Trước mắt tôi lúc này là một màu
tối đen thăm thẳm, và cảm thấy cơ
thể mình trở nên khác lạ, nó đau
nhứt, khó chịu nơi lồng ngực vì một loạt hình ảnh trong đầu tôi tràn ra.
Những hình ảnh đau thương, sự phản bội, chết chóc diễn ra rất sinh động như thể đang hiện diện ngay trước mắt tôi.
Khi vẫn đang vật lộn với đống lộn xộn ấy thì tôi lại nghe một âm thanh như một giọng nói truyền đến tâm trí tôi: "Thông báo: Bạn đã thức tỉnh, là chủ nhân của hệ thống sức mạnh.
Chủ nhân có muốn hồi phục ý thức và gỡ bỏ phong ấn sức mạnh không?".
Tuy không biết phong ấn sức mạnh hay hệ thống là như thế nào, nhưng hiện tại tôi chỉ muốn lập tức tỉnh dậy vì sợ rằng cha mẹ đang khóc rất nhiều và đau lòng nên tôi chọn "Đồng ý" Sau đó tôi lập tức tỉnh dậy, trước mắt là trần nhà trắng tinh, có lẽ là bệnh viện và bản thân tôi đang nằm trong một căn phòng rất lạnh, còn xung quanh là những bệnh nhân đã không còn hơi thở của sự sống.
Có lẽ lúc ấy tôi đã chết nhưng hệ thống gì đó đã cứu lấy tôi, nhưng điều đó không quan trọng nữa, nếu bệnh viện đã xác nhận tôi đã chết có lẽ ba mẹ tôi rất đau khổ, chỉ nghĩ đến việc họ khóc rất nhiều vì tôi, tôi đã lập tức chạy vụt ra khỏi căn buồng xác lạnh lẽo, và tìm ba mẹ người đã dành rất nhiều tình yêu đối với tôi.
Tôi vừa chạy khắp nơi trong bệnh viện vừa khóc nức nở, tôi chạy một hồi lâu thì tìm thấy họ dưới tầng hầm để xe của bệnh viện, thấy cả ba mẹ đều đang khóc thế là tôi liền nhào đến bên họ.
Cả hai đều rất ngạc nhiên khi thấy tôi còn sống, họ rất sốc nhưng cũng rất đỗi vui mừng và ôm chầm lấy tôi.
Sau khi cả ba đều ổn định cảm xúc, họ hỏi tôi có nhớ những gì xảy ra hay lí do tại sao tôi sống lại không, tôi chỉ lắc đầu và bảo rằng bản thân mình gặp tai nạn sau đó thì không biết gì.
Ba mẹ đưa tôi trở lại bệnh viện hỏi các bác sĩ, do mọi người rất ngạc nhiên nên họ liền đi tra tài liệu về trường hợp của tôi.
Sau đó các bác sĩ đã cho rằng tôi gặp hiện tượng chết giả và bác sĩ cấp cứu tôi lúc ấy do sơ suất mà nhận định rằng tôi đã chết thật, thế là bệnh viện phải bồi thường cho gia đình tôi một khoản tiền và yêu cầu không tiết lộ chuyện này, có lẽ họ sợ uy tín của bệnh viện gặp ảnh hưởng nên mới yêu cầu gia đình tôi như thế.
Về đến nhà ba mẹ liền chuẩn bị cho tôi một bữa hoành tráng mừng tôi thoát khỏi tử nạn, trong bữa ăn họ liên tục hỏi tôi sức khỏe có ổn hay không.
Tôi thật sự rất yêu quý gia đình tôi, đối với tôi họ là những người tuyệt vời nhất, vào khoảnh khắc ấy tôi đã thề với lòng mình rằng sẽ bảo vệ mái ấm gia đình này, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ai phá hoại hạnh phúc của tôi.
Hai ngày sau tôi mới đi học trở lại, Nguyệt và mọi người đều hỏi thăm tôi rất nhiệt tình, có lẽ vụ tôi chết đi sống lại hầu như không ai biết.
Sau đó tôi còn nghe mọi người bàn tán sôi nổi về tin tức cực hot gần đây mà tôi đã bỏ lỡ:" Nghe tin gì chưa, khu trung tâm mua sắm gần khu phố mình vừa có biến đó"Nghe vậy tôi liền chạy tới hỏi thăm tin tức:"Vụ gì vậy kể cho tớ nghe với" - Tôi hào hứng hỏi " À ở khu trung tâm mua sắm ở gần khu phố mình nè, vừa có vụ việc kì lạ xảy ra.
Mọi người trong khu mua sắm đột nhiên bộc phát sức mạnh siêu nhiên gì lạ lắm như biến thành quái vật vậy rồi chúng tàn phá mọi thứ khiến nhiều người xung quanh bị thương nhưng chỉ trong thời gian ngắn, và những người hóa cuồng thành quái vật sẽ mất ý thức và hôm mê sâu đến nay chưa ai tỉnh lại cả" " Gì lạ vậy có chắc là tin lá cải không đó?
Chứ làm gì có chuyện hư cấu đó" - Tôi nói với giọng đầy nghi ngờ Bỗng Nguyệt lên tiếng: "Có lẽ do cậu bệnh nên không biết đó thôi, vụ này lên thời sự luôn rồi đó, không chỉ tỉnh mình đâu mà có ở trên thành phố lớn nữa cơ nhưng chỉ mới xảy ra hai ngày gần đây thôi" Nghe thấy Nguyệt nói thế tôi có phần hơi tin vào tin tức ấy nhưng kì lạ là hiện tượng ấy bắt đầu xuất hiện cách đây hai ngày, chính xác ngay ngày tôi vừa cải tử hoàn sinh, tuy nhiên tôi nghĩ đó chỉ là trùng hợp và cũng không để ý tới nó nữa.
Thế nhưng những hiện tượng kì lạ ấy xuất hiện càng gần tôi và càng không ngờ tới chính tôi là người bị cuốn sâu vào vụ đó.
Vào buổi chiều tà dưới ánh nắng hoàng hôn, lúc tôi và Nguyệt vừa dọn dẹp xong lớp học theo lịch trực nhật và chuẩn bị ra về thì đột nhiên phía sau sân trường ngay cửa sổ của lớp học tôi có tiếng động lớn, tôi nhìn thấy một học sinh nữ đang gào thét, ngã khụy xuống vì đau đớn và từ lưng của cô ấy mọc ra đôi cánh rất dị hợm, nó không phải cánh của thiên thần hay cánh làm từ lông vũ của những loài chim mà đôi cánh đó có hình bàn tay và trên đó là những con mắt lớn trông rất quái gở, cô gái thì từ từ biến hóa thành con quái vật với những con mắt trên mặt và cơ thể trở nên to lớn dần.
Tôi quay qua thấy Nguyệt sợ hãi đến ngớ cả người, không chần chừ tôi liền kéo Nguyệt chạy trốn thật nhanh ra khỏi trường, dường như con quái vật nhìn thấy chúng tôi liền há miệng chứa đầy răng nhọn và hét lên những sóng âm dữ dội khiến những cửa kính mà chúng tôi chạy qua đều vỡ nát.
Nhưng chưa kịp chạy ra khỏi trường chúng tôi bị nó dùng đôi cánh quái gở ấy quạt ra cơn gió lốc lớn khiền chúng tôi ngã ra xa và quất lưng vào cánh cửa nhà kho của trường khiến Nguyệt bị bất tỉnh, còn tôi thì bị thương ở vai, biết không thể chạy trốn được, tôi nhìn xung quanh thấy có bộ cây cung cùng với đống mũi tên trong hộp mà câu lạc bộ bắn cung cất trong nhà kho rơi ra, tôi liền cầm nó lên và quyết định đối đầu với con quái vật mang đôi cánh dị hợm ấy...