Siêu Nhiên Taekook • Look At Me Only Once

Taekook • Look At Me Only Once
²⁰


Ánh đèn sáng chói rọi vào mắt cậu.

Jungkook mặc trên mình một bộ vest đen đơn giản, bên phải là một cành hoa được cài ngay ngắnCậu bình tĩnh bước lên bục phát biểu.

Ai nấy đều trầm trộ trước dáng vẻ của cậu, một số còn nhận ra ngay Jungkook.

Chủ tịch của một công ty giải trí hàng đầu Hàn Quốc.Jungkook sau một ngày xuất hiện trước công chúng liền được đẩy thẳng top 1 tìm kiếm của các trang mạng xã hội.Tin tức cậu con trai một của nhà họ Jeon, có bố là chủ tịch của một công ty giải trí hàng đầu, hiện đang được cậu tiếp quản.

Mẹ là nhà khoa học có tiếng.

Cậu không những đạt thủ khoa khi còn đi học mà cả khi đi làm.

Jungkook khi tiếp quản công ty liền nhanh chóng xử lý gọn gàng các vấn đề cũng như scandal của các nghệ sĩ.

Bây giờ còn được giới thiệu với tư cách là một trong những nhà thiết kế tài năng của hãng thời trang lớn trong nước.Như đẩy mọi chuyện lên đỉnh điểm, tấm ảnh cậu cùng hắn đi chơi với MinAh ở công viên bị lead ra ngoài.

Theo đó là vô số tấm ảnh cả hai chụp khi còn hẹn hò, khi mà Kim Taehyung còn chưa được biết đến.Netizen vô cùng hứng thú với loạt thông tin từ cậu.

Một số rumor còn cho rằng Jungkook là saesaeng fan đã theo dõi hắn lúc trước.

Thời gian cùng với thân hình vô cùng khớp khiến một số nghi ngờ.Bỏ mặt xã hội náo loạn ngoài kia, Jungkook vừa về đến nhà đã bay thẳng vào phòng hắn.

Vô tình Kim Taehyung đang live tream trò chuyện cùng với fan.Jungkook định giả vờ là staff rồi mau chóng chuồn đi.

Nào ngờ hắn lại vô tư gọi tên cậu"Jungkookie đến rồi à?"

Cậu ngơ người nhìn hắnGì vậy trời?

Kim Taehyung đừng nói là muốn công khai nhé?

Không được đâu trời ơiHắn đi ra khỏi ghế, tiến về phía cửa kéo cậu lại.

Tay kia lấy thêm một chiếc ghế để Jungkook ngồi.Các bạn fan vô cùng thích thú trước cả hai.

Lượt xem tăng đến chóng mặt"Xin chào mọi người đi!"

Jungkook cười gượng, dơ tay chào họ rồi giới thiệu"Mình là Jungkook!

Xin chào ạ""Thiếu rồi.

Giới thiệu em là ai nữa""Hả?

Mọi người đều biết rồi mà ạ?"

"Họ đâu có biết chúng ta là người yêu đâu"Kim Taehyung thản nhiên nói ra rồi xoay sang nhìn chiếc điện thoại.

Hắn có thể cảm nhận được các bạn fan thích thú đến nổi mạng hình điện thoại sắp run lên luôn rồi.Jungkook hốt hoảng, mở to hai mắt, cậu kéo hắn lại nói nhỏ"Anh nói gì vậy?

Ba sẽ mắng em đó"Ngược lại với cậu, Kim Taehyung hoàn toàn giữ nguyên âm lượng, bình thản nói ra"Ba sẽ không mắng em đâu, có khi ông ấy còn vui nữa đấy" Thêm một lần nữa, cậu vội bịt miệng hắn lại.

Nhăn mặt"Anh nói nhỏ thôi""Hửm?

Nhìn kìa, lượt xem tăng lên cao quá"Hắn nhướng mày, chỉ vào màn hình điện thoại.

Cưng chiều nhìn cậu- Taehyung và chủ tịch Jeon thật sự hẹn hò ạ?- Nhìn Jungkook đáng yêu quá đi, mình thích anh ấy quá- Ui Taehyung gọi cựu chủ tịch Jeon là ba kìa!!!- Nhìn Jeon Jungkook cứ quen quen sao í nhỉ?

.

.

.

Jungkook phải năn nỉ mãi hắn mới chịu tắt live, tạm biệt mọi người rồi kéo cậu ngồi hẳn lên đùi.

Kim phải kiềm chế lắm mới không hôn tiểu bánh bao này đấy"Sao anh lại công khai?

Lỡ như mọi người không thích ảnh hưởng đến anh rồi sao?"

"Vậy thì anh sẽ ngừng hoạt động luôn!"

"Không được" Jungkook bất ngờ quát lớn khiến hắn nhăn mặt, tỏ vẻ tủi thân"Sao em lại mắng anh""Em không có ý đó, chỉ là em thấy mình không quan trọng đến mức anh phải từ bỏ sự nghiệp"Hắn bật cười, gõ nhẹ vào trán cậu"Jungkook ngốc!

Sẽ không sao hết, anh không cần nó""Anh thật là"_________________________ Sáng hôm sau, Jungkook mau chóng đến công ty và bỏ mặt hắn lại.Cộng đồng mạng hiện tại đang vô cùng thích thú về mối tình của họ.

"Ba ơi!

Không phải ý của con đâu, là Taehyung tự ý đó"Cậu vừa đến văn phòng đã thấy ba Jeon ngồi chễm chệ trên chiếc ghế chủ tịch, vội chạy lại, hấp tấp giải thích "Chuyện này ba đã trao đổi với Taehyung rồi, thằng bé nói vậy mà làm thật nên ba mới phải gấp về đây""Dạ?"

"Con lo chuẩn bị đồ đi, ngày mai mẹ sẽ về.

Bọn ta nghe Seokjin nói về tình hình sức khoẻ của con gần đây rồi.

Tại sao ông ta không đến mà lại không nói?

Con phải lập tức đến bệnh viện ngay"Cậu nghe vậy cũng chỉ thở dài, bệnh của cậu có vẻ nặng hơn thật rồi.

Vậy nên bác sĩ riêng sẽ không đến nhà mà cậu phải đến bệnh viên luôn sao?Jungkook trong những ngày gần đây thường xuyên nôn, tay chân cậu cũng bắt đầu phù lên từ hôm trước.

Hôm qua đến công ty thì đột nhiên bị say sẫm mặt mày, cơ thể không còn chút sức lực mà gục lên bànHắn tất nhiên nhận ra, vì vậy mà hôm nay hắn quyết định đến chỗ Jung Hoseok.

Chiếc xe đen tuyền đổ trước ngôi làng nhỏ.

Khác với lần trước, lần này không có một đứa trẻ nào chạy raJung BoYi bước ra từ căn nhà nhỏ quen thuộc, như biết trước lí do hắn đến đây"Bệnh thằng bé bắt đầu trở nặng rồi sao?"

"Vâng!

Bây giờ em rối lắm, cứ như vậy thì một tháng nữa Jungkook phải nằm hoàn toàn trên giường bệnh"Căn bệnh đó sẽ lấy mạng sống của cậu trong khoảng thời gian lâu nhất là 6 tháng."

Bình tĩnh lại đi, chỉ còn một chút nữa thôi là hoàn thành rồi, bọn chị sẽ cố gắng hơn"Hắn gật gật đầu, khi phải đối mặt với cái chết của cậu không ngờ lại khiến hắn lo lắng đến run rẩy.

Jeon Jungkook là nguồn sống của hắn, mãi mãi là vậy
 
Taekook • Look At Me Only Once
²¹ tạm dừng hoạt động


Hắn sau khi biết chủ tịch Jeon về liền ra yêu cầu nghỉ phép dài hạn.

Muốn khoảng thời gian này dồn hết toàn bộ vào việc hoàn thành KQ1.Ông Jeon cũng không có ý kiến gì, lẽ ra hắn phải sử dụng cơ hội này sớm hơn.

Vì trong hợp đồng, nghệ sĩ độc quyền thuộc sự quản lí của công ty ông đều có 2 lần được nghỉ phép dài hạn.

Chỉ cần không quá 2 năm.Jeon Jungkook nhập viện, chân cậu cứ sưng lên vào buổi sáng khiến cậu khó khăn hơn trong việc di chuyển.

Ngược lại, Kim Taehyung vì đột ngột xin nghỉ phép khiến netizen một phen chấn động, các hoạt động được thông báo từ trước đều vì vậy mà hủy hết.

Việc Jungkook nhập viện họ không biết, một số saesaeng fan đã thừa nhận Jungkook là saesaeng fan đó.

Cũng vì thế mà họ cho rằng cậu đang từng bước dẫm đạp lên sự nghiệp của hắn.Thấy phản ứng gắt gao của cộng đồng mạng, hắn nói thẳng ra là không để tâm, hay đúng hơn là dù có để tâm cũng không làm gì đượcViệc một công ty có tiếng về khoảng bảo vệ quyền riêng tư của nghệ sĩ lại im thin thít về vấn đề hẹn hò của cả hai lẫn scandal của cậu, mặc cho có rất nhiều nghi vấn áp đặt lên cậu con trai nhỏ của họ.Jungkook không muốn thế giới ngoài kia biết về tình hình của cậu, vì thế mà ông Jeon chẳng thể lên tiếng.

Kim Taehyung đã có trạng thái về việc tin đồn hẹn hò kia kia, hắn khẳng định mối quan hệ của cả hai và phủ định toàn bộ nghi vấn có ý xấu về cậu, kể cả việc Jungkook từng là saesaeng fan.Ngày nào hắn cũng tất bật chạy từ nhà lên bệnh viện lúc sáng sớm, đến trưa lại ra ngoại ô.

Và quay lại bệnh viện lúc chiều tối, chăm sóc con người đang dần tiều tụy kia đến tận khuya mới về nhà nghỉ ngơi chút.Park Jimin cùng với Kim Seokjin ngày nào cũng đến bệnh viện thay phiên cho hắn lúc trưa.

Ông bà Jeon thì cuối tuần lại đến một lần, vì họ thật sự rất bận với việc tìm kiếm một người hiến thận cho cậu.Hôm nay là thứ bảy, Kim Taehyung sau khi từ nhà Jung Hoseok rời đi.

Bên cạnh là một cô bé nhỏ tuổi, luôn miệng luyên thuyên về ngày đi học hôm nayKhi MinAh biết Jungkook ở viện đã một hai đòi hắn dẫn đến thăm cậu.Cánh cửa phòng bệnh mở ra, Jimin cùng với Seokjin đang trò chuyện đôi chút.

Đến giờ họ thay ca rồi.

Vừa lúc Kim Taehyung nắm tay MinAh đi lạiJimin thấy hắn liền hớn hở vẫy tay.

Đối với nó người con trai này như một vị cứu tinh mỗi khi bị Jeon Jungkook đày đoạ.

Nó và cậu thân nhau như vậy nhưng Jeon Jungkook cứ mỗi ngày trông ngóng Kim Taehyung, mặc người bạn thân đang ngồi bên cạnh chăm sóc."

Đứa bé này là ai vậy?"

Kim Seokjin hỏi hắn với ánh mắt nghi ngờ"MinAh, chào mấy chú đi"Cô bé tròn xoe mắt, dõng dạt trả lời"Chào mấy chú ạ!

Con là Jeon MinAh""Jeon á?

Tại sao con lại họ Jeon?"

"Dạ?"

Nhìn mọi chuyện sắp đi xa hơn, hắn nhanh chóng đẩy bé con vào phòng rồi kéo họ sang một bên."

Con bé được Jungkook cứu mấy năm trước.

Tôi vẫn chưa nói với họ nên là hai cậu cứ làm như không biết nhé?"

"Chuyện này thì anh cứ nói đi ạ, Jungkook dù gì cũng thích con bé mà" Jimin đáp"Tôi biết nhưng có lẽ chưa đến lúc.

Thôi hai cậu về đi, tôi vào trong với em ấy"Cả hai nghe vậy cũng gật gật, nhanh chóng ra về.

Chỉ là hắn không ngờ khi cánh cửa vừa mở, Jeon Jungkook nhăn mặt cố bám víu vào bức tường bên cạnh"Sao..sao em ra đây?"

"Em thấy con bé vào một mình nên tìm anh, nhưng mà.."

"Em đã nghe hết rồi à?"

"Vâng!

Em xin lỗi, em không cố ý đâu"Hắn bật cười, đưa tay ôm người kia.

"Anh đỡ Jungkook vào nhé, sau này đau thì đừng đi nữa"_________________________ Đến lúc cả ba cùng ngồi trên chiếc giường rộng, Jungkook vẫn nhìn MinAh chằm chằm"Vậy chú này là ba nhỏ ạ?"

Kim Taehyung gật đầu rồi chợt khựng lại, nhìn Jungkook với hai tai đỏ ửng.

"Tại sao con lại gọi là ba nhỏ?"

"Anh Hyunji nói với con ạ!

Nhưng mà con không tin, anh ấy nói chú ấy là ba nhỏ của con còn ba Tae là ba lớn.

Vậy là con có 2 ba lận ạ?"

"Anh Hyunji hư quá nhỉ?

Nhưng mà anh ấy nói đúng rồi"Cô bé sau khi nghe sự khẳng định chắc nịch từ hắn liền lao ra khỏi tay, bổ nhào về người Jungkook"Ba nhỏ ơi, vậy MinAh họ Jeon là giống ba nhỏ phải không ạ?"

Jungkook lúc này vì hơi đau nên nhăn mặt, tuy vậy vẫn dùng tông giọng nhẹ nhàng đáp lại"MinAh có thích họ Jeon không?"

"Có ạ!

MinAh thích họ Jeon lắm vì nó giống ba nhỏ"Bất chợt, một lực tay nhấc cô bé ra khỏi người cậu, Kim Taehyung nghiêm giọng"MinAh làm vậy ba Jungkook đau đấy""Ba nhỏ bị đau ạ?

Chừng nào ba nhỏ hết ạ?"

Câu nói của bé con làm cả hai ngẫn người, hai đôi mắt cùng lúc nhìn nhau.

Hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, dịu dàng giải thích"Sẽ lâu lắm, nhưng mà MinAh đừng lo nhé!

Ba nhỏ...sẽ mau hết bệnh thôi""Vậy tới lúc đó ba nhỏ dẫn con đi chơi nhé?

MinAh sẽ cùng ba nhỏ mua sắm rồi đi chợ và còn nấu ăn cho ba lớn nữa""Được!

Ba sẽ cùng MinAh làm, con là cô bé ngoan, phải đợi ba đấy nhé!

Lúc ba khoẻ lại, MinAh phải bên cạnh ba đấy""Vâng ạ!"

Kim Taehyung nhìn cả hai trò chuyện, hắn mỗi lúc càng rối hơn.

Jungkook sẽ không hận hắn nếu chuyện đó xảy ra chứ?

_________________________ 🐻: Tặng mấy bà rds hay theo dõi fic tui nhée, yêu mn nhiều
 
Taekook • Look At Me Only Once
²² Ca phẫu thuật


Được một lúc thì y tá cùng bác sĩ đi vào, hiểu ý hắn đành đưa MinAh ra ngoài để họ xem qua tình hình15 phút sau, cậu bác sĩ trẻ tuổi bước ra với khuôn mặt căng thẳng"Đại ca, cậu ấy cần phải phẫu thuật gấp, tuy không triệt để nhưng có thể kéo dài thêm 3 tháng nữa""Tôi sẽ nói với chủ tịch, cậu hiện tại cứ bình thường.

Đến ngày chúng tôi sẽ liên lạc với các cậu""Vâng ạ!

Em đi trước"Cậu bác sĩ trẻ tuổi kia là sinh viên ngành y tốt nghiệp loại giỏi thuộc trường top ở Anh.

Là sinh viên nhưng lại có kinh nghiệm cao trong ngành.

Đến nay đã làm ở bệnh viện này hơn 3 năm.Quen biết hắn trong một lần Kim Taehyung sang Anh du lịch, dần dần thân hơn rồi sau khi hắn trở thành idol mới ít liên lạc lại.Kim Taehyung đưa MinAh về lại nhà sau đó thì lái xe đến Jeon gia.

Bà Jeon khi nghe tin liền ngất đi vì sốc, ông Jeon cũng không khá mấy nhưng vẫn đưa ra quyết địnhCa phẫu thuật sẽ được diễn ra vào 2 ngày nữa.

Trong 2 ngày tới cần tạo ra một bầu không khí thoải mái, ăn theo thực đơn mà bác sĩ đưa ra.

Cũng như phải cố gắng điều tiết các chất độc hại ra nhiều nhất có thể.Jungkook cũng không lạ gì mấy vì hình như nó theo cậu hơn 10 năm rồi.

Tuy chẳng biết bản thân bị gì nhưng cứ định kì 1 năm cậu lại phải vào viện một lần.

Lúc đó chỉ là chạy thận nhưng hiện tại là một ca phẫu thuật._________________________

Trước mắt cậu là một ánh sáng trắng chói loá.

Kim Taehyung bên ngoài phòng phẫu thuật thì đứng ngồi không im, trong kiếp trước, hắn chưa từng gặp phải tình huống này Nếu như Jungkook không trở ra thì sao?

Sự cố gắng của hắn sẽ tan tành hết à?Kết thúc 7 tiếng phẫu thuật dài đằng đẳng, đã hơn 3 giờ sáng nhưng người kia vẫn ngồi đó mà không quan tâm thời gian.

Ánh mắt hắn chỉ chăm chăm vào ánh đèn phòng phẫu thuật.

Lúc nó chuyển sang màu xanh, cậu bác sĩ mỉm cười, cảm nhận như trái tim hắn như vừa gỡ được một cục đá nặng xuống.

Những giọt nước mắt vừa kiềm được nay lại tuôn ra, là giọt nước mắt của sự hạnh phúc và thở phào.Hắn không làm quá vấn đề, hầu hết các ca phẫu thuật nhỏ như này đều có tỉ lệ thành công hơn 80%.

Nhưng không phải ông trời chưa bao giờ đứng về phía hắn sao?

20% đó dù ít nhưng vẫn có thể xảy ra.

Người ta nói để một người có thể suy nghĩ cực đoan đến như vậy thì chắc chắn họ đã trải qua những điều tồi tệ nhất, huống hồ gì là trải qua nó nhiều lần.Jungkook được đưa đến phòng hồi sức, ba mẹ Jeon khi biết tin liền mừng rỡ, nhờ hắn chăm sóc cậu, mai họ sẽ lên.Vì vừa kết thúc ca phẫu thuật, qua 7 giờ sáng mới có thể thăm.

Kim Taehyung mệt mỏi ngả lưng lên thành ghế, vô tình nhận được cuộc gọi của Jung Hoseok"Hoàn thành rồi!

Đảm bảo không còn rủi ro nào khác, khi nào cậu đưa em ấy đến hãy báo trước cho tôi.

Nhưng nhớ là nó chỉ duy trì lâu nhất là 1 năm thôi đấy""Ngày mai tôi sẽ đến đó xem thử, khi nào Jungkook ổn hơn sẽ tiến hành""Vừa phẫu thuật xong à?"

"Đang nghỉ ngơi, sáng sẽ tỉnh""Vậy thì tốt"Cuộc điện thoại ngắn ngủi nhanh chóng kết thúc, Kim Taehyung tựa đầu vào ghế, an ổn nhắm mắt.Cả ngày hôm nay khiến hắn mệt lả, tính sẽ ngồi một lúc xong đi mua gì ăn nhưng rồi cũng thôi vì hiện tại đã khá khuya, Jungkook nếu tỉnh không thấy hắn sẽ không tốt_________________________

Mười giờ sáng hôm sau, Jungkook tỉnh khỏi cơn mê.

Ánh sáng từ cửa sổ hắt vào, cánh cửa cũng được mở không lâu.Kim Taehyung tay cầm cháo, tay cầm trái cây đi vào.

Thấy Jungkook đã tỉnh liền mỉm cười.Jeon Jungkook lại được đà lấn đến, vươn tay về phía hắn"Bế em!"

"Hửm?"

"Em muốn vào phòng vệ sinh"Hiểu ra, tay chân hắn nhanh nhẹn đi đến bỏ thức ăn lên bàn rồi đi qua phía cậu.

Cánh tay vươn ra, bế hẳn người nhỏ lên với vẻ không có gì nặng nềKim Taehyung ôm Jungkook phía trước, hai chân cậu vòng sang eo, tay ôm chặt cổ.

Hắn nhéo nhẹ chóp mũi, hơi ấm từ lòng bàn tay chạm lên làn da trắng nỏnJungkook chụp lấy tay hắn, áp lên má mình, thoả mãn trước hơi ấm từ người kia.

Hắn bật cười, nhẹ giọng"Anh vừa ngoài về, lạnh đó""Không lạnh, ấm lắm""Nghe Jimin nói em rất khó ăn, ăn xíu lại ói.

Anh cũng chỉ biết mua cháo cho em, cố ăn nhé?"

"Không sao ạ, do Jimin thôi!

Anh đừng lo"Park Jimin mà có ở đây thì có lẽ sẽ buồn lắm đấy, Jungkook kén ăn hơn trước nhiều.

Nó phải chạy đây chạy đó để chăm sóc cho cậu bạn thân khó chiều.

Mua một đống đồ ăn bổ Jungkook lại không chịu ăn, một mực đòi ăn Kimbap và rồi cái gì đến cũng đến.

Nó cũng chỉ biết thở dài, mệt quá lại đợi Kim Taehyung đến rồi chuồng lẹ.Vệ sinh cá nhân xong, hắn lại ẳm em bé "nhỏ" ra ngoài, hai chân Jungkook đung qua đung lại trông vô cùng đáng yêu.Ngồi lại trên giường, ánh mắt không giấu được vui vẻ nhìn người kia lấy hộp cháo ra.

Dù có hơi tiếc vì Kim Taehyung nhớ lại cậu cũng chỉ mới đây, giờ lại vì cậu mà bỏ bê sự nghiệp, ngày ngày đến đây chăm sóc.

Nhưng rồi cũng thôi vì hắn nhớ ra cậu đã là chuyện tốt

_________________________

🐻:Mai lên trường sớm nhưng mãi không ngủ được, chap này tui ngâm lâu rui nay chán quá nên edit luôn.

Tui cũng muốn nhanh end fic lắm nhưng mà cốt truyện chỉ mới được 2/3 thui T_T 🐻😀ạo này tui bận lắm luôn, viết được 1 chap lại ngưng, hơn tuần sau mới edit.

Tốc độ ra chap chậm quá.

Nhưng mà tui sợ là ra nhiều xong tui bị bí idea rồi nó không liên kết với nhau, hay thiếu này thiếu kia á tr 🙁((
 
Taekook • Look At Me Only Once
²³


Hơn 3 tháng trôi qua, Jungkook ngày một yếu đi nhưng nhà họ Jeon vẫn chưa tìm được quả thận khớp.

Chỉ có thể dùng cách của hắnVậy nên ở hiện tại, Kim Taehyung đang ngơ người đứng trước mặt bố mẹ Jeon.

Tâm trạng không khỏi lo lắng khi nói ra ý định của mình"Con nói vì vậy Hyungie?

Khoa học vẫn chưa ai có được nó?"

Bà Jeon lên tiếng với vẻ kinh ngạc, đúng hơn là không tin vào tai mình.

Kim Taehyung tự dưng lại nói với họ hắn có một cổ máy giúp duy trì tình trạng bệnh của Jungkook, đảm bảo khi dừng hoạt động máy cơ thể vẫn y như lúc đưa vào, tinh thần và ký ức cũng vậy.Nó giống như một loại thực vật, đối với họ nó như cổ máy ngưng động thời gian của Doraemon, khoảng thời gian kéo dài nhất được 10 năm.

Nhưng với Jungkook nó chỉ sẽ như một cái chớp mắt, chớp mắt đã qua 10 năm?"

Làm sao con chắc chắn nó không rủi ro?"

Ông Jeon lên tiếng"Bọn con đã thử nghiệm với một người trong 3 tháng qua, anh ta bây giờ đã tỉnh và cũng không gặp vấn đề gì"Đây là thế giới gì vậy?

Kim Taehyung đi trước thời đại à?

Hắn cứ thế mà phát minh ra được một cỗ máy hay sao?"

Bố mẹ, nếu hai người lo rằng Jungkook sẽ gặp vấn đề...Vậy thì cứ thử trong 3 tháng, bằng với khoảng thời gian của người đàn ông kia?"

Cả hai đôi mắt đang nhìn hắn bỗng xoay sang nhìn nhau, tuy nó chứa đầy âu lo nhưng Kim Taehyung chắc chắn như vậy thì họ cũng muốn thử một lần.

Vì chỉ trong 3 tháng, Jungkook đã trải qua hơn 5 ca phẫu thuật.Họ gật nhẹ đầu, nói thêm"Vậy thì thử trong 3 tháng, nhưng nếu có rủi ro..."

"Nếu có rủi ro con sẽ đứng ra chịu trách nhiệm!

Con lấy danh dự mình để đảm bảo, không thì tính mạng cũng được ạ!"

...

Một bàn tay đặt lên mái tóc đen, bà Kim nhìn hắn với ánh mắt trìu mến "Đừng lo, nếu có rủi ro thì bọn ta vẫn không trách con.

Cũng đừng lấy tính mạng mình ra để đảm bảo, vì mất Jungkook rồi còn mất con nữa thì không tốt lắm?"

Đôi con ngươi mở to, Kim Taehyung như không tin vào tai mình.

Hắn đã chuẩn bị kế hoạch 2 đề phòng họ không đồng ý, sẽ bí mật đưa Jungkook đi.

Dù biết kế hoạch này % thành công rất thấp nhưng hắn vẫn thử, không ngờ lại nhận được lời đồng ý dễ dàng.Lại một lần nữa nhận được tình yêu thương của người mẹ này, một người từ mẹ nuôi thành mẹ chồng của hắn.

Tình yêu của bà vẫn luôn khiến hắn thấy ấm lòng, một tình yêu mà Kim Taehyung từng mong mỏi có được._________________________ Băng ca đẩy dọc theo hành lang đến phòng cấp cứu, Jeon Jungkook cứ thế lại trải qua thêm một ca phẫu thuật.

Đến lúc tỉnh đã thấy nhiều người bên cạnh.

Trong đó còn có cả vợ chồng họ JungÁnh mắt ngơ ngác khó hiểu nhìn họ, ai nấy đều có vẻ nghiêm túc khiến Jungkook nhanh chóng nhận ra."

Sao vậy ạ?

Có phải là hôm nay sẽ đến đó không?"

Kim Taehyung hít một hơi thật sâu, dáng người cao lớn ngồi xuống bằng với cậu, ánh mắt chứa đầy sự nuông chiều quen thuộc"Em sẵn sàng chưa?"

"Dạ?

Vậy là bây giờ thật hả anh?"

"Ừm, chỉ 3 tháng, mọi người lúc đó chắc chắn sẽ tìm thận được cho Jungkookie thôi"Giọng hắn nghẹn lại, Kim Taehyung cố kiềm nén để bản thân không khóc nhưng lại có những giọt nước mắt rớt trên đôi bàn tay to lớn"Anh ơi!

Lúc em thức dậy, Taehyung phải bên cạnh em nhé?"

Người nhỏ vừa khóc vừa mếu máo, lo sợ đến nỗi nấc lên từng cơn."

Đừng khóc, anh sẽ bên cạnh em..."

Nói rồi hắn đứng lên, để cậu quan sát mọi người, khắc sâu nó vào trí nhớ cho đến khi thuốc mê dần có tác dụng.Cơ thể gầy nhom được đưa lên xe ra xa thành phố.

Họ đưa Jungkook đến một căn biệt thự gần với khu Jung Hoseok sinh sốngNó là căn nhà mà Kim Taehyung tự tay thiết kế cho họ từ rất lâu, hình như là đã hơn 10 năm nhưng nó lại rất mới.

Vì vừa được người kia cho tu sửa lại, tạm thời hắn cũng sẽ sống ở đây.Lớp kính trên cùng của chiếc máy được đóng lại, số liệu được điều chỉnh liên tục và kết thúc bằng khoản thời gian đếm ngược 3 tháng.Trong 3 tháng tới, họ sẽ phải cật lật tìm ra quả thận phù hợp nhất, tốt nhất để thay cho cậu.

3 tháng dài đằng đẳng sẽ đổi bằng một giấc ngủ ngắn của JungkookNgười bên trong đẹp thật, đẹp đến nao lòng, hai mắt nhắm chặt như đang trong một giấc ngủ ngon, một giấc ngủ vĩnh hằng chăng?

Hàng lông mày chẳng còn chau lại vì căn bệnh quái ác, cũng không có chút suy nghĩ phiền muộn nào thêm...Ngày qua ngày, Kim Taehyung lao đầu vào công việc nghiên cứu và tìm kiếm thận.

Nó quả thật rất mệt mỏi, nhưng chẳng thể dừng lại vì Jeon Jungkook là nguồn sống, Jeon Jungkook là tất cả.3 tháng không nhanh cũng không chậm, nó trôi qua từng ngày, từng giây, từng phút mà Jeon gia vẫn chưa tìm được thận.Khó khăn thật, như mò kim đáy bể, một cây kim nhỏ bé trong bể nước rộng thênh thang...Cho đến khi ông bà Jeon thấy được tờ giấy xét nghiệm trên bàn.

Một dòng chữ đập vào mắt họ khiến họ vui đến không tả nổiKhớp đến 97%

_________________________

🐻: Sắp tạm biệt mấy keoo ruii
 
Taekook • Look At Me Only Once
²⁴


Ánh sáng len lỏi vào từng ngóc ngách trong lòng kính, không khí trong lành đánh thức con người xinh đẹp trên chiếc giường lớn.Trước mắt cậu là cổ máy đã dừng hoạt động, còn bản thân đang ở trên giường.

Căn phòng lạ lẫm nhưng khung cảnh bên ngoài cửa sổ lại vô cùng quen thuộc.Cánh cửa được đẩy ra, Park Jimin kinh ngạc nhìn cậu bạn thân đã tỉnh, hiện đang ngồi trước mặt mình"Jungkook!?

Anh ơi Jungkook tỉnh rồi"Nó vứt cả thau nước trên tay, hét toáng lên chạy xuống gọi Seokjin.

Lúc sau, cả 2 người họ chạy lên với ánh mắt mừng rỡ"Huhu, Jungkookie mày có cảm thấy mệt không?"

"....."

"Jungkook à, em thấy sao rồi?"

Người này có vẻ dễ chịu hơn, không luống cuống như thằng nhóc kia"Em không sao.

Taehyung đâu rồi anh?"

Nụ cười trên môi họ khựng lại, Park Jimin nhanh chóng chỉ ra phía cửa, lắp bắp nói"À, quên mất phải gọi cho bác Jeon, em đi trước nhé, lát sẽ quay lại"Nói rồi bóng dáng nhỏ bé phóng nhanh ra ngoài, nó chính là không dám trực tiếp đối mặt, nên để cho người hay đàm phán như Seokjin thì tốt hơnBên này, anh nhanh chóng hoàn hồn, nắm lấy cánh tay Jungkook"Ngoan nhé?

Taehyung đi xa rồi, có lẽ sẽ rất lâu mới quay về..."

"Là sao ạ?"

"Từ lúc bắt đầu, mọi chuyển biến đều theo hướng mà Taehyung vạch sẵn.

Em đã hôn mê hơn 3 năm rồi""3 năm?

Không thể, anh ấy nói chỉ 3 tháng thôi mà?"

"Đúng là chiếc máy dừng hoạt động sau 3 tháng, sau khi ca phẫu thuật diễn ra, em như nhận ra được gì đó.

Bác sĩ nói em không muốn tỉnh dậy, sẽ rất lâu"

.

"Mọi người không tìm được quả thận phù hợp, nhưng rồi ba mẹ em lại đem đến tờ giấy có thận khớp đến 97%.

Tuy nhiên người hiến vẫn không tiếc lộ thông tin, Taehyung cũng biến mất.

Bọn anh nghĩ là..."

"Haha, anh ơi em không đùa đâu!

Taehyung hứa khi em tỉnh dậy sẽ bên cạnh em mà?"

"Anh xin lỗi, mọi chuyện chỉ được vạch trần khi ca phẫu thuật thành công"Quá đột ngột!

Quá xa vời cũng quá lạ lẫm.Kim Seokjin kể lại mọi chuyện cho Jungkook, kể cả việc Kim Taehyung đã gặp những gì từ cô bạn thân của hắn, còn có từ vợ chồng nhà họ Jung.Ban đầu, hắn nhận nuôi MinAh vì muốn dùng thận của con bé để hiến cho Jungkook.

Nhưng nó liên quan đến việc Kim Taehyung sẽ đi ngược lại với nhân loại, ngược lại với lương tâm của một con người khi nuôi nấng và sử dụng cô bé như một công cụ.Sự phản đối của vợ chồng họ Jung, sự yêu thích của Jungkook đối với em và tình cảm mà Kim Taehyung dành cho cô bé.

Hắn thật ra là không nỡ, không nỡ khi chính tay lấy đi sinh mạng của người xem hắn là người nhà, không nỡ nhìn Jungkook đau khổ vì sự ra đi của em và không nỡ khi nhìn ánh mắt long lanh đó nhắm lại.MinAh quá giống Jungkook, như một phiên bản thu nhỏ, từ ngoại hình đến tính cách, một đặc biệt mà hắn xem trọng.Vốn Kim Taehyung chọn trở thành người nổi tiếng để việc tìm thận dễ dàng hơn, nhưng nó lại lấy đi sự riêng tư và cảm xúc của hắn.

Chỉ toàn giả dối, giả dối khi nói rằng bản thân xem họ là người nhà, giả dối khi nói rằng ca hát là niềm yêu thích của hắn.Hắn thật ra chẳng có ai ngoài Jungkook, chẳng xem ai là người nhà, nhưng từ khi họ Jeon xuất hiện trong cuộc sống.

Từ bố mẹ đến Jungkook lẫn MinAh đều đem lại cho con người này một cảm giác hạnh phúc.

Hạnh phúc khi họ cười, hạnh phúc khi họ bên cạnh nhau.

Mồ côi là từ theo hắn từ bé, từ khi họ vứt bỏ cậu nhóc bé tí hạnh phúc đã là từ xa xỉ.

Nó còn xa xỉ hơn cả khi hắn thành người nổi tiếng, mặt tối của nó quá đáng sợ, sự bất chấp của họ để bảo vệ hắn mà chẳng nhận ra đã làm tổn thương người bên cạnh hắn như thế nào.

Yêu thích hắn là quyền của họ, nhưng từ chối niềm yêu thích là của hắn!Kim Taehyung không còn cần gì, thứ duy nhất là người thân của Jungkook bên cạnh nhau, Jeon gia vẫn nguyên vẹn, vẫn ấm áp và tràn đầy tiếng cười.Hắn đi rồi, cũng không biết sẽ phải đối mặt với thứ gì tiếp theo, là các cuộc đuổi bắt ở một nơi tối tăm, là các bước chân dài vô tận trong một thế giới chẳng có điểm dừng, hơn cả sa mạc?Hay sẽ lại quay trở về khoản thời gian đó như những lần trước?

Rồi lại mệt mỏi mà chạy trên con đường bản thân đã đi qua chục lần.Kim Taehyung rời đi, Jeon Jungkook mới biết được mọi chuyện.Vô cùng hoang đường, nhưng nó đã hành hạ nửa kia của cậu đến mệt mỏi, muốn dừng lại cũng chẳng thể.Trách tình yêu của họ quá lớn, thứ tình cảm không đơn thuần là yêu nữa, những thứ họ nhận từ nhau cũng vậy, lớn đến mức mà có thể hi sinh mạng sống của mình vài chục hay vài trăm lần?**

Jungkook và MinAh gặp lại nhau, hiện tại để chấp nhận sự thật cậu đang tiếp nhận điều trị từ bác sĩ tâm lý.Tuy mọi thứ lại phải làm một mình, tuy chẳng còn hơi ấm đó bên cạnh, chẳng còn người đó chăm sóc từng li từng tí nhưng Jungkook vẫn chọn tiếp tục sống.

Sống cho ai đó, sống cho chính bản thân và những người quan trọng.MinAh vào lớp 1, cô bé rất ngoan, cũng rất yêu thích Jungkook.

Vừa hồn nhiên vừa hiểu chuyện.

Mỗi năm sẽ đều có một bóng dáng nhỏ nhắn đứng trước mộ ba lớn, rồi sẽ cùng ba nhỏ vệ sinh, chăm hoa và cả bánh trái.Ba lớn khó tính, kĩ lưỡng nhưng ba đi mất rồi, ba nhỏ lại chẳng biết chăm sóc bản thân, em chỉ có thể học theo ba lớn nhắc cho ba nhỏ từng ngày.

Em lúc trước không thích ba lớn khó tính như vậy nhưng em bây giờ lại nhớ dáng vẻ đó quá đi mất.

End

23:11_24/07/2023

_________________________

🐻: Muốn tui quẹo phải quẹo trái hay dừng lại tại đây!!? 🤔

🐻: Một chiếc fic viết lên từ góc nhìn của tui đối với xã hội và đặc biệt là cộng đồng fankpop đối với idol.

Trong đây, đoạn Taehyung ghét fan không phải vì không xem trọng họ.

Ghét vì những gì mà họ đối xử với Jungkook.

Những chuyện Taehyung gặp phải đối với đám fan cuồng tui không liệt kê vì tui sợ nó chỉ làm rối thêm về các tình tiết trong fic.

Chỉ cần để ý sẽ đoán được họ làm những gì khiến bị ghét như vậy nha, ghét đến nổi giải nghệ luôn ấy.

🐻: Vậy nên là lưu ý giúp tui anh bé chỉ ghét những người xấu tính mà tui xây dựng lên chứ không liên quan gì đến thực tại đâu nhé.

Không dính dáng tí nào luonn

🐻: Còn phiên ngoại sẽ tùy theo cảm xúc của tui vậy nên có lật sang HE hay OE thì tui không biết, có thể cmt ở dòng trên cho tui biết là nên kết như nào nhé❤️, nhưng nếu thấy tui không đăng nữa thì có nghĩa nó sẽ là SE rui đấy ạ T_T

🐻: Tui cũng thông báo là bên chiếc acc khác của tui đang có một em fic siêu mới, siuu ngược, cũng siuu ngọt.

Nếu có hứng thú tui sẽ share cho mấy bà❤️❤️

Love 😘❤️

Love Taehyung

Love Taekook!!
 
Taekook • Look At Me Only Once
Phiên ngoại (OE)


"Ba Kook ơi, ba ơi!!!"

Jeon MinAh chạy vù vào văn phòng lớn, nơi Jeon Jungkook đang tập trung làm việc.

Sau đó là cậu trợ lý đứng ngoài cửa cười gượng, rồi cuối gập người"Chủ tịch, tôi xin lỗi.

Cô chủ nhỏ chạy nhanh quá tôi đuổi không kịp""Không sao, cậu lui đi"Nhận được câu trả lời không mấy khó chịu của người bên trong, đôi chân dài nhanh chóng lao đi.

Ai lại không biết chủ tịch Jeon ghét nhất là bị làm phiền, còn trong lúc đang có việc quan trọng như này chứ.Bên này, "công việc quan trọng" nhanh chóng bị Jungkook gạt đi.

Vòng tay ấm áp bao trọn lấy cô bé đã hơn 8 tuổi kiaMái tóc dài được vuốt gọn, Jeon Jungkook tinh ý nhìn thấy nét phấn khởi trong mắt cô con gái nhỏMinAh leo hẳn lên người cậu, vừa để Jungkook ẳm đến bàn ngồi, vừa luôn miệng kể lại"Ba ơi, đám nhóc trên lớp nói rằng ba mẹ vừa cho chúng đi xem anh Sunhae biểu diễn""Họ thật giàu có""Nhưng lúc con nói là con được gặp anh ấy mọi ngày mà chúng không tin, còn cười nhạo con vì nghĩ con nói dối""Vậy thì anh sẽ chụp hình cùng MinAh rồi đưa chúng cho em đem lên trường nhé"Lee Dongmin gõ tay vào cửa, nét cười nhìn lấy bé con trên người JungkookAnh là nghệ sĩ vừa debut không lâu của công ty, như một hiện tượng đang hot gần đây với loạt hit đình đám cùng tính cách lẫn giao diện tốt đẹp.

Lấy nghệ danh là Sunhae, Lee Dongmin luôn được yêu thích rộng rãi, cứ như Taehyung trước đó...Jeon cau mày, ánh mắt không vừa ý nhìn thằng nhóc đang ngã ngớn trước mặt."

Không có phép tắc!"

"Anh à, là thư ký Kim kêu em lên đây mà"Người trên tay Jungkook đã rục rịch đòi xuống, em vui vẻ chạy đến chỗ cậu nhóc kia."

Anh ơi, chúng ta chụp hình nhé?"

Dongmin vui vẻ gật đầu, ánh mắt đầy sự thách thức với cái người bị con gái cưng hắt hủi kia.Mãi một lúc, MinAh mới chịu cùng trợ lý thân cận về nhà.

Dáng vẻ luyến tiếc kia khiến Jungkook không thoải mái lắm.Cứ như này, con gái cưng của cậu sẽ bị thằng nhóc đó cướp mất.

MinAh nhỏ hơn Dongmin tận 9 tuổi, vậy mà bé con đã bám dính thằng nhóc đó không thôi rồi.Tốt nhất là nên cảnh cáo thằng nhóc con chưa tốt nghiệp cấp 3 kia tránh xa con gái cậu một chút, ít nhất là đến khi em học xong đại học"Nói đi" Jungkook mở lời"Chủ tịch, tại sao phòng tập trên tầng này lại không được sử dụng?

Trong khi các tầng khác đều đã có nhóm đăng ký.

Thân là nghệ sĩ độc quyền, mà em chẳng có đặc quyền riêng gì hếtt!"

"Đòi hỏi?"

Cậu nhóc đi lại chiếc ghế sofa, thoải mái nhấp một ngụm nước lọc rồi nói tiếp"Chủ tịch cứ để trống vậy mốt thể nào cũng sẽ bị đồn là có người mất ở đó hay có chuyện đáng sợ nên mới không sử dụng cho xem""Nhóc con, cậu nghĩ lừa được tôi à?

Các phòng tập lẽ nằm trong khu vực của công ty đều được báo rằng luôn trống từ 1 đến 2 phòng.

Ở đó cũng như trong công ty thôi?"

"Nhưng mà..."

"Đừng có trối, phòng đó là của Taehyung, mãi mãi là của anh ấy biết chưa!"

"Rồi rồi, chú Taehyung là nhất, chú Taehyung luôn có đặc quyền xịn nhất, em không so đo nữa, nhưng mà chủ tịch phải xem sửa lại thêm đèn ở đó đi chứ.

Tối đến đó cứ bị u ám ấy""Biết rồi""À mà này, em xin được ở ký túc xá của thực tập sinh được không ạ??"

"Lí do?"

"Thì vì khu em sống cứ bị fan cuồng tìm đến, không an toàn"Hai nắm tay Jungkook siết lại.

Sau câu nói đó là hàng nghìn các yêu cầu khác đối với cậu.

Nếu không vì Lee Dongmin rất được lòng cô con gái khó gần kia của cậu, thì có lẽ cậu ta đã bị đá đít từ đời nào rồi"_________________5 năm trôi qua, cuộc sống của họ ngày một tốt hơn, Jungkook giờ đây không còn là cậu nhóc 23 tuổi năm ấy.

Sức khoẻ tuy cũng còn rất yếu nhưng chung quy vẫn tốt.Hôm nay, là ngày nghỉ phép nên cả 2 ba con cùng nhau đến nhà Jung Hoseok chơi.

4 đứa nhóc gặp lại nhau liền liên tục tíu tít, vợ chồng họ Jung cũng vô cùng đón tiếp cậu.Chỉ khi về đến nhà, cậu mới được nghe MinAh kể lại.

Rằng lúc đám nhóc đang chơi trước sân, cô bé vô tình thấy được một người đứng bên kia đường."

Con thấy chú ấy giống ba Tae lắm ạ!"

"Giống lắm sao?"

"Vâng!

Nhưng chú ấy chỉ đứng từ xa nhìn vào thôi, quần áo thì cũ kĩ còn tóc tai thì rối xù, cũng không giống lắm"Jeon Jungkook bật cười, cậu hiểu được ý bé con, nhưng cách diễn đạt của cô bé quá chân thật rồi.Bửa cơm của cả hai nhanh chóng qua đi, đến khi lên giường ngủ, MinAh đã say giấc còn Jungkook vẫn trằn trọc mãi.Thật sự là như vậy sao?

Hay chỉ là nhìn nhầm?________________________🐻: tui stress quá huhu, từ lúc nhập học đến giờ cũng 1 tháng rui á, kiểm tra quá trời luôn và tình hình là tui tạch toán với anh rồi ಥ⁠‿⁠ಥ
 
Back
Top Bottom