Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà

Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 10: Chương 10



Dương Khóa: "Là anh xuất vào em, không phải vòi hoa sen."

Diệp Hoài: "Là anh dùng vòi hoa sen..."

Giang Khoát ngắt lời: “Dùng t*nh d*ch.” Môi cậu ở trên vành tai của Diệp Hoài, “Anh sẽ xuất tinh vào của em.” Cậu dùng tay xoa xoa mông của Diệp Hoài.

Diệp Hoài: "..." Cậu chưa từng nghĩ tới Giang Khoát sẽ lại d*m đ*ng như vậy, trước khi hai người lên giường, Diệp Hoài cảm thấy Giang Khoát cứng như khúc gỗ, nên lựa chọn chủ động dụ dỗ cậu ta. Nhưng kết quả? Giang Khoát đã ăn đứt cậu, Diệp Hoài lấy tay che mặt, chỉ lộ ra ánh mắt, nhìn Giang Khoát, có lẽ là bởi vì lớp sương mù nên nhìn ánh mắt của cậu trở nên ướt át, âm thầm buộc tội Giang Khoát.

Giang Khoát bình tĩnh hỏi: "Em có tức giận không?"

Diệp Hoài giọng nói như bị bóp nghẹt: "Không có."

“Xin lỗi.” Giang Khoát nói và hôn lên cánh tay đang đặt trước má mình.

Diệp Hoài không để ý đến ánh mắt của Giang Khoát, chán nản bỏ tay xuống, hai má ửng hồng, thậm chí mang tai cũng đỏ bừng. Trước đây, cậu chỉ đỏ mặt khi nói chuyện với các cô gái, vì cậu thấy căng thẳng và không giỏi đối phó với họ. Bây giờ cậu cũng đang đỏ mặt nhìn Giang Khoát, vẫn là bởi vì căng thẳng, nhưng bản chất khác hẳn. Cậu cảm thấy Giang Khoát dù có làm gì đi nữa cũng rất s*x*, thậm chí hôn lên cánh tay cậu thôi cũng rất gợi cảm, khiến cậu có chút choáng ngợp.

Giang Khoát bí mật quan sát Diệp Hoài, lại ấn vòi hoa sen, vươn tay túm tóc Diệp Hoài ra sau tai, vành tai bị chạm vào càng đỏ hơn, Giang Khoát có chút đắc ý, như Diệp Hoài đã nói, cậu có lẽ là một kẻ b**n th**.

Sau khi thay khăn trải giường mới, Diệp Hoài trốn trên giường, Giang Khoát lại sấy tóc cho cậu, trong không khí nhàn nhạt mùi dầu gội đầu, Diệp Hoài hỏi: "Anh không lạnh sao?"

Giang Khoát lắc đầu, Diệp Hoài đột nhiên vén chăn lên, ôm lấy Giang Khoát, cả người đều quấn ở trong chăn, Diệp Hoài hai má nóng lên, hai mắt sáng ngời: "Còn lạnh không?"

“Không lạnh nữa.” Giang Khoát vuốt vuốt tóc Diệp Hoài, Diệp Hoài quỳ ở trên giường, cao hơn cậu rất nhiều nhưng nhìn lại có vẻ không thành thật, thân thể lại trượt xuống một chút.

Diệp Hoài: "Không lạnh nữa thì anh phải nói cái gì?"

Cụm từ này đã quá quen thuộc, Giang Khoát cúi đầu hôn lên khóe môi cậu, nụ hôn rất nhẹ nhàng khiến Diệp Hoài sững sờ.

Giang Khoát nói: “Cảm ơn.” Cậu biết Diệp Hoài muốn nghe điều gì, vì vậy cậu sẽ nói ra.

Diệp Hoài thu mình vào trong chăn bông, ôm lấy Giang Khoát, gối đầu lên chân, Giang Khoát cầm máy sấy và sấy, bất lực nói: "Còn chưa khô, em ra ngoài trước đi, chơi sau."

Giang Khoát giọng điệu mê đắm quá rõ ràng, Diệp Hoài trực tiếp co lại thành một quả bóng ở trên giường, nhiệt độ trên mặt so với trên tay còn cao hơn nhiều. Cuối cùng, Diệp Hoài bị Giang Khoát kéo ra lau khô đầu, Giang Khoát tắt máy sấy tóc, Diệp Hoài liền giả bộ dùng tay quạt gió: "Hôm nay nóng quá."

Giang Khoát: "Là mặt em đỏ lên rồi."

Diệp Hoài: "... Em không có."

Giang Khoát nhéo nhéo mặt: "Không có sao?"

Diệp Hoài khẳng định: "Không có thật!"

"Không có." Giang Khoát hôn lên má cậu, "Bây giờ đỏ rồi đấy."

Diệp Hoài: "..."

[Kịch nhỏ 3: Thời trung học của Diệp Hoài]

Do nhà gần trường nên khi học THCS Diệp Hoài không ở ký túc, hàng xóm của Diệp Hoài là một cặp vợ chồng già, họ có một con mèo ở nhà, con mèo tên là Tiểu Hoa, mỗi khi Diệp Hoài về nhà, nó đều phơi nắng trên tường và lười biếng kêu "meo meo".

Vào ngày nọ nhà trường nghỉ học, Diệp Hoài đi ra và nhìn thấy con mèo đang đứng trên tường l**m chân nó.

Mèo: "Meo meo ~"

Diệp Hoài ngẩng đầu: "Đến đây."

Mèo: "Meo meo ~"

Diệp Hoài: "qua đây, ôm nào."

Mèo: "Meo meo ~"

Diệp Hoài: "Tiểu hoa, đi xuống đây, tới đây nào."

Mèo: "Meo meo ~"

Diệp Hoài: "Meo meo?"

Mèo: "Meo meo ~~"

Diệp Hoài: "Meo meo meo meo."

Khi mẹ của Diệp Hoài về nhà, bà nhìn thấy con trai mình ngẩng đầu lên và tranh tài với một con mèo.

Vào bữa tối, Diệp Hoài nói, "Tiểu Hoa phớt lờ con."

Mẹ Diệp: "Mẹ thấy lúc chiều con và nó đã giao lưu với nhau rất tốt mà?"

“Nó không để cho con ôm!” Diệp Hoài có chút phiền muộn, cậu nhìn thấy Tiểu Hoa đối với ông nội âu yếm như vậy, mỗi ngày đều cọ vào ống quần của ông nội. Cậu cũng muốn có một con mèo, Diệp Hoài trở về phòng sau bữa tối, trong lòng thầm nghĩ muốn nuôi một con mèo để nó có thể bám riết lấy mình.

——

Vài năm sau điều ước này đã thành hiện thực, Diệp Hoài bị một con mèo lớn đeo bám "hôn" và không thể xuống giường.

Mối quan hệ giữa hai người ngày càng phát triển thêm.

Diệp Hoài cảm thấy rằng như đã rất lâu rồi, cũng không thể xóa đi mấy video trong điện thoại. Mặc dù cậu đã mã hóa video, nhưng đây chỉ là để ngụy trang – cậu thực sự cảm nhận được cơ thể của Giang Khoát, và đó không chỉ là cơ thể bình thường.

Giang Khoát sau ngày đó càng bám chặt cậu hơn, thường xuyên lợi dụng lúc không có ai để ôm Diệp Hoài, âm thanh dính nước kết hợp với tiếng th* d*c gợi cảm, trêu chọc Diệp Hoài mọi lúc, Diệp Hoài không muốn thừa nhận điều đó chút nào, nhưng cậu thực sự thích sự đụng chạm của Giang Khoát, thỉnh thoảng Giang Khoát sẽ đưa tay vào quần áo của cậu và v**t v* lưng cậu khi hôn. Táo bạo hơn nữa, cậu ấy còn vén áo của Diệp Hoài lên, cúi đầu l**m láp vào đầu vú của Diệp Hoài, phát ra âm thanh m*n tr*n, như đang bú sữa, l**m đến khi sưng đỏ cả hai núm mới chịu bỏ cuộc. .

------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 11: Chương 11



Mặc dù Diệp Hoài đã nhìn thấu Giang Khoát và biết rằng hầu hết những bất bình và sự quyến rũ của Giang Khoát là giả mạo, mục đích là để làm mềm lòng cậu, nhưng chỉ cần Giang Khoát tỏ ra yếu đuối, cậu vẫn có thể buông tay và để Giang Khoát tiếp tục một bước sâu hơn.

Hai người l*m t*nh lần đầu tiên đã được một tuần rồi, nhưng mỗi lần nhìn thấy Giang Khoát, Diệp Hoài vẫn cảm thấy cơ thể mình nóng như lửa đốt. Nhiệt độ của Giang Khoát đã hoàn toàn in sâu vào cơ thể này, cậu cần phải tiếp tục theo đuổi Giang Khoát bằng mắt mình, cho đến khi Giang Khoát phát hiện ra rằng cậu đang đối mặt với ánh mắt và nụ cười ấy, thì cơn nóng thiêu đốt trong cơ thể sẽ dịu đi một chút.

Hai người không cùng khoa, tuy thân thiết nhưng không mấy khi gặp nhau, thậm chí có lần tình cờ thấy nhớ vô cùng. Gần đây, Giang Khoát đang chuẩn bị cho kỳ thi, hai người ít gặp nhau hơn, Diệp Hoài không muốn làm phiền việc ôn tập của Giang Khoát, vì vậy cậu đã bí mật đến phòng học của Giang Khoát, nhưng không thể nhìn thấy Giang Khoát, và cuối cùng cậu thậm chí còn bắt đầu đếm ngược ngày thi của Giang Khoát, Diệp Hoài sẽ không bao giờ để Giang Khoát biết chuyện này, cậu nghĩ điều đó thật ngây thơ và chắc chắn sẽ bị cười nhạo.

Hai người thường trò chuyện trên WeChat.

Diệp Hoài: “Gọi tiểu ca ca Giang Khoát là biubiu”

Giang Khoát: “Có (??)”

Diệp Hoài: “Anh có muốn đi ăn tối không?”

Giang Khoát: “Ừm”

Giang Khoát đã quên thêm icon, sau đó vài giây lại nhắn thêm: “(??)”

Diệp Hoài cầm điện thoại cười cười, một lúc sau mới trả lời lại: “Anh thật đáng yêu, tiểu ca ca (/? \ *)”

Giang Khoát: “(/? \ *)”

Diệp Hoài: “Tweet Tweet”

Họ hẹn nhau vào buổi tối nhưng thực ra đến chiều đã nhanh chóng tới gặp nhau, lúc gặp nhau trời còn sớm, cũng chưa đến giờ ăn tối. Hai người đi bộ về phía Tây dọc theo bờ sông, trên các nhánh cây đều in bóng hình nhỏ giọt của trời thu, lá vàng rơi vãi khắp mặt đất phát ra âm thanh giòn giã.

Diệp Hoài đi trước cúi đầu giẫm lên lá cây, Giang Khoát theo sau, Diệp Hoài quay đầu liền nhìn thấy Giang Khoát, Giang Khoát hôm nay đeo kính gọng bạc, Giang Khoát bị cận thị nhưng không đeo kính thường xuyên, mấy ngày qua, do thường xuyên đến thư viện để tìm tài liệu nên đã đeo kính vào, Diệp Hoài không khỏi nhếch mép cười với Giang Khoát, cậu nghĩ hiện tại nhìn nhất định là rất ngốc, có chút ngượng ngùng, hôm nay không đội mũ, nếu không cậu nhất định sẽ ấn chặt mũ che đi đôi tai đang đỏ bừng của mình.

Mặc dù bề ngoài Giang Khoát có vẻ bám dínhDiệp Hoài nhiều hơn, nhưng Diệp Hoài lại cảm thấy mình mới là người dính nhất. Cậu nghĩ, mình sẽ đếm ngược thời gian thi của Giang Khoát, và cũng sẽ quan sát Giang Khoát, hy vọng rằng Giang Khoát có thể tìm thấy nó và xem lại nó, Diệp Hoài cho rằng mình thật sự rất khó chịu, dù rất thích Giang Khoát cũng không chịu nói thẳng với cậu, ví như bây giờ quay mặt lại với Giang Khoát, gió cuốn lá bay hình xoắn ốc, Giang Khoát đút tay vào túi, thậm chí thông qua ống kính, Diệp Hoài có thể tưởng tượng ra ánh mắt dịu dàng của cậu ấy cũng đang nhìn mình, cậu mới thấy được mình thực sự yêu Giang Khoát nhiều như thế này, nhưng mà mở miệng ra thì xấu hổ quá, chỉ lẩm bẩm nói: "Ôm lấy em đi."

##

Trời dần tối, cả hai đi bộ đến cuối bờ sông, tìm một quán ăn nhanh gần đó, tô mì nóng hổi làm ấm bụng cả hai, mì vẫn còn trong miệng, Diệp Hoài liếc nhìn bên ngoài với đôi má phồng lên: "Hôm nay trời tối quá nhanh."

Giang Khoát rất muốn vỗ nhẹ vào khuôn mặt đang phồng lên của Diệp Hoài, nhưng xung quanh đều có người nên chỉ có thể nhịn xuống, sau khi ăn xong, hai người bước ra khỏi cửa hàng, bên ngoài lạnh hơn nhiều so với trong cửa hàng, Diệp Hoài rụt cổ nói: "Đi ô tô về đi? Lạnh quá."

Giang Khoát nói, "Về nhà của anh đi."

Diệp Hoài: "Hả?"

Giang Khoát: "Tới nhà của anh, nhà anh ở gần đây."

Diệp Hoài được Giang Khoát dẫn về phía trước, đi được đoạn không xa, đã đến đối diện khu chung cư của Giang Khoát ở. Chung quanh không có ai, quãng đường cùng Giang Khoát vừa đi vừa suy nghĩ, cuối cùng giơ tay nắm lấy cánh tay Giang Khoát, Giang Khoát quay đầu lại, Diệp Hoài nói: "Chúng ta nắm tay đi."

Giang Khoát đưa tay ra khỏi túi áo khoác, Diệp Hoài vươn tay muốn nắm lấy, nhưng Giang Khoát lại nắm lấy cổ tay của cậu: "Đèn xanh rồi, đi thôi."

Diệp Hoài muốn khoác lấy cánh tay nhưng không được, Giang Khoát nắm chặt lấy cổ tay cậu, sức kéo càng ngày càng mạnh, cậu ấy không chịu buông ra cho đến khi bước vào hành lang, sau đó hôn lên người Diệp Hoài.

Trong hành lang tối tăm, hai bóng người quấn lấy nhau, cho đến khi một trong hai người không thở được và đẩy người kia ra, Giang Khoát mới rút lui một chút, để trán hai người áp vào nhau.

Một lúc sau, Giang Khoát nói: "Muốn hôn chút."

Diệp Hoài trợn to hai mắt: "Không phải vừa mới hôn rồi sao!"

Giang Khoát cười lớn...

--------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 12: Chương 12



Hai người vừa hôn nhau, bỗng nhiên Giang Khoát bế bổng Diệp Hoài đi vào phòng, khi cánh cửa mở ra liền tiến ngay tới đầu giường thả cậu xuống, Giang Khoát đứng bên cạnh giường nhìn xuống, phía dưới hạ bộ đã cứng không khừng, cậu kéo quần xuống thì g** th*t đã cứng lên, cậu đưa g** th*t cọ nhẹ lên mặt Diệp Hoài, khi mùi vị t*nh d*ch dính trên đầu lưỡi sền sêt, Diệp Hoài mới kịp phản ứng lại được, nhịn một hồi lâu mới nói được hai chữ.

"b**n th**."

Cậu quỳ gối dưới Giang Khoát, mắt và má hơi ửng hồng, quả thật là lừa dối mà, nhất là khi cậu đặt tay lên đùi Giang Khoát, ngẩng đầu lên và khàn giọng nói Giang Khoát là đồ b**n th** ... Giang Khoát có một phản ứng gần như ngay lập tức, d**ng v*t vừa xuất tinh vừa rồi lại đùn ra thêm một ít dịch nữa.

Giang Khoát cúi đầu nhìn cậu, đáp lại một tiếng "Ừm" khá bình tĩnh.

Mùi t*nh d*ch trong miệng rất đậm, Diệp Hoài không muốn bị ức h**p một mình, ngẩng đầu lên nói với Giang Khoát: “Anh yêu.” Trên môi cậu nở một nụ cười xấu xa, Giang Khoát giả vờ như bị lừa theo ý mình, vừa ngẩng đầu lên, Giang Khoát ngoan ngoãn cúi đầu, ôm má Diệp Hoài hôn, trao đổi dịch thể cho nhau rồi cùng nuốt xuống, Diệp Hoài cảm thấy mùi vị trong miệng nhẹ đi một chút, có thể là một hiệu ứng tâm lý, Giang Khoát một tay đặt sau gáy cậu, tay kia s* s**ng quanh ngực, khi nhận ra đang muốn làm gì thì đã bị Giang Khoát cầm lấy hai đầu vú và bắt đầu nhéo.

Trong ngực nổi lên từng đợt tê dại, Diệp Hoài muốn hét lên như bị điện giật nhưng không kìm được, dùng tay đẩy Giang Khoát ra, môi hai người tách ra, lồng ngực phập phồng, Giang Khoát vẫn dùng hai ngón tay kẹp hai đầu vú đã sưng lên của Diệp Hoài, thỉnh thoảng x** n*n q**ng v* theo chuyển động hình tròn.

Diệp Hoài có thể cảm giác được đầu vú của mình càng ngày càng cứng lên, chỉ có một bên đầu vú bị k*ch th*ch thế này. Còn bên trái thì sao? Cậu đoán nó còn mềm, nhưng chỉ cần bị Giang Khoát đụng vào hai ba lần, nó sẽ cứng lên giống như bên phải ngay, sẽ ngoan ngoãn để cho Giang Khoát s* s**ng như thế.

Sự kh*** c*m không cân bằng này khiến Diệp Hoài khó chịu, thậm chí không để ý đến cơ thể mình đang rướn hẳn người về phía trước, lưng ưỡn lên, hông cũng ưỡn lên, Giang Khoát tay lướt xuống lưng, mông cậu, cậu lại càng rướn người thêm hơn, Giang Khoát cứ như vậy một hồi, một tay nhào nặn đầu vú, một tay nắm lấy nách Diệp Hoài, Diệp Hoài ngã ở trên giường mềm nhũn, tay s* s**ng tìm chính xác vị trí gối: “Ngủ rồi sao?” Hỏi xong liền cảm thấy không được, hai người đều dính t*nh d*ch của nhau mà chưa được làm sạch, làm thế nào có thể dễ dàng ngủ như vậy?

Quả nhiên Giang Khoát vươn tay bật đèn ở đầu giường, chỉ bật nút sáng nhỏ nhất, nhưng cũng đủ để soi rõ th*n th* tr*n tr** của hai người, Diệp Hoài có thể nhìn thấy rõ ràng t*nh d*ch mà mình xuất ra trên người Giang Khoát, chúng trở nên có chút khô khốc, có thể thấy rõ cơ bụng và cơ ngực của Giang Khoát, xuống tuyến nhân ngư, có thể nhìn thấy d**ng v*t khổng lồ đang ngủ đông phía dưới.

Giang Khoát còn chưa hoàn toàn cứng lên, Diệp Hoài cũng vậy, cậu vừa mới bị Dương Khoát đút d**ng v*t vào miệng, cảm giác d**ng v*t quá to, để thỏa mãn được không phải là dễ dàng, cằm bây giờ vẫn còn thấy đau, cảm giác đau nhức khiến cơ thể cậu có chút mềm nhũn. Nhưng vừa rồi Giang Khoát chỉ xoa xoa đầu vú thôi, đầu vú vừa đau vừa kh*** c*m lại đã khiến cho d**ng v*t của cậu tiếp tục cứng ngắc lên. Giang Khoát đưa ly nước cho Diệp Hoài, Diệp Hoài đứng dậy nhấp vài ngụm, cảm giác lỗ hậu trơn trượt, Giang Khoát như đã bắn rất nhiều d*ch nh*n vào trong khi cậu nở ra, dính chặt vào gốc đùi và lỗ hậu môn, một số có thể vẫn còn trong cơ thể, lâu lâu như thể vẫn có chất lỏng chảy ra.

Diệp Hoài t*** h***t căng thẳng, thân thể cứng ngắc, cậu uống mấy ngụm nước, mùi vị trong miệng có chút được pha loãng, lại tiếp tục uống mấy ngụm, sau đó đặt cốc nước trở lại vị trí cũ, đặt tay lên vai Giang Khoát, miệng cậu áp sát miệng Giang Khoát, đưa ngụm nước vào miệng cậu ta, nước chảy. ra nhiều, mát lạnh trơn bóng, Diệp Hoài khẽ rùng mình khi người cậu trượt xuống, hai tai đỏ bừng, hai má ửng đỏ, hơi thở gấp gáp nhưng hành động lại rất táo bạo.

Cậu gắt gao co rút hậu huyệt, nghịch ngợm mông để cho bộ phận sinh dục cọ xát vào bộ phận sinh dục của Giang Khoát, hô hấp của Giang Khoát càng nặng nề, d**ng v*t cũng dựng đứng lên, cậu vỗ nhẹ vào chỗ trên ngực trái của Diệp Hoài, Diệp Hoài kêu lên, đáng lẽ cậu không nên mẫn cảm như vậy, nhưng Giang Khoát không ngừng x** n*n đầu vú bên phải của cậu, lại đột nhiên chạm vào bên trái, dù chỉ là nhẹ thôi cũng khiến cậu cảm thấy được bị k*ch th*ch và muốn được chạm vào nhiều hơn.

Diệp Hoài vốn định chủ động trong hôm nay, dù sao cậu vẫn luôn ở trong thế bị động khi hai người lần đầu tiên làm chuyện đó, Giang Khoát đã hoàn toàn đè bẹp cậu. Nhưng hôm nay cậu đã chủ động quan hệ bằng miệng với Giang Khoát, sau đó lại ra tay trêu đùa cậu ta, và bây giờ thì sao? Vẫn bị Giang Khoát dắt mũi, dù chủ động trêu chọc thực sự khiến Giang Khoát phấn khích, nhưng cũng khiến cậu bị bắt nạt thậm tệ hơn, Giang Khoát sẽ không cầu xin cậu!

"Bên kia ..." Diệp Hoài chỉ có thể cầu xin Giang Khoát, muốn cậu ta mân mê cả hai đầu vú, tốt nhất là hai bên cùng nhau "Bên kia cũng vậy."

--------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 13: Chương 13



Giang Khoát đẩy cậu trở lại giường, tự mình đi tới trước bàn làm việc, Diệp Hoài thấy cậu đã lấy gì đó, nhưng ngọn đèn đầu giường chỉ chiếu sáng một phần nhỏ của giường, không nhìn thấy Giang Khoát. đang cầm trên tay thứ gì. Trong nháy mắt, Giang Khoát trở lại giường tay không, đồ vật vừa lấy đã bị cậu ta giấu ở đâu đó.

Diệp Hoài chưa kịp hỏi thì Giang Khoát đã nói trước: “Có ngứa không?” Cậu ấn đầu vú trái của Diệp Hoài, Diệp Hoài thở hổn hển, đầu vú từ từ cứng lên.

Giang Khoát: "Tự mình làm đi."

Diệp Hoài ngơ ngác nhìn hắn: "Cái gì?"

Giang Khoát nở nụ cười, hôn lên khóe miệng hắn, cuối cùng xoa nhẹ thái dương: "Ngoan, tự mình làm đi, dùng tay xoa đi."

Diệp Hoài đương nhiên không chịu, lắc đầu, Giang Khoát lúc này chen vào g*** h** ch*n Diệp Hoài, từ từ đẩy d**ng v*t cứng ngắc của mình vào khe hở đã ướt át đang đóng mở của Diệp Hoài.

"A ..." Diệp Hoài kêu lên dù đã được bôi trơn từ trước.

d**ng v*t dày cộp xuyên thủng lỗ hậu môn tiến vào sâu, rất chậm lại rất cứng, cứ vồn vã từng nhịp như tra tấn sức chịu đựng của Diệp Hoài, Diệp Hoài cảm thấy hậu huyệt đau nhói, d**ng v*t c**ng c*ng chặt lỗ hậu môn, Giang Khoát nhẹ nhàng đẩy...Giang Khoát cũng lẩm bẩm, kiềm chế không được rút ra một chút liền đẩy vào, Diệp Hoài khẽ rên lên một tiếng, như thể tiếng r*n r* kia có thể ngăn được đau đớn cùng kh*** c*m.

Giang Khoát trán chảy ra mồ hôi, ánh đèn chiếu vào hai người mơ hồ, Diệp Hoài cảm thấy biểu cảm của Giang Khoát rất gợi cảm, vì vậy cúi người hôn lên trán cậu, l**m mồ hôi trên trán rồi nói: "Mặn."

“Ừm.” Giang Khoát cắn chặt miệng, chậm rãi di chuyển, thút ra một nửa bộ phận sinh dục sau đó lại nhét vào, hai chân Diệp Hoài nhấc lên đặt ở trên vai Giang Khoát, thắt lưng kê gối, Giang Khoát không ngừng đẩy ra đẩy vào, nhịp người lắc lư uyển chuyển, Diệp Hoài bị cậu nhấp rút mà phát ra tiếng r*n r* rất nhỏ. Một lúc sau, Giang Khoát cúi xuống l**m m*t ngực, tư thế này khiến cho d**ng v*t càng cắm sâu vào trong hơn, Giang Khoát l**m m*t triền miên đầu vú khiến cậu trở nên tê dại, cậu chôn sâu d**ng v*t trong cơ thể Diệp Hoài, Diệp Hoài gọi Giang Khoát mấy lần nhưng Giang Khoát đều không đáp, không chịu buông tha cho đầu vú đang sưng tấy cho đến khi Diệp Hoài gọi cậu là "anh."

"Giang Khoát, anh ... àaaa, đồ b**n th**..."

Giang Khoát ngoan ngoãn gật đầu: “Ừm.” Nói xong lại trầm ngâm cúi đầu tiếp tục.

Diệp Hoài bị bắt nạt dữ dội đến nỗi Giang Khoát còn bắt đầu vỗ mông cậu, bên trái rồi lại bên phải. Phòng ngủ tràn ngập tiếng da thịt cọ xát vào nhau, cùng tiếng thở hổn hển hòa quyện vào nhau, Diệp Hoài biết nếu hôm nay không tự nghịch n*m v* của mình, thì sẽ bị Giang Khoát bú vậy cho đến chết mất, cậu phải đưa tay ra xoa bóp hai n*m v* của mình, lúc đầu chỉ dùng hai ngón tay xoay xoay q**ng v*, nhưng dần dần, cảm giác nhột nhạt từ đầu vú khiến cậu có một h*m m**n khó tả, Giang Khoát luôn thích chơi đùa hai điểm này, làm cho chúng đau sưng lên, bắt chước Giang Khoát vừa kéo vừa nhào nặn đầu vú của mình.

Giang Khoát trầm mặc nhìn động tác của cậu, d**ng v*t vẫn ở bên trong cậu đè lên điểm mẫn cảm, âm thanh lúc thụt phát ra tiếng kêu d*m đ*ng trên giường, nước chảy ra nhiều hơn, làm ướt không gian giữa hai người, Diệp Hoài cảm thấy toàn thân nóng rực, liên tục chơi đùa với đầu vú, thậm chí còn có kh*** c*m mãnh liệt hơn, Giang Khoát đang nhìn cậu, càng nhìn càng thấy rạo rực, động tác thụt lại trở nên nhanh hơn, Diệp Hoài tốc độ xoa bóp đầu vú cũng tăng nhanh, thậm chí hắn còn tự mình nắm lấy của Dương Khoát, cậu sắp xuất tinh, là bị Giang Khoát đút vào, hay là muốn xuất tinh vì bị chính tay mình chơi đùa đầu vú? Diệp Hoài không phân biệt được.

[Kịch nhỏ 4: Say rượu]

Diệp Hoài trở nên "ngố" hơn khi say rượu.

Có hôm Diệp Hoài uống quá nhiều.

Giang Khoát: "Diệp Hoài."

Diệp Hoài nghiêng đầu nở nụ cười: "Hả?"

Giang Khoát ôm hắn hôn: "Dễ thương."

Diệp Hoài nhếch mép: "Hì hì."

Giang Khoát giúp cậu c** q**n áo, đặt cậu nằm gọn trên giường.

Diệp Hoài nằm trên giường: "Anh Giang Khoát."

Giang Khoát: "Ừm?"

Diệp Hoài: "Em thích anh, rất rất nhiều."

Giang Khoát sờ sờ tóc của Diệp Hoài, dịu dàng nói: "Anh cũng thích em, ngủ đi, ngủ ngon."

Khi cả hai thức dậy vào sáng hôm sau—

Giang Khoát: "Rất rất nhiều...?"

Diệp Hoài: "... Anh có cần đánh không?"

Giang Khoát, một người đàn ông rõ ràng là không ngây thơ chút nào, nhưng lại phải giả vờ ngây ngô trước mặt Diệp Hoài (nhất là lúc tỉnh táo).

-----------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 14: Chương 14



Diệp Hoài ngón tay vẫn ở trên đầu vú của mình, Giang Khoát cúi người l**m ngón tay cùng đầu vú cậu, cuối cùng trực tiếp cầm lấy tay l**m láp năm ngón tay lưu luyến, sự can thiệp của Giang Khoát vẫn chưa dừng lại, cậu cứ từ từ rút ra và đẩy vào, cứ thế dập nát lổ hậu khiến Diệp Hoài phải r*n r* không ngừng.

Diệp Hoài chuẩn bị xuất tinh, nhưng lại bị sự dịu dàng đột ngột này cắt ngang, nhận biết có sự chẳng lành, biết rằng đang bị Giang Khoát trêu đùa tiếp, tay định cầm lấy d**ng v*t đang cứng ngắc xóc để được b*n r* ngoài, nhưng lại bị Giang Khoát giữ lại, không để được như ý.

“Xóc em đi, em sắp xuất tinh rồi.” Diệp Hoài x** n*n đi xuống, đúng lúc Giang Khoát đẩy lên, d**ng v*t cậu tiến vào sâu, Diệp Hoài cảm giác như d**ng v*t này đã thâu gọn vào tận trong đường ruột mình rồi vậy, tếng r*n r* không ngừng phát ra Giang Khoát lắc đầu không để yên cho Diệp Hoài kết thúc nhanh vậy.

Diệp Hoài lau nước mắt trên gối, thuận theo động tác của Giang Khoát: "Sờ em đi ...em muốn bắn..."

Giang Khoát lại lắc đầu, dập đầu đi vào, Diệp Hoài đang ở phía trên hét lớn.

“Làm ơn.” Hai tay Diệp Hoài bị Giang Khoát đè lại, Giang Khoát không có ý định bắn, chỉ có thể cầu xin cậu ta để được thỏa mãn.

“Nhắm mắt lại.” Giang Khoát hôn quanh mắt Diệp Hoài, Diệp Hoài nhắm mắt lại, lông mi ướt đẫm lệ.

Giang Khoát đứng dậy nắm lấy mông cậu mà ch*ch mạnh, đẩy vào sâu nhất theo từng cú nắc, Diệp Hoài cảm thấy như cậu ta sắp ra rồi, nhưng tốc độ Giang Khoát lại chậm lại, Diệp Hoài mở mắt ra, mặc dù ánh sáng đầu giường không quá chói chang nhưng cậu vẫn phải mất vài giây để làm quen mới có thể nhìn rõ trước mắt.

Giang Khoát một tay cầm máy, tay kia chộp lấy mông của cậu, Diệp Hoài đang nức nở, thậm chí có chút bối rối, híp mắt hỏi Giang Khoát đang định làm gì.

Giang Khoát: "Quay em."

Diệp Hoài nhớ tới lúc trước Giang Khoát tới bàn lấy đồ, không ngờ cậu ta đang cầm máy ảnh, còn bật đèn đầu giường để chụp ảnh được đẹp hơn!

"Đừng quay ... Giang Khoát, a ah anh aaaaaa đừng ... anh ... vừa l*m t*nh vừa quay đấy ư....aaaa ..." Diệp Hoài không khỏi chửi thề, lấy tay che mặt.

“Em l*m t*nh với anh.” Giang Khoát nắm lấy x** n*n mông cậu, cắm ngón tay vào khe đùi, đẩy mạnh vào, “Anh l*m t*nh với em.”

Giang Khoát đẩy mạnh càng khẩn trương hơn, Diệp Hoài cho rằng Giang Khoát đang quay phim, tự quay phim, ghi lại tất cả những cảnh d*m đ*ng này, thậm chí có thể quay phim vùng kín của hai người, cảnh tham lam đút d**ng v*t vào lỗ hậu môn..... Tất cả, tất cả những cảnh l*m t*nh d*m đ*ng của hai người. ... ...

Bộ phận sinh dục của cậu run lên một chút, sau đó liền chảy ra một ít t*nh d*ch, trong quá trình xuất tinh, lỗ hậu phía sau thắt lại, Giang Khoát bị kẹp chặt suýt chút nữa phóng ra ngoài, cậu còn không thèm b*n t*nh, trực tiếp đặt máy quay xuống giường, vỗ nhẹ vào mông Diệp Hoài để cậu thư giãn.

Diệp Hoài cảm thấy toàn thân đau nhức sau cú xuất tinh ấy, Giang Khoát vẫn nằm vững trong cơ thể, ánh mắt vốn dĩ mơ hồ, nhưng khi nhìn thấy Giang Khoát giơ máy ảnh, cậu liền tỉnh lại, trong tiềm thức muốn bỏ chạy, Diệp Hoài không quan tâm được lỗ hậu trơn trượt, d**ng v*t rút ra vào phát ra tiếng kêu nhớp nháp, Diệp Hoài muốn bỏ chạy, một chân vừa chạm đất đã bị Giang Khoát dùng bắp chân kéo lại.

Diệp Hoài lắc đầu khóc, "Đừng quay, đừng quay em."

Giang Khoát hôn nhẹ cậu, vỗ vỗ lưng an ủi, nhẹ giọng hỏi: "Tại sao lại không quay?"

Diệp Hoài xấu hổ không nói nên lời, máy quay hướng về phía mình, không giữ được kích đồng liền lập tức xuất ra. “Không quay nữa.” Diệp Hoài đẩy máy quay ra, chỉ lặp lại câu nói này, Giang Khoát vẫn cứng rắn, ôm Diệp Hoài vào lòng, d**ng v*t ướt đẫm nước cọ vào eo Diệp Hoài.

“Anh còn chưa xuất mà.” Diệp Hoài thấy Giang Khoát khóa máy ảnh, quay đầu nói với cậu.

“Ừm.” Giang Khoát l**m mi tâm.

Diệp Hoài cảm thấy người mình dính đầy mồ hôi cùng t*nh d*ch, lại bị Giang Khoát đặt nằm ở trên giường, Giang Khoát không trực tiếp nhét vào, cứ rút ra thụt vào một nửa như đang dụ dỗ, Diệp Hoài không còn sức lực quay đầu lại, đoán chừng Giang Khoát sẽ không thành thật như vậy, có lẽ lúc này cậu ấy đang đeo máy ảnh bên hông, Giang Khoát lại bật máy ảnh lên, Diệp Hoài mặc dù nói không cho, nhưng cậu chỉ gạt máy ảnh sang một bên mà không thực sự cất nó đi. Theo lời của Diệp Hoài, nếu cậu thực sự không muốn Giang Khoát quay, cậu ấy nhất định sẽ cất máy ảnh đi, thế nhưng lần này.....

Giang Khoát giữ chặt bộ phận sinh dục của mình, mở lỗ hậu môn của Diệp Hoài chọc vào trong, nhẹ nhàng ra vào, thấy lỗ hậu môn co rút, cậu lại tiếp tục đi xuống, cọ xát vào đáy chậu và t*nh h**n của Diệp Hoài, Diệp Hoài không thể xuất tinh nữa, d**ng v*t cậu khẽ đung đưa theo động tác của Giang Khoát.

"Không được, chân em đau ..." Diệp Hoài không thể quỳ xuống nữa, lén lút liếc mắt nhìn lại, liền nhìn thấy chiếc máy quay do Giang Khoát cầm đang quay cảnh hai người chạm mặt nhau, lưng cậu như bốc hỏa, nửa thân trên áp lên tấm ga trải giường vốn đã nhăn nheo, một chút cọ xát sẽ cọ vào hai đầu vú sưng đỏ.

Giang Khoát cuối cùng lại tiến vào, camera ghi lại trọn vẹn cảnh tượng ấy, d**ng v*t bị nuốt chửng vào lỗ hậu, đáy quần đập mạnh vào cặp mông trắng đỏ của Diệp Hoài, mông của Diệp Hoài đều là dấu ngón tay bị Giang Khoát cào cấu, trông d*m đ*ng dị thường. .

d**ng v*t bị rút ra, đem một chút t*nh d*ch đầu chuông ướt át, Diệp Hoài mấy lần bị đẩy về phía trước, đầu vú bị khăn trải giường cọ xát, nóng bỏng đau đớn xen lẫn, cơn sướng lạ lùng không ngừng nghỉ, hạ thể d**ng v*t cũng lắc lư yếu ớt.

"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh. Bỗng nhiên Giang Khoát lại tăng tốc độ đẩy của mình, khiến cho Diệp Hoài không khỏi lại hét lên sung sướng, Diệp Hoài cảm thấy mình bị chơi đùa thật ngốc nghếch, nhưng khi Giang Khoát cúi người hôn lên lưng cậu, cậu lại ướt át nói: "Anh làm em ... đút vào em ... aaaa ..."

--------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 15: Chương 15



Cậu nói xong liền cảm thấy d**ng v*t nhói lên, Giang Khoát đặt máy ảnh rời giường, ấn mông cậu một cái, hỏi: "Đau không? Đau hay sướng?"

"Anh ơi ... anh ơi ... đừng.... to quá! ... à, em nhầm rồi ... sâu quá ...ừm...."

“Sâu quá.” Giang Khoát lặp lại lời nói của Diệp Hoài, sờ sờ trán, vòng tay qua vai Diệp Hoài, “Anh sẽ đâm em sâu hơn nữa”.

Cậu bật máy quay lại và phát đoạn video vừa quay cho Diệp Hoài. Trong video, d**ng v*t to lớn đang chới với với cái lỗ hậu sưng đỏ.

Diệp Hoài đột ngột đứng dậy, định bỏ chạy lần nữa, nhưng Giang Khoát đã ấn d**ng v*t vào hậu môn cậu lần nữa, lấp đầy một nửa ngay khi rút ra, Diệp Hoài không thoát được, máy quay đã đặt trước mặt, Giang Khoát không ngừng đẩy vào rút ra, thở hổn hển mà đẩy nắc từng cú.

"A ... Không được, sắp xong rồi ... Sắp xuất tinh rồi hả?"

Giang Khoát l**m hôn lên cổ cậu, dỗ dành như một đứa trẻ: "Ngoan, ưm ... nào, nắc tiếp đi."

"Mau tới đi anh ... ahh, không ổn đâu anh ơi, anh từ từ đi, mạnh quá ... ừm ..." Sau đó cậu chỉ biết thút thít, thậm chí không thể nói ra toàn bộ hết câu. .

Mãi đến khi Diệp Hoài cảm thấy tê dại vì Giang Khoát bắn vào, cậu cũng phun ra một ít chất lỏng loãng. Sau khi vật lộn cùng nhau cả một thời gian dài, cả hai đều thấy mệt, hai người nằm trên giường một hồi, Diệp Hoài yếu ớt đưa tay lấy máy quay, Giang Khoát đưa giúp cậu, cậu liếc mắt nhìn Giang Khoát, Giang Khoát liền hướng về phía trước hôn một cái lên miệng cậu.

“Anh tránh xa em ra, làm trò hư hỏng cũng … Vừa rồi không phải như vậy.” Diệp Hoài trừng mắt nhìn Giang Khoát nghĩ là cậu đang rất tức giận, Giang Khoát nhìn Diệp Hoài khoát tay trên lưng, trầm mặc không nói, rất có lệ.

Diệp Hoài nghịch máy, bấm bấm hai lần, đoạn phim lại bắt đầu từ đầu, Diệp Hoài cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều mở ra, da đầu tê dại, vội vàng đưa máy ảnh cho Giang Khoát: "Anh mở video ra”

Diệp Hoài: "Đã xóa rồi sao!"

Giang Khoát đã xóa video.

Diệp Hoài không ngờ Giang Khoát sao lại tốt như vậy, sửng sốt nói: "Anh thật sự xóa rồi sao?"

Giang Khoát gật đầu, hôn lên trán cậu: "Lát nữa chụp thêm."

Diệp Hoài: "... Không!"

“Như vậy không được.” Giang Khoát làm theo ý cậu, dù sao lần sau sẽ không để cậu như ý.

Sau khi hai người vào phòng tắm rửa sạch sẽ, Giang Khoát thay ga trải giường, hai người nằm trên giường ôm nhau. Tuy rằng thân thể rất mệt mỏi, nhưng Diệp Hoài đầu óc rất tỉnh táo, còn quá sớm để đi ngủ, Diệp Hoài lại chọc chọc vào cơ bụng Giang Khoát.

Diệp Hoài: "Anh buồn ngủ à?"

Giang Khoát lắc đầu.

"Em sẽ kể cho anh nghe một câu chuyện."

"Chà, kể đi."

Sau đó, Diệp Hoài kể một vài câu chuyện cổ tích, tuy nhiên cậu thực sự không thể nhớ rõ hết được toàn bộ, kể chắp vá một vài chuyện rồi trùm chăn cười khúc khích, Giang Khoát nhấc cậu ra khỏi chăn bông, hôn lên má cậu, dùng tay xoa xoa xương cậu, Diệp Hoài vô thức phát ra những âm thanh khoan khóa, Giang Khoát như có ý cười trong mắt, hai người chìm vào giấc ngủ sau một hồi ôm ấp nhau, buổi sáng khi Diệp Hoài tỉnh dậy, Giang Khoát đã vệ sinh sạch sẽ.

Diệp Hoài ngẩn ngơ, ngồi trên giường ôm chặt chăn bông vẻ mặt bối rối không biết mình đang ở đâu. Giang Khoát đẩy cửa đi vào, cậu mới chậm rãi nhớ tới chuyện tối hôm qua, nhìn thấy camera trên bàn làm việc liền nhớ ra mọi chuyện, kéo chăn bông che mặt: "Anh Giang Khoát."

Đây là lần đầu tiên Diệp Hoài gọi anh như vậy trước mặt Giang Khoát, Giang Khoát có chút kinh ngạc. Diệp Hoài vươn ngón giữa xuyên qua chăn bông, đờ đẫn nói: "anh...."

Giang Khoát đi tới, ấn lại ngón giữa của cậu: "Sai rồi, là thích em."

Diệp Hoài nắm chặt chăn bông che mặt: "Không cho anh quay trộm em."

Giang Khoát sửng sốt một chút, sau đó vươn tay muốn kéo chăn bông, nhưng bị Diệp Hoài che lại thật chặt.

Diệp Hoài: "Đừng kéo chăn bông của em!"

Giang Khoát gắt gao kéo chăn bông qua một bên, Diệp Hoài lại nắm lấy, hai người lại bắt đầu tranh giành chăn bông, cuối cùng lại cười thành tiếng.

Giang Khoát buổi sáng có tiết, tối hôm qua Diệp Hoài vất vả như vậy, định về nhà đi ngủ. Hai người đi xe buýt, Giang Khoát xuống xe trước, lúc Diệp Hoài về đến nhà thì nhận được tin nhắn của Giang Khoát.

Giang Khoát: “Cháo gà rán (/ ∇\ *)”

Diệp Hoài: “Anh học nó ở đâu vậy? ? ?”

Giang Khoát: “Anh sẽ không nói cho em biết đâu (/ ∇\ *)”

Diệp Hoài ngồi trên sô pha nhếch mép nhìn điện thoại một cái, sau đó trả lời: “Em cũng thích cháo gà của anh”

Diệp Hoài: “Tiểu ca ca, yêu rất rất nhiều”

Giang Khoát: “Yêu rất rất nhiều”

-Kết thúc-

[Kịch nhỏ 5: Tự nhiên cảm thấy yêu]

Giang Khoát nhận ra mình đã thích Diệp Hoài từ khi nào, Diệp Hoài chơi bóng rổ quả thật rất tệ, bóng không bao giờ vào rổ, một khi có bóng tới sẽ vung tay múa chân, Giang Khoát đã từng nhìn thấy Diệp Hoài tự tán thưởng mình nửa phút.

Cậu quan sát Diệp Hoài một lúc, Diệp Hoài là một người tốt và hòa đồng với các bạn trong lớp, nhưng cậu lại không có người bạn nào đặc biệt thân. Thỉnh thoảng cậu lại ngồi một mình trong phòng học và ăn khoai tây chiên. Cậu ấy không bao giờ tỏ ra mình buồn bã, nhưng Giang Khoát không hiểu sao lại cứ muốn chạm vào tóc và ôm chầm lấy cậu.

Giang Nghệ Ninh từng hỏi Giang Khoát rằng cậu thích kiểu con trai như thế nào, Giang Khoát cũng đã từng nghĩ tới, nhưng cứ chốc lát, suy nghĩ của cậu sẽ thay đổi, cũng không có thời điểm đặc biệt chính xác.

Sau đó cậu đã gặp Diệp Hoài, mái tóc đen, nnụ cười rạng rỡ, lại vô cùng lạc quan, luôn sử dụng biểu tượng cảm xúc để thể hiện sự dễ thương.

……

Giang Khoát cố tình va chạm để có thể làm quen với Diệp Hoài, cuối cùng phát hiện Diệp Hoài thực ra là một người rất tốt, hình như điểm gì cũng tốt, không quan trọng người đó như thế nào, quan trọng người đó là ai, cậu cảm thấy Diệp Hoài thực sự không có điểm gì để chê cả, và cậu thích Diệp Hoài.

------------------
 
Back
Top Bottom