Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
417,014
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
262180714-256-k510529.jpg

Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
Tác giả: minhha20041995
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Thể loại: hiện đại, ngược, HE.

Tác giả: Minh Hà.

Ngày viết: 15-3-2021
Ngày hoàn: 29-3-2022
❌Vui lòng không chuyển ver, sao chép ý tưởng hay edit dưới mọi hình thức.❌
👉Vì một lý do mà Lee Bona phải ký hợp đồng hôn nhân với Kim Taehyung.

Trong thời gian một năm kết hôn xảy ra vô cùng nhiều chuyện, tình yêu của hai người nhen nhóm từ đây nhưng không ai nhận ra, Kim Taehyung vẫn còn nặng tình cũ.

Còn Lee Bona sẽ rời đi sau khi hợp đồng kết thúc?
.......

 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
1: Gặp nhau


Tác giả: Minh HàNgày viết: 15-3-2021______________________________________Thời tiết đã se lạnh vì mùa đông đến, cơ thể Lee Bona lạnh đến nỗi run bần bật, ngoài chiếc áo ấm cũ ra cô còn chẳng có một cái khăn mỏng để giữ ấm cổ.

Nhìn xấp tờ rơi trên tay cô cảm thấy tủi thân vô cùng, đôi mắt chợt long lanh ngấn lệ.

Tại sao cô phải khổ như vậy chứ?

Ông trời thật không công bằng mà!

Tuổi 19 là cái tuổi đáng ra cô phải vô lo vô nghĩ, được vui chơi với bạn bè cùng trang lứa và được sống hạnh phúc bên gia đình của mình nhưng cô không thể.Trước đây gia đình Lee Bona thật sự rất hạnh phúc, lúc nào cũng vui vẻ.

Cho đến một ngày, mẹ cô phát hiện ba cô ngoại tình thì gia đình cô cũng tan vỡ từ đây.

Mẹ cô đã mất vì cơn đau tim ập đến do quá sốc, bà không ngờ người đàn ông mà bà yêu thương nhất, được cho là mẫu mực của gia đình lại nhẫn tâm làm chuyện trái với luân thường đạo lý đến như vậy.

Sau tan lễ của mẹ, cô đã rời khỏi ngôi nhà nhỏ ở khu cư xá ấy, rời khỏi nơi chất chứa bao nhiêu kỷ niệm đẹp cùng mẹ, rời khỏi người đàn ông cô hận nhất cuộc đời, người cô từng gọi là "ba".Ở đất Seoul rộng lớn này, cô thật may mắn khi được anh họ Min Yoongi cho sống nhờ nhà.

Công việc của anh rất bận, không ở nhà nhiều, cô cũng đi làm việc bán thời gian đến tận khuya nên cả hai cũng rất ít khi gặp nhau.

Tuy vậy thời gian rảnh cô cũng có nấu cơm, gọi anh về hoặc để phần cho anh.

Hai anh em cứ thế sống nương tựa nhau ở cái thủ đô xô bồ này.Rời khỏi nhà thì chỉ để Lee Bona không gặp mặt ba cô thôi, còn đống nợ ba cô thiếu bọn xã hội đen vì lấy tiền cho người phụ nữ kia thì vẫn còn.

Bỏ ông ấy vẫn không đành nên đành lòng nghỉ học từ năm 14 tuổi, ra đường làm thêm từ sáng sớm đến tối mịt ròng rã suốt năm năm nay nhưng vẫn chưa trả xong."

Haizz!

Tại sao lại phải khiến bản thân cực khổ đến vậy chứ?

Có phải mình quá nhân từ với ông ta không?

Vì một người phụ nữ mà tôi lại mất tất cả như này sao?"

Tự mình lẩm bẩm xong cô lại cười khổ "Nhưng nếu không trả, bọn chúng đánh ông ta chết mất."

Cô ngồi thơ thẩn, suy nghĩ một lát rồi đứng dậy tiếp tục phát tờ rơi.Tận 11 giờ đêm mới phát xong xấp tờ rơi dày cộm đó, Lee Bona bước đi hướng về phía nhà anh Yoongi.

Nhà cũng khá xa, đi xe buýt thì sẽ mất tiền, tuy không bao nhiêu nhưng cô vẫn lựa chọn đi bộ.

Từ trưa đến giờ cô không có gì vào bụng, lại quên ăn rồi, đầu óc bắt đầu lảo đảo, chóng mặt rồi ngã khụy xuống đường.

Trời đã khuya lại còn là mùa đông nên đường rất vắng, chẳng ai thấy cô cả.Chiếc BMW lao nhanh vun vút trên đường, bên trong là Henry đang cầm tay lái, người ngồi ở dãy ghế sau là Kim Taehyung.

Anh ngồi trong xe đang rất thư giản nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn đất trời mùa đông trên đường về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi.

Vô tình lúc anh liếc mắt nhìn ven đường có bóng dáng một người đang đi bỗng ngã quỵ xuống đất.

Kim Taehyung không mấy quan tâm, anh không thường xen vào chuyện của người khác, nhưng hôm nay có gì đó thôi thúc anh đừng xe lại xem sao.

Đường thì vắng thời tiết về đêm nhiệt độ ngày càng giảm mà có người lại ngất ở đây.

Cô gầy gò, nhỏ bé.

Chỉ có mình anh thấy cô, nếu không giúp thì cô sẽ chết mất.Lee Bona choàng tỉnh dậy sao giấc ngủ mê mang vì làm việc quá sức.

Nhìn xung quanh, đây không phải nhà của anh Yoongi, cũng không phải bệnh viện.

Căn phòng này rộng rãi nhưng chẳng có gì cả, cô thầm nghĩ đây là phòng cho khách?

Tiếng vặn nắm cửa vang nhẹ khiến Lee Bona chú ý nhìn về phía cửa.

Một người phụ nữ ngoài năm mươi mang theo một bát cháo bước vào.

Thấy cô người phụ nữa liền lên tiếng "Cháu tỉnh rồi?

Ăn cháo này."

Thím Han cười với cô trông rất hiền hậu, thím đặt bát cháo lên bàn cạnh giường cho cô.Lee Bona cúi đầu lễ phép nhận lấy bát cháo, nhẹ giọng "Con cảm ơn thím, thím là người giúp con ạ?"

Thím Han lắc đầu "Không, cậu chủ Kim đã giúp cháu.

Một lát cháu xuống dưới nhà chào cậu một tiếng nhé."

Thím Han dặn dò cô rồi đi ra ngoài.

Thím Han làm việc cho nhà Kim Taehyung cũng 5 năm từ ngày anh ra riêng sống một mình.

Lúc anh mang cô về thím rất bất ngờ.

Bởi vì ngoài gia đình người thân ra thì cô là người đầu tiên được phép vào Đài Sơn Quan này.

Thím cũng không hiểu tại sao Kim Taehyung lại làm vậy.Lee Bona ậm ừ cúi chào thím rồi ăn bát cháo trứng nóng hổi.

Trong lòng thầm cảm kích người đã cứu cô, người này thật có tấm lòng rộng lượng và bao dung.Lee Bona bước từng bước xuống bật thang.

Từ trên lầu đã thấy một người đàn ông vừa nhâm nhi ly rượu vừa lướt điện thoại ở phòng khách, trên tay còn có chiếc đồng hồ đính kim cương, quần áo cũng là đồ đắt tiền, nhìn sơ qua cũng biết người này là người giới thượng lưu chính hiệu.

Lee Bona vội vàng bước đến cúi đầu chào.

"Chào anh Kim, rất cảm ơn anh đã giúp tôi."

Kim Taehyung ngước lên nhìn cô gái mình vừa mang về.

Khuôn mặt cô đã bớt nhợt nhạt, bàn tay của cô chay sần, cứ cầm chặt áo khoác trên tay mà day day, chắc hẳn là đang căng thẳng.

Cũng phải, xung quanh Kim Taehyung lúc nào cũng tỏa ra hàn khí khiến người khác có phần bị lấn ác, cô như vậy cũng không có gì lạ.Kim Taehyung cũng chỉ là tiện tay nên mới giúp, anh cũng không cần cô cảm ơn.

Anh cất giọng trầm trầm trả lời cô "Tỉnh rồi thì về đi."

"Tôi thật sự là một người rất nghèo nên không có gì báo đáp.

Tôi sẽ luôn nhớ ơn này của anh, nếu có việc cần tôi giúp tôi sẽ giúp anh hết mình.

Đây là số của tôi."

Lee Bona ngại ngùng, vì thật sự cô chẳng biết báo đáp anh thứ gì, anh giàu có như vậy anh cũng sẽ chẳng cần tiền hay thứ gì từ cô.

Thôi thì để tạm lại số điện thoại cho có lệ vậy."....."

"Tôi xin phép."

Thấy người đang ngồi trước mặt không đếm xỉa gì nữa nên cô cũng xin phép về.

Ở lại càng lâu thì càng sợ thôi.

Quả thật người đàn ông này không làm gì cô nhưng đứng gần cứ thấy sợ, mồ hôi tay cô tứ tuông ra.Bước ra đường cô hít một hơi thật sâu, tận hưởng không khí khi mùa đông đến.

Tuy rất lạnh nhưng mùa đông là mùa cô yêu thích nhất.

Đôi chân nhỏ bước từng bước trên lớp tuyết trắng xóa đi theo con đường quen thuộc đưa Lee Bona về lại nhà anh Yoongi.

Mở cửa bước vào, ngôi nhà vẫn lạnh tanh không một bóng người.

Chắc hôm qua anh lại trực nên không về nhà đây mà.May thật, nếu anh ấy về không thấy mình chắc sẽ lo lắng lắm.Cô vào trong nhà, tắm, giặt giũ quần áo cho cả hai, dọn dẹp nhà cửa rồi cũng xách túi đi làm thêm.1 tuần sau...Hôm nay có một người bạn nhờ cô làm thay ở bar Fire giúp vì trùng với lịch kiểm tra.

Ở Fire rất phức tạp, thật tình Lee Bona cũng không muốn làm.

Nhưng nếu không nhận lời thì cũng ngại, vã lại người bạn này là bạn tốt của cô, cậu ta cũng năn nỉ cô nhiều lắm nên cô mới nhận lời.Ánh đèn chớp tắt liên hồi, cộng với âm nhạc sập sình chói tai vô cùng náo nhiệt như thật tiếc Lee Bona không hợp với nơi này chút nào.

Vì là bar lớn nên khách vào rất nhiều, Lee Bona phải mang nước uống đến từng bàn liên tục không biết khi nào mới được dừng.

Một chị đồng nghiệp thấy cô đi nhiều quá, lại còn mang giày cao gót nên cũng thương.

Chị ấy bảo cô đến bàn VIP số 7 trên tầng hai rót rượu cho khách.

Lee Bona tay cầm một chai whisky đi đến bàn số 7 như chị đồng nghiệp đã nói.

Bàn này có hai nam và một nữ, càng đi lại gần càng thấy người ở đó quen quen nhưng không nhớ là ai.

Lee Bona cúi đầu chào ba vị khách sang trọng đó, từ tốn rót rượu cho từng người rồi đứng nép sang một bên.Lee Bona cứ ngẫm nghĩ mãi lúc sau mới nhớ ra, thì ra người đàn ông cô nhìn thấy quen quen lúc nãy là người đã giúp cô trong cái đêm đầy tuyết tuần trước.

Nhưng giờ anh ta đang nói chuyện với hai người cùng bàn nên cô cũng không dám bắt chuyện.

Cô cứ đứng đó đợi họ uống hết thì rót rượu tiếp rồi lại nép sang một bên.Hôm nay Kim Taehyung đến bàn hợp đồng cho công ty, suốt mấy tiếng cứ chăm chú bàn bạc cho công trình sắp tới.

Cũng không để ý xung quanh ra sao, đến khi tiễn hai người kia về anh lại quầy tính tiền thì có một cô phục vụ lại chào anh.

"Anh Kim, lại gặp nhau rồi.

Anh nhớ tôi chứ?"

Lee Bona cúi đầu chào anh rồi buôn chuyện.Kim Taehyung giương đôi mắt đen láy nhìn cô, khuôn mặt không một cảm xúc nhưng lại vô cùng thu hút, ánh đèn chớp tắt chiếu vào khiến anh trông đẹp trai đến mê hoặc lòng người.Anh tự hỏi đã gặp mấy lần mà nhớ?

Anh lạnh nhạt trả lời như không quen biết gì sất.

"Không nhớ."

Nụ cười trên môi cô chợt trở nên gượng gạo, ngại chết đi được.

"Tuần trước, tôi ngất ở đường anh đã giúp tôi ý."

Cô nhắc lại chuyện của mấy ngày trước, mong là anh nhớ không thì nhục lắm.Kim Taehyung nhận lại thẻ từ nam tiếp tân, cho thẻ vào ví, cất vào túi quần rồi quay về phía cô.

Vẫn cái tông giọng trầm trầm, thái độ lạnh nhạt đó, anh bảo "Tôi nhớ rồi, có chuyện không?"

"À kh...không, tôi chỉ đến chào anh một tiếng hihi."

Cô chỉ muốn chào anh, vì nếu không sợ anh sẽ nghĩ cô là người không lịch sự.

Nhưng không ngờ anh không nhớ cô là ai hết, biết vậy không chào rồi, áp lực quá.

Nhìn Kim Taehyung dáng vẻ lịch lãm, phong độ như vậy làm cô có chút ngại và thiếu tự tin nên cũng không muốn dài dòng.

Kim Taehyung im lặng, quay lưng về phía cô bước ra khỏi Fire."

Tạm biệt anh." cô cúi đầu chào rồi quay lại làm việc tiếp............Kim Taehyung ngồi ở ghế sau xe bấm điện thoại xem tin tức, một dòng số quen thuộc của ba anh hiện lên.

Kim Taehyung chán nản chậm rãi bắt máy, giọng người đàn ông bên kia liền lên tiếng.

"Taehyung, con đúng là cứng đầu con có biết hôm nay con đã làm mất mặt ba như thế nào không?

Sao con để con gái của chủ tịch Choi đợi con một tiếng nhưng không đến?"

Giọng người đàn ông lớn tuổi vô cùng tức giận.Kim Taehyung cất giọng đầy chán ghét "Con đã nói con không muốn gặp cô ta, ba cũng đừng ép con gặp những người đó nữa, con bận lắm!"

"Hai mươi bảy rồi mà còn không chịu lập gia đình?

Con muốn ba mẹ lo cho con đến khi nào?"

Người đàn ông bên kia than phiền."

Chính ba là người phá vỡ hạnh phúc của con mà bây giờ lại lo sao?"

Taehyung bực tức, giọng anh vô cùng cáo gắt."

Ba biết ai tốt ai không tốt, con nhỏ đó đã đi hơn 3 năm rồi, cũng đã cắt đứt liên lạc với con.

Còn không mau quên nó rồi lấy vợ, sinh con mau lên!"

Người đàn ông kia giọng cương quyết ra lệnh."

Lại lấy vợ?

Ngày nào ba không nói ba ngủ không yên sao?

Được rồi tôi lấy cho ba vừa lòng."

Nói rồi Taehyung quăn điện thoại sang ghế bên cạnh.Chính người đàn ông đó đã cướp đi hạnh phúc của anh, giờ lại còn bắt ép anh làm theo ý của ông ấy.

Quả thật ông ta là một kẻ độc tài."

Giám đốc sẽ làm theo ý chủ tịch thật sao?"

Henry đang lái xe, nghe được cuộc trò chuyện.

Không ngờ Kim Taehyung sẽ đồng ý kết hôn, Henry còn tưởng anh sẽ cương quyết cho đến cùng."

Chỉ làm cho ông ta đừng nói cho đến khi tôi tìm được Jung Jiya."

Ánh mắt Kim Taehyung sâu thẳm nhìn ra phía những ánh đèn đường vàng, tâm trạng vô cùng bực dọc.

Nỗi cô đơn lại một lần nữa bao bọc lấy anh, lại nhớ đến người anh "thương" rồi.

Không biết dạo này cô ra sao, tại sao lại đến đó?Anh lại nghĩ tới Jung Jiya.

Hơn 3 năm qua Kim Taehyung đã cho người tìm từng ngóc ngách ở Hàn Quốc nhưng mãi vẫn không tìm được Jung Jiya.

Chưa có giây phút nào anh ngừng nhớ đến cô ấy, Jung Jiya của anh!.............Lại một tuần trôi qua thật nhanh và thật vất vả.

Hôm nay anh Yoongi không trực ca đêm, vụ án anh điều tra cũng vừa kết thúc nên anh muốn cùng với cô ăn một bữa.

Vốn định ăn gì đó ở nhà hàng nhưng cô không chịu nên anh Yoongi đành chiều cô mua đồ ăn ở cửa hàng tiện lợi rồi ra sông Hàn cũng nhau ăn.

Vừa để đồ ăn lên băng ghế thì Yoongi nhận được cuộc gọi, anh nghe máy xong thì quay sang nói với cô "Lại có chuyện nữa rồi, anh xin lỗi, anh phải đi liền." anh Yoongi gãi gãi đầu nhìn cô."

Không sao, em ăn xong sẽ về anh đừng lo."

Anh Yoongi ậm ừ, nhận lấy một cuộn kimbap và vài trái quýt rồi chạy đi ngay, Lee Bona thở dài nhìn đống đồ ăn trên băng ghế.Kim Taehyung nữa đêm lại muốn ăn mì nhưng đồ ăn ở nhà vừa hết, thím Han lại không kịp mua.

Giờ cũng tối, người làm đã ngủ hết, hôm nay cũng không có tuyết nên anh đành phải tự thân đi mua.

Cũng đã lâu rồi anh không đi dạo nên hôm nay cũng muốn đi quanh khu anh sống một chút.

Vì ở gần sông Hàn nên khung cảnh rất đáng để thưởng thức, mang ly mì cùng một chai nước ra gần bờ sông tìm chỗ, vô tình lại thấy người ta.

Dường như người này cũng thấy anh, cô nhìn anh rồi nở nụ cười thật tươi vẫy tay với anh.

Có vẻ như cô đi một mình, anh đi lại chỗ cô "Tôi ngồi đây được chứ?"

"Tất nhiên" Lee Bona vui vẻ dọn lại vài thứ để băng ghế trống hơn.Kim Taehyung ngồi xuống để đồ của anh sang 1 bên cho trống tay rồi bắt đầu ăn.

Kim Taehyung thường sẽ không thân thiện như vậy mà anh rất đáng sợ, nhưng về đêm anh lại cảm thấy vô cùng cô đơn.

Gặp cô ở đây nên anh cũng muốn ngồi cùng, có người cùng nói chuyện cũng tốt."

Anh Kim có hay đến đây không?"

Cô thấy ngồi im lặng sẽ rất ngại nên bắt chuyện với anh, thật ra gặp anh cô cũng không dám làm phiền nhưng anh đã đến ngồi cùng nếu không nói gì với anh thì không đúng lắm."

Không, chỉ là hôm nay muốn ngắm cảnh sông Hàn thôi."

Nói rồi anh tiếp tục ăn."

Tôi có hơi bất ngờ khi gặp anh Kim ở đây, không ngờ người giàu như anh lại chịu ăn thức ăn nhanh."

Lee Bona uống lon nước trái cây, nhìn ra những ánh đèn nhấp nháy bên bờ sông vô tư trò chuyện với người bên cạnh.Người giàu không được ăn thức ăn nhanh à?

Kim Taehyung khẽ lườm cô một cái rồi đổi chủ đề.

"Tôi chưa biết tên cô."

"Tôi tên Bona, Lee Bona.

Tôi cũng chỉ biết họ của anh thôi, anh tên gì?"

"Taehyung, à mà cô từng nói "nếu cần cô giúp gì thì cứ nói"."

Kim Taehyung đang đau đầu vì suốt một tuần qua không tìm được cô gái nào vừa mắt anh.

Vừa hay thấy cô cũng ổn nên muốn hỏi thử xem cô có đồng ý giúp anh không.

Bởi vì kết hôn càng nhanh thì càng tốt, ba anh sẽ không làm phiền anh nữa."

Vâng, anh cần tôi giúp gì sao?" cô quay sang nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh."

Phải, tôi muốn cô kết hôn với tôi."
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
2: Đồng ý kết hôn


Cô đang ăn dở cây xúc xích, nghe anh nói mà nghẹn rồi ho sặc sụa.

Cô vội cầm lon nước lên uống, một vài phút sau cô mới có thể nói chuyện lại được.

"Anh nói cái gì vậy?"

Cô nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh.

Đúng là Kim Taehyung đã từng giúp cô nên nếu anh ta có cần cô giúp thì cô sẽ giúp.

Nhưng muốn cô kết hôn với anh có phải là quá đáng lắm không?Kim Taehyung dững dưng đưa lon nước lên uống, thái độ không có gì thay đổi.

"Chỉ là kết hôn giả thôi, tôi có chuyện riêng nên cần cưới gấp"."

Xin lỗi nhưng về chuyện này có lẽ tôi không giúp anh được.

Anh tìm người khác đi."

Lee Bona đã hiểu ý anh nhưng thật tình cô không muốn làm công việc đó.

Sống một cuộc sống giả dối trong giới thượng lưu, thật tình cô không dám nghĩ đến.Kim Taehyung thở hắt ra một hơi lạnh lùng và chán nản, anh thật sự là cần cưới gấp rồi.

Tìm mãi vẫn chỉ có mấy người phụ nữ không ra gì.

Anh cũng sẽ không cưới những cô tiểu thư mà ba anh chọn, những người đó đều là tai mắt của ông ta.

Tất cả đều không đáng tin.Chợt điện thoại Lee Bona rung lên, một số máy lạ gọi đến.

Cô đi ra xa bật máy lên nghe, một giọng nam tự xưng là hàng xóm gần nhà ba cô nói."

Bona à, ba em bị một đám người đòi nợ đến đánh, ông ấy chảy máu rất nhiều.

Hiện giờ đang cấp cứu ở bệnh viện, mau đến đây nhanh đi."

Giọng anh ta có vẻ rất gấp rút."

Em sẽ đến liền."

Lee Bona cũng không hỏi gì thêm, đến bệnh viện trước cái đã.Rõ ràng tháng nào cô cũng trả tiền cho họ nhưng mấy hôm trước ba cô bị bệnh nên phải mua thuốc cho ông ấy, thành ra là trả tiền thiếu một chút.

Cô cũng không hỏi mượn anh Yoongi vì anh ấy đã lo hết tiền ăn và sinh hoạt trong nhà, công việc của cô mỗi tháng chỉ đủ đóng lãi cho bọn cho vai nếu mượn thì anh Yoongi sẽ cho luôn nên cô không nói.

Thiếu chỉ 25 ngàn vậy mà lại đánh người, đúng là bọn không có lương tâm.Cô vội chạy lại chỗ Kim Taehyung bảo có việc phải đi gấp, chào anh một tiếng rồi bắt xe đến bệnh viện ngay.

Kim Taehyung cũng không mấy quan tâm cô nữa, sau khi cô đi thì anh cũng bỏ về nhà.

Hôm nay lại không thể ngủ được đành vào thư phòng mở máy lên làm hết mấy việc đang dang dở, nghiên cứu thị trường đen một lát.

Sau đó lại mang việc của công ty ra xem xét.1h sáng.Tiếng chuông cửa Đài Sơn Quan vang lên, một lát sau thím Han đến trước phòng Kim Taehyung gõ cửa.

Thím nói là cô gái hôm bữa muốn gặp anh.

Kim Taehyung ra lệnh cho cô vào đợi ở phòng khách, sau đó anh cũng xuống liền.

Kim Taehyung đi xuống nhà thấy Lee Bona cứ ngồi thấp thỏm không yên.Vừa thấy anh đi xuống cô đã vội chạy lại.

"Anh Kim, chuyện kết hôn khi nãy tôi đồng ý.

Đổi lại anh cứu ba tôi đi" Lee Bona nắm lấy tay Kim Taehyung, đôi mắt cô cay xòe, đỏ lên như muốn khóc.Khi đến bệnh viện, cô được nghe kể lại ba cô bị đám cho vai đến tìm từ chiều.

Vì ông ở một mình nên bị đánh đến ngất mà không ai hay.

Đến khi phát hiện thì đã là buổi tối khuya, anh hàng xóm thấy ba cô nằm ở dưới đất xung quanh có rất nhiều máu.

Từ phòng cấp cứu đi ra, bác sĩ bảo ba cô mất máu nhiều quá, não cũng bị tổn thương nên ý thức không còn, tay và chân cũng bị gãy hiện giờ cần phẫu thuật gấp.

Bác sĩ kêu cô đi đóng tiền viện phí nhưng cô làm gì có số tiền lớn như vậy để chi trả, cô gọi cho anh Yoongi nhưng anh không nghe máy, anh đã đi đến chỗ nào cô cũng không biết, anh ấy chỉ là cảnh sát mới vào nghề nên cũng chẳng có nhiều tiền.

Ở nơi đất chật người đông này cô không có họ hàng nào khác ngoài anh thì phải làm sao đây?

Lúc này cô ngồi bệt xuống đất vô vọng.

Nhưng rồi chợt nhớ đến Kim Taehyung nên chạy đến đây cầu anh giúp đỡ.

Dù gì ông ấy cũng là ba cô, nếu có thể cứu ông ấy dù ông ấy chỉ còn 1% cơ hỏi sống thì làm gì cô cũng làm."

Được thôi, tôi giúp bằng cách nào?"

Kim Taehyung liền đồng ý, với Lee Bona thì chỉ cần tiền và điều kiện.

Không khó để anh đáp ứng."

Ba tôi sắp không xong rồi, đến bệnh viện đi.

Chúng ta vừa đi vừa nói".Lee Bona trên đường đến bệnh viện cùng Kim Taehyung đã kể hết mọi chuyện.

Đến nơi Kim Taehyung đưa thẻ đen của mình cho cô để cô làm thủ tục.

Cuối cùng ba cô cũng được vào phòng phẫu thuật, lúc này cô nhẹ nhõm hẳn ra.

Kim Taehyung từ lúc đến luôn túc trực bên cạnh cô.

Sau khi đã bình tĩnh lại, lúc này mới có thời gian quay sang nói lời cảm ơn anh.

"Anh Kim, tôi thật sự rất biết ơn anh.

Chuyện kết hôn tôi sẽ làm theo ý anh, vậy khi nào chúng ta kết hôn?"

"Ba ngày nữa, ngày mai đến nhà tôi ký hợp đồng.

Mọi chuyện còn lại tôi sẽ lo hết."

"Nhưng còn số tiền mà tôi đã lấy của anh.

Liệu tôi kết hôn xong thì có trả lại đủ cho anh không?"

"Đây xem như là tiền đặt cọc, hàng tháng tôi sẽ chuyển thêm tiền cho cô".Nhìn đồng hồ trên tay mới biết cũng đã gần sáng.

Kim Taehyung bỏ lại cô ở đó, anh về chuẩn bị đến đến công ty.

Hôm nay Kim Taehyung đã tuyên bố sẽ kết hôn khiến giới báo chí được một phen xôn xao.

Tổng giám đốc của chuỗi công ty kiến trúc kiêm bất động sản Victoria sẽ kết hôn trong 3 ngày nữa.

Quả thật là một tin vô cùng chấn động.

Không lâu sau đó ba anh liền tìm gọi anh đến để trách móc............6h sáng.Min Yoongi từ sở cảnh sát trở về nhà, cả đêm qua đúng là rất mệt mỏi.

Anh nằm trên giường gần như thiếp đi thi điện thoại lạnh đổ chuông.

Min Yoongi mắt mở sắp không lên, đưa tay mò tìm điện thoại ở trên bàn.

Là Lee Bona gọi đến."....."

"Anh về rồi, sao hôm nay đi làm sớm vậy?"

"....."

"Cái gì?

Cậu giờ có ổn không?"

Min Yoongi nghe tin từ cô thì liền tỉnh ngủ."....."

"Thôi để anh đến chăm cậu, em bận gì thì đợi anh đến rồi hẳn đi."

Cúp máy, Min Yoongi lấy đồ vào nhà vệ sinh tắm rồi bắt xe thẳng đến bệnh viện.

Anh chạy một mạch đến khu phòng hồi sức, Lee Bona đang ngồi ở trước cửa chờ anh.

Min Yoongi thở dốc đi từ từ lại phía cô."

Ông ấy vừa phẫu thuật xong, đang trong phòng hồi sức.

Em đã nói anh ở nhà nghỉ ngơi đi mà!"

Cô thấy Yoongi đến thì liền đứng dậy nói sơ qua về tình hình hiện giờ, cũng trách anh.

Cô biết anh vừa về thôi, chưa nghĩ ngơi được gì hết."

Anh cũng nên đến chăm chừng cậu, mà em nói em có việc gì muốn nói với anh?"

Min Yoongi hỏi cô, lúc gọi điện cô có nói khi nào gặp anh sẽ báo với anh một chuyện.

Giờ đã gặp nên anh hỏi xem sao.Lee Bona kéo Min Yoongi ra một chỗ vắng người, nhìn không có ai mới dám cất tiếng.

"Em sẽ kết hôn với một người."

"Em nói gì vậy Bona?

Sao lại kết hôn?"

Yoongi bất ngờ, trừng mắt lớn tiếng hỏi.Lee Bona bịt miệng Min Yoongi lại ra hiệu kêu anh nhỏ tiếng.

Cô kể hết sự tình cho Min Yoongi nghe."

Anh không cho phép, em xem em đã đủ chính chắn chưa mà dám quyết định như vậy?

Anh sẽ gom góp và mượn bạn anh một ít để trả lại cho anh ta, còn em thì cứ lo trả hết nợ cho bọn cho vay đi.

Anh không muốn em vì đồng tiền mà làm việc mù quáng như vậy."

Min Yoongi bình tĩnh dàng xếp lại mọi chuyện, anh không muốn suy nghĩ bồng bột của cô sẽ làm ảnh hưởng cả tương lai của cô sau này."

Anh à, với mức lương làm thêm ngày đêm của em bây giờ hàng tháng chỉ trả đủ tiền lãi cho bọn nó, rồi đến khi nào em mới trả dứt nợ đây?

Còn tiền viện phí của ba thì cao ngất ngưởng, anh gom hết tiền tiết kiệm rồi còn vay bạn anh để trả thì anh sẽ sống như thế nào đây?

Anh nghĩ cho anh một chút đi, em lớn rồi em tự lo cho em và ông ấy được"."

Phải, em lớn rồi, đủ lông đủ cánh rồi.

Muốn bay đi đâu thì đi đi, anh không quản nỗi nữa."

Min Yoongi giơ hai tay lên rồi phẩy phẩy 1 tay ý chỉ kêu cô đi đi."

Chỉ cần em kết hôn và sống cùng anh ấy một thời gian thì anh ấy sẽ trả hết nợ cũng như cho người chăm sóc ba em.

Tất cả chỉ là giả thôi mà anh."

Lee Bona nắm tay Min Yoongi khẩn thiết nói với anh, mong anh ủng hộ quyết định của cô."

Vậy em có nghĩ đến lúc hợp đồng kết thúc thì em sẽ ra sao không?

Em sẽ mang danh là vợ cũ tổng giám đốc của công ty đình đám, ai sẽ dám yêu em?

Em sẽ bị người đời dèm pha.

Tương lai gia đình riêng của em ở đâu?

Em sẽ ôm đống tiền của Kim Taehyung sống đến già à"."

Em không quan tâm, 5 năm qua em đã ngày đêm làm việc cực lực đến như thế nào anh cũng thấy đó.

Hiện giờ chỉ có tiền mới có thể giúp em thoát khỏi cuộc sống khốn khổ này thôi.

Dù sau này em có cô đơn đến chết em cũng sẽ không hối hận."

Min Yoongi rất thất vọng khi nghe những lời nói đó thốt ra từ miệng của em mình.

Anh nghĩ cô đã mất trí rồi, rồi một ngày cô sẽ hối hận vì đã cãi lợi của anh.

Min Yoongi quay người bỏ đi đến phòng hồi sức xem cậu của anh ra sao, hiện giờ anh cũng không muốn nói chuyện với cô nữa............Ở trong căn phòng rộng lớn và cao nhất trong tòa nhà công ty.

Một người đàn ông ngồi trên chiếc ghế da đắt tiền đang trách khứ người đứng đối diện."

Tại sao lại đột ngột như vậy?

Ba còn chưa biết mặt mũi của con bé ấy ra sao cơ mà"."

Gặp rồi nếu ba không đồng ý sẽ đuổi đi như Jiya à?

Con lớn rồi, sắp có gia đình rồi nên ba hãy thôi quản con đi."

Kim Taehyung bực mình đáp trả, anh đã nhẫn nhịn kết hôn cho ông ấy vừa lòng vậy mà còn gọi anh đến trách móc.

Anh cá cược còn chưa đến đâu ba đã nhảy vào phá làm anh mất mặt chết đi được."

Thằng mất dạy, mày dám nói với ba mày như vậy à.

Chẳng lẽ ba mày không được xem xét và đánh giá con dâu tương lai sao?"

Ba anh tức giận quát mắng."

Ba làm gì có tư cách!

Ba đã quên ba là người đáng ghê tởm và thối nát như thế nào sao mà lại đòi đánh giá người khác?"

Ánh mắt Kim Taehyung nhìn người đàn ông trước mặt vô cùng thù ghét "Thằng nghịch tử, cút ra ngoài!"

Ba Kim Taehyung nóng giận đập bể lọ hoa trên bàn.Không nói không rằng Kim Taehyung bước ra ngoài đầy hả hê, quả thật ông ta đáng được anh khi bỉ như vậy.

Điện thoại rung lên, Kim Taehyung đưa tay vào túi áo lấy điện thoại ra thuần thục nhấn nghe máy.Lee Bona đầu dây bên kia cất tiếng.

"Anh Kim, tôi đến nhà anh rồi""Tôi sẽ về liền."

Nói rồi anh quay sang nhìn Henry, không cần nói Henry đã hiểu ý lập tức lấy xe đưa Kim Taehyung về nhà........Mắt cô dán vào những bức tranh kỳ lạ trên tường rồi lại nhìn xung quanh, ngôi nhà được thiết kế và trang trí pha lẫn giữa Á và Âu.

Dù Lee Bona là người học ít hiểu nông nhưng vẫn cảm nhận được sự hài hòa tao nhã lại có phần uy nga tráng lệ trên từng chi tiết của căn biệt phủ này.

Hết ngắm nghía nhà cô lại nhìn những người giúp việc, người lau cửa, người lau bàn, người dọn dẹp.

Căn nhà rộng như một tòa lâu đài nên dù có nhiều người thì họ lúc nào cũng tất bật công việc.

Các người làm bỗng dưng đứng nghiêm trang nhìn ra cửa cúi đầu khiến cô cũng quay về hướng cửa xem có gì, thì ra Kim Taehyung đã về.

Anh đi lại chỗ cô, cô lập tức đứng dậy chào anh rồi cả hai cùng ngồi xuống.

Henry ở phía sau đi đến đưa cho Kim Taehyung hai bản hợp đồng, anh nhận lấy rồi đưa cho cô một bản anh giữ một bản.

Không thích dài dòng, Kim Taehyung liền nói đại khái các điều kiện có trong hợp đồng."

Hợp đồng có thời hạn 1 năm, sau khi kết hôn cô Lee sẽ sống cùng tôi.

Trong thời gian này cô làm gì, đi đâu đều phải báo cáo với tôi.

Tôi có quyền quản lý cô về mọi mặc và cô thì chỉ cần làm theo mọi thứ mà tôi yêu cầu, không được xen vào chuyện riêng của tôi.

Tôi sẽ mở cho cô một cửa hàng coffee để quản lý, hàng tháng sẽ chuyển cho cô một tỷ Won.

Cô đồng ý thì ký vào cuối trang."

Kim Taehyung vừa nói vừa nhìn sắc mặt cô thăm dò, trông cô có vẻ như rất do dự nhưng rồi cũng nhận lấy bút từ tay Henry và ký tên vào hai bản hợp đồng.

Kim Taehyung cười hài lòng đưa tay bắt tay cô.Lee Bona vẫn còn một thắc mắc, cô đi lại gần Kim Taehyung hỏi nhỏ.

Thật sự chuyện này khiến cô rất ngại nhưng không hỏi thì không được."

Tôi vẫn còn một thắc mắc, kết hôn chỉ là giả nên chúng ta không cần phải làm chuyện đó đúng không?

Ý tôi là chuyện vợ chồng, tôi chỉ hỏi cho biết để đề phòng chứ anh muốn thì tôi cũng không cho."

Cô thì thầm vào tai Kim Taehyung, lại gần anh cũng sợ sợ nên hỏi xong thì cô liền lùi ra vài bước.Kim Taehyung phì cười vì câu hỏi của cô, muốn đề phòng mà lại nói với anh sao?

Cô bị ngốc à?

Anh ngoắc tay bảo cô lại gần rồi nói nhỏ."

Tôi được quyền hôn cô Lee ở mọi lúc.

Tôi không muốn bị người khác nghi ngờ".Lee Bona cúi đầu gật gật, không sao cũng chỉ là hôn.

Đúng rồi, đã diễn thì phải diễn cả cảnh hôn.

Sao bây giờ cô có cảm giác giống bị lừa vậy?

Cô hơi hối hận rồi, hihi.
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
3: Lời tán tỉnh


Lee Bona lùi ra sau vài bước rồi ngồi xuống ghế sofa, nhẹ giọng "Tôi có một yêu cầu."

"Nói" Kim Taehyung ngồi chéo chân, nhìn cô xem cô muốn nói gì."

Tuy tôi với anh là hợp đồng, nhưng trên danh nghĩa tôi cũng là vợ của anh.

Vì vậy anh đừng đưa bạn gái của anh về nhà có được không?"

Lee Bona biết bản thân mình rất dũng cảm mới dám đưa ra yêu cầu với Kim Taehyung, vì cô để ý những người xung quanh anh có vẻ rất e dè khi tiếp xúc, thậm chí không dám nhìn mặt anh.

Điều đó chứng tỏ anh là một người khó gần, khó tiếp xúc, khó đưa ra yêu cầu.

Kim Taehyung khoanh tay ngồi dựa lưng vào ghế.

"Yên tâm, tôi sẽ không làm tổn hại thanh danh của cô."

Thật ra điều này cô không cần nói, vì trước đến giờ ngoại trừ mẹ và Kim Yoona thì không có người phụ nữ nào được phép đến nhà anh.Kim Taehyung nhận lấy một chiếc túi giấy từ Henry đưa cho cô kèm lời dặn.

"Thay cái này rồi cùng tôi đi chụp ảnh cưới".Lee Bona nhận lấy rồi theo thím Han vào phòng thay đồ.

Cô bước ra với chiếc váy xanh ngọc ngọc đơn giản, chân mang một đôi cao gót đính pha lê sang trọng.

May thật chân cô size cỡ trung nên mang vừa đôi giày này, nếu không sẽ đau chân lắm.

Kim Taehyung xem xét từ trên xuống dưới, anh gật đầu rồi cùng cô bước ra khỏi Đài Sơn Quan.-------------Hai ngày sauLee Bona từ bệnh viện về, cô đã thức cả đêm để canh chừng ba, bây giờ cô đang rất buồn ngủ và mệt mỏi.

Bước vào nhà đã thấy nhà cửa sạch sẽ, đồ cũng đã được giặt.Anh Yoongi vất vả rồi!Cô vào nhà vệ sinh, tắm thay ra đồ mặc ở nhà rồi đi vào bếp nấu một chút đồ ăn.

Khi nãy cô điện anh Yoongi, anh ấy nó sẽ về ăn trưa cùng cô.

Hôm nay cô sẽ nấu món canh kim chi mà anh thích, lần này nấu cho anh không biết đến bao giờ mới có thể nấu một lần nữa.

Cô tự trách tại sao trước đây lại quá ỷ lại vào anh Yoongi, chỉ là bữa ăn hàng ngày cũng để cho anh làm một mình.

Nghĩ kĩ lại mới thấy, sống cùng anh từ năm 14 tuổi, lúc đó anh vừa là sinh viên năm hai, đến giờ cô đã gần 20 tuổi thì anh Yoongi cũng đã làm việc ở cục cảnh sát được hơn một năm rồi.

Hơn năm năm qua anh Yoongi đã vừa học, vừa làm việc, vừa chăm, sóc nuôi nấng cô trưởng thành.

Anh ấy còn tốt hơn gấp trăm ngàn lần ba cô.

Sao này cô nhất định sẽ đối tốt với con của anh Yoongi cho mà xem.Min Yoongi về, vừa vào nhà bếp đã nghe mùi thơm nức mũi.

Anh cố tỏ ra vui vẻ khi gặp cô.

Không biết sau này anh còn có thể bắt gặp hình ảnh tiểu nha đầu này nấu ăn nữa hay không?

Anh sợ sau này Lee Bona trưởng thành, có gia đình riêng, có cuộc sống mới anh sẽ không còn nhìn thấy em gái mình hàng ngày vui vẻ cười nói mỗi khi anh đi làm về nữa.

Nhưng ai rồi cũng phải trưởng thành, anh biết anh không nên có suy nghĩ ích kỷ như vậy.Min Yoongi và Lee Bona cùng nhau vui vẻ ăn thật ngon miệng, cùng nhau kể lại những chuyện lúc cô còn nhỏ.

Hai người đều tận hưởng những giây phút khi còn có thể ngồi cạnh nhau.

Cô và Min Yoongi ngồi xem lại bộ phim mà cả hai cùng thích, chợt Lee Bona ngập ngừng lên tiếng."

Ngày mai.....

Anh có thể đến hôn lễ của em có được không?

Dù chỉ là đóng kịch nhưng anh hãy đưa em lên lễ đường có được không?"

Lee Bona quay sang nhìn Min Yoongi ánh mắt đầy hi vọng."

Anh sẽ không đến."

Min Yoongi dù rất thương em gái nhưng anh vẫn chưa chấp nhận được việc hợp đồng hôn nhân của cô.

Đối với anh, tình cảm là trên hết không thể nào đóng kịch được."

Em biết anh vẫn chưa chấp nhận được việc này nhưng anh có thể vì em được không?

Ở nơi toàn người xa lạ như vậy nếu không có anh em sẽ rất sợ" Lee Bona nắm lấy bàn tay to lớn của Min Yoongi khẩn thiết mong anh đồng ý.Im lặng suy nghĩ một lát nhưng rồi anh vẫn từ chối.

Thương em gái thì có đấy, nhưng anh đến thì cũng xem như ủng hộ nó bước vào con đường mù mịt ở giới thượng lưu còn gì.

Đến khi nào Lee Bona tìm được hạnh phúc của nó anh sẽ là người ủng hộ nó hết mình.------------------Tiếng nhạc du dưa vang lên trong hôn lễ, một người đàn ông tầm hơn 50 tuổi được Kim Taehyung thuê đóng giả ba của Lee Bona đang dắt tay cô đi đến trước mặt Kim Taehyung.

Khoảng khắc này đối với một người con gái rất thiêng liêng, được mặt một chiếc váy thật đẹp, được bước đến bên người mình yêu thương.

Nhưng cô thì khác, chẳng có gì gọi là thiêng liêng hay đáng nhớ, chỉ có một chút bỡ ngỡ khi được mặt một chiếc váy cưới vô cùng lộng lẫy.

Còn mọi thứ xung quanh cô ngày hôm nay đều là giả, tất cả chỉ là một màn kịch do Kim Taehyung chỉ đạo và cô là một con rối trong màn kịch kết hôn này.

Kim Taehyung mỉn cười nhìn cô, anh đưa tay đón lấy bàn tay của cô thật ôn nhu.

Hôm nay anh cũng mặc một âu phục không khác lúc đi làm mấy, vẫn rất nhã nhặn, lịch lãm không thiếu phần cuốn hút bởi khuôn mặt tuấn tú trời phú, chỉ là bộ âu phục này được thiết kế là một đôi với chiếc váy của cô.

Cả hai cùng đọc lời thề, đeo nhẫn cưới cho nhau và cuối cùng là một nụ hôn trước mặt hàng trăm người có trong buổi lễ, cả hai đều thể hiện rất tốt "vai diễn" của mình.--------------Sau khi kết hôn, hơn một tuần Lee Bona chỉ ở nhà để tiếp họ hàng của Kim Taehyung, họ đến làm thân cũng có, thăm dò cuộc sống của cô cũng có.

Cô tự hỏi tại sao những người lắm tiền nhiều của này lại giành quá nhiều thời gian để săm soi cuộc sống của người khác đến như vậy?

Thay vì đi đến cứ hỏi chuyện cô như vầy có phải ở nhà ngủ có phải tốt hơn không?Mấy ngày nay cô chỉ được phép liên lạc với anh Yoongi qua điện thoại để hỏi thăm tình hình của ba.

Kim Taehyung không cho phép cô đến bệnh viện, vì nhỡ có một tên nhà báo nào đó chụp ảnh lại rồi đăng tin không đúng thì sẽ ảnh hưởng đến anh.

Hiện vừa kết hôn anh cũng không muốn bị moi tin tức gì về anh và cô.

Là một tổng giám đốc của tập đoàn lớn đồng thời là một ông trùm mafia khét tiếng nên Kim Taehyung tránh xuất hiện trên giới truyền thông càng nhiều càng tốt.Hôm nay là ngày nghỉ, Kim Taehyung đã cho người làm thật nhiều món ngon cho cô.

Đây là thưởng cho những ngày qua cô đã một mình tiếp những người họ hàng xa lơ của anh khi anh bận việc ở công ty.

Anh gõ cửa phòng gọi cô nhưng mãi chẳng nghe tiếng động gì nên đành mở cửa vào kêu."

Lee Bona dậy..."

Kim Taehyung đi lại giường định lấy chăn của cô để cô mau tỉnh.

Anh ngỡ ngàng nhìn một loạt người cô rồi kéo chăn lại cho cô.Lee Bona tỉnh dậy thì thấy anh đang đắp chăn lại cho cô, nhưng thói quen của cô là ngủ khỏa thân.

Bây giờ cô không có một mảnh vải, cô hét toán lên.

"Làm gì vậy?

Ra ngoài!"

Kim Taehyung dửng dưng nhìn cô như không có chuyện gì.

Đây cũng đâu phải là lần đầu anh thấy cơ thể phụ nữ.

Đây cũng là tại cô ngủ mà không mặc đồ thôi, không phải tại anh."

Xuống ăn trưa."

Nói rồi Taehyung đi ra khỏi phòng đóng cửa lại.Lee Bona tức muốn khóc, sau anh ta lại tự tiện như vậy?

Còn không xin lỗi cô một tiếng.

Nhục nhã thật sự!

Cô mặt đồ vào rồi lại lên giường chùm chăn lại.

Không muốn ăn uống gì nữa hết.

Kim Taehyung ngồi xem điện thoại và uống một ít trà ở nhà bếp đợi cô nhưng đã 30 phút rồi vẫn không thấy cô xuống.

Anh cho người lên phòng gọi Lee Bona lần nữa mới thấy bóng dáng cô.

Lee Bona vô cùng bực mình nhưng lại sợ Kim Taehyung nên đành phải đi xuống theo lời anh.

Cô ngồi vào ghế đối diện anh, Kim Taehyung ra hiệu kêu cô ăn.

Cô cầm đũa lên tùy tiện gấp vài món cho vào miệng, khuôn mặt vẫn cố tỏ ra bình thường nhất có thể."

Một lát nữa ra ngoài cùng tôi."

Kim Taehyung tắt điện thoại, đặt xuống bàn bắt đầu cầm đũa lên dùng bữa."

Ừm."

Lee Bona gật đầu chấp nhận, đây là chỉ thị không thể không nghe theo."

Sao?

Khó chịu à?"

Kim Taehyung thấy sắc mặt cô không tự nhiên, anh cũng đã biết lý do nhưng vẫn hỏi."

Nếu đổi lại sáng nay người nằm trên giường là anh thì anh sẽ dễ chịu lắm sao?"

Lee Bona thẳng thắn trả lời, vài giây sau đó cô lại hối hận khi thấy nụ cười tà mị trên khuôn mặt của Kim Taehyung."

Không, không những tôi mà cô Lee đây cũng sẽ rất dễ chịu."

Kim Taehyung chòm đến ghé sát vào tai cô thì thầm.Lee Bona chợt có cảm giác ớn lạnh đến rùng mình, hôm nay trông Kim Taehyung không giống như lần đầu gặp.

Lần đầu tiên gặp anh đã rất lịch sự và có vẻ rất lạnh lùng khó gần, lại có chút đáng sợ.

Còn bây giờ nhìn có vẻ như vừa quan tâm, vừa xa lạ, lại rất nguy hiểm và biến thái.

Rốt cuộc Kim Taehyung là loại người như thế nào?

Là người tốt hay xấu cô cũng không biết được.Lee Bona cúi đầu ăn, "Anh đùa hơi quá rồi." cô muốn lãng tránh chuyện này, và càng không muốn ở gần Kim Taehyung nữa.
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
4: Từ chối


Kim Taehyung cầm dao lên cắt thịt nhưng mắt thì chăm chú nhìn vào cô "Trông em tuyệt đấy, có muốn thân với tôi hơn không?"

Lee Bona khẽ rung người khi đã hiểu được nghĩa bóng câu nói của Kim Taehyung, cô trả lời rất dứt khoát "Không muốn, anh đừng giở trò với tôi!"

Cô vẫn cúi đầu không dám nhìn Kim Taehyung.

Bởi vì nếu nhìn cô sẽ bị khí thế ngút trời của anh lấn át, không có can đảm nói chuyện dõng dạc như bây giờ."

Tôi thích rồi thì em có thể nói không muốn sao?"

Kim Taehyung ôn nhu sắp một ít thịt anh vừa cắt vào chiếc dĩa nhỏ, đẩy nó đến trước mặt cô.Cô cố hít thở thật sâu để kìm nén sợ hãi "Anh đừng có mà ngang ngược, anh trai của tôi là cảnh sát đấy!"

Mạnh miệng là vậy, nhưng lỡ Kim Taehyung manh động thì cô chỉ có thiệc.

Lúc đầu tại sao cô không nghĩ có ngày anh ta sẽ giở trò háo sắc với cô, thật ngu mà!Kim Taehyung phì cười trêu chọc "Sợ quá cơ đấy, về mặt pháp lý thì em là vợ của tôi.

"Lee Bona muốn đứng dậy đấm Kim Taehyung một phát, nhưng lá gan của cô lại nhỏ quá.

Kim Taehyung muốn lật lọng sao?

Rõ ràng cô chỉ ký hợp đồng kết hôn với anh, cô cũng chấp nhận cho anh hôn nhưng giờ anh càng đòi hỏi quá đáng.

Nếu lại nghe theo anh thì chẳng phải là cô đã bán thân cho Kim Taehyung sao?

Cô cười gượng "Chúng ta đang là đối tác với nhau, anh không sợ nếu làm quá tôi sẽ quay lại cắn ăn sao?"

Thoắt cái anh đã ở phía sau cô, tay trái đặt lên vai, tay phải đưa con dao vừa cắt thịt còn vương lại một ít máu kề lên cổ cô.

Giọng anh trầm trầm, đáng sợ vô cùng.

"Tôi ghét nhất là phản bội, nếu cô dám quay lưng với tôi thì cả cô và ba của cô sẽ không toàn thây.

Hiểu chưa?"

Cô sợ cứng đơ người, vài giây sau cố gắng lắm mới gật đầu được vài cái.

Kim Taehyung bỏ tay ra khỏi người cô, đùa như vậy là đủ rồi.

Anh rời nhà bếp đi thẳng lên thư phòng.

Một lúc sau cô ăn xong đi vòng sang phòng khách thì thấy Henry từ ngoài mang theo một chiếc vali đi vào.

Anh cúi đầu chào cô, định đi nhưng cô vì tò mò nên kêu lại.

"Đó là cái gì vậy?"

Henry kính cẩn trả lời cô, "Là đồ đi công tác của tổng giám đốc thưa phu nhân".

Nghe cách nói chuyện cũng thấy là người được rèn giũa rất tốt.

Nhưng nói chuyện như này cô không quen lắm, cứ thấy ngượng ngượng.Lee Bona ậm ừ rồi về phòng riêng của cô tắm, chuẩn bị đến xem cửa hàng cà phê Kim Taehyung đã mua cho cô như thế nào.

Tuy hiện giờ vẫn còn chưa hoàn thành nhưng cô đến để xem có hợp với ý của mình không.........Kim Taehyung ngồi ở thư phòng xem mớ tài liệu báo cáo tình hình của thị trường đen.

Lần này đến Thụy Điển với vỏ bọc ký hợp đồng làm ăn với một công ty đầu tư nước ngoài nhưng thật chất việc chính là giám sát và kiểm tra lô hàng vừa vận chuyển đến biên giới Thụy Điển - Na Uy.

Venn Tóc Đỏ là một khách hàng lớn của Kim Taehyung, ở Châu Âu chỉ cần nhắc đến Venn Tóc Đỏ thì ai nấy đều khiếp sợ.

Có mua chuộc bao nhiêu tiền cũng chẳng ai dám đụng vào, thế lực của anh ta thật sự rất hùng hậu.

Đơn hàng này lại vô cùng lớn nên Kim Taehyung bắt buộc phải có mặt để quản lý.Tiếng gõ cửa thư phòng vang lên, Kim Taehyung không cần biết là ai nhưng vẫn gọi vào.

Lee Bona mặt một cái áo len cao ôm chiếc cổ thon khoác ngoài là chiếc áo da và quần bò, chân mang một đôi cao gót, tay cầm một chiếc túi nhỏ.

Trang phục rất thời thượng, cô ra ngoài nếu bị nhận ra là vợ giám đốc cũng không làm anh mất mặt.Cô cất giọng có phần rụt rè hỏi "Tôi đi xem cửa hàng đã tiến hành đến đâu rồi, có được không?"

Kim Taehyung ngước lên nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới "Gọi tài xế Won đưa đi."

"Ừm" cô cúi đầu chào, định đóng cửa phòng thì Kim Taehyung gọi."

Tối nay dự một buổi liên hoan ở công ty, về nhà trước 5 giờ."

Anh ngồi dựa lưng vào ghế, mắt nhắm nghiền như đang thư giãn."

Tôi biết rồi, tôi đi đây."

Cô đóng cửa lại rồi rời đi.............Min Yoongi vừa từ sở cảnh sát ra đã bắt xe đến bệnh viện.

Ba của Bona đã tỉnh lại mấy ngày nay, anh cũng có báo cho cô biết.

Trên đường đi anh có ghé lại một quán cháo mua cho ông một phần.

Vừa vào phòng bệnh riêng của ba cô đã thấy có cô y tá đến kiểm tra, cô y tá gặp anh vui vẻ báo lại tình hình sức khỏe vẫn ổn, phục hồi cũng rất tốt.

Anh Yoongi đỡ ba cô ngồi dậy một cách cẩn thận.Min Yoongi cười, giơ hộp cháo trên tay lên "Cậu đói chưa?

Con có mua cháo cho cậu nè, để con đút cậu ăn."

Đáp lại anh là một cái gật đầu nhẹ.

Min Yoongi thổi muỗng cháo trên tay một lúc mới đưa đến miệng của ông, ông chậm chạp há miệng ăn.

Một lúc sau ông thì thào "Na Na đâu?"

Giọng ông còn rất yếu ớt.Từ lúc ông tỉnh lại, ngày nào gặp Min Yoongi cũng hỏi cô đâu và ngày nào Min Yoongi cũng trả lời câu này "Em ấy bận đi làm, không đến thăm cậu được.

Cậu mau khỏe lại về nhà sẽ dễ gặp em ấy hơn."

Min Yoongi biết thật ra nếu có thời gian Lee Bona cũng sẽ không đến thăm ông.

Lee Bona nói với anh cô vẫn còn hận ba rất nhiều, ông ấy càng muốn gặp cô thì cô sẽ càng tránh né, để cho ông bị dày vò vì lỗi lầm đến chết ông cũng không thể quên được.

Nhưng anh biết thật chất cô vẫn rất thương ba, cô đã làm mọi cách để cứu ông ấy từ cõi chết trở về, chỉ là bề ngoài cô không muốn tha thứ cho ông.----------Lee Bona sau khi xem xét và yêu cầu chỉnh sửa ở một vài thứ thì cũng yên lòng.

Đây là cửa hàng do cô làm chủ và sẽ gắng bó với cô sau này nên phải kiểm tra rất kỹ.

Phần trang trí cũng đi vào giai đoạn cuối, nhân viên cũng đã được chọn tỉ mỉ, giờ chỉ còn đợi cô hướng dẫn nhân viên pha chế nữa là xong.

Trước đây cô từng làm nhân viên ở vài cửa hàng đồ uống lớn nhỏ, kinh nghiệm pha chế cũng học được không ít.Đi ra xe chuẩn bị về, thấy vẫn còn sớm nên cô nhờ tài xế Won đưa cô đến trung tâm thương mại.

Trước đây cô từng là nhân viên tiếp thị ở trung tâm thương mại có một số món đồ rất thích nhưng không thể mua, giờ thì khác rồi.

Dạo vòng quanh có rất nhiều đồ xinh, vừa mắt nhưng bản tính tiết kiệm đã thành thói quen của cô.

Cứ nghĩ hôm nay sẽ tự thưởng cho bản thân nhiều đồ lắm nhưng chỉ nhìn một cái rồi thôi.

Đi qua cửa hàng đồ nam, cô bị thu hút bởi những chiếc caravat rất gì đó mang đậm phong cách quý ông của Kim Taehyung, bình thường anh cũng hay dùng những loại như trong cửa hàng.

Trông thời thượng phết ra.Hay là mua cho anh Yoongi một cái?

Nghĩ là làm, cô đi vào cửa hàng Berg&Berg, một hãng caravat nổi tiếng.

Nhân viên tiếp đón vô cùng niềm nở, xem một loạt cuối cùng cô chọn được một cái caravat xanh đen sang trọng.

Anh Yoongi thích màu tối, có lẽ anh sẽ rất thích món quà này.

Lee Bona vui vẻ bước vào xe rời khỏi trung tâm thương mại.

Cô mở điện thoại bấm vài thao tác cuộc gọi đã được kết nối."

Anh đang ở đâu vậy?"

Lee Bona cười tủm tỉm, tay cứ xoa xoa hộp caravat trong tay."

Anh vừa từ bệnh viện về."

"Được rồi, một lát nữa gặp."

Cuộc gọi kết thúc sau tiếng ừ của Min Yoongi.Cô trở về nhà sau gần nữa tháng, ngôi nhà vẫn im lìm, trống vắng như hôm nào.

Bước vội vào nhà.

Ở sau bếp, Min Yoongi đang ăn vội hộp cơm vừa mua.

Cô tươi cười đi đến ngồi đối diện anh."

Trông ngon ghê, từ trưa đến giờ em chưa ăn gì hết."

"Lấy muỗng đi anh mày cho một miếng."

"Thôi, một lát nữa em về bên kia ăn.

Em đi ngang một cửa hàng, em nghĩ anh thích cái này."

Cô mở hộp đựng caravat ra để trước mặt Min Yoongi, "Hãy mang nó khi mặt cảnh phục, anh của em mặt cảnh phục là đẹp nhất."

Cô cười, giọng nói cô nhẹ nhàng trầm ấm.Min Yoongi nhìn thấy tên nhãn hiệu nổi tiếng thì liền khó chịu, anh không muốn cô phung phí vào những thứ xa xỉ này, càng khó chịu khi biết cô sử dụng tiền do 'lừa người khác' mà có "Mang nó về đi." khuôn mặt anh lạnh nhạt, giọng điệu có phần không vui."

Anh không thích sao?

Màu này anh rất thích mà."

Lee Bona xem lại caravat, nhìn Yoongi cô có hơi bối rối.

Cô cứ tưởng là anh sẽ thích."

Anh sẽ không bao giờ dùng những thứ do em bán mình mà có đâu.

Từ đây về sau đừng mua cho anh thứ gì hết."

Min Yoongi đặt đũa xuống, chán nản không muốn ăn."

Em không bán mình, anh là người biết rõ mà."

Cô bức bối khi nghe những lời nói từ Min Yoongi."

Kết hôn với người khác để được trả tiền, đó không phải là bán bản thân rồi sao?"

Câu nói của Min Yoongi thấm vào từng tế bào của cô.

Ngẫm nghĩ lại thì anh nói thật không sai.

Thật nhục nhã, vậy mà khi nãy cô còn vui vẻ quên mất bản thân đang nhờ cái gì mà có nhiều tiền, đổi đời trong chớp mắt.

Cả hai im lặng một lúc sau cô mở lời rời đi.Khi cô quay lưng đi Min Yoongi đã cất tiếng hỏi "Na Na, thật sự phải làm việc đó sao?"

Tiếng gọi "Na Na" thật thân thiết đến ấm lòng nhưng câu hỏi lại khiến cô chùn xuống, nhất thời không biết trả lời như thế nào.

Cô đã hứa với Kim Taehyung, nếu không ký hợp đồng thì tiền ở đâu trả lại cho anh ta?

Cũng chưa chắc trả tiền lại cho anh ta là xong, hợp đồng cũng đã ký, cô còn có thể làm gì khác?Cô vẫn giữ nguyên tư thế quay lưng về phía Yoongi, giọng buồn buồn "Anh giữ gìn sức khỏe, em đi."

Nói rồi nhanh chóng rời khỏi.
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
5: quá khứ


Ở thư phòng, không gian im lặng ảm đạm bao trùm.

Cả căn phòng lớn chỉ nghe vang vọng tiếng gõ máy tính.

Tập trung xử lý nốt dự án vừa được bổ nhiệm, suốt mấy tiếng liền cuối cùng cũng xong.

Kim Taehyung gấp laptop lại, ngồi dựa ra sau ghế nhắm mắt định thần.

Chợt anh nhìn vào khung ảnh trên bàn môi bất giác tạo thành một đường cong nhẹ.

Trong bức ảnh là hình ảnh gia đình bao gồm anh, ba mẹ và em gái.

Mọi người đều nở nụ cười tươi.

Đây là tấm ảnh chụp trước khi anh đi du học, cũng là một ít êm đềm trước khi sóng gió ùa đến....................Trước đây Kim Taehyung có một cuộc sống rất bình thường như bao người.

Tuy là thiếu gia của một gia đình trâm anh thế phiệt nhưng anh khá giản dị, thích đi học, có chơi bời nhưng không để mình sa sút.Mãi cho đến khi anh đi du học, thay đổi môi trường sống, được tự do bay cao thì anh ngày càng thích tự do, không muốn ép buộc bản thân theo khuôn khổ nữa.

Hàng ngày anh đến trường điều đặn, nắm vững kiến thức cần có rồi thì tối đến bar, clup nào cũng có mặt anh.

Đến nỗi Mark- một chủ của bar nổi tiếng ở Mĩ còn biết đến thiếu gia tài phiệt là anh.Thời đó ngông cuồng cộng thêm lúc đó Jung Hoseok và vài người bạn khác cũng đều đi Mĩ như anh, bọn con trai mới lớn tụ tập lại chỉ có thách thức nhau mà thôi.

Với cái tiếng sát gái thời bấy giờ anh được đám bạn thách thức cua em gái của Mark - Jung Jiya.

Mấy lần đến đây anh cũng đã thấy cô ta rồi, là người Châu Á và còn là gốc Hàn.

Trông dáng vẻ cũng giống với một người mà anh biết, là một con bé anh đã gặp và không quên được nên liền đồng ý với thử thách đó.Năm đó Jung Jiya vừa bước qua tuổi 18, sắc đẹp và sức hút đang ở độ cao trào nhất nên được rất nhiều thiếu gia, công tử để ý đến.

Cô còn được tung hô là nữ thần bóng đêm, là một cô gái quyến rũ mà ai cũng muốn có.

Chỉ tiếc anh trai của cô ta là Mark, một người không dễ đụng độ nên dù thích nhưng chẳng dám đến gần.Kim Taehyung thì khác, anh biết rõ thế lực của mình đến đâu.

Lúc bấy giờ ba anh vẫn còn là một mafia có tiếng, có quyền ở Châu Âu.

Mark còn phải nể ba của anh mấy phần thì anh cũng chẳng có ngán một ai.

Thế là anh bắt đầu tiếp cận Jung Jiya, anh bằng sự lãng mạn của độ tuổi đôi mươi tươi tắng, sự chịu chơi, chịu chi và cả khuôn mặt anh tuấn đã dễ dàng làm Jung Jiya đổ gục.

Sau vài lần hẹn hò cả hai đã có bước tiến sâu hơn, phát sinh quan hệ và rồi công khai với mọi người.Kim Taehyung lúc đầu cũng chỉ muốn thắng cực nhưng dần già, cảm nhận được sự thích thú của ái dục nên không muốn rút ra.

Anh luôn mơ hồ nhìn Jung Jiya với dáng vẻ gây thơ, ngượng ngùng rồi tưởng tượng ra cô gái nọ khi trưởng thành.

Quả thật Jung Jiya có rất nhiều điểm giống với người đó.Được một thời gian thì Kim Taehyung bắt đầu lao đầu vào việc học như điên, anh chợt nhận ra mình không thể cứ như vậy được.

Anh phải mau chóng quay về để chứng kiến quá trình cô gái đó trưởng thành, bỗng dư một ngày nhìn Jung Jiya rồi anh lại sợ cô gái đó sẽ sa ngã.

Đến năm 24 tuổi anh đã có được bằng Tiến sĩ ở Mĩ rồi về nước, lúc đó Jung Jiya cũng theo anh về.Lúc này anh đã trưởng thành hơn so với lúc mới sang Mĩ, đã bắt đầu nghiêm túc và có trách nhiệm với cuộc đời của mình, có trách nhiệm với gia đình của mình hơn.

Cũng là lúc này ba đã bắt đầu ngõ ý giao lại quyền điều hành một bang phái mafia cho anh, cũng là lúc này vì quá vô ý mà anh đã làm mất một thứ quan trọng của ba vào tay Jung Jiya.

Sau quá trình tìm kiếm anh lại phát hiện ba có một bí mật đang giấu mình.Một đứa trẻ được tìm thấy cũng với một người phụ nữ xa lạ anh chắc chắn rằng người đàn bà đó là do ba đã lăn chạ ở bên ngoài, đứa nhóc kia là con riêng của ba.

Lúc đó anh lập tức trở mặt với ba của mình, quyền hành ba giao lại cho anh, anh dùng nó để phản lại ba.Sự tức giận của anh lên đến đỉnh điểm, hận là không thể giết chết người đàn ông trước mặt.

Ba anh hứa sẽ không đến tìm bà ta nữa nhưng giờ đây lời nói của ông có thể tin nữa sao?

Taehyung quyết định sẽ không nhắc lại chuyện này, xem như không có chuyện gì xảy ra với điều kiện không để cho mẹ phát hiện ra.

Nếu ông để mẹ biết thì Kim Taehyung sẽ không để yên cho ông.

Sau đó anh liền tống cổngười đàn bà kia lên miền núi xa xôi, đứa con của hai người - thằng bé tên Kim Daniel thì gửi đi đến ở ngoại ô Seoul.

Anh đã thuê một người nuôi thằng bé, cách đây không lâu khi em gái anh sang Pháp du học anh cũng đã mang Daniel sang Pháp sống cùng Yoona ở biệt phủ riêng của anh.Sau vụ việc, Kim Taehyung như trở thành một người hoàn toàn khác.

Tính cách trở nên ngày càng khó đoán, có phần độc tài và tính chiếm hữu nhiều hơn.

Kim Taehyung cũng tập trung phát triển công việc ở công ty, đồng thời phát triển chợ đen vững chắc hơn.

Mặc dù trước đây chỉ tập trung vào chợ đen, chơi bời nhưng khi tập trung vào việc ở công ty không thể phủ nhận được thành tích của Kim Taehyung.

Công việc qua tay anh luôn rất tỷ mĩ, khả năng đàm phán phải gọi là thượng thừa.

Chỉ trong nửa năm đầu nhận chức tổng giám đốc anh đã đưa thứ hạng của công ty từ cao nhất trở nên đỉnh nhất.

Ba năm ròng rã trôi qua, tung tích về Jung Jiya vẫn còn là điều anh trăn trở nhất.

Vừa làm việc vừa tìm cô ta nhưng mãi đến nay vẫn không tìm được, Jung Jiya đã gần như bốc hơi khỏi cuộc sống của anh.

Nhưng Kim Taehyung vẫn kiên quyết dù có lật hết cả Hàn Quốc dù có tìm kiếm bao lâu đi chăng nữa cũng phải tìm thấy Jung Jiya.

Thở hắc ra một hơi, lấy lại vẻ mặt lạnh lùng u uất bước ra khỏi thư phòng.

Cùng lúc Lee Bona vừa về.

Kim Taehyung cho hai tay vào túi quần đi đến trước cô "Chuẩn bị đi, cho em 30 phút".Lee Bona chán nản đứng dựa cửa "Tâm trạng tôi không tốt lắm, có thể không đi không?"

Cô nói không ra hơi."

Em nói thử xem."

Câu trả lời vô cùng súc tích ngắn gọn nhưng lại có chút uy hiếp.Lee Bona gật đầu mở cửa bước vào phòng, một lát sau cô bước xuống nhà với chiếc váy dài phủ qua chân.

Kim Taehyung ngồi ở phòng khách mãi nói chuyện điện thoại không để ý thấy cô.

Lee Bona đi đến trước mặt Kim Taehyung.

Anh liếc nhìn cô rồi nói vào điện thoại "Được rồi, anh sẽ gọi lại, bye em."

Anh đứng đối diện cô, đặt tay lên vai đẩy cô xoay một vòng.

Khuôn mặt nở một nụ cười hài lòng, "Chúng ta đi"Kim Taehyung bước đi trước cô đi theo sau, sau cuộc nói chuyện lúc sáng trong lòng cô chí ít có chút bài xích đối với Kim Taehyung.

Henry lái xe đưa anh và cô đến nhà hàng 6 sao.

Đến nơi Kim Taehyung đi vòng qua mở cửa, cử chỉ ôn nhu vòng tay ôm lấy eo mảnh khảnh của cô bước vào bữa tiệc.

Cô cùng Kim Taehyung đến chào hỏi các vị cổ đông lớn trong công ty.Jeon Jungkook tay cầm ly rượu, tay giơ ra trước mặt cô "ồ phu nhân Kim, hôm nay nhìn cô rất có sức hút, phải chi cũng có một người được như cô để dự tiệc cùng thì tốt quá" Jungkook bắt tay cô giọng điệu như khen nhưng có phần cợt nhã, không biết đang khen hay chỉ đùa.Cô trả lời bằng nụ cười ngại ngùng.

Tỏ vẻ gì chứ làm như không biết tôi và Kim Taehyung là quan hệ gì.Từ xa Yoo Jenny mang một ly rượu đến chỗ của ba người đang đứng, "Tổng giám đốc, phó giám đốc" cô gái mặt một chiếc váy ôm sát người màu đỏ, vòng một đẩy đà được tôn trọn vẹn bởi phần cổ váy vuông.

"Xin lỗi đây là?"

Yoo Jenny nhìn cô"Trưởng phòng Yoo, đây là phu nhân của tổng giám đốc chúng ta."

Jungkook nhanh nhẹ giới thiệu cô với Yoo Jenny."

Chào cô, thật thất lễ.

Ngày hôn lễ tổng giám đốc tôi bận xử lý một số việc không thể đến dự" Yoo Jenny gật đầu chào cô.

Giọng nói êm dịu, lãnh lót khiến Lee Bona có chút cảm tình.Trong một khoảng khắc nhỏ, Yoo Jenny đưa mắt liếc nhìn Kim Taehyung, ánh mắt đầy sự thích thú, đẩy đưa...........Kim Taehyung ôm eo cô bước vào nhà, trong bữa tâm trạng anh vui vẻ có uống hơi quá nên giờ có vẻ ngà ngà say.

Bona gỡ tay đang đặt trên eo mình xuống, "Đừng ôm nữa, về nhà rồi!"

Giọng cô hơi bực bội vì suốt từ lúc lên xe Kim Taehyung cứ động chạm vào người cô.

Sự bài xích của cô đối với Kim Taehyung vì thế mà ngày càng nhiều.Vừa bị cô đẩy tay ra, anh liền đi đến ôm lấy từ phía sau đặt cằm lên vai cô thì thầm nhỏ "Đêm nay ngủ với tôi", Kim Taehyung nở nụ cười tà mị.Vừa nghe những lời thủ thỉ bên tai, mày Lee Bona liền cau lại, cô gỡ hai tay đang ôm chặt eo mình rồi đẩy anh thật mạnh ra xa cô.

"Anh tự mà ngủ một mình đi!"

Vừa dứt câu Lee Bona quay đầu túm váy chạy lên lầu.Kim Taehyung đuổi theo đến cửa phòng, nắm tay cô lại trước khi cô có thể bước vào phòng.

Lee Bona bị một lực mạnh từ phía sau kéo lại, cô chao đảo ngã vào người Kim Taehyung.

Lợi dụng thời cơ tốt Kim Taehyung cuối xuống hôn lên môi cô, điêu luyện tách môi cô xâm chiếm khoang miệng lúc cô chưa kịp phản ứng.

Tay anh đặt sau gáy ấn nụ hôn sâu hơn mặt kệ Lee Bona ra sức đập tay lên người.

Day dưa một lúc khi hơi thở cô đã yếu dần anh mới thả lỏng nhưng tay vẫn đặt hờ lên hông cô.

Lee Bona như tìm được sự sống, cô tham lam hít thở thật sâu mau chóng bình phục trở lại."

Ngoan, nghe lời tôi" Kim Taehyung di tay xuống mông cô xoa xoa.Lee Bona tức giận muốn bốc khói, cô gạt mạnh đôi tay tham lam của người đàn ông trên người mình xuống "Có ngu mới nghe lời anh", *bụp* cô co chân lên đập mạnh vào hạ bộ khiến Kim Taehyung liền cúi người.

Thừa cơ hội cô liền mở cửa chạy nhanh vào khoá chốt lại.Kim Taehyung khổ sở ở ngoài, cao hứng định chọc cô không ngờ gan cô lại lớn như vậy.

"Mẹ em, sao em dám!"

Một cú khiến Kim Taehyung đang say cũng phải tỉnh táo lại, lần đầu có người dám thất lễ như vậy quả là một trải nghiệm sâu sắc của Kim Taehyung.
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
6: Đến Pháp


Ngày hôm sau, cô vừa bước ra cửa phòng đã bị cốc một cái vào đầu.

Không biết Kim Taehyung đã đứng chờ từ khi nào.Lee Bona đưa tay lên xoa xoa trán, mày khẽ cau lại "Sao lại đánh tôi?".Kim Taehyung nghênh mặt "Đây là cái giá phải trả cho ngày hôm qua"."

Anh là đàn ông sao?"

"Muốn biết không?"

"Không!"

Anh lườm, "Mau thay đồ cùng tôi ra ngoài."

Cô không trả lời mà vội đẩy cửa vào lại trong phòng.

Kim Taehyung dắt cô đi mua một số đồ cần cho chuyến đi Thụy Điển.

Tuy chỉ có anh đi nhưng cũng nên mua vài bộ đồ cho cô, mấy bộ đồ ở nhà của cô cũng cũ rồi, hổm rày cô chỉ có ba bộ mà hôm trước khi đám cưới anh đã mua cho cô.

Suốt buổi, những đồ cần thiết cho anh thì cô lựa còn quần áo của cô và anh thì toàn là anh lựa, nói thật thì khiếu thẩm mỹ của anh cũng rất tốt, đồ anh mua không thể chê được lại còn rất hợp với cô."

Bona!

Size áo và quần lót của em là bao nhiêu?

Tôi chỉ nhắm chừng được đồ mặc ngoài của em thôi."

Anh vô tư hỏi khiến cô giật mình."

Hả? s.. sao anh lại hỏi vậy?"

Cô đỏ mặt nhìn thấy Taehyung đang cầm một chiếc áo lót trên tay.

Trông chẳng khác gì một tên biến thái."

Đã mua rồi thì mua hết luôn, lại đây."

Anh vẫy tay gọi cô lại.Cô bước đến ngại ngùng lựa một cái áo lót size 38 trắng trơn và quần lót size S trắng."

Không, tôi thích ren màu đen hơn, áo size 38, quần size S đúng không?"

Taehyung lấy đồ trên tay cô xuống rồi tự chọn vài mẫu cùng size."

Tôi mặt anh xem được sau mà thích?"

Cô nói nhỏ vào tay anh."

Vợ à vào thử cho anh xem."

Kim Taehyung cố tình nói lớn, tay thon dài vỗ nhẹ vào mông cô.Một vài nhân viên nhìn nhau cười mỉm, xem một màng mà họ cho là ngọt ngào ở trước mắt.Hành động và lời nói của người đối diện nhất thời khiến cô đỏ mặt không biết nói gì, lại vô cùng khó chịu nhưng lại phải tỏ ra e thẹn "Đừng chọc em như vậy!"

Cô đánh nhẹ vào ngực anh.

Tự cảm thấy mình diễn cũng thật đạt."

Được rồi về nhà mặc."

Kim Taehyung yêu chiều ôm eo cô."

Vâng" hai tay cô đặt trước ngực cô ý không muốn tiếp xúc gần, ngước lên đối mắt với anh đầy cay nghiệt.Cô đẩy nhẹ vai anh đi sang chỗ khác, anh nhìn cô cười mỉm.

Hành động này của hai người khiến nhân viên trong cửa hàng nhìn nhau cười mỉm, trông Lee Bona và Kim Taehyung rất hạnh phúc nhỉ?

Mua đồ xong anh đưa cô đến một nhà hàng cao cấp 5 sao mà trước giờ cô chưa từng dám đặt chân đến thềm của nhà hàng sang trọng như này bao giờ.

Đúng là cuộc sống của người giàu có khác.

Cô để cho Taehyung gọi món vì nhìn menu cũng chẳng biết cái nào ngon hay không ngon.

Anh gọi 'bít tết', anh ôn nhu ngồi cắt nhỏ miếng thịt ra từng miếng vừa ăn rồi đứng dậy đổi dĩa thịt anh vừa cắt cho cô.

Lúc này nhìn anh ra dáng một người đàn ông của gia đình thật sự, anh rất ân cần và chu đáo nhưng thật ra sâu bên trong chỉ là làm cho người khác xem, Taehyung chẳng có cảm giác gì cả và Lee Bona cũng vậy.

Cô chỉ là đang giả vờ vui vẻ và hạnh phúc thôi.

Ăn xong cô và anh về nhà cũng đã 19h30, ai về phòng đó tắm rửa.

Cô tắm xong bước ra chỉ với cái khăn tắm quấn quanh người lại gặp anh đang nằm trên giường xem TVCô giật mình nhém xỉu, nhanh chóng nép người vào mép tường nói lớn "Anh sang đây làm gì?"

Kim Taehyung nhấn tắt TV, quay sang nhìn cô đang thập thò ở mép tường, anh cười cười bảo "Mặc đồ cho tôi xem, lúc mua em thử trong phòng tôi chưa thấy."

Tính Kim Taehyung cũng rất thất thường, đôi lúc rất lạnh lùng và nghiêm túc, đôi lúc anh cũng muốn giao tiếp và đùa giỡn.

Nhìn vẻ ngoài hào nhoáng của Kim Taehyung ai cũng nghĩ anh rất hạnh phúc, anh có tất cả nhưng tận sâu thẳm trong đáy lòng anh là một người cô đơn, vô cùng cô đơn.

Kim Taehyung khát khao được hạnh phúc, vui vẻ, được nói chuyện với mọi người nhưng anh không thể.

Sinh ra đã ở vạch đích nhưng là vạch đích của cô đơn, ngay từ lúc nhỏ anh luôn bị người khác cô lập, tẩy chay vì ghen ghét, đố kỵ vì anh có cuộc sống của một thiếu gia chính hiệu, được vệ sĩ kề kề chăm sóc.

Cũng nhờ những ganh ghét đó mà suốt thời đi học anh không có một người bạn chân thành, điều này ảnh hưởng đến tâm lý và tình cảm của Taehyung rất nặng nên mới có một Kim Taehyung như bây giờ.

Một Kim Taehyung sa ngã trong thế giới ngầm, máu lạnh, ngang tàn và đầy kiêu ngạo.

Lúc trước anh có Jiya để cận kề tâm sự nhưng thật chất Jung Jiya chỉ là bản sao của một người trong lòng anh, cô ta làm anh vơi đi nỗi nhung nhớ về một người con gái khác.

Bây giờ cô ta đã rời đi nhưng anh lại tìm được cô, một người luôn ở trong tâm trí anh từ thuở còn là thiếu niên, người mà anh có thể tin cậy, có thể nói chuyện thoải mái, bộc bạch tâm tư mà không phải lo lắng.

Lee Bona mà, tâm tư của cô ít nhiều anh cũng nắm được."

Anh Kim, cũng do anh ép tôi mới nói.

Tôi mệt rồi, muốn nghỉ ngơi, anh về phòng đi!"

Cô phẩy tay ý kêu anh về.Anh nằm lì trên giường, ôm gối ôm của cô lười biếng nói "Tôi cũng mệt nữa không đi nổi."

Hôm nay đi cả ngày nên hơi mệt nhưng lại muốn được nói chuyện gì đó nên mới tìm qua phòng cô."

Không đi nổi mà còn qua đây làm gì?"

Cô thở dài một tiếng rồi chạy ra lấy đồ vào nhà vệ sinh mặc, Taehyung nằm trên giường nhắm mắt, cô nghĩ chắc anh không thấy nhưng thật ra là thấy nhưng khi cô quay lại thì vờ nhắm mắt.

Cô mặt đồ xong anh cũng còn nằm ở đó."

Nè tính ngủ luôn sao?

Anh về phòng anh đi kìa" lay lay chân Taehyung, thấy anh không trả lời cô cũng bất lực lấy một cái gối lại sofa nằm "Tự dưng lại qua phòng tôi, phòng anh còn to hơn không ở, hôm nay lại dở chứng gì đây?

Tôi biết anh là người xấu nên anh không làm gì được tôi đâu,..."vừa đi cô vừa cằn nhằn một mình.Hôm sau Taehyung thức dậy, đi đến mở cửa ra, liếc nhẹ thân ảnh gầy gò của cô đang ngủ co ro trên sofa.

Anh lười nhát nhận xét "Có cơ hội lại không nắm bắt, giả vờ thanh cao?"

Khuôn mặt không một cảm xúc đi ra khỏi phòng.Kim Taehyung về phòng chuẩn bị đến sân bay, trước khi đi có nhờ thím Han đừng làm phiền cô.

Anh biết rõ hôm qua đi cả ngày cô cũng mệt nên không muốn bị đánh thức.

Kim Taehyung là vậy, để ý ai thì sẽ đối xử tốt với người đó một chút.

Nhưng nếu không biết ngoan ngoãn nghe lời thì nhất định sẽ phải bị anh trừng phạt không thương tiếc.Khi cô tỉnh giấc cũng đã một giờ trưa, sống ở đây thật sự quá rảnh rỗi khiến bản thân cô dần lười biếng.

Tự nhủ từ ngày hôm nay sẽ không sống theo cách phung phí thời gian như vậy nữa.

Cô tắm xong xuống nhà dùng cơm, định rửa bát nhưng hai ba người ở dưới bếp không ai cho cô làm.

Đành vậy thì làm việc khác."

Heyri, cô mang dụng cụ làm vườn ra cho tôi" cô và Heyri cùng nhau ra sau vườn, ở đây có một mảng đất trống.

Để vậy mãi thì quá phí, cô quyết định sẽ trồng hoa ở đây.

Kim Taehyung chắc cũng sẽ không la, đến khi nào hợp đồng kết thúc nếu anh không thích sẽ cho người nhổ đi thôi.

Đào xới cả buổi chiều cũng xong được hết mảnh đất, công việc còn lại là gieo mầm hoa.

Cô nhờ Heyri chạy đi mua một ít hạt giống hoa hồng vàng.

Gieo hạt xong mặt trời cũng sắp lặng, cô tưới nước xong liền vào nhà tắm rồi nghỉ ngơi trên giường.Tối qua Kim Taehyung ngủ ở đây nên có mùi hương của anh lưu lại, là một mùi nước hoa hoặc đầu gội của nam, cái mùi rất riêng của anh mang cảm giác gì đó rất quyền lực.

Cảm giác không quen liền nhờ người thay ga giường và luôn cả chăn gối như vậy mới đi ngủ.

Thời gian qua tiếp xúc với Kim Taehyung cô có sự bài xích ngày một nhiều.

Dù ban ngày có bận đến đâu nhưng khi về nhà lúc đi ngang qua cô đều ngửi được mùi nước hoa thoang thoảng của phụ nữ.

Khi tìm hiểu kỹ hơn thông qua internet mới biết Kim Taehyung hơn cả sức tưởng tượng của cô, phong lưu, đa tình, tình trường vô cùng rối rắm.

Đối với người phiền phức như vậy tốt nhất cô nên tránh xa hết mức có thể.1 tuần sau, Kim Taehyung vừa về đã lên thẳng phòng, trong vô cùng mệt mỏi.

Cô cũng chỉ chào một tiếng rồi đến bệnh viện thăm ba, cô không vào thẳng phòng chỉ đứng ở ngoài nhìn vào qua khe cửa rồi đi.

Đến một ngôi nhà nhỏ, cô gặp một người phụ nữ trung niên.

Lấy từ trong ví một số tiền đưa cho người phụ nữ "Dì và chú vất vả rồi"Người phụ nữ vui vẻ cầm lấy số tiền "Nhà dì trước giờ không có con, giờ có JinHee ở cùng nhà cửa vui vẻ hẳn ra".Cô nói thêm vài câu rồi mau chóng rời khỏi.

Đi được vài bước, trước mặt là một cô bé khoảng 7 tuổi, tóc được tết hai bên, trên vai là một chiếc cặp sách màu vàng xinh xắn."

Chị Na Na, chị lại đến cho tiền mẹ đóng học phí cho em đúng không?"

JinHee khuôn mặt tròn trĩnh nở nụ cười thật tươi chạy đến trước mặt cô cất tiếng hỏi.

Bona thờ ơ liếc nhìn cô bé rồi bỏ đi.

Trong mắt cô hiện lên một ánh nhìn ghét bỏ và chán ghét.

Đứa bé này chính là em gái cùng cha khác mẹ của cô, trong mắt Bona nó là một đứa nhỏ không đáng có trên đời.Một tháng trôi qua rất đỗi bình thường, việc cô cô làm việc anh anh làm.

Cũng hiếm khi ra ngoài cùng nhau vì lúc nào Kim Taehyung cũng về nhà rất muộn.

Hai người cũng ít giao tiếp, đôi khi gặp nhau là cô chào một tiếng rồi thôi.Buổi tối tại Đài Sơn Quan.Lee Bona đang ngồi ăn tối trong phòng bếp nhưng thật ra chỉ là cơm trộn với vài món xào còn thừa ở ngày hôm qua.

Chỉ có một mình cô ăn nên cũng không muốn phiền người làm.

Ở ngoài nghe tiếng động cơ xe, một lúc sau Kim Taehyung bước vào trên tay là một túi đựng hồ sơ và laptop.

Vừa bước vào đã có hai người làm chạy đến đón, một người nhận lấy túi, một đưa khăn ướt cho Kim Taehyung lau tay, đó là thói quen của anh khi từ ngoài về.

Kim Taehyung định về phòng nhưng lại thấy Lee Bona đang ngồi ăn ở phòng bếp nên rẽ hướng.

Cô thấy anh đi vào cũng khá bất ngờ, hôm nay chỉ mới 8 giờ đã về.Kim Taehyung đi đến, nhìn một loạt xung quanh, kéo ghế ngồi đối diện với cô "Thím Han, sao không dọn cơm canh tử tế?

" Anh gọi thím Han hỏi chuyện.Cô vừa nghe liền lên tiếng giải vây "Không cần đâu, là do tôi kêu đừng dọn.

Chỉ một mình tôi bày biện tốn công".Nghe vậy Kim Taehyung cũng không truy cứu nữa."

Anh muốn ăn cơm sao?

Vậy gọi thím Han dọn đi""Tôi ăn ở ngoài rồi" thấy cô gật gật, im lặng một lát anh chuyển chủ đề "Ăn xong chuẩn bị đồ, ngày mai sang Pháp".Bona uống một chút nước mới trả lời "Sao gấp vậy?"

"Tôi quên nói với em" anh đưa tay vén tóc cô nhưng cô đã nhanh nghiên đầu ra phía sau tránh né.

"Ở đây không cần làm như vậy" cô đưa tay tự vén tóc ra phía sau.Kim Taehyung rút tay lại, tâm trạng có chút không vui "Người ta thì làm đủ trò để tôi chú ý, còn em thì năm lần bảy lượt muốn né tôi.

Em ngốc sao?"

Bona dừng việc ăn lại, ánh mắt nhìn sang một bên tránh ánh nhìn của Kim Taehyung "Người ta khác, tôi khác".Kim Taehyung khẽ cười thành tiếng "Em với bọn họ khác ở chỗ nào?"

Bona vẫn đưa mắt nhìn xung quanh, đôi môi hồng hồng mím lại mỗi khi suy nghĩ "Tôi...tôi..."

"Không nghĩ ra?"

Kim Taehyung đứng dậy bước vài bước "Bona, tôi cho em suy nghĩ em với bọn họ khác nhau ở chỗ nào, khi về cho tôi biết câu trả lời.

Hãy suy nghĩ thật kỹ" dứt lời anh liền rời khỏi phòng bếp đi thẳng lên lầu.Lee Bona ăn xong liền lên phòng soạn một số đồ cần thiết, nhắn một số công việc ở cửa hàng cho nhân viên thì mới an lòng nghỉ ngơi.Chiều hôm sau.Đến sân bay Kim Taehyung làm tất cả thủ tục hết nên cô chỉ cần đi cạnh, câu tay anh.

Vì là tổng giám đốc tài năng không ai dám phủ nhận lại có ngoại hình trời phú vô cùng đẹp trai nên danh tiếng chẳng khác gì idol, vì vậy bất cứ nơi nào khi đến cùng anh đều phải tỏ ra thật thân mật.Kim Taehyung chỉ vào hàng ghế "Ngồi ở đây đi" anh ngồi xuống.

Cô thấy vậy cũng lại ngồi nhưng ngồi cách anh tận 2 ghếKim Taehyung chau mày "Tôi bị bệnh truyền nhiễm sao?

Sao lại ngồi xa như vậy?"

"Tôi...tôi" cô lúng túng, ở khu này ít người cô nghĩ không cần phải diễn nữa.

Kim Taehyung nghiên người chòm đến cô, nằm xuống gác đầu lên đùi cô khiến cô bất ngờ.

Chỉ có người bá đạo như anh mới làm được vậy.

Nằm được một lát thì anh dắt cô lên máy bay, ổn định chỗ ngồi rồi anh chợp mắt, cô thì xem hết bộ phim này đến bộ phim khác, ăn hết món này đến món khác suốt chặng đường đi.

Xem và ăn một hồi thì cũng chán, cô cũng chợp mắt."

Thông báo, còn 30 phút nữa máy bay hạ cánh.

Quý khách vui lòng kiểm tra lại hành lý của mình chuẩn bị đến nơi" một chị tiếp viên thông báo với mọi ngườiRa khỏi sân bay cũng hơn 12 giờ trưa ở Pháp, anh và cô lên xe mà Henry đã chuẩn bị trước đi về Vintage một tòa nhà riêng của anh ở Pháp.

Chiếc xe dừng trước một ngôi nhà có kiến trúc cổ điển của Pháp, nó to không thua Đài Sơn Quan.

Anh đi vào trước Henry xách hai vali của anh và cô, ở phía sau Bona đi chậm chậm ngắm nhìn kiểu kiến trúc độc đáo này.

Nhà này của Kim Taehyung nhưng em gái anh Kim Yoona (16 tuổi, đang học trường đại học danh tiếng nhất nhì ở Pháp) du học ở đây nên cũng ở trong nhà này, còn có thằng nhóc Kim Daniel con của ba và tình nhân của ông, dì Woo (57 tuổi là người chăm sóc cho Daniel).

Tuy ba mẹ Daniel đáng ghét nhưng thằng nhóc không có tội, vã lại nó còn rất ngoan nên anh cũng thương.
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
7: Ở cùng phòng, ngủ chung giường


Kim Taehyung vào đến nhà, cởi áo khoác đưa dì Woo cất, anh giương đôi mắt nâu u ám nhìn cô "Ở đây còn có em gái và em trai tôi nữa.

Nếu có gì không thoải mái thì nói với tôi"Lee Bona thu ánh mắt đầy thích thú nhìn xung quanh lại, nhìn về phía anh "Không sao, nhiều người sẽ vui."

"Đừng cố thân với Yoona."

Anh nhắc nhở trước với cô, Kim Yoona là một đứa vô cùng thâm sâu, nó cực kỳ tinh nghịch nếu gặp cô không biết có bày trò chọc phá gì không.

Cũng tại mẹ chiều nó quá nên nó chẳng coi ai ra gì."

Lúc kết hôn Yoona không đến?"

Trước giờ cô cũng chưa gặp Yoona lần nào, ngày hôn lễ diễn ra cũng không thấy."

Ừm lúc đó nó mới nhập học, chưa quen ở đây, với có nhiều bài tập nên không về được."

Lúc này chỉ có dì Woo ở nhà còn Kim Yoona thì đi học và Kim Daniel thì ở nhà trẻ.

Anh dắt cô lên phòng ở tần một, cả hai từ giờ sẽ ở chung phòng.

Kim Taehyung vào phòng đã nhanh chóng nằm lên giường, hai chân hai tay giang rộng chiếm hết cả cái giường lớn.

Lee Bona đi đến ngồi xuống ghế gần đó, có chút dè dặt hỏi anh "Thật sự phải dùng chung phòng sao?"."

Không muốn cũng phải ở, tôi không muốn có thêm ai biết về chuyện hôn nhân này."

Anh ngồi bật dậy đi vào nhà vệ sinh, tắm rửa thay đồ mặt nhà ra.

Tiếp đến cô cũng tắm, thay đồ ra cho thoải mái.

Tầm 4h chiều Daniel được người làm rước về, vừa vào nhà thì thấy Taehyung ngồi ở sofa thằng nhóc vui mừng chạy lại."

Anh TaeTae, anh TaeTae qua chơi với em hả?"

Daniel chạy lại sà vào lòng ôm Kim Taehyung."

Ừm anh qua chơi với em đó."

Kim Taehyung vui vẻ ôm hôn thằng bé."

Hihi anh ăn kẹo hong?"

Thằng bé hồ hởi, lấy từ trong túi áo khác ra vài viên kẹo"Em ăn đi, dạo này lớn quá ta."

Anh sờ má Daniel."

Chị Bona, chị Bona đâu?"

Thằng bé chợt nhớ ra cô, vì không cho mẹ anh biết về sự tồn tại của thằng bé này nên hôm đám cưới anh chỉ gửi hình cho Kim Yoona đưa cho Daniel xem nên giờ thằng bé tò mò về chị dâu của nó.

Kim Taehyung bế thằng bé vào tìm cô.

Khuôn mặt anh lúc này trông vui vẻ, chiều chuộng Daniel biết bao.Cô vừa rửa rau xong quay lại thì gặp anh bế thằng nhóc vào, vui vẻ nở nụ cười thật tươi "Em về rồi."

"Chị Bona."

Daniel giang tay đòi cô bế.

Cô đưa tay nhận thằng bé từ anh.

Cô và Kim Taehyung cùng nhau trò chuyện với Daniel một chút.6h tối tại tòa Vintage.Kim Yoona trên vai là một balo bằng da thật của một nhãn hàng nổi tiếng, nhanh nhẹn bước chân đi vào bếp
Thấy Kim Taehyung, Lee Bona và Daniel đang dùng cơm, nụ cười trên môi con bé biến mất, giọng nói có chút không vui cất lên."

Đến rồi hả."

"Chào hỏi cho đàng hoàng."

Kim Taehyung cau mày.Kim Yoona mở tủ lạnh lấy chai nước ra uống "Như vậy không đàng hoàng chỗ nào?"

"Mày đừng có bướng."

Kim Taehyung khẽ liếc nhìn.

Mái tóc nâu dài che nửa mắt, ánh mắt sắc bén khiến cô và Kim Yoona có chút e dè."

Xin lỗi."

Kim Yoona dịu giọng, cất chai nước vào tủ lạnh.Cô gọi Kim Yoona cùng ngồi xuống ăn cơm nhưng con bé bảo ăn rồi rồi đi thẳng lên lầu.

Đúng là anh em, cư xử y như tên ngồi đối diện cô.

Ăn xong cô ở lại dọn dẹp phụ dì Woo một lát.

Sau khi xong chuyện ở dưới nhà cũng gần 7 giờ tối nên cô lên giường bấm điện thoại, một lát sau anh cũng dẹp laptop rồi lên giường.Thấy anh đi lại cô nhanh chóng ngồi dậy lấy gối và chăn đi về phía sofa.

Kim Taehyung cau mày kéo tay cô lại "Đi đâu?"."

Tôi nhường giường cho anh."

Lee Bona nghiên người cố tránh sự đụng chạm của Kim Taehyung.

Hẳn là bóng ma lúc nhỏ vẫn còn đeo bám cô đến giờ nên vẫn còn khá dè chừng đàn ông."

Lên giường, tôi đã bảo cho em thời gian suy nghĩ thì trong lúc này tôi cũng sẽ không cợt nhã em."

Kim Taehyung hất mặt về phía giường, không nói gì thêm bước đến nằm ở một bên giường.

Lee Bona không dám do dự quá lâu, cô từ từ đi lại kéo gối ôm chặn ở giữa giường mới an tâm nằm xuống.--------------Mấy ngày tiếp theo, buổi sáng Kim Taehyung mặc âu phục chỉnh tề.

Từ trên xuống dưới không có một nếp gấp, phong thái ưu nhã lạnh lùng chuẩn bị đến chi nhánh công ty.

Kim Yoona và Daniel cũng tới trường từ sớm, đến xế chiều hai đứa mới có mặt ở nhà.

Kim Taehyung lúc nào cũng là người về trễ nhất, vừa nhận việc làm ở công ty lại có việc ở chợ đen nên mấy ngày nay thời gian ăn cũng ít.

Lee Bona hàng ngày ở nhà cùng dì Woo, hai người trò chuyện qua lại với nhau cho đỡ cô đơn.

Kim Taehyung mấy ngày nay giữ đúng lời hứa, không đụng chạm đến cô nữa nên cô có phần an tâm hơn.Hôm nay Kim Yoona không có học thêm nhiều nên 3 giờ chiều đã về đến nhà.

Con bé gọi cô, kêu cô chuẩn bị lát nó sẽ dắt cô đi chơi ở khu phố gần đây.

Cô thấy vậy cũng vui vẻ đồng ý nhận lời, dù gì cũng ở đây được vài ngày nhưng đây là lần đầu con bé bắt chuyện với cô.

Mặc áo thun đơn giản cùng quần jeans dài và khoác áo dài đến gối vì hiện giờ là mùa đông nên buổi tối siêu lạnh, mang thêm một đôi boot lông nữa là xong rồi.

Tính ra đồ cô mặc hôm nay toàn là Kim Taehyung mua cho, cô mặc vừa in mà kiểu dáng cũng rất thời trang.

Phần tiền tuy anh thanh toán nhưng cô đã âm thầm tạo một thẻ riêng, dùng tiền lương hàng tháng chuyển tiền những món đồ anh đã mua cho cô vào, đến khi hợp đồng kết thúc trả lại một lần.

Cô không muốn nhận lấy từ người khác bất cứ thứ gì, đồ không phải công sức cô làm ra ắc sẽ không bao giờ nhận.Kim Yoona dắt cô dạo phố, đi từ đường này sang đường khác, khu này sang khu khác.

Cứ dắt cô đi lòng vòng rồi quay qua quay lại con bé đã đi đâu không còn thấy nữa."

Yoona, Yoona à em ở đâu?

Chị không thấy em.

Yoona à...."

Cô chạy xung quanh tìm và cứ gọi tên con bé mong con bé sẽ xuất hiện.

Nhưng mãi mà chẳng có ai trả lời.

Chết thật, cô không biết đường về nhà.

Cứ thế cô tiếp tục tìm con bé trong vô vọng.Kim Yoona núp ở góc cột phía xa nhìn Lee Bona lo lắng tìm mình mà trong lòng vui sướng.

"Để xem chị về bằng cách nào."

Kim Yoona nở một nụ cười đắt ý rồi quay lưng đi.Trong lòng Kim Yoona chỉ coi duy nhất Jung Jiya là chị dâu, lúc Kim Taehyung và Jung Jiya bên nhau thì Kim Yoona còn ở Hàn Quốc nên con bé và Jung Jiya rất thân thiết, từ lâu Kim Yoona đã xem Jung Jiya là chị dâu rồi.

Mặc dù Jung Jiya rời khỏi Kim Taehyung nhưng vẫn còn bí mật liên lạc với Kim Yoona, con bé mong một ngày Jung Jiya có thể quay về bên Kim Taehyung.

Nhưng không ngờ Kim Taehyung lại cưới Lee Bona khiến sự mong mỏi của con bé tan tành.Lần này phải phá chị một vố thì tôi mới hả dạ.Kim Yoona mở cửa bước vào nhà, tay còn cầm cây kem ốc quế.

Thấy Kim Yoona về, Taehyung hỏi "Bona đâu?"

Anh ngồi ôm Daniel trên tay."

Ai biết."

Trả lời ngắn gọn."

Em ấy đi với mày mà."

Đôi mày đen dài của anh kẽ cau lại, đôi mắt nâu có chút lo lắng dò xét nhìn em gái mình."

Đi rồi tự nhiên mất tiêu, ai mà biết."

Kim Yoona thờ ơ, trên mặt thể hiện rất hả hê vừa cởi giày vừa nói.

Biểu cảm thoáng qua nhưng đã lọt vào tầm mắt anh."

Mày lại dở trò phải không?"

Anh bỏ Daniel xuống đi lại chỗ Kim Yoona."

Hồi cũng về chứ gì"."

Đi bao lâu rồi?"

Anh quát.Kim Yoona lần đầu thấy anh trai hung hăng với mình như vậy nên giật mình, cô nhăn mặt trả lời thật.

"Hai tiếng trước."

Anh vội mặc một cái áo khoác dài và lấy theo một chiếc khăn len, anh gọi điện cho Henry gọi thêm vài người cùng tìm kiếm.

Chết tiệt!

Cô vừa qua đây, đường ở đây chỗ nào cũng như chỗ nào chắc chắn cô không biết đường về.Kim Taehyung tức tốc chạy ra đường, anh đi khắp nơi tìm cô, trong biển người về đêm trên đường phố ở Pháp, tìm một người không phải dễ.

Kim Taehyung cao cao tại thượng là một tổng tài bá đạo lại bị chính em gái hại phải chạy khắp nơi ở đất Pháp tìm người.

Anh chạy từ khu phố này đến khu phố khác, gọi tên cô khan cả cổ vẫn không thấy, anh lo lắng muốn phát điên mất.

Anh đừng lại ở một ngã tư đường, trong biển người tấp nập, anh thấy một bóng dáng nhỏ ngồi ở băng ghế cuối gầm mặt xuống, cơ thể run lên từng đợt vì lạnh.

Chính là cô, Lee Bona."

Lee Bona!"

Anh nhìn thấy cô thì gọi lớn, băng qua đường đến trước mặt cô.Nghe có người gọi tên mình cô liền nhìn xung quanh tìm kiếm, thấy Kim Taehyung cô liền chạy đến trước mặt anh.

Giọng cô có chút run rẩy vì lạnh "Xin lỗi, tôi không biết đường về."

Cô cúi đầu sục sùi nước mắt.Cảm giác uất ức như đã nắm được thời cơ liền dân trào lên, một thân một mình ở một đất nước lạ, không thành thạo tiếng lại không biết phương hướng.

Suốt mấy tiếng vừa rồi cô chạy khắp nơi tìm đường cũng mệt lã, đang trong lúc gần như buông xuôi ngồi một góc lại có người đến.

Cảm xúc vừa vui mừng vừa tủi thân nên nhất thời không kiềm chế được cảm xúc."

Không sao, không sao nữa rồi."

Anh lấy khăn quàng cổ của mình choàng vào cổ cho cô, ôm cô vào lòng, vỗ nhẹ lưng an ủi."

Tôi, tôi sợ, tôi tưởng sẽ không về được nữa."

Cô nói trong nước mắt, giọng nghẹn ngào.

Tay cô vô thức bấu vào áo của anh cứ như nếu buông ra anh sẽ lại đi mất.Kim Taehyung vuốt tóc cô, nhẹ nhàng trấn an "Yên tâm, tôi sẽ tìm em, đừng sợ."

Anh ngồi ở băng ghế cùng cô, đợi cô bình tĩnh một lúc rồi cả hai cùng về.

Trên đường về cả hai không nói với nhau câu nào, chỉ lặng lẽ đi.

Kim Taehyung khó chịu trước không khí ảm đạm này liền ngang nhiên ôm eo kéo cô lại gần.Lee Bona liền phản ứng lại, hành động mất tự nhiên rồi cố đẩy mạnh anh ra nhưng cả hai vẫn đang đi sát nhau rất thân thiết."

Tôi chỉ chạm một chút em căng thẳng cái gì?"

Anh dùng ngón tay khiều cằm cô."

Ở nơi này cần gì phải chạm?"

Cô đẩy mạnh một lần nữa, lần này thành công tách anh ra "

Sau này không cần thiết đừng chạm vào tôi".

Cô bỏ đi trước không muốn dây dưa với người ngang ngược này nữa.Vài phút trước còn khóc trong lòng anh, giờ lại xem như không có chuyện gì.

Kim Taehyung đi nhanh vài bước đã đuổi kịp, tay khoác vai cô "Tôi có ý với em, em đừng hòng thoát."

Anh nhìn xuống khuôn mặt nhỏ thanh tú kề môi sát tai cô "Sẽ có ngày em quỳ xuống cầu xin được lên giường với tôi".Cô ngước lên nhìn Kim Taehyung, ánh mắt sắc sảo liếc nhìn một cách khinh thường pha lẫn sợ sệt, tâm trạng cô lúc này rối bời, cũng không màng đến hành động khoác tay thân mật của anh.Kim Taehyung tôi đắt tội gì với anh?
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
8: Lời nặng nhẹ


Vừa về đến nhà, cô có ý giận Kim Yoona nên khi thấy con bé ngồi ở sofa cô đi thẳng lên phòng không nói một câu nào.

Kim Yoona liếc nhìn cô nhưng cũng chẳng nói gì, cảm thấy cô quá nhạy cảm, chỉ là đùa một chút đã làm mặt lớn mặt nhỏ.

Con bé không quan tâm mà quay vào xem TV.Kim Taehyung đánh nhẹ vào đầu Kim Yoona "

Sau này dám làm như vậy nữa thì biết tay anh, đi lên xin lỗi chị mày".

Anh bậm môi đe doạ.

Kim Yoona cau mày khó chịu chứ không có ý nghe lời."

Lát sau mày không lên là biết tay anh."

Anh chỉ tay vào Kim Yoona nói xong liền lên lầu.Kim Yoona giậm chân đi vào phòng lấy bừa một cái kẹp tóc rồi lên phòng của anh và cô.

Mở cửa bước vào thấy Taehyung đang ngồi làm gì đó trong laptop, Lee Bona thì đang ngồi dưỡng da ở bàn trang điểm.Kim Yoona quăn kẹp tóc lên bàn trước mặt cô "Cho đó, anh tôi kêu lên xin lỗi"Lee Bona dừng hành động lại giương mắt nhìn chiếc kẹp tóc ở trên bàn rồi nhìn sang hướng khác.

"Không cần phải làm vậy." giọng cô có chút không vui."

Đúng là không biết điều, chị nghĩ chị là ai mà lại bày bộ mặt thờ ơ đó với tôi?"

Kim Yoona đứng dựa cửa, nhếch môi đầy khinh thường.Kim Taehyung ngồi im lặng không chịu được thì liền lên tiếng "Không biết cư xử với người lớn như thế nào à?

Bona là vợ anh, ít ra cũng phải nể mặt anh nói chuyện cho đàng hoàng chứ!"

Con nhỏ này từ khi nào lại ăn nói xấc xược như vậy?"

Hừ" Kim Yoona phát ra một tiếng nhỏ nực cười "Chị ta từ đâu mà lại vào nhà mình làm chị em vậy?

Ngoài chị Jiya ra thì em không chấp nhận ai làm chị dâu em đâu."

"Im miệng!"

Kim Taehyung quát to, không cho Kim Yoona nói tiếp."

Chị là người đến sau, chỉ mãi là người thay thế, thứ tạm bợ của anh tôi thôi."

Con bé quay qua nói với cô rồi đóng mạnh cửa đi về phòng.Không khí trong phòng lúc này im lặng đến nỗi có thể nghe thấy tiếng thở của cả hai.

Taehyung vẫn ngồi ở bàn làm việc nhưng chỉ là ngồi im, cô lúc này đã lên giường nằm quay lưng về phía anh.

Cô cũng không biết Jiya là ai mà hết lần này đến lần khác bị một số người như bạn, đồng nghiệp và gần đây nhất là Kim Yoona mang ra nói.

Câu nói của Kim Yoona lúc nãy có hơi quá đáng nhưng cũng không sao, Kim Yoona đang ở tuổi nổi loạn ăn nói nông cạn một chút là chuyện thường, cô không để bụng làm gì.

Tâm trạng cô hiện giờ không vui vẻ nên cũng chẳng muốn nói gì.

Cô lên giường nằm im trằn trọc một lúc lâu vẫn chưa ngủ, mãi đến hơn nữa đêm Kim Taehyung mới hoàn thành xong công việc.

Sáng hôm sau.Khi Lee Bona thức dậy thì trời nắng đã lên cao, chỗ trống lớn trên giường đã lạnh từ khi nào.

Cô xuống bếp tìm vài lát bánh mì lót dạ.

Ngôi nhà bây giờ rất yên tĩnh, Kim Yoona và Daniel đã đi học từ lâu, nhà chỉ còn có cô và dì Woo.

Buổi trưa mùa đông ở Pháp tuy lạnh nhưng vẫn không lạnh bằng buổi sáng và đêm tối, cô khoác tạm một chiếc cardigan mang theo một quyển sách ra bàn ở sân vườn đọc sách.

Được một lúc sau điện thoại cô để trên bàn vang lên một hồi chuông, là Kim Taehyung gọi, cô trượt màng hình nghe máy "Alo, tôi nghe"."

Tối nay cùng nhau đi ăn tối, tôi sẽ về rước em, 7giờ."

Giọng người đàn ông trầm ổn, cũng không cần hỏi cô có đồng ý không liền tự quyết định hết."

Được."

Nói rồi cô đưa điện thoại ra tắt máy, quay trở lại tiếp tục đọc sách.Đúng 7 giờ tối Kim Taehyung lái xe về tòa Vintage đón cô đến một nhà hàng Pháp nổi tiếng.

Nhà hàng mang đậm chất Châu Âu cổ điển, ở trên tần cao ngồi nhìn xuyên qua lớp kính trong suốt có thể ngắm toàn cảnh Paris về đêm vô cùng lãng mạn.

Người đàn ông này thật biết chọn chỗ.

Kim Taehyung một thân tây trang màu xanh rêu đen, trang phục từ trên xuống không một nếp gấp nhỏ, mái tóc màu hạt dẻ mượt mà, trên tai còn có chiếc khuyên tai kim cương lấp lánh.

Anh đang cùng nhân viên người Pháp chọn món."

Sao hôm nay anh lại có hứng thú ra ngoài ăn vậy?"

Cô cất tiếng hỏi, cứ tưởng qua đây anh sẽ rất bận không ngờ vẫn còn chút thời gian để đến những chỗ này.Kim Taehyung lắc lắc ly rượu vang khiến dòng chất lỏng màu đỏ bênh trong chuyển động liên hồi.

Xuyên qua ly thủy tinh trong suốt là hình ảnh Lee Bona mặc một chiếc váy Chanel màu trắng thuần khiết, mái tóc đen dài, hơi xoăn ở phần đuôi xõa xuống vai gầy, khuôn mặt xinh xắn nổi bật nhất là đôi môi hồng hồng có chút màu của son.

Lee Bona hiện giờ hẳn là khác với bộ dạng không chăm chút cho bản thân như lần đó anh bắt gặp."

Không cần lý do, tôi thích là được.' Anh ngồi bắt chéo chân, thân trên dựa ghế ngang nhiên nghênh mặt trả lời.

Người đàn ông có tính cách bá đạo như vậy quả là lần đầu Lee Bona gặp, nói đúng hơn là ở chung nhà.Cô cười cười "Vậy cũng phải cảm ơn anh, đây là lần đầu tôi đến được nơi đẹp như vầy."

Ngồi đối diện Kim Taehyung không lúc nào cô có thể thả lỏng, khí thế của anh phải gọi là ngút trời khiến cô cảm thấy bản thân luôn tự ti trước người đàn ông này.Kim Taehyung nhếch môi cười nhẹ "Ở bên tôi luôn luôn sẽ được đãi ngộ tốt."

Miệng lưỡi sắt bén, một câu có thể khiến cô hiểu cả hai nghĩa.

Nghĩa bóng ở đây có phải nếu cô chấp nhận là người của anh thì sẽ được đối xử rất tốt không?Thức ăn được mang ra đầy đủ, cô và anh trong lúc ăn cũng có nói vài câu, chủ yếu cô muốn học hỏi thêm từ anh về kinh nghiệm kinh doanh để quản lý tốt cửa hàng cà phê.

Đến lúc về Kim Taehyung chợt có một cuộc gọi, nghe máy xong anh quay sang bước vài bước về phía cô."

Em cầm lấy bắt taxi về trước, tôi có việc gấp."

Anh dí vào tay cô 3 tờ 200 Eur.(1 Eur xấp xỉ 27000₫).Nói rồi anh lên xe lái đi trông có vẻ vô cùng gấp gáp.

Cô vẫn còn đứng ở bên đường nhìn theo bóng xe anh chạy khuất mới bắt đầu nhìn xung quanh tìm taxi."

Xấu tính thật, sao lại bỏ tôi ở đây!"

Giờ cũng đã khá khuya, xe bắt đầu ít đi, đây cũng là khu thượng lưu taxi hẳn rất ít, bắt xe giờ này rất khó.

Một lúc sau có chiếc xe không phải là taxi chạy đến trước mặt cô, định tránh sang một bên thì cửa xe mở, có cánh tay từ trong xe đột ngột chụp lấy tay cô kéo vào trong.

Sự việc xảy ra chỉ trong chớp mắt, Lee Bona chưa kịp phản ứng đã bị ngã vào trong xe và bị đưa đi.Kim Taehyung nghe cuộc gọi, có người giở trò ở nơi đang chứa vũ khí, anh liền chạy đến kiểm tra như thế nào.

Hai ngày nữa đến ngày giao dịch, không thể để xảy ra bất trắc gì được.

Tiếng xe thắng gấp nghe vô cùng chói tai, Seo Jun cùng hai người khác chạy đến."

Lão Đại, đã bắt được tên đó.

Là người của Trạch Bang chủ."

Seo Jun kính cẩn cúi đầu chào, nhanh chóng báo cáo tình hình.

Seo Jun là cánh tay đắt lực của Kim Taehyung, anh ta được Kim Taehyung tin tưởng không kém Henry.

Việc ở chợ đen Kim Taehyung bổ nhiệm cho anh ta quản lý rất nhiều.Đôi mắt hẹp dài khẽ nheo lại rồi nhanh chóng mở ra.

Trạch Bang chẳng phải là Bang do lão Rim cai quản sao?

Trạch Bang là một băng đảng lớn nhất của chợ đen, lão Rim (Rim Suk Hee) cũng chính là chủ quản của Trạch Bang và là người thống trị của tất cả những bang khác ( gọi người vừa bị bắt là người của 'Trạch Bang chủ' là vì hắn là thuộc hạ của lão Rim chứ không phải là người của những Trạch Bang nhỏ khác).

Kim Taehyung cũng là người dưới sự lãnh đạo của lão Rim, tuy nhiên lão Rim mười phần phải nể Kim Taehyung ba phần.

Kim Taehyung là người rất có năng lực, luôn không phụ sự tính nhiệm của lão.

Vào trong, một tên vừa bị bắt đang bị trói và đánh máu nhộm đầy người đang nằm la liệt trên mặt đất, khi gặp Kim Taehyung hắn liền gượng sức bò dậy quỳ dập đầu, Kim Taehyung đi lại ngồi trên chiếc ghế duy nhất tại chỗ đó, đối diện với tên vừa bị bắt.

Khẽ nhìn vào cổ tên đang quỳ, quả là có hình xăm của Trạch Bang chủ.Tên bị bắt dập đầu liên hồi, giọng nói yếu ớt "Xin lão đại tha mạng, thuộc hạ chỉ làm theo lời sai của người khác.

Nếu không sẽ bị đánh chết".Người của Trạch Bang chủ ai lại dám sai bảo ngoài lão Rim?

Lão ấy cũng sẽ không bao giờ làm những việc vô bổ để phá Kim Taehyung.

Nghĩ thoáng qua cũng biết là con trai độc nhất của lão ấy, tên Rim Suk Kyung."

Nói!

Rim Suk Kyung sai mày đến đây làm gì?"

Tông giọng trầm thấp lạnh lẽo như người cõi âm, Kim Taehyung đang không vui.Tên đối diện ngừng dập đầu, hắn không khai người sai bảo là ai nhưng Kim Taehyung lại dễ dàng đoán ra.

Lần này hắn có thể trở về cũng sẽ không sống nổi với Rim Suk Kyung.

Tên này bò lại trước chân Kim Taehyung "Rim thiếu gọi thuộc hạ đến trà trộn vào để tìm hiểu về địa điểm giao hàng đợt này của lão đại, xin lão đại hãy tha cho tôi"."

Mày ở cạnh tên đó gan cũng không nhỏ.

Lão đại, trường hợp này không thể tha."

Seo Jun đứng ở cạnh lên tiếng.Henry trầm ngâm suy nghĩ từ đầu, ắc hẳn là có gì đó khuất mắt phía sau "Kim Tổng, việc này rất vô lý.

Muốn biết địa điểm giao hàng của chúng ta để làm gì?

Nếu Rim Suk Kyung gây bất lợi cho chúng ta chẳng phải cũng kéo theo Trạch Bang náo động sao?"

Henry tiến lên cúi đầu nói với Kim Taehyung."

Lấy điện thoại của nó."

Kim Taehyung ra lệnh liền có người đi đến xét đồ trên người tên đó lấy ra một chiếc điện thoại hai tay dân cho anh.Sau vài thao tác đơn giản cuộc gọi đã được kết nối, đầu dây bên kia không chậm trễ bắt máy lên."

Xong thì có thể về."

Đầu dây bên kia lên tiếng trước.Khuôn mặt Kim Taehyung khuôn một cảm xúc gì khác thường, rất nghiêm nghị "Rim thiếu gọi người đến thăm tôi, không biết có chuyện gì?"

Giọng điệu đầy giễu cợt.Đầu dây bên kia im lặng vài giây sau khi nhận ra được giọng nói là của Kim Taehyung thì liền lên tiếng "Ái chà chà, là cậu sau Kim Taehyung.

Tôi cũng định gọi cho cậu đây"."

Tôi đây rất bận, không có nhiều thời gian đùa giỡn với kẻ vô tích sự như Rim thiếu" Kim Taehyung cười bỡn cợt, một tên khùng điên suốt ngày chỉ biết ăn rồi đi chơi gái thì có chuyện gì mà tìm anh.Đầu dây bên kia liền ồ lên một tiếng rồi cười sang sảng "Định gọi đến cậu là vì muốn mượn người phụ nữ của cậu chơi một lát.

Nếu cậu bận quá thì đành không hỏi vậy"."

Mày là ý gì?"

Kim Taehyung cau mày."

Là người đã đi ăn tối cùng mày đó, là gái Hàn, rất xinh đẹp."

Rim Suk Kyung vừa nói vừa tiếng lại chỗ Lee Bona, anh ta đưa mu bàn tay lên mặt cô sờ một cái.

Vì bị trói ở trên ghế, hai tay cũng bị trói chặt lên gác tay của ghế nên cô chỉ biết nghiên người tránh né và hét lên.

"Tránh ra!"

"Ở đây chơi gái Tây hoài cũng nhàm, tao lại ít về Hàn.

Hôm nay đành mượn cô em này đặt dưới thân một lát, một lát thôi rồi trả lại.

Kim Taehyung nổi tiếng hào phóng chắc cũng không chấp nhất nhỉ?"

Kim Taehyung nghe tiếng hét của người phụ nữ bên kia liền nhận ra đó là Lee Bona.

Anh cười giễu cợt đe doạ "Rim Suk Kyung, mày đừng mãi đâm bừa phụ nữ của người khác sinh ra quen.

Nếu tao đã mang người đó sang đây thì ắc hẳn mày cũng biết tao đang cưng chiều người đó.

Mày dám đụng không?"

Đầu dây bên kia lại có một tràn cười "Ngôi nhà hoang gần nghĩa trang Père-Lachaise, nếu không đến kịp em gái này hẳn là thở không nổi.

Đến nhanh đi Chó Cưng của ba tao."

Hai chữ "chó cưng" Rim Suk Kyung nói vô cùng nhẹ nhàng, kết thúc câu nói bằng điệu cười vô cùng biến thái rồi cúp máy.Kim Taehyung lập tức đi ra xe phóng nhanh đến địa điểm Rim Suk Kyung vừa nói, theo sau là xe của Henry, Seo Jun ở lại canh giữ lô vũ khí.

Kim Taehyung tuy thách thức nhưng trong lòng thừa biết Rim Suk Kyung có máu điên không biết sẽ làm ra được những gì, hắn còn là con của lão Rim nên cũng không thể nào ra tay với hắn quá mạnh.

Tên điên này đã nhiều lần giở trò phá anh nhưng không ngờ càng lúc hắn càng làm nhiều chuyện điên khùng hơn.
 
Tạm Bợ | Kim Taehyung [H] [Full]
9: Đến cứu em kịp thời


Tắt điện thoại, người đàn ông với mái tóc khá dài màu bạch kim lãng tử, trên người mặt một chiếc áo sơ mi trắng dáng rộng cùng chiếc quần jeans đen có vài chỗ rách, phong cách rất bụi.

Hắn nở nụ cười không một chút thiện ý nhìn về phía Lee Bona đang bị trói trên ghế.

Hắn tiến đến một bước tim cô như đập nhanh hơn mười nhịp, lúc hắn đến trước mặt cô và ngồi xuống đối diện tim cô như muốn nhảy ra ngoài.

Phong thái hắn không giống người thường, cứ như tâm thần bất ổn trông rất nguy hiểm.Rim Suk Kyung một lần nữa đưa mu bàn tay lên mặt cô "Em nghĩ hắn đến kịp không?

Tên điên Kim Taehyung ấy".Lee Bona nghiên người tránh né "Tránh ra!

Các người muốn đánh hay giết anh ta thì cứ tìm anh ta, tại sao lại bắt tôi?"

Cô sợ hãi, giọng điệu có phần không kìm chế được.

Nói xong lại sợ tên đó đánh thì xui xẻo vô cùng.Tên đàn ông trước mặt không những không có biểu hiện không vui mà lại phun ra một tràn cười lớn "Chẳng phải em vừa hẹn hò với tên điên đó sao?

Sao lại tuyệt tình như vậy?"."

Anh trai, thật sự tôi với anh ta không có quan hệ gì hết.

Anh ta chắc không tới đâu."

Cô cười cười cố gắng lấy lòng "Hay anh thả tôi ra đi, về nhà tôi sẽ dụ anh ta ra cho các anh đánh đấm gì thì tùy.

Có được không?"

"Tôi không tin."

Rim Suk Kyung bỗng dưng đứng dậy, khuôn mặt trở nên nguội lạnh.

"Tên điên đó mang em sang tận Pháp sao nói là không có quan hệ gì, nói dối sẽ bị phạt".Cô ngồi quan sát Rim Suk Kyung rất kỹ, sợ không biết khi nào hắn sẽ động thủ với cô để cô cố né.

Nói như hắn, Kim Taehyung là tên điên thì hắn là điên chúa luôn a.

Vừa nhìn đã thấy không bình thường, cứ như những kẻ biến thái ở trong phim.

Lee Bona cố cười nịnh nọt "Tôi không nói dối đâu, anh ta bắt ép tôi đấy.

Kim Taehyung đúng là một tên điên còn thô lỗ nữa, không như anh đây đẹp trai, phong thái lại nho nhã như vầy.

Anh thả tôi ra đi có được không?"

Rim Suk Kyung nở nụ cười hài lòng với cô "Em cũng có mắt nhìn lắm.

Nếu em cũng thích tôi thì làm ngay luôn."

Hắn nhìn đám người xung quanh ra lệnh "Ra ngoài hết cho tao."

Cô mở to mắt, nhìn đám người đang di chuyển ra khỏi phòng.

Chết thật!

Cô gấp gáp hỏi "Này anh, anh muốn làm gì?".Rim Suk Kyung dùng một con dao cắt dây trói cho cô, cứ tưởng hắn thả nên cô cũng vui vẻ cười cười.

Vưa cởi trói xong hắn liền ôm cô, tay đặt ở sau gáy trụ đầu cô một chỗ tiến đến áp môi hắn lên hôn lấy cô.

Lee Bona đương nhiên không khuất phục nên bậm chặt môi.

Thấy cô không hợp tác hắn liền giật tóc cô thật mạnh, vì đau nên cô bị phân tâm, hắn liền thừa cơ xâm nhập đưa lưỡi vào trong khoang miệng cô lục soát.

Lee Bona một phát cắn lưỡi hắn thật mạnh, hắn liền đẩy cô thật mạnh ngã xuống đất.

Rim Suk Kyung phun ra một ngụm máu, đôi mắt hắn trở nên hung dữ nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống."

Con mẹ mày!"

Hắn hùng hồ tiến lại chỗ Lee Bona.Cô loạn choạng cầm lấy đôi giày cao gót của mình rồi đứng lên, "Anh làm bậy tôi sẽ đánh anh đó, tránh ra!"

Cô nói lớn, giọng run run không kiềm chế được vì sợ.Hắn nhìn cô cười đầy hứng thú, đôi mắt khẽ nheo lại nhìn vô cùng dữ tợn.

Rim Suk Kyung nắm chặt bã vai cô đẩy mạnh vào tường, lưng và đầu đều bị đập vào tường đau đến đứng cũng không còn sức.

Hắn kéo cô lên sát hắn một lần nữa hôn cô, Lee Bona không còn mấy sức lực chỉ biết nắm chặt chiếc giày cao gót đập vào đầu Rim Suk Kyung.

Hắn đau nên buông cô ra khiến cô ngã xuống nền xi măng cũ kỹ, khủy tay vì đỡ người mà bị chà sát đến rướm máu.

Hắn ngồi xuống khống chế hai tay cô lên đỉnh đầu, đưa mặt vào hỏm cổ cô tạo hickey.

Lee Bona bất lực chỉ biết gào thét, thừa lúc Rim Suk Kyung sơ hở cô cắn vào tay hắn một cái thật mạnh.

Bết cắn chảy máu ngay lập tức, còn có một chút dính lên miệng cô.

Mùi tanh tưởi xộc lên mũi làm cô vô cùng buồn nôn.

Rim Suk Kyung đau nhức liền buông ra ôm cánh tay mình, hắn đứng dậy một phát đá vào bụng cô thật mạnh."

A..."

Kim Taehyung vừa tới liền nghe một tiếng hét thất thanh rồi im bặt.

Đám người phía sau lập tức chạy đến chia nhau ra đánh đấm với những tên canh giữ bên ngoài.

Kim Taehyung chạy thẳng đến một căn phòng, dường như vừa rồi tiếng hét phát ra từ trong đây.

Không chần chừ, Kim Taehyung lập tức đạp thật mạnh vào nắm cửa, nắm cửa bị phá hỏng liền bung ra.Đi vào đã thấy Lee Bona nằm trên nền xi măng thô ráp, co chân, ôm bụng, trên môi còn có máu.

Trông cô rất đau đớn, không còn sức lực.

Rim Suk Kyung đứng cạnh đó, bàn tay phải nắm chặt bắp tay trái trên cánh tay trái có một đường máu nhỏ chảy xuống.

Kim Taehyung chạy tới đạp hắn một đạp liền ngã nhào xuống đất đau đớn."

Thằng chó, mày dám!"

Tuy cử động trở nên khó khăn vì bị choáng nhưng mồm miệng Rim Suk Kyung vẫn là nhanh nhất.Kim Taehyung đi đến nắm cổ áo hắn lên "Tại sao tao lại không dám?

Chẳng qua vì mày là con của lão Rim, bằng không cái mạng chó của mày tao đã lấy từ lâu."

Dứt lời anh đập đầu hắn xuống nền xi măng thật mạnh, đấm thêm vài cái vào má hắn đễn nỗi máu chảy dính lên cả tay anh.

Đến khi Rim Suk Kyung ngất đi anh vẫn không tha, Seo Jun sợ hắn bị đánh chết thật nên chạy đến can ngăn anh mới buông tay tha mạng cho hắn.Quay sang Lee Bona, từ lúc lãnh được cú đá vào bụng sức lực cô cũng chẳng còn.

Đầu đau nhức không chịu nổi, mùi máu của Rim Suk Kyung còn dính trên môi xộc vào mũi tanh tưởi muốn nôn nhưng cũng không còn sức.

Sau khi nghe được tiếng động gì đó bị phá hỏng cô cũng chìm vào một màng đen tối, ý thức dần mất đi.............Cổ họng khô khan vô cùng khó chịu, cô dần dần mở mắt.

Trên người đang mặc đồ ở nhà thoải mái, cô đang nằm một bên trên chiếc giường king size.

Là phòng của Kim Taehyung trong tòa Vintage.

Đầu cô tuy đã đỡ đau hơn nhưng chân tay không còn sức lực để di chuyển.

Đầu cũng lười cử động, cô chỉ đưa mắt đảo nhìn xung quanh.

Không có ai hết, khát chết đi được!Nằm im được 30 phút thì cửa phòng có tiếng động, cánh cửa được mở ra dì Woo bước vào trên tay là một tô cháo thịt còn nghi ngút khói, thơm nứt mũi.

Dì Woo thấy cô đã tỉnh dậy liền nở nụ cười vui mừng, hôm qua lúc Kim Taehyung mang cô về, tắm cho cô cô còn không buồn động đậy một chút.

Chỉ dựa vào thành bồn tắm hôn mê, lúc ra còn phải nhờ Kim Taehyung bế.

Ý thức lúc đó của Lee Bona hoàn toàn không có, dì Woo lo lắng cả đêm không ngủ yên.

Giờ thấy cô đã tỉnh dì rất mừng."

Con dậy rồi" dì Woo để tô cháo lên tủ đầu giường, đỡ cô ngồi dậy.

Toàn thân Lee Bona vẫn còn đau, chút cử động cũng làm cô liền nhăn nhó.Lee Bona thiều thào "Con muốn uống nước."

Vì thiếu nước nên cơ thể cô mất sức, nói vài chữ cũng mệt.

Dì Woo liền rót nước đưa cho cô, một hơi Lee Bona uống cạn ly nước.Dì Woo cầm tô cháo lên định giúp cô ăn nhưng cô đã ngăn lại "Dì cứ để con tự ăn, dì xuống nhà làm việc đi."

Lee Bona từ trước đến nay chưa từng được chăm sóc như vậy nên cô không quen.

Cô vẫn là muốn tự mình ăn cho thoải mái.

Thấy dì Woo vẫn còn chần chừ cô một lần nữa thúc giục "Con có thể tự ăn mà, dì cứ làm việc của dì đi."

Thấy Lee Bona đã nói như vậy dì Woo cũng đứng dậy, trước khi rời khỏi phòng dì còn quay lại dặn dò "Ăn xong thì gọi dì, đừng hoạt động nhiều.

Dưỡng sức đi con"."

Dạ, con biết rồi".Tự ăn được vài muỗng cháo Lee Bona cũng cảm thấy khỏe hơn, nhưng chỗ khủy tay hôm qua bị trầy, giờ hoạt động lại bị động đến không khỏi khiến cô cau mày..............Kim Taehyung hôm nay về nhà hơi sớm hơn một chút, anh gọi Henry ghé cửa hàng thuốc nhờ Henry mua vài băng gạc và thuốc bôi cho cô.

Cũng vì tên Rim Suk Kyung kia muốn chọc phá anh nên cô mới bị luyên lụy, nên đối tốt với cô vài ngày.

Về đến nhà, dì Woo liền đi đến đưa khăn ướt cho anh lau tay.

Thấy cô ngồi ở phòng khách, Kim Taehyung cũng đi vào."

Sao không ở trên phòng?

Còn đau ở đâu không?"

Nghe tiếng nói, cô liền ngước lên.

Đôi mắt long lanh đang coi tạp chí vừa thấy Kim Taehyung đã trở nên sắc nhọn, như muốn đâm anh vài cái.

"Đau khắp người."

Cô nói có vẻ hơi lớn tiếng, "Anh đi gây thù với ai mà để tôi bị như vầy?

Sao hôm qua lại bỏ tôi ở chỗ đó, đáng lẽ anh phải đưa tôi về rồi muốn đi đâu thì đi chứ!"

Cô buông lời trách khứ người đàn ông đang đứng trước mặt.Kim Taehyung đi lại ngồi cạnh cô, "Tôi thật sự gấp lắm, chẳng lẽ phải mang em tới nơi kia.

Ai biết lại là thằng điên kia dở trò, nhưng tôi cũng đến kịp mà""Xì" Lee Bona xì một tiếng chê trách "Kịp con khỉ, tôi và tên khùng điên kia vật lộn bao lâu anh biết không?"

Vẫn là cặp mắt rất bén liếc nhìn Kim Taehyung."

Cô cắn tên đó máu me đầm đìa, lợi hại."

Kim Taehyung đưa tay xoa đầu Lee Bona, cô liền hất tay anh ra.

Lại động đến khủy tay, cô lại nhăn mặt vì đau rát.

Thấy Lee Bona lại có biểu hiện đau liền kéo cô lên phòng, mở túi ra lấy một bịch dụng cụ y tế vừa mua vứt cạnh mép giường nơi Lee Bona đang ngồi."

Thay miếng dán được rồi, kẽo nhiễm trùng."

Nói rồi anh vào phòng tắm.

Khi bước ra trong phòng đã không còn ai, Lee Bona đã thay miếng dán mới trên khủy tay và xuống dưới nhà.

Kim Taehyung đi xuống đã thấy Bona ngồi cùng Daniel nói chuyện, thằng bé vừa mới từ nhà trẻ về.

Thấy Kim Taehyung đi xuống Daniel liền trượt xuống ghế chạy lại, giang tay cho anh bế lên.Hôm tay cô mặt một chiếc áo tay dài cùng quần dài để che đi các vết thương, cuộc ẩu đả tối qua khiến trên người cô trầy xước rất nhiều.

Đây không phải chuyện tốt lành gì, cô không muốn nhiều người biết.

Cũng may tên điên Rim Suk Kyung không đánh vào mặt cô, bằng không làm sao vác mặt ra đường nữa, coi như trong cái rủi có cái may.

Lee Bona và Kim Taehyung chiều ý Daniel cùng ra sân vườn chơi, ở đây sân vườn rất rộng, rất nên thơ.

Vì cơ thể còn đau ở vài chỗ nên cô chỉ ngồi ở băng đá nhìn Kim Taehyung chơi bóng chày với Daniel.Buổi tối, đến khi Yoona từ trường về cả bốn người cùng ngồi chung một bàn ăn cơm.

Yoona có vẻ cũng không thích nói chuyện, giống y như Kim Taehyung.

Hai anh em họ lúc ăn chẳng nói được mấy câu với nhau, còn nhóc Daniel tâm trạng có vẻ rất tốt, ăn rất nhiều và nói chuyện cũng rất nhiều.

Nhóc cứ nói chuyện với cô suốt.Lại thêm vài ngày trôi qua với quỹ đạo lập đi lập lại, sáng cả ba anh em họ Kim đều ra ngoài đến chiều mới lần lượt về tòa Vintage cùng nhau ăn cơm rồi lại ai về phòng nấy.

Đến giờ cũng được mười ngày kể từ khi sang Pháp, Kim Taehyung nói trưa mai sẽ về lại Hàn Quốc.

Thằng nhóc Daniel vừa nghe đã khóc không muốn cô và Kim Taehyung về."

Chị ơi, em muốn ngủ với hai người" Daniel kéo kéo vạt áo của cô, nước mắt hai hàng trên mặt cứ lau đi lại chảy xuống tiếp."

Không được, Daniel có phòng riêng thì em về phòng ngủ đi" Kim Taehyung liền không đồng ý, mặc dù cũng chiều thằng nhóc nhưng thật ra anh không hề thích con nít.

Tụi nó cứ đeo theo mãi, đến lúc ngủ cũng đeo sẽ rất phiền.

Kim Daniel vừa nghe thì liền khóc lớn hơn, dụi mặt vào chân Bona.Cô thấy thằng bé khóc nức nở liền thấy xót "Anh cho Daniel ngủ cùng một đêm đi, nhóc mến mình mà" cô xoa xoa đầu Daniel an ủi.Kim Taehyung cho hai tay vào túi quần, đứng lên, khẽ nghiêng đầu hất mái tóc màu nâu hạt dẻ nhìn cô "Nhóc này khóc dai như vậy, tôi không ngủ được thì tất cả là tại em" nói xong anh lướt qua người cô và Daniel đi lên lầu.

Cô nhìn Daniel, ngồi xuống trước mặt nhóc "Được rồi, tối nay ngủ cùng anh chị" Daniel nghe xong liền nín hẳn, lâu lâu chỉ còn nấc lên vài tiếng.Ba người trên một chiếc giường lớn, chỉ một mình Kim Taehyung đã chiếm hết nửa giường bởi thân hình cao lớn.

Daniel nằm ở giữa vui vẻ, tay trái nắm tay Bona tay phải câu tay Kim Taehyung.

Đến giữa đêm lại nghe tiếng khóc thút thít, cô liền mở mắt xem có chuyện gì.

Daniel nằm kế bên vừa ngủ vừa khóc, cô sợ thằng nhóc gặp ác mộng nên lay người, nhóc tỉnh dậy."

Chị ơi, em bị quái vật đè rồi, không thở được huhu"Lee Bona vô tình nhìn xuống dưới bụng Daniel, liền biết con quái vật kia là ai.

Cô nhấc cánh tay to lớn của Kim Taehyung vứt qua một bên.

Bình thường ở giữa hai người là gối ôm, cô cũng nằm ở sát mép giường, Kim Taehyung có ngủ như thế nào cũng không thể đụng đến cô nên cô cũng không biết anh có thói quen ngủ xấu như vậy.

Sợ Daniel lại bị đè lần nữa, cô bế nhóc nằm ở phía ngoài, Bona chuyển vào nằm ở giữa.

Đặt một cái gối ôm ở giữ cô và Kim Taehyung mới yên tâm nằm xuống.
 
Back
Top Bottom