Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Tạ Sư Đệ, Hắn Quá Được Hoan Nghênh, Phải Làm Sao Bây Giờ?!

Tạ Sư Đệ, Hắn Quá Được Hoan Nghênh, Phải Làm Sao Bây Giờ?!
Chương 126 Tự mình mạnh mẽ


U Nguyệt tôn giả dẫn hai người bước vào trong phủ của mình.Trong phủ chỉ có một mình U Nguyệt tôn giả cư ngụ.Cảnh trí mang đậm phong vị cổ xưa, giản dị mà thanh nhã.Vừa qua đại môn đã thấy một tiểu viện rộng mở, nền lát đá xanh, một lối nhỏ thẳng tắp dẫn vào trong.

Hai bên đường là hàng tùng xanh biếc.Phần nhiều nhà cửa thường có núi giả, hồ nước.

Nơi này cũng đều có đủ, lại trồng thêm trúc xanh cùng cỏ hoa, xanh um mát mắt.Ngoài toà nhà lớn nhất, trong phủ còn có nhiều lầu gác, sân viện, hẳn là để đãi khách ở lại.U Nguyệt tôn giả đưa Trần Thất Tinh tới một viện, bảo hắn tạm nghỉ nơi đó."

Ngươi một thân một mình chạy đến Thiên Kiếm Tông cũng chẳng dễ dàng gì.

Trước hết cứ ở đây nghỉ ngơi ít ngày đã."

"Nay sư phụ ngươi có dặn, lo sợ tiểu môn tiểu phái đơn độc vào bí cảnh chẳng an toàn, nên muốn ngươi khi tiến vào bí cảnh thì cùng đệ tử Thiên Kiếm Tông đồng hành, có phải chăng?"

U Nguyệt tôn giả hỏi."

Đúng vậy, đa tạ tôn giả."

Trần Thất Tinh gật đầu.

Quả thực đó là lời dặn nơi ngoài mặt.Nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, sư phụ chỉ muốn lấy cớ để đưa hắn sang Thiên Kiếm Tông, mượn dịp gặp mặt với người kia."

Thất Tinh à, gái lành sợ sói dữ, ngươi nhất định phải cố gắng đấy!"

Nhớ lại lời sư phụ, Trần Thất Tinh bất giác đen mặt.Chân tướng chẳng tiện nói ra, coi như hắn đến nương nhờ bạn cũ của sư phụ mà thôi."

Nếu sư phụ ngươi đã tin tưởng ta, vậy bảy ngày sau hãy đến chỗ ta, tiếp thu huấn luyện."

Trần Thất Tinh khẽ sững sờ.Huấn luyện?U Nguyệt tôn giả sắc mặt nghiêm nghị, trịnh trọng nói:"Dựa trời dựa đất, chẳng bằng dựa vào chính mình.

Nếu ngươi nghĩ chỉ cần đi cùng đệ tử Thiên Kiếm Tông là được an toàn, thì sai lầm rồi.

Nguy hiểm ở khắp nơi.

Chỉ có tự thân cường đại mới là đạo lý chân thật."

"Hạc nhi, lời này ngươi cũng nên nghe kỹ."

Ánh mắt U Nguyệt tôn giả hướng sang Tạ Vân Hạc.Trong lòng Tạ Vân Hạc chợt run rẩy.Hắn biết lời ấy không hề sai.Tiểu thuyết hắn chỉ mới xem được một nửa, nhưng từng nghe người khác bàn tán rằng kết cục chẳng mấy tốt đẹp.Ngay cả Tần Dục, cũng phải trải qua bao phen cửu tử nhất sinh.Vai chính còn thế, huống chi những vai phụ, pháo hôi."

Ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt, bảy ngày sau hãy đến võ trường bên kia."

Nói xong, U Nguyệt tôn giả dẫn Tạ Vân Hạc rời viện.Hai người men theo hành lang, đi tới toà nhà lớn nhất.Bước vào đại sảnh."

Hạc nhi, ngồi đi."

U Nguyệt tôn giả bảo Tạ Vân Hạc ngồi xuống."

Lần bái sư trước có phần vội vàng, ta chưa kịp giảng rõ cho ngươi về tông mạch của ta."

"Thanh nhi có nói qua với ngươi chăng?"

U Nguyệt tôn giả hỏi.Tạ Vân Hạc gật đầu, rồi lại lắc đầu."

Nhị sư tỷ có kể sơ qua, nhưng chưa tường tận."

Quả thực, Tang Thanh từng giới thiệu về sư môn cho hắn.Như U Nguyệt tôn giả là tôn sư, tên thật là Lý Thu Nguyệt, tu vi Hóa Thần kỳ đại viên mãn.Bọn họ còn có một vị đại sư tỷ, tên Hách Liên Đường, tu vi Nguyên Anh trung kỳ, hiện vẫn đang xuất ngoại lịch luyện.Sau đó chính là Tang Thanh điên cuồng phun tào, nói đại sư tỷ biến thái đến mức nào, về sau Tạ Vân Hạc gặp thì nhất định phải tránh xa, đại loại linh tinh như thế.Rõ ràng đối với vị đại sư tỷ kia, trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi.Ngoài điều ấy ra, Tạ Vân Hạc cũng chẳng biết thêm được bao nhiêu.U Nguyệt tôn giả gật đầu, hoàn toàn chẳng lấy làm lạ chuyện Tang Thanh không đáng tin cậy.Tang Thanh là do nàng từ nhỏ nuôi nấng mà khôn lớn, bản tính thế nào, nàng đều tỏ tường.Nhìn bề ngoài tưởng chừng đáng tin, kỳ thực vẫn còn non nớt, rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ khờ khạo mà thôi."

Thiên Kiếm Tông tổng cộng có mười tám vị tu sĩ Hoá Thần kỳ, trong đó năng lực chiến đấu của ta xếp hạng thứ hai."

Ý nói, sư phụ ngươi vốn dĩ cường đại."

Còn theo Phong Vân bảng do báo Ngàn Dặm công bố bên ngoài, ta ở hàng ngũ Hoá Thần kỳ, xếp hạng thứ ba."

Ý nói, đối ngoại mà luận, sư phụ ngươi cũng là kẻ mạnh, đủ để tung hoành một phương.
 
Tạ Sư Đệ, Hắn Quá Được Hoan Nghênh, Phải Làm Sao Bây Giờ?!
Chương 127: Súng bắn chim đổi pháo


Tạ Vân Hạc nghe vậy, cũng hết sức kinh ngạc.U Nguyệt tôn giả, quả thật là nhân vật cường đại.Phong Vân bảng chính là bảng xếp hạng thực lực của tu sĩ Nguyên Anh trở lên trong toàn cõi Vân Lang đại lục.

Phong Vân bảng căn cứ vào tu vi mà phân thành ba bảng đơn: Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần kỳ, cùng Hợp Thể kỳ.

Về phần những bậc cao hơn nữa, vốn dĩ không thích hợp để xếp hạng, cũng không ai dám, không ai có thể bài định.Trong Phong Vân bảng, Hoá Thần kỳ mà có thể đứng hàng thứ ba, há chẳng phải hàm kim lượng cực lớn?Phải biết rằng Tu Tiên giới rộng lớn vô biên, đâu chỉ riêng Nam bộ có Thiên Kiếm Tông, còn có Đông, Tây, Bắc, Trung bốn phương, lại thêm hải vực sương mù phía Đông.

Riêng Nam bộ cũng đã có mấy châu, vô số thành thị, cùng tầng tầng lớp lớp môn phái.Trừ năm đại tiên tông đỉnh phong, dưới đó còn có nhất lưu, nhị lưu tông môn đông đảo.

Mà Phi Tinh Cốc, nơi Trần Thất Tinh xuất thân, so ra chỉ là cửu lưu tiểu môn, quả là dị loại.Nói cách khác, thường ngày Tạ Vân Hạc ở bên ngoài, chỉ cần không gặp phải cường giả Hợp Thể kỳ, người khác tất sẽ nể mặt U Nguyệt tôn giả mà nhường nhịn ba phần.

Đó chính là một tầng hộ thân hộ mệnh cực lớn cho hắn.Khụ khụ, chỉ bất quá... cũng bởi vì danh tôn giả đệ tử, khó tránh có kẻ sẽ muốn đến khiêu chiến."

Ta am hiểu bốn mùa kiếm ý.

Bộ kiếm pháp ta thường dùng là 《Nhị thập tứ tiết kiếm》.

Đường Nhi cùng Thanh Nhi đều từng tu luyện, ngươi cũng chẳng ngoại lệ.

Những ngày này trở về, hãy đọc kỹ một phen."

Nói đoạn, U Nguyệt tôn giả lấy ra một khối ngọc giản, trao cho Tạ Vân Hạc."

Đa tạ sư phụ."

Tạ Vân Hạc tiếp nhận.

Chỉ thấy ngọc giản quang linh lấp lánh, thoạt nhìn liền biết chẳng phải phàm vật.Khác hẳn thư tịch giấy mực nơi phàm gian, Tu Tiên giới còn lưu hành vô số phương pháp ghi chép công pháp.

Ngọc giản chính là một trong số đó.Chỉ cần đặt ngọc giản lên trán, đem thần thức nhập vào, liền có thể trực tiếp đọc thấy công pháp bên trong.

Ưu điểm là chẳng dễ hư hao, lại còn có thể khắc nhập thần niệm, thậm chí lưu lại hình ảnh.Phần nhiều ngọc giản công pháp đều kèm minh hoạ (biểu) diễn kiếm, vô cùng thích hợp cho tân học giả.

So với giấy tịch phàm tục, quả nhiên càng thêm trực quan."

Nơi này còn một bộ 《Cương quyết Vân Ẩn》, gồm đủ thân pháp và ẩn pháp.

Ngươi cũng nên học lấy."

Nói rồi, U Nguyệt tôn giả lại trao thêm một ngọc giản."

Đa tạ sư phụ, đồ nhi tất sẽ chăm chỉ."

Nàng khẽ gật đầu.

Điểm này, nàng vốn tin tưởng Tạ Vân Hạc.

Ngay từ đầu, nàng đã xem trọng sự cần cù, khắc khổ nơi hắn."

Đưa tay ra đây, để ta xem kinh mạch của ngươi khôi phục đến đâu rồi."

Tạ Vân Hạc ngoan ngoãn vươn tay.U Nguyệt tôn giả cầm lấy, một tia thần thức nhập vào, đảo qua một vòng trong thân thể hắn.

Không khỏi hơi kinh ngạc.Này Hạc nhi chẳng khác nào trong họa được phúc.

Tuy không rõ hắn từng dùng bí pháp gì mà ép tu vi tăng cao dẫn đến kinh mạch tổn thương, nhưng nay không những đã gần như khôi phục, lại còn mở rộng thêm mấy phần, dung nạp linh lực càng dồi dào.Thật là chuyện tốt."

Chừng ba ngày nữa, ngươi sẽ hoàn toàn khôi phục.

Đến ngày thứ tư, lại tới tìm ta, ta sẽ chính thức truyền thụ kiếm pháp."

"Hiện giờ ngươi vẫn còn luyện 《Vấn Thiên thập tam kiếm》 chứ?

Vừa hay, nhân hai tháng tới mà học lấy 《Nhị thập tứ tiết kiếm》, sau này vào Cổ Lan bí cảnh mới có thể vận dụng."

"Còn nội công tâm pháp, ngươi cũng nên đổi sang một loại cao thâm hơn..."

U Nguyệt tôn giả liền vì hắn mà quy hoạch đường tu luyện.Quả nhiên, có sư phụ thì vẫn hơn.Từ khi xuyên tới Tu Tiên giới tới nay, Tạ Vân Hạc vẫn luôn tự mình mày mò công pháp, chỉ luyện mỗi 《Vấn Thiên thập tam kiếm》 — loại cơ sở kiếm pháp cho mọi đệ tử.Chẳng phải hắn không muốn học cao hơn, mà là không có cơ duyên để học.

Thiên Kiếm Tông dưỡng vô số đệ tử, há phải nơi làm từ thiện, công pháp làm sao có thể tuỳ tiện ban cho?Đệ tử vốn nhận được phúc lợi, tất sẽ phải làm việc cho tông môn, tỷ như đi làm nhiệm vụ.

Chỉ cần kiên trì, cơ sở tâm pháp cũng đủ giúp bước vào tiên đồ.Thêm nữa, còn có học đường định kỳ, giảng dạy tri thức tu tiên.Tình trạng của Tạ Vân Hạc thực ra chẳng có gì lạ.Nhưng một khi bái sư thì đã khác: có người chỉ điểm, có thể miễn phí học tập công pháp, lại còn được sư môn che chở.

Thế nên, phần lớn đệ tử Thiên Kiếm Tông đều mong tìm cho mình một vị sư phụ.Nói đâu xa, đợi khi ngoại môn đệ tử bước vào nội môn, liền có cơ hội dự nội môn đại bỉ.Trong nội môn đại bỉ, thường có những vị trưởng lão, phong chủ hay đường chủ muốn thu đồ đệ sẽ xuất hiện.Nếu biểu hiện xuất sắc, lập tức có thể lọt vào mắt xanh, được thu nhận vào môn hạ.Tạ Vân Hạc thì khác, hắn vốn trên đường đi đã được U Nguyệt tôn giả nhặt về, trực tiếp vượt qua quá trình này.Có thể nói là vô cùng may mắn.

Đây cũng chính là lý do khi U Nguyệt tôn giả vừa mở miệng, hắn liền đồng ý ngay.Sư phụ từ trên trời rơi xuống, ai lại không muốn?Vốn dĩ hắn tính chờ qua Cổ Lan bí cảnh rồi sẽ tìm cho mình một vị sư phụ, không ngờ lại sớm gặp được.Thiên Kiếm Tông là một trong năm đại tiên môn, cấp bậc đệ tử cũng phân minh rõ rệt, mỗi cấp bậc lại hưởng đãi ngộ khác nhau.Thấp nhất là tạp dịch đệ tử, thường là những kẻ tư chất kém, hoặc tự nguyện lên núi chỉ cầu một chút cơ duyên tu tiên.Lúc Tạ Vân Hạc mới xuyên qua cũng là tạp dịch đệ tử, nói trắng ra là phu khuân vác.

Thân phận này có thể học được chút kiến thức tu tiên, nhưng để sống sót trong Thiên Kiếm Tông thì phải lao động kiếm đồ ăn cùng linh thạch từng chút một.Thông thường, con đường vào Thiên Kiếm Tông bắt đầu từ ngoại môn đệ tử, không ngoại lệ.

Dù thiên phú cao đến đâu cũng phải trải qua ít nhất một năm ngoại môn.Tạp dịch đệ tử nếu tu luyện đến Trúc Cơ kỳ thì có thể thăng lên ngoại môn.Ngoại môn đệ tử muốn trở thành nội môn thì có hai cách: một là tự tu luyện đến Kim Đan kỳ, hai là tìm cho mình một vị sư phụ như Tạ Vân Hạc.Nói cách khác, không phải nội môn đệ tử Kim Đan kỳ nào cũng có sư phụ.Chuyện của Tạ Vân Hạc tạm thời ít người biết, nếu không e rằng sẽ có không ít kẻ ghen ghét.Trên nội môn, lại có tầng tinh anh đệ tử.Tầng này không chỉ xét tu vi, mà quan trọng hơn là thực lực.Tần Dục chính là tinh anh đệ tử, không chỉ vì sư phụ hắn là Tiêu Dao Kiếm Tôn, mà còn vì hắn có thể dùng tu vi Trúc Cơ giao thủ với Kim Đan kỳ mà không hề rơi xuống hạ phong.Tất nhiên, những điều này Tạ Vân Hạc đều nhớ rõ từ trong sách.Đừng nhìn hiện tại Tần Dục vẫn chỉ là Trúc Cơ đại viên mãn, thực ra hắn đang điên cuồng rèn luyện nền tảng.

Căn cơ càng vững, con đường tu luyện sau này càng hanh thông, thực lực cũng sẽ vượt xa người thường.Trên cả tinh anh, còn có chân truyền đệ tử trong truyền thuyết.Chân truyền đệ tử chỉ có mười người, mười năm tuyển một lần, lại còn phân định thứ hạng.Tinh anh đệ tử có thể khiêu chiến mười vị chân truyền trong đại bỉ, nếu thắng thì có thể thay thế vị trí kia.Nghe nói sẽ được rất nhiều chỗ tốt, nhưng cụ thể thế nào thì Tạ Vân Hạc cũng không rõ.Hắn chỉ biết năm năm sau, tại chân truyền đại bỉ, Tần Dục sẽ lấy tư thế đệ nhất, cường thế đánh bại cả mười vị chân truyền, trong đó có cả sư huynh Giang Hàn, trở thành thiên tài mạnh nhất từ trước đến nay của Thiên Kiếm Tông.Đúng vậy, Giang Hàn chính là chân truyền đệ tử.Nhân tiện, Tang Thanh từng nói đại sư tỷ Hách Liên Đường của bọn họ cũng là chân truyền.Nói chung, đệ tử của những tôn giả cường đại đều thuộc hàng chân truyền.Những chuyện đó tạm thời còn xa vời với Tạ Vân Hạc.Bởi hắn hiện vẫn chỉ là một nội môn đệ tử chưa đủ tư cách.Đến Kim Đan kỳ hắn cũng chưa tu luyện tới.Lúc này, U Nguyệt tôn giả lấy ra ngọc giản thứ ba, là tâm pháp nội công 《Huyền Nguyên Công》.Bà bảo Tạ Vân Hạc đọc thuộc tâm pháp này, đợi khi tu dưỡng ổn định thì có thể thay đổi công pháp.《Huyền Nguyên Công》 rõ ràng vượt xa tâm pháp cơ sở của Thiên Kiếm Tông, hiệu suất tu luyện cũng cao hơn.U Nguyệt tôn giả bỗng hỏi:"Ngươi linh căn thuộc tính gì?"

Nói xong mới nhớ ra là chưa từng hỏi chuyện này.Tạ Vân Hạc ngẩn ra.Cái này... hắn không biết.Hắn chỉ cảm thấy mình thân cận với linh thực, chắc hẳn có Mộc linh căn?Khi xuyên qua, hắn chỉ mang theo chút ký ức tu luyện, còn lại gần như trống rỗng.

Trước khi nhập môn thế nào cũng không có ký ức, căn bản không rõ linh căn của bản thân.Giống như một người từ hư không xuất hiện, nhưng kỳ lạ là mọi người chung quanh lại không thấy khác thường.Thế là hắn cứ mơ mơ hồ hồ mà tu luyện xuống.May mắn là hắn vẫn thấy thuận lợi, có lẽ linh căn cũng không tệ.Hắn bày ra vẻ mặt vô tội nhìn U Nguyệt tôn giả."

Đó là chuyện nhiều năm trước, ta không nhớ rõ lắm."

Tạ Vân Hạc không biết thiết lập gốc trong tiểu thuyết, nhưng người quanh hắn cũng không ai biết.Vì từng hoài nghi bản thân là kẻ xuyên hồn, hắn đã thử thăm dò vài tên tạp dịch.

Nhưng bọn họ chỉ nhớ Tạ Vân Hạc làm tạp dịch đã lâu, thường ngày ít nói chuyện, cũng hiếm khi ra ngoài, ngoài ra chẳng ai biết thêm gì.Quả thực là kiểu người "vũ trụ không hộ khẩu", hắn nói gì liền thành như thế.U Nguyệt tôn giả: ...Chuyện này cũng có thể quên sao?Bà khẽ xoa mũi, lấy ra một cái mâm tròn trong suốt."

Thôi, thử lại một lần, đặt tay lên đây."

Tạ Vân Hạc đưa tay đặt lên bàn tròn.Ngay tức thì, bàn tròn phát ra ba luồng sáng: kim sắc, lục sắc và lam sắc, chói lọi lạ thường."

Kim, Mộc, Thủy tam linh căn."

U Nguyệt tôn giả thoáng nhìn liền kết luận.Trong Tu Tiên giới, linh căn tốt nhất là Thiên linh căn, tức đơn linh căn.

Kém hơn là song linh căn, tệ nhất là ngũ linh căn.Tam linh căn như Tạ Vân Hạc không tốt cũng chẳng xấu, thuộc hạng trung.Ngoài số lượng linh căn, còn phải xét thuộc tính.Ngoài ngũ hành cơ bản kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, còn có biến dị như lôi, phong, băng...Biến dị thường mạnh hơn ngũ hành.Trong ngũ hành cũng có tương sinh, tương khắc.Như linh căn của Tạ Vân Hạc: kim sinh thủy, thủy sinh mộc, thuộc loại tương sinh, tính ra cũng không tồi.Nếu thiếu một căn, thành Kim Mộc, thì lại là khắc nhau, dù là song linh căn, ngược lại không bằng Kim Mộc Thủy tam linh căn.Dĩ nhiên, tốt nhất vẫn là Thiên linh căn biến dị, như Tần Dục với Lôi linh căn, chính là thiên tài trong thiên tài.Nhìn kết quả, U Nguyệt tôn giả càng thêm kiên định muốn để Tạ Vân Hạc kế thừa y bát.Bởi linh căn của hắn vừa khớp với môn chủ tu "Tứ quý kiếm ý" của bà.Đúng là trời ban đồ đệ, rơi xuống ngay trước mặt, may mà bà kịp nắm lấy.Giờ khắc này, tâm cảnh thầy trò lại vô cùng tương thông.Thực sự có duyên sư đồ.
 
Tạ Sư Đệ, Hắn Quá Được Hoan Nghênh, Phải Làm Sao Bây Giờ?!
Chương 128: Hoan nghênh trở lại


Công pháp đã truyền, linh căn cũng đã làm rõ.Thời gian không còn sớm, U Nguyệt tôn giả liền cho Tạ Vân Hạc lui ra.Bảo hắn về trước dưỡng thương, đồng thời nghiên cứu công pháp nàng ban cho.Ba ngày sau, chờ thương thế bình phục rồi hãy đến tìm nàng.Đến lúc đó có chỗ nào không hiểu thì lại hỏi.Tạ Vân Hạc rời khỏi tòa nhà của U Nguyệt tôn giả, trong lòng vẫn còn cảm giác như đã trải qua mấy đời.Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Sao hắn lại thấy giống như mình vừa ôm được một cây cột vàng lớn?Tạ Vân Hạc lấy ra chiếc xe lăn màu bạc của mình, đặt xuống đất.Lúc đến là hai người, lúc đi chỉ còn lại một mình hắn.Ngồi lên phi hành pháp khí, trong đầu hắn bất chợt nảy ra ý nghĩ ấy.Hắn lắc đầu, quay lại nhìn thoáng qua tòa nhà sáng đèn rực rỡ, rồi điều khiển phi hành pháp khí bay về Y đường.Trong tòa nhà.Trần Thất Tinh vì chỉ có một mình nên tạm thời tháo tấm vải trắng che mắt xuống.Một mình thu dọn đồ đạc trong phòng.Ngẩng đầu lên thì vừa vặn thấy một quầng sáng bay đi xa.Có lẽ là Tạ đạo hữu, cũng dễ nhận ra.Trần Thất Tinh nhìn quầng sáng chói mắt ấy, thầm nghĩ."

Hạc nhi đi rồi, chúng ta cũng nên nói chuyện một chút."

Một giọng nữ đột nhiên vang lên ngay phía sau Trần Thất Tinh.Hắn giật mình, mồ hôi lạnh túa ra.Vừa rồi hắn căn bản không cảm nhận được phía sau có người.Nàng đến từ khi nào?Ngay sau đó hắn lập tức phản ứng, muốn kéo tấm vải trắng che lại đôi mắt.Trước đó hắn khó nhọc lắm mới tìm được nơi an toàn, tâm thần vừa thả lỏng, vì tiện thu dọn nên tạm thời tháo tấm vải xuống."

Ví dụ như đôi mắt của ngươi, rốt cuộc là thế nào?"

Giọng nữ trầm thấp phía sau vang lên, mang theo vẻ nghiêm trọng.Trần Thất Tinh khựng lại.Biết không thể che giấu nữa.Hắn im lặng xoay người, đối diện người phía sau.......Về đến Y đường, Tạ Vân Hạc lập tức chui ngay vào dưỡng thất số hai mươi mốt của mình.Hắn lấy ra ba ngọc giản mà U Nguyệt tôn giả vừa ban cho.Chọn một ngọc giản kiếm pháp, đặt lên trán.À—tri thức lập tức tuôn chảy vào trong đầu.Tạ Vân Hạc nhắm hai mắt lại.Trong đầu hiện lên toàn bộ kiếm pháp 《Nhị thập tứ tiết kiếm》, giống như đang đọc sách, nhưng còn rõ ràng hơn nhiều.Hắn tập trung tinh thần, dùng thần thức bao phủ, đắm chìm trong việc nghiên cứu.Trước tiên hắn lướt qua toàn bộ kiếm pháp, sau đó bắt đầu xem từng chiêu thức, từng tiểu nhân minh họa cùng động tác phân giải.Xem mãi, hắn chợt phát hiện tiểu nhân trong đầu động đậy.Tiểu nhân thi triển lưu loát trọn bộ Nhị thập tứ tiết kiếm.Sau đó bắt đầu chậm rãi từ chiêu kiếm thứ nhất "Lập Xuân" mà diễn luyện động tác."

Nhị thập tứ tiết kiếm pháp" vốn khởi nguồn từ sự lĩnh ngộ của người sáng lập đối với bốn mùa.

Thuận theo tiết khí, ông sáng tạo ra bộ kiếm pháp này.Toàn bộ được chia thành bốn phần: Xuân, Hạ, Thu, Đông, mỗi phần có sáu chiêu kiếm.Tu luyện đến mức cùng cực, có thể từ đó mà lĩnh hội ra kiếm ý của bốn mùa.Mặt trời mọc rồi lặn, bốn mùa tuần hoàn, há chẳng phải là một đạo lý thuần phác nhất của tự nhiên sao?Tạ Vân Hạc nghiêm túc ghi nhớ từng động tác, chờ thân thể dưỡng lành sẽ lập tức luyện kiếm.Lâu lắm chưa luyện, cảm giác cả người đều đang khao khát vung kiếm!Tiếp đó, Tạ Vân Hạc cẩn thận xem hai ngọc giản còn lại.《Huyền Nguyên Công》 là một môn tâm pháp nội công phẩm cấp cao, có thể tăng hiệu suất hấp thu linh khí.Trước kia, hắn cần hai ngày để hồi phục, nay nhờ 《Huyền Nguyên Công》, có lẽ chỉ một ngày là đủ.Tiết kiệm thời gian, giúp Tạ Vân Hạc tu luyện càng nhanh hơn.Hơn nữa trong chiến đấu, tốc độ hấp thu linh khí cũng nhanh hơn, tương đương với khả năng hồi phục và sức bền đều tăng lên rõ rệt.Đây đúng là thứ tốt.《Cương Quyết Vân Ẩn》 lại là một công pháp kết hợp giữa khinh thân pháp và ẩn thân pháp.Toàn bộ gồm "Cương Quyết thiên" và "Vân Ẩn thiên", mỗi thiên lại chia làm bốn giai đoạn."

Cương Quyết thiên" là thiên khinh thân pháp, dạy cách làm thế nào để gia tăng tốc độ, dùng ít lực mà đi xa nhất.

Luyện đến cao thâm thì có thể nhanh như gió.Tạ Vân Hạc gọi đó là "đại pháp bỏ chạy"."

Vân Ẩn thiên" là thiên ẩn thân, dạy một loại hô hấp đặc biệt cùng pháp quyết che giấu thân hình.

Luyện thành thì có thể như không khí trong suốt, ẩn giấu sự tồn tại của bản thân.Tạ Vân Hạc gọi đó là "đại pháp ẩn thân".Hai đại pháp này luyện cùng nhau, đến cuối cùng có thể hành tẩu như gió, tung tích như mây.Nhanh đến mức như hư không!Tạ Vân Hạc tổng kết, đây chính là công pháp sinh tồn.Đánh không lại thì chạy, chạy không thoát thì ẩn.U Nguyệt tôn giả thật sự đã dụng tâm, công pháp nào cũng vô cùng thực dụng.Trong ba ngày tiếp theo.Tạ Vân Hạc vừa tu dưỡng thân thể, vừa cẩn thận nghiên cứu ba môn công pháp này.Ba ngày sau, hắn đã ghi nhớ toàn bộ, chỉ còn thiếu thực hành.Băng vải trên người hắn từng lớp từng lớp được tháo xuống.Tháo ra rồi liền tan biến trong không khí.Đến tối ngày thứ ba, thương thế của hắn đã hoàn toàn bình phục.Đã hơn nửa tháng nay hắn chưa từng tu luyện.Tạ Vân Hạc trịnh trọng lấy ra 《Huyền Nguyên Công》, đọc lại pháp quyết một lần nữa.Hít sâu một hơi, hắn bắt đầu thay đổi công pháp.May mà cơ sở nội công vốn chỉ là nền tảng, đổi sang một tâm pháp khác cũng không khó.Tạ Vân Hạc ngồi xếp bằng nhập định, dẫn dắt linh khí theo lộ tuyến công pháp mới.Từng huyệt đạo, từng kinh mạch dần được khai thông.Đặc điểm lớn nhất của tâm pháp này là lưu chuyển qua nhiều kinh mạch hơn, phức tạp hơn.Theo lộ tuyến mới mở ra, Tạ Vân Hạc cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, như tiềm năng trong người được khơi dậy.Khi 《Huyền Nguyên Công》 vận hành xong một chu thiên, hắn nhắm mắt cảm thụ.Tốc độ hấp thu linh khí quả thật nhanh hơn trước nhiều!Nội hải trong đan điền cũng mở rộng ra thêm.Tạ Vân Hạc mở mắt nhìn quanh, lúc này vẫn còn sớm, chưa tới bình minh.Hắn tiếp tục tu luyện, củng cố lộ tuyến công pháp mới.Đan điền vốn bình lặng hơn nửa tháng, nay một lần nữa có linh khí hóa thành chất lỏng, tích tụ trong nội hải.Tu vi Trúc Cơ hậu kỳ cũng đang được củng cố.Tạ Vân Hạc không tu luyện quá lâu, đến khi mặt trời ló dạng thì hắn dừng lại.Hôm nay chính là ngày đã hẹn cùng U Nguyệt sư phụ, hắn phải đến tìm người.Hắn thu dọn đồ đạc, thân thể đã hoàn toàn bình phục, chắc cũng sẽ không quay lại nơi này nữa.Cuối cùng nhìn thoáng qua tịnh thất số hai mươi mốt, Tạ Vân Hạc đóng cửa lại.Cầm lấy mộc bài treo ở cửa, hắn đi ra đại đường của Y đường để trả phòng.Vị nữ y tu mặc áo trắng phụ trách làm thủ tục rất nhanh chóng.Chẳng mấy chốc đã giúp hắn xử lý xong."

Hoan nghênh lần sau lại đến nhé, sư đệ ~"Sư tỷ y tu cười tươi nói.Tạ Vân Hạc: ......Lần sau thì thôi miễn đi.Ra khỏi Y đường chen chúc, ngẩng nhìn ánh ban mai ngoài trời.Trong lòng hắn cảm khái: về sau vẫn nên ít bị thương thì hơn.Hắn lấy ra xe lăn màu bạc, ngồi lên phi hành pháp khí, bay về phía Nguyệt Giáng Phong.
 
Back
Top Bottom