Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 40: Chương 40



----Ví dụ như bên cạnh đạo diễn, bình thường sẽ không có chỗ ngồi, cho dù là diễn viên nổi tiếng, vị trí của cô cũng sẽ ở phía sau đạo diễn nửa bước.

Nhưng vị trí của Hạ Trừng Trừng, vừa đúng ở bên cạnh đạo diễn, hai cái ghế đạo diễn, hoàn toàn song song.

Trong lòng Diệp Thi Văn rất căng thẳng.

Chu Hướng Nam cũng rất đau đầu, trước đó Diệp Thi Văn thử vào vai diễn rất tốt, thể hiện tình cảm của nữ chính vô cùng nhuần nhuyễn.

Nếu không, Chu Hướng Nam cũng sẽ không chọn cô ta làm nữ chính.

Cùng lắm, hôm nay Diệp Thi Văn, có thế nào cũng không xem được.

Hạ Trừng Trừng nhìn màn hình của đạo diễn, chậm rãi nói:"Đạo diễn Chu, nếu Diệp Thi Văn diễn xuất như thế này, tôi rất nghi ngờ liệu cô ấy có khả năng đóng vai nữ chính hay không.

"Trần Minh Kiệt thấy có mầm mống không tốt, vội vàng tỏ vẻ:"Diễn xuất Thi Văn vẫn rất tốt, điểm này chúng ta đã thấy được qua lúc thử vai!Hơn nữa đội hình diễn viên đã công bố, bây giờ lại đổi người sẽ không tốt!" Hạ Trừng Trừng uống một ngụm Matcha Latte:"Nữ nhị đã cũng công bố, chẳng phải cũng đổi người thay sao?Đạo diễn Chu, lúc trước vội vàng, có một số nhân vật chọn có hơi tùy ý, cũng là chuyện bất đắc dĩ, bây giờ có thời gian, chúng ta có thể từ từ chọn.

"Chu Hướng Nam hiểu được ý của Hạ Trừng Trừng.

Từ từ chọn, thay thế nữ chính cũng không thành vấn đề.

Ông hoàn toàn đồng ý với ý kiến này.

Chọn một tiểu hoa để đảm bảo lưu lượng truy cập và tiếp cận của tác phẩm.

Nếu có thời gian thì đi mài giũa diễn viên thích hợp hơn cũng tốt, về phương diện ngân sách không chừng cũng có thể giảm xuống.

Diệp Thi Văn càng hoảng hốt hơn, sau khi cô biết hạ Trừng Trừng trở thành tổng sản xuất, trong lòng liền có dự cảm không tốt, quả nhiên muốn thay thế mình! "Trừng Trừng!Tôi đã ký hợp đồng với đoàn làm phim!Nói đổi người thì đổi người, chuyện này không thích hợp!Hơn nữa cảnh thử vai lúc trước rõ ràng tôi đã diễn rất tốt!" "Thật vậy sao?" Hạ Trừng Trừng cười tủm tỉm:"Vậy thì phải nói rõ, cô chỉ có thể diễn tốt vở kịch kia mà thôi.

Đoàn làm phim của chúng tôi không cần phải là một diễn viên chỉ biết diễn một vở kịch.

Vở kịch vừa rồi cô phải làm năm lần, còn Từ Thiếu Dương một lần là qua.

"Diệp Thi Văn vội vàng giải thích:"Vở kịch này cần diễn cảnh nữ chính Dư Tô Tô và ma tôn từ biệt.

Vốn dĩ cũng không phải dễ diễn như vậy!" Cô ta trù tính "Tiên Quyết" đã lâu, tuyệt đối không thể mất đi nhân vật này! Hạ Trừng Trừng lại không thèm nhìn Diệp Thi Văn một chút nào, cô chỉ lười biếng ngồi trên ghế đạo diễn, làn váy rơi xuống thật đẹp, nhẹ nhàng lắc lư bên cạnh ghế.

Cô nhìn Diệp Thi Văn, giống như một con mèo cao quý, nhàn nhã nhìn con mồi ở trước mặt giãy dụa không được.

"Diệp Thi Văn, tôi là loại người, không thích cho người khác cơ hội thứ hai, cô đã bị đánh rớt.

"Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Hạ Trừng Trừng trả lời, làm cho bọn họ bất ngờ.

Diệp Thi Văn rất sốc! Đây chính là một tiểu hoa nổi tiếng! Cứ dứt khoát lưu loát như vậy bị đánh rớt!Diệp Thi Văn cảm giác đầu mình ong một tiếng, cô ta còn muốn giải thích cái gì đó.

Trợ lý đạo diễn bên cạnh lại rất linh quang, sau khi Hạ Trừng Trừng nói xong câu "Cô bị đánh rớt", liền nhanh chóng phản ứng lại, rồi mau chóng mời Diệp Thi Văn ra khỏi studio với vẻ mặt bối rối.

Hệ thống ngốc nghếch sau một phút mới phản ứng lại, điên cuồng gào thét trong đầu Hạ Trừng Trừng.

"Cô đang làm gì vậy!Những gì cô vừa làm đã khiến cho nữ chính mất đi tác phẩm quan trọng nhất của mình để trở thành ảnh hậu!Tình tiết cốt lõi cũng không còn, cốt truyện phía sau tiểu thuyết còn phải tiếp tục như thế nào!" Hạ Trừng Trừng lơ đi:"Nên tiếp tụci như thế nào thì cứ tiếp tục thôi!" Hệ thống thở hắt ra:"Cô cố ý! Cô hoàn toàn cố ý!Cô đang đảo ngược còn phá hỏng cốt truyện!" "Tôi không có!".
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 41: Chương 41



----Hạ Trừng Trừng chính nghĩa nói:"Tôi chỉ đang tạo chướng ngại vật cho nữ chính!Tiểu thuyết chính là dựa vào mâu thuẫn mà được thúc đẩy, loại nữ phụ độc ác như tôi, không phải là chuyên môn làm khó nữ chính sao?Không có tôi làm khó nữ chính gây chuyện cho nữ chính, tiểu thuyết sẽ hay được sao?" Hệ thống: "! " Hình như cũng có lý, nhưng mà có chỗ nào đó không đúng lắm.

"Vậy Diệp Thi Văn phải làm sao bây giờ?" Hệ thống hỏi: "Bây giờ cô là tổng sản xuất, cô không gật đầu, cô ấy sẽ không có cách nào quay lại!" "Cậu nói cũng rất có lý!" Hạ Trừng Trừng nghiêm túc nói:"Nhưng điều này cũng chứng tỏ chướng ngại mà tôi đặt cho nữ chính đủ mạnh, đúng là lúc kiểm tra năng lực của nữ chính!Tôi tin rằng cô ấy có thể!Nếu như ngay cả Boss nhỏ như tôi cô ta cũng không làm gì được, làm sao có thể g**t ch*t Boss lớn Tạ Tri Hành đây?Cậu nói có đúng hay không?" Hệ thống choáng váng, nghĩ chắc không xoay chuyển được, liền thăm dò:"Thật vậy sao?"Hạ Trừng Trừng lại nặng lòng:"Nếu như cô ta đánh không lại Boss, làm sao xứng đáng làm nữ chính đây? Đúng không?" Hệ thống nhíu mày suy tư, đạo lý như vậy:"Ừm! Có vẻ đúng?""Cho nên, tôi không phải đang phá hư cốt truyện, mà tôi chỉ đang huấn luyện nữ chính, suy nghĩ cho tương lai của nữ chính mà thôi!"Hạ Trừng Trừng đau đớn vô cùng, trong giọng nói tràn đầy sự lo lắng và buồn rầu về trọng trách phát triển tương lai của tiểu thuyết:"Cốt truyện càng quanh co, nữ chính càng khó khăn, thì cốt truyện sau này của tiểu thuyết mới có thể càng hay hơn!Người đọc sẽ càng thích nó! Cậu nói xem có đúng hay không!" Hệ thống nghe xong, trong lòng bỗng dưng sinh ra một sự kính trọng cao quý, trong nháy mắt vẻ mặt trở nên nghiêm túc, giọng điệu càng thêm mạnh mẽ.

"Đúng!"Nhiệm vụ quay phim của đoàn làm phim vẫn tiếp tục.

Người thứ hai đi vào studio quay phim là một diễn viên nhỏ hai mươi tuổi, tên là Lâm Tịch Thiến.

Nhân vật của cô ấy là đệ nhất chưởng môn tiên môn Thiên Diễn Tông, lúc trước ngây thơ lãng mạn, hồn nhiên trong sáng, sau đó vì theo đuổi nam nhị bị làm nhục đến mất đi trinh tiết, một đêm hắc hóa, trở thành một trong những nữ phản diện lớn nhất bộ phim.

Chu Hướng Nam không thích dùng trang điểm khói hoặc trang điểm diễm lệ để thể hiện sự đen tối của nhân vật, bởi vì vậy Lâm Tịch Thiến phải dùng trang điểm tiểu bạch hoa, thể hiện lại cảm xúc thay đổi tâm trạng nhân vật.

Đây là một nhân vật cực kỳ khó diễn.

Hầu hết các tác phẩm điện ảnh và truyền hình sẽ sử dụng trang phục trang điểm để tăng tính cách của nhân vật.

Ví dụ như ma tôn do Từ Thiếu Dương thủ vai, là một đại ma đầu hung tàn và tàn bạo.

Anh ấy sẽ mặc một áo bào dài màu đen, phối hợp với trang điểm ám hệ âm trầm, cộng thêm cành khô hoặc là hài cốt khô héo làm cho người ta có cảm giác đạo cụ lạnh lẽo.

Cho dù anh ấy chỉ đứng ở nơi đó, không nói một lời nào, cũng có thể làm cho người ta cảm giác là ma tôn ngoan cường u ám nhất.

Mà Lâm Tịch Thiến, lại phải dùng trang điểm bạch liên hoa ngây thơ hồn nhiên nhất, để diễn Đọa Tiên thủ đoạn thâm độc nhất.

Hiển nhiên không dễ diễn.

Kể từ từ khi Chu Hướng Nam bắt đầu nói:"Action", Lâm Tịch Thiến liền nhập vai.

Nàng ngước mắt lên mỉm cười với đại sư huynh ở trước mặt, nụ cười ngọt ngào trong sáng như thế, Hạ Trừng Trừng lại không hiểu sao, từ trong đôi mắt trong suốt của nàng, lại nhìn thấy một người khác.

Nàng bị buộc phải mất đi trinh tiết, buộc phải khiêng đại kỳ Thiên Diễn Tông.

Bị trưởng lão Thiên Diễn Tôngovà chưởng môn chúng tiên môn bức hại, làm cho nàng không thể không mất đi trinh tiết mà hợp tác với ma tôn, trở thành một Đọa Tiên không ai có thể sánh bằng.

Rõ ràng Hạ Trừng Trừng cảm nhận được sự bất đắc dĩ của nhân vật, cùng với sự tủi nhục và không cam lòng ẩn giấu bên trong con ngươi Lâm Tịch Thiến.

Một phân cảnh cuối cùng, phần diễn kết thúc.

Cho đến khi nghe được tiếng gọi của Chu Hướng Nam, Hạ Trừng Trừng mới lấy lại tinh thần, chân thành cảm thán một câu:"Cô gái nhỏ này diễn thật sự tốt.

".
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 42: Chương 42



----Thời gian Hạ Trừng Trừng làm paparazzi không ngắn, tính cả kiếp trước và tất cả diễn viên từng gặp được, Lâm Tịch Thiến không phải người có diễn xuất tốt nhất, nhưng chắc chắn là người có cảm xúc nhất.

"Chỉ là tại sao cô ấy lại chỉ làm thế thân của nữ thứ ba?" Hạ Trừng Trừng lật danh sách diễn viên, có chút nghi ngờ.

Chu Hướng Nam cũng không thể giải thích, quay đầu nhìn về phía Trần Minh Kiệt đang ngồi xổm bên cạnh.

Ngoại trừ vai chính, vấn đề chọn góc quay đều do Trần Minh Kiệt phụ trách.

Trần Minh Kiệt vội vàng giải thích:"Sau khi nữ thứ ba hắc hóa sẽ có rất nhiều cảnh diễn, cho nên tìm người đóng thế để thuận tiện quay phim.

"Hạ Trừng Trừng nhíu mày:"Diễn tốt như vậy, vì sao không để cho cô ấy diễn vai nữ thứ ba này luôn?" Trần Minh Kiệt nghẹn một tiếng, đối mặt với lời chất vấn của Hạ Trừng Trừng và Chu Hướng Nam, anh ta chỉ có thể tìm một lý do:"Cô ấy diễn không được ổn, cũng chỉ diễn tốt hơn một chút.

Nữ thứ ba bây giờ của chúng ta chính là tiểu hoa Lâm Cầm có đà tăng tiến rất mãnh liệt, danh tiếng và diễn xuất đều tốt hơn rất nhiều!" "Ngược lại tôi cảm thấy diễn xuất của cô ấy cũng không tồi, vậy là đủ rồi.

"Trong giọng nói của Hạ Trừng Trừng mang theo sự chắc chắn không thể từ chối, lông mày lá liễu xinh đẹp giương lên:"Dù sao Lâm Cầm quá bận, cũng không đến chụp ảnh trang điểm.

"Đổi người mới, thù lao phim thấp một chút, thời gian cũng dễ điều chỉnh hơn.

"Ngài cảm thấy thế nào, đạo diễn Chu?" Chu Hướng Nam yên lặng một lúc.

Cô vẫn biết Trần Minh Kiệt xử lý mấy chuyện này rất quanh co.

Phim vốn được đầu tư kinh phí lớn, khắp nơi đều muốn nhét người vào, làm sao vấn đề lựa chọn diễn viên và góc quay này có thể sạch sẽ? Có một số chuyện không quan trọng, nên Chu Hướng Nam cũng mở một con mắt nhắm một con mắt.

Huống hồ, nữ thứ ba của "Tiên Quyết" có rất ít phân cảnh, ngoại trừ khoảng thời gian làm bối cảnh, những phân cảnh gần đây đều không quá mười phút.

Nhưng nếu Kim chủ đã nói như vậy, Chu Hướng Nam vẫn gật đầu:"Tôi cũng cảm thấy diễn xuất của cô ấy không tệ, có thể diễn nữ thứ ba.

"Trần Minh Kiệt vội vàng từ chối:"Nhưng mà Đạo diễn Chu à, hợp đồng của nữ thứ ba chúng ta đã ký rồi! ""Nữ một nữ hai đều thay đổi, còn để ý một nữ thứ ba sao?" Hạ Trừng Trừng híp mắt, rõ ràng là cười nhưng lại nhìn không ra ý cười.

Cô nhìn Trần Minh Kiệt:"Hay là nói anh có ý kiến với lựa chọn của tôi?"Trần Minh Kiệt nuốt nước miếng.

Trước kia Hạ Trừng Trừng cùng lắm chỉ là một diễn viên hạng ba, nhiều lắm là bối cảnh cứng rắn, nên anh ta có thể tùy ý hô to gọi nhỏ với cô.

Thế nhưng, bây giờ đã khác.

"Không có.

"Trong giọng nói Trần Minh Kiệt có một chút không cam lòng.

"Thế thì cứ như vậy đi!"Hạ Trừng Trừng đứng lên, chỉnh sửa làn váy bị nhăn nhúm do ngồi:"Tiếp theo tôi sẽ không xem nữa, mấy anh tự mình quản lý đi!" Hạ Trừng Trừng rời khỏi studio, đoàn làm phim lại chụp một VCR và tạo hình cố định của nhân vật, thời gian đã đến sáu giờ tối, Chu Hướng Nam dong dài vài câu, rồi kết thúc việc quay phim.

Trong phòng làm việc, Lâm Tịch Thiến biết mình nhận được nhân vật, kích động đến mức gần như không nói nên lời.

Hạ Trừng Trừng thật sự để cho cô ấy diễn nữ thứ ba! Nhưng Lâm Tịch Thiến không vui vẻ được bao lâu, Trần Minh Kiệt cầm lấy hợp đồng mới in xong, ném vào mặt Lâm Tịch Thiến! "Hôm nay biểu hiện không tệ!Ai bảo cô nổi bật trước mặt Hạ tổng và đạo diễn Chu như vậy!" Lâm Tịch Thiến rụt rè rụt đầu lại:"Chẳng phải nói! Cầm tỷ không tới được! Nên tôi cũng là muốn biểu hiện tốt một chút, miễn cho bị đạo diễn Chu diễn mắng! ""Biểu hiện tốt một chút?".
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 43: Chương 43



----Trần Minh Kiệt dùng hợp đồng đánh vào mặt Lâm Tịch Thiến Từng chút từng chút:"Cô cho rằng tôi không biết chút ý đồ của cô sao?Không phải là muốn thể hiện bản thân, cướp đi nhân vật này sao?Không nghĩ tới cô lại đạt được ý đồ!" "Đạo diễn Trần, tôi thật sự không có!" Lâm Tịch Thiến nắm chặt ống tay áo Trần Minh Kiệt, cố gắng giải thích:"Tôi! Chỉ là lo lắng biểu hiện quá kém sẽ bị đạo diễn Chu đổi!Khả năng thay đổi diễn viên thế thân vốn dĩ đã rất cao!Mẹ tôi vẫn còn trên giường bệnh, tôi không thể mất công việc này!" "Cô cũng biết mẹ của cô đang bị bệnh nặng!" Trần Minh Kiệt cúi người, nắm cằm Lâm Tịch Thiến:"Tôi nói cho cô biết, cô đừng tưởng Hạ Trừng Trừng sẽ làm chỗ dựa cho cô!Trong việc chọn người chọn góc này tôi mới là trời!Nếu cô không ngoan ngoãn nghe lời, nhân vật này tôi vẫn có thể lấy lại!"Đồng tử Lâm Tịch Thiến chấn động.

Hạ Trừng Trừng đúng là tổng sản xuất.

Nhưng cô ấy thích vui chơi, đoán chừng cũng chỉ là hứng thú tham gia một chút, có thể kiên trì đến khi bắt đầu hay không cũng khó nói.

Đến lúc đó đoàn phim vẫn là thiên hạ của Trần Minh Kiệt.

Lâm Tịch Thiến kinh hãi nhìn Trần Minh Kiệt, không cách nào phản bác.

Trần Minh Kiệt lấy một tờ giấy từ trong ngực ra nhét vào lòng bàn tay của Lâm Tịch Thiến.

"Tám giờ, đi tới địa điểm ở trên tờ giấy.

"Khóe miệng Trần Minh Kiệt nhếch lên một nụ cười bỡn cợn, vỗ vỗ khuôn mặt Lâm Tịch Thiến:"Biểu hiện tốt một chút, nhân vật này chính là của cô.

Nếu không ngay cả thế thân cô cũng đừng hòng làm nữa!" Hốc mắt Lâm Tịch Thiến đỏ lên, nơm nớp lo sợ gật gật đầu:"! Tôi hiểu rồi.

"Trần Minh Kiệt rời khỏi văn phòng.

Lâm Tịch Thiến một mình, ngã khuỵu trên mặt đất, cô ấy ôm hai đầu gối, nhịn không được nhỏ giọng nghẹn lại.

Con đường trong giới giải trí rất khó đi.

Đặc biệt là một nữ diễn viên không có chỗ dựa.

Đây là một thế giới tiền và quyền, có thể nói hiện tại những nữ minh tinh nổi tiếng, ngoại trừ trong nhà có tiền có quyền, nếu không ít nhiều cũng sẽ có kim chủ.

Lâm Tịch Thiến vốn có thể không đi theo con đường này, nhưng năm cô tốt nghiệp, bệnh tim của mẹ cô lại tái phát.

Làm nhân viên văn phòng chín năm, vốn dĩ không thể gom đủ tiền phẫu thuật chữa bệnh cho mẹ.

Cuối cùng, Lâm Tịch Thiến chọn bước chân vào làng giải trí.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lâm Tịch Thiến cuống quít nghe điện thoại, phía bên kia là bác sĩ điều trị của mẹ, anh ấy nói với Lâm Tịch Thiến, bệnh tình của bà Lâm rất nghiêm trọng, phải phẫu thuật sớm, nếu không, bà không qua khỏi tháng này.

Chi phí phẫu thuật chữa bệnh cho mẹ đều nằm trong thù lao của bộ phim Tiên Quyết.

Lâm Tịch Thiến lau nước mắt, kiên định nói:"Bác sĩ, bác sĩ yên tâm, tôi đã nhận được nhân vật, sau khi ký hợp đồng sẽ có khoản tiền đặt cọc đầu tiên, tôi lập tức chuyển tiền cho bệnh viện, đủ để phẫu thuật cho mẹ!" "Vậy cô làm mau đi, ca phẫu thuật của mẹ cô không thể chờ nữa.

"Nói xong, đối phương cúp điện thoại.

Lâm Tịch Thiến nghe tiếng bận rộn ở đầu dây bên kia, hốt hoảng thật lâu.

Cô ấy mở tay ra, nhìn tờ giấy trong lòng bàn tay.

Mồ hôi tay có hơi nóng đã thấm ướt chữ viết trên tờ giấy, mấy chữ "Khách sạn Platinum" trên đó dần dần bị nhòe ra.

Lâm Tịch Thiến nhìn địa chỉ kia, cười khổ một tiếng, nước mắt dần dần chảy dài từ hốc mắt.

Lúc rời khỏi văn phòng, đầu của Lâm Tịch Thiến vẫn còn có chút mơ mơ màng màng.

Cô đi tới đi lui, dưới chân bất giác trở nên mềm nhũn, thiếu chút nữa muốn trượt ngã khuỵu xuống đất.

Một thiếu niên nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy Lâm Tịch Thiến.

Hắn có một mái tóc ngắn nhuộm màu mây mỏng, trên khuôn mặt anh tuấn mang theo vài phần hương vị không thể diễn tả được.

"Cảm ơn.

"Lâm Tịch Thiến nhẹ giọng nói.

Cô chưa từng gặp qua người trẻ tuổi này, nhưng nhìn trang phục, chắc hẳn là một idol dự bị.

“Không sao.

".
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 44: Chương 44



----Thiếu niên trả lời:"Tỷ tỷ, đường còn rất dài, sau này đi cẩn thận một chút.

”Lâm Tịch Thiến dừng một chút, sững sờ nhìn thiếu niên.

Ngũ quan thiếu niên có chút quen thuộc, nhưng ánh đèn hành lang lờ mờ, cô nhất thời không nhớ ra giống ai.

Cô không hiểu rõ ý tứ của thiếu niên, chỉ ngơ ngác nhìn hắn.

Thiếu niên nhếch miệng cười:"Tuy rằng sắp tới trên đường sẽ rất nhiều chông gai, nhưng chỉ cần cố gắng đi về phía trước, thì nhất định sẽ gặp được chuyện tốt thôi.

”Trong lòng Lâm Tịch Thiến đột nhiên ấm áp, nở nụ cười: "Cám ơn.

”Cô rời đi, lúc đi, trong lòng bàn tay vẫn nắm chặt tờ giấy kia.

Hạ Trừng Trừng và hệ thống nhìn theo bóng lưng Lâm Tịch Thiến, từ từ thở dài.

"Ký chủ, tôi vừa mới điều tra một chút!" Hệ thống cho Hạ Trừng Trừng thấy năng lực điều tra của mình, Lâm Tịch Thiến là nghệ sĩ của Thiên Thịnh.

Lúc mới vào nghề bị một đại gia nhìn trúng, cô vì từ chối quy tắc ngầm mà bị đại gia phong sát.

Hai năm nay, lăn lộn trong giới không tốt lắm, cũng chỉ có thể làm diễn viên quần chúng hoặc là thế thân! "Về phần Trần Minh Kiệt, Diệp Thi Văn l**m chó, sau khi yêu đương với Diệp Thi Văn không thành, lại trở thành vật cản trở tình cảm của Diệp Thi Văn và Hàn Gia Lâm, cuối cùng, bởi vì việc dâm ô tiểu minh tinh bị phơi bày mà sập nhà!Chủ nhà, lần này người cô muốn xử lý chính là Trần Minh Kiệt đúng không?Tôi điều tra rất toàn diện đó nha!" Hệ thống dương dương đắc ý, bộ dáng kiêu ngạo chờ được khen ngợi.

Hạ Trừng Trừng nhướng mày:"Rất toàn diện, nhưng hết tám phần là nội dung đã có trong tiểu thuyết cả rồi.

”Hệ thống đương nhiên không phục nói:"Sao lại là nội dung có trong tiểu thuyết được? Trong tiểu thuyết vốn dĩ là không có nhân vật Lâm Tịch Thiến, tư liệu của cô ấy đều do tôi đào từ mạng nội bộ Thiên Thịnh!" "Vậy cô nói xem, hôm nay tôi muốn tiết lộ là cái gì?" Hạ Trừng Trừng khoanh tay, nhàn nhã dựa vào vách tường:"Theo tôi đã nhiều ngày như vậy rồi, dù sao cũng nên có chút tiền đồ đi!" Hệ thống: "??? “"! ! Không, không phải là đúng rồi sao?"Hệ thống cũng không hiểu ra làm sao:"Trong tiểu thuyết rõ ràng là Trần Minh Kiệt do dâm ô tiểu minh tinh nên mới sập nhà mà!" "Thống tử à, cậu còn phải học thêm nha!" Hạ Trừng Trừng đứng thẳng dậy, đi về phía thang máy:"Trong tiểu thuyết lúc Trần Minh Kiệt mới xuất hiện, anh ta vẫn mang hình ảnh nhân vật si tình, trong lòng chỉ có Diệp Thi Văn, làm sao anh ta có thể đi dâm ô ngôi sao khác được?" Hệ thống nghẹn lại:"Nhưng anh ta vừa mới nhét cho Lâm Tịch Thiến một tờ giấy!Trên tờ giấy kia không phải địa chỉ viết khách sạn đó sao?"Hạ Trừng Trừng đột nhiên dừng bước, vẻ mặt dần dần trở nên lạnh lẽo, đôi mắt hoa đào phảng phất đã kết thành một tầng băng sương.

"Đó đúng là địa chỉ khách sạn, nhưng mà ai nói người đến khách sạn là Trần Minh Kiệt?" "Không phải Trần Minh Kiệt, vậy thì là ai?""Đương nhiên là khách hàng của anh ta.

"Hạ Trừng Trừng cười lạnh:"Cái gì dâm ô tiểu minh tinh, cùng lắm cũng chỉ là vỏ bọc để sau này anh ta thoát thân mà thôi!" Hệ thống dần dần ý thức được chuyện gì:"Cho nên nói, vết đen lớn nhất của Trần Minh Kiệt không phải là dâm ô, mà là! ""Môi giới.

” Hạ Trừng Trừng lạnh lùng gằn từng chữ.

Trăng tròn trên bầu trời, màn đêm cô đơn.

Khách sạn Platinum được thắp đèn sáng rực.

Đây là một trong những khách sạn cao cấp nhất Giang Thành, nằm bên bờ sông Cẩm Giang, phía nam là cảnh sông mênh mông, nước biển mênh mông, biển trời một màu, thường là thuyền chở hàng và tham quan, ngẫu nhiên có mấy con thuyền nhỏ.

Lâm Tịch Thiến đến khách sạn Plantinum.

Cô mở tờ giấy đã hoàn toàn bị ướt đẫm do mồ hôi trong lòng bàn tay ra, mấy chữ "Khách sạn Platinum" trên mặt giấy cơ hồ đã còn không nhìn thấy được nữa.

Trong tương lai, nơi này là nơi cô ấy sống.

Cô biết khách sạn Platinum rất đắt tiền, lúc đi vào đại sảnh lộng lẫy kia, cô nghe được cuộc đối thoại giữa quản lý đại sảnh và khách hàng, nơi này một đêm phải hơn một vạn, đây là bằng thù lao của cô mấy ngày.

.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 45: Chương 45



Lâm Tịch Thiến không nói nhiều, chỉ liếc mắt nhìn quầy tiếp tân, nhanh chóng đeo kính râm và mũ lưỡi trai, vội vàng đi theo nhân viên phục vụ đón khách vào thang máy.

Thang máy trong suốt ngắm cảnh chạy lên cao, nhìn cảnh đêm Giang Thành không sót một chút nào, nhưng trước mắt không ngừng thu nhỏ lại, giống như cả thế giới đều đang rời xa Lâm Tịch Thiến.

Cô bất giác nắm chặt tờ giấy trong tay.

Nhiều lần đi ngang qua thùng rác, Lâm Tịch Thiến đều muốn vứt tờ giấy này đi, nhưng lời cảnh cáo của Trần Minh Kiệt vẫn quanh quẩn bên tai, cuối cùng cô cũng không làm vậy.

Lâm Tịch Thiến cảm giác ánh mắt mình bị lắc lư một chút, trước mắt hết thảy đều trở nên có chút mơ hồ.

DTV

Cô thậm chí không biết tại sao cô lại đi vào phòng 2219.

Mãi đến khi nhìn thấy người đàn ông bụng bia, hơi mập mạp đứng trước mắt, Lâm Tịch Thiến mới phục hồi tinh thần lại.

Người đàn ông họ Triệu, người ta gọi là Triệu tổng.

Lâm Tịch Thiến đã gặp anh, lúc trước thử vai, cô đã nhìn thấy Lâm Cầm, cũng chính là nữ diễn viên vốn đóng vai nữ tam trong "Tiên Quyết" lên một chiếc xe Bentley.

Lúc ấy, Triệu tổng cũng ngồi trên chiếc Bentley kia.

Triệu tổng nhìn thấy Lâm Tịch Thiến, ánh mắt dần híp lại, trong ánh mắt mang theo vài phần mừng rỡ.

Nhan sắc lâm Tịch Thiến không thua gì Lâm Cầm, nhưng hai mắt cô rụt rè, giống như một con nai con sợ hãi.

Triệu tổng rất thích kiểu như thế này, kỹ thuật của cô có thể không bằng những người phụ nữ đã trải qua phong nguyệt, nhưng lại có vài phần cảm giác mới mẻ.

Cơ thể tươi mới, ai mà lại không thích được?

Triệu tổng lắc ly đế cao trong tay, ngồi xuống bên cạnh Lâm Tịch Thiến.

Lâm Tịch Thiến theo bản năng nhảy dựng lên, cô nhìn vẻ mặt cười tủm tỉm của Triệu tổng, tay chân luống cuống.

"Không sao "

Triệu tổng thế nhưng giọng nói còn có vài phần nho nhã:

"Tôi rất nhẹ nhàng, nếu như cô đau, có thể kêu ngừng bất cứ lúc nào.”

Lời nói của anh không những không an ủi được Lâm Tịch Thiến, ngược lại làm cho cả người cô lạnh lẽo.

Trong giọng nói lâm Tịch Thiến không khống chế được mà mang theo vài phần nức nở, trong nháy mắt, cô hối hận.

"Thực xin lỗi!"

Cô liên tục cúi đầu trước Triệu tổng:

"Tôi, tôi có thể trở về không? Tôi vẫn là nên trở về thôi!"

Lâm Tịch Thiến quay đầu định đi, Triệu tổng lại nhanh tay lẹ mắt nắm lấy tay cô:

"Chờ một chút!"

Thân thể Lâm Tịch Thiến cứng đờ, cô rụt rè nhìn Triệu tổng, hận không thể thu mình lại thành một mảnh.

"Tôi đáng sợ như vậy sao?"

Triệu tổng cười khổ:

"Tôi cũng sẽ không ép buộc cô, loại chuyện này chủ yếu phải là cô tình tôi nguyện, nếu như cô không muốn thì thôi.”

Triệu tổng buông tay Lâm Tịch Thiến ra:

"Nhưng mà, trợ lý của tôi vừa mới nói, vừa rồi có ngôi sao nào đó ở lại, fan và phóng viên đều vây quanh bên ngoài khách sạn, cô nên đợi lát nữa đi thì tốt hơn.”

Có ngôi sao ở khách sạn?

Cũng không có gì đáng ngạc nhiên, Platinum là một trong những khách sạn tốt nhất ở Giang Thành, thường là những ngôi sao từ nơi khác đến tham dự sự kiện, sẽ ở lại Platinum.

Lâm Tịch Thiến vụng trộm liếc nhìn Triệu tổng một cái.

Người đàn ông trung niên này tuy rằng nặng bụng bia, nhưng khí chất có thể coi như nho nhã.

Anh buông tay ra ngồi trước bàn trà, bình tĩnh thong dong pha một ấm trà.

Đại khái là đại hồng bào phúc thành, Lâm Tịch Thiến có thể ngửi ra hương trà thuần hậu du dương.

Sợi dây căng thẳng trong lòng cô bất giác buông lỏng một chút.

"Uống chút trà đi, không chừng còn phải chờ thêm một hai giờ nữa cô mới có thể đi!"

Triệu tổng thành thạo hoàn thành một loạt quy trình pha trà, rót cho Lâm Tịch Thiến một chén trà.

Lâm Tịch Thiến cảm giác cổ họng có chút khát.

Từ sau khi rời khỏi studio, cô đã lo lắng và không uống một ngụm nước.

Ngửi thấy mùi trà nhàn nhạt, Lâm Tịch Thiến ngồi đối diện Triệu tổng, nhấm nháp hồng bào.

Trà mang theo một chút đắng, một chút chát, nhưng hương thơm từ cổ họng ấm áp vào dạ dày.

Lâm Tịch Thiến nhịn không được, uống thêm hai ngụm.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 46: Chương 46



Cho đến khi Lâm Tịch Thiến uống đến chén trà thứ ba, đầu lắc lắc một cái, Triệu tổng trước mắt xuất hiện vài cái bóng mờ mờ.

Cô đưa tay muốn dụi dụi mắt, lại phát giác cánh tay mình phảng phất bị ngàn cân đè lên, căn bản không nhấc lên được.

Lâm Tịch Thiến cảm thấy rất kỳ quái, nhưng không kịp suy nghĩ nhiều, trong lúc trời đất quay cuồng, cô đã ngã ngồi trên sofa.

Bên cạnh, Triệu tổng lại thoải mái uống một ngụm trà, sau đó ôm ngang Lâm Tịch Thiến vào phòng.

Lâm Tịch Thiến giống như một món đồ chơi bị ném trên giường, bên giường còn để đồ chơi kỳ quái.

Cô cố gắng mở mắt ra, sợ hãi trong lòng càng thêm mãnh liệt.

Sắc mặt Triệu tổng thay đổi, không còn sự nho nhã lúc trước, cả người tản ra khí tức cầm thú, hắn nhanh chóng nhào về phía Lâm Tịch Thiến...

Lâm Tịch Thiến nghe thấy tiếng khóc trong lòng mình, nhưng những âm thanh này đều không thể truyền ra được.

Cô muốn giãy dụa, muốn rời đi, tứ chi lại miên man vô lực...

Đột nhiên, chuông báo cháy vang lên trong phòng.

Triệu tổng kinh hãi, vội vàng mở cửa phòng ra nhìn, trên hành lang đều là những người khách vội vội vàng vàng xông ra ngoài, trên mặt mọi người mang theo kinh hoảng giống như hắn.

Có vẻ như đó là một đám cháy thực sự!

Triệu tổng không để ý tới Lâm Tịch Thiến, khoác một chiếc áo khoác, rời khỏi phòng theo dòng người chạy ra ngoài lánh nạn.

Đầu người nhúc nhích, khách nhân tràn vào như giọt nước biến mất trong dòng nước lũ.

Trong đám đông lánh nạn, có một thiếu niên, đội mũ lưỡi trai, đi ngược dòng người, đi về phía phòng 2219.

Khách hàng chạy trốn cũng không chú ý tới cô, dù sao lúc này, mạng sống vẫn quan trọng hơn.

Thiếu niên dễ dàng đi tới phòng 2219, nhìn thấy Lâm Tịch Thiến nằm bất tỉnh nhân sự trên giường trong phòng.

Cô nhìn lướt qua phòng, cầm lấy nước trên tủ đầu giường, không chút do dự hắt về phía Lâm Tịch Thiến!

Xúc cảm lạnh như băng khiến Lâm Tịch Thiến bừng tỉnh, nhưng thần sắc của cô vẫn mơ hồ như cũ, đầu vẫn mơ màng.

Thiếu niên nhướng mày, nhanh chóng mở ra một bàn chải đánh răng mới tinh, trực tiếp nhét vào miệng Lâm Tịch Thiến! Dị vật bất thình lình khiến Lâm Tịch Thiến buồn nôn, sinh lý nôn mửa, nôn ra một ngụm trà.

Ý thức của Lâm Tịch Thiến dần dần khôi phục một chút, cô nhìn thiếu niên trước mặt, sửng sốt hai giây.

“Cậu là... Idol hôm nay ở phòng làm việc?"

Lâm Tịch Thiến nhận ra thiếu niên.

DTV

Nhưng rất nhanh, bởi vì ý thức mơ hồ, trước mắt nhoáng lên, phát hiện thiếu niên trước mặt càng giống một người khác mà cô nhìn thấy hôm nay —— tổng sản xuất "Tiên Quyết", Hạ Trừng Trừng.

"Đừng sợ ngây người, mau đi ra ngoài!"

Hạ Trừng Trừng không khỏi nói kéo Lâm Tịch Thiến lên.

Chuông báo cháy vang lên khắp khách sạn Platinum.

Lâm Tịch Thiến chạy ra ngoài, ý thức dần dần trong lấy lại, cô lảo đảo hai bước, quay đầu lại nhìn Hạ Trừng Trừng phía sau.

Cô đội mũ lưỡi trai, cầm một máy ảnh và dường như đang chụp ảnh một cái gì đó trong phòng.

Lâm Tịch Thiến không muốn nghiên cứu thêm, đi theo dòng người, rời khỏi khách sạn.

Lâm Tịch Thiến chạy thẳng đến quảng trường trước khách sạn Platinum, ở quảng trường đứng đầy người.

Lúc này, cô nghe được quản lý khách sạn hướng về phía trợ lý bên cạnh la hét:

"Rốt cuộc phòng nào cháy, các người có phát hiện hay không?"

Trợ lý sợ hãi rụt đầu: "Hình như... Là hệ thống báo động sai..."

"Báo động sai?!"

Quản lý trợn tròn mắt, đè đầu trợ lý, thấp giọng nói:

"Anh có biết khách ở khách sạn chúng tôi là ai không? Loại chuyện này có thể báo sai sao?"

Lời sau, quản lý nói nhỏ hơn, Lâm Tịch Thiến nghe không rõ.

Cô tìm một bồn hoa ngồi xổm xuống, x** n*n dấu đỏ trên da thịt, nhịn không được thấp giọng nghẹn lại.

Vừa rồi những gì Triệu tổng đã làm đối với cô giờ phút này rõ ràng hiện lên trong đầu, cái loại ghê tởm, khuất nhục, ủy khuất... Tất cả không cam lòng trong nháy mắt dâng lên trong lòng.

Cô cảm thấy mình giống như một món đồ chơi đã bẩn thỉu, mặc cho xoa bóp thế nào, cũng không rửa sạch vết bẩn trên người.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 47: Chương 47



Ở phía bên kia, người quản lý cuối cùng đã tìm ra rằng ngọn lửa chỉ là một báo động sai.

Khách nhân liên tiếp trở lại khách sạn, Lâm Tịch Thiến lại kiên định đứng dậy, đi theo hướng ngược lại.

Lúc này, một chiếc BMW phóng nhanh đến, dừng lại ở trước cửa khách sạn Platinum.

Trần Minh Kiệt xuống xe, đảo mắt qua, nhìn thấy Lâm Tịch Thiến rời đi ngược dòng người.

Anh vọt tới trước mặt Lâm Tịch Thiến, vừa thấy mặt cô chính là một trận mắng chửi.

"Lâm Tịch Thiến, cô mau về khách sạn cho tôi!

Triệu tổng còn ở trong phòng chờ cô!"

"Trần đạo..."Lâm Tịch Thiến nhỏ giọng cất giọng, "Tôi không muốn trở về..."

"Không muốn trở về?"

DTV

Trần Minh Kiệt cau mày, nhìn lướt qua Lâm Tịch Thiến từ trên xuống dưới, nhìn thấy mấy dấu đỏ trên cổ cô.

Trong nháy mắt Trần Minh Kiệt hiểu rõ, trào phúng nói:

"Lâm Tịch Thiến, cô cho rằng cô có quyền lựa chọn sao?

Triệu tổng người ta đã trả tiền rồi!

Cô còn muốn nhân vật nữ thứ ba hay không?"

Lâm Tịch Thiến vội vàng nắm lấy ống tay áo Trần Minh Kiệt, cầu khẩn:

"Đạo diễn Trần, tôi không thể mất nhân vật này được!

Ngài rất rộng lượng mà! Cầu xin ngài!"

"Cô cầu xin tôi cũng vô dụng!"

Trần Minh Kiệt phản khách làm chủ, bắt lấy cổ tay Lâm Tịch Thiến:

"Bây giờ cô về khách sạn với tôi, chuyện này còn có thương lượng!"

“Tôi không cần! Tôi không muốn!"

Lâm Tịch Thiến hoảng sợ không thôi, liều mạng muốn giãy dụa, nhưng sức lực của cô lại hoàn toàn không bằng Trần Minh Kiệt, cơ hồ là bị Trần Minh Kiệt kéo đi về phía khách sạn Platinum.

Khách sạn sang trọng rực rỡ, giờ phút này trong mắt Lâm Tịch Thiến lại là địa ngục nhân gian đẫm máu!

Trong nháy mắt sắp bị kéo đến khách sạn, bình nước không biết bay từ đâu, đập mạnh vào gáy Trần Minh Kiệt!

Trần Minh Kiệt cả kinh, cũng chính là thừa dịp này, Lâm Tịch Thiến đạp mạnh vào hạ thể Trần Minh Kiệt!

Mặt Trần Minh Kiệt cứng đờ rồi co rút, che hạ thể nghiến răng nghiến lợi.

Anh nhìn bóng dáng Lâm Tịch Thiến chạy trốn, giận dữ gầm lên:

"Lâm Tịch Thiến, bây giờ nếu cô dám chạy lấy người, tôi cam đoan cô tuyệt đối không thể lăn lộn trong giới này được nữa!"

Nhưng Lâm Tịch Thiến rốt cuộc không để ý đến những thứ này nữa, liều mạng chạy theo hướng ngược lại!

Nỗi đau ở hạ thể Trần Minh Kiệt rốt cục cũng dịu đi một chút, trước mắt đã không còn nhìn thấy bóng dáng Lâm Tịch Thiến nữa.

Hắn tức giận hung hăng đạp chiếc BMW bên cạnh một cái, phẫn hận đi vào khách sạn.

Lâm Tịch Thiến có thể bỏ lại Triệu tổng không quan tâm, nhưng anh không được, anh phải đi tìm một cô gái khác, sau đó xin lỗi Triệu tổng.

Sau khi bóng dáng Trần Minh Kiệt biến mất, Hạ Trừng Trừng mới từ sau một đống bụi cây thò đầu ra, bên cạnh cô còn đặt vài chai nước khoáng.

Cô nhìn máy ảnh trong tay, vừa rồi Trần Minh Kiệt và Lâm Tịch Thiến tranh chấp một màn chụp rõ ràng.

Sau đó, cô đeo tai nghe, bút ghi âm giấu trong túi Lâm Tịch Thiến cũng ghi rõ cuộc trò chuyện của hai người.

Cuối cùng, Hạ Trừng Trừng tìm một cái ghế dài ngồi xuống, mở máy quay lỗ kim mà cô vừa lắp đặt ở phòng 2219, hình ảnh lúc này chính là một màn Triệu tổng mắng Trần Minh Kiệt.

Trên khuôn mặt lạnh như băng của Hạ Trừng Trừng, khó có được một tia cong lên.

"Ký chủ, chứng cứ đã thu thập đầy đủ rồi!

Báo cháy là do tôi lẻn vào mạng lưới khách sạn làm, chắc chắn là sẽ không bị phát hiện!"

Hệ thống tràn đầy tự tin, về chỉ số thông minh cậu không thể so sánh với Hạ Trừng Trừng, nhưng về phương diện máy tính cậu chưa từng thua.

"Đi thôi."

Hạ Trừng Trừng hài lòng đứng lên, đội mũ lưỡi trai trên đầu:

"Trời lạnh, lại sắp có người sập nhà rồi~"

Ban đêm ở Ngự Lâm Uyển rất yên tĩnh.

Dì Lưu ở phòng khách nhìn trăng tròn trên bầu trời đêm, thở dài.

Đêm nay tiên sinh không ở nhà, không nghĩ rằng phu nhân cũng không trở về, trong nhà chỉ còn lại Quang Tông Diệu Tổ.

Dì Lưu liếc mắt nhìn Quang tông Diệu Tổ đang ăn bữa tối trên bàn ăn.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 48: Chương 48



Quang Tông ăn cơm chậm rãi, ngẫu nhiên còn có thể l.i.ế.m l**m móng vuốt của mình, không nhanh không chậm, giống như một quý tộc nho nhỏ.

Diệu Tổ rất gấp gáp, đầu đ.â.m vào trong chén ăn, m.ô.n.g vểnh lên cao, động tác miệng rất nhanh, sợ ăn chậm thức ăn cho chó trong chén sẽ không còn.

Biệt thự lớn như vậy, ngoại trừ người hầu, cũng chỉ có một con mèo một chó.

Dì Lưu thỉnh thoảng cũng lên mạng, cô biết được một số gia đình giàu có ở nước ngoài, sẽ đặc biệt mua biệt thự cho thú cưng của mình, cùng với một loạt người giúp việc.

Trong biệt thự mười mấy người, đều vây quanh sủng vật.

Dì Lưu luôn cảm thấy tương lai của mình rất có thể cũng như vậy.

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng phanh xe, dì Lưu chỉnh sửa quần áo, cung kính đi tới cửa.

Đôi mắt của bà sáng lên và lấy lại tinh thần mười hai phần.

Tuyệt vời!

Bà không cần làm người hầu hạ chó với mèo nữa!

Tạ Tri Hành đi vào phòng khách, tiện tay ném áo khoác cho dì Lưu.

"Phu nhân đâu? Còn chưa trở về?"

Dì Lưu không biết chuyện Tạ Tri Hành và Hạ Trừng Trừng lập khế ước hôn nhân, cho nên ở trước mặt bà, Tạ Tri Hành vẫn sẽ gọi hạ Trừng Trừng phu nhân.

Dì Lưu tươi cười sửa sang lại áo khoác của Tạ Tri Hành, giao cho nữ giúp việc phía sau.

"Đúng vậy, tiên sinh, hiện tại trong nhà chỉ có thiếu gia cùng tiểu thư ở đây."

Tạ Tri Hành sửng sốt: "Thiếu gia, tiểu thư?"

Dì Lưu vớt quang tông Diệu Tổ đang ăn cơm tối: "Tạ Quang Tông thiếu gia, Tạ Diệu Tổ tiểu thư.”

Quang Tông có chút mơ hồ, trong đôi mắt tròn trịa là hoang mang thật lớn, chân ngắn trên không trung vạch chéo, muốn tìm một điểm tựa.

Trong miệng Diệu Tổ còn n.g.ự.c một miếng thịt, cho dù bị nói đến cũng không quên nhai nuốt từng ngụm.

Tạ Tri Hành trầm mặc nhìn Quang Tông Diệu Tổ.

Không cần gọi thế này đâu. . .

Bên ngoài lại truyền đến tiếng phanh xe.

Bọ cánh cứng dừng ở cửa biệt thự, Hạ Trừng Trừng khiêng một loạt thiết bị chụp lén đi vào phòng khách, vừa lúc bắt gặp Tạ Tri Hành đang đứng ở phòng khách chuẩn bị trở về thư phòng.

Tạ Tri Hành nhìn Hạ Trừng Trừng, Hạ Trừng Trừng cũng nhìn hắn.

Hạ Trừng Trừng: ???

Tại sao anh nhìn tôi?

Không phải tôi đã thay đổi trang phục bình thường sao?!

Chợt, Hạ Trừng Trừng ý thức được, Tạ Tri Hành đang nhìn máy ảnh cô đeo trên ngực.

Tạ Tri Hành là ngôi sao lưu lượng nổi tiếng, vừa nhìn thấy máy ảnh, không thể tránh khỏi sẽ liên tưởng đến phóng viên giải trí, hoặc paparazzi.

"Cô ngã ngựa rồi!"

Hệ thống hả hê.

"Máy ảnh."

Trên mặt Hạ Trừng Trừng không chút kinh hoảng, thong dong bình tĩnh giải thích:

"Tôi đặc biệt mua về để chụp ảnh trưởng thành cho Quang Tông Diệu Tổ.

Nói xong, Hạ Trừng Trừng còn giơ máy ảnh lên, chụp mấy tấm ảnh quang tông Diệu Tổ say sưa ăn tối trên bàn ăn, sau đó tiến đến bên cạnh Tạ Tri Hành, biểu hiện cho hắn xem.

"Lão chồng, anh nhìn xem, tấm nào đẹp nha!"

Tạ Tri Hành: "..."

Lúc trước trong điện thoại còn bình thường, vừa về nhà lại diễn đúng không!

Tạ Tri Hành vốn không hề có hứng thú với những thứ này, nhưng anh quét mắt ảnh chụp của Hạ Trừng Trừng, không thể không nói, khả năng chụp ảnh của Hạ Trừng Trừng rất tốt, rõ ràng là tùy ý chụp ảnh, nhưng bố cục khung kính và góc độ đều có thể nói là hoàn mỹ.

Tạ Tri Hành theo bản năng nhấn phím chuyển đổi, chọn ảnh.

Nhịp tim của hệ thống trong nháy mắt bão táp.

Hạ Trừng Trừng vừa mới chụp được ba tấm ảnh, kéo về phía trước, đó chính là hình ảnh vừa rồi ở khách sạn Platinum!

May mà, sau khi ấn ba cái, Tạ Tri Hành liền thu tay lại.

"Tấm thứ nhất."

"Vậy hả?"

Hạ Trừng Trừng mặt mày hớn hở:

"Tôi cũng cảm thấy đẹp ~ Chúng ta không hổ là phu thê, thật ăn ý nha~"

DTV

Dì Lưu nhìn thấy một màn này, khóe miệng nhếch lên.

Phu nhân và tiên sinh thật sự ân ái a!

Xem ra sẽ không rời khỏi căn nhà này, cô cũng sẽ không trở thành quản gia chăm sóc cho chó với mèo nữa, Ây da!

"Tiên sinh, phu nhân, có cần chuẩn bị bữa tối không?"

Dì Lưu cung kính hỏi.

Tạ Tri Hành không trả lời, nhưng ánh mắt Hạ Trừng Trừng lại sáng lên:

"Có tôm to và ớt ngâm không?"
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 49: Chương 49



Dì Lưu mỉm cười phục vụ tiêu chuẩn: "Có thể có.”

"Được! Mỗi người lên một bàn!"

Hạ Trừng Trừng nói xong, hưng trí bừng bừng đeo máy ảnh, đi lên phòng trên lầu hai thay quần áo ở nhà.

Tạ Tri Hành nhìn bóng lưng Hạ Trừng Trừng, ánh mắt xa xôi.

Hạ Trừng Trừng thật sự là...Đã trở nên khác so với trước kia.

Trước kia cô thật sự sẽ quan tâm đến sự trưởng thành của chó với mèo chân thật hay là tôm to dầu mỡ sao?

Ấn tượng của Tạ Tri Hành đối với Hạ Trừng Trừng không quá nhiều, nhưng luôn cảm thấy không có cách nào cảm thấy Hạ Trừng Trừng của hiện tại giống với người trước kia.

DTV

Chẳng lẽ, chỉ là bởi vì trước kia anh không sống chung với Hạ Trừng Trừng, không biết tính cách của cô?

Nửa tiếng sau, Hạ Trừng Trừng và Tạ Tri Hành lại một lần nữa trở lại phòng khách, hai người ngồi đối diện bàn ăn, trên bàn ăn là tôm to và ớt ngâm mà Hạ Trừng Trừng muốn.

Salad là của Tạ Tri Hành, còn Hạ Trừng Trừng thì vui vẻ hưởng thụ ấp bò và tôm của cô.

Hạ Trừng Trừng chỉ nhìn salad hai lần, liền cảm thấy rất không ngon, vì thế không nhìn nữa, ngược lại mở ipad cô vừa mua, im lặng vừa ăn cơm vừa lướt kịch.

Mà lúc Tạ Tri Hành ăn cơm cũng rất yên tĩnh, toàn bộ hành trình không nói một lời.

Hạ Trừng Trừng xem phim trường hot gần đây.

Diễn viên chính tên là Kim Nhất Phàm, là nam diễn viên hiện đang có đà thăng tiến rất ổn định, nổi tiếng nhờ vai phụ một trong phim võ hiệp, bộ phim sân khấu này là tác phẩm thứ hai của anh.

Lúc Hạ Trừng Trừng nhịn không được liếc mắt nhìn Tạ Tri Hành.

Cô còn nhớ lúc đọc tin nhắn trên mạng của bạn học:

"Kim Nhất Phàm muốn đóng phim dài? Anh ấy có kỹ năng diễn xuất tốt, anh ấy có thể! ^-^ 】

Hạ Trừng thanh minh giọng nói: "Ông xã, anh đã xem bộ phim dài"Thời gian ngọt ngào của anh và em" chưa?"

Tạ Tri Hành hơi dừng lại, có chút nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Hạ Trừng Trừng.

"Xem qua rồi."

Ánh mắt Hạ Trừng Trừng lóe lên chút ánh sáng, hưng phấn bừng bừng truy hỏi:

"Vậy anh có thích Kim Nhất Phàm không? Cảm thấy kỹ năng diễn xuất của anh ấy thế nào?"

"Không hay cũng không dở."

Tạ Tri Hành không sợ hãi đánh giá: "Chỉ đủ diễn phim thần tượng.”

“Thật vậy sao?" Hạ Trừng Trừng cố ý kéo dài âm cuối

"Nhưng tôi cảm thấy kỹ năng diễn xuất của anh ấy rất tuyệt!

Còn có khách mời Trương Tung, nghe nói đoạn thời gian trước cùng anh ấy đã chia tay Triệu Tình.

Thật khó chịu! Còn nữa, Bạch Húc Xương hát OST, nhìn giống như độc thân, không nghĩ rằng đã có con rồi đâu!"

Tạ Tri Hành nghe Hạ Trừng Trừng lải nhải, nhưng vẫn như cũ mặt không chút thay đổi, chỉ là thủ tục ăn salad của mình đã xong, sau đó nho nhã dùng khăn ăn lau miệng.

"Cô rất thích xem tin bát quái trên mạng?"

"Anh không thích sao?"

Hạ Trừng Trừng cười cười hỏi ngược lại:

"Ăn dưa là bản tính của con người.

"Không có hứng thú.

Cô cứ ăn từ từ.”

Nói xong, Tạ Tri Hành đứng dậy, rời khỏi phòng ăn.

Hạ Trừng Trừng nhìn bóng lưng Tạ Tri Hành, khó chịu bĩu đôi môi nhỏ nhắn:

"Hệ thống, Tạ Tri Hành này, nhìn sao cũng thấy tuyệt đối không giống bộ dáng thích ăn dưa!"

Hệ thống kiêu ngạo nói:

"Cho nên nói người ta là ảnh đế!

Anh ta có thể bị cô bắt được điểm khác thường mới lạ?

Diễn xuất của cô cũng chỉ có thể lừa gạt mấy kẻ nghiệp dư, ví dụ như tôi!"

Hạ Trừng Trừng: "..."

"Không có việc gì, ngày sau còn dài"

Hạ Trừng Trừng nhàn nhã ăn tôm chiên "

"Tôi sẽ tìm được chân tướng~", trên mạng lại là một con người khác.

Cư dân mạng còn chưa biết chuyện nữ thứ nhất, nữ thứ hai, nữ thứ ba "Tiên Quyết" đồng loạt bị đổi, fan của Diệp Thi Văn còn hưng trí bừng bừng chạy đến dưới trường quay "Tiên Quyết", khẩn cầu nhanh chóng tung ra ảnh trang điểm để bọn họ no mắt.

[Văn Văn và Dư Tô Tô có độ phù hợp cực cao! Thật sự là rất mong chờ! 】

【Tôi thấy Hoa Nhụy, là do đạo diễn Trần đề cử Văn Văn thử vai đi!

Ánh mắt đạo diễn Trần thật sự là không tầm thường a! 】

【Chúng tôi lịch sự và khiêm tốn, tất cả mọi người thích cô ấy!

Cho nên mới giới thiệu nhân vật cho cô ấy mà! Văn Văn cũng rất nộ lực, một lần thử vai đã có được nhân vật! 】
 
Back
Top Bottom