Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1822: Đây chẳng phải là tự tìm đường chết sao?


Mạc Phàm và Tiểu Tuyết nhíu mày, nhìn về phía người mới nói.

Đám người này mặc quần áo như tiểu hồ ly, ngay cả kiếm cũng cùng kiểu dáng, mỗi một người đều quốc sắc thiên hương, quần áo và kiếm đều có ấn ký như hình gò núi.

Trang phục và khí tức như vậy, ở Tu Chân giới chỉ có Thanh Khâu Nhất Tộc.

Tiểu hồ ly nghe thấy giọng nói này, cơ thể run lên, chậm rãi quay đầu lại.

- Sư tỷ, sao các ngươi lại đến đây?

- Ta không đến, hẳn là ngươi đã đi cùng hai nhân loại mất rồi?

Nữ tử cầm đầu nói.

- Chuyện này…

Tiểu hồ ly cười xấu hổ.

Quả thật cô định về Địa Cầu một chuyến với Mạc Phàm, nhưng xem ra không trở về được.

- Còn thất thần làm gì, theo ta trở về, lúc này còn dám trộm rời đi, xem trở về sư phụ thu thập ngươi thế nào.

Nữ tử mặc thanh y tức giận nói.

Tiểu hồ ly nhìn thoáng qua Mạc Phàm và Tiểu Tuyết, vẻ mặt do dự.

- Sư tỷ, các ngươi có thể làm như không nhìn thấy ta được không, ta thật sự có việc phải rời đi một chuyến.

- Chuyện này, ngươi nói với sư phụ đi, sư phụ cho ngươi rời đi, ngươi mới được rời đi.

Nữ tử mặc thanh y nói với vẻ vô tình.

Tiểu hồ ly nhíu mày, đôi mắt nheo lại.

Cô lấy một hạt châu cỡ quả đấm ra, đập xuống đất, khói xanh lập tức tràn ra bốn phía.

Cô không do dự chạy về phía xa, mới đi một bước, lại phát hiện Mạc Phàm vẫn ở phía xa, vẻ mặt cô lập tức sửng sốt.

- Cẩu Mộc Đầu, còn thất thần làm gì, chạy đi.

Nếu như cô bị bắt trở về, bị giam lại thì không sao, sau này muốn gặp Mạc Phàm thì không dễ như vậy.

Thay vì như vậy, còn không bằng chạy thoát thì hơn.

Dù sao đều chạy thoát một lần, trốn lần hai cũng không sao.

Mạc Phàm lắc đầu cười, bàn tay vung lên, khói xanh tản đi.

- Cẩu Mộc Đầu, ngươi làm gì thế?

Đôi mắt tiểu hồ ly khẽ chớp, vẻ mặt khó hiểu.

Mạc Phàm không chạy còn chưa tính, còn tản đi khói mê của cô, đây rõ ràng là muốn cô bị bắt trở về.

Mạc Phàm cười khẽ, không trả lời.

- Huyền Phong tiên tử, có khả năng có hiểu lầm gì rồi.

Sư tỷ của tiểu hồ ly này, kiếp trước hắn từng gặp, tên là Yến Phong, là nhị sư muội của Huyền Nguyệt tiên tử Yến Thù.

Quả thật tính tình không được tốt, tính cách ngay thẳng, rất ghét ác.

Theo Yến Thù nói, một nhà Yến Phong bị liệp yêu sư g**t ch*t, chỉ để lại mình cô ta, cho nên cô ta rất ghét nhân loại.

Tiểu hồ ly hơi sửng sốt, đây hẳn là lần đầu tiên Mạc Phàm gặp sư tỷ cô, vậy mà gọi được tên sư tỷ cô ra, đây là cái quỷ gì thế?

Chẳng lẽ bọn họ biết nhau?

- Hiểu lầm, ta không có gì hiểu lầm với nhân loại ngươi, nơi này là Tịch Vô Soưn, nơi của yêu tộc bọn ta, hai nhân loại các ngươi chạy tới đây làm gì, tới dụ dỗ sư muội ta đi à, các ngươi cũng theo ta đi một chuyến thì hơn, ta khuyên hai ngươi đừng nên phản kháng, nếu không ta không khách sáo với các ngươi đâu.

Yến Phong nhíu mày, lạnh lùng nói.

Tiểu hồ ly nghe thấy lời Yến Phong nói, lập tức sửng sốt.

- Sư tỷ, ngươi hiểu lầm rồi, bọn họ là bạn ta, vừa rồi bọn họ còn cứu ta thoát khỏi mấy liệp yêu sư, ta trở về với các ngươi, ngươi thả bọn họ được không?

Nơi bọn họ cư trú, nhân loại không được đi vào, nếu không sẽ bị biến thành cọc gỗ, không có ngoại lệ.

Nếu sư tỷ cô mang Mạc Phàm qua, Mạc Phàm và Tiểu Tuyết đừng nghĩ chạy thoát.

- Bọn họ cứu ngươi, ngươi không nhìn xem bọn họ có tu vi gì, ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao, ngươi cứu bọn họ bởi đồng loại khác còn nghe được.

Yến Phong hừ lạnh một tiếng nói.

Liệp yêu sư trừ phi vô cùng cường đại có thể tự mình chấp hành nhiệm vụ, nếu không thông thường đều là tổ đội, trong đội cơ bản đều có một cao thủ Hóa Thần, Mạc Phàm là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, có thể cứu Tiểu Yến Tử mới lạ, Tiểu Yến Tử gặp được hai người kia, trình độ nói dối giảm xuống rồi.

- Là thật mà sư tỷ, không tin, không tin…

Tiểu Yến Tử gấp tới mức giậm chân.

- Chứng cứ đâu?Yến Phong cười lạnh lùng, hỏi.

Tiểu Yến Tử không biết phải nói sao, đám tiểu yêu và liệp yêu sư còn sống đều chạy hết, cô lấy đâu ra chứng cứ.

- Cẩu Mộc Đầu, ngươi nhanh nói một câu, chứng minh trong sạch của ngươi đi.

Tiểu Yến Tử không có biện pháp, đành phải nhìn về phía Mạc Phàm.

- Huyền Phong tiên tử, không biết gần đây Huyền Nguyệt tiên tử tốt không?

Mạc Phàm nhíu mày, lạnh nhạt hỏi.

Xem ra hắn không đến Thanh Khâu, thì không mang tiểu hồ ly đi được.

Nếu đến đây, vậy thì đi gặp Huyền Nguyệt tiên tử.

- Huyền Nguyệt tiên tử? Thanh Khâu bọn ta không có Huyền Nguyệt tiên tử mà ngươi nói.

Yến Phong nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra, lạnh lùng nói.

- Không có sao?

Vẻ mặt Mạc Phàm thay đổi, nhìn về phía tiểu hồ ly.

- Cẩu Mộc Đầu, Huyền Nguyệt tiên tử là ai, quả thật Thanh Khâu bọn ta không có người này.

Tiểu hồ ly mờ mịt nói.

Cô tiến vào Thanh Khâu không lâu, nhưng người Thanh Khâu cô quen gần hết, quả thật không có người Mạc Phàm nói.

- Vậy Yến Thù đâu?

Mạc Phàm lại hỏi tiếp.

Huyền Nguyệt tiên tử là xưng hô bên ngoài, giống như y tiên Bất Tử hắn, Yến Thù mới là tên của Huyền Nguyệt tiên tử.

- Cũng không có.

Tiểu hồ ly lại lắc đầu.

Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ đều họ Yến, nhưng không có một ai tên là Yến Thù.

Mạc Phàm nhíu mày, trên mặt hiện lên khó coi.

Yến Thù là đại sư tỷ của Yến Tử, không nên cóvấn đề gì.

Nhưng không chỉ Tiểu Yến Tử không biết Yến Thù, ngay cả Yến Phong cũng không biết, xem ra Thanh Khâu thật sự không có người tên Yến Thù.

Nói như vậy, hắn càng phải đến Thanh Khâu một phen.

Hắn trọng sinh tới, hắn quen mọi người ở đây, nhưng Yến Thù lại biến mất.

Yến Thù có khả năng vì hiệu ứng bươm bướm mà xảy ra vấn đề, nhưng không nên hoàn toàn không tồn tại.

- Làm sao vậy, Tiểu Phàm?

Tiểu Tuyết giống như nhìn ra Mạc Phàm hoang mang, hỏi.

Mạc Phàm lắc đầu, chuyện này đã vượt qua lý giải của hắn, cho dù hắn nói với Tiểu Tuyết, chỉ sợ cũng không thể giải thích rõ lắm.

Đợi hắn điều tra xong, lại nói cũng không muộn.

- Chúng ta đi cùng bọn họ đi, ta có một số việc cần phải xác nhận.

Mạc Phàm nói với Tiểu Tuyết.

Nếu nói người bạn có quan hệ tốt nhất với hắn ở Tu Chân giới, Yến Thù là bạn nữ có quan hệ tốt nhất, cũng có thể nói là hồng nhan tri kỷ.

Yến Thù vô duyên vô cớ biến mất, dù thế nào hắn cũng phải điều tra.

Ngoài ra, Tiểu Yến Tử ở Thanh Khâu giống như không được tốt lắm, hắn cũng phải tới Thanh Khâu một chuyến.

Nếu Tiểu Yến Tử ở Thanh Khâu không vui, hắn sẽ mang Tiểu Yến Tử về.

Giải quyết chuyện này, hắn lại về Địa Cầu cũng vẫn kịp.

- Được.

Tiểu Tuyết gật đầu.

- Các ngươi muốn đến Thanh Khâu, các ngươi không muốn sống nữa à?

Tiểu hồ ly hơi sửng sốt, nói.

Mạc Phàm hình như có hiểu biết về Thanh Khâu, biết rõ như vậy, Mạc Phàm còn dám tới Thanh Khâu, đây chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

- Yên tâm đi, không sao đâu.

Mạc Phàm sờ đầu tiểu hồ ly, lạnh nhạt nói.

Thanh Khâu, kiếp trước hắn đến không phải chỉ một hai lần, chuyện tiểu hồ ly suy nghĩ sẽ không xảy ra.

- Không sao, các ngươi đến Thanh Khâu bọn ta, sẽ không có chuyện do ngươi định đoạt.

Yến Phong hừ lạnh một tiếng, mang theo đám Mạc Phàm rời đi.

Cô ta không biết vì sao Mạc Phàm sẽ hỏi người xa lạ là Huyền Nguyệt, nhưng cô ta biết, đến bây giờ vẫn chưa có nhân loại nào vào Thanh Khâu còn có thể sống ra ngoài. Mạc Phàm muốn bắt cóc Tiểu Yến Tử, cũng như vậy.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1823: Hai bọn họ đều là người tốt.


Mấy tiếng sau, Mạc Phàm và Tiểu Tuyết không đến Thanh Khâu, mà đến phía trước một cây cổ thụ mười mấy người ôm không hết.

- Sư phụ và những người khác ở đây, ngươi đi giải thích cho sư phụ trước đi.

Yến Phong lạnh lùng nói.

Cô ta đánh ra một phù văn, phù văn sắp bay vào trong hư không.

- Đợi một lát.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua Yến Phong, nhíu mày nói.

- Sao thế, ngươi hối hận vì tới đây à, nhưng bây giờ muốn chạy thì muộn rồi.

Yến Phong hừ lạnh một tiếng, nói.

Lúc trước Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết có cơ hội chạy trốn, nhưng bọn họ không làm như vậy, hiện giờ muốn chạy sẽ không có cơ hội.

- Ngươi bị…

Mạc Phàm còn chưa nói xong, phù văn kia còn chưa đánh vào trong hư không, một giọng nói lạnh như băng truyền tới.

- Yến Phong, ta bảo con mang Tiểu Yến Tử trở về, sao con dẫn theo hai nhân loại trở về?

Giọng nói này mới vang lên, hư không như gợn sóng dập dờn mở ra, trên cổ thụ mở ra, một tiểu hồ xuất hiện trước người bọn họ.

Giữa tiểu hồ, có một Truyền Tống Trận rất cao đứng đó.

Bên cạnh Truyền Tống Trận, một phu nhân mặc cung trang và mấy người mặc tương tự Yến Tử, nhưng tuổi lớn hơn Tiểu Yến Tử một chút đứng bên cạnh Truyền Tống Trận.

- Sư phụ!

Tiểu Yến Tử nhìn thấy phu nhân mặc cung trang, lập tức cúi đầu, nhu thuận nói, giống như một đứa bé phạm sai lầm.

Mạc Phàm nhìn thấy phu nhân mặc cung trang kia, nhíu mày, những lời vừa nói ra khỏi miệng lập tức thu lại.

- Con biết mình đi không từ biệt, còn biết ta là sư phụ sao?

Phu nhân mặc cung trang lạnh lùng nói.

- Tiểu Yến Tử, còn không đi vào?

Yến Phong cười lạnh lùng, nói.

Tiểu hồ ly mím môi, đi vào trong cánh cửa.

- Còn các ngươi nữa, các ngươi cũng vào đi, không phải ngươi muốn đến Thanh Khâu bọn ta sao, vào Truyền Tống Trận kia, thì đến Thanh Khâu bọn ta rồi.

Yến Phong nói với Mạc Phàm.

Đây là Truyền Tống Trận một bí mật của Thanh Khâu bọn họ, thông thường bọn họ không tiến vào Thanh Khâu thông qua nơi này.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, dẫn Tiểu Tuyết đi vào trong.

Phu nhân cung trang liếc mắt nhìn Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết một cái, ánh mắt nhìn về phía Mạc Phàm.

Nhưng bà ta còn chưa mở miệng.

- Sư phụ, là tự con chạy ra tìm bọn họ, chuyện này không liên quan tới bọn họ, người để bọn họ đi đi, con trở về với người là được, sau này không có mệnh lệnh của người, con sẽ không đi nữa.

Tiểu hồ ly vội vàng nói.

Chỉ đến đây thì không sao, còn có đường sống, qua Truyền Tống Trận kia, đến Thanh Khâu, gần tinh cầu kia đều là yêu tinh, Mạc Phàm và Tiểu Tuyết thật sự không có khả năng rời đi.

- Tiểu Yến Tử, ngươi vi phạm mệnh lệnh của sư phụ, còn có mặt mũi cầu xin sư phụ, hai người kia vào đây, thì đại biểu đã biết một Truyền Tống Trận của Thanh Khâu chúng ta, sao có thể để bọn họ rời đi?

Yến Phong lạnh lùng nói.

- Sư tỷ, không phải bọn họ tàn sát người nhà của ngươi, ngươi đừng xả hết tức giận lên người bọn họ, hai bọn họ đều là người tốt.

Tiểu Yến Tử bĩu môi, bất mãn nói.

Cô biết thân thế của Yến Phong sư tỷ, chính cô cũng như vậy, người nhà bị nhân loại tàn sát, nhưng Mạc Phàm thì khác, người Mạc Phàm thích cũng khác, không phải đám liệp yêu sư, nếu không cô chưa gặp được sư phụ đã chết rồi.

Yến Phong nhíu mày, trên mặt lập tức hiện lên vẻ hung ác.

- Tiểu Yến Tử, ngươi nói cái gì, ngươi lặp lại lần nữa thử xem, có tin ta xé miệng ngươi hay không?Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lóe lên sắc bén.

- Huyền Phong tiên tử, ngươi lặp lại lần nữa thử xem, ngươi đụng vào Tiểu Yến Tử một phen, ta trảm một đuôi của ngươi.

Tiểu hồ ly bị người Thanh Khâu mang đi, đã khiến hắn bất mãn.

Tiểu hồ ly ở Mạc gia đều được người ta sủng ái, đến Thanh Khâu bị người ta bắt nạt, tất nhiên hắn sẽ không để yên.

- Nhân loại, ngươi thật to gan, bản tiên tử rất muốn nhìn xem ngươi trảm một đuôi của ta thế nào.

Yến Phong nhíu mày, lạnh lùng nói.

Nơi này xem như địa bàn của Thanh Khâu bọn họ, ngay cả sư phụ cô ta đều ở đây, cô ta giáo huấn sư muội mình là chuyện quá bình thường.

Một nhân loại như Mạc Phàm, vậy mà dám muốn ra tay trảm đuôi của cô ta, nói khoác mà không biết ngượng.

- Dừng tay, Yến Phong, con lui xuống trước đi.

Phu nhân cung trang nói.

- Dạ, sư phụ.

Yến Phong thu hồi hung ác trên mặt, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái nói.

- Ngươi là tiểu tử bảo Nam Cung Ly tới truyền tin tức à?

Phu nhân cung trang hỏi.

- Là ngươi mang Tiểu Yến Tử từ Cửu Châu Phàm Tinh đi à?

Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.

- Không sao, thế nào, ngươi có ý kiến gì?

Phu nhân cung trang nhíu mày nói.

Bà ta tình cờ đi ngang qua Cửu Châu Phàm Tinh, không ngờ cảm ứng được khí tức của Thanh Khâu Nhất Tộc, còn rơi vào trong nguy hiểm, bà ta không hề nghĩ ngợi, liền mang Tiểu Yến Tử đi.

Chỉ là thật không ngờ, vậy mà Mạc Phàm có thể từ Cửu Châu Phàm Tinh tìm tới đây.

Hơn nữa người truyền tin còn là người Nam Cung gia.

- Những chuyện này không quan trọng, ngươi dẫn cô ấy từ chỗ ta đi, hôm nay ta muốn mang cô ấy rời khỏi nơi này, sau này sinh tử của cô ấy không liên quan tới Thanh Khâu các ngươi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hắn không biết sư phụ Tiểu Yến Tử tới đây làm gì, nhưng sư tỷ của Tiểu Yến Tử đều ở đây, chỉ riêng Huyền Nguyệt tiên tử là không có.

Xem ra sau khi hắn trọng sinh, Huyền Nguyệt tiên tử thật sự xảy ra vấn đề.

Tính cách của Huyền Nguyệt tốt hơn Yến Phong vô số lần, có Huyền Nguyệt ở đây, những sư muội của cô đều sống rất tốt, kiếp trước tuy Tiểu Yến Tử bị liệp sát, nhưng cũng chỉ như vậy.

Hiện giờ chỉ có Yến Phong ở đây, Tiểu Yến Tử ở đây sẽ không có trái cây ngon để ăn.

Đơn giản là hắn mang Tiểu Yến Tử trở về, cho dù là ở Mạc gia hay Thần Nông Tông, Tiểu Yến Tử đều tốt hơn ở Thanh Khâu.

Huống chi, lập tức…

Hắn vừa nói những lời này, tiểu hồ ly sửng sốt, vẻ mặt Thanh Khâu Nhất Tộc khiếp sợ.

- Tiểu tử nhân loại, ngươi cho nơi này là nơi nào, Tiểu Yến Tử là gì của ngươi, ngươi muốn mang đi thì mang đi à, đừng tưởng rằng ngươi mời người Nam Cung gia được thì có thể làm càn ở chỗ của ta, ngươi còn kém xa lắm?

Phu nhân cung trang nheo mắt, nói.

Mạc Phàm có thể mời được Nam Cung Ly, ít nhiều cũng có chút thủ đoạn, bà ta vừa quát Yến Phong là nể mặt Mạc Phàm.

Nhưng một nhân loại như Mạc Phàm còn làm càn như vậy, dám tuyên bố muốn dẫn Tiểu Yến Tử rời đi?

- Vậy hồ chủ nói cho ta biết, người như thế nào có thể làm càn ở đây?

Mạc Phàm lắc đầu cười, nói.

Tuy phu nhân cung trang chỉ có tu vi Hóa Thần đỉnh phong, nhưng là hồ chủ thế hệ Thanh Khâu này.

Thanh Khâu hiện giờ, dựa vào thánh địa yêu tộc chỉ có thể nói là thực lực bình thường.

Mãi đến khi tu vi của Huyền Nguyệt tiên tử đến Đại Thừa, giải phong ấn vài kiện thần khí của Thanh Khâu Nhất Tộc, lúc này mới chiếm vị trí riêng ở Tu Chân giới.

Sớm biết sẽ như vậy, hắn không để Nam Cung Ly truyền một câu, mà mang tiểu hồ ly đi luôn, tránh phiền phức.

Với bối cảnh và thực lực của Nam Cung Ly, mang tiểu hồ ly đi đều là chuyện dễ dàng.

Sắc mặt phu nhân cung trang khó coi, sắc lạnh xuất hiện trong đôi mắt bà ta.

- Tiểu tử nhân loại, trừ phi ngươi là tiểu tử Mạc Phàm của Thần Nông Tông, nếu không ngươi đừng nghĩ tới chuyện mang Tiểu Yến Tử đi.

Mạc Phàm chỉ mới 20 tuổi, tu vi cũng chỉ là Nguyên Anh đỉnh phong, người mạnh nhất thế hệ này là Mạc Phàm.

Tiểu Yến Tử đi theo người như vậy, có lẽ sẽ tốt đối với Thanh Khâu.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, vừa định mở miệng, tiếng vỗ tay truyền từ lối vào đến.

- Hôm nay vận khí của ta không tệ, ngay cả hồ chủ đều để bọn ta gặp phải rồi.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1824: Thanh Khâu Chi kiếm?


- Hửm?

Phu nhân cung trang nghe thấy giọng nói này, nhìn về phía lối vào, sắc mặt thay đổi.

Lối vào, một nam tử tóc dài phất phới, để râu cười khẽ, đi qua cánh cửa kia vào trong.

Nam tử này khoảng bốn mươi tuổi, mặc trường bào màu đen, ngũ quan đoan chính nhìn có vẻ đạo mạo không giống người xấu, nhưng khóe miệng luôn nhếch lên nụ cười nham hiểm.

Phía sau ông ta là một đám liệp yêu sư, nhìn đám phu nhân cung trang như hổ rình mồi.

Nhìn thấy người này, không chỉ phu nhân cung trang, gần bà ta, bao gồm cả tiểu hồ ly đều vội vàng rút trường kiếm trong tay ra, cảnh giác nhìn đám người ở cửa đi vào.

Một đám người lộ ra vẻ hung ác, giống như gặp phải thiên địch.

- Lục Trầm, sao ngươi tìm được chỗ này?

Phu nhân cung trang tức giận hỏi.

Nam tử này không phải ai khác, đúng là môn chủ của Đãng Yêu Môn môn phái liệp yêu sư ở gần Thanh Khâu.

Bởi vì Đãng Yêu Môn cách Thanh Khâu không xa, bọn họ không phải gặp mặt lần đầu, cũng không phải ra tay lần đầu tiên, có thể nói là lão oan gia rồi.

Nhưng lần này bọn họ ra ngoài làm việc, nơi này cách Đãng Yêu Môn không hề gần, sao có thể gặp phải người của Đãng Yêu Môn, còn có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng.

Lục Trầm liếc mắt nhìn phu nhân cung trang một cái, cười khẽ.

- Ta có thể đến nơi này, đương nhiên là có người mang bọn ta tới, nói cách khác, nơi bí ẩn như vậy, sao bọn ta có thể tìm được?

Lục Trầm vừa nói xong, phu nhân cung trang lập tức liếc mắt nhìn Mạc Phàm và Tiểu Tuyết.

Lục Trầm nói có người dẫn bọn họ vào, nơi này chỉ có Mạc Phàm và Tiểu Tuyết là hai nhân loại.

- Ta đã nói hai người kia không phải người tốt gì, Tiểu Yến Tử ngươi thấy chưa, đây là kết cục ngươi tin tưởng nhân loại.

Yến Phong lạnh lùng nói.

Tiểu Yến Tử sửng sốt, vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết.

Mạc Phàm không có khả năng làm loại chuyện này.

Nhưng hơi suy nghĩ một chút, cũng không phải không có khả năng.

Cô bị liệp yêu sư đuổi giết, Mạc Phàm liền tới, với tu vi Nguyên Anh kỳ giết tu sĩ Hóa Thần, nếu thực lực của Mạc Phàm đủ mạnh, hoàn toàn có thể rời đi, nhưng lại muốn đến Thanh Khâu với cô.

Hơn nữa Mạc Phàm biết Yến Phong sư tỷ, còn hỏi một sư tỷ không hề tồn tại.

Nghĩ như vậy, quả thật Mạc Phàm là tình nghi không nhỏ.

Cô không đi tìm Mạc Phàm xác nhận, đôi mắt nhìn chằm chằm Lục Trầm và đám liệp yêu sư.

Lục Trầm nhìn Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết, trong mắt lộ ra vẻ bất ngờ.

Nhưng ông ta không giải thích gì thêm.

Có hai nhân loại tu vi không cao gánh trách nhiệm, cũng là lựa chọn không tệ.

- Yến Cơ, ngươi mang theo nhiều người Thanh Khâu chạy xa như vậy, không phải là tới tìm thứ gì đó sao, tìm được chưa?

Lục Trầm không vội vàng ra tay, trái lại cười nói.

Khi nói chuyện, hai tay trong tay áo ông ta không ngừng cử động, một đám phù văn thông qua chân ông ta thấm xuống đất, lan tràn về phía Truyền Tống Trận trong hồ.

- Bọn ta tới làm gì không liên quan tới ngươi.

Phu nhân cung trang hừ lạnh một tiếng, nói.

Bà ta mang nhiều người ra ngoài như vậy, tất nhiên không phải chạy tới chơi, cũng không liên quan tới Mạc Phàm.

Mấy ngày trước bà ta nhận được một tin, nói là thần khí Thanh Khâu Chi Kiếm của Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ đánh mất xuất hiện ở bên này.

Thanh Khâu Nhất Tộc có tổng cộng ba kiện thần khí, theo thứ tự là Thanh Khâu Chi Thường, Thanh Khâu Chi Diện và Thanh Khâu Chi Kiếm.

Thanh Khâu Chi Thường là một kiện thần y, nghe nói toàn bộ công kích vật lý đều bị nó chặn lại.

Thanh Khâu Chi Diện thì là một cái mặt nạ, đeo mặt nạ này vào, không chỉ có thể phát huy Hồ Mị Thuật của Thanh Khâu Nhất Tộc đến mức tận cùng, còn có một đôi Thanh Hồ Nhãn có thể nhìn thấu Lục Đạo Luân Hồi, còn kh*ng b* hơn Bạch Đồng Tử.

Thanh Khâu Chi Kiếm thì như một thanh trường kiếm, phối hợp sử dụng với Thanh Hồ Chi Vũ, nghe nói có thể thay đổi thời gian.

Ba kiện thần khí có uy lực rất mạnh, lúc Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ nắm giữ ba kiện thần khí, ở yêu tộc có thể nói là hô phong hoán vũ, không gì không làm được.

Cho dù là ở Tu Chân giới, cũng không có người nào dám trêu chọc.

ấ ấ ể ồ ế ế ầ ế ầ ế ấ ếNhưng từ mấy vạn năm trước, Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ vì đứng sai đội ngũ, để mặc hồ chủ bị tân đại đế một thế hệ dùng thần khí trảm tiên giết, ba kiện thần khí biến mất hết.

Vạn năm này, Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ chưa gượng dậy nổi.

Tìm kiếm nhiều lần cũng không tìm được bất luận một kiện thần khí nào, chỉ tìm được một số mảnh nhỏ.

Hiện giờ không dễ dàng gì mới đạt được tin tức, bà ta gần như không nghĩ nhiều liền dẫn người ra ngoài tìm.

- Không liên quan gì tới ta, nhưng các ngươi gặp phải ta, thì có liên quan tới ta, lần trước để các ngươi chạy mất, lúc này mới gặp các ngươi trốn đi đâu.

Lục Trầm cười lạnh lùng nói.

- Ta tới ngăn cản ông ta, các con về Thanh Khâu trước, nhanh lên.

Yến Cơ nhíu mày, lạnh lùng nói.

Bà ta không biết vì sao Lục Trầm mang nhiều người như vậy đột nhiên xuất hiện, nhưng chắc chắn là có vấn đề.

Bà ta tìm ở gần đây, Thanh Khâu Chi Kiếm không hề ở đây.

Nếu không phải tìm Tiểu Yến Tử mất chút thời gian, bọn họ đã trở lại Thanh Khâu rồi.

Cho nên mặc kệ Lục Trầm vì lý do gì, bọn họ không thể ở lại đây.

Bên cạnh Yến Cơ, những đệ tử Thanh Khâu do dự một lát, muốn đi về phía Truyền Tống Trận.

- Đừng có gấp, chúng ta mới gặp mặt, các ngươi muốn đi, chẳng lẽ các ngươi không muốn chuôi tàn kiếm này à?

Lục Trầm nhướn mày, nói.

Đây là một thanh trường kiếm thanh đồng, phía trên có không ít ấn ký của Thanh Khâu, còn khắc đầy văn tự yêu tộc, chẳng qua chỉ có một chuôi kiếm và một phần thân kiếm.

Nhìn thấy tàn kiếm này, vẻ mặt Yến Cơ và những đệ tử chuẩn bị rời đi lập tức chấn động, giống như bị sét đánh.

- Thanh Khâu Chi kiếm?

Mấy chữ truyền từ miệng Tiểu Yến Tử ra.

Lần này bọn họ ra ngoài, chính vì thứ này, tuy chỉ có một phần, cũng nhất định phải tìm về.

- Cho nên đây là bẫy ngươi thiết kế à?

Yến Cơ không sốt ruột, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Trầm hỏi.

Bà ta còn đang nghi ngờ tin tức Thanh Khâu Chi Kiếm có liên quan tới Lục Trầm hay không, nếu không bọn họ không trùng hợp gặp ở đây như vậy.

- Yến Cơ, tuy quan hệ giữa chúng ta không được tốt, ngươi cũng đừng nói như vậy chứ, đây là một phần Thanh Khâu Chi Kiếm thần khí của Thanh Khâu ngươi đúng không, ta dùng số tiền lớn mua về, là muốn vật quy nguyên chủ mà.

Lục Trầm cười âm hiểm nói.

- Đừng nói linh tinh nữa, rốt cuộc là ngươi muốn thế nào?

Yến Cơ lạnh lùng nói.

Đãng Yêu Tộc mượn danh nghĩa giam giữ yêu tộc bọn họ, thường xuyên liệp sát đệ tử của yêu tộc bọn họ.

Thông thường gặp mặt không ra tay đã không tệ rồi, càng không nói tới chuyện Lục Trầm sẽ lấy thần khí lại giúp bọn họ.

Nếu Lục Trầm tốt như vậy, cũng sẽ không để bọn họ rời khỏi Thanh Khâu, còn mang nhiều người như vậy tới đây.

Mấy thánh địa đại yêu tộc đều ở gần Thanh Khâu, cho dù Lục Trầm lấy được phần còn sót lại của Thanh Khâu Chi Kiếm, cũng không dám bố trí cạm bẫy với bọn họ ở gần Thanh Khâu.

- Yến Cơ, ngươi còn có chút cá tính, ta thích, nếu ngươi muốn tàn kiếm này, thì rất đơn giản, ngươi cho ta mười đệ tử Thanh Khâu, tàn kiếm này sẽ là của ngươi, thế nào?

Lục Trầm cười khẽ nói.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1825: Nhưng rất rõ ràng đây là một cái bẫy.


Yến Cơ nhíu mày, nhìn thoáng qua đệ tử xung quanh.

Những đệ tử bị Yến Cơ đảo qua, sắc mặt toàn bộ đều thay đổi.

- Sư phụ?

- Sao thế, Yến Cơ, mấy năm nay ngươi không thể tìm được thần khí của Thanh Khâu Nhất Tộc, trái lại tìm được không ít tộc nhân, lấy một phần đổi thần khí của Thanh Khâu Nhất Tộc, không có vấn đề gì đúng không, hay là ngươi tặng toàn bộ cho ta, như vậy sẽ không có ai biết ngươi làm gì, ngươi có thể được thần khí, sau này ta gặp được thần khí khác, lại bổ sung cho ngươi, thế nào, dù sao trước đây ngươi cũng làm như vậy.

Lục Trầm cười nói.

- Lục Trầm, ngươi đừng nói linh tinh.

Yến Cơ nhíu mày, tức giận nói.

- Có nói linh tinh hay không ngươi tự mình biết, nếu ngươi muốn lấy thanh tàn kiếm này, thì phải lấy 10 đồ đệ đổi.

Lục Trầm đưa tàn kiếm về phía Yến Cơ, nói.

- Các con còn thất thần làm gì, không nhanh trở lại Thanh Khâu, chẳng lẽ muốn ta bắt các con đổi Thanh Khâu Chi Kiếm.

Yến Cơ nghiến răng, tức giận nói.

Bà ta không biết Lục Trầm lấy đâu ra phần còn sót lại của Thanh Khâu Chi Kiếm, nhưng rất rõ ràng đây là một cái bẫy.

Bọn họ không rời đi, có khả năng không đi được.

Những đệ tử này do dự một lát, vội vàng đi về phía Truyền Tống Trận.

- Đi, đã muộn rồi, khà khà, các ngươi đều ở lại cho ta.

Lục Trầm cười to, tay giấu trong áo kết thành pháp ấn cuối cùng.

- Tật!

Truyền Tống Trận bị Lục Trầm âm thầm gieo phù văn trở nên sáng lên, Truyền Tống Trận như thủy kính lập tức biến thành tảng đá màu đen.

- Chuyện này…

Sắc mặt Yến Cơ và những đệ tử Thanh Khâu thay đổi.

Rất rõ ràng, vừa rồi Lục Trầm kéo dài thời gian, chính vì che lại Truyền Tống Trận.

Truyền Tống Trận bị che lại, bọn họ muốn trở về Thanh Khâu thì phiền phức rồi.

- Lục Trầm, ngươi là tên đê tiện vô liêm sỉ.

Yến Cơ tức giận nói.

- Yến Cơ đừng n

cheói vậy, nếu ngươi không chịu làm giao dịch với ta, ta chỉ có thể làm vậy, hay là bây giờ ngươi cho ta mười đệ tử Thanh Khâu, ta không chỉ mở Truyền Tống Trận, còn đưa tàn kiếm cho ngươi, thế nào?

Lục Trầm cười đắc ý nói.

Ông ta đã phong ấn Truyền Tống Trận, không thể tránh được đại chiến, nhưng nếu có thể thu mười Thanh Khâu Nhất Tộc trước, bọn họ muốn một lưới bắt hết sẽ đơn giản hơn nhiều.

- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ mắc mưu ngươi à, lên cho ta.

Trong đôi mắt Yến Cơ lóe lên ánh sáng lạnh, không nhiều lời với Lục Trầm nữa.

Trên người bà ta chớp lóe thanh quang, chiến giáp lập tức xuất hiện trên người bà ta.

Dáng người bà ta vốn đẫy đà, mặc vào chiến giáp này, dáng người lập tức xuất hiện trước mặt mọi người, mỗi một động tác và độ cong đều vô cùng quyến rũ.

Không ít đệ tử Đãng Yêu Môn, lập tức nhìn chằm chằm không chớp mắt.

Không chỉ bọn họ, trong mắt Lục Trầm cũng xuất hiện dâm quang.

Yến Cơ không hổ là hồ chủ, dung mạo và dáng người này, đợi bắt được Yến Cơ, nhất định phải hưởng thụ một phen.

Yến Cơ vừa ra tay, những đệ tử Thanh Khâu khác cũng mặc chiến giáp, cầm trường kiếm màu xanh trong tay chém giết đệ tử Đãng Yêu Môn.

Vừa rồi trong bí cảnh còn vô cùng yên bình, trong lúc này, sát khí trùng thiên, yêu khí và linh khí chạm nhau.

Lục Trầm thấy Yến Cơ đánh tới, ông ta cũng không sốt ruột, khóe miệng hơi nhếch lên, bay về phía.

- Mỹ nhân nên ngoan ngoãn nằm trên giường, đừng nên ra tay, ta sẽ chơi với các ngươi một chút.

Ông ta cất tàn kiếm đi, lấy một cái như chuông và tấm lưới ra.

Ông ta khẽ thổi, một hơi tiên khí bay về phía chuông nhỏ, trên chuông nhỏ sáng lên hào quang màu đen, bay về phía bầu trời.

Chỉ trong phút chốc, chiếc chuông từ to bằng ngón cái biến thành cao cỡ hai người.

Ngón tay ông ta khẽ búng, một đạo kình khí bắn vào chuông lớn.

“Coong coong…” Âm thanh cổ xưa vang lên.

Mạc Phàm và Tiểu Tuyết không cảm thấy gì, nhưng cho dù là Yến Cơ hay Tiểu Yến Cơ đều cảm thấy đầu đau như sắp nứt ra, giống như linh hồn bị đòn nghiêm trọng.

Chỉ một tiếng chuông này, mấy đệ tử Thanh Khâu không cẩn thận, trực tiếp bị pháp bảo khắc yêu trong tay đám đệ tử Đãng Yêu Môn đánh trúng, thu vào.

Chuyện này còn chưa xong, Lục Trầm hơi nhếch miệng, lộ ra hàm răng trắng.

Ông ta không dễ dàng gì mới tìm được tàn kiếm, là muốn một lưới bắt hết Thanh Khâu, chỉ bắt mấy người quá lãng phí ông ta chuẩn bị chu đáo như thế.

Năm ngón tay ông ta nắm chặt, nắm lấy lưới còn lại trong tay, đè xuống dưới, trên tấm lưới nhỏ xuất hiện hồng quang chậm rãi rơi xuống.

Giống như mặt đất, lập tức lan tràn ra bốn phương tám hướng.

Chỉ trong phút chốc, tấm lưới huyết sắc có ở khắp nơi trong tiểu bí cảnh.

Quang mang màu đỏ tỏa từ tấm lưới ra, giống như thế giới Tu La hàng lâm, âm thanh quỷ khóc sói gào lập tức vang lên.

Âm thanh này vừa vang lên, trong chớp mắt yêu khí trên người Thanh Khâu Nhất Tộc yếu đi không chỉ một phần ba.

Đồng thời, xúc tu huyết sắc xuất hiện trong tấm lưới, chộp lấy Thanh Khâu Nhất Tộc.

Chỉ trong phút chốc, Thanh Khâu Nhất Tộc còn lại không bị tấm lưới bắt, thì chịu ảnh hưởng của tấm lưới và chuông lớn, bị đệ tử Đãng Yêu Môn dùng Phược Yêu Tác buộc lại.- Trấn Yêu Chung và Phục Yêu Võng, ngươi lấy đâu ra hai thứ này?

Yến Cơ nhìn thấy hai thứ này, sắc mặt thay đổi nói.

Hai thứ này là lợi khí nổi tiếng để bắt yêu, nhưng không phải đồ của Đãng Yêu Môn, sao có thể ở trong tay Lục Trầm?

- Nếu ta đồng ý giao ngươi cho Ngự Yêu Tông, ngươi cảm thấy Ngự Yêu Tông có nguyện ý hay không?

Lục Trầm cười âm hiểm nói.

Ngự Yêu Tông là chuyên bắt yêu thú, bồi dưỡng linh thú để đề thăng chiến lực.

Tông môn này tương tự Thượng Quan gia, nhưng Thượng Quan gia là huấn luyện linh thú, Ngự Yêu Tông là dùng yêu thú để đề thăng thực lực.

Ngoại trừ yêu thú ra, có đôi khi Ngự Yêu Tông cũng sẽ bắt một số yêu tộc để huấn luyện.

Dù sao yêu tộc có linh trí cao hơn yêu thú nhiều, thực lực cũng cao hơn không ít.

Hơn nữa một số yêu tộc cao cấp có thể biến thành nhân thân đầy đủ, có thể làm chuyện gì thì không cần phải nói.

- Đồ vô liêm sỉ, ngươi đừng mơ thực hiện được, cho dù chết, ta cũng không để ngươi thực hiện được.

Yến Cơ nghiến răng, trường kiếm trong tay vung lên, lập tức chém về phía mấy đệ tử bên cạnh.

Bà ta vốn không kém Lục Trầm nhiều, nhưng Lục Trầm có thêm hai kiện pháp khí liệp yêu thì khác rồi.

Đến nước này, bà ta lại phản kháng cũng không có tác dụng gì.

Nếu bị Lục Trầm bắt đi, không phải thành đồ chơi thì là đan dược, cho dù bọn họ muốn chết cũng không dễ dàng như vậy.

Thay vì như vậy, chẳng bằng tiễn bọn họ lên đường trước, sau đó bà ta lại tự sát.

- Tiện nhân, ngươi muốn chết à?

Tươi cười trên mặt Lục Trầm cứng đờ, tức giận nói.

Mỗi đệ tử Thanh Khâu, ông ta đều có thể bán với giá xa xỉ.

Để Yến Cơ vung kiếm như vậy, cạm bẫy ông ta bố trí đều ngâm nước nóng rồi.

Một chưởng của ông ta đánh về phía chuông lớn trên bầu trời, tiếng chuông to hơn vừa rồi đâu chỉ gấp mười lần lập tức vang lên, một đạo quang quyển lập tức bay về phía Yến Cơ.

Một kiếm của Yến Cơ còn chưa chém đến đệ tử bên cạnh, liền bị quang quyển ảnh hưởng, cả người giống như tấm bèo, trực tiếp bay ra ngoài.

- Tiện nhân, xem tối nay ta thu thập ngươi như thế nào, bắt hết lại cho ta, bao gồm cảhai nhân loại kia nữa.

Lục Trầm cười nham hiểm ra lệnh.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1826: Ngươi Đoán Ta Là Ai


Thân thể mấy liệp yêu sư nhoáng lên một cái, đến bên cạnh Mạc Phàm và Tiểu Tuyết.

- Đi thôi, hai ngươi còn thất thần làm gì, muốn bọn ta bắt như đám yêu tộc kia, trói hai ngươi lại sao?

Một liệp yêu sư nở nụ cười d*m đ*ng, vươn tay về phía Tiểu Tuyết.

Mạc Phàm nhíu mày, ngón tay không hề cử động, trong mắt hắn lóe lên tinh quang.

Bắt đầu từ cánh tay của đệ tử kia, sau đó lan ra toàn thân.

Trong chớp mắt, cả người bị vặn thành bánh quai chèo, hôn mê trên mặt đất.

Mạc Phàm không thèm nhìn người này, thân thể nhoáng lên một cái, hai thoát thai chi thể rời khỏi người hắn.

Một cái trong đó không lưu lại một tàn ảnh, đến bên cạnh tiểu hồ ly.

Lúc này trên gương mặt nhỏ nhắn của tiểu hồ ly có mấy vết thương, trên người bị trói Phược Yêu Tác, một đầu Phược Yêu Tác được một liệp yêu sư kéo, giống như kéo trâu đi ra ngoài.

- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì, không muốn…

Liệp yêu sư kia thấy thoát thai chi thể của Mạc Phàm tới, quát lớn.

Chữ “sống” còn chưa nói ra, thoát thai chi thể đã nắm lấy cổ anh ta, tay dùng lực mạnh.

“Rầm” một tiếng, trên mặt đất xuất hiện thêm một cái hố to, liệp yêu sư này bị ấn vào bên trong, không còn phát ra âm thanh.

Hắn nắm lấy Phược Yêu Tác trên người tiểu hồ ly, chẳng cần dùng pháp thuật phá giải Phược Yêu Tác, hai tay nắm lấy Phược Yêu Tác dùng lực, Phược Yêu Tác còn cứng hơn kim khí bị hắn xé thành vài đoạn dễ dàng.

- Mộc Đầu, ta?

Vẻ mặt tiểu hồ ly sửng sốt, trong đôi mắt đều là phức tạp.

Bất chợt xảy ra biến cố, khiến cô vừa rồi thật sự hoài nghi Mạc Phàm.

Nhưng bây giờ cô cảm thấy mình hoài nghi sai rồi.

Cho dù Tu Chân giới hiểm ác, Mạc Phàm vẫn sẽ không thay đổi.

Thoát thai chi thể nâng cằm tiểu hồ ly lên, khóe miệng hơi nhếch lên nói.

- Nha đầu ngốc, trên thế giới này có khả năng mọi người sẽ gây bất lợi cho ngươi, nhưng Mạc Phàm ta sẽ không, đến đứng bên cạnh Tiểu Tuyết tỷ tỷ đi, nơi này giao cho ta được rồi, đợi ta thu thập bọn họ xong, mang ngươi về Địa Cầu, ngươi cũng có thể đến Thần Nông Tông, nơi đó có phủ đệ của ta.

- Mộc Đầu, sau này ta sẽ không hoài nghi ngươi nữa.

Tiểu hồ ly nén lệ, gật đầu.

Cô cúi đầu, nước mắt rơi xuống như mưa.

Mạc Phàm sờ đầu tiểu hồ ly, cười không để ý.

Tuy tiểu hồ ly cao lên rất nhiều, nhưng dù sao vẫn còn nhỏ, hoài nghi là chuyện rất bình thường.

- Đi đi.

Tiểu hồ ly gật đầu, không để ý đám liệp yêu sư và Thanh Khâu Nhất Tộc tới bên cạnh Tiểu Tuyết.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, nhìn về phía Lục Trầm.

- Để hai kiện pháp bảo này lại, bảo Ngự Yêu Tông tới tìm ta lấy, thả bọn họ ra, sau đó các ngươi có thể rời khỏi nơi này.

Lục Trầm nhíu mày, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái.

Lúc ông ta vào, cố ý nhìn Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết một cái.

Tu vi của hai người không cao, lúc này mới không để bọn họ ở trong lòng.

Ai biết Mạc Phàm còn có chút bản lĩnh, hai thoát thai chi thể thì không nói, đệ tử vừa bị Mạc Phàm làm trọng thương trong chớp mắt đều là Nguyên Anh đỉnh phong.

Cùngcấp bậc, có thể làm được như vậy, nói lên thực lực của Mạc Phàm rất không đơn giản.

Lục Trầm còn chưa mở miệng, một liệp yêu sư ở bên cạnh lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, ngươi bảo môn chủ bọn ta để đồ lại, ngươi nghĩ ngươi là ai?

Mạc Phàm chỉ là một tiểu tử Nguyên Anh kỳ, có chút thực lực, nhưng mà quá kiêu ngạo rồi.

Bọn họ có nhiều liệp yêu sư như vậy, sao có thể sợ một tiểu tử Nguyên Anh kỳ?

- Vậy thì thôi, ta tự mình lấy.

Mạc Phàm lắc đầu nói.

Nói xong, bản thể của hắn không nhúc nhích, vẫn đứng bên cạnh Tiểu Tuyết như cũ.

Nhưng hai thoát thai chi thể, một quả đấm tràn đầy phù văn màu đen đánh xuống đất, phù văn màu đen tự tạo thành tấm lưới lớn lan tràn ra bốn phía, quấn lấy tấm Phục Yêu Võng kia.

Thoát thai chi thể kiếm đạo thì lấy Bát Phi ra, bóng dáng nhoáng lên một cái đến bên cạnh Trấn Yêu Chung, rót linh khí vào trong Bát Phi, đạo văn trên Bát Phi sáng từ chuôi kiếm lan ra thân kiếm.

- Trảm!

Thoát thai chi thể khẽ quát một tiếng, Bát Phi chém thẳng về phía Trấn Yêu Chung.

“Bùm” một tiếng thật lớn, trên Trấn Yêu Chung lóe sáng vài cái, trực tiếp bị chém thành hai.

Đồng thời, một tay của thoát thai chi thể khác kéo lên trên, Phục Yêu Võng được hắn kéo lên khỏi mặt đất.

Hai tay thoát thai chi thể tỏa kim quang hơi dùng lực, Phục Yêu Võng bị xé thành hai.

Lần này cho dù là đám liệp yêu sư Lục Trầm hay đám yêu tộc Thanh Khâu Yến Cơ đều ngây ngẩn cả người.

Tuy Trấn Yêu Chung và Phục Yêu Võng là pháp khí khắc yêu, có lực khắc chế rất mạnh với yêu tộc, đối với tu sĩ nhân loại sẽ yếu hơn một chút, nhưng có ảnh hưởng nhất định.

Ngay cả Hóa Thần đỉnh phong Yến Cơ đều không thể làm gì hai thứ này, vậy mà Mạc Phàm có thể hủy được.

Nhất là Mạc Phàm chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ, đây quả thực là chuyện khó mà tin được.

Yến Cơ vốn không coi trọng Mạc Phàm, lúc này đôi mắt không ngừng đảo nhìn về phía Mạc Phàm.

- Rốt cuộc tiểu tử này là ai?

Nguyên Anh kỳ đã cường hãn như vậy, không phải là?

Cách đó không xa, sắc mặt đám Lục Trầm khó coi tới cực hạn.

Nhất là Lục Trầm, lông mày nhíu chặt lại.

Hai kiện linh khí này là ông ta không dễ dàng mượn được, chỉ mượn thôi đã cần đưa Yến Cơ cho đối phương.

Ai biết lại bị tiểu tử này làm hỏng.

Lần này ông ta lấy gì đền cho Ngự Yêu Tông, đây là hai kiện linh khí cực phẩm đó.

Hơn nữa hai thứ này bị hủy, còn có người mạnh như Mạc Phàm giúp đỡ, ông ta muốn mang một yêu tộc Thanh Khâu đều không dễ dàng.

Bây giờ chỉ sợ kế hoạch của ông ta bị ngâm nước nóng, còn táng gia bại sản.

- Bây giờ ngươi có thể thả người chưa?Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Quả thật Trấn Yêu Chung và Phục Yêu Võng như bảo bối liệp yêu, nhưng ở trước mặt Bát Phi bán tiên khí cực phẩm và hai bộ kinh thư của hắn, vốn không tính là gì.

- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi là ai, vì sao lại đối phó liệp yêu sư bọn ta với yêu tộc, ngươi không sợ bị Quân Đình trừng phạt à?

Lục Trầm tức giận nói.

- Trừng phạt, ngươi cảm thấy Quân Đình sẽ trừng phạt ta sao?

Mạc Phàm lắc đầu cười, nói với vẻ khinh thường.

Liệp yêu sư xem như là thế lực dưới Quân Đình, chuyên bắt yêu.

Làm ảnh hưởng tới liệp yêu sư bắt yêu, quả thật bị Quân Đình trừng phạt.

Nhưng đám Lục Trầm thật sự bắt yêu tộc gây họa sao, e rằng là lấy Thanh Khâu Nhất Tộc đi đổi linh thạch?

Nếu chuyện này để Quân Đình biết, trừng phạt không phải là hắn, mà là đám liệp yêu sư Lục Trầm.

- Như vậy đi, ta sẽ nói cho ngươi biết ta là ai nhé?

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Một năm trước, ta tham gia hải tuyển của Thần Nông Tông, lấy được hạng nhất tiến vào Thần Nông Tông, trở thành đệ tử của chưởng môn.

- Một tuần trước, ta giết hai đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông trên Đại Bỉ, lấy được hạng nhất Đại Bỉ.

- Một ngày trước, ta lập võ đài ở Ngạo Nhật Sơn Tông, bắn chết Ngạo Nhật Thập Tử ở trên lôi đài.

- Bây giờ ta đứng trước mặt ngươi, ngươi đoán xem ta là ai?

Mạc Phàm cười lạnh lùng, hỏi.

Hắn vừa nói xong, trong tiểu bí cảnh không có một chút âm thanh nào.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1827: Đầu Hàng


Rất lâu sau.

“Leng keng!”

Không biết liệp yêu sư nào không cẩn thận, trường kiếm rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh kim khí rơi.

Không ít người lấy lại tinh thần, trong mắt đều là khó mà tin được.

- Ngươi, ngươi là Mạc Phàm?

- Đệ tử thiên tài của Thần Nông Tông sao?

Tuy Tu Chân giới rộng không bến bờ, nhưng tốc độ truyền tin không phải Địa Cầu có thể so được.

Hải tuyển của Thần Nông Tông, Đại Bỉ tông môn, tuy bọn họ chưa chắc trông thấy Mạc Phàm như thế nào, nhưng rất nhanh đã truyền khắp Tu Chân giới.

Chuyện Mạc Phàm đi chặn sơn môn Ngạo Nhật Sơn Tông không truyền nhanh như vậy, nhưng nơi này cách Ngạo Nhật Sơn Tông không xa, cũng đã huyên náo ồn ào rồi.

Mạc Phàm không trả lời, ý niệm vừa động, áo cà sa của Thần Nông Tông xuất hiện trên người hắn, tiên uy tràn đầy mà ra.

Nhìn thấy áo cà sa trên người Mạc Phàm, ngoại trừ Tiểu Tuyết ra, vẻ mặt những người khác đều thay đổi.

Đôi mắt của Yến Cơ khẽ đảo, trên gương mặt tuyệt mỹ đều là xấu hổ.

Bà ta mới nói trừ phi Mạc Phàm là Mạc Phàm của Thần Nông Tông, ai biết người muốn dẫn Tiểu Yến Tử đi, đúng là Mạc Phàm Thần Nông Tông còn cứu người của Thanh Khâu Nhất Tộc bà ta.

Như vậy những lời bà ta mới nói là tự đào hố chôn mình, muốn thu lại cũng không dễ dàng như vậy.

Gương mặt Yến Phong vô cùng khó coi, vừa rồi cô ta không khách sáo với Mạc Phàm, thậm chí còn muốn mang Mạc Phàm tới Thanh Khâu biến thành thụ nhân.

Nếu Mạc Phàm thật sự là thiên tài kia, thân phận địa vị không kém sư phụ cô ta, không phải người cô ta có thể so được.

Hơn nữa Mạc Phàm xuất hiện cũng làm lộn xộn kế hoạch của cô ta…

Ngay cả tiểu hồ ly cũng thất thần, Mạc Phàm tiến vào Tu Chân giới trễ hơn cô không ít, ai biết trong một năm ngắn ngủi, vậy mà Mạc Phàm tạo ra thanh danh lớn như vậy.

“Ừng ực!” Lục Trầm nuốt nước bọt, vội vàng cúi người hành lễ với Mạc Phàm, vẻ mặt nịnh nọt.

- Môn chủ của Đãng Yêu Môn Lục Trầm bái kiến Mạc tiên sinh, chuyện vừa rồi thật sự là lụt lớn làm trôi miếu Long Vương, người một nhà không biết người một nhà, tất cả mọi người là danh môn chính phái, nếu Mạc tiên sinh sớm nói rõ thân phận, sẽ không có nhiều hiểu lầm lớn như vậy, ta lập tức rời đi dựa theo lời Mạc tiên sinh dặn dò.

Thiếu niên trước mặt chắc chắn là Mạc Phàm không thể nghi ngờ, đừng nói là môn chủ như ông ta, cho dù là tông chủ Ngự Yêu Tông cấp bậc cao hơn ông ta gặp Mạc Phàm cũng phải khách sáo.

Phải biết rằng Thần Nông Tông là một trong thập đại môn phái, môn phái nhỏ như bọn họ kém xa không thể bằng được.

Ngoài ra Mạc Phàm còn là thiên tài thế hệ mới của Thần Nông Tông, tiền đồ vô lượng, cho dù Mạc Phàm hủy Trấn Yêu Chung và Phục Yêu Võng, Ngự Yêu Tông cũng không dám làm gì Mạc Phàm.

Sớm biết tiểu tử này là Mạc Phàm, ông ta chắc chắn không động vào đám Thanh Khâu Nhất Tộc.

- Cho nên?

Mạc Phàm nhíu mày hỏi.

- Nếu Thanh Khâu Nhất Tộc là bạn của Mạc tiên sinh, bọn ta sẽ lập tức rời đi, sau này sẽ không gây khó dễ cho Thanh Khâu Nhất Tộc nữa.

Lục Trầm cười nịnh nọt nói.

Nói xong, ánh mắt ông ta phát lạnh, nhìn đám đệ tử phía sau.

- Các ngươi còn thất thần làm gì, không nghe thấy lời ta nói sao, còn không nhanh thả bạn của Mạc tiên sinh ra, cút khỏi nơi này, đều nhớ kỹ cho ta, sau này ai dám động một người của Thanh Khâu Nhất Tộc, ta sẽ cắt hai tay kẻ đó.

Vẻ mặt đám đệ tử Đãng Yêu Môn sửng sốt, vội vàng thả Thanh Khâu Nhất Tộc ra, rồi muốn rời khỏi tiểu bí cảnh.

- Đợi một lát, vừa rồi các ngươi thả bọn họ thì có thể rời đi, nhưng hiện giờ thì để lại tất cả pháp khí bắt yêu đi.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

- Chuyện này…

Vẻ mặt những liệp yêu sư ngẩn ra, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Cho dù lần này bị Mạc Phàm ngăn cản, chỉ cần có pháp khí bắt yêu, sau này bọn họ có thể thông qua liệp sát yêu tộc khác kiếm linh thạch.

Phải biết rằng có pháp khí bắt yêu ở trong tay, bọn họ gần như vô địch trong yêu tộc cùng cấp.

Thậm chí mấy liệp yêu sư hợp lực, còn có thể săn được yêu tộc cấp cao hơn.

Đây là nguyên nhân một số tu sĩ thích gia nhập liệp yêu sư.

Nhưng nếu không có pháp khí bắt yêu, bọn họ sẽ không khác gì tu sĩ thông thường, thậm chí còn không bằng.

Bọn họ từng dính không ít máu yêu tộc, không có pháp khí bắt yêu, gặp phải cừu gia trước đây, gần như sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Tươi cười trên mặt Lục Trầm cứng đờ, nhưng lập tức lại nở nụ cười.

- Mạc tiên sinh, pháp khí bắt yêu là đồ của liệp yêu sư bọn ta, không có thứ này, sau này Quân Đình an bài nhiệm vụ cho bọn ta, bọn ta sẽ không thể chấp hành được, ngươi xem có thể miễn chuyện này không?

- Sau này các ngươi không cần đi liệp yêu nữa.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Liệp yêu sư thông thường là tiếp nhận nhiệm vụ của Quân Đình, hay làm nhiệm vụ cho một số thế lực khác, đi săn khu trực thuộc của mình hoặc yêu tộc trong nhiệm vụ, duy trì trị an khu vực nhân loại.

Nói một cách tổng thể, có chút giống Long Tổ ở Địa Cầu, chẳng qua to hơn một chút.

Nhưng đám liệp yêu sư này giống hệt mấy người hắn gặp lúc trước, đều dựa vào thân phận tranh giành tư lợi.

Nhân tộc và yêu tộc vốn ngăn cách không nhỏ, để người của Đãng Yêu Môn đi liệp yêu, sớm muộn gì cũng dẫn tới đại chiến nhân tộc và yêu tộc.

- Chuyện này…

Sắc mặt Lục Trầm khó coi, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.

Giao pháp khí liệp yêu, đường lui của bọn họ sẽ bị chặt đứt rất nhiều.

Tuy ông ta có dự phòng, nhưng pháp khí này bị Quân Đình quản lý khống chế, ở trong tay ông ta rất ít, tìm người tạo ra phải trả giá rất đắt.

- Không giao ra cũng được, vậy các ngươi nhìn mà làm đi.

Mạc Phàm vung tay lên, đại môn của tiểu bí cảnh đóng lại.

Theo đại môn đóng lại, trên mặt Yến Cơ và đệ tử của bà ta xuất hiện lạnh lẽo.

Vừa rồi có Trấn Yêu Chung và Phục Yêu Võng giúp đỡ, bọn họ gần như thua hoàn toàn, hiện giờ hai thứ này đều bị Mạc Phàm làm hỏng, bí cảnh này còn là bí cảnh của Thanh Khâu Nhất Tộc, bọn họ ở thế thượng phong rồi.

- Các đệ tử, bắt toàn bộ những liệp yêu sư này, mang về Thanh Khâu.

Trong đôi mắt Yến Cơ lóe lên sắc bén, cao giọng nói.

Khi nói chuyện, bà ta cắm trường kiếm trong tay xuống đất, hai tay tạo thành hình chữ thập, gương mặt vốn yêu mị lập tức nghiêm túc hơn, giống như Bồ Tát.

Theo chú ngữ truyền từ miệng bà ta ra, bốn phía bí cảnh, bốn pho tượng hồ ly cao cỡ mấy chục mét chậm rãi dâng lên, quang mang màu xanh tỏa từ bốn pho tượng ra, yêu khí nồng đậm tùy ý mà ra.

Có những yêu khí này, khí tức trên người đệ tử Thanh Khâu mạnh hơn không ít.

Lần này sắc mặt Lục Trầm khó coi hơn nhiều.

Ông ta vốn yếu hơn Yến Cơ một chút, lúc này mới đi mượn pháp khí, hiện giờ hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh xấu.

- Đợi một chút, Mạc tiên sinh, ta nguyện ý giao pháp khí bắt yêu, mong Mạc tiên sinh tha cho bọn ta một con đường sống.

Lục Trầm nghiến răng nói.

Bọn họ đã rơi vào hoàn cảnh xấu, huống chi bên Thanh Khâu còn có Mạc Phàm.

Cứ tiếp tục như vậy, không chỉ giao pháp khí bắt yêu đơn giản như vậy, mạng của không ít bọn họ sẽ phải ở đây.

- Lưu lại pháp khí thì có thể đi qua cánh cửa kia.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.- Còn không bỏ tất cả pháp khí bắt yêu xuống cho ta?

Lục Trầm quát đệ tử bên cạnh ông ta.

Những đệ tử này do dự một lát, có một số người lấy pháp khí bắt yêu ra với vẻ không nỡ, ném lên trên đất.

Sắc mặt Lục Trầm vô cùng khó coi, cũng lấy tất cả pháp khí bắt yêu ra, chắp tay cúi đầu với Mạc Phàm, trên mặt cố nặn ra nụ cười vui vẻ, xoay người vào trong bí cảnh. Chỉ trong phút chốc, bên trong bí cảnh chỉ còn lại Mạc Phàm, Tiểu Tuyết và người của Thanh Khâu Nhất Tộc.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1828: Ấn Ký Của Thanh Khâu Chi Kiếm


- Sư phụ, vì sao lại thả bọn họ đi, giết đám liệp yêu sư này, sau này chúng ta sẽ tránh được không ít phiền phức.

Yến Phong thấy đám Lục Trầm rời đi, vô cùng bất mãn nói.

Vừa rồi thiếu chút nữa bọn họ bị đám liệp yêu sư này bắt toàn bộ, hiện giờ lại trơ mắt nhìn đám liệp yêu sư rời đi.

Lúc này, rõ ràng là bọn họ chiếm thượng phong, bọn họ hoàn toàn có thể bắt toàn bộ những liệp yêu sư đó.

- Tiểu Phong, đủ rồi.

Yến Cơ liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, lạnh nhạt nói.

Để đám liệp yêu sư kia chạy là ý của Mạc Phàm, bọn họ có thể bình yên vô sự đều dựa vào Mạc Phàm.

Nếu bọn họ ra tay với liệp yêu sư, Mạc Phàm chưa chắc sẽ giúp bọn họ như vừa rồi, dù sao Mạc Phàm cũng là nhân loại.

Nếu Mạc Phàm không đứng về phía bọn họ, kết quả vẫn có thể là bọn họ bị liệp yêu sư bắt lấy.

Mạc Phàm đã thu pháp khí bắt yêu của đám liệp yêu sư, đám Lục Trầm tương đương với nguyên khí đại thương, đã không có nhiều uy h**p đối với Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ.

Trái lại bọn họ muốn diệt Đãng Yêu Môn, sẽ dễ dàng hơn nhiều.

- Nhưng mà?

Yến Phong liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, trong mắt lóe lên vẻ mờ mịt, vẫn không cam lòng như cũ.

- Huyền Phong, ngươi biết vì sao bọn họ tìm tới được đây không?

Mạc Phàm lắc đầu, hỏi.

- Chẳng lẽ không phải liên quan tới hai ngươi?

Yến Phong lạnh lùng nói.

- Không liên quan gì tới bọn ta, trái lại có liên quan tới ngươi, cụ thể là có quan hệ gì, ngươi giải thích với sư phụ ngươi đi.

Ngón tay của Mạc Phàm khẽ búng, một đạo quang rơi xuống lưng Yến Phong, một Truy Tung Phù sau lưng Yến Phong lập tức bay lên, rơi xuống tay Yến Cơ.

Trước khi tiến vào bí cảnh, hắn đã phát hiện ra Truy Tung Phù này, nhưng mà chưa kịp nhắc nhở, Yến Cơ đã mở bí cảnh, lúc này mới để đám Lục Trầm đuổi theo.

Hắn không biết Truy Tung Phù trên người Yến Phong từ đâu ra, có khả năng là Yến Phong không cẩn thận bị Lục Trầm thêm vào, cũng có thể là khả năng khác, nhưng chuyện này không liên quan tới hắn.

Yến Phong nhìn thấy Truy Tung Phù kia, vẻ mặt lập tức sửng sốt.

- Sao có thể như vậy được, sư phụ, sao trên người con lại có thứ này, nhất định là có người thừa dịp con không để ý mà thêm lên người con.

- Chuyện này trở về rồi nói.

Trong mắt Yến Cơ hiện lên dị sắc, cất Truy Tung Phù nói.

- Vừa rồi đa tạ Mạc tiên sinh ra tay giúp đỡ, đại ân của tiên sinh, Thanh Khâu Nhất Tộc sẽ ghi nhớ.

Yến Cơ cúi người với Mạc Phàm, nói.

Đám Lục Trầm đến không liên quan tới Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết, Mạc Phàm còn cứu bọn họ, đây tuyệt đối là một đại ân đối với Thanh Khâu Nhất Tộc.

- Nếu ta nhớ không nhầm, dựa theo lời hồ chủ mới nói, Tiểu Yến Tử, có phải ta có thể mang đi rồi không?

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Đối với hắn mà nói, cứu Thanh Khâu Nhất Tộc dưới tay Lục Trầm, đơn giản giống như ăn kẹo đường, hắn vốn không để ở trong lòng, hắn càng để ý tới tiểu hồ ly hơn.

Hiện giờ Thanh Khâu quá yếu, một thế lực như Đãng Yêu Môn thiếu chút nữa có thể một lưới bắt hết Thanh Khâu Nhất Tộc, tiểu hồ ly ở đây quá nguy hiểm, càng khiến hắn quyết tâm dẫn tiểu hồ ly đi.

- Chuyện này?

Yến Cơ nhíu mày, nhìn tiểu hồ ly bên cạnh Mạc Phàm, trong mắt đều là do dự.

Tiểu hồ ly vốn là bà ta cưỡng ép mang đi từ chỗ Mạc Phàm, tiểu hồ ly trở lại bên cạnh Mạc Phàm quả thật là lựa chọn không tệ.

Có thiên tài của Thần Nông Tông làm chỗ dựa, tiểu hồ ly ở Thần Nông Tông sẽ tốt hơn ở Thanh Khâu nhiều.

Nhưng dù sao tiểu hồ ly cũng là Thanh Khâu Nhất Tộc, có một số thần thông, chỉ có truyền thừa ở Thanh Khâu Mộ trong Thanh Khâu.

- Nếu ngươi gật đầu, ta có thể cầm lại tàn kiếm giúp ngươi.

Mạc Phàm thấy Yến Cơ do dự, vội nói.

- Tàn kiếm bọn ta sẽ tự mình lấy lại, trái lại nếu tiểu hồ ly muốn đi theo ngươi, nó có thể đi theo ngươi, nhưng nếu tiểu hồ ly muốn trở về, Thanh Khâu luôn hoan nghênh, nhất là lúc tiểu hồ ly tấn chức một đại cảnh giới, cần tiếp nhận truyền thừa, khi đó có thể trở về tiếp nhận truyền thừa, đồng thời cũng hoan nghênh Mạc tiên sinh đến Thanh Khâu ta làm khách.

Yến Cơ nghĩ một lát nói.

- Sư phụ, sao Thanh Khâu có thể để nhân loại tiến vào?

Yến Phong nhíu mày nói.

Thanh Khâu bọn họ là thánh địa của Thanh Khâu Nhất Tộc, từ xưa đã không chấp nhận cho nhân loại tiến vào.

Cho nên người xâm nhập Thanh Khâu, đều hóa thành cọc gôc màu xanh.

Vậy mà sư phụ cô ta cho nhân loại trẻ tuổi này cơ hội như vậy.

- Còn Tiểu Yến Tử nữa, dựa theo quy củ của Thanh Khâu, một khi tự nguyện rời khỏi Thanh Khâu, thì không thể trở lại Thanh Khâu tiếp nhận truyền thừa.

Yến Phong lại nói tiếp.

Thanh Khâu ghét phản bội nhất, Tiểu Yến Tử lựa chọn đi theo Mạc Phàm, vậy có ý nghĩa phản bội Thanh Khâu.

Không giết tên phản đồ Tiểu Yến Tử đã coi như không tệ, vậy mà sư phụ cô ta còn đồng ý để Tiểu Yến Tử trở về tiếp nhận truyền thừa bất cứ lúc nào.

Một câu của sư phụ cô ta, xem như làm trái hai quy tắc của Thanh Khâu.

- Câm miệng, hôm nay con gây họa còn ít sao?

Yến Cơ nhíu mày, tức giận nói.

Bọn họ dựa theo quy củ này suốt vạn năm, trong vạn năm này không chỉ người của Thanh Khâu Nhất Tộc càng ngày càng ít đi, còn càng ngày càng yếu.

Bà ta làm như vậy, xem như bán cho Mạc Phàm một ân tình, cũng cho Thanh Khâu bọn họ một cơ hội.

Tiểu hồ ly đi theo Mạc Phàm chắc chắn thực lực sau này sẽ tăng mạnh, nếu bọn họ từ chối tiểu hồ ly trở về tiếp nhận truyền thừa, chẳng khác nào từ chối cường giả của Thanh Khâu Nhất Tộc ở ngoài cửa. Không chỉ tiểu hồ ly, sau này Mạc Phàm cũng tiền đồ vô lượng, trừ chuyện đó ra, Mạc Phàm rất khác với những tu sĩ khác, theo Mạc Phàm không g**t ch*t đám Lục Trầm có thể nhìn ra, có giao hảo với loại tu sĩ như vậy, càng có lợi đối với Thanh Khâu bọn họ.

Sắc mặt Yến Phong khó coi, tuy có bất mãn, nhưng cô ta không dám nói gì nữa.

- Đa tạ hồ chủ thông tình đạt lý, còn chuyện lấy lại tàn kiếm kia, ta giúp ngươi lấy lại vẫn hơn.

Mạc Phàm khẽ thở phào nhẹ nhõm, hai tay hắn vươn ra vẽ một ký hiệu màu xanh trong không trung.

- Đi!

Hắn khẽ quát một tiếng, ký hiệu bay ra ngoài bí cảnh.

Chỉ trong phút chốc, tiếng xé gió vang lên.

Một đạo thanh quang phá vỡ bí cảnh, bay từ bên ngoài vào, rơi vào tay Mạc Phàm.

Yến Cơ hơi híp mắt, trong đôi mắt đều là dị sắc.

Ký hiệu mà Mạc Phàm họa bà ta không biết là gì, nhưng tuyệt đối không phải ký hiệu của nhân loại, tương tự văn tự của yêu tộc bọn họ.

Hơn nữa ký hiệu này có thể khống chế tàn kiếm, chuyện này…

- Mạc tiên sinh, đây là?

Nếu bà ta có phương pháp tương tự như vậy, có thể triệu hồi mảnh nhỏ của Thanh Khâu Chi Kiếm, vậy thu thập tam thần khí sẽ nhanh hơn nhiều.

- Ấn ký của Thanh Khâu Chi Kiếm.

Mạc Phàm không giấu diếm, nói thẳng.

Kiếp trước, hắn giúp Huyền Nguyệt tiên tử cùng tìm ba thần khí của Thanh Khâu Nhất Tộc, ở một mật địa của Thanh Khâu Nhất Tộc, không tìm được ba thần khí, nhưng tìm được ba ấn ký này, thông qua ấn ký này không chỉ cảm ứng được ba thần khí, nếu thực lực đủ mạnh, còn có thể triệu hồi.

Ấn ký này do đệ tử Thanh Khâu sử dụng, uy lực càng mạnh hơn một chút.

- Vậy mà Mạc tiên sinh biết ấn ký thần khí của Thanh Khâu Nhất Tộc bọn ta?

Vẻ mặt Yến Cơ chấn động nói.

Ba kiện thần khí này mất rất lâu rồi, ký ức truyền thừa đều qua các thế hệ hồ chủ, vạn năm trước một thế hệ hồ chủ còn chưa truyền thừa, đã bị cường giả đánh chết, ngay cả bà ta cũng không biết chuyện này.

Nhưng vậy mà Mạc Phàm…

- Nếu hồ chủ trả lời ta một vấn đề, ấn ký của Thanh Khâu Chi Kiếm, ta có thể nói cho ngươi.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1829: Sự Thực


Nếu Huyền Nguyệt tiên tử ở đây, hắn sẽ nói ba ấn ký cho Huyền Nguyệt, còn nói nơi có tam thần khí cho Huyền Nguyệt nữa.

Nếu có thời gian, hắn còn có thể cùng Huyền Nguyệt tìm thần khí đánh mất.

Nhưng Huyền Nguyệt vô cớ biến mất, hắn không cần nói tất cả cho Yến Cơ.Không phải quan hệ giữa hắn và Yến Cơ không tốt, như vậy chỉ khiến hiệu ứng bươm bướm càng mạnh hơn nữa.

Hắn không biết Huyền Nguyệt hiện giờ có phải vì hiệu ứng bươm bướm gây ra, nhưng có thể ít thay đổi, vẫn đừng nên thay đổi thì hơn.

Nhỡ đâu xuất hiện vấn đề tương tự, hắn sẽ càng thêm phiền phức.

- Vấn đề gì, nếu liên lụy tới thánh địa yêu tộc hoặc cơ mật của Thanh Khâu Nhất Tộc bọn ta, ta có khả năng không thể trả lời ngươi được.

Yến Cơ nghĩ một lát nói.

- Không liên quan tới thánh địa yêu tộc và Thanh Khâu Nhất Tộc các ngươi.

Mạc Phàm lắc đầu, nói.

- Vậy thì được, ngươi hỏi đi.

Yến Cơ hơi thở phào nhẹ nhõm, nói.

Cơ mật thánh địa yêu tộc và bí mật của Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ, thường liên quan đến sinh tử của bọn họ, một khi bị người ngoài biết, sẽ đại họa hàng lâm.

Tuy ấn ký của Thanh Khâu Chi Kiếm rất quan trọng đối với bà ta, nhưng những chuyện này không thể để lộ ra ngoài.

- Hồ chủ từng gặp một người của Thanh Khâu Nhất Tộc tên là Yến Thù, hay từng thu nhận một đồ đệ tên Yến Thù hay chưa?

Trong mắt Mạc Phàm hiện lên vẻ nghiêm trọng, nhìn về phía Yến Cơ.

Yến Phong và Yến Tử không biết cũng không sao, nếu hắn nhớ không nhầm, Huyền Nguyệt tiên tử Yến Thù được Yến Cơ nuôi lớn từ nhỏ, cho nên nếu Yến Thù từng xuất hiện, Yến Cơ nhất định sẽ biết.

Trái lại nếu Yến Cơ cũng không biết Yến Thù, vậy vấn đề rất lớn.

- Yến Thù?

Yến Cơ nhíu mày, suy nghĩ một lát, cuối cùng lắc đầu chắc chắn.

- Tên này là dòng họ của Thanh Khâu Nhất Tộc bọn ta, nhưng đồ đệ của ta và con nối dòng, đồ đệ của các tiền bối trưởng lão khác, đều không có tên Yến Thù, người này là bạn của Mạc tiên sinh sao?

Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ chỉ có hai dòng họ, nữ đều họ Yến, nam thì họ Cơ.

Tin tức về tộc nhân đều được ghi lại trong Thanh Khâu Mộ, bà ta thân là hồ chủ, chưởng quản Thanh Khâu Mộ, tương đương biết tất cả thông tin của tộc nhân, bên trong không có tên này.

Vẻ mặt Mạc Phàm khiếp sợ, trên mặt hiếm khi xuất hiện khó coi.

Vừa rồi hắn luôn nhìn chằm chằm Yến Cơ, lúc Yến Cơ nói những lời này không có một chút dao động linh hồn, vậy nói lên Yến Cơ không nói dối.

Nói như vậy, đây là chuyện hắn không mong muốn nhìn thấy nhất.

Hắn trọng sinh, Yến Thù không dựa theo kiếp trước xuất hiện ở nơi nên xuất hiện theo đúng thời gian, được Yến Cơ nuôi lớn.

Dưới luân hồi của lịch sử, một khi xuất hiện chút sai lầm, sẽ dẫn tới một người biến mất.

Nói cách khác, có khả năng một đời này sẽ không có người tên Huyền Nguyệt tiên tử.

- Chuyện này…

Mạc Phàm nắm chặt tay, trên mặt hiện lên khó coi.

Nếu Huyền Nguyệt xuất hiện, cho dù chết ở trong tay liệp yêu sư, hắn còn có thể thông qua khí tức Huyền Nguyệt lưu lại, mang cô ra khỏi lục đạo luân hồi.

Đối với người khác mà nói chuyện này khó như lên trời, đối với hắn cũng rất khó, nhưng y tiên Bất Tử hắn vẫn có thể làm được.

Kiếp trước hắn dùng biện pháp như vậy, cứu mấy nhân vật rất quan trọng.

Nhưng Huyền Nguyệt vốn không xuất hiện, điều này khiến hắn không thể làm gì được, cho dù hắn có bản lĩnh cũng không có biện pháp cứu người chưa từng xuất hiện trong luân hồi.

Chỉ trong phút chốc, vẻ mặt hắn khôi phục như thường.

- Được rồi, đa tạ hồ chủ đã cho biết, nếu sau này gặp được Thanh Khâu Nhất Tộc tên là Yến Thù, mong hồ chủ nói cho ta biết.

Mạc Phàm nói.

- Không thành vấn đề.

Yến Cơ gật đầu nói.

Mạc Phàm rất quan tâm tới cái tên Yến Thù này, hẳn là không có ác ý gì, nếu thật sự gặp được người tên như vậy, nói cho Mạc Phàm cũng không sao.

Mạc Phàm khẽ gật đầu, lấy một ngọc giản ra, khắc ấn ký của Thanh Khâu Chi Kiếm vào bên trong, rồi đưa cho tiểu hồ ly.

- Giao thứ này cho sư phụ ngươi, sau đó nói tạm biệt với sư phụ và sư tỷ ngươi, lát nữa chúng ta sẽ về Địa Cầu.

Tiểu Vũ trúng Vạn Niên Tuyệt, không còn nhiều thời gian lắm, hắn vẫn nên nhanh về giải độc cho Tiểu Vũ.

Ngoài ra trên không Hoa Hạ còn ba cửa địa ngục, không biết đám Vọng Cơ sư huynh giải quyết được không, những chuyện này đều cần hắn giải quyết.

Chuyện Huyền Nguyệt tiên tử, đợi hắn trở về từ Địa Cầu lại giải quyết cũng không muộn.

Chắc chắn bên trong đã xảy ra vấn đề chỗ nào đó, đến lúc đó lại hỏi sư phụ một câu có lẽ sẽ biết.

Hình như sư phụ biết không ít chuyện, nói không chừng cũng biết Huyền Nguyệt tiên tử đi đâu rồi.

Cho dù sư phụ không biết, hắn đến Nam Cung gia cũng không sao.

Lúc trước Huyền Nguyệt tiên tử vì thổ lộ tiếng lòng, nói ngày sinh tháng đẻ của cô cho hắn.

Chuyện này ở Thanh Khâu, là có ý nghĩa hứa hẹn chung thân, chẳng qua hắn luôn tâm niệm Tiểu Tuyết, hai người vẫn không đi đến cuối cùng.

Thông qua ngày sinh tháng đẻ, có lẽ Nam Cung gia có thể tính ra Huyền Nguyệt ở đâu.

Tiểu hồ ly đáp, nhận lấy hai thứ này, đi đến bên cạnh sư phụ cô, cô không dám nhìn Yến Cơ, cẩn thận nói:

- Sư phụ, người hãy nhận lấy thứ này, nếu con gặp được những thứ khác, đến lúc đó lại đưa cho người.

- Đến chỗ Mạc tiên sinh, phải ngoan một chút, đừng chạy lung tung, bên ngoài không an toàn như Thanh Khâu chúng ta, có hiểu không?

Yến Cơ thu hồi vẻ mặt băng sương, hiền hòa dặn dò.

- Yến Tử biết rõ, sư phụ và sư tỷ bảo trọng.

Tiểu hồ ly ngoan ngoãn gật đầu, không giống tiểu hồ ly bướng bỉnh, vô pháp vô thiên như lúc ở Mạc gia, trái lại như bé ngoan.

- Ngọc bài này con mang theo bên người, có thể thay đổi khí tức của con, cho dù là liệp yêu sư cũng không phát hiện được yêu khí trên người con, có thứ này con hành tẩu ở thế giới nhân loại sẽ an toàn hơn một chút.

Yến Cơ cất ngọc giản và tàn kiếm, lấy một ngọc bài từ trong nhẫn trữ vật ra, không chút do dự đưa cho tiểu hồ ly.

Mạc Phàm nhìn thấy ngọc bài này, khóe miệng hơi nhếch lên, trong mắt hiện lên chút cảm xúc.

Đây là bùa hộ mệnh được tạo ra bởi Thanh Khâu Thạch, là một trong số ít bảo vật trên người Yến Cơ, có chút tương tự Vạn Nguyên Thạch mà hắn luyện hóa.

Một khi tiểu hồ ly biến thành hình người, khí tức trên người sẽ không giống nhân loại, trừ phi thần thức rất cường đại, nếu không không phân biệt được.

Kiếp trước, khối ngọc phù này treo trên người Huyền Nguyệt.

- Đa tạ sư phụ.

Tiểu hồ ly nhận lấy ngọc phù nói.

- Vậy bọn ta cáo từ trước.

Mạc Phàm không nhiều lời với Yến Cơ, mang Tiểu Tuyết và tiểu hồ ly rời đi.

Nơi này cách Truyền Tống Trận tới Địa Cầu không gần, hắn đã mang Tiểu Yến Tử về, vẫn nên nhanh trở về Địa Cầu thì hơn.

Từ nơi này tới Địa Cầu, cho dù là rất thuận lợi, ít nhất cũng mất một tuần.

Yến Cơ không dừng lại, bà ta sửa chữa trận pháp vào bí cảnh một phen, rồi dẫn theo đệ tử tiến vào Truyền Tống Trận khôi phục như thường, trở về Thanh Khâu.

Nhưng Truyền Tống Trận an tĩnh không lâu, một bóng dáng từ bên trong đi ra. Bóng dáng này nhìn trái nhìn phải, xác định bốn phía không có ai, liền mở đại môn của bí cảnh, ra khỏi bí cảnh, biến mất không thấy.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1830: Ngươi nhận được tin tức gì sao?


Bóng dáng kia rời khỏi bí cảnh không xa, liền dừng phía trước một cự thạch màu trắng.

Cô ta nhặt một tảng đá trên đất lên, gõ vài cái có quy luật lên tảng đá này.

Một lát sau, trên tảng đá vĩ đại lập tức nứt ra một đường nhỏ, bóng đen này cảnh giác nhìn trái nhìn phải, nhoáng lên một cái đi vào cung điện trong tảng đá.

Bên trong cung điện, Lục Trầm bị Mạc Phàm lấy pháp khí, đuổi đi lúc trước ngồi trên ghế do tảng đá mài thành, bất mãn nhìn chằm chằm bóng dáng này.

- Sao giờ mới tới, ta đợi ngươi lâu tới mức hoa cúc vàng đều héo rồi?

Bóng dáng kia lạnh lùng liếc Lục Trầm một cái, tay lướt qua mặt, lộ ra gương mặt thật của cô ta.

Không phải người khác, đúng là Yến Phong sư tỷ của tiểu hồ ly.

- Ngươi nói xem vì sao, còn không phải tại ngươi hạ Truy Tung Phù lên người ta bị tiểu tử kia phát hiện, thiếu chút nữa khiến ta bị bại lộ sao?

Yến Phong lạnh lùng nói.

Vốn dựa theo kế hoạch mà bọn họ đã sắp xếp, cô ta dẫn Lục Trầm vào trong bí cảnh kia, Lục Trầm bắt lấy toàn bộ bọn họ, cuối cùng thả cô ta ra.

Cô ta thân là đại đệ tử của Yến Cơ, nếu thực lực đến Hóa Thần kỳ, còn mang theo tàn kiếm trở về, hồ chủ kế tiếp sẽ là cô ta.

Nhưng kết quả hiện giờ là, Lục Trầm không gặp may được chút nào, còn nguyên khí đại thương.

Không chỉ như vậy, cô ta cái gì cũng không có được, trở về phải cố gắng giải thích một phen, lúc này mới lấy được tin tưởng của sư phụ lần nữa.

Cũng may sư phụ cô ta có vẻ tin tưởng cô ta, nếu không cô ta đừng nghĩ tới chuyện ra ngoài.

- Tên tiểu tử kia đúng là đáng ghét.

Lục Trầm đánh mạnh lên trên tay vịn, tức giận nói.

Đồ tới tay đều bị Mạc Phàm phá hỏng hết toàn bộ, là ai cũng không thể cao hứng nổi.

- Đáng ghét thì đáng ghét, ngươi định làm gì cậu ta đây?

Yến Phong khinh bỉ nói.

ổ ế ầ ố ầ ầMột người còn trẻ tuổi đã khiến Lục Trầm thành ra như vậy, cô ta thực sự hối hận lúc trước bị Lục Trầm tóm được, khinh địch mà nương thân vào Lục Trầm.

Nếu dụ dỗ tiểu tử Mạc Phàm, cô ta chắc chắn sẽ thoải mái hơn bây giờ nhiều.

Phải biết rằng, Mạc Phàm chỉ nhấc tay là lấy ra ấn ký của Thanh Khâu Chi Kiếm, ngay cả sư phụ cô ta đều rất động tâm.

- Phu nhân, ngươi đừng xem thường ta, ta thật sự có biện pháp đối phó cậu ta.

Lục Trầm cười nham hiểm, như dự liệu trước nói.

- Hửm?

Yến Phong nhướn mày, trong đôi mắt lộ ra dị sắc.

- Biện pháp gì, nói nhanh lên một chút xem.

- Ngươi không nhớ rõ, tiểu tử kia giết hai đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông ở Đại Bỉ, còn chặn ở sơn môn Ngạo Nhật Sơn Tông, cuối cùng bắn chết Ngạo Nhật Thập Tử?

Lục Trầm cười nói.

- Vậy thì thế nào?

Yến Phong nói với vẻ khinh thường.

Mạc Phàm là đệ tử của Thần Nông Tông, tuy hai trận đấu đều là Mạc Phàm thắng, nhưng Ngạo Nhật Sơn Tông sẽ không trắng trợn đối phó Mạc Phàm.

- Ngươi cho rằng tiểu tử này làm nhiều chuyện như vậy, Ngạo Nhật Sơn Tông sẽ tha cho cậu ta sao?

Lục Trầm cười âm hiểm nói.

- Ngươi nhận được tin tức gì sao?

Yến Phong nheo mắt, hỏi.

Cô ta ở cạnh Lục Trầm không phải ngày một ngày hai, không chỉ biết rõ bất luận chỗ nào trên người Lục Trầm, đối với tính cách ông ta cũng biết rất rõ.

Nếu không có tin tức gì, Lục Trầm sẽ không nói như vậy.

Trừ chuyện đó ra, nếu không thu phục tên tiểu tử Mạc Phàm kia, e rằng hồ chủ kế tiếp không phải là cô ta, mà là Tiểu Yến Tử.

Dù sao Tiểu Yến Tử có quan hệ với thiên tài như Mạc Phàm, đối với sư phụ cô ta tuyệt đối là hi vọng của Thanh Khâu Nhất Tộc.

- Ta mới nhặt được một nhiệm vụ, Ngạo Nhật Sơn Tông đang âm trầm điều tra Mạc Phàm, phàm là tin tức liên quan tới Mạc Phàm, chỉ cần là thật, đều có thể nhận được khen thưởng xa xỉ.

Trong mắt Lục Trầm lóe sáng tinh quang, nói.

Ông ta rời khỏi bí cảnh vẫn luôn suy nghĩ báo thù thế nào, nghĩ đến Mạc Phàm đắc tội Ngạo Nhật Sơn Tông, liền dạo một vòng quanh Hắc Thị mà ông ta thường nhận nhiệm vụ.

Ai biết, thật sự khiến ông ta tìm được một nhiệm vụ liên quan tới Mạc Phàm.

Trấn Yêu Chung và Phục Yêu Võng đều bị hủy, ông ta vốn đang suy nghĩ công dạo với Ngự Yêu Tông như thế nào, xem ra chuyện này không là vấn đề nữa rồi.

- Phu nhân, ngươi có tin tức liên quan tới tiểu tử kia không?

Lục Trầm nhìn Yến Phong, cười nói.

Mạc Phàm ở trong bí cảnh lâu như vậy mới đi, chắc chắn sau đó còn nói gì đó.

- Trái lại có một tin, nhưng không biết có tác dụng không.

Yến Phong hơi nhếch miệng, nghĩ một lát nói.

- Tin gì?

- Tên tiểu tử kia ngoại trừ tìm Tiểu Yến Tử, còn tìm một người của Thanh Khâu Nhất Tộc tên là Yến Thù.

Yến Phong nhíu mày nói.

Chuyện này Mạc Phàm nhắc không chỉ một lần, từng nhắc với cô ta một lần, còn tìm sư phụ cô ta xác nhận, cuối cùng mới rời đi.

Hơn nữa lần thứ hai Mạc Phàm xác nhận là lấy ấn ký của Thanh Khâu Chi Kiếm trao đổi, đủ để thấy Yến Thù này rất quan trọng đối với Mạc Phàm.

Nếu nói tin tức này cho Ngạo Nhật Sơn Tông, Ngạo Nhật Sơn Tông tìm được người tên Yến Thù, đó là một phương pháp đối phó Mạc Phàm, có lẽ đây là tin tức Ngạo Nhật Sơn Tông cần tìm.

- Yến Thù, Thanh Khâu các ngươi có người này à, hình như ta nhớ Thanh Khâu không có người này mà?

Lục Trầm tò mò hỏi.

Ông ta ở bên Yến Phong lâu như vậy, Thanh Khâu có ai ông ta gần như nắm rõ, chỉ riêng tên này ông ta chưa từng nghe nói tới.

- Không có.

Yến Phong lắc đầu chắc chắn.

- Không có người này, nói tin tức này cho Ngạo Nhật Sơn Tông có tác dụng sao, ngươi còn tin tức khác liên quan tới Mạc Phàm nữa không, ví dụ như là tiểu hồ ly kia.

Lục Trầm bĩu môi, nói.

Một người không có khả năng tồn tại, tin tức như vậy Ngạo Nhật Sơn Tông chắc chắn biết là vô căn cứ.

- Ta cảm thấy tin này sẽ càng đáng giá hơn Tiểu Yến Tử.

Tp nhíu mày, trong mắt lóe lên tinh quang, thận trọng nói.

Tuy cô ta không biết vì sao, nhưng dựa vào trực giác, quan hệ giữa Mạc Phàm và người tên Yến Thù kia hẳn là không giống bình thường.

Hơn nữa tộc nhân Yến Thù này chắc chắn có tồn tại, nếu không sẽ không khiến Mạc Phàm để tâm như vậy, mạo hiểm tới Thanh Khâu xác nhận một phen.

Phải biết rằng, chưa từng có nhân loại nào có thể còn sống rời khỏi Thanh Khâu.

Ngoài ra Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ trải qua đại họa lâu dài, phân đông phân tây, có không biết bao nhiêu người phân tán khắp nơi, sư phụ cô ta tốn rất nhiều sức lực mới tìm được một ít.

Rất có khả năng, trong số những người không được sư phụ cô ta nhặt về, có một người là Yến Thù mà Mạc Phàm tìm.

- Được, ta tin tưởng ngươi, chúng ta chơi một lát trước, rồi ta đi nói tin này cho Ngạo Nhật Sơn Tông.

Trong mắt Lục Trầm hiện lên dâm quang, tiến đến bên cạnh Yến Phong, một tay vươn ra muốn c** q**n áo của Yến Phong.

Nếu không phải Mạc Phàm quấy rối, hiện giờ hầu hạ ông ta là Yến Cơ và những Thanh Khâu Nhất Tộc ông ta thèm muốn đã lâu.

Nhưng hiện giờ, ông ta chỉ có thể tiếp tục chơi đùa Yến Phong chơi lâu rồi này.

- Ngươi đi nộp nhiệm vụ trước, tránh để đêm dài lắm mộng, ta cũng phải lập tức trở về Thanh Khâu, tránh để sư phụ và sư muội hoài nghi.

Yến Phong lấy tay Lục Trầm ra, lạnh lùng nói.

Phải giải quyết tên tiểu tử kia trước, có Mạc Phàm ở đây, toàn bộ đều là chuyện xấu.

Ngay cả việc cô ta muốn thành hồ chủ kế tiếp, đều có khả năng sẽ thất bại, càng không nói tới chuyện khác.

- Được rồi, nghe lời ngươi, phu nhân, làm việc trước.

Vẻ mặt Lục Trầm mất hứng, mặc xong quần áo, rời khỏi cung điện.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1831: Trở Về


Lúc Yến Phong gặp Lục Trầm, Mạc Phàm thông qua vòng xoáy Chân Hư sư tổ để lại, quay về Thần Nông Tông.

Hắn công đạo với Phượng Vũ và Mạnh Vô Kỳ một phen, liền đến phủ đệ của Vô Ngần sư thúc mượn một linh hạm cỡ nhỏ.

Từ Thần Nông Tông đến Địa Cầu, phải thông qua mấy chục Truyền Tống Trận lớn nhỏ, không ngừng thông qua Truyền Tống Trận, sẽ hao phí càng nhiều thời gian.

Trừ chuyện đó ra, hắn mang theo Tiểu Tuyết và tiểu hồ ly, dọc theo đường đi chắc chắn có không ít phiền phức, cũng mệt nhọc hơn nhiều.

Thông qua linh hạm sẽ thuận tiện hơn nhiều, hắn chỉ cần lắp đặt mục đích, sau đó đứng bên trong linh hạm là được.

Thay vì lãng phí thời gian vào Truyền Tống Trận, chẳng bằng nhân lúc này luyện chế Ngọc Thanh Đan.

Như vậy đến Địa Cầu, hắn có thể giải Vạn Niên Tuyệt trên người Tiểu Vũ.

Một linh hạm cỡ nhỏ, đối với người như Lục Trầm là không có khả năng, nhưng đối với hắn thì không tính là gì.

Vô Ngần không do dự, liền chọn một linh hạm cỡ nhỏ phẩm chất rất cao, đưa cho hắn, ngay cả giấy vay nợ cũng không viết.

Mạc Phàm đưa cho Lam Dương rất nhiều thứ, không chỉ là một linh hạm linh thạch, mượn càng không thành vấn đề.

Hắn cũng không nói gì thêm, mang theo Tiểu Tuyết và tiểu hồ ly, lên linh hạm về phía Địa Cầu.

… T

uy linh hạm này nhỏ, nhưng ngoại trừ có bốn phòng nghỉ, phòng luyện đan, phòng luyện công đều đủ cả.

Mạc Phàm bố trí đích đến, an bài cho Tiểu Tuyết và tiểu hồ ly xong, liền một mình vào phòng luyện đan.

Ngọc Thanh Đan, là một loại đan dược giải độc cao cấp.

Tuy không thể nói là giải vạn độc, nhưng có hiệu quả đối với đan dược liên quan tới mệnh số, thọ nguyên.

Rất nhiều đại tu nếu tiến vào chỗ hung hiểm, đều mang một hai viên bảo mệnh.

Nhưng tuy nguyên liệu Ngọc Thanh Đan không xa hoa như Tứ Tượng Càn Khôn Đan, nhưng giá cả thành đan không kém Tứ Tượng Càn Khôn Đan, bởi vì loại đan dược này luyện chế rất phiền phức, còn trên Tứ Tượng Càn Khôn Đan.

Sở dĩ Tứ Tượng Càn Khôn Đan không dễ luyện chế, một vì phương thuốc luyện chế đan dược đã thất truyền từ lâu, có rất ít người luyện chế được.

Nhưng Ngọc Thanh Đan rất khó luyện chế ra, gần như có thể nói là đá thử vàng trình độ của đan sư.

Ý niệm của hắn vừa động, Hư Không Chi Lô xuất hiện.

Hắn kết ra một pháp tuyệt đánh vào trong Hư Không Chi Lô, Hư Không Chi Lô nhoáng lên một cái biến thành 81 cái, sắp thành hàng dựa theo bát quái trong không trung.

Hắn lấy một khối Phượng Hoàng Thạch ra để trong không trung, trên đầu ngón tay xuất hiện từng tia linh khí như sợi tóc.

Ngón tay hắn khu động tia linh khí họa vài chục cái trong không trung, Phượng Hoàng Thạch lập tức bị chia làm 81 khối lớn nhỏ không đều. Đan dược này tổng cộng phải dùng 81 bếp lò, bên trong từng bếp lò phải luyện chế dược dịch không giống nhau, cần nguyên liệu cũng không giống nhau, ngoại trừ ba bếp lò ở giữa chỉ có một loại nguyên liệu, nguyên liệu trong bếp lò khác sẽ khác nhau, cho nên chỉ riêng nguyên liệu luyện chế đan dược có 300 loại trở lên.

Nhưng thực ra tất cả đan dược cần 490 loại nguyên liệu.

Nhiều nguyên liệu như vậy, đừng nói là luyện chế một loại đan dịch thất bại, cho dù làm sai một loại chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ, thuốc chính và thuốc phụ đều bị hủy diệt.

ế ề ấ ể ế ếHơn nữa dược dịch trong từng bếp lò đều phải lấy hỏa diễm trong Phượng Hoàng Thạch để luyện hóa, nhưng thời gian luyện hóa dược dịch trong từng bếp lò khác nhau, chuyện này lại gia tăng độ khó luyện chế đan dược này.

Nếu trí nhớ quá kém, năng lực thao tác không đủ, tâm tư không đủ tỉ mỉ, gần như đừng nghĩ luyện thành Ngọc Thanh Đan.

Trên cơ bản luyện chế Ngọc Thanh Đan, không phải chỉ có một người luyện chế, mà có không ít sư huynh đệ hoặc đệ tử giúp đỡ.

Nhưng Ngọc Thanh Đan này đối với y tiên Bất Tử hắn mà nói, chỉ là vấn đề thời gian.

Theo tay hắn vung lên, Phượng Hoàng Thạch được phân xong bay vào trong các lò đan.

Ngón tay giữa của hắn sáng lên, nguyên liệu chuẩn bị lúc trước bay ra hết, gần như che kín cả phòng luyện đan.

Ý niệm của hắn vừa động, thần hồn chi lực mãnh liệt mà ra, bao phủ 81 lò đan.

Một tiếng phượng minh vang lên, chữ Phượng Hoàng Chi Hỏa dấy lên trong Phượng Hoàng Thạch.

Đồng thời, linh khí bay từ ngón tay hắn ra.

Mười ngón khởi động, linh khí ở đầu ngón tay đều tiến hành đâu vào đấy dưới khống chế của hắn, giống như tiến hành luyện tập vô số lần.

Không chỉ không xuất hiện bất luận ngoài ý muốn gì, hơn nữa trên mặt Mạc Phàm không có một chút bối rối, giống như xử lý một chuyện vô cùng đơn giản.

Ở dưới thao tác của Mạc Phàm, không lâu sau, một Phượng Hoàng Chi Lửa trong lò đan bị tắt, toàn bộ nguyên liệu biến thành dược dịch.

Sau đó là cái thứ hai.

Một canh giờ trôi qua, lò đan thứ ba tắt.



Có tổng cộng 81 lò đan, mấy lò đan tắt cũng không thấy được.

Mạc Phàm không sốt ruột, cũng không lơ là, khống chế lò đan còn lại, luyện chế từng chút một, hắn ngồi xuống là bảy ngày.

Bảy ngày sau, 81 lò đan chỉ còn lại lò đan cuối cùng vẫn cháy Phượng Hoàng Chi Hỏa.

Dược dịch bên trong khác với những đan dược mà hắn luyện chế trước đó, vậy mà tự động hình thành đồ án thái cực bát quái.

Mạc Phàm nhìn đan dịch trong Hư Không Chi Lô, khóe miệng hơi nhếch lên.

Đây là đan dịch tiêu chuẩn trước khi thành Ngọc Thanh Đan, nếu trong thái cực bát quái ít đi bất luận thứ gì, đều dẫn tới hiệu quả luyện thành Ngọc Thanh Đan giảm xuống hoặc thành đan thất bại.

Nhưng hắn tốn Long Thi Thảo, Hoa Vĩ Long, Phượng Hoàng Thạch và nhiều nguyên liệu khác như vậy, nếu thật sự không thành, vậy tên tuổi của y tiên Bất Tử hắn có thể tặng cho người khác rồi.

Nhất là hắn hiện giờ, còn cường đại hơn kiếp trước một chút.

- Ngưng!

Hắn đánh ra một Kết Đan Quyết, khẽ quát một tiếng, đan dịch nhanh chóng giảm bớt, phân li thành một đám, sau đó cô đọng lại.

Đan dược khác ngưng đan đều ngưng tụ thành hình tròn, nhưng Ngọc Thanh Đan lại ngưng tụ thành bát diện thể, mặt trên đều là đồ án bát quái, có tổng cộng bảy viên.

Đan thành.

Mạc Phàm lấy một viên Ngọc Thanh Đan, cẩn thận đánh giá.

Ngọc Thanh Đan có khả năng loại bỏ độc dược liên quan tới mệnh số, thọ nguyên, dựa vào dung nhập bát quái chi lực bên trong đan dược.

Trong bát quái ngầm có mệnh số tiên thiên, nếu được người ta hấp thu, mới có thể điên đảo âm dương, nghịch thiên viết mệnh.

Tuy nguyên liệu chính được hắn thay, nhưng dược hiệu không giảm bớt, trái lại còn mạnh hơn.

Hắn xác nhận đan dược không có vấn đề, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Có Ngọc Thanh Đan ở đây, Vạn Niên Tuyệt trên người Tiểu Vũ xem như không có vấn đề rồi.

Hắn cất bảy viên Ngọc Thanh Đan, phóng thần thức ra, nhìn ra bên ngoài.

Trải qua bảy ngày đi, linh hạm đã đến trong Truyền Tống Trận thông tới Địa Cầu, đang chuẩn bị truyền tống lần cuối.

Qua Truyền Tống Môn này, hắn sẽ trở về Địa Cầu rồi.

Nhìn linh hạm chậm rãi biến mất vào trong Truyền Tống Trận, trong mắt hắn lóe lên vẻ chờ mong.

Tính tới tính lui, hắn đã rời khỏi Địa Cầu một năm rồi.

Không biết bây giờ Mạc gia thế nào.

Không biết những người triệu hồi Địa Ngục Môn ra, còn biết hay không, Hoa Hạ còn có một người từng quét ngang bát hoang tên là Mạc tiên sinh. Hiện giờ, người này trở lại rồi.
 
Back
Top Bottom