Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 440



Hạ Trừng Trừng xoa cằm suy nghĩ:

“Nhưng mà điểm khiếp sợ của mọi người có thể không phải là anh ẩn hôn, mà là em ẩn hôn?

Nếu loại bỏ tứ tiểu hoa như em, chỉ riêng chuyện anh ẩn hôn, khả năng cũng không đủ đẳng cấp để Máy nghiền dối trá tung tin nóng thấp nhất đâu…”

Tạ Tri Hành: ???

Rất tốt, anh vốn dĩ là loại dưa lớn nhất bên Hạ Trừng Trừng, loại dưa đỉnh lưu này.

Không nghĩ rằng anh đã không còn sạch sẽ.

Hiện tại, không có Hạ Trừng Trừng, ngay cả mắt Máy nghiền dối trá cũng không thể lọt vào!

Tuy rằng Hạ Trừng Trừng không nói rõ, nhưng ánh mắt Tạ Tri Hành nhìn cô, viết đầy đủ rằng “Anh không xứng làm dưa của em, anh không xứng làm dưa của em, anh không xứng làm dưa của em…”

Tạ ảnh đế muốn ngồi xổm ở góc tường, muốn vẽ tranh hình xoắn ốc.

“Ai nha.”

Hạ Trừng Trừng xoa xoa khuôn mặt của Tạ Tri Hành, an ủi nói:

“Ông xã, chúng ta có thể yêu đương ngầm trước mà! Yêu đương ngầm cũng rất thú vị đó! Siêu k1ch thích! Ông xã, anh đừng tức giận mà…”

Nhưng Tạ Tri Hành cảm giác mình nghe không vào nữa, trong lòng rất đau buồn.

Anh rầu rĩ muốn rời đi, đột nhiên, bên ngoài đột nhiên vang lên giọng nói của Kim Nhất Phàm.

“Chị họ! Em cũng muốn xem ‘Thiếu niên ngân hà’!

Trong sân khấu sơ kỳ có em đúng không! Em muốn xem em có đẹp trai hay không!”

Bước chân Kim Nhất Phàm nhẹ nhàng, ba bước thì mới hai bước đã đến cửa phòng âm thanh, đang muốn đẩy cửa đi vào.

Trong phòng âm nhạc ánh sáng lờ mờ, Tạ Tri Hành vẫn duy trì tư thế với Hạ Trừng Trừng.

Kim Nhất Phàm vừa đẩy, cánh cửa đúng lúc chống vào lưng Hạ Trừng Trừng, Tạ Tri Hành đột nhiên tối sầm mặt, cứng rắn đẩy cửa trở về!

Kim Nhất Phàm: ???

DTV

Kim Nhất Phàm nghiêng đầu, cái trán hiện dấu chấm hỏi:

“Chị họ, chị làm gì vậy?”

Trong phòng âm thanh, trán Hạ Trừng Trừng cũng hiện dấu chấm hỏi, thấp giọng nói:

“Tạ Tri Hành, anh làm gì vậy?”

Bởi vì lúc đầu khe cửa có một tia sáng, làm cho trong phòng âm thanh không có bật đèn cũng mơ hồ có thể nhìn thấy dáng vẻ, nhưng Tạ Tri Hành ấn một cái, phòng âm thanh rơi vào một mảnh đen kịt.

Cướp mất thị giác làm cho các giác quan khác trở nên nhạy cảm hơn.

Hạ Trừng Trừng cảm giác vành tai lạnh như băng của mình đột nhiên tràn vào luồng khí ôn nhuận, người đàn ông đột nhiên đến gần như mang theo dòng điện khiến người ta run rẩy, tim đập nhanh.

Tạ Tri Hành trầm giọng, giọng điệu ái muội:

“Phu nhân, không phải em nói muốn yêu đương ngầm sao?

Bây giờ, đúng lúc có thể yêu đương ngầm đó!”

Cái gì?

Người đã ở bên ngoài còn yêu cái gì mà yêu!

Hơi thở ấm áp xung quanh làn da khiến trái tim Hạ Trừng Trừng tê dại ngứa ngáy, hai chân có chút nhũn ra.

Cô không nhìn thấy rõ cái gì, lại cảm giác hơi thở nồng đậm của Tạ Tri Hành ngày càng đến gần, mang theo tiếng th* d*c tràn đầy hormone, làm cho tim người ta đập nhanh.

Cửa giữa môi và răng bỗng nhiên phủ lên một tầng mềm mại lạnh lẽo, lặp lại vuốt v e nhiều lần, hướng dẫn, dễ dàng cạy mở hàm răng của cô, công thành đoạt đất, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Hạ Trừng Trừng cảm giác mình dường như cô đang ở trên mây, đứng cũng không vững.

Chân mềm nhũn, suýt chút nữa phải dựa vào cánh cửa trượt xuống.

Tốc độ của Tạ Tri Hành cực nhanh, rõ ràng anh cũng không nhìn thấy gì, lại chuẩn xác không sai mà kéo vòng eo mảnh khảnh không xương của Hạ Trừng Trừng lên, ôm vào trong ngực.

Kim Nhất Phàm bên ngoài hoàn toàn không biết trong phòng thu âm đã xảy ra chuyện gì, còn đang la hét.

“Chị họ? Chị họ? Rốt cuộc chị đang làm cái gì vậy!

Sao lại không cho em đi vào! Em cũng muốn xem! Cho em vào đi nha.”

“Chị…”

Hạ Trừng Trừng bị hôn đến không thể thở được, đừng nói chi đến nói lời.

Bị cướp mất hơi thở làm cho lồng n.g.ự.c của cô kịch liệt phập phồng, ngay cả áo ngủ tơ lụa rộng bao bọc cũng kịch liệt rung động.

Trong mắt Tạ Tri Hành hiện lên một tia cười xấu xa, hôn lên cánh môi cô… Ở trên da thịt trắng nõn, hạ xuống một chút điểm hồng khiến người ta mặt đỏ tai hồng.

Hạ Trừng cắn chặt cánh môi, khó khăn mới nhịn được tiếng kêu mềm mại trong giọng nói.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 441



Cô muốn trả lời để Kim Nhất Phàm đi sớm một chút, nhưng hô hấp của cô rất nặng, giọng nói đều bị kẹt trong cổ họng, cô sợ vừa mở miệng, liền nói ra những lời khiến người ta suy nghĩ lung tung.

Mà Tạ Tri Hành phía trước đè cô dường như hoàn toàn không coi Kim Nhất Phàm bên ngoài là một chuyện, còn làm mãnh liệt hơn.

“Chẳng lẽ là khóa cửa hỏng rồi?”

Ở cửa, Kim Nhất Phàm xoa cằm suy nghĩ, vừa lúc nhìn thấy dì Lưu ở đầu cầu thang, liền chào hỏi:

“Dì Lưu! Phòng âm thanh trên lầu ba không mở được, dì có chìa khóa không?”

“Mở không được sao?”

Vẻ mặt dì Lưu nghi ngờ, cửa phòng âm thanh không khóa mà, sao đột nhiên lại bị khóa lại chứ?

“Biểu thiếu gia, cậu chờ một chút, dì đi lấy chìa khóa dự phòng.”

DTV

Trong cửa phòng, màn kiều diễm mập mờ vẫn tiếp tục.

Phòng thu âm cách âm rất tốt. Hạ Trừng Trừng bị ép dán vào cửa phòng âm thanh, cho dù nghe không rõ, cũng có thể thông qua rung động mà lờ mờ cảm giác Kim Nhất Phàm bên ngoài đang nghĩ biện pháp phá cửa.

“Tạ Tri Hành, anh mau dừng lại! Mấy người dì Lưu muốn đi vào.”

Hạ Trừng Trừng thở hổn hển, bởi vì cả người mềm nhũn, tiếng quát lớn cũng tràn đầy hương vị tình d ục.

Nhưng đây đã là câu duy nhất thốt ra được khi lý trí lung lay sắp đổ.

Phản kháng và từ chối… thường càng có thể gợi lên h*m m**n chinh phục của một người đàn ông.

Môi Tạ Tri Hành lưu luyến ở khóe môi cô, hôn điểm điểm bên ngoài thâm tình, nói không chút để ý.

“À, không phải vẫn còn chưa đi vào sao?”

Hai người không nghe được âm thanh bên ngoài, nhưng lại có thể nghe được tiếng chìa khóa kim loại cắ m vào cửa.

Hạ Trừng Trừng bị Tạ Tri Hành đè lại, nhưng lỗ chân lông sau lưng đều dựng thẳng lên.

Đã đến lúc này! Tạ Tri Hành còn không buông tha cô nữa!

Khóa cửa mỗi lần chuyển động một chút, làm cho tim Hạ Trừng Trừng đập càng kịch liệt hơn một chút. Năm ngón tay cô nắm chặt sofa bên cạnh, giống như sắp không kiên trì nổi nữa.

Bên ngoài, dì Lưu cắm chìa khóa, xoay hai vòng, nghi ngờ nói: “Không đúng, cửa này không khóa mà.”

“Không khóa sao?” Kim Nhất Phàm sửng sốt: “Vậy sao không mở được chứ.”

Hai người không hiểu rõ nguyên nhân, Kim Nhất Phàm dứt khoát hung ác:

“Mở không được thì thôi, chị họ còn bị nhốt ở bên trong, để tiểu gia đánh văng bọn này ra.”

Cơ thể của người trẻ tuổi cường tráng, chỉ đụng một cái cửa mà thôi!

Kim Nhất Phàm lấy hết sức lực, súc lực bắp chân nhắm ngay vào cửa phòng thu âm…

Trong cửa phòng, tim Hạ Trừng Trừng đập nhanh hơn.

Vừa rồi dì Lưu mở khóa cửa, cửa phòng âm thanh cũng nới lỏng một chút, Hạ Trừng Trừng nghe thấy rõ ràng Kim Nhất Phàm muốn đập cửa vào.

Cô lập tức vỗ vào cơ n.g.ự.c cứng rắn của Tạ Tri Hành, muốn anh nhanh chóng dừng lại.

Nhưng dường như tên gia hỏa này lại hoàn toàn không nghe thấy, còn gia tăng nụ hôn giữa hai người!

Đầu lười cố ý thừa dịp nàng lơi lỏng mà xâm nhập vào, làm cho người ta khó lòng phòng bị, rồi lại nhịn không được đắm chìm trong đó.

Cả người Hạ Trừng Trừng bởi vì run rẩy mà tê dại không chịu nổi, giống như nước bị Tạ Tri Hành ôm chặt vào trong ngực.

Cái gì mà trần nhà hệ nam thần cấm dục! Những fans hâm mộ ở trên mạng đều viết bậy cả, đây rõ ràng chính là mặt người dạ thú, văn nhã bại hoại mà!

Trong nháy mắt cửa nhấc lên, trái tim Hạ Trừng Trừng thật muốn khóc lên.

Kim Nhất Phàm bên ngoài khởi xướng xung phong, muốn đập cửa mà xông vào…

Ngay trong nháy mắt đó, Tạ Tri Hành đột nhiên thu hồi nụ hôn sâu, chỉ như chuồn chuồn lướt qua ở cánh môi Hạ Trừng Trừng một chút, sau đó nhanh chóng ôm eo cô, đẩy sang một bên, tay kia nhanh chóng mở cửa phòng âm thanh.

Kim Nhất Phàm cứ như vậy bất ngờ không kịp đề phòng mà đ.â.m vào, không kịp phanh lại, bởi vì quán tính lảo đảo ngã xuống đất phòng thu âm!

“Ai da…”

Kim Nhất Phàm ôm cánh tay của mình oán giận:

“Chị họ, em gọi chị nhiều lần như vậy, sao chị lại không trả lời em? Anh họ? Sao anh cũng ở đây.”

Kim Nhất Phàm nhìn thấy Tạ Tri Hành cũng ở đây, nhanh chóng đứng lên, trong đầu nho nhỏ nghi ngờ lớn lớn.

Hạ Trừng Trừng còn chưa kịp đổi từ trạng thái vừa rồi lại, vành tai ửng đỏ, vội vàng khép áo choàng nhung lại, che cảnh xuân ở trên bả vai đi.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 442



Tạ Tri Hành ho khan hai tiếng: “Máy chiếu hỏng rồi, anh đến sửa.”

“Anh còn có thể sửa đồ gia dụng sao?”

Kim Nhất Phàm đặt ra nghi vấn:

“Rõ ràng ngay cả máy chiếu dùng thế nào anh cũng không biết mà…”

Dì Lưu chỉ nhìn lướt qua hai người một cái, lập tức hiểu rõ nguyên nhân, vẻ mặt dì Lưu nghẹn cười, kéo tay áo Kéo Kim Nhất Phàm.

“Biểu thiếu gia, vừa rồi không phải cậu muốn uống nước dưa hấu sao?

Lúc xem phim thích hợp nhất là uống cùng nước dưa hấu, tôi đi ép nước giúp cậu, cậu xuống khiêng giúp tôi hai quả dưa hấu.”

“Dưới lầu có đầu bếp Trương mà! Dì có thể gọi ông ấy giúp.”

Bạn học Kim Nhất Phàm vẫn khá tò mò chuyện anh họ mình lại biết sửa thiết bị điện.

“Ông già kia, nào có phải loại tiểu soái ca có sức lực lớn như cậu.”

Dì Lưu nói năng hùng hồn, đầy lý lẽ:

“Biểu thiếu gia, cậu trẻ tuổi lại có sức sống như vậy, một thân cơ bắp đẹp trai! Cũng không muốn giúp bà già như dì sao.”

DTV

Kim Nhất Phàm vốn không có hứng thú, nhưng nghe hai câu này của dì Lưu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, khóe miệng bất giác nhếch lên, lại không đ è xuống được, vì thế ra vẻ thâm trầm nói:

“Ừm, tôi… cơ bắp, tôi thật sự rất đẹp trai sao?”

Dì Lưu trợn tròn mắt nói dối:

“Rất đẹp trai! So với cơ bắp của tiên sinh còn đẹp hơn.”

Khóe môi Kim Nhất Phàm khẽ nhếch lên:

“Nếu dì đã nói như vậy rồi, thì tôi sẽ làm người đàn ông mạnh mẽ nhất trong nhà! Tôi sẽ mang giúp dì hai quả vậy.”

Nói xong, vẻ mặt Kim Nhất Phàm không thể chờ đợi mà được khoe cơ bắp, vui vẻ bị dì Lưu lừa xuống lầu.

Nhìn bóng lưng Kim Nhất Phàm đi xa, Hạ Trừng Trừng mới thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi cũng kiểm tra tim đập quá rồi! Hạ Trừng Trừng cảm thấy lúc mình bạo dưa lẻn, tim cũng không đập nhanh như vậy!

Phía sau, Tạ Tri Hành lại dựa vào khung cửa phòng âm thanh, nhàn nhã nói:

“Dì Lưu nói bậy.”

Hạ Trừng Trừng sửng sốt: “Cái gì?”

“Rõ ràng cơ bắp của anh cường tráng hơn.”

Anh lại nói thêm một câu: “Em sờ qua là biết liền.”

Hạ Trừng Trừng: ???

Cô không muốn biết!

Anh em bà con nhà này có d*c v*ng thắng bại quá!

Tạ Tri Hành thấy thế, cười nhẹ, anh đột nhiên tiến lên, một tay ôm lấy vòng eo của Hạ Trừng Trừng, một tay không chút để ý lau sạch một tia nước trong suốt trên khóe miệng của cô:

“Nhưng mà, phu nhân nói rất đúng.”

“Yêu đương ngầm, quả nhiên rất thú vị nha.”



Ngày hôm sau, Hạ Trừng Trừng không đi Thiên Thịnh, cũng không đi chụp dưa.

Chủ yếu là do mệt mỏi.

Thì ra là thiếu nợ, nói chung vẫn phải trả.

Tối hôm qua Tạ Tri Hành không biết như thế nào, đột nhiên nhớ tới chuyện Hạ Trừng Trừng và Mạnh Như Yên “bịa đặt” anh ở núi Tam Nương Nương.

Vì thế, để chứng minh đây là tin đồn, Tạ Tri Hành làm cả đêm…

Đến rạng sáng hôm nay cô mới tạm thời được nghỉ ngơi.

Hạ Trừng Trừng nằm trên giường, cảm giác thân thể nhỏ bé của mình sắp tan rã thành từng mảnh.

Mà tối hôm qua lăn lộn lâu như vậy, hai giờ sau, Tạ Tri Hành cũng giống như người không có việc gì, thay một thân âu phục thẳng tắp, đeo cà vạt màu xanh đậm, tinh thần phấn chấn đi làm.

Không hổ là đại ác ma, không hổ là Cuốn vương!

Hạ Trừng Trừng nghỉ ngơi một lúc lâu, chạng vạng, ăn cơm trưa dì Lưu đưa tới, mới có tinh thần lướt xem tin tức trên mạng.

Nói chung vẫn là Tinh Không tuyên bố phá sản.

Từng tham vọng trở thành công ty kinh tế idol số 1 trong nội bộ, cuối cùng lại thất bại thảm hại.

Nghệ sĩ Tinh Không rất nhiều, đa số các minh tinh nhỏ sẽ lấy giá thấp hơn để chuyển sang ký hợp đồng với công ty khác. Cũng bởi vì nữ đoàn Tinh Không sớm chào đón, Hạ Luật Luật đã ký hợp đồng với Thiên Thịnh.

Liên tiếp, hiệp ước chỉ còn lại hai tháng của Hạ Trừng Trừng cũng chuyển sang tên Thiên Thịnh.

Khi Weibo official của Thiên Thịnh tuyên bố ký hợp đồng với Hạ Trừng Trừng, giới giải trí chấn động một chút.

Vậy mà Trừng tỷ lại vào Thiên Thịnh nha! Thật tuyệt vời nha! Thiên Thịnh thật sự biết kinh doanh nghệ sĩ mà!]
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 443



[Tinh Không lúc trước còn muốn đưa Trừng tỷ đi làm thí sinh gì đó, đầu óc có phân sao, muốn Thiên Thịnh kinh doanh thật tốt!]

[Tôi còn tưởng rằng Trừng tỷ muốn lui vòng kế thừa gia sản chứ, còn muốn lăn lộn trong giới giải trí à?]

[Vô cùng nghi ngờ Trừng tỷ sẽ không lui vòng, chuyển sang làm nhà làm phim, sau đó lại dùng nhân khí của mình kéo dự án mới (Bushi) về]

[Ha ha ha, lầu trê, suýt chút nữa cô đã chỉ ra ‘Thiếu nữ ngân hà’ và ‘Tiên quyết’!]

[Vậy cũng rất tốt, ít nhất dự án Trừng tỷ đầu tư đều rất tốt! Trừng tỷ làm nhà đầu tư cũng rất giỏi nha ~]



Cư dân mạng rất hài lòng với công ty mới của Hạ Trừng Trừng, Nhất tỷ của Tinh Không đã từng vào Thiên Thịnh, cũng coi như là có một nơi tốt hơn.

DTV

Một điều khác khiến cư dân mạng tò mò chính là ca sĩ nhạc rock and roll của Tinh Không, Phạm Tư Hàng.

Phạm Tư Hàng cũng là trụ cột của Tinh Không, danh tiếng không thua kém Hứa Triệt, trong giới rock and roll thế hệ mới hiện nay, nói anh ta là thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất.

Trong thế giới âm nhạc, rock and roll hơi nhỏ hơn, nhưng Phạm Tư Hàng là rất nổi tiếng, rất nhiều công ty muốn ký hợp đồng với anh ta.

Trong đó, người muốn ký hợp đồng với Phạm Tư Hàng nhất chính là Giải trí Hàn Thiên.

Sau khi liên tiếp mất đi hai trụ cột lớn Diệp thi văn và Hoài Dương, Hàn Thiên đã từ thần đàn top 2 rơi xuống, tuy rằng còn có tài nguyên, nhưng không có nghệ sĩ xứng đôi, tài nguyên đều phải đưa vô ích cho người khác, rất đáng xấu hổ.

Cho nên, Tinh Không ngã xuống, Hàn Thiên thấy vậy vô cùng vui mừng, còn muốn nhặt của hời.

“Nhưng trước mắt mà nói, có chắc là Phạm Tư Hàng muốn ký hợp đồng với chúng ta hơn.”

Trong phòng làm việc, Hạ Trừng Trừng và quản lý cấp cao của Thiên Thịnh thảo luận vấn đề ký tên, lãnh đạo cấp cao Thiên Thịnh nhất trí cho rằng, trừ Hạ Trừng Trừng, nghệ sĩ có tiềm lực nhất của Tinh Không chính là Phạm Tư Hàng.

Hạ Trừng Trừng nhàn hạ ngồi trên ghế ông chủ, bút điện dung trong tay nhẹ nhàng vỗ nhịp trên mặt bàn.

“Người đại diện của Phạm Tư Hàng đã liên lạc với chúng ta sao?”

“Đúng vậy,”

Hầu Bác Siêu nói:

“Phạm Tư Hàng rất hứng thú gia nhập vào Thiên Thịnh, thậm chí sằn sàng tự hạ giá mình xuống.”

Hạ Trừng Trừng khẽ cười: “Thật ra anh ta đã phòng ngừa chu đáo rồi.”

Phòng ngừa chu đáo cái gì? Phòng ngừa chu đáo cái gì chứ?

Sắc mặt của các lãnh đạo cấp cao của hội nghị qua điện thoại lộ vẻ mờ mịt.

Hạ Trừng Trừng cũng lười giải thích, nói với Hầu Bác Siêu:

“Ký hợp đồng không thành vấn đề, hơn nữa còn chia hai tám, tiêu chuẩn cao nhất của nghệ sĩ hạng nhất chúng ta.”

“Không cần sao?”

Hầu Bác Siêu nghi ngờ:

“Anh ta tự nguyện hạ thấp giá trị mình tới đây, Hạ tổng, nghệ sĩ chúng ta cũng không thiếu một mình anh ta đâu.”

Từ trước đến nay Hầu Bác Siêu không muốn ký hợp đồng với nghệ sĩ hạng nhất, bởi vì bọn họ tăng lên cửa không gian nhỏ, mà chia làm đãi ngộ lại rất cao.

Biến phế thành bảo vật, mới là phương thức dẫn người mà Hầu Bác Siêu thích nhất.

“Không sao cả, ở phương diện này không cần phải hà khắc anh ta, đến lúc đó công bố ký hợp đồng, còn có thể giành được một danh tiếng tốt!

Chúng ta có thể hạ thấp tiêu chuẩn, nhưng mà phải tăng tiền phạt vi phạm hợp đồng lên…”

Hạ Trừng Trừng giảo hoạt cười:

“Một khi nghệ sĩ xuất hiện tin tức tiêu cực, qua xác nhận thuộc về vấn đề đạo đức hoặc pháp lý, như vậy cần phải trả một trăm triệu tiền phạt vi phạm hợp đồng.”

“Một trăm triệu?” Các lãnh đạo cấp cao mở to mắt.

Hạ Trừng Trừng:

“Không chỉ có Phạm Tư Hàng, tất cả các hợp đồng ký kết tiếp theo, kể cả lúc gia hạn các hợp đồng tiếp theo, đều phải dựa theo tiêu chuẩn này.”

Đối với mỗi một công ty quản lý, đỉnh lưu sập phòng đều là tai họa ngập trời.

Hội nghị kết thúc, Hạ Trừng Trừng kéo Quang Tông bên cạnh lên, Diệu Tổ chân ngắn đi phía sau, mỗi người một mèo một chó chậm rãi đi dạo trong hoa viên.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 444



Mấy ngày trước, Trịnh Thanh liên lạc với Hạ Trừng Trừng, nói Mỹ Huệ xác định mang thai, mang thai hai đứa, giấc mộng đẹp của Hạ Trừng Trừng muốn ôm bảy bào thai đã tan vỡ.

Nhưng mà hai con cũng rất tuyệt, Quang Tông thuận lợi có con của mình, cũng coi như nhân từ không nhường ai bị dì Lưu đưa đến bệnh viện thú cưng.

Gần đây bởi vì không có lục lạp, tâm tình cũng không tốt lắm, lúc nhìn Tạ Tri Hành và Kim Nhất Phàm, ánh mắt đều u sầu rất nhiều.

Hạ Trừng Trừng tay trái Quang Tông tay phải Diệu Tổ, ngồi trên bãi cỏ hoa viên, nhìn bầu trời ráng hồng mênh m.ô.n.g vô bờ, rất là thích ý.

“Ký chủ, ngày hôm qua lúc nói chuyện phiếm với đại ác ma, không phải chỉ nói muốn ký hợp đồng với nhóm nữ Tinh Không thôi sao, sao bây giờ đột nhiên thêm một Phạm Tư Hàng thế?”

Hệ thống ngửi thấy mùi dưa, toát ra, vẻ mặt hưng thú bừng bừng:

“Hàng này không phải là có dưa chứ.”

Hạ Trừng Trừng vuốt cái đầu nhỏ lông xù của Quang Tông, ung dung:

“Cậu quên Phạm Tư Hàng chính là nhân vật trong tiểu thuyết à.”

Trong cuốn tiểu thuyết, chương cuối cùng đề cập đến Phạm Tư Hàng.

Phạm Tư Hàng đã từng bị tố cáo sử dụng m a túy, thậm chí còn bị bắt vào Cục cảnh sát, nhưng cảnh sát đã tiến hành xét nghiệm nước tiểu, nhưng kết quả giám định lại âm tính.

DTV

“Trong tiểu thuyết anh ta vô tội mà, cho nên anh ta rất sạch sẽ đó.

Lúc trước khi chúng ta tung tin cũng không nghĩ tới anh ta mà…” Hệ thống lải nhải.

Đột nhiên, nó cảm thấy không đúng.

Phạm Tư Hàng bị nghi ngờ sử dụng m a túy, phải tiến hành kiểm tra nước tiểu, nhưng kết quả âm tính nên được vô tội thả ra…

“Các tình huống thông thường, xét nghiệm nước tiểu chỉ có thể phát hiện một người có sử dụng m a túy trong năm đến mười ngày hay không.”

Hạ Trừng Trừng vuốt v e cái mũi nhỏ của Quang Tông, chậm rãi nói:

“Nhưng nếu suy đoán của chúng ta với La Hằng là chính xác thì ông ta là người nghiên cứu ra m a túy chuyển hóa trong 24 giờ]

“Như vậy, Phạm Tư Hàng không thiếu một quả dưa m a túy đâu nha!”

Hạ Trừng Trừng cười giảo hoạt.

Dưa tốt như vậy, làm sao cô có thể buông tha được chứ?

Nhà khu vực Cẩm Giang Giang Thành san sát nhau.

Đây là khu vực CBD nổi tiếng nhất của thành phố, tập hợp các tòa nhà cao nhất trong thành phố.

Vị trí văn phòng cao chót vót, nhìn ra dòng sông rộng lớn, giống như chủ sở hữu cũng có quyền nhìn ra tất cả chúng sinh.

Lúc trước Hạ Vĩnh Đức nhìn trúng điểm này, cho nên mới mua tòa nhà này, để làm nó trở thành khu văn phòng của tập đoàn Hạ thị.

Mỗi khi ở trong văn phòng chủ tịch ở tầng cao nhất, đứng trước cửa sổ thật lớn sát mặt đất, có cảm giác vượt trội của quyền lực trong tay.

Chỉ có điều, tòa nhà này không còn vị trí của Hạ Vĩnh Đức. Người đàn ông bây giờ ngồi trong văn phòng của chủ tịch là Hạ Thiên Hoa.

Nghĩ tới đây, Hạ Vĩnh Đức nhíu mày, tâm tình càng thêm khó chịu.

Đối với con nuôi hào môn như Hạ Vĩnh Đức mà nói, từ khi ông ta được Hạ lão gia nhận nuôi, ông ta đã không ngừng tích lũy tài phú.

Cho đến bây giờ, ông ta đã sở hữu 13% cổ phần của tập đoàn Hạ thị, dưới danh nghĩa còn có một số công ty nhỏ và bất động sản.

Những thứ này đủ để cho Hạ Vĩnh Đức cơm áo gạo tiền sau này, cho dù bao dưỡng một vài cô gái cũng không có vấn đề gì.

Nhưng lòng người tham lam, từ giàu có đến nghèo khổ.

Hạ Vĩnh Đức đã cảm nhận được việc làm chủ tịch công ty tài phiệt đỉnh cấp như tập đoàn Hạ thị, làm sao nguyện ý đi làm một phú hào nhàn hạ chỉ ăn chia cổ tức được chứ?

Ông ta vẫn còn có tiền vốn, có rất nhiều nguồn lực và các mối quan hệ, đủ để ông ta đông sơn tái khởi.

Nhưng trời không chiều lòng người, người cũng không toại ý của người khác.

Sau khi mất đi chứcchủ tịch tập đoàn Hạ Thị, Hạ Vĩnh Đức vốn muốn lợi dụng nhân mạch của mình tiếp tục phát triển, lại nhiều lần bị hạn chế.

Ngay từ đầu Hạ Vĩnh Đức còn tưởng rằng chỉ là hạng mục mới của mình không được coi trọng, nhưng hỏi thăm ba lần, mới biết là Hạ Thiên Hoa đang ngáng chân ông ta!
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 445



Hạ Thiên Hoa đúng là không để ông ta sống tốt mà!

Không chỉ vậy, hai ngày trước, La Hằng đột nhiên đến tìm ông ta.

Người đàn ông từng như ác mộng kia xuất hiện trước mặt Hạ Vĩnh Đức, khiến cả người Hạ Vĩnh Đức run rẩy.

La Hằng cần tuyến hậu cần của tập đoàn Hạ Thị, hơn nữa còn dùng chuyện năm đó uy h.i.ế.p ông ta.

Hạ Vĩnh Đức biết La Hằng đang muốn làm gì, mấy năm nay ông ta trăm phương nghìn kế muốn phủi sạch quan hệ với La Hằng, không ngờ đến cuối cùng vẫn không thể chạy thoát.

La Hằng nói:

“Hạ Vĩnh Đức, nếu không phải Máy nghiền dối trá vạch trần sản nghiệp của tôi, ông cảm thấy dựa vào thế lực của tôi ở Giang Thành, đến mức tôi sẽ tới tìm ông sao?”

La Hằng hoàn toàn chướng mắt Hạ Vĩnh Đức, vốn dĩ cũng không có ý định đáp lại tập đoàn Hạ thị.

Máy nghiền dối trá, lại là Máy nghiền dối trá

DTV

Hạ Vĩnh Đức âm thầm mắng cái tên này ngàn vạn lần.

Lúc trước cũng bởi vì tài khoản này, khiến ông ta mất đi vị trí chủ tịch tập đoàn Hạ thị, hiện giờ lại bởi vì tài khoản này, khiến ông ta bị La Hằng uy h**p!

Nếu để cho ông ta biết người sau lưng tài khoản này là ai, ông ta tuyệt đối không tha!



Tập đoàn Hạ Thị, trong văn phòng Chủ tịch

Hạ Thiên Hoa đang nhìn trợ lý chỉnh sửa báo cáo tài chính, vẻ mặt anh ấy nghiêm túc.

Trong lúc đó nữ thư ký đi vào xem một lần, rót cho Hạ Thiên Hoa một tách cà phê. Cô ấy thấy dáng vẻ nghiêm Túc làm việc của Hạ Thiên Hoa, trên mặt nổi lên hai mảnh ửng đỏ.

Công ty đột nhiên đổi chủ tịch mới, vốn lòng người hoảng sợ, mọi người sợ chủ tịch mới tới còn có thành viên tổ chức cũ, sẽ đến cắt người.

Nhưng không ngờ rằng chủ tịch này một mình tới, nhìn lạnh lùng nghiêm túc không dễ thân cận, nhưng làm người cũng coi như lễ phép, ai cũng không cắt bỏ.

Điều quan trọng là anh ấy rất đẹp trai!

Soái ca mà, nhìn thêm vài lần, kéo dài tuổi thọ.

Nữ thư ký vốn rất phản cảm với chuyện đi làm, nhưng bởi vì sự tồn tại của Hạ Thiên Hoa, mỗi ngày đi làm đều trở nên vui vẻ hơn rất nhiều ~

Nhất là nhìn thấy dáng vẻ Hạ Thiên Hoa nghiêm túc làm việc trên bàn làm việc, đúng là nhìn thế nào cũng thấy rất đẹp trai mà!

“Không biết có phải Hạ tổng đang xem tài liệu của tôi không?”

“À, anh ấy nhìn nghiêm túc như vậy, nhất định là cả đêm hôm qua lại chỉnh sửa PPT của tôi đó.”

“Không, Hạ tổng nhất định là đang xem báo cáo tài chính của tôi!

Bởi vì gần đây tài chính của công ty rất tốt, cậu xem khóe miệng anh ấy đi đều nhếch lên rồi.”

Bên ngoài văn phòng chủ tịch, các nữ nhân viên đều đang bàn tán xôn xan về Hạ Thiên Hoa.

Mà trong văn phòng, Hạ Thiên Hoa lại nghiêm túc làm việc với máy tính, trên màn hình máy tính trái cây 27 inch là một chương trình giải trí.

‘Thiếu niên ngân hà’

Trên màn hình, Hạ Trừng Trừng và các thí sinh công bố thân phận nhà đầu tư của mình, phía dưới, thí sinh vui mừng hô to, bình luận cũng liên tục reo hò.

Khóe miệng Hạ Thiên Hoa vẫn nhếch lên, kiềm chế rung động trong lòng.

“A a a a, xem em gái trên TV! Em gái cũng đáng yêu như vậy.”

“Lần trước nhìn thấy cũng không dám sờ đầu em ấy, lần sau nhất định phải sờ thử.”

“Wow wow wow em gái tôi đương nhiên ánh mắt tốt, biết đầu tư!

Em gái tôi chính là em gái tốt nhất thế giới.”

Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Hạ Thiên Hoa lập tức thu hồi sự kích động trong lòng, ấn nút chuyển đổi, thu nhỏ giao diện của video ‘Thiếu niên ngân hà’.

Nữ thư ký dẫn Hạ Vĩnh Đức vào phòng làm việc.

Khóe miệng Hạ Thiên Hoa vẫn không cách nào hạ xuống trong nháy mắt nhìn thấy Hạ Vĩnh Đức liền hạ xuống.

Lần trước chia tay, Hạ Trừng Trừng vẫn luôn nhấn mạnh với Hạ Thiên Hoa, đừng nói cho Hạ Vĩnh Đức biết chuyện cô và ông ta không phải ba con ruột thịt, nghĩ đến cô còn có kế hoạch tiếp theo.

Hạ Thiên Hoa chỉ có thể làm theo ý của Hạ Trừng Trừng.

Anh mời Hạ Vĩnh Đức ngồi xuống, hai người nói chuyện khách sáo vài câu.

Toàn bộ quá trình Hạ Thiên Hoa không nhanh không chậm, rất nhàn nhã mà nói nói nhảm cùng với Hạ Vĩnh Đức, năm lần bảy lượt còn cố ý tách đề tài của Hạ Vĩnh Đức ra.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 446



Hạ Vĩnh Đức sốt ruột trong lòng, dẫn đầu không kiềm chế được nữa, uyển chuyển nhắc tới mục đích của mình.

“Thiên Hoa, lần này tôi tới tìm cậu là muốn thương lượng thỏa thuận, có thể chuyển nhượng công ty hậu cần và công ty dược phẩm dưới danh nghĩa tập đoàn Hạ thị cho tôi không?

Hậu cần Hạ thị và dược phẩm Hạ thị là sau khi tôi trở thành chủ tịch thành lập, tất cả đều là tâm huyết của tôi…

Dù sao cũng là đứa con mình vun trồng, cũng có chút tình cảm.”

“Lời này của chú thật khách sáo, cũng không phải là hai công ty sao.”

Hạ Thiên Hoa nhấp một ngụm trà:

“Nhưng mà chú cũng biết, hậu cần Hạ thị cùng Dược phẩm Hạ thị là doanh nghiệp hàng đầu của Giang Thành.

Nhất là trong phương diện dược phẩm này, so với tập đoàn Tạ thị tôi cũng không nhường nhiều.

Muốn tôi nhường hai xí nghiệp hàng đầu cho chú, tôi nghĩ mấy người trong Hội đồng quản trị cũng sẽ không đồng ý đâu.”

“Làm sao được chứ.”

Hạ Vĩnh Đức cười lấy lòng nói, trong lòng ông ta sốt ruột, nước trà trên bàn cũng không uống một ngụm, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Hạ Thiên Hoa:

“Tiền nên đưa, một đồng tôi cũng không đưa thiếu đâu.”

“Như vậy đi.”

Hạ Thiên Hoa không chút để ý buông chén trà xuống:

“Tôi biết trong tay chú còn có 13% cổ phần tập đoàn Hạ thị, nếu chú dùng 13% cổ phần trao đổi, tôi sẽ chuyển nhượng dược phẩm Hạ thị và hậu cần Hạ thị cho chú, như thế nào?”

Con ngươi Hạ Vĩnh Đức đột nhiên co rụt lại.

Tập đoàn Hạ Thị đúng là làm giàu ở ngành bất động sản, tuyến hậu cần khu vực và dây chuyền dược phẩm làm sao có thể trị giá 13% cổ phần được!

“Thiên Hoa, cậu đùa cái gì vậy chứ.”

Giọng nói của Hạ Vĩnh Đức run rẩy, vẻ mặt cũng mất tự nhiên:

“Hai dòng hậu cần và dược phẩm này cũng không tới 3% cổ phần.”

Ngón tay Hạ Thiên Hoa nhẹ nhàng vuốt v e mép chén trà, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên.

“13%, một phần cũng không thể thiếu.”

Anh dùng câu khẳng định, hoàn toàn không nhường Hạ Vĩnh Đức con đường sống mà cò kè mặc cả.

Hạ Vĩnh Đức tức giận, đang muốn từ chối nhưng lời uy h.i.ế.p của La Hằng vẫn quanh quẩn bên tai.

Một là chết, một là mất 13% cổ phần.

DTV

Hạ Vĩnh Đức không được chọn.

Cuối cùng Hạ Vĩnh Đức cũng ký hợp đồng rời đi.

Trong phòng làm việc cao nhất, Hạ Thiên Hoa đứng trước cửa sổ sát đất, gọi điện thoại cho cảnh sát Triệu.

“Cảnh sát Triệu, quả nhiên Hạ Vĩnh Đức đến đòi Hậu cần Hạ thị và dược phẩm Hạ thị với tôi.

Xem ra ông đoán không sai, sau lưng Hứa Triệt và La Hằng không chỉ đơn giản dẫn mối và chế tạo thuốc mê như vậy.”

Cảnh sát Triệu:

“Những ông chủ kia sống c.h.ế.t không khai ra La Hằng, tôi nghĩ sẽ có nỗi băn khoăn lớn hơn, cho nên cảnh sát chúng ta suy đoán có lẽ chuỗi sản nghiệp chân chính của bọn họ chế thứ khác như m a túy.

Thuốc mê cũng chỉ là sản phẩm phụ của kỹ thuật chuyển hóa mà thôi.”

“Hiện tại viện kiểm sát chúng ta cho những người này cân nhắc hình phạt chỉ là tội mại d âm, nhưng chỉ cần bắt được phần chứng cớ này, tìm được chỗ điều chế m a túy, chờ đợi bọn họ chính là án tử hình.”

Lúc cảnh sát Triệu hừng hực khí thế tìm nơi La Hằng điều chế m a túy thì phía bên kia Giang Thành nhộn nhịp.

Thiên Thịnh vì hoan nghênh Phạm Tư Hàng gia nhập, đặc biệt tố chức họp báo.

Dưới sự chứng kiến của rất nhiều phóng viên truyền thông, Phạm Tư Hàng và Hầu Bác Siêu đã ký kết hợp đồng.

Người đàn ông trẻ tuổi đứng lên, mỉm cười bắt tay Hầu Bác Siêu trước mặt idol.

[Không ngờ đến cuối cùng Phạm Tư Hàng vẫn đến Thiên Thịnh, Thiên Thịnh lại một lần nữa thắng Hàn Thiên!]

[Đợt Tinh Không rơi đài, Thiên Thịnh thành người thắng lớn nhất! Lập tức ký thẳng hợp đồng với hai người!]

[Vậy mà Thiên Thịnh lại ký hợp đồng cao cấp nhất vói Phạm Tư Hàng!

Lần hợp tác này rất chân thành, Hàn Thiên luôn miệng cho Phạm Tư Hàng hợp đồng cấp cao nhất, thật ra cũng không có gì khác so với Thiên Thịnh.]
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 447



[Kết cấu Thiên Thịnh đủ lớn, lúc trước chỉ là top 1, nhìn xem đà phát triển của Kim Nhất Phàm và Đàm Duy Nhạc bây giờ, còn ký hợp đồng với Hạ Trừng Trừng. Bây giờ Thiên Thịnh đã lên top đứt phanh rồi!]

[A a a thật vui vẻ, Hàng Hàng nhà chúng ta ký hợp đồng với Thiên Thịnh, tài nguyên sau này nhất định sẽ tốt hơn!]

[Mong đợi một chuyến lưu diễn khắp cả nước của Hàng Hàng!]

[Nhưng mà nói thật, Tinh Không bẩn như vậy, Hứa Triệt cũng không thể ngoại lệ, trên người Phạm Tư Hàng thật sự không có một chút vật liệu đen nào sao?]

[Lầu trên có thể đừng để nói lời bịa đặt không! Nói ca ca của chúng ta có vấn đề, có thể lấy ra chứng cớ trước hay không!]



Phạm Tư Hàng đã hoàn thành việc ký kết hợp động tại tòa nhà công ty Thiên Thịnh. Buổi chiều, anh ta còn có một hợp đồng phát ngôn thương mại, phải đi cắt băng khánh thành.

Trong phòng nghỉ, trong miệng Phạm Tư Hàng ngậm một điếu thuốc, tàn thuốc bốc lên ánh lửa lấp lánh.

DTV

Anh ta có một khuôn mặt bất cần đời, trên đầu buộc một b.í.m tóc bằng dây thừng, ăn mặc theo punk style, hơn nữa một điếu thuốc này càng làm tăng cái chất của anh ta.

Trước mặt là một thanh niên gầy yếu đang quỳ gối, là trợ lý của Phạm Tư Hàng, tên Tề Ngộ.

Tề Ngộ cẩn thận cầm một cái máy tính bảng, giống như máy móc hình người chậm rãi lật trang, để Phạm Tư Hàng duyệt.

Trên giao diện phẳng là tin tức Phạm Tư Hàng ký hợp đồng lần này.

Phạm Tư Hàng nhìn tin tức trên máy tính bảng, phi một tiếng:

“Nói ông đây và Hứa Triệt là người giống nhau sao?

Loại tiểu bạch kiểm bán phụ nữ như Hứa Triệt, dựa vào cái gì mà so với ông đây chứ.”

Tàn t.h.u.ố.c lá cháy hơn một nửa chuẩn bị rơi xuống.

Phạm Tư Hàng nháy mắt ra hiệu, Tệ Ngộ như chim sợ cành cong, ánh mắt có chút sợ hãi, nhưng vẫn run rẩy vươn một bàn tay.

Phạm Tư Hàng liền chọc điếu thuốc vào lòng bàn tay của Tề Ngộ, dập tắt.

Cái nóng khiến Tề Ngô đau đớn, khuôn mặt vặn vẹo, theo bản năng muốn thu tay lại, nhưng liếc mắt nhìn đôi mắt tàn nhẫn của Phạm Tư Hàng, Tề Ngộ đành phải cắn răng chịu đựng.

Lòng bàn tay của cậu ấy sớm đã loang lổ không chịu nổi, trải rộng dấu vết thiêu đốt, mà những vết sáng này lại theo lòng bàn tay, lan tràn đến cánh tay dưới tay áo dài của cậu ấy.

Trong không khí có mùi khét nhẹ.

Tề Ngộ đã bị bỏng cháy đến mất đi tri giác, cúi đầu yên lặng.

“Hỏi cậu đấy.”

Khuôn mặt của Phạm Tư Hàng rõ ràng rất đẹp trai, mà hai mắt kia lại giống như độc xà từ trong địa ngục bò ra:

“Không phải đã sớm bảo cậu xử lý tốt tin tức của tôi rồi sao? Sao còn có người đặt tôi và Hứa Triệt cùng một chỗ chứ.”

“Thủy quân đã khống chế, nhưng có một ít fans…” Tề Ngộ nhỏ giọng nghẹn ngào.

Bàn tay to của Phạm Tư Hàng vỗ lên hai má Tề Ngộ, thanh âm bạch bạch bạch, từng chút lại một chút.

“Đó là do cậu làm việc không đủ sạch sẽ!

Ông đây nhìn thấy những bình luận này liền cảm thấy phiền!

Người qua đường nhìn thấy cũng sẽ cho rằng tôi có vật liệu đen, cậu hiểu không?

Mỗi tháng tôi cho cậu nhiều tiền như vậy, là để cậu làm việc như vậy sao?”

Khuôn mặt trắng nõn của Tề Ngộ nổi lên dấu tay đỏ hồng:

“Lần sau tôi nhất định sẽ giúp anh xử lý sạch sẽ, sẽ không còn...”

Bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Người đại diện của Phạm Tư Hàng, Vương Hâm, đi vào phòng nghỉ, nhìn thấy Tề Ngộ quỳ trên mặt đất, thuận tay kéo cậu ấy lên.

“Phóng viên truyền thông còn chưa đi đâu, để người ta chụp được, cậu còn muốn lăn lộn trong giới hay không hả!”

Vương Hâm trấn an nhận máy tính bảng trong tay Tề Ngộ, còn chụp bỏ tàn thuốc trong tay cậu ấy, tươi cười thân thiết nói:

“Gần đây Tư Hàng nhìn thấy quá nhiều bình luận kém, tâm tình không tốt, cậu phải gánh vác nhiều.”

Tề Ngộ cúi đầu, máy móc gật gật đầu, sau đó lại mạnh mẽ lắc đầu: “Là tôi không xử lý tốt…”

“Cậu đi ra ngoài đi.”
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 448



Tề Ngộ cất máy tính bảng xong, nhanh chóng rời khỏi phòng nghỉ.

Vương Hâm lại nhặt tàn t.h.u.ố.c lá trên mặt đất, ném vào thùng rác:

“Nói cho cậu biết, ở bên ngoài thu liễm một chút.

Cậu không sợ Tề Ngộ lên mạng tố cáo cậu sao? Minh tinh gần đây sập nhà cũng có nhiều, cậu ngẫm lại Hứa Triệt đi.”

“Sợ cái gì chứ?”

Phạm Tư Hàng ngửa mặt dựa vào lưng ghế, hai chân giơ lên vểnh lên bàn trà, giày cũng không cởi:

“Ba của Tề ngộ là ma bài bạc thiếu nợ tôi mấy trăm ngàn đấy, tôi cũng chỉ là mắng cậu ta vài câu, sao thế?

Không có tôi, cậu ta đã sớm bị đám cho vay nặng lãi c.h.é.m chết.”

“Trong khoảng thời gian này, cậu cũng thu liễm một chút đi.”

Vương Hâm ngồi bên cạnh Phạm Tư Hàng, chỉnh lại quần áo rải rác trên sô pha:

“Thiên Thịnh là ký hợp đồng đội ngũ với chúng ta, nhưng Hầu Bác Siêu còn chưa đưa tài nguyên cho cậu đâu!

Chờ chúng ta và Thiên Thịnh thành châu chấu trên dây thừng, cậu bại lộ cũng không sao cả.

Khi đó, Thiên Thịnh vì mặt mũi, cũng sẽ che chở cậu.”

Đây là tính toán của Phạm Tư Hàng và Vương Hâm.

Trong mấy tháng gần đây, có quá nhiều minh tinh sập nhà trên mạng, nhưng cũng không phải là một ngôi nhà sụp đổ bình thường, một ngôi nhà sụp đổ là một trận động đất.

Phạm tư Hàng biết rõ rằng nếu như anh ta sụp đổ, cũng không khác gì trận động đất cả.

Cho nên, lựa chọn Thiên Thịnh, thứ nhất là Thiên Thịnh có đủ tài lực PR, hộ tống cho anh ta.

Thứ hai là dường như Thiên Thịnh có quan hệ không tồi với Máy nghiền dối trá, vài nghệ sĩ được ký hợp đồng sẽ được Máy nghiền dối trá giúp đỡ.

Nếu sau này thật sự xảy ra chuyện, không chừng Máy nghiền dối trá có thể giúp Thiên Thịnh và anh ta đó.

Vì thế, cho dù là ký hợp đồng một trăm triệu tiền phạt vi phạm hợp đồng, Phạm Tư Hàng vẫn lựa chọn Thiên Thịnh.

“Biết rồi, biết rồi.” Phạm Tư Hàng không kiên nhẫn đáp lại.

“Còn có một chuyện nữa.”

Sắc mặt Vương Hâm tối sầm lại vài phần, vẻ mặt cũng trở nên càng thêm ngưng trọng:

“Công ty muốn thêm trợ lý cho cậu.

Nhưng tôi suy nghĩ, ít nhiều cũng có chút ý giám sát cậu, cậu chú ý một chút.”

DTV

Mười phút sau, Hầu Bác Siêu dẫn trợ lý mới đến phòng nghỉ của Phạm Tư Hàng.

Trợ lý mới là một cô gái, dáng cao gầy, nhìn cao khoảng 1m75.

Giá trị nhan sắc bình thường, một mái tóc xoăn nhỏ màu nâu, khuôn mặt đều là tàn nhang nho nhỏ, còn đeo một cặp kính gọng đen.

“Vị này là Hạ Thu Thu, là trợ lý công ty phân công cho Tư Hàng.”

Hầu Bác Siêu giới thiệu nói.

Vẻ mặt Vương Hâm nịnh nọt:

“Hầu tổng đúng là có tâm rồi, thật ra Tư Hàng chúng ta có một trợ lý là đủ rồi.”

“Tư Hàng là ca sĩ hạng nhất, một trợ lý làm sao đủ được chứ?”

Hầu Bác Siêu dối trá đáp lại, quét mắt nhìn phòng nghỉ, ngửi thấy mùi khói nhàn nhạt:

“Thiên Thịnh không can thiệp đến cuộc sống riêng tư của nghệ sĩ nhưng mà nếu paparazzi chụp được loại chuyện hút thuốc này sẽ ảnh hưởng không tốt.”

Vẻ mặt của Hầu Bác Siêu rõ ràng là cười, nhưng giọng điệu của anh ấy lạnh lùng, nhất là khi đảo qua trạng thái cà lơ phất phơ của Phạm Tư Hàng, ánh mắt càng sắc bén vài phần.

Vương Hâm cuống quít kéo Phạm Tư Hàng, hai người đều vô cùng lễ phép:

“Biết rồi, tuyệt đối sẽ không để paparazzi chụp được.”

Hầu Bác Siêu lại nói chuyện với Vương Hâm Hư vài câu, sắp đến lúc tham gia thương diễn, Hầu Bác Siêu mới rời đi, để lại Hạ Trừng Trừng giả trang thành “Hạ Thu Thu” đi theo Phạm Tư Hàng đến trung tâm thương mại.

Dọc theo đường đi, Vương Hâm và Phạm Tư Hàng đều rất khách sáo với Hạ Trừng Trừng.

Hạ Trừng Trừng cũng rất hoạt bát, giúp Phạm Tư Hàng vừa ôm quần áo vừa lấy nước trà, vô cùng phù hợp với người của trợ lý thông minh.

Vào buổi chiều, xe bảo mẫu đến trung tâm mua sắm Tụ Thượng.

Sau khi Phạm Tư Hàng hóa trang xong, lên sân khấu tương tác với người dẫn chương trình, dưới sân khấu đứng đầy người hâm mộ.

Người trợ lý nhỏ Hạ Trừng Trừng này mới thở phào nhẹ nhõm, nằm sấp trên tay vịn của trung tâm mua sắm ngoài trời trên tầng hai quảng trường Tụ Thượng, nhìn Phạm Tư Hàng biểu diễn.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 449



Hệ thống rất khó hiểu:

“Ký chủ, không phải hôm qua cô nói muốn vạch trần Phạm Tư Hàng sao, lúc này còn khua chiêng múa trống ký hợp đồng với anh ta như vậy.”

“Không phải ký một trăm triệu tiền phạt vi phạm hợp đồng sao.”

Hạ Trừng Trừng cười:

“Một trăm triệu nha, đó chính là một biệt thư Lâm ngữ đó, thật thơm.”

Hệ thống: “Đến lúc đó Thiên Thịnh sẽ không bị ảnh hưởng sao?”

“Qủa thật nghệ sĩ hạng nhất rơi đài rất ảnh hưởng tới công ty quản lý, nhưng trung tâm là công ty quản lý đầu tư quá nhiều tài nguyên vào nghệ sĩ, chúng ta lại không đầu tư gì vào Phạm Tư Hàng, anh ta sập nhà liền sụp nhà đi.”

Hạ Trừng Trừng không quan tâm nhún nhún vai: “Cậu đã quên ‘Tiên quyết’ và ‘Thiếu niên ngân hà’ sao?

Chỉ cần PR tốt, sập nhà cũng có thể chuyển thành nguy cơ thành lưu lượng!

Huống hồ tôi đã tra qua, Phạm Tư Hàng là tuyến đầu, trên người đều là hợp đồng quảng cáo, hành trình đều sắp xếp đến hai tháng sau, cũng chính là Thiên Thịnh sắp xếp tài nguyên cho cậu ta, ít nhất cũng là chuyện hai tháng sau.

Tôi có thể để tên gia hỏa này nhảy nhót trong hai tháng sao?

“Cho dù Thiên Thịnh không đầu tư cho Phạm Tư Hàng, nhưng nếu anh ta sập nhà, nên cho tiền phạt vi phạm hợp đồng, vẫn là phải cho nha.”

Hệ thống giật mình:

“Đây không chỉ là cô muốn phơi bày anh ta mà còn muốn kéo lông dê của anh ta sao?

Thật tàn nhẫn mà! Gian thương.”

Vẻ mặt Hạ Trừng Trừng thẹn thùng: “Cậu khen người ta như vậy, người ta sẽ thẹn thùng đó.”

Hệ thống: “...”

Quảng trường ngoài trời của Tụ Thượng đầy người hâm mộ Phạm Tư Hàng, kết thúc phần giới thiệu, Phạm Tư Hàng lại biểu diễn một đoạn rock and roll khác.

Phản ứng bùng nổ tại hiện trường, người hâm mộ ra sức vẫy biển đèn và đắm chìm trong âm nhạc với Phạm Tư Hàng.

Công bằng mà nói thì mặc dù Hạ Trừng Trừng không nghe nhạc rock and roll, nhưng bài hát rock and roll của Phạm Tư Hàng lại rất có sức hấp dẫn, thậm chí còn có loại điên cuồng với hệ thần kinh.

Đây có lẽ trong truyền thuyết, thiên tài đều có bệnh tâm thần?

Nhưng nghe tiếp, Hạ Trừng Trừng lại cảm thấy, bài hát này có chút không đúng…

Không phải bài hát là không đúng, dường như là con người không đúng.

Hạ Trừng Trừng chú ý tới Phạm Tư Hàng ở trên sân khấu, dường như có chút co giật, cả người đang ở trong một loại khẩn trương b*nh h**n, bài hát rõ ràng còn có một đoạn, nhưng Phạm Tư Hàng nhanh chóng nháy mắt với Vương Hâm ở hậu trường, kết thúc âm nhạc trước thời hạn.

Sau khi xuống đài, Hạ Trừng Trừng và Tề Ngộ lập tức nghênh đón, cũng không biết Phạm Tư Hàng chống đỡ như thế nào, trong nháy mắt đi tới hậu trường, chân anh ta trong nháy mắt liền mềm nhũn, thiếu chút nữa đứng không vững.

Vẫn là Vương Hâm nhanh tay, nhanh chóng đỡ lấy anh ta.

Vương Hâm quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt hồ nghi của Hạ Trừng Trừng, vội vàng giải thích:

“Bệnh cũ, Tư Hàng có bệnh tim đập nhanh, quá kích động sẽ như vậy.”

“Không cần đi bệnh viện sao.” Hạ Trừng Trừng quan tâm.

“Không có việc gì không có việc gì, đi khách sạn uống thuốc là tốt rồi.”

Vương Hâm bảo tài xế tăng tốc độ, đưa thẳng Phạm Tư Hàng về khách sạn.

Mặc dù nằm trên giường, tình trạng của Phạm Tư Hàng cũng rất không tốt, trên cổ đều là mồ hôi lạnh.

Vương Hâm thuận miệng nhéo lấy cớ thay quần áo, liền đuổi Hạ Trừng Trừng tới phòng khách phòng hành chính.

Trong phòng, Phạm Tư Hàng đột nhiên túm lấy cánh tay của Tề Ngộ, giọng nói khàn khàn:

“Thuốc đâu? Cho tôi thuốc.”

Tề Ngộ nhỏ giọng nói:

“Phạm lão sư… Gần đây quá nguy hiểm, tôi không mang theo thuốc…”

Hai mắt Phạm Tư Hàng trợn tròn, tròng trắng mắt nấp đầy tơ máu.

“Không mang theo thì đi mua đi.”

Phạm Tư Hàng nổi giận gầm lên, nhấc chân đạp mạnh một cái, bình hoa trong phòng bày biện rơi trên mặt đất, ào ào vỡ vụn:

“Ông đây có tiền, cũng không phải mua không được.”

“Người của Hầu Bác Siêu còn ở bên ngoài, cậu nhịn một chút, nhịn một chút cũng không được sao.”

DTV

Vương Hâm giận dữ mắng:

“Lúc trước để cậu ít hít một chút, sao cậu càng lúc càng nghiện nhiều hơn vậy.”
 
Back
Top Bottom