Siêu Nhiên [TCF/Cale x White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
347204443-256-k844661.jpg

[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Tác giả: lotus__s
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Câu truyện kể về những vị Thần như Thần Tình Yêu, Thần Chết, Thần Niềm Vui... và những điều thâm nho nhọ đít bọn họ đổ lên đầu White Star và Cale Henituse.
___
My AU
Tiểu thuyết thuộc quyền sở hữu của tôi, vui lòng không reup dưới bất kỳ hình thức nào (Reup làm chó ỉa chảy cả đời)
Tôi biết, CP này khá kì lạ nhưng tiểu thuyết mang tính chất tấu hề là chính cùng Cale-nim và White Star hay còn được gọi thân thương là Củ cải trắng.

Và hãy xem, 3652 (10 năm) ngày từ kẻ thù mày chết tao sống, bọn họ sẽ sống hòa thuận với nhau và bảo vệ lẫn nhau ở một thế giới mới, nơi mà có rất nhiều nguy hiểm rình rập!!

Hai người không có sức mạnh cổ đại, khômg thể liên lạc với hội anh em bạn dì của mình ở thế giới TCF, họ là những người bình thường!!!> Tags: allcaleboylovecalecalebarrowcalehenitusehàingọttcftrashofthecountfamilywhitestar​
 
[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Chương 1: Vạn Sự Khởi Đầu Nan - Gian Nan Đừng Ngơ Ngáo


Lưu ý: Cho những ai không đọc mô tả, tiểu thuyết mang tính chất tấu hài, truyện hài (còn hài hay không thì tôi không biết), ship OTP BarrCale (Barrow x Cale), truyện phi logic, đừng mang não đọc, đọc giải trí, " Love Cale-nim " --> lời nói của Thần' Love Cale-nim '--> suy nghĩ của nhân vật' Love Cale-nim ' --> suy nghĩ của Thần

Sau này sẽ cập nhật thêm-À, truyện này sẽ có nhân vật của TCF, sức mạnh cổ đại của Cale cũng sẽ được thực thể hóa dưới dạng loài người, và khi Cale và White Star gặp lại đồng bọn sẽ cùng nhau lập đội, đi đến đâu cướp đến đó!

(LƯU Ý TO: VĂN HƠI TỤC, SAI CHÍNH TẢ, OOC (maybe) )

_______Câu chuyện bắt đầu, vào một ngày không trăng không sao, không mây không gió, yên tĩnh đến nỗi con muỗi bay ngang lỗ tai còn nghe thấy tiếng vo ve bên tai, ngứa đít vãi lìn.Dưới đốm lửa lách tách đổ bóng cho hai người đang ngồi đối diện nhau, hai người này có vẻ ngoài khá giống người còn lại.

Chàng trai tóc đỏ dài qua gáy nhìn người đàn ông có vẻ ngoài hai mươi tuổi giống cậu, người nọ mặc một cái áo choàng đen, trùm đầu che đi mái tóc đỏ rực giống của cậu.Cậu nhăn mặt, đột nhiên ngứa miệng muốn chửi tục vài câu.Người tóc đỏ còn lại nhìn cậu, hắn giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm vào một bên mắt bầm tím... rồi "Shhh" lên một tiếng xót xa cộng thêm thốn.Nhìn biểu cảm nửa buồn cười nửa đáng thương đó của hắn, Cale Henituse giật giật khóe môi muốn cười, nhưng mà...

"Ai- ui...

đau.." khóe môi của cậu cũng bầm một bên, đây là quà lâu ngày không gặp của họ tặng cho nhau.

Buổi chiều khi được đưa đến đây, cậu và hắn đã trao cho nhau những lời "hỏi thăm" đầy "yêu thương".

Để tôi ví dụ cho bạn nè.Cậu trai tóc dài, với giọng nói trầm ấm mềm mại đã dùng đôi mắt ba phần kinh tởm, bảy phần như ba của cậu nhìn Barrow và nói :"Xin chào, Củ cải trắng.

Lâu ngày không gặp, trông ngươi vẫn hãm l*n như xưa."

Lúc ấy cậu có thể thấy rõ trong đôi mắt nâu đỏ nhạt hơn của cậu tóe lên hai ngọn lửa bừng bừng sát khí, nắm đấm của hắn siết chặt để lộ đường gân đập lên phình phịch như thể chủ nhân của nó sẽ tặng cho cậu một đấm rụng răng.Nhưng sức chịu đựng của Barrow giỏi hơn Cale tưởng, hắn hít một hơi thật sâu và sau đó nở một nụ cười giả trân phản dame :" Xin chào Thiếu gia khiên chắn, lúc trước cậu đẹp muôn phần, lần này cậu đẹp nhưng mà gầy hơn.

Ánh trăng trên cao xinh đẹp tựa như những ngôi sao xung quanh nó chỉ là hạt cát giữa trốn sa mạc, ấy vậy mà cậu còn đẹp hơn ánh trăng ấy, tôi thấy cậu-..."

"Dừng!"

Da gà da vịt của Cale nổi lên từng đợt, cậu run lên vì kinh tởm khi nghe những lời hoa ý đẹp của Barrow dành cho mình, cậu thật sự muốn đè cái mặt giống Kim Rok Soo cậu ra tẩn cho vài phát.Barrow hài lòng trước biểu hiện muốn nôn của Cale mà nhếch mép.Sau đó, họ tấn công nhau bằng những đòn tâm lý chí mạng full sát thương nội tại.

Chẳng biết ai thắng ai thua, chỉ biết cảm thấy nói chuyện nhiều quá mỏi miệng nên họ đè nhau ra bum ba la bùm vào mặt đối phương.Nếu không nhờ Thần Chết nhảy ra ngăn cản, chắc đã có án mạng cho hai gương mặt đẹp trai kia rồi.Bạn hỏi tại sao Cale và Barrow lại ở đây?

Hãy ngồi xuống, để tôi kể bạn nghe---___Căn phòng trắng tinh, không có lấy một món đồ trang trí ngoài hai cái ghế da sang chảnh và thoải mái cùng một cái bàn trà, trên đó đặt hai ly rượu vang đỏ sóng sánh.

Cale còn đang bận đánh giá xung quanh, bỗng nhiên một giọng nói trầm vang lên khiến Cale khó chịu mà nhíu mày, giọng nói này có âm vang khá cao.

" Xin chào, bé cưng~ " Giọng nói gọi cậu, kinh tởm cực kỳ.Cale rùng mình, đôi lông mày đẹp đẽ nhíu chặt đến cùng cực, đôi mắt nâu đỏ của Cale ngước lên nhìn về phía phát ra tiếng nói.Và trong mắt cậu, một lão già fake tuổi với mái tóc trắng dài đến gót chân.

Đôi mắt đen tuyền yêu mỹ, là kẻ mà ai cũng ghét, lão Thần Chết chứ ai.

Lão Thần Chết nhìn biểu cảm chán ghét của cậu mà phụt cười bất lực, ăn ở kiểu gì mà người ta ghét quá trời quá đất.

Nhưng lão không quan tâm, lão ho khan vài tiếng :" Khụ-... bé cưng, con tạm thời bình tĩnh.

" Lão nở một nụ cười khả ái, Cale lạnh lùng nhìn lão ý hỏi chuyện gì mà gọi cậu đến, cậu nói :"Đừng gọi tôi là bé cưng, tởm."

Tiện tay Cale lấy ly rượu trên bàn và lắc đều một cách quý tộc, cậu ngồi bắt chéo chân và tựa tấm lưng gầy ra sau ghế.Lão thở dài ngao ngán.

Thần Chết lắc đầu vài cái, mỉm cười nói :" Chuyện là, con chết rồi.

"....?"

Lão già, đừng có đùa, lão còn muốn điện thần chết của lão không vậy?"

Cale lạnh giọng nói, đó không phải câu hỏi mà là một lời đe dọa.Thần Chết giật nảy một cái, lão biết thừa mình không có tiếng nói với cậu, lão khép nép nói : " Ừ thì--- hỏng ấy con nói chuyện với Thần Mặt Trời đi ..."

"Thần Mặt Trời?"

Cale nghiêng đầu nghi hoặc.

Lão không đáp lại mà nhẹ nhàng né qua một bên, cậu chỉ thấy một luồn sáng vàng nhẹ nhàng ở trước mặt, không sáng chói nhưng cậu vẫn khẽ nheo mắt.Sau vài giây thì ánh sáng biến mất, một người phụ nữ từ từ bước đến gần cậu.

Cô ấy đẹp đến mức những người được tôn là mỹ nhân đứng cạnh cô ấy chỉ giống cỏ dại ven đường, đương nhiên là trừ Cale.Cô ấy nở một nụ cười dịu dàng, giọng nói mềm mại :" Chào con, bạn của Jack.

""Vâng, chào người, nữ thần Ánh Sáng."

Cale lịch sự mỉm cười, nhìn kìa, đem hai gương mặt xinh đẹp không góc chết đứng cạnh nhau, chẳng vẻ đẹp nào bị lưu mờ bởi người còn lại.

Cale có vẻ đẹp sắt bén và nam tính nhưng không kém phần tuyệt sắc, Thần Mặt Trời có sự dịu dàng và thuần khuyết ấm áp tựa ánh sáng.

Và trong căn phòng này, lão Thần Chết có gương mặt đẹp trai ngời ngời là con vịt.Thần Chết : *âm thầm tủi thân* ;-😉Lão ghen tị lên tiếng :" Thật bất công!

Cale, con lịch sự với Thần Mặt Trời như vậy nhưng sao con có thể nói trống không với ta chứ??

"Cale đảo mắt nhìn lão, mặt nhăn kinh tởm :"Ông có quyền đòi đối xử tử tế á?

Với lại đừng gọi tôi là con, tôi không phải con ông."

Sau đó nữ thần Mặt Trời cũng liếc nhìn lão đầy khi dễ.Làm thần sao mà khổ quá...Thần Chết lặng lẽ ôm gối ngồi trong góc tự ti."

Đừng để ý đến lão khọm già đó, bé con.

"Thần Mặt Trời sau đó nhìn cậu đầy vẻ dịu dàng.Cale cũng cười nhẹ gật đầu.Nữ thần nói tiếp : " Như lúc nãy Thần Chết đã nói, con đã chết rồi...

" Cô khẽ rũ mắt, gương mặt mang vẻ buồn mang mác.Cale hé miệng nhưng vẫn không nói lời gì, nếu lúc nãy là Thần Chết nói, có lẽ cậu vẫn sẽ xem như lão lại muốn đùa giỡn với tính mạng của mình (bởi vì family diệt thế của cậu chưa ngán ai bao giờ).

Nhưng bây giờ chính cả Thần Mặt Trời cũng đã nói điều đó, Cale không còn gì để lý giải.Cậu nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống bàn và mỉm cười bình tĩnh nói :" Vâng, vậy thì con chết thật."

Cô không quá bất ngờ với vẻ điềm tĩnh của Cale, cậu ấy là một người lý trí nên sẽ không để cảm xúc ảnh hưởng quá lâu.Cô hài lòng với tính cách ấy, Thần Mặt Trời nhẹ nhàng cười đáp : " Ừm, nhưng trạng thái của con không hẳn là chết....

" Sau đó cô khẽ đảo mắt, tay nhẹ nhàng chống cằm như suy nghĩ."

Không hẳn là chết?"

Cale lập lại.Cô gật đầu."

Nói sao nhỉ... bởi vì thân thể con quá yếu, dù có sức mạnh cổ đại nhưng với việc con dùng gốc của Cây Thế Giới đâm vào tim đã đả kích vào linh hồn con, khi giết được White Star đồng thời thân xác của con cũng đã đến cực hạn, nên lúc con đang ngủ thì linh hồn con đã tự động rời khỏi thân xác.

" Thần Mặt Trời giải thích một tràng dài cho Cale.Cale ngớ người, chỉ đơn giản nằm ngủ cũng ngủm thì quá thật những câu cửa miệng của Eruhaben-nim đã chuẩn không cần chỉnh rồi.Thần Chết tiếp tục khi nhận thấy cô nhìn sang lão, :" Nên bởi vậy, chúng ta quyết định đưa con đến một thế giới khác để bồi dưỡng lại linh hồn giúp con mạnh mẽ hơn.

"Cậu bắt trọng điểm :" Đến thế giới khác?"

Cả hai vị thần gật đầu."

Vậy tôi sẽ đến đó một mình sao?"

Cale nhìn lão.Thần Chết đáp :" Không, sẽ có một người đi cùng con.

" Cale có thể nhìn thấy lão đang tránh né cậu, cậu nghi ngờ và lịch sự hỏi Thần Mặt Trời :" Thưa Thần Mặt Trời, vậy người đó là ai?"

Cô mỉm cười :"Cale, Cale Barrow hay còn gọi là White Star."...Cale :" Hả????!!!"____Mọi chuyện là thế đó, giờ hai người sau khi "ôm nhau" bằng những cú đấm, họ đã bình tâm và ngồi xuống đốt lửa, đương nhiên là White Star làm, còn vì sao hắn phải làm thì do các vị thần ép, đặc ân của "người bệnh" là Cale có người phục vụ.Cale rất hài lòng.Bởi vì cái mặt nạ trắng của hắn vô dụng ở thế giới này nên hắn chả thèm mang theo, tự tin khoe gương mặt đẹp trai (nhờ ăn cắp) ngời ngời.Cale không khỏi tự khen bản thân, dù mặt là của Kim Rok Soo là cậu, nhưng dưới góc nhìn của người khác thì đúng là cậu đẹp trai thật.Thần đã nói bọn họ sẽ giải thích vụ này với những người trong gia đình cậu, Thần Chết đảm bảo thời gian ở thế giới này khác ở thế giới kia, một ngày ở đây chỉ tương đương một giờ của TBOH* nên cậu khá yên tâm....* (TCF bởi vì Cale xuyên vào thế giới TBOH nên mới có TCF) Cale nhìn Barrow :"Ê Củ cải trắng."

Cale cọc lóc gọi.Hắn cau mày nhìn cậu, nhìn dáng vẻ bị hất hủi của hắn khiến cậu nửa buồn cười nửa thấy tội, dù sao thì bây giờ White Star cũng là người bình thường giống cậu thôi.Cậu nói tiếp :"Biết đây là đâu không?"

Vốn lúc nãy Cale muốn hỏi hắn 'đau không' nhưng nghĩ lại mất giá quá nên sửa lại.Hắn sì một tiếng, lạnh lùng nói :"Không."

"Phế."

"...'"Thế ngươi biết đây là đâu không?"

"Ngươi nghĩ mình có quyền lên tiếng à?"

"..."

Hắn mệt rồi, đừng đả kích đến hắn nữa.Cale sau khi khịa Barrow thỏa mãn rồi, cậu cảm thấy buồn ngủ, hiện tại nơi họ được chuyển đến giống như một khu rừng, nhìn chung quanh chả có gì ngoài cây cối.

Đôi mắt của cậu lim dim, nhưng không muốn ngủ, nhỡ đâu lúc ngủ quên Barrow lấy cục đá đập chết cậu thì sao?!Nhưng cơn buồn ngủ quá mạnh liệt, cậu ngủ gục lúc nào không hay.Thân thể mất đi điều khiển, trọng lượng đổ về phía trước khiến cậu ngã vào đống lửa, nhưng khoảnh khắc mặt cậu sấp bén lửa, một thân ảnh đả nhanh chóng đỡ cậu lại.Đó là Barrow.Hắn cau mày nhìn cậu đang yên lành ngủ mà không thèm phồng bị nguy hiểm, thở dài một hơi, Barrow nhẹ nhàng để cậu ngồi dựa vào vai hắn.

Có lẽ đêm nay sẽ là một đêm mất ngủ của Barrow, giống như lúc trước, lời nguyền khiến hắn không thể ngủ...____

Hết chương 1

Số từ 2169
 
[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Chương 2: Cale Bị Sốt - Gặp Người


Hắn lạnh lùng nhìn lão Thần Chết đang ngồi đối diện, mái tóc bạc trắng của lão trông thật vướng víu, hắn muốn dùng lửa đốt trụi chúng, đáng ghét cực kỳ.

Bởi vì ở một quá khứ xa xăm, hắn từng bị một người thanh niên với mái tóc bạc trắng lừa, đôi mắt xanh tựa như bầu trời ánh lêm vẻ chân thành, ừm, chân thành này lừa White Star mất toi nữa khố vàng.

Sau vụ đấy hắn cạch, đứa nào tóc trắng là hắn "lỡ tay" đốt tóc người ta.Nghĩ lại tức.Lão Thần Chết đang định mở mồm thì thấy trên tay của White Star nổi gân, tựa hồ muốn phóng lửa lên đầu lão.

Lão rén ngang, nắm tay lại che miệng ho khan :" Khụ- "White Star cau mày nhìn lão, cọc cằng hỏi :"Lão già, lão gọi ta đến đây làm gì?"

Thần Chết ; -_-•••Sao ai cũng gọi lão là lão già vậy?

Mấy ngàn tuổi chứ nhiêu đâu."

Ah, ta gọi ngươi đến đây để cho ngươi một điều ước.

" Thần Chết cười nói.Điều ước?Hắn nhướn mày nghi hoặc."

Thật?"

" Thật.

""Vậy cho ta hồi sinh đi."

" Từ chối.

""Vậy sao lão nói lão cho ta điều ước?"

Khóe môi White Star giật giật, hắn chắc chắn Thần Chết chán sống rồi, đã là cô hồn thì an phận mà làm đi, thích chọc chó làm gì vậy ?Lão Thần Chết làm vẻ không để ý, lão cười khả ái nói :" Ta cho ngươi điều ước, nhưng điều ước là gì ngươi méo có quyền đòi.

" Nói xong, lão búng ngón tay một cái, dần dần White Star cảm thấy một trận buồn ngủ ập đến, hắn nghiến răng cố chống cự."

Chết tiệt!

Đồ khốn, lão già, lão làm...

Làm gì ta?!"

White Star gằn giọng quát."

Ta sẽ để cho ngươi biết những chuyện này về sau, giờ thì mau đi đi.

" Thần Chết nhún vai, White Star hé miệng chửi thề một câu và bất tỉnh nhân sự.___"Ugh...."

White Star cau mày, đôi mắt nâu đỏ nhạt hơi mờ, mắt hắn nheo lại vì ánh sáng chíu vào mắt.Sau đó liền tỉnh táo, kỳ lạ, tại sao hắn có thể ngủ được?

Đã vậy còn tựa đầu lên Cale.

Nhắc mới để ý, hắn nhìn xuống Cale đang thở ra những hơi nóng hổi, White Star cau mày, chuyện ngủ được để sau đi, có vẻ tên khốn này gặp chuyện rồi.Barrow vươn tay sờ nhẹ lên má và trán Cale, đôi lông mày càng nhíu chặt.Cale sốt rồi.Hắn nghĩ, giọng nói trầm khàn nam tính gọi :" Này đồ khốn, mau tỉnh lại."

Ngón tay xinh đẹp nâng cằm Cale lên để tránh cậu bị ngã ra trước.Cậu thở ra những hơi nóng rực, Cale hé mắt, đôi mắt nâu đỏ khó hiểu đảo xung quanh sau đó liền ngước lên nhìn gương mặt đẹp trai của Barrow.Cậu hé miệng :"Chuyện gì?"

Giọng của cậu khàn khàn do hơi nóng, nếu như ở thế giới cũ Cale mà phát sốt, chắc chắn cả gia đình của cậu sẽ rối loạn lên.

Hắn thở dài, tay dần trượt xuống chạm vào cần cổ thon gọn trắng ngần của chàng trai tóc đỏ dài.

Ngón cái sờ lên yết hầu của cậu."

Ngươi sốt rồi, sao ngươi yếu dữ vậy?"

Rõ ràng là đàn ông con trai mà ngủ có một đêm liền sốt đến nỗi khàn giọng."

Hừ..."

Cale hừ một tiếng, với tay gạt tay Barrow ra khỏi cổ mình, cậu bực bội đáp :"Cũng không phải chuyện của ngươi, Củ cải trắng."

"..."

Gân xanh trên trán Barrow âm thầm đập lên.

Nếu như kẻ trước mặt hắn là hai vị vua hoặc kẻ nào đó, Barrow chắc chắn sẽ "chơi" ném cầu lửa với nó đến chết.

Tiếc thay, Cale là người được Thần bảo kê, không thể thiện tay thiện chân với cậu được.Barrow bĩu môi.Cale nhìn cái môi của hắn bĩu ra, tự nhiên mắc cười mà "Pfff-" một tiếng sau đó "Hahahaha!!!.. khụ- hahah" Cười đến sặc sụa.Mặt hắn đen như đít nồi.

Giơ tay bóp hai bên má mềm mại của người nọ, giọng nói âm trầm nhếch mép :"Cười nữa xem?"

"Hah!

Ngươi tính làm gì ta?"

Cale khinh bỉ nhếch mép lại."

Ta sẽ hôn ngươi."

Hắn thản nhiên đáp."

Ta-...

Từ từ?

Cái gì???"

Cậu hoang mang vcl, thằng điên này vừa nói cái vẹo gì vậy??

Hôn???????

Hôn ai?????Cậu há hốc mồm, cả mặt đầy dấu chấm hỏi và hai chữ "hoang mang" hiện rõ.

Barrow hài lòng nhếch lên một nụ cười đắc ý.White Star thích nhất là thấy gương mặt đẹp trai đểu cáng của Cale hoang mang, giống như hiện tại.Đột nhiên Cale ho lên vài cái khiến Barrow giật mình, trong vô thức hắn vươn tay ra sau lưng cậu mà vuốt vuốt một chút một cách dịu dàng.Cổ họng của Cale rất nóng và khó chịu, cậu muốn uống nước.Barrow thấy tình trạng của cậu không mấy khả quan thì ngẩng cái đầu đỏ nhìn xung quanh, mọi thứ bán kính vài trăm mét chắc chắn sẽ không có một con suối nhỏ hoặc hồ nước nào.Hắn để cậu ngồi ngay ngắn trên thân gỗ sạch, Barrow lấy áo choàng đen xuống và khoác lên thân thể mảnh khảnh của Cale.

Cậu ngước mắt nhìn lên body của hắn, ngạc nhiên khi thấy rõ...

Barrow vậy mà có cơ bụng, wao.Body cân đối, rất ngon, quả là tuyệt vời, đúng là thân thể của Kim Rok Soo cậu có khác.

White Star nhìn thấy đôi mắt ố dề của Cale nhìn chằm chằm vào thân thể hắn khiến hắn có chút ngượng ngùng mà dùng tay che mắt cậu lại, giọng nói vẫn lạnh lùng như thường ngày :"Ngươi lừa tiền còn muốn lừa thân ta sao?"

"Chê."

Cale phi một tiếng khinh thường.

HaizzWhite Star thở dài, hắn tiện tay bao trùm Cale trong áo choàng của hắn :" Ta đi tìm nước cho ngươi.

Ở yên đây."

"Xì, ngươi tưởng ta là trẻ lên ba hay gì!"

Cale cáu kỉnh.Hắn không quan tâm nữa mà đứng dậy lắng tai nghe âm thanh xunh quanh một chút, sau đó hắn thoắt cái đã biến đâu mất.Dù không còn sức mạnh phép nhưng không có nghĩa vật lý White Star không có, hắn nhảy vài cái thì lên một cành cây, nhìn xung quanh một lúc thì lại biến đâu mất.Cale theo dõi mọi cử chỉ hành động của Barrow, tự nhiên nghĩ :"Lỡ như Củ cải trắng giả vờ đi tìm nước rồi bỏ mình chạy luôn thì sao ta??"

Không nghĩ thì thôi, nghĩ thì Cale hoang mang sương sương.Không phải cậu sợ ở một mình, mà cậu sợ phát sốt cao rồi chết lúc nào không hay.Vô thức Cale siết chặt áo choàng của Barrow.Siết vì tức chứ hổng phải gì gì đâu.

Cậu thề nếu Barrow mà bỏ cậu ở nơi rừng thiên nước độc này, chắc chắn là cậu sẽ tìm cho bằng được hắn và bẻ răng thẳng chả.Barrow đang yên đang lành bị ai đó ghim : *nổi da gà* "Quần què gì vậy?"

Cale che miệng ho vài cái bỗng tai nghe thấy những tiếng loạt xoạt, cậu dừng ho để lắng nghe kĩ hơn.Tiếng gì vậy?Cậu cau mày."

Nhanh lên, coi có tang thi nào còn xót lại ở khu vực này không."

Một giọng nói ồm ồm của đàn ông vang lên, theo sau đó là tiếng bước chân càng lớn.Có người?Cale nhướn mày, quay đầu lại.Đối diện với một nhóm người gòm ba nam ba nữ, tổng sáu người.Họ cũng nhìn thấy Cale, đầu tiên họ sững người.Gương mặt xinh đẹp, mái tóc đỏ không biết có phải nhuộm hay không, nhưng người trước mắt bọn họ thật sự rất đẹp.

Vẻ đẹp sắt bén và không kém phần mạnh mẽ.Cô gái có vẻ ngoài trẻ nhất trong nhóm người là người phản ứng lại đầu tiên, cô hô to :"Sao- sao lại có người ở khu vực này?"

Tiếp sau đó là năm người còn lại, người đàn ông có vẻ trung niên nhíu mày lại, giọng nói ồm ồm lúc này là của ông ta."

Khu vực này bán kính xung quanh 1km đều là tang thi...

Sao người này.."

Cale khó hiểu nhướn một bên mày.Tang thi?

Là gì vậy?

Sao cậu không hiểu gì hết....."

Cale!"

Bỗng một giọng nói trầm lạnh lùng vang lên làm nhóm người kia và Cale giật mình.Cậu quay đầu lại thì thấy Barrow ngoan ngoãn tìm nước về.

Hóa ra Barrow còn khôn.Cậu nghĩ, nhếch mép.Hắn từ trên cành cây nhảy xuống một cách nhẹ nhàng mà không phát ra tiếng động nào.White Star đánh mắt lên nhóm người mới đến, đôi mắt ba phần dò xét bảy phần như ba.Nhóm sáu người cũng ngạc nhiên khi thấy White Star, vô thức so sánh hai gương mặt đẹp đẽ ngời ngời này với nhau, họ phát hiện cậu và hắn có phần giống nhau.Anh em?Người đàn ông nghĩ.White Star sau đó lạnh lùng đến gần Cale, trên tay hắn là một tàu lá to chà bá đựng một chút nước sạch.Hắn nói :"Uống đi."

Song hắn cẩn thận ngồi xuống đưa tàu lá cho Cale.Bây giờ Cale mới lên tiếng :"Cảm ơn hyung, em tưởng anh đi không về luôn chứ."

Giọng nói của cậu có phần trầm ấm nhưng nhẹ nhàng.

Người gì đâu đẹp trai mà giọng cũng hay gần chớt.Cô gái với mái tóc nâu hơi ửng hồng, nhưng không ai quan tâm đến cô.Cale nháy mắt với hắn.White Star nhướn mày sau đó nhận ra ám hiệu của Cale, lại nhìn nhóm người đang thăm dò họ.Hiểu rồi."

Anh đi hơi lâu."

Hắn mỉm cười.Nụ cười tỏa nắng gì đây?!

Đẹp trai vậy sao??Nhóm sáu người choáng ngợp trước hai anh em này, cực phẩm này là gì vậy?

Còn là người à??Riêng Cale thì không, cậu ghét thấy mặt của Barrow cười, nhìn thấy ghét.Cale lấy tàu lá đưa lên miệng, nhẹ nhàng uống một cách thanh lịch.

Đây là do thói quen của quý tộc khi ăn uống, kệ vậy.Cử chỉ rất tao nhã dù đang uống nước, sinh ra sống trong gia tộc gì sao?Người đàn ông với giọng ồm ồm suy tư.___Đến khi cậu uống nước xong mới cảm thấy cổ họng thoải mái một chút, Cale đặt tàu lá qua một bên, sau đó cậu bật mode diễn đỉnh cao của mình.Quay qua nhìn nhóm người, lịch sự mỉm cười :"Ngại quá, các vị đây là...?"

Người đàn ông giật mình, sau đó cũng hòa ái cười cười nói :"Chào cậu, chúng tôi là nhóm thợ săn tang thi của căn cứ Felix Z."

Một câu chào mà có thêm thông tin mới.Cậu hài lòng nghĩ.White Star nhướn mày, hắn không thích nói chuyện với người lạ nên ngồi kế bên Cale và để chuyện chở cậu lo.Cale thở dài trong lòng, cái gì cũng đến tay cậu.Cậu gật đầu.Một trong nhóm sáu người là người phụ nữ với mái tóc đen dài, thoạt vẻ ngoài 25.Cô ấy nói :"Tôi là Cao Yeong, rất vui được gặp."

Người đàn ông mới sực nhớ mình chưa giới thiệu về bản thân, khách sáo cười :"Xin lỗi, tôi tên Jang Ga Yang, hân hạnh."

Cale rất ngạc nhiên khi biết người trước mặt là người Hàn, tên Hàn Quốc thế cơ mà.Nhưng ngôn ngữ thì không phải của Hàn Quốc, không phải một trong ba Trái Đất?...Giờ cậu mới nhận ra cậu và Barrow cũng dùng loại ngôn ngữ này nói chuyện với nhau mà không nhận ra.White Star đương nhiên cũng biết điều đó.Cậu mỉm cười gật đầu, nhìn bốn người còn lại, Cao Yeong có vẻ là người nhận trách xã giao, cô cười lịch sự bắt đầu giới thiệu từng thành viên trong nhóm."

Để tôi giới thiệu một chút, Jiang Ga Yang là đội trưởng của nhóm chúng tôi, còn cô bé tóc nâu này tên Shi Ha, là người đảm nhiệm phụ trợ, cô bé có kỹ năng cấp cứu."

Cale nháy mắt liền bắt được trọng điểm, cậu giả vờ vô thức hỏi :"Kỹ năng?"

Cao Yeong có vẻ không để ý mà mỉm cười giải thích :"Ừm, là thức tỉnh giả nên kỹ năng của cô bé rất hữu ích cho chúng ta và khá hiếm người có kỹ năng cấp cứu."

Thức tỉnh giả, kỹ năng.White Star âm thầm ghi nhớ những thông tin then chốt về thế giới này, chả là lão Thần Chết không hề giải thích cho họ những điều cần biết trên thế giới này, lão nói đến thời điểm nhất định sẽ sớm biết, lúc đó các sức mạnh cổ đại của họ cũng sẽ trở lại.____

Hết chương 2

Số từ 2230.
 
[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Chương 3: Ra Khỏi Rừng - Người Quen


Cao Yeong giới thiệu về ba người còn lại sau đó cô lịch sự cười nhìn Cale và White Star.

Bọn họ hiểu ánh nhìn này.Cale - một quý tộc tiêu chuẩn đẹp trai - Henituse nhếch khóe môi lên một độ công perfect, khóe mắt cong lên.

Cậu nở một nụ cười nói :" Tôi là Cale Henituse."

Cậu đảo mắt nhìn gương mặt lạnh tanh của Barrow.Hắn nhìn cậu....."

Hyung của tôi tên Cale Barrow."

Cậu giới thiệu tên thay cho hắn.Jang Ga Yang nhướn mày nói :" Hai người đều tên Cale à?"

Vậy mà tên của người nước ngoài, nhưng họ có thể nói tiếng "Hàn" nữa.

Còn nói rất trôi chảy.Ông nghĩ.Cậu cười cười bịa truyện :" Vâng, vì từ nhỏ chúng tôi rất giống nhau, dù hyung sinh ra trước tôi 5 năm nhưng vẻ ngoài của chúng tôi không khác gì song sinh nên bố mẹ đều gọi chúng tôi là Cale, tôi theo họ mẹ còn hyung theo họ bố."

Đôi mắt xinh đẹp của Cale mang vẻ chân thành, bịa truyện không gượng mồm, quả là cao thủ, lừa mất nữa khố vàng của Barrow thì quả thật chỉ có mỗi Cale.Cale nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Barrow cho thêm phần thân thiết :"Bình thường thì mọi người gọi anh ấy là Barrow để dễ biết gọi tôi hay anh."

White Star giật nảy một chút khi Cale nắm tay hắn, hắn nhìn bàn tay mềm mại không to lớn như hắn của Cale, hắn bân quơ nắm chặt tay Cale và tự bịa lý do cho hành động ấy là "Giúp tên khốn này bịa truyện thôi, mình không có hứng nắm tay nó đâu."

Cale không quan tâm Barrow đang tự não bổ mà cười đến là ngọt ngào.Cao Yeong thấy bọn họ "anh em tình thâm" mà vui vẻ gật đầu tỏ ý đã hiểu.Bấy giờ, Shi Ha mới lên tiếng để sự hiện diện của mình tăng thêm :" V-vậy tại sao hai người lại ở trong khu rừng này?

Khu vực này chúng tôi chuẩn bị tiêu diệt tang thi, sẽ nguy hiểm nếu qua đêm ở đây..."

Cô nhìn lên nơi đốt lửa của hai người, lửa đã tắt từ lâu.Người phụ nữ tên Cao Yeong cũng bắt đầu chú ý, giọng nói êm tai mang vẻ lo lắng nói :"Đừng nói là hai người đã ở lại đây đêm qua nhé?"

Cale nghiêng đầu, cậu thành thật nói :"Ừm, chúng tôi bị lạc ở đây."

Cale muốn rút tay lại nhưng mà tên Barrow này nắm chặt quá, đã vậy còn cố ý giữ không cho tay cậu động, cậu bực bội khẽ lườm Barrow rồi đành mặc kệ.Hắn vui vẻ, khóe môi nhếch nhẹ.Cô gái Shi Ha nghiêng đầu nhìn hình ảnh "anh em song sinh" mỉm cười nhìn nhau, bỗng dưng muốn chụp lại khoảnh khắc này rồi đăng lên 'SA Mạng'.Cao Yeong cười nhẹ nói :" Vậy hai người năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"

"Tôi 20, hyung 25."

Cậu gật đầu đáp.Barrow nhướn mày, hắn lại gần tai Cale thì thầm.

" Sao lại là 25?"

Cale giật nảy trước hơi nóng phả vào tai, cậu cau mày khẽ lùi lại một chút :" Nói ngươi 1000+ tuổi thì họ tưởng ta bị điên lại khổ.

Ta ngoài cái danh rác rưởi ra thì không nhận mấy cái khác đâu!"

"..."

Barrow lặng thinh.Ờ, ngươi được thần bảo kê, ta không có quyền lên tiếng.Cao Yeong ngạc nhiên :"Oh vậy anh trai cậu cũng bằng tuổi tôi, tôi cũng 25, đội trưởng Jang Ga Yang thì cũng gần 42, Shi Ha năm nay 19 tuổi."

Shi Ha mỉm cười lịch sự.Người đàn ông, hay còn gọi là đội trưởng Jiang cười cười nói :" Haha, rất vui được gặp hai người, nhân tiện.."

Jang Ga Yang nghiêng đầu nhìn Cao Yeong.Cô hiểu ý gật đầu.Mọi hành động của họ White Star đều thu vào đáy mắt, hắn có phần giống với Cale, không thích việc người khác âm thầm trao đổi bằng mắt với nhau.Cao Yeong nói :"Nhân tiện các cậu có muốn cùng chúng tôi rời khỏi khu rừng này không?

Chỉ cần đợi chúng tôi kiểm tra nơi này thêm hai tiếng nữa là rời đi nếu không còn tang thi."

Cô nói tiếp :"Nếu còn thì sẽ mất thêm một tiếng có lẽ để xử lý chúng."

Đôi mắt nâu của cô nhìn hắn và cậu.White Star nhẹ nhàng nhìn Cale chờ câu trả lời của cậu, cậu liếc hắn một cái sau đó trả lời như lẽ đương nhiên :"Chắc chắn rồi, anh em tôi rất vui khi được mọi người dẫn ra ngoài."

Và nở nụ cười tiêu chuẩn khiến bao con tim xao xuyến.Cale nhẹ nhàng nhưng dứt khoát rút tay ra khỏi tay Barrow nhân lúc hắn buông lỏng.Cảm nhận lòng bàn tay ấm áp trống trơn, gương mặt vốn đã lạnh lùng như cô hồn của White Star nay càng thêm một tầng u ám.White Star âm thầm siết chặt bàn tay lại.

White Star đang giận, White Star cần được dỗ.Tiếc là dưới sự lạnh nhạt thường ngày của cậu Cale đã bán bơ 10 ký một đồng Galleon cho Barrow.Cao Yeong nhận được đáp trả, cô gật đầu với cậu sau đó là đội trưởng Jang."

Tốt, vậy nhóc Shi Ha và ba người còn lại đi từ nơi đây, bán kính gần 1km xung quanh nơi Felix Z canh giữ là được.

Có tang thi thì trực tiếp giết."

Jang Ga Yang vừa nói chỉ thị cho nhóm bốn người của Shi Ha.Shi Ha gật đầu.Ông quay lại nhìn Cale và White Star, cười nhẹ hỏi :"Hai cậu có đói không?

Chúng tôi vừa hay mang theo thực phẩm."

Không nhắc thì thôi, nhắc là White Star đảo mắt xuống nhìn chằm chằm vào vòng hai ốm nhôm ốm nhách của cậu, trước kia khi còn là kẻ thù hắn đã từng âm thầm kêu Fredo đi theo dõi vị chỉ huy Cale Henituse này.Lúc gã ta trở về cầm chiếc khăn tay giả vờ chấm vài giọt nước mắt không tồn tại :" Tội nghiệp con trai của ta a, thằng nhỏ kén ăn quá trời quá đất !!

QAQ" gã cứ la khóc oai oái khiến hắn phát bực mà ném cho Fredo một quả cầu lửa đốt muốn trụi tóc người ta.Giờ nhìn kĩ lại thì có lẽ cậu kén ăn thật.Cale không quan tâm ánh mắt ba phần tò mò bảy phần ố dề của Barrow, cậu khe khẽ mím môi, cậu không biết nên nói gì.

Từ khi 'cái chợ' trong đầu tĩnh lặng lại thì cậu chẳng cảm thấy đói hay không nữa, nhưng Cale không phải thần, không ăn cũng chớt, mà ăn thì.... không có khẩu vị?Cậu lắc đầu lịch sự nói :"Ờm.. tôi không."

Với một nụ cười nhạt.Jang Ga Yang gật gật đầu....Nãy giờ cùng nhau trò chuyện, Cale và White Star đã có thêm nhiều thông tin mới về thế giới này.Tổng kết lại những manh mối thì thế giới mà hắn và cậu bị kéo đến là một 'Trái Đất' ở thời điểm tận thế Zombie hay còn gọi là Tang thi.

Tận thế đã gần năm năm, những năm đầu tiên khi tang thi vừa xuất hiện thì đã có tổng cộng 10 thất tỉnh giả, vừa thất tỉnh đã là cấp SS, 10 người họ đều mang sức mạnh nguyên tố, trong đó có một thức tỉnh giả khá nhút nhát nhưng cô lại có kỹ năng bảo vệ rất mạnh, nó giống như kỹ năng Cấp cứu của Shi Ha nhưng nó mạnh hơn và là một đẳng cấp khác xa những thức tỉnh giả bình thường.Hiện tại thì cô ấy đang là phó bang chủ của một Guild tên "Ancient Strength" và là Guild mạnh nhất ở thời điểm hiện tại.

Bởi vì nơi đó tập hợp lại rất nhiều thức tỉnh giả đời đầu.Nghe nói bang chủ là một người đàn ông ngoài 50, là thức tỉnh giả với kỹ năng về đá.

Nếu là đá bình thường thì không ai để ý, nhưng sự thật rằng 'đá' của ông ấy còn cứng hơi cả một cục sắt, dù dùng bao nhiêu sức đi nữa cũng không làm mẻ được một hạt bụi.

Ngu ngu mà chọc vào, có khi ổng lấy cục đá chọi chấn thương so nao lại khổ.Thế nên người đời gọi ông là SUPER ROCK!Vừa nghe qua cái tên, Cale lẫn cả Barrow đều nhận ra, chẳng phải là những Sức Mạnh Cổ Đại của Cale hay sao?

Họ được lão Thần Chết thực thể hóa thành nhân loại ư?

Đó là lý do tại sao lão ta nói họ sẽ sớm được 'gặp lại' thay vì 'sở hữu lại' .Lần đầu tiên mọi người nhìn thấy đôi mắt nâu đỏ luôn mang vẻ hờ hững của Cale sáng lên một chút, vui vẻ?

Cale vui vẻ nghĩ : 'Hehe... không ngờ đến mọi người đều mạnh như vậy ở thế giới này... nhưng mà...' Vừa vui vẻ được một chóc, cậu lại xị mặt xuống.Lỡ như họ không nhận ra mình thì sao?White Star luôn chú ý cậu từng li từng tí, biểu cảm từ vui vẻ hớn hở đột nhiên tuột dóc không phanh kia của Cale liền bị hắn thu gọn vào mắt.Hắn phụt cười một cái, dù rất nhanh chỉ là một tiếng "Phụt-..." nhưng vì ngồi kế bên nên Cale đã nghe thấy âm thanh chết tiệt này.Cậu từ từ trừng mắt với Barrow.

Lời ít ý nhiều trong đôi mắt :" Chú giỏi thì cười một cái?

Ta sẽ không ngại giúp ngươi húp cháo nước."

White Star thức thời ngậm miệng.Đánh ở đâu thì đánh, đánh vào mặt thì còn gì là người.À mà hắn còn là người à?Cao Yeong, người phụ nữ này là một thức tỉnh giả hệ băng, cô được phân loại vào B+ và không lâu sau sẽ được thăng cấp thành A.

Cô có thể tạo ra những khối băng cực kỳ bén nhọn, đâm mạnh vào vùng mềm nhất trên cơ thể thì liền đâm xuyên qua.Cao Yeong có tổng cộng năm kỹ năng, hai kỹ năng bị động và ba chủ động.

Kỹ năng bị động thì chính là giúp tạo ra một khối băng không lồ với chiều dài 15 inch (38.1 cm) và chiều rộng là 60 cm.

Khối băng này được dùng tương tự một tấm khiên nhưng nó không cùng đẳng cấp với Khiên Bất Hoại.

Cơ mà vẫn chịu được hai lần tấn công của một thức tỉnh cấp B.Bị động còn lại không quá hữu dụng, chỉ đơn giản là tạo một cơn mưa đá với bán kinh 100 mét xung quanh người kích hoạt kỹ năng, nó có thời gian làm nguội* khoảng 1 tiếng rưỡi.*Thời gian làm nguội: khóa kỹ năng hoặc là hồi kỹ năng được tính thời gian.Còn chủ động thì Cao Yeong không nói nhiều, chắc là để phòng ngừa có chuyện nguy hiểm, dù sao để lộ thông tin cá nhân cho một người lạ chưa quen được một ngày như hai người họ thì cũng không tốt.Cale đồng ý với quan điểm này.___Sau khi nhóm bốn người của Shi Ha trở về, họ báo cáo rằng khu vực này đã không còn bất kỳ tang thi nào thì cả đoàn người lên đường ra khỏi rừng.White Star với lý do "Ngươi đang bị sốt, đi dễ ngã, nắm tay ta cho chắc."

Và thành công khiến Cale bằng mặt không bằng lòng nắm tay hắn.Một phần là do cậu, nhóm Jang Ga Yang đều tin rằng họ là anh em tốt hơn ruột thừa, chỉ cần White Star yêu cầu gì thì cậu đều ngoan ngoãn nghe theo bla bla...Sau đó cậu đã âm thầm tự tát vvào mặt mình một cái nhẹ, đừng hỏi tại sao, hỏi chính là vì cậu sợ đau.

Tát ảo tưởng cũng đau.White Star hài lòng vì bàn tay khó ở của Cale đã nằm gọn trong lòng ban tay hắn.

Đôi mắt nâu đỏ nhạt của hắn nhìn con người tóc đỏ dài kia, nhìn lâu mới biết, cậu thật đẹp.Đẹp một cách cuốn hút hắn, trước kia sao hắn không nhận ra nhỉ?

Chắc do ngáo quyền lực quá nên nhìn ai cũng xấu trai hơn mình.Từ ngày bị chính tay người trước mặt giết chết, hắn mới nhìn thế giới bằng nguyên con mắt chứ không phải 'nhìn đời bằng nửa con mắt' nữa.___Khi ra đến bên ngoài.Trước mắt Cale là những tòa nhà hiện đại đổ nát, phế tích không còn lại gì ngoài những thanh sắt trong bê tông lộ ra bên ngoài.Những vũng máu có xanh có đỏ có đen, máu của tang thi ở thế giới này có màu xanh lá cây, bóc mùi thúi kinh khủng khiếp, đứa nào nghịch dại hít hà một hơi thì nhẹ là nhìn thấy ông bà với nụ cười hiền từ chìa tay ra chào đón.Cale cau mày, tốt nhất càng tránh xa càng tốt.Jang Ga Yang vừa đi vừa nói :"Căn cứ Felix Z ở cách xa khu vực này 2km, chúng tôi thì ngại đi xe do động cơ xe thu hút lũ tang thi nên mới đi bộ."

Dừng một chút ông nói tiếp "Hai cậu muốn đến căn cứ tập chung người dân không?"

"Đi không?"

Lần này người hỏi ý kiến là Cale, cậu ngẩng đầu nhìn Barrow.Suốt quá trình trừ lần gặp đầu tiên đến giờ thì White Star luôn nín thinh, cộng với gương mặt lạnh nhạt khó ở nữa khiến bầu không khí xung quanh luôn có chút khó xử.Chắc do Cale hiểu nổi lòng của đội trưởng Jang nên mới chịu nói chuyện với hắn.Hắn nhướn một bên mày, rồi nhàn nhạt đáp :"Ờm.

Ngươi muốn thì đi."

Tích chữ như vàng vậy cha???Nhóm Jang Ga Yang cùng nghĩ.Cale thì quá quen với tính cách này của Barrow nên gật nhẹ đầu và mỉm cười với Jang Ga Yang :"Vậy lại làm phiền mọi người lần nữa."

Cao Yeong cười khúc khích :"Sao lại lần nữa chứ?

Dù sao trách nhiệm của chúng tôi cũng là bảo vệ người dân."

Shi Ha cũng cười nhẹ với cậu, giọng nói mềm mại của cô nói tiếp Cao Yeong :"Ừm, chị Yeong nói đúng, hai anh cứ thoải mái."

Cale lịch sự mỉm cười cảm ơn.___

Hết chương 3

Số từ: 2562Góc giải thích: Cho các bạn khá khó hiểu với cách gọi của White Star giống kiểu bị lẫn lộn đúng không?

Nhưng thật ra thì tác giả đã dùng hai cách gọi White Star - Barrow cho hai góc nhìn của Cale và White Star.Dưới góc nhìn của Cale thì gọi hắn là Barrow, còn với góc nhìn của hắn thì gọi là White Star.
 
[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Chương 4 : Gặp Lại - "Hyung!/Cale?!"


Khi Cale cùng Barrow đến căn cứ Felix Z, thì với một, à không, hai đôi mắt đã quen nhìn những tòa tháp, cung điện to lớn, thì hắn với cậu khi nhìn lên tòa nhà của căn cứ này, thứ đầu tiên hai người nghĩ đến "Bé quá."

Jang Ga Yang cười nói :"Chào mừng hai người đến căn cứ, đây là căn cứ phụ của thành phố Z."

Là căn cứ phụ nên bé vậy sao?Cale nghĩ, cậu gật gật đầu tỏ đã hiểu.

Ông tiếp tục nói :"Người điều hành nơi nay là Alberu, thiếu gia của gia tộc Crossman.

Gia tộc nắm quyền kiểm soát của căn cứ phía Đông Bắc."

"Hả?!"

Cale ngạc nhiên thốt lên khiến Yang Ga Jang cũng giật mình, ông quay đầu nhìn cậu đầy khó hiểu.

White Star đảo mắt, hắn thấy rõ đôi mắt nâu đỏ kia sáng long lanh khi vừa nghe đến cái tên của Alberu, White Star hơi nhíu mày.

Cao Yeong nghiêng đầu hỏi :"Cậu Cale, có chuyện gì sao?

Trông cậu có vẻ ngạc nhiên lắm."

"Ừm... không, không có gì."

Cale cười nhẹ lắc đầu.

Cậu cũng không ngờ được sẽ gặp lại hyung tự nhận của mình nhanh như vậy, nhưng mà... liệu có phải thật sự là Alberu hay không thì Cale phải kiểm chứng lại.

Hắn nắm chặt lấy bàn tay xinh đẹp của cậu, bỗng dưng có chút khó chịu.Cale khó hiểu quay đầu nhìn hắn, nhướn một bên mày tỏ vẻ "Gì vậy?"

White Star không đáp, gương mặt điển trai lạnh lẽo hơn lúc nãy.

"Ngươi hóng được gặp lại tên đó?

Hửm?"

Giọng nói trầm nam tính cất lên.

Cale • cảm thấy mình vừa bị bắt gian • Henituse khó hiểu tột cùng với câu hỏi của White Star."

Bị điên hả?"

"..."

Nhóm người Cao Yeong nhìn tương tác của bọn họ, cũng đầy hỏi chấm.___Khi nhóm Cale vào trong căn cứ, cậu thấy đội trưởng Jang Ga Yang đưa một tấm thẻ gì đấy, là thẻ chứng minh thân phận sao?Thấy cậu tò mò, cô gái Shi Ha giải thích :"Chuyện là gần đây xuất hiện những con tang thi có khả năng giả dạng thành loài người để trà trộn vào căn cứ, đã có vài căn cứ nhỏ lẻ bị tấn công vì tang thi trà trộn."

White Star hiếm hoi lên tiếng :"Tang thi này có trí khôn sao?"

Hắn rũ mắt nhìn Shi Ha, ánh mắt dù không mang địch ý nhưng vẫn giống như bề trên nhìn xuống những kẻ thấp kém.

Đấy gọi là trời sinh nhìn đời bằng nửa con mắt.Cale thầm phỉ báng.Shi Ha giật mình khi nghe câu hỏi, cô không nghĩ là người lên tiếng lại là hắn, cô ngượng ngùng đáp :"Không hẳn.. nó sinh ra là có bản năng phải trà trộn vào loài người, không có trí khôn.

Xếp cùng cấp với những con tang thi biến dị thôi ạ."

Trong vô thức cô nói chuyện với hắn một cách tôn trọng."

Ồ."

Hắn không nói gì nữa.Trong lúc rời khỏi khu rừng, Cale và Barrow được phổ cập kiến thức mới, tang thi được sắp xếp từ hạng thấp đến cao, F đến S.

Giống với những dị năng giả.Tang thi cấp thấp là cấp F, nó thuộc nhóm tang thi đầu tiên của tận thế, ban đầu nó mạnh vì con người chưa thể thức tỉnh được dị năng nên nhân số nhanh chóng tuột giảm một cách trầm trọng.

Mãi đến sau này khi dị năng giả đã xuất hiện nhiều hơn thì tang thi đời đầu cũng yếu như sên, đơn giản vung kiếm cũng giết được nó dù bạn chỉ là một người bình thường.Hạng C của loài tang thi thực vật và động vật.

Vì là động vật nên những loại có những kỹ năng trời ban như tốc độ và sức mạnh đều rất đáng sợ với người bình thường.

Nếu lúc trước một con báo Báo Cheetah có thể chạy với tốc độ 112-120km/h sẽ nhân đôi gấp ba lần.

Tang thi cấp C phân loại nhóm sinh vật được gọi là C (AL) viết tắt của từ Animal, động vật.Cùng với đó, cấp B thuộc nhóm thực vật cũng nguy hiểm nhưng không hẳn, chỉ nguy hiểm ở vùng rừng núi vì chúng chỉ nằm ở thế bị động, khi con mồi đến gần chúng mới hành động.

Trong số thực vật, loại thuộc họ dây leo mới khó chịu nhất bởi chúng sẽ dùng rễ cây và những dây leo của mình quấn quanh không cho con người bỏ trốn.

Sẽ cực kỳ nguy hiểm khi chúng hấp thụ được cơ thể con người, bởi vì khi dung hòa được với cơ thể sinh vật sống nó sẽ tăng lên một level và ở thế chủ động khi duy chuyển được nhờ đôi chân, không chỉ riêng con người, chỉ cần thực vật được dung hòa với bất kỳ giống loài nào đều nguy hiểm, nhất là khi sinh vật nó kí sinh có kỹ năng.Tang thi thực vật bình thường, xếp hàng B (P) viết tắt của Plant, thực vật.

Thực vật được dung hòa với con người/động vật xếp hàng B+, nhóm nguy hiểm.Hạng A, là tang thi trí khôn, tang thi này có thể phát ra một tín hiệu hoặc từ trường để thu hút những con tang thi bình thường đến tạo thành một nhóm tang thi, nếu tang thi trí khôn càng mạnh, sóng từ trường càng cao sẽ có nguy cơ trở thành một đợt lũ tang thi, căn cứ nào dính phải lũ tang thi nếu không có thức tỉnh giả mạnh sẽ có khả năng bị tàn phá hoặc tiêu diệt.Hạng A này có thể nguy hiểm ngang ngửa với hạng S nếu nó kết hợp giữa tang thi có khả năng giả dạng con người.

Như vậy thì nguy hiểm khó mà tính toán.Hạng S thuộc về con tang thi Vương, nó mạnh, nó khôn, nó là kết hợp của tất cả các loài trên.

Lần cuối cùng con người nhìn thấy nó là hai năm trước, lúc ấy con tang thi Vương kia bị đánh trọng thương, vốn một quyền liền đánh chết nhưng không ngờ rằng nó đã ầm thầm chuyền nhiễm virus vào một vị kỹ năng giả và lấy đi sinh mệnh của người đó hắn mới đủ sinh lực sự dụng kỹ năng tốc biến mà tẩu thoát.

Cũng kể từ đó không ai gặp lại gã, nhưng mọi người đều biết.Một khi tang thi Vương chưa bị diệt thì gã sẽ lần nữa trở lại với lực lượng mạnh hơn, tận thế sẽ còn tồn tại, nhân loại sẽ đứng trên bờ vực kết thúc.

Vì thế mọi người trên thế giới này mỗi ngày đều cố gắng nghiên cứu và tập luyện, lần nữa đối đầu với tang thi Vương còn bao nhiêu phần trăm sống sót là còn bấy nhiêu hy vọng lật lại ván cờ.Mọi thứ chỉ chờ thời gian....Cale có chút háo hức mà chính cậu cũng không nhận ra, háo hức được gặp Alberu.Shi Ha đảo mắt ngắm nhìn đôi "anh em" tự xưng kia, người thì có nét đẹp dịu dàng và có chút... lừa đảo?

Và một đẹp trai lạnh lùng.

Gen nhà ai mà sinh ra cặp "song sinh" đã dữ vậy chèn.Shi Ha nghĩ.

Thèm thuồng muốn có hai đứa trẻ.White Star một bên hết bóp lại sờ lên lòng bàn tay cậu khiến cậu khó chịu mà lạnh lùng tát vào tay hắn.

White Star ủy khuất cúi đầu, trông vài giây Cale có thể thấy hai tai meo meo cụp xuống.Mặt Cale kiểu: ( ☉д⊙)?

Tui vừa gặp ảo giác phổng? ___"Tạm thời hai cậu sẽ sống tạm ở khu này, xin lỗi nhé...

Căn cứ có quy định khi có người mới đến phải sống ở lều cứu viện."

Jang Ga Yang xấu hổ gãi má.

"Không sao, chúng tôi ổn với việc ấy mà.

" Cale nở nụ cười tiêu chuẩn sau đó vẫy tay tạm biệt đội trưởng.Ông thở dài và gật đầu.___Cale bước vào căn trọ dài tầm 3 mét²...

MỘT GIƯỜNG.White Star thoải mái ngồi trên giường, chân phải bắt qua chân trái."

Ah... củ cải trắng không được ngồi trên giường."

Cale nhíu mày nói.

Barrow khó hiểu nhìn cậu, hắn biết cậu ghét hắn, nhưng hắn không muốn ngồi dưới đất.

Barrow trông như anh chồng bất lực, hắn buồn (giả) bã (vờ) nói :" Cale, ngươi không thể đối với ta tàn nhẫn như vậy!

Lão già kia cũng nói rồi, bây giờ ta với ngươi không được đánh nhau."

Trong thời gian kè kè bên Cale, hắn cũng rõ người con trai tóc đỏ ấy rất lạnh lùng, nhưng cứ giả vờ ủy khuất một chút dù có lạnh lùng đến đâu thì vẫn sẽ bằng mặt không bằng lòng đồng ý, hoặc nói đúng hơn là cậu đuối lý.Cale • ngoài lạnh trong nóng • Henituse : "Không được.

Ta ghét ngươi, ngủ với ngươi?

Nghĩ thôi đã nổi hết cả da gà da vịt."

Từ từ đã, sao cậu nói từ "ngủ" này nó quái quái thế nào ấy??White Star với đôi mắt.. meo meo nhìn cậu."

Ugh..."*Blink blink blink*"...."

"Thôi..

được...."

Cale thở dài bất lực từ bỏ."

Heh..."

White Star cười khẩy trong bụng.

Hắn biết mà, quá dễ để đạt được lòng tốt của Cale Henituse....Đang cùng Barrow trò chuyện về thông tin họ cùng thu thập, bỗng nhiên cái bụng nhỏ hiếm lắm mới biểu tình của cậu vang lên.

White Star thầm nhìn gương mặt xinh đẹp kia, không lộ cảm xúc gì, nhưng nếu nhìn lên tai Cale, nhìn kĩ sẽ thấy nó ưng ửng hồng.Cale giỏi diễn xuất cũng không thể giấu được xấu hổ.Hắn nhếch mép, lên tiếng trêu ghẹo cậu :"Yo~ đói ?"

Cậu mím môi, bàn tay tinh tế xoa bụng như trừng phạt, cậu quay mặt đi."

Không đáp thì coi như là đúng đi."

Hắn cười khẩy.

Từ từ đứng lên, một tay chống eo nghiêng đầu nói :"Trong thời buổi thức ăn còn hiếm hơn cả vàng này khó mà mua được đồ ăn ngon."

Cale cũng ậm ừ đáp, quả thật là vậy.

Lúc cậu nhìn đám người Jang Ga Yang ăn họ cũng hạn chế ăn nhiều, không cần nghĩ cũng biết họ tiết kiệm đồ ăn như thế nào.Vào tháng thứ 6 năm đầu tiên tận thế, con người vì hao hụt thực phẩm mà chém giết nhau chỉ vì một hộp thức ăn, còn có người vì quá đói mà ăn thịt người.

Tận thế chính là như vậy.Nhưng may mắn vào đầu năm thứ hai những nhà khoa học đã thành công nghiên cứu ra dịch dinh dưỡng, nó không có hương vị, chỉ đơn giản là một bịch dịch uống vào sẽ làm quên đi cơn đói.

Giá rẻ nhưng chả ngon lành gì cho cam, uống chỉ để cầm hơi tàn sống leo lắc.White Star nhìn cậu đang suy tư, hắn nhoẻn miệng cười đánh tiếng :"Nhưng đừng quên, chúng ta có bàn tay vàng."

"?"

Cale ngẩng đầu nhìn hắn, vài giây sau cậu sực nhớ ra, đúng.

Bọn họ có Thần.Cale vội vàng đứng lên, nhìn hắn, đôi mắt nâu đỏ ánh lên háo hức chính cậu cũng không nhận ra, :"Mau mau, gọi Thần Chết lên!"

"Pfff..."

Nhìn thật giống một chú mèo đòi ăn.

Có chút đáng yêu."

Được được, đợi một chút."

Trong vô thức, White Star bất ngờ khi giọng điều lạnh băng thường ngày của hắn lại mang theo chiều chuộng, mà lại hướng về Cale.Là vô tình hay vô ý, họ đã tiến gần nhau hơn?

Không còn là kẻ thù một mất một còn nữa...White Star khẽ cười.. nếu vậy thì thật tốt.___Đêm qua cậu cùng White Star có một bữa buffet ngon miệng, chỉ là Cale dù đói cũng không ăn nhiều, đó là thói quen của cậu rồi.

White Star cũng khó chịu với thói quen hại thân thể này, hắn cũng hiểu vì sao quân đoàn diệt thế của Cale Henituse lại lo lắng với chế độ ăn uống của cậu như vậy.Cale cũng không để ý gương mặt Barrow sáng sớm đã hậm hực mà vội vội vàng vàng chạy đi tìm nhóm của Jang Ga Yang, mục đích là đưa cậu cùng hắn đến gặp Alberu, người quản lý của căn cứ nhỏ này.Trên đường đi, Jang Ga Yang cũng miêu tả sơ lược về Alberu, cậu chắc chắn là Thái tử vì mọi miêu tả đều đúng.

Càng đến gần văn phòng của Alberu, sự háo hức của cậu càng cao.Đến khi Jang Ga Yang cất tiếng :"Thiếu gia Alberu, người đã đến rồi ạ."

"Để họ vào."

Là giọng nói ấy.Cale thật sự vui mừng, nhưng song song cũng lo âu vì sợ anh không nhận ra mình.Điều chỉnh nhịp thở, Jang Ga Yang gật đầu ra hiệu cho cậu và ông cũng rời đi.Cậu từ từ vặn chốt cửa.Cánh cửa mở ra, nhìn thấy người con trai ngoài 20 với mái tóc vàng óng như những sợi tơ được làm bằng vàng, đôi mắt màu xanh tựa bầu trời và gương mặt đẹp trai ngời ngời."

Hyung!!"

"Cale?!"

Cả hai đồng thời cất tiếng.

Trong giọng nói mang theo vui sướng, mừng rỡ.___

Hết chương 4

2303 từ
 
[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Phiên ngoại : Ánh Sáng


Do quá bí chương 4 nên tôi ra phiên ngoại cho mọi người đọc trong lúc chờ ༎ຶ⁠‿⁠༎ຶ và đây chỉ là một fic ngắn ngược White Star hoi.Không giống nguyên tác

Có khả thể sẽ OOC

Khác thời điểm

White Star x Cale Henituse

Nhạt, có thể bị lập từ.

_____

_____Khi ánh sáng biến mất, có phải con người sẽ chìm trong hốt hoảng phải không?

Họ sẽ lo lắng khi không thể định được ngày và đêm, sẽ không biết trong bóng đêm vô tận có nguy hiểm gì khi ánh sáng mặt trời không chiếu rọi nữa.Vì đánh mất 'ánh sáng' nên lâm vào điên cuồng, vì đã xem 'ánh sáng' là điều hiển nhiên mà gã đã không thể tìm lại 'ánh sáng' của mình nữa rồi.

Chỉ vì gã vô tâm, là do gã mang trái tim lạnh căm nên gã không bao giờ có thể được 'ánh sáng' sưởi ấm.

Gã tự mình đẩy 'ánh sáng' rời xa khỏi gã, vậy bây giờ kẻ đang đau khổ khóc nấc nghẹn trong cơn say là ai?Liệu khi kẻ này hối hận thì có thể gặp lại người không?

Câu trả lời... là không.Một khi đã không biết trân trọng thì hãy trao cho người khác, người đó sẽ trân trọng 'ánh sáng' ấy, xin đừng xem 'ánh sáng' như một phần thưởng mà giấu vào tủ kín chỉ để ngắm nhìn.Gã dựa tấm lưng nặng trĩu vào thành giường, gã buông thả bản thân vào cơn say, những chai rượu nằm lăn lóc khắp nơi, gương mặt của gã ánh lên vẻ mệt mỏi và kiệt quệ.

Quần thâm mắt hiện rõ, bây giờ trông White Star thật tàn tạ.Gã bật cười, lại ngửa đầu uống cạn chai rượu trên tay, yết hầu lên xuống, White Star liên tục uống, uống đến nỗi sặc rượu.

White Star ho lên khù khụ và bực tức vất chai rượu vào góc một cái mạnh vang lên âm thanh lanh lãnh.White Star thở ra từng hơi nồng nặc mùi rượu.

Khắp phòng ngủ vốn sạch sẽ bây giờ thật bẩn thỉu."

Cale... tôi nhớ em.... trái tim tôi đau lắm, tại sao em không ở bên tôi..?"

Khóe mắt rưng lên một giọt nước long lanh ấm nóng, và từ khóe mắt chảy xuống gò má gầy gò vì bỏ ăn của gã.

Từ từ và rơi xuống sàn nhà.Từ một giọt nước mắt, dần dần rơi nhiều hơn, nước mắt của White Star như cơn mưa ngoài hiên, nó cứ rơi xuống, rơi mãi không ngừng.Gã nhớ tình yêu của gã, nhớ người nhiều lắm.

Trái tim của gã vốn đã nguội lạnh nay lại đau nhói như ai đó tàn nhẫn bóp lấy, như thể máu rỉ ra từ con tim tội nghiệp.

Gã muốn được người ôm vào lòng, muốn nghe thấy giọng nói ấm áp và an ủi gã.

Gã chỉ muốn nhìn thấy gương mặt gã mong nhớ, White Star chỉ cần như thế là đủ rồi.Kể từ ngày mà người đứng dưới cơn mưa rào nhìn gã.

Người nói lời chia tay như những trận sét đánh vang trời, tai của White Star ù đi chẳng còn nghe thấy gì ngoài tiếng bước chân giẫm dưới mưa của người, người không một lời giải thích mà lạnh lùng rời đi, rời khỏi cuộc đời, rời khỏi gã.White Star đã cố gắng vươn bàn tay nắm lấy người, muốn giữ lại chút hơi ấm của ánh sáng.

Chỉ cần nắm được lấy bàn tay ấy người sẽ trở về với gã... phải không?Nhưng người bước đi rất nhanh, nhanh đến nỗi gã có chạy theo như thế nào cũng không thể bắt kịp.

Ánh sáng sắp biến mất rồi, biến mất dưới cơn mưa lạnh giá ấy.

Bao nhiêu lý tưởng sống cũng theo người rời đi.Từ khi người không ở bên gã nữa, cuộc sống của gã như thể xáo trộn.

Mọi góc ngách trong căn nhà chung của họ đều hiện lên bóng lưng của người.

Gã đã cố gắng ôm lấy tấm lưng ấm áp ấy nhưng thứ gã ôm lại chỉ là không khí.White Star điên rồi, nhớ người mình yêu mà phát điên rồi.Gã tàn tạ như vậy nhưng vì sao người vẫn chưa trở về.

Người thật sự đã mang theo ánh sáng mà không trở về nữa hay sao?

Hay là do gã chưa đủ khổ nên người vẫn chưa hả giận?Người từng nói rằng khi gã khóc, người sẽ đến bên gã và ôm gã vào lòng, sẽ dịu dàng an ủi gã.

Nhưng White Star đã khóc như vậy rồi vì sao người không ôm gã như lời người nói?

Lời nói của người vì sao bây giờ lại chẳng đáng tin như vậy?

"Tôi mệt mỏi quá, Cale Henituse...."

Gã từ từ vòng tay ôm lấy hai đầu gối của mình, cúi mặt xuống, nước mắt lại rơi.Từ khi nào White Star lại dễ khóc như vậy?

Nước mắt rơi mãi dù gã chẳng muốn khóc, nó rơi trong vô thức, đôi mắt không nghe lời gã nữa.

Nó chỉ nghe lời cảm xúc thôi.White Star là biệt danh mà những kẻ sợ hãi gã đặt cho gã, tên thật của gã là Cale Barrow, tên giống với người.Người tên Cale Henituse, haa.. bởi vì vẻ ngoài của họ giống nhau và tên cũng giống nên ai cũng nghĩ họ là anh em.

Vì không muốn người khác hiểu lầm mà Cale gọi gã là Củ cải trắng, một biệt danh thật ấu trĩ... cũng đáng yêu.Gã từng rất ghét cái biệt danh ấy bởi vì nó chả hợp với quyền lực của gã, nhưng hiện tại nó là câu gã muốn nghe nhất.

Vì nó là đặc quyền, vì là biệt danh người gã yêu đặt cho gã.Liệu có nơi nào không... có nơi nào bán đồng hồ thời gian không, dù giá đắt như thế nào gã cũng sẽ mua.

Dù có đánh đổi mạng sống này, chỉ cần được gặp lại người lần nữa, gã cũng đồng ý.______Hết.
 
[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Chương 5 : Cãi Nhau - Ở Riêng


Được gặp lại cậu, hoàng đế của Roan khóc không ra nước mắt kể khổ, từ việc anh bị dịch chuyển đến đây như thế nào, mỗi ngày đối đầu với những thông tin về tang thi ra sao.

Trước mặt người dân đế quốc, Alberu Cossman luôn tỏa ra là một người điềm tĩnh và sáng suốt.Nhưng kể từ khi anh đến thế giới hoang tàn lạ lẫm này, Alberu Cossman dù đã cố gắng nhưng vẫn không ngăn được việc anh ta bồn chồn, lo lắng thế nào.

Đừng nói việc một đế quốc mà hoàng đế lại mất tích, nó loạn cào cào cả lên.

Gặp lại em trai kết nghĩa yêu dấu, Alberu Cossman cứ ôm khư khư lấy cậu.Một bên khác White Star bực bội nhìn cảnh anh em tái ngộ, ôm ôm ấp ấp kia khiến hắn khó chịu ra mặt.Dù muốn tách hai người họ ra nhưng hắn ngạo kiều "Hừ" một tiếng rồi đến ghế da mềm mại ngồi xuống.Cale Henituse thở dài một hơi, an ủi hyung của cậu một lúc mới bắt đầu hỏi vấn đề chính, :"Hoàng đế-.."

"Gọi hyung."

Alberu Cossman ngắt lời cậu."

RồI hyung."

Cậu đỡ trán, tiếp tục câu hỏi dở dang :"Tại sao anh đến được đây?

Còn mọi người ở đâu rồi?

Anh đến thế giới này được bao lâu rồi?"

Alberu Cossman nhàn nhạt đáp từng câu :"Cái này phải nói về hai tuần* trước, chắc em không biết."

Anh đưa cậu đến ghế da ngồi xuống, hơi chau mày nói tiếp :"Lúc đó khi mọi người biết linh hồn em đang trong trạng thái trôi nổi trong thời không, mọi người đã rất tức giận, nhất là Choi Han và Raon, hai người đó tức giận đến nỗi muốn phá tanh bành điện Thần Chết, nếu không phải được Eruhaben-nim ngăn cản chắc lão Thần Chết cũng phải cầu xin họ."

"Cũng vì mọi người làm căng quá nên Thần Chết phải cầu cứu Thần Ánh Sáng, hai vị thần đã cùng nhau giải thích lý do vì sao em chết.

Vì để bảo vệ em mà lão Thần Chết mới phải kéo linh hồn em đi vào dòng chảy thời không.Thời gian em ở bên trong đó chắc chỉ vài giờ nhưng ở thế giới bên ngoài cũng mấy ngày rồi.

Trong thời gian này mọi người đã bàn bạc với nhau việc đến thế giới này trước em, giúp em một chút.

Ta cũng vì lo lắng cho em nên xung phong đi đầu, mọi người đều cố ngăn cản ta với lý do là một đế quốc không thể không có vua.

Nhưng cuối cùng họ vẫn đành để ta đến đây trước."

Nói một tràng dài.Alberu Cossman bắt đầu kể lại mọi thứ.____

*Một tuần ở thế giới tang thi = 1 tháng của TCF*

____Hai tháng trước."

Cale-nim, cậu chưa tỉnh sao?"

Chàng kiếm sĩ diệt rồng (hẳn là) trẻ tuổi Choi Han gõ cửa phòng Cale Henituse một cách lịch sự.Nhưng đã là lần gõ thứ năm rồi Cale Henituse vẫn chưa đáp lại anh.Như thể có điều gì nhắc nhở, Choi Han "Xin lỗi Cale-nim."

Một tiếng và thẳng chân đạp vào cửa phòng Cale, động tĩnh không quá lớn nhưng với những người trong dinh thự với lỗ tai phi nhân loại của họ liền là một trận ồn ào.Eruhaben, rồng hoàng kim cổ đại đang đọc sách trong thư viện cũng phải ngó ra xem thử.

Dù sao chỗ của ông cũng không cách quá xa phòng Cale Henituse.Nhưng ông chỉ thấy cửa phòng tên khốn xui xẻo mở tang hoang mà chẳng có ma nào.

Ông hơi nhíu mi tâm, rốt cuộc vẫn là rời khỏi thư viện.Khi đến phòng của thiếu gia tóc đỏ, ông nhìn vào, chỉ thấy chàng kiếm sĩ diệt rồng một thân u ám nhìn khắp phòng.

Ông liền biết ngay có chuyện gì.Ông tằng hắng một tiếng, Eruhaben nói :"Choi Han?

Có chuyện gì vậy?"

Choi Han bấy giờ mới tịnh tâm, anh thở hắc ra một hơi như đè nén cảm xúc nặng trĩu, anh quay đầu, gương mặt hầm hầm sát khí lâu lâu mới thấy một lần.

Anh nặng nề nói :"Eruhaben-nim.. không thấy Cale-nim đâu cả."

Rồng hoàng kim nhướn này, ông nghiêng đầu nói :"Có lẽ cậu ấy đang ở dưới tầng ?"

"Không ạ, tôi có đi tìm dưới tầng trước rồi, cũng hỏi Ron, ông ta nói Cale-nim vẫn chưa tỉnh nên tôi mới lên đây gọi cậu ấy dậy."

Anh cúi đầu rũ mắt che đi lệ khí xuống đấy mắt.Eruhaben hơi hơi nhíu mày, ông lầm bầm "Kì lạ.." và sau đó quay người ra khỏi phòng Cale Henituse, ông nói với ra sau :"Trước hết cậu bình tĩnh lại đi, chúng ta đi tìm lại lần nữa."

Nếu vẫn không tìm thấy Cale Henituse, e là cả ông cũng không giữ được bình tĩnh chứ đừng nói đến những người vốn đã mẫn cảm với chuyện an toàn của Cale Henituse.Choi Han lẳng lặng đi theo sau ông....Khi đã đi tìm khắp nơi, những người khác trong dinh thự cũng đã biết và bắt đầu rục rịch trong lòng.

Không hẹn mà cùng nghĩ đến lão Thần Chết khốn kiếp.

Cale Henituse với mọi người mà nói sẽ trong vô thức dính phải những rắc rối nguy hiểm đến mạng nhỏ của cậu, dù muốn dù không cậu vẫn sẽ gặp phải vấn đề.Raon là nhóc bùng nổ nhất, nhóc đã làm mình làm mẩy với mọi người, đại pháp sư Rosalyn đã cố gắng dỗ dành nhóc rất lâu thì Raon mới bình tĩnh mà nỉ non :"Ta chắc chắn sẽ tìm lão khọm già Thần Chết, ta sẽ gây rắc rối cho lão!!"

"Vâng vâng, chúng ta sẽ gây rắc rối cho Thần Chết, trước tiên Raon-nim không nên gây rắc rối thì mới có thể làm được."

Rosalyn hưởng ứng để cậu nhóc ngoan ngoãn nằm yên.On và Hong cũng lên tiếng :" Meo meo, chúng ta phải tìm Cage!"

Hong nói, liếm liếm đệm thịt.On:" Meo, chị rất lo cho thiếu gia!"

Cô bé vươn vuốt mèo xoa đầu Hong thở dài.Chuyện Cale Henituse mất tích vẫn chưa đến tai Alberu Cossman.

Hiện tại họ cần liên lạc với thần quan Cage để gặp lão Thần Chết.___AU note: những gì còn lại là giống Thần Chết nói với Cale và White Star.

___

"Vậy sau đó, anh đến đây bằng cách nào?

Như anh đã nói lúc nãy, Roan không thể không có anh."

Cậu nhíu mày khoanh hai tay trước ngực.

Chỉ huy Cale Henituse đúng là rất lo cho đế quốc.Alberu Cossman thở dài, anh vuốt mái tóc vàng óng thường được dongsaeng ví von như chỉ vàng ra sau đầu.Anh đáp :" Đừng lo, phụ hoàng sẽ tạm thời thay ta cai quản đế quốc."

"Theo những gì anh kể thì, một tuần ở đây bằng một tháng ở thế giới của chúng ta?"

Cậu nghiêng đầu hỏi.Alberu Cossman gật đầu."

Thế thì đã hai tháng trôi qua rồi..."

Cale Henituse thở ra một hơi, cậu cũng chỉ mới đến thế giới này được ba ngày.

Alberu Cossman lại đến trước cậu hai tuần, cậu hỏi đặt ra ở đây...Bỗng một giọng nói trầm thấp cất lên :"Ta và Cale bị kẹt lại ở dòng chảy thời không tận hai tháng."

White Star lên tiếng.Alberu Cossman hơi giật mình, nãy giờ lo cùng Cale Henituse trò chuyện anh cũng quên mất sự hiện diện của kẻ thù cũ.

Đôi mắt xanh bầu trời của anh hiện lên một tia cảnh giác và chán ghét thần túy.Hắn cũng nhận được một sự cảnh giác đến từ Alberu Cossman nhưng White Star không thèm để vào mắt.

Đúng như những gì Cale Barrow vừa nói, cậu và hắn bị kẹt lại dòng chảy thời không nhưng cả hai đều không có chút nhận thức về thời gian, chỉ đơn giản như một cái chớp mắt liền xuất hiện ở khu rừng kia.Cale Henituse hỏi :"Trừ anh và những sức mạnh cổ đại của em thì còn ai đến được đây nữa không?"

Cậu vẫn chưa quên chuyện này.Alberu Cossman nhìn cậu, đáy mắt hiện lên sự dịu dàng, mà một màn này liền rót hết vào tầm mắt của White Star.Anh đáp :"Nghe Thần Chết nói thế giới này không thể chứa những ngoại xâm của chúng ta, mọi người đều bị hạn chế nên không cùng lúc đến đây mà là từng người, mỗi người cần đến một tháng mới có thể đến đây."

Alberu Cossman nghiêng đầu, suy tư."

Tính không nhầm thì đã có hai người nữa tiến vào thế giới này, còn là ai thì ta không biết."

Anh nhún vai.Cale Henituse hơi gật đầu, :"Vậy Thần Chết không nói với anh à?"

"Không."

Alberu Cossman nhìn cậu, anh nói :"Trước khi đến đây lão Thần Chết cũng nói với ta là lão có thể liên lạc với em và...

White Star mà.

Lão cũng không nói gì sao?"

Cậu gật đầu.White Star đảo mắt, nhìn Cale Henituse :"Vậy thì chỉ cần hỏi lão Thần Chết là được mà."

"Với cái tính cách quái gỡ của lão, chắc chắn sẽ nói như kiểu ;"Phải tự tìm hiểu nó mới vui."

Cậu nhổ vào.White Star nhún vai:" Thế thì chịu rồi."

Alberu Cossman nhìn lên đồng hồ, may mắn cho anh rằng đến đây mọi thứ đều bị phá hỏng gần như toàn bộ nên lúc anh loay hoay với những món đồ hiện đại này cũng không bị nghi ngờ."

Sắp đến giờ cơm trưa rồi, em ăn không?"

Alberu Cossman quay qua nhìn dongsaeng của anh."

Em không đói."

Cale Henituse lắc lắc đầu."

Nên bỏ qua cái thói quen hại thân này đi Cale, đến đây rồi em cũng không nên nhịn đói."

Alberu Cossman thở dài, vươn tay lên xoa đầu cậu.Cale Henituse cười khúc khích, khóe mắt cậu cong cong :"Đừng lo hyung, thật ra thì em và White Star có thể liên lạc với Thần Chết để kêu lão đưa đồ ăn đến." (Tôi cảm thấy Thần Chết đã trở thành một shipper phi thương mại XD )Alberu Cossman nhướn mày, cười khẽ, sự dịu dàng dường như muốn hóa thực thể.White Star rốt cuộc không nhìn được nữa, hắn đứng phắc dậy khiến cậu và anh giật mình.Chỉ thấy White Star mặt hầm hầm mà nắm chặt lấy tay Cale Henituse, kéo mạnh cậu lên, cơn đau từ cổ tay khiến cậu hơi nhăn mày."

Ngươi bị điên à White Star!

Thả cổ tay ta ra."

Cale Henituse nhìn White Star.Hắn như bị điếc mà không quan tâm đến cậu, kéo cậu muốn rời đi.

Alberu Cossman thấy vậy đứng lên muốn ngăn hành động của White Star lại.

Nhưng cậu đã ngăn anh lại, quay đầu nhìn Alberu ra hiệu là cậu ổn.Anh hơi nhíu mày, vẫn là gật gật đầu, dù sao ở đây White Star không có sức mạnh cổ đại, nhưng mà.. lỡ như hắn ta bẻ cổ cậu thì sao?!

Sức mạnh vật lý của Cale Henituse anh cũng biết rõ, yếu như sên ấy...

Nhưng đợi Alberu Cossman nghĩ xong thì cậu đã bị White Star lôi đi mất rồi.

Nhanh chóng ra ngoài tìm, bằng một cách thần kỳ nào đó White Star đã đưa người đi xa.

Suốt đường đi, White Star chẳng nói một lời, Cale Henituse nhíu mày :"White Star, ngươi phát điên cái gì?

Thả tay ta ra, đau chết đi được!"

White Star dừng chân, hơi thả lỏng bàn tay, nhân lúc này Cale Henituse vội giật tay mình ra khỏi giam cầm kia, làn da cậu vốn trắng thuần, bị nắm chặt như vậy liền lộ ra một dấu tay đỏ đến rợn người.Cậu bực bội vặn vặn cổ tay.Bỗng nhiên White Star âm dương quái khí nói :"Ta ghét thấy ngươi cùng tên hoàng đế kia thân mật."

Cale: "???"

Hoang mang."

Ngươi nói chuyện cười gì vậy?

Ghét thì kệ ngươi, đâu phải chuyện của ta."

Cậu nhíu mày đáp trả."

Nhưng ta không thích!"

Hắn đã quen nói một là một hai là hai, đương nhiên trong vô thức hắn áp bức chuyện này vào người cậu.Cale Henituse bị chọc tức đến bật cười, cậu nghiêng đầu, lạnh lùng nói :"Này White Star, có lẽ ngươi đã nhầm, từ hôm trước đến giờ chúng ta có lẽ không xảy ra tranh chấp gì, nhưng không có nghĩ mối quan hệ này của ta và ngươi tốt đến nỗi ngươi được quyền kiểm soát ta."

Cậu quay người lại, đôi mắt nâu đỏ toát lên sự lạnh nhạt, như cái lúc mà cậu nhìn hắn vào trận chiến cuối cùng."

Mà với người trong gia đình ta hay là kể cả Alberu, họ cũng không có quyền kiểm soát ta, ta muốn làm gì là chuyện của ta.

Ai có thể ngăn cản ta chứ?"

Để lại câu nói này, Cale Henituse dứt khoát bỏ đi.Mối quan hệ vừa được phát triển một chốc, lại vô tình bị một cơn gió thổi mạnh khiến nó ngã quỵ.White Star đứng ở đó, bàn tay siết chặt thành nấm đấm.

___Hết chương 5

Số từ : 2277
 
[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Chương 6 : Ở Riêng - Chiến Tranh Lạnh - Tin Tức


Alberu Cossman bất quá liền thấy Cale Henituse và White Star cãi nhau, anh đi theo định bảo vệ dongsaeng thôi nhưng không ngờ đến lại gặp một màn này.Thắp nhan cầu phúc cho White Star bị ghét.Cale Henituse đi ngang qua thấy Alberu cũng không quá mất tự nhiên, cậu nói với anh :"Hyung, chỗ anh còn phòng trống không, em muốn ngủ ở đó."

Đù, dongsaeng ở riêng luôn?

Nếu như anh không nhầm thì hai người này đến đây cùng nhau, chắc chắn đã có chỗ ở rồi.Anh cười khúc khích nói :"Ừm, chỗ ta vẫn còn."

"Vậy em muốn ngủ, ngài đưa em đến phòng đó đi."

Toàn bộ quá trình liền là phớt lờ White Star.White Star mím môi cúi đầu, kì thực có chút đáng thương, nhưng Cale Henituse là ai a?

Là một tên rác rưởi rất dễ mềm lòng, mà lần này do White Star hắn làm cậu giận trước, đợi đến khi cậu hết giận thì mới nói chuyện với hắn.Mắt thấy Cale Henituse đi xa, rốt cuộc hắn thu liễm lại tâm tình.

Đôi mắt nhạt màu trở nên sắt bén, dựa theo những gì Alberu Cossman vừa nói, kèm theo những thông tin trước đó, hắn sẽ thu thập chút thông tin về sức mạnh cổ đại của mình....Tại nơi nào đó cách xa căn cứ Z.

Một người diện lên một thân áo choàng đen đang lần mò đường đi.

Tay anh nắm lấy một bàn tay nhỏ bé hơn vài phần.

Đôi mắt đen tuyền đảo xung quanh cảnh giác."

Kiếm sĩ, ta muốn tìm nhân loại."

Giọng nói trẻ con có chút mềm mại cất lên.

Đôi mắt xanh đại dương nhìn anh.Cậu bé có mái tóc đen được cắt theo kiểu tóc vào năm 18 tuổi của Cale Henituse.

Vẻ ngoài cũng giống cậu vài nét, nói đây là em trai của Cale Henituse chắc chắn sẽ có người tin.Choi Han đảo mắt nhìn cậu bé, :"Tôi xin lỗi Raon, tạm thời tôi chưa biết Cale-nim ở đâu cả."

Anh thở dài.Raon buồn bã cúi đầu, nhóc muốn tìm nhân loại, nhóc nhớ nhân loại.Anh và Raon Miru hôm qua trùng hợp tìm được nhau, Choi Han đến đây trước Raon Miru một tháng, nhóc ấy dù là trẻ con nhưng được cái rất thông minh.

Lúc Raon vừa đến đã là hình dạng con người.Trong khi được truyền tống đến đây, nữ Thần Mặt Trời có nói rằng đến đây cậu sẽ có hình dạng của Cale Henituse, sức mạnh cũng giảm đi nửa phần.

Raon Miru không có vẻ gì là khó chịu, khi biết nhóc có thể đi bằng hai chân giống nhân loại của nhóc, cậu rất vui.Nữ Thần cũng nói nhóc phải thật cảnh giác với hoàn cảnh xung quanh, chờ kiếm sĩ Choi Han đến tìm cậu, cậu nghe lời mà sống trong một căn phòng đổ nát ở tòa chung cư cũ.Thức ăn đã chuẩn bị khi còn ở thế giới của bọn họ, dư sức cho Raon Miru sống vài tháng.

Choi Han khi vừa đến đây, anh cũng được biết thế giới này là Hàn Quốc nhưng không phải là quê hương của anh ở Trái Đất.Bây giờ Trái Đất song song này cũng đã dính vào tận thế rồi, khó sống.

Anh không thể tin được các vị thần lại đưa Cale-nim đến một thế giới đầy rẫy nguy hiểm này, đã vậy còn không có sức mạnh cổ đại, lúc đó hai vị Thần đã nhìn thấy nhân vật chính Choi Han nổi lên cuồng phong.Hỏi họ rén không?

Rén.

Đâu phải là thần thì đối đầu với nhân vật chính nguyên tác ai mà không sợ.

Cale Henituse còn sợ mà....

Vài ngày sau...Đã mấy ngày rồi và Cale Henituse đã giận hắn thật rồi.Cậu cả ngày lạnh lùng lướt ngang hắn, White Star cũng không muốn xuống nước xin lỗi cậu ấy.

Thế là từ một người giận, chúng ta có ở riêng, từ hai người giận, chúng ta chiến tranh lạnh.

White Star quyết định không xin lỗi, hắn biết hắn sai nhưng hắn không muốn nhận.Với tư cách từng là một kẻ mém nữa diệt cả đế quốc Roan, hắn không cho phép bản thân cúi đầu trước cậu.Alberu Cossman làm kẻ ngoài cuộc nhìn hai người nọ, anh nhún vai, kệ vậy.___Cale nhìn vào bảng nhiệm vụ, chẳng qua cậu cảm thấy ăn xong rồi đi lòng vòng cũng khá chán nên mới tìm mấy cái nhiệm vụ nhỏ đọc, Cale Henituse cậu chỉ muốn là một tên lười biếng, chỉ đọc và không làm gì cả!Đó là vài tiếng trước khi cậu ngủ quên trên ghế sô pha trong văn phòng của Alberu Cossman.Trong cơn mơ, cậu lại được đưa vào một không gian đầy ấp tiện nghi, giống như một căn phòng khách.

Lúc xuất hiện cậu đã ngồi trên ghế, trước mặt là một bàn trà với đĩa bánh quy ngon miệng.Cale Henituse cảnh giác nhíu mày.Nơi này không phải không gian của Thần Chết, Cale biết điều đó.

Lão già kia có thói quen là để cậu xuất hiện trong một không gian trống trải và chỉ có bàn trà cùng ghế.

Còn căn phòng này thì nhiều hơn là một đĩa bánh quy cùng những kệ sách đầy ấp.Không để Cale Henituse chìm trong suy nghĩ lâu, bỗng trước mặt cậu bất thình lình một người đàn ông tóc đen đã ngồi ở đó.

Trên cái ghế sô pha đối diện.Hắn trông thật tuấn tú, ngũ quan tinh xảo cùng đôi mắt tím tà mị.

Hắn cười với cậu.

Một nụ cười chứa đầy... tình yêu (?), chiếm hữu (??), tôn sùng (???).Gã là ai?

Sao lại cười với cậu như vậy??

Trông một phút ngỡ ngàng, Cale đã nghĩ có lẽ nào người đàn ông đẹp trai trước mặt là họ hàng của tên điên Clopeh Sekka."

Xin chào, chào mừng ngài đến đây."

Hắn cất tiếng, giọng nói nam tính hơi trầm lắng.

Thanh tao mà lạnh nhạt.Cậu lạnh lùng nhìn người lạ trước mắt. :"Anh là ai?"

Hắn không đáp ngay, đôi mắt tím lóe sáng lấp lánh.

Hắn đặt một tay lên ngực trái, lịch sự nói :"Tôi là Izart, là một vị thần vô danh."

Đuôi mắt hắn cong cong, sự hạnh phúc dường như muốn hóa thực thể."

Sao tôi lại ở đây?"

Cale nghiêng đầu, giả vờ nhìn xung quanh né tránh tầm mắt nọ.Lại nói, tại sao hắn nói hắn là một vị thần vô danh?

Là do không hề tồn tại trong tín ngưỡng của loài người sao?

Cậu nghi hoặc nghĩ.Người đàn ông tự xưng là Izart cười khẽ trước hành động của cậu.

Tiếng cười nghe rất êm tai.

Mang theo một sự dịu dàng.Izart cười nói :"Tôi muốn thông báo cho ngài vài chuyện."

Izart cúi đầu lấy hai tờ giấy rất nhiều chữ tiếng Hàn ở Trái Đất."

Hãy đọc nó khi ngài rời khỏi đây nhé.

Cale-nim."

Hắn ôn hòa cười.

Khi Cale Henituse vừa nhìn thấy những thứ này, cậu không quá ngạc nhiên.

Vì một số vị Thần đã biết cậu đến từ Trái Đất và là người xuyên không, nhưng lấn cấn ở đây chính là một vị thần vô danh cũng biết?

Cậu cũng không do dự lâu mà lấy hai tờ giấy đó.

Thản nhiên nói :"Trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí.

Nói đi, anh muốn trao đổi cái gì?"

Đôi mắt màu nâu đỏ nhìn vị thần vô danh.Cậu thấy hắn hơi nhướn mày, và cười khẩy.

Izart đứng lên, đôi mắt tím dần dần ngưng lóe sáng.

Hắn vươn cánh tay thon dài của mình về phía Cale Henituse.

Hắn nghiêng đầu cười nói :"Nếu vậy.. tôi có thể nắm lấy bàn tay của ngài chỉ huy Cale Henituse không?"

Cale hơi nhíu mày nhìn hắn, sau đó nhìn đến bàn tay khớp xương rõ ràng kia.

Do dự một lúc, Cale Henituse rũ mắt đặt tay mình lên tay Izart.Bằng mắt thường có thể thấy Izart đang dần đỏ mặt, hắn cười khẽ.

Cúi thấp người, đặt đôi môi lạnh lẽo lên tay cậu.

Cale Henituse giật mình rụt tay lại ngay tấp lự."..."

Izart cười trừ.

Hắn đứng thẳng người, ngón tay vừa chạm vào tay Cale Henituse hơi xoa xoa, tựa hồ hơi ấm vẫn còn vấn vương lại trên đầu ngón tay hắn.

Izart rũ mắt.Đôi mắt tím xinh đẹp nhìn Cale Henituse hồi lâu, như muốn khắc ghi gương mặt cậu vào linh hồn.

Cale Henituse bị nhìn đến hơi khó chịu.Một hồi lâu sau.

Izart lên tiếng :" Tôi sẽ đưa ngài trở về, chúc ngài may mắn trong sự xui xẻo lần này."

Izart cười khúc khích.

Cale Henituse nhận ra vị thần này dùng kính ngữ với cậu, khi cậu định hỏi thì cậu giật mình tỉnh giấc.___Cale Henituse thở ra một hơi ổn định lại tâm tình.

Cậu hơi nhíu mày, cảm nhận trên bụng có vật đè lên.

Khi nhìn xuống thì thấy chiếc áo khoác của hyung đáng kinh đấp cho cậu.Cale nhướn mày, cậu ngẩng đầu lên ngó thử đã thấy Alberu Cossman đang cúi đầu xử lý giấy tờ.

Cứ ngỡ như đã trở về thế giới của 'Sự Ra Đời Của Một Anh Hùng' vậy.

Nhưng Cale Henituse biết cậu còn lâu mới trở về được, lúc nãy thần vô danh cũng đã nói là do cậu xui xẻo mới đến đây."

Tỉnh?"

Giọng nói của Alberu vang lên."

Ừm."

Cậu đáp hời hợt.

Sau đó sực nhớ ra điều gì đó, cậu nhìn xuống bàn tay, vần đang cầm hai tờ giấy, còn mấy tờ nhiệm vụ đã để gọn trên bàn.Cale cảm thấy một sự hồi hộp đang ập đến, cậu từ đọc từng dòng trên giấy.*Gạch dòng là thông tin trên giấy.*[ - Thông tin về các sức mạnh cổ đại của Cale Henituse -Được biết rằng trước khi Cale Henituse đến thế giới này, các sức mạnh cổ đại vẫn không biết gì về cậu.

Mãi đến khi Cale đến đây, Thần Chết đã âm thầm báo trước cho bọn họ, các kí ức của sức mạnh cổ đại đang dần hồi phục.

Không lâu sau họ sẽ đến đây để gặp Cale Henituse.Đầu tiên là Nước Nuốt Trời, cô ấy sẽ đến gặp cậu cùng Đá Tảng.

Lửa Hủy Diệt, Âm Thanh Của Gió và Khiên Bất Hoại đang có việc gấp ở một nơi cách xa căn cứ của mọi người nên sẽ đến sau.Hào Quang Thống Trị, Sinh Lực Trái Tim tạm thời chưa khôi phục kí ức hoàn toàn.Vì đã có cơ thể thật nên từ giờ họ chính là vệ sĩ của cậu.Yêu cầu đến vị chỉ huy: Vì không còn Sinh Lực Trái Tim nữa nên tôi mong ngài đừng tự tìm đường chết.

Thân ái: Thần vô danh Izart. ]Cale: "....."

Thằng cha này..Cậu nhìn vào "" rất lâu.

Cuối cùng kết một câu.Bây giờ tôi hiểu vì sao anh ta không được thờ phụng, điên điên khùng khùng tưng tửng mát mát thế này cơ mà.Tờ giấy đầu tiên cũng chỉ có thế.

Còn tờ thứ hai là thông tin rõ hơn về thế giới này.

Ở đây Cale Henituse có thể bán làm biếng.

Điều thứ hai khiến cậu vui vẻ hơn chính là các bạn của cậu, sức mạnh cổ đại đều biết đến cậu và sẽ sớm đến gặp cậu.Mà đúng như những gì Izart nói, không còn sự bảo vệ của Sinh Lực Trái Tim chính là nguy hiểm nhất, vì nếu cậu hộc máu thế nào cũng ngủm.Cậu nghiêng đầu nhìn Alberu Cossman, dù ở thế giới nào anh cũng bù đầu với công việc giấy tờ quen thuộc.Cười nhiều chút.___Ở một nơi nào đó tại Guild Ancient Strength.Sức mạnh cổ đại Đá Tảng hay còn gọi là Super Rock đang nhâm nhi ly trà trong tay."

Xxx, cuối cùng là bằng cách nào mà chúng ta bị kéo ra khỏi linh hồn của Cale vậy?"

Nước Nuốt Trời với mái tóc óng ánh màu xanh nhìn ông.Chuyện là khi mọi người khôi phục kí ức thì cũng biết ở thế giới kia bọn họ là linh hồn được liên kết với Cale Henituse hoặc là Kim Rok Soo.

Nhưng mà là linh hồn liên kết thì sao có thể tách họ ra?Đá Tảng nhún vai :"Nhưng mà hóa thực thể không phải tốt sao?

Chúng ta sẽ không bị Cale cằn nhằn rằng trong đầu nhóc ấy lúc nào cũng như cái chợ."

Nước Nuốt Trời: "..."

Ok bác nói đúng."

Cô không thấy Khiên Bất Hoại vui thế nào khi sắp được gặp lại Cale sao?

Cô ấy lúc nào cũng nói cứ cảm thấy dù ăn món gì vẫn cứ thấy thiếu thiếu.

Đến khi kí ức phục hồi cô ấy lại nói chính là thiếu Cale."

Đá Tảng cười nói."

Weo, tôi còn thấy Lửa Hủy Diệt đang cố gắng làm xong nhiệm vụ để còn cùng Cale đốt tiền kìa."

Nước Nuốt Trời cười khanh khách.Phải nói từ khi nhớ lại mọi thứ họ đã vui vẻ thế nào khi sắp được gặp lại người bạn nhỏ của họ.

Dù tuổi tác trên lệch nhau cả trăm năm nhưng họ đã đồng hành cùng nhau qua tất cả cuộc chiến lớn nhỏ.

Vốn đã xem nhau là gia đình, mà là gia đình thì không thể thiếu bất kỳ thành viên nào.___Hết chương 6

Số từ: 2340
 
[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Phiên ngoại: Cale Henituse có thai [1]


Nếu Cale Henituse mang thai, vậy là con của ai?

____

Oneshot: sinh tử, ngọt, sủng, chủ thụ

____Hôm nay, toàn bộ người trong lâu đài đen SUPER ROCK đều một phiên chấn kinh!!Hoàng đế Alberu Cossman đang rầu thúi ruột với những chồng văn kiện cũng phải bỏ bê công việc mà đến đây.Còn là về chuyện gì?

Liền là vì vị anh hùng của lục địa đã gặp phải chuyện bất ngờ!Rồng hoàng kim cổ đại Eruhaben nhíu mày, cả sáng nay hai bên mày của ông chẳng thể giãn ra được nữa.Bàn tay xinh đẹp vươn ra, sờ lên phần nhô lên có chút căng cứng.

Choi Han đứng một bên, gương mặt ngốc nghếch dễ gần thường ngày nay lại lạnh lẽo thấu xương, nguyên vẹn là bộ người sống chớ gần nha.Pháp sư Rosalyn cùng bọn trẻ trung bình 11 tuổi cũng không kém phần tức giận, nhưng nhiều nhất là lo lắng.

Rồng đen Raon dù đã hơn bốn tuổi những cậu vẫn rất nhõng nhẽo với Cale Henituse, cha của cậu.Raon Miru vùi đầu vào tay Rosalyn, nhóc nức nở nói :"Huhu, nhân loại có em bé rồi!

Chắc chắn nhân loại sẽ không yêu thương ta nữa!"

Cô cũng bất lực dỗ dành rồng con đang tổn thương tâm lý.Cô xoa xoa cái đầu tròn của nhóc con :"Raon đừng khóc, thiếu gia chắc chắn sẽ không bỏ rơi ngài đâu."

"Huhuhu..."

Bầu không khí ngày càng nghiêm trọng, rốt cuộc vẫn là nhân vật chính của câu chuyện Cale Henituse phải lên tiếng."

Raon ngoan không khóc, ta không có bỏ nhóc, ai nói ta bỏ nhóc?"

Dù giọng điệu vẫn là kiểu lạnh nhạt thường ngày nhưng thập phần dịu dàng.

Raon thút thít trong lòng Rosalyn, nhóc đáp :"Nhưng ta nghe ông rồng Eruhaben nói con ruột sẽ được yêu thương chiều chuộng!"

"...."

Cale Henituse ngước mắt nhìn Eruhaben, ông ho khan vài cái.Đến đây có lẽ bạn đã hiểu chuyện gì xảy ra, Cale Henituse, anh hùng của lục địa Đông - Tây đã mang thai!!Một người đàn ông lại mang thai?

Chắc chắn rất khó tin, đã vậy Cale Henituse còn chưa từng tiếp xúc thân mật với người đàn ông nào, mà nếu có chắc bọn người đó cũng không sống được với quân đoàn diệt thế của Cale Henituse đâu.Anh thở dài, lấy tay đỡ trán, anh thề và anh chắc chắn rằng anh không có vụ tình một đêm gì gì đó, nắm tay anh còn chưa nắm nữa thì làm quái gì có việc Cale Henituse anh lại mang thai.Đã vậy ngủ một đêm tỉnh dậy liền phát hiện cái bụng nhỏ của mình nhô lên một cục to tròn, ướt tính cũng giống một cái thai vài tháng rồi.Eruhaben thở dài, ông chắc chắn đây là kiệt tác của Thần, còn ai có thế lực mà dám để người được cưng sủng như Cale Henituse có thai mà không làm chuyện đó chứ?

Chỉ có thể là Thần, còn là vị Thần nào rảnh rỗi và chán sống như vậy.Ông thu hồi tay, quay đầu nhìn mọi người trong phòng Cale Henituse, ông nói :"Điều này tôi sẽ đi tra sách, hiện tại chỉ có thể để tên khốn xui xẻo này chịu khổ thôi..."

Alberu Cossman thở dài, anh ngẩng đầu lên nhìn donsaeng của mình và nhìn lại rồng hoàng kim, anh ta nói :"Eruhaben-nim, ngài cũng biết việc mang thai rất mệt mỏi mà... với lại Cale gầy như vậy.."

Điều này ông cũng nghĩ đến rồi, đôi mắt vàng bò sát của ông nhìn lại cái thai trong bụng Cale Henituse. :"Ta biết, ta cũng đang lo rằng cái thai này sẽ nguy hiểm đến Cale."

"Không còn cách nào sao?"

Choi Han lo lắng lên tiếng."

Tạm thời chỉ có thể để như vậy, nếu ta giết chết thai trong bụng Cale... hoặc là nó là thứ nguy hiểm sẽ không sao, nhưng thật sự là một sinh thì.. một lời khó nói hết."

Eruhaben lắc lắc đầu, ông không biết trong ngày hôm nay mình thở dài bao nhiêu lần, ông bước ra khỏi phòng của Cale Henituse và hướng đi đến thư viện.Bầu không khí lại trầm lắng lần nữa.Cale Henituse xoa nhẹ lên bụng của mình, đôi mắt nâu đỏ của cậu sầu não, cuộc sống của một kẻ lười biếng lúc nào cũng khó khăn.On meo meo vài tiếng, cô bé cũng đặt móng vuốt lên bụng Cale Henituse.

Hong ngoe nguẩy đuôi nhìn cha nuôi của mình, Raon Miru thì khóc oa oa trong lòng Rosalyn, nếu là bình thường cậu nhóc sẽ nhào vào lòng Cale Henituse nhưng nữ pháp sư nói với nhóc rằng khi mang thai rất nguy hiểm nếu như vật cứng đập vào bụng.Rốt cuộc cậu vẫn thở dài, đứng lên, lại gần Raon Miru và ôm nhóc ấy lên, Raon quen cửa quen nẻo đặt cái đầu tròn lên vai Cale mà ủy khuất nói :"Huuu, con người, mang thai mệt lắm đúng không?"

Cale Henituse đáp qua loa, quản gia Ron Molan lúc mới đầu nhìn thấy bụng của thiếu gia đã sốc đến nỗi làm rơi ly nước chanh, tay mắt lanh lẹ nên ông bắt lại kịp.

Beacrox Molan khi hay tin cũng âm thầm chuẩn bị vài món ăn dinh dưỡng cho thai phụ.

Lâu đài đen hôm nay được một phen hú vía với thông tin Cale Henituse có mang.

Hoàng đế của Roan, Alberu Cossman cũng bỏ dỡ công việc giấy tờ mà tức tốc đến gặp cậu.Khi anh tận mắt nhìn, vẫn là sốc không nói thành lời, anh thề nếu kẻ làm khổ em trai của anh nếu không phải Thần, Alberu anh nhất định sẽ mang kẻ đó đi tra tấn một phen.Mà không riêng gì Alberu Cossman, mọi người đều không hẹn có chung suy nghĩ.Vị Thần nào đó: .... suyyy, lạnh sống lưng quá meo...____Đăng phiên ngoại nhỏ trước cho mọi người, tại sấp tới tôi có chút việc nên ra chương sẽ lâu.💓
 
[Tcf/Cale X White Star] 3652 Ngày Cale Và Barrow Sống Nương Tựa Vào Nhau
Phiên ngoại: Cale Henituse Có Thai [2]


Người khác đều biết, vị anh hùng tóc đỏ là chúa ghét đau đớn.

Vâng.

Và vì vậy, khi mang thai, Cale Henituse thực sự rất khổ cực.Ngài rồng hoàng kim cổ đại — Eruhaben đã kiên ăn vài món không bổ cho chất dinh dưỡng của thai phụ, Cale dù muốn ăn ngon nhưng lại nghĩ đến đứa trẻ trong bụng, đành thôi.Quản gia Ron bình thường lấy nước chanh chua lè ra dọa Cale, bây giờ cũng phải ngừng lại vì sức khỏe của thiểu gia nhà mình.Và lão chắc chắn rằng, nếu lão tấy máy tay chân với ly nước chanh kia, Eruhaben cùng nhóc rồng Raon sẽ khô máu với lão một trận.Thôi thì tạm tha cho cậu vậy.Lão nghĩ bụng, cánh tay đang cầm ly nước chanh cũng đổ đi.Nữ pháp sư thiên tài Rosalyn, một bên nghiên cứu về vấn đề đột nhiên Cale có trong bụng một đứa bé, bên khác cô phụ giúp Mary chăm sóc cho Cale.Well, dù sao thì các cô gái tay chân mềm mại sẽ tốt hơn đám đàn ông kia.Choi Han— từ khi Cale có mang, anh chẳng còn bao nhiêu việc để làm trừ việc canh chừng Cale không bị ai quấy phá.Rốt cuộc, tàn dư của trận chiến cuối cùng vẫn còn động lại trong anh.

Khoảnh khắc mà Cale lấy con dao làm từ Cây Thế Giới mà đâm vào tim mình.

Anh thề!

Lúc đó anh thực sự chết đứng tại chỗ.Một loạt những cảm xúc, đau đớn có, xót xa có, sợ hãi có.

Dường như mọi hỉ, nộ, ái, ố của nhân loại đều đã xuất hiện cùng lúc ở trong lòng anh."

Choi Han?"

"Choi Han!"

Choi Han sực tỉnh, mãi suy nghĩ nên anh không nhận ra cậu trai tóc đỏ đang gọi mình.Hôm nay, chiếc bụng nhỏ nhắn của Cale đã rõ ràng hơn một cái bụng căng tròn.

Và bên trong đó chính là đứa bé đang ngày một lớn lên và dần dần phát triển.Chàng kiếm sĩ diệt rồng hơi nhíu mày, sau đó vài giây anh trở lại dáng vẻ ngây ngô thường ngày.

Anh dịu dàng hỏi :"Cale-nim?

Có chuyện gì à?"

Cale nhướn mày, hai tay khoanh trước ngực nói :" Cậu làm gì mà thừ người ra vậy?

Tôi định nhờ cậu lấy giùm cái bình tưới cây.

Cây cà chua mới trồng hôm trước bị mất nước rồi."

Song Cale quay đầu nhìn khu vực trồng rau củ của mình.

Quả thực, ở đó có một cái cây con trông khá rũ rượi.Choi Han vội gật đầu "Được, Cale-nim đợi chút."

Anh nhanh chóng đổ nước vào đầy bình tưới cây, thấy Cale tính cầm lên.

Choi Han ngăn cản lại, nói :"Cậu đang mang thai, vẫn là để tôi làm đi."

Cale: "...."

Này, anh còn xem tôi là một người thanh niên không vậy Choi Han?

Dù tôi có gương mặt xinh đẹp hay có thai thì cũng không thể xem nhẹ tôi như vậy nhé!Cậu thở dài, thôi thì làm biếng nữa vậy.Nằm không trong phòng cũng rất ngột ngạc nên Cale mới quyết định làm gì đó một chút.

Rốt cuộc lại không làm gì được.Cậu tìm một chỗ dưới bóng râm rồi ngồi xuống.

Biệt thự SUPER ROCK hôm nay hình như có chút tươi sáng.

Cale ngắm nhìn cảnh vật, những cơn gió vào buổi sáng cứ hiu hiu thổi qua khiến Cale thấy rất thoải mái.Cảm giác như mọi gánh nặng khi mang thai đang được xoa dịu đi.

Cale nằm xuống nền cỏ xanh tươi.

Sau đó nhắm mắt lại.Ở nơi này toàn kẻ mạnh, có mơ cũng không kẻ nào dám bén mảng đến khu rừng này, huống chi là SUPER ROCK, nơi tụ họp của sát thủ, pháp sư, kiếm sĩ và cả rồng.Vì vậy Cale cứ thế, an tĩnh mà chìm vào giấc ngủ.Không biết qua bao lâu, lần nữa Cale mở mắt đã thấy mình trong một không gian kì lạ màu tím.

Không hẳn là tím, chỉ là có những làn khói mờ ảo tím sẫm.Cậu cảnh giác.Nhìn xung quanh lại không có ai khác ngoài cậu.Bỗng—Sau tai Cale nghe thấy một tiếng nói trầm tính.

Là nam.Cậu liền quay người lại.Kẻ đó ngồi trên một làn khói mỏng tựa hồ như đang bay.

Hắn ta chỉ khoác lên mình một chiếc áo choàng dài che đi khuôn mặt mình.

Trừ giọng nói ra, Cale không thể miêu tả hắn như thế nào nữa.Hắn vội vẫy tay với Cale, nhanh chóng nói :"Thiếu gia Cale!

Xin hãy bình tĩnh, tôi chỉ là muốn nói chút chuyện với ngài thôi!"

"Anh là ai?"

Cale nhíu mày, cảnh giác trong lòng vơi đi đôi chút."

Tôi là ai không quan trọng đâu.

Với lại sức mạnh của tôi không kéo dài được lâu, ngài rồng Eruhaben có thể sẽ đánh tôi chết vì dám kéo ngài vào mộng cảnh."

Kẻ đó đáp, không đợi Cale hỏi thêm điều gì, hắn tiếp tục.

"Đầu tiên, tôi thành thật xin lỗi về vấn đề đã gây ra cho ngài Cale-nim."

"Kì thực đây là một nhầm lẫn không ai mong muốn."

Hắn lấy tay bóp bóp trán.

Rầu rĩ nói "Đứa bé trong bụng ngài là một vị anh hùng, đáng ra theo vận mệnh gốc thì đứa trẻ phải được sinh ra ở một thế giới khác—""— Nhưng trong quá trình chúng tôi xếp vận mệnh đã vô tình làm rơi ngôi sao này vào thế giới của ngài, trùng hợp thế nào vào đêm mưa sao băng mấy tháng trước ngài còn nghĩ muốn có một đứa trẻ nữa...

Thế là ngôi sao đã điểm ngài là mẹ của nó."

"Chúng tôi thành thật và cực kỳ xin lỗi ngài Cale!"

Cale chậm mạch một lúc.Cái gì đây?

Mấy người làm thần lúc nào cũng cẩu thả như này à??

Nghĩ sao sắp xếp vận mệnh còn làm rơi nữa!

Đã vậy còn rơi nhầm lúc cậu suy nghĩ vớ vẩn.Cale nhíu mày hồi lâu.

Đành thở dại, bỏ đi vậy.Người ta cũng đã xin lỗi thiếu điều kẻ kia quỳ rạp xuống lạy lục cậu rồi.
 
Back
Top Bottom