Tâm Linh tâm linh đặc nhiệm

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
393383071-256-k464269.jpg

Tâm Linh Đặc Nhiệm
Tác giả: Duyninh103
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

bốn con người với tính cách khác nhau quy tụ lại Tags: tinhcam​
 
Tâm Linh Đặc Nhiệm
Tóm tắt


Bạch Linh, một cảnh sát đặc nhiệm lạnh lùng và không tin vào bất kỳ thứ gì ngoài lý trí, đột ngột bị kéo vào một thế giới kỳ lạ khi hợp tác với Lâm Hạo – thầy tâm linh sở hữu khả năng giao tiếp với linh hồn.

Trong khi điều tra những vụ án kỳ lạ, họ phát hiện rằng mọi thứ không phải lúc nào cũng có thể giải thích bằng lý trí.

Song hành cùng họ là Ngôn Nữ – phụ nữ sở hữu đôi mắt âm dương và khả năng sử dụng bùa, và Tiểu Phong, một cảnh sát cơ động điển hình với tính cách thẳng thắn nhưng cũng chứa đầy bí ẩn
 
Tâm Linh Đặc Nhiệm
Chương 1: Lúc Bắt Đầu


Mưa rơi lâm râm, sương mù vây quanh khu vực ngoại ô.

Đội cảnh sát đặc nhiệm của Bạch Linh bao vây căn biệt thự hoang.

Những vụ giết người không dấu vết gần đây khiến họ phải tạm gác lại những vụ án khác.

Các nạn nhân đều chết trong tình trạng mắt trợn tròn, môi cứng đờ, cơ thể không có bất kỳ dấu vết ngoại lực nào.“Bạch đội trưởng, chúng ta có lẽ đang đối mặt với một thứ ngoài tầm kiểm soát.”

Tiểu Phong, cảnh sát cơ động lên tiếng, đôi mắt cảnh giác quan sát xung quanh.Bạch Linh gật đầu im lặng.

Anh không tin vào bất kỳ chuyện huyền bí nào, chỉ tin vào lý trí và bằng chứng cụ thể.

Tuy nhiên, những vụ án này không thể giải thích bằng logic thông thường.“Chúng ta phải vào đó kiểm tra,” Bạch Linh nói, mắt vẫn sắc bén nhìn vào tòa biệt thự.Lúc này, một chiếc xe đen bóng dừng lại phía sau họ.

Lâm Hạo bước ra khỏi xe, dáng người cao lớn, đôi mắt như chứa đựng cả những bí ẩn mà Bạch Linh không thể giải thích được.

Anh là thầy trong lĩnh vực tâm linh, nhưng Bạch Linh không quan tâm đến những thứ như vậy.

Anh chỉ cần giải quyết vụ án và đưa kẻ thủ ác ra ánh sáng.“Chúng ta cần sự trợ giúp từ người có khả năng đặc biệt,” Lâm Hạo nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực.

Anh liếc nhìn Bạch Linh và rồi đưa mắt về phía cửa căn biệt thự.“Anh đến làm gì?

Tôi không cần những trò tâm linh đó.”

Bạch Linh đáp, giọng lạnh lùng, nhưng sự hoài nghi không thể che giấu.Lâm Hạo không trả lời, chỉ bước đi về phía cửa, như thể đã quen với việc bị người khác nghi ngờ.

Ngôn Nữ theo sau, cô là phụ nữ duy nhất trong nhóm, một cô gái với đôi mắt âm dương và khả năng sử dụng bùa chú để chống lại những linh hồn xấu.Bạch Linh vẫn không hiểu tại sao những người này lại có khả năng như vậy, nhưng những vụ án không thể giải thích được buộc anh phải hợp tác với họ.Khi họ vào đến trong biệt thự, không khí lạnh lẽo như thấm vào da thịt.

Những bức tranh trên tường đều vẽ những hình ảnh kỳ quái, gợi lên cảm giác bất an.“Cẩn thận,” Lâm Hạo cảnh báo, đôi mắt anh nhìn vào không gian tối đen phía trước.

“Linh hồn của những người đã chết đang lẩn khuất quanh đây.”

Ngôn Nữ bước lên phía trước, mắt cô lóe sáng, đôi mắt âm dương có thể nhìn thấy những thứ mà người bình thường không thể.

Cô đưa tay ra, niệm vài câu chú, khiến không gian dường như im lặng hơn một chút.“Chúng ta phải tìm ra nguyên nhân trước khi mọi chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát,” cô nói, giọng điềm tĩnh nhưng không thiếu sự quyết đoán.Tiểu Phong bước đi cùng họ, vũ khí trên người sẵn sàng.

Mặc dù anh không tin vào những thứ linh thiêng, nhưng anh luôn sẵn sàng bảo vệ nhóm.“Chúng ta sẽ giải quyết vụ án này nhanh chóng, không cần những trò phù thủy.”

Tiểu Phong nói, mắt không rời khỏi những cánh cửa sập xung quanh.Khi họ tiến sâu vào bên trong, một luồng gió lạnh ùa ra, làm tắt ngấm ánh sáng của chiếc đèn pin trong tay Bạch Linh.

Cả nhóm đứng lại, im lặng, trong không gian tĩnh lặng chỉ có tiếng thở nhẹ của nhau.Bỗng, một tiếng động vang lên từ sâu trong căn nhà.

Từng bước chân như đang đến gần họ, nhưng không ai nhìn thấy ai.“Cẩn thận,” Lâm Hạo thấp giọng.Cả nhóm theo chân anh bước vào một căn phòng rộng, nơi bốn bức tường đầy những hình vẽ kỳ lạ.

Những ngón tay của Ngôn Nữ khẽ chạm vào những ký hiệu đó, rồi cô quay sang nói: “Đây không phải là một vụ án giết người thông thường.

Đây là một nghi thức triệu hồn, có thể liên quan đến một nghi lễ cổ xưa.”

Lâm Hạo gật đầu, ánh mắt nghiêm túc.

“Đúng, và nó đang được thực hiện ngay lúc này.”

Bạch Linh không thể hiểu hết những gì đang diễn ra.

Nhưng anh cảm nhận được có gì đó không ổn.

Những cảm giác kỳ lạ mà anh chưa từng trải qua trước đây đang dâng lên trong lòng.“Còn lâu mới đến lượt các cậu,” Tiểu Phong bất ngờ nói, giọng đầy thử thách.Bạch Linh quay lại, nhìn Tiểu Phong như muốn nói gì đó, nhưng rồi chỉ có im lặng.Ngôi nhà này… giống như một mê cung mà mỗi ngóc ngách đều chứa đựng một bí ẩn chưa được giải mã.

---Chương 1 kết thúc
 
Tâm Linh Đặc Nhiệm
Chương 2: Đêm Dài Không Lối Thoát


Không khí trong biệt thự càng lúc càng lạnh, như thể có một cái gì đó đang đè nén không gian.

Bạch Linh siết chặt khẩu súng trong tay, mắt không rời khỏi những góc tối trong căn phòng.

Tiếng bước chân của họ vang vọng trong không gian tĩnh lặng, từng bước từng bước càng thêm nặng nề.Lâm Hạo đứng cách Bạch Linh một bước, ánh mắt của anh lướt qua từng bức tranh vẽ trên tường, những hình vẽ kỳ lạ giống như những linh hồn đã bị giam giữ, không thể thoát ra.

Một sự sợ hãi mơ hồ len lỏi trong lòng, nhưng anh không hề biểu lộ ra ngoài."

Chúng ta đang tìm kiếm gì?"

Bạch Linh lên tiếng, giọng anh lạnh lùng, không chút biểu cảm.Lâm Hạo không trả lời ngay lập tức, anh chỉ nhìn vào một bức tranh lớn, hình ảnh của một người đàn ông đang đứng giữa một vòng tròn ánh sáng, tay cầm một cây gậy cổ.

"Đây là nghi lễ triệu hồn cổ xưa.

Một người chết sẽ quay lại để báo thù nếu không được giải thoát đúng cách."

Anh quay lại, ánh mắt trở nên nghiêm túc.

"Nhiệm vụ của chúng ta là tìm ra cách phá vỡ lời nguyền này trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ."

Ngôn Nữ đứng bên cạnh, đôi mắt âm dương của cô lóe sáng.

Cô đưa tay lên, những ký tự cổ xưa từ từ xuất hiện trong không khí, giống như một bùa chú bảo vệ.

"Tôi cảm nhận được linh hồn của những người đã chết đang rất gần.

Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng."

Tiểu Phong, người luôn tỏ ra thận trọng, nhìn vào bốn bức tường, cố gắng tìm ra dấu vết gì đó mà Bạch Linh có thể đã bỏ qua.

"Nhưng sao chúng ta không tìm được dấu vết gì?

Dường như không có ai ở đây."

Lâm Hạo lắc đầu.

"Chúng ta không thể nhìn thấy linh hồn bằng mắt thường.

Cái chúng ta đang tìm là dấu vết của một linh hồn bị mắc kẹt, một linh hồn có thể đang điều khiển những vụ án này."

Bạch Linh hơi nhíu mày, không mấy tin tưởng vào lời giải thích này.

Anh không phải kiểu người dễ bị thuyết phục bởi những lý thuyết vô hình.

Tuy nhiên, anh không thể phủ nhận rằng mọi chuyện đã vượt quá giới hạn của một vụ án giết người thông thường."

Bắt đầu từ đâu?"

Bạch Linh hỏi.Ngôn Nữ tiến đến một góc tối, nơi những bức tường vỡ nát và trần nhà có những vết nứt.

Cô khẽ lẩm bẩm một câu chú, và ngay lập tức, không khí xung quanh bắt đầu thay đổi.

Một luồng hơi lạnh toả ra từ vết nứt, và một tiếng thét yếu ớt văng vẳng từ sâu trong bóng tối.“Có điều gì đó ẩn chứa bên trong.”

Ngôn Nữ nói, đôi mắt cô sáng rực như hai ngọn đèn trong đêm tối.

“Chúng ta phải mở nó ra.”

Tiểu Phong tiến lên, đưa tay ra đẩy một mảnh tường lạ, và một căn phòng bí mật hiện ra.

Trong đó là một chiếc bàn lễ nghi, với những món đồ cổ xưa, những vòng tròn bùa chú được vẽ xung quanh.

Trên bàn, có một cuốn sách cũ được mở ra.Lâm Hạo bước đến, nhặt cuốn sách lên và lật những trang giấy đã cũ nát.

"Đây chính là cách để phá vỡ lời nguyền.

Tuy nhiên, chúng ta cần phải thực hiện nghi thức đúng cách, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."

Bạch Linh không khỏi cảm thấy sự căng thẳng trong không khí.

Anh không thể để chuyện này vượt khỏi tầm kiểm soát.

Nhưng rồi một luồng gió mạnh đột ngột thổi qua, làm tắt ngấm những ngọn đèn, khiến không gian xung quanh trở nên u ám."

Chúng ta cần phải nhanh chóng," Lâm Hạo nói, giọng đầy lo lắng.

"Chúng ta đã đánh thức linh hồn."

Ngay khi lời anh vừa dứt, một bóng đen xuất hiện phía sau họ, lướt qua như một cơn gió.

Một âm thanh khô khốc vang lên, tiếng cười quái dị phát ra từ đâu đó trong bóng tối.

Ngôn Nữ nắm chặt tay Tiểu Phong, đôi mắt cô không rời khỏi bóng đen đó.“Đừng để nó thoát ra,” cô cảnh báo, giọng run rẩy.

“Nó sẽ lấy mạng chúng ta nếu chúng ta không cẩn thận.”

Bạch Linh không chút do dự, anh bước nhanh về phía trước, khẩu súng trong tay sẵn sàng.

"Tôi sẽ không để nó làm hại ai."

Anh nói, nhưng trong lòng lại có một cảm giác kỳ lạ, như thể linh hồn này đang thách thức anh.Đột nhiên, bóng đen đó lao về phía họ, nhưng trước khi kịp tấn công, Lâm Hạo giơ tay lên, lẩm bẩm một câu chú.

Một luồng sáng bao quanh anh, và bóng đen kia bỗng dừng lại, không thể di chuyển được."

Làm thế nào để đánh bại nó?"

Bạch Linh hỏi, mắt không rời khỏi con quái vật đang bị phong ấn trước mặt.Lâm Hạo quay lại, ánh mắt của anh tràn đầy quyết tâm.

"Chúng ta phải phá vỡ vòng phong ấn và làm cho nó không thể tồn tại trong thế giới này nữa."

Bạch Linh hít một hơi thật sâu, rồi nhìn vào Lâm Hạo, ánh mắt hai người như muốn trao gửi những điều chưa nói hết.

"Làm đi," anh nói.

---Kết thúc chương 2
 
Tâm Linh Đặc Nhiệm
Chương 3: Những Linh Hồn Không Siêu Thoát


Căn phòng chìm trong bóng tối, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt từ những ngọn đèn pin trên tay của từng người.

Sự căng thẳng trong không khí gần như có thể cắt ra được.

Bóng đen trước mặt họ vẫn bị phong ấn bởi sức mạnh của Lâm Hạo, nhưng dù thế, nó vẫn vặn vẹo, gầm gừ, muốn thoát ra và trả thù.Bạch Linh siết chặt khẩu súng trong tay, mắt không rời khỏi bóng đen đang lơ lửng giữa không gian.

Cảm giác lạnh lẽo, nặng nề này khiến anh không khỏi nghi ngờ liệu mình có thực sự đang đối đầu với thứ mà anh luôn cho là hoang đường.“Chúng ta cần phải làm gì ngay bây giờ?”

Tiểu Phong đứng một bên, tay vẫn nắm chặt khẩu súng ngắn, cảnh giác với mọi chuyển động xung quanh.Lâm Hạo không đáp ngay mà chỉ lặng lẽ đưa tay lên, tiếp tục niệm những câu chú để duy trì vòng phong ấn.

"Chúng ta không thể để linh hồn này thoát ra ngoài.

Nó có thể sẽ gây ra những cái chết tiếp theo nếu không bị tiêu diệt."

Ngôn Nữ đứng một bên, đôi mắt âm dương của cô bắt đầu lóe sáng.

Cô có thể cảm nhận được những gì người khác không thể thấy.

“Linh hồn này không phải là người chết bình thường.

Nó bị mắc kẹt bởi một lời nguyền rất mạnh.

Nếu không tìm cách phá vỡ lời nguyền đó, mọi cố gắng của chúng ta sẽ vô ích.”

Bạch Linh nhìn Lâm Hạo, ánh mắt đầy hoài nghi.

“Vậy phải làm gì?

Cứ đứng đây thì có ích gì?”

Lâm Hạo không đáp, chỉ đưa tay vào trong áo khoác, lôi ra một chiếc bùa được vẽ bằng mực đỏ.

Anh giơ bùa lên trước mặt, rồi bắt đầu lẩm bẩm một câu chú mới.

“Đây là cách duy nhất để xóa bỏ lời nguyền.

Nhưng chúng ta cần phải làm đúng nghi thức.

Nếu không, linh hồn này sẽ tiêu diệt tất cả chúng ta.”

“Anh có chắc không?”

Bạch Linh không ngừng nghi ngờ.

Anh vốn không tin vào những chuyện tâm linh, nhưng sự hiện diện của bóng đen này đã khiến mọi thứ trở nên mờ ảo và khó hiểu.Ngôn Nữ nhìn Bạch Linh, ánh mắt cô thấu hiểu.

"Anh không phải là người duy nhất cảm thấy bất an.

Tất cả chúng ta đều đang ở trong tình thế nguy hiểm.

Nhưng nếu không làm gì, cái chết sẽ đến nhanh hơn."

Cô khẽ thở dài, rồi quay sang Lâm Hạo.

“Để tôi làm.

Anh không thể làm được nếu không có bùa chú của tôi.”

Lâm Hạo gật đầu, rồi quay lại nói với Bạch Linh: “Cảnh sát đặc nhiệm không phải lúc nào cũng có thể dùng súng để giải quyết mọi thứ.

Đôi khi, sự kết hợp giữa trí tuệ và năng lực đặc biệt mới có thể đưa chúng ta đến chiến thắng.”

Bạch Linh vẫn không hoàn toàn tin tưởng, nhưng anh hiểu rằng lúc này, anh không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc đặt niềm tin vào những người xung quanh.

Anh chỉ cần chắc chắn rằng sẽ không có ai phải hy sinh vô ích.Ngôn Nữ bước lên, bắt đầu lẩm bẩm những lời chú rất nhỏ, nhẹ nhàng.

Đôi mắt âm dương của cô lóe sáng, đôi tay bắt đầu vẽ những đường bùa xung quanh bóng đen đang quằn quại.

Cùng lúc đó, một làn gió lạnh lẽo thổi qua, khiến cả nhóm cảm thấy ngạt thở.“Cẩn thận,” Tiểu Phong cảnh báo, bàn tay luôn sẵn sàng trên khẩu súng.Lâm Hạo tiếp tục niệm chú, một ngọn lửa ma quái bùng lên giữa căn phòng, ánh sáng đỏ rực chiếu sáng những bức tường, làm cho không gian trở nên u ám và đầy đe dọa.

Bức tường xung quanh như muốn nứt vỡ.Bóng đen gầm gừ, âm thanh của nó vang vọng khắp căn phòng, nhưng lần này, nó không thể di chuyển.

Lâm Hạo và Ngôn Nữ phối hợp cùng nhau, sức mạnh của họ dần dần ép linh hồn lại, khiến nó không thể thoát ra.Đột nhiên, một tiếng thét vang lên từ bóng đen, khiến cả nhóm giật mình.

Đôi mắt của Bạch Linh nheo lại, sự cẩn trọng vẫn hiện rõ trong từng bước đi của anh.

“Chúng ta phải làm nhanh.”

Một luồng khí lạnh đột ngột bao trùm cả căn phòng.

Đôi mắt của Ngôn Nữ bỗng chốc sáng rực như đuốc.

“Chúng ta không có nhiều thời gian nữa.

Nó sẽ tiêu diệt chúng ta nếu không kịp phong ấn.”

Lâm Hạo gật đầu, tiếp tục gia tăng sức mạnh.

“Cố gắng lên, chúng ta chỉ còn một cơ hội nữa.”

Bạch Linh không chờ đợi, anh nhanh chóng lao đến trước mặt bóng đen, khẩu súng trong tay nổ súng ba phát liên tiếp vào không khí xung quanh, như thể muốn xua đuổi linh hồn đang quấy phá.

Đột nhiên, bóng đen dừng lại, cứng đờ trong không gian.Lâm Hạo nhanh chóng lẩm bùa chú cuối cùng, và trong một khoảnh khắc, bóng đen biến mất, trả lại sự yên tĩnh cho không gian.

Tuy nhiên, mọi người vẫn chưa thể thở phào nhẹ nhõm.“Chúng ta đã tạm thời giải quyết được linh hồn này, nhưng nó chỉ là một phần của lời nguyền lớn hơn,” Lâm Hạo nói, ánh mắt trở nên nặng nề.

“Và nếu không tìm được cách phá vỡ hoàn toàn, chúng ta sẽ tiếp tục đối mặt với nó.”

Bạch Linh thở dài, đưa mắt nhìn xung quanh.

Dù linh hồn đã bị đánh bại, anh vẫn cảm thấy có điều gì đó đang đe dọa, như thể một cơn sóng ngầm đang chờ đợi để vồ lấy họ.“Đừng để tâm linh làm yếu lòng chúng ta,” Bạch Linh nói, giọng lạnh lùng nhưng đầy quyết đoán.

“Chúng ta sẽ tiếp tục điều tra, không để cho kẻ nào lợi dụng sự yếu đuối này.”

Tiểu Phong gật đầu, ánh mắt ánh lên sự kiên quyết.

“Không ai có thể ngăn cản chúng ta.”

---Kết thúc chương 3
 
Tâm Linh Đặc Nhiệm
Chương 4: Những Bí Ẩn Chưa Được Giải Mã


Ánh sáng từ những ngọn đèn pin dần trở lại, nhưng không khí trong căn phòng vẫn nặng nề, như thể bóng tối còn vương lại trong lòng họ.

Mặc dù linh hồn oán hận đã tạm thời bị phong ấn, nhưng Bạch Linh cảm nhận được một sự bất an kỳ lạ đang len lỏi trong không gian.

Anh không thể giải thích được cảm giác này, nhưng linh tính của một cảnh sát đặc nhiệm đã mách bảo anh rằng mọi thứ chưa kết thúc."

Chúng ta cần phải ra ngoài trước khi có thêm chuyện xảy ra," Tiểu Phong nói, giọng anh nhẹ nhưng đầy cảnh giác.

"Với tình hình hiện giờ, tôi không cảm thấy an toàn ở đây."

Lâm Hạo nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi lên tiếng: "Nếu chúng ta rời đi quá vội vàng, có thể sẽ bỏ lỡ dấu vết quan trọng.

Linh hồn này không phải là mục tiêu duy nhất chúng ta cần đối mặt.

Còn một thứ khác đang ẩn nấp phía sau tất cả những cái chết này."

Bạch Linh không ngạc nhiên trước những lời của Lâm Hạo.

Anh biết rằng đây không phải là lần đầu tiên mình đối mặt với những thứ vượt ngoài giới hạn thực tại.

Thế giới của anh, nơi luôn đầy rẫy những vụ án kỳ lạ và những bí ẩn chưa được giải đáp, không phải là nơi dễ dàng tìm được sự yên bình.Ngôn Nữ đứng một bên, đôi mắt âm dương của cô đang di chuyển khắp không gian, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó vô hình.

"Có một sự hiện diện khác.

Một sức mạnh rất mạnh mẽ, đang lẩn khuất đâu đó."

Cô nói, giọng đầy lo lắng.

"Nó đang giám sát chúng ta."

Bạch Linh chợt nhận ra rằng không phải chỉ có linh hồn oán hận bị phong ấn mà còn một thế lực khác đang thao túng mọi thứ.

Anh cảm thấy như thể mình và những người xung quanh chỉ là những con cờ trong một trò chơi không có quy tắc, và mọi bước đi của họ đều đang bị theo dõi."

Chúng ta phải tìm ra người đứng sau tất cả những vụ án này.

Nếu không, chúng ta sẽ chỉ là những con mồi bị săn đuổi," Bạch Linh nói, ánh mắt sắc bén như dao.Lâm Hạo gật đầu.

"Đúng.

Chúng ta phải tìm ra những dấu vết.

Nhưng trước hết, tôi cần một người giúp tôi nghiên cứu cuốn sách mà chúng ta đã tìm thấy.

Nó có thể là chìa khóa dẫn đến giải pháp cuối cùng."

Ngôn Nữ đưa mắt nhìn cuốn sách cổ trong tay Lâm Hạo.

"Tôi có thể giúp.

Nhưng chúng ta cần phải nhanh chóng.

Thời gian không còn nhiều."

---Sau khi rời khỏi căn biệt thự, nhóm Bạch Linh quyết định đến một ngôi chùa cổ, nơi mà Lâm Hạo cho là có thể tìm ra thêm manh mối về lời nguyền và những sự kiện kỳ lạ liên quan đến linh hồn oán hận.

Ngôi chùa nằm ở một khu vực hẻo lánh, xa xa khỏi khu dân cư, và có một bầu không khí trầm mặc, ảm đạm.

Khi họ bước vào, không khí lạnh lẽo bao trùm, nhưng lại lạ lùng mang đến cảm giác thanh tịnh.Ngôn Nữ tiến đến trước bàn thờ, quỳ xuống và bắt đầu lẩm bẩm những lời cầu nguyện bằng một ngôn ngữ cổ xưa.

Cô cảm nhận được linh khí trong không khí, giống như những dấu vết vô hình mà chỉ cô mới có thể cảm nhận."

Đây là nơi chúng ta có thể tìm ra chân tướng?"

Bạch Linh hỏi, không giấu được sự nghi ngờ.Lâm Hạo ngồi xuống bên cạnh một bàn đá, mở cuốn sách cổ ra, nghiên cứu từng dòng chữ mà anh hy vọng sẽ mang lại câu trả lời.

"Ngôi chùa này từng là nơi thờ phụng những linh hồn oán hận.

Nếu chúng ta may mắn, có thể tìm được giải pháp để tiêu diệt hết những thế lực tà ác này."

Tiểu Phong không ngừng quan sát xung quanh, tay anh luôn giữ chặt súng.

"Cảnh giác.

Tôi cảm giác có gì đó không ổn."

Một tiếng động nhỏ vang lên từ phía sau ngôi chùa, nơi mà họ chưa kịp thăm dò.

Bạch Linh lập tức đứng dậy, khẩu súng trong tay đã sẵn sàng."

Để tôi đi kiểm tra," Tiểu Phong nói, nhưng Bạch Linh ngăn lại."

Không, để tôi.

Cậu luôn quá nóng vội."

Anh bước nhanh về phía phát ra âm thanh, cơ thể anh vững vàng, đôi mắt sắc lạnh luôn cảnh giác.

Khi anh tiến đến gần, đột nhiên một bóng đen vụt qua, nhanh đến mức anh không kịp phản ứng.

Bạch Linh vội vàng quay lại, nhưng không kịp nhận diện đối tượng.Tiếng cười khẽ vang lên, thấp thoáng trong không gian."

Cảnh sát đặc nhiệm Bạch Linh, lâu rồi không gặp."

Giọng nói đó có một sự quen thuộc mà anh không thể nhận ra ngay lập tức.Bạch Linh quay lại, đôi mắt lóe lên sự cảnh giác.

Một người đàn ông lạ mặt bước ra từ bóng tối.

Anh ta cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng, nhưng ánh mắt đó, sắc bén và đầy sự tự tin, khiến Bạch Linh chợt nhớ ra."

Anh là ai?"

Bạch Linh hỏi, tay anh không rời khẩu súng.Người đàn ông mỉm cười, đôi mắt không hề có vẻ gì là sợ hãi.

"Tôi là người mà các người đang tìm kiếm.

Nhưng các bạn sẽ không dễ dàng tìm ra tôi đâu."

Bạch Linh nhíu mày, từ từ lùi lại một bước.

Anh cảm thấy như một vòng tròn đang siết chặt lấy họ.

Không gian xung quanh bắt đầu dày đặc những sự hiện diện không thể giải thích."

Cậu ta là ai?"

Lâm Hạo hỏi, bước đến gần."

Không phải người bình thường," Bạch Linh đáp, nhưng trong lòng anh lại dấy lên một cảm giác bất an.

---Kết thúc chương 4
 
Tâm Linh Đặc Nhiệm
Chương 5: Kẻ Thù Vô Hình


Bầu không khí nặng nề bao trùm lấy nhóm Bạch Linh, khi người đàn ông lạ mặt đứng trước mặt họ, đôi mắt không hề chớp dù bị bao quanh bởi sự cảnh giác của cả nhóm.

Bạch Linh không có thói quen để lộ sự sợ hãi, nhưng trong tình huống này, anh không thể phủ nhận rằng có một cảm giác không thể giải thích được đang lan tỏa trong không gian.

Đó không phải là sự sợ hãi thông thường, mà là một sự cảnh giác tột độ."

Anh là ai?"

Bạch Linh hỏi lại, khẩu súng trong tay vẫn không hạ xuống.

Anh cần phải chắc chắn, nhưng cũng phải giữ mình không rơi vào sự bối rối của tình thế.Người đàn ông mỉm cười, bước lại gần hơn, đôi mắt của anh ta như thể đang cố đọc suy nghĩ của Bạch Linh.

"Tôi là người mà các bạn tìm kiếm," giọng nói của anh ta nhẹ nhàng, nhưng mỗi chữ đều có một sức nặng kỳ lạ, "Và cũng là kẻ đã tạo ra tất cả những chuyện này."

"Người tạo ra lời nguyền?"

Lâm Hạo hỏi, ánh mắt không rời khỏi người đàn ông lạ mặt.

Dù anh ta là một thầy tâm linh, nhưng lần đầu tiên, anh cảm thấy một sức mạnh vô hình từ đối phương, như thể người này sở hữu một quyền lực mà anh không thể hiểu hết.Người đàn ông không trả lời ngay mà chỉ đưa mắt nhìn Ngôn Nữ.

Đôi mắt âm dương của cô lóe lên một tia sáng lạ.

Ngôn Nữ cau mày, cô có thể cảm nhận được rằng người này không phải là một con người bình thường.

"Cậu ta có mối liên hệ với linh hồn kia, đúng không?"

ông ta hỏi, giọng nhẹ nhưng sắc bén."

Đúng vậy."

Người đàn ông trả lời đơn giản, nhưng ánh mắt của anh ta lướt qua tất cả họ, như thể đang đánh giá từng người một.

"Tôi là người thầy của những linh hồn bị bỏ quên, là kẻ gác cổng giữa thế giới này và thế giới kia."

Bạch Linh không để cảm giác sợ hãi chi phối, anh kiên quyết nhìn thẳng vào đối phương.

"Vậy sao anh lại tạo ra những cái chết?

Tại sao lại lôi kéo chúng tôi vào chuyện này?"

Người đàn ông chỉ mỉm cười, nụ cười không chút hài hước.

"Tôi không tạo ra cái chết.

Tôi chỉ là người giữ chìa khóa cho những linh hồn chưa siêu thoát.

Các bạn nghĩ mình có thể sống sót sau khi đã đụng phải những thế lực này mà không trả giá sao?"

Lâm Hạo bước lên phía trước, đôi mắt anh trầm tư.

"Vậy là anh muốn chúng tôi phải trả giá?

Nhưng có vẻ như chúng tôi không phải là mục tiêu chính của anh, đúng không?"

Người đàn ông gật đầu nhẹ, một ánh nhìn thoáng qua như thể anh ta đang thử thách sự kiên nhẫn của mọi người.

"Không.

Các bạn không phải là mục tiêu.

Các bạn chỉ là những công cụ giúp tôi hoàn thành công việc của mình."

"Vậy mục đích thật sự của anh là gì?"

Tiểu Phong không kiềm chế được nữa, giọng anh có chút tức giận.

"Anh đang thao túng mọi thứ để làm gì?"

Người đàn ông nhìn Tiểu Phong, ánh mắt lạnh lùng nhưng cũng đầy vẻ khinh bỉ.

"Mục đích của tôi là giải thoát những linh hồn vướng mắc, nhưng không phải theo cách mà các bạn nghĩ.

Để làm điều đó, tôi cần sức mạnh của các bạn."

Bạch Linh không thể tin vào những gì mình đang nghe.

Một kẻ đứng phía sau tất cả những vụ án kỳ lạ này lại nói rằng hắn chỉ muốn "giải thoát linh hồn"?

Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng anh.

Anh không thể hiểu được toàn bộ câu chuyện, nhưng một điều là rõ ràng: Người đàn ông này không phải là người bình thường.

Hắn ta sở hữu một sức mạnh mà ngay cả Lâm Hạo, với kiến thức tâm linh của mình, cũng không thể đoán được.Đột nhiên, Ngôn Nữ bước lên phía trước, đôi mắt âm dương của cô sáng rực.

"Chúng tôi sẽ không để anh tiếp tục thao túng mọi thứ.

Chúng tôi sẽ ngừng mọi chuyện ngay tại đây."

Người đàn ông chỉ nhìn cô, ánh mắt có phần khinh miệt.

"Các bạn nghĩ mình có thể ngăn tôi sao?

Các bạn là những mảnh ghép của một trò chơi lớn hơn mà các bạn không hề hay biết.

Các bạn sẽ không thắng nổi đâu."

Với một cử chỉ nhẹ nhàng, hắn ta vẫy tay một cái, và không khí lập tức thay đổi.

Bầu không khí xung quanh họ trở nên đặc quánh, như thể có thứ gì đó vô hình đang siết chặt từng hơi thở của họ.Bạch Linh, cảm nhận rõ rệt sự căng thẳng, giơ khẩu súng trong tay, chuẩn bị đối phó với mọi tình huống.

"Tôi sẽ không để anh biến chúng tôi thành con mồi trong trò chơi của mình."

Lâm Hạo cũng bước lên, mắt anh không rời người đàn ông, lời chú đã chuẩn bị sẵn trên môi.

"Nếu anh muốn thử sức, chúng ta sẽ không nhượng bộ."

Người đàn ông mỉm cười, nhưng nụ cười ấy lại toát lên sự nguy hiểm.

"Thử sức thì thử.

Nhưng nhớ rằng, không phải ai cũng có thể sống sót khi đối diện với những linh hồn đã từng là của tôi."

Bạch Linh không muốn chần chừ thêm, anh biết rằng đối mặt với kẻ này không chỉ là một cuộc đối đầu tâm linh mà còn là một trận chiến sinh tử.

Nhưng anh cũng hiểu rằng, nếu không ngừng được thế lực này, không chỉ họ mà cả những người vô tội khác sẽ phải trả giá.Đúng lúc đó, Ngôn Nữ cất giọng lạnh lùng: “Anh nói đúng, nhưng chúng tôi sẽ không để anh thắng.”

---Kết thúc chương 5
 
Tâm Linh Đặc Nhiệm
Chương 6: Sự Thức Tỉnh Của Linh Hồn


Không khí trong ngôi chùa bỗng trở nên lạnh lẽo một cách kỳ lạ.

Sự hiện diện của người đàn ông lạ mặt dường như đã kích hoạt một cơn bão vô hình, thổi bay sự tĩnh lặng mà họ vốn dĩ đã tìm thấy ở đây.

Bạch Linh, Lâm Hạo, Ngôn Nữ và Tiểu Phong đều cảm thấy một áp lực nặng nề đang dồn lên người họ.

Những linh hồn, những sức mạnh tâm linh vô hình, dường như đang ẩn mình chờ đợi một sự kiện sắp xảy ra.Người đàn ông lạ mặt, vẫn giữ nguyên thái độ lạnh lùng, nhìn nhóm Bạch Linh một lúc lâu rồi mới lên tiếng, giọng điềm tĩnh đến lạnh lẽo: "Các ngươi không thể thoát khỏi tay ta.

Các ngươi sẽ là những con cờ trong trò chơi mà ta đã sắp đặt."

Bạch Linh không nói gì, chỉ cứng rắn nhìn đối phương.

Trong lòng anh, một quyết tâm mãnh liệt đã dâng lên.

Anh sẽ không để cho kẻ này tiếp tục lợi dụng họ.

Dù biết rằng đối thủ này mạnh mẽ hơn những gì anh từng đối mặt, Bạch Linh vẫn không hề nao núng.Tiểu Phong liếc nhìn đồng đội của mình rồi lên tiếng: "Anh ta có gì đặc biệt?

Sức mạnh này quá mạnh, nhưng liệu chúng ta có thể đối phó được không?"

Lâm Hạo lắc đầu, đôi mắt anh tập trung vào người đàn ông kia.

"Không phải tất cả những gì chúng ta thấy đều là sự thật.

Kẻ này sở hữu một sức mạnh tâm linh khủng khiếp, nhưng nếu chúng ta không tìm ra nguồn gốc của nó, chúng ta sẽ mãi chỉ là con mồi trong tay hắn."

Ngôn Nữ, với đôi mắt âm dương sắc bén, đã bắt đầu cảm nhận được sự dịch chuyển trong không khí.

"Linh hồn này không phải đơn giản.

Nó đang tìm cách thức tỉnh, tôi có thể cảm nhận được.

Một sức mạnh hắc ám đang bắt đầu trỗi dậy.

Chúng ta phải hành động ngay."

Người đàn ông lạ mặt cười khẩy: "Các ngươi đang vội vàng.

Nhưng có lẽ, đó là điều duy nhất các ngươi có thể làm.

Vì ta đã sắp đặt tất cả.

Các người đã bước vào cái bẫy mà ta tạo ra."

Đúng lúc đó, bỗng một tiếng động kỳ lạ vang lên từ phía sau ngôi chùa.

Một vầng sáng mờ ảo bắt đầu lóe lên, và không khí quanh họ trở nên đặc quánh.

Bạch Linh nhanh chóng rút súng, chuẩn bị đối phó với mọi tình huống, nhưng cảm giác trong anh lúc này là sự bất an chưa từng có."

Đó là... linh hồn bị giam cầm?"

Tiểu Phong hỏi, giọng anh có chút hoang mang.Lâm Hạo gật đầu, mắt anh tập trung vào vầng sáng đang từ từ xuất hiện.

"Đúng.

Nó đang thức tỉnh.

Chúng ta không thể để nó tự do."

Ngôn Nữ bước lên một bước, tay cô khẽ vung lên, những âm thanh lạ bắt đầu phát ra từ miệng cô như những lời chú ngữ.

"Linh hồn này không phải là một sinh vật đơn giản.

Nó có thể thao túng mọi thứ.

Chúng ta cần phải ngừng nó trước khi nó hoàn toàn thức tỉnh."

Lâm Hạo lập tức đưa tay lên, mắt anh chiếu một ánh sáng mạnh mẽ, bắt đầu niệm chú.

"Linh hồn này cần phải bị phong ấn,để nó không thể thoát khỏi được sức mạnh của nó."

Cả nhóm tập trung cao độ vào nhiệm vụ, không ai dám lơ là dù chỉ là một giây.

Bạch Linh cảm nhận được một cơn gió lạnh thổi qua, và rồi, từ vầng sáng đó, một hình bóng dần dần hình thành.

Đó là một người đàn ông, khuôn mặt biến dạng vì oán hận và căm thù.Bạch Linh không để cảm giác sợ hãi chiếm lĩnh.

Anh nhanh chóng ra hiệu cho Tiểu Phong chuẩn bị.

Cả hai người sẽ phải phối hợp ăn ý nếu muốn đối đầu với linh hồn này.

Bỗng nhiên, linh hồn mở miệng, giọng nói của nó vang lên như một cơn gió lạnh thấu xương: "Các người tưởng rằng có thể ngừng được ta sao?

Ta là bóng ma của những người bị bỏ quên, những linh hồn không thể siêu thoát.

Các người chỉ là con mồi trong kế hoạch của ta."

Ngôn Nữ ngay lập tức vung tay lên, một luồng sáng trắng phát ra từ tay cô, nhưng linh hồn kia lại phản kháng dữ dội.

Những cơn gió mạnh mẽ ập đến, thổi bay tất cả mọi thứ xung quanh họ, và chỉ trong giây lát, nhóm của Bạch Linh bị cuốn vào một trận cuồng phong.

Mỗi bước đi đều khó khăn, nhưng họ không dừng lại."

Chúng ta phải ngừng nó ngay lập tức," Bạch Linh quát, mắt anh không rời khỏi hình bóng linh hồn đang tiến lại gần.Tiểu Phong, với sự dũng cảm không hề lùi bước, chạy đến phía trước, khẩu súng trong tay chĩa thẳng vào linh hồn.

Một tiếng nổ vang lên, nhưng viên đạn chỉ làm linh hồn đó phẫn nộ thêm, nó hét lên một tiếng kinh hoàng, rồi vung tay lên tạo ra một cơn lốc khủng khiếp.Lâm Hạo tiếp tục niệm chú, giọng hắn trở nên mạnh mẽ và dứt khoát hơn.

"Bảo vệ các ngươi khỏi cơn lốc này," hắn gầm lên.Một ánh sáng rực rỡ bao phủ toàn bộ không gian, khiến linh hồn kia kêu lên một tiếng thét thảm thiết.

Chúng không thể tiếp tục kháng cự được nữa.

Tuy nhiên, linh hồn đó vẫn chưa chịu hoàn toàn buông bỏ sự tồn tại của mình.

Mắt nó bừng sáng lên như hai ngọn đuốc, quyết tâm phá vỡ lớp phong ấn.Lâm Hạo cắn môi, đôi mắt anh tràn ngập sự nghiêm nghị.

"Nếu không thể phong ấn hoàn toàn nó ngay bây giờ, tất cả chúng ta sẽ gặp nguy hiểm."

Bạch Linh nhìn thấy sự căng thẳng trong mắt Lâm Hạo và quyết tâm không chùn bước.

Anh biết, đây không chỉ là một cuộc chiến chống lại linh hồn, mà còn là cuộc chiến giành lấy sự sống của chính mình và đồng đội.

---Kết thúc chương 6
 
Back
Top Bottom