Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thần Tử Hoang Cổ

Thần Tử Hoang Cổ
Chương 520



Chương 520

Cuối cùng, một tay Quân Tiêu Dao chấn động, thân thể vốn đã bị thiêu đến cháy đen của Hắc Ám Thần Tử trực tiếp biến thành tro tàn.

Một truyền nhân của thế lực bất hủ dễ dàng ngã xuống như vậy.

Khắp Đạo Hồ trở nên tĩnh mịch, không còn một tiếng động nào nữa, chỉ có tiếng hít thở dồn dập vang lên. Đó là tiếng thở hổn hển của đám người Hoàng Huyền Nhất, Phượng Thanh Linh và Long Bích Trì.

Quân Tiêu Dao chỉ dùng một tay đã hạ gục Hắc Ám Thần Tử trong nháy mắt, điều này khiến người ta khó có thể tưởng tượng.

Trước đó Quân Mộc Lan cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Hắc Ám Thần Tử mà thôi.

Còn về Ngao Liệt, đồng tử của hắn ta đã hơi co rụt lại, dù lấy tu vi của hắn ta, muốn diệt sát Hắc Ám Thần Tử cũng không phải dễ dàng như vậy.

“Thiên kiêu ngoại giới này có thực lực cường đại như thế sao?” Ánh mắt Ngao Liệt trầm xuống.

Quân Mộc Lan nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì trong mắt cũng lộ ra mừng rỡ.

Nàng trực tiếp lao đến bên cạnh Quân Tiêu Dao, vươn cánh tay ngọc ra, hào sảng mà vỗ vỗ bả vai Quân Tiêu Dao.

“Tiểu tử, rốt cuộc ngươi cũng tới thế giới Tiên Cổ, làm tỷ chờ lâu như vậy.” Quân Mộc Lan cười.

Có trời mới biết, khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao hiện thân, trong lòng Quân Mộc Lan trở nên yên ổn đến mức nào, Quân Tiêu Dao là trụ cột của thế hệ trẻ Quân gia.

“Đáng tiếc vẫn tới chậm một chút, nếu không thì...” Quân Tiêu Dao than một tiếng.

“Ngươi tới được là tốt rồi.” Ý cười trên mặt Quân Mộc Lan cũng phai tàn.

Chuyện này cũng không thể trách Quân Tiêu Dao.

“Yên tâm, kế tiếp cứ giao cho ta đi.” Quân Tiêu Dao nói.

Mà cách đó không xa, bốn người Quân Tuyết Hoàng, Quân Tích Ngọc, Lôi Minh Viễn, Long Cát công chúa cũng tới.

Long Cát công chúa xuất hiện cũng gây nên một ít oanh động.

Nhưng hiện giờ, ánh mắt mọi người vẫn dừng lại trên người Quân Tiêu Dao, không phải ai cũng có thể tùy ý hành hạ Hắc Ám Thần Tử đến chết.

“Xem ra trước đó ta còn chưa giết đủ nhiều người ở Tiên Vực, không thể khiến các ngươi kiêng kỵ.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao nhìn chung quanh.

Kim Sí Tiểu Bằng Vương cắn răng, hai cánh chấn động, lao nhanh về phía sau, đồng thời hô lớn: “Ta không nhúng tay vào chuyện của Quân gia các ngươi, việc này không liên quan đến ta!”

Dứt lời, Kim Sí Tiểu Bằng Vương hóa thành một ánh kim hồng, thậm chí còn từ bỏ cả cơ duyên Tiên Cổ Đạo Hồ, trực tiếp chạy đi nhanh như chớp.

“Hả...”

Mọi người ngạc nhiên.

Tốt xấu gì Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng là thiên kiêu tiếng tăm lừng lẫy ở Tiên Vực, vậy mà lại trực tiếp bị dọa chạy.

Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua, sau đó thu ánh mắt lại.

Hoàng Huyền Nhất và Phượng Thanh Linh cũng lặng lẽ lui ra phía sau, muốn rời đi.

“Đi được à?” Quân Tiêu Dao giơ tay chụp vào hai người.

“Chúng ta cũng không có làm gì!” Hai người hoảng hốt gào lên.

“Các ngươi không làm cái gì, nhưng Vạn Hoàng Linh Sơn làm!”

Quân Tiêu Dao chụp đi một chưởng, hai người căn bản không có khả năng phản kháng, thân thể và cả linh hồn trực tiếp bị chụp vỡ thành bột phấn.

Nhìn Quân Tiêu Dao tùy tiện ngược sát như vậy, tất cả sinh linh toàn bộ Đạo Hồ đều im lặng.

Lúc này Quân Tiêu Dao giống như sát thần bạch y!

“Còn có hai người này, làm tỷ rất khó chịu.” Ánh mắt Quân Mộc Lan thật lạnh lùng, lập tức nhìn về phía Ngao Liệt và Long Bích Trì.

Sắc mặt Long Bích Trì trở nên mất tự nhiên, trái tim nhảy rộn, nhưng nghĩ đến bên cạnh còn có Ngao Liệt, nỗi lòng nàng ta cũng bình tĩnh lại.

Không phải ai cũng dám trêu chọc Long Nhân tộc.

“Long Bích Trì, xem ra ngươi chê mình sống lâu.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thật lãnh khốc.

Quân Tiêu Dao vốn không để ý tiểu lâu la Long Bích Trì này lắm, nhưng nàng ta lại cố tình nhảy nhót trước mặt Quân Tiêu Dao, đó là tự tìm đường chết.

“Kẻ ngoại lai, vừa vừa phải phải là được, nơi này còn chưa tới phiên ngươi lật trời.”

Ngao Liệt bước ra một bước, khí tức Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn bùng nổ, thái độ hết sức kiêu căng.

Nhưng Quân Tiêu Dao thấy thế thì lạnh lùng cười, cũng bước ra một bước, khí tức Chân Thần Cảnh đại viên mãn hoàn toàn không hề che giấu mà bùng nổ ra.

Lần này, Ngao Liệt đều trợn tròn mắt, biểu cảm cứng lại, có vẻ hơi buồn cười.

Hắn ta phóng thích khí tức vốn là muốn làm Quân Tiêu Dao kinh sợ một chút, hiện tại lại bị kinh sợ ngược lại.

“Chân Thần Cảnh đại viên mãn, sao có thể?” Ngao Liệt hít sâu một hơi, có vẻ không thể tin nổi.

Cho dù là những thiên kiêu quanh năm ở trong thế giới Tiên Cổ như bọn họ thì cũng rất ít người tu luyện được đến Chân Thần Cảnh đại viên mãn, càng đừng nói là ngoại giới có linh khí tương đối loãng.

Cho dù bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng không có khả năng đạt tới cảnh giới này đúng không?

Không chỉ Ngao Liệt, tất cả các sinh linh chung quanh đều bị chấn động.

Khí tức của Quân Tiêu Dao quá cường hãn, quả thực đè ép thân thể bọn họ tới muốn nứt toạc.

Cho dù là Quân Mộc Lan cũng cảm thấy hoảng sợ, trước đó nàng chỉ cảm thấy Quân Tiêu Dao sâu không lường được, lại không biết tu vi thật sự của hắn.

Hiện tại hắn hoàn toàn triển lộ, Quân Mộc Lan cũng há to đôi môi đỏ.

“Thật là quái vật...” Quân Mộc Lan cảm thán.

Nhưng nàng lại càng phấn chấn, sau khi bị áp chế nhằm vào lâu như vậy, rốt cuộc kế tiếp cũng đến phiên Quân gia nở mày nở mặt!

Sau khi Quân Tiêu Dao để lộ cảnh giới tu vi thì sắc mặt Ngao Liệt lại liên tục thay đổi. Nếu tu vi của Quân Tiêu Dao cũng nằm ở Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn, Ngao Liệt sẽ không chút chần chờ mà trực tiếp ra tay.

Bởi vậy, Ngao Liệt chỉ trầm giọng mà nói: “Không nghĩ tới trong các thiên kiêu ngoại giới còn xuất hiện một yêu nghiệt như ngươi, tu vi Chân Thần Cảnh đại viên mãn, thật sự có tư cách đứng ở chỗ này, một khi đã vậy, ta tha cho ngươi một lần.”

Lời Ngao Liệt nói làm tất cả mọi người chung quanh sửng sốt.

Long Bích Trì cũng ngây ngẩn cả người, thiên kiêu Long Nhân tộc mà lại lùi bước, quả thực là mặt trời mọc từ hướng Tây.

Hết chương 520.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 521



Chương 521

“Thần Tử Quân Gia làm cho cả Long Nhân tộc cũng lựa chọn thoái nhượng, thật là ghê gớm.” Bên ngoài Đạo Hồ vạn trượng còn có một ít thiên kiêu ngoại giới xem diễn, đều là cảm thán.

Thân là một trong tứ đại chủng tộc của Tiên Cổ, thiên kiêu có thể làm Long Nhân tộc thoái nhượng thì có mấy người?

“Tha cho ta một lần?” Quân Tiêu Dao cười.

Lời này của Ngao Liệt thực sự có chút buồn cười.

“Chúng ta đi thôi.” Ngao Liệt lạnh lùng liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái.

Chờ đến khi Tiên Cổ Đạo Hồ phun trào xong, hắn ta sẽ lại tìm Quân Tiêu Dao tính sổ. Long Bích Trì cắn răng, tuy không cam lòng, nhưng cũng không dám nghi ngờ lựa chọn của Ngao Liệt.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại mở miệng: “Chậm đã.”

Bước chân của Ngao Liệt khựng lại, sắc mặt trầm xuống.

“Ngươi có ý gì?”

“Đạo Hồ vạn trượng này là thuộc về Quân gia ta.” Quân Tiêu Dao thản nhiên mà nói.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt một vài thiên kiêu và sinh linh Tiên Cổ chung quanh đều biến đổi.

Toàn bộ khu vực trung tâm có tất cả bốn mảnh Đạo Hồ vạn trượng, mỗi chúng tộc trong Long Nhân tộc, Cổ Vu tộc, Tam Nhãn Thánh tộc đều chiếm một mảnh Đạo Hồ vạn trượng, còn mảnh Đạo Hồ cuối cùng mới để lại cho những người còn lại.

Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao lại nói Quân gia bọn họ muốn một mình chiếm cứ mảnh Đạo Hồ này, vậy thì có chút bá đạo.

“Một thiên kiêu ngoại giới như ngươi thì dựa vào cái gì!” Một ít sinh linh chủng tộc Tiên Cổ khó chịu.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì liếc nhìn về phía sinh linh kia một cái, sắc mặt sinh linh lập tức khựng lại.

Thần cung trong đầu hắn cứ như có một cái cối xay hỗn độn lây dính máu thần ma, giống như vòm trời đen nhánh nghiền áp đến.

Phụt!

Đầu sinh linh Tiên Cổ kia trực tiếp tan nát, nguyên thần cũng lập tức tan thành mây khói!

Hắn ta còn không chịu nổi một ánh mắt của Quân Tiêu Dao!

“Còn có ai?” Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, nhìn tứ phương chung quanh.

Lúc này, chung quanh hoàn toàn an tĩnh.

Dù là thiên kiêu ngoại giới hay là sinh linh Tiên Cổ, ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao đều mang theo sợ hãi kiêng kỵ, cứ như Quân Tiêu Dao là một đại ma vương.

“Tiểu tử này thật tà môn, trừ Thái Tử ra, nói không chừng thật sự không có mấy ai có thể đối phó hắn.” Sâu trong ánh mắt Ngao Liệt cũng ẩn chứa chút nặng nề.

Thái Tử mà hắn ta nói tất nhiên chính là Thái Tử của Long Nhân tộc, một tồn tại yêu nghiệt thuộc Thiên Thần Cảnh.

“Ngươi muốn làm thế nào là chuyện của ngươi, Đạo Hồ này không liên quan gì đến Long Nhân tộc ta.” Ngao Liệt lựa chọn lui bước.

Dù sao Đạo Hồ này không có liên quan lợi ích gì đến Long Nhân tộc, hắn ta cũng lười quan tâm.

Nghe vậy, sắc mặt những sinh linh chủng tộc Tiên Cổ còn lại đều khó coi tới cực điểm.

Chẳng lẽ thật sự phải cho một thiên kiêu ngoại giới độc chiếm Đạo Hồ vạn trượng giá trị vô lượng này?

Đám người Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng đều lộ ra vẻ mặt kích động, đây mới là khí phách thuộc về Quân gia bọn họ!

Lôi Minh Viễn càng kích động đến sắc mặt đỏ lên, độc chiếm một Đạo Hồ vạn trượng là chuyện mà hắn ta hoàn toàn không thể tưởng ra được.

“Phát tài phát tài rồi, quả nhiên ta đã đặt cược chính xác.” Lôi Minh Viễn vui sướng không thôi.

Cái này đã không phải là xe đạp biến thành motor, mà là xe đạp biến thành biệt thự cao cấp!

Nhưng câu nói tiếp theo của Quân Tiêu Dao lại làm cả đám người Quân Mộc Lan hoàn toàn ngây dại.

“Ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi, Đạo Hồ mà bản Thần Tử ám chỉ không phải là một mảnh này thôi.”

“Mà là bốn Đạo Hồ vạn trượng toàn bộ khu vực trung tâm, đều thuộc về Quân gia ta!”

Câu nói vừa dứt, khắp nơi đều tĩnh mịch.

Ngao Liệt hoài nghi lỗ tai mình đã xảy ra vấn đề, một mình Quân Tiêu Dao muốn độc chiếm bốn Đạo Hồ vạn trượng?

“Thiên kiêu ngoại giới này điên rồi sao?” Tất cả sinh linh Tiên Cổ đều hít hà một hơi, trợn mắt há hốc mồm.

Nếu không phải kẻ điên, sao có thể nói ra lời này?

Độc chiếm một mảnh Đạo Hồ còn chưa tính, ba Đạo Hồ còn lại đang bị tam đại chủng tộc chiếm cứ. Quân Tiêu Dao là muốn một mình đấu lại tam đại chủng tộc Tiên Cổ sao?

Còn những thiên kiêu ngoại giới cũng không quá mức kinh ngạc, sự bá đạo của Quân Tiêu Dao là có tiếng ở Tiên Vực.

“Ngươi đang khiêu khích à?” Trong mắt Ngao Liệt có lửa giận dâng trào.

Hắn ta đã thoái nhượng như thế mà Quân Tiêu Dao còn vả mặt hắn.

“Quân Tiêu Dao, ta thấy ngươi thật sự điên rồi.” Long Bích Trì thét to.

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhìn lại, trong đầu Long Bích Trì lập tức chấn động, phun ra một ngụm máu tươi.

Ngao Liệt lắc mình chắn trước người Long Bích Trì.

“Ngươi đã nghĩ kỹ hậu quả khi làm như vậy không?” Giọng nói của Ngao Liệt thật trầm thấp mà lạnh lẽo.

Nhưng Quân Tiêu Dao chỉ đáp lại bốn chữ.

“Không cút thì chết!”

Lạnh nhạt!

Bá đạo!

Không cho phép nghi ngờ!

“Được, được, ngươi có giỏi thì đứng đây chờ, đừng đi!” Ngao Liệt giận dữ cười gằn, trực tiếp lắc mình rời đi.

Hiển nhiên hắn ta đi nói tin tức này cho tam đại chủng tộc.

Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút khinh miệt và xem thường, lời này giống như học sinh tiểu học nói tan học đừng đi, thấy ở rừng cây vậy.

“Làm vậy có không ổn không...”

Cho dù là nữ hán tử tính cách ngay thẳng xúc động như Quân Mộc Lan cũng có chút chần chờ. Trong tứ đại chủng tộc Tiên Cổ cũng có thiên kiêu Thiên Thần Cảnh.

Tuy Quân Tiêu Dao là Chân Thần Cảnh đại viên mãn, nhưng muốn một mình chống đỡ tam tộc thì thật sự có chút khó khăn.

Hắn ta còn có tu vi Chân Thần Cảnh đại viên mãn khiến người ta chấn động.

Đương nhiên, điều làm người ta ấn tượng khắc sâu vẫn là sự bá đạo của Quân Tiêu Dao, cùng lúc trêu chọc tam tộc trong tứ đại chủng tộc Tiên Cổ.

Không thể không nói, hắn ta rất dũng cảm, nhưng trong mắt những sinh linh chủng tộc Tiên Cổ chung quanh lại mang theo địch ý và lạnh nhạt.

Hết chương 521.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 522



Chương 522

Quân Tiêu Dao bá chiếm Đạo Hồ, tùy ý giết chóc, còn khiêu khích ba tộc đàn mạnh nhất.

Trong mắt những sinh linh Tiên Cổ đó, Quân Tiêu Dao quả thực là đại biểu cho danh từ ‘Tìm đường chết’.

“Nếu ta là hắn thì phỏng chừng hiện tại nên nghĩ phải chạy trốn như thế nào.”

“Không sai, hắn chỉ là ngoài mạnh trong yếu, đến lúc đó chúng ta xem kết cục của hắn sẽ như thế nào.”

Rất nhiều sinh linh Tiên Cổ đều đứng đằng xa thờ ơ lạnh nhạt, khe khẽ nói nhỏ.

Quân Tiêu Dao xâm chiếm lợi ích của bọn họ, tất nhiên bọn họ không có khả năng có thiện cảm gì với Quân Tiêu Dao, nhưng hắn lại mạnh như vậy, cho nên bọn họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng lên người thiên kiêu của tam đại tộc đàn.

Còn những thiên kiêu ngoại giới kia đều lộ ra ánh mắt phức tạp. Ai mà ngờ được Quân Tiêu Dao trở hơn người khác một bước lại vẫn đi trước mặt bọn họ?

“Nói không chừng đế lộ đời này thật sự là do Thần Tử Quân Gia dẫn đầu.”

“Đúng vậy, có vẻ thời đại này là sân khấu thuộc về một mình Thần Tử Quân Gia.”

“Nhưng không biết hắn có thể một mình đối đầu với tam đại chủng tộc Tiên Cổ hay không?”

Những thiên kiêu ngoại giới cũng tò mò thế cục kế tiếp sẽ phát triển ra sao.

Còn Quân Tiêu Dao vẫn cực kỳ thản nhiên, căn bản không hoảng hốt hay có ý chạy trốn gì, có thực lực thì có tự tin.

“Tiểu tử này, tỷ còn tưởng rằng rốt cuộc vượt qua ngươi, kết quả ngươi vẫn đi trước mặt tỷ.” Quân Mộc Lan nói.

Tính cách nàng hào sảng, cho dù đối mặt với Quân Tiêu Dao, cũng không quá mức kiêng dè, vẫn nói chuyện y như trước kia.

Quân Tiêu Dao cười cười, cũng không nói cái gì, hắn có thiên phú và thực lực như vậy thì còn cách nào đâu.

“Nhưng... Ả ta là sao vậy?” Quân Mộc Lan liếc nhìn Long Cát công chúa một cái.

Long Cát công chúa lẳng lặng đứng ở đó, phong hoa tuyệt đại, nàng đang chờ đợi người hãm hại mình xuất hiện.

“Nói ra thì rất dài, hiện tại tạm thời đừng quan tâm nàng ta.” Quân Tiêu Dao nói.

“Chẳng lẽ ngươi làm nàng...” Quân Mộc Lan nhướng đôi lông mày anh khí lên.

“Không có gì, dạy dỗ một chút mà thôi.” Quân Tiêu Dao nói.

“Xem như tỷ phục, không nữ nhân nào trốn khỏi lòng bàn tay ngươi à?” Quân Mộc Lan thán phục.

“Có bao gồm ngươi không?” Quân Tiêu Dao thuận miệng cười nói.

Quân Mộc Lan trợn mắt nhìn Quân Tiêu Dao một cái rồi nói: “Đừng tán tỉnh tỷ, tỷ không để mình bị nắm mũi dắt đi đâu.”

Không khí lập tức trở nên hòa hợp.

Các thiên kiêu ngoại giới và sinh linh Tiên Cổ xung quanh đều có chút kinh ngạc, Quân Tiêu Dao này thật là tự tin, không có chút khẩn trương nào mà còn rất nhàn nhã.

Mà bên kia, Ngao Liệt lửa giận đầy ngập cũng về tới Đạo Hồ vạn trượng của Long Nhân tộc.

Bốn Đạo Hồ vạn trượng như bốn khối đồng ruộng, nằm kế bên nhau, khoảng cách cũng không xa.

Trong Đạo Hồ vạn trượng này không có những sinh linh thượng vàng hạ cám, mà toàn là những thiên kiêu của Long Nhân tộc, có chừng gần trăm người.

Một cầm đầu trong đó đầu mọc long giác màu đen, bên ngoài bao trùm vảy đen.

Hắn là thiên kiêu khác của Long Nhân tộc, tên là Ngao Chiến, có được huyết mạch Hắc Long, uy áp mơ hồ tỏa ra kia đã đạt tới Chân Thần Cảnh đại viên mãn.

Có thể nói, Ngao Chiến là tồn tại có tu vi chỉ đứng sau vị Thái Tử Long Nhân tộc kia.

Nhìn thấy Ngao Liệt đến, Ngao Chiến mở miệng nói: “Ngao Loan cũng sắp tới, đến lúc đó Đạo Hồ cũng nên phun trào.” Hắn nói, sau đó bỗng phát hiện sắc mặt Ngao Liệt có chút không thích hợp.

“Hả, xảy ra chuyện gì?” Ngao Chiến hỏi.

Vẻ mặt Ngao Liệt hết sức lạnh lẽo, nói hết lại cho Ngao Chiến những chuyện trước đó.

Sau khi nghe xong, trong mắt Ngao Chiến hiện lên một dị sắc, cười cười và nói: “Ha hả, thú vị, trong các thiên kiêu ngoại giới lại xuất hiện một dị số như vậy.”

“Tiểu tử kia quá càn rỡ, quả thực không để Long Nhân tộc ta vào mắt.” Ngao Liệt lạnh lùng nói.

“Đúng vậy, hai vị công tử, ta quá hiểu tính cách của Quân Tiêu Dao kia, dù các ngươi thoái nhượng, hắn cũng không có khả năng lùi bước.” Long Bích Trì đứng bên cạnh châm ngòi thổi gió.

Nếu Long Nhân tộc dồn hết sức lực ra tay, cộng thêm Long Ngạo Thiên thì nói không chừng thật sự có thể vĩnh viễn để Quân Tiêu Dao ở lại thế giới Tiên Cổ.

Vậy thì ám ảnh Quân Tiêu Dao tạo ra cho nàng cũng sẽ tan đi.

“Vậy thì kêu cả Cổ Vu tộc và Tam Nhãn Thánh tộc, có một thiên kiêu ngoại giới kiêu ngạo như vậy xuất hiện, cũng phải để bọn họ gặp mặt chứ.” Ngao Chiến cười lạnh và nói.

Nếu thiên kiêu ngoại giới tên là Quân Tiêu Dao kia cùng khiêu khích tam đại tộc đàn bọn họ, vậy tất nhiên họ phải tác thành cho.

Rất nhanh, đám người Ngao Liệt và Ngao Chiến đã đi đến Đạo Hồ của Cổ Vu tộc và Tam Nhãn Thánh tộc.

Khi bọn họ kể lại chuyện này, không có gì bất ngờ xảy ra, thiên kiêu hai tộc đàn đó đều lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo.

Uy nghiêm của tứ đại tộc đàn Tiên Cổ không được phép bị khiêu khích, tam đại tộc đàn bọn họ hội hợp lại rồi lao thẳng về hướng Đạo Hồ của Quân Tiêu Dao.

Bên này, Quân Tiêu Dao đang cực kỳ nhàn nhã mà chờ đợi Đạo Hồ phun trào.

Không bao lâu sau, nơi xa có một đám người chi chít lao đến, ai trong đó cũng có khí tức mạnh đến cực điểm, ánh mắt sắc bén như ưng như sói, làm lòng người khiếp sợ.

“Tới rồi, thiên kiêu của tam đại tộc đàn tới rồi.” Một đám sinh linh Tiên Cổ chung quanh kêu to lên, trên mặt mang đầy kích động.

Chờ đến khi tam đại tộc đàn diệt sát Quân Tiêu Dao, bọn họ lại có thể tranh đoạt Đạo Hồ này.

Mà những thiên kiêu ngoại giới còn lại đều đang rửa mắt mong chờ, dù sao Quân Tiêu Dao từng sáng tạo quá nhiều kỳ tích ở Tiên Vực, không ai nói trước được kết quả cuối cùng sẽ là cái gì.

Đám người Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.

Tu vi của Ngao Chiến cùng cảnh giới với Quân Tiêu Dao, nếu như vậy, ưu thế của Quân Tiêu Dao đã bị suy yếu đi không ít.

Nhưng các nàng cũng không biết, thực lực của bản thân Quân Tiêu Dao không thể cân nhắc bằng cảnh giới được. Nếu đơn thuần lấy cảnh giới để suy xét thực lực của Quân Tiêu Dao thì chính là ếch ngồi đáy giếng.

Hết chương 522.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 523



Chương 523

“A, chỉ là một Chân Thần Cảnh đại viên mãn mà dám khiêu khích tam đại tộc đàn chúng ta, thật là buồn cười.”

Bên kia có một đám sinh linh thân thể cao lớn, cao chừng bảy thước, ngoài làn da có lạc ấn các loại thánh văn. Đáng chú ý nhất là giữa mày bọn họ đều có một con mặt dựng thẳng, giấu giếm huyền cơ, vô cùng thâm thúy.

Đó chính là Tam Nhãn Thánh tộc.

Người mở miệng là một thiên kiêu Chân Thần Cảnh đại viên mãn của Tam Nhãn Thánh tộc, tên là Thác Cổ.

“Không sai, ở trước mặt tam đại tộc đàn chúng ta, ngươi chỉ là một thằng hề nhảy nhót mà thôi.” Phía Cổ Vu tộc cũng có một nam tử trên mặt lạc ấn các loại chú văn lạnh nhạt nói.

Tộc đàn bọn họ am hiểu nhất các loại vu thuật thần bí quỷ dị.

Có thể nói, ở toàn bộ thế giới Tiên Cổ thì gần như không có thiên kiêu nào có thể một mình độc đối với tam đại tộc đàn, áp lực đó có thể làm người ta hỏng mất.

Mà từ đầu đến cuối, trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn không có cảm xúc, ánh mắt kia hờ hững như thần linh.

“Nếu tới, vậy đừng đi nữa, đúng lúc Quân gia ta còn có một món nợ máu trên đầu các ngươi.”

Quân Tiêu Dao thản nhiên nói, sau đó nhìn về phía Tam Nhãn Thánh tộc.

Thiên Nhãn Thánh Tử của Tam Nhãn Thánh tộc g**t ch*t Quân Thiên Minh, chỉ món nợ máu này thôi đã đủ để Quân Tiêu Dao đến đòi lại.

Mà Long Nhân tộc lại cấu kết với Tổ Long Sào, cũng là kẻ địch của hắn.

Tuy Cổ Vu tộc không thù không oán với hắn, nhưng cũng cùng một trận doanh với hai đại tộc đàn còn lại.

Nói tóm lại, tam đại tộc đàn này đã được định sẵn là kẻ địch của Quân Tiêu Dao. Một khi đã vậy, Quân Tiêu Dao cũng không cần thiết cố kỵ cái gì.

“Thật là dõng dạc, ngươi có tư cách gì trả thù tộc của ta?” Thác Cổ của Tam Nhãn Thánh tộc lạnh lùng nói.

“Chỉ dựa vào bản Thần Tử, có thể lấy mạng các ngươi!” Câu nói vừa dứt, Quân Tiêu Dao đã đưa tay ra.

Hắn thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính, chục tỷ thần năng điên cuồng tuôn ra, hư không giống như mặt hồ run rẩy.

Tu vi Chân Thần Cảnh đại viên mãn của hắn cũng hoàn toàn bị kích hoạt, vừa ra tay đã giống như Thiên Thần giáng thế, khí tức kia khiến mọi người cảm thấy hít thở không thông.

“Làm càn!” Thác Cổ gầm lên một tiếng, cũng phát ra khí tức Chân Thần Cảnh đại viên mãn.

Hắn ta thi triển thần thông bí thuật của Tam Nhãn Thánh tộc, thánh văn ngoài thân thể sáng lên, thêm vào sức mạnh bản thân của hắn rồi lập tức va chạm với Quân Tiêu Dao.

Nhìn cảnh tượng này, khóe mắt thiên kiêu ngoại giới đều giật giật.

Cận chiến với Hoang Cổ Thánh Thể là muốn tìm đường chết sao?

Quả nhiên, một kích giao thủ qua đi, thân thể Thác Cổ nứt nẻ, thánh văn cũng bị đánh tan rã.

“Sao có thể!” Thác Cổ trừng lớn đôi mắt, phát ra tiếng kinh hô không thể tưởng tượng.

Tuy thiếu niên trước mặt mảnh khảnh cao lớn, nhưng trong thân thể cân xứng đó lại ẩn chứa sức mạnh to lớn ngập trời.

Cho dù là con nối dõi của chân long hay hậu duệ Côn Bằng cũng không thể sánh bằng. Hơn nữa rõ ràng là cùng một cảnh giới, Thác Cổ lại cảm thấy như đang đối mặt với Thiên Uy.

Thủ đoạn của Quân Tiêu Dao vô cùng đơn giản thô bạo, chỉ đấm ra một quyền mà thôi.

Khí huyết màu vàng kim bay lên trời, hóa thành tượng thần kim sắc, trấn áp thiên hạ, kết hợp với khả năng của Hoang Cổ Thánh Thể, không có bất cứ kẻ nào có thể chống lại được hắn.

Hoang Cổ Thánh Thể là vô địch cùng giai, câu này cũng không phải lời đồn thổi.

Tuy Thác Cổ cũng là Chân Thần Cảnh đại viên mãn, nhưng so với Quân Tiêu Dao thì vẫn còn quá yếu.

“Không có khả năng!” Thác Cổ gầm lên một tiếng, vội vàng thi triển ra thần thông bản mạng của Tam Nhãn Thánh tộc.

Giữa mày hắn ta, con mắt tinh quang lộng lẫy thứ ba cứ như có khí tức nhật nguyệt cùng bị tiêu diệt truyền ra.

Một cột sáng hủy diệt bắn vọt ra, trên đường nó đi qua, không gian chấn động, tốc độ cực nhanh, giáng thẳng vào người Quân Tiêu Dao.

“Chết đi!” Trên mặt Thác Cổ lộ ra nụ cười lạnh tàn khốc.

Nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao lại hiện ra chút châm chọc, ngực hắn hội tụ ánh hào quang, một thần quang mang theo khí tức cuồn cuộn của trời xanh xuất hiện rồi phụt ra.

Đó chính là thần thông của Chí Tôn Cốt, Thượng Thương Kiếp Quang!

“Thiếu chút nữa quên mất Thần Tử Quân Gia còn có thần thông Chí Tôn Cốt.” Các thiên kiêu ngoại giới đứng xem chung quanh nhịn không được hô nhỏ.

Có thể là đối thủ trước đó Quân Tiêu Dao gặp được đều quá yếu, cho nên Quân Tiêu Dao gần như chưa bao giờ vận dụng thần thông Chí Tôn Cốt.

Hiện tại một khi thi triển ra thì uy năng quá kh*ng b*. Uy lực của thần thông Chí Tôn Cốt cũng tăng lên theo thực lực của Quân Tiêu Dao.

Mà những sinh linh Tiên Cổ còn lại thì choáng váng. Bọn họ hoàn toàn không biết, Quân Tiêu Dao còn có át chủ bài này.

Oanh!

Hai chùm tia sáng va chạm, giống như đạn hạt nhân nổ tung, phát ra vô cùng quang hoa chói mắt.

Quân Tiêu Dao lại thúc giục thần thông Chí Tôn Cốt, trên vòm trời hội tụ kiếp quang, sau đó một bàn tay to trải rộng phù văn kh*ng b* nghiền áp xuống giống như một góc vòm trời sụp đổ.

Đó chính là Thượng Thương Chi Thủ!

Một chưởng giáng xuống, giống như Ngũ Chỉ Sơn trấn áp, Thác Cổ phát ra tiếng gầm lên giận dữ, thánh văn cả người thiêu đốt, muốn ra sức phản kháng.

Kết quả thì oanh một tiếng, cả người bị Thượng Thương Chi Thủ chụp cho nát ra năm bảy mảnh, xương gãy gân đứt, máu tươi bắn vọt ra.

Trước đó những sinh linh Tiên Cổ cho rằng Quân Tiêu Dao chết chắc rồi, lúc này đều sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Đó cũng không phải con chó con mèo gì, mà là thiên kiêu Chân Thần Cảnh đại viên mãn, thế mà lại bị Quân Tiêu Dao tùy tiện diệt sát như vậy.

Đổi lại là ai cũng cảm thấy đầu óc muốn nổ tung.

Hết chương 523.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 524



Chương 524

“Còn có các ngươi, cũng phải chết!”

Quân Tiêu Dao lại ra tung một tay về hướng những người còn lại của Tam Nhãn Thánh tộc, Thiên Nhãn Thánh Tử của nhất tộc này đã giết Quân Thiên Minh.

Cho nên Quân Tiêu Dao chỉ có sát ý với bọn chúng.

Ầm ầm ầm!

Khí huyết mênh mông, pháp lực nổ vang.

Cả Thác Cổ cũng không phải đối thủ của Quân Tiêu Dao, tất nhiên những người còn lại của Tam Nhãn Thánh tộc càng không phải đối thủ.

“Cứu... Cứu mạng!”

“Đồng loạt ra tay!”

Ngao Chiến, Ngao Liệt và thiên kiêu của Cổ Vu tộc thấy thế cũng sợ hãi hít một hơi. Ánh mắt bọn họ chợt lóe, rất quả quyết mà đồng loạt ra tay.

Tận cả trăm thiên kiêu cùng ra tay, có thể tưởng tượng ra cảnh tượng như vậy.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì vẻ mặt vẫn ung dung như thần linh.

Hắn nâng một tay lên, lại thúc giục cực chiêu trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính, triệu hoán ra cánh cửa địa ngục.

U minh chi khí kích động, một cánh cửa đen nhánh dữ tợn hiện hóa ra từ hư không. Cánh cửa mở ra một khe hở, rất nhiều ác quỷ La Sát xuất hiện.

Chờ đến ngày sau, long tượng vi lạp trong cơ thể Quân Tiêu Dao đều lột xác thành nguyên tượng vi lạp thì hắn có thể hoàn toàn mở cánh cửa địa ngục ra. Đến lúc đó, các loại Ma Vương, ma thần đều sẽ hiện thân, uy năng này sẽ càng thêm cường hãn.

“Đây là thủ đoạn gì!?” Rất nhiều sinh linh Tiên Cổ thất thanh kinh hô.

Giết chóc đang được tiến hành.

“Giết người này!”

Ngao Liệt, Ngao Chiến và một thiên kiêu Chân Thần Cảnh đại viên mãn của Cổ Vu tộc đều nhắm thẳng vào Quân Tiêu Dao.

Chỉ cần Quân Tiêu Dao chết thì tất cả vấn đề đều được giải quyết.

Ngao Liệt lại triệu hồi ra Hỏa Long Đại Ấn, trấn áp về hướng Quân Tiêu Dao.

Ngao Chiến thì tung ra một trường mâu màu đen, thân mâu như Cù Long sắc nhọn, mang theo khí thế vô cùng lạnh lẽo.

Đây là một cổ thánh binh phẩm cấp khá cao.

thiên kiêu Chân Thần Cảnh này của Cổ Vu tộc lại tung ra một con rối vu độc, sức mạnh của nó có thể ngang hàng với Chân Thần Cảnh đại viên mãn.

Nhìn những thiên kiêu thuộc sinh linh Tiên Cổ liên thủ đánh tới, đám người Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng muốn ra tay tương trợ.

“Không cần hỗ trợ, các ngươi đi chiếm cứ các Đạo Hồ khác đi.” Quân Tiêu Dao nói.

Nghe lời này, cứ như bốn Đạo Hồ vạn trượng đã là vật trong tay Quân Tiêu Dao.

Đám người Ngao Chiến nghe thế thì sự lạnh lẽo trong mắt càng dâng trào, trông thật đáng sợ.

“Lớn mật!”

“Làm càn!”

Bọn họ ra tay, pháp lực mạnh mẽ cuộn trào.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì lại thúc giục thần thông Chí Tôn Cốt, quang hoa hai màu trắng đen quét ngang ra, mang theo cảm giác luân hồi niết bàn.

Hỏa Long Đại Ấn của Ngao Liệt bị Luân Hồi Niết Quang quét trúng, gần như chỉ trong nháy mắt, nó đã biến thành tro bụi.

“Sao lại như thế?” Ngao Liệt kinh hãi đến biến sắc.

Hỏa Long Đại Ấn là pháp bảo bản mạng mà hắn ta tế luyện, có thể sánh ngang với cổ thánh binh, sao có thể trực tiếp tan vỡ như vậy.

Sau đó, Luân Hồi Niết Quang không giảm khí thế, lại đảo qua Ngao Liệt. Dù Ngao Liệt liều mạng phản kháng, pháp lực dâng trào, cũng không thể ngăn cản Luân Hồi Niết Quang ăn mòn.

Sau một tiếng hét thảm, thân thể và cả nguyên thần của Ngao Liệt biến thành tro tàn trong Luân Hồi Niết Quang.

Lại một thiên kiêu Chân Thần Cảnh của chủng tộc Tiên Cổ ngã xuống!

Lúc này toàn bộ Tiên Cổ Đạo Hồ đều sôi trào, các tiếng kinh hô, kêu thảm thiết, gào bi thương vang lên không dứt bên tai.

Sinh linh tam đại tộc đàn Tiên Cổ còn thương vong vô số.

Hiện tại cả Ngao Liệt cũng đã ngã xuống, điều này làm sắc mặt Long Bích Trì trở nên tái mét.

Thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao vượt qua dự đoán của mọi người.

“Đáng chết!” Sắc mặt Ngao Chiến cũng khó coi tới cực điểm.

Trải qua cuộc tẩy lễ giết chóc của cánh cửa địa ngục, số lượng sinh linh còn lại của tam đại tộc đàn không đủ mười người. Và cũng chỉ có Ngao Chiến và thiên kiêu của Cổ Vu tộc là còn sức đánh một trận chiến.

Nhưng mặc dù cùng một cảnh giới, Ngao Chiến cũng không tự tin mình có thể đối phó Quân Tiêu Dao. Thậm chí trong lòng hắn ta đã sinh ra một cảm giác sợ hãi trước nay chưa từng có.

Thiên kiêu Cổ Vu tộc kia cũng thế, trong mắt chứa đầy kiêng kỵ và sợ hãi.

“Trừ Tiểu Vu Thần ra, không ai có thể chế ngự được hắn.” Thiên kiêu này thầm nói trong lòng.

Tiểu Vu Thần là thiên kiêu mạnh nhất của Cổ Vu tộc, có được truyền thừa Vu thần của Cổ Vu tộc, tu vi đã đạt tới Thiên Thần cảnh.

“Kế tiếp đến phiên các ngươi.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao không mang theo chút cảm xúc nào.

Muốn lập uy thì phải lập một cách triệt để, không để lại bất cứ sinh linh nào trong tam đại tộc đàn!

Mà đúng lúc này, ở vòm trời nơi xa có phong vân cuộn trào, cứ như xuất hiện một cơn lốc đột kích.

Một tiếng nói mơ hồ lạnh như băng mang theo sát ý vô tận nổ vang trên trời cao!

“Quân Tiêu Dao!”

Đi kèm với tiếng hét lớn này, một bóng người như rồng bay lên cửu thiên, giá lâm đến đây.

Dáng người hắn ta thon dài, dung mạo anh tuấn, chung quanh có long khí vô tận quấn quanh, trên trán có mọc long giác, đôi mắt rồng màu vàng kim mang theo khí tức huyết mạch cao quý.

Không phải Long Ngạo Thiên thì còn có thể là người nào?

Không trung vang lớn một tiếng, Long Ngạo Thiên lóe sáng lên sân khấu.

“Là sơ đại cấm kỵ của Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên!”

Khi nhìn thấy Long Ngạo Thiên xuất hiện, đám thiên kiêu ngoại giới chung quanh đều chấn kinh. Nếu bàn về thanh danh, Long Ngạo Thiên tuyệt đối không kém gì Quân Tiêu Dao ở Tiên Vực.

Người này mang huyết mạch Đế Long, luyện hóa bảy viên long nguyên, là sơ đại cấm kỵ của Tổ Long Sào.

Quân Tiêu Dao giết đệ đệ của Long Ngạo Thiên, Quân gia và Tổ Long Sào còn là thù địch mấy đời liên tục.

Thù mới hận cũ cộng lại với nhau, hai người này va chạm thì nhất định sẽ bùng nổ ánh lửa vô tận.

“Long Ngạo Thiên...” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao cũng nhìn qua.

Hết chương 524.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 525



Chương 525

Tuy đã nghe danh rất lâu, nhưng đây cũng là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao nhìn thấy Long Ngạo Thiên. Không thể không nói, Long Ngạo Thiên thật sự có dáng vẻ của vai chính, hắn ta anh tuấn vĩ ngạn, hổ khu chấn động thì khí Vương Bá lập tức tràn ra ngoài.

Bộ dạng cực ngầu muốn nổ cả trời.

Nhưng đáng tiếc hắn ta lại gặp Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao có một trăm phương pháp có thể đùa chết Long Ngạo Thiên.

“Quân Tiêu Dao, cuối cùng cũng gặp được ngươi, nếu không nghiền ngươi xương thành tro thì làm sao có thể giải được cơn giận trong lòng ta?”

Vẻ mặt Long Ngạo Thiên thật hung hãn, hắn ta cũng thấy được, Long Cát công chúa đứng ở phía Quân Tiêu Dao, điều này đã chứng minh rất nhiều thứ.

Mà Ngao Loan và Bạch Mị Nhi cũng đến cùng với Long Ngạo Thiên. Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trong mắt Bạch Mị Nhi hiện lên một tia sáng kỳ dị và lưu luyến si mê ẩn sâu.

Vẻ mặt của Ngao Loan lại thay đổi, có chút mất tự nhiên.

“Ngao Loan, ngươi cũng đã tới.” Ngao Chiến nhìn thấy Ngao Loan và Long Ngạo Thiên thì ánh mắt chợt lóe.

Phía bọn họ lại có sức mạnh mới gia nhập, nói không chừng thật sự có thể chống lại Quân Tiêu Dao. Nhưng nghe hai chữ này, phản ứng đầu tiên của Long Cát công chúa là sửng sốt, sau đó ánh mắt lập tức chuyển về hướng Ngao Loan.

Trong đôi mắt xinh đẹp kia trào ra sát ý và lửa giận ngập trời.

“Ngươi chính là Ngao Loan!”

Mái tóc đen của Long Cát công chúa bay múa, nàng trước đó vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, nay nghe thấy hai chữ này thì hoàn toàn không thể duy trì bình tĩnh.

Nếu không phải tại Ngao Loan, sao nàng lại chật vật như thế.

Nếu không phải tại Ngao Loan, sao nàng lại bị Quân Tiêu Dao nhục nhã đùa bỡn.

Quan trọng nhất chính là, Ngao Loan này thật sự thiếu chút nữa làm nàng ngã xuống.

Nếu không có Quân Tiêu Dao ra tay, có lẽ đến chết Long Cát công chúa cũng không biết là ai đang âm thầm hãm hại mình.

Còn về nguyên nhân Ngao Loan hãm hại mình, trước đó Long Cát công chúa luôn cảm thấy khó hiểu, nhưng hiện tại, nhìn thấy Ngao Loan đi theo Long Ngạo Thiên thì nàng ta lập tức hiểu ra.

“Là Long Ngạo Thiên này bất mãn bổn cung, sai khiến Ngao Loan ra tay, hay là Ngao Loan tự muốn ra tay?” Long Cát công chúa thầm nghĩ trong lòng.

Trước đó Long Ngạo Thiên theo đuổi nàng, còn muốn nàng làm chính cung, Long Cát công chúa hoàn toàn không có hứng thú, thái độ luôn lạnh nhạt.

Nói không chừng là vì thái độ này nên làm tổn thương lòng tự trọng của Long Ngạo Thiên, khiến hắn vì yêu sinh hận, lội dụng Ngao Loan để trả thù nàng.

Đương nhiên, cũng có khả năng là Ngao Loan kia lưu luyến si mê Long Ngạo Thiên, bởi vì ghen ghét nên ra tay với mình.

Nhưng dù là thế nào thì Long Cát công chúa cũng bị tai bay vạ gió.

Nói ngắn gọn, chuyện nàng ta bị hại tuyệt đối có liên quan đến Long Ngạo Thiên này.

Nghĩ đến mình gặp tai bay vạ gió, lửa giận trong lòng Long Cát công chúa càng mãnh liệt.

“Chết cho bổn cung!” Long Cát công chúa không nói hai lời, ngọc chưởng đã giáng thẳng về hướng Ngao Loan.

Ngao Loan thấy tình cảnh này thì trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn, sau đó đôi mắt hơi lóe sáng, lập tức trốn đến phía sau Long Ngạo Thiên và nói: “Long Công tử cứu mạng!”

“Đáng chết, quả nhiên tiện nhân ngươi đã chung chạ với Quân Tiêu Dao kia!”

Nhìn thấy Long Cát công chúa đánh tới, Long Ngạo Thiên càng thêm tức giận. Hắn ta còn chưa tra hỏi chuyện giữa Long Cát công chúa và Quân Tiêu Dao thì Long Cát công chúa đã trực tiếp ra tay muốn tiêu diệt Ngao Loan.

Hiện tại Ngao Loan có tác dụng rất lớn với Long Ngạo Thiên, tất nhiên hắn không có khả năng trơ mắt nhìn Ngao Loan bị Long Cát công chúa g**t ch*t.

Cho nên Long Ngạo Thiên cũng ra tay, long khí cuộn trào, vung một chưởng ta va chạm với chiêu thức của Long Cát công chúa.

Nhìn thấy Long Ngạo Thiên bảo vệ Ngao Loan, Long Cát công chúa càng xác định quan hệ giữa Long Ngạo Thiên và Ngao Loan.

Bởi vậy nàng càng tức điên lên.

“Dám mắng bổn cung là tiện nhân, Long Ngạo Thiên, ngươi và tiện nhân này mới là cấu kết với nhau làm việc xấu, muốn hại bổn cung!” Mái tóc đen của Long Cát công chúa bay loạn cả lên, đôi mắt phun lửa.

Hai người tung chiêu thức vào nhau, pháp lực phụt ra, thiên địa chấn động.

Mà cảnh tượng này lại khiến tất cả thiên kiêu ngoại giới chung quanh đều dại ra.

Bọn họ nhìn thấy cái gì?

Quái thai cổ đại lại đánh nhau với cấm kỵ sơ đại của Tổ Long Sào.

Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy dạng đấu tranh nội bộ này.

Chủ yếu là mọi người không rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì.

Theo lý thuyết, nên là hai người này liên thủ đối phó Quân Tiêu Dao mới đúng. Tất nhiên người đứng xem không biết âm mưu và bố cục này của Quân Tiêu Dao.

Lúc này khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong nhạt nhẽo, đây mới là tiết mục mà hắn muốn nhìn thấy.

Một tầng lại một tầng hiểu lầm, chồng lên với nhau, cuối cùng kíp nổ cùng một lúc.

Không còn chút lý trí nào, chỉ còn lại phẫn nộ và thù hận.

Hơn nữa tính cách của Long Ngạo Thiên và Long Cát công chúa đều có thành phần cao ngạo tự phụ trong đó. Dạng người tự phụ này khinh thường giải thích nhiều, đều hy vọng đối phương chủ động cúi đầu thừa nhận sai lầm.

Nhưng một khi hiểu lầm gia tăng, không giải quyết được nữa thì kết quả chính là càng quấn càng chặt, cuối cùng hoàn toàn đi đến bước đường đối lập và quyết liệt.

Có thể nhìn ra từ điểm này, Quân Tiêu Dao không chỉ rất biết tính kế, hơn nữa còn thấy rõ lòng người.

Nếu Long Ngạo Thiên có tính cách bình tĩnh ẩn nhẫn, nói không chừng thật sự có khả năng chậm rãi cởi bỏ hiểu lầm này.

Mà trước mắt, hiển nhiên hắn ta không dùng đến bất cứ ngôn từ nào.

Mà từ đầu đến cuối, người biết được âm mưu của Quân Tiêu Dao chỉ có một mình Lôi Minh Viễn.

Lúc này ánh mắt hắn ta nhìn về phía Quân Tiêu Dao đã mang theo thán phục và sùng bái cực độ.

Quân Tiêu Dao vĩnh viễn là thần linh!

Hết chương 525.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 526



Chương 526

Ai có thể ngờ được Long Cát công chúa và Long Ngạo Thiên lại đi đến nước này được chứ.

Theo lý thuyết, dù cho Long Cát công chúa có không ưa Long Ngạo Thiên đến cỡ nào đi chăng nữa thì ả cũng phải giúp đỡ hắn ta, bởi Long Ngạo Thiên chính là Tổ Long Sào sơ đại. Nhưng vì chuyện của Ngao Loan, ả và Long Ngạo Thiên đã trở mặt hoàn toàn. Đây là chuyện mà không ai có thể ngờ tới được.

Ở bên ngoài, bên cạnh Tiên Cổ Kính, toàn bộ sinh linh trong Tổ Long Sào đều trợn tròn mắt. Cảnh tượng diễn ra bên trong Tiên Cổ Kính khiến bọn họ nghi ngờ không biết có phải mình đã nhìn lầm hay không. Nếu không thì sao bọn họ lại thấy được một cảnh tượng hoang đường như vậy chứ.

“Không, chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

“Sao hai người bọn họ lại đòi sống mái với nhau như vậy được?”

Rất nhiều trưởng lão của Tổ Long Sào đều đang gào lên, trông vô cùng thất thố.

Song long xuất thế, Tổ Long đương hưng, đây chính là lời tiên đoán của Tổ Long Sào.

Thậm chí một vài trưởng lão Tổ Long Sào còn lên kế hoạch để Long Ngạo Thiên và Long Cát công chúa trở thành phu thê. Một người thì có Đế Long Chi Huyết, một người lại có Thương Long Cổ Hoàng huyết mạch. Nếu hai người này kết hợp với nhau, tạo ra đời sau thì không biết sức mạnh huyết mạch sẽ mạnh đến mức nào nữa. Nói không chừng còn có thể sinh ra một Tiểu Tổ Long.

Nhưng bây giờ nhìn thấy hai người quyết sống mái với nhau như vậy, tất cả sinh linh trong Tổ Long Sào đều ngơ ngác, tức giận ứa gan.

“Quân Tiêu Dao, nhất định là do cái tên Quân Tiêu Dao kia lén lút giở thủ đoạn gì đó!”

Một vị trưởng lão của Long Ngạo Thiên tức giận đến nỗi run cả giọng.

Bọn họ cho rằng chắc chắn là do Quân Tiêu Dao đang giở trò.

Thế nhưng từ trước tới giờ, mỗi khi Quân Tiêu Dao hành động đều sẽ che giấu hành tung và khí tức của bản thân. Bởi vậy chỉ cần hắn không muốn, tất cả những người ở ngoài đều không thể nhìn trộm nhất cử nhất động của hắn thông qua Tiên Cổ Kính được.

Hai mắt Tổ Long Sào đen sì, tất nhiên cũng không biết Quân Tiêu Dao đang giở trò gì.

Các tộc lão của Quân gia nhìn thấy cảnh này thì rất sung sướng, bèn bật cười ha hả.

“Không hổ là Tiêu Dao, thủ đoạn này tuyệt vời đấy!” Một tộc lão của Quân gia cười nói.

“Không cần tốn nhiều công sức, cứ để bọn họ chó cắn chó, một miệng lông, đáng đời bọn họ.” Các tộc lão Quân gia còn lại đều cười trên nỗi đau của người khác.

Trước kia Quân gia bị người ta nhắm tới, khiến ba vị Tự Liệt bỏ mình, làm cho các tộc lão đều ôm một cục tức. Bây giờ cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng giúp bọn họ xả được cục tức này.

Cũng như Tổ Long Sào, Đọa Thần Cung và Vạn Hoàng Linh Sơn đều cực kỳ tức giận, đặc biệt là Đọa Thần Cung. Mặc dù Hoàng Huyền Nhất và Phượng Thanh Linh của Vạn Hoàng Linh Sơn đã bỏ mạng, nhưng hai đỉnh cấp thiên kiêu quan trọng nhất của bọn họ là hoàng tử và Phượng Nữ thì vẫn còn sống. Còn Đọa Thần Cung thì lại hơi khổ. Ngày trước Đọa Thần Tử đã bị Quân Tiêu Dao chém chết tại hạ giới, bây giờ Hắc Ám Thần Tử cũng bị Quân Tiêu Dao g**t ch*t. Các thiên kiêu đương thời của Đọa Thần Cung giờ đã chẳng còn một mống.

“Đáng hận…”

Một đám cường giả Đọa Thần Cung trốn bên trong hắc vụ, ai nấy đều nghiến răng ken két.

“Xem ra phải khởi động kế hoạch kia rồi.”

“Các đệ tử Đọa Thần Cung hãy hành động đi, cứu hắn tỉnh lại, chỉ có hắn mới đối phó với Quân Tiêu Dao được.”

Đám người Đọa Thần Cung âm thầm giao lưu bằng thần niệm.

Trước khi thế giới Tiên Cổ mở ra, những thế lực đối đầu với Quân gia đã đạt thành một ước định nào đó. Việc nhắm vào Tự Liệt Quân gia chẳng qua chỉ mới là bắt đầu mà thôi. Bọn họ muốn Quân gia phải trải qua đau đớn thật sự, phải trả giá bằng máu.

Quay trở lại khu vực trung tâm của Tiên Cổ Đạo Hồ, Long Ngạo Thiên và Long Cát công chúa đang giao đấu với nhau.

Cả hai người đều là thiên kiêu trong Long tộc, một người là quái thai cổ đại, người còn lại là sơ đại cấm kỵ, có thể nói là đôi bên chẳng ai chịu nhường ai.

Ngao Loan nhìn thấy cảnh này thì khá cảm động. Long Ngạo Thiên bằng lòng ra tay vì nàng ta đã đủ để chứng minh những chuyện nàng ta làm đều đáng giá. Nhưng nàng ta chẳng hề hay biết Long Ngạo Thiên chủ yếu chỉ muốn lợi dụng nàng ta, sẵn tiện thu thêm hậu cung mà thôi.

Trong mắt Bạch Mị Nhi toàn là vẻ giễu cợt. Quả nhiên tất cả mọi chuyện đều nằm trong dự tính của Quân Tiêu Dao. Vì thế sự sùng bái và lưu luyến si mê của nàng ta đối với Quân Tiêu Dao lại càng tăng thêm, gấp hàng nghìn hàng vạn lần sự sùng bái mà nàng ta dành cho Long Ngạo Thiên dạo trước.

Quân Tiêu Dao cười nhạt, thưởng thức cảnh tượng song long giao đấu này.

Quả nhiên cảm giác sung sướng này không hề kém hơn việc tự mình ra tay giải quyết, thậm chí là còn sướng hơn nữa.

“À, phải rồi, mải mê xem kịch mà suýt chút nữa quên mất phải giải quyết mấy thứ rác rưởi.” Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn sang đám Ngao Chiến.

Hắn trực tiếp vung tay lên, khởi động sức mạnh Đại La Tiên Cốt. Tiên quang cuộn trào, thần năng kinh thế.

Đám người Ngao Chiến biến sắc.

Chưa được mấy hiệp, thiên kiêu của tộc Cổ Vu hét thảm một tiếng, thân thể bị đập nát, nguyên thần tan biến. Sinh linh của ba tộc đàn còn lại cũng gần như bị g**t ch*t không còn một mống.

Chỉ còn lại Ngao Chiến, hắn ta hóa ra bản thể Hắc Long, bay vọt về phương xa.

Quân Tiêu Dao vừa định ra tay đuổi theo thì bốn vùng Vạn Trượng Đạo Hồ bắt đầu chấn động cùng một lúc. Mặt hồ nổi sóng cuồn cuộn, trông như mặt nước đang sôi ùng ục trong nồi. Hơi nước dâng lên cuồn cuộn, giống như núi lửa sắp phun trào.

Cơ duyên đúng là tốt thật đấy, nhưng cũng phải có mạng mới lấy được.

Dù là thiên kiêu ngoại giới hay là Tiên Cổ sinh linh, tất cả đều lùi tới ven đạo hồ.

Long Ngạo Thiên và Long Cát công chúa cũng tạm dừng cuộc chiến.

Hết chương 526.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 527



Chương 527

“Cái ả đàn bà điên này!” Sắc mặt Long Ngạo Thiên vô cùng khó coi.

Chính cung của mình lại biến thành kẻ thù của mình, điều này khiến Long Ngạo Thiên vô cùng căm phẫn. Hắn ta hận Long Cát công chúa phản bội mình, lại càng hận Quân Tiêu Dao cắm sừng mình.

“Các ngươi mới là đôi cẩu nam nữ, dám lén lút ủ mưu hãm hại bản cung!” Long Cát công chúa lạnh lùng trả lời.

Ngao Loan lãnh đạm đáp lại: “Chuyện này ta nhớ rõ rồi. Biểu ca của ta là thái tử tộc Long Nhân, đắc tội ta, ngày sau Tiên Cổ không có chỗ cho ngươi cắm dùi!”

Nghe thấy lời Ngao Loan nói, sát ý trong lòng Long Cát công chúa lại sôi trào. Hiển nhiên mối thù giữa đôi bên đã đạt tới đỉnh điểm.

Long Ngạo Thiên chỉ muốn bảo vệ Ngao Loan, tất nhiên quan hệ giữa hắn ta và Long Cát công chúa không thể nào dịu lại được, cả hai trở mặt thành thù.

Đúng vào lúc này, bốn vùng Vạn Trượng Đạo Hồ nổ tung cùng một lúc!

Bốn vùng đạo hồ nổi sóng cuồn cuộn như núi lửa phun trào, cột nước phóng lên tận trời, nổ tung trên không trung.

Cảnh tượng này trông giống như bốn cây cột chọc trời đột ngột mọc lên từ dưới đất, phóng thẳng lên trên không.

Cùng lúc đó, rất nhiều cơ duyên cũng phun ra ngoài theo cột nước.

Bốn vùng Vạn Trượng Đạo Hồ là đạo hồ cổ xưa nhất, tất nhiên cũng có nhiều cơ duyên nhất.

Mọi người đột nhiên nhìn thấy những tia sáng chi chít được phun ra cùng với cột nước.

“Trời ạ, là Đạo Chi Nguyên, tất cả toàn là Đạo Chi Nguyên!”

Ai nấy nhìn thấy cảnh này đều trợn tròn mắt quan sát, hơi thở dồn dập!

Ở thế giới Tiên Cổ, Đạo Chi Nguyên cực kỳ hiếm có. Trước kia, chỉ vì tranh đoạt năm Đạo Chi Nguyên mà Lôi Minh Viễn đã đánh nhau với các thiên kiêu khác đến sứt đầu mẻ trán. Ấy thế mà bây giờ mới vừa phun trào đã có hàng trăm hàng ngàn Đạo Chi Nguyên phun ra!

Tất cả mọi người đều đỏ mắt trong phút chốc!

Trong mắt Quân Tiêu Dao cũng lóe ánh sáng.

Nếu có những Đạo Chi Nguyên này, Đại La Bất Hủ Tiên Thân của hắn ắt có thể tu thành!

Người đời biết Quân Tiêu Dao có nhiều bản lĩnh, che giấu cũng rất kỹ. Thế nhưng người ngoài không biết hắn có một lá bài tẩy, đó chính là Thể Thư – một trong Cửu Đại Thiên Thư.

Cửu Đại Thiên Thư có thể được xem như truyền thừa chí cao, mỗi một bản Thiên Thư đều đại biểu cho cực hạn của một đạo. Thể Thư chính là cực hạn của Nhục Thân Chi Đạo.

Chỉ cần tu luyện bất kỳ một bản Thiên Thư nào tới cực hạn đều sẽ có được sức mạnh to lớn không ai bì được, là một con át chủ bài cực kỳ mạnh mẽ.

Thậm chí nghe nói chỉ cần tập hợp đủ Cửu Đại Thiên Thư là có thể nhìn thấy con đường thành tiên.

Giá trị của Cửu Đại Thiên Thư không cần phải nói nhiều, nhưng việc tu luyện chúng cũng tràn ngập khó khăn. Dù với khả năng của Quân Tiêu Dao thì việc tu luyện Thể Thư quyển thượng cũng đã tốn một khoảng thời gian rất dài.

Nhưng lúc này, khi nhìn thấy những Đạo Chi Nguyên tràn ra ồ ạt, cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng có thể tu thành Đại La Bất Hủ Tiên Thân. Việc này như chắp hổ thêm cánh cho thực lực của hắn. Cộng thêm Thái Cổ Thánh Thể nữa, chỉ có thể nói là tuyệt vời.

Sau khi tu luyện xong Đại La Bất Hủ Tiên Thân, hắn cũng có thể bắt đầu tu luyện Thể Thư quyển hạ.

Quân Tiêu Dao rất chờ mong chuyện này.

Hắn vung tay lên, pháp lực cuộn trào, bắt đầu thu thập Đạo Chi Nguyên bị phun ra ngoài.

Hắn còn để cho ba cô gái là Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng, Quân Tích Ngọc đi sang ba Vạn Trượng Đạo Hồ còn lại để lấy bảo bối.

Bốn đạo hồ cách nhau không xa, cho nên đôi bên đều có thể giúp đỡ lẫn nhau. Nếu những đạo hồ khác xảy ra chuyện gì, Quân Tiêu Dao cũng sẽ ra tay ngay lập tức.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thu thập Đạo Chi Nguyên với số lượng lớn, tất cả những sinh linh xung quanh đều ghen tị đến đỏ cả mắt.

Các thiên kiêu ở ngoại giới thì còn đỡ, đằng nào bọn họ cũng biết sự bá đạo cường thế của Quân Tiêu Dao, dù có ghen ghét thì bọn họ vẫn chỉ có thể đứng nhìn vì cái mạng nhỏ của mình.

Nhưng những sinh linh Tiên Cổ còn lại thì cảm thấy không ổn chút nào. Đây rõ ràng là cơ duyên của thế giới Tiên Cổ bọn họ, theo lý thuyết thì phải là sinh linh Tiên Cổ bọn họ ăn thịt, đám thiên kiêu ngoại giới có hai chén canh uống là đã may mắn lắm rồi. Thế mà Quân Tiêu Dao lại dùng sức của một mình hắn xoay chuyển toàn bộ thế cục, khiến các sinh linh Tiên Cổ này chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn. Cảm giác này giống như có một núi vàng bày ở trước mắt, thế nhưng bọn họ chỉ có thể nhìn chứ không thể chạm vào được, khó chịu biết bao nhiêu.

“Đáng ghét…” Rất nhiều sinh linh Tiên Cổ đều mắng thầm trong bụng.

Thế nhưng bọn chúng cũng không ngốc, Quân Tiêu Dao đã dùng thực lực để chứng minh bản thân.

Còn về chiến thuật biển người ấy hả? Xin lỗi nha, Quân Tiêu Dao chỉ cần dùng một tay mở ra cánh cửa Địa Ngục là có thể triệt tiêu ưu thế về nhân số. Muốn dùng chiến thuật biển người nhấn chìm Quân Tiêu Dao, tiêu hao thực lực của hắn vốn là chuyện không thể.

Hơn nữa nhờ có Thánh Thể, pháp lực trong cơ thể Quân Tiêu Dao gần như là vô cùng vô tận, không thể cạn kiệt được, cho nên không thể nào bị tiêu hao hết tinh lực.

Quân Tiêu Dao cũng tiếp tục thu thập, thậm chí còn không cần nhìn lấy một cái.

Thân là thần tử Quân gia, còn là thiếu chủ Khương gia, cho nên tầm mắt của Quân Tiêu Dao rất cao, thậm chí có rất nhiều bảo bối có thể khiến những thiên kiêu bình thường tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán mà hắn cũng chẳng thèm nhìn lấy một cái. Thế nhưng bây giờ Quân Tiêu Dao lại không hề kén chọn. Cho dù phần lớn bảo bối trong ấy chẳng lọt nổi vào mắt hắn, nhưng ít ra cũng có thể để cho người bên cạnh sử dụng.

Ở bên kia, ánh mắt của Long Ngạo Thiên cũng lóe sáng. Thế nhưng hắn ta không làm ra hành động gì thiếu suy nghĩ, bởi vì bây giờ thứ có thể khiến cho hắn ta động lòng vẫn chưa xuất hiện.

Hết chương 527.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 528



Chương 528

v

Những sinh linh còn lại dù có ghen tị nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn vì e ngại uy thế của Quân Tiêu Dao.

Mà lúc này, trong cột nước đang dâng trào bỗng có sấm chớp lóe lên.

Đó là một thi thể của cổ thú, toàn thân hiện ra màu trắng bạc, thông qua khe nứt của thi thể có thể lờ mờ nhìn thấy bên trong có một trái tim màu bạc lấp lóe.

“A, chẳng lẽ đó là một di hài của Lôi Thú?” Có một thiên kiêu kinh ngạc thốt lên.

Lôi Thú là một hung thú thượng cổ khống chế Lôi Đình Chi Lực, nghe đồn nó là một dị thú kinh khủng có thể thay trời hành đạo, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

“Bộ thi thể này có giá trị liên thành, huống hồ trong đó hình như còn có cả trái tim của Lôi Thú!” Một số người cảm thán.

Di hài Lôi Thú cộng thêm trái tim của Lôi Thú này chính là một cơ duyên to lớn đối với thiên kiêu tu luyện Đạo Lôi Đình. Nhưng đối với các thiên kiêu thuộc tính khác thì cũng chỉ cảm thán một chút mà thôi, chứ nó cũng chẳng có sức hút là bao.

Khi nhìn thấy di hài Lôi Thú kia, trong mắt Lôi Minh Viễn đều tỏa ra ánh sáng xanh. Hắn ta có thể cảm nhận được Thiên Lôi Chi Thể của bản thân đang khao khát cơ duyên này.

Nhưng không được Quân Tiêu Dao cho phép, hắn ta căn bản không có khả năng chủ động ra tay lấy đi cơ duyên này.

Quân Tiêu Dao thoáng thấy Lôi Minh Viễn, bèn vung tay bắt lấy thi hài Lôi Thú và cả trái tim của nó, sau đó trực tiếp cho Lôi Minh Viễn.

“Thần tử đại nhân!” Lôi Minh Viễn kích động, gương mặt đỏ gay.

“Cầm đi.” Quân Tiêu Dao nói.

Tuy rằng thi hài Lôi Thú và trái tim Lôi Thú này cũng không tệ, nhưng với Quân Tiêu Dao mà nói thì chúng chẳng có sức hấp dẫn gì. Lôi Đế Đại Thần Thông của hắn đã tu luyện tới cảnh giới Đại Viên Mãn từ lâu, căn bản không cần dùng di hài Lôi Thú. Chẳng bằng đem cho Lôi Minh Viễn, hắn ta dù không có công lao thì cũng có khổ lao.

“Đa tạ thần tử đại nhân ban ân!” Lôi Minh Viễn vô cùng kích động.

Nếu như chỉ dựa vào bản thân hắn ta thì không thể nào đạt được cơ duyên lớn như vậy. Quả nhiên hắn ta đã đi theo đúng người rồi.

“Sau này có thời gian, ta sẽ truyền lại Lôi Đế Đại Thần Thông cho ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.

Lôi Minh Viễn nghe vậy thì khí huyết dâng trào, suýt chút nữa là hưng phấn đến nỗi ngất đi.

“Lôi Minh Viễn chắc chắn có chết cũng đi theo thần tử đại nhân!” Lôi Minh Viễn thề thốt.

Đối với hắn ta, Quân Tiêu Dao có công ơn tái tạo.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu. Nếu Lôi Minh Viễn đã trung thành với hắn, hắn cũng vui lòng giúp Lôi Minh Viễn nâng cao thực lực.

Mặc dù Lôi Minh Viễn không có tư cách làm tùy tùng thân cận của hắn, nhưng làm một tôi tớ bình thường thì vẫn được.

Bản thân Lôi Minh Viễn là truyền nhân của núi Lôi Đế, sau này trưởng thành ắt sẽ trở thành một nhân vật đứng đầu núi Lôi Đế. Vậy chẳng phải cả núi Lôi Đế cũng sẽ thần phục dưới tay Quân Tiêu Dao hay sao?

Mặc dù Quân Tiêu Dao cũng có suy nghĩ lợi dụng Lôi Minh Viễn, nhưng chẳng phải giữa người với người đều tồn tại mối quan hệ đôi bên cùng có lợi hay sao? Hắn đâu thể nào giúp đỡ Lôi Minh Viễn một cách vô duyên vô cớ được.

Sau đó đạo hồ tiếp tục phun trào, ba Vạn Trượng Đạo Hồ còn lại cũng phun ra không ít thứ tốt. Ba cô nàng Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng, Quân Tích Ngọc đã thu thập bảo bối đến mỏi tay.

“Chẳng lẽ bộ áo giáp kia chính là Thiên Vũ Phượng Linh Giáp trong truyền thuyết ư?”

Quân Mộc Lan phát hiện một bộ áo giáp kiểu nữ vô cùng hoa lệ tinh xảo, giống hệt Thiên Vũ Phượng Linh Giáp được chế tạo từ lông vũ của Phượng Hoàng trong truyền thuyết.

“Tốt quá rồi!” Quân Mộc Lan mừng rỡ, vội cất Thiên Vũ Phượng Linh Giáp đi.

“Nếu không có Quân Tiêu Dao, ta cũng không thể đạt được món bảo bối này.” Quân Mộc Lan rất đắc ý.

Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc cũng tìm được những bảo bối thích hợp với mình.

Bọn họ vừa mừng rỡ vừa cảm kích Quân Tiêu Dao. Nếu như không có Quân Tiêu Dao, sao bọn họ có thể ung dung tự tại thu thập bảo bối trong tình huống không hề bị tranh đoạt được chứ.

Trong lúc nhất thời, đừng nói là Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc, mà ngay cả Quân Mộc Lan có tính cách mạnh mẽ, tính tình nóng nảy nhất cũng không thể không bội phục Quân Tiêu Dao, cực kỳ sùng bái hắn.

Lúc này, cả bốn Vạn Trượng Đạo Hồ đều bị người Quân gia chiếm cứ. Đám người Quân Tiêu Dao thu thập bảo bối đến nỗi mỏi cả tay.

Đối với Quân Tiêu Dao mà nói, từ nãy đến giờ hắn vẫn chưa gặp được bảo bối nào khiến hắn động lòng.

Bỗng Quân Tiêu Dao nhận ra một luồng khí tức đặc thù. Hắn nhìn thấy được một mảnh xương vỡ màu trắng đục.

Quân Tiêu Dao ngoắc tay thu mảnh xương đó lại, thì phát hiện nó là một miếng ngọc giản được làm từ xương cốt, tràn ngập khí tức của “đại đạo”.

“Chẳng lẽ là cảm ngộ đại đạo của một vị cường giả vô thượng nào đó?” Quân Tiêu Dao nhíu mày.

Đây là khí tức tỏa ra mơ hồ, tất nhiên không phải cảm ngộ của cường giả bình thường. Nó còn mạnh hơn chí tôn bình thường, thậm chí có thể là cảm ngộ của Hỗn Độn Đạo Tôn – cấp cao nhất trong Chí Tôn Thất Cảnh.

Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ rồi lắc đầu một cái. Hắn có đạo thuộc về bản thân, không cần phải mượn nhờ con đường của người khác. Đừng nói là cảm ngộ của Hỗn Độn Đạo Tôn, cho dù là cảm ngộ của Đại Đế cũng chỉ mang giá trị tham khảo cho Quân Tiêu Dao chứ chẳng có đất dụng võ.

“Có điều… có thể cho Thánh Y tỷ, tỷ ấy có tiên thiên đạo thai, nếu có thêm cảm ngộ của Đạo Tôn thì sẽ có thu hoạch lớn.” Quân Tiêu Dao nghĩ vậy, bèn thu hồi ngọc giản bằng xương.

Bên cạnh đó, hắn còn phát hiện một món bảo bối hiếm có. Đó là một cổ mộc đang tỏa ra linh khí.

“Chẳng lẽ không có thứ nào có thể lọt vào mắt mình sao?” Quân Tiêu Dao tỏ ra thất vọng.

Đúng lúc này, trong cột nước bao la hùng vĩ kia bỗng có linh khí kinh khủng phun ra, đồng thời còn có một đạo vận nồng đậm tràn ngập.

“Là… khí tức của Đạo Chi Nguyên, nhưng lại không giống lắm.” Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn sang.

Hết chương 528.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 529



Chương 529

Đột nhiên, một gốc cây nhỏ như được điêu khắc từ ngọc được cột nước cuốn ra ngoài.

Đó là một gốc cây nhỏ sáng bóng hoa mỹ, ấm áp như dương chi bạch ngọc. Điều khiến người khác chú ý nhất chính là một đám Đạo Chi Nguyên sinh trưởng bên trên cây, chỉ nhìn sơ qua thì có khoảng chừng trên trăm cái.

Đừng cho rằng trên trăm Đạo Chi Nguyên này không sánh được với hàng nghìn Đạo Chi Nguyên cuộn trào ra ban nãy. Phải biết là Đạo Chi Nguyên này sinh trưởng trên cây cổ thụ. Nói cách khác, cây cổ thụ này có thể tiếp tục ngưng kết ra Đạo Chi Nguyên!

Đây đúng là điều kinh khủng.

“Kia là… Trời ạ, chúng ta nhìn lầm ư, bất tử dược đỉnh cấp – Đạo Nguyên Cổ Thụ!”

Khi nhìn thấy cây cổ thụ này, hô hấp của tất cả mọi người xung quanh đều như ngừng lại cùng một lúc.

Đạo Nguyên Cổ Thụ là một loại bất tử dược hiếm có, nó có thể tự thu nạp linh khí đạo vận trong trời đất, ngưng kết ra Đạo Chi Nguyên. Có thể nói Đạo Nguyên Cổ Thụ này có thể liên tục sản xuất ra Đạo Chi Nguyên.

Thứ này không chỉ có sức hút đối với cá nhân mà còn có lực hấp dẫn rất lớn đối với các thế lực đại tông môn. Có được gốc Đạo Nguyên Cổ Thụ này, thế lực đứng sau cũng có thể được thơm lây, đạt được lợi ích.

“Đúng là Đạo Nguyên Cổ Thụ!” Hai mắt Quân Tiêu Dao cũng lóe sáng.

Cuối cùng cũng xuất hiện một món bảo bối khiến hắn động lòng.

Bất tử dược có thể tiếp tục sản xuất bảo bối giống Đạo Nguyên Cổ Thụ này vô cùng hiếm gặp, dù là Quân gia cũng chỉ có một gốc Hồn Linh Cổ Thụ có thể kết xuất ra Linh Hồn Quả Thực.

Sở dĩ Quân Tiêu Dao có linh hồn lực mạnh mẽ, ngoài việc từ nhỏ hắn đã tu luyện Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp ra thì hắn còn thường xuyên sử dụng Linh Hồn Quả Thực.

Độ hiếm của Đạo Nguyên Cổ Thực này còn cao hơn Hồn Linh Cổ Thụ nhiều, bởi vì Đạo Chi Nguyên rất có ích đối với những người tu luyện Thánh Cảnh.

“Rất tốt, có được Đạo Nguyên Cổ Thụ này, ta tạm thời không cần sầu não vì chuyện tài nguyên tu luyện nữa.” Quân Tiêu Dao cười cười.

Những người còn lại đứng xung quanh thì đỏ ngầu cả mắt, hít thở nặng nề.

Mắt Long Ngạo Thiên lấp lóe ánh sáng, hắn ta cũng đã động lòng.

Nhưng đúng lúc này, một khí tức xuất hiện khiến ánh mắt Long Ngạo Thiên sáng rực. Thứ đó còn hấp dẫn hắn ta hơn cả Đạo Nguyên Cổ Thụ.

Ngoài Long Ngạo Thiên ra, cả Ngao Loan và Long Cát công chúa cũng bị hấp dẫn. Thậm chí Ngao Chiến đang đứng xa quan sát, không dám đến gần cũng đưa ánh mắt nhìn sang đây.

Đạo hồ nổ vang, uy thế tản đi. Một thi thể hình rồng bị cuốn ra từ trong hồ.

Xác rồng màu đen nhánh tỏa ra uy thế kinh khủng của Long tộc. Hình thể của nó không quá lớn nhưng lại có hung uy ngập trời, còn có uy thế của huyết mạch Long tộc truyền ra. Điều khiến người ta phải chú ý chính là phía sau thi thể hình rồng này còn có hai đôi cánh.

“Đó là… Ứng Long!”

Hơi thở của Long Cát công chúa như muốn ngừng lại, trong đôi mắt xinh đẹp cũng lộ ra khát vọng điên cuồng.

Ứng Long chính là Thái Cổ Hung Thú nổi danh cùng với Cửu Anh, uy năng sánh ngang với Chân Long Thần Hoàng.

Thi thể Ứng Long này trông có vẻ không phải Ứng Long thuần huyết, nhưng ít nhiều gì cũng mang một phần huyết mạch Ứng Long. Đối với Long tộc mà nói, lực hấp dẫn của nó phải gọi là trí mạng.

“Ồ? Là xác rồng có mang huyết mạch Ứng Long.” Quân Tiêu Dao nói.

Cái xác rồng này quả là rất quý giá, nhưng tiếc là đối với Quân Tiêu Dao, sức hấp dẫn của nó không lớn mấy.

Nhưng nói gì thì nói, thứ này cực kỳ hiếm có, tác dụng thần kỳ, chắc chắn sẽ có người cần.

Quân Tiêu Dao vươn tay, đang định lấy hết Đạo Nguyên Cổ Thụ lẫn xác rồng.

Ngay lúc này, Long Ngạo Thiên không chịu nổi nữa. Hắn ta hét dài một tiếng, trực tiếp bước vào trong đạo hồ.

“Quân Tiêu Dao, loại bảo bối này, ngươi không xứng có được!”

Các sinh linh Tiên Cổ khác cũng ghen tỵ đỏ cả mắt. Thấy Long Ngạo Thiên dẫn đầu, bọn họ cũng không thể nào nén nổi lòng tham của mình. Nhiều bảo bối xuất hiện trước mắt như vậy, dù nhân lúc hỗn loạn cướp lấy một hai cái cũng được.

Trong mắt Long Cát công chúa cũng lộ vẻ khát khao, nàng ta rất muốn lấy được xác rồng. Nhưng nghĩ đến dáng vẻ sâu không lường được của Quân Tiêu Dao, nàng ta không định chủ động ra tay mà chọn tùy cơ ứng biến.

Ngao Chiến ở phía xa cũng rất khát khao, nhưng có Quân Tiêu Dao ở đây, hắn ta không dám tới gần.

“Đáng chết, chỉ có thể để thái tử đến chế ngự kẻ này.” Ngao Chiến hận đến nghiến răng.

Nhìn thấy đám Long Ngạo Thiên bước vào, sắc mặt Quân Tiêu Dao trở nên lạnh lùng.

“Muốn chết à!”

Đầu tiên, Quân Tiêu Dao triệu hồi cánh cửa Địa Ngục. Quần ma Địa Ngục lao ra vô cùng vô tận, chém giết đám sinh linh Tiên Cổ chán sống kia.

Các thiên kiêu ở ngoại giới chỉ có một số ít là tham gia, phần đông vẫn đứng bên ngoài quan sát.

“Quân Tiêu Dao, hôm nay hãy để ngươi nạp mạng vì đệ đệ ta đi!” Long Ngạo Thiên hét to một tiếng, khởi động Chân Long Đại Thần Thông.

Trên không trung hiện ra Long văn bảy màu, đây là năng lượng của bảy viên Long Nguyên của Long Ngạo Thiên, củng cố Chân Long Đại Thần Thông. Hắn ta vừa ra tay, uy lực bất phàm, quét sạch tầng mây trên cao, long khí kinh khủng phóng lên ồ ạt.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì khẽ lắc đầu. Dù Long Ngạo Thiên có năng lực khiêu chiến vượt cấp thì cũng không thể nào tạo thành uy h**p đối với hắn.

“Con cá chạch tự cho mình là siêu phàm, để bản thần tử đến dạy cho ngươi nhận rõ hiện thực.”

Quân Tiêu Dao vươn tay, Lôi Đình Chi Lực tập hợp giữa năm ngón tay hắn, từng Lôi Đình Tinh Thần lần lượt xuất hiện.

Bản thân Quân Tiêu Dao đã có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa hắn cũng có năng lực khiêu chiến vượt cấp, thế nên Long Ngạo Thiên muốn lấy yếu thắng mạnh là chuyện gần như không thể.

Long khí và Lôi Đình Chi Lực cuộn trào. Cả hai bên đều thi triển đại thần thông, dư chấn gây ra nhấn chìm cả trời đất.

Trong lúc va chạm kịch liệt, thân thể Long Ngạo Thiên bay ra ngoài như đạn pháo, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi tỏa ánh sáng bảy màu.

Hết chương 529.
 
Back
Top Bottom