Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 440: Định lượng thực lực (3)



Nghe thấy như vậy.

Sắc mặt vui vẻ của Trần Đạo Sơ biến đổi, nói.

- Thiếu tộc trưởng, linh phù quang khắc cơ có thể thành công, trong đó công

lao chủ yếu đến từ thuật khôi lỗi của Thiên Cơ Điện. Nếu chúng ta tự nghiên

cứu, còn không biết phải mất bao nhiêu thời gian, nhà máy pháp khí và nhà máy

đan dược tự động hóa...

Trần Đạo Sơ lắc đầu, không nói nữa.

Trần Đạo Huyền cũng biết, đây căn bản là chuyện không có đầu mối.

Hình dạng của nhà máy pháp khí còn dễ nói, muốn giải quyết vấn đề này

cũng không khó lắm, nhưng muốn phát minh ra một loại máy móc giải quyết

vấn đề dung trận của khí phôi, thật sự là khó như lên trời.

Nhà máy đan dược cũng vậy.

Đan dược càng cao giai, đan dược cuối cùng dung hợp lại càng phức tạp.

Thậm chí khi luyện chế một số đan dược cao giai, còn cần tu sĩ tu luyện

pháp quyết hợp đan chuyên môn, phức tạp vô cùng.

Hai điều này muốn đạt được sản xuất tự động, có thể tưởng tượng được khó

khăn như thế nào.

Nhìn bộ dáng Trần Đạo Sơ, Trần Đạo Huyền cũng rõ ràng yêu cầu này tạm

thời có chút khó xử, hắn cười nói.

- Đừng có áp lực, ta chỉ cung cấp cho ngươi một hướng nghiên cứu, về việc

có làm được nó hay không, ai có thể biết? Thiên Cơ Điện có thể làm ra loại trận

pháp thần kỳ như linh khống trận pháp, nói không chừng tương lai Trần Đạo Sơ

ngươi cũng có thể làm ra một pháp khí mang tính cách mạng, lưu danh hậu thế

thì sao?

- Ừ.

Nghe những lời động viên này, Trần Đạo Sơ gật đầu.

Ban đầu hắn sáng lập viện nghiên cứu pháp khí này, là nghe theo phân phó

của Trần Đạo Huyền, nhưng khi từng kiện pháp khí mới ra đời trong tay hắn,

Trần Đạo Sơ hoàn toàn yêu thích chuyện nghiên cứu chế tạo pháp khí mới.

Trần Đạo Sơ phát hiện, mỗi khi hắn phát triển ra một loại pháp khí mới, hắn

đều có loại cảm giác đạt được cùng thỏa mãn nói không nên lời.

Loại cảm giác này, thậm chí còn muốn làm cho hắn kích động cùng hưng

phấn hơn cả khi tu vi của hắn tăng lên.

Nói xong chính sự.

Trần Đạo Huyền quay đầu nhìn về phía một pháp khí quái dị như vách tường

đen nhánh trong phòng thí nghiệm, hỏi.

- Các ngươi vừa mới xem cái này?

- Đúng.

Nói đến pháp khí mới do Pháp Khí Điện Càn Nguyên Kiếm Tông chế tạo ra,

trên mặt Trần Đạo Sơ nhất thời lại tràn ngập vẻ hưng phấn.

Đối với Pháp Khí Điện của Càn Nguyên Kiếm Tông, Trần Đạo Huyền

ngược lại ấn tượng sâu sắc.

Thời điểm hắn ấn tượng nhất với Pháp Khí Điện Càn Nguyên Kiếm Tông, là

nhìn thấy pháp khí đổi chiến công trong tay Trương Vũ – Hồ Ảnh Bàn.

Lúc trước Trần Đạo Huyền lần đầu tiên nhìn thấy Hồ Ảnh Bàn, thật sự bị nó

làm chấn động.

Hắn khó có thể tưởng tượng, thế giới này còn có loại thiên tài luyện khí này,

lại có thể dựa vào một loại pháp khí để bảo đảm hệ thống chiến công của Càn

Nguyên Kiếm Tông vận chuyển trơn tru.

Sau đó, Trần Đạo Huyền lại ở Càn Nguyên Kiếm Tông nhìn thấy Hô Diên

điện chủ của Pháp Khí Điện, hơn nữa còn được đối phương che chở, tự nhiên ấn

tượng đối với Pháp Khí Điện càng sâu.

Trần Đạo Sơ đứng ở một bên tiếp tục nói.

- Pháp khí này, nghiêm túc mà nói, không phải là pháp khí tấn công, cũng

không phải pháp khí phòng ngự, thậm chí không phải là pháp khí phụ trợ.

- Ồ?

Nghe được lại là pháp khí đặc thù, Trần Đạo Huyền nhất thời có hứng thú.

Hắn tò mò đánh giá cái mai rùa nặng nề này, ban đầu hắn còn tưởng rằng là

một loại pháp khí phòng ngự mới, kết quả Trần Đạo Sơ nói cho hắn biết cũng

không phải.

Nhìn thấy Thần sắc Trần Đạo Huyền tràn đầy tò mò, Trần Đạo Sơ cười hắc

hắc, không bán quan nữa, nói.

- Chuẩn xác, đây là một kiện pháp khí đặc thù định lượng thực lực của tu sĩ.

- Định lượng thực lực tu sĩ?

Trần Đạo Huyền nhíu mày.

- Đúng!

Trần Đạo Sơ gật gật đầu, sắc mặt nghiêm túc.

- Kỳ thật sau khi ta Trúc Cơ cũng phát hiện ra vấn đề này, nghĩ ta đường

đường là một tu sĩ Trúc Cơ, trong lúc lén luận bàn, lại không phải là đối thủ của

Phúc Sinh...

Nói đến đây, sắc mặt Trần Đạo Sơ có chút xấu hổ.

Mà Trần Phúc Sinh ở một bên thì sắc mặt trì trệ, có chút ngại ngùng nói.

- Đạo Sơ thúc....

ầ ế

- Ngươi không cần an ủi ta, dù sao dựa theo chức trách mà thiếu tộc trưởng

phân chia, tương lai ta cũng rất ít có cơ hội vì gia tộc xung phong hãm trận.

Trần Đạo Sơ cười khổ nói.

- Từ đó trở đi, ta nghi hoặc, đơn thuần dùng tu vi để đo lường thực lực của

một tu sĩ, thật sự chính xác sao?

Nghe thấy như vậy.

Sắc mặt Trần Đạo Huyền cũng trở nên nghiêm túc.

Đây không chỉ là nghi hoặc của Trần Đạo Sơ, cũng là nghi hoặc của hắn.

Theo lý, thực lực của Trần Đạo Huyền, đã sớm vượt qua nhận thức của Trúc

Cơ kỳ tu sĩ. Thậm chí ngay cả phần lớn Tu sĩ Tử Phủ cũng không phải là đối thủ

của hắn.

Đơn thuần dùng tu vi để cân nhắc thực lực của hắn, đã không còn là không

đáng tin cậy bình thường rồi.

Hơn nữa ở tu tiên giới, tu sĩ như Trần Đạo Huyền còn có rất nhiều.

Vấn đề mà bọn Trần Đạo Huyền có thể phát hiện, quái vật khổng lồ như Càn

Nguyên Kiếm Tông tự nhiên sẽ phát hiện ra.

Vì thế, Pháp Khí Điện của Càn Nguyên Kiếm Tông chế tạo ra một kiện pháp

khí đặc thù có thể định lượng thực lực tu sĩ.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 441: Vẫn Mặc Bích



Định lượng thực lực?

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền hứng thú đánh giá pháp khí quái dị ở trước mắt.

- Định lượng như thế nào? Chẳng lẽ là rót chân nguyên cùng thần thức vào

trong pháp khí này, nó có thể tự động phán đoán ra thực lực của tu sĩ mạnh hay

yếu sao?

- Ách...

Trần Đạo Sơ hơi sửng sốt, chợt lắc đầu nói.

- Tất nhiên là không.

Trần Đạo Huyền không khỏi bật cười, xem ra mình đã suy nghĩ nhiều, đây

cũng không phải là trò chơi trực tuyến ở kiếp trước, còn có thể biểu hiện ra sức

chiến đấu của nhân vật.

Lại nói.

Cho dù pháp khí này có thể thông qua chân nguyên, thần thức mạnh hay

yếu, đến phán đoán thực lực của tu sĩ, cũng là không chính xác.

Dù sao thực lực tổng hợp của tu sĩ, còn bị cảnh giới, pháp khí, bí pháp...ảnh

hưởng.

- Pháp khí này tên là Vẫn Mặc Bích, chủ thể do linh quáng cấp năm Vẫn

Mặc Kim luyện chế....

- Vẫn Mặc Kim?

Vẻ mặt Trần Đạo Huyền rung động nhìn Trần Đạo Sơ.

- Ngươi đã chi bao nhiêu tiền cho cái này?

Trần Đạo Sơ vươn ra một bàn tay, ngượng ngùng nói.

- Năm ngàn vạn linh thạch.

Trần Đạo Huyền lắc đầu.

- Trách không được Càn Nguyên Kiếm Tông chỉ tìm đại gia tộc mua, gia tộc

bình thường ai có thể mua loại vật này.

Nghe vậy, Trần Đạo Sơ và Trần Phúc Sinh hai người có chút đồng ý gật gật

đầu.

Trên thực tế, lúc trước Trần gia tìm Càn Nguyên Kiếm Tông mua pháp khí

Cửu Khư Linh Lung Tháp, cũng là như thế.

Pháp khí điện của Càn Nguyên Kiếm Tông thường xuyên đưa ra một ít pháp

khí kỳ lạ cổ quái cho tu tiên đại tộc của Vạn Tinh Hải, có một số pháp khí có tác

dụng không nhỏ, như Cửu Khư Linh Lung Tháp, mà có một số thì có chút gân

gà.

Nhưng hết lần này tới lần khác các đại gia tộc cũng không dám cự tuyệt.

ế ế

Cũng không phải chỉ vì sợ hãi uy thế của Càn Nguyên Kiếm Tông, mà là các

gia tộc khác của Vạn Tinh Hải đều mua những pháp khí này. Nếu ngươi không

mua, cứ như vậy rất dễ dàng bị các gia tộc khác vượt qua.

Ví dụ như pháp khí Cửu Khư Linh Lung Tháp, trợ giúp rất lớn trong việc

huấn luyện con cháu các đại gia tộc.

Vẫn Mặc Bích trước mắt này cũng giống vậy.

Ai biết tương lai nó có giúp tăng lên thực lực tu sĩ gia tộc hay không?

Cho dù không có trợ giúp, cũng có thể giúp gia tộc phân biệt thực lực của đệ

tử bản tộc, đến tột cùng mạnh hay yếu như thế nào.

So với luận bàn, loại khảo nghiệm này trực quan hơn, không làm tổn thương

hòa khí của tu sĩ trong tộc.

Đừng nghĩ rằng chơi một cuộc thi đấu trong gia tộc là một điều tốt.

Bởi vì loại sự kiện này thường được liên kết với tài nguyên tu luyện, một khi

thi đấu và lợi ích được liên kết, cuối cùng chắc chắn sẽ xuất hiện mâu thuẫn.

Và đối với một gia tộc, đoàn kết là số một.

Bởi vậy, Trần Đạo Huyền rất ít khi nghe thấy tu tiên đại tộc nào ở trong gia

tộc tổ chức các cuộc so tài.

- Nếu chủ thể của nó là do Vẫn Mặc Kim luyện chế, nhất định là thông qua

hấp thu công kích của tu sĩ, mà phán đoán thực lực tu sĩ mạnh hay yếu?

- Đúng!

Trần Đạo Sơ biết trình độ luyện khí của Trần Đạo Huyền còn ở trên hắn, gật

đầu nói.

- Không chỉ như thế, bên trong pháp khí này, còn ẩn chứa một động thiên

nhỏ, chuyên môn dùng để hấp thu dư ba công kích của tu sĩ.

- Dùng công kích mạnh yếu của tu sĩ để cân nhắc thực lực của tu sĩ, tuy rằng

vẫn có chút chưa chuẩn xác, nhưng so với dùng đo lường tu vi, coi như là tốt

hơn nhiều lắm.

Trần Đạo Huyền đồng ý gật gật đầu, sau đó nhìn Trần Phúc Sinh ở một bên,

cười nói.

- Đây là nguyên nhân ngươi gọi Phúc sinh ra?

- Hắc hắc.

Trần Đạo Sơ cười cười.

- Thế nào, kết quả kiểm tra của Phúc Sinh như thế nào?

- Còn chưa đo được,

Trần Đạo Sơ lắc đầu, cười nói.

- Chúng ta vừa chuẩn bị kiểm tra, thiếu tộc trưởng ngài đã đến rồi.

Nghe thấy như vậy.

ầ ề ể ấ

Trên mặt Trần Đạo Huyền lộ ra biểu tình cảm thấy hứng thú.

- Đó là chính xác, Phúc Sinh, ngươi đi kiểm tra.

Suy nghĩ một chút, Trần Đạo Huyền nói thêm.

- Không vội, chúng ta từng bước kiểm tra, Phúc Sinh, ngươi trước tiên

không sử dụng bất kỳ kiếm quyết, pháp khí, đơn thuần bộc phát chân khí để

công kích, sau đó lại tay không sử dụng kiếm quyết, cuối cùng lại toàn lực ứng

phó!

Nghe Trần Đạo Huyền phân phó, Trần Phúc Sinh chắp tay nói.

- Vâng!

Tiếp theo.

Trần Phúc Sinh liền đứng trước Vẫn Mặc Bích đen tối này, súc thế chờ đợi.

- Kiểm tra ở đây, sẽ không có vấn đề gì?

Trần Đạo Huyền có chút lo lắng nói.

Tuy rằng Trần Phúc Sinh mới luyện khí tầng chín, nhưng chân khí đã sắp

đánh bóng đến cảnh giới viên mãn, chân khí mạnh mẽ, sớm đã đạt tới cực hạn

như trong Càn Nguyên kiếm kinh nói.

Tiến thêm một bước, cũng chỉ có thể ngưng tụ chân nguyên.

Trong trường hợp bình thường.

Trần Phúc Sinh bộc phát chân khí, dư ba đều có thể đánh vỡ một tàu chở

hàng cỡ lớn, thử nghiệm ở đây, có khi toàn bộ phòng thí nghiệm sẽ bị phá hủy.

Nghe Trần Đạo Huyền nghi ngờ, Trần Đạo Sơ ở một bên nhíu mày nói.

- Hẳn là không có vấn đề, ta đã hỏi qua người của Pháp Khí Điện Càn

Nguyên Kiếm Tông, động thiên của pháp khí này tự hấp thu dư ba, có thể hấp

thu một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 442: Thực lực (1)



Trên lý thuyết, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh đến kiểm tra, cũng không có vấn

đề gì quá lớn.

Nghe câu giải thích này, Trần Đạo Huyền không nói nữa.

Nghĩ đến cũng đúng, năm ngàn vạn linh thạch mua sắm pháp khí, nếu không

có một chút môn đạo, chẳng phải là phí nhiều linh thạch như vậy.

Giữa lúc hai người đang nói chuyện.

Trần Phúc Sinh vận chuyển chân khí, dậm chân hạ vai, một chưởng đánh tới

Vẫn Mặc Bích.

- Oanh!

Không khí bị xé rách ra, một tiếng gầm kịch liệt.

Cuối cùng, bàn tay như ngọc của Trần Phúc Sinh nặng nề nện vào Vẫn Mặc

Bích.

Chỉ thấy, một vòng ánh sáng, do lòng bàn tay phải của Trần Phúc Sinh tiếp

xúc với Vẫn Mặc Bích, cuối cùng tràn ngập toàn bộ Vẫn Mặc Bích.

Bên cạnh đó.

Pháp khí này gọi là Vẫn Mặc Bích không hao tổn chút nào.

Trần Phúc Sinh tổn hại không được pháp khí do vẫn mặc kim luyện chế,

Trần Đạo Huyền không hề ngoài ý muốn.

Bởi vì vẫn mặc kim vốn có chức năng b**n th** hấp thu năng lượng, nhưng

thuộc tính của nó, lại quyết định nó không cách nào luyện chế linh giáp hoặc

pháp khí phòng ngự khác.

Cho nên loại linh quáng cấp năm vẫn mặc kim này, vẫn luôn ở địa vị lúng

túng.

Rõ ràng là loại linh quáng cấp năm cao cấp nhất.

Nếu không, pháp khí này tuyệt đối không chỉ năm ngàn vạn linh thạch.

Trần Đạo Huyền và Trần Đạo Sơ nhìn chằm chằm vào pháp khí này, chỉ thấy

vòng ảnh sáng tản ra, sau khi bao trùm toàn bộ Vẫn Mặc Bích, lại từ ngoài cùng

ngưng tụ về trung tâm.

Cuối cùng, trên Vẫn Mặc Bích tối tăm, để lại một từ "1" lớn.

- Đây chính là định lượng?

- Chắc vậy.

Trần Đạo Huyền nhíu mày.

- Một gã tu sĩ luyện khí tầng chín lĩnh ngộ kiếm ý, lấy được giá trị định

lượng lại chỉ có 1, nói như vậy, tu sĩ luyện khí bình thường chẳng phải ngay cả

1 cũng không đạt được?



Nói rồi.

Trần Đạo Huyền dùng thần thức truyền âm gọi tới một vị tu sĩ luyện khí kỳ

pháp khí viện nghiên cứu, phân phó nói.

- Ngươi, toàn lực tấn công vào bức tường đen này.

- Thiếu tộc trưởng, có thể dùng pháp khí không?

- Có thể, toàn lực ứng phó.

- Vâng!

Tên tu sĩ phúc tự bối luyện khí tầng bảy hưng phấn nói.

Chỉ thấy hắn ở trước mặt ba người Trần Đạo Huyền, lấy ra một ngụm cấp

một thượng phẩm phi kiếm, trên phi kiếm kiếm quang chín thước b*n r*.

Tiếp theo.

Phi kiếm công kích trên Vẫn Mặc Bích màu đen.

Nhưng kỳ quái chính là, lần này Vẫn Mặc Bích cho thấy giá trị là "0"..

Nhìn thấy giá trị này, mặc dù vị tu sĩ phúc tự tầng bảy luyện khí này không

xác định là ý nghĩa gì, nhưng vẫn theo bản năng cảm thấy có chút xấu hổ.

- Được rồi, ngươi đi ra ngoài trước.

- Vâng.

Nghe vậy, tu sĩ phúc tự bối luyện khí tầng bảy chắp tay cáo lui.

Trần Đạo Huyền nhìn theo đối phương rời đi, quay đầu nói với Trần Phúc

Sinh.

- Phúc Sinh, tiếp tục.

Trần Phúc Sinh gật gật đầu, lúc này đây, hắn sử dụng kiếm ý chi nhánh trong

thổ hành kiếm ý mà mình lĩnh ngộ– Hậu Thổ Kiếm Ý.

Bàn Thạch Kiếm Quyết được gia tăng bởi Hậu Thổ Kiếm Ý, bộc phát ra uy

năng vượt xa cực hạn của môn kiếm quyết này.

Trần Đạo Sơ nhìn thấy thanh kiếm khí màu vàng đất ngưng tụ bởi chân khí,

chỉ cảm thấy lưng mơ hồ phát lạnh.

Hiển nhiên, uy năng của một kiếm này, đã đủ để uy h**p vị tu sĩ Trúc Cơ này

rồi.

Trần Phúc Sinh mím môi, không nói một lời.

Kiếm khí màu vàng đất lại oanh kích vào Vẫn Mặc Bích đen nhánh.

Lần này, giá trị "2" xuất hiện trên Vẫn Mặc Bích.

Lần thứ ba.

Trần Phúc Sinh toàn lực ứng phó, không chỉ sử dụng chân khí, kiếm ý, còn

sử dụng pháp khí.

ầ ấ ắ ố ể ẫ

Lần tấn công thứ ba của hắn, cuối cùng đã để lại giá trị "3" trên Vẫn Mặc

Bích.

Nhìn thấy như vậy, Trần Đạo Huyền quay đầu nói với Trần Đạo Sơ.

- Ngươi cũng thử.

Nghe vậy, Trần Đạo Sơ đã sớm nóng lòng muốn thử, gật gật đầu.

Vì không có cảnh giới bổ trợ, Trần Đạo Sơ đánh ra được số là, tương ứng là

"1" và "2".

Theo lý thuyết.

Căn cứ vào phán đoán của Vẫn Mặc Bích, Trần Phúc Sinh đạt tới cực hạn

chân khí mạnh bằng với Trần Đạo Sơ Trúc Cơ không lâu, hai người bộc phát

chân khí, chân nguyên uy năng tương tự.

Và.

Trần Phúc Sinh dưới sự gia tăng của kiếm ý, pháp khí, bộc phát ra công kích

cực hạn, mạnh hơn Trần Đạo Sơ khoảng 1,5 lần.

Không thể không nói, sự tương phản này đã khá rõ ràng.

Trần Đạo Sơ nói hắn không phải là đối thủ của Trần Phúc Sinh trong luận

bàn, xem ra lời nói không phải là hư cấu.

Trần Đạo Huyền không khỏi cũng cảm thấy cực kỳ tò mò về thực lực của

mình.

Theo lý, với cường độ chân nguyên cực hạn của hắn, chỉ kém một đường

pháp lực của Tu sĩ Tử Phủ bình thường, chỉ là không biết có thể đạt tới bao

nhiêu giá trị.

Nghĩ tới đây.

Trần Đạo Huyền xoa xoa cánh tay, cười nói.

- Đạo Sơ, tránh ra, ta cũng thử.

- Được.

Trần Đạo Sơ cười lui sang một bên, ánh mắt hai người đều háo hức nhìn về

phía Trần Đạo Huyền.

Đối với thực lực chân thật của Trần Đạo Huyền.

Không chỉ có ngoại giới vô cùng mê hoặc, ngay cả tu sĩ bản tộc Trần gia,

cũng không rõ ràng.

Thậm chí ngay cả bản thân Trần Đạo Huyền, cũng không có nhận thức rất rõ

ràng về thực lực của mình.

Hiện tại có Vẫn Mặc Bích, ngược lại có thể hiểu rõ cực hạn công kích của

mình rốt cuộc là bao nhiêu.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 443: Thực lực (2)



Một giây sau.

Thân hình Trần Đạo Huyền như điện.

Chân nguyên, nhục thân, toàn bộ bộc phát, đánh một quyền vào Vẫn Mặc

Bích u ám.

- Oanh!!!

Một tiếng nổ như sấm vang lên bên tai ba người.

Cũng may, ở chỗ này đã sớm bị bày ra trận pháp cách âm, nếu không, bên

ngoài nghe được tiếng nổ lớn này, chỉ sợ đều náo loạn rồi.

Trên Vẫn Mặc Bích đen tối, một vòng ánh sáng tròn như gợn sóng trong hồ,

không ngừng tản ra ngoài.

Đếm kỹ, tổng cộng có mười một vòng bánh xe ánh sáng.

Quả nhiên.

Trên Vẫn Mặc Bích cuối cùng cho thấy giá trị "11".

Nói cách khác, không cần kiếm ý, không cần pháp khí, uy năng công kích

mà Trần Đạo Huyền bộc phát ra, gấp gần bốn lần công kích cực hạn của Trần

Phúc Sinh, gấp năm lần Trần Đạo Sơ.

Thực lực bản thân Trần Đạo Sơ tuy rằng không mạnh, nhưng bởi vì pháp khí

của hắn tương đối tốt, bởi vậy đại khái có thể đại biểu tiêu chuẩn trung bình của

tu sĩ Trúc Cơ Vạn Tinh Hải.

Nói cách khác, bình bình một quyền của Trần Đạo Huyền, đã gấp năm lần

cực hạn công kích của tu sĩ Trúc Cơ bình thường.

Rõ ràng.

Hắn và tu sĩ Trúc Cơ bình thường, đã có chênh lệch về bản chất.

Sắc mặt ngưng trọng.

Trần Đạo Huyền ngưng tụ chân nguyên thành tinh mang, lần thứ hai oanh

kích trên Vẫn Mặc Bích.

Lần này, trên Vẫn Mặc Bích cho thấy số "37" đáng kinh ngạc.

- Nói cách khác, Ti Vũ Kiếm Ý gần kiếm ý tam trọng, gia tăng công kích ta

chừng 2,7 lần.

Trần Đạo Huyền nhíu mày nói.

Ngay lập tức, hắn ngẩng đầu lên một lần nữa.

- Vậy, còn sử dụng bản mệnh phi kiếm thì sao?

Thừa Ảnh kiếm ngưng tụ tinh mang, lần thứ hai oanh kích lên Vẫn Mặc

Bích.

ế ấ ẫ ồ ầ ề

Tiếp theo, nhìn thấy giá trị trên Vẫn Mặc Bích, đồng tử Trần Đạo Huyền co

lại.

- 46! Nói cách khác, bản mệnh phi kiếm chỉ tăng thêm 0,9 lần so với uy

năng công kích cơ bản.

Trải qua một phen khảo nghiệm, Trần Đạo Huyền cuối cùng cũng tương đối

rõ ràng biết cảnh giới, pháp khí gia tăng thực lực cụ thể thế nào.

Trước kia, hắn chỉ biết cảnh giới kiếm ý gia tăng thực lực tu sĩ rất lớn, ước

chừng gấp đôi, nhưng không biết cụ thể là bao nhiêu, hiện tại, hắn cuối cùng

cũng biết con số cụ thể.

Giá trị "46" được hiển thị trên Vẫn Mặc Bích.

Là Trần Đạo Huyền công kích chân nguyên 10, cộng thêm 2,7 lần cảnh giới

kiếm đạo thành 27, cộng thêm 0,9 lần pháp khí thành 9, tổng cộng 46.

Tựa hồ nghĩ đến cái gì đó, trong lòng Trần Đạo Huyền khẽ động.

- Không biết, dùng Thừa Ảnh Kiếm cận chiến, cho ra giá trị là bao nhiêu?

Nghĩ tới đây.

Trần Đạo Huyền không để ý đến Trần Đạo Sơ và Trần Phúc Sinh bị dọa

choáng váng.

Triệu hồi Thừa Ảnh Kiếm, tay phải cầm chuôi kiếm, nhân kiếm hợp nhất,

hóa thành một đạo tinh mang khổng lồ, trảm trên Vẫn Mặc Bích u tối.

Lần này.

Giá trị trên Vẫn Mặc Bích lại tăng lần nữa.

Quả nhiên!

Quả nhiên tu vi luyện thể cũng có tác dụng gia tăng cảnh giới kiếm đạo!

Nhìn thấy giá trị "51" kinh người trên Vẫn Mặc Bích, vẻ mặt Trần Đạo

Huyền kinh hỉ.

Tuy rằng thoạt nhìn 51 và 46 chênh lệch không lớn, nhưng cái này đại biểu

cho tu vi luyện thể của Trần Đạo Huyền cũng không phải không có tác dụng, nó

cũng có thể gia tăng cảnh giới kiếm đạo của Trần Đạo Huyền.

Đây mới là điều khiến Trần Đạo Huyền cảm thấy kích động nhất.

Tuy rằng lực lượng nhục thân cơ sở của Trần Đạo Huyền chỉ có 1, nhưng

dưới sự gia tăng của cảnh giới kiếm đạo và pháp khí, thoáng cái khuếch trương

đến 5.

Đừng đánh giá thấp giá trị 5, nó thực sự đã rất đáng kể.

Phải biết rằng, tu sĩ Trúc Cơ bình thường căn bản không đạt được con số

này.

Trong phòng thí nghiệm.

Trần Đạo Sơ và Trần Phúc Sinh nhìn thấy giá trị 51 của Trần Đạo Huyền còn

lại trên Vẫn Mặc Bích, hoàn toàn lâm vào ngây ngốc.

ấ ế ầ ề ể ế

Thấy thế, Trần Đạo Huyền không kiểm tra không gian kiếm ý nữa.

Dù sao, chuyện hắn lĩnh ngộ không gian kiếm ý hầu như không ai biết, dựa

theo tác phong giấu nghề trong mọi việc, Trần Đạo Huyền dứt khoát không bại

lộ.

- Pháp khí này có chút thú vị, cho ta mượn một thời gian.

Nói xong, Trần Đạo Huyền nhìn về phía Trần Đạo Sơ.

Lúc này, Trần Đạo Sơ rốt cục lấy lại tinh thần từ trong chấn động, hắn gật

đầu nói.

- Đương nhiên có thể, đây vốn là mua cho tu sĩ gia tộc dùng.

Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút, nói.

- Quên đi, các ngươi tìm pháp khí điện của Càn Nguyên Kiếm Tông mua

thêm một cái nữa đi.

- Ah?

Trần Đạo Sơ nghe nói như vậy, tựa hồ có chút không kịp phản ứng.

Pháp khí năm mươi triệu linh thạch, thiếu tộc trưởng nói mua thì mua.

Trần Đạo Sơ không khỏi cảm khái, hiện tại gia tộc tài đại khí thô, chính là

không giống như xưa.

Quả nhiên, nghe nói như vậy, Trần Phúc Sinh vốn đang đau khổ lập tức lộ ra

khuôn mặt tươi cười.

Trần Đạo Huyền mượn pháp khí này, tự nhiên là kế tiếp hắn muốn đi bế

quan dưới đáy biển Vạn Tinh Hải, cần dùng pháp khí này để phán đoán biên độ

tăng lên thực lực của mình.

Mà Trần Phúc Sinh với tư cách là người phụ trách quân bộ Trần gia, khẳng

định cũng cần pháp khí này, đến khích lệ tu sĩ quân bộ gia tộc tăng lên thực lực.

Trước kia mọi người đối với thực lực của mình tăng lên như nào, chỉ có một

nhận thức mơ hồ.

Tu vi tu sĩ càng cao càng như thế.

Như Trần Đạo Huyền, nếu thực lực tăng từ 46 lên 47, phỏng chừng sẽ không

có bất kỳ cảm giác nào, chỉ mơ hồ cảm thấy mình có chút tiến bộ.

Nhưng thông qua pháp khí Vẫn Mặc Bích này, có thể thấy được trực quan

nhất.

Loại hiệu quả trực quan này, ở một mức độ lớn sẽ tăng lên sự nhiệt tình tu

luyện của tu sĩ.

Nhiều khi.

Tu sĩ lười biếng tu luyện, là bởi vì ngày này qua ngày khác không nhìn thấy

sự tiến bộ của mình.

Nếu là có thể định lượng từng chút một tiến bộ của mình, chỉ sợ không có

bất kỳ tu sĩ nào sẽ lười biếng, ngược lại sẽ tràn ngập sự nhiệt tình.

ầ ề ầ ế

Giờ phút này Trần Đạo Huyền cũng tràn đầy nhiệt huyết.

Hắn cấp thiết muốn nhìn thấy nhất, là chuyến đi Vạn Tinh Hải bế quan Ma

Viên Sơn, thực lực của hắn rốt cuộc có thể tăng lên đến trình độ nào.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 444: Thể hồ quán đỉnh (1)



Ở vùng biển phía tây nam của Vạn Tinh Hải.

Ma Viên sơn

Một lần nữa trở lại thông đạo Chân Yêu Giới ở Ma Viên sơn, Trần Đạo

Huyền phát hiện tộc trưởng Giao Nhân Lạc Tu Viễn cùng con gái Lạc Li, đang

thay Trần Đạo Huyền trấn thủ thông đạo Chân Yêu Giới này.

- Chủ thượng.

Lạc Tu Viễn đang nhắm mắt tĩnh tu cảm ứng được Trần Đạo Huyền đến, từ

xa liền nghênh đón.

Cách động phủ Trần Đạo Huyền mở không xa, Lạc Li lại xây dựng lại một

động phủ.

Tại thời điểm này.

Lạc Li cũng cảm nhận được sự xuất hiện của Trần Đạo Huyền, từ trong động

phủ bay ra.

Nhìn thấy hai cha con trước mặt mình, Trần Đạo Huyền nghiêm túc nói.

- Lạc tộc trưởng, Lạc tiên tử, trong khoảng thời gian này vất vả hai vị.

- Chủ thượng ở đâu, đây đều là những việc mà tộc Giao Nhân ta nên làm,

thông đạo dị giới là sự tình lớn, nếu để giới yêu xuyên qua thông đạo, gây họa

Vạn Tinh Hải, tộc Giao Nhân ta chẳng phải đứng mũi chịu sào sao?

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền gật gật đầu.

Lập tức, hắn nhìn về phía Lạc Li, hỏi.

- Lạc tiên tử dự định khi nào mở Tử Phủ?

Nghe thấy như vậy.

Sắc mặt Lạc Li chậm lại, ngay cả vẻ mặt Lạc Tu Viễn cũng có chút xấu hổ.

- Ta...

Sắc mặt Lạc Li đỏ ửng, bộ dáng muốn nói lại thôi.

- Lần trước ta nghe lạc tộc trưởng nói, Giao Nhân tộc các ngươi tựa hồ

không có bảo vật phụ trợ mở Tử Phủ?

- Đúng.

Lạc Tu Viễn nghe nói như vậy, sắc mặt vui vẻ.

Quả nhiên.

Tiếp theo, Trần Đạo Huyền lấy ra một bình ngọc từ trong túi trữ vật, mở cấm

chế trên bình ngọc, lộ ra một viên linh đan cửu văn màu tím nhạt.

Chính là chí bảo mà Tu sĩ Trúc Cơ tha thiết ước mơ. Tử Phủ Đan!

- Đây là... Cho ta?

Lạc Li không dám tin nhìn về phía Trần Đạo Huyền.

- Nhưng mà, viên đan dược này thật sự là quá trân quý.

Nghe nói như vậy, Vẻ mặt Lạc Tu Viễn vốn vui mừng cũng ảm đạm xuống.

Quả thật, đối với tộc Giao Nhân ngày nay, viên đan dược này thật sự là quá

trân quý.

Mặc dù với sự giàu có của tộc Giao Nhân, không phải là không thể mua

được viên đan này.

Nhưng Trần Đạo Huyền có thể thuận lợi mua được Tử Phủ Đan ở Thương

Châu, ngoại trừ tiêu phí linh thạch, còn phải dựa vào không ít nhân tình.

Tử Phủ Đan cũng không phải hàng thông thường có tiền là có thể mua được.

Nếu không, cũng sẽ không có nhiều gia tộc tu tiên có tiền mà cũng không

mua được Tử Phủ Đan.

Nhìn thấy biểu tình của Lạc Tu Viễn và Lạc Li, Trần Đạo Huyền biết bọn họ

đang suy nghĩ cái gì, cười nói.

- Như thế nào, Chẳng lẽ tộc Giao Nhân các ngươi là chủng tộc phụ thuộc

Trần gia ta, còn muốn kháng mệnh sao?

- Không dám!

Lạc Tu Viễn nghe nói như vậy, chỉ cảm thấy một cỗ ấm áp dâng lên trong

lòng, hắn nhìn về phía Lạc Li, gật đầu với nàng.

Lạc Li nhìn Trần Đạo Huyền thật sâu, một bên tiếp nhận Tử Phủ Đan trong

tay hắn, một bên nói.

- Huyết mạch nhân tộc Giao Nhân ta, ta... Ta đến Kim Đan kỳ là có thể hóa

hình rồi!!

Bỏ lại một câu như vậy, Lạc Li chạy trốn như thể bay đi.

Trần Đạo Huyền nhìn bóng dáng xinh đẹp của đối phương "chạy trối chết",

không biết vì sao, trong lòng cũng nổi lên một tia gợn sóng.

Lạc Li hóa hình?

Sâu trong nội tâm hắn thật đúng là có một chút chờ mong.

Lạc Tu Viễn cười nhìn Trần Đạo Huyền một cái, chắp tay nói.

- Nếu chủ thượng đã trở lại, thuộc hạ xin rút lui

- Lạc tộc trưởng đi thong thả.

Trần Đạo Huyền đáp lễ.

Sau khi đưa mắt nhìn hai người Lạc Tu Viễn và Lạc Li rời đi, nơi này chỉ

còn lại một m*nh tr*n Đạo Huyền.

Nhìn sơn mạch động phủ do hắn mở, Trần Đạo Huyền tính toán, trước khi

thăm dò Chân Yêu Giới cùng bế quan tu luyện, nên bố trí một bộ tị thủy đại trận

ấ ố

cấp bốn.

Dù sao, đây là thế giới dưới nước.

Tuy nói hắn tu luyện thuật thủy độn, không sợ hoàn cảnh biển sâu.

Nhưng hắn là một sinh vật trên cạn, vẫn còn một số không quen với môi

trường hoàn toàn là nước biển.

Bộ tị thủy đại trận cấp bốn, chính là một trong những vật tư hắn mua từ Vĩnh

Dạ tiên thành. Hơn nữa Ma Viên Sơn vừa vặn có một con linh mạch cấp ba.

Từ trong túi trữ vật lấy ra ngọc giản trận pháp, ba mươi lần ngộ tính gia trì,

Trần Đạo Huyền lập tức đã tìm hiểu xong bộ trận pháp này.

Lấy ra trận kỳ cùng các tài liệu bày trận khác, đánh giá hoàn cảnh Ma Viên

sơn mạch một cái.

Trần Đạo Huyền liền bắt tay vào bố trí bộ tị thủy đại trận cấp bốn này.

Trong vòng chưa đầy ba ngày.

Một bộ trận pháp tị thủy cấp bốn phiên bản đơn giản đã được hắn bố trí ra

rồi.

Sở dĩ nói là phiên bản đơn giản, là bởi vì tị thủy đại trận cấp bốn hoàn chỉnh,

đủ để bao phủ toàn bộ Ma Viên sơn mạch, mà Trần Đạo Huyền bố trí bộ tị thủy

đại trận, chỉ có thể bao trùm một tòa sơn mạch nơi động phủ của hắn.

Tính ra, nhiều nhất chỉ có một trăm dặm.

Chút diện tích này, So với khu vực trong phạm vi mấy ngàn dặm của Ma

Viên sơn mạch, thật sự không đáng nhắc tới.

Khi bố trí xong trận pháp tị thủy cấp bốn.

Toàn bộ nước biển bốn phía đều bị trận pháp tị thủy thải ra ngoài, ở đỉnh đầu

dãy núi này, tạo thành một màng mỏng hình bát đảo ngược.

Bên trong màng, là những nơi như dãy núi và thông đạo dị giới của Trần

Đạo Huyền.

Bên ngoài màng, là nước biển.

Rất tuyệt vời.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 445: Thể hồ quán đỉnh (2)



Bộ trận pháp này tuy tốt, nhưng khuyết điểm duy nhất chính là lúc nào cũng

cần hao phí lượng lớn linh khí, để duy trì tiêu hao áp lực của nước biển lên bộ

trận pháp này.

Nếu không phải Ma Viên sơn mạch có linh mạch cấp ba.

Mặc dù vậy, hắn bố trí tị thủy đại trận cũng không dám phạm vi quá rộng.

Bởi vì bố trí tị thủy trận pháp phạm vi càng rộng, linh khí tiêu hao lại càng

kh*ng b*.

Trận pháp tị thủy trong phạm vi trăm dặm, linh mạch cấp ba vừa vặn tương

đương với tiêu hao của đại trận hộ sơn cấp bốn khi không bị công kích. Không

có gánh nặng quá lớn cho linh mạch.

Bố trí xong trận pháp.

Trần Đạo Huyền nhìn màng mỏng trong suốt treo trên đỉnh đầu, hài lòng gật

gật đầu.

Một lần nữa vào động phủ mà hắn đã mở.

Trần Đạo Huyền phát hiện, bố trí trong đại sảnh động phủ có chút khác với

lúc trước.

Cắm mấy bó linh thực kỳ dị chỉ có thế giới dưới đáy Vạn Tinh Hải Hải mới

có, tăng thêm vài phần sinh cơ cho động phủ vốn nặng nề.

Trần Đạo Huyền rõ ràng, đây nhất định là bút tích của Lạc Li.

Nhìn cảnh tượng thúy ý dạt dào trong đại sảnh, Trần Đạo Huyền bất giác

cười cười.

Đến phòng bế quan.

Trần Đạo Huyền khoanh chân ngồi trên ôn ngọc bồ đoàn.

Tiếp theo.

Lưu quang chợt lóe, một đạo thân ảnh màu đen xuất hiện bên cạnh Trần Đạo

Huyền.

Chính là phân thân mới luyện chế của hắn.

Bởi vì khi phân hồn, cảnh giới kiếm đạo của Trần Đạo Huyền ở cảnh giới

nhất trọng không gian kiếm ý cùng nhị trọng ti vũ kiếm ý.

Bởi vậy, tế luyện ra phân thân có kiếm đạo cảnh giới giống bản tôn, cũng ở

cảnh giới này.

Về phần tương lai cảnh giới phân thân như thế nào, còn phải xem kết quả

phân thân tự mình tu luyện.

Dù sao, phân thân ngoại trừ tu vi không được vượt quá bản tôn, những thứ

khác không có bất kỳ hạn chế nào.

ổ ế ố ố ế

Đổi lại Nếu ngộ tính phân thân tương đối tốt, cảnh giới kiếm đạo của phân

thân là có thể vượt qua bản tôn.

Cái này cũng có nghĩa, thực lực phân thân không nhất định yếu hơn bản tôn.

Đương nhiên, phân thân của những người khác cũng có khả năng thực lực

vượt qua bản tôn, phân thân Trần Đạo Huyền muốn làm được cái này, rất khó!

Bởi vì bản tôn Trần Đạo Huyền có "Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh" cất giữ ngộ

tính, nhưng phân thân của hắn cũng không có.

Mặc dù bản tôn cũng có thể sử dụng giảng đạo để giúp phân thân tăng lên

ngộ tính.

Nhưng nói cho cùng, giảng đạo cũng chỉ là phiên bản thu nhỏ lưu trữ ngộ

tính, làm thế nào khoa trương hơn kim sắc kinh văn hấp thu hỗn độn khí rồi

phản hồi tinh trần đến.

Nghĩ như thế, Tương lai nếu không có kỳ ngộ đặc thù, phân thân Trần Đạo

Huyền chỉ sợ rất khó theo kịp thực lực của bản tôn.

Nhưng cho đến nay.

Thực lực phân thân Trần Đạo Huyền cực mạnh.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền lại vươn tay ra, một kiện pháp khí nhỏ xuất

hiện trong lòng bàn tay hắn, chính là pháp khí hắn mượn từ Trần Đạo Sơ – Vẫn

Mặc Bích.

Giải trừ thuật giới tử, Vẫn Mặc Bích khổng lồ xuất hiện ở luyện công thất,

khiến cho luyện công thất vốn rộng rãi vô cùng, trong nháy mắt trở nên hẹp lại.

Bất đắc dĩ.

Trần Đạo Huyền dứt khoát đi tới bên ngoài động phủ.

Suy nghĩ một chút, hắn lại bố trí một bộ trận pháp cách âm cao giai.

Như vậy, nơi này mới thật sự trở thành một nơi bế quan thanh tu.

Nhìn Vẫn Mặc Bích trước mặt, Trần Đạo Huyền gật gật đầu với phân thân

mang đạo bào màu đen.

Chỉ thấy ánh mắt phân thân như điện, Thân như lưu quang.

Xoay người, một quyền oanh kích vào Vẫn Mặc Bích trong đạo tràng.

- Oanh !!!

Tiếng gầm kh*ng b* vang lên, nhưng ngoài cái đó ra, dư âm công kích đều

bị động thiên nhỏ bên trong Vẫn Mặc Bích hấp thu.

Một giây sau.

Từng vòng ánh sáng trên Vẫn Mặc Bích lóe sáng lên như gợn sóng, cuối

cùng, trên Vẫn Mặc Bích u tối hiện ra một giá trị mới,11.

- 11!

Trần Đạo Huyền gật gật đầu.



- Lực lượng cơ sở của phân thân quả nhiên giống như đúc với bản tôn, chân

nguyên cực hạn, lực lượng nhục thân mới vào tu vi Huyết Nhục Diễn Sinh.

Ngay sau đó.

Trần Đạo Huyền từ trong túi trữ vật lấy ra một thanh phi kiếm. Chính là

thanh phi kiếm lúc trước Dương gia lão tổ tặng hắn, Hồng Quang kiếm.

Từ sau khi Trần Đạo Huyền thăng cấp bản mệnh phi kiếm lên trung phẩm

cấp ba, rất ít khi sử dụng thanh phi kiếm này.

Theo lý, Hồng Quang kiếm là cấp ba thượng phẩm phi kiếm, tăng phúc thực

lực tu sĩ, đích xác mạnh hơn một bậc so với bản mệnh phi kiếm cấp ba trung

phẩm.

Nhưng nếu tính cả mức độ tiêu hao chân nguyên của bản mệnh phi kiếm,

tổng thể lại kém bản mệnh phi kiếm trung phẩm cấp ba.

Lựa chọn như thế nào, chỉ có thể nhìn vào bản thân tu sĩ.

Trần Đạo Huyền lựa chọn sử dụng bản mệnh phi kiếm, vì thế, thanh Hồng

Quang kiếm này đành phải hít bụi ở trong túi trữ vật của hắn.

Bây giờ, Hồng Quang Kiếm cuối cùng đã có chủ nhân mới.

- Tiếp theo.

Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng ném, Hồng Quang kiếm hóa thành một đạo lưu

quang, tự động bay đến trong tay phân thân.

Phân thân mặc đạo bào màu đen tiếp nhận Hồng Quang kiếm, từ trên xuống

dưới đánh giá thân kiếm một cái.

Cầm phi kiếm trong tay, lần thứ hai trực tiếp vọt tới Vẫn Mặc Bích.

Lựa chọn của hắn giống như Trần Đạo Huyền trước đó, cũng là trực tiếp

công kích cận chiến.

Từ khi Trần Đạo Huyền phát hiện cận chiến, cảnh giới kiếm đạo cũng có thể

gia thành lực lượng nhục thân, giống như mở ra một mảnh thiên địa mới.

Nói như vậy, tu vi luyện thể tăng lên cũng không phải vô dụng.

Nếu tu vi luyện thể của hắn giống như tu vi luyện khí của hắn, cũng đạt tới

cực hạn của Huyết Nhục Diễn Sinh, như vậy thực lực cơ sở của hắn có thể đạt

tới 20.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 446: Thể hồ quán đỉnh (3)



Sau khi gia tăng thêm cảnh giới kiếm đạo và pháp khí, thực lực của hắn

tuyệt đối có thể đạt tới một trình độ khiến người ta sợ hãi.

- Oanh !!!

Đang nghĩ, trên Vẫn Mặc Bích lại vang lên một tiếng nổ vang.

Một giây sau, một con số mới xuất hiện trên tường mực.

- 52!

Ánh mắt Trần Đạo Huyền ngưng tụ.

Sau khi sử dụng pháp khí thượng phẩm cấp ba, thực lực bộc phát ra của

phân thân, Đích xác mạnh hơn bản tôn một chút.

Đương nhiên, điểm chênh lệch này căn bản không tính là cái gì.

Nếu nói hai tu sĩ có chiến lực là 1 và 2 chênh lệch thực lực rõ ràng, nhưng

đến trình độ 51 và 52, cao hơn chỉ là một chút chiến lực, căn bản không tính là

chênh lệch.

So với điểm chênh lệch của công kích cực hạn này, kinh nghiệm chiến đấu,

tốc độ độn quang, năng lực phòng ngự và các yếu tố khác, ảnh hưởng lớn hơn

đến chiến đấu thắng bại.

- Như vậy, sử dụng không gian kiếm ý...

Trần Đạo Huyền nghĩ, lần thứ hai ra lệnh cho phân thân sử dụng không gian

kiếm ý công kích Vẫn Mặc Bích.

Lúc này đây, hắn thấy được một giá trị mới, cũng là công kích lớn nhất mà

lúc này Trần Đạo Huyền có khả năng bộc phát ra.

55!

- Quả nhiên, không gian kiếm ý hoàn chỉnh gia tăng thực lực thật sự quá

kh*ng b*, Ti Vũ Kiếm Ý tiếp cận cảnh giới tầng ba, cũng chỉ có gia tăng, 2,7

lần mà không gian kiếm ý vừa mới đạt tới vô hình chi cảnh, lại gia tăng gấp ba

lần!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Đạo Huyền không chỉ có nhận thức về thực

lực của mình, đối với thực lực của các tu sĩ khác, cũng không sai biệt lắm có

phán đoán của mình.

- Chân khí cực hạn, chênh lệch không bao nhiêu so với chân nguyên bình

thường nhất, nói như vậy, chân nguyên cực hạn của ta, chỉ sợ có thể so sánh với

pháp lực của Tu sĩ Tử Phủ vừa đột phá.

- Nếu là một tu sĩ Tử Phủ một tầng không luyện thể. Chiến lực cơ sở của hắn

hẳn là cũng là 10.

- Tu sĩ Tử Phủ bình thường. Cho dù không đặt chân lên kiếm đạo, khẳng

định cũng đi lên thuật đạo và các đại đạo khác, gia tăng cảnh giới hẳn là có thể

ấ ẩ ấ ầ

đạt tới gấp đôi, lại tính cả pháp khí hạ phẩm cấp ba tăng thêm 0,3 lần...

- Công kích cực hạn của tu sĩ một tầng Tử Phủ bình thường, hẳn là khoảng

23.

Khi sử dụng Vẫn Mặc Bích càng ngày càng nhiều, Trần Đạo Huyền ước tính

thực lực của người khác, cũng có vẻ càng thuận tay, đương nhiên, đây là trên cơ

sở biết cảnh giới đại đạo của đối phương và pháp khí mà đối phương nắm giữ.

Nếu không, người khác giữ bí mật thông tin này, ngươi vẫn không thể biết

người khác mạnh như thế nào.

Tính như vậy, thực lực của Chu Mộ Bạch có chút kh*ng b*, Trần Đạo

Huyền dám khẳng định, thực lực cơ sở của Chu Mộ Bạch khẳng định gần với tu

sĩ Kim Đan yếu nhất, cũng chính là 100.

Nếu tính cả sức mạnh nhục thân của hắn, khẳng định còn phải vượt qua 100.

Bởi vì Chu Mộ Bạch ngoại trừ đi đường luyện khí, còn là một gã tu sĩ luyện

thể.

Cho dù thực lực cơ sở của hắn là 150, hơn nữa cảnh giới kiếm đạo gia tăng

gấp ba lần, pháp khí ít nhất gia tăng gấp đôi, còn có kiếm quyết tự nghĩ ra gia

tăng thực lực không biết bao nhiêu.

Công kích cực hạn của Chu Mộ Bạch, ít nhất là trên 750!

Bình thường Chu Mộ Bạch biểu hiện "yếu như vậy", là bởi vì Chu Mộ Bạch

chưa từng bày ra tu vi luyện thể, cho dù lần đó Trần Đạo Huyền cùng hắn thăm

dò đảo Liên Hoa, hắn cũng chưa từng bày ra tu vi luyện thể!

Nếu không phải như thế, Trần Đạo Huyền cũng sẽ không biết cảnh giới kiếm

đạo lại còn có thể gia tăng lực lượng nhục thân.

- Trách không được, Chu Mộ Bạch xếp thứ chín Tử Phủ thiên kiêu bảng!

Trần Đạo Huyền thầm nghĩ.

- Những tu sĩ Vạn Tinh Hải, mỗi người đều là lão âm hàng!

Hắn thật sự không nghĩ tới, lúc trước dưới tình huống đó, Chu Mộ Bạch lại

còn đang giấu dốt.

Nghĩ tới đây, Trần Đạo Huyền cũng không khỏi bắt đầu xem xét bản thân,

khoảng thời gian gần đây, hắn đích xác có chút phiêu phiêu.

Tựa hồ từ trong chiến dịch Thi Triều Thương Châu. Hắn lấy tu vi Trúc Cơ

đoạt được thủ công của trận chiến này, Chu gia phủ Quảng An bắt đầu cố ý vô

tình khoe khoang tên của hắn, mà phai nhạt sự tồn tại của Chu Mộ Bạch.

Bây giờ nghĩ lại, đây không phải là âm người, thì là gì?

Thực lực của Trần Đạo Huyền rất mạnh sao? Cho đến nay công kích cực hạn

mới có 55, chưa đến một phần mười Chu Mộ Bạch.

Càng đừng nói chênh lệch thực lực tu tiên đại tộc lâu đời như Chu gia và

Trần gia.

ấ ề

Nhưng bây giờ, những tu tiên đại tộc lâu đời ở Thương Châu, tất cả đều ăn ý

làm cho Trần gia chiếm lợi ích lớn.

Khi Vân Tiêu Cung luận công hành thưởng, hắn đã lộ mặt trước mặt đông

đảo tu sĩ Nguyên Anh, mất mặt tam trưởng lão nhất hệ.

Sau khi Thương Châu Thương Minh thành lập, Trần gia lại không hiểu sao

lại trở thành cổ đông lớn nhất Thương Châu thương minh.

- Từng người một, đều đang nâng niu ta, nâng Trần gia ta sao?

Sau khi tính toán ra thực lực chân thật của Chu Mộ Bạch, Trần Đạo Huyền

nhất thời có loại cảm giác thể hồ quán đỉnh.

- Nếu các ngươi đều nguyện ý nâng Trần gia ta, vậy Trần gia ta liền đứng

vững vị trí này cho các ngươi xem một chút!

Trần Đạo Huyền nói rồi, ánh mắt nhìn về phía thông đạo dị giới, khóe miệng

lộ ra một nụ cười.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 447: Dùng thực lực để nói chuyện



Thương Châu.

Đảo Linh Bối, Chu gia.

Quần thể cung điện liên miên phân bố ở linh mạch cấp bốn của Chu gia,

quần thể kiến trúc như ẩn như hiện trong mây mù mờ ảo.

Trong cung điện trên linh sơn cao nhất trong tộc, hai đạo nhân trẻ tuổi đang

ngồi ngay ngắn trước bàn cờ đánh cờ.

Đây chính là hai vị chưởng quyền giả cao nhất Chu gia phủ Quảng An, Chu

gia lão tổ Chu Minh Hạo cùng Quảng An kiếm tiên Chu Mộ Bạch.

Chu Minh Hạo tay cầm quân đen “ba" một tiếng, quân đen rơi xuống.

Trên bàn cờ, thế đại long của Chu Mộ Bạch đã bị tàn sát.

- Mộ Bạch, ngươi thua.

Chu Minh Hạo thu tay lại vào trong tay áo, cười nói.

Chu Mộ Bạch nhìn bàn cờ rậm rạp chằng chịt, bất đắc dĩ cười, chắp tay nói.

- Lực cờ của tộc trưởng còn hơn ta, Mộ Bạch tâm phục khẩu phục.

Nghe vậy, mắt Chu Minh Hạo hàm thâm ý nhìn Chu Mộ Bạch một cái, nói.

- Không phải là tài đánh cờ của ta tốt hơn ngươi nhiều, nhưng trái tim của

ngươi không chắc chắn.

Hắn vừa thu hồi quân cờ màu đen trên bàn cờ, vừa nói.

- Gần đây ở Quảng An phủ tiên thành lưu thông linh thạch tệ, ngươi nghe

nói chưa?

Nghe tộc trưởng nói đến chính sự, sắc mặt Chu Mộ Bạch nghiêm nghị nói.

- Đã nghe nói qua.

- Vị Thiên Kiêu của Trần gia này, tài tình quyết đoán quả thực kinh người,

không chỉ tuổi còn trẻ đã lĩnh ngộ kiếm ý, bước vào cảnh giới hữu hình tầng

hai, ánh mắt càng là vô cùng nhìn xa trông rộng. Một khi linh thạch tệ lưu

truyền ra Quảng An phủ ta, sau này tất cả hoạt động thương mại của Quảng An

phủ ta, đều sẽ bị Trần gia bóp nghẹt cổ họng, đến lúc đó, Trần gia nhất định sẽ

trở thành một ông vua không cần ngai vàng của Quảng An phủ ta.

Theo quân cờ màu đen cuối cùng rơi vào trong hũ, Chu Minh Hạo ngẩng

đầu, bình tĩnh nhìn Chu Mộ Bạch, nói.

- Mộ Bạch, ta biết ngươi và Trần Đạo Huyền có tình thủ túc, nhưng ngươi

không thể quên, ngươi là Thiên kiêu của Chu gia ta, càng là hy vọng của Chu

gia ta!

Dứt lời.



Chu Minh Hạo đứng lên, nhìn về phía mây khói mênh mông bên ngoài cung

điện.

- Mộ Bạch không dám quên!

- Cái Chu gia ta phải làm, là trở thành đệ nhất đại tộc Thương Châu, Mộ

Bạch, những gì ngươi phải làm, không chỉ khôi phục vinh quang tiên tổ Chu gia

ta, ta hy vọng ngươi có thể tiến thêm một bước, dẫn dắt Chu gia chúng ta trở

thành gia tộc như Khương gia Thái Châu, Cơ gia Cảnh Châu.

Chu Minh Hạo quay đầu lại, nhìn về phía Chu Mộ Bạch.

- Ngươi, hiểu chưa?

Sắc mặt Chu Mộ Bạch hơi ảm đạm, chợt ánh mắt lại kiên định.

- Mộ Bạch hiểu rõ.

- Được.

Chu Minh Hạo vui mừng gật đầu.

- Trần Đạo Huyền sử dụng phương pháp nấu ếch trong nồi, muốn dùng linh

thạch tệ khống chế thương mại và kinh tế của Quảng An phủ, nhưng hắn lại

quên, chúng ta là tu sĩ, mà tu sĩ... Cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực để nói

chuyện!

- Lão tổ, chẳng lẽ ngài muốn...

Chu Minh Hạo lắc đầu, cười nói.

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không phá hư minh ước của các tộc Thương Châu, ta

chỉ muốn trước khi đột phá Kim Đan, đem Tu sĩ Thương Châu hoàn toàn tích

hợp lại một chỗ, tựa như Thái Châu, Cảnh Châu vậy.

- Tộc trưởng, ngài định làm gì?

- Tất cả dựa vào thực lực chuyện đi,

Chu Minh Hạo thở dài nói.

- Từ khi Diệp gia thất thế tới nay, đã mấy chục năm Thương Châu như quần

long vô thủ, đã đến lúc chấm dứt thời đại hỗn loạn này, ta nghĩ, đây không chỉ là

tầm nhìn của Chu gia ta, cũng là tầm nhìn chung của các đại tộc phủ Thương

Châu.

- Dùng thực lực nói chuyện....

Chu Mộ Bạch lẩm bẩm.

Giữa các thế lực tu hành, cách nói chuyện bằng sức mạnh không có gì ngoài,

loại đầu tiên là nổ ra chiến tranh, loại chiến tranh này có thể được chia thành

chiến tranh toàn diện và chiến tranh cục bộ có thể khống chế.

Hiển nhiên, phương pháp này không phù hợp với tình thế Thương Châu,

Càn Nguyên Kiếm Tông cũng sẽ không cho phép.

Một phương pháp khác, đó là các thế lực tu hành phái cao thủ "luận bàn" lẫn

nhau.

ế ề

Phương pháp này so với chiến tranh giữa các lực lượng tu hành, mềm mại

hơn nhiều.

Cũng tương đối phù hợp với tình hình hiện tại của Thương Châu.

- Tộc trưởng, nhưng lúc trước ngài không phải muốn đẩy Trần gia đến trước

màn, lại để Chu gia ta âm thầm khống chế thế cục Thương Châu sao?

- Đúng! Nhưng ta phát hiện ra, ta đã đánh giá sai một người.

- Ngài nói Trần huynh?

Chu Minh Hạo im lặng, thật lâu sau, hắn thổn thức nói.

- Từ đủ loại hành động của hắn, không khó phát hiện, Trần Đạo Huyền tuyệt

đối không muốn ở dưới người. Muốn khống chế loại người này, đó chính là nằm

mơ giữa ban ngày.

- Cuối cùng... Vẫn là đi tới bước này sao??

- Mộ Bạch!

Chu Minh Hạo hơi nhíu mày.

- Tộc trưởng, ngươi yên tâm, ta biết phải làm gì.

Chu Mộ Bạch cười cười,

- Lại nói, chỉ là quyết ra người đứng đầu Thương Châu, cũng không phải là

phá diệt các tộc khác.

- Ngươi hiểu là tốt rồi,

Chu Minh Hạo gật đầu.

- Việc này chấm dứt, ta sẽ từ chức vị trí tộc trưởng, toàn lực trùng kích cảnh

giới Kim Đan!

- Tộc trưởng!

Chu Mộ Bạch bất ngờ đứng lên.

- Nhưng cảnh giới đại đạo của ngài mới vừa mới thăng cấp không lâu, hiện

tại đột phá có thể hay không...

- Ta biết,

Chu Minh Hạo thở dài.

- Nhưng, ta không thể chờ đợi, nếu chờ đợi, ta sợ mình mất đi nhuệ khí tiến

thủ, đến lúc đó, tiền đồ chỉ sợ càng xa vời.

Nghe vậy, Chu Mộ Bạch không khỏi nắm chặt hai tay.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 448: Phân thân trở về



Mặc dù Tu vi của Chu Minh Hạo đã sớm thăng cấp đến Tử Phủ viên mãn,

nhưng cảnh giới thuật đạo của hắn, vừa mới thăng cấp lên cảnh giới tầng hai,

còn không bằng cảnh giới kiếm đạo của Trần Đạo Huyền.

Cảnh giới như thế, cho dù có thể ngưng kết Kim Đan, nhưng Kim Đan lôi

kiếp, chỉ sợ cũng rất khó vượt qua.

Dù sao lôi kiếp là thiên đạo lực, tu sĩ ngoại trừ dựa vào thực lực bản thân

ngạnh kháng ra, không còn cách nào khác.

Nhưng đúng như Chu Minh Hạo nói, hắn đã lớn tuổi, nếu không ngưng kết

Kim Đan, chỉ sợ thọ nguyên sắp tới, hy vọng đột phá đến Kim Đan càng thêm

xa vời.

Nói thêm.

Chu gia chỉ cần có vị Thiên Kiêu Chu Mộ Bạch này, sẽ càng ngày càng lớn

mạnh, tuyệt đối không có khả năng suy sụp.

Nếu chuyện phía sau đã định rồi, tại sao hắn không liều mạng đánh một

trận?

Thành, có thể hưởng thêm mấy trăm năm thọ nguyên, bại, cũng chỉ là trở

thành một đống xương khô sớm mấy chục năm.

Cảm nhận được cầu đạo chi tâm vô cùng kiên định của Chu Minh Hạo, Chu

Mộ Bạch không khuyên can nữa, mà là đứng thẳng người, khom người thật sâu,

hướng hắn hành đại lễ.

......

Vùng biển tây nam Vạn Tinh Hải.

Ma Viên sơn.

Một thân ảnh màu trắng khoanh chân ngồi trước thông đạo Chân Yêu Giới.

Đột nhiên.

Bóng đen chợt lóe, một thân ảnh vọt ra từ trong thông đạo.

Chính là phân thân Trần Đạo Huyền phái tới Chân Yêu giới.

Nhìn thấy phân thân của mình bình yên trở về, Trần Đạo Huyền hơi thở

phào nhẹ nhõm.

Mặc dù hắn biết, có bí bảo Di Trần Phiên này, cho dù yêu chủ Chân Yêu giới

đến, cũng rất khó bắt được phân thân của hắn.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn có chút không yên lòng.

Bây giờ nhìn thấy phân thân bình yên trở về, nội tâm cuối cùng cũng ổn định

lại.

Nhắm mắt lại, cùng phân thân liên hệ ký ức.

ầ ề ế ế

Trần Đạo Huyền biết rõ hành động của phân thân trong nửa năm nay ở thế

giới đối diện.

Dù sao cũng phải nói, phân thân của hắn mượn Trảm Yêu Thịnh Hội của Đại

Nguyên triều Chân Yêu giới, xuất kích chung quanh, Phục Sát Giới Yêu.

Bởi vì có Di Trần Phiên tồn tại, các đại yêu, yêu chủ Đại Nguyên triều

thường còn chưa kịp phản ứng, liền phát hiện hậu bối chúng nó bồi dưỡng chết

mà không giải thích được.

Lần này đánh bất ngờ.

Trần Đạo Huyền thu hoạch được khá phong phú, tiếp nhận túi trữ vật do

phân thân đưa tới, mở ra xem, bên trong có khoảng năm mươi ba viên Giới

Nguyên Châu.

Đây còn là kết quả của việc đại yêu và yêu chủ của Đại Nguyên triều hậu kỳ

phản ứng lại, có người ở trong khu săn bắn của chúng, từ con mồi biến thành

thợ săn, vì thế điên cuồng vây sát phân thân Trần Đạo Huyền.

Nếu không, thu hoạch của hắn có thể còn nhiều hơn nữa.

Đương nhiên, năm mươi ba Viên Giới Nguyên Châu, đã không còn là một

con số nhỏ, nhất là viên lớn nhất trong đó. Lại là do một giới yêu tu vi tương

đương với Tử Phủ nhân tộc để lại.

Điều này không khỏi làm cho Trần Đạo Huyền càng thêm kích động.

Bên cạnh đó.

Trần Đạo Huyền còn phát hiện trong túi trữ vật một lượng lớn huyết tinh.

Đếm kỹ, có tổng cộng 18.427 viên.

Cộng thêm huyết tinh hắn mua về từ Thái Châu, tổng số huyết tinh trong tay

hắn vượt qua hai vạn viên.

Nhiều huyết tinh như vậy, dựa theo giá thị trường đã vượt qua 20 ức linh

thạch.

20 ức linh thạch có thể không tính là gì cho hùng cứ nhất châu chi địa như

Khương gia, Cơ gia, nhưng đối với bất kỳ gia tộc tu tiên nào ở Thương Châu,

đều là một con số khổng lồ.

Ít nhất đối với Trần gia hiện tại, con số này... Cũng vậy thôi..

Phải biết rằng, hiện tại Trần gia một năm thu nhập thuần cũng đã đạt tới mấy

ức linh thạch. Nếu tương lai linh phù xưởng khuếch trương ra, thu nhập hàng

năm tăng gấp mười lần, Trần Đạo Huyền cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Nói cách khác, như vậy bằng thu nhập của Trần gia trong một năm tới, thực

sự không có gì phải ngạc nhiên.

Nhưng dù sao Huyết Tinh cũng là đặc sản của Chân Yêu giới, rất nhiều lúc

cho dù có linh thạch cũng không mua được.

Từ góc độ này, hơn hai vạn viên huyết tinh đích thật là một khoản thu hoạch

kinh người.

Xem thu hoạch trong túi trữ vật.

Trần Đạo Huyền lấy ra năm mươi ba khỏa Giới Nguyên Châu cùng một vạn

viên huyết tinh, sau đó đem túi trữ vật ném cho phân thân mặc đạo bào màu

đen, để cho hắn đi động phủ do Lạc Li mở ra để tăng lên tu vi luyện thể.

Đối với phân thân, tăng tu vi luyện thể là cách tốt nhất để nhanh chóng đề

cao thực lực.

Nửa năm nay, bản tôn Trần Đạo Huyền lúc nào cũng bế quan tu hành.

So sánh với tu vi luyện khí, tu vi luyện thể tựa hồ căn bản không có bình

cảnh, chỉ cần cảnh giới tu sĩ, tài nguyên đủ, có thể một đường đột phi mãnh tiến,

tăng lên còn nhanh hơn tu vi luyện khí nhiều.

Trần Đạo Huyền tăng lên tu vi luyện khí, còn phải cân nhắc dùng đan dược

quá độ sẽ làm cho thân thể sinh ra kháng dược.

Mà tăng lên tu vi luyện thể hoàn toàn không có vấn đề này.

Điều này không khỏi làm cho Trần Đạo Huyền càng thêm cảm khái huyết

tinh thần kỳ.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 449: Thí luyện thăng cấp



Theo lý, cảnh giới kiếm đạo của Trần Đạo Huyền vượt xa tu vi của hắn, tu vi

của hắn hẳn là có thể nhanh chóng tăng lên mới đúng.

Trên thực tế.

Nửa năm nay, mỗi ngày Trần Đạo Huyền ngoại trừ luyện khí chính là luyện

thể, một ngày không dám lười biếng, nhưng tu vi luyện khí cũng chỉ là thăng

cấp lên Trúc Cơ tầng năm mà thôi.

Chỉ là, so với tu vi luyện khí, tu vi luyện thể của Trần Đạo Huyền tiến bộ rất

lớn, đã đạt tới tầng bốn Huyết Nhục Diễn Sinh, chỉ thiếu một bước, có thể đuổi

kịp tu vi luyện khí.

Càng làm cho Trần Đạo Huyền kinh hỉ, là luyện thể tu vi tăng lên đối với

việc gia tăng thực lực.

Bởi vì chân nguyên của hắn trải qua kiếm ý rèn luyện, đã đạt tới cực hạn

trạng thái chân nguyên được ghi lại trong Càn Nguyên kiếm kinh, bởi vậy, mặc

kệ tu vi luyện khí của hắn tăng lên lên Trúc Cơ tầng năm hay là Trúc Cơ chín

tầng.

Đối với chất lượng chân nguyên của hắn cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng

gì, nói cách khác, tu vi Trần Đạo Huyền thăng cấp lên Trúc Cơ tầng năm, cũng

chỉ là khí hải khuếch trương, chân nguyên biến nhiều, về phần biến hóa khác,

một chút cũng không có.

Nhưng tu vi luyện thể không giống nhau.

Sức mạnh thân thể của Trần Đạo Huyền không giống với chân nguyên, tựa

hồ không cách nào bị kiếm ý rèn luyện.

Vì vậy, sau khi đạt đến Huyết Nhục Diễn Sinh tầng một, sức mạnh thân thể

của Trần Đạo Huyền chỉ có "1”, không phải là "10" như chân nguyên cực hạn.

Nhưng sau khi tu vi luyện thể tăng lên Huyết Nhục Diễn Sinh tầng bốn, sức

mạnh thân thể của hắn cũng tăng gấp đôi, đạt đến "2".

Đừng xem thường việc tăng thực lực cơ sở này, trên thực tế, sau khi được

cảnh giới, pháp khí gia tăng, thực lực tổng thể của Trần Đạo Huyền tăng lên vô

cùng khả quan, đạt tới 60.

Phải biết, Trần Phúc Sinh cực hạn công kích, cũng chỉ có "3" mà thôi.

Có thể tưởng tượng được, điểm cơ sở này đề cao thực lực, đối với thực lực

chỉnh thể của Trần Đạo Huyền tăng lên có bao nhiêu khả quan.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao một khi tu vi tu sĩ được tăng lên, thực lực

tăng lên khoa trương nhất.

Bởi vì đối với tu sĩ, tu vi mới là cơ sở của tất cả.

Không có đủ tu vi làm chống đỡ, cảnh giới cao hơn nữa, pháp khí mạnh hơn

nữa, đều chỉ là là gác xép trên không trung, giấc mộng ảo huyền mà thôi.

Đương nhiên, chỉ có tu vi, không có cảnh giới và pháp khí cũng không được.

Cũng giống như cương thi cao giai trong thi triều Thương Châu vậy, không

có một thân lực lượng lại không phát huy được.

Để phân thân đi bế quan.

Trần Đạo Huyền cũng lập tức đi tới động phủ luyện công thất.

Động phủ luyện công thất.

Trần Đạo Huyền ngũ tâm triều thiên, ngồi xếp bằng trên ôn ngọc bồ đoàn.

Trước người, đặt từng viên Giới Nguyên Châu lớn nhỏ khác nhau.

Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng quen thuộc phá vỡ một trong số đó, nhất thời, hỗn

độn khí xám xịt bị kim sắc kinh văn trong thức hải của hắn hấp thu.

Ngay sau đó.

Trần Đạo Huyền thuần thục hấp thu hết hỗn độn khí trong năm mươi ba viên

Giới Nguyên Châu.

Một giây sau.

Ý thức của hắn chìm vào không gian thức hải.

Chỉ thấy trong không gian thức hải, trong phạm vi một trăm hai mươi dặm,

rậm rạp chằng chịt đều là ngộ tính tinh trần, những tinh trần ngộ tính này tựa

như tinh quang đầy trời, trôi nổi trong thức hải, xoay tròn quanh kim sắc kinh

văn, vô cùng ngoạn mục.

Nhìn những tinh trần ngộ tính rậm rạp này. Trong lòng Trần Đạo Huyền

dâng lên một cỗ cảm giác thỏa mãn trước nay chưa từng có.

Đốn ngộ tu hành nhiều năm như vậy, đây là lần hào hùng nhất của hắn.

Mặc dù không biết thông qua truyền thừa thí luyện, sẽ đạt được cái gì.

Nhưng Trần Đạo Huyền tự tin, có những ngộ tính tinh trần, hắn nhất định có

thể thông qua lần truyền thừa thí luyện này!

Nếu ngay cả như vậy hắn cũng không thể thông qua thí luyện này, vậy chỉ có

thể chứng minh, thí luyện này là trò đùa mà vị tiên nhân kia để lại trước khi lâm

chung.

Nhưng trải qua lần thử luyện lần trước, Trần Đạo Huyền dám khẳng định,

đây cũng không phải là đùa giỡn.

Thậm chí, Hắn đều hoài nghi phần thí luyện truyền thừa này rốt cuộc có phải

do vị tiên nhân kia lưu lại hay không.

Bởi vì hắn từng có được phương pháp tu hành Định Phách Thần Quang do

vị tiên nhân này để lại. Mặc dù Định Phách Thần Quang vô cùng huyền ảo,

nhưng hắn luôn cảm giác so ra kém phần thí luyện truyền thừa này.

- 57864 viên Ngộ Tính Tinh Trần, lấy thời gian 30 viên Ngộ Tính Tinh Trần

đốn ngộ một nén hương, đủ để ta tu hành trong trạng thái đốn ngộ 40 ngày.

ầ ề

Yên lặng tính toán một phen, Trần Đạo Huyền không khỏi một trận mừng

như điên.

Một giây sau, hắn đã thu liễm tâm trạng của mình.

Nơi mi tâm, thần văn chợt hiện ra, rất nhanh, ý thức của hắn lại đi tới bảy

viên húc nhật chói mắt trên đám tinh trần.

......

Trước cung điện truyền thừa.

Bạch y đạo nhân đứng ở nơi đó, biểu tình trên mặt vẫn lạnh như băng, tựa

như một cỗ máy.

Nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy Trần Đạo Huyền.

Bạch y đạo nhân vốn mặt không gợn sóng, biểu tình có chút biến hóa, ánh

mắt hắn nhìn về phía Trần Đạo Huyền hơi ngưng tụ, mở miệng nói.

- Không gian kiếm ý!

- Gặp qua tiền bối!

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, chắp tay một lễ.

- Đa tạ ân tiền bối chỉ điểm.

Nhưng bạch y đạo nhân tựa hồ không nghe thấy Trần Đạo Huyền ân cần

thăm hỏi, ngữ khí khôi phục lạnh như băng, nói.

- Thí luyện giả thứ 19769, đẳng cấp thí luyện của ngươi tăng lên.

- Thí luyện cấp bậc tăng lên?

Trần Đạo Huyền kinh ngạc nhìn đối phương.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back