Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 230: Chương 230



Nhóm nghệ sĩ được đưa đến hai căn nhà gỗ để nghỉ ngơi, nam nữ chia nhau ra ở lại. Đàm Đàmnói mọi người cô đi cùng với ông lão một chút rồi quay lại.

Đạo diễn và anh quay phim nhờ cô hỏi có thể đi cùng được không, được ông lão ta đồng ý cho phép quay liền đi theo sau.

Khán giả đứng giữa 2 sự lựa chọn 1 là ở lại cùng nhóm nghệ sĩ tại phòng, 2 là đi theo Đàm Đàmhóng chuyện. Dĩ nhiên ai cũng nghiêng về số 2 nhiều hơn.

May mà hai người nói chuyện bằng tiếng Ả Rập chứ không phải tiếng người rừng, nên khán giả có thể hiểu họ đang nói gì.

Hóa ra ông lão đang đưa cô đi tham quan nơi ở và nơi làm việc, nghe trong câu chuyện thì có vẻ sau khi được Đàm Đàmgợi ý đã thay đổi, mọi thứ đã bắt đầu trở lên tốt hơn.

Nhờ có liên kết trao đổi hàng hóa và giao tiếp với bên ngoài. Thuốc và thức ăn cũng được chu cấp, không đến mức đói c.h.ế.t hoặc bệnh không chữa khỏi, phải nhìn từng người từng người một ra đi.

Nỗi đau đó thật sự quá đáng sợ, nó đã trở thành ám ảnh kinh hoàng với những người còn sống sót.

Giống như biết bạn không thoát khỏi nhưng không thể làm gì khác, chỉ còn cách chờ đợi từng giây từng phút điều đó đến gần, sau đó chịu đựng nỗi thống khổ rồi hoàn toàn bị bóng tối nuốt chửng, vây hãm không thoát được.

Đạo diễn Quách hỏi nhân duyên của Đàm Đàmvà trưởng tộc, làm sao cô quen biết được một người lúc nào cũng trong rừng như ông ấy.

Nghe cô kể lại họ mới biết, trên đời quả nhiên vẫn còn nhiều duyên phận kỳ diệu. Càng không ai ngờ tới hai năm sau, bộ phim đoạt giải Oscar của đạo diễn Quách chính là làm lại từ câu chuyện thực tế này.

Vài năm trước trong một lần Đàm Đàmđi khảo sát, tình cờ gặp một người bị rớt ở chân núi, toàn thân đầy m.á.u tưởng không cứu chữa được. May mắn ông lão nghị lực sống sót mạnh mẽ, đã vượt qua ranh giới tử thần.

Đàm Đàmlà người cuối cùng ông ấy nhìn thấy trước khi nhắm mắt, cũng là người đầu tiên khi mở mắt ra gặp lại. Theo phong tục thì người như vậy chính là ân nhân của họ.

Ông Dan cũng mở lòng hơn tâm sự về quê nhà của mình. Trước đây họ sinh sống giống người rừng, không nơi cư trú, mưa đến chịu lạnh, tuyết đến có người bệnh và c.h.ế.t là chuyện bình thường.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau đó tộc họ đột nhiên gặp một dịch bệnh kỳ lạ lây nhiễm nhiều người. Nhìn từng người thân không cứu chữa được cứ thế mất đi. Con trai trưởng làng quyết định ra ngoài tìm cây thuốc. Nào ngờ trước ngày chuẩn bị lên đường không may bị dính bệnh.

Lúc này ông trưởng lão đầu bạc không thể không làm gì, bỏ mặc những lời khuyên can của tộc nhân ôm túi vải lên đường. Đang sắp ra khỏi núi lại không ngờ gặp núi nở.

Trước khi nhắm má nghĩ không thể gặp lại chào từ biệt mọi người, may mắn gặp Đàm Đàmđi ngang qua cứu giúp.

Về sau nhờ có cô mà tộc họ giữ mối liện hệ được với người bên ngoài, còn tự làm đồ thủ công mỹ nghệ để trao đổi với họ.

Thuốc được Đàm Đàmhỗ trợ hàng tháng, không phải lo tình trạng bệnh không cứu được. Nếu gặp tình trạng nguy cấp gọi đến số điện thoại này sẽ có người hỗ trợ ngay lập tức.

Người xem vô thức thán phục trong lòng vì những điều mình nghe được. Hầu hết đều công nhận cô ấy không những tài giỏi mà nhân cách còn quá tốt đẹp.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 231: Chương 231



Trưởng tộc Dan dẫn Đàm Đàmvào nơi trưng bày ở nhà tập thể. Ông chỉ lên bức ảnh treo trên tường, bức tranh màu vẽ cô gái mỉm cười đặt ở vị trí trên cao cùng với sừng sói hay những thứ nhìn có vẻ giá trị.

“Nếu không có cô chúng tôi cũng không có ngày hôm nay. Cô là ân nhân của toàn tộc.”

Chứng kiến sự niềm nở của mọi người và thái độ tôn trọng của ông lão dành cho Đàm Đàm, người xem chỉ biết thầm cản nhận trong lòng chứ không biết bình luận gì hơn.

Bởi gặp chuyện như thế này ngay cả chính họ cũng không thể làm được điều tuyệt vời như cô ấy.

Tối đó họ được giữ lại làm khách, mọi người trong tộc g.i.ế.c thú nướng uống rượu ủ ngồi xung quanh lửa trại. Gương mặt khó gần lúc đầu trở nên vui vẻ hiền hòa mến khách.

Một chàng trai vội vã chạy vào, dưới ánh lửa thân hình rắn chắc cao lớn, màu da bánh mật mạnh mẽ.

Ngũ quan góc cạnh sắc nét, hàng chân mày rậm và đôi mắt sâu hút lấp lánh tỏa sáng. Dù mồ hôi đầy mặt nhưng vẫn không thể che lấp được vẻ đẹp trai nam tính hoang dã.

Chị em nhìn cảnh này hiện lên trên màn ảnh không nhịn được đánh đổ thìa cơm, ôm nhau điên cuồng hú hét.

Team chị em gái: Móa ơi trai đẹp chị em ơi... Hóc môn hoang dại này làm tôi điêu đứng. Visual sắc sảo quá đi, chúng em thích…!

Team anh em trai: Hôm qua mới Richal hôm nay lại ông trời nào nữa đây. Có để chúng tôi vui vẻ xem nữa không.

Trưởng lão thấy cậu trai hào hứng đứng lên đón, sau đó dẫn người đến trước mặt Đàm Đàm. Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cậu trai quỳ một chân xuống, tay đặt lên n.g.ự.c cúi đầu chào Đàm Đàm. May mà cậu ta nói tiếng Ả Rập chứ không phải ngôn ngữ tộc họ.

“Xin chào chủ nhân.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Cậu đứng lên đi. Có gì từ từ nói.”

Khán giả nghe ông lão giải thích mới vỡ lẽ, đây chính là cậu con trai được Đàm Đàmcứu.

Hôm nay theo lịch tháng sẽ ra ngoài một chuyến để trao đổi với người bên ngoài. Nghe tin Đàm Đàmđến gấp rút trở về.

Nhưng khi nghe đến phong tục tộc họ, cậu trai tên Alvar này từ hôm nay chính thức đi theo Đàm Đàmđể bảo vệ cô. Nếu Đàm Đàmlà người cùng tộc thì cậu sẽ cưới cô làm vợ.

Khán giả hóng dưa đơ người, chuyện gì vậy đang yên đang lành tự nhiên nhảy sang chuyện này là sao. Ý là muốn từ giờ trở đi để cậu trai này đi theo Đàm đại ca sao.

Chúng tôi thì không ý kiến càng đông càng vui nhưng nhìn người bên cạnh Đàm đại ca thì có vẻ không nghĩ vậy.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 232: Chương 232



Giang cư mận hóng dưa: Chị em ơi nhìn mặt Cố ảnh kìa, để ý chân mày anh ấy hơi nhếch lên nhé. Mặt bắt đầu căng thẳng, khóe môi hạ luôn rồi. Ồi ôi im lặng dịu dàng bên em cả buổi nghe đến “vợ” là nhìn cậu trai kia liền. Thùng giấm đã đổ rồi rồi.

Thích ăn bỏng ngô hóng chuyện: Chỉ muốn hỏi Cố ảnh một câu “Vợ anh sắp bị lấy mất anh ổn không”. Nhìn gương mặt anh ấy kìa, không nhịn được đúng không anh. Ha ha ha. Xin lỗi vì đã cười trên nỗi đau của người khác nhưng mà cảnh này hài quá tui không chịu được.

Đội vợ lên đầu trường sinh bất tử: Ê ê ê mấy bà muốn cá cược không. Thử xem soái ca hoang dã có theo chân được Đàm đại ca không. Mỹ nam thế này khó chọn quá, nhìn dáng người và gương mặt thế này thì thật khó để từ chối.

Đàm Đàm khéo léo nói trong tộc họ chỉ có cậu trai là người có thể giao tiếp với bên ngoài. Khuyên cậu ở lại để hỗ trợ mọi người. Đối với cô chỉ cần họ bình an đấy chính là lời cảm ơn tốt nhất.

Dù rất tiếc nhưng tộc trưởng tôn trọng quyết định của cô. Alvar ánh mắt ảm đạm thất vọng, có chút không nỡ thỉnh thoảng nhìn qua phía cô.

Đến tận sáng ngày hôm sau lúc chia tay, Cố Thần Vũ cũng không cười lần nào. Nhìn chàng trai luôn dùng ánh mắt ngưỡng mộ để ý cô, anh chỉ muốn che cô lại không để ai tìm thấy.

Đàm Đàm tạm biệt mọi người, ranh giới giữa rừng và đất liền như hai thế giới. Họ sẽ không bước ra khỏi khu rừng này vì nơi đây không thuộc về họ.

Vừa nãy lúc đi về Đàm Đàm để ý nơi cô đi qua đánh dấu lại, lúc đầu không có biển gỗ dấu X màu đỏ, vừa nãy về lại thấy dựng ở đó. Chuyện này nếu không phải có người làm thật khó tin.

Đàm Đàm nói cho mọi người biết suy nghĩ của mình. Họ quyết định sau khi về lập tức thu dọn hành lý sau đó rời làng ngay. Nơi đây bây giờ không an toàn cần nhanh chóng rời khỏi.

Nhóm họ sẽ đi qua lại cầu để về núi bên kia, đạo diễn đã gọi xe đến đón. Đoàn người chia làm một hàng nối nhau đi qua cầu thang dựng trên vách núi, những người đứng canh gác trong nhà gỗ cheo leo nhìn họ đều vui vẻ chào tạm biệt.

Cố Thần Vũ đi trước Đàm Đàm, chỗ nhỏ hẹp chỉ đủ một người di chuyển, anh đi trước bảo vệ tay nắm c.h.ặ.t t.a.y cô. Thỉnh thoảng nhỏ giọng nhắc nhở cẩn thận.

Mọi người đã đến điểm qua cầu, bắt đầu nối nhau đi qua. Khán giả đang ăn cẩu lương của Đàm Cố phu phụ, đột nhiên một bóng đen vượt lên che màn hình.

Tiếng hét vang lên sau đó màn hình rung lắc, chỉ nghe thấy âm thanh vội vã hoảng hốt lo sợ.

“A”

“Không…”

“Đàm Đàm nắm chặt đừng buông tay, nhanh nhanh đưa cô ấy lên.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Cố Thần Vũ…anh ấy bị đâm. Mau nhanh lên giúp anh ấy kéo Đàm Đàm lên.”
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 233: Chương 233



Quang cảnh hỗn loạn trước mắt may mắn có camera đi trước tình cờ quay lại toàn bộ sự việc. Diễn biến quá nhanh làm mọi người xung quanh không kịp trở tay.

Đến lúc lôi người cầm d.a.o ra khỏi Cố Thần Vũ thì mọi chuyện đã không kịp cứu vãn. Anh đã bị đ.â.m vào người, chính xác là vị trí trên n.g.ự.c ngay gần tim.

Anh camera đi sau Đàm Đàmđột nhiên dừng lại cúi xuống nhìn dây giày, sau đó người kín mít trùm áo đeo khẩu trang từ sau lưng cậu ấy vụt lên trước chen giữa, trong tay cầm d.a.o sắc nhọn lao thẳng về phía Đàm Đàm.

“Chết đi.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Đàm Đàmđi trước không nhìn lại phía sau, đúng lúc Cố ảnh quay ra nhắc nhở cô sắp xuống bậc thấy, phản xạ nhanh khéo cô ra che người chắn mũi dao.

Người kia còn không bỏ qua vươn tay muốn đẩy cô xuống núi. Cố Thần Vũ mặc kệ vết thương đang đổ m.á.u nắm chặt lấy tay Đàm Đàmkhông rời.

Nói thì chậm nhưng diễn biến xảy ra nhanh chóng, mới chớp mắt một cái đã xong rồi.

Đàm Đàmlơ lửng giữa không trung, may mà có anh nếu không bây giờ có lẽ cô đang ở dưới kia không rõ sống c.h.ế.t ra sao. Với độ cao thế này chỉ sợ lành ít giữ nhiều.

Nhìn gương mặt người đang cúi xuống, m.á.u từ vết thương trên người anh chảy xuôi xuống cánh tay, thấm ướt đỏ tươi nền áo sơ mi trắng. Sau đó chảy đến bàn tay hai người đang nắm chặt rồi nhỏ lên mặt cô.

Cô không biết thứ đang chảy ra trên mặt mình là gì, là m.á.u hay nước mắt. Chỉ thấy trước khi hình ảnh trước mắt phủ sương mờ ảo, nụ cười anh và sự dịu dàng vẫn hiện rõ như mọi ngày.

“Không sao có anh ở đây.”

Cố Thần Vũ nhìn cô gái mình yêu, hai hàng nước mắt phủ kín chảy dài mơ hồ nhìn hắn, điều này càng khiến lòng hắn đau hơn vết thương hiện tại.

Mỗi giọt nước mắt ấy như từng vết d.a.o cắt vào tim, khứa từng nhát từng nhát một. Khiến lồng n.g.ự.c hắn tắc nghẹn, chỉ cần thở thôi cũng khó khăn.

Trong giây phút trước khi nhắm mắt, nhìn cô ôm hắn nghẹn ngào nức nở. Hắn dùng hết sức lực đưa tay lau giọt nước trên khóe mi, như muốn vỗ về an ủi. Rất tiếc hiện tại hắn không thể ôm cô vào lòng được.

Khoảnh khắc cuối cùng hắn đã nghĩ may mắn tối đó mình dừng lại. Chỉ mong nếu hắn không thể gặp lại, hy vọng thời gian sau này cô mãi luôn an nhiên tự tại.

Đàm Đàmcố gắng giữ tỉnh táo, đôi tay cô đầy m.á.u của anh run run bấm điện thoại. Nước mắt vẫn chảy dài nhìn người đang chảy m.á.u không dừng, giọng run rẩy nói bằng giọng Tây Ban Nha với người trong điện thoại.

Người mặc đồ đen từ khi đ.â.m Cố Thần Vũ đã điên loạn kêu gào, còn muốn đẩy 2 người xuống thì người quay phim đã kịp thời giữ lại.

“Không…Cố Thần Vũ… tại sao anh lại làm vậy. Sao anh dám cứu cô ta…”

“Anh không thể…a…anh không được làm thế….”

“Tôi không cho phép anh làm như vậy…sao anh lại làm thế…không a…”

Minh Xuyên đứng lên lột nón áo mũ và khẩu trang của người đó xuống.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 234: Chương 234



Gương mặt trước mắt không ai ngờ đến chính là người quen, đại tiểu thư danh môn thế gia Hạ Uyển Thư.

Làm sao cô ấy có mặt ở đây, trong tổ chương trình mà không ai phát hiện ra.

Trạng thái cô ta không bình thường lắm, nhất là lúc nhìn thấy Cố ảnh chắn vết đ.â.m cho Đàm Đàm, gần như kích động trở nên điên dại muốn lao về phía anh.

Như thể không tin vào điều mắt mình đang chứng kiến. Sao anh có thể làm vậy, vượt khỏi sức chịu đựng, tâm lý gần như rơi vào trạng thái điên khùng.

“Tôi là người đã âm thầm dùng quyền lực của mình đứng ở phía sau để bảo vệ anh. Tôi không cho phép anh làm thế.”

“Cố Thần Vũ anh tỉnh lại cho tôi, người anh yêu và được phép ở bên cạnh chỉ có thể là tôi. Buông ra…không…”

Đàm Đàmbây giờ không rảnh để ý đến người con gái đang gào thét một bên. Cô nhờ Minh Xuyên nhanh chóng cõng Cố Thần Vũ qua bên cầu, trực thăng cấp cứu sẽ tới ngay lập tức.

Trên trực thăng Cố Thần Vũ tỉnh lại một lần, lúc này bác sĩ đang băng bó vết thương cho anh. Nhìn thấy cô không sao mới an tâm nhắm mắt thiếp đi.

Trong hoàn cảnh cấp bách rối loạn này không ai nghĩ đến làm sao ở 1 đất nước xa lạ, bằng cách nào Đàm Đàmcó thể điều động được trực thăng. Đến khi hai người biến mất trên bầu trời họ mới từ từ nhận ra điều này.

Mệnh Võng Hồng đừng mộng tưởng trở thành Minh Tinh: Nhìn Hạ Uyển Thư khiếp quá bây ơi, cô ta đây là vì yêu mà trở nên điên dại à. Còn đâu phong thái tiểu thư danh môn nữa chứ, không khác nào bà điên trong trại tâm thần. #Mong Cố ảnh bình an#

Không so sánh không đau thương: Bài học cảnh tỉnh cho đám fan cuồng. Làm ơn đừng có ảo tưởng nữa, hâm mộ cũng phải có lí trí một chút. Cầu trời Cố ảnh không sao. Thương anh. #Mong Cố ảnh bình an#

Người qua đường có tâm: Hu hu hu, lúc nhìn Cố Thần Vũ không chút do dự che chắn cho Đàm Đàm, khoảnh khắc ấy mị đau lòng quá. Sau đó nhìn m.á.u của anh ấy nhỏ xuống từng giọt từng rọt rơi trên gương mặt đầm đìa nước mắt của cô ấy. Thật sự tim nhói không kìm được nước mắt, bật khóc hu hu luôn. Thương Đàm Cố phu phụ quá. #Mong Cố ảnh bình an#

Page lập ra để đu couple mị thích: Không…làm ơn đừng mà. Đây có phải phim đâu sao lại cẩu huyết như vậy chứ. Otp nhà mị hu hu hu…#Mong Cố ảnh bình an#

Trạm dừng chân của bảo bối: Cầu mong Cố ảnh không sao. Nhưng hỏi thật có ai thắc mắc sao Đàm đại ca điều động được trực thăng ở đây không vậy? #Mong Cố ảnh bình an#

Tất tần tật về showbiz: Mới đầu gặp cảnh tượng kia làm hoang mang lo lắng ai mà nghĩ tới chứ. Bây giờ lầu trên nhắc mới để ý. Không những gọi được mà còn đến rất nhanh, vài phút sau đã có. Hỏi thật Đàm đại ca thật sự chỉ là chủ quán cơm, đánh c.h.ế.t tôi cũng không tin. #Mong Cố ảnh bình an#

Ăn dưa mỗi ngày: Chắc chắn không phải như vậy rồi, lầu trên chưa biết vụ trực thăng và xe quân đội đến Đàm Gia à. Hầu như mọi người theo dõi cô ấy đều biết nghề nghiệp của cô không đơn giản, chỉ là không biết chính xác đó là gì thôi. Fan cũng tò mò lắm. #Mong Cố ảnh bình an#
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 235: Chương 235



Đàm Đàmnói tổ chương trình cứ về nước trước, cô sẽ báo lại tình hình sau. Hạ Uyển Thư cũng bị đưa về theo.

Cô ta nào biết vừa mới xuống sân bay, cơn ác mộng của cô ta mới chính thức bắt đầu.

Cảnh sát và xe đậu ngay trước cổng ra vào. Hạ Uyển Thư vừa bước xuống máy bay đã có 4 người bao vây, còng tay phủ vải đen dẫn đi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc này biệt thự Hạ đang loạn hết cả lên. Vợ chồng chủ tịch Hạ cho người đến đón con gái nhưng điện thoại vừa báo lại, con gái bị xe cảnh sát dẫn đi.

Kế hoạch của chủ tịch Hạ là đưa con gái về trước, sau đó tìm được gia thế của Cố Thần Vũ sẽ đến nhà thương lượng. Cho dù đền bù bao nhiêu cũng được, chỉ cần họ chấp nhận bỏ qua.

Quản gia từ ngoài chạy vào, mặt hốt hoảng gấp gáp thông báo.

“Thưa lão gia…Cố…Cố phu nhân đến.”

Chủ tịch Hạ đang bực mình, nghe quản gia nói ấp úng càng tức hơn, giận dữ quát.

“Cố cái gì mà Cố, không nói rõ ràng thì cút. Đã tìm được gia đình cậu trai kia chưa?”

Quản gia đứng lại th* d*c, lúc này mới nói chậm được.

“Là đại phu nhân Cố gia, chủ tịch tập đoàn Hạ Gia, Hạ Ninh phu nhân.”

Chủ tịch Hạ vừa nãy còn hùng hổ dọa người, nghe thấy tên Hạ Ninh thì bàng hoàng hốt hoảng.

“Sao cô ta lại đến đây. Cố Hiên – Cố Huyên – Cố Thần Vũ. Chẳng lẽ cậu ta là con của Hạ Ninh và Cố Hiên.”

Chỉ cần nghe đến tên của người phụ nữ đó, đầu Hạ Quốc Tuân tự động hiện lên hình ảnh hai mươi mấy năm về trước. Một mình cô gái trẻ khiến đám thiếu gia Bắc Kinh phải sợ hãi quỳ xuống xin tha.

Khi đó ông chỉ là người bạn đi cùng vị thiếu gia kia, tình cờ chứng kiến cảnh tượng đó. Nhưng nó cũng đủ ám ảnh tâm lý, đến mức bây giờ nghe thấy tên cô ta, thì phản ứng đầu tiên là chạy.

“Đừng nói tôi ở nhà.”

Hạ phu nhân vừa thấy chồng ở đây, quay qua đã chỉ còn bóng lưng vội vã rời đi. Con dâu mẹ chồng ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra.

Còn chưa hồi thần thì một bóng người từ bên ngoài thong thả đi vào. Nhìn thấy hai người phụ nữ rồi đưa mắt nhìn xung quanh hỏi.

“Hạ Quốc Tuân ông ta đâu rồi.”

Hạ phu nhân mắt luôn đặt trên đỉnh, dù sao nhà mẹ đẻ của bà cũng là hào môn, gả vào gia đình chồng là tập đoàn lớn. Từ lâu cũng có tiếng nói trong vòng tròn thế gia Bắc Kinh. Nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ này, khí thế trong người như bị mất sạch.

Người phụ nữ trước mặt có gương mặt đẹp kinh diễm lấn át hết tất cả, vạn vật đều trở nên mờ nhạt kém sắc. Đôi mắt đuôi phượng sáng rực sắc bén khiến người nhìn không thể trốn tránh.

Cô ấy chỉ cần im lặng đứng đó không làm gì, phong thái tỏa ra cũng đủ để mọi người không thể xem thường. Người phụ nữ này là ai trước đây bà chưa được gặp.

“Tôi hỏi Hạ Quốc Tuân đâu?”
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 236: Chương 236



Con dâu Hạ thị là người nhanh nhạy, trong lúc mẹ chồng chưa kịp phản ứng đã đứng bên cạnh nhẹ nhàng lên tiếng.

“Cha chồng cháu hiện tại đi vắng không có nhà. Xin hỏi danh tính quý phu nhân là gì, khi về cháu nhất định sẽ nói cha liên hệ lại với cô.”

Hạ Ninh một mình đứng trước mặt hai người phụ nữ, phía sau là đám người làm Hạ thị đang nhìn mình.

Ánh mắt cô lạnh lùng, khí tức sát phạt quanh năm làm mọi người e sợ. Hạ Ninh cô không muốn ỷ thế h.i.ế.p người nhưng dám đụng vào con trai út thì phải gánh chịu cơn giận dữ của cô.

Giọng thanh lãnh chậm chạp vang lên, cố tình nói to cho người nào đó nghe.

“Nhắc với Cố Quốc Tuân là ông ta không dạy được con gái thì để tôi dạy ông ta cách làm người. Hậu quả do con cái gây ra, bố mẹ không thể chối bỏ và phải chịu trách nhiệm với hậu quả đó.”

Hạ Ninh nói dứt lời nhìn thẳng mắt Hạ phu nhân. Nụ cười mỉa nhếch lên đầy nguy hiểm, ánh mắt lóe tia tàn nhẫn, áp lực vô hình mang theo lạnh lẽo u tối bao trùm khắp không gian, ám ảnh Hạ phu nhân đến suốt đời.

“Nguyên tắc của tôi trước giờ không đánh phụ nữ và trẻ nhỏ. Nhưng có những người đáng đánh thì phải đánh.”

Nói xong Hạ Ninh dứt khoát vung tay tát thẳng vào mặt Hạ phu nhân. Tiếng vang vọng kéo dài trong không gian tĩnh lặng càng trở nên rõ ràng hơn.

“Bốp.”

“Mạnh Dĩnh cô dám xúi dục con gái mình bỏ thuốc con trai tôi, sau đó âm thầm đồng ý các việc làm xấu xa của cô ta. Ai cho cô lá gan làm chuyện đó, cô đã xin phép tôi chưa. Bài học cảnh báo lần trước dành cho Hạ thị chưa đủ để Hạ Quốc Tuân nhận ra lời cảnh cáo, hay ông ta mải mê nữ sắc bên ngoài không muốn quản Hạ thị nữa.”

“Con gái mình trở nên tệ hại như hiện tại thì người làm mẹ như cô không có tư cách chối bỏ trách nhiệm. Cô nên cảm thấy may mắn vì tôi không đánh phụ nữ, nếu không thì không đơn giản như vậy đâu.”

Mạnh Dĩnh cả đời được cưng chiều, bố mẹ bà không nỡ quát mắng chứ đừng nói dơ tay động chân. Vậy mà ngày hôm nay trước mặt con dâu, bà đã phải nếm trải toàn bộ, cả thêm sự tủi nhục chưa từng có.

Đến tận khi người phụ nữ kia rời đi bà vẫn không thể thốt lên một lời nào. Hoàn toàn bị khí thế lẫn phong thái của người ta áp đảo.

Về sau bà mới biết cái tát hôm nay mới chỉ là mở đầu cho chuỗi ngày tháng kinh khủng sau này. Danh tiếng lẫn sự tàn nhẫn của Hạ Ninh bà chính thức được trải nghiệm.

Hạ Ninh rời đi đồng nghĩa với việc số phận của Hạ thị cũng được quyết định.

Chủ tịch Hạ Quốc Tuấn trốn ở trên lầu nhìn ác ma đáng sợ kia lên trực thăng, vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì điện thoại kêu liên tục.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ông biết lần này xong rồi, không thể cứu vẫn tình hình được nữa.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 237: Chương 237



Chỉ vài tiếng sau đó cổ phiếu tập đoàn Hạ thị rớt giá, các chiêu trò sau lưng bị khui ra ánh sáng.

Giữa trưa chủ tịch Hạ thị bị cảnh sát đến tận nhà bắt giữ mang đi vì tội tham ô công quỹ và sử dụng trao đổi tiền trái phép.

Một ngày còn chưa kết thúc nhưng tất cả mọi người đều biết Hạ thị chính thức bị xóa sổ khỏi vòng tròn thế gia.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nguyên nhân chính là do sự ngu dốt của cô con gái duy nhất trong nhà, công chúa showbiz Hạ Uyển Thư.

Sau đó gia thế của Cố Thần Vũ cũng được mọi người đồn đoán. Càng biết nhiều mọi người càng nghẹn họng, chỉ có thể câm nín tiêu thụ thông tin.

Thiếu gia giấu mặt còn lại của Cố gia, ông nội giữ chức vụ trong ủy viên bộ thường vụ, bố và anh trai đang làm trong bộ máy trung ương.

Người thừa kế tương lai tập đoàn top 1 Hạ Gia. Có tầm ảnh hưởng chiếm thị phần đứng đầu, nắm trong tay 68% GDP cả nước.

Hơn nữa cậu ấy có một người mẹ rất trâu bò. Người phụ nữ giàu nhất hành tinh, một mình xây dựng đế chế Hạ Gia hùng mạnh. Top 2 tập đoàn lớn nhất Thế giới.

Người trong giới giải trí: Cố ảnh đế thật là biết cách ẩn mình. Chúng ta cần ngồi lại xem xét bản thân có từng làm điều gì không phải với cậu ấy không. Nực cười thay Hạ Uyển Thư vừa vào giới giải trí lại dám mở miệng tuyên bố cô ta chống lưng cho Cố Thần Vũ. Đến lúc cuối cùng vẫn còn tin vào điều hoang tưởng đó. Ai cho cô ta tự tin như vậy, bây giờ đã trở thành trò cười cho thiên hạ.

Hạ Ninh khi nhìn thấy con trai út bị đâm, thì người có trái tim sắt đá mạnh mẽ, yêu nữ phố Wall nổi tiếng tàn nhẫn cũng không thể chịu được lòng nhói đau. Giây phút ấy cô gần như muốn phá hủy toàn bộ Hạ thị ngay lập tức.

Lúc còn đang liên hệ với bộ ngoại giao và quốc phòng để mở đường bay khẩn, cấp phép trực thăng tư nhân Hạ Gia ra ngoài lãnh thổ để nhập vào nước X.

May mắn cô bé Đàm Đàmđã gọi trực thăng đưa Mưa nhỏ đi cấp cứu. Cô mới có thể tạm thời hít thở được.

Đàm Đàmngồi bên ngoài phòng phẫu thuật, kiên cường chống đỡ đến giây phút cuối cùng.

Đầu óc cô lúc này tỉnh táo hơn bao giờ hết, biết mình phải làm gì tiếp theo, kế hoạch các bước phân định lập sẵn trong đầu.

Cuộc sống trước khi gặp anh là thư viện, sách vở và máy móc. Đôi lúc cả tháng không ra khỏi phòng thí nghiệm, cứ để thời gian trôi qua. Sức hút của dự án luôn làm cô chìm đắm vào trong đó, không còn tâm trí đâu để ý xung quanh.

Cô là người lí trí, cảm xúc gần như không bị bất kỳ điều gì tác động. Cho dù gặp hoàn cảnh khó khăn nào, nguy hiểm rình rập ngay bên cạnh cũng không làm cô d.a.o động.

Nhưng khi nhìn thấy mẹ của anh vội vã xuất hiện, phía sau là bố và anh trai đi cùng. Ngay khoảnh khắc được vòng ôm ấm áp ấy bao lấy, cô đã không kìm được phơi bày hết yếu đuối, nước mắt tự động tuôn trào. Đôi tay vương đầy m.á.u run run ôm lấy điểm tựa duy nhất.

“Cảm ơn con đã bên cạnh Vũ, không sao đâu cô ở đây rồi.”

May mắn Cố Thần Vũ phản xạ nhanh, vết thương tuy sâu nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Sau khi anh được điều trị đã dùng máy bay Hạ Gia bay thẳng về nước.

Thông qua phòng làm việc, fan Nốt Chu Sa và giang cư mận hóng dưa biết tình trạng hiện tại của Cố ảnh. Anh đang điều dưỡng vết thương tại tư gia, sức khỏe tạm ổn định, cảm ơn sự quan tâm của mọi người.

Một thời gian sau đó Đàm Cố phu phụ như biến mất khỏi giới giải trí. Thông tin của hai người không để lộ ra ngoài dù chỉ là tiếng gió.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 238: Chương 238



Kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc trước sự quan tâm nồng nhiệt của dân tình hóng dưa. Mọi người bắt đầu đặt cược học bá suất sắc nhất năm nay sẽ thuộc về Thanh Hoa hay Bắc Đại. Đối thủ trời chọn sẽ có màn đấu giao hữu độc đáo nào để cướp nhân tài về tay.

Ngay trong thời khắc quan trọng, một bài đăng của người bình thường đột nhiên trở nên nổi tiếng trên quảng trường. Không những lọt vào hotsearch mà còn bá chiếm hạng thứ 2 trong bảng giải trí.

Hastag #Thanh Hoa chơi chiêu dựa người thành công thuyết phục được thủ khoa#, bài vừa mới đăng dân tình hóng dưa lập tức chạy vào gặm.

Theo như chủ nhà nói mình là bạn của thủ khoa năm nay, cậu ấy đã chứng kiến khả năng thao túng tâm lý điêu luyện của 2 trường. Nhưng người chiến thắng cuối cùng thuộc về Thanh Hoa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lý do chính là có khả năng thần tượng của học bá sẽ về dự thính tại trường, vài năm trước đã từng xảy ra một lần nên năm nay có thể sẽ tiếp tục.

Họ còn nói bên phía trường đang thuyết phục mời người về giảng dạy một kỳ mấy buổi, đặc biệt là chuyên ngành khoa học kỹ thuật có thể được chấp thuận.

Đại Học Bắc Kinh không mạnh về khoa học bị chậm 1 nhịp. Chưa từng mời được người về trường lỡ lần 2. Cuối cùng chỉ đành tiếc nuối trong lòng nhìn thủ khoa rơi vào tay Thanh Hoa.

Ngay khi á khoa nghe thông tin như vậy đang có ý định quẹo sang Thanh Hoa, may mắn kịp thời nắm được thông tin kéo người về lại được. Trùng hợp thay Bắc Đại cũng dựa vào người đó thành công vớt vát được tỉ số thua.

Cùng ngày hôm đó vào buổi tối trăng thanh mát mẻ thích hợp uống trà buôn chuyện. Có một blogger đăng tin mới khiến cộng đồng mạng quan ngại độ chính xác của trái dưa này.

Nội dung được ghi rõ ngay từ tựa đề: #Thanh Hoa Bắc Đại nắm tay nhau tổ chức tiệc chào mừng tân sinh viên#. Giang cư mận mới chỉ đọc qua chưa cần suy luận đã biết trái dưa này bở.

Kỳ phùng địch thủ truyền kiếp lý nào lại cùng nhau kết hợp tổ chức chung được. Năm nào mà chả có màn phân cao thấp về độ hoành tráng của buổi lễ. Anh 1 phân tôi cũng phải 1 phân, không thể kém dù chỉ 1 li.

Hai bên chỉ cần có không khí yên bình hòa ái đã khó, trường hợp chủ thớt đưa ra ngay cả mặt trời mọc hướng Tây cũng không có khả năng.

Bở…chắc chắn là bở. Chúng tôi dễ bị dắt mũi vậy sao. Hừ! Dù dưa đang ít nhưng cũng không thể nào ăn bừa.

Ăn dưa cũng phải có phong thái của người ăn dưa, đây là quy tắc gặm dưa của chúng tôi nha!

Mới chê hôm trước hôm sau toàn bộ dân thị đều nối gót vội vàng nhặt trái dưa mình vứt lên gặm lại. Bởi vì Thanh Hoa Bắc Đại thật sự ôm nhau vui vẻ tổ chức tiệc mừng tân sinh viên.

Nhân phẩm mặt mũi gì tầm này nữa. Nhanh chân còn kịp xí chỗ bà con ơi!
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 239: Chương 239



Câu chuyện này khiến cộng đồng mạng sôi sục không yên, mọi người đều góp viên cạch lót dép ngồi hóng. Cảnh tượng nhộn nhịp thú vị thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.

Lễ chào mừng của các trường đều được tổ chức cùng ngày. Từ đầu 2 trường đều cứng rắn trong vấn đề này, không bên nào chịu nhường bên nào.

Nhưng người chỉ có một, cho dù sáng Thanh Hoa chiều Bắc Kinh cũng không thể chấp nhận đứng sau. Biện cách cuối cùng chỉ còn cách gộp chung vào cùng tổ chức.

Ngay cả việc chọn địa điểm cũng được bốc thăm quyết định là đủ hiểu tại sao họ lại được chọn xếp vào một cặp kỳ phùng địch thủ.

Bắc Đại năm nay lấy được tư cách đăng quang, nhưng khi Thanh Hoa yêu cầu sinh viên của mình đều có thể tham dự, số lượng không biết trước nhưng phải đảm bảo sinh viên muốn tham dự đều được dự thính.

Phía Bắc Đại im lặng không phản hồi. Ai cũng biết khuân viên trường Thanh Hoa lớn gần gấp 3 Bắc Đại. Hơn nữa xây dựng hồ nhân tạo đã chiếm mất diện tích khá nhiều. Họ đây là cố tình làm khó, nhưng không thể nào phản bác được.

Nếu để sinh viên Thanh Hoa vào nhưng sinh viên trường mình phải nhường chỗ, điều đó là không thể. Cuối cùng đành để đối thủ vừa có thủ khoa vừa được tổ chức.

Sinh viên Thanh Hoa reo hò thắng lợi, việc này còn mang lại nhiều vui sướng hơn so với cướp thủ khoa về trường.

Hai trường đang xếp ghế tại địa điểm rộng nhất Thanh Hoa. Bên phía Bắc Đại yêu cầu tự mình mang ghế đến, vì phía sau ghế của họ khắc tên PKU, đây là tên viết tắt của trường.

Bắc Đại đang tuyên bố rằng chúng tôi không phải đến nhờ, mà vai trò đều bình đẳng ngang nhau. Đây là cả hai cùng kết hợp.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hình ảnh thú vị được chia sẻ rộng rãi trên mạng, sinh viên hai bên mặc áo trường mình chia ra làm đôi. Thanh Hoa đang xếp ghế trắng, bên cạnh là ghế vàng của Bắc Kinh.

Không khí thân ai lấy no anh làm việc anh tôi làm việc tôi, còn chỉ huy đếm số lượng ghế rõ ràng không hơn không kém làm giang cư mận cười bò.

Hastag #Tình thương mến thương của anh em Thanh Bắc# mang đến bao tiếng cười cho mọi người, một đường thẳng đi vào bảng hotsearch.

Cộng đồng mạng có vẻ rất thích thú trước chuyện lạ này, hăng hái nhiệt tình ăn dưa mang lưu lượng đến cổ vũ cho sự mạnh dạn phá cách lần này của họ.

Tiên nữ trà sữa ngụp lặn trong page dạo: Bổn tiên ngao du bốn biển nhưng lần này thật sự bị cảnh tượng trước mắt thu hút. Hóa ra không có kẻ thù nào là vĩnh viễn, chỉ là xem lợi ích đó lớn đến đâu. Hay lắm bổn tiên càng tò mò “người” khiến hai đối thủ chấp nhận nhường nhau như vậy là ai.

Lập acc để ăn dưa không sợ gặp người nhà: Có một ngày bạn thấy con hổ chúa tể rừng xanh và sư tử vua đồng cỏ ngồi cùng nhau. Sư tử dịu dàng đưa tay vuốt râu hổ, hổ yêu thương chạm nhẹ bờm sư tử. Oa cảnh tượng này thật là kiệt tác nghệ thuật *vỗ tay*.
 
Back
Top Bottom