Tâm Linh Tâm Niệm [BHTT]

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
263779329-256-k826580.jpg

Tâm Niệm [Bhtt]
Tác giả: Vuongthuyvan1
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

-" Điều tiếc nuối nhất trong cuộc đời bạn là gì?".

-" Ngu Thư Hân... tôi mãi sẽ không thể tha thứ cho bản thân mình đã đánh mất em ấy".

- "Nếu có một điều ước bạn sẽ dành nó cho điều gì?"

- "Tôi muốn gặp em ấy một lần nữa, chỉ cần thấy em ấy hạnh phúc tôi không còn gì luyến tiếc".

-" Nếu tôi ban cho bạn một lọ thuốc có thể giúp bạn gặp cô ấy nhưng điều kiện trao đổi rất đắc liệu bạn có đồng ý ?".

- " Tôi chấp nhận mọi điều kiện của người".

Hiệp ước đã định Triệu Tiểu Đường cái giá mà Triệu Tiểu Đường đánh đổi là mạng sống của cô ấy.

Khoảng khắc cô nhận được lọ thuốc cũng là lúc cô rời khỏi thế giới này.​
 
Tâm Niệm [Bhtt]
Chap 1


Điều mà Triệu Tiểu Đường hối hận nhất chính là đêm cô xảy ra tranh cãi cùng Ngu Thư Hân.

Trong phút nóng giận cô đã đuổi em ấy rời khỏi xe còn bản thân phóng xe rời đi bỏ mặt em.

Nhìn bóng hình nhỏ nhắn cô độc của em đứng lặng một chỗ thẫn người nhìn theo cô có chút không kiềm lòng được muốn lập tức quay xe trở lại ôm em ấy vào lòng.

Nhưng vì cái tôi của cô quá lớn cô không cho phép bản thân mình yếu mềm.

Sự việc lần này là lỗi của em, tự tay em đã cắt đứt sợi tơ duyên của hai người vì em không quan tâm đến cô, em lúc nào cũng chỉ biết sợ hãi mọi thứ, sợ mọi người biết được mối quan hệ tình cảm của hai người.

Cũng chính tại đêm đó em đã chạm đến sự giới hạn của cô khi em tay trong tay cùng người đàn ông khác đi dạo trên đường phố.

Ánh mắt em khi nhìn thấy cô không một chút giao động cô chỉ kịp nhìn thấy khẩu hình miệng của em khi hai người lướt nhẹ qua nhau.

Em ấy nói rằng:-" Em sẽ giải thích".

Nhưng trong lòng Triệu Tiểu Đường lúc ấy như lửa đốt không thể suy nghĩ bất kì điều gì, chỉ nghĩ đến em ấy cô sợ rằng mình sẽ lao vào đấm tên đàn ông kia ngay lập tức.

Tối hôm ấy sau khi Ngu Thư Hân hẹn hò cùng nam nhân kia trở về trông em vô cùng mệt mỏi, em nhận được tin nhắn của Triệu Tiểu Đường trong lòng lại bất giác vui vẻ.

Hôm nay nhìn thấy em đi cùng với người khác sắc mặt của Đường nhà em trông thật khó coi, nhất định là đang giận dỗi em rồi.

Ngu Thư Hân nghĩ cách làm thế nào để dỗ đứa trẻ to xác kia hết giận em.

-" Xuống nhà đi... tôi đang ở trước của nhà em".

Một tin nhắn đơn giản nhưng khiến trái tim em vui sướng vô cùng.

Không để cô đợi lâu Ngu Thư Hân chạy nhanh xuống lầu đi ra từ cửa em đã thấy Đường của em đứng đợi ở đấy, thời tiết lúc này cũng rất lạnh em nhanh chân chạy đến ôm lấy cô từ phía sau.

Nhưng lại hụt hẫng vì bị cô đẩy ra, sau đó liền bị kéo mạnh vào xe cô cũng sang bên ghế lái ngồi vào lái xe chạy đi.

Đi được một đoạn cô liền phanh xe lại quay sang đối diện với em lạnh nhạt nói.-" Chúng ta cần thời gian để suy nghĩ lại mối quan hệ này".

Một câu nói vang lên đánh thẳng vào tâm tư của em, Ngu Thư Hân khó hiểu nhẹ nắm lấy tay của cô ngây ngô hỏi:-" Tại sao?".

Triệu Tiểu Đường liếc mắt nhìn thấy vết cắn nhỏ đỏ chói mắt kia in trên chiếc cổ trắng ngần của nàng liền khẳng định rằng mọi điều cô nghe được chính là sự thật, cách đây mấy ngày cô liên tục nhận được tin nhắn từ người lạ mặt những hình ảnh thân thiết của em cùng với người nam nhân lúc sáng cô thấy nó khiến cô lo lắng, em khiến cô không thể hoàn toàn tin vào em cũng vì mối quan hệ không rõ ràng của hai người.

Từ đó cô dần mất đi sự tự tin vốn có của bản thân, điều mà cô sợ hãi nhất chính là nghe được câu nói hối hận vì đã quen mình.

Cô nghĩ đã đến lúc cả hai cần có thời gian để suy nghĩ nghiêm túc về mối quan hệ này.

Cô không muốn mãi là người trong bóng tối chỉ dám gặp nàng mỗi khi chỉ có hai người.-" Tôi mệt rồi, nếu chúng ta cứ mãi duy trì mối quan hệ như hiện tại có thể một ngày nào đó tôi sẽ phát điên mất.

Hân tôi yêu em, tôi muốn đường đường chính chính bên cạnh em,quan tâm chăn sóc cho em chứ không phải mãi là một người chỉ lặng lẽ nhìn em vui vẻ bên người khác".

Triệu Tiểu Đường nói ra hết tâm tư được cất kín bấy lâu nay của bản thân nhưng cô không biết được không phải chỉ mỗi mình cô có nhiều tâm sự.

Ngu Thư Hân vốn không ngốc, em cũng không sợ mọi người kì thị chỉ trích về giới tính của em nhưng điều mà em sợ hãi nhất chính là Triệu Tiểu Đường nói rằng chị ấy đã mệt rồi, chị ấy mệt mỏi vì tình yêu của họ, em biết cô muốn họ có thể công khai yêu nhau mà không để ý đến ánh mắt thế nhân nhưng thân phận của em rất đặc thù chỉ cần khi công khai Đường của em sẽ gặp nguy hiểm.

Từ nhỏ thường bị bắt cóc em biết bản thân mình có thân phận không bình thường.

Em chính là đứa con bí mật của bộ trưởng là kết quả của cuộc tình một đêm của ông ta ban đầu cuộc sống của em rất yên bình nhưng từ khi thân phận em bị bại lộ trong giới ngầm bọn họ tất cả đều muốn diệt trừ em.

-" Đường, em không cần suy nghĩ ,câu trả lời của em vẫn như vậy.

Em yêu chị là thật hi vọng mãi bên cạnh chị cùng là thật.

Nhưng em không thể ích kỉ một phút để đổi lại sau này em sẽ mãi ân hận.

Nếu chị cần thời gian em sẽ cho chị thời gian nhưng xin chị hãy tin tưởng em tất cả mọi việc chị nghe chị thấy được chưa phải là sự thật hoàn toàn.

Chỉ cần chị tin em không cần tin ai cả".

Ngu Thư Hân chân thành nhìn cô nói lời nói của em chứa đầy sự nghiêm túc.-" Em giải thích thế nào về vết cắn trễn cổ này?".

Triệu Tiểu Đường chất vấn nhìn chằm chằm vào vết căn kia khiến em có chút không được tự nhiên.

Về vấn đề này em không biết phải trả lời với cô như thế nào em không thể nói điều kiện em thỏa hiệp với nam nhân kia cùng sự xuất hiện của vết cắn này.

-" Sao?

Không trả lời được".

Nhìn em ấm úng không trả lời cô Triệu Tiểu Đường phẫn nộ vô cùng.

Lúc em mở miệng định giải thích và kể rõ mọi chuyện hiểu lầm từ vết cắn này thì nhìn qua kính chiếu hậu em phát hiện thì ra hai người đang bị theo dõi, nhìn vũ khi trong tay hai tên đàn ông đang núp sau bụi cây kia em quay sang nhìn cô bất chợt cười lớn khiến cô giật mình.

-" Chị nghĩ em không dám nói sao.

Vết căn này từ đâu xuất hiện chị cũng chắc phải hiểu rõ, là em từ đầu đã lợi dụng chị lợi dụng tình cảm của chị khiến chị bất chấp vì em mạo hiểm làm việc.

Nhưng em không thấy hối hận vì đã làm vậy với chị đâu vì em....".

Triệu Tiểu Đường càng kích động vì những lời nói mà em vừa nói ra cô siết chặt hai bàn tay đến chảy mau em nhìn máu từ tay cô chảy xuống có chút lo lắng nhưng lại tiếp tục vai diễn phản diện của mình.

Em hoàn toàn phá hủy hình tượng tốt của bản thân khiến cô bị tổn thương nhưng có lẽ đó là cách tốt nhất mà em có thể làm để bảo vệ chị.

-" Em xuống xe ngay cho tôi... tôi không muốn nhìn thấy em nữa...

đi ngay".

Triệu Tiểu Đường thật kích động đúng như dự đoán của em.

Em không chân chừ mà vội bước xuống xe ngay.

Cánh cửa vừa khép lại chiếc xe đã rất nhanh lao đi rời khỏi nơi này.

Em mỉm cười dõi theo chiếc xe sau đó ấn điện thoại ghi âm lại để hoàn thành nốt tâm nguyện của mình.-" Đó là vì em đã yêu chị....

Triệu Tiểu Đường.

Thật tiếc vì gặp chị quá trễ nếu em biết chị sớm hơn có lẽ chúng ta đã thật hạnh phúc bên cạnh nhau".

Kết thúc đoạn ghi âm, Ngu Thư Hân quay mặt đối diện với hai tên sát thủ đang tấn công mình, em chỉ mỉm cười với họ không oán trách bất kì điều gì em khẽ nói với họ một câu:-" Nhiệm vụ của các anh đã hoàn thành từ bây giờ có lẽ sẽ không còn ai đối với chị ấy là hiểm họa nữa rồi.

Khổng Tuyết Nhi em gái không oán trách chị".

Em trút hơi thở cuối cùng hướng về người nữ nhân ngồi trong chiếc xe màu đen kia sau đó em đã chìm sâu vào giấc ngủ của sự vĩnh hằng mãi không tỉnh dậy.

Hôm sau trên khắp các mặt báo cùng bản tin công khai thân phận thật sự của đứa con bí mật của bộ trưởng.

Được biết cô ấy đã bị xác hại vào tối ngày hôm qua hung thủ gây án cũng đã bị bắt toàn dân đều tiếc thương cho sự ra đi của em.

Triệu Tiểu Đường từ trong cơn say tỉnh lại nghe thấy tin tức báo tử của em cô bỗng bật cười hệt như người điên.-" Để bảo vệ tôi mà em lại ích kỉ rời bỏ tôi...

Ngu Thư Hân.... tôi mất em thật rồi.

Tôi thật sự hối hận rồi liệu em có thể trở về tha thứ cho tôi không?".

Triệu Tiểu Đường khóc đây là lần thứ hai cô khóc vì em.
 
Tâm Niệm [Bhtt]
Chap 2


Sau khi kết thúc tang lễ tất cả mọi người lần lượt rời đi để lại chỉ còn mình cô vẫn còn thất thần quỳ trước bia mộ của em.

-" Hân... chị sai rồi".

Cô nén nước mắt nhận sai với em, nếu trước kia mỗi khi phạm sai lầm không cần đợi cô phải nói em ấy đều sẽ tha thứ cho cô.

Nhưng giờ đây dù cô có cố chấp xin lỗi vạn lần cũng không còn người chấp nhận lỗi lầm của cô nữa rồi.

- " Hân... tại sao?

Em không đợi chị cùng theo.

Vì sao lại bỏ chị lại ở nơi này, hức...Hân... chị xin lỗi, hãy đợi chị ".

Triệu Tiểu Đường vừa dứt câu trong đầu cô đã nghĩ đến ý định tự sát.

Cô muốn chết đi nếu như điều đó khiến cô có thể được gặp lại em.

Đing....

đing.....-" Chin chào...

Ta là Zero00 bổn hệ thống xuất hiện kịp thời ngăn cản kí chủ có ý định tự tử".

Ngay vừa lúc đầu cô vừa chạm đến tấm bia trong đầu cô đã vang lên một thanh âm kì quái.

Liền rất nhanh một con rồng nhỏ xuất hiện trước mắt cô.

Triệu Tiểu Đường giật mình bất giác lùi về sau ánh mắt nghi hoặc nhìn con rồng kia.-" Ta biết bổn hệ thống ta rất đẹp.

Nhưng xin người đừng nhìn ta bằng ánh mắt như vậy... da của ta rất mẫn cảm aa".

Trước mắt nghe con rồng nói vậy cô liền thu hồi ánh mắt khinh thường nhìn con vật tự luyến kia lên tiếng hỏi.-" Người là đồ vật gì?

Vì sao lại biết nói?".

Loài rồng cao quý như nó đương nhiên nghe hiểu được liền ưỡn ngực lên giọng hùng hồn đáp.-" Xin nhắc lại ta là hệ thống mang mã kí hiệu Zero00 tài năng đỉnh cao của chóp... ta được cấp trên phân nhiệm vụ kí ước với người, trở thành người đồng hành với người trợ giúp người hoàn thành nhiệm vụ.

Mỗi nhiệm vụ tùy thuộc cấp độ cùng định ước thời gian.

Tất nhiên nếu người tích đủ điểm ta sẽ giúp người hoàn thành một ước nguyện".

Hệ thống giải thích luật chơi với cô.

Ban đầu nghe con rồng này nói vô vẫn không có hứng thú chơi cùng nó , nhưng khi nghe nó nhắc đến nguyện vọng cô nảy ra một ý định.-" Nếu ta từ chối thì sao?".

Triệu Tiểu Đường hỏi.-" Đương nhiên người sẽ chết".

Rồng con hùng hồ đe dọa mà quên mất người trước mắt khi nãy vừa muốn tự tử may mà nó ngăn cản kịp.

Nghe con rồng đe dọa mình cô khẽ bật cười liền trêu đùa nó.-" Vừa hay ta đang định muốn chết".

Cô nhìn rồng con thản nhiên nói.

Sau đó ánh mắt vẫn không rời tấm ánh trên bia mộ kia.

Rồng con nghe cô nói vậy khiến nó muốn tức hộc máu nhưng phải cố nhịn nếu không bà tổ nó sẽ trừng phạt nó mất.

Lúc này nó trở nên nhẹ nhàng hơn giọng nhỏ nhẹ dụ dỗ cô.-" Người suy nghĩ kĩ xem... kí ước định cùng ta người nhất định không chịu thiệt thòi.

Ta biết người còn có việc muốn hoàn thành mà, bổn hệ thống sẽ giúp người thực hiện ".

Điều nó nói là thật người tham gia trò chơi hệ thống khi kết thúc an toàn rời khỏi sân chơi sẽ được ban tặng điều ước.

Có lẽ đã thấy được sự dao động trong ánh mắt của cô nó nói tiếp:-" Đó có phải là cô gái người yêu không?

Chỉ cần người hoàn thành tốt nhiệm vụ ta sẽ giúp người hồi sinh cô ấy".

Triệu Tiểu Đường nghe con rồng nói không tin tưởng hoàn toàn nhưng cô muốn đặt cược thử vào vận mệnh của mình.

Chỉ cần em ấy ở bên cô tất cả mọi thử thách khó khăn thế nào cô đều sẽ vượt qua.

-" Người hứa chứ?".

Dường như muốn nghe lời cam kết của nó cô hướng nó hỏi.

Con rồng biết cô đã đồng ý kiền vui vẻ gật đầu liên tục nói:-" Ta đồng ý với người.

Chỉ cần bên cạnh ta hoàn thành tốt nhiệm vụ ta sẽ giúp người hồi sinh cô gái này".

-" Được...

".

Cả hai chấp thuận hoàn tất bản khế ước.

Cô bắt đầu tiến nhập vào thế giới thứ nhất........
 
Tâm Niệm [Bhtt]
Thế giới 1: Cách mạng tình yêu


Đing....đing ....Thanh âm máy móc lại một lần nữa vang lên bên tai Triệu Tiểu Đường nhíu mày tỉnh lại.

Xung quanh cảnh vật đều thay đổi phải rồi bây giờ cô đã đi sang thế giới khác một thế giới mà cô sẽ có thể tìm được em.

-" Kí chủ người thấy thế nào?

Có không khỏe chỗ nào?".

Hệ thống nhìn cô ngồi yên không động đậy liền lo lắng hỏi.

Nó không muốn vừa sang thế giới đầu tiên mà khiến cho Triệu Tiểu Đường phải chịu đau đớn gì.

Nghe được thanh âm lo lắng của rồng con cô chỉ nhẹ lắc đầu tỏ ý mình không sao.

Nhìn cô đáp lại lời thăm hỏi của nó nó liền vui vẻ đưa cho cô một tấm thẻ.

Triệu Tiểu Đường tay tiếp nhận tấm thẻ có chút không hiểu nhìn nó, không để cô tò mò lâu nó hắng giọng lên tiếng giải thích:-" Đây là thẻ sinh tử mỗi thế giới bổn hệ thông sẽ đưa cho kí chủ một chiếc, việc của người là phải giữ nó cẩn thận.

Tấm thẻ này có công dụng rất hay nha...

để ta nghĩ xem nó có thể làm gì ?".

Rồng con vừa nói vừa đung đưa chiếc đuôi nhỏ của nó sau khi suy nghĩ xong nó đáp tiếp:-" À.. tấm thẻ này có ba công dụng.

Thứ nhất kí chủ có thể thông qua nó biết trước tương lai sắp xảy ra.

Thứ hai nó có thể cảnh báo nguy hiểm.

Cuối cùng nó có thể giúp kí chủ giữ lại kí ức sau khi nhiêm vụ kết thúc".

Đại khái nghe được rồng con giải thích cô hiểu được ba công dụng của tấm thẻ đen trong tay mình, cô nhìn rồng nhỏ hỏi:-" Vậy nhiệm vụ của ta trong thế giới này là gì?".

Nghe cô đề cập đến nhiệm vụ rồng con rất nhanh mở ra một bảng nhiệm vụ dành cho cô và bắt đầu truyền tống kí ức của thế giới này.

Thế giới đầu tiên mà đi cô đến thuộc bối cảnh hiện đại.

Triệu Tiểu Đường trong thế giới này là một sĩ quan cấp cao, thông minh, tài giỏi, bản lĩnh hơn ngươi, cô mang nét đẹp lạnh lùng cùng khí chất thanh lãnh.

Một lần trong khi làm nhiệm vụ cô bị đồng đội phản bội bị người thân cận đâm một nhát chí mạng cướp đi tất cả mọi thứ vốn thuộc về mình.

Bọn họ đem thi thể cô chôn giấu bên phía bờ rừng cách xa biệt thự Triệu gia, vờ tung tin rằng cô mất tích mọi chuyện cứ như vậy dần im xuống khi họ không ai tìm ra được tung tích của cô.

Sau khi được truyền tụng tất cả kí ức của cơ thể này cô một lần nữa nhẹ mở mắt nhìn hệ thông:-" Như vậy nguyện vọng của nguyên chủ của cơ thể này là gì?".

Sự việc xảy ra đối với người này cũng thật tàn nhẫn, bị hầu hết mọi người ganh ghét vì tài năng lại bị người thân cướp đoạt quyền lực đẩy đến bước đường cùng lại chết một cách không rõ ràng.

Có thể thấy nhiệm vụ của cô ở đây cung không dễ dàng.-" Nguyện vọng của nguyên chủ giúp cô ấy đoạt lại quyền lực và trả thù những kẻ khiến cô ấy đi đến kết cục này.

Đồng thời thực hiện lời hứa của cô ấy với một cô gái, người con gái mà cô ấy đã yêu thầm trong suốt 8 năm".

Rồng con nói xong nguyện vọng của nguyên chủ nó cũng thầm cổ vũ cho kí chủ của mình, mới bước chân vào thế giới đầu tiên đã gặp phải nhiệm vụ cấp S.

Phải nói là may mắn hay là rủi ro đây.

Triệu Tiểu Đường chật vật thoát khỏi cỗ quan tài bị chôn dưới lòng đất.

Cô đi đến bên bờ suối rửa sạch bùn đất dính trên cơ thể mình.

Trước khi yên tâm gội rửa cô đã nhờ rồng con lập kế giới chông kẻ xâm nhập để tránh tình huống bất trắc.

Rồng con ngồi trên cành cây quay lưng với cô vì nó sợ ánh mắt giết ngươi ban nãy cô dành cho nó.

Nó là loài rồng tôn quý lại bị một nhân loại yếu ớt này đe dọa thật là làm mất mặt nó, để cho đám rồng kia biết được chắc nó không dám về nhà vì không còn thể diện.

Nghe thấy tiếng động biết cô đã gội rửa xong nó lôi từ trong túi ra một bộ y phục mới tinh ném cho cô sau đó mới quay người lại nhìn cô đánh giá nói:-" Cơ thể của nguyên chủ còn rất yếu tạm thời kí chủ phải kiếm một nơi để tịnh dưỡng".

Tuy đã rửa sạch bùn đất nhưng những vết thương vết đao chằn chịt trên cơ thể cô vẫn còn ứa máu, có những chỗ máu tụ lại thành những vết bầm đen trông rất đáng sợ.

Nghiêm trọng hơn là một bên mắt trái của cô bị mù vì độc dược thấm tới, nhìn tổng thể nó lắc nhẹ đầu cho số phận của kí chủ nó phải diễn tả bằng một chữ thảm.-" Được...vậy người dẫn đường ta phải rời khỏi khu rừng này".

Thanh âm khàn khàn nói phải cố gắng chịu đựng những vết thương mà cơ thể nay mang lại cô khẽ thở dài, đưa tay bịt đi con mắt đáng sợ của mình cô dựa các thân cây chống đỡ rời đi theo sự chỉ dẫn của hệ thống mà rời khỏi thu rừng.

Cả hai đi đến con đường dài phía trước cơ thể cô như ngã gục xuống không thể chống đỡ nỗi nữa, chỉ có thể nghe thanh âm máy móc của rồng con vang lên bên tai.-" Kí chủ gắng lên... phía trước có chiếc xe đang đến".

Nó không ngừng lay động cô kêu cô đừng ngất đi cô gắng chờ đợi sẽ có người đến cứu giúp.

Đúng như lời nó nói cô nhìn thấy có một chiếc xe màu đen đang chạy đến chỗ mình trên xe có một thân ảnh bước xuống cố chạy nhanh lại phía cô nhưng rồi mắt cô bỗng nhiên tối sầm lại.

Cô gái kia đứng trước cơ thể đã ngất đi của cô vừa nhìn thấy khuôn mặt ấy cô ấy hoảng hốt chạy lại trong xe thông báo với vị tiểu thư bên trong xe.-" Ngu tiểu thư người kia là Triệu thiếu úy.

Dù trời rất tôi nhưng tôi vẫn có thể nhận ra ngài ấy".

Người đa nói là trợ lý của Ngu Thư Hân, vừa nghe cô ấy nhắc đến Triệu Tiểu Đường liền rất kích động lại muốn chứng thực sự thật vội rất nhanh đi đến bên người cô ôm cô vào lòng rồi trở về xe của mình.

Chiếc xe màu đen băng băng chạy đi rất nhanh, chạy đến bệnh viện gần nhất của nơi này.

Nhìn cô được đưa vào bên trong cấp cứu trong đầu Ngu Thư Hân có rất nhìu suy nghĩ.

Người em vừa gặp là vị thiếu úy đã mất tích gần đây nay bỗng dưng lại xuất hiện lại trong tình huỗng nguy kịch nhất.

Nếu như em không ở đó liệu sẽ có ai cứu giúp cô ấy không?

Trong lòng em tồn tại một nỗi bất an vô hình khi nhớ lại những vết thương chằn chịt trên cơ thể gầy yếu kia nó nhất định rát đau, đau đến chết đi sống lại đi.-" Khổng đại úy là tôi Yu Shuxin, Triệu thiếu uy đã được tìm thấy".

Em ấn điện thoại gọi điện thông báo với Khổng Tuyết Nhi chị họ của Triệu Tiểu Đường.

Bên đầu dây kia nghe được tin tức của cô rất kích động thanh âm run nhẹ nói:-" Thật sao?

Em ấy bây giờ ở đâu tôi lập tức tới đó".

Khổng Tuyết Nhi là người đáng tin cây nhất còn xót lại của Triệu Tiểu Đường, trong khi tất cả mọi người đều nghĩ Triệu thiếu úy đã chết cô ấy vẫn không tin và không ngừng tìm kiếm cô trong vô vọng.

Khổng đại úy âm thầm điều tra những kẻ có mưu đồ bất chính nhắm vào quyền lực của em gái mình cô ấy phải trừng phạt những kẻ đã gây tổn hại đến cô, không xót một kẻ nào.

Nghe được thanh âm mừng rỡ của Khổng đại úy em nhẹ mỉm cười lịch sự nói:-" Ngài vất vả nhiều rồi hãy nghỉ ngơi tốt, còn về phần Triệu thiếu úy ngài cứ giao cho tôi.

Nhất định tôi sẽ chăm sóc tốt cho ngài ấy".

Ngu Thư Hân từng rất thích Khổng Tuyết Nhi em thích dáng vẻ ôn nhu cùng thanh âm dịu dàng của chị ấy.

Nhưng trưởng thành hơn em nhận ra đối với người kia em chính là ngưỡng mộ không phải là tình yêu.

-" Ân.

Vậy nghe theo em, em ấy tôi nhờ em chăm sóc.

Tôi sẽ tranh thủ sắp xếp thời gian đến thăm hai người".

Khổng Tuyết Nhi khẽ cười, đây có lẽ là nụ cười thỏa mãn không phải gượng ép như mỗi lần cô ấy giao lưu cùng với các viên chức khác.

Vào buổi sớm hôm sau.

Triệu Tiểu Đường liên tiếp bị âm thanh máy móc làm tỉnh lại, cô cảm thấy có chút phiền liền bóp mỏ con rồng nhỏ đang chu mỏ thút thít bên vai mình:-" Kí chủ..... hức người cuối cùng cũng tỉnh lại, người làm ta sợ muốn chết".

Rồng con nhìn thấy kí chủ nhà nó đã tỉnh vội bay đến ôm lấy cô nức nở nói, chút xíu nữa nó đã làm hại cô để cô phải chịu nhiều tổn thương như thế biết vậy nó đã bỏ tiền ra mua cho cô hình nộm thế thân rồi, cũng tại nó quá tiếc tiền nên mới cho kí chủ nhập vài thân thể tàn tạ này.

-" Ta không sao rồi.

Đừng khóc người rất phiền".

Đẩy rồng con ra cô nói cái tật làm nũng của nó vẫn không thể nào để cô tiếp thu được, đảo mắt nhìn xung quanh cô đã biết mình được cứu rồi nhưng nhìn sang tấm gương bên cạnh cô liền bị giật mình vì toàn cơ thể mình bị quấn những bông vải trắng trông rất kinh dị.

Cạch... cách cửa mở ra Ngu Thư Hân bước vào trên tay cầm theo một chiếc hộp đựng cháo tổ yến mà tự tay em làm.

Nhìn thấy người bên trong đã tỉnh em mỉm cười tiến đến gần nhẹ giọng nói:-" Ngài hảo?

Có thấy chỗ nào không khỏe?".

Em vừa nói xong không thấy người kia đáp lại vừa đặt chiếc hộp xuống bàn chưa kịp xoay người em đã nằm gọn trong vòng tay ấm áp của cô.

Hành động của cô khiến em rất ngạc nhiên tiếp đó là kinh hãi cố đẩy cô ra khỏi mình.

Nhìn thấy em kháng cự cô càng ôm chặt hơn dường như sợ rằng mình buông tay em ấy lại sẽ biến mất.

-" Ngu Thư Hân, tôi tìm được em rồi".

Thanh âm khàn trầm lên thì thầm bên tai nàng lại tiếp tục nói:-" Lần này cầu xin em đừng rời bỏ tôi".

Em hết ngạc nhiên này đến bất ngờ khác cho rằng người này đang nhận nhầm mình với ai khác đi vì sao những lời nói kia lại khiến người đau đớn đến vậy.

Có lẽ là người cô ấy rất yêu đi, sợ động mạnh em sẽ đụng trúng vết thương của cô nên chỉ đành đứng im để cô ôm mình.

Một nhân viên vô tình đi ngang nhìn vào bên trong cô ta nhận ra hai người kia là ai liền rất nhanh lấy điện thoại ra chụp lại khoảng khắc đó tranh thủ lúc còn nghỉ trưa cô ta đăng tấm ảnh của hai người kèm thêm dòng trạng thái.IG: - Mọi người đoán xem đây là ai nè?

Hôm nay tôi vô tình trông thấy cảnh bắt mắt này rất đáng quý nha.

Ngu nữ thân cùng Triệu thiếu úy bên nhau lại còn ôm nhau rất tình tứ liệu Ngu nữ thân có phải bị quy tắc ngầm không nhỉ?

Comment:- Chú cá bé nhỏ🐠: Oaaaaaa nữ thần của tui cùng với Triệu thiếu úy xứng đôi a...

- Con cá mập🐬: Huhu lão bà của tui sao lại cùng lão công của tui ôm nhao vậy... còn tui thì sao?...- Thợ săn cá👳‍♂️: Dăm ba tụi fan mê mụi, bọn bây không nhìn ra nữ nhân kia đi quyến rũ Triệu thiếu úy của ta hay sao?.- Người yêu cá👸: @ Thợ săn cá,nói năng đoàng hoàng trước khi ta cho người ra đảo mà săn cá sấu.

Sự thật chưa chứng thực đừng vội xúc phạm nữ thần của bọn này.

Đường tường người ta hiền mà mún làm gì làm nha, đây cảnh báo trước không yêu đừng làm phiền.

BIẾN dùm.- Thợ săn cá👳‍♂️: @nguoi yêu cá.

Tao thích nói vậy đây làm gì được, loại nữ nhân nam nữ ăn thông như vậy xứng sao.

Ta khinh.- Boss cá🥶: loại nào là nữ nhân nữ thần bọn tao không sinh ra để mày xúc phạm.

Nam nữ ăn thông thì sao, chẳng lẽ m bê đê tự chơi mình sao.

Đê tiện - Nàng tiên cá yêu chuộng hòa bình🧜‍♀️: nào nào mọi người bình tĩnh lại, gì mà căng vậy mấy má.

Mị không để ý gì mặc kệ đời nói gì mị vẫn thấy họ rất xứng đôi.

Cầu hôn lễ 🥳🥳

Sau sự việc đó trên mạng bùng nổ tranh cãi về mối quan hệ của Triệu thiếu úy cùng ảnh hậu.

Đa số ủng hộ cặp đôi này lại có nhiều anti fan của Ngu Thư Hân tấn công bôi nhọ danh dự nhân phầm của em khiến cho em mất vài bộ phim sắp góp mặt.

Các phóng viên bao vây kín xung quanh biệt thự làm cho em khômg thể ra ngoài.Reng.... rengg... tiếng chuông điện thoại vang lên.

Nhìn vào màn hình em biết là ai đang gọi đến là quản lí của em người luôn giải quyết những rắc rối do Ngu mĩ nhân tạo nên.-" Yu Shuxin, rốt cuộc em và Triệu Thiếu úy là môi quan hệ gì?

Giải thích cho chị nếu không lần này em tự mà giải quyết".

Vừa ấn trả lời em đã nghe thấy một tràng âm thanh xuyên qua tai mình, thầm cảm khán chị Dần nhà mình chất giọng thật tốt, nếu debut làm ca sĩ nhất định lẽ rất nổi tiếng.

Không đợi người kia đợi lâu em nhanh chóng kể lại sự việc và giải thích cho quản lí của mình.

Nhưng cái ôm cùng những lời nói của cô cứ mãi vang bên tai em.

Tình huống khi đó trông thật khó xử, cũng may có bác sĩ tiến vào kiểm tra cô mới buông lỏng em ra.

Chưa kịp nghe cô giải thích em đã rời đi để cô cùng bác sĩ trong phòng bệnh.

Khi em vừa về đến phóng viên từ đâu ập đến khiến em rát khó khăn để có thể bước vào nhà.

Vào trong nhà em liền bật điện thoại lên xem tin hót nhất hôm nay, đập vào mắt em trên thanh tìm kiếm top 1 là ảnh hậu Ngu Thư Hân quy tắc ngầm đôi tượng là Triệu thiếu úy.

Em đọc dòng chữ kia không khỏi sững sốt càng kinh hãi khi nhìn tấm ảnh hai người được chụp lại trong tư thế thân mật kia không khỏi khiến người khác hiểu lầm.-" Thì ra là vậy, nhưng dư luận dường như rất để tâm chuyện này.

Chuyện này rất khó có thể đè ép xuống, à em đã liên lạc với Triệu thiếu úy chưa?

Cô ấy sẽ giảu quyết thế nào?".

Tạ Khả Dần tò mò hỏi, đây là lần đầu tiên cô thấy có người có thể tiếp xúc thân mật như vậy với em.

Ngu Thư Hân rất không thích người khác chạm vào mình nếu như chưa có sự cho phép của em.

Nhưng có lẽ Tạ Khả Dần phát hiện ra có lẽ Triệu Tiểu Đường là ngoại lệ, là người duy nhất có thể áp đảo Ngu tiểu thư kiêu ngạo này.

Nghe thấy Tạ Khả Dần nhắc đến cô khiến em có chút hồi hộp giọng theo đó mà run nhẹ đáp:-" Từ khi về đến nhà em vẫn chưa liên lạc cùng ngài ấy.

Chúng ta nên tự mình giải quyết em không nghĩ lại khiến ngài ấy bận tâm chuyện của mình".

Đó là nguyên tắc của em không ai có thể phá vỡ.

Nghe thấy Ngu Thư Hân nói vậy Tạ quản lí cũng thở dài lần này rắc rối lớn cần có rất nhiều thời gian để giải quyết.

Nhưng chỉ cần Triệu thiếu úy lên tiéng giúp có lẽ sẽ dễ dàng hơn.

Kết thúc cuộc trò chuyện với quản lí của mình điện thoại của em lại tiếp tục vang lên.

Gọi đến lần này là số lạ em đang phân vân mình có nên nghe không nhưng lại sợ đám fan cuồng quấy rối, lại do dự một hồi mới quyết định trả lời:-" Alo, tôi nghe".

Bên kia cô nghe được thanh âm của nàng trong lòng bỗng có một cỗ ấm áp:-" Thư Hân... xin lỗi vì đã gây rắc rối.

Mọi chuyện tôi sẽ xử lý".

Chất giọng tuy khàn nhưng lại rất ôn nhu lời nói của cô mang theo kiên định khiến cho nàng bất giác quên mất điều mình sẽ nói.

Lấy lại tinh thần em nói với cô:-"Không cần ngài bận tâm đâu.

Việc này tôi có thể giải quyết".

Nhưng em có cô chấp bao nhiêu thì người kia càng cố chấp hơn em:-" Đây là việc tôi gây ra cho em... tôi sẽ tự mình xử lí em đừng suy nghĩ nhiều hãy ăn uống nghỉ ngơi thật tốt, trời đang lạnh nhớ giữ âm cho mình đừng để bị cảm.

Tôi sẽ lo lắng".

Như một thói quen cô đem những lời căn dặn cùng săn sóc của mình ở kiếp trước đối với em ở một thế giới khác cũng như vậy.

Không biết tại sao khi nghe Triệu Tiểu Đường nói những lời săn sóc ôn như kia em vừa vui vừa sợ hãi,em vui vì những lời dặn dò tuy đơn giản nhưng lại ấm áp rồi lại sợ rằng mình nhầm lẫn những lời kia sẽ dành cho mình.
 
Tâm Niệm [Bhtt]
Thế giới 1: Cách mạng tình yêu


Triệu Tiểu Đường kết thúc cuộc trò chuyện với Ngu Thư Hân liền chăm chú nhìn tấm ảnh hiện đang hot nhất trên cộng đồng mạng của hai người, cô tiện tay ấn lưu ảnh cài đặt làm hình nền điện thoại của mình.

Ngắm nhìn tấm ảnh trên màn hình cô bất giác mỉm cười một nụ cười chân thật mang theo cảm giác hạnh phúc, rồng nhỏ đang nhai kẹo bên canhn thấy kí chủ nhà mình khác thường liền đăm chiêu nghĩ.

Nó nghĩ đối với nó thì làm mặt lạnh đôi với người yêu thì lại ra vẻ mặt kia, đời thật bất công với nó:-" Rô nhỏ giúp ta xử lý chuyện này".

Cô nhìn rồng con đang dùng ánh mắt lấp lánh nhìn mình liền nhẹ cười xoa đầu nó nói, đứa nhỏ kia thật sự bị cô dụ dỗ nó cười toét miệng gật đầu liên tục:-" kí chủ yên tâm, mọi chuyện cứ giao cho bổn hệ thống".

Mọi chuyện vô căn cứ về tin đồn của hai người rất nhanh đã biến mất, không còn ai bàn tán hay soi mói đời tư của cô và em nữa.

Cô rất muốn biết rồng con làm cách nào khiến cho nọi việc trở nên êm đềm như vậy nó vô ngực tự hào nói:-" ta dùng chút thuật chú xóa bỏ đi phần kí ức của bọn họ.

Mà ta có một điều rất để tâm vì sao kí chủ không lợi dụng cơ hội này tiếp cận cô gái kia dù thế nào đó cũng là đối tượng công lược của người".

Để giải đáp thắc mắc cho rồng con cô lên tiếng nói:-" Cơ hội còn rất nhìu.

Tôi sẽ lại khiến em ấy yêu tôi".

Cả hai đang ngồi tán rẫu đôi việc trên tấm thẻ bỗng xuất hiện một luồng ánh sáng chiếu xiên thẳng vào mắt cô, rồng nhỏ biết có lẽ tấm thẻ đang muốn cảnh báo điều gì sắp sẽ xảy đến với họ nên cũng rất chăm chú nhìn xem.

Cô nhắm chặt đôi mắt lại trong đầu liền xuất hiện rất nhiều những hình ảnh tuy không rõ ràng nhưng cô vẫn nhận ra người sẽ gặp nguy hiểm là ai.

Như một thước phim tua nhanh cô chứng kiến mọi chuyện diễn ra ở tương lai, hình ảnh cô gái đến dự buổi tiệc rượu đến khi bị đám người áo đen đưa đi.

Điều tiếp đó xảy ra rất kinh khủng cô không thể kìm chế được cơn tức giận lúc này liền dùng lực bóp nát chiếc ly thủy tinh đang cầm trong tay:-"Rô nhỏ những sự việc tấm thẻ này cho ta thấy đều là thật?".

Dường như muốn xác nhận lại điều đó cô muốn tìm cách bằng mọi giá phải ngăn chặn sự việc này.

-"kí chủ hiện tại vết thương của ngài chưa hồi phục vẫn chưa thể rời bệnh viện".

Rồng con biết cô có ý định gì nhưng tình hình hiện tại kí chủ của nó vẫn chưa thể thực hiện nhiệm vụ, nó sẽ lo nếu cơ thể kia tiếp tục chịu thụ thương, với tính cách cố chấp của cô dù cho nó có hết mực khuyên ngăn cô vẫn muốn rời khỏi bệnh viện mặc kệ hậu quả thế nào:-" Ta được biết những hệ thông khác sẽ hối thúc nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

Vì sao chỉ có người luôn bắt ta phải nghỉ ngơi?".

Cô vẫn còn bận tâm đến nhiệm vụ nhưng con rồng này lại chần chờ tìm mọi cách để cô không hoàn thành nó nhanh chóng, dẫu biết nó đang lo lắng cho mình nhưng nghĩ kĩ lại phát hiện ra điểm kìa lạ:-" Ây..

đừng nhìn ta như vậy, ta thật cũng muốn kí chủ rất nhanh hoàn thành nhiệm vụ tiến nhập thế giới khác.

Nhưng mà để người tiếp tục thụ thương như vậy ta sợ sẽ không thể đến được thế giới tiếp theo".

Nghe rồng con giải thích nghi vấn của cô tiêu tan một phần nhưng vẫn quyết tâm đi thực hiện nhiệm vụ:-" Cảm ơn, ta vẫn nên xuất viện".

Nhìn thấy sự kiên định của cô rồng con chỉ thở dài bất lực, nó chưa bao giờ nhận nhiệm vụ khó nên thật sợ sẽ xảy ra sơ xuất làm nguy hiểm đến người đồng sự này khiến cho cô ấy mãi không thể quay về.Triệu Tiểu Đường cải trang thành y tá nhờ sự hỗ trợ của hệ thống rất nhanh liền rời khỏi bệnh viện.

Cô lập ra kế hoạch vô cùng hoàn mỹ, sự kiện đêm nay được tổ chức ở nhà trắng sẽ có rất nhiều viên chức quan trọng, để tránh gây sự chú ý cô tìm một chỗ ẩn nấp chờ đợi cơ hội lẻn vào bên trong, hệ thông an ninh nơi đây được canh giữ vô cùng nghiêm ngặc vì sự an toàn của những vị khách quý.-" Tiểu Hân, vẫn nên để chị theo cùng em...

đến những nơi như vậy chị thật không an tâm".

Vì lời mời trực tiếp từ con trai của bộ trưởng nên em không thể từ chối sự dự sự kiện này điều đó khiến cho Tạ Khả Dần cảm giác được bát an trong lòng.

Mọi người đều biết rõ tính cách của tên con trai nhà bộ trưởng kia, một tên con trai ăn chơi tát tráng, luôn trêu hoa ghẹo huyệt, những cô gái rơi vào tay hắn đề bị hủy hoại tất cả.

Nay hắn ta mời em đến dự tiệc nhất định là có chủ ý.

Buổi lễ long trọng diễn ra đến tận khya Ngu Thư Hân xuất hiện tất cả mọi sự chú ý đều tập trung về phía nàng, biết bao ánh mắt thèm thuồng ghê tởm từ nhưng gã đàn ông phóng đến làm em cảm thấy không thoải mái.

Cũng rất may mắn khi tại nơi này em nhìn thấy được bóng hình quen thuộc, người đang tiển dần đến chỗ của em nhẹ nhàng nắm tay em dẫn em thoát khỏi những ánh mắt kia.

-" Vì sao chị lại ở đây?".

Ngu Thư Hân lên tiếng hỏi sau đó quan sát một lượt nhìn vị đại úy uy nghiêm trước mắt mình:-" Những buổi lễ như thế này bán đầu chị không có ý định sẽ đến, vì một vài lý do đặc biệt khiến chị phải xuất hiện ở đây, và trùng hợp được gặp em".

Khổng Tuyết Nhi mỉm cười nói, tôi hôm qua cô ấy nhận được tin nhắn của Triệu Tiểu Dường, em ấy nói với cô bằng mọi giá phải xuất hiện trong buổi tiệc này, ban đầu Khổng đại úy của chúng ta còn thắc mắc vì sao em gái trông lại vội vã triệu tập cô đến như vậy xem ra cô ấy dường như đã hiểu được.

Ting...ting...-" Tuyết tỷ từ giờ đến lúc kết thúc em muốn chị hãy ở cạnh Tiểu Hân".

Đó là tin nhắn được gửi đến cho Khổng Tuyết Nhi, và cô ấy xem nó như một nhiệm vụ thay cô giữ vai trò bảo vệ em trong suốt buổi lễ.

Trên gốc cây đối diện đỉnh tháp cô quan sát mọi việc đang diễn ra, có thể yên tâm một phần vì chị gái mình đã xuất hiện ở đó.

Nếu đối tượng bọn họ nhắm đến là em chỉ cần em còn bên cạnh Khổng đại úy nhất định sẽ không có việc gì xảy ra.

Nhìn đám người phía dưới lại nghe được một sự tình sắp sẽ xảy ra đối với em khiến cô càng phải đề cao cảnh giác:-" Nhớ kĩ bọn bây nhất định phải bắt được Yu Shuxin đưa đến khách sạn này.

Tao ở đó đợi tin tốt của tụi mày".

Triệu Tiểu Đường đương nhiên nhận ra người đang nói chuyện kia đó là tên con trai của bộ trưởng nhìn hắn hứng khởi rời đi lại cái bộ dạng đói khát nhìn em của hắn khiến cô có suy nghĩ nếu có một cây súng cô nhất định cho hắn ngậm đạn đồng:--"kí chủ ngài bình tĩnh chúng ta phải tiếp tục quan sát nga".Hệ thống nhìn kí chủ của nó như vậy sợ sẽ hỏng mất kế hoạch nên vỗ dành người mặt khan kia.

Buổi tiệc có kéo dài đến mấy cũng sẽ tàn đây là lúc đám người áo đen bắt đầu hành động, từng hình ảnh mà cô thấy trước đều diễn ra y hệt chỉ thiếu đi sự xuất hiện của cô cùng Khổng Tuyết Nhi.

Ngu Thư Hân cùng Không Tuyết nhi vừa đi đến chiếc xe đã nhìn thấy một đám người áo đen lao đến tấn công họ.

Vì trời tối bọn họ không nhận ra người mình đang đắc tội là ai, vị đại úy mà ngay cả bộ trưởng cũng phải nhún nhường.

Nếu Khổng đại uy xảy ra việc gì ở tại buổi tiệc người bị truy cứu không ai khác là bộ trưởng, Khổng Tuyết Nhi phát hiện thấy cô trên cây đối diện liền tinh ý nhận ra ám hiệu của cô cố ý để cho một tên áo đen đả thương mình.

Vì chịu tổn thương Khổng đại úy rơi vào thế yếu nhìn em bị đám người kia bắt đi nhưng ánh mắt vẫn không hề nao núng cùng lo lắng:-" Chị làm rất tốt, việc còn lại để em".

Từ trên cây nhảy xuống đi đến bên cạnh Khổng Tuyết Nhi cô nói, Khổng Tuyết Nhi gật nhẹ đầu sau đó khôi phục trạng thái ban đầu còn vết thương trên vai đang chảy rất nhiều máu cần phải được chữa trị.

Lúc này từ bên trong cảnh vệ chạy ra phát hiện đại úy của họ bị thương liền đem cô ấy vào phòng Vip mời bác sĩ đến trị thương.

Ngu Thư Hân bị bịt mắt tay chân đều bị tró chặt bọn họ đưa em đến nơi nào em không biết được.

Em không nghĩ đến bản thân mình sắp xảy ra chuyện gì chỉ cảm thấy lo lắng cho Khổng đại úy vì giúp mình mà bị đả thương.

Cánh cửa mở ra em bị ném mạnh trên chiếc giường trãi đầy hoa hồng, một người đàn ông ngồi trên sopha hưởng thức ngắm nhìn dáng vẻ tuyệt mĩ của em.

Hắn ta ra hiệu cho đám người kia ra ngoài, vì hắn còn bận việc chính sự của mình:-" Yu Shuxin đêm nay em không thoát được".

Hắn cười nham nhở đưa tay gỡ lấy chiếc khăn bịt mắt của em nhìn em bằng ánh mắt ghê tởm.

Ngu Thư Hân tự trấn an lòng mình, ngay lúc này chỉ cần em phát ra một tia sợ hãi đối với hắn chỉ khiến hắn càng thêm hưng phấn mà thôi:-" Tiên sinh, bên cạnh ngài có biết bao cô gái tốt vì cớ sự gì ngài lại nhắm trúng tôi?".

Em lạnh lùng nhìn hắn lên tiếng hắn nghe nàng hỏi chỉ bật cưòi đáp:-" đúng là bên cạnh tôi có rất nhiều mĩ nhân.

Nhưng em đặc biệt nhất trong tất cả bọn họ, lần đầu gặp mặt tôi đã muốn biến em thành người của mình".

Hắn mê luyến em nhìn em thâm tình nói bàn tay ghê tởm kia không khỏi chạm vào làn da trắng mịn của em, nó khiến em sợ hãi điều hắn sẽ làm với mình, em kiên quyết kháng cự không để hắn chạm vào em.-" Bỏ tôi ra...".

Cô hét lên một tiếng khi thấy hắn đã ôm cô vào lòng, cái ôm này khiến cô cảm thấy ghê tởm cùng buồn nôn nó không ấm áp và dịu dàng khi người ấy ôm em.

Bỗng trong đầu em xuất hiện cảnh tưởng một cô gái nhẹ nhàng ôm lấy em gọi tên em mỉm cười ôn như với em.

Đó có lẽ là một điều quan trọng mà em đã vô tình quên mất.

Chỉ đến khi em tuyệt vọng sắp không thể chịu đựng được bên ngoài liền phát ra âm thanh của tiếng đánh nhau.

Sau đó cánh cửa bị phá hủy xuất hiện trước mắt em chính là Triệu thiếu úy.

Cô ấy đã rất nhanh đá tên khốn kia ra khỏi người em và em lúc này đã tựa hẳn vào lòng cô, một cảm giác quen thuộc mang đến cho em cảm xúc khó tả, cái ôm jayf thật giọng với người đã ôm em từ phía sau xuất hiện hồi ức ban nãy em vừa nhớ ra.-" Triệu thiếu úy... cô chẳng phải đã chết rồi sao?".

Hắn ta tức giận vì có kẻ phá đám nhưng lại sợ hãi đến phát run khi nhìn thấy con người trước mắt.

Chính hắn đã giúp người anh của cô tự tay mình chôn thi thể ở bìa rừng, bây giờ nhìn thấy cô xuất hiện ở đây nhất định là đến để lấy mạng hắn:-" Người nghĩ mình sẽ được sống sau khi gây ra những việc này".

Đối với cô có thể nhưng làm hại đến nàng kẻ này nhất định phải chết:-" Bên ngoài có người đang đợi em, hãy rời đi đừng để cô ấy lo lắng".

Ngu Thư Hân nhìn ánh mắt ôn nhu kia em cảm thấy có chút rung động nhỏ trong trái tim mình, thanh âm kia trầm ấm khiến em bất giác ngoan ngoãn nghe lời cô mà rời khỏi căn phòng này ra đến cánh cổng đã nhìn thấy Tạ Khả Dần sốt ruột lo lắng chạy đến ôm mình khóc sướt mướt:-" Hân chị xin lỗi, huhu là chị hại em.. nếu không có Triệu thiếu úy có lẽ cả đời này chị sẽ không thể tha thứ cho mình".

Ngay lúc Tạ Khả Dần lo lắng chạy đi khắp nơi để tìm em cô ấy gặp được Triệu Tiểu Đường ngài ấy nói mình biết em đang ở đâu liền đưa cô ấy cùng đi đón em, Tạ Khả Dần rất cảm kích đối với vị thiếu úy này ngài ấy như một hiệp sĩ luôn xuất hiện bên cạnh em mỗi khi em gặp khó khăn.-" Chị Dần, em đã ổn mà sao chị lại cùng Triệu thiếu úy xuất hiện ở đây?".

Em rất cảm kích vì sự xuất hiện kịp thời của cô đã cứu rỗi cuộc đời của em.

Nếu cô không xuất hiện có lẽ em sẽ có ngày mai:-" chị lo lắng chạy đi tìm em vô tình gặp được Triệu thiếu úy, lần này ngài ấy cứu em em cũng nên báo đáp ngài ấy".

Nghe lời Tạ Khả Dần em nhẹ gật đầu sau đó được quản lí của mình đưa vào trong xe trở về nhà, hôm nay có lẽ em đã rất mệt mỏi vừa nhắn tin cho Khổng Tuyết Nhi hỏi thăm về vết thương của cô ấy liền ngủ quên mất.Bên trong tình huống càng trợ nên tệ hơn, căn phong ban đầu trong sạch sẽ với tông trắng đã bị nhuộm đỏ bởi máu và thi thể.

Triệu thiếu úy vừa rời đi tên con trai vừa bị cô bắn vẫn có thể cử động hắn ấn điện thoại gọi cho ai đó:-" Dì...

Triệu Tiểu Đường trở lại rồi".

Sau đó liền tắt thở, người nhận cuộc gọi từ bên kia rơi vào thâm trầm ánh mắt hiểm độc nhìn tấm ảnh trên bàn là tấm ảnh chụp của một gia định trông rất hạnh phúc mà nhìn kĩ hơn đó là Triệu Tiểu Đường khi còn nhỏ đang mỉm cười nhìn về phía mẹ mình.-" Triệu Tiểu Đường, nếu đã không chết ...hãy cố sống vì lần này mẹ sẽ khiến con đau khổ gấp vạn lần".

Người mẹ hiền hậu của cô tự bao giờ luôn muốn mạng của con gái mình,chỉ cần cô đau khổ bà ta mới có thể hạnh phúc.
 
Tâm Niệm [Bhtt]
Thế giới 1: Cách mạng tình yêu


Vào buổi sáng hôm này Ngu Thư Hân có lịch trình đến đoàn phim để bắt đầu dự án mới.

Hôm nay Tạ Khả Dần có công tác đột xuất không cùng em đi đến đoàn phim Ngu Thư Hân vừa bước chân ra khỏi cổng em đã nhìn thấy phía trước có người đi về phía mình:-" Buổi sáng hảo đi?".

Triệu Tiểu Đường tự tin tiến đến đối với em mỉm cười hỏi, còn em chỉ đứng ngây ra vì sự xuất hiện bất ngờ của Triệu thiếu úy:-" Triệu thiếu úy ngài hảo".

Em thu liễm bộ dáng ngây ngốc đối với cô lịch sự đáp sau lại hướng nhìn cô hỏi:-" Không biết ngài đến đây là có việc ?".

Đối với câu hỏi của em cô thành thật gật đầu nghiêm túc trả lời:-" Lên xe tôi đi sẽ giải thích với em".

Sau đó nắm tay dắt em đi đến xe mở cửa cho em tiến vào ghế, nhìn cô ngồi vào ghế lái bên cạnh em lên tiếng nói:-" Ngài đến tìm tôi có liên quan đến sự việc đêm qua ?".

Nghe em hỏi cô gật đầu khẳng định sau đó trầm tư một hồi mới bắt đầu nói:-" người hôm qua cùng em ở khách sạn hắn đã chết, bộ trưởng nhất định sẽ gây khó dễ cho em, hắn sẽ trả thù cho con trai mình vì vậy em có đồng ý để tôi bên cạnh bảo vệ em được không?".

Ánh mắt Triệu Tiểy Đường rất nghiêm túc cho biết vụ việc lần này rất nghiêm trọng, ngay cả bộ trưởng ôm hận thù đang nhắm vào em đối với em sẽ rất nguy hiểm:-" Ngài nói hắn ta chết rồi sao?".

Em giật mình khi biết rằng con trai bộ trưởng đã chết, và càng ngạc nhiên hơn khi mà nghe được vị Triệu thiếu úy này lại muốn bảo vệ cho mình, em nhìn cô ánh mắt có vài phần do dự cùng e dè.

Nhìn Ngu Thư Hân nhìn mình bằng ánh mắt đó cô biết em muốn biết nguyên nhân cùng sự thú nhận từ cô:-" Đêm qua hắn ta kích động cắn thuốc tự tử.

Dù đã có kết quả xét nghiệm làm rõ nguyên nhân cái chết nhưng bộ trưởng hắn thần trí điên loạn".

Em nghe vậy liền thở nhẹ nhõm, em cứ tưởng rằng vì mình mà phải khiến cho Triệu thiếu úy ra tay giết người gây thù chuốc oán cùng bộ trưởng:-" Kí chủ vì sao người lại phải nối dối... rõ là đêm qua hắn chọc giận ngài mà người lại buộc phải theo nhiệm vụ giết hắn nhưng đều cũng vì nàng ta".

Rồng con thắc mắc hỏi nó chỉ muốn biết vì sao kí chủ của nó phải nói dối như vậy, dù biết được sự thật thì cô gái kia cũng sẽ không trách cô:-" Ta không muốn em ấy tự trách, càng không để em ấy gặp bất kì nguy hiểm gì".

Không biết cô nghĩ gì nhưng trên mặt hiện rõ vẻ mặt hạnh phúc lại rất nhanh khôi phục lại trạng thái bình thường đối với em hỏi:-" Ngu Thư Hân, em có đồng ý để tôi bên cạnh bảo vệ em không?".

Đó là câu hỏi cô muốn em đáp ứng mình mà không cần phải đắn đo suy nghĩ.-" Triệu thiếu úy, ngài thân phận đặc biệt đi bên cạnh tôi sẽ khiến ngài gặp rất nhiều phiền phức".

Em ngập ngừng nói một người có chức cao trong quân đội một người chỉ là minh tinh nhỏ bé bên cạnh nhau sẽ thích hợp sao?

Dù thế nào em vẫn e ngại thân phận của cô.

Không để cho em có cơ hội từ chối mình cô nhẹ nắm lấy tay em kiên định nói:-" Đừng để ý tôi là ai?

Bây giờ tôi không còn là Triệu thiếu uy, tôi là người bảo hộ cho em.

Em không được từ chối".

Dáng vẻ khi thế này làm cho em khó mở miệng để nói ra lời từ chối với cô, thế rồi em đành đồng ý để cô đưa mình đến đoàn phim.

Chiếc xe được đậu bên kia đường cô theo em cùng vào bên trong, trên đường đi tất cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý về phía hai người và bắt đầu bàn tán suy diễn ra mối quan hệ của họ còn em chỉ biết ngại ngùng đi bên cạnh cô tiến vào bên trong.

Vị đạo diễn đang ngồi trên ghế kiểm tra lại kịch bản nhìn thấy sự xuất hiện của Triệu Triệu Đường liền luốn cuốn bật người đứng dậy đi đến nghên đón cô:-" Ai nha Triệu thiếu úy ngài đến đây thật là một vinh dự cho tôi".

Bắt tay cùng cô đạo diễn cười nói còn cô chỉ gật nhẹ đầu xem như chào hỏi rồi thì thầm bên tai em:-" Tôi ra kia đợi em".

Nhìn em gật đầu cô liền quay lưng rời đi đến bên chiếc ghê ngoài gốc cây ngồi xuống bấm điện thoại, bên trong con em và đạo diễn còn mấy nhân viên dựng phim liền xum họp lại tra hỏi em về việc Triệu thiếu uy xuất hiện ở đây:-" Thư Hân nói cho tôi con cũng Triệu thiếu uy vì sao lại cùng xuất hiện?".

Đạo diễn nghiêm túc suy nghĩ lại nghi ngờ hỏi, ông nghĩ đứa nhỏ này tốt như vậy sợ lại bị vướng vào quy tắc ngầm trong giới giải trí khắc nghiệt này.

Ánh mắt khi này nhìn em của Triệu thiếu úy khiến ông càng có chút lo lắng cho em.

Nghe được đạo diễn hỏi mình em rất nhanh giải thích cho mọi người nhưng lại không biết phải lấy cái cớ gì để nói với họ.

Nhìn dáng vẻ lúng túng của em lại chưa nhận được câu trả lời ông càng thêm chắc chắn về suy đoán của mình là đúng, đứa nhỏ này thật sự đang cùng Triệu Tiểu Đường ở bên nhau.

-" Trong ngành này rất khó để giữ mình trong sạch.

Con phải tự bảo vể tốt bản thân".

Đạo diễn lên khuyên nhủ mọi người xung quanh em cũng gật đầu đồng ý với đạo diễn.

Chỉ có em là không hiểu được vì sao đạo diễn lại nhắc em về vấn đề đó nhưng cũng nhẹ gật đầu đáp ứng với họ.

Ngồi bên này cô ngắm nhìn em đang nghiêm túc thực hiện phân đoạn của mình nhìn dáng vẻ tươi tắn khi mỉm cười của em làm cô nhớ đến quá khứ Ngu Thư Hân trước kia cũng rất ngây ngô hoạt bát nhưng từ khi cùng cô ở bên nhau em ấy trở nên trầm hơn lại có rất nhiều suy nghĩ khiến cô không thể đoán được.

Hân của cô luôn một mình gánh chịu tổn thương cũng không muốn khiến cho cô lo lắng tất cả mọi thứ em ấy đều âm thầm chịu đựng cũng không nói cùng cô.

Vì để lỡ mất em ấy một lần ông trời để cho cô có cơ hội gặp em, lần này cô sẽ không bỏ lỡ nữa.
 
Tâm Niệm [Bhtt]
Thế giới 1: Cách mạng tình yêu


Cảnh quay được diễn ra thuận lợi hiện tại lúc này em chuẩn bị cho phân đoạn kế tiếp.

Đoạn này có phần nguy hiểm vì trong kịch bản nữ chính trượt chân ngã xuống vực, Ngu Thư Hân mắc bệnh sợ độ cao chỉ cần để em nhìn thấy bản thân mình bị treo lơ lửng tâm lí liền sinh ra sợ hãi liền xuất hiện nôn bữa.

Nhưng em muốn mình thực hiện tốt vai diễn của mình và không một ai biết em mắc hội chứng sợ độ cao này:-" Ngu tiểu thư chúng ta có thể bắt đầu".

Nhìn nhân viên giúp mình buộc dây an toàn trong lòng em có chút căng thẳng nghe người kia lên tiếng cô chỉ nhẹ gật đầu, đến lúc em cảm nhận cơ thể mình đang rời khỏi mặt đất em nhắm chặt hai mắt tâm lí bắt đầu phản kháng.

Nhưng nhắm một lúc đã thấy cơ thể mình đã trở lại trạng thái bình thường cả người em được cô ôm gọn trong lòng, khẽ mở mắt nhìn xem việc gì đã xảy ra em nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của cô đang nhìn mọi người:-" Em ấy mắc chứng sợ độ cao rất nghiêm trọng, các người dùng thế thân hoàn thành phân đoạn này đi".

Cô nói với đạo diễn buộc em phải dừng diễn phân đoạn này sau lại bế em rời khỏi trường quay trở vào trong căn cứ.

Bên trong bầu không khí áp lực cùng ngượng ngùng giữa em và cô thấy cô mãi im lặng quan sát nhìn mình em nhẹ hỏi:-" Triệu thiếu úy, vì sao ngài biết tôi có chứng sợ độ cao".

Nghe em hỏi vậy cô dừng thao tác rót nước đấy nhẹ ly nước đưa cho em, tiếp nhận chiếc lý từ cô em cảm ơn sau đó chăm chú lắng nghe lời giải thích của cô:-" Em không biết tôi là ai sao, chỉ cần quan sát một chút sẽ phát hiện".

Cô đưa ra lời biện mình cho bản thân, lý do biết được em mắc chứng sợ độ cao vì Ngu Thư Hân trước kia cũng có hội chứng này giống em.

Dù ở kiếp trước hay là ở thế giới này em vẫn chính là em, vẫn là Ngu Thư Hân mà cô toàn tâm toàn ý muốn bảo hộ.

Trong thế giới của em có sự xuất hiện của cô nhưng bên trong trái tim của em cô không tồn tại.-" Triệu thiếu úy, ngài vì sao lại đối tốt với tôi như vậy?".

Em luôn có nghi vấn về việc vì sao một người cao cao tại thượng như cô lại hạ thấp bản thân mình để bảo vệ em, khi nghe điều em nói cô chỉ nhẹ mỉm cười lại nghiêm túc cùng em thổ lộ:-" Tôi nói tôi yêu em, em có tin không".

Em nghe thấy sự thổ lộ của cô liền bất ngờ cùng hoảng hốt, lùng túng em nói:-" Ngài giỡn sao?".

Tuy cho rằng Triệu Tiểu Đường đang trêu chọc mình nhưng em không hề nhìn thấy một tia cợt nhã hay vui đùa nào, trong ánh mắt kia chỉ chứa đầy sự nghiêm túc:-" Em cho rằng tôi đang đùa em sao Ngu Thư Hân".

Nhẹ nhàng nắm lấy tay em cô ôn nhu nói ánh mắt nhu tình cùng dịu dàng kia khiến cho em có chút bối rồi chỉ kịp rút lại tay mình cách cô một khoảng em nói:-" Triệu thiếu úy, cảm ơn tình cảm kia của ngài đối với tôi.

Xin lỗi tôi đã có người mình thích".

Em nhẹ nhàng từ chối cô từ chối tấm chân tình kia, em nghĩ một người chính trực tốt đẹp như Triệu Tiểu Đường nhất định sẽ tìm được một cô gái tốt và người đó có thân phận thích hợp để ở bên cạnh cô chứ không phải em.

Nghe được lời từ chối thẳng thừng của em cô chỉ nhẹ mỉm cười tuy trong thâm tâm cô rất đau nhưng Triệu Tiểu Đường vẫn quyết không từ bỏ em, chỉ cần một ngày cô còn tồn tại ở thế giới này người có thể bên cạnh khiến em hạnh phúc chỉ có thể là cô:-" Ngu Thư Hân tôi sẽ không từ bỏ em.

Có thể cho tôi biết người em thích là ai?".

Cô muốn biết người nay mắn nào có thể khiến Hân của cô yêu thích có thể vì người kia mà từ chối tâm chân tình của cô.

Chỉ cần biết đối tượng của em cô nhất định sẽ quan sát xem hắn có tư cách bên cạnh em hay không.

Triệu Tiểu Đường hỏi em làm em có chút ngượng ngùng đáp:-" Khổng đại úy, tôi yêu thích chị ấy".

Đã từng thích thì chắc cũng được xem là thích đi em nghĩ xong sau đó đối với cô nói.

Ba chữ Khổng đại úy khiến cô có chút đăm chiêu nghĩ, cô không nghĩ đến Hân của cô sẽ yêu Khổng Tuyết Nhi.

Người chị kia của cô không tồi phẩm cách cùng tư chất rất tốt để em ấy bên cạnh chị ấy cũng tốt chỉ là cô sẽ rất đau lòng.-" Ngu Thư Hân, tôi vẫn ở sau em.

Đến một lúc nào đó tôi hi vọng em sẽ quay trở về làm Hân của tôi".

Nụ cười gượng kia cùng ánh mắt chất chứa nhiều nỗi buồn khiến em hối hận nghĩ có phải bản thân mình vừa làm tổn thương cô, làm cho con người một mực muốn bảo vệ mình đau lòng em cho bản thân mình vừa gây ra rắc rối rồi:-" Triệu thiếu úy....".

Nhìn thấy em muốn nói rồi lại thôi cô rất nhanh chấn chỉnh lại tinh thân nhìn em xoa đầu nói:-" Nếu không thể yêu em tôi có thể ở bên cạnh em với tư cách người bạn không?

Đừng gọi tối là Triệu thiếu úy.

Tôi tên Triệu Tiểu Đường".

Em gật đầu nhẹ gọi tên cô:-" ân Tiểu Đường, chúng ta là bạn ".

Ngây ngô mỉm cười cùng cô em nói, cô gật đầu suy tư chỉ cần em không kiên quyết đối với cô có khoảng cách thì bên cạnh em với tư cách gì cô đều có thể đáp thuận từ mối quan hệ bạn bè cô sẽ cạnh tranh công bằng với Khổng Tuyết Nhi sẽ làm em ấy một lần nữa nói lời yêu cô.

Đinh...

đing..-" +1000.Chúc mừng kia chủ vừa hoàn thành nhiệm vụ thổ lộ cùng người mình thích.

Thời gian kí chủ hoàn thành tất cả nhiệm vụ ở thế giới này hạn 3 năm".

Rồng nhỏ xuất hiện trong nháy mắt thông báo với cô, thời gian 3 năm trôi qua rất nhanh sau 3 năm cô sẽ phải chia tay với Ngu Thư Hân ở thế giới này, chỉ nghĩ đến khiến trái tim cô như bị bóp nát.

Hoàn thành cảnh quay đạo diễn mời tất cả mọi người trong đoàn đi ăn.

Ngu Thư Hân đối với đạo diễn xin lỗi liền vội rời đi, em nghĩ có lẽ Triệu Triệu Đường không thích nơi tụ tập đông người nên liền xin phép trở về nhà.

Ngồi bên trong xe của cô em chuẩn bị cài dây an toàn:-" Sao em không đi cùng mọi người?".

Nghe cô hỏi em rất nhanh trả lời:-" Em sợ chị không thích nơi ồn ào nên muốn trở về sớm".

Nghe lời nói kia của em cô gật đầu hài lòng trong lòng lại dâng lên cảm giác ấm áp, không nghĩ đến em lại quan tâm đến cảm nhận của mình không để em đợi lâu cô rất nhanh lái xe trở về căn hộ của em.-" Tạm thời vì sự an toàn của em.

Em có thể để tôi ở cạnh bên em không?".

Vì không còn nhà để về tất cả mọi thứ cô có hiện tại chỉ có em cùng Không Tuyết Nhi nếu cô lựa chọn chỗ ở là người thông minh tất nhiên lựa chọn ở cạnh em rồi.

Nghe cô hỏi có thể ở lại nhà mình em ngạc nhiên lại suy nghĩ một hồi liền gật đầu đáp ứng cho cô tá túc lại nhà mình, căn hộ của em có hai phòng nhưng phòng khách máy lạnh đã hư sợ rằng thiệt thòi cho cô nên lên tiếng nói:-" Đêm nay chị ngủ phỏng em, em sẽ ra sopha nằm".Mở cửa mời cô vào nhà em liền nói, cô nghe vậy khẽ nhăn mặt cái mặt khan không cảm xúc lâu lâu lại có nhiều biểu cảm khiến người khác khó hiểu:-" không sao tôi cùng em ngủ".

Dù gì cũng không phải lần đầu ngủ với nhau nên cô không ngần ngại nói, nhưng em lại khác với một người chỉ mới gặp vài lần hiện tại ngủ chung em có chút luống cuống nói:-" ngủ chung sao? em sợ sẽ đánh thức chị".

Thói ngủ của em hay đá lung tung em sợ mình sẽ đụng trúng cô vội luống cuống xua tay ngỏ ý vẫn nên để em ngủ ở sopha thì hơn.

Nhưng cô là ai Triệu Tiểu Đường rất hiểu em dù em đang suy nghĩ gì cô có thể đoán được nụ cười trở nên nham nhở hơn cô thì thâm bên tai em:-" yên tâm tôi sẽ không ăn em.

Ngoan ngủ cùng tôi".

Nhìn nụ cười nham hiểm của cô nhưng thanh âm kia quá đội dịu dàng khiến em không thể từ chối.

Đêm nay cả hai sẽ ngủ cùng nhau trên cùng một chiếc giường và cũng thật lâu cô không ôm em ngủ, đêm đó em chìm say trong giấc ngủ cô mãi ngắm nhìn em lại hôn nhẹ trên trán và ôm em từ đằng sau cái ôm ấm áp làm cô ngủ thật an tĩnh không còm những cơn ác mộng quấy nhiễu, một giấc ngủ hạnh phúc nhất từ lúc em rời bỏ cuộc sống của cô
 
Tâm Niệm [Bhtt]
Thế giới 1: Cách mạng tình yêu


Tại biệt thự Triệu gia người phụ nữ mỉm cười đón tiếp bộ trưởng bước vào, chờ ông ta ngồi vào ghế bà ta mới mở lời nói.-" Hôm nay ta mời ông đến có việc muốn cùng ông bàn bạc".

Bà ta thản nhiên rót nước vào ly đẩy đến trước mặt vị bộ trưởng đang mặt nặng mày nhẹ dáng vẻ khinh thường nhìn bà.

Lão biết con gái của mụ giết chết con trai cưng của lão nên mới tới đòi lại công bằng cho con trai.

Dường như đoán được suy nghĩ của lão cáo già bà ta chỉ mỉm cười nghe ông ta nói:-"Hừm... thời gian của ta rất quý bà có gì thì nói thẳng đi".

Nói xong lão hừ lạnh liếc mắt nhìn tấm ảnh của Triệu Tiểu Đường hận ý trong mắt càng đậm.-" Tôi biết con gái mình làm sai lại hãm hại con trai ông phải chết oan.

Ngài bộ trưởng yên tâm Triệu gia chúng tôi sẽ giúp ông đòi lại công bằng... chỉ cần".

Ánh mắt sắc bén giọng nói cợt nhã nhìn lão cười nham hiểm bà ta nói.

Nghe trong lời nói của bà ta có ý tứ ông ta càng thêm tò mò giọng điệu gấp gáp hỏi:-" Nói đi là gì?".

Nhìn dáng vẻ không nhịn được mà nổi lên sát ý khi nhắc đến cô bà ta càng thêm vừa lòng.

Bà dẫn dắt lão bước vào cái bẫy do bà ta sắp đặt thông qua lão già này giết chết Triệu Tiểu Đường mà không cần phải tốn sức, trước kia con trai lão mưu sát cô không thành còn để cô yên bình trở lại khiến cho bà ta phải đắn đo suy nghĩ tìm mọi cách để Triệu Tiểu Đường không thể đặt chân quay trở về Triệu gia nếu như Lão Triệu kia biết được Triệu Tiểu Đường trở về thì chức vụ chủ tịch làm sao có thể để con trai của bà thừa kế được.

Lập ra kế hoạch hoàn hảo con chốt tốt như lão già này bà ta làm sao có thể bỏ qua.-" Tôi chỉ cần ông giúp tôi làm một việc.

Chỉ cần triệt để hủy hoại Triệu Tiểu Đường bắt con bé đi vào đường cùng, cái chết của con trai ông nhất định sẽ đòi lại được".

Một người mẹ nhẫn tâm như bà ta buộc đứa con gái của mình chết đi chỉ mong cho con trai mình được bình yên vô sự thì hỏi ai bà ta xứng đáng để làm mẹ của Triệu Tiểu Đường sao?

Bà ta vì đứa con trai của mình làm tổn thương chèn ép đánh đập con gái một người mẹ như vậy thà có còn không.

Lão ta suy nghĩ về lời đề nghị của người phụ nữ trước mắt này càng thêm ngạc nhiên khi người phụ nữ này tâm cơ độc địa, đến cả con gái của bà ta cũng chỉ là sản phẩm trưng bày tùy ý để bà ta sai khiến, suy nghĩ một hồi lão quyết định đồng ý hợp tác cùng bà ta cả vì hai đều có chung mục địch đó là khiến Triệu Tiểu Đường chết không toàn thây.-" Hiện tại Triệu Tiểu Đường chỉ là một người tàn phế không quyền không thế, dựa vào một mình nó bây giờ không thể chống lại được chúng ta.

Điều ông cần làm là tung tin đòn Triệu Tiểu Đường là hung thủ gây ra cái chết cho con trai ông, khiến cho dư luận mặc họ suy đoán.

Sau đó ông đưa đơn kiện lên tòa buộc nó phải đến đồn cảnh sát về phần Triệu gia tôi sẽ cho người bịt mắt che tai họ không có ai có thể ra tay cứu giúp nó.

Đợi nó bị tống vào ngục giết chết nó.

Những âm mưu của bà ta khiến lão khoái chí không nghĩ ngợi nhiều mà đồng ý ngay, lão cho người mua chuộc các tòa soạn lớn viết bài báo tung tin đồn về cô chỉ sau một đêm có thể khiến cho cô thân bại danh liệt.

Một đứa con gái phế vật như vậy lại cả gan giết con lão, chỉ cần một ngày lão còn ngồi ở vị trí này Triệu thiếu úy gì đó không cần biết là ai lão sẽ hủy hoại tất cả.

Bà ta nhìn lão già bộ trưởng rời đi trong mắt hiện lên tia đắc ý không chờ đợi rất nhanh bước ra khỏi căn phòng đi đến căn nhà kính đối diện thăm con trai của mình.

-" Dương Dương... mẹ đến thăm con đây, con trai của mẹ mới đây lại lớn thật nhanh lại cao lệ rồi này.

Mẹ giúp con tỉa tóc gọn gàng, con trai của mẹ thật trầm mẹ muốn nghe giọng con Dương Dương...con nhất định phải tỉnh lại chiếc ghế chủ tịch thuộc về con, Triệu gia cần con".

Người đàn ông tuấn tú nằm trên chiếc giường bệnh sắc mặt nhợt nhạt hôn mê đã nằm ở đây suốt 8 năm từ vụ tai nạn thảm khốc trên rừng.

Con trai của bà từng là một thiếu niên năng động nay chỉ còn là một cái xác năm trên chiếc giường này.

Bà ta hận Triệu Tiểu Đường đáng lẽ ra khi sinh cô ra bà phải giết cô nếu như vậy Triệu Tiểu Dương con trai bà sẽ không gặp họa sát thân.

Triệu gia có một cặp song sinh Triệu Tiểu Dương là anh lớn Triệu Tiểu Đường là em.

Vừa mới chào đời lão Triệu đi xem quẻ trúng phải quẻ xấu người nọ có nói hai đứa con của ông chỉ có thể có một đứa được phép tồn tại, nếu cả hai cùng sống thì sẽ gặp đại họa.

Ban đầu họ không tin những điềm gỡ kia vẫn luôn chăm lo yêu thương hai đứa trẻ, nhưng dần về sau lại xảy ra rất nhiều việc xui xẻo nên Tiểu Dương cùng Tiểu Đường bị chia cắt mỗi người một nơi.

Tiểu Dương ở cùng ba mẹ tại Trung Quốc còn Tiểu Đường được đưa sang Mỹ sống cùng với ông nội một năm chỉ được phép quay về Trung Quốc một lần, dù sống thiếu tình thương của cha mẹ nhưng Triệu gia gia vẫn luôn yếu thương và an ủi Tiểu Đường dạy dỗ cô nên người trở thành vị thiếu úy tài ba.

Trong một lần quay trở về Triệu gia cô gặp lại người anh của mình dù cô né tránh nhưng người anh trai kia vẫn cô đeo bám cô không rời.

-" Dương ca, phiền anh tránh xa em một chút".

Khi thế lạnh lùng giọng nói trầm khàn đối với anh trai mình cô nói.

Triệu Tiểu Dương rất vui mừng khi em gái mình trở về nhìn em gái đối với mình lạnh nhạt xa cách lòng anh có chút đau nhưng vẫn mỉm cười ôn nhu nói:-: Đường nhi, anh rất nhớ em ".

Triệu Tiểu Dương rất yêu em gái mình, anh ta chưa từng đối với bất kì cô gái nào động tâm cũng chưa nghĩ đến sẽ thử yêu đương cùng ai.

Tâm tư của anh đều đặt vài cô em gái song sinh của anh, từ nhỏ em gái anh đã phải chịu thiệt thòi bị mọi người trong nhà xa lánh lớn hơn chút lại bị ba mẹ đưa sang Mỹ ở cùng ông nên em gái này đối với ánh lạnh nhạt cùng là lẽ thường tình.

Dù em gái có đối với anh thế nào Triệu Tiểu Dương vẫn muốn che chở bảo vệ cho em, anh muốn ở bên cạnh em gái mỗi lúc em gái buồn muốn làm Tiểu Đường của anh vui vẻ mà không phải chịu bất kì tổn thương nào.

-" Triệu Tiểu Đường con đi đại học A đón anh trai, nhớ đừng để anh con đợi lâu".

Đó là lời mẹ Triệu nói với cô khi cô đang xử lí công vụ, tạm gác công việc của mình sang một bên cô đưa tay vơi lấy cái áo khoát đi ra ngoài lấy xe chạy đến đại học A.

Đưa tay ấn điện thoại gọi cho anh trai nhưng không ai nhấc máy nhìn phía trước dường như cô nhận ra là anh trai mình lại đi cùng với đám con trai xăm hình dáng vẻ hung hắn, cô lập tức đi theo dõi đám người đó muốn làm gì Triệu Tiểu Dương.-" Nghe nói mày có đứa em gái mới về nước.

Còn không mau đem đến thỉnh giáo đàn anh sao".

Tên đại ca cầm đầu đi lên nắm lấy cổ áo của Triệu Tiểu Dương hung hăn nói.

Sự việc hắn nghe được cô em gái đệ nhất mỹ nhân băng lãnh của Lão Dương trở về liền muốn chiêm ngưỡng nhan sắc của cô liền ngỏ ý muốn gặp nhưng hăn ta hỏi rất nhiều lần nhưng lần nào Triệu Tiểu Dương cũng từ chối hắn khiến hắn tức giận lôi Triệu Tiểu Dương vào khu rừng đối diện trường dạy dỗ anh ta.

-" Các người muốn làm gì tôi cũng được.

Tôi không cho phép các người đụng đến em ấy".

Triệu Tiẻu Dương cố gắng kháng cự nhưng vẫn rơi vào thế yếu bị bọn họ đánh đến không thể đứng dậy, từ xa anh nhìn thấy Triệu Tiểu Đường của anh chạy đến đánh cho bọn họ tơi tả dạy cho bọn họ cách đối nhân xử thế, anh nhìn cô trong lòng ấm áp tâm tình vui sướng vì em gái có quan tâm đến anh.

Nhìn người kia không đứng dậy nổi lại cười ngây ngốc nhìn mình cô khó hiểu nhưng vẫn đi đến đỡ anh đứng dậy.-" Em gái vì sao em lại ở đây?".

Triệu Tiểu Dương tựa hẳn vào người cô mỉm cười hỏi.

Nhìn anh trai trên người toàn vết thương về nhà lúc này để ba mẹ biết được chắc chắn sẽ lo lắng vì vậy cô lấy điện thoại gọi cho mẹ thông báo một tiếng:-" Mẹ anh trai bị ngã con đưa anh đến bệnh viện xử lí vết thương".

Sau đó quay sang nhìn Triệu Tiểu Dương nói:-" Là mẹ kêu tôi đến đón anh, lại không nghĩ chứng kiến cảnh anh thế thảm vậy".

Quan sát nhìn anh từ trên xuống xem xét còn vết thương nào nghiêm trọng không lại gật đầu nói:-" xem như anh may mắn, chút nữa liền tàn phế rồi".

Anh ta nghe em gái trêu chọc mình tâm tình liền vui vẻ nói.-" Vậy em gái có cần anh trai lấy thân báo đáp không?".

Dù là lời trêu chọc nhưng anh vẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng khi nói với cô.

Còn cô liếc anh bằng ánh mắt khinh bỉ nhẹ đẩy anh ra để anh tự bò lếch vào trong xe.

-" Lần sau bọn họ gây khó dễ với anh liềm nói với tôi".

Nghe lời em nói anh nhẹ gật đầu, ấm áp trong lòng mỗi lúc một tăng, anh cảm thấy trái tim mình đập thật nhanh mỗi khi bên cạnh em gái mình.

Trong căn hộ nhỏ trên chiếc giường cô ôm em ngủ bỗng nhiên trong đầu cô hiện lên hình ảnh của người con trai nằm trên giường bên, người kia có khuôn mặt y hệt cô lại nhìn thấy mẹ của nguyên chủ khóc nấc bên cạnh con trai mình.

Nhìn hình ảnh kia trong trái tim cô co thắt lại rất đau lại nhìn thấy một hình ảnh cô bé gái chịu nhiều thương tổn bị gia đình tính kế người ông và anh cô kính trọng nằm trên giường bên còn tất cả các thành viên Triệu gia trừ baba nguyên chủ ai cũng mong muốn cô có thể chết đi.

Nếu như vậy cô làm sao có thể để cho bọn họ được toại nguyện.- " Kí chủ cảnh báo nguy hiểm, lão già bộ trưởng đã bắt đầu hành động.

Thỉnh kí chủ chú trọng an toàn".

Hệ thống cảnh báo sau lại mở ra nhiệm vụ, nhiệm vụ này ghi cô phải tự mình mắc bẫy của bọn họ thỏa mãn mong muốn của họ sau đủ tài nguyên mới bắt đầu phản công.-" Được...

".

Nhiệm vụ được mở ra cô nhất định sẽ nhanh chóng hoàn thành để còn được trở về gặp em.
 
Back
Top Bottom