Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1672: Nguyên Anh đỉnh phong độ qua?


Bà ta không có hứng thú với Tam Tiêu Môn, nhưng Mạc Phàm sống sót dưới thiên kiếp nhị trọng, bà ta thật sự không thể tiếp nhận chuyện này.

Tuy kế tiếp còn Thiên Ma kiếp, nhưng chỉ cần tâm trí thần hồn đủ kiên định, bình thường đều không có vấn đề.

ổ ầ ế ầ ốCho dù không chịu nổi, Diễn Thiên Thần Quyết của Thần Nông Tông, vẫn có tác dụng đối phó Thiên Ma.

Do Mạnh Bất Đồng ra tay cũng có thể giải quyết Thiên Ma kiếp dễ dàng, để Mạc Phàm độ qua thiên kiếp thoải mái.

Có thể nói đơn giản, Mạc Phàm đã độ thiên kiếp thành công, ván cờ bà ta bố trí, cũng bại bởi Mạc Phàm.

Tuy Mạnh Bất Đồng rất bình tĩnh, nhưng trong mắt cũng là âm tình bất định.

Mạc Phàm quá không đơn giản, ngay cả Tam Tiêu Môn đều mở được, cho dù là ông ta cũng có chút khó giải quyết.

Từ lúc bắt đầu độ kiếp, Mạc Phàm luôn khiến ông ta không tưởng tượng được, chưa bao giờ dừng lại.

Mạc Phàm hiện giờ còn tạm, không ảnh hưởng quá nhiều đối với ông ta, nhưng sau này thì chưa chắc.

Đợi Mạc Phàm phá phong ấn trên Vô Duyến Châu, tu vi đề thăng lên, phiền phức của ông ta sẽ lớn hơn.

Mạc Phàm không để ý tới Mạnh Bất Đồng và tiên khí Khổn Thần có vẻ mặt khác nhau, mà nhìn về phía đầu hình ác quỷ trên trời.

Trải qua tích lũy, Thiên Ma kiếp đã thành hình, cho dù là mắt thường cũng có thể thấy được.

Lúc độ kiếp, gần như có một phần tu sĩ vì tâm chí không kiên định mà bại ở Thiên Ma kiếp, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma.

Nhưng hắn không để Thiên Ma kiếp ở trong lòng.

Thiên Ma chỉ biết nhằm vào nhược điểm tâm chí của tu sĩ, xâm nhiễm tâm chí của tu sĩ.

Có lẽ kiếp trước, Thiên Ma còn có thể xâm nhiễm tâm chí hắn, dù sao kiếp trước hắn có quá nhiều tiếc nuối và hối hận.

Nhưng hiện giờ, những chuyện này đều không tồn tại, Thiên Ma có năng lực làm gì được hắn?

- Lòng ta như lợi kiếm, có thể trảm thương thiên!

Ý niệm của hắn vừa động, vận khởi Diễn Thiên Thần Quyết, một thanh pháp kiếm lóe sáng vạn đạo kim quang nhanh chóng ngưng tụ trước mặt hắn.

Diễn Thiên Thần Quyết có Vô Phong sư thúc chắn lại giúp hắn, cho dù sử dụng trước mặt Mạnh Bất Đồng sư huynh cũng không có vấn đề gì.

- Thần Trảm!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, pháp kiếm do Diễn Thiên Thần Quyết ngưng tụ lập tức chém ác quỷ trên bầu trời.

Chỉ trong chớp mắt, pháp kiếm tới trước cái đầu hình ác quỷ do Thiên Ma ngưng tụ thành, vô số Thiên Ma ở chỗ mi tâm bay ra, xông về phía pháp kiếm.

Cái đầu hình ác quỷ như cảm nhận được uy h**p, tiếng thét chói tai vang lên, chỗ mi tâm có vô số Thiên Ma bay ra, xông về phía pháp kiếm.

Nhưng mấy Thiên Ma còn chưa gặp được pháp kiếm, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa cháy thành tro tàn dưới pháp kiếm.

Trái lại pháp kiếm nhiễm hỏa diễm màu vàng, thuận thế hạ xuống đầu ác quỷ, Thiên Ma khiến không ít tu sĩ e sợ như giấy gặp dao đánh lửa dưới pháp kiếm của Mạc Phàm, không chỉ bị trảm phá, còn dấy lên hỏa diễm.

“Rống!” Cái đầu hình ác quỷ kêu thảm thiết một tiếng, nhanh chóng lùi về đạo liệt phùng kia.

Cái đầu hình ác quỷ vừa biến mất, một vùng mây thất thải xuất hiện, từng đạo tiên linh chi khí từ trong hạ xuống, rơi lên người Mạc Phàm.

Cơ thể chưa chữa trị hoàn toàn của hắn có vùng mây thất thải thấm nhuận, tốc độ chữa trị nhanh hơn nhiều, trên Nguyên Anh cũng có nhiều tiên linh chi khí hơn.

Cách đó không xa, sắc mặt Mạnh Bất Đồng và tiên khí Khổn Thần lại thay đổi, nhưng không nói gì thêm.

Đường đường là thiên kiếp nhị trọng, mười mấy yêu vương Hợp Đạo kỳ đều chết ở bên trong, cứ thế để Mạc Phàm một Nguyên Anh đỉnh phong độ qua?

Một tay của Mạc Phàm duỗi về phía tiên khí Khổn Thần, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Khổn Thần, ngươi thua, có phải nên cho ta thứ gì hay không?

Tuy thiên kiếp khiến người ta hình thần câu diệt, nhưng toàn bộ đều là bảo.

Thiên kiếp có thể rèn luyện cơ thể tu sĩ và Nguyên Anh, ma kiếp thì có thể ma luyện thần hồn của tu sĩ.

Vùng ráng mây cuối cùng này càng trân quý, có thể chuyển hóa linh khí dần đến tiên linh.

Bản chất của thứ này, giống như tiên khí Khổn Thần bại bởi hắn, đều là tiên linh chi khí.

Hắn mới độ kiếp xong, lượng lớn tiên linh chi khí là thuốc bổ tốt nhất.

Không chỉ giúp cơ thể hắn nhanh chóng độ qua thời suy yếu, còn đề thăng độ chuyển hóa tiên linh của Nguyên Anh.

Nếu tiên khí Khổn Thần bại bởi hắn, tất nhiên hắn sẽ không khách sáo.

Tiên khí Khổn Thần nhíu chặt mày, trong đôi mắt lóe lên sắc bén, đôi tay trắng như phấn nắm chặt lại, lập tức buông lỏng ra, khẽ liếc Mạnh Bất Đồng ở bên cạnh.

Quả thật là bà ta thua, bà ta tìm tứ đại yêu vương của Vạn Yêu Quật tới, còn đề thăng lôi kiếp lên tới thiên kiếp nhị trọng, đều không thể diệt được Mạc Phàm, thua không phải thảm bình thường.

Lúc này Mạc Phàm đang ở giai đoạn suy yếu, bà ta muốn giết Mạc Phàm dễ như trở bàn tay, một ý niệm trong đầu là đủ.

Nhưng đây là trong tình huống Mạnh Bất Đồng không ra tay.

- Khổn Thần, đánh cược thua phải nguyện chịu thua, cho Mạc sư đệ đi.

Mạnh Bất Đồng thu lại khiếp sợ trong mắt, lạnh nhạt nói.

Hiện giờ Mạc Phàm vô cùng suy yếu, quả thật là thời cơ tốt để ra tay, nhưng cũng không phải lúc ra tay.

Nếu bọn họ giết Mạc Phàm, không chỉ tiên khí Khổn Thần bị xóa linh trí, ông ta cũng bị hủy bỏ, hoàn toàn không cần phải làm vậy.

Cho dù Mạc Phàm có thể đấu tư chất với ông ta, nhưng muốn cùng ngồi cùng ăn với ông ta thì cần một thời gian rất dài.

Sau này sẽ có thời gian và cơ hội, không cần vì nóng lòng nhất thời vừa đi vừa nhìn là được.

- Hừ, cho ngươi, tiểu tử, từ giờ trở đi đến khi kết thúc Đại Bỉ, ta sẽ không tìm ngươi gây phiền phức, ngươi nên quý trọng khoảng thời gian này.

Tiên khí Khổn Thần hừ lạnh một tiếng, bỏ lại một đám tiên linh chi khí, xoay người biến mất không thấy.

Mạc Phàm không tức giận, hơi thở phào nhẹ nhõm, nhận lấy đám tiên linh chi khí kia.

Tuy tính cách của tiên khí Khổn Thần không được tốt, nhưng nói chuyện vẫn giữ lời.

Không có tiên khí Khổn Thần tìm hắn gây phiền phức, hắn mới có thể cẩn thận suy nghĩ biện pháp đối phó Long Ngạo Thiên, cướp Tiểu Tuyết về từ tay anh ta.

- Mạc sư đệ, đệ đã độ kiếp thành công, bốn yêu vương này cũng đã biết thân phận của đệ, bọn họ có gan cũng không dám ra tay với đệ, ta còn một số việc phải làm, ta sẽ để lại một đạo phân thần của ta ở đây, để phân thần của ta hộ đạo cho đệ, thế nào?

Mạnh Bất Đồng lạnh nhạt nói.

- Sư huynh có việc cứ rời đi đi.

Mạc Phàm cười khẽ, nói.

Tuy bây giờ hắn suy yếu, trừ phi tứ vương muốn vĩnh viễn không siêu sinh, nếu không không có gan ra tay với hắn, dù tiên khí Khổn Thần có quan hệ với Bạch Hổ Nhất Tộc cũng vậy.

- Mục đích của sư đệ ở trong này cũng gần kết thúc rồi, đợi sư đệ khôi phục thực lực, sư đệ có thể rời nơi này về Thần Nông Tông, Vô Địch sư thúc sẽ là người chỉ đạo chiến kỹ cho đệ.

Mạnh Bất Đồng lại nói tiếp.

Nơi này không còn bất luận uy h**p gì đối với Mạc Phàm, để Mạc Phàm ở đây cũng vô dụng, không bằng thả Mạc Phàm đi.

- Đa tạ Mạnh sư huynh, đợi ta làm xong việc sẽ trở về.

- Ừ!

Mạnh Bất Đồng khẽ gật đầu, nhìn về phía tứ vương.

- Nếu Mạc sư đệ ta xảy ra chuyện gì, các ngươi đều có thể biến mất.

Sắc mặt tứ vương thay đổi, vội vàng quỳ lạy.

- Mạnh đại nhân yên tâm, có bốn bọn ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để Mạc đại nhân xảy ra chuyện gì.

Tứ vương vội vàng nói.

Mạnh Bất Đồng gật đầu hài lòng, ra hiệu với Mạc Phàm, sau đó xoay người biến mất không thấy, chỉ để lại một đạo thần niệm. Mạc Phàm thì tiếp tục hấp thu tiên linh chi khí, thực lực nhanh chóng khôi phục.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1673: Truyền thừa của Tạo Hóa Môn.


Lúc Mạc Phàm hấp thu tiên linh chi khí, bên trong cung điện của Mạnh Bất Đồng, tiên khí Khổn Thần nửa nằm trên giường, cầm một chén rượu trong tay, trong mắt lóe lên sắc bén.

- Sư đệ kia của ngươi tuyệt đối không thể lưu, ngươi chuẩn bị làm thế nào?

Lúc Mạc Phàm đấu với Không Chân, bà ta chỉ cảm thấy Không Chân tích lũy kém Mạc Phàm quá nhiều.

Lúc Mạc Phàm độ kiếp, bà ta mới phát hiện, tích lũy của Mạc Phàm không phải Không Chân có thể so được, thậm chí không kém bà ta và Mạnh Bất Đồng.

Đây chỉ là bọn họ chứng kiến được, bọn họ còn không biết có bao nhiêu.

Bọn họ có thời gian đối phó Mạc Phàm, nhưng nhanh diệt trừ Mạc Phàm vẫn tốt hơn.

Tốc độ tiến bộ của Mạc Phàm quá nhanh, lúc này mới bao lâu, Mạc Phàm đã từ Kim Đan đỉnh phong tới Nguyên Anh đỉnh phong, hơn nữa Nguyên Anh còn không phải Nguyên Anh bình thường.

Bên cạnh cửa sổ, Mạnh Bất Đồng cầm ấm trà trong tay, nhíu mày.

Trải qua độ kiếp của Mạc Phàm, sao ông ta không biết Mạc Phàm kh*ng b* cỡ nào.

Ông ta thân là hộ đạo giả, chỉ giúp Mạc Phàm chấn nhiếp bốn yêu vương, những chuyện khác đều không cần làm, Mạc Phàm lại bình yên độ qua thiên kiếp nhị trọng.

Có lẽ cho dù ông ta không tới, Mạc Phàm cũng có thể chấn nhiếp bốn yêu vương.

Cho nên Mạc Phàm nhìn như bảo ông ta hộ đạo, thực ra là thị uy với ông ta, hoặc có thể nói là cảnh cáo.

Đến vị trí và tu vi này, rất ít người khiến ông ta cảm thấy nguy hiểm, Mạc Phàm đã xem như là một người.

- Ngươi nhìn ra được Mạc sư đệ thành Nguyên Anh gì không?

Mạnh Bất Đồng nghĩ một lát hỏi.

- Chuyện này?

Tiên khí Khổn Thần nhướn mày.

Mạnh Bất Đồng không nói bà ta không để ý, Nguyên Anh phẩm chất gì còn có chút ý nghĩa đối với tu sĩ Nguyên Anh, quyết định con đường sau này đi được bao xa.

Nhưng Nguyên Anh kỳ cách Đại Thừa kỳ của Mạnh Bất Đồng quá xa, phẩm chất của Nguyên Anh không hề xem là chuyện đáng chú ý đối với cao thủ Đại Thừa.

ổBà ta vươn một tay ra, đổ rượu trong chén lên tay, bàn tay khẽ vung lên, rượu trong chén ngưng tụ thành một màn nước mỏng nhạt.

Ngón tay của bà ta khẽ điểm lên màn nước, trên màn nước dập dờn gợn sóng, hình ảnh Mạc Phàm phóng thích Nguyên Anh xuất hiện.

Ý niệm của tiên khí Khổn Thần vừa động, hình ảnh dừng ở Nguyên Anh của Mạc Phàm.

- Nguyên Anh ngân sắc, còn mang chút tử quang, Nguyên Anh của tiểu tử này đúng là hiếm thấy.

- Ngươi nhận ra Nguyên Anh của Mạc sư đệ à?

Mạnh Bất Đồng nhướn mày, nói.

Sau khi Tiên khí Khổn Thần biến thành hình người, nhìn như nữ tử trẻ tuổi, thực ra tuổi thật còn nhiều hơn sư phụ ông ta, ông ta càng không thể so được.

Cho nên tiên khí Khổn Thần ngoại trừ kiến thức phương diện y đạo không bằng ông ta, phương diện khác đều mạnh hơn ông ta nhiều.

- Nguyên Anh như vậy trước đây có một môn phái có.

Tiên khí Khổn Thần híp mắt nói.

- Môn phái nào?

- Vì môn phái đó quá nghịch thiên, bị Thiên Đạo hủy diệt, Tạo Hóa Môn, Nguyên Anh của cậu ta hẳn là Tạo Hóa Tiên Anh.

Tiên khí Khổn Thần đáp.

- Tạo Hóa Môn, thì ra là thế.

Vẻ mặt Mạnh Bất Đồng khẽ đổi, trong mắt hiện lên dị sắc.

Tất nhiên là ông ta có biết về Tạo Hóa Môn, đại tông môn siêu cấp thời thượng cổ, thời toàn thịnh có thể đấu với Thiên Đạo.

Chẳng trách Mạc Phàm không đơn giản như vậy, vậy mà chiếm được truyền thừa của Tạo Hóa Môn.

Tạo Hóa Môn bị diệt lâu như vậy, nhưng có không ít người có được truyền thừa của Tạo Hóa Môn, cơ bản mỗi người đều không tầm thường.

- Chẳng trách trên người tiểu tử kia có 10 đạo thiên kiếp.

Lông mày của tiên khí Khổn Thần giãn ra, thoải mái nói.

Lúc trước bà ta thấy rất kỳ lạ, vì sao trên người Mạc Phàm có thêm một đạo.

Thiên kiếp mặc kệ là mấy trọng, đều là chín đạo.

Cho dù phương thức độ kiếp của Mạc Phàm rất khéo léo, thiên kiếp cũng không tăng một đạo thêm cho Mạc Phàm.

Nhưng nếu đạt được truyền thừa của Tạo Hóa Môn, một khi bị Thiên Đạo phát hiện, sẽ tăng thêm một đạo thiên kiếp.

- Truyền thừa của Tạo Hóa Môn.

Mạnh Bất Đồng nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ trầm ngâm.

- Sao thế, ngươi có biện pháp à?

Tiên khí Khổn Thần tò mò hỏi.

Bà ta đã đồng ý không tìm Mạc Phàm gây phiền phức tới tận kết thúc Đại Bỉ, sẽ không ra tay với Mạc Phàm, chỉ có thể để Mạnh Bất Đồng đi làm.

Bỗng nhiên Mạnh Bất Đồng hỏi Nguyên Anh của Mạc Phàm, không phải là vô duyên vô cớ hỏi.

- Nếu ta đoán không sai, thanh kiếm trong tay cậu ta cũng là tạo hóa chi vật.

Tay của Mạnh Bất Đồng vung lên, hình ảnh trên màn nước lập tức cắt tới Cửu Tinh trong tay Mạc Phàm.

- Nhìn đường vân, là của Tạo Hóa Môn không sai, rốt cuộc là ngươi có biện pháp gì?

Tiên khí Khổn Thần nhìn thoáng qua, nói.

- Ở Đại Bỉ, có thiên sứ giám sát đúng không?

Mạnh Bất Đồng thản nhiên nói.

Thiên Đạo Cung là một tổ chức vô cùng thần bí, chính tà khó phân, được xưng là người phát ngôn của Thiên Đạo, thay trời hành đạo.

Tuy mỗi đại tông môn không hề tán thành Thiên Đạo Cung, nhưng không tiến hành chèn ép.

Lúc trước có tông phái bất mãn Thiên Đạo Cung, kết quả như Tạo Hóa Môn, cả nhà bị diệt.

Vì nguyên nhân này, Thiên Đạo Cung thu nạp rất nhiều môn phái nhỏ để sử dụng, thế lực càng ngày càng không thể khinh thường.

Thiên sứ giám sát, là người Thiên Đạo Cung phái tới.

Mỗi lần diễn ra Đại Bỉ đều có thiên sứ giám sát ở đây, không phải tới tham gia Đại Bỉ, mà xem có đệ tử vi phạm Thiên Đạo hay không.

Đám đệ tử Tạo Hóa Môn, được xếp vào hàng ngũ vi phạm của Thiên Đạo.

Trên Đại Bỉ 500 năm trước, đệ tử thiên tài của Chiến Thần Cung có được huyết mạch Thạch Hầu vì sử dụng công pháp của Tạo Hóa Môn, bị thiên sứ giám sát phát hiện, bị Thiên Đạo cưỡng chế mang đi.

Nếu không phải đệ tử này bị mang đi, người đứng đầu Đại Bỉ không phải là Ngạo Nhật Sơn Tông, mà là Chiến Thần Cung.

- Ý của ngươi là để Thiên Đạo Cung đối phó tiểu tử kia, tiểu tử kia chưa chắc không biết Thiên Đạo Cung, nếu cậu ta biết, ngươi cảm thấy cậu ta sẽ sử dụng công pháp của Tạo Hóa Môn sao?

Tiên khí Khổn Thần nhíu mày nói.

Tuy Mạc Phàm vừa tới Tu Chân giới không lâu, nhưng nếu coi Mạc Phàm là người bình thường thì sai rồi, Mạc Phàm biết về Tu Chân giới nhiều hơn cả người sống mấy trăm năm.

- Chuyện này không thành vấn đề, cậu ta sử dụng công pháp của Tạo Hóa Môn là tốt nhất, nếu cậu ta không sử dụng ngươi nghĩ Nguyên Anh của cậu ta có thể thay đổi à, để thiên sứ giám sát kiểm tra Nguyên Anh của cậu ta là được, chuyện này không phải chuyện của chúng ta, đều là chuyện của thiên sứ giám sát.

Mạnh Bất Đồng lạnh nhạt nói.

Nếu Mạc Phàm bị Thiên Đạo Cung mang đi, đừng nói là chắn đường của ông ta, giải quyết Thiên Đạo Cung trước rồi nói sau.

- Đây quả thật là ý kiến hay, đúng rồi, một người bạn của ta ở Thiên Đạo Cung, chỉ là ta đồng ý sẽ không ra tay với tên tiểu tử này rồi.

Tiên khí Khổn Thần nhíu mày nói.

- Chuyện này không cần ngươi ra tay, sẽ có người đi làm.

Mạnh Bất Đồng uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, nói.



Ba ngày sau, Mạc Phàm ngồi xuống là ba ngày.

Trong ba ngày, không chỉ ráng mây được hắn hấp thu toàn bộ, tiên linh chi khí lấy từ chỗ tiên khí Khổn Thần cũng được hắn luyện nhập vào Nguyên Anh.

Hắn hiện giờ, cho dù là thân thể, thần hồn hay là Nguyên Anh đều đến trạng thái viên mãn, cả người giống như một thanh thần binh tuyệt thế mới luyện chế xong.

Hắn xem xét cơ thể của mình, khóe miệng hơi nhếch lên.

Trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của hắn đã thế này rồi.

Từ Kim Đan đỉnh phong đi tắt tới Nguyên Anh đỉnh phong bước quá dài, lại tiến lên trước sẽ dẫn đến căn cơ bất ổn.

Ngoài ra trong cơ thể hắn còn lượng lớn lôi kiếp chi lực chưa được luyện hóa.

Nghĩ như vậy, hắn nhìn thoáng qua phía Hàn Ly Động. Thực lực tăng tới mức này, tới lúc nói tạm biệt rời đi rồi.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1674: Ngươi đừng mơ.


Hàn Ly Động, ở cửa động sau địa cung thông tới Ngũ Hành Sơn.

“Rầm!” Một tiếng thật lớn, cửa động vốn có thể chưa ba người, lập tức to hơn gấp ba, cuồng phong cuốn tảng đá và huyền băng bay ra.

Cùng bay ra, còn có không ít yêu binh, yêu tướng.

Ở lối đi ra cửa động, trên mặt Hàn Ly, Ma Ngưu và yêu lang lộ vẻ nghiêm trọng, nhìn cửa động bụi bặm nổi lên bốn phía.

Trước người ba bọn họ, có không ít yêu binh yêu tướng, toàn bộ đều nơm nớp lo sợ.

Bên trong cửa động.

“Cộp cộp cộp…” Tiếng bước chân như người khổng lồ đi vang lên, càng ngày càng gần, một giọng nói trầm thấp truyền từ bên trong ra.

- Hàn Tuyết, con trâu chết tiệt, hai người dùng những yêu binh yêu tướng này đối phó ta, cũng quá không tôn trọng yêu vương Hợp Đạo kỳ rồi?

Giọng nói vừa vang lên, Vô Thiên thân hình cao lớn đi từ trong cửa động ra, trên mặt đều là khinh thường.

Những người này dám để ông ta quỳ xuống, hiện giờ đã tới ba ngày, xem đám Hàn Ly còn di ngôn gì muốn nói.

Vô Thiên nhìn thoáng qua Hàn Ly, khẽ cau mày.

- Hàn Tuyết, không phải ngươi tới địa bàn của Thần Nông Tông sao, sao không mang tiểu tử kia về, cho dù không mang tiểu tử kia về, cũng nên mang vài đệ tử của Thần Nông Tông tới cho ta nếm thử chứ, đã lâu rồi ta không nếm hương vị của đệ tử Thần Nông Tông, không phải ngươi bị đệ tử của Thần Nông Tông quăng đấy chứ.

Vô Thiên cười hỏi.

Ông ta đi từ trong bí cảnh ra, không chỉ không thấy Vô Sương tới đón ông ta, ngay cả Hàn Ly cũng không ở trong Hàn Ly Động.

Ông ta hỏi thăm, mới biết Hàn Ly đến Thương Ngô Sơn.

Ông ta tuyên bố muốn diệt Hàn Ly Động, Hàn Ly và Ma Ngưu mới trở về, nhưng không thấy Mạc Phàm nữa.

Mạc Phàm mới là mấu chốt khiến ông ta chịu nhục, nếu ông ta ra ngoài, báo thù có thể thiếu Mạc Phàm được sao?

- Vô Thiên, ngươi đừng nói linh tinh, ngươi đừng quên, bây giờ còn chưa tới một tháng, ngươi vẫn không thể ra tay với bọn ta.

Hàn Ly nhíu mày nói.

Dựa theo ước định lúc trước, Vô Thiên và Vô Sương không thể ra tay với bọn họ trong vòng một tháng.

- Ta không thể ra tay với các ngươi, nhưng ta giết những yêu binh yêu tướng này, hẳn là không có vấn đề gì chứ?

Vô Thiên cười tàn nhẫn, bàn tay vung lên.

Vài đạo phong nhận như nguyệt nha lập tức xuất hiện, chém về phía đám yêu binh yêu tướng cách đó không xa.

“Phốc!” Mấy chục yêu binh yêu tướng vốn không phản ứng kịp, bị chém thành mảnh nhỏ.- Vô Thiên, ngươi đủ rồi đó, một yêu vương Hợp Đạo kỳ, vậy mà ra tay với đám yêu binh yêu tướng, ngươi còn tôn nghiêm của yêu vương không?

Hàn Ly nhíu mày, quát lớn.

Thông thường, yêu vương sẽ không tàn sát yêu tộc cấp thấp.

Vô Thiên không chỉ dùng yêu tộc của Hàn Ly Động bà ta uy h**p bà ta, còn ra tay tàn sát những yêu tộc này.

- Tôn nghiêm, không phải tôn nghiêm của ta bị các ngươi giẫm dưới chân sao, vậy mà các ngươi không biết?

Vô Thiên cười lạnh lùng, hờ hững nói.

Hàn Ly bảo ông ta quỳ xuống, vậy mà dám nói chuyện tôn nghiêm với ông ta.

Từ trước đến nay đều là yêu tộc cấp thấp quỳ với yêu tộc cấp cao như ông ta, đâu có yêu tộc cấp cao quỳ với yêu tộc cấp thấp?

Khi ông ta nói chuyện, vài đạo phong nhận lại xuất hiện.

- A a a, cung chủ cứu mạng.

Tiếng kêu thảm thiết và tiếng cầu cứu truyền đến.

- Vô Thiên, ta liều mạng với ngươi.

Hàn Ly nắm chặt tay, chiến giáp bán tiên khí và Uyên Ương Đao Mạc Phàm cho bà ta xuất hiện, bà ta muốn giết Vô Thiên.

Vô Thiên không thể ra tay với bà ta, nhưng bà ta không có hạn chế này.

Tóm lại, bà ta không thể nhìn thuộc hạ của mình bị g**t ch*t.

Không đợi Hàn Ly ra tay, đã bị Ma Ngưu giữ chặt.

- Ma Ngưu, ngươi muốn chết à, dám ngăn cản ta?

Đôi mắt Hàn Ly lộ ra dữ dằn, quay đầu hỏi.

- Ngươi không đánh lại được ông ta, sẽ chỉ khiến ông ta càng giết càng nhiều.

Ma Ngưu cười nhạt nói.

Hàn Ly không phải Mạc Phàm, cho dù có hai thanh bán tiên khí cũng không thương tổn tới Vô Thiên, trái lại sẽ bị đạo quang hộ thể của Vô Thiên làm bị thương, thậm chí g**t ch*t.

Nếu Hàn Ly bị đạo quang hộ thể của Vô Thiên phản chấn mà chết, sẽ không chịu trừng phạt, như vậy không đáng.

- Chuyện này…

Hàn Ly nheo mắt, do dự.

- Vô Thiên, ngươi muốn thế nào, nói thẳng ra đi, đừng ở đây lạm sát kẻ vô tội k*ch th*ch bọn ta.

Ma Ngưu thấy Hàn Ly không ra tay, thì cười đê tiện với Vô Thiên.

Vô Thiên sẽ không vô duyên vô cớ dẫn bọn họ đến đây, cũng không có hứng thú với việc giết yêu tộc cấp thấp.

Ông ta làm như vậy, chắc chắn là có mục đích của ông ta.

- Ma Ngưu, tuy thực lực của ngươi hơi kém, nhưng đầu óc có chút thông minh đó.

Vô Thiên cười hài lòng, nói.

- Nếu ngươi nói thực lực của lão Ngưu ta không bằng ngươi ta tin, nhưng nói đầu óc của lão Ngưu ta không bằng ngươi, ta thực sự không phục, nói chuyện chính đi.

Ma Ngưu cười nói.

- Muốn biết chuyện chính, vậy quỳ xuống trước, nếu không ta lại giết 100 yêu binh.

Trong mắt Vô Thiên lóe lên ánh sáng lạnh, nói.

Đám người này để ông ta quỳ ba ngày, nói chuyện với ông ta, dù thế nào cũng phải quỳ.

- Quỳ xuống, chuyện này đơn giản.

Ma Ngưu nói với vẻ hờ hững, quỳ xuống luôn.

Đại trượng phu co được dãn được, chỉ quỳ mà thôi, chẳng có gì to tát.

Vô Thiên hơi nhếch miệng, khóe miệng hiện lên tươi cười vì báo được thù.

- Được rồi, yêu tộc Hóa Thần kỳ thấy yêu vương Hợp Đạo kỳ phải có bộ dạng của Hóa Thần kỳ, tư thế quỳ rất tốt.

- Ngươi thì sao, Hàn Ly, con trâu này có giá trị 10 yêu binh, còn 90 yêu binh nữa, nếu ngươi không quỳ, ta sẽ giết 90 yêu binh này.

Vô Thiên quay đầu nổi giận với Hàn Ly, cười nói.

- Vô Thiên, ngươi.

Hàn Ly nhíu chặt mày, vẻ mặt lạnh lùng như băng sương.

- Ngươi không quỳ cũng được, để Tiểu Hàn Ly quỳ với ta là được rồi.

Vô Thiên nhìn về phía Tiểu Hàn Ly trên vai Hàn Ly, cười nói.

Tiểu Hàn Ly bị Vô Thiên nhìn chăm chú không có ý tốt, lập tức trốn sau lưng Hàn Ly.

- Ngươi đừng mơ.

Hàn Ly nghiến chặt răng, nói.

- Xem ra ngươi không coi trọng những yêu binh yêu tướng này, đây là 90 yêu mệnh, ngay cả quỳ mà ngươi cũng không chịu, vậy ta chỉ có thể giết những yêu binh yêu tướng này của ngươi rồi.

Vô Thiên hơi nhếch miệng, giơ tay muốn ra tay.

- Vô Thiên, ngươi đủ rồi đó, ta quỳ, nhưng sau khi ta quỳ, hi vọng ngươi có thể nói cho ta biết rốt cuộc là ngươi muốn làm gì.

Hàn Ly do dự một lát, vẫn quỳ xuống.

Những yêu binh yêu tướng này đều là bà ta hao phí tâm huyết bồi dưỡng, tất nhiên không thể ngồi nhìn bọn họ bị Vô Thiên g**t ch*t.

- Hô hô, được thôi, nếu ngươi ngoan ngoãn sớm một chút, sao có thể đến như bây giờ.

Vô Thiên cười đắc ý nói.

Hàn Ly nhíu chặt mày, trong mắt lóe lên sắc bén ước gì có thể giết người.

- Vô Thiên, bọn ta quỳ rồi, có phải ngươi nên nói chuyện chính, ngươi muốn bọn ta đến đây làm gì không?

Ma Ngưu cười lạnh lùng, nói.

Không phải chỉ quỳ thôi sao, không đụng chỗ không nên đụng, càng không phải ngủ với Hàn Ly, không biết Vô Thiên cao hứng cái gì.

- Chuyện này sao?

Vô Thiên cười khẽ, lấy một lồng sắt do cọc gỗ màu xanh tạo ra.

- Hiện giờ nhân loại kia ở đâu, ta muốn giết cậu ta thay Sương Nhi, nếu các ngươi không nói cho ta biết, ta chỉ có thể để nó giết hai ngươi trước rồi.

Hiện giờ nếu có nhân loại Vô Sương hận nhất, vậy chắc chắn là Mạc Phàm. Một khi đã như vậy, dù thế nào ông ta cũng phải giết Mạc Phàm giúp Vô Sương.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1675: Ngươi là đầu tiên.


Trong lồng sắt kia là một yêu thú chỉ dài hơn một mét, có chút giống con tê tê, nhưng dài như rồng.

Trong đôi mắt đỏ như máu lóe lên hung quang, cái miệng đầy răng nanh không ngừng khàn giọng gào thét với Hàn Ly và Ma Ngưu, nước bọt đều chảy cả ra.

Nếu không có lồng sắt ngăn cản, chỉ sợ tiểu thú này đã xông tới.

- Liệt Hồn Thú?

Hàn Ly nhìn thấy yêu thú trong tay Vô Thiên, vẻ mặt ngây ngốc nói.

Liệt Hồn Thú là một loại yêu thú rất tàn ác, hình thể nhỏ, nhưng yêu thú trong tay Vô Thiên đã có lân giáp màu lam, tương đương với yêu tộc Hóa Thần.

Nếu yêu tộc ở xung quanh bị Liệt Hồn Thú để mắt, rất có khả năng đang ngủ bị Liệt Hồn Thú ăn luôn.

- Không sai, là Liệt Hồn Thú.

Vô Thiên cười mỉa nói.

Đây là ông ta quỳ gối trong bí cảnh tình cờ tóm được, Liệt Hồn Thú Hóa Thần này muốn hạ miệng với ông ta, vật nhỏ này mới xuất hiện đã bị ông ta bắt lấy.

Ông ta không thể ra tay với Mạc Phàm, nhưng tiểu thú này thì có thể.

- Chuyện này…

Sắc mặt Hàn Ly khó coi.

Hiện giờ Mạc Phàm đang độ kiếp, không rõ sinh tử.

Nếu để Vô Thiên biết Mạc Phàm ở đâu, Mạc Phàm độ kiếp sẽ càng thêm nguy hiểm.

Cho dù không có Liệt Hồn Thú này, Mạc Phàm cũng không có khả năng sống sót.

- Không nói cho ta biết cũng được, không phải ngươi bảo vệ những yêu binh yêu tướng này sao, ta không giết bọn họ, vật nhỏ này đang đói bụng, ta cảm thấy thịt Tiểu Hàn Ly non mềm như thế, chắc chắn Liệt Hồn Thú rất thích.

Vô Thiên há to miệng, cười nói.

Nói xong, ông ta mở lồng sắt ra, thả Liệt Hồn Thú ra ngoài.

Vẻ mặt Liệt Hồn Thú hung ác, vốn là há to miệng như bồn máu nuốt thi thể của một yêu tướng, lúc này mới chậm rãi bò về phía Hàn Ly.

- Vô Thiên, ngươi dám!

Hàn Ly tức giận nói.

- Ta có gì không dám, ta cho ngươi lựa chọn, tự ngươi không chọn mà thôi, nếu ngươi lựa chọn nói cho ta biết Mạc Phàm ở đâu, có lẽ khẩu vị của Liệt Hồn Thú sẽ không như vậy, nếu không thì…

Vô Thiên cười mỉa nói.- Ngươi.

Hàn Ly nhíu mày, trong mắt hiện lên khó xử.

Nếu bà ta nói vị trí của Mạc Phàm, Mạc Phàm gặp nguy hiểm rồi.

Ngược lại, Tiểu Hàn Ly gặp nguy hiểm rồi.

Lúc bà ta đang do dự, một giọng nói truyền đến.

- Không cần tìm nữa, ta ở đây.

Hàn Ly nghe thấy giọng nói này, nhìn chỗ phát ra giọng nói.

Chỉ thấy Mạc Phàm mặc áo cà sa đi tới, khí tức phiêu phiêu dục tiên và khí tức chôn vùi toàn bộ của lôi đình tràn từ người hắn ra.

Vẻ mặt bà ta lập tức sửng sốt, trong mắt đều là không tin được.

Mạc Phàm đi cùng Bạch Hổ và ngũ yêu vương, hắn không chỉ bình yên trở về, còn giống như độ thiên kiếp không tệ.

Không nói tới Bạch Hổ và ngũ yêu vương, chỉ riêng 18 đạo thiên kiếp đã không dễ độ như vậy.

- Tiểu tử, hóa ra ngươi đi độ kiếp, xem ra ngươi độ kiếp thành công rồi.

Vô Thiên nhìn Mạc Phàm, khóe miệng hơi nhếch lên, cười nói.

Trên người Mạc Phàm nồng đậm lôi đình chi khí, đây đúng là dấu hiệu mới độ kiếp xong.

Chỉ là cho dù Mạc Phàm độ kiếp xong thì thế nào, trước khi độ kiếp Mạc Phàm là Nguyên Anh đỉnh phong, sau khi độ kiếp cũng như vậy, chẳng qua có thể phóng thích lực lượng của mình hoàn toàn, không đến mức đưa tới lôi kiếp mà thôi.

Tu vi của Mạc Phàm hiện giờ, chỉ là con mồi của Liệt Hồn Thú.

Mạc Phàm nhìn Hàn Ly và Ma Ngưu quỳ trên đất, hắn vung tay lên đỡ hai bọn họ.

Sau đó hắn dời mắt, nhìn về phía Liệt Hồn Thú như hung thần ác sát kia.

- Ngươi muốn Liệt Hồn Thú này thôn phệ ta sao?

Mạc Phàm hỏi.

- Thế nào, có vấn đề gì à?

- Quả thật như vậy không vi phạm lời thề của ngươi.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Vô Sương và Vô Thiên không thể tự mình ra tay với hắn, nhưng mượn những vật khác thì được.

- Cho nên ngươi còn di ngôn gì muốn nói.

Vô Thiên cười mỉa nói.

Vô Thiên không nói nhiều lời vô nghĩa với Mạc Phàm, ông ta không có hứng thú nói lời vô nghĩa với một tu sĩ nhân loại.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, đi tới bên cạnh Hàn Ly, vươn một tay về phía Tiểu Hàn Ly.

Lúc này Tiểu Hàn Ly bị Vô Thiên và Liệt Hồn Thú dọa sợ tới mức co rút thành một cục, cơ thể không ngừng run rẩy, trốn sau lưng Hàn Ly, trong đôi mắt to ngập nước tràn đầy vẻ sợ hãi.

Cho dù nhìn thấy Mạc Phàm, cũng không thân thiết quấn lấy như trước.

Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra, trên tay xuất hiện tạo hóa chi lực.

- Tới đây, không phải sợ.

Tiểu Hàn Ly nhìn thấy tạo hóa chi lực, lúc này mới nhảy tới tay Mạc Phàm, nuốt tạo hóa chi lực xuống.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, đặt Tiểu Hàn Ly lên trên vai mình, sờ đầu của Tiểu Hàn Ly, đi về phía Liệt Hồn Thú.

- Chỉ dựa vào yêu thú này, cũng muốn thôn phệ ta?

Mạc Phàm cười khinh thường.

Hắn vươn một tay ra, ngoắc ngón tay với Liệt Hồn Thú.

- Ta cho ngươi cơ hội, ngươi tới thôn phệ ta đi.

Bàn tay hắn vươn ra, Liệt Hồn Thú không chỉ không dám thôn phệ tay Mạc Phàm, trái lại phát ra âm thanh hu hu, không ngừng lắc đầu vẫy đuôi lùi về sau, giống như sợ thứ gì đó.

Mạc Phàm đi về trước một bước, Liệt Hồn Thú lùi về sau một bước.

Liệt Hồn Thú luôn lùi đến cái lồng trong tay Vô Thiên, lúc này mới dừng lại.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nhạt, nhìn về phía Vô Thiên.

- Hình như yêu thú của ngươi không có lá gan này, ngươi còn yêu thú khác không, hay là ngươi có gan này không?

Sắc mặt Vô Thiên khó coi, trong mắt hiện lên dữ dằn.

Ông ta không dễ dàng gì mới bắt được Liệt Hồn Thú, đã vậy còn quá phế, bị một tu sĩ Nguyên Anh như Mạc Phàm dọa trở về.

- Đồ vô dụng.

Năm ngón tay ông ta nắm chặt, Liệt Hồn Thú và cả cái lồng nát thành bột phấn.

Yêu thú này vô dụng như vậy, không cần thiết phải giữ lại.

- Tiểu tử, coi như là ngươi có chút bản lĩnh, vậy mà dọa Liệt Hồn Thú thành ra như vậy, chỉ là Liệt Hồn Thú không giết được ngươi cũng không sao, ta lấy những yêu binh yêu tướng này tiếp tục trút giận cũng được.

Vô Thiên cười mỉa nói.

Mạc Phàm có thể dọa Liệt Hồn Thú lùi lại, nhưng dọa được ông ta sao?

Nếu không có biện pháp dọa ông ta, ông ta sẽ giết từng yêu binh yêu tướng, những yêu binh yêu tướng này đều là tâm phúc của Hàn Ly, ông ta không tin Mạc Phàm còn có thể bình tĩnh.

Nói xong, một tay của ông ta duỗi về phía yêu binh, một dòng lực lượng tự nhiên sinh ra, cơ thể yêu binh kia lập tức không thể khống chế bay vào trong tay ông ta.

- Ngươi là đầu tiên.

Vô Thiên cười, năm ngón tay muốn nắm chặt.

- Vô Thiên, ngươi dừng tay, chẳng lẽ ngươi chỉ biết ra tay với yêu tộc cấp thấp.

Sắc mặt Hàn Ly thay đổi, tức giận nói.

- Ta dừng tay cũng được, bảo tên tiểu tử kia quỳ xuống đi.

Vô Thiên nhìn Mạc Phàm, cười đắc ý nói.

Nếu không giết được Mạc Phàm, vậy thì nhục nhã Mạc Phàm trước, xem như là lợi tức.

- Vô Thiên, ngươi biết bây giờ Vô Sương thế nào, ngươi biết vì sao bây giờ bà ta chưa tới đón ngươi không?

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.

Nếu hắn nhớ không nhầm, Vô Sương từng đồng ý với Vô Thiên, ba ngày sau sẽ tự mình tới đón Vô Thiên, nhưng mà bây giờ không có khả năng rồi.

- Vô Sương, nàng ở đâu?

- Bảo bọn họ nói với ngươi, nói cho ngươi hay.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng nói. Những lời này vừa vang lên, bốn bóng dáng xuất hiện.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1676: Ngươi phải rời khỏi đây à?


Vô Thiên, Hàn Ly và Ma Ngưu nhìn thấy bốn bóng dáng này, vẻ mặt lập tức khác nhau.

- Đây, đây là?

Bốn người này không phải ai khác, đúng là đám Bạch Hổ vương.

- Đây là chuyện gì thế?

Hàn Ly và Ma Ngưu cảm thấy khó hiểu nói.

Mạc Phàm không phải đi độ kiếp, lại mang bốn yêu vương về.

Bốn yêu vương tới đây, là giết Mạc Phàm, hay mới bị Mạc Phàm phát hiện?

Thần thức của Mạc Phàm không phải mạnh bình thường, có thể cảm nhận được tồn tại của bốn yêu vương.

Nếu bốn yêu vương tới đối phó Mạc Phàm, vậy thì phiền phức rồi.

Bốn yêu vương còn mạnh hơn Vô Thiên nhiều, Vô Thiên không thể ra tay với Mạc Phàm, nhưng bốn yêu vương này không bị hạn chế.

Vô Thiên cũng sửng sốt, sau đó khôi phục như thường.

Ông ta đi tới trước người bốn yêu vương, khom người cúi đầu.

- Vô Thiên bái kiến bốn vị yêu vương đại nhân, bốn vị yêu vương tới đây làm gì thế, sao lại đi cùng một nhân loại?

Không biết sao bốn yêu vương lại đi cùng Mạc Phàm, nhưng bốn yêu vương chắc chắn sẽ không phản chiến đứng về phía nhân loại, trừ phi đầu óc của bốn yêu vương có vấn đề.

Cho dù Mạc Phàm là đệ tử có bối phận cao ở Thần Nông Tông, cũng như vậy.

- Vô Thiên, ngươi vừa nói gì, có thể lặp lại lần nữa không?

Bạch Hổ vương liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, hỏi.

- Vô Thiên bái kiến…

Vô Thiên hơi sửng sốt, nói.

- Không đúng, câu trước.

- Vô Sương.

- Còn câu trước nữa.

ể ể ố- Để tiểu tử này quỳ xuống sao?

Vô Thiên nghĩ một lát, tiếp tục nói.

- Đúng vậy, là câu này, ngươi muốn tiểu tử này quỳ xuống, nếu không ngươi định làm gì?

Bạch Hổ vương gật đầu, nói.

- Vậy mà tiểu tử nhân loại này khiến ta quỳ ba ngày, tất nhiên là ta không thể tha cho cậu ta, chuyện này Bạch Hổ vương có vấn đề gì sao?

Vô Thiên tò mò hỏi.

- Có, là vấn đề rất lớn, khi Mạnh Bất Đồng đại nhân rời đi có nói một câu, nếu Mạc đại nhân xảy ra vấn đề gì ở Vạn Yêu Quật, sẽ khiến bọn ta biến mất vĩnh viễn, tuy ngươi không thể giết Mạc đại nhân, nhưng bảo Mạc đại nhân quỳ xuống, ngươi cảm thấy Mạnh đại nhân sẽ trừng trị bọn ta thế nào?

Bạch Hổ vương lạnh lùng nói.

Bạch Hổ vương nói xong, năm ngón tay mở ra, một thanh trường đao xuất hiện trong tay ông ta, phong mang lóe lên.

Ông ta vừa nói xong những lời này, Vô Thiên và đám Hàn Ly lại sửng sốt.

- Cái gì?

Nhất là Hàn Ly, Hàn Ly hiểu rõ quan hệ giữa Mạc Phàm và Mạnh Bất Đồng nhất, bây giờ Mạnh Bất Đồng lại phải bảo vệ Mạc Phàm, còn ra lệnh cho bốn yêu vương, sao có chuyện này được?

Mạnh Bất Đồng không phái người giết Mạc Phàm, đã không tệ rồi, bây giờ xảy ra chuyện gì thế?

Đôi mắt của Vô Thiên chớp chớp, mãi mới phản ứng kịp.

- Bạch Hổ vương đại nhân, có phải có nhầm lẫn gì hay không?

Tất nhiên là ông ta có biết Mạnh Bất Đồng, một trong những người cầm quyền rất cường đại ở Thần Nông Tông, cho dù là bốn yêu vương cũng không dám làm trái.

Nhưng người cường đại như vậy có quan hệ gì với Mạc Phàm, nhất định là nhầm rồi.

Nếu Mạc Phàm thật sự là đại nhân vật như Mạnh Bất Đồng, cần ở cạnh cấp bậc như Hàn Ly sao, ít nhất cũng phải là Bạch Hổ vương.

- Ngươi đang nghi ngờ bổn vương à?

Bạch Hổ vương nhíu mày, lạnh giọng hỏi.

- Hay là ngươi đang nghi ngờ bốn bọn ta?

Bên cạnh Bạch Hổ vương, mỹ nữ tóc đỏ nói.

Uy áp thuộc loại vương giả phóng thích mà ra từ người mỹnữ tóc đỏ, đè về phía Vô Thiên.

Sắc mặt Vô Thiên thay đổi, khó coi hoàn toàn.

Một yêu vương thì có khả năng nhầm lẫn, nhưng ở đây có tận bốn yêu vương, không có khả năng mỗi người đều nhầm.

- Chuyện này…

- Chuyện lần này ầm ĩ lớn rồi.

Trong chớp mắt, trong mắt ông ta không còn một chút đắc ý.

- Hỏa Xà vương đại nhân, ta không có ý này…

- Vậy ngươi có ý gì?

Mỹ nữ tóc đỏ nhíu mày hỏi.

- Bốn vị đại nhân tha mạng.

Đôi mắt của Vô Thiên đảo liên tục, quỳ trên đất nói.

Tuy bốn yêu vương này cũng là Hợp Đạo kỳ, nhưng bốn yêu vương đều nắm giữ bản nguyên chi vật của Vạn Yêu Quật.

Nếu ông ta ra tay với bốn yêu vương, bị g**t ch*t có thể là chuyện trong chớp mắt.

- Chúng ta tha cho ngươi không có tác dụng gì, ngươi để Mạc đại nhân quỳ xuống, còn dùng yêu binh yêu tướng của Hàn Ly Động để uy h**p, ngươi xem Mạc đại nhân có tha cho ngươi không.

Bạch Hổ vương hừ lạnh một tiếng, nói.

Tâm tình của Vô Thiên lập tức chìm vào đáy cốc, đôi mắt âm tình bất định nhìn về phía Mạc Phàm.

Một lát sau, tươi cười nịnh nọt xuất hiện trên mặt ông ta.

- Thật không ngờ Mạc đại nhân có địa vị cao như vậy ở Thần Nông Tông, lúc trước Vô Thiên đã đắc tội nhiều, mong Mạc đại nhân tha thứ, từ nay về sau Vô Thiên ta sẽ không tới tìm Hàn Tuyết và Ma Ngưu gây phiền phức, ngươi xem như vậy được không?

- Nếu ngươi còn không hài lòng, ta có thể lại tiến vào bí cảnh kia quỳ ba ngày, không, quỳ ba năm, coi như là trừng phạt lúc trước ta mạo phạm.

Vừa rồi ông ta định dùng Liệt Hồn Thú giết Mạc Phàm, còn ép Mạc Phàm quỳ xuống.

Chỉ cần một câu của Mạc Phàm, bốn yêu vương sẽ không thèm nhăn mày một cái, ra tay giết ông ta luôn.

- Cho ngươi quỳ ba năm, đợi ngươi ra ngoài, lại tìm yêu thú khác tới giết ta à, hay là để ngươi giết yêu binh yêu tướng của Hàn Ly uy h**p ta?

Mạc Phàm nhíu mày, hỏi.

- Chuyện này, tiểu nhân không dám, Mạc đại nhân yên tâm, tiểu nhân không dám nữa đâu.

Vô Thiên vội vàng lạy trên đất, khẩn cầu.

- Không dám?

Mạc Phàm lắc đầu cười.

- Ông ta, các ngươi nhìn mà làm đi, ta không muốn nhìn thấy ông ta nữa.

Mạc Phàm lạnh lùng nói với Bạch Hổ vương.

Hắn đã cảnh cáo Vô Thiên và Vô Sương vài lần, hai người vẫn không biết hối cải.

Vẻ mặt Vô Thiên ngây ngốc, khuôn mặt vô cùng khó coi, vội vàng nói:

- Mạc đại nhân tha mạng.

- Chuyện này đơn giản.

Bạch Hổ vương vươn một tay về phía Vô Thiên.

Một cơn gió xoáy lập tức xuất hiện xung quanh Vô Thiên, cuốn Vô Thiên vào bên trong.

- Không, không, bốn vị yêu vương ta là yêu tộc, tiểu tử này là nhân loại, chẳng lẽ các ngươi muốn phản chiến nhân loại sao?

Vô Thiên không cam lòng nói.

Bạch Hổ vương không thèm quan tâm đến lý lẽ, phản chiến hay không, không do Vô Thiên định đoạt.

Năm ngón tay ông ta nắm chặt, Vô Thiên biến mất trong gió lốc.

Trong Hàn Ly Động, lập tức yên tĩnh trở lại.

- Mạc đại nhân, như vậy đại nhân hài lòng chưa?

Bạch Hổ vương hỏi.

- Ta sẽ rời khỏi Vạn Yêu Quật về Thần Nông Tông nhanh thôi, ta không muốn có người quấy rầy bọn họ nữa, nếu không lời Mạnh sư huynh nói cũng có hiệu lực như vậy.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

- Ngươi phải rời khỏi đây à?

Hàn Ly nhíu mày, hỏi.

- Không sai.

Mạc Phàm gật đầu.

Hắn và đám Hàn Ly coi như có duyên, chuyện nơi này đã xem như xong việc, trở về nhìn một cái cũng là lúc rời đi.

Đúng lúc có tứ đại yêu vương ở đây, có thể đảm bảo an toàn của bọn họ.

- Chuyện này không thành vấn đề, nếu là bạn của Mạc đại nhân, sau này ở Vạn Yêu Quật không có ai dám gây sự với bọn họ.

Bạch Hổ vương cung kính nói.

- Tốt nhất là như vậy, nếu không vừa rồi Vô Thiên biến mất thế nào, ta sẽ khiến các ngươi biến mất thế đó, tuy ta không thần thông quảng đại như Mạnh sư huynh ta, nhưng có bản lĩnh này hay không, các ngươi thử thì biết, các ngươi có thể rời đi rồi.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói. Sắc mặt đám Bạch Hổ vương thay đổi, rời khỏi Hàn Ly Động.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1677: Thứ này thật sự có tác dụng với ta.


Bốn yêu vương vừa rời đi.

- Mạc Phàm chuyện này là gì vậy?

Hàn Ly cảm thấy khó hiểu hỏi.

Mạc Phàm độ kiếp, còn tìm Mạnh Bất Đồng hộ đạo, kết quả tình huống thay đổi hoàn toàn.

Không chỉ độ kiếp thành công, ngay cả ngũ yêu vương đều cung kính với hắn.

Mạc Phàm cười nhạt, nói qua loa quá trình độ kiếp với Hàn Ly.

Chỉ sau một chén trà nhỏ.

- Hóa ra là như vậy, chẳng trách bây giờ ngươi có thể rời khỏi Vạn Yêu Quật rồi.

Hàn Ly hiểu ra nói.

Bỗng nhiên vừa rồi Mạc Phàm nói phải rời khỏi Vạn Yêu Quật, hiện giờ quả thật Mạc Phàm không cần ở Vạn Yêu Quật nữa.

Hiện giờ Vạn Yêu Quật không còn thứ Mạc Phàm cần, cũng không có thế lực có thể đối phó Mạc Phàm.

Mạnh Bất Đồng lại để Mạc Phàm ở Vạn Yêu Quật, là lãng phí thời gian của ông ta và Mạc Phàm.

ầ ểMạc Phàm cười khẽ, sờ đầu Tiểu Hàn Ly vẫn còn hoảng sợ.

- Đại nhân, ngươi thật sự chống đỡ được thiên kiếp nhị trọng sao?

Ở bên cạnh, Ma Ngưu vô cùng khiếp sợ hỏi.

Thiên kiếp nhị trọng, đây là Hợp Đạo kỳ mới có khả năng phải độ kiếp, cho dù là Hợp Đạo kỳ nghe cũng thay đổi sắc mặt, vậy mà một tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong như Mạc Phàm có thể độ qua.

- Nếu không thì sao?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Ma Ngưu một cái, nói.

- Đại nhân, ngươi không hổ là chân mệnh thiên tử được lão Ngưu ta nhìn trúng, ngươi thiếu đồ đệ không, ngươi không ngại có thêm một đồ đệ là yêu tộc với thiên tư thông tuệ, chăm chỉ hiếu học, anh tuấn tiêu sái, ngộ tính cực cao đúng không?

Ma Ngưu tiến đến bên cạnh Mạc Phàm, nói với vẻ đê tiện.

Nguyên Anh của Mạc Phàm có thể độ qua thiên kiếp nhị trọng, người như vậy sao có thể bỏ qua.

Đừng nói là làm đồ đệ, làm cháu ông ta cũng nguyện ý.

- Nếu những lời ngươi vừa nói là thật, ta sẽ suy xét nhận ngươi làm đồ đệ.

Mạc Phàm tức giận nói.

Tuy tên này là một con trâu, nhưng tính cách không khác Bàn Tử lắm, tự kỷ muốn chết.

Nghĩ đến Bàn Tử, Mạc Phàm không khỏi nhíu mày.

Lúc hắn tới Truyền Tống Trận xảy ra vấn đề, không biết người trong nhà thế nào rồi.

Ý niệm này chỉ lóe qua, thì vội vàng biến mất.

Đợi kết thúc Đại Bỉ, hắn giải quyết Long Ngạo Thiên, cứu Tiểu Tuyết ra, là có thể về Địa Cầu rồi.

- Đại nhân, ngươi nói như vậy quá thương tổn tâm của lão Ngưu ta rồi, dù gì lão Ngưu ta cũng là thiên tài có thiên phú trong suốt mấy ngàn năm nay của Ma Ngưu Nhất Tộc, tướng mạo thì không cần phải nói, có không biết bao nhiêu ngưu yêu xinh đẹp như hoa muốn gả cho ta đó.

Ma Ngưu ôm ngực, bộ dạng như thương tâm muốn chết.

Mạc Phàm không để ý tới Ma Ngưu, lấy ba bình ngọc cỡ ngón cái ra.

Hắn điểm lên mi tâm của Tiểu Hàn Ly, môi khẽ động, Tiểu Hàn Ly lập tức phun ra một đám hỏa diễm màu lam.

Mạc Phàm thu hỏa diễm màu lam vào trong bình, đồng thời để hai bình khác trước mặt Hàn Ly và Ma Ngưu.

- Cho ta một nhánh thần hồn của hai ngươi, sau khi ta trở về, sẽ bảo người cho các ngươi tự do.

Mạc Phàm bình tĩnh nói.

Yêu tộc ở Vạn Yêu Quật, nhất là yêu tộc tu vi cao, gần như đều muốn có tự do, có thể tự do ra vào Vạn Yêu Quật.

Nhưng Vạn Yêu Quật là bảo tinh của Thần Nông Tông, rõ ràng là không hiện thực.

Bảo tinh ở bên trong Thần Nông Tông, để những yêu tộc này tự do ra vào Vạn Yêu Quật, Thần Nông Tông sẽ vô cùng loạn.

Nhưng hắn ra mặt, cho Hàn Ly và Ma Ngưu tự do hẳn là không thành vấn đề.

Vẻ mặt Ma Ngưu khẽ đổi, vội vàng phong một đạo thần hồn của mình vào trong bình, giống như sợ bỏ lỡ.

- Đại nhân, đây là của ta.

- Đừng cao hứng quá sớm, ta để các ngươi rời khỏi Vạn Yêu Quật, nhưng bên ngoài chưa chắc tốt hơn ở đây.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Vạn Yêu Quật là bảo tinh của Thần Nông Tông, tuy ít đi chút tự do, nhưng được Thần Nông Tông bảo hộ.

Thần Nông Tông ngoại trừ hạn chế tự do của yêu tộc ở Vạn Yêu Quật, đa số tình huống vẫn mặc yêu tộc ở Vạn Yêu Quật tự sinh tự diệt, chỉ phái một số đệ tử tới thu thập một số thứ có tác dụng mà thôi.

Những thứ có tác dụng này phần lớn là đạt được từ người yêu thú cấp thấp, xem như hữu hảo với yêu tộc.

Đổi lại là tông môn khác, có khả năng yêu tộc bị sử dụng như nô lệ, vốn không có tự do.

Thậm chí một số tu sĩ Kim Đan kỳ, có thể khiến yêu vương Hợp Đạo kỳ nghe lệnh, nếu làm trái, sẽ bị tu sĩ Kim Đan g**t ch*t.

- Tự do này có thể đến Thần Nông Tông gặp ngươi không?

Hàn Ly nhíu mày, do dự một lát hỏi.

Thần hồn là thứ rất mẫn cảm, giao cho Thần Nông Tông gần như là giao mạng nhỏ cho Thần Nông Tông, Thần Nông Tông có thể lấy mạng bà ta bất cứ lúc nào.

Nhìn như có thể ra ngoài tùy ý, thực ra là bị quản chế trong tay người khác.

Nếu có thể gặp Mạc Phàm, trái lại bà ta có thể suy xét.

Mạc Phàm như nhìn ra băn khoăn và tâm tư của Hàn Ly, lắc đầu cười.

- Đạo thần hồn này sẽ dùng trong lệnh bài thân phận, sẽ không nắm sinh tử của các ngươi, lệnh bài thân phận này làm xong, ta sẽ phái môn đồng của ta đưa tới cho các ngươi, các ngươi cầm lệnh bài thân phận này có thể đến Thần Nông Tông tìm ta.

Thông thường, trừ phi là nhân vật vô cùng nguy hiểm rời khỏi Thần Nông Tông, nếu không Thần Nông Tông sẽ không lấy thần hồn của đối phương làm môi giới hạn chế đối phương.

- Vậy sao.

Lông mày của Hàn Ly giãn ra, lúc này mới phân ra một đạo thần hồn đặt vào trong bình ngọc.

Mạc Phàm cất bình ngọc, trả Tiểu Hàn Ly cho Hàn Ly.

- Vậy ta đi trước, sau này còn gặp lại.

Tự do và an toàn của đám Hàn Ly đều có bảo đảm, cũng tới lúc hắn đi rồi.

Đối phó Long Ngạo Thiên, hắn còn chuẩn bị một thời gian.

- Đợi một chút, ngươi cầm thứ này đi, hẳn là có tác dụng với ngươi.

Hàn Ly thấy Mạc Phàm rời đi, vội vàng lấy một ngọc thạch thất thải to bằng nắm tay ra.

Đây là bà ta tìm được từ trong Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh, mấy ngày nay bà ta nghiên cứu tác dụng của tảng đá này, tảng đá này có thể thay đổi khí tức của người khác, thậm chí bản chất năng lượng.

Tuy Mạnh Bất Đồng để Mạc Phàm về Thần Nông Tông, nhưng chỉ vì Vạn Yêu Quật đã không còn gì đối phó được Mạc Phàm.

Mạc Phàm trở về Thần Nông Tông, chắc chắn sẽ càng nguy hiểm hơn ở Vạn Yêu Quật.

Trên người Mạc Phàm có đủ bán tiên khí công phòng, bà ta đưa thêm cho Mạc Phàm cũng không có tác dụng gì, nhưng thứ này có thể thay đổi khí tức và bản chất của con người, có lẽ có tác dụng với Mạc Phàm.

- Thứ này thật sự có tác dụng với ta.

Mạc Phàm nhìn tảng đá thất thải, nhướn mày nói.

Thân là tu sĩ thay đổi dung mạo rất đơn giản, nhưng thay đổi khí tức rất khó, nhất là muốn lừa được cao thủ.

Thứ này tên là Vạn Nguyên Thạch, được xưng là bản căn của vạn vật, bởi vậy có thể thay đổi khí tức của tu sĩ.

Một số thích khách, sát thủ đứng đầu, đều hi vọng đạt được thứ này.

Tuy là đệ tử của Thần Nông Tông, nhưng trên người hắn có vài thứ không thể lộ ra ngoài, ví dụ như Tạo Hóa Tiên Anh của hắn, không thể để lộ trước mặt một số người, nếu không sẽ có phiền phức lớn.

Một khi luyện hóa Vạn Nguyên Thạch, có thể thay đổi bản chất Nguyên Anh của hắn.

- Thần Nông Tông cũng không an toàn như vậy, ngươi nhận đi, cẩn thận một chút.

Hàn Ly đưa Vạn Nguyên Thạch cho Mạc Phàm, đỏ mặt nói.

Mạc Phàm không từ chối, cất Vạn Nguyên Thạch, lại hàn huyên với Hàn Ly mấy câu, lúc này mới rời đi, đi về phía Truyền Tống Trận trở về Thần Nông Tông.

Lần trước về Thần Nông Tông, chỉ đến cửa sơn môn, còn chưa tới phủ đệ của mình, đã bị sung quân đến Vạn Yêu Quật, không tính là chân chính trở về Thần Nông Tông. Lần này trở về, không biết sẽ thế nào.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1678: Vậy chúng ta làm sao bây giờ?


Vạn Yêu Quật cách Vô Cực Phong của Thần Nông Tông rất xa, nhưng thông qua Truyền Tống Trận nhanh hơn nhiều.

Một lúc lâu sau, Mạc Phàm liền đến Vô Cực Phong, phía trước một tòa phủ đệ hơi cũ nát, lông mày hắn lập tức nhíu lại.

Vô Cực Phong là chỗ của chưởng môn, linh khí cũng là nơi nồng đậm nhất trong mỗi phong.

Ngoại trừ chủ phong chỗ sư phụ hắn ra, còn khoảng trên vạn sơn phong lớn nhỏ.

Những sơn phong này tọa lạc rất nhiều cung điện, phủ đệ, biệt viện lớn nhỏ không đều, để đệ tử của Thần Nông Tông cư trú.

Nơi trước mắt là phủ đệ của hắn, tọa lạc ở vùng đất bên cạnh Vô Cực Phong.

Chuyện này không có gì, kiếp trước hắn cũng ở đây.

Nơi này từng là nơi ở của một vị sư tổ, sau khi vị sư tổ kia độ kiếp phi tiên, vẫn không có ai ở.

Phủ đệ này không tính là nhỏ, cả khu vườn có ba cái sân trước giữa sau, dựa vào mà đứng, thác nước từ trên núi lưu lại, xuyên qua giữa phủ đệ.

Có chút tương tự động thiên ở Giang Nam của Mạc gia, nhưng cao cấp hơn nhiều.

Tuy ở nơi hẻo lánh một chút, nhưng rất yên tĩnh.

Cũng vì như vậy mà sau khi thanh danh của hắn lên cao, vẫn ở nơi này, không ở sơn phong sư phụ cho hắn.

Kiếp trước, lúc hắn mới tới nơi này, thác nước trong phủ đệ bị người ta dẫn đi, dược điền cũng bị người ta chiếm dụng, bên trong biệt viện gần như thành nhà kho của người khác.

Trải qua hắn thu thập một phen, lúc này mới khôi phục bình thường.

Lần này khác trước, hắn đã mang theo Mạnh Vô Kỳ tới.

Nhưng phủ đệ hoàn toàn không thay đổi, trái lại tệ hơn.

Trái lại thác nước không bị người ta dẫn đi, nhưng nước chảy xuống không có một chút linh khí dao động.

Không chỉ như vậy, linh khí của cả phủ đệ rất ít, vốn không giống mức độ một phủ đệ nên có, thậm chí ven đường hắn đi còn có linh khí nồng đậm hơn nơi này nhiều.

Phải biết rằng nơi này là Thần Nông Tông, một trong thập đại tông môn của Tu Chân giới, thánh địa vô số người mơ ước tu luyện.

Linh khí thấp tới mức này, chỉ sợ nói ra không có ai tin tưởng.Nếu không phải trên bảng hiệu chỗ đại môn có khắc Minh Nguyệt Cư, thậm chí hắn còn hoài nghi đây có phải phủ đệ của mình hay không.

Hắn lắc đầu, mới chuẩn bị đi vào, đại môn của phủ đệ mở ra, Mạnh Vô Kỳ đi từ bên trong ra.

Mạnh Vô Kỳ nhìn thấy Mạc Phàm, hơi sửng sốt, vội vàng ra đón.

- Công tử, cuối cùng người cũng về rồi.

- Ngươi chuẩn bị đi đâu thế, phủ đệ của Vọng Cơ sư huynh, hay là động phủ của Chúc Vũ?

Mạc Phàm khẽ gật đầu, hỏi.

Mạnh Vô Kỳ ăn mặc chỉn chu ra cửa, rõ ràng là muốn ra ngoài.

Mạnh Vô Kỳ không quen nhiều đệ tử nam ở Thần Nông Tông lắm, anh ta chỉ có thể đi tìm Vọng Cơ sư huynh và Chúc Vũ.

Đôi mắt của Mạnh Vô Kỳ khẽ đảo, quỳ một gối xuống.

- Vô Kỳ xử lý phủ đệ bất lợi, mong công tử trách phạt.

Gần đây anh ta đang trùng kích Nguyên Anh kỳ, linh khí ở phủ đệ này quá loãng, cho nên lúc anh ta tu luyện, phần lớn đều tới phủ đệ của Vọng Cơ.

Chỉ là thật không ngờ, đúng lúc gặp Mạc Phàm trở về.

- Đứng dậy đi, đây không phải lỗi của ngươi.

Một tay của Mạc Phàm khẽ nâng lên, một dòng linh khí nâng Mạnh Vô Kỳ dậy.

Mạnh Vô Kỳ chỉ có tu vi Kim Đan, không tính là đệ tử của Thần Nông Tông, vốn không có biện pháp xử lý chuyện này.

Năm đó cho dù là hắn, cũng tốn không ít công sức mới giải quyết được chuyện này.

- Dạ, công tử.

Vẻ mặt Mạnh Vô Kỳ áy náy nói.

Mũi chân của Mạc Phàm khẽ điểm xuống, cơ thể bay l*n đ*nh chóp đại môn.

Trong mắt hắn lóe lên hào quang màu lam, nhìn bốn phía.

Rất nhanh, hắn thu hồi ánh mắt, trở lại bên cạnh Mạnh Vô Kỳ.

- Trận pháp của phủ đệ bị người ta phá sau khi ngươi tới đây, hay là phá từ trước.

Linh khí ở Vô Cực Phong rất nồng đậm, cho dù không tụ lại, cũng sẽ có linh khí nồng đậm.

Nhưng vì đạt được linh khí càng đậm hơn, mỗi một tòa cung điện và phủ đệ đều khắc Tụ Linh Trận, Tụ Linh Trận trong phủ đệ của hắn bị người ta phá hỏng, còn bị người ta phá hoàn toàn, không tới một tháng đừng nghĩ tu sửa xong.

Cho dù là hắn tự mình ra tay, cũng mất một tuần.

Không chỉ như vậy, Tụ Linh Trận trong phủ đệ xung quanh phủ đệ của hắn cường đại dị thường, thông thường, Tụ Linh Trận tụ linh khí vô cùng nhu hòa, rất ít khi rút linh khí ở xung quanh.

Những phủ đệ ở gần đây, lại giống như hắc động không ngừng hút đi linh khí.

Chính vì nguyên nhân này, mới hút đi linh khí xung quanh phủ đệ hắn.

- Ta tới ngày đầu tiên còn rất tốt, nhưng tối hôm đó, một đạo lôi hạ xuống, Tụ Linh Trận liền bị phá hủy, ta tìm Chúc Vũ tiên sinh và Vọng Cơ công tử, bọn họ tới nhìn một lát, liền bảo ta sau này tới chỗ bọn họ tu luyện.

Mạnh Vô Kỳ nói thẳng.

- Chuyện này cũng không thể trách bọn họ.

Mạc Phàm nhíu mày, lạnh lùng nói.

Chúc Vũ và Vọng Cơ sư huynh không phải đệ tử của Vô Cực Phong, bọn họ không tiện nhúng tay vào chuyện của Vô Cực Phong.

Ngoài ra, nếu kề bên này còn đám người kiếp trước, quả thật cũng là một đám khó chơi.

Vô Cực Phong là sơn phong của chưởng môn, phần lớn đệ tử nội môn đều tự cho mình là thanh cao.

Nhất là những đệ tử ở gần hắn, lại càng như vậy.

Ở Vô Cực Phong, đệ tử thiên phú cao ở trong cung điện mỗi đỉnh núi, theo thứ tự đi xuống, thiên tư càng ngày càng kém.

Hắn ở trong này, không chỉ là bên cạnh Vô Cực Phong, coi như là chân núi.

Ở trong này, ngoại trừ hắn ra, phần lớn là một số đệ tử thiên tư kém, nhưng có chút quan hệ có thể Vô Cực Phong.

Ví dụ như những đệ tử trưởng bối, là trưởng lão gì đó của Vô Cực Phong.

Những người này, cho dù là Chu sư huynh Chu Bất Vi của Luật Pháp Đường tới đây, cũng không dễ giải quyết.

Xử lý đám người bên này, lập tức sẽ có một đống phiền phức tìm tới cửa.

Kiếp trước, sư phụ hắn chiếu cố hắn nhiều, lúc này mới giải quyết được những phiền phức.

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?

Mạnh Vô Kỳ hỏi.

Anh ta chỉ là môn đồng của Mạc Phàm, anh ta tới phủ đệ của Vọng Cơ và Chúc Vũ, không có ai nói gì.

Nhưng Mạc Phàm là đệ tử chữ lót “Bất” của Thần Nông Tông, ở chỗ rất xa đã vô cùng hạ giá, càng không nói tới dùng ké phủ đệ của những người khác, chỉ sợ sẽ bị người ta cười đến rụng răng.

- Đương nhiên là lấy lại thứ thuộc về chúng ta.

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên ánh sáng lạnh, nói.

Kiếp trước hắn không dễ dàng tha thứ cho đám người bắt nạt hắn, hiện giờ càng không có khả năng.

Đồ của hắn, hắn phải lấy lại toàn bộ, không cho một thứ gì.

- Ngươi cầm thứ này đến Vô Khí Phong, tìm một đệ tử tên Không Hổ, giao thứ này cho người đó là được, còn lại ngươi không cần quan tâm.

Mạc Phàm lấy một ngọc giản ra, đánh vào đó một đạo thần niệm, đưa cho Mạnh Vô Kỳ.

Mạnh Vô Kỳ nhận lấy ngọc giản, không nghĩ nhiều, liền đi về phía Truyền Tống Môn thông tới Vô Khí Phong.

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên tinh quang, vào bên trong phủ đệ.

Đồng thời, thần thức của hắn không che giấu chút nào chậm rãi lan ra xung quanh, giọng nói trầm thấp vang lên trên không phủ đệ theo.

- Đệ tử dưới chữ lót “Bất” lập tức đóng Tụ Linh Trận của các ngươi lại, sư huynh sư tỷ chữ lót “Bất”, có thể đến phủ ta uống chén trà được không?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1679: Đệ cảm thấy thế nào?


Bên trong phủ đệ gần chỗ hắn, phần lớn là đệ tử chữ lót “Bất” và chữ lót “Không”.

Những đệ tử này, cho dù là xuất phát từ ý nguyện của mình, hay được người ta sai bảo, đồ của hắn đều phải trả lại.

Chữ lót “Bất” hắn sẽ nói chuyện một lát, chữ lót “Không” hoặc dưới, nếu không trả, hắn chỉ có thể đánh đi lên.

Những lời hắn nói vang lên không lâu, Tụ Linh Trận của một phủ đệ lập tức ôn hòa xuống.

Chỉ là những linh khí này chưa trở lại phủ đệ của hắn, đã bị phủ đệ khác ở xung quanh rút đi.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, vào bên trong chính sảnh của phủ đệ, hơi bố trí một chút, liền ngồi xuống vị trí chủ tọa, phẩm trà.

Chỉ sau một chén trà nhỏ, trong chính sảnh có năm khách tới.

Những người này bốn nam một nữ, một người trung niên tóc hoa râm, bốn người khác đều gần ba mươi tuổi, bộ dạng tất cả đều không dễ chọc.

- Mạc sư đệ, nghe nói đệ vừa đến Thần Nông Tông, đã được đưa tới Vạn Yêu Quật rèn luyện, thực lực tiến bộ rất nhanh, lúc này mới qua bao lâu đã tới Nguyên Anh kỳ, chỉ là Mạc sư đệ không củng cố tu vi, tìm sư huynh bọn ta làm gì?

Nam tử tóc hoa râm trong đó hít một lọ thuốc, không thèm nhìn Mạc Phàm, nói với vẻ hờ hững.

Tuy đây là lần đầu tiên ông ta gặp Mạc Phàm, nhưng người nào chuyển tới nơi này, ông ta gần như đều hỏi thăm rõ ràng.

Nếu không ông ta sẽ không làm càn như vậy, phá phủ đệ của Mạc Phàm thành ra thế này.

Không chỉ ông ta, những người khác cũng thế.

Nam tử tóc hoa râm mới mở miệng, mấy người khác cười cổ quái, đều nhìn về phía Mạc Phàm.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, nâng mắt nhìn nam tử tóc hoa râm.

- Phùng sư huynh đúng không, trận pháp trong phủ ta bị hủy một cách ngoài ý muốn, ta đã mời người trùng tu giúp ta, nhưng uy lực trận pháp của mấy vị sư huynh quá mạnh, cho nên hi vọng mấy vị sư huynh sư tỷ có thể điều chỉnh uy lực của Tụ Linh Trận ôn hòa một chút, đợi Tụ Linh Trận của ta khôi phục, chắc chắn sẽ hậu tạ.

Mạc Phàm bình tĩnh nói.

- Mạc sư đệ, đệ gọi bọn ta tới là vì chuyện này à, đệ cảm thấy bọn ta hủy trận pháp hộ phủ của đệ, hay là bọn ta rút linh khí ở phủ đệ của đệ?

Bên tay trái Mạc Phàm, nữ tử trang điểm diêm dúa lòe loẹt khóe miệng và khóe mắt đều nhướn lên, khí thế hung hăng nói.

Những người khác cũng nhao nhao lộ ra vẻ không vui.

Mạc Phàm lắc đầu, cười nhạt.

Hắn còn chưa hưng sư vấn tội, chỉ mong bọn họ phối hợp, còn có tạ lễ, không ngờ trái lại thành tệ như thế.

- Liễu sư tỷ cảm thấy thế nào?

Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.

- Ta cảm thấy thế nào sao? Thứ nhất, trận pháp hộ phủ ở phủ đệ của đệ bị hủy là chuyện của đệ, không liên quan gì tới bọn ta, nếu đệ cảm thấy có người hủy trận pháp hộ phủ của đệ, đệ có thể tìm người của Luật Pháp Đường tới, thứ hai, linh khí ở Vô Cực Phong là của mọi người, ai thích dùng thế nào thì dùng thế ấy, phủ đệ này của đệ không lấy được, vậy đừng trách những người khác lấy đi hết.

Nữ tử họ Liễu bá đạo nói.

- Vậy sao.

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên ánh sáng lạnh, khẽ gật đầu.

- Không sai, đệ còn chuyện gì không, nếu không ta đi trước.

Mỹ nữ họ Liễu liếc mắt nhìn Mạc Phàm với vẻ khinh bỉ, lạnh giọng hỏi.

Một người mới tới Thần Nông Tông, đúng là phách lối, nhưng muốn chơi với bọn họ còn kém xa.Nói xong, bà ta định đứng dậy rời đi.

- Liễu sư muội, Mạc sư đệ mời chúng ta tới đây uống trà, gấp rời đi làm gì, tuy chúng ta không cùng một sư phụ, nhưng đều là sư huynh đệ, có chuyện từ từ nói, đừng làm thương tổn hòa khí, nhanh ngồi xuống đi.

Nam tử tóc hoa râm như người lão luyện, mỉm cười nói.

“Hừ.” Mỹ nữ họ Liễu hừ lạnh một tiếng, vẫn ngồi xuống.

Nam tử họ Phùng bưng chén trà lên nhấp một ngụm, dời mắt nhìn Mạc Phàm.

- Mạc sư đệ, đệ quá biết cấp bậc lễ nghĩa rồi, không phải chỉ là chuyện nhỏ về Tụ Linh Trận sao, loại chuyện nhỏ như vậy cần gọi bọn ta tới đây giải quyết à, nhìn xem đệ khiến Liễu sư muội tức thành vậy, đệ nói lời xin lỗi với Liễu sư muội trước, chuyện Tụ Linh Trận, lát nữa chúng ta nói sau.

- Xin lỗi?

Mạc Phàm nhíu mày, hào quang trong mắt lại sắc bén không ít.

Đám người này hủy trận pháp hộ phủ của hắn, còn rút sạch linh khí quanh chỗ hắn, hắn hỏi tới trái lại thành không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, còn bắt hắn xin lỗi bọn họ.

Đám người này vẫn giống kiếp trước, một đám gia hỏa âm phụng dương không tuân, không thay đổi chút nào.

Nhất là nam tử họ Phùng, lại càng lật ngược phải trái Lô Hỏa Thuần Thanh chơi đùa.

- Phùng sư huynh, Liễu sư tỷ, vừa rồi quả thật ta hơi đường đột.

- Như vậy chẳng phải được rồi sao.

Nam tử họ Phùng hơi nhướn mày, cười đắc ý.

Nữ tử họ Liễu và những người khác cũng cười theo, vẻ mặt đắc ý vì thực hiện được mưu đồ.

Mới tới, thì phải có bộ dạng của người mới tới, nhất là người không có bối cảnh như Mạc Phàm, lại càng khỏi phải nói.

- Mạc sư đệ yên tâm, gần đây mấy vị sư huynh không vì đột phá, thì đang luyện đan, cần tương đối nhiều linh khí, lúc này mới tăng mạnh Tụ Linh Trận, đợi bọn họ xong việc, sẽ khôi phục Tụ Linh Trận như ban đầu, Mạc sư đệ ấm ức một thời gian hẳn là không có vấn đề gì đúng không, nếu Mạc sư đệ cần đột phá, có thể đến phủ đệ của ta.

Nam tử họ Phùng lại nói tiếp.

Đôi mắt Mạc Phàm hơi nheo lại, trong mắt có thêm vài phần châm chọc.

Phùng sư huynh này nói thì rất dễ nghe, thực ra chính bọn họ không muốn trả lại, nhưng lại khuyên hắn đừng đòi, không khác ý này mấy.

- Phùng sư huynh, quả thật vừa rồi ta hơi đường đột, nhưng ta không thấy là ta cần xin lỗi.

Mạc Phàm nói tiếp những lời mới nói.

Sắc mặt nam tử họ Phùng khó coi, tươi cười trên mặt cứng ngắc.

- Mạc sư đệ, đệ có ý gì đây, ta tốt bụng giải quyết vấn đề giúp đệ, còn mời đệ tới phủ đệ của ta, đệ lại có thái độ này, chẳng lẽ những linh khí trong phủ đệ của đệ, quan trọng hơn mấy sư huynh đột phá và thành đan à, lúc đệ mới nhập môn không có ai dạy đệ phải khiêm nhường sao, nếu là như vậy, chuyện này tự đệ nhìn mà làm, ta không quản nữa.

Nếu Mạc Phàm thành thật, bọn họ chơi mấy tháng, rồi bỏ qua cho Mạc Phàm.

Nếu nói như vậy, Mạc Phàm đợi coi.

- Chuyện này không cần Phùng sư huynh tới dạy ta, ta chỉ muốn hỏi một chút, mấy vị sư huynh và sư tỷ, không định điều chỉnh Tụ Linh Trận của mình đúng không?

Mạc Phàm làm như không nghe thấy nói.

Mấy người này coi hắn là đệ tử mới nhập môn, một người mặt đỏ một người mặt trắng là có thể tùy tiện v**t v* hắn, nghĩ đơn giản quá rồi.

- Đệ cảm thấy thế nào?

Nữ tử họ Liễu cười lạnh lùng, nói.

Bọn họ vốn không định điều chỉnh Tụ Linh Trận, Mạc Phàm như vậy càng không thể.

- Nếu ta nhớ không nhầm, vừa rồi Liễu sư tỷ từng nói, linh khí ở Vô Cực Phong là của mọi người, người nào lấy được nhiều thì của người đó, đúng không?

- Không sai, ta nói như vậy, thế nào, đệ muốn trùng kiến Tụ Linh Trận ở phủ đệ của mình sao?

Mỹ nữ họ Liễu không cãi lại, nói thẳng. Tụ Linh Trận như lều trại, không sóng không gió dựng không sao, nhưng xung quanh nhiều Tụ Linh Trận cường đại như vậy, Mạc Phàm lại dựng sẽ như dựng lều trại trong long toàn phong, không dễ dàng dựng được như thế, cho dù dựng xong, có thể rút linh khí của bọn họ sao?

- Chỉ cần Liễu sư tỷ từng nói là được, mời trở về đi, nếu mấy vị sư huynh sư tỷ suy nghĩ kỹ, có thể điều chỉnh Tụ Linh Trận của mình, nếu không thì nên suy nghĩ thêm về những lời này.

Vẻ mặt Mạc Phàm bình tĩnh, hạ lệnh đuổi khách.

Hắn đã đối xử rất khách sáo với những người này, nếu không được, vậy chỉ có thể dùng binh.

- Vậy sao, vậy bọn ta sẽ đợi xem.

Đám nam tử họ Phùng cười khinh thường, liền rời đi.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1680: Bán tiên khí, đệ có thật à?


Mấy người rời đi, Mạc Phàm cũng không sốt ruột.

Phủ đệ này không phải biệt viện ở Giang Nam của hắn, trận pháp ở bên trong cao cấp và phức tạp hơn nhiều, nếu hắn ra tay, tất nhiên không có vấn đề.

Nhưng phải tốn không ít thời gian, không thể nghi ngờ chuyện này sẽ ảnh hưởng tới chuẩn bị ứng phó Đại Bỉ của hắn.

Hắn rót cho mình chén trà, mới uống một ngụm, một trận cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, một vòng xoáy xuất hiện trên không phủ đệ.

Bên trong vòng xoáy, một con thiên nga trắng dài hơn năm mét xuất hiện, vẫy cánh đáp xuống phủ đệ của Mạc Phàm.

Ba người đi từ trên con thiên nga trắng xuống, đi đầu là một cô gái có diện mạo đáng yêu, rõ ràng là 2, 30 tuổi, nhưng như cô gái khờ dại, đáng yêu mười mấy tuổi.

Gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo, làn da trắng nõn như trẻ sơ sinh, đôi mắt tỏa ra quang mang như bảo thạch. Chỉ là cô gái này mặc thường phục màu đen kiểu nam, trước ngực là một chiếc tạp dề, bên cạnh treo túi dụng cụ, bên trong đủ loại dụng cụ kỳ lạ, trên đầu còn trùm khăn, phía sau cô gái ăn mặc như thợ sửa chữa, là Không Hổ Mạc Phàm gặp ở Vạn Yêu Quật.

Chẳng qua sau lưng Không Hổ là một cái hồ lô to hơn anh ta nhiều.

Anh ta đã là tu sĩ Hóa Thần sơ cấp, nhưng khi vách quả hồ lô này trên người, vẫn thở hổn hển như cũ, giống như khiêng một tòa ngũ hành đại sơn.

Vẻ mặt Mạnh Vô Kỳ cung kính, dẫn hai người đi vào chính sảnh chỗ Mạc Phàm.

Ở cửa chính sảnh, Mạc Phàm nhìn thấy cô gái mặc trang phục kỳ lạ, khóe miệng hơi nhếch lên.

Cô gái kỳ lạ này là Bất Linh sư tỷ, Luyện Khí Sư sau này có thể luyện chế tiên khí.

Ngoại trừ trình độ khí của cô, thói quen của cô cũng khiến người ta rất khó tưởng tượng.

Ví dụ như tọa kỵ, phần lớn tu sĩ lựa chọn yêu thú uy mãnh, cao quý, hoặc có ngoại hình rực rỡ, duyên dáng, thực lực cường đại.

Ví dụ như Long, Kỳ Lân, Phượng Hoàng, Bạch Hổ, ưng.

Nhưng Bất Linh sư tỷ lại chọn thiên nga, còn cứ nhồi đầy nuôi tới Hóa Thần kỳ.

Còn lý do, thứ nhất là thiên nga có huyết mạch của Phượng Hoàng, thứ hai là có thể vác nhiều đồ, thứ ba là đói bụng có thể nướng ăn.

Bất Linh sư tỷ kỳ lạ, từ cách ăn mặc của cô là có thể nhìn ra.

Mặc đồ như thợ đóng giày, phần lớn là vì thuận tiện, bộ óc khác hoàn toàn với người bình thường.

Nhưng chính vì như thế, mới khiến Bất Linh sư tỷ thành một thế hệ Luyện Khí Đại Sư.

Nhìn Bất Linh sư tỷ đi tới, Mạc Phàm cười khẽ, đi tới.

- Sư phụ, đây là Mạc sư thúc ở Vạn Yêu Quật mà con nói với người.

Không Hổ gãi đầu, cười rất đê tiện, mở miệng giới thiệu.

Nói xong, Không Hổ cõng hồ lô cúi đầu với Mạc Phàm một cách gian nan.

- Không Hổ bái kiến Mạc sư thúc.

Không Hổ mới nói xong, Mạc Phàm còn chưa mở miệng, Bất Linh lập tức tiến đến chỗ Mạc Phàm, ngửi người Mạc Phàm.

Thấy một màn này, vẻ mặt Không Hổ ở gần đó xấu hổ, ước gì có một cái lỗ để anh ta chui xuống.

Sư phụ người ta đều nho nhã lễ độ, sư phụ anh ta vừa đến liền ngửi người ta, một cô gái làm như vậy đúng là mất lịch sự.

- Sư phụ, sư phụ, trang trọng, trang trọng.

Không Hổ nhỏ giọng nhắc nhở.

Bất Linh không tức giận, rời khỏi người Mạc Phàm, trong mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng, nhìn Mạc Phàm.

- Trên người đệ đúng là có bảo vật tốt, lấy ra cho ta nghiên cứu một lát, ta có thể làm một việc giúp đệ.

Bất Linh mới mở miệng, tâm tình Không Hổ lập tức chìm xuống đáy cốc.

Bọn họ vừa mới tới, sư phụ anh ta đã bắt đầu đồng ý chuyện của Mạc Phàm.

Chính vì như vậy, nếu sư huynh đệ bọn họ không phải đang lẩn trốn, thì đang trả nợ giúp sư phụ.

Hiện giờ bên cạnh sư phụ anh ta chỉ có mình anh ta, nếu Mạc Phàm bảo làm chuyện gì, chỉ có anh ta tới làm.

Mạc Phàm cười nhạt một tiếng, xoay người đi vào trong chính sảnh.

- Chuyện này không sốt ruột, Bất Linh sư tỷ vào đi, uống chén trà rồi nói tiếp.

Bất Linh gật đầu, đi theo Mạc Phàm vào chính sảnh, ngồi xuống ghế cạnh ghế Mạc Phàm, bưng chén trà lên uống một hơi cạn sạch.

- Uống trà xong, nhanh nói đi, bảo bọn ta tới làm gì, đồ đệ của ta sẽ làm giúp đệ, sau đó đệ có thể giao bảo vật cho ta, đợi ta nghiên cứu xong hoàn toàn, sẽ trả lại cho đệ.

Một tay của Không Hổ đỡ trán, tuyệt vọng hoàn toàn.

- Mạc sư thúc, có phải người định chỉnh ta với sư phụ của ta hay không?

Anh ta nghe xong lời Mạc Phàm nói, chạy từ Vạn Yêu Quật trở về.

Lúc này mới trở về không lâu, lập tức sắp thành c* li ở phủ đệ của Mạc Phàm, anh ta đã hoài nghi Mạc Phàm cố ý.

Mạc Phàm lắc đầu cười, rót đầy chén trà cho Bất Linh sư tỷ, sau đó lấy một cái chén ra, rót đầy chén ném cho Không Hổ.

- Ta có thể tặng cho sư tỷ một kiện bán tiên khí, còn mở bán tiên khí hoàn toàn, cho sư tỷ nghiên cứu tùy ý, cuối cùng sư tỷ có thể hoàn nguyên hay không, đều không cần trả lại ta, nhưng việc mà ta cần phải làm, cần sư tỷ và Không Hổ cùng làm, thế nào?

Mạc Phàm cười nhạt, nói.

Hiện giờ trong tay hắn còn bán tiên khí vô dụng, phá một kiện cho Bất Linh sư tỷ cũng không có vấn đề gì.

ế ấ ể ắ ấ ố ếNếu Bất Linh sư tỷ có thể lắp ráp được, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc cô luyện chế bán tiên khí.

Đương nhiên hắn cũng có thể cho Bất Linh sư tỷ tâm đắc luyện chế tiên khí, nhưng Bất Linh sư tỷ còn chưa tới nông nỗi đó, hiện giờ cho cô, trái lại sẽ ảnh hưởng tới trình độ luyện khí sau này của cô.

- Bán tiên khí, đệ có thật à?

Trước mắt Bất Linh sáng hơn, nói.

Hiện giờ cô đang luyện chế bán tiên khí, nhưng trong tay cô không có một kiện bán tiên khí, rất nhiều chỗ không hiểu, chỉ có thể dựa vào cô để suy đoán.

Cô định mượn bán tiên khí của người khác để nghiên cứu, nhưng còn chưa bắt đầu phá giải, đã bị người ta đòi về, sau này còn từ chối để cô tới gần.

Phải biết rằng một kiện bán tiên khí còn rất trân quý, ở Thần Nông Tông cũng chỉ có mấy kiện bán tiên khí, không cho cô phá giải cũng là bình thường.

Cô có nghĩ tới chuyện tự mình tìm một kiện bán tiên khí, nhưng vận khí không được tốt lắm, mỗi lần đều tay không mà về.

Mạc Phàm lại cho cô một kiện bán tiên khí, còn tự mình phá gỡ.

Chuyện này khiến cô có cảm giác hạnh phúc tới quá đột ngột.

- Đợi sư tỷ luyện thành bán tiên khí, ta còn có thể cho sư tỷ tiên khí để sư tỷ tham ngộ.

Mạc Phàm lại nói tiếp.

Một kiện bán tiên khí mà thôi, không tính là gì đối với hắn.

- Tiên khí, phốc!

Không Hổ ở bên cạnh đang chuẩn bị dùng trà, nước trà mới đến trong cổ họng liền phun ra.

Không đợi Bất Linh mở miệng, anh ta liền mở miệng nói trước.

- Mạc sư thúc, sư thúc cũng quá không phúc hậu rồi, tuy sư phụ ta hơi khờ dại một chút, người cũng không thể lừa gạt sư phụ ta như vậy được.

Mạc Phàm vốn là đưa bán tiên khí, lại lấy ra tiên khí, khiến anh ta có cảm giác như đại thúc lừa gạt lolita, tiểu muội muội, đại thúc có kẹo que, ngươi muốn ăn không?

Anh ta mới mở miệng, liền biết mình lỡ lời.

- Mạc sư thúc, trà của sư thúc ngon quá, ta không có ý này, ý của ta là, có nên nói rõ chuyện cần làm trước, lại nói mấy chuyện này.

Anh ta dám đánh cược, Mạc Phàm nói ra hai điều kiện, sư phụ anh ta chắc chắn sẽ không lý trí trả lời ta đồng ý, sau đó bán cả anh ta đi.

Mạc Phàm không tức giận, cười nhạt một tiếng.

- Yên tâm đi, không phải là chuyện gì quá lớn, chỉ là chữa trị trận pháp ở phủ đệ ta, sau đó bố trí La Thiên Đại Trận ở phủ đệ của ta nữa, trận pháp này ngươi còn thiếu độ lửa, sư phụ ngươi có thể hoàn thành rất nhanh, không hơn.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1681: Đáng để ta mơ ước à?


- Thật sự chỉ là dựng La Thiên Đại Trận sao?

Mạc Phàm lấy bán tiên khí và tiên khí cho sư phụ anh ta, chỉ để dựng thứ này.

La Thiên Đại Trận là Tụ Linh Đại Trận cao nhất, tuy anh ta dựng hơi khó khăn, nhưng hoàn toàn không đáng giá một kiện bán tiên khí.

- Trên người ngươi và sư phụ ngươi còn thứ khác, đáng để ta mơ ước à?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Không Hổ một cái, hỏi.

Tuy đám Phùng sư huynh tới đây, nhưng rất rõ ràng là không muốn điều chỉnh, cũng sẽ không làm vậy.

Nên nhắc nhở hắn đã nhắc, nên cảnh cáo hắn cũng cảnh cáo rồi, những người này không làm, vậy thì đừng trách hắn vô tình.

Tuy Tụ Linh Trận ở phủ đệ, động phủ gần đó rất lợi hại, nhưng một khi La Thiên Đại Trận dựng thành, có thể rút linh khí trong phủ đệ gần đó.

Đệ tử của Vô Khí Phong am hiểu luyện khí nhất, trận pháp cũng là số một số hai ở Thần Nông Tông, đây là nguyên nhân hắn tìm Bất Linh sư tỷ.

- Mạc sư thúc, những lời vô lễ vừa rồi không phải là ta nói đâu, là con thiên nga trắng ở bên ngoài phụ vào người ta nói đó, không biết những lời giải thích này, sư thúc có thể tin tưởng hay không.

Không Hổ thấy Mạc Phàm không giống đang nói dối, buông lỏng tay kéo Bất Linh ra, mặt không đỏ tim không đập nhanh cười nịnh nọt nói.

Quả thật bọn họ không có gì để Mạc Phàm nhìn trúng, anh ta cộng thêm sư phụ cũng không có giá trị bằng một kiện bán tiên khí.

Cho dù bán sắc, trừ phi khẩu vị của Mạc Phàm đặc biệt, nếu không sẽ không để mắt tới sư phụ anh ta.

- Nếu vừa rồi mạo phạm sư thúc, ta sẽ làm thịt con thiên nga trắng kia để sư thúc nhắm rượu, con thiên nga trắng kia ăn không ít thiên tài địa bảo, thịt chắc chắn rất ngon.

Không Hổ bổ sung thêm một câu.

- Có thể, ngươi ăn thiên nga trắng kia, sau này ngươi cõng sư phụ ngươi nhé?

Mạc Phàm hờ hững nói.

Đưa bán tiên khí cho Bất Linh sư tỷ, chỉ là giải một phen hoàn cảnh sau này của Bất Linh sư tỷ mà thôi.

Không Hổ không biết quan hệ kiếp trước giữa hắn và Bất Linh sư tỷ, hiểu lầm cũng là bình thường.

- Chuyện này sư phụ anh minh, sư thúc, ta rót chén trà cho người.

Không Hổ thấy Mạc Phàm không so đo với anh ta, vội vàng ân cần rót trà cho Mạc Phàm.

- Bất Linh sư tỷ, sư tỷ cảm thấy thế nào?

Mạc Phàm không để ý tới Không Hổ, hỏi.

Bất Linh lau miệng, trừng Không Hổ một cái.

- Tiểu Hổ Tử, đã tới giờ Tiểu Bạch tắm rửa, con đi tắm cho Tiểu Bạch đi, cẩn thận đừng để bị Tiểu Bạch ăn mất.

Không Hổ đặt ấm trà xuống, khóc không ra nước mắt cõng hồ lô đi ra ngoài.

Vừa rồi anh ta nói giết con thiên nga trắng kia làm đồ ăn, hiện giờ tắm rửa cho con thiên nga trắng sẽ có kết cục gì có thể nghĩ được.

- Ngươi đi giúp đi, Vô Kỳ.

Mạc Phàm vẫy tay với Mạnh Vô Kỳ, nói.

Vô Kỳ cúi người hành lễ với Bất Linh, lúc này mới rời đi.

Trong phòng, chỉ còn Mạc Phàm và Bất Linh.

- Vì sao đệ đối xử tốt với ta như vậy?

Bất Linh do dự một lát, hỏi.

Đúng là cô rất cố chấp với luyện khí, thiên tính đơn giản, nhưng không phải kẻ ngốc.

Vừa rồi không cần Không Hổ mở miệng, cô cũng phải hỏi rõ mới nói.

Mạc Phàm bưng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm.

- Ta cảm thấy sau này Bất Linh sư tỷ có thể luyện thành tiên khí.

- Chỉ vậy thôi sao?

Bất Linh nhướn mày, đoạt lấy trà trong tay Mạc Phàm, uống một ngụm nói.

- Chỉ như vậy.

- Đệ có tiên khí, để ta hỏi nó, nếu nó cũng cho rằng đệ nói thật, ta đồng ý với đệ, hơn nữa nếu đệ cung cấp bán tiên khí và tiên khí cho ta theo lời đệ nói, nếu sau này ta có thể luyện chế bán tiên khí, ta sẽ tạo ra một kiện bán tiên khí cho đệ, nếu ta có thể luyện chế tiên khí, ta sẽ luyện chế một kiện cho đệ, nguyên liệu đều do dệ cung cấp, La Thiên Đại Trận là tặng kèm, trong vòng ba ngày, ta sẽ dựng xong giúp đệ.

Bất Linh vươn một tay ra, điểm lên mi tâm Mạc Phàm nói.

So với con người, cô càng tin bảo khí hơn.

Lúc trước cô ngửi được, trên người Mạc Phàm có tiên khí.

Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt hiện lên bất ngờ.

Ngọc kiếm Vô Phong có thể phong ấn tiên linh chi khí của tiên khí Khổn Thần, phần lớn cũng là tiên khí.

Nhưng ngọc kiếm Vô Phong ở giữa Nguyên Anh của hắn, vẫn luôn ẩn rất kín, cho dù là lần trước ở Thương Ngô Sơn, hắn dùng ngọc kiếm Vô Phong làm Trận Nhãn, Mạnh Bất Đồng sư huynh đều không thể phát hiện.

Bất Linh sư tỷ ngửi vài cái liền đoán được, thiên tài luyện khí đúng là thiên tài.

- Có thể.

Ý niệm của hắn vừa động, ngọc kiếm Vô Phong chậm rãi bay từ trong mi tâm hắn ra.

- Chuôi tiên khí này tên là Vô Phong, ta cũng không có biện pháp khống chế, sư tỷ cẩn thận một chút.

Mạc Phàm đưa ngọc kiếm Vô Phong về phía Bất Linh.

Phàm là tiên khí, đều như tiên khí Khổn Thần, có thể hóa thành hình người.

Ngọc kiếm Vô Phong vẫn luôn thờ ơ với hắn, chưa từng hóa thành hình người, hắn cũng không biết là vì sao, nhưng cũng chưa bao giờ để người khác dụng vào, vẫn nên cẩn thận thì hơn.

Đôi mắt của Bất Linh rất ngây thơ, bàn tay trắng nõn cẩn thận vươn về phía ngọc kiếm vp.

Tay cô đặt lên trên ngọc kiếm Vô Phong, quang mang màu xanh biếc lập tức tỏa từ trên ngọc kiếm Vô Phong ra.

Tay cô mới tiếp xúc ngọc kiếm Vô Phong, trong đôi mắt cô lập tức lóe lên quang mang màu xanh biếc như ngọc kiếm Vô Phong.

Một lát sau, trên ngọc kiếm Vô Phong chớp lóe thanh quang, biến mất trong mi tâm của Mạc Phàm.

Bất Linh sư tỷ nhắm mắt rồi mở mắt ra, thanh quang ở trong mắt đã thu lại.

- Thế nào?

Mạc Phàm hỏi.

- Thành giao, đệ muốn chỉnh mấy sư huynh sư tỷ ở gần đây đúng không?

Bất Linh nghĩ một lát, hỏi.

- Xem như là vậy.

Mạc Phàm không phủ nhận,nói.- Ba ngày, phủ đệ của bọn họ sẽ tàn hơn phủ đệ của đệ bây giờ, nhưng mà…

Bất Linh nói chắc chắn.

- Bất Linh sư tỷ cứ nói.

Mạc Phàm nhướn mày nói.

- Bán tiên khí, đệ cho ta, tự ta sẽ phá giải, không cần đệ phá giải giúp ta.

Bất Linh nói.

Tất nhiên là cô biết mục đích Mạc Phàm mở bán tiên khí giúp cô, bán tiên khí được mở ra hoàn toàn, tương đương Mạc Phàm đang giúp cô quen thuộc bán tiên khí.

Cô muốn biết bán tiên khí đơn giản hơn nhiều, nhưng đây là Mạc Phàm cho cô, không phải của cô.

Cô nhất định phải tự mình phá giải chút một, sau đó lại ráp hoàn chỉnh.

- Cho sư tỷ.

Ngón tay của Mạc Phàm sáng lên, bán tiên khí hình khiên xuất hiện trong tay hắn, hắn ném cho Bất Linh.

- Trên người đệ nhiều bán tiên khí thật, ở đâu ra thế?

Bất Linh cầm tấm khiên, nhìn chằm chằm nhẫn của Mạc Phàm nói.

Trong nhẫn của Mạc Phàm, có ít nhất mười kiện bán tiên khí.

- Ba năm sau, bí cảnh đó sẽ mở lần nữa, ta sẽ dẫn sư tỷ đi vào, tự sư tỷ chuẩn bị pháp khí thiên bảo.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Được, ta đi làm việc đây.

Bất Linh lên tiếng, xoay người biến mất.

Âm thanh gõ gõ đập đập, nhanh chóng vang lên trong sân.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, không để ý tới bọn họ, dọc theo nước suối chảy xuống đi tới phía trên thác nước.

La Thiên Đại Trận chưa thành, tạm thời nơi này không thích hợp tu luyện, nhân dịp này, hắn sẽ tham ngộ Thiên Địa Huyền Sách.

Đây là lợi khí để hắn đề thăng chiến lực, nhất định phải tham ngộ đủ trước Đại Bỉ. Hắn lấy hộp ngọc chứa Thiên Địa Huyền Sách ra, ngồi

khoanh chân.
 
Back
Top Bottom