Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sủng Phi Của Hoàng Đế

Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 200: Chương 200



Cô cháu gái này thật sự quá ngây thơ, chân tướng sự việc ra sao căn bản không quan trọng, quan trọng là Bệ hạ không thích Tạ gia, mượn cớ chuyện này xử lý Tạ Thần Duyệt là chuyện dễ như trở bàn tay.

Tạ Thần Duyệt hại Lý Quân Cẩm của bà ta mất đi vị trí Quận chúa, lại nhúng tay vào chuyện bà ta xử lý cung nhân, đã đến lúc phải cho ả ta một bài học, để ả ta biết người nào không nên chọc, cũng không thể chọc.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người trong điện đều đổ dồn vào Hoàng đế, từng cử chỉ nhỏ nhặt của hắn đều bị phóng đại trong mắt mọi người, không ai dám lên tiếng.

Thái hậu Tạ thị siết chặt tay, căng thẳng nhìn chằm chằm Thẩm Thác, mím chặt môi.

Ca ca và tẩu tẩu đem đứa nhỏ gửi gắm cho bà, nếu Thần Duyệt xảy ra chuyện, bà biết ăn nói thế nào với người nhà, thể diện của bà thân là Thái hậu biết để vào đâu?

Nhưng nếu bất chấp ý chỉ của Thẩm Thác, nhất quyết bảo vệ Thần Duyệt, vậy chẳng phải Thẩm Thác sẽ cảm thấy Tạ gia làm phản, quyết tâm diệt trừ toàn bộ Tạ gia hay sao.

Việc này đúng là… tiến thoái lưỡng nan.

Lúc này, trong cả điện có lẽ chỉ có Ngu Ninh là thoải mái ung dung, bởi vì nàng biết, cho dù chuyện này có phải do nàng làm hay không, Thẩm Thác cũng sẽ bảo vệ nàng.

"Chuyện này, nhất định phải cho sứ thần Lý triều và công chúa Hoa Dung một lời giải thích." Thẩm Thác chỉ vào cung nữ đang quỳ phía dưới, "Người này, Vũ Anh áp giải đến Đại Lý Tự thẩm vấn."

Hắn dời ánh mắt lên mặt Ngu Ninh, thản nhiên nói: "Còn về phần Tạ Tư Thiện, chứng cứ không đầy đủ, đúng là không thể tùy tiện định tội, vậy thì trước tiên cấm túc ở Ngưng Huy Điện, đợi Đại Lý Tự tra rõ rồi xử lý sau."

Nói xong, Hoàng đế phất tay áo rời đi.

Lúc đứng dậy còn phân phó với Ngu Ninh, "Tạ Tư Thiện theo trẫm, trẫm có chuyện muốn hỏi ngươi."

"Vâng." Ngu Ninh không kịp nói chuyện với Thái hậu Tạ thị, lại vội vàng rời đi.

Thái hậu Tạ thị tạm thời thở phào nhẹ nhõm, tiễn cháu gái rời đi.

Thẩm Thác và Ngu Ninh lần lượt bước ra ngoài, Thái hậu Tạ thị tiễn hai người rời đi, ánh mắt bà ta khẽ lóe lên, cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nhíu mày suy nghĩ.

Vừa nghĩ, vừa cất bước đi vào nội điện, chuẩn bị đi thăm công chúa Hoa Dung.

Bà ta đi ngang qua bên cạnh Trưởng công chúa Hoa Dương, hai người ánh mắt giao nhau trong chốc lát, đều không ai chịu thua ai.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 201: Chương 201



"Hoa Dương, quá phô trương không phải là chuyện tốt, vẫn nên thu liễm một chút. Ai gia không bằng trước kia, nhưng lại có thể nói bản thân mình hành xử ngay thẳng, chưa từng giở trò mờ ám sau lưng người khác. Làm người, vẫn nên quang minh lỗi lạc một chút."

"Nương nương có thời gian dạy dỗ, chi bằng nghĩ cách làm sao bảo vệ Tạ gia lâu dài. Dù sao thân thể người không tốt, bây giờ thì không sao, nhưng lâu dần thì sao? Luôn có một ngày không thể trông nom được..."

Trưởng công chúa Hoa Dương duy trì dáng vẻ đoan trang cao ngạo nói xong, đứng dậy ra ngoài, vẻ mặt liền sụp xuống.

Bà ta dùng sức siết chặt chiếc khăn trong tay, nghiến răng thầm hận.

Không thể định tội tại chỗ, để Tạ Thần Duyệt vào cung chính ty thẩm vấn, cơ hội để lại cho Tạ gia sau này sẽ càng nhiều.

Bà ta không hiểu, Hoàng đế rõ ràng chán ghét Tạ gia, chèn ép thế lực của Thái hậu Tạ thị, đã như vậy sao không trị tội Tạ Thần Duyệt ngay tại chỗ?

Rốt cuộc Thẩm Thác đang nghĩ gì! Không, không đúng, Thẩm Thác rất không bình thường, hắn không có nhiều lòng trắc ẩn và kiên nhẫn để nghe người khác giải thích như vậy, từ trước đến nay hắn đều g.i.ế.c chóc quyết đoán, không cho người ta cơ hội lên tiếng biện minh.

Hắn rất không bình thường...

Thánh giá rầm rộ hướng về Tử Thần Điện.

Hoàng đế ngồi trên long liễn, cúi đầu liếc nhìn xuống phía dưới bên phải, vẻ mặt đùa cợt, "Ngươi xem, lại gây chuyện rồi."

Giọng hắn không lớn không nhỏ, cung nhân ở gần đều có thể nghe thấy.

Ngu Ninh không kịp trả lời, trước tiên nhìn trái nhìn phải, trong lòng căng thẳng, nhỏ giọng nói: "Đây là bên ngoài..."

"Thì sao? Trẫm nói chuyện có gì không ổn? Cho dù không ổn, thì đã sao." Thẩm Thác xoa xoa mi tâm, trên người vương vấn mùi rượu nhàn nhạt, "Ngươi muốn đánh trống lảng phải không, Ngu Ninh? Hôm nay lại gây chuyện rồi, nếu không có trẫm bảo vệ ngươi, bây giờ ngươi đã ở cung chính ty chịu thẩm vấn rồi."
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 202: Chương 202



"Hừ. Nếu không có chàng, ta căn bản sẽ không vào cung, cũng sẽ không gặp phải những chuyện này." Ngu Ninh đối đáp với Thẩm Thác không bao giờ nương miệng.

"Phải phải, đều là lỗi của trẫm." Thẩm Thác cười, cứ như vậy lẳng lặng nhìn nàng.

Nhìn nàng sống sờ sờ đứng trước mặt cãi nhau với hắn, trong lòng dường như được lấp đầy bởi một cảm xúc khó tả.

Nếu Tiểu Bảo cũng ở trong cung thì tốt rồi, người một nhà bọn họ nên ở cùng nhau.

"Chàng đừng nhìn ta, ngồi kiệu của chàng cho tốt, cứ nhìn ta làm gì."

Gọi nàng tới cũng không nói gì, suốt dọc đường cứ nhìn chằm chằm nàng, thật đáng sợ.

"Trẫm muốn nhìn chỗ nào thì nhìn chỗ đó, ngươi không muốn thì nhịn đi."

Ngu Ninh: "..."

Ngu Ninh không nói gì nữa, mãi đến khi vào Tử Thần Điện, trong điện chỉ còn lại hai người bọn họ, nàng mới thở phào một hơi, không câu nệ lễ nghi mà dựa vào ghế mềm.

"Đều tại chàng..."

"Ngươi bị người khác hãm hại, sao có thể trách trẫm được?"

"Còn phải nói sao! Chàng tước danh hiệu Quận chúa của Lý Quân Cẩm, Trưởng công chúa cả nhà đều ghi hận ta, cái tên Lý Hanh kia cũng là một tên công tử bột coi mạng người như cỏ rác..."

Ngu Ninh nói một thôi một hồi, càng nói càng tức.

"Khô cả cổ rồi, uống ngụm nước, ăn hai miếng điểm tâm đi." Thẩm Thác cười đem nước trà và đĩa điểm tâm bên cạnh đẩy đến gần Ngu Ninh.

"Có một số việc làm rồi, tự nhiên sẽ có báo ứng, ngươi cứ kiên nhẫn đợi mấy ngày, Đại Lý Tự làm việc rất nhanh, không lâu nữa sẽ tra rõ."

"Thật sao?"
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 203: Chương 203



Thẩm Thác khẳng định gật đầu, "Thật."

Ngu Ninh tâm trạng tốt hơn một chút, đưa tay lấy điểm tâm, vừa ăn vừa mắng.

Cuối cùng, nàng cũng nói mệt rồi, cũng nghỉ ngơi đủ ở Tử Thần Điện, đứng dậy chuẩn bị đến Ngưng Huy Các.

Thẩm Thác: "Đi đâu?"

"Bệ hạ không phải bảo ta đến Ngưng Huy Các cấm túc sao?"

"Ngươi cứ ở Tử Thần Điện, Ngưng Huy Các bên kia tự nhiên sẽ có người thay ngươi cấm túc."

Không cần hắn phân phó, Lương Đức đã sắp xếp xong, an bài một cung nữ có thân hình tương tự mặc y phục của Ngu Ninh, thừa dịp trời tối đi đến Ngưng Huy Các, sẽ không có ai phát hiện ra điều bất thường.

Người canh giữ bên ngoài Ngưng Huy Các cũng là do Lương Đức đích thân sắp xếp, chắc chắn sẽ không xảy ra sai sót.

Nữ quan nội đình đa phần xuất thân từ gia đình quan lại, tiền triều và hậu cung có mối liên hệ mật thiết. Ngày hôm sau, chuyện xảy ra trong tiệc tẩy trần đã truyền ra ngoài, trong triều có mấy vị đại thần dâng tấu, thỉnh cầu Hoàng đế trừng phạt nội đình nữ quan phạm tội theo luật, cho Lý triều một lời giải thích.

Đương nhiên, cũng có không ít người đề nghị tra rõ ràng rồi hẵng quyết định, lúc này không nên quá vội vàng.

Quan viên tham dự không ai khác ngoài hai phe, một số là người của Lý gia và Trưởng công chúa, một số là người thân thiết với Tạ gia.

Ngu Ninh bị liên lụy trong đó, tin đồn truyền đến Tạ gia, cả Tạ gia lại rơi vào bầu không khí u sầu. Người nhà họ Tạ không ai nghi ngờ Ngu Ninh có thật sự hãm hại công chúa Lý triều hay không, điều bọn họ quan tâm nhất, thực ra là thái độ và cách nhìn của Hoàng đế đối với Tạ gia.

Hoàng đế muốn cho sống thì sẽ sống, để cho c.h.ế.t chính là đại họa lâm đầu.

Hoắc thị thở dài, Tạ Vãn Du và Tạ Ngộ Đường ở bên cạnh khuyên nhủ.

"Tiểu muội của con bị cuốn vào chuyện như vậy, sao ta có thể yên tâm? Con bé một ngày chưa thoát khỏi hiềm nghi, ta liền một ngày không thể an ổn."

Hoắc thị bảo Tạ Vãn Du vào cung bái kiến Hoàng đế, đi dò xét thái độ của Hoàng đế, ai ngờ Tạ Vãn Du từ chối, đối với chuyện này lại rất lạc quan, "Nương đừng lo lắng, người tin con, tiểu muội nhất định sẽ không sao."

"Con còn chưa gặp Bệ hạ, sao biết người sẽ không xử lý Ninh Nhi?"

"Dù sao cũng sẽ không, nương còn không tin lời con nói sao."

Hoắc thị tin tưởng trưởng nữ, Tạ Vãn Du luôn là niềm tự hào của bà, là nữ nhi xuất sắc nhất của Tạ gia.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 204: Chương 204



Tạ Vãn Du nói như vậy, Tạ Ngộ Đường cũng ở bên cạnh phụ họa, khẳng định tam tỷ sẽ không sao.

Thấy bọn họ chắc chắn ung dung như vậy, Hoắc thị khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều, "Hai tỷ đệ các con... có phải biết chuyện gì mà không nói cho nương biết không?"

Tạ Vãn Du và Tạ Ngộ Đường nhìn nhau, xác nhận đối phương cũng biết chuyện, bọn họ ngầm hiểu ý im lặng, sau đó tìm cớ khác để ứng phó với mẫu thân, còn về phần sự thật thì tuyệt đối không dám nói.

Hoắc thị thấy vậy càng thêm nghi hoặc, là con ruột của bà, bà rất hiểu Tạ Vãn Du và Tạ Ngộ Đường, dễ dàng nhìn ra trong lòng bọn họ có chuyện giấu giếm.

Chỉ là bọn họ không nói, Hoắc thị cũng không thể ép hỏi ra được.

Mấy ngày sau, kết quả điều tra của Đại Lý Tự có rồi, Đại Lý Tự khanh Thôi Hoài dâng tấu lên trong triều, kết quả điều tra kỹ càng đều viết trong tấu chương, chỉ là không tuyên đọc tại chỗ, cho nên mọi người đều không biết kết quả.

Tạ gia, Hoắc thị nghe nói Đại Lý Tự đã tra ra kết quả, bà ta sốt ruột muốn biết kết quả, nhưng không ai biết trong tấu chương viết gì.

Suy đi tính lại, Hoắc thị cuối cùng nhớ tới Tiểu Bảo.

Đúng vậy, Hoàng đế đặc biệt thích Tiểu Bảo, nếu đưa Tiểu Bảo vào cung thăm Thái hậu, Hoàng đế chắc chắn sẽ tiếp xúc với Tiểu Bảo.

Ninh Nhi là mẫu thân của Tiểu Bảo, có thân phận này, không chừng Hoàng đế sẽ nể mặt Tiểu Bảo mà nương tay.

Hoắc thị viết thư vào cung muốn đưa ngoại tôn nữ vào cung bầu bạn với Thái hậu.

Ngày hôm sau, xe ngựa trong cung đã đến, chỉ là người đến đón không phải là Lý Thượng cung bên cạnh Thái hậu, mà là tâm phúc của Hoàng đế, Lương Đức và Vũ Anh.

Cũng không biết phong thư kia có đến tay Thái hậu hay không, nếu đã đến, sao người của Tử Thần Điện lại đến đón Tiểu Bảo.

Hoắc thị vừa gặp hai người kia đã ngây ngẩn cả buổi, có chút do dự có phải mình bệnh nặng vội vàng đi tìm thầy hay không, nhưng nhìn dáng vẻ tươi cười của Lương Đức, hình như không phải là người do Hoàng đế phái tới hỏi tội.

"Sao lại làm phiền Lương đại tổng quản tới đón, bình thường không phải đều là Lý Thượng cung tới sao?" Hoắc thị hỏi.

Lương Đức nhận lấy cái bọc nhỏ từ tay nha hoàn, hầu hạ Tiểu Bảo lên xe ngựa, cười nói: "Phu nhân đưa thư thật khéo, Bệ hạ đã lâu không gặp tiểu Huyện chúa, mới nói muốn đón tiểu Huyện chúa vào cung chơi, thư của phu nhân liền đưa tới, không phải là vừa kịp lúc sao. Cho nên Bệ hạ liền trực tiếp sai lão nô tới đón Huyện chúa đến Tử Thần Điện chơi."
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 205: Chương 205



Trong lòng Hoắc thị thầm nghĩ, Tử Thần Điện cũng không phải nơi cho trẻ con chơi đùa, Tiểu Bảo còn nhỏ như vậy, cái gì cũng không hiểu, lỡ như vào Tử Thần Điện làm đổ bể đồ vật gì đó quý giá thì phải làm sao?

Nhưng bà đã không kịp hối hận.

Tiểu Bảo cứ như vậy lên xe ngựa, vui vẻ tiến cung.

Hoắc thị càng thêm hoảng hốt, không biết mình có làm sai chuyện gì không. Buổi chiều sau khi tan tầm, lúc Tạ Ngộ Khác về nhà, bà liền nhắc tới chuyện này trên bàn cơm.

Tạ Ngộ Khác là người rộng rãi, ông cảm thấy Thiên tử tính tình bình thường, chắc hẳn chỉ cảm thấy Tiểu Bảo hợp ý, muốn nhận làm con gái nuôi gì đó, sẽ không có gì đáng ngại.

Ông an ủi Hoắc thị vài câu, nhưng lại không trúng trọng điểm, ngược lại khiến Hoắc thị càng thêm lo lắng.

Cả nhà lớn, người lo lắng giống như Hoắc thị chỉ có Thế tử Tạ Ngộ Cẩn.

Tạ Ngộ Cẩn an ủi Hoắc thị vài câu, sau đó nói chàng sẽ đến Quận chúa phủ một chuyến, nhờ Quận chúa giúp đỡ vào cung dò xét thái độ của Bệ hạ.

"Quận chúa có thể giúp đỡ sao? Hai con..." Lời của Hoắc thị đã đến bên miệng nhưng lại ngại không dám nói ra.

Ngộ Cẩn và Thẩm Tri Nhu không phải sắp hòa ly sao? Đã ầm ĩ đến mức này, Ngộ Cẩn còn có thể thuyết phục Thẩm Tri Nhu giúp đỡ sao?

Hoắc thị nghĩ như vậy, liền cảm thấy chuyện mình cần phải lo lắng thật sự quá nhiều, vợ chồng con trai lớn sống một bãi rối tinh rối mù, cả ngày ầm ĩ đòi hòa ly, con gái lớn một lòng nhào vào triều đình, không có ý định thành hôn, con gái nhỏ ở trong cung không biết có an toàn không, con trai nhỏ cả ngày trêu mèo chọc chó làm một tên công tử bột.

Haizz...

Không đứa nào làm bà bớt lo.

Lúc này đã là hoàng hôn, cuối chân trời, ánh trăng và màn đêm sắp buông xuống.

Trong Tường An Cung, các cung nữ ra ra vào vào, đang hầu hạ Thái hậu nương nương rửa mặt đi ngủ.

Lúc này, Lý Thượng Cung vội vàng đi vào trong điện, ghé sát tai Tạ Thái hậu nói nhỏ vài câu.

"Cái gì?" Tạ Thái hậu tôn quý cả đời, rất ít khi lộ ra vẻ kinh ngạc như vậy, mấy ngày trước lúc cháu gái ruột bị hãm hại, trong lòng bà có lo lắng hơn nữa, trên mặt vẫn rất bình tĩnh.

Mà hiện tại, hai mắt bà khiếp sợ, đột nhiên đứng dậy khỏi ghế trang điểm.

"Ngươi nói, Thẩm Thác cản thư của Tạ gia đưa cho ai gia, trực tiếp sai Lương Đức đến đón Tiểu Bảo vào cung?!"

Con của Tạ gia bà, Thẩm Thác dựa vào cái gì cản lại tin tức rồi tự tiện mang người vào?
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 206: Chương 206



Đêm nay còn muốn Tiểu Bảo ngủ lại Tử Thần Điện?

Tạ Thái hậu không thể tin được lắc đầu, vừa kinh ngạc vừa tức giận, "Ta ngày thường thấy hắn không nạp phi tần chỉ là giữ mình trong sạch, không yêu nữ sắc mà yêu quyền thế, không ngờ, hắn... hắn lại là một kẻ lòng dạ đen tối?!"

Một nam nhân trưởng thành, lại đặt tất cả sự chú ý lên người một bé gái mấy tuổi, lòng dạ hắn thật sự đen tối.

Sống nhiều năm như vậy, Tạ Thái hậu đã nghe qua rất nhiều chuyện dơ bẩn trong các gia tộc quyền quý, những kẻ quyền quý kia ngoài mặt thì ra dáng con người, sau lưng lại chuyện gì cũng dám làm, đoạn tụ yêu nam nhân, trên giường thủ đoạn tàn bạo, còn có kẻ chuyên môn thích trẻ nhỏ...

Hoàng tử của hoàng thất Đại Nghiệp ít ỏi, nhưng từ trước đến nay chưa từng có ai không bình thường, nam nhân Thẩm gia đều là kẻ si tình, không ngờ đến đời này lại rẽ ngang, đi vào con đường sai lầm.

Mà kẻ không bình thường này lại là vua của một nước.

Tạ Thái hậu không dám nghĩ tiếp, vội vàng đứng dậy mặc quần áo, khí thế hung hăng dẫn theo mấy cung nữ tâm phúc đi đến Tử Thần Điện.

Bà có thế nào đi nữa, cũng là mẹ đích của Thiên tử, là Hoàng thái hậu của Đại Nghiệp, Thẩm Thác bất hòa với bà, nhưng cũng là do bà nhìn hắn lớn lên, bà không tin Thẩm Thác thật sự dám làm loạn trước mặt bà.

Một bên khác, cả nhà ba người trong Tử Thần Điện đang vui vẻ dùng bữa.

Thật ra chỉ có một mình Tiểu Bảo dùng bữa, con bé chưa ăn tối trước khi vào cung, lúc này đang đói bụng.

Ngu Ninh không cho con bé ăn quá nhiều, buổi tối ăn nhiều sẽ tích thực, ăn một chút lót dạ rồi thôi.

Tiểu Bảo đã lâu không gặp mẹ ruột, Ngu Ninh đi đâu con bé liền theo đó, hệt như muốn dính chặt lấy Ngu Ninh.

Thẩm Thác sai Lương Đức thu dọn thiên điện cho Tiểu Bảo ngủ, nhưng Tiểu Bảo cứ muốn ngủ cùng mẹ.

"Tiểu Bảo, con đã năm tuổi, sắp đến sinh nhật sáu tuổi, đã là đứa trẻ lớn, không thể ngủ cùng với nương nữa."

"Ồ, Hoàng đế thúc thúc sợ con làm phiền thúc ngủ sao? Vậy mẹ đi cùng con đến thiên điện ngủ là được rồi."

Thẩm Thác ngồi xổm xuống ngang tầm mắt với con gái, cố gắng nói đạo lý, "Ý của ta là, mẹ con phải ngủ cùng với phụ hoàng."

Tiểu Bảo bĩu môi, mặt đầy không vui.

Con bé không nói chuyện, cứ nhìn chằm chằm cha ruột, dường như giây tiếp theo sẽ khóc lên.

Thẩm Thác từ bỏ việc nói đạo lý, đành phải thỏa hiệp, "... Được rồi, hôm nay con ngủ ở đây."

Dù sao giường rồng cũng rất lớn, ba người ngủ vẫn thừa thãi.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 207: Chương 207



"Nhưng chỉ cho phép lần này, sau này con phải ngủ một mình, phụ hoàng sẽ sắp xếp thái phó dạy dỗ con..."

Ngu Ninh kịp thời đi tới kéo Tiểu Bảo đi, "Được rồi, chuyện này sau này nói tiếp, Tiểu Bảo vẫn còn nhỏ."

Hai mẹ con đến hậu điện tắm rửa, tốn hết nửa canh giờ.

Ôn trì mà Thẩm Thác hay dùng bị chiếm dụng, hắn đành phải đến phòng tắm ở thiên điện để tắm rửa.

Cả thiên hạ, cũng chỉ có hai người này có thể khiến hắn phải nhường nhịn.

Khi Thẩm Thác tắm rửa xong trở lại tẩm điện, hai mẹ con đã tắm xong đi ra.

Hai mẹ con đều chỉ mặc áo lót, ngồi trên giường La Hán, lúc này đang lau tóc cho nhau.

Rất khó tưởng tượng Ngu Ninh nuôi nấng đứa trẻ như thế nào trong mấy năm qua, không phải chuyện tiền bạc, mà là tính cách của Ngu Ninh, dường như chăm sóc tốt bản thân đã rất khó, không ngờ còn có thể nuôi dạy con gái tốt như vậy.

"Ngoại tổ mẫu nói, không thể để tóc ướt đi ngủ, phải lau sạch chân tóc." Tiểu Bảo chê Ngu Ninh lau không cẩn thận, ngược lại chăm sóc mẹ ruột, cầm khăn lên lau tóc cho mẹ.

"Ừm, không tệ không tệ, ở đây còn nước, ở đây cũng lau một chút." Ngu Ninh an tâm thoải mái hưởng thụ.

Thẩm Thác bất đắc dĩ cười cười, bước chân nhẹ nhàng đi qua, nhận lấy khăn trong tay Tiểu Bảo lau tóc ướt cho con bé.

Ngu Ninh đang xem thoại bản, xem đến nhập tâm, ngay cả người phía sau đã thay đổi cũng không phát hiện, mãi đến khi Thẩm Thác dùng sức hơn một chút, nàng mới lầm bầm một câu, "Tiểu Bảo đừng mạnh tay như vậy, nhẹ một chút."

Tiểu Bảo không trả lời, ngược lại là tiếng cười trầm thấp từ phía sau truyền đến.

"Để ta hầu hạ nàng, nàng đúng là biết hưởng thụ."

Ngu Ninh quay đầu lại, giật lấy khăn trong tay Thẩm Thác, "Đã nói Tiểu Bảo không có sức lớn như vậy, Tiểu Bảo lau tốt hơn chàng nhiều, cũng không nói nhiều như chàng."

"Mới nói một câu, lời của trẫm đã nhiều sao?" Thẩm Thác giật lại khăn, tự tay vặn đầu Ngu Ninh lại, "Ai nói trẫm lau không tốt, trẫm cũng rất biết hầu hạ nàng."

Nhìn ánh mắt đầy thâm ý của Thẩm Thác, Ngu Ninh có chút không tự nhiên, con ở đây, nàng ngại không dám nhào lên người hắn cào hắn, chỉ có thể trừng mắt liếc hắn một cái để bày tỏ sự bất mãn, "Vậy thì mời Bệ hạ hầu hạ cho tốt, mau lên, tóc còn đang nhỏ nước đây này."

"Được."

Tiểu Bảo ở bên cạnh xem kịch, cười ha ha ôm gối mềm lăn qua lăn lại trên giường La Hán.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 208: Chương 208



"Cốc cốc cốc!" Tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói của Lương Đức có chút gấp gáp, "Bệ hạ, Thái hậu nương nương dẫn theo rất nhiều cung nhân tới!"

"Chuyện gì?"

"Không biết, nhưng Thái hậu nương nương nói có việc gấp, nhất định phải gặp Bệ hạ ngay bây giờ."

Thẩm Thác cau mày đứng dậy, đi ra sau bình phong khoác áo ngoài.

Ngu Ninh cũng đi theo ra sau bình phong, chột dạ vội vàng nói, "Suỵt, ta trốn ở đây."

Dưới màn đêm, Tử Thần Điện đèn đuốc sáng trưng, trong viện rất đông cung nhân, nhưng đều bước chân nhẹ nhàng, cúi đầu đi, không dám nhìn cũng không dám lên tiếng.

Các thị nữ và nữ quan của Tường An Cung đi theo Tạ Thái hậu vào Tử Thần Điện, Tạ Thái hậu dẫn đầu vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt sắc bén.

Lương Đức tươi cười ra đón hành lễ, "Tối muộn thế này, Thái hậu nương nương có chuyện gì cứ sai cung nhân tới là được, sao phải đích thân tới một chuyến."

Tạ Thái hậu hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói chuyện với Lương Đức, nhưng ánh mắt lại nhìn tẩm điện của Thiên tử.

"Ai gia có chuyện quan trọng cần thương nghị với Bệ hạ, sao, Bệ hạ chê ai gia quấy rầy sự yên tĩnh trong đêm, không muốn ra gặp mặt sao?"

"Thái hậu nương nương nói gì vậy, sao có thể, Bệ hạ vừa mới tắm rửa xong, đã chuẩn bị đi ngủ, nghe tin Thái hậu nương nương tới, lúc này đang chỉnh lại y quan, mời Thái hậu nương nương tạm thời đến thiên điện nghỉ ngơi, Bệ hạ sẽ đến ngay."

Bất kể là Bệ hạ hay Thái hậu, Lương Đức đều không dám đắc tội, chỉ có thể tươi cười nịnh nọt.

Nhưng lúc này Tạ Thái hậu đang tức giận, vừa nghe Lương Đức nói vậy, càng cảm thấy Thẩm Thác không làm chuyện gì đứng đắn, nếu không thì khoác một chiếc áo ngoài ra có bao lâu, sao phải để bà đến thiên điện kéo dài thời gian.

"Thái hậu nương nương mời..."

"Ơ kìa, không được không được, Bệ hạ đã phân phó..."

Tạ Thái hậu không để ý đến Lương Đức, trực tiếp đi về phía cửa chính tẩm điện, Lương Đức bị dọa sợ, không ngờ Thái hậu nương nương lại làm ra chuyện xông thẳng vào.

Ông ta vội vàng bước lên ngăn cản, nhưng ông ta không dám dùng sức, càng không dám kéo váy áo của Tạ Thái hậu, căn bản không ngăn được người.

Trong thời khắc mấu chốt, tất cả các Tuỳ Long Vệ ẩn nấp trong Tử Thần Điện đều xuất hiện, đứng thành một hàng chắn trước cửa tẩm điện.

Tuỳ Long Vệ bảo vệ Thiên tử, bình thường không thể tùy tiện đứng ra lộ diện, nhưng Tạ Thái hậu muốn xông vào tẩm điện của Thiên tử, hành động này có thể coi là hành thích trước mặt vua, cho dù Tạ Thái hậu là nữ nhân, không có võ công, Tuỳ Long Vệ vẫn hiện thân ngăn cản.

"Càn rỡ!" Lý Thượng Cung đứng bên cạnh Tạ Thái hậu, lạnh giọng quát lớn, "Thái hậu nương nương ở đây, các ngươi sao dám mạo phạm!"

Khung cảnh nhất thời hỗn loạn, Lương Đức cả người rối bời, ông ta vừa sai Tuỳ Long Vệ lui xuống, vừa chắn trước cửa điện tạ tội với Tạ Thái hậu.

"Tuỳ Long Vệ đều là cận vệ của Bệ hạ, không nhìn thân phận người tới, xin Thái hậu nương nương thứ tội, đừng so đo với bọn họ."

Thấy Lương Đức và Tuỳ Long Vệ ra sức ngăn cản mình đi vào, Tạ Thái hậu càng tin chắc suy đoán trong lòng, sắc mặt trầm xuống tận đáy.

Lúc này, cửa điện từ từ bị người bên trong mở ra.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 209: Chương 209



Thẩm Thác mặc áo lót màu trắng thuần, bên ngoài khoác hờ một chiếc áo choàng màu đen, tóc đen xõa tung, nhưng khí thế lạnh lùng, mày mắt đạm mạc thong dong, cho dù không sửa soạn, cũng khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Bên ngoài không khí căng thẳng nghiêm túc, hắn lại tùy ý ung dung, "Mẫu hậu khuya khoắt tới đây, trận仗 lớn như vậy là vì chuyện gì?"

Hắn thật sự không nghĩ ra Tạ Thái hậu là vì chuyện gì, Tạ gia đã khiêm tốn rất lâu, Tạ Thái hậu cũng ở lâu trong thâm cung, không còn tham gia tranh đấu quyền thế, hành động khác thường như đêm nay, hắn có thể mượn thế đè ép Tạ Thái hậu và Tạ gia, thậm chí gây khó dễ.

Tạ Thái hậu thật sự không có lý do gì để làm ra hành động l* m*ng như vậy.

"Bệ hạ vừa rồi ở trong điện, có phải chuẩn bị đi ngủ? Ai gia mạo muội quấy rầy, mong Bệ hạ thứ lỗi."

Tạ Thái hậu nói hai câu khách sáo, sau đó liền đi thẳng vào vấn đề: "Nghe nói Bệ hạ sai Lương Đức đón cháu gái ngoại của Tạ gia vào cung? Bây giờ đang ở trong Tử Thần Điện."

"Ừm, Tiểu Bảo quả thật đang ở Tử Thần Điện."

Thấy Thẩm Thác trả lời dứt khoát, trong mắt không có vẻ chột dạ, Tạ Thái hậu cười lạnh trong lòng, thầm nghĩ tên nhãi ranh này thật sự quá biết giả vờ.

Hắn còn gọi Tiểu Bảo rất thân thiết nữa chứ? Thật nực cười! Chẳng thân chẳng thiết, hắn dựa vào cái gì mà giữ con người ta ở Tử Thần Điện? Cho dù là hoàng đế, cũng không thể làm ra chuyện vô sỉ, hạ lưu như vậy!

"Trẻ con không hiểu chuyện, chỉ e mạo phạm Bệ hạ. Chi bằng để ai gia mang về Tường An Cung, giao cho Lý Thượng cung chăm sóc." Thái hậu chẳng vòng vo, nói thẳng.

Thẩm Thác hơi cau mày, ánh mắt thoáng vẻ nghi hoặc.

Muộn thế này còn đặc biệt đến một chuyến, chỉ là vì muốn đưa Tiểu Bảo về Tường An Cung ngủ?

Thẩm Thác đương nhiên không muốn. Ngu Ninh và Tiểu Bảo đều ở bên cạnh hắn, chỉ là ở Tử Thần Điện một đêm thôi mà, có gì không ổn?

Hơn nữa, lúc này Tiểu Bảo chắc chắn không muốn đến Tường An Cung.

"Con bé đã ngủ rồi. Sáng mai tỉnh dậy, trẫm sẽ sai Lương Đức đích thân đưa đến Tường An Cung bầu bạn với mẫu hậu. Hôm nay thôi bỏ đi."

Thái hậu bị sự vô sỉ của Thẩm Thác làm cho tức đến bật cười. Thật không ngờ Thẩm gia lại có một đứa con cháu bất hiếu như vậy. Tiên đế trên trời có linh thiêng nhìn thấy chắc cũng phải tức đến sống lại.

"Tiểu Bảo tuy nhỏ, nhưng cũng là con gái, nam nữ thụ thụ bất thân. Truyền ra ngoài nhất định không ổn..."

Nghe Thái hậu châm chọc khiêu khích, sắc mặt Thẩm Thác dần dần sa sầm, mày nhíu chặt.

Tiểu Bảo mới năm tuổi, sao lại nói đến nam nữ thụ thụ bất thân?
 
Back
Top Bottom