Tâm Linh Tà phật

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
321295973-256-k442322.jpg

Tà Phật
Tác giả: DuyanhNguyen413
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Từ lúc trong bụng mẹ thiên đã không muốn hắn sinh ra nhưng hắn trời sinh ma tính ngập trời phật khí xung thiên cuối cùng nghịch thiên mà sống
Truyện theo moptic trưởng thành từ từ và là thể loại pháp sư linh dị Tags: phápsư​
 
Tà Phật
Chương 1 Tiếng nói


Việt Nam 1 đất nước nhỏ bé trong mắt nhiều người lại là cái nơi sinh ra ko biết bao nhiêu huyền thoại và anh tài kiệt xuất.

Có truyền thuyết nói nước việt là do xác của tổ long sau khi chết đi hóa thành nên mới có nhiều long mạch đến cái mức mà trung hoa kẻ thù bao đời nay của đại việt vẫn luôn thèm khát và ham muốn đến đỏ mắt.

Hôm nay là cái ngày mà anh Việt nhận được tin vợ mình là Tâm mang thai đứa con đầu lòng cũng như bao cặp vợ chồng khác họ háo hức mong muốn đứa con này ra đời lắm.Nhưng chẳng hiểu sao từ lúc chị Tâm mang thai bao nhiêu truyện kì quái xảy ra.Lúc mang thai đứa bé chị luôn nghe thấy những tiếng than khóc oán thán tiếng hô hào giết chóc .Lúc chị lại nghe thấy thấy tiếng kinh phật phạn âm vang lên vang vảng.Chị Tâm có kể chuyện này cho chồng nhưng anh Việt cũng bán tín bán nghi thấy vợ sợ hãi mất ăn mất ngủ nhiều ngày anh cũng chỉ biết an ủi chị bằng những câu nói mà không biết làm gì để giải quyết tình trạng của vợ"Em đừng lo chẳng qua là em mang thai nên bóng vía nó yếu với lại làng mình đất nó nghịch nên chắc người âm họ trêu em tý ấy mà"Nghe vậy chị Tâm chỉ biết nghe theo chồng vì trừ việc nghe những tiếng nói từ 1 cõi vô hình thì cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả Với lại cái đất làng chị nó nghịch thật từ hồi xưa cái làng Đồng dầu đã là khu chiến tranh người chết nhiều vô số kể hồn ma bóng quế lảng vảng khắp nơi hại người vì vậy dân làng đã cất công mời 1 vị sư thầy nổi tiếng về lập phong ấn và xây nên một ngôi chùa.Sau khi sư làm pháp và ngồi chùa được hoàn thiện thì việc ma quỷ hại người cũng giảm lại nhưng cứ hễ hộ gia đình nào mà ở gần nơi ma quỷ bị giam dữ con cái họ sinh ra đứa thì đứa chết yểu đứa sinh ra không được bình thường.Dường như phật khí của ngồi chùa tỏa ra cũng không thể trấn áp được lũ ma quỷ nhưng cũng không còn việc ma quỷ lộng hành giết người giữa ban ngày nên dân làng cũng thôi cùng lắm thì họ chuyển nhà ra khỏi chỗ đất đó nhưng cũng có rất ít 1 số người ở lại và cũng không thoát khỏi kết cục như trên.Gia đình nhà anh chị Tâm Việt dù ko ở mảnh đất phong ấn lại thêm mẹ anh Việt là một phật tử nhưng chẳng hiểu sao những hồn ma bóng quế vẫn bám lấy vợ anh mà nói đúng hơn là đứa con của anh.Nhiều lần anh Việt đi xem thầy nhưng đến nhà thầy nào họ cũng lắc đầu và bảo không xem được.Nghe được các thầy nói vậy anh cũng không biết phải làm sao nỗi buồn và sự lo sợ cứ bám lấy anh trong một khoản thời gian dài.Tình cờ 1 hôm bạn của anh Việt là anh Hoàng nghe được câu chuyện về tình trạng của vợ anh nên mới nói với anh

" Tao nghe được vợ mày bị ma quỷ bám đúng không tao có biết ông thầy ở Sóc Sơn tên Phượng cao tay lắm hay mày đến thử xem''

Nghe vậy anh cũng chỉ nói

"Tao đi xem không biết bao thầy rồi nhưng cũng chẳng coi ra được gì ''

"Thì mày cứ đi coi thử đi biết đâu thầy giúp được nhà mày thì sao"Nói zồi anh Hoàng đút vào tay anh tờ giấy ghi địa chỉ nhà thầy pháp mà anh nói"Ừ được rồi để bao hờ có thời gian thì tao đi"

Kết thúc câu truyện anh Việt tiếp tục làm công việc của mình anh cũng chẳng để tâm lời nói của bạn mình vì xem biết bao thầy rồi cũng chẳng có kết quả chỉ tổ tốn thời gian với lại tiền bạc.Kết thúc giờ làm anh về nhà vừa về đến nhà anh đã nhìn thấy khuôn mặt tiều tụy của vợ mình vì nhiều đêm mất ăn mất ngủ.Nhìn vậy anh xót lắm bèn mở lời

"Em có sao không có thèm gì không để anh mua cho ăn"

"Em không sao anh ạ ngủ một chút là khỏe thôi chỉ hy vọng con mình sinh ra khỏe mạnh thôi anh"Nghe vợ nói vậy anh xót lắm anh biết vợ anh nói không sao chỉ để anh yên tâm chứ nhiều đêm cô sợ quá còn ôm anh mà khóc miệng thì ú a ú ớ không nói nên lời.Anh đau lòng mà cũng chẳng thể làm gì được đành thay quần áo chuẩn bị cơm nước cho vợ.Đến đêm nhìn khuân mặt vợ đang ngủ anh giơ tay ra vuốt ve khuôn mặt cô trong lòng thì nghĩ lại lời anh Hoàng nói lúc chiều nay thầm hạ quyết tâm anh thủ thỉ

"Em đừng lo anh sẽ cố nghĩ mọi cách để cứu em cứu con của chúng ta"

Hôm sau anh dậy sớm nấu bữa sáng cho vợ gọi điện cho cơ quan xin nghỉ làm rồi dắt xe đi nên Sóc Sơn
 
Tà Phật
Chương 2 thầy Phượng


Quãng đường từ nhà anh nên nhà thầy Phượng cũng mất tầm 2 3 tiếng đi xe vừa đi anh vừa nghĩ đến lời vợ mình nói sáng nay"Anh đi đường cẩn thận nha nhớ về sớm cùng em với con đó' Anh việt cũng không cho cô biết việc mình đi tìm thầy chỉ đáp "Em yên tâm anh sẽ cố gắng thu xếp công việc để về sớm với em dù gì thì em cũng là người quan trọng nhất với anh mà"Nghe vậy vợ anh cười tươi lắm vì bình thường chồng chị tính tình khá là cọc cằn chẳng mấy khí nói với cô mấy lời này.Thời gian chẳng mấy chốc trôi qua anh Việt đã sớm tới nhà địa chỉ nhà thầy Phượng nhìn ngôi nhà mà anh trợn cả mắt không biết mình có đến nhầm địa chỉ không .Ngôi nhà to lớn bề thế nhưng lại có hai con chó đá màu hồng được đặt ở hai bên cổng trong nhà thì tiếng nhạc sàn vang nên liên hồi.

Trong lòng anh thầm nghĩ

"Mẹ không biết cái loại thầy bà kiểu gì mà mà bật nhạc nghe nhức hết cả óc với lại người ta mua chó đá đặt cửa ai lại sơn màu hồng thế kia"Lòng mang nghi hoặc anh việt mới hỏi 1 bà cô gần đó xem sao

"Cô ơi cô cô cho con hỏi đây có phải nhà thầy Phượng không cô"

Bà cô nghe thấy thế quay ra trả lời

"Ừ đúng rồi cậu thế cậu tìm thầy có việc hả''

Nghe vậy Việt nói cho bà thím tình trạng của vợ mình nghe anh nói xong bà thở dài một cái rồi nói

"Khổ thân vợ chồng nhà cậu cũng may cậu tìm đúng người rồi đấy thầy tài phép lắm mọi hôm là người tìm thầy xem bói đứng chặt cả sân cơ mà chẳng hiểu sao nay vắng thế chứ lỵ thôi cậu vào xem bói đi kẻo muộn"

Nghe vậy anh cảm ơn bà một tiếng rồi dắt xe đi vào nhà thầy vào đến nơi anh cất tiếng gọi

"Thầy Phượng có nhà không ạ thầy Phượng ơi thầy ơi"

Gọi vài lần mà không có ai trả lời anh nghĩ nhạc to thế này không biết thầy có nghe được tiếng mình không thế là anh lấy hết sức bình sinh nên mà hét

"Thầy Phượng có nhà không ạ thầy Phượng ơi thầy ơi"

Anh gọi thầy mấy lần như thế nữa đang lúc định bỏ về vì nghĩ thầy không có nhà thì bỗng từ trong nhà tiếng nhạc tắt đi có giọng nói khàn khàn nghe phong độ lắm cất nên

"Ai đấy vào nhà đê''

Nghe vậy anh Việt mừng lắm vội đi vào trong ngôi nhà khang trang bề thế vừa vào trong thì ối dời ơi đập vào mắt anh là ánh đèm falast nhập nhòe đủ mọi màu sắc trước mặt anh là một lão già râu tóc bạc phơ ánh mắt có thần trông có vẻ tiên phong đạo cốt lắm nhưng lại mặc cái áo hoa hòe hoa sói đã thế còn đeo cái kính dái dê ở trên trán hay tay thì đánh dj theo điệu nhạc vinahouse trông trả ra làm sao cả.
 
Back
Top Bottom