thông báo của con rể cũng tới, đại học Thanh Hoa, tất cả mọi người nói còn tốt hơn đại học của Tiểu Sở một chút, là trường học tốt nhất cả nước.

Một đội sản xuất nho nhỏ xuất hiện hai sinh viên đại học, còn là trường học nổi tiếng nhất Thanh Hoa Bắc Đại, không chỉ mười dặm tám thôn náo động, đến cấp trên lãnh đạo cũng kinh động, lão xã trưởng cùng đón huyện trưởng và bộ trưởng bộ giáo dục gì đó xuống thăm hỏi, còn có một phóng viên Nhật Báo trong tỉnh đi theo bọn họ—— Vương Thúy Phân nhớ rõ Nhật Báo Nhân Dân danh tiếng lẫy lừng. Có điều lãnh đạo nói, trong huyện có tổng cộng ba người thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại, đại đội sản xuất Song Cương lại có hai người, điều này đại biểu bọn họ và toàn bộ đại đội đều cống hiến vì sự nghiệp giáo dục của quốc gia, vì thế lãnh đạo không chỉ thân thiết thăm hỏi con rể và Tiểu Sở, đến cha đứa nhỏ cũng nhận được khích lệ, lãnh đạo huyện nói, trong đội có thể có bầu không khí học tập hăng hái như vậy, không thể không kể đến sự dẫn dắt và ủng hộ của người cha đội trưởng, bảo cha bọn nhỏ không ngừng cố gắng!

Lúc ấy người nhà họ Diệp có thể nói là mặt mày hớn hở, có sinh viên đại học danh tiếng, tiền đồ nhất là con rể bà ấy, cha đứa nhỏ còn vì vậy nhận được sự khích lệ của lãnh đạo, Vương Thúy Phân cảm thấy chuyện tốt gì cũng để nhà bọn họ chiếm.

Nhưng từ sau đó, vận may của bọn họ dường như dùng hết rồi, sau khi con rể và Tiểu Sở nhận được giấy trúng tuyển, qua rất nhiều ngày, bưu tá mới tới trong đội lần thứ hai, nhưng lại đưa tới giấy trúng tuyển của người yêu Tiểu Sở, tên rất dài, tên đại học hàng không hàng thiên Bắc Kinh gì đó, nghe nói cũng là đại học danh tiếng, Vương Thúy Phân vui vẻ vì Tiểu Sở Tiểu Thẩm, đồng thời trong lòng cũng rất khó chịu. Người trong đội đã nghị luận sôi nổi, nói trong đội nhiều thanh niên trí thức tham gia thi đại học như vậy, cũng chỉ có ba người thi đậu, thằng ba và Tiểu Muội nhà bọn họ không chừng tạch rồi.

Lúc trước Vương Thúy Phân kích động bao nhiêu, những ngày qua chậm lúc chạp không chờ được thư thông báo của con gái trong lòng rất khổ sở và thất vọng. Bây giờ bà ấy cũng không hy vọng xa vời hai anh em đều có thể thi lên đại học, có thể trúng một người đã cảm ơn trời đất, bởi vậy lúc nghe thấy bưu tá đến đưa thư trúng tuyển cho thằng ba, Vương Thúy Phân rất kích động, chạy đi, đến hai anh em anh cả Diệp cũng không đuổi kịp, Diệp Tiểu Muội đương nhiên cũng đừng nghĩ đuổi theo kịp mẹ cô, không thể làm gì khác hơn là theo thật sát phía sau anh cả anh hai.

Bản thân Diệp Tiểu Muội, kỳ thực c*̃ng không chạy nhanh như vậy, là Tống Thanh Huy mất công sức lôi kéo cô mới có thể miễn cưỡng không tụt lại.

Chỉ nghe thấy tên anh ba không nghe thấy mình, Diệp Tiểu Muội cũng không có quá thất vọng, cô không giống Vương Thúy Phân lo được lo mất, sau khi thi xong mọi người dò đáp án tính điểm, điểm của cô kém xa anh Tống và chị Sở Hàm, việc này nằm trong dự liệu, bất ngờ chính là tổng điểm của cô và anh ba vậy mà không phân cao thấp.

Anh ba Diệp vẫn là học sinh giỏi mà người người khen ngợi ở chỗ bọn họ, kết quả học tập lại c*̃ng không tốt hơn cô bao nhiêu, điều này làm cho Diệp Tiểu Muội thoáng chốc tự tin tăng cao, dù cho chậm hơn đám người nữ chính rất nhiều ngày vẫn lấy chưa lấy được thư thông báo cũng không sợ, cô tin chắc chỉ cần anh ba chưa lấy được giấy trúng tuyển, cô vẫn còn cơ hội, nếu như anh ba cũng nhận được cô còn không có động tĩnh, lúc ấy trở khổ sở cũng không muộn.

DTV

Vì thế đuổi theo đồng chí Vương Thúy Phân chạy ra, Diệp Tiểu Muội vẫn rất bình tĩnh nhấc tay: "Có giấy trúng tuyển của cháu không?"

Bưu tá đã đến trước mặt, xem điệu bộ này cũng biết bọn họ chính là người trong

cuộc hoặc gia đình, thích thú nhanh nhẹn bước xuống xe, cười vang nói: "Diệp Quân Hoa, Diệp Thư Hoa là ai? Ở đây có thư của hai người."

"Cháu cháu!" Diệp Tiểu Muội nghe thấy tên của mình thì thỏa mãn, thậm chí không nhớ tới lấy thư trước, trực tiếp hoan hô nhào vào trong lòng Tống Thanh Huy, "Anh Tống, em c*̃ng thi đậu đại học rồi!"

He he không cần tiếp tục phải lo lắng cô học đến già nữa ~

Khi Tống Thanh Huy nhận thư thông báo trúng tuyển của Thanh Hoa sắc mặt đều rất bình tĩnh, tuy rằng nội tâm cũng có chút khuấy động, nhưng rất ổn định tâm thần, cùng chào đón cảm ơn các bà con tiến đến chúc mừng đội trưởng Diệp, thế nhưng thư thông báo đại học của Diệp Tiểu Muội lại làm cho anh không khỏi kích động, Diệp Tiểu Muội gần như nhào vào trong lòng anh hoan hô ở trước mặt nửa thôn, mà anh cũng không nghĩ tới quy tắc làm người biết điều rụt rè, không nhịn được c*̃ng đưa tay đỡ lấy eo của cô, mặt tươi cười nhìn cô: "Đúng vậy, chúng ta có thể cùng về Bắc Kinh học đại học."
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 408: Chương 408



Diệp Tiểu Muội tràn ngập tự tin ôm lấy cổ anh Tống, kiêu ngạo hất cằm lên, "Em lợi hại như thế, anh nghĩ ra thưởng cho em thế nào chưa?"

Tống Thanh Huy còn chưa kịp đáp lời, Vương Thúy Phân đắc ý nói cám ơn nhận lấy hai bức thư từ trong tay bưu tá, cũng không quay đầu lại trở tay vỗ đầu cô một cái, "Tiểu Tống thi đậu Thanh Hoa c*̃ng không kiêu ngạo như vậy, con lợi hại chỗ nào?"

Vương Thúy Phân gõ một cái, lập tức đập xuống cái đuôi mới vừa nhổng lên thật cao của Diệp Tiểu Muội, cô yên lặng bĩu môi, nghĩ thầm mẹ già đúng là không có tí tình thú gì, cô vẫn nên chờ khi ban đêm gió lớn lặng lẽ đòi thưởng với anh Tống, phía sau cánh cửa đóng kín mẹ già cũng không quản được cô.

DTV

Diệp Tiểu Muội co rụt lại, Tống Thanh Huy c*̃ng đột nhiên nhớ đang trước mặt mọi người, xấu hổ buông lỏng Diệp Tiểu Muội. Ngược lại Vương Thúy Phân không có để ý động tác của anh, tiếp tục nhiệt tình lôi kéo bưu tá vào trong nhà ngồi nghỉ sức một chút, tốt nhất giữ lại ăn cơm tối.

Bưu tá khách sáo nói ông ấy còn thư chưa đưa xong, không thể làm trễ nãi công việc, trái lại con gái và con rể đội trưởng Diệp đều thành sinh viên đại học, ngày nào đó đãi tiệc, đừng quên kêu ông ấy đến dính chút may mắn, con trai của ông ấy đang học cấp ba đây.

Vương Thúy Phân đương nhiên vỗ n.g.ự.c bảo đảm nhất định sẽ không quên ông ấy, bưu tá bèn yên tâm đạp xe đạp rời đi.

Ông ấy vừa đi, các bà con lập tức xông tới, vừa hưng phấn lại ước ao hỏi, "Chị dâu, sao thư thông báo của Quân Hoa và Tiểu Muội cùng tới vậy?"

"Đại đội chúng ta lại có hai sinh viên đại học, cũng thật là lợi hại, hai anh em bọn họ thi đỗ trường gì?"

Nguyên nhân thư thông báo của Diệp Tiểu Muội và anh ba Diệp cùng tới rất đơn giản, bởi vì bọn họ cùng được một trường chọn, trường học bọn họ trúng tuyển là đại học sư phạm thủ đô, đương nhiên tên bây giờ vẫn là học viện sư phạm thủ đô.

Ghi nguyện vọng cần hoàn thành trước khi thi đại học, lúc đó chẳng ai nghĩ tới hai anh em bọn họ có duyên phận như vậy, thi xong tổng thành tích đều không khác mấy. Diệp Quân Hoa hiểu rõ mình có bao nhiêu cân lượng, anh ta bỏ sách vở một hai năm, bình thường đọc sách cũng chỉ xem sách ngoài giờ, chính thức khôi phục thi đại học, cho anh ta thời gian ôn tập không tới hai tháng, Diệp Quân Hoa đương nhiên không thể chuẩn bị đầy đủ đồng thời tự tin tràn đầy giống như ba người Sở Hàm.

Xuất thân như bọn họ, chỉ cần có thể thi đậu đại học, nhảy ra khỏi cánh cửa nông thôn đã đủ hài lòng, trong lòng Diệp Quân Hoa cũng không có ngưỡng mộ đến mức nhất định phải hoàn thành giấc mơ đại học, khi nội tâm anh ta đang thấp thỏm, vừa vặn nghe thấy Sở Hàm kiến nghị Diệp Tiểu Muội đăng ký học viện sư phạm thủ đô, lý do là bây giờ khôi phục thi đại học, chuyên ngành quốc gia thiếu nhất chính là giáo viên, chuyên ngành của trường sư phạm tuyển sinh chắc chắn nhiều hơn những chuyên ngành khác, thành tích của Tiểu Muội hơi quá sức với đại học Bắc Kinh, đăng ký trường sư phạm thủ đô vẫn có phần nắm chắc rất lớn, lại thêm điều chỉnh bổ sung, nắm chắc càng lớn.

Phân tích của chị gái nữ chính có lý lẽ có chứng cứ, làm người tín phục, Diệp Tiểu Muội không hề nghĩ ngợi điền theo cô ấy, Diệp Quân Hoa c*̃ng theo Tiểu Muội, nguyện vọng một chọn trường sư phạm thủ đô, Diệp Quân Hoa đương nhiên không phải không thấy gì, anh ta cảm thấy cùng học chung trường học với Tiểu Muội c*̃ng rất tốt, lại như anh ta nói hồi năm trước với cha mẹ có thể chăm nom Tiểu Muội, sau khi tốt nghiệp nếu như có thể ở lại Bắc Kinh làm một giáo viên thì càng tốt.

Lúc Diệp Tiểu Muội nghe lý do anh ba đăng ký cùng trường với cô, đột nhiên thoáng chốc thông minh, sắc bén hỏi ngược lại: "Anh muốn chăm sóc em, báo chung trường với anh Tống không phải càng có tác dụng hơn sao?" Như vậy anh Tống lại không thể dây dưa không rõ với bạn học nữ ngay dưới mí mắt anh ta, đó mới là phương thức hành động chính xác của anh ruột mà.

Diệp Quân Hoa bọn họ còn chưa nhận được trọng điểm trong lời của Diệp Tiểu Muội, Tống Thanh Huy đã không chút biến sắc kéo Diệp Tiểu Muội về phòng tiến hành rồi giáo dục tư tưởng sâu sắc, sâu sắc đến mức từ đây Diệp Tiểu Muội cũng không dám nhắc việc này nữa, vì thế hiện tại Diệp Quân Hoa được toại nguyện cùng trúng đại học sư phạm thủ đô với Diệp Tiểu Muội, cả nhà họ Diệp quả thực vui đến mức chạy khắp con phố.

Ngày hôm nay đội trưởng Diệp không khéo đi tới nhà bác cả, nhà bác cả cách hơi xa, chờ ông ấy nghe thấy động tĩnh vội vã về nhà, sân đã bị các đội viên nhiệt tình hoàn toàn vây quanh, mọi người thấy ông ấy càng tươi cười rạng rỡ chúc mừng, hỏi ông ấy dự định đại tiệc. Vào lúc ấy đội trưởng Diệp cũng không để ý tới trò chuyện với các bà con, hai tay run rẩy nhận lấy thư thông báo trúng tuyển nhìn một lúc lâu, mới gập lại thư thông báo giống như bảo bối, nói liên tục mấy chữ "sự thật", cũng quay đầu nhìn về phía hai anh em Diệp Quốc Hoa, "Thằng ba chắc chắn còn ở trong xưởng chờ thư thông báo, cũng đừng để nó chờ sốt ruột, thừa dịp sắc trời còn sớm, thằng cả thằng hai, các con đi vào thành phố một chuyến, để thằng ba biết tin tức tốt này, ngày hôm nay ở chỗ thằng ba một buổi chiều, ngày mai cùng trở về với thằng ba."
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 409: Chương 409



Lúc trước Diệp Quân Hoa vì thi đại học xin nghỉ hai tháng, cuối tháng mười hai thi xong trở về trong xưởng đi làm, dù sao khi đó anh ta cũng không biết lúc nào có kết quả, đến tột cùng có thể thi đậu hay không, thi đại học đã kết thúc, quan trọng hơn đương nhiên vẫn là công việc.

Diệp Quân Hoa biết điều thực tế mới vừa thi xong lại về đơn vị, những ngày qua chờ tin tức trong tâm có lo lắng đi nữa, cũng không có làm lỡ công việc của mình, đương nhiên nhận được tin mừng anh cả Diệp suốt đêm đưa tới, anh ba Diệp vẫn kích động mừng đến phát khóc, sau đó dẫn anh cả tới căn tin ăn cơm tối, cũng không để ý tới về ký túc xá dàn xếp trước, trực tiếp lôi kéo anh cả cầm thư thông báo đi tìm lãnh đạo.

Quốc gia trăm việc cần làm, cho sinh viên đại học đãi ngộ trước nay chưa từng có, hết thảy sinh viên đại học trong lúc đi học đều có trợ cấp sinh hoạt, mà kiểu như Diệp Quân Hoa đã có đơn vị làm việc, trong lúc học đơn vị vẫn phát lương cho bọn họ như thường, nếu muốn bảo lưu chức vụ công tác, bình thường quy trình vẫn phải rời đi, Diệp Quân Hoa đi tìm lãnh đạo suốt đêm, thế nhưng xong xuôi thủ tục, thu dọn xong hành lý vẫn tới tận buổi chiều ngày hôm sau.

Anh cả Diệp cùng thu dọn với anh ta, hai anh em gánh bao lớn bao nhỏ về đến nhà, trời đã tối đen, khu nhà họ Diệp vẫn náo nhiệt sôi trào, gia đình bác cả Diệp cũng đều ở đây, bọn họ thương lượng chuyện đãi tiệc hai ngày nữa với đội trưởng Diệp và Vương Thúy Phân, trong nhà đồng thời có ba sinh viên đại học —— Tống Thanh Huy là con rể nhà họ Diệp, đương nhiên cũng coi như là người nhà họ Diệp. Dựa theo ý của bác cả Diệp, việc vui như vậy đãi tiệc lớn cũng không quá, thế nhưng cân nhắc đến đội trưởng Diệp làm "lãnh đạo" cần lấy mình làm gương, không thể quá mức kiêu căng, sẽ không thật sự đãi tiệc lớn, bác cả Diệp kiến nghị kiểu tiệc rượu hồi đó Tiểu Muội kết hôn.

Diệp Quân Hoa về nhà liền nghe thấy chuyện này, có chút ngoài ý muốn, "Hai ngày nữa đãi tiệc có phải quá nhanh không?"

"Không nhanh không vui." Mặt mày Vương Thúy Phân tươi cười chào đón, vừa giải thích, "Còn hơn nửa tháng là đi học, bận rộn hết tất cả mọi chuyện trong nhà sớm một chút, các con cũng có thể tới trường sớm một chút, Tiểu Tống và Tiểu Muội đã hơn một năm không về Bắc Kinh, vừa vặn sớm trở lại chăm sóc ông bà cụ."

Diệp Tiểu Muội ở bên cạnh mỉm cười toe toét, lúc bị bức ép học tập rất khổ sở, thi đậu đại học chính là khổ tận cam lai, sau này cô muốn lười biếng thế nào thì lười biếng thế ấy, cũng không ai xen vào, thật đắc ý ~

Diệp Quân Hoa nghe Vương Thúy Phân nói như vậy cũng cảm thấy có lý, anh ta biết thanh niên trí thức Thẩm lấy được thư thông báo, ngày hôm sau đã dẫn thanh niên trí thức Sở về nhà, bọn họ cũng đều đăng ký trường ở Bắc Kinh, thanh niên trí thức Sở và thanh niên trí thức Thẩm cũng không phải người Bắc Kinh, muốn kịp về thăm người thân trước khi khai giảng, thời gian rất gấp gáp, thanh niên trí thức Sở cũng không chờ giấy trúng tuyển của Tiểu Muội tới đã rời đi trước rồi.

Hiện tại anh ta và Tiểu Muội đều lấy được thư thông báo, Tống Thanh Huy vội vã dẫn Tiểu Muội về nhà cũng là lẽ thường, vì thế anh ta gật đầu cười nói: "Tiểu Muội qua đó với Thanh Huy sớm một chút cũng tốt, con cũng không sốt ruột, tháng sau lại lên đường cũng kịp."

Vương Thúy Phân cười lắc đầu, "Tiểu Tống và Tiểu Muội nói rồi, con c*̃ng đi cùng, có thể sớm làm quen Bắc Kinh."

DTV

"Vậy cũng quá sớm, trường học không có mở cửa nhanh như thế?"

Tống Thanh Huy há mồm muốn nói cái gì, Diệp Tiểu Muội đã không thể chờ được nữa bày tỏ: "Vậy thì không ở trường học, theo chúng em đến ở chung nhà bà nội đi, nhà bà nội là biệt thự nhỏ ba tầng, rất nhiều phòng!"

Sau khi kết hôn, Tống Thanh Huy vẫn rất ngại ngùng luôn gọi đội trưởng Diệp và Vương Thúy Phân là chú thím, thỉnh thoảng cũng sẽ gọi bọn họ là cha mẹ, Diệp Tiểu Muội thì đổi giọng không khách sáo chút nào, cô thường xuyên viết thư cho bà nội Tống, một tiếng lại một tiếng bà nội kêu còn thân thiết hơn đứa cháu trai ruột Tống Thanh Huy.

Lời muốn nói bị Diệp Tiểu Muội cướp nói, Tống Thanh Huy cũng không chú ý, không chờ Diệp Quân Hoa khách sáo đã cười nói thêm: "Cha mẹ bà nội bọn họ sớm đã biết anh và Tiểu Muội đều tham gia thi đại học, bọn họ đều dặn dò ở trong thư, sau khi lấy được thư thông báo đại học, nhất định phải dẫn anh trở về nhà ở mấy ngày, bây giờ có cơ hội nên đi lại nhiều."
 
Back
Top Bottom