Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 100: Tu hành lộ



"Giá này ..."

Trần Đạo Huyền biết mình đã lừa gạt cô nương ngốc này không nhẹ.

Nhìn bộ dáng thành khẩn trên gương mặt xinh đẹp của Lạc Li, Trần Đạo

Huyền không khỏi sinh ra một tia áy náy.

Nhưng chợt tia áy náy này đã bị hắn vứt bỏ.

Hắn nhìn Lạc Li, lại nhìn thấy Giao nhân tộc mang đến rất nhiều kỳ trân dị

bảo, một ý nghĩ càng thêm táo bạo xuất hiện ở trong nội tâm của hắn.

Trần Đạo Huyền nghĩ tới nghĩ lui, bất động thanh sắc nói: "Lạc cô nương, ta

cảm nhận được thành ý của Giao nhân tộc các ngươi, chỉ là... 10 linh thạch một

khỏa thủy linh châu có quá..."

Trần Đạo Huyền còn chưa dứt lời, khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Li hiện lên

vẻ xấu hổ, cô ấp úng nói: "Ta biết mười linh thạch một khỏa Thủy Linh Châu có

chút đắt, nhưng như thế nào cũng rẻ hơn Chu gia đúng không?

Vậy... Nếu như ngươi vẫn cảm thấy đắt thì chúng ta còn có thể thương

lượng.”

"Được rồi! Không cần thương lượng, định giá như vậy đi.”

Trần Đạo Huyền khoát tay áo nói.

Hắn cảm thấy không thể nói chuyện với Lạc Li nữa, nói tiếp, phỏng chừng

có thể nói đến 1 viên.

Tuy rằng Trần gia cần tích lũy vốn liếng nhưng cũng không thể lừa gạt như

vậy

Dù sao hắn cũng đã coi Giao nhân tộc là đồ của mình.

Nghe Trần Đạo Huyền đồng ý với mức giá này, Lạc Li thở phào nhẹ nhõm.

Nhiều năm như vậy, bởi vì Chu gia hãm hại cho nên tới giờ Giao nhân tộc

vẫn không dám giao tiếp với nhân tộc, một ít tin tức về nhân tộc cũng là tiền bối

trong tộc truyền miệng truyền xuống.

Lạc Li không phải Không biết Trần Đạo Huyền đã kiếm được rất nhiều lợi

nhuận từ các giao dịch giữa hai bên.

Nhưng cũng các nàng Giao nhân tộc cũng có được vũ khí mình muốn trong

giao dịch với Trần Đạo Huyền.

Theo Quan điểm của Lạc Li, thỏa thuận giữa hai bên là đôi bên cùng có lợi.

Đàm phán xong giá của mấy loại linh quặng thạch và thủy linh châu, Trần

Đạo Huyền nói: "Nếu giá đã thỏa đáng thì chúng ta liền giao dịch đi. "

“Vậy, được."

ổ ầ ầ ổ

Lạc Li lộ ra hai cái răng hổ nhỏ, cười gật gật đầu, "Lần này chúng ta tổng

cộng mang đến 101756 viên linh thạch cùng với các loại linh quáng cùng linh

châu giá trị ước chừng khoảng 17 vạn linh thạch. "

“Nói cách khác, tổng giá trị hàng hóa của các ngươi là 271756 linh thạch."

"Đúng." Lạc Li gật đầu.

Trần Đạo Huyền tiếp tục nói: "Bên ta tổng cộng mang đến 350 khẩu phi

kiếm, dựa theo chúng ta thương nghị xong giá cả 500 linh thạch một thanh, tổng

cộng cần phải trả 175000 linh thạch.”

Nghe vậy, Lạc Li có chút khó xử, dường như nàng mang đến quá nhiều thứ,

Trần Đạo Huyền lại không thể ăn hết được.

Đang lúc nàng đang khó xử, Tâm tư Trần Đạo Huyền khẽ động, cười nói:

"Lạc cô nương, tuy rằng chúng ta mới giao dịch lần thứ hai, không biết ấn

tượng của cô đối với ta như thế nào?”

Nghe vậy, Lạc Li ngây người, khuôn mặt ửng đỏ nghiêng đầu nói: "Cũng

không tệ lắm.”

“Ấn tượng và uy tín của ta đối với Lạc cô nương và Giao nhân tộc cũng rất

tốt!”

Hắn dừng lại, "Vì vậy, ta nghĩ rằng thỏa thuận của chúng ta có thể tiếp tục và

mở rộng."

“Mở rộng?”

"Đúng vậy! Mở rộng.”

Nhìn bộ dáng u mê của Lạc Li, Trần Đạo Huyền tiếp tục giải thích: "Ví dụ

như ở biển sâu có rất nhiều tài nguyên mà nhân tộc chúng ta có thể dùng được,

mà các ngươi Giao nhân tộc lại không dùng được, ví dụ như linh quặng thạch

này chính là một trong số đó.

Mà nhân tộc ta cũng có rất nhiều thứ các ngươi cần, ví dụ như pháp khí.

Cho nên, ta cảm thấy không bằng chúng ta chia sẻ thật lòng một chút, mọi

người cần tài nguyên gì trong tay đối phương. "

Nghe được điều này, Lạc Li im lặng.

Thật lâu sau.

Cô ngẩng đầu lên nói: "Chúng ta thiếu đồ ăn. "

"Cái gì?"

Trần Đạo Huyền suýt chút nữa bị câu nói này của Lạc Li làm cho choáng

ngợp.

Sau khi Tu sĩ đi lên con đường luyện khí liền ích cốc không ăn.

Giao nhân tộc có tu vi thấp nhất đều là nhất giai sơ kỳ tương đương với nhân

loại tu sĩ luyện khí sơ kỳ làm sao có thể thiếu ăn?

Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Trần Đạo Huyền.

Lạc Li chậm rãi giải thích: " phương thức tu luyện của Giao nhân tộc không

giống với nhân loại, phương thức tu luyện của chúng ta giống như cổ tu sĩ. "

“Cổ tu sĩ."

Nghe được từ này, Trần Đạo Huyền bừng tỉnh đại ngộ.

Cổ tu sĩ là chỉ đám tu sĩ thời kỳ thượng cổ kia.

Ở giới tu hành cũng không phải nói tu sĩ hiện tại không bằng thượng cổ tu sĩ.

Chỉ có thể nói rằng con đường mà hai bên đang đi có chút khác biệt.

Cổ tu sĩ song tu luyện khí cùng luyện thể, nhưng tu sĩ thời kỳ thượng cổ có

một đặc điểm, đó chính là bọn họ không có pháp khí.

Ban đầu Thượng cổ tu sĩ bắt chước yêu thú đi lên con đường tu hành.

Khi đó nhân tộc còn chưa phải bá chủ giới này.

Chỉ có thể nói Nhân tộc trong vạn tộc là một chủng tộc không lớn không

nhỏ.

Nhưng theo quần thể tu sĩ xuất hiện, nhân tộc dựa vào năng lực sinh sôi nảy

nở kh*ng b*, nhanh chóng trưởng thành đoạt lấy đại chủng tộc đệ nhất giới.

Về sau trở thành bá chủ giới này.

Những ngoại tộc và yêu thú khác hoặc là trốn đến thâm uyên cùng cốc cách

xa nhân tộc hoặc là trốn dưới đáy biển sâu không dám lộ diện.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 101: Thiếu cái ăn!



Theo lịch sử phát triển của giới tu hành, nhân tộc không ngừng phát triển, hệ

thống tu hành cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Nhất là pháp khí phòng ngự xuất hiện, nhân tộc phát hiện nguyên lai cũng

không cần hao phí đại lượng tinh lực cùng tài nguyên để luyện thể, tu sĩ nhân

tộc cũng có được lực phòng ngự kh*ng b*.

Đến thời kỳ này, luyện thể công pháp dần dần bị tan biến.

Sau đó tu tiên bách nghệ càng ngày càng phồn vinh, lúc này mới có tu tiên

giới hiện tại.

Lạc Li nói phương thức tu hành của các nàng thiên về cổ tu sĩ, ý tứ này Trần

Đạo Huyền đã rất rõ ràng.

Ta e là các nàng thật sự thiếu đồ ăn!

Mặc dù dưới đáy biển có được một đàn yêu thú lớn, nhưng yêu thú cũng

không phải gà yếu, nào có thể dễ săn giết như vậy?

Hơn nữa yêu thú đều sống theo tộc quần.

Giao nhân tộc muốn săn giết yêu thú, nhưng yêu thú cũng còn muốn săn giết

các nàng.

Đó là lý do tại sao Lạc Li cấp bách đi mua vũ khí.

Nghe Lạc Li nói các nàng thiếu đồ ăn, một kế hoạch đã sớm được ấp ủ trong

lòng Trần Đạo Huyền, hắn nói:

" Lạc cô nương, có phải các ngươi ngoại trừ đi con đường luyện khí ra còn

đi trên con đường luyện thể nữa, phải không?

Nghe vậy, Lạc Li đầu tiên gật gật đầu rồi lại lắc đầu: "Luyện thể của chúng

ta cùng luyện thể nhân tộc các ngươi vẫn có chút bất đồng.”

Nói đến đây, nàng nở nụ cười, "Công pháp luyện thể của nhân tộc các ngươi,

chúng ta biết cần tài nguyên quá kh*ng b*.

Con đường tu hành của chúng ta tương đương với một phiên bản đơn giản

của luyện thể kết hợp với luyện khí.”

Trần Đạo Huyền không biết cái gì gọi là luyện thể và luyện khí lộ.

Nhưng nghĩ đến tộc trưởng đường đường là cường giả tam giai hậu kỳ lại

thiếu chút nữa bị Chu Mộ Bạch - tu sĩ tầng một Tử Phủ chém giết, liền biết

công pháp tu luyện của Giao nhân tộc không được tốt lắm.

Suy nghĩ một chút, Trần Đạo Huyền tiếp tục nói: "Ta cảm thấy Trần gia

chúng ta ngoại trừ vũ khí ra, tương lai còn có thể giao dịch linh mễ cùng các

ngươi.”

Linh Mễ?

Á ắ

Ánh mắt Lạc Li hơi sáng lên.

Rõ ràng là nàng biết Linh Mễ là gì.

Nhìn bộ dạng vui mừng của Lạc Li, Trần Đạo Huyền cuối cùng cũng nói lời

ấp ủ bấy lâu: "Nếu cả hai chúng ta đều đồng ý tiến vào hợp tác sâu rộng thì có

một loại tiền tệ để thống nhất giao dịch là rất quan trọng. "

Nghe tới đây, Lạc Li có chút ngượng ngùng.

Bởi vì nhân tộc công nhận linh thạch là tiền tệ giao dịch mà toàn bộ linh

thạch của các nàng đã ở chỗ này.

Xem Lạc Li khó xử.

Trần Đạo Huyền cười nói: "Kỳ thật không có linh thạch cũng không sao, Lạc

cô nương, không biết ngươi có nghe nói qua chế độ cống hiến trong tu tiên đại

tộc hay không? "

"Chế độ cống hiến là gì?"

"Đơn giản mà nói chính là tộc nhân giao linh thạch, linh quáng, linh châu,

các loại tài nguyên cho gia tộc là có thể đạt được điểm cống hiến của gia tộc,

sau đó lấy những điểm cống hiến để đổi linh thạch, linh châu, linh quáng, các

loại tài nguyên."

"Ý của ngươi là dùng điểm cống hiến của Trần gia thay thế tiền giao dịch

của hai bên chúng ta?"

Lạc Li cuối cùng cũng phản ứng lại hỏi.

"Đúng chính là ý tứ này."

Nhìn thấy Lạc Li do dự, Trần Đạo Huyền nói: "Lạc cô nương lo lắng Trần

gia chúng ta chiếm đoạt đồ đạc của ngươi, không nhận nợ phải không..."

"Không, không.........ta tin tưởng các ngươi."

Lạc Li nhăn nhó nói, "Chính là... Chính là ta sợ đến lúc đó song phương

quên mất điểm cống hiến có bao nhiêu hoặc là song phương nói không rõ,

ngươi hiểu ý của ta mà. "

“Ta hiểu ý của Lạc cô nương rồi."

Trần Đạo Huyền lấy ra hai cái ngọc giản trống rỗng từ trong túi trữ vật, phân

biệt nhập hai bộ số vào bên trong.

"Hai quả ngọc giản này bị ta nhập vào con số 96756, nó đại biểu cho 96756

viên linh thạch."

Trần Đạo Huyền đưa ngọc giản cho đối phương, "Sau này ngươi lại cầm

điểm cống hiến trong ngọc giản để giao dịch cùng Trần gia ta.

Đến lúc đó tốn bao nhiêu linh thạch, chúng ta cùng nhau thay đổi điểm cống

hiến là được.”

Nghe thấy vậy, Lạc Li mắt sáng ngời, nàng tiếp nhận ngọc giản, có chút

không có ý tốt nói: "Ngươi không sợ ta tùy ý thay đổi con số trong ngọc giản

này sao?”

ầ ề ắ ắ

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền lắc lắc ngọc giản trong tay nói: "Ta còn có sao

lưu, loại phương thức giao dịch này cần chính là song phương duy trì tín nhiệm

tuyệt đối, Trần gia chúng ta nguyện ý tin tưởng Giao nhân tộc.”

Nghe trần Đạo Huyền chân thành nói, Lạc Li xấu hổ vì sự thông minh nhỏ

bé của mình.

Nàng ngẩng đầu nghiêm túc gật gật đầu nói: "Nếu Trần gia các ngươi

nguyện ý tin tưởng chúng ta Giao nhân tộc, chúng ta cũng nguyện ý tín nhiệm

các ngươi.”

Giờ khắc này, quan hệ hai bên trở nên hòa hợp hơn bao giờ hết.

Cuối cùng Lạc Li dùng giọng điệu đùa giỡn nói: "Ngươi muốn kiểm kê linh

thạch cùng linh quáng vật tư không?”

Trần Đạo Huyền lắc đầu cười nói: "Ta tin tưởng ngươi.”

Dường như lại bị câu nói này làm cho xúc động, Lạc Li nhìn Trần Đạo

Huyền một cái thật sâu, sau đó xoay người nhảy xuống biển.

Ngay sau đó, đám giao nhân đem các loại vật tư bỏ ra ngoài, rồi lại đem phi

kiếm nhét vào trong bạch sắc cự bối.

Sau đó, từng người một nhảy xuống nước biển biến mất không thấy.

Sau nửa tách trà.

Cách Quan Hải Đình mấy chục km, một nữ tử khuôn mặt xinh đẹp nổi lên

mặt biển nhìn lại, liếc mắt nhìn bóng dáng màu trắng thanh phong đạo cốt đứng

trên Quan Hải Đình, sau đó mỉm cười biến mất trên mặt biển.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 102: Đê ngàn dặm, ắt có tổ kiến



Trở lại Song Hồ đảo.

Chân trời đã hiện lên bạch quang.

Nhìn mặt trời mới ló trên mặt biển, Trần Đạo Huyền sờ sờ mấy cái túi đựng

đồ ở bên hông, cảm thấy mỹ mãn.

Lần này, đưa ra điểm cống hiến của Trần gia để giao dịch, có thể gọi là tay

không bắt sói.

Động thái lần này có ý nghĩa lớn trong việc kiểm soát tài chính của Giao

nhân tộc.

Đừng thấy bây giờ Trần gia còn yếu, nhưng trên thực tế đã dần dần khống

chế vũ khí trang bị của Giao nhân tộc.

Thêm vào đó, Trần Đạo Huyền kiểm soát tiền tệ của Giao nhân tộc, trong

tương lai chắc chắn sẽ kiểm soát nền kinh tế Giao nhân tộc.

Đó là chưa kể đến khi Trần Đạo Huyền bán linh mễ cho Giao nhân tộc lại

khống chế lương thực của Giao nhân tộc.

Một thế lực mà trong đó quân sự, kinh tế, thậm chí khẩu phần ăn của họ đều

bị một thế lực khác khống chế, nói nó không phải là phụ thuộc, người ngoài

cũng sẽ không tin.

Tuy nhiên, tất cả những gì Trần Đạo Huyền làm dường như vẫn chưa bị phát

hiện.

Đây cũng là nhược điểm của các hệ thống tương đối lạc hậu trong giới này.

Đương nhiên.

Trần Đạo Huyền muốn nắm triệt để Giao nhân tộc trong tay thì thực lực của

Trần gia nhất định phải tuyệt đối vượt qua đối phương.

Bằng không, lúc đối phương có năng lực lật bàn thì song phương phải đánh

nhau lưỡng bại câu thương.

Chỉ có khi mà thực lực của Trần gia vượt qua Giao nhân tộc, loại khống chế

này mới có thể vô cùng vững chắc, làm cho nó không sinh ra chút tâm tư phản

kháng nào.

Vừa trở lại nhà máy phi kiếm của Song Hồ đảo.

Trần Lương Ngọc liền chạy tới nói: "Thiếu tộc trưởng, tộc trưởng đã trở lại.

"

"Ồ?"

Nghe được Thập Tam thúc Trần Tiên Hạ trở về, Trần Đạo Huyền hơi sửng

sốt, chợt biết là chuyện gì xảy ra.

ắ ẳ ồ ế ố ẩ

Chắc hẳn là cửa hàng Hồng m phi kiếm ở phủ Quảng An quá sốt, 50 khẩu

phi kiếm mà hắn mang đến lại bán hết.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền cười gật gật đầu: "Ta lập tức đi tìm Thập

Tam thúc. "

“Thiếu... Thiếu tộc trưởng " Trần Lương Ngọc cẩn thận từ ngữ "Tộc trưởng

nói ngài không cần tìm ngài ấy, sản xuất phi kiếm quan trọng hơn, sau khi ngài

luyện chế xong lượng phi kiếm của ngày hôm này rồi tìm ngài ấy cũng được. "

Nghe vậy.

Trần Đạo Huyền bật cười.

Hắn biết hiện tại Trần Tiên Hạ biết được gia tộc lại có thêm chín mầm Tiên,

trong lòng chắc chắn cao hứng, đồng thời cũng thập phần khẩn trương.

Bởi vì linh nhãn của gia tộc không có khả năng chống đỡ nhiều tu sĩ như vậy

tu hành.

Hiện tại, Trần gia bồi dưỡng ra một linh mạch đã trở thành một chuyện cấp

bách.

Hoàn thành công việc của ngày hôm nay.

Trần Đạo Huyền đem năm thanh phi kiếm vừa mới luyện chế bỏ vào túi

đựng đồ, dùng ngự phong thuật bay về phía động phủ Xích Đồng sơn mạch của

Trần Tiên Hạ.

Nào ngờ tìm một vòng mà vẫn không thấy Trần Tiên Hạ trong động phủ.

Suy nghĩ một chút, hắn trở về động phủ của mình.

Quả nhiên.

Ở bên ngoài động phủ, Trần Đạo Huyền thấy Trần Tiên Hạ.

Lúc này lão đang nói chuyện với chín mầm Tiên của Trần gia, bầu không khí

cười nói vui vẻ.

Nhìn cảnh tượng vui vẻ hòa thuận, khóe miệng Trần Đạo Huyền không khỏi

lộ ra một nụ cười.

Vừa hạ xuống, Trần Tiên Hạ liền nhìn về phía hắn.

"Thập Tam thúc."

Trần Đạo Huyền chắp tay cười nói với Trần Tiên Hạ.

"Ừm bận xong rồi?"

Trần Tiên Hạ cười gật gật đầu.

- Thiếu tộc trưởng!

- Thiếu tộc trưởng!

“......”

Chín "mầm tiên " Trần thị nhìn thấy Trần Đạo Huyền nhao nhao hành lễ với

hắn.

ầ ề

Xem ra trong khoảng thời gian này, Trần Đạo Huyền đã tạo nên hình tượng

vô cùng uy nghiêm.

Nhìn thấy một màn này, Trần Tiên Hạ khẽ gật gật đầu.

Chín đứa trẻ này đều là trụ cột tương lai của Trần gia, bọn họ kính sợ Trần

Đạo Huyền, tương lai cũng sẽ giúp Trần Đạo Huyền quản lý Trần gia, giảm đi

không ít trở ngại.

Trần Đạo Huyền thì lại không nghĩ nhiều như vậy, nhìn thấy chúng tiểu nhân

đang đùa giỡn, không khỏi nghiêm túc nói: "Vui như thế, bài tập tu hành hôm

nay đều đã hoàn thành sao?”

Nghe vậy.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của đám người mầm Tiên trì trệ lại, Trần Đạo Sơ đi ra

khỏi đám người chắp tay cúi đầu, mang theo vẻ hổ thẹn nói: "Hồi thiếu tộc

trưởng còn chưa xong.”

Nghe vậy, sắc mặt Trần Đạo Huyền càng thêm nghiêm túc.

"Đạo tu hành trọng ở việc kiên trì, hôm nay lười biếng liền có thể ngày ngày

lười biếng, đạo lý con đê ngàn dặm tất có kiến huyệt, ta không có nói qua với

các ngươi sao?"

Nghe được tiếng quát lớn này, mọi người nhao nhao cúi đầu không dám nhìn

nhau.

Trần Tiên Hạ thấy Trần Đạo Huyền đang răn dạy vãn bối trong tộc cũng

không lên tiếng bảo vệ.

Hắn biết lúc này chính là lúc Trần Đạo Huyền xây dựng uy tín trong Trần thị

tử đệ, hắn tuyệt đối không thể phá hư.

Quả nhiên.

Mọi người trải qua Trần Đạo Huyền một phen răn dạy, tất cả đều cúi đầu

nhận sai, thành thành thật thật chạy đi hoàn thành bài học tu hành hôm nay.

Nhìn thấy cảnh này.

Trần Tiên Hạ cười nói, "So với ta, ngươi quản thúc đám tiểu tử này còn

nghiêm khắc hơn nhiều.”

"Không còn cách nào khác" Trần Đạo Huyền cười lắc đầu, "Đám tiểu tử này

chính là thích đùa giỡn, ngoại trừ Trần Đạo Sơ, Trần Đạo Liên và Trần Đạo

Lâm tính tình hơi trầm ổn một chút, nếu những người khác mà mặc kệ thì đều

vui như thỏ ra khỏi hang.”

Nghe vậy, Trần Tiên Hạ khẽ gật đầu: "Cũng đúng, nói tiếp, tu luyện của

ngươi vẫn rất ít khi để cho ta quan tâm.”

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền không biết nên giải thích như thế nào,

hắn cũng không thể nói mình là xuyên việt, trong cơ thể có một linh hồn thành

thục.

Đành phải chuyển đề tài: "Đúng rồi, lần này Thập Tam thúc trở về là do cửa

hàng Hồng m phi kiếm hết hàng sao?”

"Đúng vậy."
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 103: Đặt linh mạch



Thấy Trần Đạo Huyền nói về chính sự, Trần Tiên Hạ nghiêm túc nói: "Khi

danh tiếng của cửa hàng Hồng m chúng ta càng ngày càng vang dội, tán tu đến

cửa hàng chúng ta mua phi kiếm cũng càng ngày càng nhiều.

Vì không để đắc tội những lão phu tán tu này, ta chỉ có thể rút ngắn khoảng

thời gian rút thăm trúng thưởng, ngắn ngủi chưa tới hai tháng đã bán sạch năm

mươi khẩu phi kiếm.”

Trần Tiên Hạ dang tay ra vẻ bất đắc dĩ.

Hồng m phi kiếm cửa hàng không có phi kiếm để bán, Trần Tiên Hạ không

thể đứng yên ở tán tu phường thị.

Vì thế chỉ còn cách dùng Thương Long hào của gia tộc trở về Song Hồ đảo

lấy thêm một lô hàng nữa.

Thấy bộ dạng này của hắn, Trần Đạo Huyền mím môi cười nói: "Ngài về

thật không đúng lúc, phi kiếm sản xuất trong khoảng thời gian này, phần lớn ta

đều mang đi giao dịch với Giao nhân tộc.”

Trần Tiên Hạ đang chuẩn bị hỏi việc này, không nghĩ tới Trần Đạo Huyền lại

chủ động nói ra, hắn tiến lên hai bước vẻ mặt kích động nói: "Như thế nào? Lần

này gom đủ linh thạch bồi dưỡng linh mạch rồi sao?”

Trần Đạo Huyền gật gật đầu chắp tay nói: "May mắn không làm nhục mệnh!

"

“Ha ha! Ha ha ha ha ha!”

Trần Tiên Hạ cuồng tiếu, tiếng cười tùy ý như này, Trần Đạo Huyền nhớ rõ

chỉ có lần trước Trần Tiên Hạ biết được Dung Linh Lô luyện khí b**n th** mới

phát ra.

Thậm chí hôm nay Trần Tiên Hạ còn vui vẻ hơn ngày đó.

Nếu như nói Dung Linh Lô vừa mới được chế tạo ra, Trần Tiên Hạ chỉ là

thấy được hy vọng gia tộc bồi dưỡng ra linh mạch.

Mà là tại thời điểm này, hy vọng đó trở thành sự thật.

Trần gia thật sự có linh mạch thuộc về mình.

Trần gia đặt chân 300 năm ở Song Hồ đảo, cuối cùng cũng có được nền

móng truyền thừa.

Sau này, trừ phi Vạn Tinh Hải xảy ra biến cố trọng đại, nếu không chỉ cần có

linh mạch trong tay, Trần thị sẽ không đoạn tuyệt truyền thừa.

Điều này làm cho Trần Tiên Hạ tâm nguyện được đền bù, như thế nào lại

không kích động.

Hiện tại, Trần Tiên Hạ đều có chút hối hận, sớm biết liền để cho Trần Đạo

Huyền sớm một chút tới tìm hắn.

ế ề ắ ầ

Nhưng nghĩ lại lúc này biết cũng không muộn, liền nắm chặt tay Trần Đạo

Huyền nói: "Đi đi, nói cho ta nghe về giao dịch với Giao nhân.”

"Được."

Trần Đạo Huyền cười, sóng vai cùng Trần Tiên Hạ đi vào động phủ.

......

Bên ngoài động phủ.

Trần thị mầm Tiên còn đang hò hét luyện tập kiếm pháp.

Trong huyện Trường Bình, từng vị Xuất Vân Quốc nữ tử đã gả làm vợ bé,

khẽ v**t v* bụng nhỏ hơi nhô lên.

Toàn bộ Song Hồ đảo hiện ra một cảnh tượng sinh cơ bừng bừng.

............

Trong động phủ.

Trước bàn trà.

Hai người ngồi đối diện nhau.

Trần Đạo Huyền tự mình rót cho Trần Tiên Hạ một chén linh trà, cười nói:

"Sự tình xảy ra chính là như vậy.”

Trần Tiên Hạ tiếp nhận linh trà của Trần Đạo Huyền đưa tới, nhíu mày nói:

"Đạo Huyền, vì sao ngươi phải để cho Giao nhân tộc sử dụng điểm cống hiến

của Trần gia ta, ta nhớ, Trần gia ta căn bản không có điểm cống hiến.”

Hiển nhiên Trần Tiên Hạ căn bản không hiểu cái gì gọi là chủ quyền tài

chính.

Trần Đạo Huyền trong nhất thời cũng không thể giải thích rõ với lão, đành

phải giải thích đơn giản: "Thứ nhất là vì hai tộc chúng ta giao dịch càng thêm

thuận tiện, thứ hai cũng là vì có thể làm cho Giao nhân tộc cùng Trần gia ta tiến

hành giao dịch độc quyền. "

"Giao dịch độc quyền?"

Trần Tiên Hạ bắt được trọng điểm trong lời nói của Trần Đạo Huyền.

Lão nhanh chóng hiểu được giao dịch độc quyền này có nghĩa là gì.

Trong quá trình hai tộc không ngừng giao dịch, một khi bọn họ nắm trong

tay có rất nhiều điểm cống hiến của Trần gia, cuối cùng bọn họ ngoài giao dịch

với Trần gia ra thì còn có thể dùng điểm cống hiến của Trần gia giao dịch với

gia tộc khác hay sao?

Nghĩ rõ ý này, Trần Tiên Hạ nhìn về phía Trần Đạo Huyền ánh mắt toát ra vẻ

kính nể.

Thấy Trần Tiên Hạ nhìn mình như vậy cũng có chút không được tự nhiên.

Hắn vội vàng chuyển đề tài nói: "Đúng rồi Thập Tam thúc, ngài cảm thấy

linh mạch Trần gia chúng ta nên an trí ở nơi nào thích hợp hơn?”

ầ ể ế

Nghe được chuyện linh mạch, Trần Tiên Hạ quả nhiên không để ý đến

chuyện Giao nhân tộc sử dụng điểm cống hiến của Trần gia.

Đầu tiên là hai mắt tỏa sáng, sau đó trịnh trọng nói: "Ta cảm thấy để ở Xích

Đồng sơn mạch tương đối thích hợp.”

“Tại sao?”

Trần Đạo Huyền hỏi.

- Xích Đồng sơn mạch có hàm lượng linh khí nồng đậm, cũng là nơi các đời

tổ tiên nhà Trần của ta tu hành, hơn nữa động phủ của chúng ta phần lớn cũng

được xây dựng ở Xích Đồng sơn mạch, còn có...."

Trần Tiên Hạ nói xong, phát hiện mình nói không có quá nhiều chỗ tốt.

Dường như Xích Đồng sơn mạch không có bất kỳ lợi thế nào ngoại trừ di

tích của tiền bối Trần gia.

Về phần động phủ, chỉ cần phát động tộc nhân Trần thị, muốn xây bao nhiêu

cũng không thành vấn đề.

Suy nghĩ nửa ngày, thấy Trần Đạo Huyền cứ như lão thần tự tại nhìn lão,

Trần Tiên Hạ trong lòng có chút bốc hỏa nói: "Được rồi đừng có thừa cơ nước

đục mà thả câu, ngươi nói kiến tạo linh mạch ở chỗ nào thì thích hợp? Nhìn bộ

dáng của ngươi hẳn là đã sớm có ý định rồi.”
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 104: Tâm linh tương thông



Trần Đạo Huyền buông linh trà trong tay xuống gật đầu nói: "Quả thật có

chút ý nghĩ. "

Trần Tiên Hạ ngẩng đầu lên; "Vậy ngươi nói xem.”

Trần Đạo Huyền trầm ngâm một lát nói: "Thập Tam thúc, ngài cảm thấy

hiện tại trần gia ta quan trọng nhất là nơi nào? "

"Điều này cũng cần phải nói, tất nhiên là nhà máy phi kiếm!”

Trần Tiên Hạ không chút suy nghĩ.

Nhà máy Hồng m phi kiếm mặc dù chỉ có năm gian sản xuất cộng với cũng

chỉ có 15 người, ngay cả khi có Trần Đạo Huyền cũng chỉ có 16 người.

Nhưng chính mười sáu người này lại hoàn thành nguyện vọng mấy trăm năm

mà tiền bối Trần thị cũng không thể hoàn thành, vì Trần thị nhất tộc kiếm được

một linh mạch.

Phải thừa nhận điều đó.

Lý do quan trọng nhất trong việc Trần gia xây được linh mạch, là thu được

lợi nhuận khổng lồ từ giao dịch với Giao nhân tộc.

Nhưng kể cả không có Giao nhân tộc, dựa vào năng lực sản xuất khủng

khiếp của nhà máy Hồng m phi kiếm, nhiều nhất là vài năm sau Trần gia cũng

có thể kiếm đủ linh thạch để bồi dưỡng linh mạch.

Điểm này, ở Quảng An Phủ tán tu phường thị đem phi kiếm làm ăn phát đạt,

Trần Tiên Hạ tin tưởng không nghi ngờ gì.

"Nếu nhà máy phi kiếm là linh mạch hạch tâm của Trần thị ta, cũng là nơi tu

luyện không thể thiếu của tu sĩ Trần thị ta, vậy vì sao hai cái không thể hợp làm

một?"

Trần Đạo Huyền hỏi ngược lại.

"Ý ngươi là..."

Trước mắt Trần Tiên Hạ sáng ngời.

"Đúng vậy, ta đề nghị bố trí linh mạch ở khu công nghiệp ".

Đối với cái tên khu công nghiệp mà Trần Đạo Huyền nói, tuy rằng Trần Tiên

Hạ không biết ý nghĩa là gì nhưng cũng không có phản đối.

Cũng giống như hắn đặt tên cho công xưởng là Hồng m phi kiếm.

Trần Đạo Huyền có rất nhiều cách làm, Trần Tiên Hạ đều không thể lý giải,

nhưng hết lần này tới lần khác lại có tác dụng tốt cho gia tộc phát triển.

Thời gian dài, thứ lão không hiểu, lão cũng im lặng không nói.

Lần này cũng vậy.

ầ ấ ố ồ

Mặc dù trong lòng Trần Tiên Hạ rất muốn an trí linh mạch ở Xích Đồng sơn

mạch, nhưng lời nói của Trần Đạo Huyền hiển nhiên càng có lý.

Xích Đồng sơn mạch ngoại trừ một chút di tích của tiền bối Trần gia dường

như thật sự không có nhiều thứ đáng để lưu luyến.

Mỏ Xích Đồng cạn kiệt, bây giờ có một nhà máy phi kiếm tiên tiến hơn,

ngay cả Địa Hỏa thất cũng bị phủ bụi trong một thời gian dài.

Tính ra.

Xích Đồng sơn mạch dường như không có gì có giá trị gì ngoại trừ linh nhãn

sắp khô kiệt của Trần Đạo Huyền.

Một ngọn núi hoang vắng không có giá trị như vậy có gì để lưu luyến?

"Ai."

Trần Tiên Hạ nghĩ thở dài thật sâu.

- Sao vậy Thập Tam thúc, ngài cảm thấy có cái gì không ổn sao?

- Không có gì không ổn, lựa chọn của ngươi rất đúng!

Trần Tiên Hạ vẻ cô đơn nhưng lại cố gắng cười nói.

Tâm tình Trần Tiên Hạ, Trần Đạo Huyền tự nhiên không thể lý giải được,

hiện tại hắn hoàn toàn rơi vào trong ước nguyện phát triển Trần gia trong tương

lai.

Bồi dưỡng linh mạch, sàng lọc hàng loạt mầm Tiên bồi dưỡng thành luyện

khí học đồ, mở rộng quy mô nhà máy phi kiếm, từng bước chiếm lĩnh thị trường

phi kiếm của tán tu phủ Quảng An, thậm chí các phủ khác.

Có thể nói.

Theo quy hoạch của Trần Đạo Huyền, Song Hồ đảo Trần gia quật khởi là

điều hiển nhiên.

Có thể trong quá trình quật khởi sẽ phải đối mặt với sự chèn ép của một số

thế lực gia tộc khác, nhưng dưới sự kiểm soát của Càn Nguyên Kiếm Tông đối

với Vạn Tinh Hải, Trần Đạo Huyền tin rằng những chèn ép này hắn đều có thể

chống đỡ được.

Dù sao Vạn Tinh Hải bây giờ không phải là Vạn Tinh Hải hỗn loạn ngàn

năm trước, không có bất kỳ quy tắc nào mà nói chuyện bằng nắm đấm.

Vạn Tinh Hải bây giờ chỉ cần ngươi không vi phạm pháp lệnh Càn Nguyên

Kiếm Tông về cơ bản không cần lo lắng có tu tiên đại tộc nào dám trắng trợn

đến cửa tiêu diệt tiểu tộc.

Đây cũng là nguyên nhân mà tiểu gia tộc như Trần gia, rõ ràng thực lực

không đủ nhưng vẫn như cũ không có bị đại tộc tiêu diệt, cướp đoạt tài nguyên

tu hành.

Một mặt, một nguyên nhân quan trọng khác khiến một gia tộc như Trần gia

bị chướng mắt là sự chấn nhiếp của Càn Nguyên Kiếm Tông khiến tu tiên đại

tộc của Vạn Tinh Hải không dám vượt qua lôi trì một bước.

ế ố ấ

Năm đó, không lâu sau khi Càn Nguyên Kiếm Tông vừa thống nhất Vạn

Tinh Hải, có một gia tộc Nguyên Anh không tin, cố tình ỷ vào thực lực cường

đại diệt một cả nhà gia tộc Trúc Cơ, thậm chí ngay cả tộc nhân bình thường của

đối phương cũng không buông tha.

Vì thế Càn Nguyên Kiếm Tông tức giận, tông chủ nhậm chức đích thân ra

tay chém giết Nguyên Anh chân quân trấn áp gia tộc Nguyên Anh, chém đầu cả

nhà.

Về phần tộc nhân bình thường của gia tộc Nguyên Anh này thì bị bán làm nô

lệ cho các châu phủ khác của Vạn Tinh Hải.

Một Nguyên Anh gia tộc uy danh hiển hách cứ như vậy bị diệt tộc, vô cùng

thê thảm.

Đến thời điểm này, không có một đại tộc tu tiên nào dám bỏ qua pháp lệnh

do Càn Nguyên Kiếm Tông ban hành.

Ít nhất trước khi Càn Nguyên Kiếm Tông suy tàn, không có gia tộc nào dám

vượt qua lôi trì một bước.

Đó là chưa kể đến việc Càn Nguyên Kiếm Tông như mặt trời mọc ở Xuất

Vân Quốc, đè Huyền Thanh đạo minh đến không ngẩng đầu lên nổi.

Các tu tiên đại tộc của Vạn Tinh Hải lại càng không dám làm thử.

Có lẽ một vài động tác nhỏ ngầm thì bọn họ dám mạo hiểm làm một chút,

nhưng loại chuyện tới cửa diệt toàn tộc này, không có bất kỳ tu tiên đại tộc nào

dám làm.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 105: Lạc lối



Nhìn thấy Trần Đạo Huyền phấn chấn.

Sự cô đơn trên mặt Trần Tiên Hạ rất nhanh thu liễm lại, hắn thần bí cười nói:

"Đạo Huyền, ngươi đoán lần này ta mang về cái gì? "

"Cái gì?"

Trần Đạo Huyền tò mò nói.

Nghe vậy, Trần Tiên Hạ không nói gì, lấy tay vỗ túi trữ vật, một cái bình

ngọc toàn thân màu xanh biếc xuất hiện trên bàn trà.

"Đây là..."

Trần Đạo Huyền cầm bình ngọc trên bàn, mở niêm phong bình ngọc ra, một

cỗ dị hương xông vào mũi.

- Thông Mạch Đan!

Nhìn bên đan dược tròn vo màu vàng nhạt trong bình ngọc, Trần Đạo Huyền

kinh hỉ nói.

Trần Tiên Hạ gật gật đầu cười nói: "Chính là Thông Mạch Đan, lần này vừa

vặn gặp phải Chu thị Bảo Đan các mới luyện chế ra một nhóm linh đan, thông

mạch đan này chính là một loại trong đó.”

Thông mạch đan tuy chỉ là linh đan nhất giai, nhưng bởi vì nó là linh đan trợ

giúp vượt qua phàm cảnh, bởi vậy trong tất cả linh đan nhất giai, loại đan dược

này có giá đắt nhất.

Ở Quảng An phủ, một khỏa thông mạch đan giá thị trường bình thường là

500 linh thạch.

Hơn nữa còn phải xem đan dược cửa hàng có hàng hay không.

Ở Quảng An phủ, Chu gia là thương nhân kinh doanh đan dược lớn nhất, ở

Chu thị Bảo Đan các các loại nhất giai linh đan đều có.

Tỷ như linh đan phụ trợ tu hành, giải độc đan, hồi khí đan, các loại linh đan

Chu thị Bảo Đan các đều trường kỳ cung cấp ra bên ngoài, chỉ cần tu sĩ có linh

thạch là có thể mua được.

Nhưng chỉ có một loại linh đan có tiền cũng không nhất định mua được.

Đó chính là phá cảnh đan.

Phá cảnh đan bình thường chia làm hai loại, một loại là phụ trợ đột phá tiểu

cảnh giới ví dụ như từ luyện khí sơ kỳ đột phá đến luyện khí trung kỳ.

Loại đan dược này bình thường đắt hơn một chút so với đan dược phụ trợ tu

hành, nhưng đắt có hạn, tối đa sẽ không vượt qua gấp đôi.

Mà một loại khác là đại cảnh giới phá cảnh đan, giá cả liền kh*ng b*.

ế ế

Tỷ như thông mạch đan từ phàm cảnh trực tiếp vượt qua đến Luyện Khí kỳ,

thậm chí Trúc Cơ đan từ luyện khí đại viên mãn đột phá đến Trúc cơ đan đều

thuộc loại đại cảnh giới Phá Cảnh Đan.

Loại đan dược này giá bình thường gấp mười lần đan dược đồng giai phụ trợ

tu hành, hơn nữa thường thường còn có giá vô thị trường.

Thông mạch đan còn tốt một chút, dù sao dược liệu cùng độ khó luyện chế

của nó không tính là quá cao, cung cấp cũng tương đối sung túc.

Bình thường chỉ cần có kiên nhẫn chờ ở Chu thị Bảo Đan Các một thời gian

ngắn vẫn có thể mua được.

Nhưng linh đan nhị giai Trúc Cơ Đan thì khác.

Loại linh đan này chỉ cần xuất hiện ở cửa hàng, nhất định sẽ bị tu sĩ cướp vỡ

đầu.

Cho nên bình thường Trúc Cơ Đan cũng sẽ không xuất hiện ở trong đan

dược cửa hàng mà là đem đi đấu giá.

Trên cơ bản một quả Trúc Cơ Đan thấp nhất cũng phải dao động từ ba đến

bốn vạn linh thạch.

Nếu là gặp phải tu sĩ mắc kẹt ở bình cảnh đột phá Trúc Cơ thời gian trọng

yếu, táng gia bại sản mua Trúc Cơ Đan cũng không ít.

Khi đó rất khó nói giá sẽ tăng vọt đến trình độ nào.

Trong lịch sử phòng đấu giá Chu thị, Trúc Cơ Đan bị bán ra giá trên trời

mười vạn linh thạch cũng không phải chưa từng xuất hiện.

Đương nhiên bình thường rất ít thấy.

Bình thường tu sĩ chuẩn bị năm vạn linh thạch cũng đủ để mua một khỏa

Trúc Cơ Đan.

Nói đến cùng, một cái Trúc Cơ tu sĩ vẫn kém hơn linh mạch - có thể làm cho

gia tộc đời đời truyền thừa.

Càng đừng nói tu sĩ sử dụng Trúc Cơ Đan cũng có nguy cơ Trúc Cơ thất bại.

Đối với thế lực lớn mà nói, giá trị của Trúc Cơ Đan căn bản không sánh

bằng loại tài nguyên chiến lược như linh mạch.

Bằng không Chu gia cũng sẽ không tình nguyện đem Trúc Cơ Đan đến bán

đấu giá nhưng lại chưa hề bán linh mạch ra bên ngoài.

Vuốt vuốt bình ngọc trong tay, Trần Đạo Huyền trong lòng tràn đầy vui

mừng, hắn cùng Thập Tam thúc Trần Tiên Hạ thật đúng là thần giao cách cảm,

hắn bên này vừa mới chuẩn bị linh thạch bồi dưỡng linh mạch thì Trần Tiên Hạ

liền mua Thông Mạch Đan về.

Bằng cách này.

Chín mầm Tiên của Trần gia có thể nhanh chóng vượt qua phàm cảnh chính

thức bước vào luyện khí kỳ.

ầ ầ ầ

Trần thị mầm Tiên bước vào luyện khí kỳ không chỉ là làm cho Trần gia tăng

thêm chín luyện khí tu sĩ, ý nghĩa lớn hơn chính là Trần Đạo Huyền có thể dạy

bọn họ luyện khí.

Một khi Trần thị mầm Tiên nắm giữ phương pháp luyện chế xích ảnh phi

kiếm, dù chỉ là cấp thấp nhất thì phi kiếm nhà máy sẽ mở ra một vòng mở rộng

mới.

Đến lúc đó.

Năng lực sản xuất của nhà máy Hồng m phi kiếm chắc chắn sẽ tăng vọt.

Bất luận là tán tu phường thị phủ Quảng An hay Giao nhân tộc, trần gia đều

có thể thỏa mãn.

Mà không giống như bây giờ, chỉ có đủ cho Giao nhân tộc, trong khi thị

trường Quảng An phủ rộng lớn hơn Trần gia lại không thể chiếm lĩnh.

"Đáng tiếc nơi này chỉ có năm khỏa Thông Mạch Đan, chỉ đủ cho năm

người đột phá đến Luyện Khí kỳ."

Trần Đạo Huyền có chút tham không đủ nói.

Nghe vậy, Trần Tiên Hạ tức giận nói: "Trần Đạo Duyên mới năm tuổi, còn

có mấy tiểu tử mới sáu bảy tuổi, ngươi trông cậy vào đứa nhỏ như vậy đột phá

luyện khí kỳ cùng ngươi học tập luyện khí, sau đó liền tiến vào nhà máy phi

kiếm làm việc sao? "

"Ách..."

Trần Đạo Huyền nhất thời nghẹn lời.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 106: Kiến tạo linh mạch



Việc mở rộng quy mô và công suất của nhà máy phi kiếm đã bỏ qua tuổi tác

của Trần gia tử đệ.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền làm bộ nói: "Là Đạo Huyền quá nóng lòng.”

“Ngươi nha!”

Trần Tiên Hạ lắc đầu, "Luôn sốt ruột như vậy, phải biết rằng từ khi ngươi

tiếp nhận Trần gia đến nay, tốc độ phát triển của gia tộc đã đủ nhanh rồi.

Lần này ta trở về nhìn thấy dáng vẻ náo nhiệt phi phàm của huyện Trường

Bình, quả thực có chút không thể tin được nơi này là Trần gia.

Đạo Huyền, chúng ta tu tiên giả tuổi thọ rất dài, ít nhất con đường tương lai

của ngươi còn rất dài, không cần chi tranh giành sớm chiều.”

“Đạo Huyền thụ giáo!”

Trần Đạo Huyền cung kính chắp tay nói.

Đích xác đúng như Trần Tiên Hạ nói, trong khoảng thời gian này điên cuồng

vơ vét tài sản đã làm cho Trần Đạo Huyền có chút mất đi bản tâm, một lòng chỉ

nghĩ làm cho Trần gia tiếp tục lớn mạnh càng nhanh càng tốt!

Nhưng một số thứ không phải là càng sớm càng tốt.

Ví dụ như Trần thị nhi đồng chỉ có hơn một ngàn người, Trần thị mầm tiên

càng chỉ có chín người cộng thêm hắn cùng Thập Tam thúc cũng mới mười một

tu sĩ.

Mà nữ tử Xuất Vân quốc mới mua về, con của bọn họ còn chưa hạ sinh.

Trần gia hiện tại giống như một con bướm chờ đợi phá kén, chỉ có vượt qua

bóng tối trước bình minh, mới có thể chân chính nghênh đón bộc phát.

Nếu không.

Cho dù Trần Đạo Huyền cưỡng ép giúp Trần gia thu thập càng nhiều tài phú,

Trần gia bọn họ lại có đủ tu sĩ có thể thủ hộ sao?

Rõ ràng là không thể!

Tuy rằng thực lực của Trần Đạo Huyền ở bên trong luyện khí kỳ tu sĩ cũng

không yếu, nhưng hắn cũng không phải là đối thủ của Trúc Cơ kỳ tu sĩ đi.

Đừng nói Trúc Cơ tu sĩ, chính là những tu sĩ luyện khí tầng chín đỉnh phong

thôi, chỉ cần hắn có thể chịu được ba đao bộc phát, Trần Đạo Huyền cơ bản

cũng không thể đấu lại đối phương.

Cho nên nói Trần gia hiện tại còn rất yếu.

Mặc dù Vạn Tinh Hải có pháp lệnh Càn Nguyên Kiếm Tông để răn đe,

nhưng cuối cùng không phải là thế giới hòa bình như kiếp trước.

Nếu thực lực của Trần gia không đủ vẫn sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn.



Giống như.

Nếu Tu Tiên đại tộc thật sự muốn tiêu diệt Trần gia, hoàn toàn có thể mượn

tay yêu thú.

Đến lúc đó Càn Nguyên Kiếm Tông không có đủ chứng cứ thì việc này cũng

sẽ không giải quyết được.

Nghĩ thông suốt, Trần Đạo Huyền trong mắt dần dần thanh minh hẳn lên.

Hắn chắp tay nói: "Thập Tam thúc, ngài yên tâm ta nhất định sẽ không để tu

sĩ trong tộc hạ xuống tu vi.”

“ Ngươi có thể biết điểm này là tốt rồi."

Trần Tiên Hạ hài lòng gật gật đầu, lão chỉ sợ Trần Đạo Huyền bị linh thạch

mê hai mắt hoặc quên mất cái gì mới là căn cơ của một gia tộc.

Đối với tu tiên gia tộc mà nói bất kể là linh thạch, linh mạch hay là tài

nguyên tu luyện khác, bản chất đều là trợ giúp tăng lên tu vi cùng thực lực để

bảo hộ tu sĩ trong tộc.

Nếu chỉ quan tâm kiếm linh thạch mà không quan tâm tu vi thực lực của tu

sĩ gia tộc, đó chính là con đường sai lầm.

Hôm sau

Song Hồ đảo khu công nghiệp.

Trần Tiên Hạ và Trần Đạo Huyền đứng trên bầu trời nhìn ra nhà máy Hồng

m phi kiếm trên đồng bằng rộng lớn.

Vào thời điểm này, nhà máy Hồng m phi kiếm trong mắt hai người giống

như một hộp diêm nằm trên đồng bằng hoang dã xung quanh, nhìn vô cùng chói

mắt.

Xung quanh nhà máy phi kiếm chỉ còn lại vài tòa nhà ký túc xá đang được

xây dựng, ngoại trừ một con đường chính nối huyện Trường Bình với cảng

Song Hồ.

"Đó là cái gì?"

Trần Tiên Hạ chỉ vào mấy tòa nhà cao năm tầng bên cạnh nhà máy phi kiếm

hỏi.

Nhìn về phía ngón tay Trần Tiên Hạ, Trần Đạo Huyền cười nói: "Đó là khu

ký túc xá công nhân mà ta đã lệnh cho Trần Công Tào xây dựng.”

Nói đến đây, Trần Đạo Huyền thở dài, "Thợ thủ công trong tộc vẫn còn quá

ít, hiện tại kiến trúc trong tộc cần kiến trúc sư thật sự quá nhiều, thiếu thợ thủ

công nghiêm trọng.”

Nghe xong lời này, Trần Tiên Hạ phụ nói: "Đúng vậy không chỉ là thợ thủ

công, từ sau khi tu sĩ tiên tự bối hy sinh, nhân khẩu Trần gia chúng ta tổn hại

hầu như không còn, một mực hạ thấp.

Mấy năm nay lại giảm xuống dưới 4000 người.”

Nói đến lịch sử suy tàn của gia tộc, trong lòng Trần Tiên Hạ lại bi thương.

ấ ẩ

Nhưng chợt nhìn thấy huyện thành huyện Trường Bình như ẩn như hiện,

thần sắc Trần Tiên Hạ lại khôi phục lại vui mừng nói: " cũng may tất cả đã qua,

Trần gia ta sắp có linh mạch của mình, sẽ không bao giờ giống như lục bình vô

căn như trước kia nữa. “

"Ừm."

Trần Đạo Huyền nặng nề gật gật đầu, thúc chất hai người nhìn nhau cười.

"Ngay tại đây sao?"

Đến khu công nghiệp, Trần Tiên Hạ nhìn hoàn cảnh bốn phía hỏi thăm.

"Vâng." Trần Đạo Huyền gật gật đầu, "Dựa theo cách nói trong sách cổ, linh

mạch nhất giai có thể bao trùm được nhiều nhất mảnh đất trong phạm vi mười

dặm, nơi này cách nhà máy phi kiếm chỉ hơn mười dặm, ra khỏi phạm vi bao

phủ linh mạch là có thể đi tới nhà máy phi kiếm, vô cùng thuận tiện.”

“Đã như thế thì bắt đầu thôi!”

Trần Tiên Hạ vuốt cằm nói.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 107: Kiến tạo linh mạch (2)



Nghe vậy, Trần Đạo Huyền vỗ xuống mấy cái túi trữ vật bên hông, một giây

sau tài liệu bố trí Uẩn Linh đại trận nhao nhao từ trong túi trữ vật bay ra.

Trần Tiên Hạ thấy thế lui ra sau một bước nhìn Trần Đạo Huyền bày trận.

Là một gã luyện khí sư, trận pháp trình độ Trần Đạo Huyền rất cao, ở trong

tu tiên bách nghệ thì luyện khí sư có trình độ trận pháp chỉ đứng sau trận pháp

sư.

Bởi vì luyện khí sư cùng trận pháp sư đều là hai đại chức nghiệp chuyên

môn trận pháp.

Trong quá trình Luyện khí sư luyện chế pháp khí, bước cuối cùng cần dung

trận.

Cái gọi là dung trận chính là đem trận pháp cùng tài liệu luyện khí dung hợp

thành một, có thể tưởng tượng được luyện khí sư trình độ trận pháp như thế nào.

Nếu là luyện khí sư tạo nghệ trận pháp không đủ, đừng nói dung trận, ngay

cả phác họa trận pháp văn lộ cũng không làm được.

Mà truyền thống trận pháp sư càng đừng nói, bọn họ không chỉ bố trí trận

pháp thậm chí còn có thể sáng tạo ra trận pháp, đồng giai trận pháp sư trình độ

trận pháp càng ở trên luyện khí sư.

Đối với nhất giai Uẩn Linh đại trận, Trần Đạo Huyền đã sớm tìm hiểu thuộc

làu, chỉ chờ có linh thạch, lập tức có thể bố trí trận pháp.

Chỉ thấy hắn đem tài liệu bố trí trận pháp từng kiện đặt ở trên bình nguyên

hoang dã.

Hai canh giờ sau.

Tất cả tài liệu trận pháp bị Trần Đạo Huyền bố trí phác họa ra một cái huyền

ảo trận pháp văn lộ.

"Được rồi, kế tiếp chính là đặt linh thạch ở trên toạ độ trận pháp."

Bố trí xong Uẩn Linh đại trận Trần Đạo Huyền thở phào nhẹ nhõm nói.

Nhìn thấy cảnh này.

Trần Tiên Hạ đi lên nói: "Muốn ta hỗ trợ không?”

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền hoài nghi nhìn Thập Tam thúc.

Tựa hồ bị ánh mắt Trần Đạo Huyền k*ch th*ch, Trần Tiên Hạ dựng râu trừng

mắt nói: "ý người là gì, tốt xấu gì tộc thúc ngươi cũng từng học tập luyện khí

truyền thừa của gia tộc.

Tuy rằng không thể nhập môn, nhưng vẫn có hiểu có một chút trận pháp,

bằng không, ngươi cho rằng địa hỏa thất Trần gia của ta là như thế nào?”

ắ ấ ầ ề

Nghe thập tam thúc nhắc tới địa hỏa thất của gia tộc, Trần Đạo Huyền không

khỏi nở nụ cười, không nói hắn lại quên chuyện này.

Thập Tam thúc nếu có thể bố trí hỏa thất trận pháp, trên lý thuyết hắn bố trí

Uẩn Linh đại trận cũng không có vấn đề quá lớn.

Dù sao đây chỉ là trận pháp nhất giai.

Càng đừng nói hiện tại lão chỉ là trợ giúp hắn đặt linh thạch ở trên các tọa độ

trận pháp.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền vội vàng chắp tay bồi tội nói: "Thập Tam

thúc đừng trách, là chất nhi quan tâm tắc loạn.”

Trần Tiên Hạ cũng không thật sự tức giận với Trần Đạo Huyền, mắt thấy

linh mạch gia tộc đang được xây dựng, hắn không giúp một chút thì luôn cảm

thấy trong lòng có chút tư vị.

Trần Đạo Huyền ngược lại không nghĩ nhiều như vậy, hắn chụp một cái túi

trữ vật khác.

Sau một khắc từng viên linh thạch từ trong túi trữ vật bay ra.

Cẩn thận đếm, ước chừng hơn mười vạn khỏa.

Những linh thạch này đã là toàn bộ tích góp của Trần gia.

Tuy nói trên lý thuyết mười vạn khỏa linh thạch có thể đào tạo ra linh mạch,

nhưng để đảm bảo vạn vô nhất thất, Trần Đạo Huyền cũng lấy ra hai ngàn linh

thạch còn sót lại trong tộc khố.

Nói cách khác, số lượng linh thạch ở trước mặt hai người đã ước chừng hơn

mười vạn khỏa.

Nhiều linh thạch như vậy, chất đống trên mặt đất thành một tòa núi nhỏ chói

mắt.

May mắn đây là một hòn đảo hoang vắng trong phạm vi hàng ngàn dặm của

Song Hồ đảo.

Nếu đặt ở Quảng An phủ, dù có pháp lệnh của Chu gia thì cũng sẽ có tán tu

liều mạng mà mạo hiểm.

Lần đầu tiên Trần Tiên Hạ nhìn thấy nhiều linh thạch như vậy, nhất thời hắn

cũng có chút thất thố.

Tuy nói lần trước hắn nhìn thấy Trần Đạo Huyền đưa cho hắn túi trữ vật

chứa hơn sáu vạn linh thạch.

Nhưng dù sao hơn sáu vạn linh thạch kia cũng đặt ở trong túi trữ vật, nào có

chất đống trước mặt hắn như bây giờ.

Nghĩ đến đây, Trần Tiên Hạ hít sâu một hơi.

Chân khí bọc lấy một ít linh thạch ở trong túi trữ vật, liền bay tới trận pháp

tọa độ.

Trần Đạo Huyền thu hồi linh thạch, bay đi hướng ngược lại.

ẳ ế ố

Dưới sự hợp tác toàn lực của hai người, thẳng đến khi mặt trời lặn, cuối

cùng mới đặt xong tất cả linh thạch.

Quay lại địa điểm lúc trước.

Trần Tiên Hạ nhìn Trần Đạo Huyền nói: "Bên kia ngươi đều bố trí xong

rồi?”

“Vâng, thập tam thúc bên kia như nào?”

"Cũng đều bố trí xong rồi."

Nghe vậy, hai người song song thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục cười ha ha.

Hai người cười một hồi.

Trần Tiên Hạ bỏ lại linh thạch thừa vào trong túi trữ vật, "Ngươi thu lại

những linh thạch này vào tộc khố đi.”

Nhìn túi trữ vật Trần Tiên Hạ đưa tới.

Trần Đạo Huyền lắc đầu nói: "Thập Tam thúc, lần này ngài mua Thông

Mạch Đan đã tiêu hết linh thạch do bán ra phi kiếm, ở đây còn lại hơn hai ngàn

linh thạch ngài, lấy về Quảng An phủ mua vật tư đi.”

Trần Tiên Hạ biết vật tư trong miệng Trần Đạo Huyền chỉ là cái gì, cũng

không từ chối gật đầu nói: "Được!”

Nói xong chính sự.

Trần Đạo Huyền lấy ra một viên linh thạch từ trong túi trữ vật, nhìn trong

linh thạch to bằng nắm tay của đứa bé, có một tia sương trắng như bóng như

hiện lẩm bẩm nói: "Đây là Tạo Hóa Lực sao?”

Trần Tiên Hạ nhìn về phía linh thạch trong tay Trần Đạo Huyền gật đầu nói:

"Đúng, chính là bằng vào một tia Tạo Hóa Lực bên trong linh thạch mới có thể

đào tạo ra linh mạch.”

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cảm thán nói: "Thật thần kỳ, không hổ danh hai

chữ ‘Tạo Hóa’.”

Trần Tiên Hạ cười cười không nói gì.

Linh thạch là tiền tệ chung để tu sĩ giao dịch, giá trị tự nhiên không có khả

năng đơn giản như nó ẩn chứa một chút linh khí.

Bằng không linh mạch có thể cuồn cuộn không ngừng sinh ra linh khí muốn

linh thạch có tác dụng gì?

Càng đừng nói hàm lượng linh khí trong linh thạch không nhiều lắm, căn

bản không đủ tu sĩ luyện hóa để tu luyện.

Trên thực tế, linh thạch ẩn chứa linh khí càng giống như tầng bảo hộ Tạo

Hóa Lực ở hạch tâm.

Nếu là có bại gia tử hấp thu hết linh khí trong linh thạch thì tầng bảo hộ một

tia Tạo Hóa Lực này sẽ nhanh chóng tiêu tán trong thiên địa, thập phần thần kỳ.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 108: Linh đàm



Nửa tháng sau.

Một vạn khỏa linh thạch đặt ở trên các tọa độ của uẩn linh đại trận, linh khí

mất hết, một tia tạo hóa lực trong linh thạch cũng theo trận pháp văn lộ mà thẩm

thấu vào trong địa mạch.

Linh thạch bị mất hết linh khí, giống như tảng đá bị phong hóa, nhẹ nhàng

sờ một cái, liền biến thành một đống bột phấn bay theo gió.

Chà xát bột phấn linh thạch trong tay, Trần Tiên Hạ hưng phấn đứng lên

nhìn về phía Trần Đạo Huyền nói: "Tạo hóa lực thẩm thấu vào địa mạch, linh

mạch thành! Linh mạch thành rồi! Ha ha ha ha ha!”

Giờ phút này, Trần Tiên Hạ kích động khua tay múa chân như một đứa trẻ.

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Hắn có thể cảm giác được, cái tọa độ trận pháp tản ra linh khí càng ngày

càng nồng đậm, chiếu theo xu thế này, sớm muộn gì nơi này cũng sẽ biến thành

một linh địa hiếm thấy.

- Uẩn Linh trận nhất giai, tổng cộng có một cái tọa độ chủ, một trăm hai

mươi bảy tọa độ phó, tất cả những trận pháp tọa độ này đều có thể hóa thành

một cái linh nhãn, không ngừng cung cấp linh khí cuồn cuộn cho tu sĩ Trần gia

ta!

Nói đến đây, Trần Tiên Hạ hai mắt tỏa sáng.

Hiện tại mới nửa tháng, trận pháp tọa độ chủ đã tản mạn linh khí ra ngoài,

chứng minh linh mạch đã sơ bộ hình thành.

Đợi đến khi toàn bộ 127 trận pháp tọa độ phó hóa thành linh nhãn, Trần gia

linh mạch này coi như triệt để bồi dưỡng thành công.

Vào thời điểm đó.

linh mạch nhất giai này, ít nhất cũng đủ để cho đồng thời hơn một trăm vị

Luyện Khí kỳ tu sĩ cùng tu hành, mà không cần lo lắng vấn đề linh khí khô kiệt.

So với linh nhãn trên hoang dã vô nguyên, linh nhãn nhân tạo này có thể

cuồn cuộn không ngừng hấp thu linh khí từ linh mạch, vĩnh viễn không cần lo

lắng vấn đề linh khí khô kiệt.

Trừ phi có cao giai tu sĩ bạo lực rút linh khí trên linh mạch trong thời gian

ngắn, mới có thể dẫn đến linh mạch tổn hại.

Đương nhiên.

Hành vi phạm chúng tức giận, tự tuyệt hậu lộ này sẽ không có tu sĩ nào đi

làm.

Bởi vì với tu sĩ đê giai hay tu sĩ cao giai thì linh khí là đồ vật không thể

thiếu.

ố ề ế ố

Không ai cố ý phá hủy linh mạch, mặc dù linh mạch có thuộc về thế lực đối

địch thì mọi người cũng không đi phá hủy nó, cùng lắm là cướp đoạt sạch sẽ các

loại tài nguyên trên linh mạch.

Về phần linh mạch, sau khi Càn Nguyên Kiếm Tông công hạ linh mạch Xuất

Vân quốc, thường sẽ bố trí đại trận hộ sơn hoặc kiến tạo Tiên thành, chiếm linh

mạch làm của riêng.

Cho dù không có cơ hội chiếm giữ nó, Càn Nguyên Kiếm Tông cũng chỉ là

cướp đoạt tài nguyên, rồi rút quân rời đi chứ không phá hủy linh mạch.

Nếu không, tất cả mọi người đều không nói quy tắc.

Tu tiên giới, phân tranh không ngừng, hầu hết linh mạch đã bị tổn hại, nào

còn thịnh thế như ngày hôm nay.

Nhìn hoàn cảnh chung quanh, Trần Tiên Hạ gật gật đầu nói: "Chỗ chủ trận

này đủ để trở thành một linh đàm trong tương lai.”

“Linh đàm?”

Trần Đạo Huyền có chút u mê, hắn chỉ nghe nói qua linh nhãn, còn linh đàm

thì chưa nghe nói bao giờ.

Trần Tiên Hạ cười giải thích: "Khi linh khí nồng đậm đến một trình độ nhất

định, sẽ xuất hiện hiện tượng linh khí hóa dịch, tích tụ đủ linh dịch có thể hóa

thành linh đàm.

Đương nhiên, linh dịch càng nhiều linh đàm cũng càng lớn, đến lúc đó ngươi

có thể gọi nó là Linh Hồ hay Linh Hải, đều tùy ngươi.

Nhưng với linh mạch nhất giai, linh nhãn hóa linh đàm chính là cực hạn.”

Linh khí hóa dịch!

Thì ra vậy, Trần Đạo Huyền hiểu rõ gật gật đầu.

Hắn tu hành đến nay còn không biết, cư nhiên linh khí có thể nồng nặc đến

hóa thành linh dịch, không biết đến lúc đó, cảnh tượng nó như thế nào.

Nghĩ đến đây, hắn cũng có chút kích động.

Trầm ngâm một lát, Trần Tiên Hạ tiếp tục nói: "Nếu chủ linh nhãn đã hình

thành, việc kiến tạo động phủ của ngươi cũng nên đưa lên lịch trình, không

đúng, hiện tại không nên gọi là động phủ."

Trần Tiên Hạ nhìn bình nguyên mênh mông vô bờ cười cười, “Hẳn nên gọi

là tiên cung mới đúng.”

Nghe được tiên cung có chút trêu chọc, sắc mặt Trần Đạo Huyền có chút xấu

hổ, vội vàng xin tha: "Thập Tam thúc đừng tâng bốc, ta hổ thẹn.”

“Ha ha ha!”

Thấy Bộ dáng quẫn bách này của Trần Đạo Huyền, Trần Tiên Hạ vuốt râu

cười ha ha.

Nhìn thấy bộ dáng thoải mái vui sướng này của Thập Tam thúc, trong lòng

Trần Đạo Huyền cũng cảm thấy thập phần cao hứng.

ấ ố ổ

Mấy năm nay, Thập Tam thúc sống quá khổ sở, quá mệt mỏi.

Một người chống đỡ một cái gia tộc, người ngoài căn bản không thể cảm

nhận được gian khổ của Trần Tiên Hạ.

Huống hồ Trần Tiên Hạ cũng không có tư chất ngút trời, chỉ là một tu sĩ bình

thường có tư chất rất kém cỏi, cái này càng thêm dày vò.

Những ngày tiếp theo.

Thay vì vội vã đến phủ Quảng An để bán phi kiếm, Trần Tiên Hạ đã ở lại

Song Hồ để giúp Trần Đạo Huyền và đông đảo "mầm tiên" xây dựng linh phủ.

Trần Đạo Huyền là tộc trưởng tương lai của Trần thị.

Linh phủ của hắn không chỉ phải kiến tạo ở chủ linh nhãn, quy cách của linh

phủ cũng phải đủ cao mới được.

Bằng không, Linh phủ của tu sĩ Trần thị khác, căn bản không dễ xây dựng.

Cũng không thể để tu sĩ Trần thị bình thường, xây dựng linh phủ còn xa hoa

khí phái hơn linh phủ của tộc trưởng chứ?

Loại hành vi vượt quá khuôn khổ này, sẽ tổn thương uy nghiêm của tộc

trưởng, vạn lần không nên.

Vì vậy.

Xây dựng linh phủ cho Trần Đạo Huyền, không chỉ là chuyện riêng của Trần

Đạo Huyền, mà còn liên quan đến thể diện và uy nghiêm của tộc trưởng Trần

gia.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 109: Lâu đài trên mây



Nó, không phải là một vấn đề nhỏ.

Trần Tiên Hạ nói tiên cung tuy rằng có chút khoa trương, nhưng đợi đến

ngày sau, Trần gia không ngừng lớn mạnh, chỉ sợ phải xây Linh phủ thành một

tòa tiên cung mới được.

tuy rằng thợ thủ công của Trần thị không đủ, nhưng có Trần Tiên Hạ đầy

hăng hái gia nhập, tốc độ kiến tạo Linh phủ nhanh như máy tăng tốc.

Chỉ ngắn ngủi chưa đầy một tháng.

Linh phủ của Trần Đạo Huyền đã hoàn thành.

Trong vòng một tháng này.

Ngoài việc xây dựng linh phủ của Trần Đạo Huyền, còn có hai chuyện vui.

Thứ nhất chính là linh mạch triệt để hình thành, ngoại trừ chủ linh nhãn trên

linh mạch ra, tất cả 127 phó linh nhãn cũng đều tản linh khí ra ngoài.

thấy linh khí không ngừng phiêu tán, Trần Tiên Hạ đau lòng, vội vàng tìm

trần Đạo Huyền, bảo hắn dừng công tác sản xuất phi kiếm trong tay để bố trí tụ

linh trận pháp cho gia tộc.

Trần Đạo Huyền tự nhiên không có đạo lý không đáp ứng.

Tụ linh trận pháp là một loại trận pháp phổ biến nhất trong giới tu hành, đơn

giản dễ học, vận dụng rộng rãi.

Trên thực tế, lấy tạo nghệ trận pháp của Trần Tiên Hạ, nếu không phải sợ

xảy ra vấn đề, chính hắn đều có thể thử bố trí.

Ngoại trừ linh mạch triệt để hình thành ra.

Chuyện vui thứ hai của Trần gia, chính là tăng thêm năm vị tu sĩ luyện khí

tầng một.

Đến lúc này, số lượng tu sĩ Trần gia rốt cục đột phá số hai, đạt tới bảy người.

Vì bốn mầm Tiên còn lại tuổi còn quá nhỏ, cộng thêm linh thạch trong tay

Trần Tiên Hạ không đủ, nên không thể mua được Thông Mạch đan, cho nên tạm

thời còn chưa thể đột phá đến Luyện Khí kỳ.

Năm vị tu sĩ luyện khí kỳ mới này, lớn tuổi nhất chỉ có mười tuổi, tên là Trần

Đạo Lâm.

Người nhỏ tuổi nhất, chỉ mới bảy tuổi tên là Trần Đạo Tử.

Trần Đạo Lâm, Trần Đạo Sơ, Trần Đạo Liên, Trần Đạo Xuyên, Trần Đạo

Tử, tổng cộng bốn nam một nữ, năm vị tu sĩ luyện khí kỳ.

Không lâu sau khi đám mầm Tiên đột phá luyện khí kỳ.

Trần Tiên Hạ bận rộn không chịu nổi, không quên bọn họ, trực tiếp kéo mọi

người đến công trường xây dựng, để làm công nhân.

ế

Đáng thương cho đám nhóc vừa mới đột phá đến luyện khí kỳ, đã bị bóc lột

sức lao động của trẻ em.

Mọi người cũng đều biết, hiện tại gia tộc đang xây dựng linh phủ chính là

cho bọn họ, bởi vậy không chỉ không cảm thấy bài xích, ngược lại thập phần

hăng hái.

Thậm chí Trần Đạo Sơ còn đưa ra nhiều ý tưởng ảo ma canada.

Cái gì mà ở khắc phù không trận pháp trên linh phủ, để cho linh phủ phiêu

phù trên không trung. Còn có, kiến tạo linh tuyền trên không trung, hoa viên

trên không trung các kiểu.

Quả thực, làm Trần Tiên Hạ giận sôi máu.

Lão phát hiện, Trần Đạo Huyền với những tu sĩ đời mới, những ý nghĩ kia

của hắn đã rất chững chạc.

Bến cảng Song Hồ đảo.

Thương Long Hào neo đậu ở giữa một đám thuyền vận tải nô lệ dài chừng

hơn một trăm năm mươi trượng của Trần thị, nhìn có vẻ có chút nhỏ bé.

Trước bến tàu.

Trần Tiên Hạ khoát tay áo nói: "Không cần tiễn, các ngươi trở về nữa đi.”

Nhìn quanh một vòng, cuối cùng Trần Tiên Hạ nhìn đến Trần Đạo Huyền,

chút không nỡ trong mắt chợt lóe rồi biến mất.

"Các ngươi trở về trước đi."

"Vâng, thiếu tộc trưởng."

Trần Đạo Huyền cho tộc nhân lui, rồi tiến lên một bước nói, "Lần này đi

Quảng An phủ, Thập Tam Thúc duy trì số lượng phi kiếm bán ra như ban đầu là

tốt nhất.”

Nghe vậy, Trần Tiên Hạ gật gật đầu: "Nên như vậy, linh mạch đã có, Trần

gia ta đã lập căn cơ, chỉ chờ Đạo Sơ bọn họ trưởng thành, là có thể gánh vác

trọng trách của gia tộc, đến lúc đó lại bán ra số lượng lớn phi kiếm cũng không

muộn.”

Thấy Trần Đạo Huyền chủ động đề cập đến việc này, Trần Tiên Hạ càng yên

tâm về hắn.

Điều này chứng tỏ, Trần Đạo Huyền không bị lợi nhuận khổng lồ mà phi

kiếm làm ăn mang đến, làm cho đầu óc mê muội, lúc này điều quan trọng nhất

với Trần gia không phải là kiếm được nhiều hay ít linh thạch, mà là thiếu thời

gian cho đám nhóc kia trưởng thành.

Mặc dù phần lớn thị trường pháp khí của tán tu phường thị đều bị tán tu

chiếm giữ, nhưng cũng không thể nói không có tu tiên đại tộc nhúng tay vào

trong đó.

Cho dù tu tiên đại tộc chướng mắt chút lợi ích nhỏ này, những đệ tử đại tộc

bán phi kiếm secondhand cho cửa hàng pháp khí, lại luôn có một phần lợi

nhuận không nhỏ.

ế ầ ắ ế

Nếu Trần gia trắng trợn bán phi kiếm mới, sẽ không chỉ ảnh hưởng việc làm

ăn của những cửa hàng secondhand, mà còn ảnh hưởng đến tử đệ đại tộc, ở sau

lưng cung cấp hàng cho những cửa hàng pháp khí này.

Lúc này, Trần gia thật sự không tiện đối đầu những địch nhân đứng dưới

bóng cây cây này.

Lúc trước Trần gia chưa có linh mạch, không thể không cấp tiến.

Bằng không, không có linh khí để tu hành, ngay cả tu vi cũng không tiến

triển, còn quản cái gì đắc tội không đắc tội.

Nhưng hiện tại, Trần gia đã có linh mạch, lại muốn độc quyền thị trường

pháp khí của tán tu phường thị, tất nhiên sẽ bị chưởng quầy của các cửa hàng

pháp khí cùng một ít đệ tử tu tiên đại tộc ghim.

Vì kiếm được chút tài vật không dùng được bây giờ, mà lại bị một ít địch

nhân ghi hận, như thế là không khôn ngoan.

Trần Tiên Hạ chấp chưởng Trần gia nhiều năm như vậy, mặc dù gia tộc yếu

kém, nhưng vẫn đặt chân trên Song Hồ đảo, chính là dựa vào hai chữ cẩn thận.

Thấy Thập Tam thúc rất nhanh hiểu được tâm ý của mình, Trần Đạo Huyền

yên tâm gật gật đầu.
 
Back
Top Bottom