Kỳ An có hợp đồng với một công ty game X vào hôm nayngày 20/5/2024_16g23pReng reng- âm thanh quen thuộc phát ra từ chiếc điện thoại của cô- Trúc Mai goi .'Alo?' âm thanh không cảm xúc y hệt như mọi lần nói chuyện với nhân viên.
Mọi người đều nó rằng cô là người lạnh lùng, khô khan ít nói nhưng không ai biết bên trong cô trái ngược với vẻ ngoài đó.' Kỳ An à?
Trúc Mai tao đây, cuộc hẹn giữa công ty game X hủy bỏ nhé, nãy tao vừa nghe ngóng được thông tin là công ty gameX đó phá sản rồi.
Mặc dù tao biết khi đối diện với nó mày cũng nhận ra nhưng tao nói luôn để cậu khỏi phải đến.
Vậy tổng kết tại quán cafe Nguyệt Quỷ nha, chào mày 'Nhanh gọn lẹ thêm phần khó hiểu nhưng với bộ óc siêu việt của Kỳ An thì cũng nắm bắt tình hình hiện tại.
Cô biết vụ này nhưng muốn đi xem để hiểu rõ nội bộ nhưng Trúc Mai đã biết rồi thì đâu cần khai nữa, giờ chỉ là đi gặp nó thôi._16g55p Kỳ An đã có mặt tại quán cafe Nguyệt quỷ.
-Kỳ An!
Tao ở đây nè !-Trúc Mai ngồi ở góc quán gọi Kỳ An lại.
Vẫy tay ra dấu cho bạn mình dễ thấy hơn mặc dù lúc này quán ít khách.
Trúc Mai có làn da trắng hồng hào, dáng người thon gọn, mảnh mai.Mái tóc đặc biệt màu xám uốn sóng mượt mà.
Bộ đồ đơn giản nhìn thì mọi người không nghĩ cô là tổng giám đốc thứ 2 sau Kỳ An.
-Tao tới liền đây-Kỳ An chạy lại chỗ của bạn mình.
Mái tóc dài tím đậm, đôi mắt sắc sảo như giết người cũng tím nốt, cô có cơ thể sỡ hữu đường cong 3 vòng hoàn hảo- Kỳ An, kẻ hiện thân cho bóng tối cho phản diện....Cầm cho mình ly cafe đen đá vừa đắng vừa ngon hằng ngày của mình, Kỳ An nhấp một ngụm lớn, cô nhăn nhó mặt hình như cô chưa quen lắm khi đổi từ cafe sữa đá sang cafe đen đá.
Nhìn cảnh này của bạn Trúc Mai không khỏi bật cười- giọng cười hết sức kinh khủng nhưng may là cô chợt nhớ ra điều gì đó cô nhìn Kỳ An và nói:- Hình như mày biết rõ nội vụ rồi đúng không ?- Ha ha ha mày cũng xứng đáng với cái danh hiệu quý cô biết tuốt đúng nhờ ?-Kỳ An nhếch môi khẽ như kiểu bất cần đời.- Chậc. thôi thì mấy hôm nữa nghỉ hè rồi hay là tụi mình đi sang Pháp chơi nha ?- Hửm? hè à?
Nóng chảy mỡ mất không đi đâu, sang nước khác đi nước nào lạnh lạnh á- Mày rảnh à ?
Hè mà lạnh ? hay sang Nga tiếp ?-Thôi dẹp đi qua đó gặp công ty lúc trước mình hủy hợp đồng trái phép à ?- Vây ở nhà?
-Trúc Mai có cảm giác lạnh gáy gì đó liền nhìn xung quanh quán.
Trong quán lẻ tẻ vài người không có chuyện gì cả, có một người đàn ông đang ngồi quan sát hình như tìm ai đó tầm cỡ 25-28 hơn hai tụi nó 1-2 tuổi gì đấy.
Nhìn kĩ thì chợt nhân ra rằng người đàn ông đó là nhân viên quán phở gần nhà cô tên Vĩ Phong, cũng chẳng có gì đáng ngờ vì lát sau thì có bạn Vĩ Phong đến.Mỉm cười với phần nhạy cảm với mọi thứ phần không tin tưởng vào cô bạn Kỳ An cố chấp giỏi võ của mình.-Ai vậy ?-Kỳ An nói với Trúc Mai khi thấy nó cứ nhìn người đàn ông ngồi gần bàn mình, cô cũng cảm thấy có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm vào 2 người không dám nhìn xung quanh vì sợ bị Trúc Mai chọc quê nhưng cô cũng lạ với con nhỏ này, bình thường nó bố đời, chẳng sợ đứa nào nay lại sợ hãi với thứ vô hình giống mình ư ?
Kỳ An là cô gái giỏi suy đoán ít khi trật nhưng lại có tính rụt rè lâu lâu mới tự tin được chút nhưng cũng rồi quay về trạng thái cũ.- À đó là Vĩ Phong làm việc gần nhà tao.-Trúc Mai lúc nãy cũng thấy biểu hiện của bạn mình như vạy nên cũng đoán ra được phần nào nên biết rõ Kỳ An chuẩn bị nói gì.-gì cơ ?
Mày quen anh đó à ?- Cũng không hẳn ảnh làm nhân viên quán phở Mã Thiên gần nhà tao ấy mà, tao dẫn mày qua đó ăn suốt đấy chứ.- Hèn gì nhìn quen quen nhưng mà nãy mày cảm thấy có gì đó lạ không kiểu lạnh sống lưng á- Tao cũng vậy cảm giác như bị ai theo dõi nhưng không thấy ai khả nghi..- Thôi ngồi đây rồi lát cũng xảy ra chuyện về đi.- Mày có nhát quá không đấy hahaha-Trúc Mai nhìn Kỳ An đứng dậy khỏi ghế định vươn tay ra lấy túi xách mà 2 đứa cùng mua vào tuần trước.- Tao nói rồi tao về, mày muốn qua nhà tao chơi không ?
Tao mới mua thêm mấy cuốn sách nữa đó.-Kỳ An đeo túi xách lên vai tiến lại quầy tính tiền.- Được thôi, tao cũng vừa mới mua cuốn Tâm lý học tội phạm phần mới mày ghé sang nhà tao để tao mang mấy cuốn sách của tao nữa.- Qua nhà tao ngủ luôn đi -Kỳ An tính tiền xong lại chỗ bạn mình.- OK luôn mày nói đấy nhé -Trúc Mai đứng dậy rồi đi ra ngoài cùng Kỳ An.Cả hai tới bên chiếc xe BMW của Trúc Mai và MC laren của Kỳ An.
Kỳ An nhìn bạn mình rồi nói:-Hay là tao cho gửi xe ở đây rồi lên xe mày về nhá ?- Cũng được, đi 2 xe bất tiện lắm.Nhiều người xung quanh đó nhìn 2 cô nàng bước vào chiếc BMW không khỏi trầm trò vì độ giàu của họ.Nhìn 2 người lái xe đi xa, anh ta cũng đi ra từ góc làm nhân viên của quán chăm chú nhìn chiếc xe ' nhìn họ vui nhỉ coi bộ công việc không ảnh hưởng đến nhiều về việc vui chơi của 2 người' hắn đứng đó dựa vào tường mà nghĩ mà còn một việc mà hắn không ngờ...từ một kẻ không thuộc tầng lớp này cũng thành cộng sự của những người nguy hiểm nhất, giàu nhất và có nhiều người ngưỡng mộ...
HẾT CHAPanh ta trong câu chuyện là ai ?thứ gì đã khiến cho Kỳ An và Trúc Mai-những kẻ tâm thân phải biết sợ ?
--