Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4700: Đoàn người vừa đi vừa tìm hiểu thêm



Chỉ nghe Nhiếp Hồn lão tổ tiếp tục nói: "Còn về việc mọi người không thấy những thứ liên quan đến thủy tinh là vì cái nơi được gọi là động phủ Thủy Tinh đó thực ra chính là một ngọn núi băng khổng lồ, tọa lạc ở trung tâm của thế giới này, chúng ta đi vài trăm dặm sẽ nhìn thấy."

"Núi Thủy Tinh mới là sào huyệt của Sư Tử Thủy Tinh, bên trong ngọn núi băng khổng lồ ấy chính là sào huyệt, nhưng được chia thành hai khu vực, tồn tại lực lượng cường đại. Vạn năm trước, lúc ta đi vào, ta cũng chỉ đến được tầng đầu tiên của động phủ Thủy Tinh, còn sâu hơn thì hoàn toàn không có khả năng đi vào.”

"Nhưng chủ nhân yên tâm, lần này đi vào, ta chắc chắn có thể dẫn mọi người tiến vào sâu hơn, nhưng chúng ta có tìm được Thần Thạch Thủy Tinh hay không thì phải dựa vào cơ duyên ... "

Nghe Nhiếp Hồn lão tổ nói vậy, đám người Dương Bách Xuyên xem như đã hiểu và nghe cũng cảm thấy hợp lý.

Sau khi đám người hiểu rõ một vài vấn đề với nhau, bọn họ tiếp tục tiến về phía trước. Thực ra nếu hỏi Nhiếp Hồn lão tổ về những vấn đề quan trọng ở đây, lão ta cũng không thể biết, vì vạn năm trước lúc tới đây, Nhiếp Hồn lão tổ cũng chỉ đến được phía ngoài.

Còn những bí mật lớn thực sự của sào huyệt Thủy Tinh đều nằm sâu bên trong, rất ít người có thể vào được.

Đoàn người vừa đi vừa tìm hiểu thêm.

Để đề phòng chuyện bất trắc nên không ai phi hành cả, tất cả mọi người đều đi bộ, chỉ vài trăm dặm thôi, sẽ đi đến nơi rất nhanh.

Lúc bọn họ tiến vào là xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi, sau khi xuống núi, Nhiếp Hồn lão tổ đã dẫn mọi người đi thẳng về chỗ trung tâm. Theo lời Nhiếp Hồn lão tổ nói, mỗi người vào đây sẽ được truyền tống đến một nơi khác nhau, lần trước khi lúc lão ta đi vào đã bị truyền tống đến một hồ nước.

Lần này coi như gặp may, không có nguy hiểm gì cả.

Động phủ của Đại Yêu Vương Sư Tử Thủy Tinh chính là ở tiểu thế giới này, mà núi Thủy Tinh nằm ở vị trí trung tâm của tiểu thế giới này chính là sào huyệt của Đại Yêu Vương Sư Tử Thủy Tinh, cũng là nơi nòng cốt của cả tiểu thế giới.

Còn một điều nữa, theo lời Nhiếp Hồn lão tổ nói, nơi này có thể không chỉ có một cửa vào, chắc chắn còn có cửa vào khác ở những nơi khác của vùng đất Nguyền Rủa. Bởi vì vùng đất Nguyền Rủa kết nối với Tiểu Hồng Hoang, mà vạn năm trước lão ta đã từng gặp rất nhiều người khi ở đây, không phải tất cả những người đó đều đi vào từ Hắc Hà.

Ngược lại, chỗ tiểu thế giới này không có gì nguy hiểm, cũng chưa từng phát hiện thấy mãnh thú Hồng Hoang hung dữ. Có lời đồn chỉ ở chỗ sâu bên trong sào huyệt của Sư Tử Thủy Tinh mới tồn tại sinh vật mạnh mẽ và vô cùng nguy hiểm.

Nhắc đến việc có những sinh vật khác vào đây, Dương Bách Xuyên cũng không ngạc nhiên gì. Hiện giờ hắn đang nghĩ đến đám sát thủ bạch ngân của Độc Cô gia, có lẽ bọn họ đã vào đây rồi.

Hắn lấy phù truyền tin của tên sát thủ bạch ngân đã bị mình g**t ch*t ra, quả nhiên điểm đỏ trên đó dường như cách bọn họ không xa.

Dương Bách Xuyên nheo mắt lại, lần này chắc chắn phải đối đầu với Độc Cô gia, tất cả đều xuất hiện ở động phủ của Sư Tử Thủy Tinh. Dương Bách Xuyên đã giết một sát thủ bạch ngân, trong tay còn cầm phù truyền tin, hắn tin là đối phương đã biết sát thủ đó bị hắn giết, nhưng không quan trọng, bây giờ hắn không sợ đám sát thủ của Độc Cô gia kia nữa.

Chỉ cần có Nhiếp Hồn lão tổ ở đây là đã đủ trấn áp rất nhiều sát thủ, mặc dù hắn biết thủ đoạn của sát thủ gia tộc Độc Cô quỷ dị, nhưng đứng trước thực lực tuyệt đối thì cũng vô dụng.

Biến cố duy nhất có lẽ là cường giả Cửu Kiếm Tiên Quân mà Đông Phương Thiết Nhân từng nhắc tới, đó là một cường giả có phong hào, nhưng hiện giờ hắn lại muốn thách thức một vị phong hào Tiên Quân.

Thực lực chỉ có thể mạnh lên trong chiến đấu, đây là câu nói mà trước đây lão già đã từng nói.

Theo lời Đông Phương Thiết Nhân nói, không đi thách đấu một vị phong hào thì không tính là cường giả, câu nói đó tùy là lời đùa giỡn, nhưng ... rất hợp khẩu vị của Dương Bách Xuyên.

Nếu đã đối đầu với Độc Cô gia thì đó chính là kẻ thù, sớm muộn gì cũng sẽ có một trận chiến, hắn thì sao?

Trong lòng sao có thể không có ý chí của cường giả?

Mam mong cua niem tin tro thanh cuong gia đa som moc re nay mam trong lòng hắn, chỉ là hắn không bộc lộ ra ngoài mà thôi.

Có thể đi thách đấu một vị phong hào Tiên Quân, đó cũng là tâm nguyện của

hắn

Hơn nữa bây giờ hắn đã có tự tin này, chỉ là muốn thử xem, cùng là cảnh giới Tiên Quan, không biết tu thần giả như hắn mạnh mẽ hơn hay phong hào Tiên Quân kia lợi hại hơn.

Hễ là tu sĩ thì đều khao khát phong hào được Thiên đạo chứng nhận, đây là vinh dự vô thượng.

Ai lại không muốn mình trở thành cường giả được Thiên đạo công nhận?

Tất nhiên Dương Bách Xuyên cũng hy vọng điều đó.

Cường giả phong hào của gia tộc Độc Cô được xưng là Cửu Kiếm Tiên Quân, rõ ràng là một tu sĩ kiếm đạo, nhưng không biết rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Trong mười đại phong hào Tiên Quân, người đó xếp thứ ba, đây chắc chắn là một cường giả rất mạnh.

Nhưng càng như vậy, trong lòng Dương Bách Xuyên càng thêm nóng lòng muốn quyết chiến, thậm chí còn có phần hưng phấn.

Mà trong tầm mắt mọi người, ngọn núi này hoàn toàn tương phản với khung cảnh xung quanh.

Khoảng cách xung quanh ngọn núi thủy tinh lớn này ngàn mét là màu trắng bạc, ngoài ngàn mét là một mảng xanh ngắt, tựa như sự va chạm giữa mùa hè và mùa đông, nhưng lại hòa hợp không chút xung đột.

Dương Bách Xuyên biết rằng trong mắt tu sĩ, bất kỳ cảnh tượng nào của tự nhiên cũng không có gì là lạ, điều này ở Tu Chân Giới là vậy, còn ở Tiên Giới thì càng không lạ.

Mọi người không lấy làm ngạc nhiên, nhanh chóng tăng tốc tiến về núi Thủy Tinh.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4701: Chỗ này đúng là kỳ lạ thậ



Với khoảng cách ngàn mét, đám người nhanh chóng đến nơi. Bước vào phạm vi ngàn mét này, giống như bước vào một thế giới thủy tinh, hoa cỏ dưới chân biến mất, thay vào đó là những lớp băng cứng trong suốt như gương.

Dương Bách Xuyên phát hiện ra đây hoàn toàn là lớp băng được hình thành bởi sự lạnh lẽo cực độ.

Không khí ở đây cũng lạnh đến mức khiến người ta run rẩy, bắt buộc phải vận hành pháp lực để chống lại.

"Chỗ này đúng là kỳ lạ thật~" Dương Bách Xuyên lẩm bẩm.

Nhiếp Hồn lão tổ tiếp lời nói: "Có lời đồn rằng ngọn núi thủy tinh lớn này chính là do Đại Yêu Vương Sư Tử Thủy Tinh hóa thành. Sư Tử Thủy Tinh vốn là dị chủng của Hồng Hoang, thiên phú của nó chính là pháp tắc băng hàn, lời đồn này cũng có độ tin cậy, nhưng cũng có người cho rang nguyên nhân thực sự hình thành nên ngọn núi thủy tinh lớn này là do nơi này tồn tại băng hàn bản nguyên. Có rất nhiều lời đồn, nhưng qua vô số năm tháng, vẫn chưa có ai biết được sự thật, bởi vì căn bản không có ai có thể tiến vào chỗ sâu nhất của động Thủy Tinh."

"Cũng chưa có ai phát hiện ra nơi này có mạch khoáng Tiên Thạch hay Thần Thạch Thủy Tinh, nhưng nơi này đích thực vô cùng cổ xưa. Thậm chí ngay ở lớp ngoài của động Thủy Tinh cũng đã có rất nhiều thiên tài địa bảo và vô số di tích, cả động Thủy Tinh này giống như một ngôi mộ khổng lồ của một bộ tộc bị đóng băng, đồng thời cũng là một mê cung ngàn động. Đôi khi tình cờ mở ra một huyệt động cũng có thể phát hiện ra những cột băng, trong đó đóng băng các thiên tài địa bảo, thậm chí là những bí kíp công pháp cổ xưa, v.v."

"Sào huyệt của Sư Tử Thủy Tinh này đầy rẫy những kỳ ngộ, nhưng cũng đầy rẫy nguy hiểm. Không giấu gì các vị, thực ra Nhiếp Hồn đại pháp mà ta tu luyện được chính là từ động Thủy Tinh mà ra ... "

Mọi người vừa đi vừa nói chuyện, nghe thấy Nhiếp Hồn lão tổ nói rằng Nhiếp Hồn đại pháp của lão ta là từ động Thủy Tinh mà có, Dương Bách Xuyên sửng sốt, không nhịn được hỏi: "Còn có chuyện này sao?"

Hắn tỏ vẻ không tin chút nào, theo như lời chim Thần Ma nói, Nhiếp Hồn đại pháp đã nổi danh từ thời thượng cổ và đã biến mất từ lâu rồi. Một công pháp thần thông mạnh mẽ và tà dị như vậy, sao có thể lấy được ở động Thủy Tinh?

Hơn nữa, bản thân Nhiếp Hồn lão tổ cũng nói là vạn năm trước lão ta đã tới đây nhưng chỉ vào đến vùng ngoài của động Thủy Tinh, chẳng lẽ chỉ ở khu vực ngoại vi của động Thủy Tinh mà có thể có được một bí pháp mạnh mẽ như Nhiếp Hồn đại pháp?

Có đánh chết hắn cũng không tin, hắn cho rằng lão già này đang toan tính điều gì đó trước khi vào động Thủy Tinh, vì vậy hắn lập tức dừng lại nhìn chẳm chằm Nhiếp Hồn lão tổ. Dù sao cũng chỉ có lão già này đã từng đến đây, còn mấy người bọn họ đều là lần đầu tiên đặt chân đến vùng đất Nguyền Rủa này, huống hồ đây còn là dưới đáy Hắc Hà, sào huyệt của Đại Yêu Vương theo truyền thuyết.

Nhiếp Hồn lão tổ vừa nhìn ánh mắt của Dương Bách Xuyên đã biết mình nói sai, vội vàng cười khổ rồi trả lời: "Chủ nhân đừng vội, nghe ta nói hết đã."

"Được, ngươi nói đi, bọn ta đang nghe đây." Dương mỗ cười cười, nhưng nụ cười của hắn lọt vào mắt Nhiếp Hồn lão tổ lại khiến lão ta cảm thấy run sợ trong lòng.

Nhiếp Hồn lão tổ mở miệng nói: "Năm đó, ta theo một vị trưởng bối của sư môn vào đây, vị trưởng bối của ta là một vị Tiên Đế, vô cùng mạnh mẽ ... "

"Được rồi, được rồi, nói vao trọng điểm đi." Dương Bách Xuyên ngắt lời Nhiếp Hồn lão tổ.

"Khụ khụ, thật ngại quá, ta nói trọng điểm đây. Ừm, năm đó ta theo vị trưởng bối ấy vào đây, tu vi thực lực của ta lúc đó chưa đủ mạnh, tất nhiên không dám tiến vào sâu trong động Thủy Tinh, ông ấy cũng không cho ta vào, vì vậy ta chỉ lang thang ở vùng ngoại vi, còn vị trưởng bối ấy của ta thì đi sâu vào bên trong ... "

"Tám trăm năm sau, ông ấy từ trong chỗ sâu thẩm trở ra, nhưng bản thân lại bị thương nặng. Sau khi ông ấy tìm đến ta, trước khi chết đã giao di vật của ông ấy là chiếc nhẫn trữ vật cho ta, còn nói ông ấy đã mang theo một vật rất quan trọng từ chỗ sâu trong động Thủy Tinh ra ngoài, nhưng chưa kịp nói hết câu thì ông ấy đã tiên hóa ... "

"Sau đó, ta kiểm tra nhẫn trữ vật của ông ấy và phát hiện một cuốn cổ tịch chứa thần thông bí pháp, chính là 'Nhiếp Hồn đại pháp'. Kể từ đó, ta tu luyện Nhiếp Hồn đại pháp và tu vi mới đột phá nhanh chóng ... Ngoài Nhiếp Hồn đại pháp, còn có một tấm bản đồ cổ, trên đó ghi lại vị trí mộ của Tiên nhân thượng cổ, chính là mộ của Hồng Y và Hắc Giáp, vì thế ta đã đào trộm xác của họ ... "

"Cũng chính vì lý do này mà ta mới biết ở chỗ sâu trong động Thủy Tinh có đại bảo vật, bản thân ta cũng nghĩ đến việc quay lại đây lần nữa. Sau khi ta đạt đến Tiên Vương đại viên mãn, bước tiếp theo chính là cảnh giới Tiên Đế, nhưng muốn đột phá lên cảnh giới Tiên Đế thì khó biết nhường nào?"

"Chỉ riêng việc đạt tới cấp bậc Tiên Vương đã tiêu tốn tám nghìn năm của ta, điều này còn nhờ vào việc ta tu luyện Nhiếp Hồn đại pháp, nếu không với tư chất của ta, cả đời này cũng đừng hòng mơ đến cảnh giới Tiên Vương. Nhưng sau khi tu luyện Nhiếp Hồn đại pháp, ta đã trở nên tự tin, hơn nữa còn biết là trong sâu thẳm động Thủy Tinh có đại bảo vật. Nếu đã có thể phát hiện được một thần thông bí pháp vô thượng như Nhiếp Hồn đại pháp và manh mối về mộ của Luyện Thể Sĩ thượng cổ, vậy thì nhất định còn tồn tại bảo vật cùng đẳng cấp, thậm chí còn cao cấp hơn."

"Ta muốn đột phá, ta muốn đạt đến Tiên Đế Cảnh, cho nên vạn năm sau đó ta mới trở lại vùng đất Nguyền Rủa này một lần nữa, nhưng thật không may lại gặp chủ nhân ... " Nhiếp Hồn lão tổ nói đến đây thì đầy vẻ u sầu.

Đám người Dương Bách Xuyên nghe xong thì đều kinh ngạc, không ngờ Nhiếp Hồn đại pháp mà Nhiếp Hồn lão tổ tu luyện và manh mối về mộ của Hồng Y và Hắc Giáp lại xuất phát từ sâu trong động Thủy Tinh.

Nghe xong, tâm tư mọi người đều dâng lên một nỗi khao khát, thử hỏi có ai lại không muốn trở thành cường giả”

Mạo hiểm cũng phải chọn đúng thời điểm.

Trong lòng Dương Bách Xuyên đang có sự giảng co, tạm thời hắn đè nén suy nghĩ này xuống.

Hắn cũng muốn đột phá, nhưng không đến mức đùa giỡn với mạng sống của mình, nơi mà đến cả Tiên Đế cũng có thể chết thì chắc chắn không phải trò đùa. Hắn cân nhắc kỹ lưỡng, chẳng phải còn có đạo bia thủy tinh và khu vực ngoại vi hay sao?

Chẳng mấy chốc, bọn họ đã đến chân núi thủy tinh lớn, quả nhiên nhìn thấy một tấm bia thủy tinh, cao khoảng ba mươi mét, dựng đứng ở chân núi, trông như một cây đại thụ cha trời. Thay vì gọi là bia thủy tinh, trông nó giống một cột băng hơn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4702: Ánh bạc lấp lánh!



Ánh bạc lấp lánh!

Nhìn kỹ thì trên tấm bia không có gì, chỉ có vẻ trong suốt tinh khiết mà thôi.

Đông Phương Thiết Nhân lẩm bẩm: "Trên này chẳng có gì cả, lão già nhà ngươi có phải đang lừa chúng ta không, ai nói là bia đạo, nhưng trên này chẳng thấy ký hiệu gì cả."

"Đông Phương thiếu gia, sao ta dám lừa các vị chứ, đây đích thực là bia đạo thủy tinh. Ta đã nói hết từ trước rồi, phải cảm nhận thật kỹ, có thể lĩnh ngộ được đại đạo trên bia đạo này hay không là tùy thuộc vào cơ duyên và ngộ tính, điều này không thể trách ta được!" Nhiếp Hồn lão tổ mang theo sự oán trách, nếu không phải nể mặt Dương Bách Xuyên, lão ta chẳng buồn giải thích nhiều với Đông Phương Thiết Nhân.

Nhiếp Hồn lão tổ danh tiếng lẫy lừng, bây giờ thật sự cảm thấy ấm ức.

"Quan sát thật kỹ, cảm nhận thật kỹ, đừng oán trách." Dương Bách Xuyên lên tiếng, hắn tin là Nhiếp Hồn lão tổ sẽ không lừa mọi người, hơn nữa hắn đã mơ hồ cảm nhận được tấm bia đạo thủy tinh này thật sự không tầm thường. Trong lòng Dương Bách Xuyên, Thủy Tinh đạo bia quả thật rất đặc biệt, hơn nữa lĩnh hội cần phải cảm nhận bằng trái tim, tính tình nóng nảy thiếu kiên nhẫn sẽ không thành, vậy nên Dương Bách Xuyên nói với Đông Phương Thiết Nhân một câu rồi đứng trước đạo bia để lĩnh ngộ, hắn có một cảm giác mãnh liệt, bên trong khối đạo bia này có thứ gì đó.

Có lẽ là bởi vì pháp tắc khí tràng, hoặc là kể từ khi hắn hủy diệt Càn Khôn Chi Linh, sau khi Hắc Liên rời đi, điều này khiến tâm hồn và nguyên thần đều không còn sự ràng buộc, thậm chí còn giúp phương diện cảm ngộ của hắn trở nên mẫn cảm hơn.

Từ khi xuất hiện trước Thủy Tinh đạo bia, trong lòng hắn dường như đã biết được điều gì đó.

Sau khi tới gần, cảm giác này lại càng mạnh mẽ hơn, vậy nên Dương Bách Xuyên đã buớc lại gan Thủy Tinh đạo bia, han nham mat ể cảm nhan ro hơn ~

Luc nay, Đông Phương Thiết Nhan định noi gì đo nhung lại bị Lạc Dương gio tay ngăn cản: “Đông Phương thiếu gia, đừng quấy rầy tiểu sư thúc, có vẻ như thúc ấy đang nhận ra điều gì đó ~"

Đông Phương Thiết Nhân nhìn qua, hình như đúng thật ...

Dương Bách Xuyên đứng bất động trước Thủy Tinh đạo bia, trên người hắn có một luồng sáng bạc mờ nhạt, ánh sáng này giống hệt như tia sáng của núi Thủy Tinh

Đông Phương Thiết Nhân cũng là tiên nhân cảnh giới Tiên Vương, xét về thời gian tu luyện và kiến thức hắn đều hơn Dương Bách Xuyên rất nhiều, nhìn thấy cảnh tượng xảy ra trên người Dương Bách Xuyên, Đông Phương Thiết Nhân sao còn không hiểu, Dương Bách Xuyên đã lĩnh hội được thứ gì đó trên Thủy Tinh đạo bia.

Khóe miệng hắn giật giật: "Đúng là quái thai ~"

Trong lòng Đông Phương Thiết Nhân có hơi hâm mộ thiên phú của Dương Bách Xuyên, ngoài miệng thì lẩm bẩm nhưng trong lòng cũng rất kiêu ngạo, Đông Phương Thiết Nhân hắn cũng đâu có kém, ông nội hắn nói, hắn là đệ nhất thiên tài của gia tộc Đông Phương.

Hắn tự tâng bốc mình nhưng cũng không hề sai, mặc dù tốc độ tu vi của hắn có thể so ngang với vị Tiên Quân của gia tộc Độc Cô ở tiên thành Hỗn Loạn.

Mặc dù không có tước vị nhưng trong thế hệ trẻ ở tiên thành Hỗn Loạn, hắn là Tiên Vương trẻ nhất.

Vậy nên Đông Phương Thiết Nhân cho rằng thiên phú của hắn không kém Dương Bách Xuyên là bao.

Lúc này, nhìn thấy Dương Bách Xuyên đã bước vào trạng thái cảm ngộ, hắn cũng hít sâu một hơi rồi bước qua cảm thụ Thủy Tinh đạo bia.

Đương nhiên cảm giác đố kị này của Đông Phương Thiết Nhân không phải là cố ý, đây chỉ đơn giản là một loại so sánh.

Dương Bách Xuyên có thể cảm ngộ Thủy Tinh đại đạo thì hắn cũng có thể.

Thật ra thiên phú tu luyện của Đông Phương Thiết Nhân quả thật không hề kém, cái danh Tiên Vương trẻ nhất của tiên thành Hỗn Loạn đã chứng minh thiên phú của hắn rất cao.

Sau khi Lạc Dương nhìn thoang qua Thủy Tinh đạo bia cũng đi qua bên cạnh, nàng không hứng thú với cái này, từ sau khi ý thức Ma thần nhập thể, nàng biết mình đã thay đổi.

Loại thay đổi này không thể nói ra thành lời, nhưng lại cảm nhận được rất rõ ràng, bất kể là tâm cảnh, tu vi hay cảm ngộ đều đã thay đổi ...

Vừa kỳ lạ lại mâu thuẫn.

Có hay lý do, thứ nhất nàng không dung hợp với ý thức Ma thần, sau này tu vi sẽ mãi dừng ở Tiên Vương sơ kỳ, điều này là do ảnh hưởng của ý thức Ma Thần, hoặc là do chủ tâm của nàng đã bị ảnh hưởng, không có cách nào để thay đổi.

Thứ hai, ý thức Ma Thần được xưng là Ma thần, Lạc Dương biết rất rõ, đó là một sự tồn tại vượt xa cả Tiên Đạo, cách nhìn nhận thế giới và bí pháp thần thông tu luyện vượt xa sức tưởng tượng của sinh linh ở Tiên Giới.

Nói cách khác, nàng không thiếu bí pháp thần thông, bởi vì ý thức Thần Ma giống như một cuốn từ điển công pháp bí tịch sống, trong khoảng thời gian này, có nhiều lần ý thức Thần Ma đã ra tay giúp nàng, hoặc là nói, nàng ta đang giúp chính bản thân mình, Lạc Dương đã nhìn thay vai loại bí pháp thần thông.

Bọn họ là một thể, bất cứ bí pháp thần thông nào, chỉ cần ý thức Ma Thần thi triển một lần thì nàng đều có thể học được, chỉ là Lạc Dương cảm giác ý thức Ma Thần cố ý không thi triển, sợ bị nàng học được.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4703: Không có hứng thú



Thi thoảng gặp nguy hiểm sẽ ra tay giúp nàng, Ma thần sẽ thi triển một số thần thông, đây cũng là thủ đoạn của Lạc Dương.

Vì thế nàng không cần phải lĩnh hội Thủy Tinh đạo bia, hơn nữa có ý thức Ma thần, đạo tâm như có ngăn trở, nàng không thể cảm ngộ được bất cứ thứ gì.

Lần này đi theo tiểu sư thúc Dương Bách Xuyên tới đây, một là có thể áp chế ý thức Ma thần, hai là nàng cũng muốn tới nơi bí mật cổ xưa này để xem thử có cách nào để tách ý thức Ma thần này ra không ...

Nàng không muốn mất đi ý thức tự chủ của bản thân, nàng có một bí mật từ sâu tận đáy lòng, nàng muốn trở thành cường giả, một ngày nào đó nàng sẽ ở bên người mà nàng kính yêu nhất, hay đúng hơn là ở bên cạnh người ấy ...

Đáng tiếc, thực lực cảnh giới chênh lệch quá xa, muốn đi cạnh người đó, tu vi cũng phải cường đại, vậy nên nàng muốn nỗ lực nâng cao tu vi, không muốn bị ý thức Ma thần chiếm xác ...

Ngoại trừ Lạc Dương, Tuyết Hương cũng tiến lên một bước để cảm ngộ Thủy Tinh đạo bia, trên người nàng lóe lên ánh sáng, vầng sáng này còn rực rỡ hơn cả Dương Bách Xuyên ...

Rõ ràng Tuyết Hương cũng cảm ngộ được thứ gì đó trong Thủy Tinh đạo bia.

Một lúc sau, Đông Phương Thiết Nhân cũng xuất hiện tình trạng tương tự.

Dương Bách Xuyên, Đông Phương Thiết Nhân, Tuyết Hương đều đứng trước đạo bia để cảm ngộ.

Chỉ có Lạc Dương và Nhiếp Hồn lão tổ không đi, Hồng Y và Hắc Giáp đứng hai bên ba người kia để hộ pháp.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Nhiếp Hồn lão tổ vô cùng chấn động, bởi vì bên cạnh Dương Bách Xuyên ai cũng b**n th** như vậy, cả ba người đều nhận được lợi.

Tất ca đều có thiên phu cực cao ~

Loại cảm ngộ này, cho dù trong một vạn tiên nhân cũng chưa chắc có lấy một người.

Nhưng trong đội ngũ năm người của bọn họ lại có tới ba người sinh ra cảm ngộ này, đúng là nghịch thiên.

Năm người, trong đo có ba ... Đương nhiên không tính Hồng Y và Hắc Giáp.

Nhiếp Hồn lão tổ cũng không nghĩ tới mình, lão không có cái thiên phú đó, vạn năm trước khi tới đây, lão đã thử qua.

Nhìn Lạc Dương cũng như mình, Nhiếp Hồn lão tổ bước gần tới hỏi: "Lạc Dưong cô nương, vì sao không đi cảm ngo Thủy Tinh đạo bia?"

Nhiếp Hồn lão tổ nhìn thấy Lạc Dương không hề có ý qua đó thử nên có hơi kỳ quái, lão không hiểu rõ Lạc Dương nhưng nàng là sư điệt của Dương Bách Xuyên, có lẽ cũng không phải hạng người bình thường, hơn nữa Nhiếp Hồn lão tổ cảm thấy trên người Lạc Dương có một loại khí tức làm cho lão sợ hãi, nhưng lại không thể nói rõ, dù sao lão chỉ biết Lạc Dương cũng không tầm thường.

Lão quả thật không thể nhìn thấu người chủ nhân này, người bên cạnh đều là thiên tài.

"Không có hứng thú ~" Lạc Dương thản nhiên nhìn Nhiếp Hồn lão tổ rồi đáp, hơn nữa chưa nói tới việc Thủy Tinh đạo bia không có tác dụng với nàng, cho dù có thì nàng cũng không tham gia, lúc này, làm hộ pháp cho mấy người kia quan trọng hơn bất cứ điều gì.

Nàng biết Nhiếp Hồn lão tổ quỷ dị, để mình lão hộ pháp thì nàng không yên tâm.

Nhiếp Hồn lão tổ có hơi xấu hổ, sự lạnh nhạt của Lạc Dương giống như từ chối người khác lại gần, lão có muốn lôi kéo làm quen cũng không dám, trong lòng lão hiểu rõ, mặc dù lão đã thần phục Dương Bách Xuyên nhưng bởi vì trận đấu trước đó, bọn họ vẫn không yên tâm về lão, trong lòng tràn ngập phòng bị.

Nếu Lạc Dương đã không muốn noi chuyen thì lao cung khong tự lam mình mất mặt, sau này lão sẽ cố gắng thể hiện nhiều hơn, những người này đều là người thân cận bên cạnh chủ nhân, nếu không thể lôi kéo quan hệ thì cuộc sống sau này của lão sẽ không dễ chịu.

“Âm ~"

Sau một tiếng gầm, bầu trời như rung chuyển.

Ngay sau đó một bóng trắng lóe lên, xuất hiện cách đó mấy chục mét.

Toàn thân được bao phủ bởi áo giáp bạc, mang theo mặt nạ dữ tợn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4704: Sát thủ Bạch Ngân của Độc Cô gia



Lần này đã đánh gãy quá trình ngộ đạo của ba người Dương Bách Xuyên.

Đông Phương Thiết Nhân là người đầu tiên bị đánh gãy, đột ngột mở mắt, sắc mặt tối tăm.

Sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: "Sát thủ Bạch Ngân của Độc Cô gia, ĐM nhà ngươi.

Khó khăn lắm mới có liên kết với Thủy Tinh Đạo Bia mà lại bị đánh gãy khiến Đông Phương Thiết Nhân tức điên người. Người mặc khôi giáp màu trắng chính là sát thủ của Độc Cô gia.

Đối với tu sĩ, nếu đang trong trạng thái ngộ đạo mà bị người đột ngột đánh gãy thì không khác gì chặt đứt con đường phát tài, giết cha mẹ của người khác.

Làm sao mà Đông Phương Thiết Nhân lại không giận cho được?

Luc nay Nhiep Hồn lao tổ cang them khẩn trương. Không phải lao ta khẩn trương vì sự xuất hiện của sát thủ Ngân Bạch Độc Cô gia, mà là sự xuất hiện của sát thủ đã đánh gãy quá trình ngộ đạo của ba người Dương Bách Xuyên, sợ Dương Bách Xuyên trách mắng.

Lão ta đứng bên cạnh hộ pháp mà lại để người khác đánh gãy ngộ đạo, đây là nỗi của lõ ta, nếu Dương Bách Xuyên trách tội, lão ta thật sự không chịu nổi.

Cho nên luc này Nhiếp Hồn lão tổ còn tức gian hơn cả Đông Phương Thiết Nhân, chuẩn bị đuổi theo g**t ch*t sát thủ vừa xuất hiện.

Lúc này Đông Phương Thiết Nhân đa xông đen, Nhiếp Hồn lao tổ đang định xuất phát thì bị Lạc Dương cả lại: "Tiểu sư thúc và Tuyết Hương vẫn còn tiếp tục, ngươi ở lại hộ pháp, ta và Đông Phương đối phó với hắn ta."

Nhiếp Hồn lão tổ sửng sốt vài giây, quay đầu thấy Dương Bách Xuyên và Tuyet Huơng vẫn ngồi yen truớc Thủy Tinh Đạo Bia, hiển nhiên bon họ vẫn còn tiếp tục.

Điều nay khien Nhiep Hon lao to vừa ngac nhien vừa may man, chỉ cần Dương Bách Xuyên còn tiếp tục thì lão ta sẽ ít chịu phạt hơn.

Ngay sau đó lão ta ra hiệu cho Hắc Giáp đại hán, con rối Hắc Giáp tiến vào trạng thái chờ lệnh, có thể ra tay bất cứ lúc nào.

Hiện tại hồng y đã không thuộc về lão ta, lão ta không thể ra lệnh được. Hồng y đã sinh ra ý thức hoàn toàn mới, nhưng lão ta tin tưởng hồng y sẽ bảo vệ cho Dương Bách Xuyên.

Nhiếp Hồn lão tổ thầm than, Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương bị quấy rầy lại không hề tỉnh lại, rốt cuộc thiên phú lớn đến mức nào?

Quả nhiên là chủ nhân.

Lão ta cũng không ngo yêu tu như Tuyết Hương vẫn còn tiếp tục được. Nhiếp Hồn lão tổ chỉ biết Tuyết Hương là yêu tu chứ không biết nàng là yêu tộc gì. Lão ta giật mình khi thấy vầng sáng trên người Tuyết Hương càng ngày càng sáng, còn sáng hơn cả Dương Bách Xuyên.

Ba người ngộ đạo, Đông Phương Thiết Nhân bị đánh gãy, Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương vẫn còn tiếp tục.

Thở hồng gộc, cuối cùng Nhiếp Hồn lão tổ cũng yên tâm phần nào, bây giờ không sợ người khác làm phiền Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương nữa.

...

Nhưng lão ta cung không qua lo bởi vì Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương đều là Tiên Vương sơ kỳ.

Trên thực tế Nhiếp Hồn lão tổ cũng chỉ nghe Dương Bách Xuyên nói qua về sát thủ Ngân Bạch Độc Cô gia. Tuy lão ta cũng là tu sĩ của Tiên Vực Hỗn Loạn, nhưng lại không biết gì về Tiên Thành Hỗn Loạn cả.

Tiên Vực và Tiên Thành chỉ khác một chữ nhưng lại cách biệt một trời một vực.

Toàn bộ Tiên Vực Hỗn Loạn vô cùng lớn, Tiên Thành Hỗn Loạn chỉ là một tòa thành trong đó thôi. Mà lão ta lại tu luyện ở nơi khác của Tiên Vực Hỗn Loạn, không thuộc về Tiên Thành.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4705: Tiếp đó là vô số tiếng nổ lớn



Không biết đến sát thủ Độc Cô gia cũng là chuyện bình thường.

Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương đối phó với 6 Tiên Quân, còn nhiệm vụ của lão ta là hộ pháp cho Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương.

Đứng xem một lúc, sắc mặt của Nhiếp Hồn lão tổ trở nên nghiêm trọng, lão ta đã coi thường 6 sát thủ Ngân Bạch.

Chỗ lợi hại không phải tu vi của bọn họ mà là 6 người họ hợp thành một trận pháp quỷ dị, không chỉ cản được đòn tấn công của Tiên Vương mà còn có dấu hiệu chiếm cơ trên.

Đúng lúc này một giọng nói vang lên trong đầu lão ta.

“Đi giúp Thiết Nhân và Lạc Dương, đánh nhanh thắng nhanh, giết hết bọn chúng.”

Nghe thấy âm thanh này, lão ta hơi giật mình, xoay người nói: "Chủ nhân, ta phải hộ pháp cho ngài và Tuyết Hương cô nương ... "

“Không cần ngươi lo, có hồng y là đủ rồi, hơn nữa ta sắp xong rồi. Đám sát thủ Ngân Bạch của Độc Cô gia quá khó chơi, không chỉ chênh lệch về tu vi, thủ đoạn của họ quá quỷ dị, ta không hy vọng xảy ra chuyện, nhanh g**t ch*t bọn chúng đi." Dương Bách Xuyên nói.

"Được, ta đi ngay đay." Nghe vậy, Nhiếp Hồn lão tổ không dám nhiều lời, mang theo Hắc Giáp đại hán lao về phía 6 tên sát thủ kia.

Nếu ngay cả Dương Bách Xuyên cũng nói sát thủ Ngân Bạch Độc Cô gia không đơn giản, vậy chắc chắn có chỗ hơn người. Hơn nữa lão ta cũng nhìn ra được đám sát thủ kia rất khó chơi, vô số thủ đoạn, 6 người tạo thành một trận pháp, công phòng hợp nhất, uy lực tăng gấp 10 lần.

Khi lão ta vừa xông đến thao tác Hắc Giap đại han quấy pha trận pháp của 6 tên sát thủ, nhưng sau khi đại hán ra tay thì cảnh tượng khiến Nhiếp Hồn lão tổ hoảng sợ xuất hiện.

6 sát thủ biến mất không thấy, không cảm nhận được chút hơi thở nào, không có chút dao động.

Đây không phải thủ đoạn tầm thường, bất kỳ phương pháp che giấu hơi thở nào cũng đều có sự dao động và để lại dấu vết. Nhưng vào khoảnh khắc này, lão ta lại không hề cảm nhận được gì.

Xem ra lão ta đã coi khinh đám sát thủ này.

Nhưng Nhiếp Hồn lão tổ cũng không sợ, dù sao lão ta cũng là Tiên Vương đại viên mãn, cho dù thủ đoạn của đám sát thủ quỷ dị nhưng lão ta cũng có cách g**t ch*t bọn họ.

“Vèo .. "

Từng luồng bóng trắng lóe lên, gần như yên lặng tiếp cận ba người bọn họ.

"Nhiếp Hồn lĩnh vực."

Nhiếp Hồn lão tổ gầm lên, hình thành Nhiếp Hồn lĩnh vực, âm sát khí tản ra bao phủ khắp nơi, trong vòng 1 cây số không nhìn thấy gì cả.

"Hừ, sát thủ cỏn con mà thôi, tìm chết."

Tiếp đó là vô số tiếng nổ lớn ...

Dương Bách Xuyên đã quan sát tất cả, từ lúc ban đầu hắn đã thả tiên thức ra để quan sát tình hình chiến đâu của 6 sát thủ Ngân Bạch và Đông Phương Thiết Nhân.

Sau khi nhìn thấy Nhiếp Hồn lão tổ thi triển lĩnh vực thì hoàn toàn yên tâm.

Đó chính là Cửu Kiếm Tiên Quân.

Dương Bách Xuyên biết chắc chắn Cửu Kiếm Tiên Quân đang ở gần đó, chỉ là không biết tại sao hắn ta lại không xuất hiện.

Lần nay han để Nhiep Hồn lao tổ ra tay vì muốn ep Cửu Kiem Tiên Quân hiện thân, chờ lão ta ra tay g**t ch*t 6 sát thủ Ngân Bạch, hắn không tin Cửu Kiếm Tiên Quân vẫn còn bình tĩnh được.

Sát thủ giết người không từ thủ đoạn, vô cùng âm U, trốn trong bóng tối rất nguy hiểm, nhưng chỉ cần xuất hiện ở bên ngoài thì dễ dàng hơn nhiều.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4706: Ngay từ đầu



Cửu Kiếm Tiên Quân không hiện thân là một tai họa ngầm, đây cũng là lý do Nhiep Hồn lao tổ ho phap cho han, muc đích nham đe dẫn du Cuu Kiem Tiên Quân, mặc dù nguy hiểm, rất có thể Cửu Kiếm Tiên Quân sẽ ra tay với hắn nhưng hắn không sợ.

Ngược lại, hắn còn hơi mong chờ được đánh một trận.

Ngay từ đầu, hắn cũng không cảm ngộ được Thủy Tinh đạo bia, chỉ là thông qua sức mạnh của nguyên thần, nhìn thấy được một vài thứ ở trong Thủy Tinh đạo bia, nhìn như đã tiến vào trạng thái cảm ngộ nhưng thật ra không phải.

Thứ bên trong giúp hắn có được lợi ích không nhỏ, lúc này cũng sắp xem xong.

Hắn phát hiện Tuyết Hương bên cạnh mới là người thu được nhiều lợi nhất, nàng thật sự đã giác ngộ.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên nghĩ tới, Tuyết Hương là yêu tu, nơi này là địa bàn của sư tử Thủy Tinh, cảm ngộ truyền thừa của yêu tộc đương nhiên phải để yêu tộc tới lĩnh hội, tất nhiên sẽ mạnh hơn so với Nhân tộc.

Trong lòng hắn rất vui vẻ, mừng thay cho Tuyết Hương, hắn cảm thấy tu vi của Tuyết Hương đang tăng lên ...

Lúc đó hắn có hơi chán nản, không tiến vào được trạng thái giác ngộ, tâm tình cũng không tốt lên.

Nhưng cũng coi như có được cơ duyên, bởi vì hắn đã nhìn thấy thứ bên trong đạo bia thông qua nguyên thần, vậy mà lại có ba đạo minh văn.

Lúc này hắn đang cố gắng nhớ lại minh văn đó.

Sở dĩ hắn xem trọng là bởi vì Dương Bách Xuyên phát hiện, minh văn nhìn thấy trong đạo bia và chữ minh văn khắc trên quả trứng Côn Bằng giống nhau.

Trứng Côn Bằng có cấp bậc gì?

Đó là sự tồn tại vượt qua cả tam giới, một sự tồn tại mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi, hắn chưa bao giờ nhìn thấy Côn Bằng, nhưng trứng Côn Bằng đang ở trong không gian Càn Khôn của hắn, rất nhiều lần chỉ cần kích hoạt những minh văn trên quả trứng đã có thể giúp hắn chuyển nguy thành an, rõ ràng nhất là việc trứng Côn Bằng có thể trấn áp ý thức Ma thần bên trong cơ thể Lạc Dương, chỉ riêng điều này đã đủ chứng minh minh văn đó không hề tầm thường.

Nhưng không nghĩ tới, hắn lại nhìn thấy loại minh văn tương tự bên trong Thủy Tinh đạo bia, tất nhiên không phải giống hệt nhưng chắc chắn cùng một loại, tổng cộng có ba đường.

Mắt thường không thể nhìn thấy phù văn, ngay cả khi dùng Càn Khôn nhãn. Nhưng hắn cảm nhận được, đây là một loại cảm giác tới từ nguyên thần.

Lần trước han dùng menh tinh thần tượng để thi triển Thuần Dương Liệt Nhật chú và Bát Bộ Thiên Long Kinh để chém giết Nhiếp Hồn lão tổ, khi dùng tới sức mạnh nguyên thần thì phát hiện mối quan hệ giữa nguyên thần và Tượng Thần Bản Mệnh giống như trời sinh một đôi, vừa để Tượng Thần Bản Mệnh kết hợp với nguyên thần.

Tượng Thần Bản Mệnh tiến vào nguyên thần không hề trải qua những thay đổi kinh ngạc và kỳ lạ như hắn tưởng tượng, giống như một loại hợp nhất bình ổn, sau đó hắn cũng không nghiên cứu thêm, nhưng lần này khi quan sát Thủy Tinh đạo bia đã khiến hắn ngạc nhiên.

Không ngờ sau khi thôi động nguyên thần, nguyên thần mở hai mắt thì nhìn thấy ba đạo minh văn trong Thủy Tinh đạo bia!

Đó là điều chưa từng xảy ra trước đây, nhưng bây giờ hắn đã nhận ra sự khác biệt.

Hơn nữa trong đó cũng có hai loại tiên thức khác biệt.

Dương Bách Xuyên như phát hiện ra một đại lục mới.

Sự thay đổi to lớn xuất hiện sau khi Tượng Thần Bản Mệnh và Nguyên Thần hợp nhất.

Trước kia hắn chưa từng để ý tới sự thay đổi này nhưng lần này đứng trước Thủy Tinh đạo bia hắn mới phát hiện ra.

Hắn cảm nhận được bên trong Thủy Tinh đạo bia có thứ gì đó cũng là nhờ có nguyên thần, sau khi thôi động nguyên thần mới nhận ra được sự tồn tại của ba đạo minh văn kia.

Hơn nữa, Nguyen Thần và Tượng Thần Bản Mệnh đều có tiên thức.

Không phải ưu thế gì, người nào cũng có, khác nhau ở chỗ tiên thức của ai phóng xa hơn mà thôi.

Sau khi tới Tiên Giới, Dương Bách Xuyên phát hiện, pháp tắc thiên đạo của Tiên Giới có hạn chế, tiên thức của hắn không xa bằng lúc ở Tu Chân Giới, từ đó hắn cũng không xem qua tiên thức của mình nữa, dù sao cũng không dùng được.

Lần này hắn phát hiện bên trong Tượng Thần Bản Mệnh cũng có một loại thiên phú giống như tiên thức, Dương Bách Xuyên cảm thấy có hơi quỷ dị, thử kết hợp hai loại tiên thức này lại, cảnh tượng sau đó khiến hắn mừng rỡ.

Sau một tiếng nổ, lực tiên thức của Nguyên Thần và Tượng Thần Bản Mệnh lập tức dung hợp, có thể nói đây là một sự kết hợp hoàn mỹ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4707: Đột nhiên



Hơn nữa hắn đột phá tới hơn vạn mét, không hề bị lực lượng nơi này cản trở, hắn không thử nữa mà thu về, dù sao nơi này cung là động phủ của Đại Yêu Vương, chưa biết chừng lại có sức mạnh nào đó, đợi ra ngoài thử hiệu quả cũng chưa muộn.

Quan trọng Dương Bách Xuyên còn phát hiện ra sự khác biệt của lần kết hợp này, nhưng tạm thời chưa biết khác ở đâu.

Đương nhiên, thiên phú xuất hiện trong đầu hắn đã không thể gọi là tiên thức, Dương Bách Xuyên cho rằng nên gọi là thần thức thì đúng hơn.

Bởi vì đây là kết hợp của nguyên thần và tượng thần bản mệnh, thứ hắn tu luyện lại là thần đạo, gọi là thần thức hợp lý hơn.

Kỳ lạ là, thần thức mà Dương Bách Xuyên mới phát hiện không lan rộng ra mọi phương hướng mà theo đường thẳng, vậy nên mới đột phá ngoài vạn mét.

Đường thẳng này giống như cánh tay duỗi thẳng, sức mạnh dồi dài, vô cùng kỳ diệu.

Thiên phú này như một đôi mắt có thể rời khỏi cơ thể đi xa ...

Tóm lại, tiên thức này khác với trước kia, sau khi kết hợp lại đã trở nên chất lượng hơn.

Đúng vậy, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được thiên thức có chất cảm, cảm giác của thực chất hóa, dường như có thể dùng nó để tấn công người khác.

Đây là một sự thay đổi rất tuyệt vời.

Dương Bách Xuyên có cảm giác thần thức này sẽ còn nhiều tác dụng kỳ diệu hơn, sau này hắn sẽ dần dần nghiên cứu.

Lần này coi như tiên thức đã tăng lên một cấp bậc mới, tiến hóa trở thành thần thức.

Dương Bách Xuyên biết đây là một sự thay đổi về chất.

Thần thức bây giờ mới có thể xứng được với hắn.

Lợi ích đầu tiên là nhìn thấy được ba ấn minh văn bên trong Thủy Tinh đạo

bia

Sở dĩ nói là ấn bởi vì hắn dùng thần thức mới tiến vào trong Thủy Tinh đạo bia, sau đó giống như thật sự chạm được, thần thức của hắn chạm tới một dòng minh văn thì minh văn đó sẽ xuất hiện trong đầu hắn.

Vô cùng rõ ràng.

Dù sao thì minh văn cung được khắc ve ra, ma than thức của han lại co thể cảm nhận được.

Từng đạo minh văn được Dương Bách Xuyên ghi nhớ trong đầu.

Mặc dù hắn không biết minh văn kia có tác dụng gì, nhưng hắn có dự cảm, chỉ cần hắn khắc họa ra được thì sẽ có một sức mạnh vô cùng lớn xuất hiện.

Minh văn là biến đổi của phù văn, che đậy uy lực của thiên đạo, đương nhiên không thể xem thường.

Có lẽ là chủ động trong nơi tối tăm, hoặc là trùng hợp, Dương Bách Xuyên cảm thấy cho dù là ba đạo minh văn vừa giành được hay tiên thức tiến hóa thành thần thực, tất cả như làm riêng dành cho hắn.

Quan trong nhất hắn có được Sinh Tử Phù Kinh, đó là truyền thừa của Phù Kinh tiên đế, cũng chính là khắc họa phù văn, hơn nữa lại là khắc vẽ nguyên thần và pháp lực, sau khi thần thức tiến hóa giống như bên trong nguyên thần có một cây bút, có thể khắc họa phù văn theo ý muốn.

Vậy nên mới nói sự thay đổi ngày hôm nay là dành riêng cho hắn.

Đây là chuyện tốt lành.

...

Bên này, Dương Bách Xuyên đã khắc họa xong ba đạo phù văn, hắn mở hai mắt, đôi con ngươi lóe lên tia sáng, hắn nhìn sang Tuyết Hương bên cạnh, nàng đã tiến sâu vào trạng thái cảm ngộ, hơn nữa lúc này trên người Tuyết Hương hội tụ sức mạnh khổng lồ của trời đất, tu vi đang tăng một cách nhanh chóng, đột phá Tiên Quân sơ kỳ.

Đối mặt tới kẻ xưng phong hào Tiên Quân, bên cạnh còn có sát thủ, Dương Bách Xuyên không dám sơ suất.

Đột nhiên ~

Âm thanh chói tai vang lên, giống như tiếng thủy tinh vỡ.

Dương Bách Xuyên nhìn qua, hắn thấy kết giới bảo hộ mà Nhiếp Hồn lão tổ bày bố đã tan đi, cách đó ba mươi mét, một gã thanh niên đeo kiếm không biết đã xuất hiện từ khi nào ...
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4708: Hắn đang nhìn lại



Ý nghĩ đầu tiên trong đầu Dương Bách Xuyên khi nhìn thấy thanh niên này là: "Người này là Cửu Kiếm Tiên Quân."

Nhìn vẻ bề ngoài thì chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, rất trẻ trung, nhưng tất nhiên là không thể xác định chính xác tuổi thật vì tiên nhân không lão hóa.

Gương mặt của thanh niên này với chân mày kiếm sắc nét và ánh mắt tinh anh, mang một vẻ đẹp lạnh lùng; nhưng đôi mắt của hắn lại khiến Dương Bách Xuyên cảm nhận một sự lạnh lẽo toát ra từ bên trong, đứng thật xa mà chỉ thoáng qua đã có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo như một khối băng nghìn năm.

Người này mang đến cho hắn cảm giác như không phải là một người sống mà là một tảng băng lạnh giá.

Hắn đang nhìn lại.

Dương Bách Xuyên cũng đang nhìn hắn.

Ánh mắt của hai người chạm nhau, không gian xung quanh dường như càng thêm lạnh lẽo.

"Ngươi là Cửu Kiếm Tiên Quân?"

"Ngươi là Dương Bách Xuyên?"

Cả hai gần như đồng thời cất tiếng.

"Đúng, là ta." Dương Bách Xuyên gật đầu.

"Đúng là ta." Cửu Kiếm Tiên Quân trả lời.

Ngay sau đó, hắn lại nói tiếp: "Một tên thuộc hạ của ta đã chết."

Câu này của Cửu Kiếm Tiên Quân nghe có chút vô căn cứ.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại hiểu ý của hắn là đang nhắc đến sát thủ bạch ngân đã bị mình g**t ch*t kia.

“Hắn đến giết ta, ta phải giết hắn thôi." Dương Bách Xuyên trả lời ngắn gọn, rõ ràng.

"Vậy thì ta lại càng có lý do để giết ngươi." Cửu Kiếm Tiên Quân nói, dường như hắn cảm thấy có đủ lý do để giết Dương Bách Xuyên rồi.

"Ta và gia tộc Độc Cô của các ngươi là nước sông không phạm nước giếng. Là các ngươi muốn gây phiền phức cho ta trước, muốn giết ta, đã nghĩ đến hậu quả chưa?" Dương Bách Xuyên nheo mắt nói.

Cửu Kiếm Tiên Quân bình tĩnh trả lời: "Đã biết đến gia tộc Độc Cô của ta thì ngươi hẳn phải biết gia tộc Độc Cô của ta là gia tộc sát thủ. Đối với sát thủ, từ trước đến nay không có khái niệm hậu quả, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ giết người."

"Càng không có bất kỳ ân oán gì, chỉ có nhiệm vụ giết người, không cần bất kỳ lý do gì, cũng không quan tâm đến hậu quả là gì, cũng không màng đến trả thù. Ngươi trong mắt ta chỉ là một mục tiêu cần giết mà gia tộc Độc Cô đã nhận."

"Ban đầu ta nghĩ ngươi chỉ là một tiểu Tiên Quân tầm thường nên chỉ cần phái một người đi là đủ rồi. Dù là sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô ta tuy chỉ là Tiên Quân Cảnh nhưng việc giết Tiên Vương đối với hắn ta cũng dễ như giết một con gà. Không ngờ mấy người các ngươi cũng có chút tài lẻ, càng bất ngờ hơn là Đông Phương Thiết Nhân cũng ở bên cạnh ngươi, điều này càng khiến ta thấy thú vị hơn.'

“Ta đã quan sát ngươi một lúc rồi, ban đầu ta cũng không định tự mình ra tay, nhưng bây giờ xem ra, ta cũng phải xem lại. Nhưng cũng tốt, rất lâu rồi ta chưa động thủ, lần này để ta thử xem, một kẻ đã diệt gia tộc Tây Môn trong Tiên Thành Hỗn Loạn như ngươi thì rốt cuộc có khả năng gì đặc biệt."

Dương Bách Xuyên nghe những lời này thì lại nhìn hắn bằng cặp mắt khác xưa, bởi vì trong giọng nói bình thản của hắn không có chút dao động nào, toát lên sự kiêu ngạo, nhưng không phải tự phụ, cao ngạo mà là rất cẩn trọng.

Đây là một đối thủ khó nhằn, một kẻ địch mạnh đây.

Trong lòng Dương Bách Xuyên đưa ra đánh giá về Cửu Kiếm Tiên Quân, đồng thoi han cung chuẩn bị tinh thần cao độ, boi vì han cảm nhan được Cửu Kiếm Tiên Quân này có tu vi Tiên Quân đại viên mãn, nhưng lại có cảm giác còn nguy hiểm hơn cả Tiên Vương cao cấp mà hắn từng gặp.

Lần đầu tiên Dương Bách Xuyên đối mặt với một đối thủ như vậy, trong lòng hắn không nắm chắc phần thắng.

Đây là một cảm giác hiếm khi có.

Sát thủ giết người không từ thủ đoạn, mục tiêu hàng đầu là đạt được mục đích.

Nói cách khác, hắn sẽ không hành động theo lẽ thường, đây là loại người khó đối phó nhất.

Bây giờ Dương Bách Xuyên chỉ hy vọng Nhiếp Hồn lão tổ nhanh chóng kết thúc bên kia, cũng đừng gây ra chuyện gì rắc rối và quay lại giúp hắn.

Đối đầu với Cửu Kiếm Tiên Quân, hắn cảm thấy áp lực rất lớn.

Chẳng lẽ một kẻ có phong hào lại thật sự mạnh mẽ đến thế?

Nghe co vẻ như Cuu Kiem Tien Quan đa hiểu ít nhiều về han, nhưng ngược lại, hắn lại không biết gì về Cửu Kiếm Tiên Quân, cùng lắm chỉ biết Cửu Kiếm Tiên Quân là phong hào Tiên Quân xếp thứ ba, xuất thân từ gia tộc Độc Cô và chỉ huy các sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô, chỉ biết vậy thôi.

Đây là điều khiến Dương Bách Xuyên lo lắng.

Cuộc trò chuyện giữa hai người kết thúc, Cửu Kiếm Tiên Quân nhìn thoáng qua Dương Bách Xuyên và nói: "Ta cho ngươi một cơ hội, ra tay trước đi."

Một câu đơn giản lại tràn đầy ngạo mạn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4709: Đúng là một cường địch!



Không biết sao, nghe thấy câu nói này lại khiến trong lòng Dương mỗ lập tức bùng lên ngọn lửa giận dữ. Con mẹ nó, ngươi khinh thường ta đến vậy sao?

Câu này như thể muốn nói rằng: cho ngươi một cơ hội đánh ta, nếu ta ra tay, có thể g**t ch*t ngươi ngay tức khắc.

Dương Bách Xuyên cảm thấy bị sỉ nhục.

Dương mỗ cười lạnh: "Chỉ là một phong hào Tiên Quân mà thôi, một phong hào ở cảnh giới Tiên Quân thôi mà ngươi tự tin đến vậy sao?"

"Ta luôn luôn tự tin như thế." Cửu Kiếm Tiên Quân nhàn nhạt đáp.

“Ồ, vậy thì để ta lĩnh giáo thử." Dương Bách Xuyên mang theo cơn giận mà bắt đầu động thủ, thanh kiếm Đồ Long thoáng chốc xuất hiện.

"Vut."

"Đoạn thủy."

Ngự kiếm Đồ Long lập tức ra khỏi vỏ, vỏ kiếm Phong Vân biến thành bổ trợ tăng thêm lực cho thân kiếm, hóa thành một tia chớp lóe lên rồi biến mất, chém về phía Cửu Kiếm Tiên Quân.

Kiếm quang màu bạc trắng hòa quyện cùng khung cảnh núi Thủy Tinh, tạo ra lợi thế vô hình.

Một nhát kiếm, chiêu thức Đoạn thủy.

Một nhát kiếm sáng chói như muốn chặt đứt dòng sông thiên hà.

Nhát kiếm này cũng là thăm dò.

Duong Bach Xuyen biet Cuu Kiem Tien Quan la phong hao Cuu Kiem, chac chắn Cửu Kiếm Tiên Quân cũng sở hữu kiếm đạo, vậy thì hắn phải xem thử xem, là cửu kiếm của Cửu Kiếm Tiên Quân sắc bén hay là thanh kiếm Đồ Long của Dương Bách Xuyên hắn mạnh mẽ hơn?

Nói thật ra, thực lực và thủ đoạn hiện giờ của hắn cũng không tệ.

Đến nỗi han có thể thu phục Nhiếp Hồn lão tổ đang ở cảnh giới Tiên Vương đại viên mãn, chẳng lẽ lại không đối phó nổi một phong hào Tiên Quân?

Cửu Kiếm Tiên Quân đứng yên mà không hề động đậy, lúc Dương Bách Xuyên xuất kiếm thì trong mắt hắn lóe lên một tia ngạc nhiên, đồng tử đột nhiên co rút lại, không ngờ Dương Bách Xuyên cũng có kiếm đạo, mà căn cơ lại không tồi.

Cảm nhận được kiếm khí va kiếm ý mạnh me, tinh thần của Cửu Kiếm Tiên Quân chấn động, chiến ý lập tức bùng lên. Trên con đường kiếm đạo, hắn đã cô độc rất lâu rồi, chưa bao giờ có ai khiến hắn phải chủ động xuất kiếm.

Trong mắt hắn, những tiên nhân kiếm đạo hắn từng gặp trước đây đều chỉ là gà mờ, không có một người nào đáng để hắn xuất kiếm, hắn không cần dùng đến kiếm vẫn có thể giết người.

Nhưng bây giờ, khi nhìn thấy nhát kiếm này của Dương Bách Xuyên xuất ra, hắn lại cảm nhận được khí tức nguy hiểm.

Thay vì sợ hãi, điều đó lại thắp lên ngọn lửa chiến ý trong lòng hắn.

Một kiếm chớp nhoáng, khóe miệng của Cửu Kiếm Tiên Quân nở nụ cười, ngay sau đó toàn thân chấn động, buột miệng nói: "Bàn Long xuất vỏ!"

“Vù!”

Ngay sau đó, một tiếng kiếm minh vang lên.

Trong tiếng vang chấn động, thanh kiếm sau lưng Cửu Kiếm Tiên Quân đột nhiên phát ra ánh sáng xanh chói lọi.

Lúc này, ánh mắt Dương Bách Xuyên cũng lóe lên tia sáng, hắn cảm nhận được một luồng kiếm khí không kém gì thanh kiếm Đồ Long của mình đang bùng phát. Chỉ thấy thanh đại kiếm màu xanh sau lưng Cửu Kiếm Tiên Quân sau khi phát ra ánh sáng xanh thì hóa thành hai luồng sáng xanh.

Trong mơ hồ, hắn nhìn thấy hai con thanh long hiện ra.

Sau đó lại hợp thành một thanh cổ kiếm xanh, hai con rồng giao hòa.

“Đạo kiếm ...? ”

Dương Bách Xuyên không kìm lòng được mà thốt lên.

Khi nhìn thấy kiếm và vỏ kiếm của Cửu Kiếm Tiên Quân hợp thành, hắn liền biết nó cũng thuộc đang cấp của thanh kiếm Đồ Long và Lục Giáp Đạo Kiếm của lão sư phụ.

Điều này thật sự khiến hắn khá bất ngờ.

Đây chính xác là một đạo kiếm không thể nghi ngờ.

Hon nữa, kiem hồn của thanh kiếm trong vỏ lại có hình bóng hai con thanh long, thực sự khiến hắn bất ngờ.

Chắc chắn là kiếm đạo không sai.

Cùng lúc đó, hắn nghe thấy tiếng quát khẽ của Cửu Kiếm Tiên Quân: “Bàn Long xuất hải!"

"Vù ... Gào!"

Một tiếng kiếm minh kèm theo tiếng rồng ngâm vang lên.

Một đạo kiếm khí màu xanh tiến lên đối đầu với một nhát kiếm màu bạc của kiếm Đồ Long.

Màu xanh và màu bạc xen kẽ nhau.

“Âm!"

Một tiếng nổ vang dội khắp trời đất.

Ngay sau đó, toàn thân Dương Bách Xuyên chấn động, kiếm Đồ Long trở về

tay.

Một kích giao đấu đầu tiên của hai người thế mà thực lực lại ngang nhau, không phân biệt được cao thấp.

Trong lòng hắn hơn chấn động, hắn rất rõ ràng về sức mạnh của kiếm Đồ Long của mình. Trên thế gian này, thanh kiếm có thể đối đầu trực tiếp với kiếm Đồ Long quả thực không nhiều, nhưng lần này rõ ràng hắn đã gặp đối thủ.

Còn đối với Cửu Kiếm Tiên Quân, trong lòng hắn cũng không kém phần ngạc nhiên. Thanh kiem Ban Long của han là đạo kiếm cổ được truyền thừa từ tổ tiên của gia tộc Độc Cô, nhờ kiếm đạo Bàn Long, hắn là người đầu tiên tu luyện thành công và trở thành phong hào Tiên Quân xếp hạng ba.

Nhưng không ngờ, kiếm trong tay Dương Bách Xuyên và kiếm đạo thần thông của hắn không hề thua kém mình, một nhát kiếm đối đầu, không phân cao thấp.

Trong phút chốc, hai người đều dừng lại và nhìn chẳm chằm vào đối phương.

Cả hai người đều biết, mình đã gặp phải đối thủ trên con đường kiếm đao."
 
Back
Top Bottom