Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]

Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
100: Kết


Jung Jiya đã nuôi ý định vượt ngục này bao lâu nay, cuối cùng cũng có ngày này.

Cũng nhờ cai ngục là tên háo sắc, quan hệ với cô xong thì bị cô dụ dỗ uống thuốc ngủ nên cô có cơ hội trốn Đông trốn Tây suốt mấy ngày nay mới thoát được khỏi chốn "địa ngục" kia.

Khi cô ra ngoài thì liền thấy báo chí đăng tin tức người cô hận nhất kết hôn.

Mẹ kiếp!

Chúng nó lại kết hôn à?

Là kết hôn với nhau ư?

Cô không phục, cô không được hạnh phúc thì bọn nó cũng đừng hòng hạnh phúc được.

Cuộc sống ở trại giam còn hơn cả địa ngục, cô xác định rồi, lần này ra nhất định phải lấy mạng của Kim Taehyung hoặc Lee Bona để một trong hai phải chết cùng cô, người còn lại ở lại thế giới này cứ đau khổ đến kiệt quệ rồi chết dần chết mòn từ từ.

Jung Jiya này đến giờ cũng chả tha thiết sống nữa, cô mệt rồi, cô muốn chết và trước khi chết phải để kẻ khiến cô ra nông nỗi này đi theo hầu cô.Nhìn cái mặt tái mét của Lee Bona mà lòng cô hả hê, vui sướng khó tả.

Giọng nói Jung Jiya khản đặc, khuôn mặt dơ bẩn, đầy rẫy những vết bầm tím, già nua không còn vẻ xuân sắc của ngày nào làm Lee Bona cũng mất một lúc mới nhận ra.

Cô ta từ từ ngồi xuống trước mặt cô, nở nụ cười chứa đầy nguy hiểm, ác ý "Mày... mày muốn hạnh phúc à?"

Lee Bona cố sức lùi ra phía sau nhưng váy cưới đã bị Jung Jiya đạp lại, cô bất lực cô kéo dài thời gian để chờ người đến "Chị muốn gì?

Tôi và chị không còn liên quan gì nữa."

"Không liên quan?"

Jung Jiya cười, cười như một người không bình thường rồi đột nhiên nghiêm mặt, trợn mắt với cô "Con khốn!

Người khiến tao thành ra như thế này chính là mày và Kim Taehyung!"

"Là chị giết ba tôi, giết con tôi nên bây giờ phải trả giá!"

"Trả giá?

Cái mạng của thằng già đó và cả đứa con rác rưởi của mày có đáng là bao?"

"Chị không có tư cách nói ba và con tôi như vậy!

Jung Jiya, chị tỉnh táo lại đi, nếu chị biết hối cải cuộc đời chị sẽ không như thế này nữa."

"Im miệng!

Mày không có quyền nói!"

Jung Jiya đưa con dao đến trước ngực trái cô rồi hung hăng bảo "Cuộc đời tao chẳng còn gì cả, hay mày xuống địa ngục với tao đi.

Tao nói cho mày biết, Kim Taehyung ác lắm, nó nói nó yêu tao, yêu nhiều như thế nào nhưng vì ba nó nó vẫn phản bội tao.

Mày xem" Nói đến đây Jung Jiya vén áo lên chỉ vào ba viết dao đâm sâu hung hút trên bụng rồi chỉ vào từng vết bảo "Vết này nó nói trả cho ba mày, vết này là cho con của nó với mày, còn vết này...là cho mày."

"Đừng nói nữa."

Nghe đến đây mắt Lee Bona bỗng cay xè, những gì anh làm vì cô dù có tàn nhẫn anh vẫn mặc kệ, dù cho anh biết là mình đang gây nghiệp lớn anh vẫn không quan tâm.

Nhìn ba viết dao sâu trên bụng Jung Jiya đến cô cũng sợ, là phụ nữ với nhau nên cô cũng thấy thương cho số phận của cô ta.

Mồ côi ba mẹ lại sống trong môi trường tệ nạn, số phận long đong không có một bến bờ nào chờ đời cô ta.

Lee Bona nhẹ giọng "Tôi thay mặt anh ấy xin lỗi chị.

Jung Jiya, tôi cũng sẽ bỏ qua chuyện chị làm trước đây.

Bây giờ chị bỏ dao xuống đi, quay lại trại giam cố gắng cải tạo trở thành một người tốt, nhận ra được cái sai của mình.

Ngày chị ra, tôi sẽ đến đón chị."

Đây là lời thật lòng, nếu cô ta hối cải, làm lại từ đầu cô sẽ giúp cô ta có cuộc sống về sau tốt hơn, an nhàn hơn chứ không xô bồ như trước đây nữa.Jung Jiya cười phá lên nhưng người mất trí "Mày tưởng tao cần chắc?

Vào trong đó để bị chúng nó đánh, chà đạp à?

Tao chịu đủ rồi, tao phải chết, chết để sống lại cuộc sống khác tốt đẹp hơn.

Mày, mày phải chết cùng tao, sang kiếp khác mày sẽ là con chó của tao, chết đi, mày chết đi!"

Jung Jiya vung tay đâm con dao xuống, một tiếng thét vang lên nhưng nó là tiếng phát từ đằng sau cô ta, Kim Yoona thấy cảnh tượng đó không khỏi sợ hãi ngồi thụp xuống.

Ngoài ra còn có một tiếng thở hắc của người đàn ông, Kim Taehyung ôm chầm lấy Lee Bona, con dao cắm thẳng vào lưng anh.

Lee Bona thất kinh, trước mặt cô là khuôn mặt của Kim Taehyung đang nhăn nhó vì đau, tay cô vòng qua phía sau từ từ sờ đến nơi ấm nóng rồi giơ lên.

Đỏ, một màu đỏ nhuộm đầy tay cô, nước mắt cô rơi lả chả.

Jung Jiya cười, cô ta cười một cách điên dại, mất trí.Tiếp theo đó, cô thấy Henry khống chế Jung Jiya, rồi bảo vệ khách sạn cũng ập tới lôi cô ta đi.

Kim Taehyung gục trong lòng cô, máu của anh nhuộm ướt cả áo vest.

Lee Bona ôm anh mà trong lòng cô thấy sợ, cô sợ lắm, sợ mất anh.

Nước mắt cô giàn giụa, liên tục gọi anh "Taehyung, Taehyung...

đừng bỏ em mà!"

Cô nức nở thế mà anh không chút động tĩnh, Henry nhanh chóng lấy điện thoại gọi cấp cứu xong cũng chỉ đứng đó dỗ dành Kim Yoona.

Lee Bona cứ ôm Kim Taehyung vừa khóc vừa gọi anh.

Thấy cô khóc quá, Kim Taehyung mới nén cơn đau ngước lên, anh cười rồi đưa tay lau nước mắt cho cô.

"Ngoan, đừng khóc, anh không bỏ em đâu."

Anh hơi đau, hơi mất sức nên muốn ôm cô một chút.

Thế mà cô khóc quá, chứ anh cũng không muốn chọc vợ anh đâu.Thấy anh nói chuyện cô ngừng khóc, vội lau nước mắt trên mặt rồi cùng Henry đỡ anh dậy đưa ra ngoài đợi xe cấp cứu.

Thật ra vết thương cũng không sâu lắm, con dao là loại cắt trái cây nên cũng nhỏ thôi.

Anh mai một mũi.Trong lúc sơ cứu cô có đứng ở ngoài nhìn vào ô kính trên cửa phòng, từng chi tiết bác sĩ và y tá sơ cứu lấy con dao ra mà cô còn đau hơn cả anh.

Lúc rút dao ra, máu chảy nhiều lắm.

Rồi lúc sát trùng và cả lúc mai lại cô đều thấy.

Một giọt mồ hôi anh đổ là một giọt nước mắt của cô, nhìn cảnh tượng anh trong phòng đang cố chịu đau mà cô không chịu nổi.

Mãi đến khi anh ra khỏi phòng cô mới thôi khóc, tự mình lau nước mắt rồi nắm tay anh hỏi han, lau mồ hôi trên trán cho anh, khoác chiếc áo sơ-mi mới cho anh.Lúc anh bước ra, anh thấy cô nhợt nhạt lắm, nước mắt thì khỏi nói luôn, vết thương của anh không đau lắm đâu tại có thuốc tê nhưng nhìn cô như vậy anh thấy đau.

Cô tự lau nước mắt, nắm tay anh hỏi han có đau lắm không rồi cô lau mồ hôi cho anh.

Thuốc bôi với uống thì thằng nào lấy giúp anh anh không biết, vợ thì trong chiếc váy cưới nặng nề cứ kè kè bên anh, cùng anh ra xe đợi tụi nó lấy thuốc xong rồi đưa hai vợ chồng anh về.Cứ nghĩ hôm nay là đêm tân hôn, đợi tụi nó về hết anh lên với cô, hai vợ chồng được một đêm lãng mạn chút, uống với nhau ly rượu rồi chill chill các thứ không ngờ lại ra cớ sự này.Anh thấy, lấy anh cô cũng không có sung sướng gì mấy.

Lo đủ thứ, chuyện này tới chuyện kia rồi cả chăm anh nữa, chỉ được mỗi cái anh thương cô thôi.Cả đêm cô sợ anh sốt nên cứ thức suốt, sáng ra cô mệt ơi là mệt, người thiếu sức sống hẳn.

Mẹ mang cháo đến Đài Sơn Quan cho hai vợ chồng từ sớm rồi xuống dưới nhà, anh ở đây năn nỉ cô ăn chung cho có sức.

Đợi anh uống thuốc cô mới an lòng, anh bảo cô lên giường nằm với anh một chút, ý anh là muốn để cô ngủ.

Cô mệt nên dù cố cách mấy cô cũng không chống lại cơn buồn bủ được, đợi cô ngủ rồi anh mới đắp chăn rồi nhờ mẹ lên dọn giúp âu cháo còn dư.Kim Taehyung vừa bước xuống nhà đã nghe hai cái giọng lanh chanh đang chí chóe nhau."

Sao chị kêu chị Na Na là "bả"?

Chị em không phải là "bả" đâu."

"Chị kêu sao kệ chị, chị không thích thì kêu là "bả" thôi."

"Sao chị lại không thích?

Chị em vừa hiền vừa đẹp, ai gặp cũng mê hết á."

"Mê khỉ, có ông anh chị mê chứ có ai?"

Kim Taehyung nghe tới đây thì liền lên tiếng "Ê thằng giám đốc B&Y, Cảnh trưởng Park rồi mấy ông làm ăn với vợ anh đều để ý vợ anh mày đó chứ đùa.

Chẳng qua là ẻm mê anh mày thôi."

Kim Yoona bĩu môi không phục, Jin Hee thấy Kim Taehyung liền đứng lên chào anh một tiếng "Anh rể."

"Ừ em, ngồi đi."

Kim Taehyung cười dịu dàng bảo Jin Hee ngồi xuống, anh đi lại ngồi xuống ghế tỏ vẻ thân thiện với con bé "Hôm qua em đi thi toán đúng không?

Kết quả tốt chứ?"

Hôm qua Jin Hee bận thi toán cấp thành phố nên không thể đến dự hôn lễ của anh và cô nên hôm nay con bé đến chơi coi như bù ngày hôm qua.

Đây cũng là ý của Lee Bona, từ lúc chọn được ngày cưới đến giờ cô bận nên không có dành được thời gian cho Jin Hee, sợ em buồn nên cô mời đến nhà chơi.Jin Hee tự nhiên chòm tới lấy một cái bánh quy rồi trả lời "Tốt anh ạ, chắc sẽ có giải mang về cho trường thôi hihi."

"Ừ, có giải thì chị Na Na của em thưởng, anh cũng thưởng cho."

Jin Hee hồn nhiên cười khúc khích "Thôi ạ, chị Na Na mới đầu tư cho ba em một lô bán hàng ở chợ rồi nên không cần thưởng đâu ạ."

"Gì? một lô bán hàng ở chợ à?

Sao bao đồng thế?"

Nghe Kim Yoona nói Jin Hee thoáng buồn, Kim Taehyung cau mày với em gái rồi quay sang ngọt nhẹ bảo Jin Hee "Em đừng để ý Yoona, chị Na Na thương em nên mới giúp ba mẹ em mua lô đó bán.

Nhà em bán bánh ở chợ thì ngày nào cũng được đi chợ, bán bánh thì muốn ăn bao nhiêu bánh cũng được, chị Na Na thương em mà."

Jin Hee cười, gật đầu với anh.

Trong lúc đợi Lee Bona thức dậy Jin Hee ở dưới nhà chơi với bà Kim và Kim Yoona, ông Kim cũng có đến nhưng ông lo chăm bẫm mấy cái cây vừa trồng trong vườn nhà anh rồi nên không có ở trong nhà, Kim Taehyung thì lên phòng với Lee Bona.

Đợi đến khi Lee Bona thức mọi người cùng nhau quay quần làm đồ ăn, chơi bời tới chiều mới về.Còn việc Jung Jiya trốn ra được trại giam cũng là một "kỳ tích", cả đội trực ngày hôm đó ai cũng bị phạt thật nặng và sa thải hết vì lơ là nhiệm vụ dẫn đến xảy ra hệ lụy gây thương tích cho người khác.

Việc này cũng đồng thời là Jung Jiya cũng khá thông minh nhưng thật tiếc cô ta dùng trí thông minh sai cách dẫn đến xã hội mất đi một nhân tài và có thêm một kẻ xấu.

Sau lần đó, Jung Jiya lại lãnh thêm bản án năm năm tù vì tội gây thương tích và trốn tù..........Kim Taehyung và Lee Bona cưới nhau cũng đã hơn ba tháng nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì.

Gia đình hai bên không có giục nhưng cô thì mong lắm.

Anh ba mươi hai rồi, tuổi này cũng không phải quá già nhưng cứ cái đà này cô không khỏi lo lắng.

Hai vợ chồng ngày nào cũng bồi bổ thật nhiều, "cày cuốc" cực lực, hăng say lắm cơ mà vẫn không có tin mừng.

Sợ cô lo nghĩ nhiều nên anh sắp xếp hai vợ chồng đi Luân Đôn nghỉ dưỡng vài tuần cho khuây khỏa, công việc anh bàn giao lại bớt cho Jeon Jungkook và Henry quản tiếp, anh thì lo mấy việc chính và dời lịch hẹn lại bớt để có thời gian với cô.Buổi chiều của một ngày nắng vô cùng đẹp, Kim Taehyung lái xe đưa cô đến một khu nghĩa trang lớn.

Ở một nơi như Luân Đôn này anh cũng có người quen đã khuất à?

Cô thắt mắt nhưng chưa hỏi thì anh đã dắt cô đến một ngôi mộ đôi.

Trên bia mộ là hình của một người đàn ông tầm ngoài ba mươi tên là Kim Seokjin và một cô gái khoảng hơn đôi mươi tên là Nam Iseul.

Khi nhìn thấy hai bức hình lòng cô chợt có chút quen quen, một cảm giác buồn bã chợt dấy lên trong lòng.

Bọn họ đẹp đôi quá!Lee Bona đột nhiên nhớ ra.

Phải rồi, người đàn ông này chính là người trong bức ảnh ở thư phòng của Kim Taehyung.Kim Taehyung hít một hơi rồi cất tiếng "J, Iseul, tôi cùng vợ đến thăm hai người."

Lee Bona ngước lên nhìn Kim Taehyung chờ anh giải thích.

Anh đặt tay lên lưng cô nhẹ giọng "Người đàn ông này là J, là anh họ của anh.

Năm năm trước anh ấy có về Hàn một lần và đã gặp em."

Từng mảnh vụn ký ức trong đầu cô dần gần ghép lại một khung cảnh.

Đó là một ngày nắng đẹp, Kim Seokjin nhặt trái cam rơi từ túi của cô lên rồi nở một nụ cười "Tôi là J, xin lỗi, cảm ơn."

Có vẻ như cô nhớ ra gì đó nên mày hơi cau lại, anh im lặng chờ đợi cô.

Lee Bona chầm chậm kể lại cho Kim Taehyung nghe lần gặp mặt kỳ lạ đó rồi hỏi "Tại sao anh ấy lại cảm ơn và xin lỗi em?"

Kim Taehyung hướng đôi mắt xa xăm, anh rút ra một điếu thuốc, châm lửa rít một hơi rồi mới có đủ sức để lên tiếng "Vốn dĩ tình hình chúng ta lúc đó đã rất tệ rồi, nhưng J cần anh giúp nên bắt buộc phải lợi dụng em để Jung Jiya nghĩ cô ta sắp đạt được mục đích và anh thật sự mê muội cô ta.

Vì vậy hôm đó J mới nói với em như vậy."

Trở về khách sạn mà lòng hai người man mát buồn, hôm đó anh kể về J cho cô nghe rất nhiều.

Tuy J máu lạnh vô tình, có thù ắt sẽ trả nhưng anh ta thật sự là người sống rất tình cảm, đã yêu ai thì sẽ yêu rất nhiều yêu đến nỗi không thể nào dứt, thương đến nỗi hơn cả mạng sống của mình...........Sau hai tuần ở Luân Đôn thì cô và anh cũng về.

Lee Bona vẫn tiếp tục công việc thiết kế và sáng tác của mình, Kim Taehyung vẫn ngày ngày bận rộn với công việc xây dựng, tiệc tùng.

Nhưng cả hai đã giảm bớt công việc lại để dành nhiều thời gian cho nhau hơn.

Thỉnh thoảng hai người cùng nhau đi tiệc, cùng nhau đi ăn, công việc nhà cũng cùng nhau làm.Rồi cũng đến một ngày, ông Kim được người bạn tặng một con cá to lắm nên gọi hai vợ chồng cô về ăn cùng.

Lúc thấy con cá, nghe mùi của nó cô vội chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.

Ông bà Kim khẽ nhìn nhau rồi nở một nụ cười, Kim Yoona cũng ngờ ngợ đoán ra được chuyện gì, trên môi Kim Yoona cũng bất giác nở nụ cười.

Riêng chỉ có Kim Taehyung lo sốt vó, anh chạy vào cùng vợ, vỗ lưng vợ để vợ nôn hết, lấy nước cho vợ súc miệng rồi lấy khăn giấy lau miệng cho vợ."

Dạ dày mình lại bị sao à?"

Anh sốt sắn hỏi làm cô cũng không nghĩ được nhiều.Cô lắc đầu "Em cũng không biết."

Ông bà Kim cùng Kim Yoona cũng đi vào, nghe con trai hỏi vợ mà bà muốn đập cho nó một trận.

Đầu ba rồi sao mà nhiều lúc ngốc thế không biết, hay thương vợ quá rồi không thể nghĩ tới chuyện đó?Chướng tai quá bà cũng lên tiếng luôn "Xem chừng có anh hay chị nào ở trong bụng rồi ý chứ dạ dày gì?

Con dâu của mẹ mẹ cưng như trứng sao để dạ dày bị sao được."

Mẹ chồng nói tới đây cô mới chợt nghĩ tới, giờ nghĩ lại cô phát hiện mình trễ hẳn mười ngày rồi.

Mắt cô chợt long lanh ánh nước gấp gáp thông báo "Con trễ mười ngày rồi."

Kim Taehyung nghe xong thì ngơ ngác nhìn cô, mấy giây sau không nói không rằng bế cô lên chạy ra ngoài xe.

Ba mẹ anh và cả Kim Yoona sợ anh mừng quá hóa rồ nên chạy theo, anh để cô ngồi ở ghế sau rồi anh vào ngồi cùng vợ, hạ cửa kính xuống anh gấp gáp nói với ba.

"Ba lái xe đi, con đang không bình tĩnh."

Nghe anh nói mà cô cười ngặt nghẽo.

Người chồng tài giỏi, khôn khéo, bản lĩnh Kim Taehyung mà cô biết đi đâu mất rồi?

Ba thấy anh đang lúc phấn khích quá nên cũng chiều, thật ra ba cũng muốn biết chính xác có phải ông có cháu thật không.

Đại gia đình lên một chiếc xe đưa Lee Bona đến bệnh viện.

Sau 10 phút bác sĩ bước ra thông báo tin vui làm ai cũng vỡ òa, mọi người chen chút nhau vào xem em bé.

Màng hình siêu âm nhỏ nhỏ, chiếu thấy được phôi thai be bé, chỉ đơn giản thế mà ai nhìn vào cũng mừng, cũng cười.Có ông chồng mắt đo đỏ nhìn vợ, anh ôm vợ rồi thủ thỉ "Cảm ơn mình, anh yêu mình."

Có bà vợ vỗ vỗ lưng chồng, cười bảo "Cảm ơn mình gửi con cho em, em yêu mình."

Sau ngày hôm đó anh quan tâm cô còn nhiều hơn trước, từng bữa ăn giấc ngủ anh đều kè kè bên cô.

Trừ những lúc việc bất đắt dĩ anh mới không thể có mặt lúc cô ăn uống còn lại thì dù anh có đang ở biên giới Bắc Hàn anh cũng phải về để kịp giờ ăn cùng cô.Ba tháng đầu cô nghén, kén ăn ghê lắm nên anh phải có mặt để dụ cô nói chuyện rồi cho cô ăn.

Sang tháng thứ tư thì đỡ hơn một chút, cô bắt đầu ăn nhiều hơn, bụng cũng to nhanh hơn bình thường.

Cô nhạy cảm, sợ mình ăn nhiều quá nên béo mà không tốt cho con nên đi kiểm tra thử.

Vợ chồng cô được một phen vở òa, bác sĩ thông báo cô mang song thai.

Vậy là bụng cô to vì có hai bé chứ không có liên quan đến sức khỏe hết , sức khỏe cô vẫn tốt, bác sĩ còn nói thêm một câu làm vợ chồng anh mừng hơn trúng mười tờ vé số."

Tôi thấy đây là thai khác trứng, vừa rồi có kiểm tra thấy là một trai một gái.

Mà còn nhỏ nên tôi cũng không chắc, trước hết chỉ chắc chắn là song thai."

Rồi bác sĩ khen anh chăn vợ giỏi, anh cười bảo "Tưởng gì chứ chăm vợ thì chuyện đương nhiên quá rồi, chăm vợ là niềm vui, đội vợ lên đầu là chuyện nên làm."

Anh về thông báo cho gia đình một lượt hết, ai cũng mừng ơi là mừng, miệng cười toe toét cả buổi rồi đem chuyện đi khoe với xóm giềng.

Bà ngoại và ba mẹ chồng cô thì đến thẳng Đài Sơn Quan với cô luôn.Mấy nay Kim Taehyung hay tụ tập với Jeon Jungkook và Min Yoongi lắm, cũng không có gì quan trọng, chỉ là đàn ông bàn chuyện chăm vợ bầu thôi.Từ lúc biết tin vợ có thai thì anh thuê giúp việc để vợ rảnh rỗi hẳn, bình thường anh hay thức sớm hơn vợ để chuẩn bị kem đánh răng với cả khăn mặt và quần áo sẵn để vợ thức có cái mà dùng.

Mấy việc lặt vặt cái nào vợ không làm được hay nghĩ vợ không làm được thì anh làm cho, còn cái nào vợ tự làm được như tắm, cởi đồ, mặt đồ thì anh cũng giành làm hết.

Phận làm chồng mà có mỗi việc nhỏ không làm cho vợ được thì làm chồng làm cái gì?

Hồi trước vợ chăm anh một giờ anh chăm lại mười nhá, tại anh thượng vợ gấp mười lần anh mới làm vậy đó.Vợ mang thai tháng thứ 6 là anh bắt đầu lo vợ tới ngày sinh sẽ đau rồi.

Bình thường người ta mang một đứa mà đằng này vợ mang những hai đứa, đau gấp đôi người ta chứ ít gì.

Ngày nào trước khi ngủ anh cũng dặn dò hai đứa nó lúc ra thì ra một cái một đi, đừng có làm vợ ba đau.

Không biết nó nghe không nữa mà lúc sinh thấy vợ đau quá trời.

Mồ hồi trên người vợ đổ nhiều ơi là nhiều, mắt anh đỏ lên hết.

Nhìn vợ đau nhưng cố chịu đựng mà anh xót không muốn cho tụi nó ra nữa.

Thằng cu lì thì đã đành, con hĩm đó nó cũng chẳng tha cho mẹ nó nữa.

Thằng cu ra rồi mà tận hơn 20 phút sau con hĩm mới chịu ló đầu ra gặp anh, cái mặt nó có nét giống mẹ nên anh tạm tha, anh không trách con hĩm chứ thằng cu thì y hệt anh, đợi sau này anh trả thù sau nhá.Con ra rồi anh để cho ba mẹ, bà ngoại, cậu mợ gì đó bồng bế còn anh thì lo vợ trong này, vợ sinh xong kiệt sức ngất.

Bác sĩ nói không sao nhưng anh cứ sợ có sao, chuyển vợ vào phòng hậu sản anh ngồi cạnh vợ suốt mấy tiếng liền.

Hết lau mồ hôi thì cứ nắm tay vợ mà không thèm bế con gì hết.

Ba mẹ, bà với Kim Yoona có vào xem vợ một chút rồi cũng bị anh đuổi ra vì sợ làm vợ ngủ không ngon giấc.

Đến khi vợ thức anh mừng hết sức, mắt anh đỏ hoe.Lần thứ ba anh khóc trước mặt vợ là khi vợ tỉnh lại sau khi vượt cạn thành công.

Vợ của anh, giỏi lắm!Vợ mệt nên chỉ ôm anh rồi vỗ lưng anh, nhỏ giọng "Con đâu rồi mình?"

Hỏi đến đây thấy mắt chồng đỏ hoe cô cười hỏi "Mình khóc gì thế?

Em sinh cho mình một trai một gái, mình không khen mà cứ khóc thế?"

Anh lau nước mắt, hôn vợ một cái, anh bảo "Yêu em là quyết định đúng đắn nhất cuộc đời anh, cảm ơn em, mẹ của các con anh."

Lee Bona cảm động muốn khóc nhưng phải nén, cô cười rồi đặt nhẹ một nụ hôn lên môi anh, nhẹ nhàng nói "Em cũng vậy, yêu anh là quyết định đúng đắn nhất cuộc đời em, em yêu anh, ba của các con em."

HOÀN CHÍNH VĂN.

Hôm nay ngày 29-3-2022.

Minh Ha's story.

Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng mình suốt thời gian qua.

Hơn một năm qua, đã có lúc mình tưởng chừng là bỏ truyện, không viết nữa.

Nhưng ngày một, số lượt đọc tăng, bình chọn tăng và cả bình luận cũng nhiều hơn.

Mình nhận ra mọi người đang ủng hộ mình, đọc truyện của mình.

Nếu mình bỏ dở truyện thì sẽ có lỗi với mọi người lắm và mình lại tiếp tục viết, hoàn thành ý tưởng của mình, tạo ra một tác phẩm hoàn thiện cho riêng mình.

Mình biết mình còn nhiều thiết xót, câu từ cũng có lúc không hay nhưng mình đã và đang rất cố gắng viết một cách tốt nhất có thể.Tổng kết lại mình muốn cảm ơn mọi người một lần nữa, cảm ơn vì đã đọc, đã bình chọn cho mình.

Cảm ơn vì có lúc mình lười quá, lâu ra chap mới mà mọi người vẫn đợi, vẫn ủng hộ mình.

Và cuối cùng là mình muốn "sì boi" là còn ngoại truyện nha các cậu, cứ chờ đi, mình đang F0 nên rãnh, chiều nay mình up ngoại truyện nha.

Có 3 chap ngoại truyện lận, mọi người cứ từ từ thưởng thức.

Bái bai và hẹn gặp lại hihi.
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
Ngoại truyện 1


Từ khi sinh con, vợ chồng anh đầu tắt mặt tối.

Ban ngày anh đi làm rồi cố gắng tranh thủ về nhà chăm con với vợ, vợ thì được nghỉ hậu sản nên cũng đỡ nhọc.

Hai đứa của anh thì hiếu động khỏi nói, nhưng có vẻ như con hĩm nó lanh hơn anh nó, nhưng anh nó thì có vẻ thông minh hơn nhiều.

Chắc là thằng nhóc này giống anh, vừa đẹp trai vừa lạnh lùng đây mà.Mỗi ngày bà nội hai đứa đều qua chăm cháu giúp, bà thương hai đứa nó riết còn nhiều hơn thương anh luôn rồi.

Mỗi lần qua là "Dae Hyun với Taeyang của bà thức chưa?

Có quấy mẹ không con?"

Ơ hay, sao mẹ không hỏi nó có quấy ba nó không?Thằng nhóc Dae Hyun thì ngủ ngoan ghê lắm, nằm cạnh mẹ một chút thì ngủ say thẳng giấc tới sáng, còn cô công chúa nhỏ của anh thì thôi rồi.

Có hôm chị ấy trèo lên đầu anh nằm luôn chứ đùa.Nói chung, thời gian chăm con cực nhọc trôi qua không nhanh cũng không chậm.

Ngày qua ngày thoắt cái hai đứa nó cũng được ba tuổi.

Một ngày kia, sau khi dỗ con ngủ rồi anh mới về phòng hai vợ chồng.

Lee Bona không biết từ khi nào đã thay một chiếc váy ngủ xuyên thấu đợi anh.Mỗi lần anh đi công tác về cô đều như vậy, biết anh thích cô lâu lâu làm màu chút nên cũng có lần đổi sang bộ hầu gái, pha trò khiến anh cười ngất.Lee Bona hay ngại lắm, dù lúc đầu cô chủ động chiều nhưng thấy anh cười một lát thì dỗi, bảo anh chê em rồi.

Mà anh nào có chê, anh thấy cô trẻ hoài, đẹp hoài lại hay cùng vợ Jeon Jungkook tập yoga mỗi lúc rảnh, nên cơ thể vợ anh dù sinh con rồi vẫn đẹp.

Mà nếu có không đẹp thì vợ anh cũng vẫn là vợ anh thôi, mập mạp trắng trẻo thì dễ thương, là vợ anh thì có ra sao anh vẫn yêu.Lee Bona thấy anh thì liền đi đến ôm anh, mấy ngày nay anh đi Pháp, không được gần vợ nên anh nhớ nhiều lắm.

Anh ôm cô, áp môi mình lên môi cô dây dưa mãi.

Anh bế cô lên giường, kéo dây váy cô xuống nhẹ nhàng đặt lên nụ hồng một nụ hôn.Lee Bona luồn tay vào tóc anh, tủm tỉm bảo "Dù gì thì cũng sinh, thôi thì giờ mình sinh thêm đứa nữa đi mình."

Mặt Kim Taehyung chợt đanh lại, anh nhướng mày hỏi "Ai cho sinh nữa mà dù gì thì cũng sinh?"

Cô thu lại nụ cười nũng nịu ngọt nhạt với anh "Em muốn sinh con cho mình mà.

Nhà có hai đứa rồi, thêm một anh cu tí hay chị út nữa thì vui hơn."

"Thôi, không sinh nữa.

Mới ngày nào sinh con cực khổ, khóc không dám khóc kia kìa."

Nhớ lại hôm đó vợ khổ sở, lòng anh chợt buốt lên, thương vợ lắm.Cô cau mày giận dỗi, mỗi lần anh nghiêm túc như vậy thì khó xin được lắm.

Cô thấy sinh thêm một đứa nữa cũng tốt mà, đông đông cho vui.

Cũng thương anh lắm cô mới bỏ qua lần đau thấu trời đó để có ý định sinh con thêm cho anh vậy mà....Thấy vợ không vui anh lại bảo "Mình muốn anh mất mặt, khóc cho bàn dân thiên hạ coi một lần nữa thì cứ tìm cách mà lừa anh "gieo mạ"".Cô thở dài nhìn anh "Thật sự cũng không đến nỗi đâu mình, vẫn trong sức chịu đựng của em mà."

Nhớ lại lúc đó cô thấy thương anh ghê lắm.

Lúc biết tin có thai mắt anh đỏ hoe, lúc sinh con anh cùng vào với cô mắt anh cũng đỏ hoe, đến khi cô sinh xong rồi tỉnh lại mắt anh vẫn đỏ.

Đó là ba lần duy nhất cô thấy anh bỏ hết sĩ diện đàn ông khóc trước mặt cô và bác sĩ.

Anh bỏ hết vì anh thương cô, anh không kìm được cảm xúc của mình."

Vì sinh con cho mình mà người mình yêu nhất phải chịu cảm giác đau đớn, xé toạc người để sinh con ra cho mình thì vui sao được?

Mấy năm trước anh làm mình đau lòng còn chưa đủ?

Bây giờ còn làm đau cả thân thể, tổn hại sức khỏe, bước một chân vào quỷ môn quan nữa.

Anh nói này, nếu mình mà có mệnh hệ gì thì anh theo mình luôn.

Con cái có ông bà lo rồi anh không thèm lo nữa."

Anh tuyên bố hùng hồ lắm.Lee Bona bật cười "Anh khờ quá, biết bao người sinh con đó có sao đâu, anh cuốn quá thôi."

Anh lườm cô "Vợ tôi thì tôi xót, tôi lo cô à."

Cô nhìn anh nở nụ cười hạnh phúc, hôn nhẹ môi anh một cái "Không cho thì thôi, người ta không sinh nữa."

Anh nhìn cô, mặt cô trông ghét lắm, anh phải trị thôi.

Anh cúi xuống áp môi mình lên môi cô, cuồng nhiệt hôn, cuồng nhiệt khiêu khích cô.

Chốc chốc người cô mềm nhũn dưới tay anh, váy và quần lót của cô nhanh chóng bị anh cởi sạch.

Nhưng lần này khác với những lần trước, anh không cho vào luôn mà chọc cô.

Anh cứ đặt vật đàn ông đó trước nơi mềm mại, chạm nhẹ rồi lại không chạm nữa.

Lee Bona khó chịu, đánh vào tay anh một cái "Mình lớn rồi mà cứ thích làm khó nhau thế?"

"Ơ, làm khó gì?

Anh chả hiểu mình nói gì sất."

Nói rồi anh lại chạm nhẹ xong lại không chạm nữa.Cô cảm thấy trống rỗng, khó chịu vô cùng thế mà anh cứ không chịu làm bước cuối.

Bực dọc, cô ngồi dậy, ngồi lên đùi anh.

"Mình không làm nổi thì để em."

Kim Taehyung cười cười "Anh có nổi không mình còn không rõ?

Đừng có bày trò với anh."

"Em không bày trò, chắc là mình già rồi."

Cô bĩu môi chê trách, là mạnh miệng thôi chứ mấy ngày trước cô còn xin anh tha cho mà.Kim Taehyung nhúng vai, anh chỉnh cô đúng tư thế, đặt "vật" đúng vị trí rồi để cô tự thân "vận động".

Của anh thật sự to lắm, mỗi lần vào làm cơ thể cô cứ không kiềm được mà run bần bật.

Anh thì giỏi "nâng đỡ" cô khoảng này cực, để cô vận động nhưng anh hôn, anh mân mê cô đủ chỗ.

Nhịp nhàng, đẩy đưa được một lúc thấy cô thấm mệt anh mới đặt cô xuống giường "tận tình chăm sóc" cô tới nơi tới chốn.

Trước giờ cô biết anh đàn ông lắm rồi, mà do lúc nãy cãi anh rồi anh giận hay sao ý mà anh như muốn ăn tươi nuốt sống cô luôn, anh cứ hùng hục cả đêm không biết mệt mỏi.

Như đoán được cô đã đi lấy vòng ra rồi nên anh không thèm cho cô một miếng "tinh hoa" nào cả, đến lúc cao trào thì anh rút...

Kế hoạch của cô cũng vì vậy mà tan tành, từ đó cũng không dám nhắc đến chuyện sinh con nữa.
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
Ngoại truyện 2


Tôi và anh kết hôn được ba năm thì nghe tin Yuko cũng rụt rịt bàn chuyện đại sự.

Sau khi Cha Eun Woo sang Chicago định cư được một thời gian, cậu ấy nhận ra trước đây đã bỏ lỡ quá nhiều thứ vì tình yêu dành cho tôi.

Không phải là cậu ấy không yêu tôi mà là chính vì thời gian bên nhau lâu làm cậu ấy lầm tưởng cậu yêu tôi quá nhiều.

Thật ra, cậu ấy có quan tâm đến Yuko nhưng do Yuko quá độc lập, quá tự chủ nên cậu không thể quan tâm Yuko nhiều như tôi.

Sau này lúc dự đám cưới về, nghe chồng kể lại tôi mới biết lúc Cha Eun Woo sang Chicago được hơn một tháng thì Yuko cũng sang thăm cậu.

Cậu có nhớ tôi nhưng vẫn cứ thấy nhớ hình bóng Yuko hay lãng vãng bên cậu, rồi cậu thấy thương Yuko, vì yêu cậu mà thanh xuân chẳng thể dành cho ai.

Cậu và Yuko tâm sự với nhau nhiều, uống rượu sau đó thì chuyện gì đến cũng đến.

Sau đêm đó quan hệ hai người càng khắn khít hơn, yêu đương nhau thêm thời gian thì cưới.Bây giờ con tôi bốn tuổi thì con của Cha Eun Woo và Yuko cũng được hơn một tuổi rồi.Hai vợ chồng Yuko mua một căn nhà gần Đài Sơn Quan làm hàng xóm với vợ chồng tôi.

Taeyang của tôi gặp thằng nhóc nhà Cha Eun Woo thì thích lắm.

Con bé thích được làm chị ý, tại ở nhà cứ làm em út suốt mà.Kim Yoona thì đã làm hòa với tôi từ khi tôi sinh hai đứa nhóc rồi, con bé nói đã hết ghét tôi từ lúc nghe được cuộc nói chuyện của tôi với Jung Jiya.

Con bé nói lúc đầu cứ tưởng tôi tham vinh hoa và mê chồng tôi vì anh ấy đẹp trai quá.

Mà anh đẹp trai thật.

Nhưng tôi mê anh không phải vì anh đẹp với giàu.

Tôi mê anh vì anh cũng mê tôi, thế thôi.

Ba tháng nữa là tới đám cưới của Kim Yoona và Henry rồi, em ấy mê Henry lắm, Henry thì chiều em ấy thôi rồi luôn.

Nhìn con bé có chỗ nương tựa ba mẹ chồng tôi vui, vợ chồng tôi cũng vui.

"Mẹ ơi! mẹ ơi!

Công chúa muốn ăn kẹo."

Taeyang mặc chiếc váy công chúa màu trắng chạy đến ôm chân cô nũng nịu.Lee Bona đang cùng em Minji - người giúp việc bấy lâu nay trong nhà cô nấu bữa tối.

Từ lúc cô có thai đến giờ là em ấy ở trong nhà nấu ăn, dọn dẹp.

Minji tuy có nước da ngâm nhưng trông khỏe mạnh, có duyên lắm.

Ăn nói thì không ngọt nhưng cái gì ra cái đó, em là người thẳng tính và trung thực.

Sau lần bị Hyeri phản bội cô cũng dè chừng với người lạ nhưng Minji là cháu của thím Han, là người quen và còn siêng năng nên cô cũng dần có thiện cảm.

Lúc cô vừa sinh hai đứa nhỏ cũng là em ấy phụ giúp trông nom lúc mẹ anh không có ở đây nên dần cô cũng mở lòng hơn.Thấy con gái nhỏ nũng nịu cô cưng hết sức, véo nhẹ má con một cái rồi cô bảo "Mẹ nhớ là buổi trưa con ăn hai viên rồi."

Taeyang cười tủm tỉm "Nhưng công chúa thích kẹo lắm mẹ ơi, mẹ cho công chúa ăn thêm một viên đi mẹ."

Lee Bona cười, chịu thua luôn.

"Con ra ngoài nói với ba là mẹ cho con ăn thêm một viên kẹo thì ba sẽ lấy cho."

"Công chúa yêu mẹ nhất nhà luôn ý."

Nói rồi con bé thơm lên đùi cô một cái "Mẹ thơm ơi là thơm ý, bảo sao ba không mê mẹ."

Lee Bona cười mỉm, cũng ngại vì bên cạnh có Minji, cô nhẹ giọng bảo "Thôi công chúa ra ngoài đi để mẹ nấu bữa tối."

"Vâng ạ, em đi nha chị Minji."

Taeyang hiếu động lắm, chào chán chê rồi mới chịu ra ngoài.Kim Taehyung đang cùng con trai xem thế giới động vật.

Dae Hyun nhà anh thông minh cực, nhưng hơi trầm tính hơn em gái chút.

Nói thẳng ra thằng nhóc giống anh y đúc từ ngoại hình đến cả tính cách.

Anh thì anh thương hai đứa đều như nhau nhưng vì nhóc là con trai nên anh không cưng nựng như cưng nựng Taeyang được.Bình thường thì nhóc trưởng thành lắm, bảo con là người đàn ông đẹp trai nhì cái nhà này nên không cần ba bế đâu.

Nhưng có lúc thấy ba bế em gái cũng thèm được bế, vì sĩ diện đàn ông nên không có đòi hay nhõng nhẽo xin ba bế mà sẽ nói "Giời, Taeyang nhà mình trẻ trâu nhỉ mẹ nhỉ?

Ba già rồi mà bắt ba bế còng lưng luôn ý."

Lúc đó Taeyang sẽ hùng hồ phản đối "Trẻ trâu đâu mà trẻ trâu.

Tại em xinh ý, em xinh giống mẹ nên ba mới bế em ý anh ơi."

Đến khi anh bế cả hai đứa thì mới thôi bàn tán ai trẻ trâu, ai xinh.

Nhóc được ba bế thì im im, nhìn mẹ cười tủm tỉm trông buồn cười lắm.Hai ba con đang xem TV mà Taeyang đi ra thì huyên náo hẳn, nàng ta đi đến sà vào lòng ba nhí nhố "Ba ơi, mẹ cho công chúa ăn thêm một viên kẹo ý ba ạ."

Kim Taehyung nhìn con gái, hơi nghiêm nghị hỏi "Công chúa xin ba chưa?"

Taeyang cười hihi, em biết xin ba thì ba không cho nên mới xin mẹ ý, mẹ mà cho rồi thì ba phải cho thôi.

Em thơm lên má ba một cái, nịnh nọt "Công chúa muốn ăn kẹo lắm rồi ý ba ơi, ba cho công chúa một viên thôi, ăn xong công chúa nhờ mẹ đánh răng giúp thì răng không bị sâu đâu ạ."

Con gái nịnh ngọt quá Kim Taehyung miễn cưỡng đồng ý, lấy hủ kẹo cho con gái một viên.

Sáng giờ "người đàn ông đẹp trai nhì cái nhà" cũng chưa ăn viên nào nên anh cũng chủ động cho con một viên.

Thế là hai anh em tí ta tí tởn vừa ăn kẹo vừa xem TV với ba..........Tối dỗ con ngủ xong cô qua thư phòng tìm chồng.

Tối hôm nào chồng bận làm việc cô sẽ qua ngồi chơi đợi anh vừa ngồi lên ý tưởng cho bộ sưu tập hoặc bài hát mới, hôm nay cũng không ngoại lệ.Hôm nay không có nhiều việc nên cô làm xong việc sớm, trong lúc đợi chồng cô có gọi vợ chồng anh Yoongi nói chuyện một chút.

Bo năm nay cũng đã vào lớp một rồi, Bo không gọi cô là mẹ nữa, cũng không gọi Cha Eun Woo là ba.Thật ra lúc đầu Bo vẫn gọi cô là mẹ nhưng ngày kia cô và Kim Taehyung đến nhà anh Yoongi chơi, anh với Bo thủ thỉ gì đó mà lúc sau Bo nói: "Bo chỉ có một ba mẹ thôi à, miễn cưỡng gọi mẹ Na thì cũng được nhưng gọi ba Eun Woo thì thấy kỳ quá nên thôi sau này Bo không gọi ai là ba mẹ nữa hết.

Sau này chú Taehyung và mẹ Na là... là gì ý nhỉ chú Tae nhỉ?"

Bo gãi đầu hỏi Kim Taehyung, anh cười bảo "Là cô chú."

Bo gật đầu "Phải rồi, là cô chú nha mẹ Na."

Em của Bo là bé gái, em ý tên là Bi.

Hai anh em như cái tên Bo Bi, Bi Bo ồn ào lắm, gặp thêm em công chúa nhà cô nữa thì đúng bài luôn, có mỗi "người đàn ông đẹp trai nhì cái nhà" thì cô thấy ngoan, ít phá ba mẹ.

Trước giờ hai vợ chồng chăm con thì vẫn là chăm Dae Hyun nhàn hơn Taeyang.

Vì vậy Kim Taehyung thường để cô chăm Dae Huyn nhiều, thành ra con cũng mến cô hơn ba một chút.Sau khi tắt điện thoại cô gọi anh "Mình, em thấy mình với Dae Huyn không thân lắm ý, hay sau này mình dành thời gian cho con nhiều hơn đi."

Anh hiểu cô nghĩ gì, anh cười bảo "Mình đừng lo, anh hồi nhỏ cũng vậy nhưng thật ra anh vẫn quý ba lắm.

"Người đàn ông đẹp trai nhì cái nhà" hơi trầm tính, không thích thể hiện tình cảm như cô công chúa nhỏ nhà mình thôi."

Đúng như vậy thật, Dae Hyun ngưỡng mộ ba nó ghê lắm.

Bài văn nói về người mà em ngưỡng mộ nhất của Dae Hyun được điểm 9 là thằng bé viết về ba, trong bài còn có ghi một câu là "Em muốn sau này đẹp trai và tài giỏi giống ba" nữa.

Nhưng đó là chuyện của mấy năm sau, bây giờ cô vẫn còn hoang mang nha...........Mỗi chủ nhật ông bà nội hay đón hai bé về nhà chơi nên hai vợ chồng cô được thảnh thơi một ngày.

Thường thì mỗi buổi xế chiều ngày chủ nhật anh hay mang chiếc xe đạp ra rủ cô đi hóng gió ở bờ sông Hàn.

Lúc đầu cô hơi lười với lại ngại nên không chịu, anh năn nỉ mãi cô mới chịu đi cùng, đi rồi mới thấy những buổi chiều bình dị như vậy đơn giản mà hạnh phúc lắm.Dưới ánh nắng chiều tà, anh đạp xe chầm chậm, cô ngồi yên sau xe đạp ôm eo anh rồi nhìn ra bờ sông Hàn.

Lâu lâu gió lại thổi lên, mùi xạ hương trên người anh lan tỏa trong không khí, thơm dịu nhẹ, tóc cô và anh bay bay trong làn gió chiều như đang cùng tận hưởng không khí thanh bình này.

Mới ngày nào cô gặp anh bên bờ sông Hàn vào buổi tối, hai người xa lạ cùng nhau ăn tối rồi anh bảo cô làm vợ anh.

Trải qua biết bao nhiêu khó khăn, gian khổ cuối cùng cô vẫn là vợ anh.Buổi chiều chủ nhật nào người ta cũng thấy, bên bờ sông Hàn có hai vợ chồng cùng nhau đi xe đạp.

Người chồng đạp xe, người vợ phía sau ngồi ôm người chồng, nụ cười trên môi hai người chưa bao giờ tắt.
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
Ngoại truyện 3


Tại sao em lại làm ở bar?Lần thứ hai tiếp xúc với em là ở Fire, mặc dù tôi là người sai nhân viên bảo em đến rót rượu nhưng vẫn vờ không nhận ra em.

Tôi bực, em làm cho lắm thì tắm cũng ở chuồng thôi.

Tại sao tôi trả lương làm ở nhà hàng nhiều như vậy mà buổi tối cũng đến bar làm?

Em ngốc quá!

Muốn mắng em mà sợ em thấy tôi dữ quá rồi sợ tôi.

Lỡ sau này gặp tôi em né tôi thì tôi thiệt chứ em đâu có yêu tôi thương gì tôi đâu nên đâu biết, vì vậy tôi cứ thờ ơ với em vậy đó.

Cơ mà chỉ thấy em làm ngày hôm đó thôi.

Mấy ngày sau ngày nào tôi cũng đến nhưng không gặp em nữa, lúc đó tôi mới hết giận em.

Chuyện lúc ký hợp đồng.Hồi lúc ký hợp đồng hôn nhân, em có hỏi tôi một câu rằng "Kết hôn là giả nên chúng ta không cần làm chuyện đó đúng không?

Ý tôi là chuyện vợ chồng, tôi chỉ hỏi cho biết để đề phòng chứ anh muốn thì tôi cũng không cho."

Tôi muốn hỏi em là em có ngốc không?

Nhưng sợ em buồn.

Nếu người em hỏi không phải là tôi thì sao đây?

Lúc đó vừa giận vừa buồn cười, em của lúc đó ngây thơ và đáng yêu lắm, chỉ thua bây giờ mỗi cái là em của lúc đó chưa yêu tôi thôi.

Lần đầu làm em khổ.Lúc đó em bị Rim Suk Kyung bắt, nghe tin mà chân tay tôi run run hết cả lên.

Em của tôi, sao tôi lại có thể sơ xuất như vậy được chứ?

Lúc đến nơi, thấy em nằm trên nền bê tông, cơ thể trầy xước hết, còn bị Rim Suk Kyung đá vào bụng một cái rất mạnh.

Lúc đó em ngất rồi nên không biết.

Khi thấy em bị đánh tôi như hóa điên, bổ nhào đến cấu xé Rim Suk Kyung đến nỗi nó chỉ còn có thể thoi thóp chút hơi tàn, xung quanh nó toàn là máu.

Không nhờ Seo Jun ngăn thì tôi đã lấy mạng nó vào đêm đó luôn rồi.

Điều khiến tôi hối hận nhất là đêm đó không đưa em về nhà.

Tối về xem mấy vết bầm trên người em mà tôi tê tái lòng, đó là lần đầu tiên tôi làm em khổ.

Bà Bona.Tôi biết bà Bona lâu rồi, từ cái hồi tôi còn nhỏ xíu, học múa ở trung tâm văn nghệ ý.

Lúc đó anh hai cứ tranh với ba mẹ đi đón tôi suốt, ngày nào đón tôi cũng mua kem cho tôi ở trước trung tâm rồi bắt tôi ăn thật chậm.

Trong lúc ăn, lúc nào tôi cũng thấy anh hai cứ nhìn cái chị mặc váy xanh hay cho con chó hoang gần trung tâm ăn xúc xích hoài à.

Anh nhìn chị đó rồi cười ngây ngốc như thằng ngáo ý, trông tội phết.

Sau này lớn hơn một chút tôi còn biết được là trong lúc anh đi du học anh còn nhờ người giúp chị ta có việc làm ở một nhà hàng.

Tự nhiên tôi thấy ganh tỵ rồi dần dần có ác cảm với chị ta, anh hai của tôi chỉ nên quan tâm một mình tôi thôi.Rồi một ngày nọ tôi biết tin anh cưới, đám cưới của anh gấp gáp mà trống vánh lắm.

Sau đó anh đưa chị ta vào Vintage, nơi tôi sống với Daniel.

Vì không muốn chia sẽ anh hai với ai nên tôi ghét bà Bona cực, còn dụ bả rồi bỏ rơi bả nữa.

Nhưng lúc tôi về tôi không thấy vui cho lắm, sau khi bị anh hai mắng thì tôi lại bực rồi cảm thấy mình không có lỗi nữa.

Song, tôi lại ghét bả tiếp.Hồi đó tôi thân với Jung Jiya, bị ả ta nói ngon ngọt nên có cảm tình.

Sau này lúc thấy Jung Jiya cầm dao đuổi bà Bona và nghe được cuộc trò chuyện đó tôi mới biết cái người ác ôn, xấu ta là ả ta chứ không phải Bona.

Dần dần sau này tôi thấy bà Bona bả hiền và tốt thật.

Chị Na Na.Từ nhỏ tôi đã sống trong gia đình nghèo, ba mẹ thì như người ta nói là già như ông bà của tôi.

Sau này tôi mới biết họ là ba mẹ nuôi của tôi, ba ruột của tôi là cái người hay say xỉn ở khu cư xá cũ.

Dù biết bị bỏ rơi nhưng tôi không buồn, tôi hài lòng về cuộc sống nghèo khó của ba mẹ nuôi, tôi hài lòng về người chị hay đến thăm tôi, chơi với tôi.

Chị không hay nói chuyện với tôi nhưng tôi thích chị lắm.

Chị hay gửi mẹ nuôi tiền để mua áo mới cho tôi, mua bánh kẹo cho tôi.

Không biết tại sao chị tỏ thái độ ghét tôi mà tôi lại thích chị nữa, nhưng chị chỉ làm bộ thôi, có lúc tôi ôm chị rồi lén nhìn chị thấy chị cười.

Dù sao đi nữa, chị Na Na là một nơi để tôi nương tựa, tôi ngưỡng mộ chị lắm.Lúc biết chị có một gia đình lớn, có bà ngoại tôi cũng ganh tỵ lắm.

Nhưng rồi tôi cũng mặc kệ, tôi có chị và ba mẹ nuôi là đủ rồi.

Sao tôi có thể ngủ?Lúc kế hoạch bắt đầu, tôi đã suy nghĩ rất nhiều.

Tôi tự dằn vặt bản thân mình nhiều lắm.

Còn gì đau đớn hơn khi làm em đau?

Lúc thấy em bị xô ngã xuống nước, lòng tôi lạnh buốt.

Ngay khoảnh khắc đó tôi đã yếu lòng.

Tôi đã muốn chạy thật nhanh đến lao xuống nước cứu em.

Nhưng Seo Jun ngăn tôi lại, tôi nắm tay thành quyền rồi dời tầm mắt không dám nhìn em.

Tôi sợ nhìn vào mắt em tôi sẽ chạy đến ôm em mất, nhưng rồi cuối cùng tôi cũng làm được.

Tôi thờ ơ với em, nhìn em bằng ánh mắt chán ghét rồi hỏi em "Còn ngồi ở đó làm gì?".

Tôi đi phía trước như một kẻ vô hồn, tự thấy bản thân mình tồi tệ.

Hôm đó về còn phải gọi cho Jung Jiya để dẫn cô ta vào lưới, vô tình em lại nghe thấy cuộc trò chuyện.

Không biết em nghe được gì mà đêm đó em khóc nhiều lắm.

Tôi quay lưng về phía em nhưng tôi chẳng ngủ được.

Em khóc thì sao tôi có thể ngủ?

Cách yêu của anh.Tôi không biết tôi tốt đẹp đến như thế nào mà anh lại yêu tôi nhiều năm như vậy.

Anh đẹp trai, anh có tiền, anh có tất cả nhưng anh chọn yêu một người chẳng có gì như tôi.

Lúc Kim Yoona cho tôi biết khoảng thời gian làm việc ở nhà hàng là anh đứng ra tạo việc cho tôi thì tôi cảm động lắm, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về việc này.

Hóa ra cách yêu của anh là âm thầm che chở cho tôi.

Lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy bất lực.Em có thai tháng thứ năm, bụng của em vì có hai bé mà to lắm.

Em hay bị đau lưng, ngủ không ngon giấc nhưng em chưa từng than phiền với tôi rằng em mệt như thế nào.

Vì yêu tôi, sinh con cho tôi mà em chịu đựng được hết.

Tôi thương em lắm nhưng ngoài chăm lo cho em ăn uống, massage cho em một chút thì chẳng làm gì được nữa hết.Khi em sinh, em đau quằn quại, khổ sở vô cùng nhưng chẳng rơi một giọt nước mắt, em kiên cường lắm.

Lúc đó tôi chẳng thấy gì ngoài bất lực.

Giá như tôi có thể chịu đau giúp em.

Khăn choàng đôi của ba mẹ.Mỗi năm, khi mùa thu qua đi thì mùa đông lại đến.

Mùa đông đến thì Taeyang thấy ba với mẹ lại dùng khăn choàng cổ đôi, trông rất ngứa mắt.

Ba không cho Taeyang yêu mà hàng ngày ba đều phác cẩu lương cho Taeyang ăn ngán đến tận cổ.

Ba khoe khăn choàng đó là mẹ đan cho ba nên ba thích lắm.

Cơ mà nói đi cũng phải nói lại.

Cặp khăn choàng của ba mẹ đẹp lắm, mẹ Na khéo tay nên làm gì cũng đẹp hết.

Không biết chiếc khăn đó có từ khi nào, nhưng từ lúc sinh ra đến giờ Taeyang được 10 tuổi và mười năm nay luôn thấy ba mẹ dùng mỗi khi đông đến.

Theo thời gian thì kiểu dáng của chiếc khăn không còn thời thượng như ngày nào nhưng do ba mẹ giữ kỹ nên nó mới lắm.

Sau này có người yêu Taeyang cũng sẽ đan khăn cho mình và người yêu mình như ba mẹ vậy.

Người vợ như mẹ.Tôi thì không rảnh mà đan khăn như Taeyang, nhưng mà sau này tôi nhất định sẽ giỏi giống ba và yêu thương vợ như ba yêu thương mẹ.

Hàng năm vào sinh nhật tôi đều cầu nguyện cho mình có được người vợ như mẹ.

Mọi người nghe thì hỏi "Sao con không cầu thứ khác mà cứ thích có vợ như mẹ thế?"

Tôi tự hỏi: Còn có thể cầu thứ khác sao?

Tôi đẹp trai, con nhà giàu, thông minh, có mắt nhìn xa trông rộng, sạch sẽ, thơm tho y như ba thì chỉ cần có vợ giống mẹ nữa là tôi hạnh phúc rồi còn đâu.

Hỏi nhảm nhí!

Ngoại tình.Tôi sinh con được 3 tháng, một ngày nọ tôi tắm rồi nhìn vào gương mới nhận thấy thân hình mình chẳng còn như xưa nữa.

Chăm con ngày đêm bận bịu nên tôi chẳng màng tới mình, hóa ra mình đã xấu xí đến như vậy.

Bụng tôi đã có một lớp mỡ dày cộm, chi chít trên da là vết rạng xấu xí vô cùng.

Tôi đứng trước gương trầm ngâm một lúc mới ra ngoài.Hôm đó anh về, anh thơm tôi và hai đứa nhỏ một cái rồi vào phòng tắm.

Điện thoại anh để trên tủ bỗng chợt sáng lên, tôi tò mò cầm lên xem.

Một dòng tin nhắn mới được thông báo tới có nội dung "Em gửi thông tin ba khách sạn 6 sao cho anh rồi ạ, chủ tịch xem thích hợp với phong cách nào hơn."

Nước mắt tôi giàn giụa, muốn mở lên nhưng phải nhập mật khẩu mới mở được.

Tôi bấm ngày sinh của anh, không được.

Tôi bấm ngày sinh của con, cũng không được.

Tôi bấm ngày sinh của tôi, được.

Vỏ bọc của anh cũng tốt thật, bề ngoài tỏ ra yêu thương tôi như vậy, ngay cả mật khẩu của anh cũng là ngày sinh của tôi.

Hình nền là hình của tôi lúc mang thai hai bé tháng thứ tám, bụng to lắm rồi, đang đứng ở bờ sông Hàn ngắm hoàng hôn.

Anh cũng giỏi thật, yêu vợ con thế cơ đấy!Tôi lướt một đoạn tin nhắn của anh và cô gái đó, toàn là bàn bạc về khách sạn.

Nào là chỗ này phong cách này, đồ tắm ở đây là theo phong cách này sẽ khiến mình được hòa nhập với văn hóa ở đó.

Tôi thấy còn có cả thông tin khách sạn ở Pháp và cả Anh.

Hóa ra những chuyến đi công tác của anh là đi khách sạn như vầy sao?

Tôi khóc, nước mắt rơi lả chả nhưng vẫn cố lướt thêm xem ngoài cô ta anh còn người nào nữa không.

Tôi thấy có rất nhiều tin nhắn có nội dung là "Hôm nay anh tuyệt lắm.", "Hôm nay anh rất tuyệt."

Dơ bẩn!Thật đáng kinh tởm!Bao nhiêu nỗi thất vọng, tổn thương dân trào.

Tôi nhìn hai đứa nhỏ của tôi mà nấc lên từng tiếng.

Cùng lúc đó anh đi ra, thấy tôi khóc anh "vờ" hoảng hốt dỗ dành tôi.Tôi vừa khóc vừa bảo "Em đã nói rồi, có làm gì thì làm chứ đừng để em chung chồng mà."

Anh giả vờ hỏi lại "Em nói gì anh không hiểu?

Chung chồng gì?

Em xem phim à?"

"Thôi đi, anh đừng có giả vờ, tôi biết hết rồi.

Tôi biết tôi có thai anh không động đến tôi được thì tôi cũng dùng tay giúp anh đó, tôi làm như vậy là vì cái gì?

Tôi sợ anh có nhu cầu rồi tìm người khác, tôi sợ cảnh chung chồng lắm, tôi không chịu được!

Rồi khi sinh con, tôi ở cử, anh cũng không động được, tôi mới bảo là để tôi giúp anh nhưng anh nằng nặc không chịu, bảo là không cần đâu, anh chịu được.

Anh bảo thế là vì anh có người khác giải quyết cho anh rồi, không cần tôi nữa chứ đâu phải là chịu được hay không được đâu.

Tôi cố gắng vung vén bao nhiêu thì anh lại đập đổ bấy nhiêu.

Nếu đã như vậy thì li hôn đi, tôi chán cái cảnh lo được lo mất này lắm rồi."

Anh im lặng để tôi vừa nói vừa trút giận lên người anh, tôi nói xong rồi thì anh mới nhẹ giọng bảo "Anh không có."

Tôi giơ điện thoại đưa cho anh tự xem tự hiểu, anh vừa xem tôi vừa xỉa xói "Chồng ơi là chồng, anh cũng vừa vừa phải phải thôi.

Bày đặt để hình nền là tôi, mật khẩu là ngày sinh của tôi mà lại đi cắm tôi ba bốn cái sừng.

Anh làm vậy trong lòng cảm thấy thoải mái lắm hả?"

Mặc cho cô xỉa xói, nặng nhẹ anh không hề lớn tiếng lại mà nhẹ giọng giải thích.

"Đây là thư ký Song."

Cô cười bất lực "Tôi nhớ không nhầm cô ấy có chồng rồi mà.

Hai người không biết xấu hổ à?

Đồ xấu xa! dơ bẩn!

Vô đạo đức!"

Anh cầm điện thoại, ngồi xuống bên cạnh cô rồi gọi cho người vừa gửi tin nhắn đó cho anh.

Người bên kia nhận máy anh liền bật loa lớn để cô nghe được cuộc điện thoại."

Thư ký Song, cô đang ở đâu?"

"Em ở nhà."

"Với ai?"

"Chủ tịch, sao anh hỏi vậy?

Em đương nhiên là ở với chồng em."

"Nghe nói cô có thai đúng không?"

Lee Bona hơi sững sờ.

Có thai sao?

Có thai thì chắc là con của chồng cô ta chứ sao cô ta dám có thai con anh được.

Mà nếu con của chồng cô tha thì....thì có thai cũng đâu có làm chuyện đó được, ảnh hưởng tới đứa bé mất.Bên kia cười nhẹ rồi trả lời "Bụng em to như vậy, hàng ngày anh gặp còn không biết à?"

"Ừ, tôi hỏi cho chắc."

Nói rồi anh nhìn cô.

Song, anh lại hỏi tiếp "Chuyện mấy cái khách sạn cô gửi là bên đầu tư chọn à?"

"Đúng vậy, họ muốn thay đổi phong cách của khách sạn để thu hút khách hàng.

Họ chọn rồi gửi nhờ anh xem xét cái nào tốt nhất thì làm cho họ đó ạ.

Dạo gần đây xu hướng khách sạn ở Anh và Pháp bắt đầu đổi hướng theo phong cách của Châu Á nhằm tạo sự mới lạ cho khách hàng.

Anh còn bảo em bàn bạc với họ chuyện thay áo choàng ở khách sạn thành đồ ngủ theo kiểu Châu Á cách tân hiện nay ý, em bàn rồi, họ rất đồng ý.

Lần này chủ tịch phu nhân cũng được lợi nhuận từ việc đồ ngủ này rồi."

"Ừ, vậy cảm ơn cô.

Tối rồi mà còn làm phiền."

"Dạ không sao ạ, sếp ngủ ngon."

Tắt điện thoại, anh nhìn sang cô nhẹ giọng.

"Đây là công việc, không như mình nghĩ đâu."

Anh biết vợ vừa sinh không lâu nên tâm lí hơi nhạy cảm.

Thân hình vợ cũng đã thay đổi quá, trong thời gian ngắn chưa trở lại như trước được nên sẽ tự ti.

Trước đây anh đào hoa, vợ suy nghĩ nhiều như thế cũng phần là do anh, anh không dám trách vợ.Trong lòng cô cũng nguôi ngoai được phần nào nhưng vẫn cứ khó chịu, cô giật điện thoại của anh rồi bấm ra ngoài tìm mấy cái tin nhắn "mùi mẫn" khác rồi đưa cho anh, cô hỏi "Vậy còn những cái này là sao?

Anh đừng hòng chối."

Kim Taehyung thở dài rồi chỉ vào tên người gửi.

"Là Jeon Jungkook với Jung Hoseok gửi mà mình."

"Các anh chơi gay à?

Đàn ông với nhau mà "Hôm nay anh tuyệt lắm" hả?

Hay anh lưu tên như thế để che mắt tôi?"

Kim Taehyung lại bấm gọi cho Jeon Jungkook và Jung Hoseok.

Đúng thật là hai người đó chứ anh không có lưu tên để che mắt cô.

Anh giải thích là tụi nó giỡn với anh chứ không có ý gì khác.Nghe chồng giải thích rồi chứng minh mà càng lúc cô càng thấy có lỗi.

Vừa rồi mắn anh nặng thế không biết anh có buồn không nữa.

Cô nắm tay anh, chân thành nói "Là em suy nghĩ nông cạn, em xin lỗi mình."

Kim Taehyung cười, nhẹ nhàng vuốt tóc cô rồi đặt lên má cô một nụ hôn "Mình thương anh nên mới như vậy, sau này dù có sai mình cũng đừng xin lỗi anh, anh không cần."

"Thế...mình cần gì?"

"Anh cần mình.

Cả đời này lúc nào cũng cần mình."

HẾT.

Thank's for reading.
 
Back
Top Bottom