Lãng Mạn 𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |kth|

𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
wrath


"em thôi ngay cái trò đấy đi." taehyung gằn giọng."trò gì ? em không hiểu." y/n trả lời."

đừng giả ngơ nữa. tôi là người sắp có vợ, chúng ta phải kết thúc chuyện này." hắn nắm lấy hai vai em với lực khá mạnh."em đau quá !"

y/n không biết là mình đau ở hai vai hay là đau ở nơi nào khác nữa. chỉ biết là, em đau đến phát khóc, đến tức ngực, ngạt thở. y/n ôm ngực khuỵ xuống. có vẻ taehyung đã lấy đi trái tim của em mất rồi.

"em sao vậy ?" giọng hắn có vẻ lo lắng."em..

đau."

"tốt nhất đừng dở trò gì." hắn phủi người đứng lên."anh nghĩ em là con người gì vậy ?"

"đầy thủ đoạn và tham vọng."

nói rồi taehyung bước đi, quay trở lại với jisang, mặc cho y/n đang ngồi dưới đất mà không thèm quay đầu lại.em ôm ngực đau đớn.

"anh ác lắm taehyung !"

"em có sao không ?"

chợt một người đàn ông khá đẹp trai từ đâu đến đỡ y/n. em bám vào tay anh để lấy đà đứng lên.

"cảm ơn rất nhiều ! cho hỏi anh là ai ?"

"haha anh là bạn à không.. là một đối tác của công ty này, tình cờ muốn vận động đi thang bộ chút lại nhìn thấy em ngã."

"đúng là thế giới còn rất nhiều người tốt." y/n nở nụ cười nhẹ nhàng nhưng đủ để làm ai đó xao xuyến."

đúng vậy ! lạc quan lên ! mà anh tên hoseok... còn em ?"

"gọi em là y/n."

"em đói không ? anh thấy em có vẻ kiệt sức. ta đi ăn nhé !"

đúng là do trông chờ vào bữa ăn với taehyung quá mà từ sáng đến giờ em chưa bỏ được cái gì vào bụng. có thực mới vực được đạo nên y/n đồng ý ngay lập tức. hoseok thấy vậy thì thập phần vui vẻ, ngay lập tức dẫn em đi.

*****

sự thật là chính taehyung đã gọi hoseok đến đỡ y/n dậy. mặc dù lo lắng cho em thật nhưng hắn không muốn có lỗi với jisang.dù đã nhờ hoseok đến nhưng hắn vẫn không an tâm nên đã đứng chứng kiến hết từ đầu đến cuối cuộc nói chuyện giữa y/n và hoseok. tâm trạng taehyung trùng xuống, hắn lên phòng làm việc, tức tối ném vỡ con búp bê sứ mà y/n đã tặng. jisang vẫn ngồi đó, điềm nhiên như không có gì xảy ra, như thể cô là chủ của trò chơi này. dường như cô ta biết tất cả. jisang cười mỉm.
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
anxiety


"taehyung ah~ đừng quên những gì anh đã hứa với em." jisang ôm lấy taehyung từ đằng sau."em yên tâm đi. anh sẽ không bao giờ ngừng yêu em và quên đi lời hứa của chúng ta."

hắn dịu dàng quay lại ôm lấy jisang, cưng chiều vuốt ve mái tóc cô. cơ mặt taehyung giãn ra. hắn luôn cảm thấy thư thái khi ở cạnh jisang.

đến giờ hắn cũng không biết tại sao nữa. cảm giác như bị bỏ độc rồi tìm được thuốc giải vậy.jisang cười tươi như hoa, một nụ cười thật hạnh phúc và có phần đắc thắng.

"thôi em về đây !" cô nói rồi buông hắn ra."

ở lại chút đi." taehyung kéo jisang vào một cái ôm khác."

đừng làm nũng nữa. em về đây ! tối gặp lại."

"okay bye !"

jisang mở cửa ra khỏi phòng, nụ cười trên môi vẫn chưa tắt. cô vừa rời khỏi, taehyung trở về như lúc đầu. hắn lại tiếp tục điên lên, đập phá mọi thứ. hắn gọi cho em.y/n đang ngồi ăn khá vui vẻ cùng hoseok. xem chừng anh với em rất hợp nhau.

đột nhiên chuông điện thoại nổi lên. y/n tính không nghe vì đang nói chuyện mà bắt điện thoại thì hơi mất lịch sự nhưnglà hắn.rốt cục hắn gọi là vì chuyện gì ? em nghĩ thầm.

để hỏi thăm hay lại đay nghiến chuyện em phải rời xa hắn đây ?

"alo ?" y/n xin phép ra ngoài bắt máy."em đang ở đâu ?" chỉ cần nghe giọng thôi em cũng đoán được hắn đang chau mày."

ừmm ăn với một người bạn. dad- à anh gọi có chuyện gì ?"

"về phòng làm việc của tôi ngay-lập-tức !"

"làm sao mà-"

y/n chưa nói hết câu taehyung đã dập máy. nghe giọng điệu có vẻ tức giận. em không biết chuyện gì đã xảy ra với hắn nữa.

"xin lỗi em phải về công ty rồi !" y/n cười gượng với hoseok."taehyung gọi đúng không ?"

"à..." em gãi đầu vì không biết phải trả lời thế nào."

đừng lo.

đi đi !"

anh cười với em và vẫy tay cho đến khi em rời hẳn khỏi cửa hàng.

đúng là một người đàn ông tốt."tên taehyung này bao giờ mới bỏ được thói một chân đạp hai thuyền chứ ?" hoseok's pov.

*****

y/n cố gắng mở cánh cửa phòng của taehyung nhẹ nhàng, gây ra ít tiếng động nhất có thể để tránh làm hắn tức giận. nhưng vừa mới bước vào, em đã nhìn thấy một đống đổ nát, còn người ngồi trên ghế thì đằng đằng sát khí.

*****

helluu các readers đáng iu cụa tôi >< tôi khá là nugu và fic cụa toi thì siu lowkey and kén người đọc (?) nên là tôi rất biết ơn nếu mọi ngừi enjoy noá, vote & cmt thường xuyên 🥺 chúc mọi ngừi năm mới vui vẻ gặp nhìu may mắn 🥰 hãy cmt những nhận xét đáng iu or strict/rude một xíu củng được 🤗 its okayyy ^^ đừng nạnh nùng zới tui haa 🥺🙏🏻
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
jealousy


y/n định thân thiện vẫy chào để không khí bớt căng thẳng nhưng, em để ý thấy trong đống đổ nát kia là con búp bê bằng sứ mà em tặng taehyung.

đó là món quà y/n tự làm tặng hắn.

"anh quá đáng lắm !" em tức giận xen lẫn thất vọng."tôi sao ?"

"anh biết là em phải vất vả thế nào mới làm được hai con búp bê quý giá tượng trưng cho hai chúng ta không ?" y/n khóc."nó chỉ là con búp bê thôi y/n. chẳng phải em cũng đang 'gạ gẫm' thằng bạn thân của tôi sao ?" taehyung nhún vai."tf ?! bạn nào ? mà em cũng chẳng gạ gẫm ai cả."

"đừng diễn như em vô tội."

"khoan đã- đừng nói là jung hoseok ?"

taehyung nhẹ nhàng gật đầu, ánh nhìn vẫn đáng sợ như vậy.

"ồ anh đang ghen đó sao, ngài kim ?"

y/n hơi vui vui trong lòng. còn ghen là còn thương.

ít ra taehyung không phải là không yêu em, mà chỉ là hắn yêu một người nữa nhiều hơn em thôi.y/n vừa dứt lời, hắn liền đứng dậy tiến về phía em. em càng lùi taehyung càng tiến gần, cho đến khi y/n cảm nhận được độ lạnh của bức tường phía sau lưng.taehyung chống một tay lên tường, một tay giữ lấy eo y/n.

"phải đấy !"

"fuck- anh ấy quyến rũ vãi !" y/n's pov.

y/n bạo dạn nhón chân lên, hai tay vòng lên ôm lấy cổ taehyung để hôn. em chủ động tiến lưỡi vào bên trong miệng của hắn, khiến nụ hôn trở nên ướt át hơn bao giờ hết.taehyung cũng khá-là-bất-ngờ với hành động này của y/n nhưng nhanh chóng lấy lại thế chủ động. hắn luồn hẳn tay vào trong áo em mà xoa nắn, vuốt ve lớp da thịt mềm mại.nụ hôn kết thúc. y/n gục xuống bờ ngực rắn chắc của taehyung, lấy lại không khí đã bị ngài kim tước mất.

"tôi nhớ em."

taehyung thì thầm vào tai y/n. hắn hài lòng khi nghe thấy tiếng cười khúc khích từ em.y/n lại nhón chân lên lần nữa hôn vào má hắn. chỉ là một nụ hôn phớt qua. nhưng má hắn ửng lên phiếm hồng, tim đập nhanh hơn bình thường. taehyung cũng không hiểu tại sao nữa.

"em cũng vậy, daddy." em nhe răng cười."vậy... tối nay, tại nhà của tôi. tôi muốn nghe 'giọng' của em."

lạy chúa, cái nháy mắt hư hỏng của hắn. hẳn là y/n đã quên luôn con búp bê vỡ rồi.
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
bad guy 1>


tối nay, như đã hẹn, y/n sửa soạn một chút rồi đi đến nhà riêng của taehyung.

"đằng nào chả cởi, ăn diện quá làm gì ?"

chính vì suy nghĩ đó mà y/n chỉ mặc vô-cùng-đơn-giản. một chiếc hoodie và quần sooc đến đầu gối cùng sneaker.đến nơi, em ngạc nhiên nhưng cũng chả ngạc nhiên lắm khi trong nhà có tận hai người. taehyung và jisang.

"cái đồ kì đà !" y/n's pov.

y/n cứ thế mà bấm chuông, dù gì lần này cũng là taehyung hẹn em đến đây, em không việc gì phải khép nép như lần trước.

"y/n ?"

giọng taehyung có vẻ ngạc nhiên làm y/n cũng ngạc nhiên theo. thật sự là hắn nhanh quên vậy sao ? hay vừa chơi đá ?để ý được ánh mắt không mấy tốt lành của jisang lén nhìn ra phía này nên em cố tình ghé sát vào tai taehyung để nói chuyện.

"anh bị ngáo cần hay gì ? chính anh hẹn em tối nay đến đây hâm nóng tình cảm. còn cái gì mà nhớ giọng người ta ?" em thì thầm trách mắng hắn."ohh anh nghĩ mình đã quên mất." taehyung nói với giọng thật sự là hắn đã quên.

không nói gì thêm, y/n cởi giày, bước vào nhà, đi qua jisang mà không chào hỏi gì. vì em biết cô ta đang liếc em.ngồi trên chiếc ghế đối diện với jisang, y/n tò mò không biết taehyung sẽ lựa chọn ngồi bên nào và em dám cá rằng jisang cũng đang suy nghĩ điều tương tự.người khó xử nhất lúc này chỉ có taehyung thôi. hắn định sẽ ngồi cạnh jisang vì đằng nào cô cũng là vị hôn phu của hắn, và y/n đã nhận thấy điều đó.

"ngồi đây này dad- oops xin lỗi, taehyung !" em cố tình nói vậy đấy, không phải nhầm như mọi lần đâu.

thấy ánh mắt jisang có chút dao động, y/n thấy vô cùng thoả mãn.

"ngồi với em, taetae !" jisang nói với giọng nhẹ nhàng.

taehyung trong đầu vẫn nghĩ không biết nên ngồi đâu thì trái tim hắn đã điều khiển chân hắn bước đi ra vị trí cạnh em để ngồi rồi.trong lòng y/n rực rỡ như bắn pháo hoa vậy, vui không tả nổi. em khẽ đặt đôi tay nhỏ nhắn của mình lên đùi hắn, ghé sát vào tai hắn thì thầm mấy lời gì đó khiến hắn không nhịn được mà nhếch miệng cười.jisang thấy tất cả, và y/n biết điều đó.nhìn vẻ mặt đáng thương xen lẫn tủi hờn của jisang, em vô cùng hài lòng.

*****

hãy nhận xét thật tâm cho tui nha để tui còn sửaaa 🥺🙏🏻
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
bad guy 2>


taehyung vừa đi vệ sinh chưa được bao lâu thì jisang liền chạy ra trước mặt y/n. em lại chẳng có hứng nói chuyện với cô ta nên quay phắt người bước đi.

"này !" jisang giữ lấy tay em."hey sao vậy ?" y/n giả vờ cười thân thiện."cô yêu taehyung ?"

jisang nhẹ nhàng hỏi. y/n thề là nhìn jisang lúc này hiền hậu và uỷ khuất đến mức em cảm giác như mình đang bắt nạt cô vậy.

"thì sao ?" em hỏi ngược lại."lạy chúa tự nhiên mình vênh vãi !" y/n's pov."

ừm.. cô có thể rời bỏ taehyung không ? dù gì thì chúng tôi cũng sắp đính hôn. nếu cô tiếp tục thì tôi e rằng không hay cho lắm. sẽ ảnh hưởng đến danh dự của cô đấy."

"ngày nào taehyung còn là trai chưa vợ thì ngày đó tôi vẫn yêu anh ấy." giọng y/n chắc nịch."cô không thấy mặt mình đang rất dày sao ?" giọng jisang vẫn nhẹ nhàng như vậy nhưng ánh nhìn đã thay đổi làm em hơi sợ."nó còn có thể dày hơn nữa cơ."

y/n để ý thấy taehyung đang bước ra nên cố tình gạt đổ chiếc cốc trên bàn, tự ngã phịch xuống sàn giả vờ run run người. jisang ngỡ ngàng còn taehyung thì tức giận, chạy ra đỡ em.

"em làm cái gì vậy hả jisang ?" hắn quát lớn.

"em.. em.." cô lắp bắp.

"hức.. tae-taehyung ah, cô ấy biết tất cả rồi." y/n giả vờ sợ hãi, rơm rớm vài giọt nước mắt.

"biết ? là em kể cho cô ấy ?"

"không taehyung, em không biết tại sao cô ấy biết nhưng jisang đã tức điên lên và khiến em ra nông nỗi này."

taehyung ôm y/n đứng dậy, đỡ lấy vai em. mặt hắn hơi tức giận nhìn jisang. cô ta có vẻ khá-là-bất-ngờ.

"đi thôi, tôi đưa em về nhà. anh sẽ quay lại nói chuyện với em sau, jisang."

"khoan đã- nếu anh dám bước ra khỏi cánh cửa kia và đưa cô ta về, chúng ta sẽ chấm dứt, em sẽ biến mất."

jisang nói với giọng run run. khuôn mặt cô ta biểu lộ được sự khẩn thiết của vấn đề này. y/n cũng nhận thấy sự lay động trong đôi mắt của taehyung.

jisang khóc rồi. em thấy mình thật sự là kẻ xấu.

*****

bad guy có nên có part 3 hong ta ?! tui thấy main nó hơi bitchy roi 😢
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
bad guy 3>


"em nói cái gì vậy jisang ?" taehyung hỏi lại jisang."anh có thật sự yêu em không, taehyung ?" jisang nghẹn ngào."em là người biết rõ hơn ai hết, jisang. anh vẫn luôn yêu em. nhưng giờ em đang hành xử rất khác thường đấy."

"anh đã không còn yêu em nữa dù anh luôn miệng nói như vậy. hahahaa.."

"hôm nay em sao vậy jisang ? từ việc làm hại y/n đến việc này. rốt cục là em muốn cái gì." taehyung vò đầu."em muốn anh phải ở lại đây, với em."

sau câu nói đó của jisang, taehyung có vẻ lưỡng lự. dường như anh muốn buông tay y/n ra, để em tự về. em đã thấy ánh mắt áy náy và thương xót của hắn.

"taehyung à..." y/n nhìn hắn bằng đôi mắt ngập nước.

"xin lỗi y/n, tôi sẽ ở lại với ji— y/nnnn !"

taehyung hét lên khi thấy em ngất xỉu. phải đó, y/n đã giả vờ bị ngất đi.

con gái đáng thương nhất là khi phải dùng thủ đoạn để nhận được tình thương từ người đàn ông họ yêu.

và em đã làm vậy.

taehyung bế y/n lên, tức tốc đưa em đến bệnh viện. lúc đi qua jisang, em thấy cô ta giữ lấy tay áo của taehyung nhưng bị hắn gạt ra.

y/n nhếch mép cười đắc ý với jisang.

cô ta nhìn theo em với ánh nhìn đáng sợ. và hình như y/n đã nghe thấy tiếng gào thét đau đớn của jisang ngay sau khi cánh cửa khép lại.

có chuyện gì với cô ta vậy nhỉ ?

oh taehyung đã chuyển hướng đi. hắn quay đầu lại vào trong nhà sau khi nghe thấy tiếng hét của jisang.

bịch.

đó là âm thanh khi y/n bị thả xuống sàn nhà.

"fuck- đau vãi !" em hơi nhăn mặt.

"jisang-ah tỉnh lại đi. em sao vậy ?" taehyung hốt hoảng lay lay người jisang.

theo như suy đoán của y/n, jisang đã lấy mảnh vỡ của chiếc cốc ban nãy để cứa vào cổ tay. và giờ em mới để ý một điều, trên chiếc cốc đó có khắc chữ "taehyung ♡ jisang".

có vẻ đây là chiếc cốc cô ta tự làm để tặng taehyung. chà, em không hề cố ý trả đũa. tình cờ thôi. nhớ con búp bê bằng sứ chứ ?

taehyung bế jisang đi ra cửa.

đang đi thì hắn chợt nhớ tới y/n đang nằm chỏng chơ dưới sàn. hắn rút điện thoại trong túi quần ra để gọi.

"hoseok à đến đây đi !"

"xin lỗi em, y/n." taehyung nói với em sau khi cúp máy và trước khi chạy ra khỏi cánh cửa rồi mất hút.

"anh quá đáng lắm, kim taehyung !"

tưởng đã nhận chắc phần thắng nhưng em đã thua.

thua thê thảm.

y/n nhắm chặt mắt lại, một giọt nước ấm nóng chảy xuống. nếm thử thì thấy

mặn chát.

*****

tui xin phép kết thúc bad guy ở đây :> mà coá thím nèo đoán được tại sao jisang và taehyung cứ có cái gì lạ lạ k nhỉ 😀 đoán đii (๑˃̵ᴗ˂̵)
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
bad guy


"anh biết là em không ngất, y/n." hoseok nói trong khi mắt vẫn hướng về phía trước để lái xe.

y/n sững người như bị ai đó bắt trúng tim đen. em mở mắt, giữ nguyên tư thế ngồi bó gối trên ghế phụ của xe hoseok, hơi cúi mặt xuống để cằm chạm vào đầu gối.

"vậy anh đang đưa em đi đâu ?"

"ừm.. anh không biết nữa. em muốn đi đâu không ? kiểu một nơi đặc biệt chẳng hạn ?"

"thôi cứ đi thẳng đi."

y/n khẽ xoay người, tựa đầu vào cửa kính, ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài đang bị bóng tối bao trùm.thật giống em.hoseok để ý được khuôn mặt buồn rầu của em. anh cảm thấy day dứt. thật sự lúc này anh muốn ôm em vào lòng để an ủi.

"y/n à, có đáng không khi phải sống như vậy chỉ vì kim taehyung ?"

"đáng, đáng chứ. nếu anh yêu anh sẽ hiểu thôi."

"đừng khóc, anh xin lỗi vì đã can thiệp vào chuyện của hai người nhưng.. anh e rằng bây giờ nó không còn chỉ là chuyện của hai người nữa rồi." hoseok nói với giọng nghiêm túc hiếm thấy."

à có thêm jisang, đúng không ? hay em mới là người được thêm vào câu chuyện này nhỉ. ha, câu chuyện ba người." y/n cười khổ."em sai rồi y/n. phải là câu chuyện bốn người."

"sao ?! có thêm một jisang nữa à ? mệt rồi đây."

"không. là jung hoseok."

giọng anh chắc nịch, kiên cố như một bức tường thành.

ánh mắt hoseok xoáy sâu vào y/n. em đương nhiên hiểu ý của anh.

*****

thêm chap này cho mấy thím zui zui xíu he. chap bonus để bổ sung thêm tình tiết cho bad guy thui nên cũng không trau chuốt lớmmm. sodi 🥺🙏🏻
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
mystery 1>


jisang vẫn đang ở phòng hồi sức. taehyung đã thức trắng cả đêm ở phòng chờ của bệnh viện đợi thông báo của bác sĩ vì jisang phải cấp cứu do mất máu quá nhiều.

đến bây giờ hắn mới có cơ hội chợp mắt ít phút. trước khi thực sự đi sâu vào giấc ngủ, hắn đã nghĩ về y/n và về câu nói của bác sĩ.

"bệnh nhân do mất máu quá nhiều nên tình hình khá là nguy kịch. tuy nhiên chúng tôi đã cấp cứu kịp thời nên giờ không có gì đáng lo ngại. chỉ có một điều là bệnh nhân có một 'thứ' gì đó rất lạ bên trong cơ thể. hiện nay chúng tôi vẫn chưa phát hiện được 'nó' nhưng khá là giống ma tuý (?) hoặc một thứ gì đó tương tự như vậy. tôi mong khi cậu đến đây một lần nữa chúng ta sẽ cùng nói sâu hơn về vấn đề này." trích lời bác sĩ."jisang tuyệt đối không phải loại con gái có thể đụng vào chất gây nghiện." taehyung's pov.

*****

y/n tỉnh dậy cùng đôi mắt sưng húp. tối hôm qua, sau khi được hoseok đưa về nhà, em đã khóc rất nhiều. cả đêm y/n trằn trọc suy nghĩ xem có nên kết thúc chuyện này ở đây không. nhưng em rất yêu kim taehyung. và hắn thì vô tình đến mức không hỏi thăm em lấy một câu cho đến thời điểm hiện tại.điện thoại đột ngột đổ chuông khiến y/n giật mình.

"alo ?"

"y/n đúng không ? anh hoseok đây." giọng nói kia vui vẻ lạ thường."hoseok ? sao anh biết số của em ? em nhớ là hai ta chưa trao đổi số điện thoại." y/n nghi hoặc."có chuyện gì mà hoseok này không biết đâu. nếu anh muốn biết chắc chắn anh sẽ biết thôi."

"nghe creepy quá đấy ! anh gọi có gì không ?"

"hừm.. anh định rủ em đi ăn trưa."

"okay dù gì hôm nay em cũng không có lịch trình gì."

"woah tuyệt quá ! anh sẽ đến đón em."

"cool ! khi nào đến thì báo em." y/n đang định tắt máy thì chợt người ở đầu dây bên kia nói tiếp."ra mở cửa nào cô bé."

y/n nghe vậy thì vội vã chạy ra mở cửa. em thầm la mắng hoseok vì em còn chưa kịp thay quần áo, trang điểm, chải tóc.

"tf ?! anh đợi sẵn ở nhà em rồi mới mời hả ?"

"chính xác ! có thế mới nhanh chứ." hoseok lém lỉnh."anh điên hả ? lỡ em không đi thì sao ?"

"thì anh về."nói rồi hoseok cười, y/n thì câm nín. em bảo anh vào nhà ngồi để mình đi chuẩn bị một chút.

ánh mắt hoseok không rời khỏi cánh cửa phòng ngủ y/n vừa mới đi vào và khoá chặt. (*)

*****

cả hai ăn ở một quán mì đen nào đó trên con phố hongdae. người người tấp nập qua lại ngoài kia càng làm nổi bật sự dân dã, bình thản bên trong quán ăn truyền thống này.

"ngon không ?" hoseok hỏi."trên cả ngon. mà sao anh biết quán này vậy ? nhìn nó khá cũ kĩ."

"quán này mở từ lâu rồi. hồi học phổ thông anh với thằng nhóc taehyung hay trốn học rồi ra đây ăn. thật nhớ làm sao !" hoseok vừa nhét đũa mì to khổng lồ vào miệng vừa hồi tưởng."hai anh thân nhau lâu ghê." y/n nói với ánh mắt ngưỡng mộ."con trai đơn giản lắm. chả hay tị nạnh nhiều giống con gái. nhưng một khi xuất hiện thứ gì đó khiến họ khao khát có được thì họ sẵn sàng đánh đổi, thậm chí là làm những chuyện tồi tệ nhất mà sẽ chẳng ai có thể tưởng tượng nổi."

"thôi ăn nốt đi. mì nở ra hết rồi."

y/n cũng chẳng để tâm nhiều đến lời nói ban nãy của hoseok. chỉ là tự nhiên hơi rùng mình.

"ăn xong anh dẫn em đi thăm jisang nhé !"

"hửm ? em muốn ?" hoseok có chút bất ngờ."

ừm em thấy hơi có lỗi. chẳng hiểu sao tối hôm qua em lại hành xử như vậy nữa."

"vậy thì đi thôi."

(*): đoạn này nghĩa là y/n đi vào phòng ngủ để thay đồ và hoseok ngồi bên ngoài cứ nhìn chằm chằm, mắt không rời cái cánh cửa đó.

*****

heyy !! tại vì tui không thích 1 chap truyện bị quá dài nên hay cắt ra óo. mấy thím thấy không thích thì bảo tui nha 🥺sau chap nì thì có ai đoán được xíu nào hong hehe 😀

mà tui viết sẵn ending gòi sau đó tuỳ vào mạch truyện và sự tuỳ hứng của tui thì tui sẽ quyết định dùng cái ending đoáaa ^^
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
mystery 2>


khi hoseok đưa y/n đến nơi thì tình cờ thấy taehyung cũng đứng ở đó. nhìn khuôn mặt lo lắng của hắn lại càng khiến em ghen tị với jisang hơn.

"hai người đến đây làm gì ?" taehyung hỏi rồi liếc nhìn y/n như đang dò xét."hỏi thừa !

đương nhiên là để thăm jisang." hoseok nhún vai."em chỉ muốn xin lỗi chuyện hôm qua thôi taehyung." y/n nói nhưng không dám ngẩng đầu.

đột nhiên taehyung kéo tay y/n lôi ra một chỗ ít người. hoseok định kéo lại nhưng không kịp. anh lại vụt mất em.

"anh làm gì vậy ?" y/n bất ngờ."em xin lỗi vì cái gì ?"

"e-em xin lỗi vì hôm qua đã khiến chị ấy tức giận như vậy." em cắn môi vì đang nói dối.

khuôn mặt taehyung dịu lại, hai chân mày giãn ra. hắn đưa tay ôm lấy má em.

"khoẻ chưa ?" giọng hắn ôn nhu lạ thường."gần như khoẻ."

"có thấy đau chỗ nào không ?" taehyung cảm thấy áy náy vì hôm trước đã thả y/n xuống một cách không thương tiếc như vậy."hừm đau nhiều chỗ lắm." em tự nhiên muốn khóc. nhớ lại chuyện hôm qua làm em thấy uất ức vô cùng."tôi xin lỗi." hắn nhìn thẳng vào mắt em rồi lại cúi gằm mặt xuống."không đáng đâu."

nói rồi y/n dứt tay mình ra khỏi tay taehyung, rời đi. em mong đợi ở hắn nhiều hơn một lời xin lỗi ngu ngốc. hắn định giữ em lại nhưng rồi lại bỏ cái ý định đó ra khỏi đầu.

"taehyung đã nói gì vậy ?" hoseok nhìn y/n với ánh mắt lo lắng."

ừm không có gì nhiều." em gượng cười để che đi khuôn mặt buồn rầu."hai vị là người nhà của bệnh nhân ?" một cô y tá hỏi."

ừm... là bạn." hoseok trả lời."vậy thì vào đi. bệnh nhân đã tỉnh lại rồi."

y/n cùng hoseok bước vào phòng bệnh của jisang. nhìn mặt cô tái xanh, tóc tai bù xù, môi trắng bệch. khác hẳn với vẻ xinh đẹp thường ngày. em thấy thương xót thay cô ta.

"taehyung của tôi đâu ? mấy người vào đây làm gì ?" jisang gần như nổi điên khi không thấy taehyung."tôi muốn xin lỗi chị.

à mà chính taehyung là người đã ở đây với chị cả đêm nên hãy bình tĩnh lại đi." y/n thấy nhộn nhạo trong lòng khi nói ra câu này."ha- xin lỗi ? nực cười." jisang cười khẩy.

đột nhiên ánh mắt jisang chuyển sang phía hoseok. y/n đã chú ý thấy điều đó. hoseok và jisang nhìn nhau có chút kì lạ. em hơi thắc mắc về mối quan hệ của họ.một ánh mắt kì lạ chẳng thể diễn tả bằng lời.

"jisang-ah !"

tiếng gọi của taehyung đánh thức y/n khỏi muôn vàn nghi vấn trong đầu. tất cả đều quay đầu ra phía taehyung.

"taehyung-ah, em đã rất sợ khi không có anh bên cạnh." jisang như oà khóc ôm lấy taehyung."không sao. anh luôn ở đây mà." hắn vỗ vai cô an ủi."hãy nói yêu em đi taehyung. anh có yêu em không ?" jisang ngước lên nhìn thẳng vào mắt taehyung.

hắn quay ra nhìn em, hơi cắn cắn môi suy nghĩ gì đó trước khi trả lời.

"anh yêu em, jisang !"

có tiếng thứ gì đó vỡ. vỡ tan nát. y/n nghe thấy. vì đó chính là tiếng trái tim em mà. em cười khẩy. cuối cùng kim taehyung cũng chỉ có vậy. chỉ có một tình yêu là kim jisang.y/n kéo tay hoseok cùng đi ra ngoài mà không một lần quay đầu lại phía sau để thấy được ánh mắt đắc ý đến đáng sợ của jisang lúc này và ánh nhìn vừa day dứt liền chuyển thành tức tối của taehyung.

*****

y/n im lặng ngồi trên xe hoseok, hướng ánh mắt ra ngoài cửa kính. anh thì khẽ liếc em.

"buồn à ?" hoseok hỏi."có chút hơi hơi."

"nói dối !"

như nhớ ra gì đó, y/n quay sang nhìn hoseok chằm chằm.

"em nhìn sắp cháy da anh rồi." hoseok hơi cười."anh với jisang có quen nhau hả ?"

"quen sơ sơ thôi. dù gì cũng là người yêu của bạn thân mà." anh nhún vai như thể đây là lẽ đương nhiên."vậy sao ? hai người nhìn nhau như thể đã quen từ lâu lắm rồi ấy."

"thì đúng là lâu rồi mà." giọng anh vẫn đều đều như vậy."hmm... cũng phải. nhưng mà có chút gì đó...

đặc biệt ?"

"em đang nghĩ cái gì vậy y/n ? tính điều tra cái gì đây ?" hoseok nói đùa."nothing. chỉ là tò mò chút thôi. quên nó đi !"

y/n nhún vai rồi lại nằm ườn ra ghế. anh cũng không nói gì thêm nữa mà chỉ mỉm cười.

đột nhiên em chú ý đến hình xăm kì lạ sau gáy hoseok.

đó là một hoa văn kì lạ như kiểu đánh dấu vậy (?)

*****

yehhh đến chap này chắc cũng đã hé lộ không ít hahhahaha 😀D tui bị kẹt trong bộ đề văn với toán vì được nghỉ corona nên giờ lú luôn gòi 🤓🔪
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
mystery 3>


*thấy bùn cười nên để thui chứ chap này hong có liên quan đến trái chúi ha 😀*

*****

y/n đang nằm lướt instagram thì nhận được tin nhắn từ taehyung. hắn nói muốn gặp em.

y/n nói không muốn đi trong khi bản thân đã đứng trước tủ quần áo chọn ra vài bộ ngắm nghía, rồi ngồi xuống bàn trang điểm làm một no-makeup makeup look.

trong lòng em vui tươi đến lạ lùng, vừa đi vừa nhún nhảy và chợt sững lại suy nghĩ.

"tại sao taehyung lại hẹn mình đến nơi này nhỉ ?"

y/n cẩn thận nhìn trước, nhìn sau. bây giờ là buổi tối. lỡ như xảy ra chuyện gì thì thật là tồi tệ.

"haha cuối cùng cô cũng mắc lừa !" giọng cười ghê rợn của jisang vang lên.

jisang vẫn mặc nguyên bộ đồ bệnh nhân, cô ta đã trốn viện. y/n cũng đã nghĩ đến trường hợp mình bị mắc bẫy của jisang và không ngờ nó xảy ra thật.

"tôi biết là cô lấy máy của taehyung để nhắn tin. nhưng tôi vẫn đồng ý ra đây. cô muốn nói gì ?" em kênh kiệu như thể mình đã không bị mắc lừa.

"hừ thông minh đấy nhưng đừng có ra vẻ ở đây."

"vào vấn đề chính đi." y/n lạnh lùng.

"được thôi. tôi muốn cô phải biến mất, ít nhất là khỏi tầm mắt của taehyung."

"cô nghĩ chuyện này là có khả năng sao ? dù tôi có biến mất thì taehyung vẫn sẽ đi tìm tôi thôi." em nhún vai tự tin dù trong lòng bạn cũng không chắc chắn với câu nói của mình.

"cô tin vào cái thứ tình yêu đó sao ?" jisang hỏi.

"đúng !"

"chắc cô chưa nghe chuyện này rồi. cô không phải là 'người tình' đầu tiên của taehyung đâu. tôi cũng chẳng nhớ cô là người thứ bao nhiêu nữa nhưng tất cả những người trước đó đều đã bị giết.. bởi chính tay kim taehyung."

nói rồi jisang lại cười, cái nụ cười ghê tởm đó. người y/n run run, mồ hôi trên trán chảy xuống từng giọt.

"v-vì sao ?"

"vì tôi-không-thích."

jisang bước đến gần y/n hơn. em theo bản năng lùi dần về phía sau nhưng đã đến cùng đường. cô ta đứng trước mặt em, đưa tay lên khẽ vuốt ve mái tóc em rồi túm lấy nó giật ngược về sau.

"tf ?! bỏ tay ra." y/n gần như hét lên. từ trước đến nay em luôn ghét bị giật tóc.

"rồi cô cũng sẽ như vậy thôi.

định mệnh sẽ lặp lại."

"fuck- cô điên con mẹ nó rồi ! bỏ ra !"

"dừng lại !"

hoseok đến đẩy jisang ra khỏi y/n khiến cô ta ngã xuống đất. em vô cùng bất ngờ khi hoseok xuất hiện nhưng đây không phải lúc để suy nghĩ về vấn đề này.

"ho-hoseok ? anh..."

jisang nhìn hoseok với ánh mắt ngỡ ngàng như thể cô ta nghĩ rằng sẽ không có ngày anh làm vậy với mình.

"đừng làm hại y/n !" giọng hoseok trầm xuống.

"ha cuối cùng ngày này cũng đến. anh yêu nó ?" jisang cười khinh rồi trợn mắt nhìn y/n và hoseok.

"thôi ngay jisang !!" lần đầu tiên em thấy hoseok gắt lên như vậy.

"anh gắt lên như vậy để làm gì cơ chứ ? trả lời em đi. có phải anh yêu y/n ?"

y/n vẫn cứ đứng ngơ ra theo dõi cuộc hội thoại của hai người. cái gì mà yêu chứ ? nực cười. vừa gặp chưa được mấy bữa đã yêu ?

"phải đó. anh yêu y/n. vậy nên từ nay về sau đừng đụng vào cô ấy !" hoseok nói với giọng chắc nịch rồi vòng tay qua kéo người em sát vào người mình.

"được. vậy thì quản cô ta cho kĩ—"

"chuyện gì đang xảy ra ở đây ?" taehyung từ đâu đó bước ra thu hút sự chú ý của cả ba người.

"anh taehyung ? tại sao anh lại ở đây ?" jisang bất ngờ.

"em nghĩ anh không biết em giả mạo anh để nhắn tin sao ?"

lại thêm một người nói dối trắng trợn. thực ra taehyung nghi ngờ mối quan hệ của y/n và hoseok nên đã âm thầm đi theo hoseok vì tưởng anh đến gặp em. trên đường đi hắn vô tình thấy tin nhắn từ y/n nên đã ngầm đoán ra mọi chuyện.

khi taehyung vừa xuất hiện, em chỉ muốn ôm chầm lấy hắn vì thật sự em đang sợ hãi.

y/n không muốn tin ai cả nhất là jisang. những lời cô ta vừa nói thật kinh khủng.

"em... em không biết gì hết." jisang lắp bắp.

taehyung nhìn khuôn mặt sợ hãi của y/n. hắn muốn chạy ra ôm lấy em ngay lập tức nhưng chợt để ý thấy em đang ở trong vòng tay của hoseok.

taehyung tức giận. hắn quay lưng lại, kéo jisang đi.

"tôi sẽ đưa jisang về bệnh viện."

y/n thất vọng khi taehyung thậm chí còn chẳng thèm hỏi thăm em một câu mà đã bỏ đi với jisang. hắn không thấy thương xót cho em sao ?

chợt y/n để ý thấy một hình xăm đằng sau gáy của taehyung. khá giống với cái của hoseok. nó dường như đang phát sáng.

em thấy lạ khi bản thân đã gần gũi với taehyung không biết bao nhiêu lần mà chưa từng thấy hình xăm đó.

*****

y/n lại đang ngồi trong xe của hoseok với muôn vàn câu hỏi trong đầu. mọi sự kiện diễn ra quá nhanh nhưng lại để lại không ít dấu hỏi to đùng.

đôi khi y/n thấy lạc lõng trong câu chuyện này. em chẳng hiểu gì về họ cả nhưng dường như họ biết kha khá về em.

nghĩ đến đây khiến y/n rợn tóc gáy.

"lại có suy tư gì vậy ?" hoseok nhoẻn miệng cười trong khi vẫn tập trung lái xe.

"ừm rất nhiều. jisang thật kì lạ. cô ấy nói những thứ mà em không thể tưởng tượng nổi." y/n nhăn mặt.

"cô ấy nói gì ?" nét mặt hoseok vẫn như vậy nhưng có chút gì đó lo lắng.

"taehyung đã giết người ?"

"ý em là sao ?"

"thì là giết người đó. jisang kể chính taehyung đã giết những cô người tình cũ của mình. và có thể sắp tới là em."

"đúng là tất cả người tình cũ của taehyung đều đã bị giết chết."

"bởi ai ? taehyung ư ?"

"anh sẽ chỉ nói đến đây thôi và anh sẽ rất vui nếu em không tiến sâu thêm vào chuyện này."

"nhưng nó liên quan đến em, hoseok. em có thể sẽ chết !"

"sẽ không, y/n." hoseok quay sang nhìn em, giọng chắc nịch.

"à hình xăm của anh đẹp đấy !"

"oh em đã thấy sao ?"

"sao phải giấu chứ ? nó đẹp mà."

"giờ thì nó chẳng còn ý nghĩa gì nữa. nhưng đã xăm thì không thể xoá."

y/n không biết câu nói của hoseok có ý gì nữa nhưng nụ cười gượng kia của anh có chút tiếc nuối. em đưa tay lên chạm vào hình xăm của anh. hoseok có chút rùng mình.

không biết y/n có nhìn nhầm không nhưng nó vừa phát sáng.

em không biết nữa.

*****

lú thật rồi các bạn oii 🤧 hãy cmt để tui xem mấy thím suy luận giỏi hong nhaa ^^ tui thít đọc mấy cái suy luận lắm lắm nên đừng ngại ha. biết đâu lại thành plot của fic mới 🧏🏻‍♀️
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
find out 1>


cả đêm hôm qua y/n cứ suy nghĩ mãi về vấn đề này nên hôm nay em quyết định sẽ tìm hiểu nó. y/n đang đứng trước cửa nhà taehyung.

"y/n ?" taehyung ngạc nhiên.

mới chỉ một đêm thôi mà gương mặt taehyung đã hốc hác, tiều tuỵ đến xót xa. em cố mỉm cười che giấu đi sự lo lắng chua xót, lắc lắc túi đồ ăn trên tay.

"em có mang đồ ăn đến này. chúng ta ăn chung nha."

"ừm.."

hôm nay em đến tìm hắn thế này, trong lòng hắn có chút vui vẻ. taehyung cứ tưởng rằng y/n đã yêu hoseok. nếu sự thật là vậy chắc hắn sẽ chỉ tự nổi điên lên thôi chứ không thể ngăn cản.trong khi ăn, em cố tình làm rơi đồ ăn lên áo taehyung.

"oh xin lỗi ! em lấy áo cho anh thay nhé." y/n lau đi đống đồ ăn trên bụng hắn mà vô tình chạm tay vào chỗ không nên chạm."em cố tình phải không ?" taehyung gằn giọng, nhìn em chằm chằm."w-what ?! anh nói gì vậy chứ."

em cười xuề xoà, run cầm cập vì sợ hắn phát hiện ra kế hoạch của mình. em muốn hắn thay một chiếc áo hở cổ để nhìn được hình xăm sau gáy.

"em cố tình.." taehyung dí sát mặt mình đối diện với mặt y/n.

em nuốt nước bọt ừng ực, toát mồ hôi lạnh.

"... quyến rũ tôi."

dứt câu, taehyung nhấn môi mình vào môi y/n. không mạnh bạo nhưng cũng chẳng nhẹ nhàng. em và hắn đều bị cuốn sâu vào nụ hôn đến mức chẳng biết trái đất có còn quay hay không.đến khi nụ hôn kết thúc, y/n mới phát hiện là mình đang bị taehyung đè trên chiếc ghế sofa. quần áo cả hai sộc sệch cùng bờ môi sưng tấy.em đánh yêu hắn.

"hôm nay chúng ta tiếp tục công việc được không ?" taehyung hỏi với giọng trầm đục."công việc gì ?"

"daddy và con gái."y/n chưa kịp trả lời, taehyung đã hôn lấy em một cách vồ vập. bàn tay hư hỏng lần mò mọi ngóc ngách trên cơ thể em.

*****

sau khi tắm rửa, taehyung ôm y/n nằm trên chiếc giường kingsize quen thuộc của hắn.

"lâu rồi chúng ta không như vậy, daddy." em thủ thỉ trong khi đang gối đầu lên tay hắn."có quá nhiều chuyện xảy ra. tôi ước gì thời gian ngừng lại tại khoảnh khắc này. khoảnh khắc chỉ có chúng ta."

"anh có yêu em không, taehyung ?" em ngước lên nhìn hắn."em đã từng hỏi tôi câu này rồi."

"em nhớ chứ. lúc đó anh nói anh không yêu em, mà là cần em. liệu câu trả lời bây giờ có thể khác ?"

y/n mỉm cười chua xót. sở dĩ em hỏi hắn câu hỏi này vì em không muốn câu trả lời vẫn là cần em. cần em để làm công cụ làm ấm giường.

"tôi nghĩ tôi có thể khẳng định rằng tôi yêu em dù tôi không hề muốn. bởi có muốn ngăn cản trái tim mình thì cũng không được nữa rồi." taehyung nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt y/n."thật ư ? vậy còn jisang ?"

"tôi không biết nữa. tôi nghĩ bản thân đã có một sự gắn kết về mặt tâm hồn với jisang. từ trước đến nay tôi luôn tự nói với bản thân đó là 'yêu' nhưng hoá ra tôi lại chẳng biết yêu là gì, cho đến khi gặp được em."

"ý anh là... anh cảm thấy mình không thể tách rời cô ấy ? dù có yêu hay không ?"

"tôi không biết nữa... nhưng mỗi khi không còn cảm thấy muốn gắn bó với jisang thì những cơn đau đầu lại tìm đến. cô ấy giống như một liều thuốc giải vậy."

"thật kì lạ... anh không định làm rõ này ư ?"

"tôi đã nói điều này cho hoseok và cậu ta khuyên tôi nên tìm gặp bác sĩ tâm lí. lần nào cũng vậy."

"bác sĩ nói gì ?"

"thì nói tôi hoàn toàn bình thường. sau mỗi lần như vậy jisang đều pha trà cho tôi uống."

"trà ?" y/n's pov."

à sao em không biết anh xăm hình vậy taehyung ?"

"xăm ? tôi đâu có xăm ?"

taehyung trố mắt nhìn y/n. em cũng trố mắt nhìn taehyung.

"hình xăm sau gáy anh mà ?"

nói rồi y/n xoay lưng taehyung ra và chạm vào gáy hắn.không có hình xăm nào hết.

"chuyện quái gì đang diễn ra vậy ?"

*****

hê hê hê 🌝 suy luận típ điiii tui thích đọc lớmmm 🙆🏻‍♀️👩‍❤️‍💋‍👩
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
find out 2>


"chúng tôi tìm được cái xác của một cô gái đã bị phân huỷ một nửa. theo như suy đoán, người này chết cách đây vài tháng. hiện chúng tôi đang cố hết sức để điều tra. vụ án sẽ được cập nhật sớm nhất có thể..."

không hiểu sao tự dưng y/n lại bật chương trình thời sự lên xem. vụ án trên tivi lúc này chợt làm em nhớ đến chuyện jisang kể, chuyện mà taehyung đã giết người.

"taehyung à, có thể kể cho em về quá khứ của anh không ?" em quay sang hỏi hắn."hửm ? em muốn biết gì ?"

"thì anh đã bao giờ làm chuyện sai trái chưa ? như... giết người chẳng hạn ?"

"em nói gì vậy chứ ? tôi thề với chúa là ngay cả trong mơ tôi cũng chưa từng giết người."

dù chưa biết taehyung có đang nói thật hay không nhưng y/n vẫn thở phào nhẹ nhõm. em tin taehyung không phải người như vậy.

"à nghe nói em không phải 'con gái' đầu tiên của anh." y/n nói có chút hậm hực."không phải đầu tiên nhưng... có lẽ sẽ là cuối cùng." taehyung nhoẻn miệng cười."cái tên này ! người ta đang điều tra mà cứ flirt hoài." y/n's pov."vậy những người đó đâu rồi ? mà tại sao lại chia tay ?"

"chia tay là vì bị jisang phát hiện, còn giờ mấy cô đó ở đâu thì tôi cũng chẳng biết nữa. còn đổi cả số. thật phũ phàng." taehyung cười khẩy."những cô gái đó đều đã chết, taehyung."

"em nói sao ?" hắn trố mắt."là jisang đã nói với em, cả hoseok nữa."

"đấy là lí do em hỏi tôi đã từng giết người chưa hả ? em nghi ngờ tôi ?"

"không, taehyung. jisang nói anh giết họ nhưng em tin anh, và em nghĩ mình đã đúng."

"jisang ? cô ấy đang nghĩ cái quái gì vậy ?"

"em không biết nữa...

à mà jisang với hoseok là mối quan hệ gì vậy ?"

"họ không thân thiết lắm. hoseok biết jisang thông qua tôi. mối quan hệ của họ có vẻ không tiến cũng chẳng lùi, như hai đường thẳng sắp giao nhau nhưng sẽ không bao giờ giao nhau."

đột nhiên, y/n cùng taehyung đều nghe thấy tiếng mở khoá cửa. có người đến.

"taehyung-ah ! em mang đồ ăn đến cho anh này." jisang nó vọng vào.

y/n nói taehyung đi ra ngoài và em sẽ trốn ở phòng hắn. hắn đồng ý vì không muốn jisang lại loạn lên.

"có vẻ là anh ăn rồi nhỉ taehyung."

jisang nhìn chằm chằm hộp đồ ăn trên bàn, cô biết nó là của y/n. lấy lại khuôn mặt tươi vui, dịu dàng ban đầu, jisang ôm lấy eo taehyung.

"vậy giờ chúng ta ăn bánh uống trà nha !"

"ừm." hắn đáp lại với nét mặt ôn nhu.

y/n ở bên trong nghe thấy 'trà' liền mở hé cửa nhìn trộm. em thấy jisang đang pha trà. cô ta đổ một túi gì đó gồm rất nhiều loại thảo mộc, hoa cúc la mã và cuối cùng là một gói màu trắng nhìn giống 'tro'.xong xuôi, jisang cất ngay tất cả vào túi, không xót một thứ gì.

*****

cuối cùng jisang cũng về nhà.

ông trời đúng là đang phù hộ cho em khi cô ta không ngủ lại đêm nay ở nhà taehyung.

y/n liền theo dõi jisang.

vì không muốn phải chết một cách ngu ngốc, em mua sẵn một con chip và gắn nó lên người. nhờ vậy mà taehyung sẽ luôn biết y/n đang ở đâu.

jisang hình như không về nhà mà đi vào một con hẻm nhỏ. y/n bắt đầu sợ hãi. em chụp lại ngôi nhà cô ta vừa bước vào, nhẹ nhàng trở về nhà.

y/n không ngu đến mức đi vào đó một mình.

đang định quay đi thì em thấy một chiếc xe quen thuộc chạy tới. em ngay lập tức nấp sau bức tường.

đó là xe của hoseok.

*****

thật sự tui rất lười nhưng tui đã vô tình đăng chap mỗi ngày 😀D có thêm clue gòi nha.

đến chap shau là banh bét lunn 🤓🔪
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
find out 3>


ngay khi vừa trở về nhà, taehyung đã gọi đến nói cho em rằng hắn không uống cốc trà mà jisang vừa pha. y/nthở phào nhẹ nhõm.em nghi ngờ loại trà đó là một thứ vô cùng kinh khủng nhưng lại quên không nhắc taehyung đừng uống. may là hắn cũng đủ thông minh.

"mà em vừa đi đâu vậy ? chỗ này thật lạ." taehyung hỏi."em đi theo jisang. cô ấy vào trong đó không phải một mình."

"còn ai nữa ?"

"đừng shock nhé taehyung. là hoseok..."

"wtf- hai người họ..." giọng taehyung có vẻ đang vô-cùng-kinh-ngạc."

đó chính là lí do em hỏi anh về mối quan hệ của hoseok và jisang."

"y/n-ah, tôi nghĩ tôi sẽ tìm hiểu chuyện này."

"không, taehyung. phải là chúng ta."

"cảm ơn em, y/n !"

y/n mỉm cười và taehyung ở đầu dây bên kia cũng vậy.

*****

hiện tại đã là sáng hôm sau. sau khi chắc chắn rằng jisang và hoseok không còn ở đấy nữa, y/n cùng taehyung cẩn thận đi vào. cả hai đều mặc đồ đen và đội mũ. em thấy việc này thật thú vị 🙂>)y/n đối chiếu với căn nhà trong bức ảnh.

"đúng nó rồi !"

"vào thôi." taehyung nói."nhưng làm gì có chìa khoá ?"

"đừng lo."

nói rồi taehyung rút máy ra gọi cho ai đó.

đợi chừng mấy phút thì người đó xuất hiện ngay lập tức. y/n khá bất ngờ.

"xin chào ! tôi là cảnh sát jeon jungkook. hân hạnh được làm quen !" cậu chìa tay ra định bắt tay với em."lạy chúa, anh điên hay sao mà rủ 'cớm' vào cuộc vậy ?" y/n nói với âm lượng đủ cho taehyung nghe thấy."haha xem mặt em kìa.

đây là bạn anh, một điều tra viên ưu tú, lâu lâu vẫn phá luật." taehyung nhìn em cười."phải phải. tôi chỉ thích phá án thôi, không thích tố cáo." cậu cười nhe ra hàm răng thỏ.

nói xong y/n cũng an tâm hơn phần nào. bởi hai người bình thường như em và taehyung sẽ chẳng điều tra được đến đâu cả.jungkook lấy từ trong túi một chùm chìa khoá. hí hoáy một lúc khoá đã mở ra một cách kì diệu.cả ba cùng đi vào trong ngôi nhà.

đèn tắt tối om, cũng không có âm thanh gì ngoài tiếng ọp ẹp của sàn gỗ.

"đây chỉ là căn nhà được mua tạm bợ. có vẻ khá lâu rồi và không có người ở. vậy thì họ đến đây làm gì nhỉ ? thậm chí còn không có giường." y/n khẽ nói trong khi nhìn xung quanh."oh, cô sai rồi y/n. có người nè."

jungkook chỉ vào 4 cô gái đang ngồi gục đầu xuống. họ đều bị trói và dán băng dính quanh miệng. em hơi hoảng sợ, bám chặt vào người taehyung.

"nhận ra họ không, taehyung hyung ?" jungkook hỏi."h-họ đều là người tình cũ của tôi." taehyung cũng hốt hoảng không kém."

đúng như những gì em nghĩ. tuy không biết lí do là gì nhưng chính jisang và hoseok đã làm chuyện này."

"t-tại sao chứ ?" taehyung lắp bắp."xem này, hơi thở của 2 cô gái đang rất yếu còn 2 người còn lại chỉ là cái xác. có vẻ mới bị giết tối qua." jungkook nói."hey jungkook, anh có thể xem xem những cô gái này có hình xăm sau gáy không ?" y/n hỏi."

ừm...

2 cái xác thì không, 2 cô gái kia thì có."

em đi đến xem kĩ hình xăm. giống hệt với cái của hoseok.

"sao em cứ hỏi về hình xăm vậy y/n ?" taehyung nhíu mày."em sẽ giải thích sau. giờ thì mau mau đưa hai cô gái này đi. chúng ta cần rất nhiều thông tin."

xong xuôi tất cả, cả ba đưa hai cô gái kia về nhà riêng của taehyung để chữa trị. y/n bảo hắn đưa em về nhà luôn.

*****

sau khi về đến nhà, y/n gọi cho hoseok."oh hoseok à, đi uống với em được không ?"

*****

jungkook là cameo thui nha ^^ à thím nào recommend vài phim hay đi, vừa hoàn thành deadline tiếng anh nên phại chill 🙋🏻‍♀️
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
clue 1>


"anh đến rồi đó hả ?" y/n ngồi ở quầy bar nhìn hoseok đang bước đến."sao lại uống say vậy ?" hoseok ánh mắt lo lắng hỏi."h-hức... em buồn quá. tên taehyung khốn nạn hức..." em nấc lên vì say."thôi để anh đưa em về."

hoseok nhẹ nhàng dìu y/n đứng lên nhưng bị em đẩy ra.

"không ! anh phải ở đây uống với em." em nằng nặc kéo anh xuống."y/n-ah em say rồi. ngoan, anh đưa em về nhà."

"hong muốn về nhà đâu. nhà em toàn những thứ liên quan đến tên taehyung đáng ghét."

"vậy em muốn đi đâu ? khách sạn nhé ?"

"nhà anh..."

*****

hoseok thả y/n nằm xuống chiếc ghế sofa, bản thân đi vào phòng để tắm. nghe thấy tiếng nước bắt đầu chảy, em bật dậy.yeah, từ nãy đến giờ y/n chỉ giả vờ say thôi.em đi quanh nhà hoseok. khá ngăn nắp, sạch sẽ, không có gì khả nghi cả. thậm chí mọi ngóc ngách trong căn nhà đều không có gì hết.tiếp đến, y/n lén đi vào phòng ngủ của anh. mọi thứ đều tươm tất với màu trắng làm chủ đạo. trên chiếc tủ cạnh đầu giường có một lọ hoa nhỏ.là hoa cúc la mã.trong ngăn kéo tủ có một cuốn sổ bọc da màu xanh. nó có vẻ hơi cũ rồi nhưng bên ngoài lại chẳng có tí bụi nào. chắc chắn hoseok rất trân trọng cuốn sổ này và thường lôi ra để nhìn ngắm, lau chùi.y/n ngó nghiêng xung quanh xem thử căn phòng này có camera không rồi nhẹ nhàng mở cuốn sổ ra. nó không đặc biệt như em tưởng. chả có gì ngoài lịch trình hàng ngày. hình như bắt đầu viết từ 2 năm trước.

"ôi cô gái của tôi !

tôi yêu em nhưng em lại yêu kẻ khác

nghĩ thật buồn mà lại thật đau

tôi sẽ yêu em trong thầm lặng

sẽ nguyện ý mang lại hạnh phúc cho em, nhưng...

giết những cô gái đó

em sẽ vui sao ?

xin em hãy dừng lại như tự xin bản thân mình

lỗi của tôi, của em, của chúng ta !"

đây là những dòng chữ bị viết ngược ở giữa trang giấy, để đọc được y/n đã phải soi bằng camera điện thoại. em không hiểu lắm nên đã chụp ảnh lại.

lật sang trang tiếp theo, một tấm hình khá cũ rơi ra. là hình một cậu nhóc và một cô nhóc học cấp 2 chụp chung với nhau khi mặc áo cử nhân.

cậu nhóc chắc chắn là hoseok còn cô nhóc thì rất giống jisang.

y/n bất ngờ. em nghĩ em đã hiểu những dòng chữ kia nói về cái gì rồi.

"y/n-ah em đâu rồi ?"

đó là tiếng của hoseok ở bên ngoài. y/n vội vã để lại mọi thứ về chỗ cũ, bản thân nhảy lên giường hoseok nằm, kéo chăn ngang bụng, nhắm mắt giả vờ đang mê man.

"em vào đây từ lúc nào vậy ?" hoseok hỏi.

"ôi em không biết nữa. em chỉ tự dưng thấy lạnh và phải tìm chỗ nằm thôi. xin lỗi anh." y/n nói với giọng ngà ngà say, chuẩn bị tư thế rời khỏi giường.

"thôi cứ nằm đó đi. anh nằm dưới đất cũng được." hoseok ấn lại em vào giường.

"vậy phiền anh nhé !" em hơi cười cười.

đêm đến, khi hoseok dường như đã ngủ say, y/n lén lút lấy cuốn sổ của anh ra đọc tiếp.

"những cô gái đó thật tội nghiệp. tôi đã muốn ngăn cô ấy lại, nhưng chính bản thân lại ngày càng lún sâu hơn vào đống tội ác ấy. tôi nghĩ mình sắp trở thành một cô ấy thứ hai. một kẻ điên vì tình.

tôi muốn thay đổi...

vì một cô gái.

tôi muốn bảo vệ cô ấy..."

"liệu người anh ấy muốn bảo vệ có phải là mình không ? rốt cuộc hoseok là người như thế nào ?" y/n's pov.

em lật tiếp, toàn là giấy trắng và những trang bị xé nham nhở.

đặt lại cuốn sổ về chỗ cũ. nhìn ngắm hoseok, y/n không tự chủ được mà vuốt ve khuôn mặt điển trai của anh.

đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ, em bất ngờ, tự tát vào mặt mình, lắc lắc đầu cho tỉnh táo lại. em nghĩ mình say thật rồi.

say jung hoseok.

mặt y/n đỏ như quả cà chua, nóng ran lên. em úp mặt xuống gối ngủ tiếp.

hoseok nhếch miệng cười, hình xăm sau gáy lại sáng lên.

*****

năng suất hơn bao giờ hết ᕦ(ò_óˇ)ᕤ

hê hê đã ai đoán ra gì chuaa ??!! 🤓🔪
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
clue 2>


"y/n-ah tôi cần em đến đây ngay lập tức !" giọng taehyung ở đầu dây bên kia có vẻ gấp gáp."có chuyện gì sao ?" y/n hỏi."hai cô gái kia đã tỉnh lại."

y/n nghe xong thì cũng vội vàng đi đến nhà taehyung ngay lập tức mà không một lời tạm biệt hoseok.

*****

"tại sao vẫn mặc quần áo hôm qua vậy ?" taehyung nhìn y/n nghi hoặc.

"anh để ý mấy cái này từ bao giờ vậy ?

ơ jungkook ? anh cũng ở đây sao ?" em đi qua người taehyung mặc kệ ánh nhìn khó chịu của hắn.

"xin chào ! tôi cũng vừa mới đến thôi." jungkook vẫy tay với em.

cả ba cùng đi vào căn phòng mà hai cô gái đang ở. hai cô gái đó có vẻ sợ sệt nhưng đã bình tĩnh lại khi thấy taehyung.

"t-taehyung-ah, họ là ai ?" một trong hai cô gái nói.

"không cần sợ đâu, họ là người tốt.

đây là eunjung và miyoung, người tình cũ của tôi." vế sau hắn chỉ nói nhỏ cho y/n và jungkook nghe.

"này, cô có thể kể lại những gì đã xảy ra không ?" em khẽ ngồi xuống cạnh cô gái tên là eunjung.

"ừm... sẽ không sao chứ ?" eunjung hỏi lại.

"chúng tôi sẽ bảo vệ các cô." jungkook nói.

"vậy thì được. như cô đã biết, tôi là 'con gái' cũ của taehyung. mọi chuyện diễn ra như trong mơ vậy. thậm chí tôi nghĩ mình với taehyung đã yêu nhau.

một ngày, tôi phát hiện taehyung có vị hôn thê, là jisang. nhưng biết sao được đây, tôi đã yêu taehyung thật, rất nhiều.

tôi giả vờ như mình không biết gì hết, tiếp tục mối tình lén lút với taehyung. nhưng không ngờ, jisang biết tất cả. cô ta cảnh cáo tôi.

tôi vẫn cố chấp và cuối cùng là nhận lại sự lạnh nhạt đột ngột của taehyung. lúc đó tôi đau khổ đến tột cùng.

nhưng hoseok đã xuất hiện, giúp tôi thấy ổn hơn."

"chính tôi là người đã bảo hoseok đến." taehyung nói.

eunjung ngừng lại một lát, mắt cụp xuống. taehyung thì cảm thấy hổ thẹn. hắn không ngờ bản thân tồi tệ đến như vậy.

"này, còn miyoung ? có phải câu chuyện của cô cũng tương tự ?" y/n hỏi.

"đúng, tương tự." miyoung trả lời.

"liệu những cô gái kia..." lần này là jungkook hỏi.

"cũng tương tự." hai cô gái cùng nói.

"vậy còn cô, y/n ?" jungkook quay sang hỏi em.

"khá-là-giống."

"đừng nói là lần nào huyng cũng là người bảo hoseok đến cứu rỗi những cô gái ở đây nhé !" jungkook liếc taehyung.

"yup... tôi cũng không biết vì sao mình lại gọi hoseok. lần nào cũng vậy." taehyung xoa xoa cằm, mắt đăm chiêu.

"wow hay lắm taehyung !"

y/n nói một câu bông đùa và cũng tự thấy rùng mình. có lẽ nào tất cả là một vòng lặp ? jisang cũng từng nói định mệnh sẽ lặp lại.

"này, cô kể nốt đoạn sau đi. tại sao các cô lại bị nhốt vào ngôi nhà đó vậy ?"

jungkook hỏi, y/n cùng taehyung hướng ánh mắt hiếu kì về phía hai cô gái.

"t-tôi không biết nữa ! mối quan hệ của tôi và hoseok phát triển nhanh một cách bất ngờ. tôi không biết bản thân đã yêu anh ấy từ khi nào nữa.

vào một đêm, tôi phát hiện hoseok đi cùng một người con gái khác. tôi trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết.

hoseok trấn an tôi bằng một cốc trà. uống xong, tôi dần tĩnh tâm lại và cơn buồn ngủ ập tới.

trước khi thiếp đi, tôi thấy hình xăm sau gáy hoseok phát sáng. thật kì lạ !"

"hình xăm đó giống hệt với của cô ?" y/n hỏi.

"đúng, nhưng cái của tôi không thể phát sáng được nữa." eunjung nói.

"ý cô là nó đã từng phát sáng ?" jungkook hỏi.

"vào ngày đầu tiên bị bắt đến nơi đó, hình xăm của tôi phát sáng. miyoung nói của cô ấy cũng đã từng như vậy." eunjung nói.

"hey khoan đã, cô tự xăm nó ?" em nghi hoặc.

"tôi không hề biết đến sự tồn tại của nó cho đến khi bị nhốt." eunjung trả lời.

bầu không khí đột ngột im lặng.

"mà khoan, tôi chưa bao giờ nhìn thấy hình xăm của hoseok, mặc dù mới đi tắm với nhau tuần trước." taehyung nói.

"em thấy mà..."

"haha tôi nghĩ mình đã hiểu rồi.

ít nhất là một chút." jungkook nói, nhếch mép đắc ý sau khi nghe tất cả.

"nói nghe xem nào !" taehyung và y/n đồng thanh.

"có phải hôm đầu tiên cô bị nhốt, hoseok cũng ở đó ?" jungkook hỏi.

"đúng..." eunjung trả lời.

"vậy thì rõ rồi còn gì nữa ? chỉ khi ở gần hoseok thì hình xăm của cô ấy mới phát sáng và ngược lại." jungkook nói.

"ý anh là..." em nghi hoặc.

"cô không nghĩ mình là người tiếp theo sao y/n ?"

câu nói của jungkook khiến em nhớ lại hành động kì lạ của mình vào tối hôm qua.

có lẽ nào...

*****

huhu tui đang bị phê quyển 'phía sau nghi can X' nên đã không update chap mới 🤧🙏🏻 suy luận tiếp đi nhaa trong thời gian tui type thêm chap nữa :>>
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
past


"tại sao chuyện này lại xảy ra chứ ?" jisang tức giận đá vào hai cái xác đang có dấu hiệu phân huỷ."có thể họ đã tự trốn thoát." hoseok bình tĩnh nói."chuyện đó là không thể, hoseok. anh biết mà ?"

"em nghi ngờ anh ?" hoseok nói khi thấy jisang liếc mình."không, em tin anh. nhưng việc họ tự giải 'bùa' và trốn thoát là vô cùng phi lí."

"ngay từ đầu đã chẳng có chuyện gì là hợp lí cả. tất cả những việc chúng ta làm." hoseok đanh mặt."chà, giờ anh có ý định trở lại làm người tốt sao ?

đừng quên ai là người bày ra cái trò 'ếm bùa' này, jung hoseok."

"tuỳ em hiểu. anh đi đây !" hoseok nói xong định quay người bước đi nhưng anh chợt khựng lại."dừng lại đi kim jisang."

"ha- anh nghĩ mình có thể nói câu đấy sao, anh trai ?" jisang cười khẩy."anh chỉ muốn tốt cho em thôi." mặt hoseok đượm buồn."anh nghĩ tôi không nhận ra cái thứ tình yêu dơ bẩn của anh hả ?

đừng lấy cái danh nghĩa anh trai để đối xử tốt với tôi. tôi vốn dĩ chưa bao giờ công nhận anh là anh trai tôi cả."

"đủ rồi jisang." hoseok kìm nén cơn giận."haha... từ lúc bà jung và anh bước chân vào nhà họ kim tôi đã muốn bóp chết hai người từ lúc đó. chẳng phải vì mẹ con nhà anh mà mẹ tôi mới trầm cảm mà tự tử sao ?" jisang gần như gào lên."em nghĩ anh không biết sao ?" hoseok nhăn mặt."có chuyện mà anh không biết đây. lúc đó, chính tôi là người đã làm mọi cách để anh với taehyung trở thành bạn của nhau. tất cả không phải là tình cờ. sau đó, tôi tiếp cận taehyung thông qua vai trò 'em gái của bạn thân'."

"em nghĩ vậy sao ?" hoseok nhếch mép rồi tiến lại gần jisang.

"em nghĩ taehyung yêu em ?"

"có thể giờ thì không n-nhưng lúc đó anh ấy yêu tôi thật." jisang run rẩy khi hoseok đặt tay lên vai mình."cậu ta chưa từng yêu em, jisang. chính tôi là người đã 'ếm bùa' taehyung với em. tôi nghĩ em cũng chẳng biết rằng sau gáy mình có một cái 'ấn'" "a-anh nói cái gì ?! anh đã làm thế lúc nào ?"

"việc đó đâu quan trọng ? em còn nhớ không ? năm đó taehyung muốn chia tay với em cũng là do tôi giảm độ mạnh của 'bùa'. sau đó, em đến khóc lóc với tôi. tôi đưa ra một đề nghị nho nhỏ là 'ếm bùa' lên taehyung và em đồng ý. mọi chuyện đều đi theo đúng kế hoạch của tôi."

"rốt cuộc anh làm thế là vì cái gì ?" jisang hỏi."vì tôi yêu em. tôi muốn em có được thứ mình muốn. nhưng em quá tham lam, jisang."

"và giờ thì anh định sống lương thiện ? tôi đoán chắc rằng anh chính là người cứu hai cô gái kia. nhưng không sao, thiêu xác hai người này chắc cũng đủ tro cho cả đời rồi." jisang cười đắc ý."hai cô gái này đã được anh giải 'ấn' từ trước rồi nên tro không còn tác dụng nữa." hoseok nhún vai."anh giấu hai cô gái kia ở đâu ? nói MAU !"

"tôi thú nhận là tôi đã định cứu hai cô gái đó. nhưng có lẽ taehyung đã làm chuyện này."

"taehyung ? sao anh ấy biết ?" jisang túm cổ áo hoseok.

hoseok như để ý được gì đó, anh nhoẻn miệng cười.

"đừng hỏi gì nữa. kết thúc ở đây thôi. tôi chỉ muốn làm rõ một vài chuyện trước khi tự mình giết em."

hoseok kề lưỡi dao nhọn hoắt dưới cổ jisang. cô bàng hoàng, mắt trợn ngược lên như muốn hỏi anh tại sao nhưng sợ đến mức không thốt ra tiếng.

"hai người đã bị bắt ! bỏ hung khí xuống và giơ hai tay lên."

jungkook nói với tông giọng của cảnh sát, chĩa súng về phía hoseok và jisang. taehyung nắm tay y/n kéo ra đằng sau.

*****

*flashback.

trong lúc jungkook vẫn đang cố moi thêm thông tin từ hai cô gái thì y/n lấy điện thoại ra, mở bức ảnh chụp trang nhật kí của hoseok để cho taehyung và jungkook xem.đột nhiên, em nảy ra ý tưởng đọc từ đầu tiên của từng dòng.

"ôi tôi nghĩ tôi sẽ giết em xin lỗi ?" bạn lẩm nhẩm nó trong đầu.

y/n đưa nó cho jungkook và taehyung xem ngay lập tức.

đó là lí do cả ba vội vã chạy đến nơi mà em nghĩ hoseok và jisang đang ở đó.

*****

quay trở về với thực tại, jisang bất ngờ còn hoseok thì vẫn điềm tĩnh như vậy.

"xin lỗi, cuối cùng thì tôi cũng không đủ can đảm để giết em."

hoseok cố tình để y/n xem được quyển nhật kí. anh muốn tạo ra một trò chơi may rủi. nếu y/n đủ thông minh thì jisang sẽ sống, còn không thì ngược lại.cả bốn người nhìn nhau. jungkook đứng ngoài quan sát.

"giờ thì mình đã hiểu. không chỉ một ít."

jungkook nói thầm khi thấy bốn dấu ấn đặc biệt sau gáy bốn người đều đang phát sáng.

*****

chap này có vẻ dài 🤧 chỉ là tui đang quắn quéo vì cái photo concept thuii huhu. pre ord album lần này đúng là lựa chọn đúng đắn hic T^T
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
confession of sins


"anh đang được thẩm vấn bởi điều tra viên siêu cấp thông minh, đẹp trai jeon jungkook. mong anh hết sức nghiêm túc hợp tác." jungkook đập hai tay xuống bàn, mắt xoáy sâu vào mắt của hoseok."

được." hoseok nói với vẻ mặt vô-cùng-điềm-tĩnh."

ừm... thật ra là chả phải khai gì nhiều đâu. vì em biết gần như toàn bộ rồi, tiền bối. hyung vẫn luôn là một thiên tài." jungkook cười mỉm."cậu vẫn giỏi như ngày nào nhỉ. sao không kể hết toàn bộ cho taehyung luôn mà phải giả vờ điều tra vậy ?"

"nếu muốn kể, em đã kể từ lúc cô gái đầu tiên bị giết rồi. em nghĩ hyung vẫn chưa nói với mọi người lí do tại sao phải kéo jisang vào cùng thuyền."

"đơn giản vì tôi không muốn phải giấu. việc đó chẳng đem lại lợi ích gì cả." hoseok nhún vai."haha không kiếm được cái cớ nào hay hơn sao ? cứ nói thẳng ra là hyung sợ máu đi nên mới kéo jisang vào để cô ta trở thành 'công cụ giết người'." jungkook cười cợt."..." hoseok im lặng.

"hừ cái mục đích thật sự của anh khi 'ếm bùa' taehyung không phải là vì muốn cho jisang hạnh phúc, mà là đem lại hạnh phúc cho chính mình, phải chứ ?

kế hoạch ban đầu của anh là dụ jisang vào giết người thay mình. bởi anh không thể giết người, cũng không thể đi thuê người khác vì việc này quá nguy hiểm.

còn jisang, cô ta đã ngồi trên cùng một thuyền với anh, vả lại anh cũng khiến cô ta yêu taehyung đến cuồng si.

đó chính là cách anh 'trói chân' jisang lại làm cho cô ta không bao giờ có thể phản bội anh.

sau đó, anh sẽ 'ếm bùa' jisang để cô ta yêu mình."

jungkook nói một cách hăng hái như thể đã giữ cái bí mật này quá lâu.

"thật là một kế hoạch hoàn hảo." hoseok tự tán thưởng bản thân.

"đúng ! nhưng không may, nó đã bị phá hỏng bởi y/n. em nói có đúng không hyung ?"

"..." hoseok lại im lặng.

"im lặng là âm thầm đồng ý. chi tiết này thực sự quan trọng đây. anh đã yêu y/n, bằng một cách nào đó.

đối tượng bị anh 'ếm bùa' tiếp theo không phải jisang mà là y/n.

kế hoạch mới là 'ếm bùa' y/n, giết jisang, sau đó sống bên nhau hạnh phúc yên bình suốt đời. rửa tay gác kiếm."

jungkook nói xong thì vô cùng thoả mãn. cậu như giải toả được cái thứ đã đè nặng, ám ảnh cậu suốt từ năm còn là học sinh.

"tôi không phủ nhận. cậu tiến bộ nhiều rồi, jungkook !" hoseok nhoẻn miệng cười.

"nhưng em không hiểu. tại sao lại cố tình để mình bị bắt ? lại là một kế hoạch sao ?" jungkook hỏi.

"không biết tôi nói thế này cậu có tin không. nhưng tôi thấy hối hận. tôi muốn kết thúc toàn bộ. ngay cả tình yêu của mình. tôi sẽ nhận hết tội, cả phần của jisang nữa."

"giết nhiều người như vậy có thể sẽ bị xử tử hình. hoseok hyung, em không hề muốn chuyện này xảy ra." jungkook nhăn mặt.

"tôi đáng phải bị như vậy còn jisang thì không." hoseok cụp mắt.

"jisang em sẽ lo còn hyung cứ thú tội của mình thôi. em mà phát hiện hyung khai gian, em sẽ kháng cáo." jungkook nghiêm mặt.

"ừm." cơ mặt hoseok hơi nâng lên, có ý cười.

*****

jisang đã được đưa đến bệnh viện vì đột nhiên lên cơn, la hét, gào thét đến ngất đi.

từ nãy đến giờ, y/n và taehyung cùng ngồi ngoài theo dõi cuộc thẩm vấn. cả hai nghe thấy tất cả, thậm chí là nhìn thấy vẻ mặt điềm tĩnh của hoseok.

taehyung bần thần. hắn không biết phải làm gì lúc này ngoài cúi gằm mặt, tiếp tục ngồi nghe. hắn đau lòng và thất vọng.

em cảm thấy lo lắng cho hoseok. và em thấy thương xót cho anh nữa.

y/n khóc.

taehyung thấy y/n khóc thì đứng dậy bỏ ra ngoài. em không hiểu vì sao và có lẽ bản thân hắn cũng chẳng hiểu.

chỉ là taehyung muốn trốn tránh thực tại.

hắn chọn cách chạy trốn.

bỏ lại em phía sau.

*****

yeyy chap sau end rồi. tui muốn ra chap chậm chậm xíu vì không muốn nó end huhuhuhu TT vote xem ending nào lên đầu tiên nha ^^
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
the end


hoseok đã đi đầu thú. taehyung hiện đang ở đâu, không một ai biết, ngay cả y/n. em cũng chẳng thấy quan tâm lắm.có lẽ hắn đã trốn đi đâu đó uống rượu một mình. tên hèn nhát.

"y/n..."

tiếng gọi của jungkook kéo y/n về thực tại.

"có chuyện gì sao ?

âyy a-anh khóc ?" em có dự cảm không lành."h-hoseok hyung...

đ-đã bị kết án tử hình."

tai y/n như ù đi, jungkook thì quay mặt ra ngoài để khóc. em quỳ sụp xuống sàn nhà lạnh buốt. y/n không biết tại sao bản thân lại buồn tới vậy.

"j-jungkook-ah, tại sao vậy ? không phải anh nói cùng lắm là 3 năm thôi sao ?" em gần như hét lên."cái tên chết tiệt đó vẫn khai giả để nhận tội hộ jisang. cô ta thì biến con mẹ nó mất rồi nên tôi không thể kháng cáo." jungkook tức giận.

*****

hôm nay là ngày hoseok bị xử bắn. y/n cùng jungkook đứng bên ngoài khu trại.

đây sẽ là lần cuối em được nhìn thấy anh ? tim em nhói lên đau đớn.taehyung vẫn không ở đây.

đúng là tên vô tâm.hoseok đã thấy y/n. miệng anh lẩm bẩm từ gì đó với jungkook nhưng chẳng ai có thể dịch nổi. trong lúc mải đoán khẩu hình miệng của hoseok thì jungkook đã không kịp ngăn y/n lại.em nhân lúc không cảnh sát nào để ý, trèo qua hàng rào sắt khiến chân tay em đầy vết xước, chạy về phía hoseok.

"chuẩn bị ! bắn !" tiếng của chỉ huy."y/n khônggggg—"

sau tiếng gào thất thanh của hoseok thì tất cả mọi âm thanh đều biến mất.y/n đã chết. hoseok cũng vậy. jungkook quỳ xụp xuống khi thấy dấu ấn sau gáy em vẫn phát sáng.đúng vậy, trước khi đầu thú, hoseok đã quên mất việc giải 'bùa' cho y/n.

từ đằng xa, taehyung im lặng chứng kiến cảnh tượng kinh khủng ấy. tim hắn nhói lên một cách đau đớn. taehyung cảm thấy trống rỗng.

"y/n à..."

hắn thều thào tên em. một cảm xúc khó hiểu đột ngột trào đến. không vui, không buồn, không gì cả.

"anh sao vậy taehyung ?"

"ừm anh cũng không biết nữa, jisang. mình về nhà thôi !"

nhưng biết sao được, taehyung và jisang đang yêu nhau say đắm.khi taehyung khoác vai jisang quay lưng lại, dấu ấn sau gáy cả hai sáng lên.

lỗi của jung hoseok thật lớn.

thật ngu ngốc !

*****

toi thấy nó là super duper bad ending 😀 kiểu chả buồn mà lại càng không vui =))) thế nên nó mới được gọi là bad ending chứ không phải sad ending. do tui k muốn mấy bạn khók đóo TT 🤧
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
the end


sau khi giải bùa cho tất cả, hoseok đi đầu thú. jisang phát điên.kim jisang hiện tại đã được đưa vào bệnh viện tâm thần, còn jung hoseok thì lãnh án tù 3 năm. y/n cảm thấy cuộc đời của mình rắc rối hơn mình tưởng nhiều. em cứ nghĩ mọi chuyện chỉ là tình cờ, xảy ra theo lẽ tự nhiên nhưng ai ngờ rằng tất cả đã được toan tính, sắp đặt từ trước.mặc dù vậy nhưng y/n không thấy giận anh. em thực sự thương xót cho hoseok. một kẻ điên cuồng vì tình yêu.có lẽ cũng vì những tổn thương đã được hình thành ở quá khứ mà hoseok mới tự tạo ra hạnh phúc cho bản thân bằng cách sai trái như vậy.

còn kim taehyung, hắn dường như cũng phải chịu cú sốc to lớn y như y/n. hắn vẫn không chấp nhận được sự thật rằng người bạn thân chí cốt jung hoseok đã làm những chuyện gì với mình.chính vì vậy, kim taehyung đâm đầu vào làm việc một cách điên cuồng để quên đi mọi thứ, quên đi những điều kinh khủng đang xảy ra, thậm chí là quên đi cả tình yêu của bản thân.có vẻ không ổn lắm.suy cho cùng, y/n vẫn là người mạnh mẽ nhất, đúng không ?em trở về nước, trở về với gia đình, trốn tránh thực tại khốc liệt ở nơi này. bởi y/n nghĩ đây là giải pháp tốt nhất vào thời điểm bấy giờ.nhưng em đã lầm, dù có trở về nước thì mọi thứ vẫn không nguôi ngoai, nó cứ dậy sóng, thôi thúc em phải quay trở về nơi ấy, đối mặt với những thứ mà em đang trốn tránh.y/n đã nghe theo nó.

sau gần 2 tháng, taehyung gọi cho y/n.

"alo ?" em quyết định lên tiếng vì đến giây thứ 20 rồi mà người ở đầu dây bên kia vẫn không có động tĩnh gì."y/n, là em đúng không ?" giọng taehyung vẫn trầm ấm như vậy."vâng, là em."

"thật vui khi em không đổi số." giọng hắn có chút cao hơn."

ừm...

à mà anh gọi có chuyện gì không ?"

"à thì.."

y/n khó hiểu và có chút gì đó hụt hẫng khi không thấy taehyung nói tiếp.

"anh nhớ em."

một giọng nói phát ra ngay phía sau lưng y/n. vô cùng chân thật. em quay đầu lại phía sau, taehyung đang đứng đó, miệng mỉm cười ôn nhu.gương mặt mà em hằng đêm mong nhớ đang ở đây. như không tin vào mắt mình, y/n dụi muốn đỏ cả mắt, dụi đến mức nước mắt từ đâu chảy ra lem luốc hết mặt. xấu hổ quá nên em quay đầu lại phía sau.đột nhiên, y/n cảm nhận được có người ôm lấy mình từ phía sau.

đương nhiên là taehyung. hắn vòng tay qua eo ôm lấy em, đầu dựa vào hõm cổ em.

"đừng khóc y/n... tôi thấy đau lắm."

"đau ở đâu ?" em sụt sịt."

ở đây này."

nói rồi hắn kéo tay em đặt lên ngực trái của hắn. y/n bối rối định rút tay ra thì bị taehyung nắm lại chặt hơn.

"tôi xin lỗi vì thời gian qua đã đối xử với em như vậy.

đáng lẽ ra tôi nên tự biết cách kiểm soát bản thân mình để không khiến em phải khổ sở suốt thời gian dài như vậy. tôi xin lỗi. xin lỗi em rất nhiều. nhưng tôi xin em, đừng rời bỏ tôi. tôi biết điều này rất ích kỉ nhưng..."

có thể đây là lần đầu tiên y/n nhìn thấy taehyung khóc. ai nhìn thấy người mình yêu khóc mà không đau được cơ chứ.

em vòng tay ôm lấy hắn. vào giờ phút này thì em chẳng còn muốn đổ lỗi hay trách cứ ai nữa.

điều duy nhất y/n quan tâm đến lúc này chỉ là kim taehyung, tình yêu của em.

"không, taehyung. ai khi yêu mà chẳng ích kỉ ? dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì em cũng vẫn chịu được kia mà.

đừng dày vò bản thân mình nữa."

"y/n à, tôi chỉ cần em thôi. tôi đã kịp nhận ra điều này trước khi quá muộn, đúng không ?"

"ừm... sẽ chẳng bao giờ là quá muộn cả."

y/n mỉm cười, một nụ cười từ tận sâu trong trái tim. khi yêu thì trái tim con người ta sẽ ngày một lớn lên, đủ lớn để chứa chấp và tha thứ cho những lỗi lầm của người mình yêu.taehyung vội vã ôm lấy em như sợ em sẽ biến mất.

"anh yêu em ! rất nhiều, nhiều hơn anh tưởng."

"em cũng yêu anh, taehyung."

dứt câu, taehyung chiếm lấy môi y/n. chiếc lưỡi điêu luyện của hắn len lỏi vào từng ngóc ngách trong khoang miệng em. em nhịp nhàng phối hợp. cả hai trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào. như để cùng chấm dứt chuỗi ngày tăm tối, mở lối cho một tình yêu tuyệt đẹp.

*****

cả hai mỉm cười thật hạnh phúc trong bức ảnh cưới. tôi chưa bao giờ thấy kim taehyung và y/n cười tươi như vậy. tôi nhớ rằng sau khi trao nhẫn cưới, họ còn thì thầm điều gì đó với nhau rồi nhìn nhau cười say đắm.

"i luv u, my daddy."

"i luv u too, my baby."

"nếu một jisang nữa lại xuất hiện thì anh định sao đây ?"

"thì anh sẽ bắt em phải đi giúp anh giải bùa."

"hứ đồ điên, em không muốn phải dính vào mấy cái này lần nữa đâu. em sẽ bỏ đi đấy."

"em không thoát được khỏi anh đâu."

"t-tại sao chứ ?"

"vì kim taehyung có sức quyến rũ chết người."

"..."

T^T

"khi nào thì chúng ta nên có con nhỉ ?"

"không muốn đâuuu ! em còn trẻ lắm. còn biết bao nhiêu chuyện phải làm."

"còn anh thì sắp già rồi. không còn sức cùng em tạo em bé đâu."

"lấy chồng già đúng là cái tội haizz..."

"nên nhớ tối nay là đêm tân hôn. cưng chết với anh."

"..."

T^T.

the end.

*****

sugar daddy thực sự đã kết thúc rùiiii. cảm ơn mọi ngừi nhìuuuu 🎉🙆🏻‍♀️🎉 lmao chắc chua có fic nào có tận 3 cái ending 😀D

-post cái he cuối mà nó nhảy vào giữa luôn chứ 🤦🏻‍♀️
 
𝙨𝙪𝙜𝙖𝙧 𝙙𝙖𝙙𝙙𝙮 |Kth|
the end


sau khi giải 'bùa' cho tất cả, hoseok đã đi đầu thú. jisang thì bị điên và phải vào bệnh viện tâm thần.hôm nay là ngày y/n sẽ đến thăm hoseok sau 2 tháng tính từ ngày anh phải lãnh án 3 năm tù.

trên đường đi y/n gặp taehyung. hắn vẫn vậy chỉ là có chút hốc hác hơn. có vẻ hắn cũng có ý định đến thăm hoseok. sau một đống chuyện xảy ra thì cả hai đã mất tự nhiên không ít.taehyung cho em đi nhờ xe. lúc đầu y/n từ chối nhưng hắn cứ nằng nặc muốn em lên nên đành chịu.trên xe, cả hai chẳng nói gì với nhau. bầu không khí gượng gạo vô cùng. tim y/n đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, và taehyung cũng vậy.

"nóng quá !" em lẩm bẩm trong miệng."tôi mở máy lạnh nhé ? hay em muốn mở cửa kính cho thoáng không ?" taehyung hỏi."oh không cần đâu. em ổn chỉ là hơi nóng mặt."

"ừm vậy thôi.

à mà em định nói gì với hoseok ?"

"thì... hỏi thăm, động viên một chút. dù gì em cũng không ghét anh ấy."

"thế em có ghét tôi không ?"

taehyung hỏi và rồi hối hận vì đã hỏi. nét mặt hắn biểu lộ tất cả.

"à...

ý tôi là..."

"không, em không ghét."

taehyung đang định bào chữa cho câu hỏi của bản thân thì y/n đã trả lời. hắn vui, vui lắm. cả em cũng vậy. ngay sau đó thì đã đến trại giam.

*****

từng người vào thăm một nên y/n quyết định nhường cho taehyung vào trước. sau một khoảng thời gian không dài không ngắn ngồi chờ thì cuối cùng hắn cũng bước ra, ra dấu hiệu bảo em vào. tuy nét mặt taehyung không có vẻ gì là thay đổi nhưng y/n vẫn cảm nhận được sự thanh thản trong đôi mắt của hắn.vừa mở cánh cửa ra, điều đầu tiên em nhìn thấy chính là khuôn mặt gầy gò, lún phún râu của hoseok. một thứ cảm xúc gì đó chợt dâng lên trong em.thương chăng ?

"y/n ?" hoseok bất ngờ nên theo phản xạ đứng bật dậy.

"lâu rồi không gặp anh hoseok !" em mỉm cười rồi lại ngồi vào ghế."em... em đến thăm tôi ư ? em không ghét hay hận tôi sao ?"

"em chưa từng có suy nghĩ ấy."

"em thật nhân hậu y/n.

điều đó càng khiến tôi thấy có lỗi hơn." hoseok cúi mặt."anh sống trong đây có ổn không ?" mắt y/n ánh lên sự quan tâm."tôi luôn không ổn... khi thiếu em. nhưng không sao, tôi xứng đáng với việc này, xứng đáng bị trừng phạt."

"đừng nói những lời như vậy chứ."

"không, y/n... nó là sự thật."

"quên hết chuyện của quá khứ đi nào. em biết anh thực sự là người tốt mà hoseok. em nhìn thấy chúng trong đôi mắt của anh. vậy nên hãy cải tạo thật tốt để được ra trước thời hạn nhé !"

"tôi nghĩ mình hợp với nơi này, y/n. bây giờ ra ngoài kia thì tôi cũng mất em rồi. tôi muốn em hãy quên tôi đi và sống thật tốt. chúng ta sẽ chẳng thể làm bạn nữa đâu. tôi sẽ cố quên em vậy nên đừng đến đây lần nào nữa." hoseok nét mặt buồn rầu."cứ ra đi... em đợi." nói xong mặt y/n đỏ lựng."

ý em là—" hoseok trố mắt, đứng bật dậy."muốn hiểu thế nào thì hiểu." em cười."e-em đợi tôi ? vậy có phải là em cho tôi cơ hội..." hoseok hấp tấp."khi nào được thả thì người ta trả lời."

nói rồi y/n chạy ra ngoài luôn để giấu đi khuôn mặt đỏ như quả cà chua của mình, để lại một jung hoseok ngồi cười ngốc như bị dở hơi.

"có chuyện gì vậy y/n ?"

hoá ra taehyung vẫn đứng dựa vào tường đợi em từ nãy đến giờ.

ánh mắt hắn vẫn ôn nhu như vậy.

"ừm... em đã nói vài điều với hoseok thôi."

"có thể kể cho tôi với được không ?"

"nói là em sẽ đợi cho đến khi anh ấy ra tù-""em định cho hoseok một cơ hội, đúng không ?" taehyung không đợi y/n nói xong."

ừm cũng như cho chính bản thân mình một cơ hội."

"vậy... em cũng cho tôi một cơ hội, được không ?"

có vẻ như một câu chuyện ba người lại sắp bắt đầu.

*****

ưng ý với open ending này không nàoooo ? chờ đợi he nhaaaa ^^happy birthday jung hoseok hô hô 🎉🎂🎉
 
Back
Top Bottom